• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Siêu Cấp Võ Thánh Đế Tôn (3 Viewers)

  • Chương 15: Đừng mặc nói

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!

**********



Chương 15: Đừng mặc nói



Anh nợ em một câu yêu thương!








Khuôn mặt đang rất vui vẻ của Lâm Thanh Hàm, nhìn thấy Trương Huyền thì lập tức vẻ vui vẻ ấy biến mất không dấu vết.



Nguy rồi, quên mất không nói cho anh ấy biết đêm nay đừng có về! Aiva, làm sao bây giờ! Bởi như vậy, đã nói với người con gải kia rồi, chẳng phải rất nhanh bị vạch trần hay sao!



Anh nợ em một câu yêu thương!








Lâm Thanh Hàm đứng dậy khỏi bàn ăn với vẻ mặt khó coi, đi về phía Trương Huyền.



Trương Huyền thấy sắc mặt Lâm Thanh Hàm không tốt, quan tâm hỏi: "Lầm tổng, không thoải mái sao?" "Không phải!" Lâm Thanh Hàm ngũ khí nghiêm túc nói nhỏ với Trương Huyền, sau đó hai cái ngọc bích tự nhiên hòa vào cánh tay của Trương Huyền: "Cũng đừng gọi tôi là Lầm tổng, tôi nói cho người con gái kia, anh là một nhà nghệ thuật gia, đã gặp nhau trong một cuộc triển lãm nghệ thuật, nhớ không?"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Trương Huyền nghe xong, không khỏi thích thú. "Anh cười cái gì vậy.” Bàn tay nhỏ bé của Lâm Thanh Hàm vặn vẹo da thịt mềm mại bến trong cánh tay to lớn của Trương Huyền, trong đôi mắt to xinh đẹp hiện lên vẻ cảnh cáo mạnh mẽ: "Không cho cười! Cũng không được tiết lộ cho tôi, nếu không anh nhất định chết cho xem!" "Được, được rồi!" Trương Huyền vội vàng xin tha, khoanh tay múa chân làm từ thế: “Thanh Hàm, em yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không tiết lộ."



Lâm Thanh Hàm nghẹ Trương Huyền nói như vậy, sắc mặt mới tốt lên được một chút, đồng thời trên mặt cũng lộ ra nét dịu dàng, cố gắng không để cho bạn gái của mình không nhìn ra.



Anh nợ em một câu yêu thương!









Nhìn bộ dạng đáng yêu của Lâm Thanh Hàm, trong nội tâm của Trương Huyền không khỏi cảm thán, chỉ cần là phụ nữ, đều có lòng hư vinh, ai không hi vọng chồng mình là một bạch mã hoàng tử chứ, Lâm tổng cũng không là ngoại lệ.



Vừa mới nói xong thì người phụ nữ tóc ngắn trong bếp bước ra mang theo một đĩa bánh ngọt tỉnh xảo. "Ya! Vị này chính là Trương Huyền." Người phụ nữ đặt bánh lên bàn, đi về phía Trương Huyền.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Một giây trước Trương Huyền còn biểu hiện vẻ cười đùa tí tửng, lúc này đã thay đổi thần sắc, lưng thẳng tắp, chủ động đưa tay ra: "Xin chào, tôi là Trương Huyền, thử cho tôi nói thẳng, cỗ là người phụ nữ đẹp nhất mà tôi từng thấy ngoại trừ vợ tôi ra."



Lời nói của Trương Huyền tràn đầy phương thức quý ông phương Tây, anh chỉ liếc mắt nhìn người phụ nữ tóc ngắn này rồi kết luận đổi phương chính xác là người đi du học và



Anh nợ em một câu yêu thương!








Quả nhiên, người phụ nữ tóc ngắn bị lời nói của Trương Huyền làm cho thích thủ, thổ tay ra năm nhẹ lấy tay Trương Huyền: "Anh Trương anh thật thú vị, tôi tên là Mễ Lan, bạn thân của Thanh Hàm "Thường xuyên nghe Thanh Hàm nhắc đến cô." Trương Huyền nắm lấy bốn ngón tay còn lại đang cụp vào của Mễ Lan. "Anh Trương Thanh Hàm, nói rằng anh làm nghệ thuật đấy, tinh thông các nền văn hóa quốc gia, quả nhiên như vậy, phép xã giao phương Tây của anh còn chuẩn hơn những người quý tộc mà tôi từng thấy." Từ tận đáy lòng Mễ Lan khen ngợi một tiếng: "Nhanh ngôi đi, rồi ăn thôi."



Mễ Lan nói xong, quay người mang theo một làn gió thơm đi về phía phòng bếp.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Trương Huyền và Lâm Thanh Hàm ngồi trên bàn ăn, nhìn ra sự nghi ngờ trong mắt người phụ nữ, Trương Huyền chủ động giải thích: "Tôi trước kia đã từng được đào tạo về lĩnh vực này khi còn là bồi bàn ở nhà hàng tại Pháp."



Các món ngon được bày ra trên bàn bởi Mễ Lan, riêng về món hàu thì Trương Huyền đã thấy có hơn 20 loại. "Hàu nước Pháp, thật sự rất lâu đã không được thưởng thức." Trong lòng Trương Huyền cảm khái một tiếng.



Anh nợ em một câu yêu thương!










Lâm Thanh Hàm ngồi bên cạnh Trương Huyền, thừa dịp Trương



Huyền không để ý thì vụng trộm nuốt nước bọt, bộ dạng rất là đáng yêu. Ngoài hàu sống, Mễ Lan còn phục vụ các món như bò, vịt nguyên còn được tạo hình tinh tế khiến người khác nhìn thấy là món ăn liền. "Anh Trường, tôi nghe Hàm nói anh rất hiểu văn hóa ăn uống của nước Pháp. Sau khi Mễ Lan đặt cả con vịt lên bản, cô liền ngồi đối diện với Trương Huyền và Lâm Thanh Hàm.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Lâm Thanh Hàm nhìn một bản đầy món ăn ngon, so với Mễ Lan làm, thì nhà hàng đặc biệt kiểu Pháp thực sự là quá sịn sò rồi, hơn nữa văn hóa ăn uống cũng càng cao cấp hơn, Trương Huyền chỉ là một nhân viên phục vụ thổi, làm sao có thể tiếp xúc đến những thứ này. có chuẩn bị giải vây cho Trương Huyền, cho rằng Trương Huyền chỉ là hơi có chút liên quan tới, những âm thanh của Trương Huyền lại vang lên trước. "Hàu nước Pháp đa dạng phong phú, nhìn những con hàu này hẳn là thực phẩm tươi sống do cô Mễ Lan mang về. Sau khi nấu xong, có thể để lại cho người ăn có cảm nhận sự thú vị của mặt trước, giữa và sau, với dư vị bất tận, tác dụng chạm mạnh mẽ, nhưng lại không thích hợp làm món đầu tiên, có lẽ cô Mễ Lan mang đĩa hầu này lên để kiểm tra tôi rồi.”



Trương Huyền cười nhạt một tiếng, sau đó nhìn vào đĩa thịt bò: "Thịt bò Tacta cách làm thông thường là trộn với muối, tiêu và nước sốt, thỉnh thoảng cho thêm một ít trứng vào trộn đều, nhưng theo cách làm của cô Mễ Lan, hẳn là bỏ thêm ba đến bốn quả trứng cút, có phải vị tại vị bên trên phối hợp với món hàu chuẩn bị kia, về phần vịt quét dầu này, tôi nghĩ chắc là Thanh Hàm thích ăn, bằng không với sự kết hợp này thì không nên có món vịt quết dầu mới đúng." Nhớ đ*ọc truyện trên ТгцyeлАРР.cом để ủng hộ team nha !!!



Anh nợ em một câu yêu thương!








Lâm Thanh Hàm hừ nhẹ một tiếng, đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra khỏi tay Trương Huyền, chộp lấy con vịt dính đầy dầu trên bàn ăn.



Trong bữa ăn, Lâm Thanh Hàm tìm được Mễ Lan nói chuyện về mấy chủ đề phụ nữ, đang tán gẫu rất vui vẻ, Mễ Lan đột ngột hỏi Trương Huyền: "Anh Trương, nghe nói hai người gặp nhau ở một buổi triển lãm nghệ thuật?"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Lâm Thanh Hàm ý nghĩ vừa mới xuất hiện, thì cô liền cảm thấy bàn tay nhỏ bé của mình ở dưới bàn được bao bọc bởi hơi ấm, liếc nhìn



Trương Huyền, sau đó nhảy mắt với Trương Thanh Hàm, cái ý tử kia giống như muốn nói, tôi biểu hiện được chứ. "Đúng vậy, kiểm tra hộ khẩu đi, mình phải biết Trương Huyền nhà cậu lửa nữ chủ tịch Iceberg của chúng ta như thế nào." Đôi mắt Mễ Lan đầy tò mò nhìn Trương Huyền.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Lâm Thanh Hàm nhìn dáng vẻ của người đàn ông bên cạnh cô, mỗi hành động đều đầy phép tắc, mỗi câu nói đều không thể bắt bẻ, khiến cô tự hoài nghi, đây là người đàn ông không có cốt khi mà mình quen biết sao? Nếu như anh ta mặc một bộ vest và xuất hiện ở một nơi cao cấp, đoán chừng mọi người sẽ nghĩ rằng anh ta là một quý tộc đến từ phương Tây.



Trương Huyền kẹp một miếng thịt bò, thoảng dính chút mù tạt, cho vào trong miệng, đợi ba giây qua đi rồi bắt đầu nhai.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Trương Huyền vừa dứt lời, tiếng vỗ tay của Mễ Lan liền vang lên. "Ba ba ba!"



Chiếc gan nhỏ bé của Lâm Thanh Hàm nhảy dựng lên, cô không ngờ Mễ Lan lại hỏi chuyện Trượng Huyền tình cờ làm bồi bàn ở nhà hàng ở nước Pháp, liên quan đến món ăn cùng với các nghi thức phương Tây, có thể xem anh ấy hiểu những gì! "Mễ Lan, cậu đang kiểm tra hộ khẩu Trương Huyền nhà mình á?” Lâm Thanh Hàm lầm bầm trong miệng.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Mễ Lan ngồi đối diện với Trương Huyền, động tác giống y hệt với Trương Huyền, đây là cách ăn tiểu chuẩn nhất và là cách ăn có thể giữ được mùi vị, trước khi Trương Huyền làm động tác như vậy, Mễ Lan cũng đặc biệt chú ý đến Trương Huyền.



Lâm Thanh Hàm vươn bàn tay nhỏ dính đầy mỡ, lôi kéo cánh tay của Trương Huyền, từ một góc độ mà Mễ Lan không nhìn thấy rồi nói với Trương Huyền: "Trương Huyền, mặc kệ cô ấy." "Cô Mễ Lan khen trật rồi, tôi chỉ là đọc lướt qua mà thôi." Trương Huyền mim cười, anh cư xử như một quý ông. "Tôi đã nói là đại tiểu thư tổng giám đốc, anh không phải là lừa gạt đùa tôi à?" Mễ Lan bày ra vẻ cũng không biết lừa gạt. “Đương nhiên không phải!" Lâm Thanh Hàm khuôn mặt có chút gấp gáp: "Chúng ta, chúng ta là..." "Anh Trương, tôi phải thừa nhận rằng sự hiểu biết của anh về ẩm thực nước Pháp thực sự sâu sắc như Thanh Hàm đã nói."



Anh nợ em một câu yêu thương!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Siêu Cấp Shipper
  • Vạn Trạch Thiên
Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Siêu Cấp Shipper
  • Vạn Trạch Thiên
Siêu Cấp Thiên Phú
  • Bất thị phù vân

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom