Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-98
Chương 98: Người thú vị
Translator: Nguyetmai
Hàn Sâm đến gần Đường Chân Lưu, cầm dao găm xoay lưỡi dao vào trong, cách cầm dao găm này cũng là học theo Y Đông Mộc.
Khi còn cách Đường Chân Lưu chưa đầy sáu mươi phân, Hàn Sâm đột nhiên vung dao găm lên, đâm về phía Đường Chân Lưu từ một góc độ không thể tưởng tượng nổi.
Phương Cảnh Kỳ thấy vậy thì lập tức biến sắc, hai mắt người đàn ông nọ lóe lên, còn Đường Chân Lưu thì sợ đến độ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đao trong tay hắn ta muốn giơ lên ngăn cản đã không kịp nữa, chỉ có thể nghiêng người tránh né, nhưng cuối cùng vẫn bị dao găm của Hàn Sâm đâm vào eo.
"Đệt mợ, cậu ra tay kiểu này chắc cũng không hề kém Y Đông Mộc là bao đâu nhỉ?" Đường Chân Lưu trợn trừng mắt nhìn Hàn Sâm, kêu lớn.
Phương Cảnh Kỳ cũng nhìn Hàn Sâm với ánh mắt rất lạ, người đàn ông kia thì nhìn chằm chằm vào tay của Hàn Sâm.
Chính Hàn Sâm cũng ngây ra một lúc. Mấy ngày gần đây hắn điên cuồng tu luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt và tập luyện hai tay với trò "Bàn tay của Thượng Đế", nên khiến tốc độ ra tay của hắn nhanh hơn trước kia.
Sau khi xem tư liệu về Y Đông Mộc thì Hàn Sâm đã có thêm lĩnh ngộ mới, hiện giờ trực tiếp áp dụng vào thực tế. Chính bản thân hắn cũng không ngờ rằng giờ mình ra tay lại có uy lực đáng gờm tới vậy.
"Ha ha, xem ra trời giúp Đường Chân Lưu tôi rồi. Có cậu bồi luyện cùng, cho dù gặp phải Y Đông Mộc thì cũng không phải chuyện to tát gì."
Không đợi Hàn Sâm trả lời thì Đường Chân Lưu đã cười lớn.
Cả buổi tối, mấy người Hàn Sâm và Đường Chân Lưu không hề ngủ, luyện tập không ngừng nghỉ. Nhưng thực tế thì chỉ có Đường Chân Lưu và Phương Cảnh Kỳ tham gia, người đàn ông kia chỉ ngồi nhìn, không hề có ý định vào sân.
Luyện tập cả buổi tối, chỉ cần bị Hàn Sâm áp sát trong phạm vi ba mươi phân, Đường Chân Lưu chưa có lần nào cản được dao găm trong tay Hàn Sâm. Hắn ta còn chưa luyện được cách chống cự thì tốc độ và kỹ xảo ra tay của Hàn Sâm đã càng lợi hại và quái dị hơn.
"Mẹ nó chứ, không luyện nữa, căn bản là không thể cản được, chẳng lẽ trời muốn diệt Đường Chân Lưu tôi thật ư?!"
Đường Chân Lưu thấy thời gian không còn nhiều nữa, đã sắp phải tới vùng đất được thần bảo hộ tham gia Thần Chiến rồi, dù luyện tập tiếp cũng không có ý nghĩa gì, đặt mông ngồi xuống sô pha, buồn bực nói.
"Cậu đã có thể đối phó với Y Đông Mộc rồi đấy." Người đàn ông vẫn luôn quan sát đột nhiên mở miệng nói.
"Lão Lâm, anh nói thế là sao?" Đường Chân Lưu lập tức ngồi thẳng người dậy, mở to mắt nhìn thẳng vào người đàn ông nọ rồi hỏi.
"Y Đông Mộc không bằng cậu ta, tuy cậu không tránh thoát dao găm của cậu ta, nhưng khi đối đầu Y Đông Mộc, dù cậu không trốn thoát nhưng cũng đủ để tránh được những điểm chí mạng, Y Đông Mộc không thể một dao giết chết cậu được. Nếu như cậu không quá mức xúi quẩy gặp phải Y Đông Mộc ngay hôm nay, chỉ cần luyện tập thêm vài ngày nữa thì chắc là có thể dùng cái giá rất nhỏ để ngăn cản đòn tấn công của gã."
Người đàn ông nói ra điều này khiến Đường Chân Lưu và Phương Cảnh Kỳ đều giật mình hoảng sợ nhìn về phía Hàn Sâm.
Bọn họ đều hiểu rất rõ người đàn ông này, anh ta mà lại đánh giá Hàn Sâm cao như thế, còn nói Y Đông Mộc không bằng Hàn Sâm, điều này đã hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của họ, thậm chí có thể nói là giật mình hoảng sợ.
Nếu xét về xuất thân thì Hàn Sâm đương nhiên kém xa Y Đông Mộc, tuổi của Y Đông Mộc còn lớn hơn Hàn Sâm một chút, nhưng anh ta lại nói Y Đông Mộc kém Hàn Sâm, chuyện như thế sao có thể không khiến hai người Đường Chân Lưu và Phương Cảnh Kỳ kinh hãi được chứ.
Nếu như là người khác nói những lời này, hai người bọn họ nhất định sẽ khịt mũi coi thường, không cho là đúng. Thế nhưng người đàn ông này nói ra khiến bọn họ không dám xem nhẹ, dù sao thì anh ta cũng là Lâm Phong mà! Một năm trước, nếu như không phải thuật gen siêu hạch của Lâm Phong đang bị khựng lại, làm anh ta tiến vào vùng đất được thần bảo hộ muộn hơn kẻ kia hai năm thì chức quán quân năm ngoái đã thuộc về anh ta rồi.
"Các cậu đừng dùng ánh mắt đó để nhìn Hàn Sâm. Tôi chỉ nói nếu xét về cách thức ra tay này thì Y Đông Mộc không thể bằng Hàn Sâm được, nhưng tố chất tổng hợp của thân thể thì Y Đông Mộc vẫn mạnh hơn cậu ta nhiều lắm."
Lâm Phong cười nói, sau đó đi tới trước mặt Hàn Sâm, giơ tay ra và nói: "Tôi là Lâm Phong, rất hân hạnh được làm quen với cậu, cậu đúng là một người rất thú vị đấy!"
"Hàn Sâm, tôi cũng rất hân hạnh khi được làm quen với anh." Hàn Sâm đưa tay ra bắt tay đối phương, mỉm cười đáp.
"Được rồi, giờ cũng muộn rồi, chúng ta đi tắm rồi tới vùng đất được thần bảo hộ thôi."
Đường Chân Lưu cắt ngang cuộc giao lưu giữa Đường Chân Lưu và Hàn Sâm, sau đó nói tiếp: "Hàn Sâm, chỗ này có máy dịch chuyển, chút nữa cậu có đi tới vùng đất được thần bảo hộ cùng chúng tôi không?"
"Không đâu, tôi không tham gia Thần Chiến nên không đến hóng hớt làm gì."
Hàn Sâm uyển chuyển từ chối Đường Chân Lưu, sau đó lập tức rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Hàn Sâm ra khỏi biệt thự, Đường Chân Lưu hỏi thẳng Lâm Phong: "Cậu ta thật sự lợi hại tới vậy sao?"
"Lợi hại hơn so với tưởng tượng của cậu nhiều. Nếu như cậu ta có xuất thân như Y Đông Mộc thì chắc chắn sẽ lợi hại hơn Y Đông Mộc cả trăm lần. Cậu ta đã hiểu được chân nghĩa, Y Đông Mộc chỉ là kỹ xảo cao siêu, có hình không có thần mà thôi. Xuất thân đã ảnh hưởng tới tốc độ phát triển của cậu ta, nhưng chỉ cần vài năm nữa, cậu ta sẽ trở thành một kẻ vô cùng đáng gờm đấy!" Lâm Phong đáp.
"Có thể được lão Lâm khen như vậy, xem ra tên nhóc Hàn Sâm này rất khó lường đấy chứ." Phương Cảnh Kỳ chậc lưỡi nói.
"Nếu như thêm vài năm nữa, cậu ta so với cậu thì như nào?" Đường Chân Lưu đột nhiên nổi hứng hỏi Lâm Phong.
"Ở vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất, tôi là vô địch!"
Giọng Lâm Phong vẫn rất thản nhiên, nhưng không cách nào che giấu được niềm tin tột cùng của mình.
Lần này Hàn Sâm có thu hoạch rất lớn, không chỉ nhận được một tấm thẻ Thánh Đường cấp S từ chỗ Đường Chân Lưu, khả năng mạnh nhất của hắn còn được tăng mạnh. Đúng như Lâm Phong đã nói, hắn ra tay còn đáng sợ hơn cả Y Đông Mộc.
Thế nhưng ra tay lợi hại đến đâu thì cũng phải áp sát đối phương thì mới được, chỉ riêng chuyện áp sát đã không hề đơn giản.
Trong buổi luyện tập khi nãy, Đường Chân Lưu để hắn đứng ở vị trí gần người. Thế nhưng khi chiến đấu sinh tử thì sao Đường Chân Lưu có thể cho hắn cơ hội đi tới vị trí đó được chứ.
Cho nên mới nói, thứ Hàn Sâm và Y Đông Mộc luyện tập chính là thuật ám sát, nó chỉ phát huy tốt nhất khi âm thầm đánh lén.
Y Đông Mộc có luyện một thân pháp rất quái dị, nên dù đứng ở chính diện thì vẫn có thể dễ dàng áp sát kẻ địch, nhưng Hàn Sâm chưa từng luyện tập thân pháp cao cấp như vậy, muốn áp sát kẻ địch không phải là chuyện đơn giản.
Thân pháp đó là thuật gen siêu hạch, có kỹ xảo đặc thù, bản thân Hàn Sâm không am hiểu thân pháp, cho dù muốn mô phỏng theo cũng không bắt chước lại được, dù bắt chước cũng thế, không thể phát huy những tinh túy thật sự của nó được. Nên tốt hơn hết là tự mình đi học một môn thân pháp lợi hại khác.
"Có lẽ mình nên cân nhắc chuyện đổi một môn thân pháp."
Hàn Sâm sờ tấm thẻ Thánh Đường cấp S ở trong túi.
Nhưng hiện giờ hắn không còn thời gian đi đổi nữa, cho dù đổi được cũng không thể lập tức luyện thành. Hàn Sâm trở lại trạm dịch chuyển, sau đó tiến vào vùng đất được thần bảo hộ, hóa thân thành Kim Tệ, đi thẳng tới võ trường.
Bên trong võ trường đã xuất hiện một tấm bia thần to tướng, lớn hơn bia võ đạo của võ trường thành bảo hộ gấp trăm lần, bên trên tỏa ra ánh sáng thần thánh, trong ánh nhìn hừng hực của đám người đã chờ sẵn trong thành bảo hộ Cương Giáp, Hàn Sâm nhanh chân tiến vào trong tấm bia thần kia. Ngay sau đó, hắn xuất hiện trên một võ trường khổng lồ.
Thông qua bia thần trên võ trường của tất cả thành bảo hộ, mọi người có thể quan sát hình ảnh trên võ trường khổng lồ kia, từng cường giả đứng đầu của các thành bảo hộ khác đang xuyên qua bia thần tiến vào võ trường.
Translator: Nguyetmai
Hàn Sâm đến gần Đường Chân Lưu, cầm dao găm xoay lưỡi dao vào trong, cách cầm dao găm này cũng là học theo Y Đông Mộc.
Khi còn cách Đường Chân Lưu chưa đầy sáu mươi phân, Hàn Sâm đột nhiên vung dao găm lên, đâm về phía Đường Chân Lưu từ một góc độ không thể tưởng tượng nổi.
Phương Cảnh Kỳ thấy vậy thì lập tức biến sắc, hai mắt người đàn ông nọ lóe lên, còn Đường Chân Lưu thì sợ đến độ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đao trong tay hắn ta muốn giơ lên ngăn cản đã không kịp nữa, chỉ có thể nghiêng người tránh né, nhưng cuối cùng vẫn bị dao găm của Hàn Sâm đâm vào eo.
"Đệt mợ, cậu ra tay kiểu này chắc cũng không hề kém Y Đông Mộc là bao đâu nhỉ?" Đường Chân Lưu trợn trừng mắt nhìn Hàn Sâm, kêu lớn.
Phương Cảnh Kỳ cũng nhìn Hàn Sâm với ánh mắt rất lạ, người đàn ông kia thì nhìn chằm chằm vào tay của Hàn Sâm.
Chính Hàn Sâm cũng ngây ra một lúc. Mấy ngày gần đây hắn điên cuồng tu luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt và tập luyện hai tay với trò "Bàn tay của Thượng Đế", nên khiến tốc độ ra tay của hắn nhanh hơn trước kia.
Sau khi xem tư liệu về Y Đông Mộc thì Hàn Sâm đã có thêm lĩnh ngộ mới, hiện giờ trực tiếp áp dụng vào thực tế. Chính bản thân hắn cũng không ngờ rằng giờ mình ra tay lại có uy lực đáng gờm tới vậy.
"Ha ha, xem ra trời giúp Đường Chân Lưu tôi rồi. Có cậu bồi luyện cùng, cho dù gặp phải Y Đông Mộc thì cũng không phải chuyện to tát gì."
Không đợi Hàn Sâm trả lời thì Đường Chân Lưu đã cười lớn.
Cả buổi tối, mấy người Hàn Sâm và Đường Chân Lưu không hề ngủ, luyện tập không ngừng nghỉ. Nhưng thực tế thì chỉ có Đường Chân Lưu và Phương Cảnh Kỳ tham gia, người đàn ông kia chỉ ngồi nhìn, không hề có ý định vào sân.
Luyện tập cả buổi tối, chỉ cần bị Hàn Sâm áp sát trong phạm vi ba mươi phân, Đường Chân Lưu chưa có lần nào cản được dao găm trong tay Hàn Sâm. Hắn ta còn chưa luyện được cách chống cự thì tốc độ và kỹ xảo ra tay của Hàn Sâm đã càng lợi hại và quái dị hơn.
"Mẹ nó chứ, không luyện nữa, căn bản là không thể cản được, chẳng lẽ trời muốn diệt Đường Chân Lưu tôi thật ư?!"
Đường Chân Lưu thấy thời gian không còn nhiều nữa, đã sắp phải tới vùng đất được thần bảo hộ tham gia Thần Chiến rồi, dù luyện tập tiếp cũng không có ý nghĩa gì, đặt mông ngồi xuống sô pha, buồn bực nói.
"Cậu đã có thể đối phó với Y Đông Mộc rồi đấy." Người đàn ông vẫn luôn quan sát đột nhiên mở miệng nói.
"Lão Lâm, anh nói thế là sao?" Đường Chân Lưu lập tức ngồi thẳng người dậy, mở to mắt nhìn thẳng vào người đàn ông nọ rồi hỏi.
"Y Đông Mộc không bằng cậu ta, tuy cậu không tránh thoát dao găm của cậu ta, nhưng khi đối đầu Y Đông Mộc, dù cậu không trốn thoát nhưng cũng đủ để tránh được những điểm chí mạng, Y Đông Mộc không thể một dao giết chết cậu được. Nếu như cậu không quá mức xúi quẩy gặp phải Y Đông Mộc ngay hôm nay, chỉ cần luyện tập thêm vài ngày nữa thì chắc là có thể dùng cái giá rất nhỏ để ngăn cản đòn tấn công của gã."
Người đàn ông nói ra điều này khiến Đường Chân Lưu và Phương Cảnh Kỳ đều giật mình hoảng sợ nhìn về phía Hàn Sâm.
Bọn họ đều hiểu rất rõ người đàn ông này, anh ta mà lại đánh giá Hàn Sâm cao như thế, còn nói Y Đông Mộc không bằng Hàn Sâm, điều này đã hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của họ, thậm chí có thể nói là giật mình hoảng sợ.
Nếu xét về xuất thân thì Hàn Sâm đương nhiên kém xa Y Đông Mộc, tuổi của Y Đông Mộc còn lớn hơn Hàn Sâm một chút, nhưng anh ta lại nói Y Đông Mộc kém Hàn Sâm, chuyện như thế sao có thể không khiến hai người Đường Chân Lưu và Phương Cảnh Kỳ kinh hãi được chứ.
Nếu như là người khác nói những lời này, hai người bọn họ nhất định sẽ khịt mũi coi thường, không cho là đúng. Thế nhưng người đàn ông này nói ra khiến bọn họ không dám xem nhẹ, dù sao thì anh ta cũng là Lâm Phong mà! Một năm trước, nếu như không phải thuật gen siêu hạch của Lâm Phong đang bị khựng lại, làm anh ta tiến vào vùng đất được thần bảo hộ muộn hơn kẻ kia hai năm thì chức quán quân năm ngoái đã thuộc về anh ta rồi.
"Các cậu đừng dùng ánh mắt đó để nhìn Hàn Sâm. Tôi chỉ nói nếu xét về cách thức ra tay này thì Y Đông Mộc không thể bằng Hàn Sâm được, nhưng tố chất tổng hợp của thân thể thì Y Đông Mộc vẫn mạnh hơn cậu ta nhiều lắm."
Lâm Phong cười nói, sau đó đi tới trước mặt Hàn Sâm, giơ tay ra và nói: "Tôi là Lâm Phong, rất hân hạnh được làm quen với cậu, cậu đúng là một người rất thú vị đấy!"
"Hàn Sâm, tôi cũng rất hân hạnh khi được làm quen với anh." Hàn Sâm đưa tay ra bắt tay đối phương, mỉm cười đáp.
"Được rồi, giờ cũng muộn rồi, chúng ta đi tắm rồi tới vùng đất được thần bảo hộ thôi."
Đường Chân Lưu cắt ngang cuộc giao lưu giữa Đường Chân Lưu và Hàn Sâm, sau đó nói tiếp: "Hàn Sâm, chỗ này có máy dịch chuyển, chút nữa cậu có đi tới vùng đất được thần bảo hộ cùng chúng tôi không?"
"Không đâu, tôi không tham gia Thần Chiến nên không đến hóng hớt làm gì."
Hàn Sâm uyển chuyển từ chối Đường Chân Lưu, sau đó lập tức rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Hàn Sâm ra khỏi biệt thự, Đường Chân Lưu hỏi thẳng Lâm Phong: "Cậu ta thật sự lợi hại tới vậy sao?"
"Lợi hại hơn so với tưởng tượng của cậu nhiều. Nếu như cậu ta có xuất thân như Y Đông Mộc thì chắc chắn sẽ lợi hại hơn Y Đông Mộc cả trăm lần. Cậu ta đã hiểu được chân nghĩa, Y Đông Mộc chỉ là kỹ xảo cao siêu, có hình không có thần mà thôi. Xuất thân đã ảnh hưởng tới tốc độ phát triển của cậu ta, nhưng chỉ cần vài năm nữa, cậu ta sẽ trở thành một kẻ vô cùng đáng gờm đấy!" Lâm Phong đáp.
"Có thể được lão Lâm khen như vậy, xem ra tên nhóc Hàn Sâm này rất khó lường đấy chứ." Phương Cảnh Kỳ chậc lưỡi nói.
"Nếu như thêm vài năm nữa, cậu ta so với cậu thì như nào?" Đường Chân Lưu đột nhiên nổi hứng hỏi Lâm Phong.
"Ở vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất, tôi là vô địch!"
Giọng Lâm Phong vẫn rất thản nhiên, nhưng không cách nào che giấu được niềm tin tột cùng của mình.
Lần này Hàn Sâm có thu hoạch rất lớn, không chỉ nhận được một tấm thẻ Thánh Đường cấp S từ chỗ Đường Chân Lưu, khả năng mạnh nhất của hắn còn được tăng mạnh. Đúng như Lâm Phong đã nói, hắn ra tay còn đáng sợ hơn cả Y Đông Mộc.
Thế nhưng ra tay lợi hại đến đâu thì cũng phải áp sát đối phương thì mới được, chỉ riêng chuyện áp sát đã không hề đơn giản.
Trong buổi luyện tập khi nãy, Đường Chân Lưu để hắn đứng ở vị trí gần người. Thế nhưng khi chiến đấu sinh tử thì sao Đường Chân Lưu có thể cho hắn cơ hội đi tới vị trí đó được chứ.
Cho nên mới nói, thứ Hàn Sâm và Y Đông Mộc luyện tập chính là thuật ám sát, nó chỉ phát huy tốt nhất khi âm thầm đánh lén.
Y Đông Mộc có luyện một thân pháp rất quái dị, nên dù đứng ở chính diện thì vẫn có thể dễ dàng áp sát kẻ địch, nhưng Hàn Sâm chưa từng luyện tập thân pháp cao cấp như vậy, muốn áp sát kẻ địch không phải là chuyện đơn giản.
Thân pháp đó là thuật gen siêu hạch, có kỹ xảo đặc thù, bản thân Hàn Sâm không am hiểu thân pháp, cho dù muốn mô phỏng theo cũng không bắt chước lại được, dù bắt chước cũng thế, không thể phát huy những tinh túy thật sự của nó được. Nên tốt hơn hết là tự mình đi học một môn thân pháp lợi hại khác.
"Có lẽ mình nên cân nhắc chuyện đổi một môn thân pháp."
Hàn Sâm sờ tấm thẻ Thánh Đường cấp S ở trong túi.
Nhưng hiện giờ hắn không còn thời gian đi đổi nữa, cho dù đổi được cũng không thể lập tức luyện thành. Hàn Sâm trở lại trạm dịch chuyển, sau đó tiến vào vùng đất được thần bảo hộ, hóa thân thành Kim Tệ, đi thẳng tới võ trường.
Bên trong võ trường đã xuất hiện một tấm bia thần to tướng, lớn hơn bia võ đạo của võ trường thành bảo hộ gấp trăm lần, bên trên tỏa ra ánh sáng thần thánh, trong ánh nhìn hừng hực của đám người đã chờ sẵn trong thành bảo hộ Cương Giáp, Hàn Sâm nhanh chân tiến vào trong tấm bia thần kia. Ngay sau đó, hắn xuất hiện trên một võ trường khổng lồ.
Thông qua bia thần trên võ trường của tất cả thành bảo hộ, mọi người có thể quan sát hình ảnh trên võ trường khổng lồ kia, từng cường giả đứng đầu của các thành bảo hộ khác đang xuyên qua bia thần tiến vào võ trường.
Bình luận facebook