• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi (2 Viewers)

  • Chương 468

Ta mỉm cười nói:
“Dận Không cũng có một thỉnh cầu, không biết hoàng hậu có thể không đáp ứng không?”
Phượng Mị cười quyến rũ:
“Phượng Mị còn có đường sống để lựa chọn sao?”
Nhìn dáng dấp quyến rũ của nàng, tám phần mười là nghĩ ta giống như Cao Quang Viễn, ta không khỏi thầm cười khổ, thấp giọng nói:
“Dận Không có ý định cùng hoàng hậu kết làm tỷ đệ, không biết ý của hoàng hậu thế nào?”
Phượng Mị hơi sửng sốt, nàng tuyệt đối không nghĩ đến ta lại có thể đưa ra yêu cầu như vậy, trong đôi mắt tràn ngập ý cảm kích.
Sau khi ta cùng nàng kết làm tỷ đệ, Cao Quang Viễn nhìn nét mặt của ta khẳng định sẽ không dám động vào nàng.
Phượng Mị run giọng nói:
“Đa tạ hảo ý của thái tử, chỉ sợ Phượng Mị trèo cao không xứng.”
Ta cười nói:
“Ý của hoàng hậu là đã cự tuyệt ta?”
Phượng Mị vội vàng lắc đầu:
“Ta rất. . . vui mừng đó mà…”
Nàng mị nhạn như tơ, thở gấp nói:
“Sau này ngài chính là đệ đệ của ta…”
Nữ nhân này giỏi về mị hoặc người khác, thảo nào Cao Quang Viễn sẽ hạ thủ với nàng.
Sau khi ta cùng Phượng Mị chia tay, trực tiếp trở lại hành quán của Lô thị, từ sau khi trong cung sinh biến, ta đã dọn từ phủ đệ của Cao Quang Viễn qua ở chỗ này.
Làm cho ta kinh hỉ chính là Lang Thứ cùng A Đông suất lĩnh năm trăm võ sĩ từ Sở Châu đã đến đây, hai người đang chờ đợi ta ở hành quán cùng đã lâu.
Thấy ta đi vào hành quán, hai người vội vàng quỳ xuống đất, cùng nói:
“Chủ nhân!”
Ta cười ha hả nói:
“Hai người các ngươi vì sao tới đây nhanh như vậy?”
Lang Thứ nói:
“Sau khi nhận được tin tức của chủ nhân, Hoàn Nhan vương phi sai chúng ta lập tức xuất phát, thuận tiện mang tin tức ở đại Khang báo cho chủ nhân.”
Ta cười nói:
“Vừa rồi tại Nguyệt Mãn lâu chỉ lo nói chuyên, bụng ta còn đang đói đây!”
Rồi xoay người nói với Xa Hạo:
“Mau bảo phòng bếp chuẩn bị cơm nước, ta phải cùng các huynh đệ thoả thích ăn uống một phen.”
A Đông mỉm cười nói:
“Đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ chủ nhân đến sẽ khai tiệc.”
Ta cảm thấy hơi kinh ngạc, Lang Thứ nói:
“Đêm nay chủ nhân nhất định phải cùng chúng ta uống cho thống khoái mới được!”
Đi vào Ám Hương các, đã thấy trên bàn bày đầy món ăn đủ màu sắc, hiển nhiên là đã được chuẩn bị trước đó. Ta khen:
“Tay nghề của đầu bếp Tô hình như lại đề cao không ít.”
A Đông cười nói:
“Chủ nhân đoán sai rồi, những món ăn này cùng không phải là do đầu bếp Tô làm.”
Ta hơi khó hiểu nhíu mày, lúc này phía sau truyền đến tiếng bước chân mềm mại, xoay người lại nhìn thì thấy A Y Cổ Lệ mặc bộ váy màu lam của người Hán có thêu hoa đang thướt tha đi đến, phía sau là đầu bếp Tô đang hai tay bưng mâm, bên trong là một con dê vàng ươm mới vừa nướng xong.
Ta vẫn là lần đầu nhìn thấy A Y Cổ Lệ trong trang phục như vậy, không nghĩ tới khi nàng mặc lên trang phục của dân tộc Hán lại có thêm một loại phong tình khác.
A Y Cổ Lệ dưới ánh mắt của ta hai gò má không khỏi đỏ bừng, nàng mới vừa bị ta cải tạo trở thành tiểu nữ nhân đã có thêm vài phần quyến rũ rung động lòng người.
Ta mỉm cười nói:
“Thì ra một bàn các món ngon này đều là do A Y Cổ Lệ làm!”
A Y Cổ Lệ thản nhiên cười nói:
“Ta cùng mới học được không lâu sau hy vọng có thể hợp khẩu vị của mọi người.”
Ở trước mặt mọi người, ta không chút nào che giấu cảm tình với A Y Cổ Lệ, nắm lấy bàn tay nàng dắt nàng ngồi xuống bên cạnh ta.
A Y Cổ Lệ mặc dù xấu hổ, thế nhưng trong lòng nhất định là ngọt ngào tới cực điểm, sau khi trải qua trường phong ba này, cảm tình giữa chúng ta càng ngày càng nồng nàn.
Rượu qua ba tuần, Lang Thứ nói:
“Chủ nhân, đại quân của chúng ta rất nhanh là có thể đến thành Thiết Xích, không nghĩ tới lần này chiếm được bắc bộ của Yên quốc lại dễ dàng đến như vậy.”
Ta chậm rãi buông ly rượu xuống, nói:
“Mọi người đừng quá lạc quan, mười vạn đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái vài hôm nữa sẽ quân vây bốn mặt, có thể khống chế được cương vực của bắc bộ Yên quốc hay không, then chốt phải nhìn xem kết quả của trận chiến dịch này.”
Xa Hạo gật đầu nói:
“Đã sớm nghe nói Hạ Hầu Nộ Thái chính là tướng lĩnh lợi hại nhất của Yên quốc, lần này sợ rằng sẽ có một trận ác chiến.”
A Đông xem thường nói:
“Hắn tác chiến với nước Hàn đều là lâm trận tháo chạy, có lẽ cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, có thể làm nên công trạng gì chứ? Lại nói hiện tại hắn lưng mang tội danh phản quân, gây nên thiệt hại cho mười vạn đại quân, đợi đến được Yên đô thì còn không biết còn lại bao nhiêu, có cái gì mà đáng sợ?”
Ta thần sắc ngưng trọng, nói:
“Hạ Hầu Nộ Thái chiến công hiển hách, cùng không là một hư danh, hắn sở dĩ trước mặt quân Hàn tháo chạy đó là bởi vì chúng đã cấu kết trước đó, Hạ Hầu Nộ Thái chẳng qua là là diễn kịch mà thôi, hiện tại chúng ta đã khống chế Yên đô, với hắn mà nói chỉ có thể tận lực trụ lại mới có thể khống chế được cục diện môt lần nữa, hắn nhất đinh sẽ dốc hết toàn lực.”
Lang Thứ cười nói:
“Ta thấy Tiêu tướng quân lần này nhất định có thể đánh cho Hạ Hầu Nộ Thái quân lính tan rã.”
Ta mỉm cười nói:
“Giao chiến là chuyên sau này, hiện tại ta quan tâm nhất vẫn là thế cục của Yên đô, hy vọng trước khi đại quân đến đừng xảy ra biến cố gì.”
Ta bưng lên ly rượu thăm hỏi với họ cùng uống một ly, lại nói:
“Lý Mạc Vũ và Đoạn Tinh từ sau khi cung biến thì mất tung tích, dịch quán cũng là người đi nhà trống, tìm không được bất cứ một tin tức nào của họ. Hai ngày này các ngươi giúp ta tra khắp nơi xem nơi hạ lạc của họ thế nào.”
Mọi người đồng thời gật đầu.
Xa Hạo nói:
“Đúng rồi, Lãnh Cô Huyên từ sau khi cung biến cũng không thấy xuất hiện, không biết bà ta đi đâu rồi?”
A Y Cổ Lệ nhẹ giọng nói:
“Bà ấy chắc đang ở cùng với U U tỷ tỷ.”
Ta nhìn A Y cổ Lệ, trong ánh mắt tràn ngập ý hỏi.
A Y Cổ Lệ nói:
“Sau khi U U tỷ tỷ hộ tống ta trở về liền cùng sư phụ của nàng rời khỏi đây, nghe nói có chuyên muốn làm.”
Ta cười nói:
“Sớm muộn gì Lãnh Cô Huyên cùng tới tìm ta, lực hấp dẫn của bảo tàng Mâu thị đối với bà ấy so với bất cứ chuyên gì cùng quan trọng hơn.”
Xa Hạo nói:
“Vì sao công tử không thừa dịp đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái chưa đến Yên đô thì đi trước một bước rời khỏi đây?”
Ta mỉm cười nói:
“Tại điểm này ta cùng Lang Thứ có cái nhìn như nhau, ta tin tưởng Tiêu đại ca đánh bại Hạ Hầu Nộ Thái không có bất luận vấn đề gì. Ở lại Yên đô cũng là vì muốn tận mắt thấy quá trình của vở kịch này.”
Ta nghĩ tới chuyên hoàng hậu Phượng Mị hôm nay đã dặn dò ta, hướng Xa Hạo nói:
“Ta cùng hoàng hậu Phượng Mị đã kết làm tỷ đệ, ngày mai ngươi đem chuyện này thông báo cho Cao Quang Viễn, bảo hắn tới hành quán gặp ta, ta có chuyện muốn cùng hắn thương lượng.”
Xa Hạo gật đầu.
Chúng ta uống cho đến tận hừng đông mới bắt đầu tự giải tán, dù sao ta trong lòng cùng có tâm sự nên không dám uống thêm, A Y Cổ Lệ đưa ta trở lại phòng ngủ và bưng tới cho ta bát canh tỉnh rượu, khi nàng muốn cáo từ rời đi thì bị ta nắm lấy bàn tay của nàng, nói:
“Ở lại với ta!”
A Y Cổ Lệ mặt ừng đỏ nói:
“Thế nhưng... người khác đều biết...”
Ta cười nói:
“Biết thì có sao, ta chính là muốn để cho người trong thiên hạ đều biết nàng từ lâu đã trở thành nữ nhân của ta rồi!”
A Y Cổ Lệ đỏ mặt nhào vào trong lòng ta, che lại miệng ta, nói:
“Chàng còn chưa có cưới ta thì đã... làm như vậy với ta rồi, bảo ta sau này làm sao còn mặt mũi mà gặp người khác đây.”
Ta cười to nói:
“Trước đây chính là nàng đã câu dẫn ta còn gì, hiện tại hối hận sợ rằng quá muộn rồi!”
Ta xoay người đem A Y Cổ Lệ đặt ở trên giường, bắt được đôi môi đỏ mọng của nàng rồi bắt đầu hôn lấy, A Y Cổ Lệ mới nếm thử tư vị của tình ái nên đâu có thể chịu đựng được ta luân phiên khiêu khích, không bao lâu thân thể đã không ngừng run lên rồi thở phì phò, tứ chi quấn chặt lấy người ta, hiển nhiên đã động tình.
Hôm nay ta tại Nguyệt Màn lâu đã bị phong thái mê người của Phượng Mị làm cho mê mẩn, dục hỏa trong nội tâm từ lâu đã mạnh mẽ bốc lên, hiện tại rốt cuộc tìm được cơ hội phát tiết, đối mặt là A Y Cổ Lệ so với Phượng Mị càng xinh đẹp hơn, ta toàn lực hưởng thụ thân thể đầy đã khêu gợi của nàng. Những động tác cuồng bạo của ta khiến cho một cô gái mới trải qua việc đời lần đầu có phần không chịu nổi, trong hơi thở phát ra còn kèm theo tiếng rên đau đớn.
Có thể là cảm giác hơi say đã kích thích thần kinh khiến cho ta quên đi cảm thụ lúc này của A Y Cổ Lệ, trái lại càng lúc càng thêm thô bạo, trong đôi mắt của A Y Cổ Lệ đã tràn đầy lệ quang. Lúc này ta mới cảm giác được nỗi thống khổ của nàng, hơi áy náy lau đi nước mắt trên mặt nàng, dịu dàng hỏi:
“Có phải cảm thấy rất đau không?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom