Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 109
“Uhm”, Mục Nham gật đầu một cái, sau đó lại lập tức vùi đầu vào đống văn kiện chất đống trên bàn. Chỉ có điều, Cố Nghê Y lại ít nhiều có chút cảm giác thất bại, lực chú ý hắn đặt trên người cô dường như càng ngày càng ít, lúc này, ngay cả công việc cũng quan trọng hơn cô. Thời gian ba năm, quả thật là thay đổi nhiều lắm, người đàn ông này có lẽ đã thay đổi, có khi ngay cả chính hắn cũng không biết được.
Cố Nghê Y đi ra, không bất ngờ khi nhìn thấy Lăng Huyên đã đứng ngay ở ngoài cửa.
“Xin chào, Cố tiểu thư, tôi tên là Lăng Huyên, thư kí của tổng tài”, Lăng Huyên thông minh gọi Mục Nham là tổng tài.
Cố Nghê Y nghe xong, cúi đầu giương mắt cười, trong mắt lại có chút châm chọc.
“Xin chào, tôi là Cố Nghê Y, tôi cũng đã nghe Nham nhắc qua đến cô, nghe nói năng lực làm việc của cô không tồi, thật sự là vất vả cho cô rồi”, Cố Nghê Y nghiêng đầu, cười như không cười nhìn người phụ nữ này, cô cũng nói rất khách sáo, có lẽ cô ta đặc biệt ở chỗ này là chờ cô đi.
Hai người phụ nữ này giống nhau ở chỗ đều mang một mặt nạ tươi cười như nhau, cả hai đều không nhìn thấu tâm tư đối phương nhưng lại hoàn toàn nắm rõ suy nghĩ của nhau.
“Cố tiểu thư có rảnh không? Tôi biết nơi này có một tiệm cà phê cũng không tệ, không biết, Cố tiểu thư có hứng thú đi thưởng thức một ly hay không?”, Lăng Huyên cũng không có tức giận, vẫn cười một cách lịch sự như trước.
“Được, dù sao hiện tại tôi cũng không có chuyện gì để làm”, Cố Nghê Y trả lời thực nhã nhặn, dù sao cô cũng muốn biết người phụ nữ này rốt cuộc đang muốn làm cái gì.
Lăng Huyên gật đầu một cái, nhưng khi xoay người đi, ý cười trên đôi môi đỏ mọng lại hoàn toàn biến mất. Quả nhiên a, có thể khiến Mục Nham đối xử với một người phụ nữ như vậy thật sự là không tầm thường, nếu muốn so sánh thì Diệp An An kia dường như là rất đơn thuần.
Hai người phụ nữ ngồi đối diện nhau, một người quyến rũ còn người kia thì nhu mì điềm đạm, hấp dẫn không ít ánh mắt người xung quanh.
“Cố tiểu thư, có lẽ chúng ta nên hợp tác lại mới đúng?”, Lăng Huyên đưa tay ra kéo lấy một lọn tóc uốn xoăn của mình, ánh mắt bình tĩnh nhìn người phụ nữ tao nhã đang thưởng thức cà phê.
“A, hợp tác? Tôi không hiểu ý tứ của Lăng tiểu thư”, Cố Nghê Y buông ly cà phê trong tay, làn mi buông xuống che giấu sự giễu cợt trong mắt. Thế nhưng, quả thực cũng khiến cô có chút hứng thú. Hợp tác, thực sự là một ý nghĩa đặc biệt được đưa ra.
Chỉ là cô không biết, giữa hai người thì cần hợp tác những chuyện gì?
Lăng Huyên cũng không nôn nóng, cô có thể khẳng định, Cố Nghê Y nhất định sẽ đồng ý, bởi vì, các cô cùng một loại người. Mà hiện tại, bọn họ có cùng một kẻ địch, dù sao người đó so với bọn họ cũng không có tư cách đứng ở trước mặt người đàn ông kia.
“Cố tiểu thư, chúng ta cũng không cần phải thử nhau như vậy, tôi có thể giúp cô làm cho hai người bọn họ ly hôn”, cô bắt đầu khuấy ly cà phê, ở cùng Mục Nham một thời gian, cô tin tưởng cô hiểu rõ người đàn ông này, so với người phụ nữ ba năm trước đã bỏ đi này, đương nhiên là hiểu hơn rất nhiều.
Ngón tay Cố Nghê Y nhẹ nhàng chạm một cái, xem ra cô ta đã điều tra cô rất kỹ lưỡng, ngay cả chuyện giữa cô và Nham cũng biết. Thật đúng là đâu đâu cũng có đàn bà, bên người Nham, cũng có một người phụ nữ rất lợi hại.
“Cô có biện pháp nào? Nếu Nham không đồng ý, như vậy thì mọi chuyện đều nói trắng ra. Nham là một người cực kỳ cố chấp, không ai có thể ép buộc anh ấy”, Tất nhiên đã muốn nói nói tới đây thì cô cũng không cần phải che dấu gì nữa.
Cô đương nhiên cũng hy vọng bọn họ ly hôn, nhưng chuyện này cô cũng đã nhắc đến không ít lần. Mỗi lần Mục Nham đều trầm mặc, mà hắn cũng đã nói rõ cho cô, hắn không thể ly hôn với Diệp An An. Cho nên, cô cũng không nói thêm điều gì, bằng không cô sợ sẽ khiến hắn phản cảm, cô thật vất vả mới lấy lại được tình yêu của hắn. Nhưng so với trước kia, hắn đối với cô rõ ràng đã lạnh nhạt đi rất nhiều.
“Việc này, cô không cần phải không cần lo lắng, tôi đương nhiên là có cách”, Lăng Huyên tựa vào ghế, buông ly cà phê trong tay, nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Cố Nghê Y. Nói thật, hai người phụ nữ ngấm ngầm mưu tính kế một người phụ nữ khác, thật đúng là một chuyện buồn cười. Có điều, lúc này cô cũng không có lựa chọn nào khác, nếu không đi tranh thủ một chút, vậy thì, cô ngay cả một thứ này nọ cũng không còn.
Cố Nghê Y đi ra, không bất ngờ khi nhìn thấy Lăng Huyên đã đứng ngay ở ngoài cửa.
“Xin chào, Cố tiểu thư, tôi tên là Lăng Huyên, thư kí của tổng tài”, Lăng Huyên thông minh gọi Mục Nham là tổng tài.
Cố Nghê Y nghe xong, cúi đầu giương mắt cười, trong mắt lại có chút châm chọc.
“Xin chào, tôi là Cố Nghê Y, tôi cũng đã nghe Nham nhắc qua đến cô, nghe nói năng lực làm việc của cô không tồi, thật sự là vất vả cho cô rồi”, Cố Nghê Y nghiêng đầu, cười như không cười nhìn người phụ nữ này, cô cũng nói rất khách sáo, có lẽ cô ta đặc biệt ở chỗ này là chờ cô đi.
Hai người phụ nữ này giống nhau ở chỗ đều mang một mặt nạ tươi cười như nhau, cả hai đều không nhìn thấu tâm tư đối phương nhưng lại hoàn toàn nắm rõ suy nghĩ của nhau.
“Cố tiểu thư có rảnh không? Tôi biết nơi này có một tiệm cà phê cũng không tệ, không biết, Cố tiểu thư có hứng thú đi thưởng thức một ly hay không?”, Lăng Huyên cũng không có tức giận, vẫn cười một cách lịch sự như trước.
“Được, dù sao hiện tại tôi cũng không có chuyện gì để làm”, Cố Nghê Y trả lời thực nhã nhặn, dù sao cô cũng muốn biết người phụ nữ này rốt cuộc đang muốn làm cái gì.
Lăng Huyên gật đầu một cái, nhưng khi xoay người đi, ý cười trên đôi môi đỏ mọng lại hoàn toàn biến mất. Quả nhiên a, có thể khiến Mục Nham đối xử với một người phụ nữ như vậy thật sự là không tầm thường, nếu muốn so sánh thì Diệp An An kia dường như là rất đơn thuần.
Hai người phụ nữ ngồi đối diện nhau, một người quyến rũ còn người kia thì nhu mì điềm đạm, hấp dẫn không ít ánh mắt người xung quanh.
“Cố tiểu thư, có lẽ chúng ta nên hợp tác lại mới đúng?”, Lăng Huyên đưa tay ra kéo lấy một lọn tóc uốn xoăn của mình, ánh mắt bình tĩnh nhìn người phụ nữ tao nhã đang thưởng thức cà phê.
“A, hợp tác? Tôi không hiểu ý tứ của Lăng tiểu thư”, Cố Nghê Y buông ly cà phê trong tay, làn mi buông xuống che giấu sự giễu cợt trong mắt. Thế nhưng, quả thực cũng khiến cô có chút hứng thú. Hợp tác, thực sự là một ý nghĩa đặc biệt được đưa ra.
Chỉ là cô không biết, giữa hai người thì cần hợp tác những chuyện gì?
Lăng Huyên cũng không nôn nóng, cô có thể khẳng định, Cố Nghê Y nhất định sẽ đồng ý, bởi vì, các cô cùng một loại người. Mà hiện tại, bọn họ có cùng một kẻ địch, dù sao người đó so với bọn họ cũng không có tư cách đứng ở trước mặt người đàn ông kia.
“Cố tiểu thư, chúng ta cũng không cần phải thử nhau như vậy, tôi có thể giúp cô làm cho hai người bọn họ ly hôn”, cô bắt đầu khuấy ly cà phê, ở cùng Mục Nham một thời gian, cô tin tưởng cô hiểu rõ người đàn ông này, so với người phụ nữ ba năm trước đã bỏ đi này, đương nhiên là hiểu hơn rất nhiều.
Ngón tay Cố Nghê Y nhẹ nhàng chạm một cái, xem ra cô ta đã điều tra cô rất kỹ lưỡng, ngay cả chuyện giữa cô và Nham cũng biết. Thật đúng là đâu đâu cũng có đàn bà, bên người Nham, cũng có một người phụ nữ rất lợi hại.
“Cô có biện pháp nào? Nếu Nham không đồng ý, như vậy thì mọi chuyện đều nói trắng ra. Nham là một người cực kỳ cố chấp, không ai có thể ép buộc anh ấy”, Tất nhiên đã muốn nói nói tới đây thì cô cũng không cần phải che dấu gì nữa.
Cô đương nhiên cũng hy vọng bọn họ ly hôn, nhưng chuyện này cô cũng đã nhắc đến không ít lần. Mỗi lần Mục Nham đều trầm mặc, mà hắn cũng đã nói rõ cho cô, hắn không thể ly hôn với Diệp An An. Cho nên, cô cũng không nói thêm điều gì, bằng không cô sợ sẽ khiến hắn phản cảm, cô thật vất vả mới lấy lại được tình yêu của hắn. Nhưng so với trước kia, hắn đối với cô rõ ràng đã lạnh nhạt đi rất nhiều.
“Việc này, cô không cần phải không cần lo lắng, tôi đương nhiên là có cách”, Lăng Huyên tựa vào ghế, buông ly cà phê trong tay, nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Cố Nghê Y. Nói thật, hai người phụ nữ ngấm ngầm mưu tính kế một người phụ nữ khác, thật đúng là một chuyện buồn cười. Có điều, lúc này cô cũng không có lựa chọn nào khác, nếu không đi tranh thủ một chút, vậy thì, cô ngay cả một thứ này nọ cũng không còn.
Bình luận facebook