• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (11 Viewers)

  • Chương 626-630

Chương 626 Đánh bại ngàn quân

Oanh!

Theo lời nói lạnh lùng của Diệp Trần rơi xuống, khí tức trên người vậy mà tăng vọt lên thêm lần nữa!

"Nghịch Sinh Bách Chuyển, thứ hai chuyển! Thứ ba chuyển! Thứ tư chuyển!"

Diệp Trần vào lúc nào đã rơi vào trong trạng thái bùng nổ, còn lại một chút lý trí như vậy, vậy mà một hơi vận chuyển Nghịch Sinh Bách Chuyển tới cảnh giới thứ tư chuyển!

Chẳng những đôi mắt càng phát ra đỏ ngầu, gân xanh trên người cũng nổi lên từng chiếc, giống như lúc nào cũng có thể nổ tung lên.

Người bình thường nếu như đối mặt với sự thống khổ cường đại tới như vậy, chỉ sợ sớm đã không chịu nổi trực tiếp ngất đi.

Tuy nhiên, loại thống khổ này so với Thống Khổ Chi Nguyên tạo thành tinh thần thống khổ cho Diệp Trần mà nói, căn bản không đáng nhắc tới.

Thậm chí, thống khổ trên nhục thể còn để cho tinh thần của Diệp Trần được dịu đi mấy phần, thậm chí có một loại cảm giác sung sướng mồ hôi nhễ nhại.

Mà bây giờ trong đầu của hắn chỉ còn lại một chút suy nghĩ, đó chính là giết sạch tất cả những người ở trước mắt!

Cùng lúc đó,

Hơn ngàn tên đệ tử Dược Vương tông, công lực tập trung ở một chỗ hình thành cái chưởng lớn kia cũng đã hướng Diệp Trần hung hăng đập xuống.

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đấm ra một quyền nghênh đón tiếp lấy.

Ầm ầm!

Chưởng khổng lồ và quyền khổng lô va chạm vào nhau, không gian xung quanh lập tức lắc lư kịch liệt một hồi, thậm chí đã phát hiện bóp méo, xuất hiện từng đạo vết nứt.

Bạch bạch bạch!

Va chạm qua đi, Diệp Trần lập tức lùi lại bảy tám bước.

Cho dù cồng lực của hắn so với trước đó tăng lên bảy tám lần, thế nhưng lấy lực lượng của một người đối kháng chính diệp hợp lực của hơn một ngàn tên đệ tử Dược Vương tông, cuối cùng vẫn phải kém hơn mấy phần.

Nếu như ở dưới tình huống lý trí không mất, Diệp Trần chắc chắn sẽ không lựa chọn đối kháng chính diện mà trước tiên tìm sơ hở của đối phương, bắt đầu từ điểm yếu.

Nhưng bây giờ, hắn ngập đầy lửa giận sát ý, căn bản không thể lấy lý trí đi suy nghĩ.

sau khi bị mọi người hợp lực đánh lui, Diệp Trần lần nữa quát lên một tiếng lớn, tiếp tục hướng mọi người ở phía dưới vọt tới.

Ầm ầm!

Hai bên giao thủ lần nữa, Diệp Trần cũng bị đẩy lui một lần nữa.

Vân Thiên Thu được các đệ tử Dược Vương tông bảo vệ ở chính giữa, lập tức lộ ra nụ cười đắc ý, "Ta không tin chẳng lẽ ngươi thật đúng là có thể lấy một địch ngàn hay sao?"

Tuy nhiên, không đợi Vân Thiên Thu hoàn toàn thả lỏng, cảnh tượng tiếp theo lập tức để nụ cười trên mặt của hắn trong nháy mắt phải cứng đờ lại.

"Nghịch Sinh Bách Chuyển, thứ năm chuyển!"

Diệp Trần ở trong cơn giận dữ, vậy mà không để ý tới hậu quả cưỡng ép tăng thực lực lên một lần nữa!

Oanh!

Sau khi thi triển ra thứ năm chuyển, công lực Diệp Trần so với trạng thái bình thường tăng lên trọn vẹn mười mấy lần!

Bành bành bành!

Nhục thân Diệp Trần cuối cùng không chịu nổi, vài cái kinh mạch vậy mà trực tiếp vỡ tan!

Phốc!

Lực lượng phản phệ cường đại để Diệp Trần cũng điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.

"Chết!"

Diệp Trần ở trong trạng thái điên loạn dường như không cảm thấy đau đớn và một lần nữa lao xuống dưới xung phong liều chết.

Ầm ầm!

Chưởng khổng lồ được hình thành bởi ngàn tệ đệ tử hợp lực cùng với quyền khổng lồ của Diệp Trần hung hăng va chạm vào nhau một lần nữa!

Lần này, Diệp Trần không có lùi lại nửa bước, mà phía dưới hơn ngàn tên đệ tử kia, vậy mà cùng nhau điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt tử thương thảm trọng, tiếng kêu rên bên tai không dứt, biến thành năm bè bảy mảng.

"Cái gì!"

Thấy cảnh này, không chỉ Vân Thiên Thu choáng váng mà ngay cả những cao thủ của bốn đại tông môn khác, mặt mũi mọi người cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Cái tên này, vậy mà thật sự lấy lực lượng của một người đánh bại hơn ngàn tên đệ tử Dược Vương tông!

Hơn nữa còn là đối kháng chính diện cứng đối cứng!

Cho dù là Thiên Quân Hóa Thần cũng chưa chắc có thể làm được tới trình độ như vậy a?

Thực lực của người này, làm sao lại cường đại tới tình trạng như thế!

Quái vật!

Quả thực chính là quái vật a!

Một quyền của Diệp Trần phá hộ sơn đại trận của Dược Vương tông, hai mắt gắt gao khóa chặt Vân Thiên Thu, lần nữa lao tới:

"Chết đi!"

Vân Thiên Thu lập tức dọa đến toàn thân giật mình một cái, gần như không có một chút du dự nào, quay người liền trốn, đồng thời còn không quên hướng cao thủ của bốn đại tông môn khác cầu cứu.

"Các vị! Tiểu tử này trúng Thống Khổ Chi Nguyên, đã điên rồi, các ngươi còn không xuất thủ, còn phải chờ đến lúc hắn giết chết từng tông môn một cho tới toàn bộ hay sao?"

Cao thủ bốn đại tông môn còn lại cũng không thể không liếc nhau một cái, nhưng cuối cùng không dám coi thường vọng động.

Vân Thiên Thu lập tức cuống lên, mắt thấy Diệp Trần ở đằng sau sắp đuổi theo tới thì lần nữa hét lớn:

"Tiểu tử này thi triển một loại bí thuật, không có khả năng luôn mạnh như vậy, chúng ta chỉ cần cùng nhau ngăn cản hắn, nhất định có thể đánh bại, sau đó dùng sưu hồn chi thuật cướp đoạn công pháp bí thuật của hắn, mọi người đều có phần như thế nào?"

Vân Thiên Thu vừa nói ra lời này thì tất cả mọi người hai mắt đều sáng lên, trong đôi mắt thi nhau lộ ra vẻ cực nóng.

Không thể không nói đề nghị này của Vân Thiên Thu thật sự là có sức hấp dẫn.

Xem như thằng ngu cũng có thể nhìn ra, thiếu niên Thế Tục giới trước mắt này, vô luận là công pháp tu luyện còn là binh khí sử dụng cùng với bí thuật mà bây giờ đang thi triển đều là cuộc đời này của bọn họ ít thấy, nếu như nói không động tâm, vậy tuyệt đối là không thẻ nào.

"Các vị, Vân lão tiền bối nói có lý, mọi người cùng nhau động thủ!"

Thượng Quan Vân Khuyết tông chủ Thiên Lôi tông từ trước tới nay luôn giao hảo với Dược Vương tông là người đầu tiên đứng ra ngoài.

Một khi đã có người đi đầu, những người khác tất cả cũng không cam chịu phía sau, lập tức cũng thi nhau ra tay.

Bốn đại tông môn, trọn vẹn hơn ba mươi tên tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh, trong đó còn không thiếu một số tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, hoàn toàn đều là tồn tại có thể đưa thân vào mười vị trí đầu trên Thiên bảng!

Ba người Chúc Minh Phi ở phía dưới thấy cảnh này thì vừa mới từ trong vui sướng trước đó mà lấy lại tinh thần thì ngay lập tức sắc mặt của cả ba đều thay đổi lớn:

"Hèn hạ!"

"Đường đường năm đại tông môn, vậy mà cùng nhau đối phó với một tên thiếu niên, thật sự làm cho mất hết thể diện của Bồng Lai Tiên giới chúng ta!"

Chúc Minh Phi nhịn đau không được mắng một tiếng, ngược lại lại nhìn về phía Tô Mạn ở một bên nói:

"Tô Mạn cô nương, chúng ta trước tiên đưa cô rời khỏi nơi này, sau đó lại trở về hỗ trợ Diệp huynh đệ một chút sức lực!"

Nói xong, Chúc Minh Phi liền muốn kéo Tô Mạn rời đi.

Tuy nhiên không nghĩ tới, Tô Mạn lại kiên định lắc đầu, "Không được! Ta không thể bỏ mặc tiểu Trần ở lại đây, hơn nữa ta tin tưởng, tiểu Trần chắc chắn không có việc gì!"

Chúc Minh Phi lập tức nhướng mày, thở dài một hơi nói:

"Tô Mạn cô nương, ta hy vọng ngươi phải lý trí một chút, những người này đều là cường giả đỉnh cấp của Bồng Lai Tiên giới, hơn một nửa ở chỗ này đều có tên trên Thiên bảng!"

"Cho dù là Thiên Quân Hóa Thần đối mặt với đội hình như thế cũng phải nhượng bộ lui bình!"

"Huống chi Diệp huynh đệ bây giờ đã có chút thần chí không rõ, làm sao có thể là đối thủ của những người này?"

"Chúng ta vẫn là thừa dịp không có người để ý tới rời khỏi nơi này trước lại nói!"

Tuy nhiên, đối mặt với sự thuyết phục của Chúc Minh Phi, Tô Mạn không hề bị lay động chút nào.

"Muốn đi thì các ngươi đi đi! Dù thế nào đi nữa ta cũng sẽ không đi!"

"Ai!"

Chúc Minh Phi thấy Tô Mạn cố chấp như vậy không thể không thở dài một hơi nữa.

Mà lúc này ở trên trời cao, hơn ba mươi tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh đã bắt đầu thi nhau thi triển ra các loại thần thông và pháp bảo, vây khốn Diệp Trần vào giữa.

Cho dù Diệp Trần bây giờ thi triển bí thuật tăng công lực lên tới mười mấy lần, thế nhưng là cả người đang ở vào trạng thái điên cuồng, dưới sự vây công của các cường giả ngũ đại tông môn vậy mà cũng không có cách nào chiếm được thượng phong...
Chương 627 Đột phá Kim Đan!

Oanh!

Dưới kích thích của Thống Khổ Chi Nguyên, lý trí của Diệp Trần đã gần như bị đánh mất hoàn toàn, dường như không biết phòng ngự, lại bị một tên cao thủ trong đó đánh lén chém trúng một kiếm trên lưng.

Tuy nhiên, thực lực Diệp Trần lúc này thực sự quá mạnh, lại thêm tác dụng của Lưu Ly Kim Thân, một kiếm này cũng chỉ lưu lại một đạo vết máu ở trên người hắn, cũng không có tạo thành thương thế quá lớn.

Nhưng cho dù là như thế cũng làm cho tinh thần của tất cả đám người phải chấn động, "Hắn đã là nỏ mạnh hết đà, lợi trạng thái này không có khả năng duy trì quá lâu, mọi người thêm chút sức a!"

Vân Thiên Thu càng là nhịn không được hứng phấn hô to lên.

Tuy nhiên:

"Rống!"

Thân thể Diệp Trần trúng một kiếm lập tức phát ra một tiếng gào thét của mãnh thú, huyết quang trong hai mắt gần như muốn phun ra!

"Giết!!"

Một cỗ sát ý vô cùng mênh mông, trán ngập khí tức hủy diệt kinh người, đột nhiên từ trên người Diệp Trần phóng thích ra ngoài.

Oanh!

Tốc độ Diệp Trần vậy mà tăng vọt thêm lần nữa, công kích của cả đám người đều không lọt vào mắt, thẳng đến tên cao thủ chém trúng hắn một kiếm kia không muốn sống vọt tới!

Người kia lập tức giật nảy cả mình, lập tức nhanh chóng lùi lại.

Mà những cao thủ khác bị sát ý kinh người trên người Diệp Trần làm cho chấn kinh, trong lúc nhất thời vậy mà quên đi cứu.

Bạch!

Một đạo kiếm quang sáng chói bay xẹt qua ở trên không trung, trong nháy mắt chém hai người kia thành hai nửa!

"Tê!!"

Những người khác thấy cảnh này thì tất cả lập tức đều hít vào một ngụm khí lạnh, đồng thời cũng phản ứng lại lúc này mới bắt đầu tiếp tục thi nhau phát động công kích.

Ầm!

Lại có một tên trưởng lão của Thái Ất Môn, thừa dịp Diệp Trần chưa sẵn sàng, chém xuống một kiếm vào trên cánh tay của hắn, suýt chút nữa nguyên cả cánh tay hắn bị chặt đứt!

"Rống!"

Diệp Trần lập tức phát ra tiếng gầm lên giận dữ một lần nữa, ngược lại lại hướng về phía vị trưởng lão của Thái Ất Môn kia lao tới.

Rầm rầm rầm!

Trưởng lão Thái Ất môn kia nhanh chóng lùi lại, các cao thủ khác ở xung quanh cũng thi nhau ra tay giúp đỡ.

Diệp Trần lại mạnh mẽ chống đỡ công kích của mấy tên cường giả, đồng thời một kiếm giết chết tên trưởng lão của Thái Ất môn kia.

Ầm ầm!

Chiến đấu ở trên bầu trời rất nhanh đã tiến vào trạng thái gay cấn.

Diệp Trần đã hoàn toàn giống như điên, một khi xác định mục tiêu thì không thể không giết.

Dần dần, đám người cũng ý thức được, muốn bắt sống người thiếu niên trước mắt này gần như là không thể nào, hơn nữa chạy trốn chỉ sợ cũng không được, bọn họ chỉ có thể tử chiến đến cùng hoặc là bọn họ bị Diệp Trần giết chết, hoặc là bọn họ giết chết Diệp Trần.

Chẳng mấy chốc, sau khi những tên cường giả này cũng bắt đầu liều mạng thì vết thương trên người Diệp Trần cũng càng ngày càng nhiều, khí tức rõ ràng đang ở trên xu thế yếu đi.

Oanh!

Diệp Trần lại một kiếm giết chết một tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, đến tận bây giờ hắn đã giết được gần mười tên cường giả, mà ở trên người hắn thì chằng chịt vết thương, múa tươi đã nhuộm quần áo toàn thân thành màu đỏ, giống như ác ma bò ra từ trong địa ngục!

"Ha ha ha! Hắn đã sắp không chịu nổi được nữa rồi! Mọi người tuyệt đối không nên buông lỏng a!"

Vân Thiên Thu một mực trốn ở phía sau đám người, mở miệng cao giọng hô lên lần nữa.

Trên mặt nhiều cường giả cũng thi nhau lộ ra nụ cười khoái trá, giống như thắng lợi đã nắm chắc trong tay.

"Diệp Cuồng Tiên! Tới đón một kích mạnh nhất của ta!"

"Lôi Thần Chi Nộ!"

Thượng Quan Vân Khuyết tông chủ Thiên Lôi tông bỗng nhiên bay lên cao, truyền tới một tiếng quát to.

Chỉ thấy trong tay hắn cầm một cái quyền trượng, mà ở trên quyền trượng thì đang tập trung một đoàn lôi quang kinh khủng xông thẳng lên trời!

Thượng Quan Vân Khuyết lúc này đang tắm rửa trong lôi quang, giống như Lôi Thần từ trên chín tầng trời hạ phàm, như thể muốn thôn phệ toàn bộ trời xanh.

Người này trước đó, hiển nhiên một mực bảo lưu thực lực, thẳng đến khi trông thấy thực lực của Diệp Trần bắt đầu suy yếu, lúc này mới sử xuất ra một kích mạnh nhất của chính mình.

"Chết đi!"

Ầm ầm!

Lôi quang kinh khủng đến mức làm cho người ta phải sợ hãi, giống như một con Lôi Long có thể hủy diệt vạn vật, hướng Diệp Trần ở phía dưới gào thét mà tới, tốc độ càng nhanh đến đáng sợ, vượt gấp mười lần vận tốc của âm thanh.

Bành!

Không có bất kỳ lo lắng gì, trong nháy mắt Diệp Trần bị lôi quang này đánh trúng, cả người ngay lập tức chìm ngập vào bên trong đoàn lôi quang kinh khủng kia.

"Đánh trúng! Đây chính là tuyệt kỹ mạnh nhất của Thiên Lôi tông, Lôi Thần Chi Nộ sao?"

"Tiểu tử này đã là nỏ mạnh hết đà, lại trúng một chiêu Lôi Thần Chi Nộ như vậy, coi như không chết thì cũng phải trọng thương a?"

"Hắn chết chắc!"

...

Ngũ đại tông môn, hơn ba mươi tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh ở xung quanh đã chết gần một phần ba, những người còn lại này đều nghiến răng nghiến lợi đối với Diệp Trần, hận không thể nghiền xương hắn thành tro.

Tuy nhiên chẳng mấy chốc, đám người lại khiếp sợ khi thấy cảnh tượng không thể tin nổi!

Chỉ thấy đoàn lôi quang đầy khí tức hủy diệt kia vậy mà nhanh chóng tiêu tán!

Cuối cùng vậy mà hoàn toàn chui vào trong thân thể của Diệp Trần biến mất không thấy đâu nữa.

"Cái gì!"

Cả một đám người nhìn thấy cảnh này mà cảm thấy choáng váng, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Trần chẳng những không có bị làm sao lại còn nuốt chửng hoàn toàn cỗ năng lượng kinh khủng kia vào trong cơ thể của mình!

"Không! Điều này làm sao có thể? năng lượng cuống bạo như thế lại bị hắn hấp thu? Hắn dùng yêu thuật gì!"

Tất cả mọi người đều bị sốc và sợ hãi, mặt mũi mọi người đầy vẻ khó có thể tin nổi.

Cảnh tượng tiếp theo lại càng khiến cho đám người kinh ngạc nói không nên lời.

Bởi vì bọn hắn phát hiện, khí tức của Diệp Trần trước đó đã bắt đầu suy yếu đi nhanh chóng, chẳng những bắt đầu dần dần khôi phục lại vậy mà tăng vọt lên một lần nữa!

"Không đúng! Hắn đây là muốn đột phá!"

"Điều này sao có thể? Hắn rõ ràng đã trúng Thống Khổ Chi Nguyên, thế mà còn có thể tự hành đột phá?"

"Nhanh! Ngăn cản hắn! Tuyệt đối không thể để cho hắn hoàn thành đột phá!"

...

Nhiều cường giả lập tức đã bắt đầu luống cuống.

Bọn họ lại làm sao biết được rằng, Diệp Trần trước đó tuy rằng gần như đã đánh mất lý trí, thế nhưng ở vào thời khắc sống chết cuối cùng, rốt cuộc khôi phục lại mấy phần ý thức, lập tức liên tiếp nuốt vào hai quả Phù Dao tiên quả, chế trụ Thống Khổ Chi Nguyên.

Đồng thời vận chuyển Thôn Thiên thần công thôn phệ đoàn lôi quang cuồng bạo kia vào trong cơ thể, lại thêm tác dụng của Thôn Thiên đỉnh, Diệp Trần thừa thế xông lên, vọt thẳng xông phá bích chướng tu vi, vậy mà phá rồi lại lập, một lần hành động bước vào cảnh giới Kim Đan!

Ngay cả Chúc Minh Phi thấy cảnh này đồng dạng hai mắt trừng lên một cái, "Hắn vậy mà...trong lúc chiến đấu cưỡng ép đột phá! Hắn đây là không muốn sống nữa sao?"

Lúc này, Vân Thiên Thu một mực trốn ở đằng sau đám người, lúc này đã lao tới sau lưng Diệp Trần, nhân cơ hội hắn vừa mới đột phá, chuẩn bị phát động một kích trí mạng đối với hắn.

"Không ổn! Ta nhất định phải giúp hắn một chút!"

Chúc Minh Phi hiểu rõ, một khi Diệp Trần xảy ra chuyện, ba người bọn họ cũng khó thoát khỏi cái chết, lập tức không kịp nghĩ nhiều, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái trực tiếp phá không mà lên, sau đó song chưởng bỗng nhiên đẩy ra:

"Hỏa Thần Long!"

Oanh!

Một chiêu Hỏa Thần Long có khí thế hào hùng, trực tiếp ngăn cản đường đi của Vân Thiên Thu.

"Muốn chết!"

Kế hoạch của Vân Thiên Thu bị Chúc Minh Phi phá hỏng, lập tức tức giận đến phát điên lên, lập tức hung hăng vỗ ra ngoài một chưởng.

Ầm ầm!

Chúc Minh Phi tuy rằng là thiên tài bất thế của Bồng Lai Tiên giới, thế nhưng thực lực cũng chỉ ngang với Vân Thiên Thanh, thậm chí còn kém hơn một chút mang ra so với Vân Thiên Thu thì tự nhiên kém xa tít mù tắp.

Hỏa Thần Long trong nháy mắt vỡ vụn, mà cả người của Chúc Minh Phi cũng bị một chưởng này của đối phương trực tiếp đánh bay ra ngoài, nặng nề ngã ngừa vào trên mặt đất, điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi!

Tuy nhiên được Chúc Minh Phi ngăn trở một lát như vậy, Diệp Trần cuối cùng cũng mới từ trong trạng thái đột phá vô thức mà tỉnh táo lại.

Đôi mắt bỗng nhiên mở ra, huyết sắc điên cuồng trước đó đã tiêu tán hơn phân nửa, tuy nhiên rất nhanh lại được một cỗ hàn ý nồng đậm thay thế:

"Cũng nên kết thúc!"

Diệp Trần nhìn đám người ở xung quanh một vòng, chậm rãi mở miệng, giọng nói lạnh lung lạnh thấu xương.
Chương 628 Thông Thiên Lộ

Nghĩ tới tình cảnh chính mình nhập ma trước đó, Diệp Trần cũng không thể không cảm thấy hoảng sợ một trận.

Nếu không phải trước mắt là giây phút sống chết cuối cùng, hắn khôi phục lại được mấy phần lý trí, sau đó lại một hơi nuốt vào hai quả Phù Dao tiên quả, chế trụ Thống Khổ Chi Nguyên, chỉ sợ lúc này hắn sớm đã điên cuồng mà chết!

"Lão thất phu! Nạp mạng cho ta đi!

Diệp Trần liếc mắt đã nhìn thấy Vân Thiên Thu đang muốn chạy trốn, thân thể hơi chao đảo một cái thì trực tiếp vọt tới!

Bạch!

Sau khi Diệp Trần thuận lợi đột phá đến cảnh giới Kim Đan, thực lực và tốc độ tăng vọt lần nữa, trong nháy mắt đã đuổi kịp Vân Thiên Thu, ngay cả Diệp Trần cũng có chút hơi ngoài ý muốn.

Oanh!

Ngay lập tức một kiếm chém xuống đầu:

"Không!"

Vân Thiên Thu lập tưc hoảng hốt, vừa liều mạng chạy trốn, vừa gọi ra các loại pháp bảo muốn ngăn cản lại một kiếm này của Diệp Trần.

Tuy nhiên, Tử Quỳnh kiếm của Diệp Trần chính là chuẩn Tiên khí, hơn nữa thực lực bây giờ tăng mạnh, uy lực tự nhiên càng thêm cường đại, một kiếm này chém ra, thế như trẻ che trong nháy mắt hủy diệt toàn bộ mọi pháp bảo của Vân Thiên Thu!

Cuối cùng, Vân Thiên Thu cắn răng một cái, lại gọi ra bản mệnh phi đao của chính mình.

Khanh!

Một đao một kiếm va chạm vào nhau.

Lần này Vân Thiên Thu cuối cùng mới miến cưỡng chặn lại được thế công của Diệp Trần, thế nhưng cả người trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, ngay lập tức bay ngược ra ngoài.

Mà lúc này, các cao thủ khác ở xung quanh cuối cùng cũng phản ứng lại, thi nhau xuất thủ cứu Vân Thiên Thu.

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, chờ đến khi mọi người lao tới trước mặt, hắn bống nhiên phóng lên cao:

"Thập Phương Vô Địch!"

Bá bá bá!

Chỉ trong giây lát, đầy trời đều là kiếm mang màu tím, lấy Diệp Trần làm trung tâm hướng bốn phương tám hướng mà công tới.

Phốc phốc phốc!

Hơn hai mươi tên cao thủ Nguyên Anh ở xung quanh lập tức tử thương một mảnh:

"Không tốt!"

Thượng Quan Vân Khuyết lập tức hô to một tiếng, đồng thời sắc mặt thay đổi lớn, hắn tuyệt đối không thể ngờ tới, Diệp Trần cũng dám đột phá trong lúc chiến đấu, hơn nữa còn để cho hắn đột phá thành công, thực lực so với trước đó vậy mà mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần.

Nhưng càng đáng sợ hơn chính là, Diệp Trần bây giờ không còn điên nữa, đã khôi phục lại sự tỉnh táo trước đó.

Những người như bọn họ còn muốn dùng phương thức đấu kéo dài thời gian để hao mòn chân nguyên của Diệp Trần thì hiển nhiên là chuyện rất không có khả năng.

Oanh!

"Pháp Tướng Thiên Địa!"

"Lưu Ly Kim Thân!"

Sau khi Diệp Trần thi triển ra Thập Phương Vô Địch, thân hình đột nhiên tăng vọt, thế mà trong nháy mắt biến thành một người khổng lồ cao hơn mười mét, trên người ánh sáng vàng chói mắt, trong tay cầm thanh kiếm khổng lồ màu tím, phảng phất giống như một vị thần!

"Hư Không Trảm!"

Sau khi Diệp Trần hóa thân thành người khổng lồ màu vàng kim thì hướng về phía các cường giả Nguyên Anh có thực lực yếu ở xung quanh đang xung phong liều chết mà tới, sau đó hắn vung Tử Quỳnh kiếm ở trong tay lên.

Quả hồng mềm tự nhiên là phải cầm lấy mà bóp trước!

Rầm rầm rầm!

Thời gian chỉ trong một cái chớp mắt, Diệp Trần dã lại tiêu diệt bảy tám tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ và sơ kỳ.

Đến lúc này, cường giả Nguyên Anh vốn có hơn ba mươi tên thì lúc này cũng chỉ còn lại có hơn mười người mà thôi.

Nhưng là, Diệp Trần giống như còn chưa có ý muốn dừng tay, thừa dịp những người kia còn chưa có hoàn toàn phản ứng lại đã dùng thủ đoạn lôi đình giết chết những người kia!

Kiếm thứ hai!

Kiếm thứ ba!

Kiếm thứ tư!

...

Mỗi lần Diệp Trần vung ra một kiếm thì ít nhất có thể trảm lấy đi tính mạng của một tên, thậm chí mấy tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh!

Trong một cái chớp mắt, hơn mười tên cường giả còn sót lại bây giờ chỉ còn lại có năm tên.

Đương nhiên, năm người này cũng là một trong những tên có thực lực khá mạnh ở bên trong hơn ba mươi tên cường giả Nguyên Anh.

Bọn họ theo thứ tự là Vân Thiên Thu, và tông chủ của bốn đại tông môn còn lại.

"Diệp đạo hữu! Thái Ất môn chúng ta không có ân oán với ngươi, không bằng hai bên chúng ta dừng tay lại ngươi thấy có được không?"

Tông chủ Thái Ất môn bỗng nhiên mở miệng cao giọng nói, hiện nhiên đang có ý định cầu hòa.

"Thiên Đạo tông ta cũng nguyện biến chiến tranh thành tơ lụa với Diệp đạo hữu!"

"Còn có Tiêu Dao phái chúng ta! Điệp đạo hữu, bởi vì cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết, ân oán giữa ngươi và Dược Vương tông, chúng ta cũng không nhứng tay vào nữa!"

Ngoại trừ Thượng Quan Vân Khuyết tông chủ của Thiên Lôi tông là không có mở miệng ra, tông chủ của ba đại môn phái khác vậy mà toàn bộ đầu hướng Diệp Trần cầu hòa.

"Các ngươi... Thật sự là vô sỉ hết sức!"

Vân Thiên Thu lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì thổ huyết, nhịn đau không được mắng.

Tam đại tông chủ tất cả ngay lập tức đều lạnh lùng bật cười:

"Vân Thiên Thu! Cũng bởi vì Dược Vương tông các ngươi mà hại chết nhiều cao thủ trong tông môn phái của chúng ta như vậy, đến cùng là ai vô sỉ a?"

"Không sai! Vân Thiên Thu, ta khuyên ngươi vẫn là tranh thủ thời gian tự sát để tạ tội đi! Dù sao Dược Vương tông của các ngươi cũng đã xong, cũng không cần phải liên lụy tới chúng ta!"

Tam đại tông chủ bắt đầu thi nhau mở miệng trào phúng.

Tuy nhiên, Diệp Trần lại giống như không có nghe được lời nói của ba người đã trực tiếp vung Tử Quỳnh kiếm lên lao về phía Vân Thiên Thu.

"Trốn!"

Đối mặt với Diệp Trần như là ác ma, hơn nữa tam đại tông chủ khác cũng hiển nhiên đã bỏ đi chính mình, Vân Thiên Thu nơi nào còn có dũng khí để tiếp tục chống cự, trong đầu chỉ còn lại một đạo ý nghĩ đó chính là nhanh trốn.

Đáng tiếc, lúc trước hắn sớm đã bị thương không nhẹ, hơn nữa công pháp Dược Vương tông vốn là không chú trọng vào tốc độ, làm sao có thể trốn thoát được sự truy sát của Diệp Trần?

Gần như chỉ trong nháy mắt, Diệp Trần cũng đã vọt tới trước mặt, trực tiếp chém đi xuống một kiếm!

"Không!"

Vân Thiên Thu lập tức rống lớn một tiếng, đối mặt với kiếm mang màu tím kinh khủng đằng sau kia, đành phản lần nữa gọi ra bản mệnh phi đao để ngăn cản lại.

Tuy nhiên:

Ầm ầm!

Sau khi đao kiếm va chạm vào nhau, không có bất kỳ cái gì gọi là hồi hộp xảy ra cả, bản mệnh phi đao của Vân Thiên Thu trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài, mà bản thân hắn theo đó mà điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, mạnh mẽ rơi đập xuống trên mặt đất ở phía dưới.

Bành!

Trên toàn bộ mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố to có đường kính dài đến gần trăm mét!

Cho dù Vân Thiên Thu có công lực thâm hậu, sau khi trải qua mấy lần trọng thương, thân thể đã bị tổn thương nghiêm trọng, vẻ mặt trở nên trắng bệch vô cùng, khí tức yếu ớt, ngay cả sức lực bò dậy cũng không có.

Mà thân thể Diệp Trần nhoáng một cái đã đi tới trước mặt Vân Thiên Thu, nhấc một chân lên đạp ở trên lồng ngực Vân Thiên Thu, chậm rãi nói:

"Lão thất phu, ngươi còn gì để nói không?"

Sau khi vẻ mặt Vân Thiên Thu dao động một lúc, đột nhiên cười lên như điên.

"Diệp Cuồng Tiên! Hôm nay là Dược Vương tông ta bại, tuy nhiên nếu ngươi cảm thấy Dược Vương tông chúng ta chỉ có loại trình đồ này vậy thì ngươi mười phần sai!"

"Ngươi nghư nói Tu Chân giới không? Ngươi biết Thông Thiên lộ không? Dược Vương tông ta tự xây tông đã có hơn hai ngàn năm, đã có hơn mười vị tổ tiên bước vào Thông Thiên Lộ, tiến vào vị diện cao hơn, hơn nữa từ trước đến nay bọn họ có thể thông qua bí thuật duy trì liên hệ với tông môn!"

"Hôm nay ngươi hủy đi tông môn ta, ngày khác tổ tiên Dược Vương tông chúng ta biết được, trở về Trái Đất, chính lúc ngươi phải đền mạng!"

"Ha ha ha!"

Nghe được lời nói này của Vân Thiên Thu, Diệp Trần lập tức sửng sốt một lúc lâu, hắn tuyệt đối không ngờ, Vân Thiên Thu này vậy mà cũng biết sự tồn tại của Tu Chân giới, thậm chí tổ tiên của Dược Vương tông đều đã bước vào Tu Chân giới!

Vân Thiên Thu nhìn thấy Diệp Trần do dự còn tưởng rằng hắn đang sợ, lập tức càng cảm thấy đắc ý, hai mắt đảo một cái nói:

"Tiểu tử! Không bằng chúng ta tới làm một cuộc giao dịch, chỉ cần ngươi không giết ta, ta chẳng những sẽ hướng các vị tổ tiên giải thích việc này, hơn nữa ta còn có thể nói cho ngươi biết Thông Thiên Lộ ở đâu, như thế nào?"

Vân Thiên Thu rất tự tin, theo như những gì hắn nghĩ, phàm là người tu chân, không có người không muốn biến vị trí của Thông Thiên Lộ ở đâu, nhưng ngoại trừ Thái Thượng trưởng lão của ngũ đại tông môn, những người khác cũng không biết, cho dù ngay cả tông chủ của ngũ đại tông môn cũng chưa chắc đã biết được.

Cho nên Diệp Trần không có khả năng không động tâm.
Chương 629 Tất cả đi chết đi

Nghe được điều này, Diệp Trần sửng sốt một lát, bỗng nhiên khóe miệng hơi nhếch lên, "Thông Thiên Lộ sao? Ngươi nói đường hầm hư không dưới chân đỉnh núi Everest kia sao?"

"Cái gì! Ngươi làm sao... Đây không có khả năng!"

Sắc mặt của Vân Thiên Thu hoàn toàn thay đổi, hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Trần thế mà cũng biết Thông Thiên Lộ, hơn nữa còn nói thẳng ra vị trí chính xác tới như vậy!

Đây chính là bí mật lớn nhất của Bồng Lai Tiên giới!

Diệp Trần nhìn thấy mộ bộ biểu tình này của Vân Thiên Thu thì đã biết mình đoán không sai, không thể không cười lạnh, "Hiện tại xem ra, ngươi hình như đã không còn giá trị tồn tại! Còn về phần đám tiền bối của Dược Vương tông các ngươi, bọn họ nếu dám trở về, ta chờ là được!"

Nói tới đây, Diệp Trần từ từ nâng chân lên, chuẩn bị một cước đạp xuống.

Lúc này Vân Thiên Thu ngay lập tức trở nên luống cuống, "Diệp tiên nhân! Diệp tiền bối! Chỉ cần ngài tha cho ta một mạng, ta nguyện ý dâng hiến cho ngài toàn bộ bảo vật ngàn năm của Dượng Vương tông, đồng thời trở thành nô bộc trung thành nhất của ngài, cầu ngài, cầu ngài đứng có giết ta..."

Vân Thiên Thu lúc này, nơi nào còn có uy phong của Thái Thượng trưởng lão như trước đó, quả thực bộ mặt giống như chó nhà có tang.

Tuy nhiên, đối với lời nói của Vân Thiên Thu, Diệp Trần lại như thể không có nghe thấy, một cước này cuối cùng vẫn hung hăng đạp xuống.

"Bành!"

Không có bất kỳ hồi hộp nào, Vân Thiên Thu cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, ở dưới chân Diệp Trần, yếu ớt như thể quả dưa hấu, bị một cước của Diệp Trần giẫm nổ tung.

"Tê!!"

Tông chủ của bốn đại tông môn khác thấy được cảnh này thì lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.

Đường đường là Thái Thượng trưởng lão của Dược Vương tông, cườ giả đứng ở năm vị trí đầu trên Thiên bảng, thế mà bị một cước của tên thiếu niên Thế Tục giới giẫm nổ rồi?

Nếu không phải nhìn thấy tận mắt, sợ rằng cũng không có người nào dám tin được chuyện này lại là thật!

"Thiếu niên này sợ đã có thực lực của Thiên Quân Hóa Thần!"

Bốn người không thể không liếc nhau một cái, ở trong lòng âm thầm sợ hãi thán phục.

"Chúc mừng đại thù của Diệp tiền bối đã được đền đáp lại!"

Tông chủ Thái Ất môn ngược lại là có phản ứng cực nhanh, bỗng nhiên mở miệng cao giọng nói.

Tong nội tâm ba người còn lại lập tức thầm mắng tên này hèn hạ vô sỉ, tuy nhiên cũng lập tức thi nhau mượn gió bẻ măng:

"Đúng vậy! Ngày bình thường Dược Vương tông làm nhiều việc ác, Diệp tiền bối hôm nay vì Bồng Lai Tiên giới ta trừ đi cái khối u ác tính này, thật sự là đáng mừng!"

"Lão thất phu Vân Thiên Thu này, chết chưa hết tội!"

Mấy người ngoài miệng thì nói ra như vậy nhưng trong lòng lại đều đang âm thầm suy tính, "Trước tiên cố gắng qua cái cửa này trước đã, chờ quanh đầu về bẩm báo với tiền bối của tông môn mình, sẽ từ từ tìm người này tính sổ sách!"

Tuy nhiên, tâm tưu mấy người này há có thể giấu giếm được Diệp Trần?

"Ta nói rồi, hôm nay tất cả các ngươi những người này đều phải chết! Các ngươi cho lời nói của ta là trò cười sao?"

Diệp Trần quay đầu nhìn lại mấy người đang trên bầu trời, một mặt lạnh lùng.

Con ngươi của tất cả bốn người đều co rụt lại, hiển nhiên không nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà lại tàn nhẫn đến như vậy, bọn họ đều đã buông xuống tư thái chủ động cầu hòa, lại bị hắn trực tiếp từ chối!

"Diệp tiền bối! Làm ngươi hay để lại một con đường tốt, Dược Vương tông ở bên trong năm đại tông môn chúng ta chỉ có thể coi là mạt lưu, nếu như ngươi cứ khăng khăng muốn đấu với chúng ta nữa, bốn đại tông môn chúng ta cũng chưa chắc sẽ sợ ngươi!"

"Không sai! Tu vi các hạ mạnh hơn, thật chẳng lẽ muốn là kẻ địch chung của toàn bộ Bồng Lai Tiên giới chúng ta phải không?"

Mấy người vừa nói vừa bắt đầu chậm rãi hướng về phía sau lùi lại.

"Nói đủ chưa? Nếu đủ rồi thì tất cả chết hết đi cho ta!"

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, Diệp Trần bắt đầu ra tay dữ dội.

Oanh!

Một đạo kiếm mang mày tím bay xẹt qua trên không trung, tốc độ nhanh tới mức cực hạn, hung hăng đánh thẳng tới tông chủ Thiên Đạo tông người có thực lực yếu nhất.

Tông chủ Thiên Đạo tông căn bản không có nghĩ đến, Diệp Trần lại đột nhiên ra tay với hắn, chờ đến khi hắn kịp phản ứng thì đã muộn rồi.

"Không!"

Theo một tiếng gầm rú thảm thiết không cam lòng đó vang lên, tông chủ Thiên Đạo tông bị một kiếm của Diệp Trần chém thành hai khúc.

Tông chủ Thái Ất môn và Tiêu Dao phái cách đó không xa, nhìn thấy cảnh tượng bất thình lình này lập tức bị dọa đến nhanh chóng lùi lại phía sau mấy ngàn mét mới đứng vững thân hình.

"Diệp Cuồng Tiên! Chúng ta đã nói hết lời ngon ngọt, không nghĩ tới ngươi vậy mà không biết tốt xấu như thế, đã như vậy, vậy thì chờ lấy tiếp nhận lửa giận của toàn bộ Bồng Lai Tiên đảo chúng ta đi!"

Tông chủ Tiêu Dao phái hiển nhiên đã có chút tức hổn hển, không thể không gầm thét một tiếng, quay người liền trốn.

Tông chủ Thái Ất môn và tông chủ Thiên Lôi tông cung chia ra chạy hai cái phương hướng khác nhau trốn đi thật xa.

Tất cả ba người này đều là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, tốc độ cũng không chậm hơn so với Diệp Trần bao nhiêu, bây giờ lại chạy trốn ra ba cái phương hướng khác nhau, Diệp Trần tựu nhiên cũng chia không có cách phân thân, chỉ có thể từ trong đó lựa chọn ra một người để đuổi theo.

"Hừ!"

Diệp Trần ở trong chớp mắt đã có quyết định, trực tiếp hừ lạnh một tiếng, cuối cùng hướng Thượng Quan Vân Khuyết tông chủ Thiên Lôi đuổi trước.

Người này có thực lực cao nhất trong ba người, hơn nữa Thiên Lôi tông và Dược Vương tông có giao hảo với nhau, tự nhiên trở thành mục tiên hàng đầu của Diệp Trần.

Xoát xoát!

Sau khi Diệp Trần thúc giục tốc độ tới mức độ cực hạn, lưu lại từng đạo tàn ảnh ở trên trời cao, trong nháy mắt đã đuổi theo ra ngoài được hơn mười dặm!

Nhưng mà đúng vào lúc này, trong cơ thể Diệp Trần bỗng nhiên truyền đến cảm giác suy yếu!

Hóa ra, Nghịch Sinh Bách Chuyển trước đó hắn cưỡng ép thúc dục, về sau lại mạnh mẽ đột phá cảnh giới Kim Đan, trong cơ thể sớm đã có hơn trăm cái lỗ hổng, sức lực hết sạch...

Tuy nhiên, đã đi tới một bước này, Diệp Trần lại há có thể buông tha dễ dàng như vậy?

Nếu như hắn đột nhiên thu tay lại, nói không chừng ngược lại sẽ gây nên lòng nghi ngờ của mấy lão hồ ly này, đến lúc đó có thể sẽ không tốt cho lắm!

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần lại mạnh mẽ nhấc lên một đạo chân nguyên, áp chế cỗ lực lượng phản phệ kia xuống, sau đó hung hăng chém ra một kiếm:

"Thiên Địa Nhất Kiếm!"

Oanh!

Một kiếm sáng chói mắt, ánh kiếm dài tới hơn nghìn thước, xẹt qua trên không trung tạo ra một đường cong duyên dáng.

"Không!"

Thượng Quan Vân Khuyết lập tức rống lớn một cái, tốc độ của hắn có nhanh cũng không có khả năng nhanh hơn Tử Quỳnh kiếm của Diệp Trần, đành phải gọi pháp bảo ra nghênh đón tiếp lấy.

Đáng tiếc thực lực hai người chênh lệch thực sự cách xa, gần như không có bất kỳ một chút hội hộp nào.

Răng rắc!

Thượng Quan Vân Khuyết sử dụng thanh quyền trượng kia lại bị Tử Quỳnh kiếm của Diệp Trần trực tiếp chặt đứt làm đôi, hơn nữa thế đi không giảm bổ vào trên người Thượng Quan Vân Khuyết.

"A!!"

Theo một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, Thượng Quan Vân Khuyết cuối cùng vẫn bị chết dưới kiếm của Diệp Trần.

Hai tên tông chủ khác lúc này đã vọt ra ngoài được mấy chục dặm, nghe được tiếng kêu thê lương thảm thiết của Thượng Quan Vân Khuyết, nơi nào còn dám có chút dừng lại, giống như nổi điện chạy như điên.

Tuy nhiên, bọn họ làm sao biết được rằng, sau khi Diệp Trần thi triển ra một kích cuối cùng này, cả người đã như là hư thoát, trực tiếp một đầu ngã chổng vó xuống, nếu như bọn họ quay đầu vào lúc này, Diệp Trần chỉ sợ cũng chỉ có khoanh tay chịu chết.

Đáng tiếc, bọn họ sớm đã bị Diệp Trần dọa cho sợ vỡ mật, nơi nào còn dám quay đầu, này mới khiến Diệp Trần thoát khỏi một kiếp.

Diệp Trần quỳ một chân trên đất, thở dốc một lúc lâu, lúc này mới dần dần khôi phục lại mấy phần khí lực, tuy nhiên đầu vẫn váng mắt vẫn hoa.

Hết cách rồi, kinh mạch trong cơ thể của hắn bây giờ đang bị tổn hại nghiêm trọng, hơn nữa tăng thêm trước đó cưỡng ép sử dụng Ngịch Sinh Bách Chuyển, lực phản vệ mạnh càng làm cho thắng thống không không chịu nổi.

Đúng lúc này, xoát!

Nơi xa truyền tới một tiếng xao động!

Diệp Trần còn tưởng rằng hai tên gia hỏa kia đi mà trở lại, lập tức đột nhiên đứng dậy!

Tuy nhiên khi hắn nhìn thấy rõ ràng người tới, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Hóa ra lại là Chúc Minh Phi mang theo hai người Chúc Tiểu Bạch và Tô Mạn chạy tới.

Nhìn thấy ba người này, Diệp Trần lập tức cũng không nhịn được nữa, hai mắt lập tức tối đen, trực tiếp ngã xuống...
Chương 630 Nguy cơ mới

Khi Diệp Trần lần nữa khôi phục lại ý thức, cảm giác khuôn mặt của mình như dán vào một nơi nào đó vô cùng mềm mại, hơn nữa còn tỏa ra một mùi hương thơm ngát mê người.

Diệp Trần mở hai mắt ra kiểm tra, đầu tiên đập vào mi mắt lại là một cái khe trắng như tuyết~~

Ước chừng sau một lúc lâu, lúc này Diệp Trần mới phản ứng lại, nguyên lai là mình đang nằm ở trong ngực Tô Mạn.

"Ừm ~ "

Diệp Trần kêu khẽ một tiếng, muốn từ trong ngực của Tô Mạn xích ra, lại phát hiện toàn thân bủn rủn bất lực, vừa mới ngẩng đầu thì lại lần nữa nặng nề rơi trở về trong ngực của Tô Mạn.

Lúc này Tô Mạn cũng đã phát giác ra động tĩnh, cúi đầu nhìn thấy Diệp Trần đã tỉnh, lập tức hết sức vui mừng, "Tiểu Trần, cuối cùng thì em cũng tỉnh lại! Thương thế trên người em rất nặng, chớ có lộn xộn!"

Diệp Trần đang định ngồi xuống, không nghĩ tới lại bị Tô Mạn mười phần cường thế ấn trở về.

Khuôn mặt Diệp Trần lập tức nhăn như đít khỉ dở khóc dở cười, không nghĩ tới hắn thế mà cũng có lúc yếu đuối đến như thế, ngay cả tay mơ vừa mới bước vào tu chân này cũng không phản kháng lại được!

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, việc này thật ra thì cũng rất bình thường, lúc trước hắn liều mạng quá mức, trúng Thống Khổ Chi Nguyên, tâm trí cũng lớn hơn, một hơi vận chuyển Nghịch Sinh Bách Chuyển tầng thứ năm (thứ năm chuyển)!

Nếu như không phải hắn kịp thời ăn vào hai quả Phù Diêu tiên quả, chỉ sợ bây giờ có thể tỉnh lại được hay chưa cũng là một cái vấn đề.

Đã không phản kháng được, Diệp Trần cũng không động đậy nữa, dứt khoát yêu tâm thoải mái gối lên đôi sung mãn trước người Tô Mạn kia, bắt đầu quan sát tình huống xung quanh, "Chị Mạn, chúng ta đang ở đâu đây?"

Diệp Trần phát hiện, giờ phút này bọn họ chính là thân ở trong một cái phòng có phong cách rất cổ điển.

Tô Mạn nói:

"Nghe Tiểu Bạch nói thì nơi này gọi là Thái Sơ thành, em hôn mê cũng đã được một ngày một đêm!"

"Thái Sơ thành?"

Diệp Trần lập tức nhướng mày, "Nói như vậy chúng ta bây giờ còn đang ở Bồng Lai Tiên giới?"

Tô Mạn nhẹ gật đầu, nói:

"Bởi vì em bị thương quá nặng, cho nên tốc độ đi đường của chúng ta có chút chậm, nghe anh của Tiểu Bạch nói, bốn đại tông môn đã phát ra lệnh treo giải thưởng, muốn truy nã mấy người chúng ta, hơn nữa tại Truyền Tống trận đi về thế giới bên ngoài cũng gia tăng rất nhiều cao thủ, chúng ta muốn rời khỏi nơi này chỉ sợ là rất khó!"

Diệp Trần vốn là còn muốn nghỉ ngơi thật tốt một lúc, nghe xong lời này của Tô Mạn thì lập tức ngồi cũng không yên, "Chị Mạn, chị nhanh đỡ em ngồi xuống, em nhất đỉnh phải nhanh chóng vận công khôi phục thực lực!"

Tô Mạn tuy rằng rất không muốn, thế nhưng khi thấy thần sắc kiên định của Diệp Trần thì vẻ mặt nghiêm túc cũng chỉ đành làm theo.

Sau một lát, dưới sự giúp đỡ của Tô Mạn, Diệp Trần ngồi xếp bằng, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.

Tuy rằng bây giờ hắn đã đột phá cảnh giới Kim Đan, thế nhưng còn chưa kịp ngưng tụ Kim Đan, kinh mạch trong cơ thể gần như không còn nguyên vẹn, trong đan điền thì càng rỗng tuếch, vậy mà một chút chân nguyên cũng không còn.

"Lần bị thương này thật đúng là rất nghiêm trọng!"

Diệp Trần khe khẽ thở dài một lần nữa, lập tức từ bên trong Càn Khôn Trạc lấy ra một đống bình thuốc, phàm là đan dược đối với trị liệu kinh mạch, khôi phục chân nguyên thì hắn đều nuốt xuống.

Nếu như là tu chân giả bình thường, chắc chắn sẽ không dám làm như vậy, thế nhưng Diệp Trần trong người mang Thần cấp công pháp thì tự nhiên không ngại.

"Thôn phệ!"

Sau khi Diệp Trần một hơi nuốt vào mấy chục viên thuốc thì lập tức vận chuyển Thôn Thiên thần công, thật nhanh thôn phệ lấy năng lương bên trong đan dược.

Cùng lúc đó Thôn Thiên đỉnh ở trong cơ thể Diệp Trần cũng bắt đầu âm thầm vận chuyển tập trung thiên địa linh khí ở xung quanh tới.

"Xì xì xì ~ "

Kinh mạch toàn thân của Diệp Trần lập tức bắt đầu khép lại nhanh chóng, trong đan điền cũng đã rất nhanh hội tụ ra một lượng lớn chân nguyên.

"Ừm?"

Diệp Trần bỗng nhiên phát hiện, sau khi tu vi của mình đột phá tới cảnh giới Kim Đan, cảnh giới của Thôn Thiên thần công cũng như kiểu nước lên thì thuyền lên!

"Đúng! Ta suýt chú nữa thì cũng quên mất, mỗi lần tu vi tăng lên một cái đại cảnh giới, Thôn Thiên thần công sẽ dựa theo đó mà tinh tiến, ta bây giờ không chỉ có tốc độ thôn phệ năng lượng được tăng vọt, thậm chí còn có thể trực tiếp thôn phệ chân nguyên của tu sĩ khác đế chuyển hóa để cho bản thân sử dụng!"

Phát hiện này lập tức khiến Diệp Trần vừa mừng vừa lo, lập tức toàn lực thi triển Thôn Thiên thần công.

Quả nhiên, chỉ dùng thời gian có mấy chục phút, Diệp Trần thế mà cũng đã luyện hóa được toàn bộ năng lượng của mấy chục viên thuốc!

Thương thế cũng có chuyển biến rất tốt đẹp.

Diệp Trần vui mừng, lập tức đưa đan dược trong tay nuốt xuống một mạch toàn bộ, sau đó lại bắt đầu sử dụng Thôn Thiên thần công luyện hóa.

Nửa giờ sau, thương thế trong cơ thể của Diệp Trần cũng đã được xoa dịu đi rất nhiều.

Ngay tại lúc Diệp Trần chuẩn bị thừa thế xông lên ngưng tụ ra Kim Đan thì ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa, lại là hai huynh đệ Chúc Minh Phi và Chúc Tiểu Bạch trở về.

Diệp Trần đứng dậy, thuận tay vung lên, cửa phòng liền tự động mở ra, hai huynh đề đi vào trong nhìn thấy Diệp Trần đã tỉnh lại, đầu tiên là thi nhau vui mừng, sau đó mặt mũi lại lộ ra vẻ đầy chấn kinh.

Thương thế của Diệp Trần nặng tới cỡ nào, bọn họ trước đó thế nhưng là nhìn ở trong mắt, thậm chí sau khi Chúc Minh Phi chẩn bệnh cho Diệp Trần thì kết luận hắn ít nhất cũng phải mất khoảng nửa năm tới một năm mới có thể khôi phục lại.

Tuy nhiên lúc này mới ngắn ngủi có nửa giờ, Diệp Trần chẳng những đứng lên, hơn nữa khí tức hùng hậu, thương thế rõ ràng đã có chuyển biến tốt đẹp.

Loại tình huống này hắn quả thực chưa từng nghe nói, chưa từng nhìn thấy!

"Diệp đại ca, thương thế của ngươi...tốt?"

Chúc Tiểu Bạch vọt tới, mặt mùi đầy vẻ sợ hãi lần vui mừng nói.

Diệp Trần mỉm cười, "Nào có dễ dàng như vậy! Cũng chỉ khôi phục được có ba bốn thành thôi a!"

Nói đến đâu, Diệp Trần ngược lại nhìn về phía Chúc Minh Phi ở một bên, "Chúc huynh, tình huống bây giờ bên ngoài như thế nào?"

Chúc Minh Phi nghe Diệp Trần hỏi vấn đề này, lúc này mới từ trong lúc khiếp sợ trước đó lấy lại tinh thần, thở dài một hơi nói:

"Tình huống rất không ổn! Nghe nói La Tiêu tông chủ Thái Ất môn và Thanh Dương Tử tông chủ Tiêu Dao phái sau khi trốn về tông môn đã liên hợp bốn đại tông môn cùng với mấy chục đại môn phái dưới quyền bọn họ ban bố lệnh truy nã trên toàn bộ Bồng Lai Tiên giới, bốn người chúng ta bây giờ đã trở thành kẻ địch chung số một của Bồng Lai Tiên giới!"

"Còn về phần truyền tống trận bên kia, bốn đại tông môn phái ra hơn mười tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh, đồng dạng phòng vệ sâm nghiêm, chúng ta muốn rời khỏi Bồng Lai Tiên giới thì chỉ sợ không quá dễ dàng..."

Sau khi nghe Chúc Minh Phi kể lại xong, Diệp Trần cũng không thể không chau mày, nếu như ở lúc toàn thịnh chỉ có hơn mười cao thủ cảnh giới Nguyên Anh thì hắn đương nhiên sẽ không để vào mắt, lao thẳng tới giết ra ngoài là được.

Thế nhưng bây giờ thương thế của hắn chưa lành, thực lực giảm lớn cũng có chút lực bất tòng tâm.

Chúc Minh Phi lại nói:

"Diệp huynh đệ, bốn đại tông môn đã bắt đầu phái người đi lục soát thành, sớm muộn gì cũng sẽ lúc soát tới nơi này của chúng ta, ta nghĩ tới nghĩ lui, bây giờ cũng chỉ có một cái biện pháp..."

Diệp Trần lông mày nhíu lại, "Ngươi cứ nói thử xem!"

Chúc Minh Phi hít sâu một hơi nói:

"Ta phụ trách dụ những tên cao thủ trông coi Truyền Tống trận kia đi, Diệp huynh đệ ngươi mang theo Tô cô nương và đệ đệ của ta nhân cơ hội này rời khỏi Bồng Lai Tiên giới a!"

Rất rõ ràng, Chúc Minh Phi định dùng biện pháp giương đông kích tây tranh thủ thời gian cho bọn họ

Chúc Tiểu Bạch cũng hiểu ra ý đồ của ca ca mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức lộ ra vẻ lo lắng.

Diệp Trần trầm ngâm một lát, sau mới chậm rãi nói:

"Đây đúng là một cái biện pháp, chỉ có điều, phụ trách nhiệm vụ dẫn những cao thủ kia ra, nhất định phải để ta tới làm, bởi vì mục tiêu chủ yếu của bọn họ là ta mà không phải ngươi!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom