Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 471
Ta không khỏi nhíu mày, Hoàn Tiểu Trác cùng Huyền Anh xem ra đã sớm quen biết, nhưng vì sao biểu hiện trước đây lại hình đồng người lạ, giữa bọn họ rốt cuộc đang giấu bí mật gì?
Năm ngày sau Tiêu Trấn Kỳ suất lĩnh năm vạn sĩ binh bình yên đến Yên đô, lần này tổng cộng dấy binh tám vạn, ba vạn khác đang lưu thủ ở thành Thiết Xích, không chế thế cục tại bắc cương Yên quốc.
Ta triệu tập mọi người đến hành quán Lô thị, thứ nhất là đón gió cho nhóm người Tiêu Trấn Kỳ, thứ hai là thương lượng biện pháp đối phó với đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái.
Cao Quang Viễn cùng Hứa Vũ Thần lần đầu tiên ngồi cùng nhau, lần này hai người mặc dù đã lại đồng điện vi thần, thế nhưng sự khinh bỉ của Hứa Vũ Thần đối với Cao Quang Viễn vẫn rõ ràng như trước, xem ra hắn sinh thời là sẽ không có hòa hoãn đối với Cao Quang Viễn.
Trước tiên ta nhất nhất giới thiệu cho bọn họ cho đối phương, mọi người sau khi hàn huyên xong thì ngôi vào vị trí quanh người ta.
Ta bưng lên ly rượu nói:
“Bữa tiệc tối nay chủ yếu là vì nghênh tiếp Tiêu tướng quân, đương nhiên còn có một mục đích, chính là mọi người ngồi cùng một chỗ để thương lượng làm sao để đối phó với đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái.”
Ta sở dĩ mời tới cả Cao Quang Viễn cùng Hứa Vũ Thần nguyên nhân quan trọng nhất chính là mau chóng để cho bọn họ dung nhập vào trong tập đoàn chính trị của ta, để cho bọn họ cảm thụ được sự tín nhiệm của ta đối với họ.”
Ta mỉm cười nhìn qua Cao Quang Viễn:
“Mấy ngày này Cao đại nhân vẫn quan tâm đến hướng đi của đại quân Hạ Hầu Nộ Thái, vậy thì do ngươi tới giới thiệu tình huống một chút đi.”
Trong ánh mắt Cao Quang Viễn tràn ngập cảm kích, cung kính nói:
“Khởi bẩm thái tử, việc này vẫn là do khuyển tử đang làm, để hắn tới tự thuật lại hẳn là càng rõ ràng sáng tỏ hơn.”
Anh mắt mọi người đồng thời nhìn qua Cao Hàm ở phía cuối bàn tiệc.
Cao Hàm đứng dậy nói:
“Thái tử điện hạ, Hạ Hầu Nộ Thái tổng cộng thống lĩnh mười vạn Yên quân chinh phạt nước Hàn, trong thời gian này vẫn chưa chân chính phát sinh xung đột quy mô lớn, số người thương vong hầu như có thể bỏ qua không tính toán đến. Sau khi Yên vương chết, Hạ Hầu Nộ Thái liền lấy cờ hiệu thay trời hành đạo, chinh phạt phản nghịch để tiến quân về Yên đô.”
Hắn dừng lại một chút mới nói:
“Đại quân của chúng ngày đầu tiên tiến lên hướng bắc một trăm dặm, ngày hôm đó binh sĩ bỏ trốn gần tới nghìn người. Ngày hôm sau bắt đầu Hạ Hâu Nộ Thái liên thả chậm tốc độ tiến quân, trong vòng bốn ngày kế tiêp chúng chỉ tiến về hướng bắc thêm một trăm dặm. Trong bốn ngày này binh sĩ đào tẩu lại có bảy nghìn người, cho nên hiện tại binh lực thực tế của chúng chỉ có khoảng tám vạn tám nghìn người mà thôi.”
Ta mỉm cười nói:
“Cự ly của Hạ Hầu Nộ Thái hiện tại còn cách chúng ta có hai ngày lộ trình, chờ hắn đi tói Yên đô, sợ rằng trên tay chỉ còn tám vạn người.”
Cao Hàm nói:
“Yên vương đã chết, tám vạn sĩ binh này từ lâu nhân tâm hoảng sợ, chân chính nguyện ý thay Hạ Hầu Nộ Thái bán mạng chỉ sợ ngay cả phân nửa cũng không có.”
Lang Thứ cười ha hả nói:
“Nói như vậy, chúng ta chẳng phải là nắm chắc thắng lợi rồi sao?”
Tiêu Trấn Kỳ lắc đầu nói:
“Trong khoảng thời gian này ta sưu tập một ít tư liệu của Hạ Hầu Nộ Thái, người này quyết không phải chỉ được hư danh, hắn thả chậm tôc độ hành quân chính là cố ý làm, chuyện mà chúng ta có thể nghĩ đến thì hắn nhất định cũng có thể nghĩ đến, như vậy hắn kéo chậm tiết tấu, ngoại trừ vì không chế thổ địa ở vùng phía nam Yên quốc, còn có một loại khả năng chính là chờ đợi viện quân đến từ nước Hàn.”
Cao Hàm nói:
“Tiêu tướng quân nói không sai, quân đội nước Hàn bắt đầu đại quy mô tập kết tại biên cảnh Yên Hàn, nhân số khoảng mười lăm vạn. Tuy nhiên bọn chúng tạm thời vẫn chưa có dấu hiệu tiến nhập vào cảnh nội Yên quốc, có lẽ vẫn còn đang trong chờ đợi.”
Ta nhíu mày nói:
“Nói cách khác, một khi chúng ta cùng Hạ Hầu Nộ Thái giao chiến, quân chi viện từ nước Hàn vô cùng có khả năng như tia chớp đột phá vòng vây tiến nhập Yên quốc, mà mười vạn đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái cũng chỉ là quân tiên phong mà thôi.”
Cao Hàm gật đầu nói:
“Thái tử điện hạ nói không sai, cho nên chúng ta phải đối mặt cũng không chỉ có mười vạn người của Hạ Hầu Nộ Thái, uy hiếp chân chính nằm ở mười lăm vạn người ở nước Hàn. Từ tình huống trong hai ngày này Hạ Hầu Nộ Thái đẩy mạnh đại quân, xem ra tốc độ của hắn càng ngày càng chậm, chắc hẳn là đang chờ đợi viện quân từ nước Hàn.”
Xa Hạo nói:
“Không bằng chúng ta lấy phương thức tiến công chớp nhoáng để giải quyết quân đội của Hạ Hầu Nộ Thái.”
Tiêu Trấn Kỳ lắc đầu nói:
“Lấy binh lực hiện tại của chúng ta thủ thành thì còn được, nếu là chủ động xuất kích, chẳng phải là theo như ý nguyện của hắn hay sao?”
Vẫn chưa có mở miệng, Hứa Vũ Thần liền nói:
“Biện pháp tốt nhất ngay lúc này chính là ép buộc Hạ Hầu Nộ Thái nhanh hơn tiến độ tiến quân để kéo lại cự ly cùng quân đội nước Hàn.”
Cao Hàm cười nói:
“Biện pháp mà Hứa đại nhân nói mỗi người đều hiểu rõ, nhưng mà có biện pháp nào có thể khiến cho con cáo già Hạ Hầu Nộ Thái này rút lui đây?”
Cha con hắn có lẽ không có hòa hợp gì với Hứa Vũ Thần nên trong lời nói còn mang chút châm biếm.
Hứa Vũ Thần còn chưa lên tiếng thì Cao Quang Viễn đã giành trước đáp:
“Ta có một ý nghĩ, mẫu thân cùng thê tử của Hạ Hầu Nộ Thái cũng đều trong tay chúng ta, chúng ta cứ trực tiếp đem người nhà của vài tên quan tướng thủ hạ của hẳn để khống chế, chỉ cần chúng ta lấy việc này tới áp chế bọn họ, không lo giữa bọn chúng không sinh ra nội loạn, khi cần thiêt chúng ta có thể giết chết người thân của họ, chọc cho đám tướng lĩnh này nổi giận, nhiễu loạn tâm trạng của họ.”
Trong lòng ta cười thầm, tên Cao Quang Viễn giỏi nhất chính là loại thủ đoạn này, ta đã sớm ngờ tới hắn muôn đưa ra việc này, quả nhiên hắn đã đề xuất ngay trước mặt mọi người, một nhân vật gian thần như thế này sắm vai có thể nói là rất hoàn hảo, tuy nhiên có hắn ở bên cạnh cũng đã tiết kiệm cho ta không ít công phu, những chuyện xấu xa đê tiện cũng có thể giao cho hắn đi làm.
Hứa Vũ Thần xem thường cười nói:
“Hạ Hầu Nộ Thái đối với thê tử kết tóc của hắn chưa từng có qua một chút tình cảm yêu mến gì, hồi lúc còn ở Yên đô động một tí là hắn mắng chửi thê tử, mẫu thân của hắn cũng không phải là mẹ đẻ mà chính là thị thiếp thứ ba của phụ thân hắn, ngươi cho là Hạ Hầu Nộ Thái sẽ lo lắng cho tính mệnh của họ hay sao?”
Cao Quang Viễn sắc mặt xấu hổ cười cười, bởi vì ta có ở bên cạnh nên dù sao hắn cũng phải lưu cho Hứa Vũ Thần vài phần thể diện, nếu đổi lại lúc khác, chỉ sợ hắn đã sớm tranh cãi ầm lên với Hứa Vũ Thần rồi.
Tu dưỡng của Cao Hàm thì xa mới bằng phụ thân của hắn, liền lớn tiếng nói:
“Hứa đại nhân chắc hẳn có ý nghĩ gì hơn người, chi bằng nói ra để cho mọi người nghe một chút!”
Cao Quang Viễn trách mắng:
“Thằng khốn khiếp, ở đây đâu có phần cho ngươi nói chuyện, còn không mau cút xuống cho ta!”
Ta cười nói:
“Cao đại nhân hà tất phải đối với hắn nghiêm khắc như vậy, ta cũng muốn nghe một chút ý nghĩ của Hứa đại nhân.”
Kỳ thực khi Hứa Vũ Thần nói ra câu kia, ta đã đoán ra có lẽ hắn đã có phương pháp phá địch rồi.
Hứa Vũ Thần nói:
“Cuộc đời Hạ Hầu Nộ Thái có một người mà hắn yêu nhất…”
Khi nói những lời này hắn cố ý nhìn thoáng qua Cao Quang Viễn.
Cao Quang Viễn bật thốt lên nói:
“Ngươi nói chính là Cốc Tiêm Tiêm!”
Hứa Vũ Thần chẳng nói đúng sai, chỉ nói:
“Vị trí của Cốc Tiêm Tiêm ở trong lòng Hạ Hầu so với thê tử cùng mẫu thân của hắn quan trọng hơn nhiều, có điều mặt ngoài Hạ Hầu Nộ Thái thô kệch, tuy chỉ thầm lén lút qua lại nhưng rất chính xác.”
Cao Quang Viễn nói:
“Cốc Tiêm Tiêm đó chẳng qua là một ca kỹ, Hạ Hầu Nộ Thái tối đa chỉ coi ả là một món đồ chơi mà thôi, sao lại coi trọng ả được?”
Hứa Vũ Thần mỉm cười nói:
“Cao đại nhân hình như cũng không có tính nhẫn nại, ta còn chưa có nói hết cơ mà.”
Cao Quang Viễn ngượng ngùng ngậm miệng lại.
Hứa Vũ Thần nói:
“Ba năm trước đây Hạ Hâu Nộ Thái suốt ngày quyến luyến Tiên Vũ lâu, đó chính là bởi vì Cốc Tiêm Tiêm.”
Ta gật đầu, một tướng quân mê luyến ca kỹ đó cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, chỉ bằng vào chuyện này ta cũng vô pháp xác định Cốc Tiêm Tiêm ở trong cảm nhận của Hạ Hầu Nộ Thái có phải quan trọng nhất hay không.
Hứa Vũ Thần nói:
“Sau đó phát sinh một việc khiến cho ta biết được cảm tình của Hạ Hầu Nộ Thái đối với Cốc Tiêm Tiêm là không người có thể thay thế được.”
Hắn nhìn qua Cao Quang Viễn nói:
“Đại nhân có nhớ kỹ chuyện đã xảy ra ba năm trước đây vào ngày đại thọ của đại vương không?”
Năm ngày sau Tiêu Trấn Kỳ suất lĩnh năm vạn sĩ binh bình yên đến Yên đô, lần này tổng cộng dấy binh tám vạn, ba vạn khác đang lưu thủ ở thành Thiết Xích, không chế thế cục tại bắc cương Yên quốc.
Ta triệu tập mọi người đến hành quán Lô thị, thứ nhất là đón gió cho nhóm người Tiêu Trấn Kỳ, thứ hai là thương lượng biện pháp đối phó với đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái.
Cao Quang Viễn cùng Hứa Vũ Thần lần đầu tiên ngồi cùng nhau, lần này hai người mặc dù đã lại đồng điện vi thần, thế nhưng sự khinh bỉ của Hứa Vũ Thần đối với Cao Quang Viễn vẫn rõ ràng như trước, xem ra hắn sinh thời là sẽ không có hòa hoãn đối với Cao Quang Viễn.
Trước tiên ta nhất nhất giới thiệu cho bọn họ cho đối phương, mọi người sau khi hàn huyên xong thì ngôi vào vị trí quanh người ta.
Ta bưng lên ly rượu nói:
“Bữa tiệc tối nay chủ yếu là vì nghênh tiếp Tiêu tướng quân, đương nhiên còn có một mục đích, chính là mọi người ngồi cùng một chỗ để thương lượng làm sao để đối phó với đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái.”
Ta sở dĩ mời tới cả Cao Quang Viễn cùng Hứa Vũ Thần nguyên nhân quan trọng nhất chính là mau chóng để cho bọn họ dung nhập vào trong tập đoàn chính trị của ta, để cho bọn họ cảm thụ được sự tín nhiệm của ta đối với họ.”
Ta mỉm cười nhìn qua Cao Quang Viễn:
“Mấy ngày này Cao đại nhân vẫn quan tâm đến hướng đi của đại quân Hạ Hầu Nộ Thái, vậy thì do ngươi tới giới thiệu tình huống một chút đi.”
Trong ánh mắt Cao Quang Viễn tràn ngập cảm kích, cung kính nói:
“Khởi bẩm thái tử, việc này vẫn là do khuyển tử đang làm, để hắn tới tự thuật lại hẳn là càng rõ ràng sáng tỏ hơn.”
Anh mắt mọi người đồng thời nhìn qua Cao Hàm ở phía cuối bàn tiệc.
Cao Hàm đứng dậy nói:
“Thái tử điện hạ, Hạ Hầu Nộ Thái tổng cộng thống lĩnh mười vạn Yên quân chinh phạt nước Hàn, trong thời gian này vẫn chưa chân chính phát sinh xung đột quy mô lớn, số người thương vong hầu như có thể bỏ qua không tính toán đến. Sau khi Yên vương chết, Hạ Hầu Nộ Thái liền lấy cờ hiệu thay trời hành đạo, chinh phạt phản nghịch để tiến quân về Yên đô.”
Hắn dừng lại một chút mới nói:
“Đại quân của chúng ngày đầu tiên tiến lên hướng bắc một trăm dặm, ngày hôm đó binh sĩ bỏ trốn gần tới nghìn người. Ngày hôm sau bắt đầu Hạ Hâu Nộ Thái liên thả chậm tốc độ tiến quân, trong vòng bốn ngày kế tiêp chúng chỉ tiến về hướng bắc thêm một trăm dặm. Trong bốn ngày này binh sĩ đào tẩu lại có bảy nghìn người, cho nên hiện tại binh lực thực tế của chúng chỉ có khoảng tám vạn tám nghìn người mà thôi.”
Ta mỉm cười nói:
“Cự ly của Hạ Hầu Nộ Thái hiện tại còn cách chúng ta có hai ngày lộ trình, chờ hắn đi tói Yên đô, sợ rằng trên tay chỉ còn tám vạn người.”
Cao Hàm nói:
“Yên vương đã chết, tám vạn sĩ binh này từ lâu nhân tâm hoảng sợ, chân chính nguyện ý thay Hạ Hầu Nộ Thái bán mạng chỉ sợ ngay cả phân nửa cũng không có.”
Lang Thứ cười ha hả nói:
“Nói như vậy, chúng ta chẳng phải là nắm chắc thắng lợi rồi sao?”
Tiêu Trấn Kỳ lắc đầu nói:
“Trong khoảng thời gian này ta sưu tập một ít tư liệu của Hạ Hầu Nộ Thái, người này quyết không phải chỉ được hư danh, hắn thả chậm tôc độ hành quân chính là cố ý làm, chuyện mà chúng ta có thể nghĩ đến thì hắn nhất định cũng có thể nghĩ đến, như vậy hắn kéo chậm tiết tấu, ngoại trừ vì không chế thổ địa ở vùng phía nam Yên quốc, còn có một loại khả năng chính là chờ đợi viện quân đến từ nước Hàn.”
Cao Hàm nói:
“Tiêu tướng quân nói không sai, quân đội nước Hàn bắt đầu đại quy mô tập kết tại biên cảnh Yên Hàn, nhân số khoảng mười lăm vạn. Tuy nhiên bọn chúng tạm thời vẫn chưa có dấu hiệu tiến nhập vào cảnh nội Yên quốc, có lẽ vẫn còn đang trong chờ đợi.”
Ta nhíu mày nói:
“Nói cách khác, một khi chúng ta cùng Hạ Hầu Nộ Thái giao chiến, quân chi viện từ nước Hàn vô cùng có khả năng như tia chớp đột phá vòng vây tiến nhập Yên quốc, mà mười vạn đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái cũng chỉ là quân tiên phong mà thôi.”
Cao Hàm gật đầu nói:
“Thái tử điện hạ nói không sai, cho nên chúng ta phải đối mặt cũng không chỉ có mười vạn người của Hạ Hầu Nộ Thái, uy hiếp chân chính nằm ở mười lăm vạn người ở nước Hàn. Từ tình huống trong hai ngày này Hạ Hầu Nộ Thái đẩy mạnh đại quân, xem ra tốc độ của hắn càng ngày càng chậm, chắc hẳn là đang chờ đợi viện quân từ nước Hàn.”
Xa Hạo nói:
“Không bằng chúng ta lấy phương thức tiến công chớp nhoáng để giải quyết quân đội của Hạ Hầu Nộ Thái.”
Tiêu Trấn Kỳ lắc đầu nói:
“Lấy binh lực hiện tại của chúng ta thủ thành thì còn được, nếu là chủ động xuất kích, chẳng phải là theo như ý nguyện của hắn hay sao?”
Vẫn chưa có mở miệng, Hứa Vũ Thần liền nói:
“Biện pháp tốt nhất ngay lúc này chính là ép buộc Hạ Hầu Nộ Thái nhanh hơn tiến độ tiến quân để kéo lại cự ly cùng quân đội nước Hàn.”
Cao Hàm cười nói:
“Biện pháp mà Hứa đại nhân nói mỗi người đều hiểu rõ, nhưng mà có biện pháp nào có thể khiến cho con cáo già Hạ Hầu Nộ Thái này rút lui đây?”
Cha con hắn có lẽ không có hòa hợp gì với Hứa Vũ Thần nên trong lời nói còn mang chút châm biếm.
Hứa Vũ Thần còn chưa lên tiếng thì Cao Quang Viễn đã giành trước đáp:
“Ta có một ý nghĩ, mẫu thân cùng thê tử của Hạ Hầu Nộ Thái cũng đều trong tay chúng ta, chúng ta cứ trực tiếp đem người nhà của vài tên quan tướng thủ hạ của hẳn để khống chế, chỉ cần chúng ta lấy việc này tới áp chế bọn họ, không lo giữa bọn chúng không sinh ra nội loạn, khi cần thiêt chúng ta có thể giết chết người thân của họ, chọc cho đám tướng lĩnh này nổi giận, nhiễu loạn tâm trạng của họ.”
Trong lòng ta cười thầm, tên Cao Quang Viễn giỏi nhất chính là loại thủ đoạn này, ta đã sớm ngờ tới hắn muôn đưa ra việc này, quả nhiên hắn đã đề xuất ngay trước mặt mọi người, một nhân vật gian thần như thế này sắm vai có thể nói là rất hoàn hảo, tuy nhiên có hắn ở bên cạnh cũng đã tiết kiệm cho ta không ít công phu, những chuyện xấu xa đê tiện cũng có thể giao cho hắn đi làm.
Hứa Vũ Thần xem thường cười nói:
“Hạ Hầu Nộ Thái đối với thê tử kết tóc của hắn chưa từng có qua một chút tình cảm yêu mến gì, hồi lúc còn ở Yên đô động một tí là hắn mắng chửi thê tử, mẫu thân của hắn cũng không phải là mẹ đẻ mà chính là thị thiếp thứ ba của phụ thân hắn, ngươi cho là Hạ Hầu Nộ Thái sẽ lo lắng cho tính mệnh của họ hay sao?”
Cao Quang Viễn sắc mặt xấu hổ cười cười, bởi vì ta có ở bên cạnh nên dù sao hắn cũng phải lưu cho Hứa Vũ Thần vài phần thể diện, nếu đổi lại lúc khác, chỉ sợ hắn đã sớm tranh cãi ầm lên với Hứa Vũ Thần rồi.
Tu dưỡng của Cao Hàm thì xa mới bằng phụ thân của hắn, liền lớn tiếng nói:
“Hứa đại nhân chắc hẳn có ý nghĩ gì hơn người, chi bằng nói ra để cho mọi người nghe một chút!”
Cao Quang Viễn trách mắng:
“Thằng khốn khiếp, ở đây đâu có phần cho ngươi nói chuyện, còn không mau cút xuống cho ta!”
Ta cười nói:
“Cao đại nhân hà tất phải đối với hắn nghiêm khắc như vậy, ta cũng muốn nghe một chút ý nghĩ của Hứa đại nhân.”
Kỳ thực khi Hứa Vũ Thần nói ra câu kia, ta đã đoán ra có lẽ hắn đã có phương pháp phá địch rồi.
Hứa Vũ Thần nói:
“Cuộc đời Hạ Hầu Nộ Thái có một người mà hắn yêu nhất…”
Khi nói những lời này hắn cố ý nhìn thoáng qua Cao Quang Viễn.
Cao Quang Viễn bật thốt lên nói:
“Ngươi nói chính là Cốc Tiêm Tiêm!”
Hứa Vũ Thần chẳng nói đúng sai, chỉ nói:
“Vị trí của Cốc Tiêm Tiêm ở trong lòng Hạ Hầu so với thê tử cùng mẫu thân của hắn quan trọng hơn nhiều, có điều mặt ngoài Hạ Hầu Nộ Thái thô kệch, tuy chỉ thầm lén lút qua lại nhưng rất chính xác.”
Cao Quang Viễn nói:
“Cốc Tiêm Tiêm đó chẳng qua là một ca kỹ, Hạ Hầu Nộ Thái tối đa chỉ coi ả là một món đồ chơi mà thôi, sao lại coi trọng ả được?”
Hứa Vũ Thần mỉm cười nói:
“Cao đại nhân hình như cũng không có tính nhẫn nại, ta còn chưa có nói hết cơ mà.”
Cao Quang Viễn ngượng ngùng ngậm miệng lại.
Hứa Vũ Thần nói:
“Ba năm trước đây Hạ Hâu Nộ Thái suốt ngày quyến luyến Tiên Vũ lâu, đó chính là bởi vì Cốc Tiêm Tiêm.”
Ta gật đầu, một tướng quân mê luyến ca kỹ đó cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, chỉ bằng vào chuyện này ta cũng vô pháp xác định Cốc Tiêm Tiêm ở trong cảm nhận của Hạ Hầu Nộ Thái có phải quan trọng nhất hay không.
Hứa Vũ Thần nói:
“Sau đó phát sinh một việc khiến cho ta biết được cảm tình của Hạ Hầu Nộ Thái đối với Cốc Tiêm Tiêm là không người có thể thay thế được.”
Hắn nhìn qua Cao Quang Viễn nói:
“Đại nhân có nhớ kỹ chuyện đã xảy ra ba năm trước đây vào ngày đại thọ của đại vương không?”
Bình luận facebook