• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New SỦNG VỢ LÊN TRỜI (1 Viewer)

  • Chương 389

CHƯƠNG 389: DÙNG CÁI CHẾT ÉP BỨC


Nếu bọn họ đã phát hiện thì cũng không cần giả vờ nữa.


Triệu Uyển Nhan mở mắt, lạnh lùng nhìn Hình Sơn và Đường Ngọc Sở, giọng nói lạnh băng hỏi: “Hai người đã hài lòng chưa?”


Đường Ngọc Sở và Hình Sơn nhìn nhau, sau đó cười nhạo: “Triệu Uyển Nhan, bà đúng là lợi hại, không chỉ giả bệnh mà còn giả vờ ngủ, bà coi chúng tôi là đồ ngốc sao?”


“Mẹ tôi bệnh là thật, giả vờ ngủ chỉ vì không muốn gặp hai người thôi.” Cố Ngọc Lam nói với Đường Ngọc Sở, có vẻ tức muốn hộc máu.


Đường Ngọc Sở nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, khóe môi cong lên: “Có giả bệnh hay không thì để bác sĩ kiểm tra rồi biết thôi.”


Cố Ngọc Lam và Triệu Uyển Nhan nghe phải kiểm tra thì sắc mặt bỗng thay đổi.


Đường Ngọc Sở nhìn thấy vào trong mắt, ánh mắt đầy mỉa mai cô xoay người đi tới ngồi xuống sô pha, vẻ mặt bình tĩnh lấy điện thoại gọi đi dưới ánh mắt của bọn họ.


Sau khi điện thoại được kết nối, cô vừa nhìn Cố Ngọc Lam và Triệu Uyển Nhan, vừa nói chuyện với người bên kia: “Bác sĩ Lý, tôi là Đường Ngọc Sở, tối hôm qua tôi đã nói chuyện với ông, hiện tại ông có tiện đến đây không?”


Cố Ngọc Lam và Triệu Uyển Nhan nghe hai chữ “Bác sĩ” thì nhìn nhau, không hiểu Đường Ngọc Sở muốn làm cái gì.


Đường Ngọc Sở cúp điện thoại, cười nói với Hình Sơn: “Đội trưởng Hình, lát nữa bác sĩ sẽ tới làm kiểm tra cho bà ta một lần nữa.”


“Thật sao?” Hình Sơn đã biết Đường Ngọc Sở sắp xếp một bác sĩ đến kiểm tra cho Triệu Uyển Nhan, nhưng anh ta vẫn ra vẻ kinh ngạc nói: “Bác sĩ có đáng tin không?”


Đường Ngọc Sở nhìn sắc mặt Cố Ngọc Lam và Triệu Uyển Nhan trở nên rất khó coi thì hơi cười nhạt, sâu xa nói: “Không bị người ta mua chuộc thì đương nhiên đáng tin.”


Cô nói xong thì Cố Ngọc Lam lên giọng chất vấn: “Đường Ngọc Sở, cô có ý gì?”


Đường Ngọc Sở mỉm cười: “Không phải tôi lo bác sĩ của bệnh viện này không đáng tin sao, lỡ kiểm tra sai thì không phải dì Triệu thấy ấm ức sao? Cho nên vì dì Triệu nên tôi đã tìm một bác sĩ đến kiểm tra cho dì Triệu một lần nữa, nếu có bệnh thì chữa bệnh, không bệnh thì sẽ đối mặt với chuyện cần phải đối mặt.”


“Ngọc Lam…” Triệu Uyển Nhan lo lắng nắm tay Cố Ngọc Lam.


Cố Ngọc Lam quay đầu xem bà, cô ta thấy mẹ mình sợ hãi thì nhíu mày, cô ta cắn chặt răng, sau đó lạnh lùng nói với Đường Ngọc Sở: “Không cần cô giả mù mưa sa, mẹ tôi không cần kiểm tra lại, bệnh viện này là bệnh viện tốt nhất Bắc Ninh, bác sĩ kiểm tra còn sẽ làm giả được sao?”


“Đúng là bệnh viện tốt nhất.” Đường Ngọc Sở gật đầu, sau đó khóe môi cong lên trào phúng: “Nhưng lại có bác sĩ không có đạo đức nghề nghiệp, vì lợi ích cá nhân mà không tiếc nối giáo cho giặc, bác sĩ như vậy thì sao có thể làm cho người ta tin tưởng được chứ?”


Cố Ngọc Lam híp mắt: “Cô muốn nói tôi đưa tiền cho bác sĩ sao?”


Đường Ngọc Sở nhướng mày: “Tôi không nói như vậy, là do cô nói.”


“Đường Ngọc Sở, cô đừng ngậm máu phun người, trước khi cô nghi ngờ tôi thì đưa chứng cứ ra. Hơn nữa, mẹ tôi từ chối không đồng ý bác sĩ không biết từ đâu tới kiểm tra cho mình.”


Ánh mắt Cố Ngọc Lam sắc bén nhìn về phía Hình Sơn: “Cảnh sát Hình, cảnh sát cũng không quyền lợi ép buộc một người phụ nữ yếu đuối như vậy làm kiểm tra chứ?”


“Đúng là không có.” Hình Sơn cũng thản nhiên đồng ý với suy nghĩ của cô ta, hai tay của anh ta đút vào trong túi, lười biếng đi tới cửa, quay đầu nhìn về phía bên trong, trên mặt cười nhạt: “Nếu cảnh sát không có quyền lợi ép buộc, vậy thì tôi tránh đi trước. Mấy người tự giải quyết việc cá nhân đi, tôi không biết gì hết.”


Thái độ của Hình Sơn là không ép buộc nhưng cũng không ngăn cản.


“Ngọc Lam, hiện tại làm sao bây giờ?” Triệu Uyển Nhan hoàn toàn lo lắng, bà ta không muốn kiểm tra, trên người bà ta không hề có bệnh, vì trốn tránh hình phạt nên bà ta chỉ giả vờ.


Nếu để bác sĩ của Đường Ngọc Sở đến kiểm tra thì mọi chuyện sẽ bị lộ ra.


Vậy thì thứ chờ đợi bà ta chỉ có hình phạt nghiêm trọng.


Không được, bà ta không muốn ngồi tù, bà ta không muốn ngồi tù.


Bên này Cố Ngọc Lam lập tức đi tới trước mặt Đường Ngọc Sở, âm trầm trừng mắt nhìn bà ta: “Đường Ngọc Sở, vì sao cô không thể buông tha cho mẹ tôi chứ? Cho dù bà ấy thật sự thương tổn ba thì cũng chỉ nhất thời hồ đồ, cô không thể tha thứ cho bà ấy sao?”


Lời của cô ta thật sự quá buồn cười.


Đường Ngọc Sở bật cười: “Cố Ngọc Lam, sao cô lại mặt dày như thế? Mẹ cô làm chuyện ghê tởm như vậy, làm sao người khác có thể tha thứ cho bà ta chứ? Ba tôi suýt nữa chết đi, bác Triệu cũng suýt chết, chuyện nghiêm trọng như vậy thì không phải chỉ có hai chữ “tha thứ” là có thể giải quyết.”


Cố Ngọc Lam nắm chặt hai tay, hít sâu một hơi, dáng vẻ không thèm quan tâm, đột nhiên nói: “Tôi xin lỗi, Đường Ngọc Sở, trước kia là tôi không đúng, tôi không nên phá hư tình cảm của cô và Bùi Hằng Phúc, cũng không nên vì độc chiếm Đường Thị mà tổn thương người ba đã đối xử với tôi như con gái ruột, tất cả do tôi sai, tôi xin lỗi cô.”


Đường Ngọc Sở kinh ngạc mở to mắt, đương nhiên không nghĩ tới cô ta đột nhiên như vậy.


Cố Ngọc Lam là ai? Một người kiêu ngạo như vậy, căm hận cô như thế, vì muốn đối phó cô mà không từ một thủ đoạn, nhưng hiện tại cô ta lại nhận sau vì mẹ mình sao?


Nếu không phải trước kia bọn họ có thù oán quá sâu, nói thật một người có thể cúi đầu vì mẹ mình làm cho người khác rất cảm động.


Nhưng Đường Ngọc Sở không để mình mắc bẫy.


“Cố Ngọc Lam, hiện tại cô nói lời này có phải quá muộn hay không, tôi không quan tâm quá khứ thế nào. Hiện tại tôi chỉ quan tâm người xấu phải chịu báo ứng.”


“Cô…” Cố Ngọc Lam mở to mắt, cô ta đã lùi bước như vậy nhưng cô vẫn cố chấp như thế.


Đường Ngọc Sở cười nhẹ: “Cố Ngọc Lam, đừng lo lắng, lần này mẹ cô không trốn được đâu.”


Cố Ngọc Lam oán hận trừng mắt nhìn vẻ mặt bình tĩnh của cô, trong lòng lửa giận bừng bừng, nếu có thể… Nếu có thể, chỉ cần Đường Ngọc Sở không còn ở trên đời này, có phải mẹ cô ta sẽ không cần lo lắng như vậy hay không.


Lúc Cố Ngọc Lam đang suy nghĩ như vậy thì đột nhiên có người đẩy cô ta qua một bên, cô ta không kịp phản ứng mà chỉ thấy một bóng người chạy qua bên cạnh.


Sau khi cô ta đứng vững thì bất ngờ thấy mẹ mình cầm dao gọt trái cây đặt lên cổ Đường Ngọc Sở.


“Mẹ, mẹ làm gì vậy?” Cố Ngọc Lam hoảng sợ lên tiếng, khó tin mẹ mình sẽ làm chuyện hồ đồ như thế.


Chuyện xảy ra bất ngờ làm cho Đường Ngọc Sở ngây ngốc, cô hơi nghiêng đầu nhìn Triệu Uyển Nhan đứng sau lưng, người phía sau phát hiện tầm mắt của cô thì đặt con dao gần với da thịt trên cổ của cô ta, bên tai vang lên giọng nói hung dữ của Triệu Uyển Nhan: “Đường Ngọc Sở, đừng trách tôi, do cô ép tôi vào đường cùng, tôi chỉ có thể làm như vậy.”


“Mẹ, mẹ đừng kích động, mẹ bỏ dao xuống được không?” Cố Ngọc Lam nhẹ giọng khuyên: “Chúng ta có thể từ từ nghĩ cách giải quyết, nhưng mẹ làm như vậy thì không còn đường lui nữa.”





Xem thêm nhiều truyện hot nhé!


  1. Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài

  2. Chàng Rể Cực Phẩm

  3. Bác Sĩ Thiên Tài Giang Bắc Minh

  4. Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

  5. Con Dâu Của Nhà Giàu

  6. Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi

  7. Y Võ Song Toàn

  8. Sủng Vợ Lên Trời

  9. Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh

  10. Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên

  11. Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

  12. Ngọn Sóng Tình Yêu

  13. Vệ Sĩ Bất Đắc Dĩ

  14. Sự Trả Thù Ngọt Ngào

  15. Mê Vợ Không Lối Về

  16. Theo Đuổi Vợ Câm

  17. Thần Y Ở Rể

  18. Cô Vợ Hoàn Hão

  19. Tôi Là Thầy Khai Quang

  20. Rể Quý Trời Cho

  21. Được Chồng Như Ý

  22. Chồng Bá Đạo Tình Yêu Sâu Sắc

  23. Vợ Yêu Kiêu Ngạo

  24. Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn

  25. Vợ Tổng Tài Không Dễ

  26. Nữ Thần Quốc Dân

  27. Chế Chế Tạo Hào Môn

  28. Hư Danh Tổng tài Phu Nhân

  29. Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt

  30. Vương Phi Đa Tài Nghệ

  31. 1 2 3 Xuyên Không Rồi

  32. Ông Xã Thần Bí

  33. Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

  34. Tình Yêu Cấm Kỵ

  35. Đêm Ấy Tôi Rơi Vào

  36. Cô Vợ Đánh Tráo

  37. Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

  38. Cục Cưng Đến Nhà Ba Ơi Mở Cửa Ra

  39. Nhiệm Vụ Sinh Đẻ

  40. Đỉnh Cấp Rể Quý

  41. Ma Đế Truyền Kỳ

  42. Thầy Xem Bói Phong Lưu

  43. Xuyên Không Thành Vua Chúa

  44. Con Rể Giả Heo Ăn Hổ

  45. Vợ Nhà Người Ta

  46. Cô Vợ Thay Thế

  47. Rể Cuồng

  48. Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

  49. Chiều Vợ 7 7 49 Ngày

  50. Boss Ơi, Bà Chủ Quá Mạnh Mẽ

 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom