• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (7 Viewers)

  • Chương 621-625

Chương 621 Môn phái rác rưởi Dược Vương tông

Đằng trước núi Dược Vương tông, "Khặc khặc! Xem ra hôm nay thật đúng là ngày tháng tốt, không những Diệp Cuồng Tiên này tự chui đầu vào rọ, ngay cả dư nghiệt Hỏa Thần tông cũng đến đông đủ toàn bộ!"

Vân Thiên Thanh tông chủ Dược Vương tông, nhìn qua một nam thanh niên đang bị mọi người bao vây vào giữa, trên mặt đầy vẻ đắc ý.

Đây là nam thanh niên đầu đầy tóc đỏ, quanh người được một đám hỏa diễm nóng bỏng bao bọc vào trong, khí thế khá không tệ, vậy mà không kém Tông chủ Dược Vương tông và bốn đại trưởng lão!

"Vân Thiên Thanh! Ngươi giết cha mẹ ta, giết hại đồng môn ta, hôm nay ta phải để ngươi nợ máu trả bằng máu!"

Nam thanh niên kia quát lớn một tiếng, trực tiếp lăng không bước ra một bước, trong nháy mắt đã vợt tới trước người Vân Thiên Thanh trăm mét sau đó hung hăng đập một quyền ra ngoài!

Ầm ầm!

Tung ra một quyền này, lập tức một con Hỏa Long từ trong thân thể nam thanh niên này phát ra lao thẳng về phía Vân Thiên Thanh mà đi.

"Hừ!"

Trên mặt Vân Thiên Thanh lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, lập tức hừ lạnh một tiếng, cũng đồng dạng tung ra một quyền nghênh đón tiếp lấy!

Ầm ầm!

Một cái bóng mờ hình một con long khổng lồ màu xanh từ trong thân thể của Vân Thiên Thanh phát ra, uy thế còn ở phía trên cả đối phương.

Chỉ có điều sau khi con Thanh Long này gặp phải Hỏa Long thì ngay lập tức rơi vào hạ phong.

Ầm ầm!

Quyền kình hai người chạm vào nhau, không gian xung quanh rung động ầm ầm.

Cuối cùng lại là lực lượng ngang nhau!

Rất rõ ràng, người sáng suốt đều có thể thấy rằng nếu đó là đơn tu mà nói, tự nhiên là Vân Thiên Thanh càng hơn một bậc, chỉ có điều hắn tu luyện chính là công pháp hệ Mộc, nam thanh niên này tu luyện thì lại là công pháp hệ Hỏa.,

Lực sát thương của công pháp hệ Hỏa mạnh, còn lực sát thương của công pháp hệ Mộc thì thiên hướng về ôn hòa, hơn nữa công phá hệ Hỏa đối với độc công của Dược Vương tông cũng có tác dụng khắc chế cực lớn.

Cho nên tuy rằng tu vi của Vân Thiên Thanh cao thâm hơn so với đối phương rất nhiều nhưng lúc đấu lại chỉ ngang nhau, thậm chí còn hơi ở thế yếu hơn.

Vân Thiên Thanh đầu tiên là biến sắc, sau đó thì cười lạnh, nói:

"Khặc khặc! Không hổ là Chúc Minh Phi thiếu tông chủ Hỏa Thần tông, đứng đầu Tiên Long bảng! Không nghĩ ra tuổi ngươi còn trẻ như vậy mà đã đột phá tới cảnh giới Nguyên Anh!"

"Nếu như ngươi vẫn luôn trốn tránh không ra, lại cố gắng tu luyện mấy chục năm nữa, nói không chừng thật đúng là có thể trở thành người đầu tiên có thể đột phá cảnh giới Thiên Quân Hóa Thần của Bồng Lai Tiên giới từ ngàn năm trước trở lại đây!

"Đáng tiếc a! Ngươi vì tên đệ đệ phế vật kia của ngươi, vậy mà không tiếc đặt mình vào tình thế nguy hiểm, hôm nay ngươi đã tới, vậy Dược Vương tông ta có nói như thế nào cũng không thể để cho ngươi sống tiếp nữa!"

Vân Thiên Thanh nói xong lời này, hướng về phía các trưởng lão còn lại nháy mắt, mọi người thi nhau tiến lên, bắt đầu bao vây xung quanh nam thanh niên này, hiển nhiên là đang có ý định vây công.

Hoá ra, nam thanh niên tóc đỏ này bỗng nhiên chính là ca ca của Chúc Tiểu Bạch, mười năm qua vẫn luôn vững vàng đứng đầu ở trên Tiềm Long bảng, danh xưng Chúc Minh Phi thiếu tông chủ Hỏa Thần tông đệ nhất thiên tài Bồng Lai Tiên giới!

Chúc Minh Phi nhìn mọi người ở xung quanh một vòng, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, lấy thưc lực của hắn cũng chỉ có thể đánh ngang nhau với Vân Thiên Thanh, nếu lại có thêm bốn đại trưởng lão, nói như thế nào thì hắn cũng không phải đối thủ.

Huống chi, trên bốn đại trưởng lão Dược Vương tông còn có một vị có thực lực càng khủng bố hơn Vân Thiên Thu!

"Vân tông chủ, hôn nay tông chủ của bốn đại tông môn khác cũng đều ở đây, Chúc mỗ chỉ muốn hỏi ngươi một câu, Hỏa Thần tông ta đến cùng phạm phải sai lầm gì, vì sao các ngươi phải đồ sát người của tông môn chúng ta, trong mắt Dược Vương tông các ngươi nhưng còn có vương pháp sao?"

Hóa ra lúc này, xung quanh ngoại trừ cao thủ của Dược Vương tông ra còn có tông chủ của bốn đại tông môn, toàn bộ cũng đều đã đến Dược Vương cốc, giờ phút này đang lạnh nhạt thờ ơ ngồi ở nơi xa.

Đáng tiếc, đối mặt với lời chất vấn của Chúc Minh Phi, bốn đại tông môn khác chỉ đứng xa mà nhìn, không có một chút ý tứ muốn nhúng tay vào.

Vân Thiên Thanh dường như cũng đã sớm nghĩ tới sẽ có một kết quả như vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ đùa cợt, "Chúc Phi Minh, ngươi thật đúng là ngây thơ a! Tu Chân giới từ trước đến nay đều mạnh được yếu thua, Hỏa Thần tông ngươi tuy rằng chỉ là một cái tông môn nhị lưu cũng dám khiêu khích uy nghiêm của Dược Vương tông ta, đây cũng là thiên đại sai lầm!"

Đám tông chủ của bốn đại tông môn còn lại, nghe được điều này cũng lập tức thi nhau lộ ra nụ cười lạnh, vẫn thờ ơ lạnh nhạt như cũ.

Chúc Minh Phi thấy thế, một trái tim lập tức chìm xuống đấy cốc, vẻ mặt cũng trở nên lạnh lùng hơn, "Thật tốt! Coi là như thế, các ngươi bây giờ đã diệt Hỏa Thần tông, cần gì phải đuổi tận giết tuyệt?"

"Tiểu Bạch đệ đệ ta, chẳng qua chỉ mới mười bốn tuổi mà thôi, lại có tội lỗi gì? Các ngươi bắt hắn làm cái gì? Đơn giản chính là muốn dẫn ta ra thôi!"

"Dược Vương tông các ngươi, đường đường một trong ngũ đại tông môn, vậy mà là chuyện hèn hạ bỉ ổi như thế, không sợ bị người đời chế nhạo sao?"

Sắc mặt của Vân Thiên Thanh và bốn đại trưởng lão lập tức hơi đổi một chút, nói đến, việc này nếu như lan truyền ra ngoài, hoàn toàn chính xác có ảnh hưởng tới hình tượng ngũ đại tông môn của Dược Vương tông.

Tuy nhiên, hai mắt Vân Thiên Thanh đảo một cái đã nảy ra ý hay, cười lạnh nói:

"Chúc Minh Phi, ngươi cần phải làm rõ ràng, Chúc Tiểu Bạch đệ đệ ngươi cũng không phải chúng ta bắt tới!"

"Rõ ràng là hắn cấu kết kẻ xấu ở Thế Tục giới có mưu đồ làm loạn với Dược Vương tông chúng ta, hại chết Công Tôn trưởng lão Dược Vương tông chúng ta cùng với hơn mười tên đệ tử!"

Hai mắt Chúc Minh Phi trừng một cái, "Đây không có khả năng! Đệ đệ ta chưa bao giờ tiến vào Thế Tục giới, làm sao lại có thể cấu kết với kẻ xấu ở Thế Tục giới? Các ngươi muốn gán tội cho người khác thì sợ gì không có lý do?"

Vân Thiên Thanh lạnh lùng nói:

"Kẻ xấu Thế Tục giới kia bây giờ bị chúng ta vây ở bên trong Vạn Độc quật, mấy ngàn tên đệ tử Dược Vương tông chúng ta tất cả đều chứng kiến!"

"Chúc Minh Phi, đệ đệ ngươi cấu kết người Thế Tục giới, hành hung giết người ở Dược Vương tông ta, cái sai lầm này hắn nhưng là không trốn thoát được!"

Nói đến đây, hai mắt Vân Thiên Thanh bỗng nhiên đảo một cái, nảy ra ý hay, lời nói xoay chuyển:

"Như vậy đi! Chúc Minh Phi, chỉ cần ngươi nguyện ý tiến vào Vạn Độc quật, mang đầu người kia tới, Bổn tông chủ ngược lại có thể cân nhắc tha cho đệ đệ ngươi một cái mạng!"

Bốn đại trưởng lão còn lại nghe được điều này thì ngay lập tức hiểu ra được ý tứ của Vân Thiên Thanh, khóe miệng thi nhau lộ ra nụ cười âm hiểm.

Trong Vạn Độc quật cửu tử nhất sinh, chỉ cần Chúc Minh Phi đồng ý, bọn họ có thể không cần tốn nhiều sức, hơn nữa danh chính ngôn thuận diệt trì đi thiên tài đệ nhật Bồng Lai Tiên giới này!

Chúc Minh Phi chau mày, tuy rằng hắn cũng mơ hồ đoán được dụng tâm của Vân Thiên Thanh, thế nhưng trước mắt hắn không có biện pháp nào tốt hơn.

Luận thực lực, chỉ dựa vào lực lượng của một mình hắn thì tuyệt đối không có cách nào chống lại với Dược Vương tông.

Mà điều kiện Vân Thiên Thanh nói ra, hiển nhiên là biện pháp duy nhất cứu đệ đệ Chúc Tiểu Bạch của hắn!

Huống chi, xung quanh còn có các đại lão bá chủ bốn đại tông môn ở đây, chỉ cần hắn làm được điều kiện mà Vân Thiên Thanh đưa ra, cho rằng Vân Thiên Thanh này dù sao cũng là tông chủ của một tông môn, có lẽ không đến mức sẽ đổi ý.

"Được..."

Ngay vào lúc Chúc Minh Phi cắn răng một cái chuẩn bị đồng ý.

Bỗng nhiên, một giọng nói giống thần lôi đột nhiên vang lên ở trên bầu trời, "Dược Vương tông là một cái tông môn rác rưởi, các ngươi thật đúng không biết liêm sỉ là gì!"

Đám người Dược Vương tông nghe được giọng nói này thì vội vàng theo hướng tiếng kêu phát ra xoay người nhìn lại, sau đó vẻ mặt tất cả đều vì đó mà đại biến, "Tiểu tử kia, vậy mà còn sống đi ra khỏi Vạn Độc quật? Điều này sao có thể!"
Chương 622 Nháy mắt giết

Vạn Độc quật của Dược Vương tông, từ trước đến nay được biết đến là có vào không ra, cho dù là cao tầng Dược Vương tông cũng không dám xâm nhập vào trong đó.

Hơn nữa, bọn họ trước đó rõ ràng nghe được tiếng Diệp Trần và Ngũ Thải Thần Cáp đánh nhau.

Vốn cho rằng Diệp Trần sớm đã chết ở bên trong đó, không nghĩ tới thế mà còn có thể sống được mà đi ra.

Một bên khác, Diệp Trần chậm rãi đi vào trong tầm mắt của mọi người, sau lưng còn có hai người đi theo bỗng nhiên chính là Tô Mạn và Chúc Tiểu Bạch.

Hóa ra, ngay tại vừa rồi, Diệp Trần đi ra khỏi huyệt động trước tiên là tìm được Chúc Tiểu Bạch, cứu hắn ra dẫn hắn đi theo tới.

"Tiểu Bạch!"

Chúc Minh Phi nhìn thấy đệ đệ của mình, thừa dịp trong lúc mọi người của Dược Vương tông khiếp sợ, thân thể đã nhoáng một cái đi tới trước mặt ba người.

Chúc Tiểu Bạch cũng hết sức vui mừng:

"Ca!"

Hai huynh đệ trùng phùng tự nhiên đều vui vẻ khác thường.

Mà lúc này, Vân Thiên Thanh cũng phản ứng lại, lập tức quát:

"Chúc Minh Phi! Thấy được chưa, người này chính là hung đồ Thế Tục giới, giết mười mấy tên đệ tử Dược Vương tông chúng ta, tội ác tày trời!"

"Chỉ cần ngươi giết người này, Bổn tông chủ sẽ không truy cứu tội của ngươi và đệ đệ của ngươi, như thế nào?"

Chúc Minh Phi nhướng mày, ngược lại nhìn về phía Diệp Trần, trên mặt lộ ra vẻ do dự.

Bằng hai người hắn và Chúc Tiểu Bạch căn bản không thể nào là đối thủ của đám cao thủ Dược Vương tông.

Hơn nữa người thiếu niên trước mắt này, tuy rằng nhìn qua cực kỳ không đơn giản nhưng dù sao tuổi còn quá trẻ, đối phó hắn chắc là tương đối dễ dàng hơn một chút.

Huống chi, xung quanh còn có tông chủ của bốn đại tông môn khác, Vân Thiên Thanh cũng không sợ sẽ bị xảy ra tình huống trở mặt.

Mắt thấy Chúc Minh Phi đã động tâm tư, Chúc Tiểu Bạch ở một bên lập tức cuống lên:

"Ca! Ngươi đừng nghe lời nói bậy của hắn! Diệp đại ca là người tốt, trước đó chính là hắn đã cứu ta!"

"Hơn nữa ngươi suy nghĩ một chút, Dược Vương tông bọn họ tiêu diệt Hỏa Thần tông chúng ta, làm sao có thể sẽ để cho chúng ta còn sống?"

Chúc Minh Phi nghe được lời này của Chúc Tiểu Bạch, trong lòng lập tức chấn động, trên mặt lộ ra vẻ mặt xấu hổ:

"Tiểu đệ, ngươi nói đúng! Là vì huynh hồ đồ rồi!"

Nói đến đây, Chúc Minh Phi lại nhìn về phía Diệp Trần, nói:

"Vị huynh đệ kia, cám ơn ngươi đã cứu đệ đệ của ta, đợi chút nữa ta liều chết mở ra một đường máu cho các ngươi, ngươi mang theo bọn họ đi nhanh lên, Tiểu Bạch đệ đệ ta liền nhờ ngươi chiếu cố!"

Chúc Minh Phi nói xong, trên mặt lại lộ ra vẻ kiên quyết, hiển nhiên đã làm tốt chuẩn bị lúc nào cũng có thể liều mạng.

Tuy nhiên, ngay tại lúc Chúc Minh Phi chuẩn bị ra tay với mấy người Vân Thiên Thanh thì Diệp Trần ở một bên cũng đã đi trước hắn một bước, đi ra ngoài, "Ngươi chiếu cố tốt hai người bọn họ, đám rác rưởi Dược Vương tông này để ta tới giải quyết!"

Cùng lúc nói ra lời này, dưới chân Diệp Trần bũng nhiên giẫm một cái, trực tiếp tung người vọt lên, vọt tới chỗ mấy người Vân Thiên Thanh.

"Anh bạn nhỏ, ngươi đừng xung động..."

Chúc Minh Phi lập tức khẩn trương, muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.

Chúc Tiểu Bạch ở một bên nói:

"Ca, ngươi yên tâm đi, Diệp đại ca rất lợi hại!"

Chúc Minh Phi chau mày, lắc đầu thở dài nói:

"Ngươi không hiểu, Dược Vương tông làm một trong ngũ đại tông môn, chỉ là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh trở lên cũng đã có hơn mười vị!"

"Vân Thiên Thanh tông chủ Dược Vương tông và bốn đại trưởng lão càng có thực lực là cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, ngoài ra còn có vị kia, Vân Thiên Thu bài danh thứ ba trên Thiên bảng, càng là sâu không lường được!"

"Ai! Chỉ bằng mấy người chúng ta, muốn chống lại toàn bộ Dược Vương tông, không khác gì người si nói mộng, hôm nay sợ là khó thoát khỏi kiếp nạn này!"

Chúc Minh Phi nói xong lời này, khuôn mặt nhỏ của Chúc Tiểu Bạch cũng trở nên trắng bệch, ngược lại Tô Mạn ở một bên nhịn không được nói:

"Này, ngươi không được nâng cao chí khí của người khác mà diệt đi uy phong của mình nha, em trai của ta thế nhưng là rất lợi hại!"

Chúc Minh Phi liếc qua Tô Mạn, phát hiện nàng ta chỉ có tu vi Luyện Khí sơ kỳ, lập tức lắc đầu lần nữa, cũng lười lại đi tiếp tục giải thích với nàng.

Nhưng mà đúng vào lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên có một tiếng lôi đình vang lên, "Các phế vật Dược Vương tông! Các ngươi cùng lên đi! Diệp Cuồng Tiên ta hôm nay muốn đạp diệt Dược Vương tông các ngươi!"

Oanh!

Lời này của Diệp Trần vừa mới thốt ra, tất cả mọi người ngay lập tức đều xôn xao lên:

"Tiểu tử này! Giọng điệu thật ngông cuồng a!"

"Diệp Cuồng Tiên? Người này chính là ở Thế Tục giới, công khai thành lập môn phái tu chân, mời chào đệ tử, chính là Diệp Cuồng Tiên kia sao?"

"Hừ! Chẳng qua chỉ là một tên tu chân giả trong Thế Tục giới mà thôi, cũng dám nói ra lời nói ngông cuồng như thế!"

...

Mọi người bàn luận sôi nổi, vẻ mắt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ trào phúng giễu cợt.

Dù sao, trong mắt người của Bồng Lai Tiên giới, Thế Tục giới thuộc về thế giới cấp thấp, chẳng qua chỉ là một bầy kiến hôi mà thôi.

Huống chi, thiếu niên trước mắt này lại còn trẻ tuổi như thế, tu vi có thể cao tới đâu?

Cho dù ở Thế Tục giới có thể xưng vương xưng bá, đi tới Bồng Lai Tiên giới ngay cả cái rắm cũng không bằng!

Một tên trưởng lão của Dược Vương tông càng là trực tiếp từ trong đám người nhảy ra, giết thẳng tới Diệp Trần đang tới đây, "Tiểu tử cuồng vọng! Bản trưởng lão sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút sự lợi hại của Dược Vương tông chúng ta!"

Oanh!

Sau khi tê trưởng lão của Dược Vương tông kia từ trong đám người lao ra, tốc độ nhanh như chớp, trong nháy mắt đã lao tới trước mặt Diệp Trần, sau đó hung hăng vỗ xuống một chưởng.

Trong số những người ở đây, ngoại trừ mấy người Vân Thiên Thanh đã được chứng kiến sự lợi hại của Diệp Trần ra, những người khác cũng không biết thực lực của Diệp Trần:

"Vị này dường như là Hạ Hầu Thâm Thất trưởng lão của Dược Vương tông a?"

"Nghe nói tu vi của người này sớm đã đạt tới Nguyên Anh trung kỳ, trong Dược Vương tông, thực lực cũng có thể đứng vào mười vị trí đầu!"

"Người này ra tay, tiểu tử này chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"

...

Tất cả mọi người đều không coi trọng Diệp Trần, duy chỉ có mấy người Vân Thiên Thanh sau khi phản ứng lại thì sắc mặt thi nhau thay đổi lớn.

"Hạ Hầu trưởng lão! Mau trở lại!"

Vân Thiên Thanh hét lớn một tiếng, đáng tiếc lúc này đã muộn.

"Không biết tự lượng sức mình!"

Diệp Trần nhìn cũng không thèm nhìn Hạ Hầu trưởng lão kia, trực tiếp thuận tay vung ra một kiếm!

Ầm ầm!

Chúc Minh Phi ở phía dưới bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức làm người phải sợ hãi truyền tới, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, hai mắt lập tức trợn lên thật lớn!

Lúc này chỉ thấy, thiếu niên kia còn phải trẻ hơn hắn rất nhiều, tùy tiện vung ra một kiếm, kiếm mang vô cùng lăng lệ kia, vậy mà đạt tới độ dài kinh người ngàn mét!

Khí tức hủy diệt kinh khủng kia dường như muốn xé rách toàn bộ bầu trời!

"Cái gì!"

Chẳng những Chúc Minh Phi trợn mắt há hốc mồm, cao thủ của bốn đại tông môn còn lại, tất cả cũng đều có sắc mặt đại biến.

Mà vị Hạ Hầu trưởng lão kia càng là vẻ mặt lập tức trở nên trắng bệch vô cùng, thẳng đến tính mạng của hắn rơi vào trong thời khắc cuối cùng hắn mỡi bỗng nhiên hiểu được vì sao tông chủ muốn ngăn cản hắn xuất thủ.

Đáng tiếc chờ lúc hắn hiểu được thì cũng đã quá muộn rồi.

Ầm!

Không có bất kỳ hồi hộp nào cả, sau khi một kiếm kinh khủng này của Diệp Trần chém xuống, trong nháy mắt Hạ Hầu trưởng lão bị oanh thành cặn bã, thậm chí ngay cả một chút hài cốt cũng không còn.

Nháy mắt giết!

Toàn trường lập tức hoàn toàn yên tĩnh.

...

"Cái này...hắn giống như ngay cả cảnh giới Kim Đan cũng chưa có đạt tới a? Tại sao có thể có được thực lực cường đại như vậy?"

Chúc Minh Phi thì đã hoàn toàn choáng váng, quả thực không thể tin được những gì hắn vừa mới được chứng kiến.

Cái cằm của Tô Mạn thì hơi vênh lên, ngạo nghễ nói:

"Ta nói rồi mà, em trai của ta rất lợi hại, chắc chắn có thể đánh cho những người này phải kêu cha gọi mẹ!"

Chúc Minh Phi đầu tiên là hơi ngừng lại, sau đó lại lắc đầu lần nữa, thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Không có khả năng! Dù thực lực của hắn có thể so sánh với Vân Thiên Thu, thế nhưng dựa vào lực lượng của một mình hắn cũng không có khả năng đối kháng toàn bộ Dược Vương tông..."
Chương 623 Ta muốn giết người, ai cũng cứu không được!

Sau khi Diệp Trần hiển lộ ra thực lực, mấy người Vân Thiên Thanh đã được chứng kiến trước đó cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên, mà cao thủ của bốn đại tông môn khác thì tất cả đều thi nhau lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

"Không cần lãng phí thời gian nữa, các ngươi cùng lên đi!"

Sau khi Diệp Trần dùng một kiếm chém Hạ Hầu trưởng lão, cười lên một tiếng điên cuồng, vung Tử Quỳnh kiếm trong tay lên, trực tiếp hướng mấy người Vân Thiên Thanh lao tới.

"Đến hay lắm! Bày trận!"

Vân Thiên Thanh hét lớn một tiếng, tính cả bốn đại trưởng lão cùng lúc xuất thủ, lần nữa thi triển ra Ngụ Độc đại trận.

Sưu sưu sưu!

Năm con độc thú khôi lỗi, trong nháy mắt bao vây quanh Diệp Trần.

Rầm rầm rầm!

Ngũ độc đại trận này hoàn toàn chính xác không tầm thường, dưới sự phối hợp của năm người, lần nữa vây khốn Diệp Trần vào trong đại trận.

Diệp Trần tuy rằng thành thạo điêu luyện, thế nhưng độc thú khôi lỗi này có phòng ngự thật sự là rất cao, nếu hắn không sử dụng át chủ bài, nhất thời nửa khắc căn bản không có cách nào thoát khỏi sự quấy nhiễu của năm con khôi lỗi này.

Mọi người ở xung quanh thấy cảnh này thì thi nhau âm thầm lắc đầu, biểu hiện của Diệp Trần hoàn toàn chính xác là nằm ngoài dự liệu của bọn họ, chỉ đối kháng với ngũ đại cao thủ đỉnh cấp của Dược Vương tông mà hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong, cũng đã có thực lực mười vị trí đầu trên Thiên bảng.

Tuổi trẻ như vậy mà đã có thực lực như thế, hoàn toàn chính xác được xưng tụng là kinh tài tuyệt diễm.

Đáng tiếc, lực lượng của một người cuối cùng vẫn có hạn, dù có cố gắng thế nào đi nữa chỉ sợ cũng khó mà thay đổi được kết quả.

Chúc Minh Phi cũng không thể không âm thầm lắc đầu, Chúc Tiểu Bạch và Tô Mạn cũng có vẻ mắt mười phần khó coi.

Rất rõ ràng là đã lại không có người nào xem trọng Diệp Trần có thể đánh bại ngũ đại cao thủ của Dược Vương tông.

"Khặc khặc! Tiểu tử! Coi như ngươi có thể từ trong Vạn Độc quật trốn ra tới đây thì như thế nào? Ngươi cuối cùng vẫn không phá được Ngũ Độc đại trận của chúng ta, chúng ta xem như tiêu hao cũng có thể mài chết được ngươi!"

"Ngoan ngoãn quỳ xuống đầu hàng, sau đó tự phế tu vi của mình thì có lẽ chúng ta còn có thể tha cho ngươi một mạng!"

"Không sai! Giao công pháp ngươi tu luyện ra, báo ra sư môn của ngươi có thể lưu lại một mạng cho ngươi!"

...

Mấy người Vân Thiên Thanh thi nhau kêu gào.

Bọn họ tuy rằng dùng Ngũ Độc đại trận vây khốn được Diệp Trần, thật ra thì trong lòng cũng đang kinh hãi không thôi.

Phải biết, năm người bọn họ thế nhưng là là những người mạnh nhất trong Dược Vương tông ngoại trừ Thái Thượng trưởng lão Vân Thiên Thu ra!

Năm người phối hợp với nhau cũng khó khăn lắm mới chỉ vây khốn được đối phương, hơn nữa tu vi của đối phương rõ ràng ngay cả cảnh giới Kim Đan cũng không có đạt tới.

Điều này có ý nghĩa gì?

Mang ý nghĩa công pháp tu luyện của thiếu niên Thế Tục giới này nhất định là vô cùng nghịch thiên!

Đừng nói mấy người Vân Thiên Thanh động tâm tư, ngay cả ở trong mắt cao thủ bốn đại tông môn còn lại cũng thi nhau lộ ra vẻ cực nóng.

Không nghĩ tới, Diệp Trần nghe được những lời này thì lập tức cười lạnh, "Làm sao? Lại muốn đánh chủ ý tới công pháp của ta sao? Chỉ bằng các ngươi mấy tên phế vật này cũng xứng sao?"

Cùng lúc nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm một cái, sau đó cả người phóng lên tận trời, lại đột nhiên bay lên độ cao gần ngàn mét.

"Không được! Tiểu tử này muốn chạy trốn! Mau đuổi theo!"

Một tên trưởng lão trong đó thấy thế thì lập tức phi thân đuổi theo, ba tên trưởng lão còn lại cũng không cam chịu rớt lại phía sau, gần như đồng thời cũng đuổi theo.

Duy chỉ có Vân Thiên Than mơ hồ cảm nhận được một cỗ cảm giác không ổn, thế nhưng sau khi mắt thấy bốn người khác đều đã đuổi theo, hắn tự nhiên cũng không thể rơi lại phía sau.

Tuy nhiên, sau một vài giây, ở trên trời cao chợt truyền tới một giọng nói lạnh lùng:

"Nghịch Sinh Bách Chuyển, đệ nhất chuyển!"

Oanh!

Diệp Trần đã bay lên tới không trung có độ cao mấy ngàn mét so với mặt đất, khí tức đột nhiên tăng lên gấp đôi!

Kiếm mang màu tím cũng trở nên sáng chói hơn, hướng tên đại trưởng lão Dược Vương tông dẫn đầu đuổi theo kia hung hăng chém xuống một kiếm!

"Thiên Địa Nhất Kiếm!"

"Cái gì!"

Tên đại trưởng lão kia sắc mặt lập tức thay đổi hoàn toàn, làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Trần vốn đã không có sức đánh lại vậy mà có thể đột nhiên bộc phát ra thực lực cường đại đến như vậy!

Tuy nhiên, sau khi hắn kịp phản ứng lại, muốn tránh né cũng đã không kịp nữa rồi!

"Không!"

Tử Quỳnh kiếm chém xuống tới, vậy mà rõ ràng chỉ một kiếm đã chém con Ngô Công khôi lỗi kia thành hai nửa!

Hơn nữa thế đi không giảm, tính cả tên đại trưởng lão kia cũng trong nháy mắt chém nổ tung thành thịt vụn.

Công phá của Dược Vương tông, sức chiến đấu của bản thân không mạnh, tất cả đều dựa vào Khôi Lỗi thuật và Ngũ Độc trận pháp, lúc này mới có thể gắt gao vây khốn Diệp Trần.

Bây giờ trong năm người một người đã chết, mà thực lực của Diệp Trần lại tăng vọt gấp đôi!

Cứ kéo dài tình huống như thế, xu thế năm người vây công lập tức không còn sót lại chút nào.

Ba tên trưởng lão ở phía sau theo tới, nhìn thấy đồng bạn của mình bị một kiếm của Diệp Trần giết chết, tất cả ngay lập tức đều hoảng hốt.

"Mau lui lại!"

Ba người rống lớn một tiếng, liền muốn quay người chạy trốn, tuy nhiên Diệp Trần há lại sẽ cho bọn hắn cơ hội?

Rầm rầm rầm!

Trực tiếp lại là chém xuống liên tiếp ba kiếm!

Phối hợp thêm thân pháp nhanh như sét đánh không kịp bưng tai lại có Không Gian Pháp Tắc quỷ dị khó lường.

Bành bành bành!

Năm người đơn đả độc đấu, còn lâu mới là đối thủ của Diệp Trần, gần như không có bất kỳ chút sức phản kháng nào, đã bị Diệp Trần giết chết toàn bộ một cách dễ dàng.

Đám người Dược Vương tông ở phía dưới cùng cao thủ của bốn đại tông môn và hai huynh đệ Chúc Minh Phi sớm đã nhìn thấy mà trở nên hoàn toàn choáng váng.

Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, trước đó Diệp Trần đang ngang bằng dần dàn trở về thế yếu hơn, vậy mà trong nháy mắt đã hoàn thành đại nghịch chuyển kinh thiên!

Hơn nữa, vẫn là ở ngay trước mặt Vân Thiên Thu và tông chủ của bốn đại tông môn khác, một lần hành động giết chết bốn đại trưởng lão!

Hóa ra, Diệp Trần vừa rồi đột nhiên thoát khỏi vòng vây nhìn như muốn chạy trốn nhưng chẳng qua chỉ là một chiêu lấy lui làm tiến, dụ địch đuổi theo cuối cùng thừa dịp bất ngờ một lần hành động giết chết bốn tên đại trưởng lão!

Thậm chí ngay cả cường giả ở Thiên bảng như Vân Thiên Thu cũng đều không kịp phản ứng, hoàn toàn không kịp thời ứng cứu, bốn đại trưởng lão đã phải đi chầu ông vải.

"Ngươi cũng nạp mạng đi đi!"

Sau khi Diệp Trần dụ bốn bốn đại trưởng lão rồi giết sạch cả bốn ngay lập tức lại thuận thế hướng về phía Vân Thiên Thanh người chạy đến cuối cùng, đánh giết tới!

Vân Thiên Thanh ngay lập tức bị dọa cho suýt chút nữa phải đi tiểu, lập tức nhanh chóng lùi lại, đồng thời hướng về phía Vân Thiên Thu ở phía dưới hô to, "Thái Thượng trưởng lão nhanh cứu mạng a!"

Oanh!

Kiếm mang sáng chói hung hăng rơi xuống một lần nữa!

Sắc mặt của Vân Thiên Thanh trong nháy mắt trở nên trắng bệch vô cùng.

"Đi!"

Ở dưới sự điều khiển toàn lực của Vân Thiên Thanh, con Cự Xà khôi lỗi của hắn việc nghĩa chẳng từ nan ngăn cản.

Đáng tiếc,

Ở trước mắt kiếm mang sáng chói kia, Cự Xà khôi lỗi kia lại trở nên yếu đuối như thế.

Gần giống như là dao phay cắt dưa hấu, cả thân thể của nó bị chém thành hai đoạn!

"Chết đi!"

Kiếm mang trước đó thế đi vẫn không giảm, Diệp Trần sau đó lại tặng kèm thêm một kiếm nữa!

Ầm ầm!

Sắc mặt của Vân Thiên Thanh lập tức không còn một chút máu, một mặt tuyệt vọng.

Đúng lúc này, một giọng nói gài nua đột nhiên vang lên, "Tiểu tử! Đừng vội ngang ngược!"

Ầm!

Phía dưới vậy mà lại xuất hiện một đạo đao mang màu xanh không kém cỏi chút nào, cùng với kiếm mang kinh thiên của Diệp Trần hung hăng va chạm vào nhau.

Hóa ra lại là Vân Thiên Thu, cuối cùng ở thời khắc mấu chốt đã kịp thời chạy tới.

Ầm ầm!

Đao mang và kiếm mang đụng vào một chỗ, không gian xung quanh dường như muốn nổ tung lên, giống như ngay cả thời không cũng bị luồng sức mạnh mạnh mẽ này làm cho vặn vẹo.

Vân Thiên Thanh thấy thế thì lập tức cuồng hỉ không thôi.

Tuy nhiên, không đợi hắn hoàn toàn cao hứng trở lại, bên tai chợt truyền đến một giọng nói lãnh lẽo thấu tận xương, "Người mà Diệp Cuồng Tiên ta muốn giết thì ai cũng không cứu được!"

"Hư Không Thần Quyền!"

Oanh!

Vân Thiên Thanh vừa mới nghe nói như vậy thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái quyền ảnh to lớn màu vàng kim, khóe miệng của hắn vừa mới lộ ra nụ cười tươi trong nháy mắt cứng đờ lại tại chỗ.
Chương 624 Thống Khổ Chi Nguyên!

"Tiểu tử ngươi dám!"

Sau khi Vân Thiên Thu phản ứng lại thì ngay lập tức quát lớn một tiếng.

Đáng tiếc, đã quá muộn!

"Bành!"

Không có bất kỳ hội hộp nào, Vân Thiên Thanh ở dưới một quyền cuồng bạo của Diệp Trần, trong nháy mắt bị đánh nổ tung máu tươi bắn tung tóe trên không trung ngay cả cặn bã cũng không còn, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra.

Đường đường tông chủ Dược Vương tông, nhân vật cấp bá chủ Bồng Lai Tiên giới lại bị một quyền này của Diệp Trần đánh chết!

Tất cả mọi người thấy cảnh này thì tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.

Từ lúc Diệp Trần tỏ vẻ muốn chạy trốn đến lúc thực lực đột nhiên bộc phát, liên tiếp chém giết bốn đại trưởng lão Dược Vương tông, sau đó thừa thế xông lên đánh chết Vân Thiên Thanh.

Nói thì chậm, viết thì nhiều nhưng thật ra chẳng qua cũng chỉ ở trong một cái chớp mắt mà thôi.

Trước đó vẫn còn ở thế yếu, mắt thấy thiếu niên này không chống lại nổi, thế mà một lần hành động đã hoàn thành đảo ngược thế cờ!

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ thực sự khó có thể tưởng tượng được, một tên thiếu niên ở Thế Tục giới còn trẻ tuổi như vậy, vậy mà đã có được thực lực khủng bố như thế.

"Cái tên này đến cùng là có lai lịch gì? Làm sao lại mạnh tới như vậy!"

"Vừa rồi hắn giống như sử dụng một loại bí thuật nào đó làm cho thực lực lập tức mạnh lên rất nhiều!"

"Chỉ biểu hiện vừa rồi đến xem, thực lực bây giờ của người này có lẽ đã tiến vào ba vị trí đứng đầu trên Thiên bảng!"

"Chỉ sợ ngay cả Vân Thiên Thu cũng phải kém hắn một bậc!"

"Dược Vương tông lần này coi như đá trúng tấm sắt cứng rắn rồi!"

...

Mọi người bàn luận sôi nổi, mà huynh đệ Chúc Minh Phi phía dưới đồng dạng kinh hãi không thôi.

"Ca, Diệp đại ca thật là lợi hại!"

Trên mặt Chúc Minh Phi cũng lộ ra vẻ mặt cười khổ nói:

"Đúng vậy! Thiệt thòi ta vẫn luôn tự nhận đứng đầu Tiềm Long bảng, thiên phú tu luyện không thua kém bất luận kẻ nào, không nghĩ tới hôm nay mới biết được, chính mình chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng! Thật sự nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên a!"

Tô Mạn thì mặt đầy vẻ đắc ý, "Ta cũng đã nói, em trai của ta sẽ không thua!"

Chúc Minh Phi nghe được điều này, theo bản năng muốn phản bác, tuy nhiên nhớ tới trước đó liên tục bị đánh mặt, lời đến khóe miệng đành ngậm ngùi nuốt xuống.

Tuy nhiên trong lòng vẫn có chút không quá coi trọng Diệp Trần.

Dù sao, hắn tuy rằng giết chết Vân Thiên Thanh và bốn đại trưởng lão, thế nhưng người mạnh nhất Dược Vương tông lại là Vân Thiên Thu thì vẫn còn, hơn nữa cao thủ bốn đại tông môn khác chỉ sợ cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

Chẳng lẽ hắn muốn lấy lực lượng một người khiêu chiến ngũ đại tông môn hay sao?

Chính là Thiên Quân Hóa Thần ở đây chỉ sợ cũng không có lực lượng như vậy đi!

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi vậy mà....vậy mà giết chết Thiên Thanh con của ta, ta phải để cho ngươi chết!"

Vân Thiên Thu tận mắt nhìn thấy Vân Thiên Thanh bị một quyền của Diệp Trần đánh bại, cả người ngay lập tức phẫn nộ tới cực điểm, trong hai con ngươi gần như muốn phun ra lửa!

Oanh!

Cùng lúc lời nói của Vân Thiên Thu rơi xuống, phía sau đột nhiên xuất hiện một cái bóng mờ màu đỏ hình con Tri Chu (Nhện) to lớn, "Thiên, La, Địa, Võng!"

Vân Thiên Thu quát lớn thêm một tiếng, đồng thời song chưởng hướng Diệp Tràn bỗng nhiên đánh ra!

Rầm rầm rầm!

Cái bóng mờ hình con nhện khổng lồ kia vậy mà phun ra từng cái lưới lớn màu xanh, lập tức bảo phủ toàn bộ tất cả khoảng không của Dược Vương cốc vào trong đó, sau đó lại hướng tới bao phủ cả Diệp Trần mà đi.

Mọi người xung quanh thấy cảnh này thì lập tức thi nhau thay đổi sắc mặt, tất cả đều bắt đầu không tự chủ mà lùi lại.

"Đây chính là "Thiên La Địa Võng" tuyệt học thành danh của Vân Thiên Thu sao?"

"Nghe nói Vân Thiên Thu vì tăng công lực lên đã thôn phệ yêu đan của một con nhện lông đỏ, có thể phun ra lưới độc, đồng thời hút độc tố quanh năm, lưới độc kia kịch độc vô cùng, dính vào là chết ngay lập tức, khá đáng sợ!"

"Ai! Công pháp của Dược Vương tông bọn họ phần lớn đều có quan hệ với độc, tuy rằng thực lực của Vân Thiên Thu này cũng không tính là mạnh nhất, thế nhưng cho dù là Vô Nhai lão nhân người đứng đaià Thiên bảng chỉ sợ cũng không dám tùy tiện giao thủ với hắn!"

"Tiểu tử này gặp xui xẻo!"

...

Diệp Trần nhìn thấy một cái lưới lớn rạp trời kín đất kéo đến, hướng hắn bao phủ mà đến, đồng thời khẽ chau mày.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng trên những tấm lưới lớn này tất cả đều chứa kịch độc, cho dù là hắn không cẩn thận dính vào chỉ sợ không chết cũng bị trúng độc mà bị thương.

"Phá!"

Diệp Trần không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức vung Tử Quỳnh kiếm lên, bắt đầu ngăn cản những cái lưới độc kia.

Phốc!

Lưới độc bị Diệp Trần phá vỡ một cách dễ dàng.

Tuy nhiên, không đợi hắn thở dài một hơi thì lại có càng nhiều lưới độc hơn nữa đua nhau mà tới!

Hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh!

Sưu sưu sưu!

Thời gian ở trong một cái nháy mắt, Vân Thiên Thu trọn vẹn bắn ra mấy trăm tấm lưới độc!

Tuy rằng toàn bộ bị Diệp Trần dùng Tử Quỳnh kiếm trảm phá, thế nhưng những cái lưới độc bị phá rách kia thế mà chống chất lên ở xung quanh, cuối cùng tạo thành một cái quả bóng lưới thật dày rất lớn, bao phủ Diệp Trần vào trong đó.

Chúc Minh Phi ở phía dưới thấy cảnh này thì lập tức thất thanh nói:

"Không tốt! Đây là một cái bẫy! Diệp huynh đệ một khi bị lưới độc phong bế đường lui, Vân Thiên Thu sẽ sử dụng "Thống Khổ Chi Nguyên" tới đối phó hắn!"

Chúc Tiểu Bạch ở một bên, nghe được điều này thì sắc mặt cũng thay đổi lớn.

Tô Mạn thì một mặt khó hiểu nói:

"Thống Khổ Chi Nguyên là cái gì?"

Không đợi Chúc Minh Phi mở miêng, Chúc Tiểu Bạch ở một bên nói:

"Thống Khổ Chi Nguyên, nghe nói là độc cường đại nhất của Dược Vương tông mà lại là một loại độc nhằm vào linh hồn!"

"Người nào mà trúng loại độc này, sẽ lấy sự thống khổ đời này của hắn trải qua một lần nữa, hơn nữa thống khổ sẽ bị phóng đại lên tới nghìn lần, vạn lần!"

"Cuối cùng tâm trí cả người đều sẽ bị loại thống khổ cường đại này khống chế, rơi vào trong sự phẫn nộ vô tận, cuối cùng điên điên cuồng cuồng cho tới lúc chết!"

Đạp đạp!

Nghe xong lời giải thích của Chúc Tiểu Bạch, thân thể mềm mại của Tô Mạn lập tức run lên, suýt chút nữa thì ngất đi, sau đó nhìn về phía Chúc Minh Phi ở một bên, "Vậy ngươi còn chờ cái gì? Còn không nhanh đ giúp hắn một chút!"

Chúc Minh Phi thở dài một hơi, nói:

"Chỉ sợ cao thủ khác của Dược Vương tông và người của bốn đại tông môn khác sẽ không để cho ta giúp đỡ!"

Nói xong lời này,

Chúc Minh Phi bỗng nhiên vỗ ra một chưởng.

Oanh!

Một con Hoảng Long sáng chói từ trong lòng bàn tay của hắn phát ra công thẳng lên Vân Thiên Thu ở phía trên.

Tuy nhiên, con Hỏa Long kia vừa mới bay đi được một nửa đoạn đường, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện thân ảnh của một người đàn ông trung niên, vậy mà chỉ cần một chưởng đã đánh nổ con Hỏa Long kia!

"Tiểu gia hỏa, đây là ân toan giữa Dược Vương tông và Thế Tục giới, ngươi vẫn là không nên nhúng tay vào thì tốt hơn, nếu như ngươi cảm thấy ngứa thì bổn tông chủ ngược lại có thể tới chơi với ngươi!"

Sắc mặt của Chúc Minh Phi lập tức hơi đổi một chút, nhìn về phía Tô Mạn thấp giọng nói, "Thấy được chưa! Người này chính là Thượng Quan Vân Khuyết tông chủ của Thiên Lôi tông, Thiên Lôi tông và Dược Vương tông từ trước đến nay đều có quan hệ tốt, ta biết bọn họ chắc chắn sẽ không ngồi yên mà không để ý tới..."

Tô Mạn nghe được điều này thì lập tức rất là lo lắng, thế nhưng cũng không có biện pháp nào.

Nếu như ngay cả bọn họ cũng bị người vây công, chỉ sợ chẳng những không giúp gì được cho Diệp Trần, ngược lại sẽ để cho hắn phải lo lắng.

Một bên khác, Vân Thiên Thu bỗng nhiên quát lớn một tiếng:

"Phong!"

Ầm ầm!

Lưới độc đầy trời kia lập tức ngưng tụ vào một chỗ, trong nháy mắt tạo thành một quả cầu to lớn, bao khảo cả Diệp Trần và hắn vào trong đó.

"Khặc khặc!"

Vân Thiên Thu thấy mọi chuyện đều thuận lợi, lập tức điên cuồng cười lên một tiếng, "Tiểu tử! Có thể ép lão phu sử dụng một chiêu này, ngươi cũng đủ để kiêu ngạo, sau đó lão phu sẽ để cho ngươi hiểu, cái gì gọi là đau khổ đến không muốn sống! Kiệt kiệt kiệt!"

Một tiếng cười ghê rợn từ trên trời truyền xuống, mọi người ở phía dưới ngay lập tức cảm thấy trong lòng run rẩy một trận, nhất là ba người Tô Mạn càng là vẻ mặt trắng bệch vô cùng.
Chương 625 Nhập ma!

Giờ này khắc này, Diệp Trần cũng ý thức được, Vân Thiên Thu dường như sử dụng một loại át chủ bài nào đó, không thể không chau mày.

"Phá cho ta!"

Diệp Trần vung Tử Quỳnh kiếm lên, bỗng nhiên bổ ra một cái muốn phá vỡ lồng giam lưới độc trước mắt này.

Xoẹt xẹt!

Lưới độc cũng không kiên cố cho lắm, bị một kiếm này của Diệp Trần liền nhìn ra một vết nứt.

Tuy nhiên,

Không đợi Diệp Trần cao hứng trở lại thì cái vết nứt kia vậy mà nhanh chóng khép kín lại một lần nữa!

Xì xì xì ~

Hơn nữa những tơ lưới độc kia nhanh chóng gia tăng vậy mà cũng bao khỏa cả Tử Quỳnh kiếm vào trong đó!

Sau đó, từng chất lỏng màu nâu dọc theo những cái tơ độc kia lan tràn tới trên thân Tử Quỳnh kiếm sau đó hướng Diệp Trần ăn mòn mà tới.

"Hừ!"

Diệp Trần thấy thế thì lập tức hừ lạnh một tiếng, "Tam Muội chân hỏa!"

Oanh!

Tam Muội chân hỏa trong cơ thể trong nháy mắt bốc lên từ trong lòng bàn tay của Diệp Trần, chạy dọc theo Tử Quỳnh kiếm lan tràn mà đi.

Xì xì xì ~

Những nọc độc màu nâu kia gặp phải Tam Muội chân hỏa trong nháy mắt bị đốt cháy hầu như không còn mà những tơ độc quấn quanh thân Tử Quỳnh kiếm kia cũng vì đó mà giống như chuột thấy mèo thi nhau rút lui trở lại.

Tử Quỳnh kiếm trước đó bị tơ độc vây khốn cuối cùng cũng khôi phục sự tự do.

"Ồ!"

Vân Thiên Thu thấy cảnh này, trong miệng lập tức phát ra một tiếng kinh hô, "Tam Muội chân hỏa! Tiểu tử, ngươi thật đúng là khiến người không thể đoán trước được a!"

"Đáng tiếc, hôm nay coi như Tam Muội chân hỏa cũng không có cách nào có thể cứu được ngươi!"

Nói xong lời này, hai tay Vân Thiên Thu bỗng nhiên hợp lại, hai mắt đầu tiên là từ từ nhắm lại, sau đó bỗng nhiên trừng lên một cái, trong miệng quát to một tiếng:

"Thái!"

Oanh!

Trong mi tâm của Vân Thiên Thanh lập tức phát ra một đoàn hắc mang, bắn thẳng tới Diệp Trần.

Diệp Trần thấy thế, vẻ mặt cũng lập tức đại biến, "Lại là Thần Hồn Chi Độc!"

Cái gọi là Thần Hồn Chi Độc là thi thuật giả lấy hy sinh nguyên thần của chính mình để đánh đổi, thông qua các loại bí thuật và chất độc bồi dưỡng, tu luyện ra một loại độc công.

Loại độc thuật này với độc tố bình thường khác biệt, nhất định phải lấy lực lượng thần hồn làm vật trung gian, thông qua phương thức công kích bằng thần hồn đến công kích đối phương.

Mà tương ứng, bị công kích cũng chỉ có thể lấy lực lượng thần hồn đến để ngăn cản, công kích vật lý thông thường vô hiệu.

Bởi vì lực lượng thần hồn mà Tam Muội chân hỏa cũng theo đó mà mất đi tác dụng.

Oanh!

Diệp Tràn không kịp suy nghĩ nhiều, trong mi tâm cũng lật tức phát ra một đạo bạch quang cùng với đạo hắc mang kia va chạm vào nhau.

Lực lượng thần hồn của hai người đan vào một chỗ, lực lượng thần hồn của Diệp Trần trong nháy mắt nhận lấy ăn mòn.

"Hây!"

Vân Thiên Thu lại quát khẽ một tiếng nữa, bắt đầu tiếp tục phóng thích Thống Khổ Chi Nguyên.

Xì xì xì ~~

Thời gian một cái nháy mắt, toàn bộ bên trong lưới lớn đã hoàn toàn bị độc lực chiếm đoạt.

Diệp Trần tuy rằng tận lực chống cự, thế nhưng độc lực kia chỗ nào cũng nhúng tay vào, hơn nữa ở trong không gian kín trước mắt này, ngay cả tránh cũng không có chỗ để mà tránh.

"A!!"

Diệp Trần sơ sẩy một cái, bị một đạo độc lực ăn mòn, lập tức phát ra một tiếng gào thét thống khổ.

Vân Thiên Thu thấy thế lập tức hết sức vui mừng, lập tức lại thúc giục càng nhiều Thống Khổ Chi Nguyen hơn, hướng Diệp Trần ăn mòn mà đi.

Ầm!

Sau khi bị Thống Khổ Chi Nguyên ăn mòn, Diệp Trần chỉ cảm thấy trong đầu lập tức giống như muốn nổ tung!

Trong lúc hốt hoảng, đủ loại thống khổ kiếp trước trải qua, giống như thủy triều từ sâu trong ký ức của hắn cuồn cuộn mà ra.

"A!!"

Một lần nữa Diệp Trần hét lớn lên một tiếng, hai con ngươi gần như trong nháy mắt biến thành màu đỏ thắm, tóc càng là từng chiếc dựng ngược lên!

"Diệp Vô Thương! Mục Thiên Hoa! Thiên Lang tinh chủ! Thanh Hư đạo tôn! Quỳnh Hoa Tiên Đế!..."

Những kẻ thù kia ở kiếp trước để Diệp Trần khắc cốt minh tâm, lập tức bắt đầu từng kẻ tửng kẻ tất cả đều hiện lên ở trong nội tâm Diệp Trần...

Oanh!

Tràn ngập cừu hận và thống khổ, chuyển hóa thành sát ý ngập trời!

Ngay cả mọi người vây xem cũng bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ hàn ý khó có thể tưởng tượng được, giống như lập tức rơi vào trong hầm băng.

"Cái gì!"

Thấy cảnh này, ngay cả Vân Thiên Thu cũng giật mình kêu lên.

Ở trong suy nghĩ của hắn, đối phương chẳng qua chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, thống khổ trải qua hẳn là rất có hạn, cho nên hắn vừa ra tay đã không có lưu tình, xu thế muốn thống khổ trong lòng Diệp Trần hoàn toàn kích phát ra tới.

Thế nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Trần bị Thống Khổ Chi Nguyên kích phát ra lửa giận vậy mà lại đáng sợ tới như vậy!

Mà càng đáng sợ hơn chính là, người bình thường ở dưới sự đả kích thống khổ to lớn như vậy chỉ sợ tinh thần cũng sớm đã sụp đổ.

Mà Diệp Trần thì không phải vậy, lực ý chí của hắn vậy mà cũng cường hãn tới kinh người, không giống như một thiếu niên một chút nào mà giống như lão quái vật sống mấy trăm tuổi!

"Không tốt! Căn cứ kinh nghiệm mà các vị tiền bối để lại, Thống Khổ Chi Nguyên nếu không cách nào đánh tan tinh thần của đối phương ngược lại sẽ làm cho đối phương rơi vào ma đạo, thực lực tăng nhiều!"

Vân Thiên Thu nhìn qua đạo khí tức của thiếu niên kia giống như Tu La Địa Ngục, bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, lập tức sắc mặt kịch biến.

"Không được! Nhất định phải ngăn cản hắn lại!"

Ngay vào lúc Vân Thiên Thu chuẩn bị thu hồi Thống Khổ Chi Nguyên, Diệp Trần vẫn đang ở vào trong trạng thái điên cuồng, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hai trong mắt đỏ ngầu, gắt gao nhìn chằm chằm vào Vân Thiên Thu, giọng nói ấy vậy mà cũng trở nên vô cùng khàn khàn, "Ta muốn tất cả các ngươi....toàn bộ đều phải chết!"

Oanh!

Diệp Trần đã rơi vào trong trạng thái bùng nổ, vung Tử Quỳnh kiếm trong tay lên, trực tiếp lao về phía Vân Thiên Thu.

Trên thân thanh Tử Quỳnh kiếm vậy mà cũng mơ hồ xuất hiện một đạo huyết mang yêu dị!

Vân Thiên Thu lập tức hoảng hốt, hai tay vội vàng hợp lại, lưới độc ở khắp nơi trên bầu trời lập tức tập trung lại một chỗ, ngăn cản ở trước mặt Diệp Trần.

Bành!

Diệp Trần chém xuống tới một kiếm, những lưới độc kia trong nháy mắt bị chém làm hai nửa.

Mà lồng giam lưới độc kia cũng bị một kiếm này của Diệp Trần dễ dàng trảm phá.

"Chết!"

Thân thể Diệp Trần giống như quỷ mị, sử dụng thân thông Súc Địa Thành Thốn vượt qua khoảng cách mấy ngàn mét, lần nữa đi tới trước mặt Vân Thiên Thu.

"Cái gì!"

Vân Thiên Thu thấy Diệp Tràn lập tức trở nên cường hãn như thế, mặt mo đều muốn dọa đến tái mét, vội vàng từ bên trong Càn Khôn Trạc gọi ra một đống pháp bảo và khôi lỗi. Bành bành bành!

Tuy nhiên những cái pháp bảo những con khôi lỗi này ở trước mặt Diệp Trần lại giống như dưa hấu với cải trắng, căn bản không chịu nổi một kích.

Tuy nhiên, sau khi một cái pháp bảo cuối cùng bị một kiếm của Diệp Trần trảm phá, uy lực của kiếm mang cũng thay đổi yếu đi rất nhiều.

Vân Thiên Thu lần nữa vung ra một đao cuối cùng miễn cưỡng đỡ được một kích này của Diệp Trần, tuy nhiên cả người cũng ngay lập tức bắn ra ngoài, đồng thời ở trên không trung điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi!

Mọi người ở xung quanh vây xem lập tức từng tên cho đến toàn bộ đều phải trợn mắt há hốc mồm.

Bọn họ bỗng nhiên khiếp sợ nhận ra, tiểu tử thần bí của Thế Tục giới trước mắt này quả thực giống như con gián đánh mãi không chết, hơn nữa càng đánh càng mạnh!

Trước đó rõ ràng đã ở thế yếu, vậy mà thực lực lại tăng vọt lên một lần nữa, ngay cả Vân Thiên Thu nằm ở năm vị trí đầu trên Thiên bảng cũng đã không phải là đối thủ của hắn.

"Các ngươi còn đứng thất thần ra đó làm cái gì? Còn không mau giúp ta một tay!"

Vân Thiên Thu sau khi bị một kiếm của Diệp Trần chém cho thổ huyết, lập tức hướng về phía đám người Dược Vương tông ở dưới rống lớn.

"Nhanh! Dùng hộ tông đại trận!"

Hơn ngàn tên đệ tử Dược Vương tông ở phía dưới nghe thấy vậy, lập tức thi nhau xuất thủ, công lực của mọi người thông qua đại trận tập trung vào một chỗ vậy mà hóa thành một cái bàn tay khổng lồ màu xanh dài tới hơn ngàn mét, hướng về phía Diệp Trần hung hăng chộp tới.

Mà lúc này, Diệp Trần gần như đã sắp muốn nhập ma, khóe miệng bỗng nhiên hơi nhếch lên, trong hai tròng mắt đỏ ngầu, lộ ra vẻ tà ác nồng đậm, mở miệng nói ra từng chữ một:

"Hôm nay, các ngươi ai cũng đừng nghĩ còn sống mà rời khỏi chỗ này!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom