Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 53
Đột Tạ nói:
"Bởi vì đây là lần đầu tiên quyết đấu của chúng ta, do trước kia không cỏ chiến tích gì, nên phải qua hai trận đấu loại. mới vào được vòng chung kết."
Lang Thứ lại uổng một ngụm rượu ngon. không nhịn được. liếm miệng tem tép.
Ta hưởng Đột Tạ nói: "Tại sao lại còn phải tham gia hai trận đáu loại?"
Đột Tạ nói:
"Nhưng người tham gia quvét đầu hàng năm thì tương đổi nhiều, nhưng chi có Tứ gia mõi có khả năng tiến nhập vào trận chung kết. đó là, hoàng thất Hoàn Nhan Gia Tộc. tướng quốc Gia Luật Xích Mi. phú thương Hách Liên gia tộc, còn lại chính là chủ nhản của chúng ta Ô Kỳ Thải..."
Hắn hạ giọng nói:
"Tứ đại gia tộc nàv hàng năm đều cỏ đặc quvền chọn phái ra bổn tay đầu sĩ mói tham gia. như vậy là ngoại trừ 16 người của tứ đại gia tộc. những người khác cũng được quvền cử thâm 16 người. Tổng cộng là 32 người, được phân thành 4 tồ, Tiên hành đấu loại. 3 người thắng cuối cùng sẽ có cơ hội tần cấp, tiến vào vòng chung kết."
Lang Thứ không nhịn được nói: "Như vậy chẳng phải là quy trình tương đổi dài hay sao?"
Đột Tạ cười nói:
"Chi một ngàv một đêm là kết thúc thôi sáng ngàv kia. 8 người còn sổng sẽ được quvền vào chung kết."
Ta lại nói:
"Thế nhưng thủ hạ của ô KỲ Thái có tơi 28 người tham gia thi đấu, lẽ nào 24 ngươi kia đồng loạt được tần cấp?"
Đột Tạ lác đâu nói:
"Chi có 2 người trong 24 người kia được quvền tấn cáp. 22 người còn lại là Đầu sĩ tham gia quyết đấu tập thể."
"Cái gì?"
Ta vô cùng kinh ngạc há to miệng, đãv là lần đầu tiên ta nghe nói có tận hai mươi hai người tham gia quvết đấu tập thể.
Đột Tạ nói:
"Đây là truyền thống quvểt đấu của người Hồ. Tập thể quyết đấu theo như thường lệ sẽ được tiến hành trước cuộc thi đầu cuối cùng. Lập thành nhưng từng đội chém giết. cảnh tường thảm liệt tới cực điểm."
Võ sĩ phụ trách cảnh giới lớn tiếng quát lẻn: "Ăn cơm nhanh lẻn. nói chuvện nhò thôi."
Chúng ta cuống quít dừng cuộc nói chuyện lại. đồng thời cúi đẩu xuống.
Cuộc đầu vòng lại được cừ hành ờ Đầu trường Thiên Bộc. thuộc phía đông của Hắc Sa Thành, nơi nàv ba mặt đều cỏ núi bao quanh, sau lưng là thác nước.
Tuy đã là mùa xuân. nhưng băng cứng ờ đinh núi nhiều năm vẫn không thav đồi ngav cả dòng nước cũng phủ một lóp băng nhàn nhạt.
Lang Thứ hai tay nắm chặt Đại Thiết Linh lớn tiếng hát dãn ca Đột Quvểt. trong mười ngày tiếp theo là những ngày quyẻt chiến của chúng ta. chúng ta sẽ vì sinh mệnh và sự tự do của mình để quvết chiến.
A Đông vãn năm trong một góc của xe ngựa. Mấy ngày hôm nay hắn gầy hơn rát nhiều, khuôn mặt càng trờ nên hốc hác. Ở trong mắt của Đột Tạ và Lang Thứ, không thể nghi ngờ gì nữa A Đông đà trờ thành Đấu Sĩ đẩu tiên bị giết.
Thế nhưng, ta lại không cho là như vậy. bời bên trong mắt của A Đông. có một ngọn lửa cừu hận cực kỳ mãnh liệt. cừu hận sẽ không dẽ gì khiến người ta từ vong.
Đầu trường Thiên Bộc. là đấu trường của nước Đông Hồ, thế nhưng từ ba năm trước, khi Hắc Sa thành khởi công xây dựng Đấu trường Sư Tàm. Thì ờ đảy đã bị hạ cấp thành nơi thi đầu vòng loại và thi đấu của dân chúng.
Người tới đãy xem phần đông là bách tính Đòng Hồ. Đương nhiên khi có nhưng trận thi đầu lớn. thinh thoảng cũng sẽ cỏ vương thất hậu duệ quý tộc tới nơi này xem.
Nhưng mà nhiều nhát là nhưng thám tử. chúng có nhiệm vụ là phát hiện nhưng nhân tổ mới trong trận đấu, dự đoán hướng đi của các cuộc thụ sau đó bắt đẩu khởi động cho nhưng cuộc đánh bạc lớn kinh tâm động phách.
Chúng ta được đưa vào trong một phòng nghi ngơi trước khi thi đáu, đãv cũng chẳng khác gì một gian phòng giam, nhìn qua lưới sắt có thể nhận thấv được tình hình thi đấu trong đấu trường, Sát Cáp Thai đã cho thợ đấm bóp tới, làm giãn gân cốt. chuẩn bị cho chúng ta.
Nhưng mà nhiều nhát là nhưng thám tử. chúng có nhiệm vụ là phát hiện nhưng nhãn tổ mõi trong trận đấu, dự đoán hướng đi của các cuộc thi, sau đó bắt đẩu khởi động cho nhưng cuộc đánh bạc lớn kinh tâm động phách.
Chúng ta được đưa vào trong một phòng nghỉ ngơi trước khi thi đấu, đãy cũng chẳng khác gì một gian phòng giam, nhìn qua lưới sắt có thể nhận thấy được tình hình thi đấu trong đấu trường, Sát Cáp Thai đã cho thợ đấm bóp tới, làm giãn gân cốt chuẩn bị cho chúng ta.
Ô Kỳ Thái mang theo kết quả rút thăm trờ về, hai gã võ sĩ mờ xiềng xích cho A Đòng đầu tiên, hóa ra hắn là người thi đấu đầu tiên.
A Đông lẳng lặng mặc áo giáp. sau đỏ mang mặt nạ bảo hộ, cầm lấy vũ khí và đi ra ngoài.
"A Đông!" Ta gọi hắn.
Thản hình hắn dừng lại một chút
"Quên đi sợ hãi, quên đi tất cả quá khứ!" Ta lớn tiếng dặn hắn.
A Đông hờ hững đi ra ngoài cửa.
Đột Tạ và Lang Thứ đồng thời nhìn về phía cửa sổ. ta lẳng lặng ngồi ờ trẽn ghế dài thả lòng thân thể của. dựa theo khẩu quyết của Vô Gian Huvền Công đưa dòng khí lưu vận chuyển toàn thân, hô hấp của ta trờ nên bình ổn.
Ánh mắt của Sát Cáp Thai luôn nhìn theo ta, trong mắt hắn hiện lẻn sự thường thức.
Những tiếng kêu thảm trong đầu trường vang lên liên tiếp, cử quanh quẩn vọng lại trong phòng, chẳng qua bao nhiêu thời gian. Đột Tạ và Lang Thứ đồng thời hoan hò. trẽn miệng nở nụ cười. A Đông thắng lợi.
Cước bộ của A Đông vẫn như trước, hắn chẳng có gì biến hóa, bì giáp trước ngực bị vũ khí sắc nhọn nào đó xé rách. để lộ một vết thương thật sâu trẽn ngực. máu vẫn còn chưa đông, chảv dọc theo bì giáp rơi xuống đất.
Lúc đi qua bẽn người của ô KỲ Thái con ngươi của hắn chợt co rút lại, cánh tay cầm đao dựng ngược lên.
O Kỳ Thái cười lạnh nói:
"Ngươi chưa đủ năng lực giết Ta!"
Hai gã võ sĩ đồng thời cầm nỏ giương lẻn, rất sợ A Đông đột nhiên công kích.
Cơ Thể A Đông chậm rãi thả lòng. trường đao 'Đương!' một tiếng rơi trẽn mặt đát. Các võ sĩ thủ hạ cuống quýt mang xiềng chân cho hắn.
O Kỳ Thái ngửa mặt lẽn trời cười nhưng tiếng đinh tai nhức óc, sau đó dùng ngón tay thô to chỉ vào ta. nói:
"Băng Báo! Đến phiên ngươi lên đấu!"
Băng Báo là tên của ta. Trong thi đấu, chi có ta có biệt hiệu. đủ thấy hắn coi trọng ta như thế nào.
Ta mặc bì giáp, hắn đi tới bên cạnh ta. nói: "Các ngươi lên chú ý một vẩn đề trong khi đấu loại."
Ta mặt nạ da dưa, nhìn vào Sát Cáp Thai.
"Ta đã điều tra thực lực của tất cả các đáu sĩ. không ai có thể mạnh bằng ngươi." Sát Cáp Thai dừng lại một chút. nói thêm:
" Tờ họp của A Đông với các ngươi là người mạnh nhất. các ngươi phải chú ý che giấu thực lực, đừng cho người chú ý tới các ngươi từ đầu, nếu không các ngươi sẽ khó mà tiến xa được."
Ta rút trường đao, từng bước một đi vào trong đấu trường.
Mặt trời chính ngọ chiếu vào thân hình ta, để lại một vệt đen trẽn mặt đất của đấu trường, không khí trong lòng làm cho tinh thần của ta rung lên.
Ta nhảy một bước tiến tới. để lại trên mặt đát một dấu chân của ta. Trong phút chốc. ta đã tiến vào trạng thái thi đấu tốt nhất, đổi thủ của ta là một gã Đấu Sĩ có vóc người tương đổi mập mạp. trong tav hắn cầm thiết chuỳ. đang gào thét chạy lại chỗ ta.
Cước bộ của ta bắt đầu gia tốc, khi chạy Tới Trước mặt hắn thì đã tới cực hạn, sau đó bỗng nhiên ta bay lên trời, Thiết chuỳ của đối thủ xẹt qua dưới chân, quán tính lớn mà cho người hắn xoay tròn qua một bên.
Ta cười lạnh dùng trường đao đấm thẳng ra, đao phong chém vào vai phải hắn. ta cảm nhận được cả tiếng tim đập.
Ta thúc trường đao về phía trước một cái. sau đó rút ra, trong tiếng ồ lẽn, đổi thủ loạng choạng ngã xuống, máu tươi từ trong miệng vết thương phun ra như suối
Sát Cáp Thai đang quan sát cảm thẩy bát an, bời vì ta không làm theo nhưng gì hắn đã dặn. Nếu như ta không che giấu thực lực của mình, bộc lộ hình tượng bách chiến bách thẳng, thì sự chú ý của mọi người sẽ tập trung lên người của ta. Lúc đổi thủ coi trọng ta, thì cơ hội của ta sẽ tới.
Quyển 1 : Tiềm Long
"Bởi vì đây là lần đầu tiên quyết đấu của chúng ta, do trước kia không cỏ chiến tích gì, nên phải qua hai trận đấu loại. mới vào được vòng chung kết."
Lang Thứ lại uổng một ngụm rượu ngon. không nhịn được. liếm miệng tem tép.
Ta hưởng Đột Tạ nói: "Tại sao lại còn phải tham gia hai trận đáu loại?"
Đột Tạ nói:
"Nhưng người tham gia quvét đầu hàng năm thì tương đổi nhiều, nhưng chi có Tứ gia mõi có khả năng tiến nhập vào trận chung kết. đó là, hoàng thất Hoàn Nhan Gia Tộc. tướng quốc Gia Luật Xích Mi. phú thương Hách Liên gia tộc, còn lại chính là chủ nhản của chúng ta Ô Kỳ Thải..."
Hắn hạ giọng nói:
"Tứ đại gia tộc nàv hàng năm đều cỏ đặc quvền chọn phái ra bổn tay đầu sĩ mói tham gia. như vậy là ngoại trừ 16 người của tứ đại gia tộc. những người khác cũng được quvền cử thâm 16 người. Tổng cộng là 32 người, được phân thành 4 tồ, Tiên hành đấu loại. 3 người thắng cuối cùng sẽ có cơ hội tần cấp, tiến vào vòng chung kết."
Lang Thứ không nhịn được nói: "Như vậy chẳng phải là quy trình tương đổi dài hay sao?"
Đột Tạ cười nói:
"Chi một ngàv một đêm là kết thúc thôi sáng ngàv kia. 8 người còn sổng sẽ được quvền vào chung kết."
Ta lại nói:
"Thế nhưng thủ hạ của ô KỲ Thái có tơi 28 người tham gia thi đấu, lẽ nào 24 ngươi kia đồng loạt được tần cấp?"
Đột Tạ lác đâu nói:
"Chi có 2 người trong 24 người kia được quvền tấn cáp. 22 người còn lại là Đầu sĩ tham gia quyết đấu tập thể."
"Cái gì?"
Ta vô cùng kinh ngạc há to miệng, đãv là lần đầu tiên ta nghe nói có tận hai mươi hai người tham gia quvết đấu tập thể.
Đột Tạ nói:
"Đây là truyền thống quvểt đấu của người Hồ. Tập thể quyết đấu theo như thường lệ sẽ được tiến hành trước cuộc thi đầu cuối cùng. Lập thành nhưng từng đội chém giết. cảnh tường thảm liệt tới cực điểm."
Võ sĩ phụ trách cảnh giới lớn tiếng quát lẻn: "Ăn cơm nhanh lẻn. nói chuvện nhò thôi."
Chúng ta cuống quít dừng cuộc nói chuyện lại. đồng thời cúi đẩu xuống.
Cuộc đầu vòng lại được cừ hành ờ Đầu trường Thiên Bộc. thuộc phía đông của Hắc Sa Thành, nơi nàv ba mặt đều cỏ núi bao quanh, sau lưng là thác nước.
Tuy đã là mùa xuân. nhưng băng cứng ờ đinh núi nhiều năm vẫn không thav đồi ngav cả dòng nước cũng phủ một lóp băng nhàn nhạt.
Lang Thứ hai tay nắm chặt Đại Thiết Linh lớn tiếng hát dãn ca Đột Quvểt. trong mười ngày tiếp theo là những ngày quyẻt chiến của chúng ta. chúng ta sẽ vì sinh mệnh và sự tự do của mình để quvết chiến.
A Đông vãn năm trong một góc của xe ngựa. Mấy ngày hôm nay hắn gầy hơn rát nhiều, khuôn mặt càng trờ nên hốc hác. Ở trong mắt của Đột Tạ và Lang Thứ, không thể nghi ngờ gì nữa A Đông đà trờ thành Đấu Sĩ đẩu tiên bị giết.
Thế nhưng, ta lại không cho là như vậy. bời bên trong mắt của A Đông. có một ngọn lửa cừu hận cực kỳ mãnh liệt. cừu hận sẽ không dẽ gì khiến người ta từ vong.
Đầu trường Thiên Bộc. là đấu trường của nước Đông Hồ, thế nhưng từ ba năm trước, khi Hắc Sa thành khởi công xây dựng Đấu trường Sư Tàm. Thì ờ đảy đã bị hạ cấp thành nơi thi đầu vòng loại và thi đấu của dân chúng.
Người tới đãy xem phần đông là bách tính Đòng Hồ. Đương nhiên khi có nhưng trận thi đầu lớn. thinh thoảng cũng sẽ cỏ vương thất hậu duệ quý tộc tới nơi này xem.
Nhưng mà nhiều nhát là nhưng thám tử. chúng có nhiệm vụ là phát hiện nhưng nhân tổ mới trong trận đấu, dự đoán hướng đi của các cuộc thụ sau đó bắt đẩu khởi động cho nhưng cuộc đánh bạc lớn kinh tâm động phách.
Chúng ta được đưa vào trong một phòng nghi ngơi trước khi thi đáu, đãv cũng chẳng khác gì một gian phòng giam, nhìn qua lưới sắt có thể nhận thấv được tình hình thi đấu trong đấu trường, Sát Cáp Thai đã cho thợ đấm bóp tới, làm giãn gân cốt. chuẩn bị cho chúng ta.
Nhưng mà nhiều nhát là nhưng thám tử. chúng có nhiệm vụ là phát hiện nhưng nhãn tổ mõi trong trận đấu, dự đoán hướng đi của các cuộc thi, sau đó bắt đẩu khởi động cho nhưng cuộc đánh bạc lớn kinh tâm động phách.
Chúng ta được đưa vào trong một phòng nghỉ ngơi trước khi thi đấu, đãy cũng chẳng khác gì một gian phòng giam, nhìn qua lưới sắt có thể nhận thấy được tình hình thi đấu trong đấu trường, Sát Cáp Thai đã cho thợ đấm bóp tới, làm giãn gân cốt chuẩn bị cho chúng ta.
Ô Kỳ Thái mang theo kết quả rút thăm trờ về, hai gã võ sĩ mờ xiềng xích cho A Đòng đầu tiên, hóa ra hắn là người thi đấu đầu tiên.
A Đông lẳng lặng mặc áo giáp. sau đỏ mang mặt nạ bảo hộ, cầm lấy vũ khí và đi ra ngoài.
"A Đông!" Ta gọi hắn.
Thản hình hắn dừng lại một chút
"Quên đi sợ hãi, quên đi tất cả quá khứ!" Ta lớn tiếng dặn hắn.
A Đông hờ hững đi ra ngoài cửa.
Đột Tạ và Lang Thứ đồng thời nhìn về phía cửa sổ. ta lẳng lặng ngồi ờ trẽn ghế dài thả lòng thân thể của. dựa theo khẩu quyết của Vô Gian Huvền Công đưa dòng khí lưu vận chuyển toàn thân, hô hấp của ta trờ nên bình ổn.
Ánh mắt của Sát Cáp Thai luôn nhìn theo ta, trong mắt hắn hiện lẻn sự thường thức.
Những tiếng kêu thảm trong đầu trường vang lên liên tiếp, cử quanh quẩn vọng lại trong phòng, chẳng qua bao nhiêu thời gian. Đột Tạ và Lang Thứ đồng thời hoan hò. trẽn miệng nở nụ cười. A Đông thắng lợi.
Cước bộ của A Đông vẫn như trước, hắn chẳng có gì biến hóa, bì giáp trước ngực bị vũ khí sắc nhọn nào đó xé rách. để lộ một vết thương thật sâu trẽn ngực. máu vẫn còn chưa đông, chảv dọc theo bì giáp rơi xuống đất.
Lúc đi qua bẽn người của ô KỲ Thái con ngươi của hắn chợt co rút lại, cánh tay cầm đao dựng ngược lên.
O Kỳ Thái cười lạnh nói:
"Ngươi chưa đủ năng lực giết Ta!"
Hai gã võ sĩ đồng thời cầm nỏ giương lẻn, rất sợ A Đông đột nhiên công kích.
Cơ Thể A Đông chậm rãi thả lòng. trường đao 'Đương!' một tiếng rơi trẽn mặt đát. Các võ sĩ thủ hạ cuống quýt mang xiềng chân cho hắn.
O Kỳ Thái ngửa mặt lẽn trời cười nhưng tiếng đinh tai nhức óc, sau đó dùng ngón tay thô to chỉ vào ta. nói:
"Băng Báo! Đến phiên ngươi lên đấu!"
Băng Báo là tên của ta. Trong thi đấu, chi có ta có biệt hiệu. đủ thấy hắn coi trọng ta như thế nào.
Ta mặc bì giáp, hắn đi tới bên cạnh ta. nói: "Các ngươi lên chú ý một vẩn đề trong khi đấu loại."
Ta mặt nạ da dưa, nhìn vào Sát Cáp Thai.
"Ta đã điều tra thực lực của tất cả các đáu sĩ. không ai có thể mạnh bằng ngươi." Sát Cáp Thai dừng lại một chút. nói thêm:
" Tờ họp của A Đông với các ngươi là người mạnh nhất. các ngươi phải chú ý che giấu thực lực, đừng cho người chú ý tới các ngươi từ đầu, nếu không các ngươi sẽ khó mà tiến xa được."
Ta rút trường đao, từng bước một đi vào trong đấu trường.
Mặt trời chính ngọ chiếu vào thân hình ta, để lại một vệt đen trẽn mặt đất của đấu trường, không khí trong lòng làm cho tinh thần của ta rung lên.
Ta nhảy một bước tiến tới. để lại trên mặt đát một dấu chân của ta. Trong phút chốc. ta đã tiến vào trạng thái thi đấu tốt nhất, đổi thủ của ta là một gã Đấu Sĩ có vóc người tương đổi mập mạp. trong tav hắn cầm thiết chuỳ. đang gào thét chạy lại chỗ ta.
Cước bộ của ta bắt đầu gia tốc, khi chạy Tới Trước mặt hắn thì đã tới cực hạn, sau đó bỗng nhiên ta bay lên trời, Thiết chuỳ của đối thủ xẹt qua dưới chân, quán tính lớn mà cho người hắn xoay tròn qua một bên.
Ta cười lạnh dùng trường đao đấm thẳng ra, đao phong chém vào vai phải hắn. ta cảm nhận được cả tiếng tim đập.
Ta thúc trường đao về phía trước một cái. sau đó rút ra, trong tiếng ồ lẽn, đổi thủ loạng choạng ngã xuống, máu tươi từ trong miệng vết thương phun ra như suối
Sát Cáp Thai đang quan sát cảm thẩy bát an, bời vì ta không làm theo nhưng gì hắn đã dặn. Nếu như ta không che giấu thực lực của mình, bộc lộ hình tượng bách chiến bách thẳng, thì sự chú ý của mọi người sẽ tập trung lên người của ta. Lúc đổi thủ coi trọng ta, thì cơ hội của ta sẽ tới.
Quyển 1 : Tiềm Long
Bình luận facebook