• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (2 Viewers)

  • Chương 506-510

Chương 506 Hắn trở về!

Cục cảnh sát thành phố Vân Châu, "Này, lão Trương, ta nghe nói sáng ngày hôm nay các ngươi phát hiện hơn một trăm bộ thi thể ở một nhà máy hóa chất bị bỏ hoang ở phía nam thành phố! Việc này là thật hay giả?"

Một đám cảnh sát vây quanh một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi người mặc đồng phục cảnh sát, trong miệng đang ngậm một điều thuốc, thi nhau một mặt vẻ tò mò.

Hóa ra, người đàn ông trung niên này tên là Trương Học Lâm, là đội trưởng đại đội trinh sát cảnh sát hình sự thành phố Vân Châu đồng thời cũng là cao thủ đệ nhất cục cảnh sát, đã từng được người ghi chép là anh dũng vì có một lần một mình đơn thương độc mã đánh ngã cả một tổ chức xã hội đen.

Trương Học Lâm rít mạnh một hơi thuốc mới chậm rãi nói:

"Là thật! Hoàn toàn chính xác là cơ hơn một trăm người chết, hơn nữa những người này tất cả đều không phải là nhân vật tầm thường, tùy tiện lôi ra một người, đoán chừng đều có thể đập tan cục cảnh sát của chúng ta!"

Tê ~

Mọi người nghe được điều này, lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.

Bọn họ cũng đều biết, Trương Học Lâm vẫn luôn là một người rất nghiêm túc, lời này hắn nói ra thì tuyệt đối không phải là đang nói đùa.

"Trương đội trưởng, có khoa trương như thế hay không a? Một người có thể đập tan được cục cảnh sát chúng ta thì chỉ sợ ít nhất cũng phải là người mà ngài thường nói là cái gì tông sư đó a?"

Cuối cùng, vẫn có người không nhịn được mà đưa ra nghi vấn.

Không nghĩ tới, Trương Học Lâm nhẹ gật đầu, nói:

"Không sai! Những người này ít nhất cũng đều có thực lực tông sư Hóa Kình trở lên, thậm chí càng mạnh!"

"Trong đó có mấy người ta biết, bọn họ đều là tội phạm truy nã đặc biệt nổi tiếng trên thế giới, Sát Thủ Chi Vương, linh đánh thuê..."

Trương Học Lâm nói đến đây thì dừng lại một chút rồi nói tiếp:

"Hơn một trăm tên cao thủ này, tất cả đều bị người chém đứt đầu, trạng thái tử vong cực kỳ khủng bố!"

"Nhưng mà đây còn chưa phải là quỷ dị nhất, sau khi pháp y tiến hành thăm dò ở hiện trường thì không có tra được bất luận dấu vết gì liên quan tới hung thủ, đừng nói là lông tóc, hung khí, ngay cả dấu chân đều không có để lại!"

Mọi người nghe xong lời này thì lập tức càng tò mò, "Có phải những cao thủ này chính là bọn hắn sống mãi với nhau? Cuối cùng thì đồng quy vu tận?"

Trương Học Lâm lắc đầu, nói:

"Sẽ không! Bởi vì kiểu chết của tất cả mọi người hoàn toàn giống nhau như đúc, tất cả các vết tích vết thương đều hoàn toàn ăn khớp, rất rõ ràng là cùng bị một người giết chết!"

"Cái gì!"

Nghe được lời này của Trương Học Lâm, mọi người nhất thời thi nhau trừng hai mắt một cái, "Ngươi nói là, hơn một trăm vị cao thủ này đều chết ở trong tay của một người sao?"

"Mẹ nó! Vậy thì thực lực của cái tên hung thủ này cũng quá đáng sợ đi!"

"Đây chẳng phải là thành thần tiên rồi sao?"

"Sẽ không phải có gì nhầm lẫn chứ?"

...

Đám cảnh sát nghị luận ầm ĩ, rõ ràng đều cảm thấy Trương Học Lâm nói những điều này thực sự quá không thể tin nổi.

Trương Học Lâm đang muốn tiếp tục mở miệng thì bỗng nhiên ở bên cạnh truyền đến một giọng nói đầy uy nghiêm, "Mấy người các ngươi không làm tốt công việc của mình, ở chỗ này thầm thì nói mò tung tung cái gì đấy?"

Mấy người quay đầu lại nhìn thì phát hiện phía sau rõ ràng chính là Từ Quốc Lương cục trưởng cảnh sát thành phố Vân Châu

Bọn cảnh sát lập tức thi nhau đứng thẳng người, vội vàng cung kính cười nói:

"Từ cục trưởng, không có chuyện gì, ngài đây là...đi thành phố họp trở về rồi sao?"

Từ Quốc Lương nhẹ gật đầu, thuận miệng lên tiếng, đang muốn đi qua bên cạnh mấy người, chợt thấy Trương Học Lâm trong đám người thì lập tức dừng lại, "Lão Trương a, vụ án ở nhà máy hóa chất bị bỏ hoang phát hiện vào sáng nay kia, ngươi cũng không cần quản nữa, hơn nữa cần phải phong kín tin tức này lại cho ta, không cho phép truyện này được truyền ra ngoài, biết không?"

Trương Học Lâm hơi sững sờ sau đó thì nhẹ gật đầu, "Được rồi, cục trưởng, ta đã biết!"

Hắn sớm đã không còn phải cái tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch như năm đó, biết trên thế giới này có sự tồn tại của rất nhiều lực lượng viễn siêu thế tục.

Như đại án kinh thiên buổi sáng ngày hôm nay, tuyệt đối không phải hắn một tên đội trưởng hình sự nho nhỏ là có thể điều tra được rõ ràng.

"Đúng rồi, cục trưởng, trước đó Đường gia và Tào gia có nhiều người chết như thế, còn có vụ án Tào Tứ Gia kia có phải điều tra tiếp tục nữa không?

Trương Học Lâm hỏi tới.

Sau khi Từ Quốc Lương trầm ngâm một lát mới từ từ nói:

"Không cần! Hung thủ giết chết Tào Khôn cũng đã không còn ở đây!"

"Đúng rồi, toàn thành phố giới nghiêm cũng từ ngày hôm nay trở đi hủy bỏ, bảo cho các anh em tuần tra ở bên ngoài đều rút về trong cục đi!"

Từ Quốc Lương vừa nói ra lời này thì tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

"Cục trưởng! Làm như thế không ổn đâu? Thành phố Vân Châu chúng ta gần đây tương đối không yên ổn, vụ án mạng trong một tháng này chỉ sợ so với mười năm trước đều nhiều hơn!"

"Hơn nữa lại vừa mới xảy ra vụ án lớn như thế, chết nhiều người như thế, chúng ta không hướng lên trên xin tăng thêm nhân thủ còn chưa tính, làm sao có thể hủy bỏ giới nghiêm vào lúc này đây?"

Tất cả mọi người đều có vẻ mặt không hiểu, đối với quyết định này của Từ Quốc Lương tất cả đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Không nghĩ tới, Từ Quốc Lương lại khoát tay áo, cười tủm tỉm nói:

"Được rồi, các ngươi không cần nhiều lời, đây là quyết định của cấp trên, các ngươi chỉ cần dựa theo ta nói mà đi làm là được rồi!"

Nói xong lời này, hai tay của Từ Quốc Lương vác ở phía sau, hướng phương hướng văn phòng đi tới, lại còn ngâm nga bài hát, rõ ràng là tâm tình xem như không tệ.

Mọi người trong lúc nhất thời càng không hiểu, duy chỉ có Trương Học Lâm dường như nghĩ tới điều gì, đôi mắt lập tức sáng lên, "Chẳng lẽ...là vị kia trở về rồi? Đúng, có thể một hơi giết chết hơn một trăm tên cao thủ cấp thế giới chỉ sợ cũng chỉ có vị kia mới có thể làm được a? Chỉ cần hắn trở về vậy thành phố Vân Châu cũng tự nhiên thái bình!"

...

Thường gia ở Kinh Đô, "Cha, con đã tự mình hướng bên Thần Long vệ xác nhận rồi, Diệp Cuộc Tiên chắc là thật sự đã trở về! Còn về hai người Thành lâm và Tư Tề, có lẽ tám chín phần mười đã chết ở dưới tay hắn!"

Thường Liệt Trung tướng của Hoa Hạ, hướng về phía một ông lão rất cung kính mở miệng nói.

Mà ông lão này thì chính là lão tướng quân Thường Tại Sơn có tiếng tăm lừng lẫy ở Hoa Hạ.

Một người phụ nữ bên cạnh nghe được lời nói này của Thường Liệt thì ngay lập tức quỳ rạp xuống bên cạnh Thường Tại Sơn gào khóc, "Cha, cha đều nghe được rồi chứ! Họ Diệp kia quả thực coi trời bằng vung, cha phải làm chủ cho con gái a!"

Hóa ra người phụ nữ này chính là Thường Lâm Nghi vợ của Uông Thành Lâm, mẹ của Uông Tư Tề.

"Hừ!"

Thường Tại Sơn lập tức hừ lạnh một tiếng, nói:

"Lúc đầu ta đã nói với các ngươi như thế nào, bảo các ngươi không nên đi trêu chọc người thân và bạn bè của Diệp Cuồng Tiên thì các ngươi cũng không nghe a! Lần này thì sướng chưa!"

Thường Lâm Nghi lập tức một mặt không cam lòng, nói:

"Thế nhưng cha, chẳng lẽ cha trơ mắt nhìn hắn giết con rể và cháu ngoại của cha hay sao?"

Thường Tại Sơn trừng hai mắt một cái, "Nếu như vậy thì sao? Chẳng lẽ ngươi còn ngại xông họa chưa đủ lớn sao? Muốn để Thường gia cũng chôn cùng các ngươi hay sao?"

Thường Liệt ở một bên nhịn không được nói:

"Cha, lời này của cha có chút nói có chút kỳ lạ a? Lấy địa vị và uy vọng của cha, chính là Diệp Cuồng Tiên kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ đối với Thường gia chúng ta a?"

Không nghĩ tới, Thường Tại Sơn trực tiếp tức giận phát ra một tiếng quát lớn, "Ngươi biết cái gì!"

"Trước đó không có võ giả nào dám can đảm khiêu khích quy nghiêm quốc gia, nhất là quốc gia lớn có được vũ khí hạt nhân, đó là bởi vì bọn họ biết, quốc gia nếu như quyết tâm muốn diệt trừ bọn họ, chỉ cần một quả bom nguyên tử như vậy là đủ rồi!"

"Nhưng bây giờ, Diệp Cuồng Tiên kia vậy mà có thể từ trong vụ nổ của bom nguyên tử mà còn sống sót thì ngươi có biết đây là mang ý nghĩa gì không?"

"Mang ý nghãi hắn đã có vốn liếng khiêu chiến với vũ khí hạt nhân của một quốc gia lớn!"
Chương 507 Mỹ quốc hoảng sợ

Thường Tại Sơn nói đến đây thì dừng lại một chút rồi lại nói tiếp:

"Loại tồn tại này, chớ noi một cái Thường gia nho nhỏ như chúng ta, chính là một nước lớn bây giờ cũng không dám tùy tiện trêu chọc!"

"Sau khi một người có được lực lượng đạt tới loại tình trạng này thì thử hỏi trên đời này còn có chuyện gì là hắn không dám làm?"

Mọi người của Thường gia nghe xong lời nói của lão gia tử thì vẻ mặt mỗi người ngay lập tức đều trở nên vô cùng khó coi.

"Cha, vậy chúng ta bây giờ cần phải làm gì đây?"

Thường Liệt cũng có vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.

Thường Tại Sơn hít sâu một hơi mới chậm rãi nói ra:

"Rất đơn giản! Liệt nhi, ngươi không những không được sinh ra ý niệm báo thù, còn phải tự mình đến nhà thay ta hướng hắn nhận lỗi!"

"Cha..."

Thường Lâm Nghi ở một bên lập tức tức giận không nhịn được không thể không hô lớn một tiếng.

Không nghĩ tới, Thường Tại Sơn nâng quải trượng trong tay lên, hung hăng đâm vào trên mặt đất một cái, "Ngươi câm miệng cho ta! Nếu như ngươi không muốn đưa tới tai họa ngập đầu cho Thường gia chúng ta thì từ hôm nay về sau không cho phép nhắc lại chuyện báo thù, bằng không đừng trách ta không niệm tình cha con!"

"Phù phù!"

Thường Lâm Nghi nghe được điều này thì lập tức đặt mông xuống đất, hoàn toàn tuyệt vọng.

Thường Tại Sơn lại giống như không nhìn thấy, khoát tay áo nói với Thường Liệt, "Nhanh chóng dựa theo ta nói đi làm đi!"

Thường Liệt yếu ớt thở dài một hơi, đành phải vội vàng khom người đồng ý.

Nghĩ Thường gia hắn một nhà có sáu tướng, phóng tầm mắt toàn bộ Hoa Hạ, đó cũng là tồn tại vô cùng hiển hách, không nghĩ tới hôm nay bị người đánh rớt răng lại chỉ có thể nuốt vào trong bụng.

...

Nhà Trắng, Mỹ quốc, nhóm các vị cấp cao của Mỹ quốc đều tập trung tại một chỗ, thế nhưng sắc mặt của tất cả mọi người đều tái mét, như thể cha mẹ chết.

"Các vị, tin tức đã được xác minh, Diệp Cuồng Tiên đã trở lại Hoa Hạ, tứ đại Chủ Thần trước đó chúng ta phái đi ra cũng bị người này giết chết toàn bộ!"

Sau khi tổng thống Mỹ quốc đảo mắt nhìn mọi người một vòng, vẻ mặt nghiêm túc mở miệng nói.

Mọi người nghe được điều này thì ngay lập tức sắc mặt của mỗi người đều trở nên vô cùng khó coi:

"Đây chính là một quả bom nguyên tử cỡ trung, vậy mà không thể giết chết người này?"

"Chẳng lẽ thực lực của hắn, đã vượt qua tam đại tiên nhân của Đảo quốc năm đó rồi hay sao? "

"Đây quả thực khó có thể tin!"

"Sớm biết nên vận dụng bom nguyên tử cỡ lớn!"

...

Mọi người nghị luận ầm ĩ, từng người đã sợ hãi, đồng thời lại trăm mối vẫn không có cách giải.

"Khụ khụ!"

Tổng thống Mỹ quốc ho nhẹ một tiếng, lúc này mọi người mới ngừng lại việc trao đổi.

"Các vị, bây giờ đã không phải là lúc thảo luận vấn đề này! Ta phải rất nghiêm túc báo tin cho các vị, quốc gia của chúng ta sắp đứng trước một trận thảm họa mà trước nay chưa từng có!"

Mọi người nghe được điều này thì ngay lập tức im lặng một hồi, tuy rằng bọn họ rất không muốn thừa nhận nhưng đây chính là sự thật!

Một tên cường giả cấp Tiên Nhân mà ngay cả bom nguyên tử cũng không giết được, thậm chí có thể nói là tồn tại vượt qua cấp Tiên Nhân!

Một khi triển khai trả thù đối với bọn hắn thì loại hậu quả đáng sợ tới cỡ nào, căn bản không có người nào dám đi suy nghĩ vẫn đề này.

Suy cho cùng thì tuy Mỹ quốc bọn họ có được vũ khí cường đại đủ để hủy diệt Trái Đất, thế nhưng sau khi trải qua chuyện lần trước, đối phương khẳng định đã có cảnh giác, tuyệt đối không có khả năng đứng ở nơi đó mặc cho bọn họ dùng bom nguyên tử đi công kích.

"Mọi người có đối sách gì, đều tới nói một chút đi!"

Tổng thống Mũ quốc thấy mọi người không lên tiếng thế là lại mở miệng nói.

Tuy nhiên,

Sau khi mọi người hai mặt nhìn nhau một lúc thì vẫn như cũ không có ai mở miệng cả.

"Pol cục trưởng, ngươi đến nói một chút xem đi!"

Rơi vào đường cùng, tổng thống Mỹ quốc đành phải trực tiếp gọi tên.

Pol cục trưởng siêu năng cục, sau khi lập tức trầm ngâm một lát thì mới chậm rãi nói:

"Phóng tầm mắt trên đời hiện nay, nếu như còn có người có thể chiến một trận với Diệp Cuồng Tiên, ngoại trừ vị Giáo Hoàng của Giáo Đình phương Tây và Huyết Hoàng của Huyết tộc kia ra thì chỉ sợ cũng chỉ còn lại một người!"

"Ai?"

Tổng thống Mỹ quốc vội vàng truy vấn.

Pol cục trưởng lại hít sâu một hơi thở ra, nói:

"Người anh trai cùng cha khác mẹ của Diệp Cuồng Tiên, Diệp Vô Thương! "

"Hắn? Chính là kẻ phản đồ giết tiến sĩ Tesla để cho tàu chiến của chúng ta bại lộ sao? Hắn có thực lực như vậy?"

Tổng thống Mỹ quốc và một đám các nghị viện quốc hội còn lại, tất cả đều lộ ra vẻ nghi ngờ chất vấn.

Pol cục trưởng nhẹ gật đầu, nói:

"Nếu là ngày trước thì khẳng định chắc chắn không được, tuy nhiên theo như ta được biết, cái tên này ở trên đảo Lang Vương đạt được Bất Tử quả trong truyền thuyết, bây giờ sau khi luyện hóa thì thực lực đã xưa đâu bằng nay, coi như không bằng Diệp Cuồng Tiên thì chênh lệch cũng không có xa!"

"Ồ? Còn có việc này? Ngươi làm sao có thể biết được?"

Có người truy vấn.

Trên mặt cục trưởng Pol lập tức lộ ra vẻ xấu hổ, "Bởi vì người này bây giờ vẫn đang ở Mỹ quốc, trước đây mấy ngày ta vừa tiếp xúc với hắn..."

"Cái gì!"

Mọi người nghe được điều này thì lập tức từng người tất cả đều ngồi không yên,:

"Cục trưởng Pol, ngươi vậy mà có liên hệ với tên phàn đồ này!"

"Hơn nữa trước đó còn không có báo tin cho quốc hội!"

"Ngươi làm như thế thì có khác gì phản quốc!"

...

Mọi người thi nhau chỉ trích hướng về phía Pol, tuy nhiên tổng thống Mỹ quốc lại khoát tay áo nói:

"Diệp Cuồng Tiên bây giờ mới là mối nguy hiểm lớn của chúng ta, những chuyện khác trước tiên có thể tạm gác lại một chút!"

"Pol, Diệp Vô Thương kia có đúng như lời ngươi nói là có loại thực lực kia không?"

Pol lập tức phản ứng lại, vội vàng nói:

"Trước đó chúng ta đã từng phái ra tứ đại Chủ Thần cùng trên trăn tên chiến sĩ Cương Thết muốn bắt lấy người này thì lại bị hắn đánh bại một cách dễ dàng! nếu như không phải bởi vì hắn muốn từ Siêu Năng cục dạt được một kiện đồ vật vậy thì người giết chết tứ đại Chủ Thần đó chỉ sợ cũng không phải Diệp Cuồng Tiên mà là Diệp Vô Thương!"

Sau khi nghe Pol kể xong thì mọi người nhất lời rơi vào trong trầm mặc, "Thế nhưng cho dù là vậy, cái tên này thay đổi thất thường, chỉ sợ chưa chắc sẽ cho chúng ta sử dụng đi!"

Có người nhịn không được lo lắng nói.

Pol lại cười nhạt một tiếng, "Chuyện này thì các ngươi cứ việc yên tâm! Diệp Vô Thương hận thấu xương đối với người em trai này của hắn, nếu như Diệp Cuồng Tiên không chết, chỉ sợ càng muốn giết chết hắn hơn so với chúng ta!"

"Còn về phần thứ đồ mà hắn muốn, là một đoạn Long Cốt mà Tesla từng đại được ở trong một ngôi mộ cổ!"

"Không thể nghi ngời, nếu như người này đạt được đồ vật này, thực lực khẳng định sẽ tăng lên một lần nữa, trước đó ta chính là lo lắng người này đạt được vật này thì thực lực quá mạnh không có cách nào khống chế, cho nên vẫn luôn không có đồng ý!"

"Nếu quả như thật sự để cho hắn đạt được vật này thì chắc là cũng có thực lực để chiến với Diệp Cuồng Tiên một trận!"

Nhiều đại lão lại rơi vào trầm mặc, vô luận là Diệp Cuồng Tiên hay là Diệp Vô Thương thì heiern nhiên đều không phải là đền sắp cạn dầu.

Nếu như lấy long cốt kia cho Diệp Vô Thương thì có thể lại đào tạo đi ra một con quái vật cường đại hơn hay không, đến lúc đó thì đuôi to vẫn khó vẫy?

"Có thể cho hắn! Tuy nhiên nhất định phải để cho hắn thề, sau này không được là địch với Mỹ quốc chúng ta!"

Cuồi cùng tổng thống Mỹ quốc trực tiếp đánh nhịp nói.

Nhiều đại lão tự cân nhắc một lát, cuối cùng cũng thi nhau nhẹ gật đầu, tất cả biểu thị đồng ý.

Theo như suy nghĩ của bọn họ thì Diệp Vô thương này mặc dù mà một tên tiểu nhân thay đổi thất thường, thế nhưng đù sao cùng Mỹ quốc không có đại hận thâm cừu nào.

Thế nhưng Diệp Cuồng Tiên thì lại khác, đây nó chính là một thanh kiếm sắc bén treo trên đầu họ!

Ai cũng không biết, thanh kiếm này này sẽ rơi xuống lúc nào.

Cho nên nhất định phải ưu tiên diệt trừ đi mối họa trước mắt này!
Chương 508 Long Cốt

Trong một biệt thự xa hoa ở Mỹ quốc, "Cái gì? Thằng con hoang kia vậy mà không chết? Ha ha ah! Quá tốt rồi! Quá tốt rồi!"

Một người đàn ông trẻ tuổi có dung mạo tuấn lãng ngửa mặt lên trời cười ha ha.

Người này bỗng nhiên chính là Diệp Vô Thương anh trai cùng cha khác mẹ với Diệp Trần.

Tuy nhiên, lúc này Diệp Vô Thương đã khôi phục lại dung mạo tuấn lãng như ngày xưa, không còn có bộ dáng người khổng lồ mà xấu xí kia nữa.

"Ba tháng vừa qua, ta đã luyện hóa hoàn toàn Bất Tử quả, hơn nữa vậy mà còn hoàn mỹ dung hợp với ghen thuốc nước vốn đã có sẵn ở trong cơ thể của ta!"

"Bây giờ các tế bào của ta có thể được năng lực tái sinh vô hạn gần như đã là bất tử chi thân!"

"Vốn định, chờ sau khi hoàn toàn luyện hóa Bất Tử quả thì sẽ đi Hoa Hạ một chuyến giết chết toàn bộ những người có liên quan với cái thằng con hoang kia!"

"Không nghĩ tới a không nghĩ tới, cái thằng con hoang này thật đúng là mạng lớn, thậm chí ngay cả bom nguyên tử cũng không có nổ chết hắn!"

"Tuy nhiên như vậy cũng tốt, như vậy ta có thể tự tay làm thịt hắn! Tự tay làm thịt hắn, tự tay làm thịt hắn ha ha ha!"

Diệp Vô Thương một trận rống to hét lớn, giống như điên cuồng.

Đợi sau khi hắn phát tiết được một lúc thì Tần Trí ở một bên lại nhíu mày nói:

"Thế nhưng anh họ, tên kia ngay cả bom nguyên tử đều nổ mà không chết, anh muốn giết hắn, chỉ sợ..."

Ý tứ của Tần Trí rất rõ ràng, cho dù thực lực của Diệp Vô Thương tăng lên nhiều, đã vượt qua rất xa mười hai Chủ Thần thế nhưng đối đầu với người kia thì chỉ sợ vẫn chưa có niềm tin quá lớn.

"Hừ!"

Diệp Vô Thương lập tức hừ lạnh một tiếng, tuy nhiên cũng không có phản bác.

Cho dù hắn hận thấu xương đối với tên kia, thế nhưng lại tuyệt đối không dám khinh thường thực lực của hắn.

Mà đúng lúc này,

Cục trưởng Pol ở một bên, trong tay cầm lấy một cái hộp sắt đi lên phía trước, cung kính nói:

"Diệp tiên sinh, đây chính là Long Cốt mà ngài muốn, chỉ cần ngài đáp ứng, diệt trừ Diệp Cuồng Tiên đồng thời vĩnh viễn không làm kẻ địch đối với chính phủ Mỹ quốc thì cây Long Cốt này chính là của ngài!"

Diệp Vô Thương lập tức trừng hai mắt một cái lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, "Chuyện này là thật?"

"Đương nhiên là thật!"

Pol mỉm cười, chậm rãi mở hộp sắt kia ra.

Ông ~~

Trong hộp sắt lập tức phát ra ánh sáng chói mắt, không gian xung quanh vậy mà cũng hơi lắc lư một trận!

Chỉ thấy trong hộp sắt kia bỗng nhiên nằm ở đó một cây xương cốt giống như ngọc thạch óng ánh sáng long lanh, toàn bộ xương cốt này tỏa ra ánh sáng màu đỏ thắm, còn hiện ra một cỗ uy áp như có như không.

"Đây là...Long Cốt?"

Trong hai con ngươi của Diệp Vô Thương lập tức lộ ra vẻ vô cùng nóng, theo bản năng muốn tiến lên nhận lấy.

Pol lại lùi lại hai bước, nói:

"Không biết điều kiện mà ta vừa mới nói, Diệp tiên sinh có đáp ứng hay không?"

Diệp Vô Thương hơi sững sờ, chợt cười ha ha nói:

"Pol cục trưởng, cho dù ngươi không nói ta cũng chắc chắn phải tìm thằng con hoang kia để báo thù!"

"Còn về một cái điều kiện khác thì chỉ cần chính phủ Mỹ quốc các ngươi không chủ động trêu chọc ta, ta thề vĩnh viễn sẽ không làm kẻ địch với chính phủ của Mỹ quốc, ta nói như vậy là được rồi chứ?"

Pol nhẹ gật đầu lúc này mới cung cung kính kính một lần nữa đưa hộp sắt tới trước mặt Diệp Vô Thương.

"Diệp tiên sinh, từ giờ trở đi, cây Long Cốt này thuộc về ngài!"

Diệp Vô Thương hít sâu một hơi, chậm rãi lấy cây Long Cốt kia từ trong hộp sắt ra, rồi mới nhắm mắt lại, bắt đầu từ từ cảm ứng.

Oanh!

Diệp Vô Thương lập tức cảm ứng được một cỗ lực lượng cuồng bạo khó mà hình dung tuôn trào ra từ trên cây Long Cốt này, thẳng đến thể nội Diệp Vô Thương mà đi.

"Hây!"

Toàn thân Diệp Vô Thương lập tức chấn động, không thể không phát ra một tiếng quát khẽ, đồng thời điều động đầy đủ chân nguyên trong cơ thể.

Xì xì xì ~

Lực lượng bên trong Long Cốt thực sự quá cường hãn, sau khi Diệp Vô Thương hút cỗ lực lượng kia vào trong cơ thể, toàn bộ cánh tay da thịt vậy mà đều nứt ra!

Tuy nhiên rất nhanh những da thịt bị nứt ra kia sau khi nhúc nhích một lúc thì lại bắt đầu chậm rãi khép lại, sau đó lại nổ tung lần nữa rồi lại khép lại...

Cứ như vậy một lúc sau, cây Long Cốt óng ánh sáng long lanh kia lại bị Diệp Vô Thương từ từ hút vào trong cơ thể, bắt đầu dần dần dung hợp cùng với xương cánh tay của hắn!

Qua một lúc lâu, sau khi cây Long Cốt kia hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể của Diệp Vô Thương thì khí thế ở trên người hắn so với trước đó lại mạnh mẽ hơn rất nhiều!

"Chúc mừng Diệp tiên sinh! Cây Long Cốt này chúng ta đã dùng tất cả các loại biện pháp vậy mà đều không thể hòa tan nó ra một chút nào, không nghĩ tới lại được Diệp tiên sinh ngài luyện hóa, xem ra số mệnh của vật này chính là thuộc về ngài!"

Khuôn mặt của Pol rất cung kính, nói ra lời cảm thán từ đáy lòng.

Diệp Vô Thương lại cười ha ha một tiếng, "Luyện hóa? Còn sớm a! Nếu như không phải tế bào của ta có năng lực tái sinh vô hạn thì căn bản cũng không có cách nào hấp thu cây Long Cốt này!"

"Chờ đến lúc ta luyện hóa cây Long Cốt này hoàn toàn hòa làm một thể với xương cốt của ta, thì đến lúc đó ta mới chính thức có thân thể bất tử!"

Nói đến đây, Diệp Vô Thương bỗng nhiên rống lớn một tiếng, ngon tay chỉ về phía đông lớn tiếng quát to, nói:

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi chờ ở đó cho ta, chờ ta ngày ta bước vào Hoa Hạ một lần nữa, thì cũng là lúc mà ngươi mất mạng!"

...

Mà cùng lúc đó, ở trước cửa biệt thự số một, tiểu khu Tử Kim Sơn, thành phố Vân Châu của Hoa Hạ quốc thì sớm đã kín người hết chỗ.

"Các vị còn là mời trở về đi! Chủ nhân bây giờ đang có chuyện quan trọng cần xử lý, tạm thời không gặp bất kỳ người nào!"

Tuyết Cơ đi tới trước của chính, nhìn qua các đại lão các phương ở trước mặt, một mặt bình thản mở miệng nói.

Tin tức Vân Châu Diệp tiên sinh trở về, sau khi được lan truyền ra thì đại lão ở khắp mọi nơi đều thi nhau đến nhà bái phỏng.

Đáng tiếc đợi cả buổi, Diệp Trần nhưng căn bản không hề có ý định đi ra gặp bọn họ, cho nên chỉ có thể đợi ở cửa ra vào.

"Tuyết Cơ tiểu thư, tiểu thư không cần quản chúng ta, chúng ta chờ ở ngoài cửa là được!"

"Đúng vậy! Chờ Diệp tiên sinh hết bận, còn xin Tuyết Cơ tiểu thư nhất định phải nhớ thông báo cho chúng tôi a!"

...

Tuyết Cơ nhìn thấy những người này kiên trì như vậy thì không thể không lắc đầu, cũng trực tiếp quay người trở vào trong biệt thự, không tiếp tục để ý tới những người này.

Mà lúc này, trong một gian mật thất ở sâu trong biệt thự, "Tiểu Trần, cháu...thật có thể cứu sống...Diệp Thiên Ca sao?"

Tô Lam nhìn thi thể Diệp Thiên Ca bên cạnh một cái, trên mặt lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, đồng thời còn xen lẫn một chút mừng rỡ cùng chờ mong.

Hóa ra ngay tại vừa rồi, Diệp Trần đột nhiên nói cho cô biết, hắn có thể cứu sống Diệp Thiên Ca!

Nếu như là những người khác nói như vậy thì Tô Lam tự nhiên là không tin, thế nhưng nếu như Diệp Trần nói như vậy, tuy rằng cô ta cảm thấy không thể tưởng tượng được nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng.

Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Tự nhiên là thật! Thất Diệp Hồi Tiên thảo và Thần Long Chi Huyết cháu đều đã lấy được, hơn nữa nguyên thần của Diệp Thiên Ca vẫn còn, cứu hắn sống lại cũng không phải là việc khó! Tuy nhiên..."

Diệp Trần nói đến đây thì dừng lại một chút, trên mặt lộ ra vẻ xoắn xuýt, "Dì Lam, cháu còn chưa có nghĩ kỹ, phải đối mặt với người này như thế nào, nếu không thì để qua một đoạn thời gian nữa rồi hãy nói?"

Đối với Diệp Thiên Ca, nội tâm của Diệp Trần thật ra thì vẫn luôn rất xoắn xuýt, đã muốn cứu nhưng chờ sau khi cứu sống hắn lại, muốn hòa hợp thì phải như thế nào, Diệp Trần chưa bao giờ nghĩ về điều đó.

Tô Lam nghe được điều này thì hai mắt lập tức trừng một cái, "Tiểu tử thúi! Cháu nói nhảm cái gì vậy? Mặc kệ lúc trước hắn như thế nào, nhưng dù sao hắn vẫn là cha của cháu, cháu đã có biện pháp cứu hắn sống lại vậy thì còn chờ cái gì nưa? Nhanh!"

Thấy Tô Lam phản ứng lớn như thế thì Diệp Trần đành phải nhún vai, "Vậy được rồi!"
Chương 509 Huyết Hoàng khiêu chiến

Thất Diệp Hồi Tiên thảo và Thần Long Chi Huyết, sau khi tất cả đều đã chuẩn bị thỏa đáng, Diệp Trần cũng chính thức bắt đầu cứu sống Diệp Thiên Ca.

Công hiệu của Thất Diệp Hồi Tiên thảo là chữa trị linh hồn, Thần Long Chi Huyết là kích hoạt nhục thân, lại thêm Diệp Trần làm bí pháp, dung hợp hoàn mỹ cả hai lại, cứu người sống lại cũng không phải là chuyện gì khó.

Đương nhiên, tiền đề phải là linh hồn của người này không bị hồn phi phách tán, nhục thân cũng phải được bảo tồn hoàn hảo.

Bằng không, cho dù ngay cả đại năng Tu Chân giới cũng không có khả năng không có cơ sở gì mà có thể cứu sống lại được.

Cũng may lúc trước, lúc Diệp Thiên Ca chết, Diệp Trần đầu tiên là phong bế tàn hồn của hắn, sua đó lại an trí hắn ở bên trong pháp trận, vô luận là linh hồn hay là nhục thân đều có thể bảo tồn được tương đối hoàn hảo.

"Dì Lam, phục sinh người này chí ít cũng phải cần khoảng thời gian mười ngày nửa tháng, dì vẫn nên ở bên ngoài chờ cháu đi!"

Sau khi mời Tô Lam ra khỏi phòng, Diệp Trần lại bố trí ở xung quanh mấy tầng cấm chế, rồi mới bắt đầu động thủ.

Chỉ thấy, Diệp Trần trước tiên đặt Thất Diệp Hồi Tiên thảo ở trên đỉnh đầu của Diệp Thiên Ca rồi mới đưa tay điểm một cái vào mi tâm của Diệp Thiên Ca, phóng thích tàn hồn bị phong ấn kia từ trong nên hoàn cung ra ngoài.

Thông thường sau khi người đã chết thì thần hồn ly thể sẽ tiêu tán rất nhanh giữa thiên địa, tuy nhiên sau khi tàn hồn này của Diệp Thiên Ca bay ra cũng không có lập tức tán đi mà là bị gốc Thất Diệp Hồi Tiên thảo kia hấp dẫn, bắt đàu vây quanh tiên thảo xoay chầm chậm...

Hơn nữa, theo đạo tàn hồn kia vây quanh Thất Diệp Hồi Tiên thảo, đang không ngừng xoay tròn, vốn tàn hồn giống như mảnh vỡ, vậy mà bắt đầu dần dần thành hình!

Mà đây chính là năng lực của Thất Diệp Hồi Tiên thảo:

Chữ trị linh hồn!

Chớp mắt một cái, ba ngày trôi qua, tàn hồn ở dưới tác dụng của Thất Diệp Hồi Tiên thảo đã bắt đầu dần dần thành hình, hơn nữa trở nên càng thêm ngưng thực!

Nhưng Diệp Trần cũng không dám có chút sơ sẩy nào, ngay cả mí mắt cũng không có nháy qua một lần.

Bởi vì linh hồn là thứ quan trọng nhất của con người, cũng không được sơ suất một chút nào, một khi mắc phải sai lầm dù chỉ một chút thì tất nhiên sẽ sắp thành lại bại.

Bất tri bất giác, sáu bảy ngày lại trôi qua, lúc này, linh hồn của Diệp Thiên Ca trên cơ bản đã hoàn thành chữa trị, có thể thấy rõ ràng, một đạo bóng mờ giống với bản thể Diệp Thiên Ca nhưng nhỏ hơn rất nhiều vẫn đang vây quanh Thất Diệp Hồi Tiên thảo không ngừng xoay tròn.

Hơn nữa theo thời gian trôi qua, cái bóng mờ kia vậy mà càng ngày càng trở nên lớn mạnh, càng ngày càng ngưng thực.

"Mọi chuyện coi như thuận lợi, không có bất ngờ gì xảy ra, qua năm ngày sau linh hồn có thể được chữa trị triệt để, tiếp đó chỉ cần dùng Thần Long Chi Huyết kích hoạt nhục thân là được!"

Sau khi Diệp Trần nói một mình một câu về sau, trên khuôn mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

Tuy nhiên, Diệp Trần không biết là, ngay tại mười ngày này, ở bên ngoài sớm đã long trời lở đất.

...

Trong biệt thự, Dịch Sơn Hà ở bên ngoài sân không ngừng đi qua đi lại, mặt mũi tràn đầy vẻ lo lắng, "Tuyết Cơ tiểu thư, Dịch tướng quân còn chưa có đi ra sao? Ngài ấy rốt cuộc là muốn bế quan tới lúc nào?"

Dịch Sơn Hà nhịn không được lại hướng Tuyết Cơ ở bên cạnh mở miệng hỏi.

Tuyết Cơ biết, lão giả trước mắt này không những có quyền cao chức trọng trong quân đội của Hoa Hạ, càng là lão bằng hữu của Diệp Trần, tự nhiên không dám thất lễ vội vàng khom người nói:

"Lão tướng quân còn xin kiên nhẫn chờ đợi, chủ nhân đang làm một chuyện rất quan trọng, bất kỳ người nào cũng không thể quấy rầy!"

Dịch Sơn Hà khẩn trương,

"Thế nhưng là thời gian không đợi người a! Bây giờ Huyết tộc đang làm chuyện ác khắp nơi trên đất Hoa Hạ chúng ta, Diệp tướng quân nếu còn không ra để ngăn cản thì không biết phải có bao nhiêu người vô tội phải chết oan chết uổng a!"

Hóa ra, ngay tại mấy ngày trước đó, vị Huyết Hoàng của Huyết tộc kia thông qua thế giới bóng tối công khai hướng Diệp Trần khởi xướng khiêu chiến, muốn cùng hắn ước chiến ở trên đỉnh núi Everest đã đưa tới oanh động to lớn, bây giờ cao tầng của các quốc gia trên thế giới cùng với các cao thủ giới võ đạo, giới dị năng, tất cả đều đang rất quan tâm chú ý tới việc này.

Nhưng hết lần này tới lần khác, Diệp Trần vẫn luôn bế quan không ra, người ở bên ngoài còn tưởng rằng hắn không dám ra nhận khiếu chiến.

Cho nên từ hôm qua, cao thủ Huyết tộc bắt đầu thi nhau chui vào Hoa Hạ, bắt đầu làm xằng làm bây ở khắp nơi, đồng thời công khai ở trên diễn đàn thế giới bóng tối nói:

Một ngày Diệp Trần không xuất hiện, bọn họ giết trăm người của Hoa Hạ quốc!

Cho tới khi Diệp Trần nhận khiêu chiến mới thôi!

Huyết tộc này bản thân là hậu duệ của Ma tộc thượng cổ, làm việc từ trước đến này đều không từ thủ đoạn, ngay cả ở Âu châu cũng là tồn tại mà chính phủ các nước nghe tin cũng đã sợ mất mật, ngay cả Giáo Đình ở Âu châu cũng không ép được bọn họ.

Tuy rằng bây giờ Thần Long vệ đã xuất động, thế nhưng Huyết tộc này âm độc giảo hoạt, phàm là người bị bọn hắn cắn qua đều sẽ bị truyền nhiễm Huyết Độc, biến thành quỷ hút máu, coi như Thần Long vệ trong lúc nhất thời cũng có chút bó tay toàn tập.

Rơi vào đường cùng, Dịch Sơn Ha cũng chỉ đành đến đây nhờ Diệp Trần giúp đỡ.

Tuy nhiên, Dịch Sơn Hà ở biệt thự số một đã chờ tới hẳn hai ngày hai đêm, Diệp Trần vẫn như cũ không có ý tứ muốn đi ra ngoài, điều này làm cho tâm trạng của hắn gấp như lửa đốt, nhưng lại không có một chút biện pháp gì.

"Thôi! Tuyết Cơ tiểu thư, chờ sau khi Diệp tướng quân đi ra, mời ngươi cần phải trước tiên nói cho ngài ấy biết về chuyện này, ta còn có việc công mang theo, trước hết xin cáo từ!"

Dịch Sơn Hà quẳng xuống một câu rồi vội vàng rời đi.

...

Mà vào lúc này, ở trên diễn đàn thế giới bóng tối sớm đã sôi trào, "Hôm nay đã là ngày thứ ba, Diệp Cuồng Tiên kia dường như không có ý định thò đầu ra, xem ra hơn phân nửa là sợ!"

"Thật sự là hiếm thấy a, không nghĩ tới Diệp Cuồng Tiên thích phách lối này vậy mà cũng có lúc sợ hãi a!"

"Nói nhảm! Đối phương thế nhưng là Hoàng chí cao vô thượng của Huyết tộc! Nghe nói sớm ở trăm năm trước đó cũng đã là một trong những cường giả có cấp bậc Tiên nhân, vào năm đó một người chịu áp lực của Giáo Đình phương Tây, để Huyết tộc và Giáo Đình có thể có địa vị ngang nhau ở Âu châu, nhân vật bậc này, thực lực hôm nay chắc chắn càng khủng bố hơn!"

"Huyết Hoàng tuy rằng lợi hại nhưng Diệp Cuồng Tiên này giống như cũng không yếu a? Vì sao đến bây giờ cũng không dám lộ diện, điều này với tác phong trước kia của hắn quả thực không giống nhau a!"

...

Chẳng những trên diễn đàn thế giới bóng tối, tất cả đều nghị luộn sôi trào về việc này, ngay cả cao tầng các quốc gia cũng mật thiết chú ý tới động tĩnh ở thành phố Vân Châu.

Mà vào lúc này, ở phía trên đỉnh núi Everest, Huyết Hoàng Tra Lý Cửu Thế, trên người mặc một thân quần áo màu trắng, thân thể ngồi xếp bằng, lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, trên người lóe ra những tia sáng yêu dị, băng tuyết ở xung quanh một khi tới gần sẽ tự động bị hòa tan.

Mặt khác, đằng sau Tra Lý Cửu Thế còn đứng ở đấy một người đàn ông trung niên da trắng vẻ mặt vô cùng cung kính.

"Diệp Cuồng Tiên bên kia còn chưa có động tĩnh gì sao?"

Tra Lý Cửu Thế mở miệng hỏi.

Người đàn ông trung niên da trắng kia vội vàng khom người hành lễ nói:

"Huyết Hoàng đại nhân, căn cứ theo thám tửu hồi bào, Dịch Sơn Hà của Thần Long vệ ở trong nhà Diệp Cuồng Tiên chờ hai ngày, tuy nhiên Diệp Cuồng Tiên kia dường như vẫn chưa có ý định thò đầu ra ngoài, hơn phân nửa là không dám giao thủ với Huyết Hoàng đại nhân ngài a?"

"Hừ!"

Tra Lý Cửu Thế lập tức hừ lạnh một tiếng, khẽ chau mày, "Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự là sợ sao? Xem ra ta đã đánh giá cao hắn!"

"Đợi thêm ba ngày! Ba ngày sau, nếu như hắn còn không xuất hiện thì bản hoàng tự mình tìm tới nhà!"
Chương 510 Nghênh chiến!

"Linh hồn trở về!"

Trong mật thất, Diệp Trần bỗng nhiên hét lớn một tiếng, trực tiếp đánh thần hồn của Diệp Thiên Ca đã được chữa trị triệt để vào trong cơ thể của hắn.

Cùng lúc đó, tay trái Diệp Trần vừa lật đã lấy ra bình nhỏ chứa Thần Long Chi Huyết.

Tí tách!

Sau khi Diệp Trần thuận tay một chiêu lấy ra một giọt Thần Long Chi Huyết rồi mới nhỏ xuống trên mi tâm của Diệp Thiên Ca.

Oanh!

Long huyết được rót vào trong cơ thể của Diệp Trần ngay lập tức chuyển hóa ra một cỗ năng lượng vô cùng mênh mông, trong nháy mắt trải rộng trên dưới toàn thân của hắn.

Xì xì xì ~

Thời gian gần như chỉ trong nháy mắt, trên người Diệp Thiên Ca trở nên vô cùng nóng, toàn thân đỏ ngầu.

"Máu hoà vào hồn! Hồn hoà vào máu! Hợp!"

Theo hai bàn tay của Diệp Trần dao động, làm ra từng đạo chú ấn kỳ quái, thân thể Diệp Thiên Ca lập tức bắt đầu rung động kịch liệt!

Rất nhanh, các nơi như mí mắt, tay chân của Diệp Thiên Ca đã bắt đầu xuất hiện phản ứng nhỏ bé.

"Hây!"

Diệp Trần lại quát khẽ một tiếng nữa, rồi ngay lập tức ở trên vị trí tim của Diệp Thiên Ca bỗng nhiên nhấn một cái, "A!!"

Diệp Thiên Ca một mực ở vào trạng thái hôn mê bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu sợ hãi, tuy rằng chẳng mấy chốc lại ngất đi, tuy nhiên đã có thể nhìn thấy được rõ ràng trong cơ thể đã có mấy phần sinh cơ, hơn nữa ở miệng mũi cũng đã phát ra tiếng hít thở rất nhỏ...

Hô!

Thấy cảnh này thì Diệp Trần cũng lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Cuối cùng đã cứu sống!"

Mở cấm chế ở xung quanh ra, sau khi đi ra mật thất, Tô Lam lập tức là người đầu tiên lao tới.

Mấy ngày nay, Tô Lam cũng không có đi chỗ nào cả, nhà hàng thì trực tiếp giao cho thuộc hạ tới quản lý, vẫn luôn ở trước cửa chờ đợi.

Nhìn thấy Diệp Trần đi ra, Tô Lam rõ ràng vô cùng kích động, còn có chút thấp thỏm, "Tiểu Trần, hắn...hắn thế nào?"

"Ai!"

Diệp Trần cố lý thở dài một tiếng, lắc đầu.

Tô Lam thấy thế thì thân thể mềm mại lập tức run lên, thân thể lảo đảo một cái, suýt chút nữa thì ngất đi.

Diệp Trần vội vàng tiến lên đỡ lấy, cười nói:

"Dì Lam, nhìn dì lo lắng quá đi! Mọi chuyện đều thuận lợi, người đó đã được cháu cứu sống rồi!"

"A?"

Tô Lam đầu tiên là sững sờ, sau đó mới hiểu ra được là Diệp Trần vừa rồi đang cố ý hù dọa chính mình, lập tức đung ngón tay chọc chọc và đầu Diệp Trần, tức giận nói:

"Được cái tên tiểu tử thối nhà ngươi! Cũng dám trên đùa dì Lam ngươi!"

Diệp Trần cười hắc hắc, "Dì Lam, lại nói dì giống như là rất để ý tới người kia, dì sẽ không phải là..."

Diệp Trần nói được nửa câu, đột nhiên cảm thấy có chút không ổn, lúc này ngừng nói.

Thật ra thì ngay cả chính hắn cũng không hiểu được vì sao, nếu như ở trước kia, chỉ cần chủ đề liên quan tới Diệp Thiên Ca hắn khẳng định không muốn nhắc tới chút nào, nhưng bây giờ thế mà có thể tự nhiên nói ra được.

Khả năng ngay cả chính Diệp Trần cũng không có nhận ra, sau khi Diệp Thiên Ca chết qua một lần, hận ý ở trong lòng của hắn cũng đã theo Diệp Thiên Ca chết đi lần đó mà dần dần tiêu tán thành vô hình.

Tuy rằng hắn cũng không định cùng với Diệp Thiên Ca cha con nhận nhau, thế nhưng trong lòng đối với hắn từ lâu đã không còn cừu hận.

Tô Lam nghe được điều này thì gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng một hồi, "Tiểu tử thúi, cháu nói cái gì đấy! Dì chỉ lo lắng an nguy của bạn bè mà thôi, làm sao có thể sẽ là...ai nha, dù sao cũng không phải như cháu nghĩ!"

Tô Lam lúc này vậy mà lộ ra dáng vẽ của mộ cô gái trẻ rất hiếm khi được thấy.

"Đúng rồi! Dịch lão tướng quân hình như tới tìm cháu, dường như có chuyện gì quan trong lắm, cháu vẫn là nhanh đi ra ngoài xem một chút đi!"

Tô Lam bỗng nhiên xoay chuyển lời nói, rồi mới đẩy Diệp Trần hướng đi ra bên ngoài.

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức khẽ chau mày, cũng không lo được đi tìm hiểu chuyện xưa năm đó giữa ba người Tô Lam và Diệp Thiên Ca, còn có Lâm Uyển Dung mẹ của hắn, "Dì Lam, người kia cháu giao cho dì, sau đó dì mới bác sĩ tới kiểm tra tình huống của hắn một chút, rồi lại nghỉ ngơi thêm mấy ngày thì chắc là hắn có thể tỉnh lại..."

Sau khi Diệp Trần hướng Tô Lam bàn giao một chút việc cần chú ý rồi mới đi ra bên ngoài.

Đi tới trong sân, Tuyết Cơ lập tức sải bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Trần, "Chủ nhân! Ngài đã ra rồi! Xảy ra chuyện lớn a!"

Ngay sau đó Tuyết Cơ nói ra toàn bộ với Diệp Trần, chuyện Huyết tộc công khai hướng hắn khởi xướng khiêu chiến đồng thời để người của Huyết tộc gây sóng gây gió ở Hoa Hạ, cùng với một số chuyện liên quan nhằm ép Diệp Trần phải đi ra nhận khiêu chiến.

Sau khi Diệp Trần nghe xong thì trên người lập tức dâng lên một cỗ sát khí cường đại, không thể không cười lạnh, "Được một cái Huyết Hoàng a! Ta còn không có đi tìm hắn, hắn thế mà lại tự đưa mình tới cửa, hắn đã muốn chết như vậy rồi thì ta há có thể nào mà không giúp hắn được như mong muốn?"

"Tuyết Cơ lập tức gọi điện thoại liên hệ Dịch lão, nói cho ông ấy biết, nói Diệp Cuồng ta nghênh chiến!"

...

Thành phố Lệ là một thành phố du lịch nổi tiếng ở phía Tây Nam của Hoa Hạ, gần như ngày nào du khách cũng đến đây đông nghìn nghịt, một năm bốn mùa đều rất đông đúc.

Thế nhuwgn là gần đây, ở bên trong thành phố Lệ thịnh truyền xuất hiện quỷ hút máu trong truyền thuyết!

Nghe nói, đã có trên trăm du khách sau khi bị những con quỷ hút máu kia cắn bị thương thì nổi điên khác thường rồi mới chết bất đắc kỳ tử.

Trong lúc nhất thời, các du khách và người dân trở nên bàng hoàng, thi nhau trốn khỏi thành phố này, bây giờ gần như biến thành một thành phố bị bỏ hoang.

Mà lúc này, ngoài thành phố Lệ ở trong một khu rừng bỗng nhiên truyền tới từng tiếng đánh nhau!

Đi trới gần, mới phát hiện là nhân mã hai phe đang giao thủ.

Một phe là ba người đàn ông da trắng, ba người này như là đang bị bệnh nặng, vẻ mặt trắng bệch không tưởng nổi, hơn nữa hốc mắt thâm thúy, trong mồm hình như còn sinh ra răng nanh!

Rất rõ ràng, chắc là người của Huyết tộc!

Ma giao thủ cùng ba người bọn hắn là năm người Hoa Hạ mặc cùng một loại trang phục màu đen.

"Khặc khặc! Sớm đã nghe nói đại danh của Hoa Hạ Thần Long vệ, hôm nay xem ra thất đúng là để cho người ta phải thất vọng a!"

Một tên người da trắng trong đó bỗng nhiên mở miệng giễu cợt nói.

Hóa ra năm người này hóa ra chính là xuất ra từ Thần Long vệ của Hoa Hạ, phụ trách đến thành phố Lệ, tru sát Huyết tộc gây chuyện ở chỗ này.

Thế nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng, trong ba tên Huyết tộc này lại có một vị Tử tước, thực lực có thể so với cường giả cấp bậc Thánh Cảnh của Hoa Hạ!

Mà năm người bọn họ tuy rằng cũng đều là tinh anh trong Thần Long vệ của Hoa Hạ, thế nhưng lại chỉ có thực lực tông sư Hóa Kình mà thôi, tuy rằng lấy năm chiến ba nhưng vẫn xa xa không phải là đối thủ.

Phanh phanh phanh!

Tên Tử tước của Huyết tộc kia sau khi giễu cợt năm người thì bỗng nhiên phát lực liên tiếp đánh ra mấy chưởng trong nháy mắt đánh bại toàn bộ năm tên tinh anh của Thần Long vệ này nằm ở trên mặt đất.

"Chúng ta tài nghệ không bằng người, ngươi muốn giết cứ giết đi!"

Năm người đều có vẻ mặt bi thảm, tuy nhiên lại không hề sợ hãi.

Không nghĩ tới, Tử tước Huyết tộc kia sau khi đảo qua trên thân của năm người thì ánh mắt rơi vào trên người một cô gái trẻ duy nhất trong năm người, hai mắt lập tức sáng lên, khặc khặc cười nói:

"Không nghĩ tới còn có một vị mỹ nữ, hơn nữa còn là xử nữ! Ông trời thật đúng đối xử không tệ với ta a!"

Nói xong lời này, Tử tước của Huyết tộc kia đưa tay chộp một cái, cô gái trẻ tuổi có tư thế hiên ngang lập tức bị hắn nắm vào trong tay.

"Toa Yến!"

Bốn người đồng bạn còn lại lập tức thi nhau rống lớn một tiếng, đáng tiếc bản thân đều đang bị trong thương, căn bản không thể động đậy.

Cô gái trẻ kia ra sức giãy dụa hét lớn, thế nhưng vẫn như vậy căn bản không làm nên chuyện gì.

"Lão tử thích nhất uống chính là máu của xử nữ! Khặc khặc!"

Tử tước của Huyết tộc vừa nói trực tiếp nắm lấy quần áo của cô gái trẻ kia bỗng nhiên xé ra, lập tức lộ ra cảnh tượng trắng bóng mê người, "Chậc chậc, vóc dáng rất khá đi! Vậy lão tử phá thân của ngươi trước rồi mới lại uống máu của ngươi!"

Nói xong lời này, Tử tước của Huyết tộc định đưa tay hướng quần của cô gái trẻ kia để xé, thì đúng vài lúc này bỗng nhiên có một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, "Một đám yêu ma quỷ quái cũng dám giương oai ở Hoa Hạ chúng ta? Thật sự là muốn chết!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom