Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 110
Cô yêu người đàn ông kia, vẫn yêu như vậy, nếu hắn không yêu cô, vậy thì để hắn hận cô là được rồi. Ít nhất cô ở trong lòng hắn vẫn còn lưu lại một chút vết tích, so với phần đông những không phụ nữ kia bị hắn quên đi còn tốt hơn.
Cô không muốn hắn quên cô, nếu không, cô sẽ không cam tâm, thật sự không cam tâm.
Cô không muốn như một cái bóng, cũng không muốn làm một thế thân, cô cuối cùng cũng biết Mục Nham vì cái gì lại chỉ hứng thú đối với một người phụ nữ vừa thành thục vừa quyến rũ như cô, thì ra, cô và bọn họ chỉ là một thế thân cho người phụ nữ này mà thôi.
Người phụ nữ Mục Nham yêu nhất, Cố Nghê Y, kỳ thật ngay từ đầu cô đã biết.
Chẳng qua, hiện tại còn yêu sao? Cô mím môi cười, có lẽ đi.
Ánh mắt Cố Nghê Y chợt lóe lên, “Điều kiện của cô là gì?”, cô đương nhiên không tin người phụ nữ này lại giúp mình vô điều kiện.
“Điều kiện, chờ tôi nghĩ ra rồi nói sau”, cô cũng không nói gì hết, cũng biết phụ nữ sẽ không thể nào để mình đem người đàn ông mình yêu đi ra ngoài, cô cũng vậy, đương nhiên Cố Nghê Y cũng vậy.
Cố Nghê Y cũng không phải là người dễ nói chuyện, các cô đều thuộc một loại người.
Hai tay Cố Nghê Y bắt đầu xoa nhẹ cái ly, cũng không cho cô ta đáp án ngay lập tức, “tôi muốn suy nghĩ một chút”, cô ngẩng đầu nhìn cô ta nói, cùng người phụ nữ này hợp tác, thật đúng là một chuyện mạo hiểm. Tuy rằng điều kiện của cô ta thực mê người, có điều cô vẫn cần phải ngẫm lại cho kĩ mới được.
Diệp An An nguy hiểm, nhưng người phụ nữ này còn nguy hiểm hơn.
“Được, tôi chờ cô”, cô lấy từ trong túi xách ra một cây bút viết, viết ra một chuỗi dãy số, “đây là số điện thoại của tôi, bất cứ lúc nào cũng chào đón Cố tiểu thư”, nói xong, cô nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay, “thời gian không còn nhiều, tôi phải đi trước, Cố tiểu thư, cô cứ từ từ thưởng thức, hương vị chỗ này quả không tệ”, cô đứng lên, nói tạm biệt với Cố Nghê Y xong, trực tiếp đi ra ngoài.
Chỉ để lại một mình Cố Nghê Y ngồi tại chỗ, lại muốn uống thêm một ly cà phê. Cho đến khi uống xong, cô mới chậm rãi đứng lên, rời khỏi nơi này. Quả đúng như lời cô ta nói, nơi này thật sự không tệ.
Bỏ qua sự có mặt của nhân viên tiếp tân, cô trực tiếp đi vào trong thang máy chuyên dụng của Mục Nham. Lúc này toàn bộ nhân viên Mục thị không ai không biết cô, dù sao báo chí cũng đã đăng rõ ràng ảnh chụp của cô.
Đi thẳng vào phòng làm việc của Mục Nham, Mục Nham thấy cô đi vào, ngẩng đầu nhìn cô, đứng lên thực tự nhiên ôm lấy bả vai của cô, đem cô đến ghế sopha.
“Đi nơi nào, mà sao lâu như vậy?”, thanh âm của hắn thực bình tĩnh, chỉ có thể nghe ra một chút quan tâm lo lắng ở bên trong, có lẽ hắn là một người che giấu rất tốt, cho dù là lời nói quan tâm, cũng chỉ là bình thường như vậy mà thôi.
“Đi dạo xung quanh thôi”, Cố Nghê Y ôm thắt lưng Mục Nham, người đàn ông này rõ ràng rất gần, rất gần cô, thế nhưng cô lại không thể bắt được tâm hắn nữa rồi. hắn bây giờ, không phải hắn của trước kia, mà cô, lại càng không phải là cô của ngày trước. Dù sao cũng là cô phản bội trước, trong lòng hắn có lẽ vẫn còn để ý đi. Mà hắn, cho tới bây giờ chưa nói qua một lần là muốn cưới cô.
“Nham, chúng ta kết hôn được không?”, cô nhịn không được túm chặt ngực hắn, nhỏ giọng giống như thử dò xét hỏi hắn.
Thân thể Mục Nham khẽ căng thẳng, chỉ ôm chặt người phụ nữ trong lòng, hắn nhìn về phía ngoài cửa sổ, trong con mắt một mảnh tối tăm khó dò, hắn đợi những lời này đã lâu lắm rồi. Có phải do đã lâu quá rồi hay không, cho nên không còn cảm giác gì nữa.
Kết hôn, cố ấy muốn kết hôn.
“Y Y”, Mục Nham đẩy người phụ nữ trong ngực ra, rõ ràng ở bên nhau rất thoải mái, nhưng hắn lại cảm giác áp lực rất nặng, thậm chí khiến hắn cảm giác ngay cả hô hấp cũng giống như bị đè lại.
“Y Y, em cũng biết rằng anh đã kết hôn, và anh cũng sẽ không ly hôn”, hắn nhìn thẳng vào hai mắt của cô, nói một cách vô cùng nghiêm túc, không ột phần nào để thương lượng.
Càng không có khả năng thay đổi suy nghĩ của hắn.
Cuộc hôn nhân không có tình yêu, hắn cũng không muốn, nhưng là, di ngôn của bà nội thì hắn phải làm theo. Huống chi, hắn lại không có lý do gì để ly hôn cùng cô ấy, cô ấy không có lỗi, cho dù là vì Y Y cũng được.
“Y Y, anh sẽ cho em tất cả, nhưng hôn nhân thì không thể, chuyện này anh đã nói với em rất rõ ràng, nếu là ba năm trước đây, anh sẽ không chút do dự nào”, Mục Nham nói trắng ra, hắn không muốn nhắc lại chuyện của ba năm trước, cũng không cố tình nhớ lại những chuyện này. Nhưng là, có rất nhiều chuyện đã xảy ra, thì nhất định không thể thay đổi được.
Cố Nghê Y nghe rất rõ ràng, hắn sẽ không cưới cô, lại càng không ly hôn cùng Diệp An An.
Cô không muốn hắn quên cô, nếu không, cô sẽ không cam tâm, thật sự không cam tâm.
Cô không muốn như một cái bóng, cũng không muốn làm một thế thân, cô cuối cùng cũng biết Mục Nham vì cái gì lại chỉ hứng thú đối với một người phụ nữ vừa thành thục vừa quyến rũ như cô, thì ra, cô và bọn họ chỉ là một thế thân cho người phụ nữ này mà thôi.
Người phụ nữ Mục Nham yêu nhất, Cố Nghê Y, kỳ thật ngay từ đầu cô đã biết.
Chẳng qua, hiện tại còn yêu sao? Cô mím môi cười, có lẽ đi.
Ánh mắt Cố Nghê Y chợt lóe lên, “Điều kiện của cô là gì?”, cô đương nhiên không tin người phụ nữ này lại giúp mình vô điều kiện.
“Điều kiện, chờ tôi nghĩ ra rồi nói sau”, cô cũng không nói gì hết, cũng biết phụ nữ sẽ không thể nào để mình đem người đàn ông mình yêu đi ra ngoài, cô cũng vậy, đương nhiên Cố Nghê Y cũng vậy.
Cố Nghê Y cũng không phải là người dễ nói chuyện, các cô đều thuộc một loại người.
Hai tay Cố Nghê Y bắt đầu xoa nhẹ cái ly, cũng không cho cô ta đáp án ngay lập tức, “tôi muốn suy nghĩ một chút”, cô ngẩng đầu nhìn cô ta nói, cùng người phụ nữ này hợp tác, thật đúng là một chuyện mạo hiểm. Tuy rằng điều kiện của cô ta thực mê người, có điều cô vẫn cần phải ngẫm lại cho kĩ mới được.
Diệp An An nguy hiểm, nhưng người phụ nữ này còn nguy hiểm hơn.
“Được, tôi chờ cô”, cô lấy từ trong túi xách ra một cây bút viết, viết ra một chuỗi dãy số, “đây là số điện thoại của tôi, bất cứ lúc nào cũng chào đón Cố tiểu thư”, nói xong, cô nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay, “thời gian không còn nhiều, tôi phải đi trước, Cố tiểu thư, cô cứ từ từ thưởng thức, hương vị chỗ này quả không tệ”, cô đứng lên, nói tạm biệt với Cố Nghê Y xong, trực tiếp đi ra ngoài.
Chỉ để lại một mình Cố Nghê Y ngồi tại chỗ, lại muốn uống thêm một ly cà phê. Cho đến khi uống xong, cô mới chậm rãi đứng lên, rời khỏi nơi này. Quả đúng như lời cô ta nói, nơi này thật sự không tệ.
Bỏ qua sự có mặt của nhân viên tiếp tân, cô trực tiếp đi vào trong thang máy chuyên dụng của Mục Nham. Lúc này toàn bộ nhân viên Mục thị không ai không biết cô, dù sao báo chí cũng đã đăng rõ ràng ảnh chụp của cô.
Đi thẳng vào phòng làm việc của Mục Nham, Mục Nham thấy cô đi vào, ngẩng đầu nhìn cô, đứng lên thực tự nhiên ôm lấy bả vai của cô, đem cô đến ghế sopha.
“Đi nơi nào, mà sao lâu như vậy?”, thanh âm của hắn thực bình tĩnh, chỉ có thể nghe ra một chút quan tâm lo lắng ở bên trong, có lẽ hắn là một người che giấu rất tốt, cho dù là lời nói quan tâm, cũng chỉ là bình thường như vậy mà thôi.
“Đi dạo xung quanh thôi”, Cố Nghê Y ôm thắt lưng Mục Nham, người đàn ông này rõ ràng rất gần, rất gần cô, thế nhưng cô lại không thể bắt được tâm hắn nữa rồi. hắn bây giờ, không phải hắn của trước kia, mà cô, lại càng không phải là cô của ngày trước. Dù sao cũng là cô phản bội trước, trong lòng hắn có lẽ vẫn còn để ý đi. Mà hắn, cho tới bây giờ chưa nói qua một lần là muốn cưới cô.
“Nham, chúng ta kết hôn được không?”, cô nhịn không được túm chặt ngực hắn, nhỏ giọng giống như thử dò xét hỏi hắn.
Thân thể Mục Nham khẽ căng thẳng, chỉ ôm chặt người phụ nữ trong lòng, hắn nhìn về phía ngoài cửa sổ, trong con mắt một mảnh tối tăm khó dò, hắn đợi những lời này đã lâu lắm rồi. Có phải do đã lâu quá rồi hay không, cho nên không còn cảm giác gì nữa.
Kết hôn, cố ấy muốn kết hôn.
“Y Y”, Mục Nham đẩy người phụ nữ trong ngực ra, rõ ràng ở bên nhau rất thoải mái, nhưng hắn lại cảm giác áp lực rất nặng, thậm chí khiến hắn cảm giác ngay cả hô hấp cũng giống như bị đè lại.
“Y Y, em cũng biết rằng anh đã kết hôn, và anh cũng sẽ không ly hôn”, hắn nhìn thẳng vào hai mắt của cô, nói một cách vô cùng nghiêm túc, không ột phần nào để thương lượng.
Càng không có khả năng thay đổi suy nghĩ của hắn.
Cuộc hôn nhân không có tình yêu, hắn cũng không muốn, nhưng là, di ngôn của bà nội thì hắn phải làm theo. Huống chi, hắn lại không có lý do gì để ly hôn cùng cô ấy, cô ấy không có lỗi, cho dù là vì Y Y cũng được.
“Y Y, anh sẽ cho em tất cả, nhưng hôn nhân thì không thể, chuyện này anh đã nói với em rất rõ ràng, nếu là ba năm trước đây, anh sẽ không chút do dự nào”, Mục Nham nói trắng ra, hắn không muốn nhắc lại chuyện của ba năm trước, cũng không cố tình nhớ lại những chuyện này. Nhưng là, có rất nhiều chuyện đã xảy ra, thì nhất định không thể thay đổi được.
Cố Nghê Y nghe rất rõ ràng, hắn sẽ không cưới cô, lại càng không ly hôn cùng Diệp An An.
Bình luận facebook