• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (8 Viewers)

  • Chương 516-520

Chương 516 Tiên Khí!

Huyết Hoàng Tra Lý đứng ở phía trên Huyết Đỉnh, trên người tỏa ra ánh sáng vàng đẫm máu yêu dị, giống như Ma Thần tà ác bò ra từ Tu La Địa Ngụ!

"Tới đi!"

Theo Huyết Hoàng Tra Lỹ bỗng nhiên hét lớn một tiếng.

Sau một khắc.

Huyết Đỉnh dưới chân hắn vậy mà bắt đầu xoay tròn!

Mà cùng lúc đó, xung quanh giống như nhấc lên một cơn gió lốc siêu cấp!

Hô hô hô!

Lấy Huyết Đỉnh và Tra Lý làm trung tâm, năng lượng thiên địa ở xung quanh điên cuồng tụ đến!

Hơn nữa, theo tốc độ xoay tròn của Huyết Đỉnh càng lúc càng nhanh, diện tích nơi bao bọc cũng càng ngày càng rộng, chỉ trong chớp mắt đã lan tràn ra bên ngoài mấy dặm!

Những nơi mà cơn gió lốc cường đại đó đi qua, ngọn núi bị san bằng chỉ trong nháy mắt, mà một số người vây xem cách gần đó thì bị cơn lốc kia quét tới, ngay lập tức bị hút vào trong, sau đò mới kêu thảm một tiếng, hóa thân thành một đám sương máu hướng về phía Huyêt Đỉnh kia hội tụ mà đi

"Không tốt! Cơn gió lốc cường đại này sẽ nuốt người! Mọi người chạy nhanh! Chạy nhanh a!"

Vốn tất cả mọi người vây xem đều đã tránh ra thật xa, nhìn thấy cảnh tượng kinh dị này thì lập tức hốt hoảng hướng về phía sau chạy trốn đi.

Mọi người vừa lo lắng vừa sợ hãi, lùi tới đến ngoài trăm dặm thì lúc này mới dừng lại.

Mà lúc này lại quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở bên trong chiến trường kia gió lốc quay cuồng, đất đá bay mù trời, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hai đạo ánh sáng.

Mà cùng lúc đó, vệ tinh của các quốc gia cũng góp lốc cuồng bạo kia quấy nhiễu, trực tiếp biến thành một màn hình lốm đốm đen trắng, tất cả mọi người đã không còn cách nào có thể thấy rõ ràng tình cảnh bên trong.

...

"Diệp Cuồng Tiên! Đối mắt với ta bây giờ, ngươi đã cảm thấy tuyệt vọng hay chưa?"

Huyết Hoàng Tra Lý giống như Ma Thần, nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới, vẻ mặt trêu tức nói.

Diệp Trần chau mày, cũng không có lên tiếng, sau khi đối phương triệu hóan ra lực lượng của tổ tiên thì thực lực hoàn toàn chính xác đã vượt quá xa hắn, gần như đã đã sắp chạm tới cánh cửa Thiên Tiên!

Đáng sợ hơn chính là, Huyết Đỉnh kia dường như không hạn chế thôn phệ năng lượng thiên địa ở xung quanh!

Đây cũng là mang ý nghĩa, thực lực đối phương chẳng những đã vượt qua hắn, mà còn tăng lên liên tục không ngừng, hắn gần như đã gặp phải cục diện tất bại.

"Đã không nói lời nào, vậy thì chết đi!"

Huyết Hoàng Tra Lý hét lớn một tiếng, trực tiếp giơ bàn tay lên, bỗng nhiên vỗ!

Ầm ầm!

Một chưởng to lớn màu đỏ như máu hung hăng giáng xuống hướng về phía đầu của Diệp Trần!

Ầm!

Diệp Trần sớm đã có đề phòng, trước tiên lấy Bát Chỉ Kính ra để ngăn cản.

Tuy nhiên, bành!

Lồng ánh sáng màu vàng được Bát Chỉ Kính hình thành trong nháy mắt bị cái bàn tay to lớn màu đỏ như máy kia trực tiếp đập vỡ!

Mà cả người Diệp Trần cũng bị cỗ lực lượng cường đại này trực tiếp bị đập xuống dưới, rơi xuống mặt đất bên dưới, huyết khí trong cơ thể quay cuồng một lúc, suýt chút nữa thì phun ra máu tươi!

Trong khi Diệp Trần đang nhanh chóng rơi xuống đồng thời lông mày lập tức nhíu chặt hơn, "Thật chẳng lẽ phải chạy trốn sao?"

Đây là lần đầu tiên từ khi Diệp Trần trọng sinh đến nay sinh ra ỹ nghĩ muốn chạy trốn!

Hết cách rồi, pháp bảo này của đối phương quá cường đại, quả thực giống như là bật hack, căn bản không còn cách nào khác để đánh.

Dựa vào tình huống trước mắt đến xem, lúc trước hắn hẳn là đánh giá thấp cái Huyết Đỉnh trong tay của đối phương, cái này có thể là một kiện Tiên khí!

Bằng không không có khả năng sẽ có được uy lực kinh khủng như thế!

Điều này cũng khó trách Diệp Trần sẽ nhìn nhầm, cái đỉnh này trước đó lúc nó trong tay đại pháp sư Tân Cách, uy lực so với bây giờ thế nhưng là chênh lệch rất nhiều!

Hơn nữa, Diệp Trần thế nào cũng không nghĩ ra, ở trên trái đất nho nhỏ này, vậy mà lại có sự tồn tại của Tiên khí!

Phải biết, cho dù là ở Tu Chân giới, Tiên Khí cũng là bảo cực kỳ hiếm thấy, cực kỳ hiếm hoi.

Ở trong lục Diệp Trần đang do dự, Huyết Hoàng Tra Lý chân đạp Huyết Đỉnh đã truy sát mà tới, "Khặc khặc! Diệp Cuồng Tiên, ngươi chạy đâu cho thoát!"

Oanh!

Huyết Hoàng Tra Lý ngay lập tức lại tung ra một quyền!

Không đợi Diệp Trần đứng vững thân hình, nắm đấm to lớn màu đỏ ngòm đã nhanh như chớp lao tới trước mặt Diệp Trần.

"Hừ!"

Diệp Trần lập tức hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức giơ tay lên vung ra một quyền nghênh đón tiếp lấy.

"Hư Không Thần Quyền!"

Ầm ầm!

Trong khe núi lập tức phát ra một tiếng vang và các đỉnh núi xung quanh bị xung kích bởi lực ảnh hưởng còn lại lập tức sụp xuống.

Xoẹt xẹt á!!

Sau khi Diệp Trần dùng Hư Không Thần Quyền, đấu với quyền của Huyết Hoàng Tra Lý một lần, tuy rằng tháo bỏ xuống phần lớn kình lực của đối phương, thế nhưng cả người lại bị chấn động bay ngược mà ra, lùi lại khoảng hơn trăm thước ở trên mặt đất sơn cốc, lưu lại dấu vết trượt thật dài!

"Chà chà! Ngươi thật đúng là đủ cứng a!"

Huyết Hoàng Tra Lý nhìn thấy Diệp Trần vẫn bình yên vô sự như cũ thì lập tức cũng cảm thấy ngoài ý muốn, tuy nhiên không chờ hắn đứng vững thân hình thì đã lao tới lần nữa. "Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi có thể chống cự đến lúc nào!"

Rầm rầm rầm!

Thời gian chỉ trong nháy mắt Huyết Hoàng Tra Lý đã liên tiếp đánh ra được mấy chục quyền!

Mà Diệp Trần cũng đem Lưu Ly Kim Thần, Pháp Tướng Thiên Địa và Bát Chỉ Kính, toàn bộ thi triển ra, đồng thời thôi động Hư Không Thần Quyền, cố gắng hóa giải quyền kình của đối phương.

Hư Không Thần Quyền vốn chỉ là một loại quyền pháp lấy yếu đối mạnh, lấy nhu thắng cương, đối thủ trước đó mà Diệp Trần gặp phải, tuyệt đại đa số đều là nghiền ép, cho nên căn bản không có cách nào phát huy ra uy lực chân chính của bộ quyền này.

Bây giờ được hắn toàn lực thi triển đi ra, tuy rằng bị Huyết Hoàng Tra Lý đánh cho liên tục lùi lại, thế nhưng cũng có thể cố gắng chống đỡ.

"Điều này sao có khả năng? Chiêu số này của ngươi là gì?"

Dần dần, trái lại Huyết Hoàng Tra Lý bắt đầu có chút nóng nảy, thực lực của hắn hôm nay rõ ràng cao hơn đối phương rất nhiều, theo lý thuyết thì phải là cục diện nghiền ép, thế nhưng cũng không biết vì sao lực quyền của hắn đánh vào trên người của đối phương lại giống như đánh vào chăn bông không khác mấy, làm cho hắn có một loại cảm giác lực không đủ dùng.

Điều này làm cho hắn vô cùng khó chịu!

Diệp Trần không nói một lời, vẫn đang toàn lực thi triển Hư Không Thần Quyền, ngăn cản nắm đấm kinh khủng của đối phương, đồng thời trong lòng đang âm thầm suy nghĩ đối sách.

"Thực sự không được, rút lui trước!"

Diệp Trần cũng không phải loại người đến chết vẫn còn sĩ diện, hơn nữa tay đối phương cầm Tiên khí, hắn coi như đánh không lại cũng không tính mất mặt.

Hơn nữa hắn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân, nhiều nhất cho hắn thời gian một năm thì cho dù trong tay đối phương có Tiên Khí hắn cũng có thể giết chết nó.

Mà vào lúc Diệp Trần có ý định muốn rút lui, đối phương bỗng nhiên ngừng công kích.

Sau đó, Diệp Trần phát hiện, Huyết Đỉnh dưới chân Huyết Hoàng Tra Lý lại xoay tròn lần nữa, lượng lớn thiên địa linh khí xung quanh cũng lần nữa điên cuồng lao về phía Huyết Đỉnh.

"Ừm?"

Diệp Trần thấy thế thì lông mày lập tức hơi nhíu, "Xem ra chắc là linh khí ở trên Trái Đất quá yếu, căn bản không đủ chống đỡ để sử dụng Tiên khí, cho nên lão gia hỏa này mỗi lần sử dụng một khoảng thời gian nhất định thì phải ngừng tấn công để hấp thu năng lượng!"

"Mà lúc này, có lẽ lúc này chính là lúc tốt nhất để phản kích!"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức quyết định thử một lần, "Thiên Địa Nhất Kiếm!"

Diệp Trần nâng Thảo Trĩ Kiếm trong tay lên, trực tiếp hướng Huyết Hoàng Tra Lý hug hăng bổ xuống.

Huyết Hoàng Tra Lý rõ ràng biến sắc, lập tức giơ huyết đao lên để ngăn cản, thế nhưng thực lực của hắn rõ ràng so với trước đó yếu đi rất nhiều, lại bị một kiếm này của Diệp Trần, cả người và đỉnh chém bay ra ngoài!

Thấy cảnh này, Diệp Trần lập tức nhếch miệng lên, "Quả nhiên là thế!"

Mà Huyết Hoàng Tra Lý thì sắc mặt hoàn toàn thay đổi.
Chương 517 Tiên mộ lại xuất hiện

"Đáng chết!"

Huyết Hoàng Tra Lý cũng là lần đầu tiên toàn lực phát động Tiên khí, cho đến lúc này mới phát hiện ra sự thiếu sót chết người này.

Năng lượng thiên địa xung quanh, không đủ để chống đỡ vận chuyển Tiên khí mà ở lúc Tiên khí hấp thu nưng lượng, hắn không có cách nào ở bên trong Tiên khí điều động năng lượng.

Nói cách khác, lúc này đúng là thời điểm mà hắn yếu nhất!

Hắn vốn cho là thực lực của mình sau khi tăng vọt thì chắc là có thể dễ dàng nghiền ép đối phương, thế nhưng là không ngờ rằng, đối phương vậy mà có thể kiên trì thời gian dài như thế!

Rầm rầm rầm!

Diệp Trần bên kia nắm lấy cơ hội này lập tức phát khởi phản kích như vũ bão, làm cho Tiên khí không cách nào trong nháy mắt hấp thu năng lượng và Huyết Hoàng Tra Lý lập tức bắt đầu liên tục bại lui.

"Chết đi cho ta!"

Diệp Trần lần nữa chém ra một kiếm, đây là một kiếm mạnh nhất sau khi hắn dung hợp Không Gian Pháp Tắc!

Kiếm mang màu đen yêu dị, lờ mờ lúc ẩn lúc hiện để Huyết Hoàng Tra Lý căn bản là không có cách nào ngăn cản.

Bành!

Kiếm mang màu đen rốt cuộc rơi vào trên người Huyết Hoàng Tra Lý, trong nháy mắt một kiếm chém hắn thành hai nửa!

Toàn bộ Tiên Đỉnh cũng bị đánh bay ra ngoài, đập ầm ầm rơi vào trong sơn cốc phía dưới.

Ầm ầm!

Phía dưới lập tức xuất hiện một cái hố lớn rất sâu, xung quanh giống như phát sinh động đất cấp 12, các đỉnh núi thi nhau lắc lư dữ dội, một số thậm chí sụp đổ trực tiếp.

"Đã chết rồi sao?"

Thân thể Diệp Trần nhoáng một cái, đi tới trước cái Huyết Đỉnh này, muốn tìm tòi hư thực.

Nhưng mà đúng vào lúc này.

Sưu sưu sưu!

Từ bên trong cái Huyết Đỉnh này bỗng nhiên phun ra một cột máu, giống như một sợi dây thừng, trong nháy mắt cuốn lấy thân thể của Diệp Trần.

"Vào đây cho ta!"

Bên trong Huyết Đỉnh đột nhiên phát ra tiếng gào thét của Huyết Hoàng Tra Lý.

Sau một khắc, Diệp Trần bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại, vậy mà rõ ràng kéo hắn tiến vào bên trong Huyết Đỉnh!

"Diệp Cuồng Tiên, ngươi lại bị lừa rồi! Lần này, ở bên trong Huyết Thần đỉnh này thì cho dù là Tam Muội chân hỏa cũng không thể nào cứu được ngươi! Kiệt kiệt kiệt!"

Huyết Hoàng Tra Lý đắc ý cười như điên, hóa ra vừa rồi hắn cố ý giả chết chính là tính toán Diệp Trần chắc chắn sẽ tới kiểm tra, rồi sau đó thừa dịp hắn mất cảnh giác, kéo hắn vào bên trong Huyết Đỉnh.

Sắc mặt Diệp Trần cũng đại biến, bởi vì hắn có thể cảm nhận được, Huyết Đỉnh này lại còn là một loại pháp bảo khống chế, chẳng những có thể giam người ở trong đó, hơn nữa còn có thể thôn phê năng lượng người!

Hô!

Diệp Trần tâm niệm vừa động, Tam Muội chân hỏa đã được thả ra, nhưng rất nhanh đã bị cỗ hấp lực cường đại kia thôn phệ.

Quả nhiên như Huyết Hoàng Tra Lý nói, Tam Muội chân hỏa ở bên trong Huyết Đỉnh cũng đã mất đi hiệu quả.

"Khặc khặc! Diệp Cuồng Tiên, ngoan ngoãn chịu chết đi!"

Nhục thân của Huyết Hoàng Tra Lý trước đó bị Diệp Trần chém thành hai đoạn, đã ngưng tụ lại thành hình một lần nữa, bắt đầu điên cuồng thúc giục Huyết Đỉnh đi thôn phệ chân nguyên trong thể nội Diệp Trần. Diệp Trần lập tức bình tĩnh lại, "Muốn thôn phệ ta? Ta ngược lại muốn xem xem chúng ta ai có thể nuốt được ai!"

Lúc này Diệp Trần đã không có đường lui, lập tức vận chuyển Thôn Thiên thần công, "Thôn phệ!"

Hô hô hô!

Một lát sau, năng lượng bên trong Huyết Đỉnh lập tức điên cuồng hướng Diệp Trần hội tụ mà đi!

"Cái gì!"

Huyết Hoàng Tra Lý thấy cảnh này, lập tức quá sợ hãi, "Điều này...điều này sao có khả năng! Ngươi dùng chính là ta thuật gì?"

Thật ra thì ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, sau khi hắn thi triển Thôn Thiên thần công ra thì cả người lập tức giống như cùng Huyết Đỉnh có được tia liên hệ nào đó, Đỉnh chẳng những không còn thôn phệ chân nguyên trong cơ thể hắn nữa, vậy mà bắt đầu chủ động vận chuyển hướng thể nội Diệp Trần!

"Chắc nguyên nhân bởi vì ta tu luyện chính là công pháp cấp Đế của Ma Môn sao?"

Trong nội tâm Diệp Trần cũng không thể không hiện lên nghi hoặc, pháp bảo Linh khí trở lên đã sinh ra khí linh, mà pháp bảo đạt tới cấp bậc Tiên khí thì khí linh sẽ có tư duy độc lập, thậm chí sẽ tự động tìm kiếm chủ nhân thích hợp!

Lấy tình huống trước mắt đến xem thì khí linh của cái Tiên Đỉnh này hản là có hảo cảm với hắn, mà Huyết Hoàng Tra Lý lại rất rõ ràng, không hoàn toàn đạt được sự tán thành của Khí linh.

Bằng không mà nói tuyệt đối sẽ không vi phạm ý chí của Huyết Hoàng Tra Lý chủ động vận chuyển năng lượng cho hắn.

"Ngươi rốt cuộc đã làm cái gì đối với Huyết Thần đỉnh?"

Huyết Hoàng Tra Lý không thể không rống lớn một tiếng, liều mạng thao túng Huyết Đỉnh, thế nhưng căn bản không làm nên chuyện gì, năng lượng bên trong Huyết Đỉnh vẫn đang điên cuồng dũng mãnh lao về phía Diệp Trần.

"Không! Đây không có khả năng!"

Vào lúc này Huyết Hoàng Tra Lý đã bắt đầu có chút nghi ngờ vào cuộc sống, hắn vốn cho rằng dụ dỗ Diệp Trần vào bên trong Huyết Đỉnh thì nhất định có thể luyện hóa được hắn, nhưng không nghĩ tới bây giờ ăn trộm gà bất thành còn mất cả nắm gạo, Huyết Thần Đỉnh lại có xu thế thoát khỏi sự không chế của hắn!

"Diệp Cuồng Tiên! Mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, bản hoàng hôm nay phải đồng quy vu tận với ngươi!"

Mắt thấy hắn đã dần dần mất đi khống chế đối với Huyết Đỉnh, Huyết Hoàng Tra Lý lập tức gầm thét một tiếng rồi mới bắt đầu thấp giọng ngâm xướng, "Dùng máu tươi của ta, tế tự anh linh tổ tiên, xin ban lực lượng cho ta đi!"

Ầm ầm!

Huyết Thần đỉnh lập tức đung rung động kịch liệt một trận!

Ngay sau đó, Diệp Trần bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ lực bài xích, vậy mà bắn hắn từ bên trong Huyết Đỉnh bay ra ngoài.

Rất rõ ràng, Huyết Hoàng Tra Lý chắc là sử dụng một loại bí thuật nào đõ cững ép cướp đoạn quyền khống chế Huyết Thần đỉnh, tuy hiên hắn không còn dám cưỡng ép luyện hóa Diệp Trần, dứt khoát trực tiếp đá hắn ra khỏi Huyết Đỉnh.

Mà Huyết Thần đỉnh kia sau khi rung động kịch liệt một lần nữa thì từ bên trong bay lên một đạo huyết ảnh to lớn cao ngạo màu vàng kim!

"Diệp Cuồng Tiên! Không nghĩ tới a! Ngươi vậy mà có thể bức bách ta tới nước này, tuy nhiên sau đây mọi chuyện đều kết thúc! Chúng ta hôm nay ai cũng đừng nghĩ sống sót rời khỏi đây!"

Đạo huyết ảnh màu vàng kim kia cao đến hơn trăm mét, trên thân tỏa ra khí tức khủng bố của Ma Thần.

Lúc này thực lực của Huyết Hoàng Tra Lý so với trước đó mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần, cũng đã có thực lực cấp bậc Thiên Tiên!

Rất rõ ràng, đây là Huyết Hoàng Tra Lý lấy việc lấy tính mệnh của chính mình ra để đánh đổi, phát ra một kích mạnh nhất, có thể so với một kích của cảnh giới Thiên Tiên hay còn gọi là Tiên Nhân cấp ba!

"Lui!"

Ở ngay khi huyết ảnh màu vàng kim xuất hiện, Diệp Trần ý thức được bây giờ Huyết Hoàng Tra Lý nằm trong loại trạng thái này thì mình tuyệt đối không phải là đối thủ, chỉ có thể nhanh chóng chạy thoát thân!

Bạch!

Diệp Trần thôi động tốc độ đến cực hạn, trong nháy mắt đã vọt ra ngoài hơn mười dặm.

"Muốn chạy?"

Huyết Hoàng Tra Lý liều mạng mới thi triển ra một kích mạnh nhất này, làm sao sẽ buông tha Diệp Trần dễ dàng như vậy, lập tức bước ra một bước ngay sau đó đã đuổi kịp bước chân của Diệp Trần!

"Chết đi!"

Một chưởng có thể so với một kích của cảnh giới Thiên Tiên hung hăng đập xuống!

Vẻ mặt của Diệp Trần phát lạnh, chỉ có sử xuất ra toàn bộ át chủ bài của mình đi kiệt lực ngăn cản.

Lưu Ly Kim Thân, Pháp Tướng Thiên Địa, Bát Chỉ Kính...thậm chí ngay cả Linh khí Trấn Hải Chuông đã lâu ngày không dùng cũng đều lôi ra.

Tuy nhiên một chưởng của đối phương có thể so với một kích của cường giả cảnh giới Thiên Tiên này thực sự quá kinh khủng, một kích tương đương với cường giả Hóa Thần, lấy thực lực Diệp Trần bây giờ mới chỉ có cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ thì làm sao có thể chống đỡ được?

Xoạt!

Xoạt!

Hai kiện phá bảo Bát Chỉ Kính và Trấn Hải Chuông kia hình thành lồng ánh sáng phòng hộ, gần như vỡ vụn ra chỉ trong nháy mắt!

"Chẳng lẽ hôm nay ta thật phải chết ở nơi này?"

Ngay vào lúc Diệp Trần đang tuyệt vọng.

Ầm ầm!

Không trung phía dưới đột nhiên xuất hiện một cái khe hở rất lớn, sau đó ở trong cái khe kia, kim mang cao ngất phóng lên tận trời!

"Nơi này hình như là...Tiên mộ?"

Trước khi Diệp Trần mất đi ý thức, trong lòng bỗng nhiên nẩy ra một đạo suy nghĩ như thế.
Chương 518 Khí linh!

"Đây là tình huống gì?"

Mọi người vây xem ở xung quanh, cao tầng các quốc gia quan chiến thông qua hình ảnh truyền về từ vệ tinh, tất cả đều xem tới trợn tròn mắt.

Mắt thấy Diệp Cuồng Tiên kia sẽ chết dưới sự bùng nổ đột ngột của lão Huyết Hoàng thì không biết từ nơi nào lại toát ra một vệt kim quang rồi hai người bỗng nhiên biến mất!

"Người nào thắng?"

"Chẳng lẽ là đồng quy vu tận sao?"

"Một kích vừa rồi của lão Huyết Hoàng kia, thực sự quá cường đại, Diệp Cuồng Tiên khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"

"Vậy cũng chưa chắc, các ngươi quên tên này trước đó thế nhưng ngay cả bom nguyên tử cũng không thể giết chết được hắn sao!"

...

Mọi người nghị luận ầm ĩ, nhìn qua vùng phế tích trống rỗng phía dưới, chờ lúc lâu vẫn không nhìn thấy thân ảnh của hai người.

Cứ như vậy,

Một ngày...

Hai ngày...

Ba ngày...

Chỉ chớp mắt, hơn mười ngày đi qua, một nhóm người cuối cùng nhất một mực đến trông coi ở gần Everest cũng rời đi, Huyết Hoàng Tra Lý và Diệp Trần vẫn không có hiện thân, như thể là bốc hơi khỏi nhân gian.

...

Siêu Năng cục, Mỹ quốc, "Báo cáo cục trưởng, căn cứ theo tình báo mà chúng ta biết được, Diệp Trần và lão Huyết Hoàng, sau khi biến mất từ ngày đó thì không còn xuất hiện, bên thành phố Vân Châu của Hoa Hạ kia cũng không có bất cứ động tĩnh gì, Diệp Cuồng Tiên hơn phân nửa đã chết ở dưới Everest!"

Nhân viên tình báo của Siêu Năng cục hướng cục trưởng Pol mở miệng báo cáo.

Pol lại chau mày, nói:

"Không được chủ quan! Chẳng lẽ cac ngươi quên chuyện lần trước sao? Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Cuồng Tiên đã chết ở Bắc Cực thế nhưng kết quả thì sau đây?"

Mọi người nghe vậy thì lập tức im lặng một lúc.

Hoàn toàn chính xác, cái tên kia quả thực giống như một con Tiểu Cường giết thế nào cũng không chết!

Từ khi người này tiến vào tầm mắt của Siêu Năng cục cho đến nay, chuyện như vậy đã xảy ra không biết bao nhiêu lần.

Mỗi lần người trên toàn thế giới đều cảm thấy hắn không sống nổi, thế nhưng cuối cùng vẫn luôn xuất hiện như thể kỳ tích.

"Cục trưởng, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Chẳng lẽ cứ chờ như thế sao?"

Có người nhịn không được mà mở miệng hỏi.

Pol cũng rất là do dự, trầm ngâm không nói.

Đúng lúc này, "Đang!" Một tiếng, cửa phòng họp trực tiếp bị người đẩy ra.

"Người nào? Người nào dám..."

Mọi người ngay lập tức đột nhiên đứng dậy, thế nhưng chờ khi bọn hắn nhìn thấy rõ ràng diện mạo của người tới thì ngay lập tức từng người đều nuốt lời còn chưa nói trở vào, trên mặt thi nhau lộ ra vẻ kính sợ.

Chỉ thấy người tới là một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai khoảng hai mươi tuổi, nhưng trên người lại lộ ra một cỗ khí tức khủng bố làm cho người ta phải sợ hãi.

Bỗng nhiên chính là Diệp Vô Thương!

Ngay cả Pol nhìn thấy Diệp Vô Thương cũng lập tức đứng dậy đi lên phía trước nở nụ cười theo, "Diệp tiên sinh, sao ngài lại tới đây?"

Pol có thể rõ ràng cảm nhận được, sau khi đạt được Long Cốt thực lực của Diệp Vô Thương dường như so với trước đó càng đáng sợ hơn rất nhiều!

Diệp Vô Thương cũng không khách khí một chút nào, trực tiếp nghênh ngang đi tới trước bàn hội nghị, khéo một cái ghế ra, tinh tướng bệ vệ ngồi xuống cười nhạt nói:

"Nghe nói Pol cục trưởng đang vì chuyện cái thằng con hoang kia mà khó xử, ta chuyên tới để hỗ trợ cục trưởng ngươi một chút sức lực!"

Pol cục trưởng nghe được điều này thì hai mắt lập tức sáng lên, "Lời này của Diệp tiên sinh ý là gì?"

Diệp Vô Thương chậm rãi nói:

"Rất đơn giản! Ta có thể thay Siêu Năng cục các ngươi đi Hoa Hạ một chuyến xác nhân thằng con hoang kia đã chết hay chưa?"

Pol nghe vậy thì lập tức hết sức vui mừng, mười hai Chủ Thần của Siêu Năng cục suýt chút nữa đã bị Diệp Trần tru sát gần như không còn, hắn bây giờ thực sự không có người nào có thể phái đi.

Nếu như Diệp Vô Thương chịu ra tay thì chỉ cần Diệp Cuồng Tiên còn sống chắc chắn có thể buộc hắn hiện thân!

"Tuy nhiên..."

Diệp Vô Thương bỗng nhiên xoay chuyển đề tài câu chuyện, cười tủm tỉm nói:

"Pol cục trưởng, ta cần chính phủ Mỹ quốc các ngươi phối hợp!"

Pol liền nói ngay:

"Cần phối hợp như thế nào, xin Diệp tiên sinh ngài cứ việc nói thẳng ra!"

Bây giờ Diệp Cuồng Tiên sống hay chết sẽ trực tiếp quan hệ tới cách cục của Mỹ quốc sau này, bọn họ cần nhanh chóng xác nhận.

Diệp Vô Thương nói:

"Ta cứ tiến vào Hoa Hạ như thế sẽ khó tránh khỏi sự chú ý của quân đội Hoa Hạ, ta muốn hải quân của Mỹ quốc các ngươi ở Thái Bình Dương khởi xướng khiêu chiến với Hoa Hạ quốc, từ đó kiềm chế lực chú ý của quân đội Hoa Hạ, như vậy ta mới có thể dễ dàng làm việc!"

"Điều này..."

Pol nghe được điều này thì ngay lập tức khẽ chau mày, lộ ra vẻ làm khó.

Hoa Hạ dù sao cũng là một nước lớn ở thời đại bây giờ!

Thực lực quân sự của Mỹ quốc tuy rằng vẫn là đệ nhất thế giới, thế nhưng cũng không dám dễ dàng khơi mào chiến tranh với một quốc gia lớn.

Huống chi, trước đó Mỹ quốc đã sử dụng bom nguyên tử ở trên địa bàn của Tô quốc, đã đắc tội với Tô quốc.

Bây giờ nếu thật khơi mào lên chiến tranh thì rất có thể sẽ gay nên đại chiến thế giới lần thứ ba.

Đến lúc đó, cái tội danh này đừng nói là Pol hắn, chính là tổng thống Mỹ quốc cũng không đảm đương nổi.

Diệp Vô Thương nhìn thấy Pol do dự thì lập tức nhướng mày, trên người dâng lên một cỗ sát khí, "Thế nào? Một cái điều kiện nho nhỏ như thế mà các ngươi cũng không làm được, còn muốn để ta làm việc cho các ngươi sao?"

Nói xong lời này, Diệp Vô Thương trực tiếp đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

Pol lập tức cuống lên, vội vàng ngăn ở trước mặt Diệp Vô Thương cười làm lành nói:

"Diệp tiên sinh, ngài trước tiên đừng có vội a! Loại chuyện này thế nhưng không phải ta có thể quyết định, nhất định phải thông qua quốc hội đồng ý mới được, ta sẽ báo cáo việc này với ngài Tổng thống, ngài thấy như vậy có được không?"

Lúc này sắc mặt của Diệp Vô Thương mới hơi dịu đi một chút, tuy nhẫn vẫn lạnh lùng như cũ nói:

"Ta khuyên các ngươi tốt nhất sớm làm ra quyết định! Thằng con hoang kia trải qua trận chiến trước đó coi như không chết thì khẳng định chắc chắn cũng đã bị thương nặng!"

"Nếu như không thừa cơ hội này hành động một làn diệt trừ đi hắn thì sau này cho dù là ta cũng không chắc chắn có thể đối phó được hắn!"

"Các ngươi cố gắng mà ngẫm lại đi!"

Nói xong lời này, Diệp Vô Thương trực tiếp nghênh ngang rời đi.

Một đám cao tầng của Siêu Năng cục, sau khi hai mặt nhìn nhau thì thi nhau gật đầu, "Ta cảm thấy Diệp Vô Thương này nói rất có đạo lý!"

"Nếu như Diệp Cuồng Tiên kia thật không chết thì lúc này chính là thời cơ tốt nhất để tru sát hắn!"

"Trận chiến trước đó thực sự thật quá đáng sợ, nếu như hắn thật không chết, chờ hắn khôi phục lại thì đến lúc đó đối với Mỹ quốc chúng ta mà nói sẽ là tai họa ngập đầu!"

...

Sau khi các vị cấp cao trao đổi một lúc, vậy mà toàn bộ đều đồng ý đề nghị của Diệp Vô Thương.

Cuối cùng,

Pol hít sâu một hơi, nói:

"Mọi người đều đã nhất trí đồng ý với lời đề nghị này của Diệp Vô Thương, vậy ta đây sẽ báo cáo việc này với Tổng thống đại nhân!"

...

Mà lúc này, dưới chân Everest, "Ta vậy mà...không chết? Đây là ở đâu?"

Diệp Trần mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, phát hiện chính mình vậy mà ở bên trong một mảnh hư không thì lập tức vừa sợ lại ngạc nhiên.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có một giọng nói quỷ dị đột nhiên vang lên, "Người trẻ tuổi, ngươi tỉnh rồi!"

Diệp Trần lập tức đột nhiên đứng dậy và nhìn lại, chỉ thấy, không biết từ khi nào ở đằng sau vậy mà xuất hiện một ông lão tóc trắng!

Hơn nữa ông lão này cũng không phải là thực thể mà là một cái bóng mờ.

"Ngươi là ai?"

Diệp Tràn không thể không lùi lại hai bước, mặt mũi tràn đầy vẻ cảnh giác.

Ông lão tóc trắng lập tức cười ha ha, "Người trẻ tuổi, ngươi nhanh quên lão phu như vậy sao? Lão phu chính là khí linh của Thôn Thiên đỉnh a!"

Diệp Trần đầu tiên là sững sờ, sau đó hai mắt lại trừng một cái, "Thôn Thiên đỉnh? Chính là cái Huyết Đỉnh mà Lão Tra Lý trước đó sử dụng sao?"
Chương 519 Tiên Khí nhận chủ!

Ông lão nhẹ gật đầu cười tủm tỉm, "Người trẻ tuổi, ngươi bây giờ ở bên trong không gian bản thể của ta, ngươi bị thương không nhẹ, lão phu ta thế nhưng dùng rất nhiều lực lượng bản nguyên mới cứu ngươi sống lại!"

Đến lúc này Diệp Trần mới để ý tới, lão giả này dùng lại là tiếng nói thông dụng ở Tu Chân giới.

"Hóa ra là tiền bối đã cứu ta, vậy đa tạ! Tuy nhiên chủ nhân của tiền bối muốn giết ta thì vì sao tiền bối lại cứu ta?"

Không nghĩ tới, ông lão lại cười ha ha một tiếng, "Chủ nhân của ta? Ngươi nói là cái tên gọi Tra Lý ngu xuẩn kia sao? Hắn chẳng qua chỉ là một con kiến hôi Huyết tộc hắc ám mà thôi, nơi nào có tư cách làm chủ nhân của lão phu?"

Nói đến đây, trên mặt ông lão lộ ra vẻ mặt ngạo nhiên lại nói tiếp:

"Chủ nhân chân chính của lão phu chính là Thôn Thiên Ma Đế!"

"Thôn Thiên Ma Đế?"

Diệp Trần hơi sững sờ chợt đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ở bên trong Tu Chân giới đã từng đi xuất hiện một vị Thôn Thiên Ma Đế, nghe nói chính là một vị đại đế cường đại nhất trong lịch sử của Ma tộc!

Mà sở dĩ Diệp Trần nhớ kỹ người này đó là bởi vì Thôn Thiên thần công mà hắn tu luyện chính là do người này sáng tạo ra.

Chỉ là, Diệp Trần không biết, Thôn Thiên Ma Đế trong miệng Khí linh này cùng người mà mình biết có phải là cùng một người hay không?

Tuy nhiên rất nhanh thì đã có đáp án.

"Người trẻ tuổi, nói cho ta biết! Ngươi tại sao lại sử dụng công pháp của chủ nhân nhà ta?"

Ông lão nhìn về phía Diệp Trần, bên trong hai con ngươi lộ ra vẻ vô cùng nóng.

"Tiền bối nói chính là, Thôn Thiên thần công?"

Diệp Trần đại khái đã đoán được nguyên nhân.

Pháp bảo đạt tới cấp bậc Tiên khí, khí linh đã có ý thức độc lập.

Khí linh của Thôn Thiên đỉnh này, chắc chắn đã cảm ứng được công pháp mà Diệp Trần sử dụng trước đó cùng với công pháp của Thôn Thiên Ma Đế chủ nhân của hắn là giống nhau cho nên mới sinh ra hảo cảm đối với hắn, sau đó mới cứu hắn một mạng.

Quả nhiên, ông lão gật đầu nói:

"Cả đời chủ nhân nhà ta chưa hề thu một người đồ đệ nào, công pháp của ngươi hẳn là lấy được ở bên trong Thôn Thiên Ma Cung a?"

"Ngạch..."

Diệp Trần lập tức có chút chần chừ, Thôn Thiên thần công này của hắn đích thật là ở bên trong di chỉ của Thôn Thiên Ma Đế tranh giành với cao thủ các đại tiên môn, ma môn mà giành được, cũng không biết Khí linh này có thể so đo việc này hay không?

Không nghĩ tới Khí linh dường như cũng nhìn ra sự lo lắng do dự của Diệp Trần thì lập tức khoát tay áo nói:

"Người trẻ tuổi, ngươi không cần sợ, ngươi đã có thể nhận được truyền thừa của chủ nhân nhà ta, đây cũng tương đương với truyền nhân của chủ nhân nhà ta!"

"Nếu như ngươi bằng lòng thì ngay sau đây ta có thể nhận ngươi làm chủ nhân, ý của ngươi như thế nào?"

Diệp Trần lập tức ngây ngẩn cả người, hắn làm sao có thể nghĩ tới, đối phương vậy mà lại chủ động nhận hắn làm chủ!

Phải biết, đây chính là một cái Tiên khí a!

Chính Diệp Trần ở thời điểm đỉnh phong năm đó, trong tay cũng không có mấy món Tiên khí.

Ông lão thấy Diệp Trần có phản ứng gì thì lập tức tức giận đến dựng râu trừng mắt lên, "Thế nào? Người trẻ tuổi, chẳng lẽ ngươi còn không muốn?"

Diệp Trần vội vàng khoát tay cười nói:

"Dĩ nhiên không phải! Nhận được sự hậu ái của tiền bối, vãn bối tự nhiên cầu còn không được, chỉ là có chút ra ngoài ý định mà thôi!"

Ông lão thổi thổi râu ria, nói:

"Lão phu đi tới thế giới này của các ngươi đã sắp năm ngàn năm, cho tới bây giờ cũng chỉ nhận một người làm nửa cái chủ nhân mà thôi!"

Diệp Trần lập tức vui vẻ, "Nửa cái chủ nhân là thế nào?"

Ông lão gật gù đắc ý nói:

"Phải nói thiên tư của người kia tuy rằng so với ngươi phải kém một chút, thế nhưng tính cực kỳ tốt, hơn nữa lại là Ma tộc, lão phu liệt hắn vào danh sách tuyển chọn làm chủ nhân của ta."

"Đáng tiếc a, sau đó hắn bị một bị Đế Hoàng của Nhân tộc giết đi, cho nên không có trở thành chủ nhân chân chính của ta..."

Nếu như những người khác nghe được điều này thì khẳng định sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng Diệp Trần lại biết, Khí linh của Tiên khí phần lớn đều cao ngạo, chủ nhân bình thường, nếu như bọn họ chướng mắt thì nói cái gì cũng sẽ không bằng lòng nhận chủ.

Giống như Huyết Hoàng Tra Lý và đạo pháp sư Tân Cách đều như thế, bọn họ tuy rằng cũng có thể sử dụng Tiên khí, thế nhưng Khí linh căn bản không chấp nhận bọn họ, cho nên thực lực phát huy ra tự nhiên yếu đi rất nhiều, thậm chí có khả năng ngay cả Thánh khí cũng không bằng.

Ông lão lại nói tiếp:

"Người kia hình như gọi là Xi Vưu gì đó, chính là lão tổ tông của Huyết Tộc Hắc Ám trước đó!"

"Nếu như không phải nhìn ở thể diện của lão tổ tông hắn, ta mới lười nhác ra tay giúp hắn a!"

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức ngạc nhiên một hồi, "Xi Vưu? Hóa ra là Ma Thần Xi Vưu trong truyên thuyết thần thoại của Hoa Hạ, lại là lão tổ tông của Huyết tộc phương Tây!"

Ông lão tiếp tục nói:

"Đúng rồi! Theo như ta được biết, thế giới này của các ngươi hẳn là có ngăn cạch với Tu Chân giới a? Ngươi làm sao đạt được công pháp của chủ nhân nhà ta?"

Diệp Trần suy nghĩ một chút, "Thật có lỗi, chuyện này vãn bối khản năng không có cách nào giải thích với tiền bối!"

Không nghĩ tới, gnhe được câu trả lời này của Diệp Trần, ông lão này cũng không hỏi tiếp, "Không sao cả! Môn công pháp này của chủ nhân cũng không phải người nào cũng có thể tu luyện, ngươi có thể tu luyện thành công thì đã có tư cách trở thành người thừa kế của chủ nhân!"

"Người trẻ tuổi, sau này ngươi chính là chủ nhân mới của ta!"

Nói xong lời này, ông lão bỗng nhiên thấp giọng ngâm nga một hồi, một đạo phù chú tỏa ra ánh sáng màu vàng kim chui vào trong mi tâm của Diệp Trần.

Diệp Trần hiểu, đây chính là khế ước nhận chủ giữa chủ nhân và pháp bảo, một khi đồng ý thì Khí linh sẽ có tâm ý tương thông với chủ nhân, sau này sử dụng thì giống như cánh tay sử dụng ngón tay thành thạo.

"Chủ nhân!"

Sau khi khế ước nhận chủ có hiệu lực, ông lão lập tức trở nên cung kính hơn rất nhiều.

Mà Diệp Trần cũng biết được tên của Khí linh Tiên khí: Áo Duy Tư.

Mọi chuyện đột nhiên vừa mới xảy ra này để cho Diệp Trần cảm thấy giống như đang nằm mơ.

Hắn không hiểu ra sao cả đã đạt được một kiện Tiên khí, hơn nữa còn là đối phương chủ động nhận chủ!

Chuyện này nếu như để cho những tu sĩ ở trong Tu Chân giới kia biết được thì chỉ sợ không thể không ghen ghét tới phát điên đi được.

"Áo Duy Tư, bây giờ chúng ta đang ở nơi nào?"

Diệp Trần tâm niệm vừa động, Thôn Thiên đỉnh đã được hắn thu nhập vào trong cơ thể, tuy nhiên rất nhanh hắn đã phát hiện ra, chính mình vẫn còn đang bên trong mảnh hư không này, thế là thông qua thần niệm hướng Áo Duy Tư dò hỏi.

Áo Duy Tư nói:

"Chủ nhân, nơi này là không gian loạn lưu!"

Diệp Trần tức giận nói:

"Ta biết nơi này là không gian loạn lưu, ta hỏi là chúng ta tiến vào như thế nào? Không gian loạn lưu này lại đi về nơi nào?"

Không nghĩ tới, Áo Duy Tư nói:

"Chủ nhân, ta cũng không biết! Lúc ngươi và tên Huyết Tộc Hắc Ám ngu xuẩn kia giao thủ với nhau thì đột nhiên xuất hiện vết nứt không gian, chúng ta bị cuồn vào bên trong không gian loạn lưu này..."

"Không gian loạn lưu cuối cùng là nơi nào ta cũng không biết, tuy nhiên đường đi tới ta lại rất nhớ!"

"Chủ nhân, ngươi là dự định tiếp tục đi tới hay là đường cũ trở về đây?"

Nghe xong lời nói của Áo Duy Tư, Diệp Trần bỗng nhân tinh thần phấn chấn, "Chẳng lẽ nơi này...đúng là lối vào đi về Tu Chân giới?"

Nhớ rõ ở kiếp trước, Diệp Trần bắt đầu từ trên đỉnh núi Everest rơi xuống, rồi mới không hiểu vì sao đã xuyên qua tới Tu Chân giới.

Nếu như hắn đoán không sai, chỉ cần tiếp tục đi lên phía trước, rất có khả năng sẽ bước vào Tu Chân giới một lần nữa!

Chỉ có điều, nếu là không gian loạn lưu vậy thì dĩ nhiên nguy hiểm rất lớn, nhỡ đâu gặp phải loạn lưu phong bạo, lấy tu vi cảnh giới của hắn bây giờ chỉ sợ là còn chưa gánh nổi.

Huống chi chuyện ở trên Trái Đất hắn còn chưa có làm xong, bây giờ vẫn chưa phải lúc rời đi.

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức đối với Áo Duy Tư ra lệnh, "Đường cũ trở về!"
Chương 520 Diệp Vô Thương hiện thân!

Hắc Sâm Lâm, thành phố Vân Châu, Hoa Hạ quốc.

Nơi này sau khi trải qua nửa năm cải tạo, nghiễm nhiên đã trở thành một nơi giống như loại tông môn cổ đại.

Phía trước cung điện ở trung tâm Hắc Sâm Lâm có một cái biển màu vàng kim khổng lồ, ở trên viết ba chữ lớn: Cuông Tiên môn!

Lúc đầu nơi này là vì để an trí một đám môn nhân của Tiêu Dao sơn trang, thế nhưng Doãn Bách Xuyên cảm thấy bọn họ đã nhận Diệp Trần làm chủ thì không thể lại lấy tên là Tiêu Dao sơn trang, thế là sau đó mọi người sau khi trải qua một phen bàn bạc trao đổi thì lấy danh tự của Diệp Trần mệnh danh là Cuồng Tiên môn.

Hơn nữa, vì không muốn gây sự chú ý ở ngoại giới, Sở Phi Yến nhờ Dịch Sơn Hà hướng quốc gia xin được phê duyệt đặc biệt, đặt nơi này là trọng địa quân sự, từng cái cửa ra vào đều làm tầng tầng lớp lớp phòng hộ, lại thêm pháp trân tổ truyền của Tiêu Dao sơn trang, người bình thường căn bản không có cách nào tiến vào bên trong.

...

Lúc này, ở bên trong Cuồng Tiên môn, không chỉ có súng đệ tử Tiêu Dao sơn trang, Tô Lam, Sở Phi Yên, Tuyết Cơ, Lâm Vũ Y, Đường Thanh Nhã, Đường lão gia tử cũng ở, thậm chí ngay cả mấy người Tô Mạn, Tiêu Nhược Hi và Doãn Bách Xuyên toàn bộ cũng về tới nơi này.

"Phi Yên tiểu thư, chủ thượng khẳng định sẽ trở lại! Hơn nữa sau khi trải qua chấn nhiếp lần trước, đám hạng người đạo chích nước ngoài kia khẳng định không còn dám đến nháo sự, chúng ta không cần phải căng thẳng như thế a?"

Doãn Bách Xuyên hướng về phía Sở Phi Yên vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nói.

Hóa ra, sau khi hai ngày trước Thiên Hải đại học cho nghỉ học, Sở Phi Yên đầu tiên phái người đón mấy người Tô Mạn và Tiêu Nhược hi từ trường học trở về rồi mới an trí ở bên trong Hắc Sâm Lâm này, đồng thời dặn dò bọn họ gần đây không nên đi ra ngoài.

Sở Phi Yên hít sâu một hơi nói:

"Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất! Hơn nữa ta nghe nói hay ngày vừa qua, hải quân Mỹ quốc khơi mào tranh chấp ở trên biển, tình hình chiến sự giữa Mỹ quốc và Hoa Hạ đang hết sức căng thẳng, Thần Long vệ bây giờ cũng không đoái hoài gì tới chúng ta, ta luôn cảm thấy chuyện này không có đơn giản như vậy!"

Trong khi hai người đang nói chuyện.

Ầm ầm!

Bầu trời xa xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng vang!

Doãn Bách Xuyên thấy thế thì lập tức sắc mặt đại biến, "Không tốt! Trận pháp phòng ngự phía đông hình như bị người phá vỡ!"

Hai người đang chuẩn bị đi qua nhìn tình huống một chút thì đúng lúc này một tiếng cười điên cuồng mà lạnh lùng đột nhiên vang lên ở trong toàn bộ Hắc Sâm Lâm, "Hóa ra người đều núp ở nơi này, khó trách ta tìm khắp cả toàn bộ thành phố Vân Châu đều không có tìm được tung tích của các ngươi! Khặc khặc!"

Giọng nói này tuy rằng còn ở xa bên ngoài mấy dặm thế nhưng lại truyền vào bên trong Cuồng Tiên môn thì lại vô cùng rõ ràng vào trong lỗ tai của mỗi người, như thể gần ngay trước mắt.

Cũng từ cái khía cạnh này mà có thể biết được, người tới tu vi chắc chắn cực kỳ khủng bố!

"Có ngoại địch xâm lấn! Tất cả mọi người đến phòng trước tập hợp!"

Doãn Bách Xuyên lập tức quát lên một tiếng lớn, rồi mới lách mình đi tới phòng trước.

Chỉ chốc lát, những người còn lại tất cả đều thi nhau chạy tới, lão Doãn có chuyện gì xảy ra? Có cần ta điều động quân đội tới không?

Một người đàn ông trung niên mặc quân trang xông về phía trước, bỗng nhiên chính là Âu Dương Hàn tinh anh của Thần Long vệ.

Bây giờ quan hệ giữa Mỹ quốc và Hoa Hạ rất căng thẳng, đại chiến hết sức căng thẳng, toàn bộ Thần Long vệ gần như đều tiến về tiền tuyến, Âu Dương Hàn bởi vì thương thế chưa lành cho nên được điều đến Vân Châu, trên danh nghĩa là bảo hộ người nhà Diệp Trần, kỳ thực chính là đến để dưỡng thương.

Dù sao, trong mắt của mọi người, từ hơn nửa tháng trước, Diệp Trần một hơi tru sát mấy trăm tên, cường giả cao thủ đến từ các nơi trên thế giới, trong thời gian ngắn, chắc là không có người lại dám đi tìm người nhà của Diệp Trần gây rắc rối.

Lần này, cũng là ở dưới yêu cầu của Sở Phi Yên, tất cả mọi người lúc này mới trốn vào bên trong Hắc Sâm Lâm.

Không nghĩ tới bây giờ vậy mà thật sự có cao thủ đánh tới!

Doãn Bách Xuyên khoát tay áo, nói:

"Không cần vội! Hình như người tới chỉ có một người, để cho lão phu đi chiếu cố hắn trước!"

Nói xong lời này, Doãn Bách Xuyên hướng đại sảnh đi ra ngoài, mọi người còn lại cũng vội vàng đi theo.

Mọi người đi tới quảng trường phía trước đại sảnh, phát hiện ở vài trăm mét phía trước trên không trung lại có một bóng người đạp không mà đến!

"Đó là...Diệp tiên sinh!"

Nhìn thấy bóng người này thì lập tức có người kinh hô lên.

Tuy rằng cách rất xa, rất nhiều người không có cách nào thấy rõ ràng diện mạo của người này, thế nhưng nhìn vào thân hình thì có bảy tám phần giống với Diệp Trần.

"Đừng gọi loạn! Hắn không phải Diệp tiên sinh, chỉ là có chút giống với Diệp tiên sinh mà thôi!"

Sở Phi Yên lập tức mở miệng nhắc nhở.

Mà sắc mặt Âu Dương Hàn ở một bên thì lại thay đổi lớn, không thể không thất thanh nói:

"Hắn...hắn là...Diệp Vô Thương? Không phải hắn đã mất tích hơn nửa năm rồi sao? Làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa khí tức nào...làm sao lại cường đại như thế!"

Mà mấy người Tô Lam nghe được điều này thì sắc mặt mọi người lập tức thay đổi lớn, "Diệp Vô Thương? Hắn chính là người anh cùng cha khác mẹ của tiểu Trần sao?"

Diệp Vô Thương chận rãi mà đi, rất nhanh đã đi tới trước mặt của mọi người, "Khặc Khặc! Âu Dương thượng tá! Chúng ta đã lâu không gặp rồi!"

Diệp Vô Thương cũng để ý tới Âu Dương Hàn trong đám người, lập tức cười lạnh mở miệng nói.

Lúc trước Diệp Thiên Ca chấp chưởng Thần Long vệ Hoa Hạ, Diêp Vô Thương bản thân là công tử của Diệp gia, tự nhiên đối với tình huống bên trong Thần Long vệ hết sức quen thuộc.

Mà Âu Dương Hàn lại là người nổi bật trong thế hệ tuổi trẻ của Thần Long vệ, cũng đánh qua mấy lần quan hệ, cũng coi là quen biết cũ.

Âu Dương Hàn lập tức tiến lên một bước, chắp tay thi lễ một cái, nói:

"Âu Dương Hàn gặp qua Diệp công tử! Từ sau khi công tử mất tích, Diệp gia vẫn luôn đang phái người đi tìm kiếm khắp nơi, không nghĩ tới hôm nay công tử vậy mà lại gặp được công tử ở nơi này, không biết Diệp công tử hôm nay tới đây là có chuyện gì cần làm?"

"Hừ!"

Diệp Vô Thương lập tức hừ lạnh một tiếng, "Cần làm chuyện gì? Âu Dương thượng tá, ngươi đã biết rõ rồi còn cố hỏi!"

"Hôm nay tất cả mọi người có quan hệ với thằng con hoang kia, ai cũng đừng có mơ tưởng còn sống mà rời đi!"

"Âu Dương thượng tá, nể tình chúng ta cũng coi như là người quen biết cũ, hiện tại cút đi, ta có lẽ có thể tha cho ngươi khỏi chết!"

Diệp Vô Thương vừa thốt ra lời kia, mọi người ngay lập tức đều thay đổi sắc mặt.

Rất nhiều người trong bọn họ cũng không biết được ân oán giữa Diệp Trần và Diệp Vô Thương, vốn đều cho rằng người này là anh trai của Diệp Trần thì hơn phân nửa không phải là địch nhân, không nghĩ vừa tới lại muốn giết sạch tất cả mấy người bọn họ ở nơi này!

"Thật có lỗi! Diệp công tử, bảo hộ người nhà của Diệp tướng quân là nhiệm vụ của Âu Dương Hàn, còn xin Diệp công tử đừng làm khó ta a!"

Âu Dương Hàn lập tức lại tiến lên hai bước, xúc động mở miệng nói.

Diệp Vô Thương nghe được điều này thì lập tức cười lạnh,

"Thật sao? Nếu là như vậy, vậy thì ngươi chết đi cho ta!"

Nói xong lời này, Diệp Vô Thương trực tiếp thuận tay vỗ!

Ầm ầm!

Một cái bóng mờ khổng lồ hình bàn tay lập tức từ phía trên rạp trời kín đất giáng xuống!

Trong lòng Âu Dương Hàn lập tức dâng lên một cỗ cảm giác cường đại tới ngạt thở, riêng cái uy áp kinh khủng kia cũng đã ấp chế hắn không thể động đậy!

"Cái gì! Thực lực của Diệp công tử...thế nào lại trở nên cường đại như thế?"

Âu Dương Hàn rất choáng váng, phải biết, ở hơn nửa năm trước, Diệp Vô Thương bất quá mới chỉ có thực lực tông sư Hóa Kình mà thôi!

Mà Âu Dương Hàn hắn, tự nhận là hơn nửa năm đó có sự tiến bộ thần tốc, đã bước vào Thánh Cảnh, thế nhưng đối mặt với Diệp Vô Thương trước mắt này lại cảm thấy chính mình nhỏ yếu như con kiến thôi, thậm chí ngay cả một chút ý niệm phản kháng cũng không có!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom