-
Chương 771-775
Chương 771 Minh Đế, Minh Thương Tầm!
Tới tinh cầu vô danh, Diệp Trần chạy tới một vùng hoang dã, bỗng nhiên phía trước đột nhiên xuất hiện một cái hẻm núi hẹp dài, vách đá hai bên cao tới vạn mét, mà lối vào hẻm núi cũng chỉ có rộng vài chục thước, bên trong tối thui đen như mực, giống như một đạo kết giới ngăn cản, làm cho không một ai có thể nhìn thấy rõ ràng tình trạng bên trong.
Dưới chân Diệp Trần dừng lại một chút, tự nhủ:
"Dựa theo bản đồ chỉ dẫn, nơi này chắc là Tuyệt Ảnh cốc, mà lối vào tiến vào di tích Diệt Thế tiên quân, nghe nói ở trong Tuyệt Ảnh cốc này..."
Lúc trước hắn thế nhưng là tốn không ít linh thạch, lúc này mới thăm dò được chỗ di tích của Diệt Thế tiên quân, tuy nhiên cũng chỉ là biết một số tin tức chung chung, tin tức chính xác thì nghe nói chỉ có tứ đại gia tộc của tinh vực Nam Đẩu biết, người bình thường căn bản không có biện pháp đạt được.
Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị tiến vào hẻm núi tìm tòi thật giả thì bất chợt ở phía xa đằng sau truyền đến tiếng âm thanh xao động.
Thần niệm Diệp Trần khẽ động đã quét nhìn khí tức người tới một lần, "Tổng cộng có bảy người, năm người có cảnh giới Nguyên Anh, một người chắc là cảnh giới Hóa Thần, còn có một người chỉ có thực lực cảnh giới Kim Đan đỉnh phong..."
Sau khi thần niệm hơi đảo một cái, Diệp Trần thu liễm khí tức của mình lại, thân thể nhoáng một cái trốn đến đằng sau một khối nham thạch.
Chỉ một lát sau, một đám người xuất hiện ở trước hẻm núi, quả nhiên là bảy người, một ông lão có khí tức hùng hậu, bốn người đàn ông trung niên ăn mặc quần áo hộ vệ, một tên nam thanh niên anh tuấn và một cô gái có bộ dáng đáng yêu.
Diệp Trần thông qua khe đá lặng lẽ quét ở trên thân chín người bảy người này một lần, chờ khi hắn nhìn vào nữ tử dáng yêu kia thì lập tức hai mắt trừng lên một cái, suýt nữa thì hét lên, "Nàng ta là...Minh Thương Tầm?"
Hóa ra cô gái có bộ dáng xinh đẹp đáng yêu này lại là bạn cũ của Diệp Trần ở kiếp trước.
Xác thực mà nói, người này ở kiếp trước được Diệp Trần thu nhập ở dưới trướng, là một trong tứ đại tướng dưới tay hắn!
Chỉ có điều để Diệp Trần cảm thấy kinh ngạc chính là, ở trong trí nhớ kiếp trước của hắn, Minh Thương Tâm thế nhưng là hỗn thế ma nữ làm cho cả Tu Chân giới đều chỉ nghe tin đã sợ mất mật, động một chút lại diệt cả nhà người ta được thế nhân xưng là Minh Đế, chỉ nói về hung danh thì thậm chí còn hơn cả Diệp Trần!
Hơn nữa nàng ta thích mặc mặc quần áo của nam nhân, hơn nữa mang theo một cái mặt nạ khô lâu, chưa bao giờ lấy bộ mặt thật ra đối với người đời, ngoại trừ Diệp Trần và một số ít người ra thì có rất ít người biết được Minh Đế danh chấn toàn bộ Tu Chân giới, nhưng thật ra là một nữ tử mà còn lại là một đại mỹ nhân.
Chỉ có điều, để Diệp Trần làm sao cũng không nghĩ ra chính là Minh Thương Tầm lúc này lại còn là một cô gái có bộ dáng ngọt ngào đáng yêu, tuy rằng nàng ta bây giờ còn chưa đầy hai mươi tuổi cũng đã có tu vi cảnh giới Nguyên Anh tầng sáu thì quả thật là thiên tài tu luyện ít có, nhưng so với vị Minh Đế kiếp trước kia giết người như ngóe thì thực sự không được phù hợp cho lắm.
"Chẳng lẽ là ta nhận nhầm? Nàng ta chỉ có bộ dáng tương đối giống với Minh Thương Tầm?"
Trong lúc nhất thời, Diệp Trần cũng có chút không xác định được.
Ngay tại lúc Diệp Trần đang âm thầm suy nghĩ, chỉ nghe được người nam tử thanh niên anh tuấn kia bỗng nhiên mở miệng, "Thương Tầm tiểu thư, Tuyệt Ảnh cốc chính là ở phía trước, lối vào tiến vào di tích Diệt Thế tiên quân là ở trong Tuyệt Ảnh cốc này, chúng ta phải đi nhanh hơn đi, nếu để cho tam đại gia tộc khác biết được, vượt lên tìm được di tích Diệt Thế tiên quân trước vậy coi như không ổn!"
Nghe được cách gọi của nam tử thanh niên kia, Diệp Trần lập tức đã có thể xác định, cô nàng đáng yêu trước mắt này có lẽ là Minh Đế, Minh Thương Tâm, về sau hung danh truyền khắp toàn bộ Tu Chân giới!
"Đã gặp được thì không bằng kết bạn với nha đầu này trước một chút!"
Kiếp trước, hai người tuy rằng có danh nghĩa là chủ tớ nhưng lại giống như huynh muội sư đồ, tình cảm có chút không cạn, bây giờ đã gặp được, Diệp Trần nói cái gì cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội quen biết này.
Nghĩ tới đây, Diệp Trần vốn đã thu liễm khí tức lại, thì bây giờ cố ý phóng xuất ra một tia.
"Người nào? Đi ra!"
Trong bảy người này thì chỉ có duy nhất ông lão cảnh giới Hóa Thần kia, trong nháy mắt đã nhận ra, khí tức mà Diệp Trần cố ý thả ra, lập tức quát lớn một tiếng, gắt gao nhìm chằm chằm chỗ khối nham thạch mà Diệp Trần đứng kia, mà năm người đàn ông trung niên mặc quần áo hộ vệ kia thì cũng lập tức thi nhau lấy vũ khí ra, mọi người tạo ra trận thế sẵn sàng đón quân địch.
"Đừng động thủ! Ta chỉ là đi ngang qua, cũng không có ác ý!"
Diệp Trần trực tiếp từ đằng sau nham thạch nhảy ra ngoài, hướng về phía mọi người khẽ mỉm cười nói.
Lão giả kia cẩn thận quan sát Diệp Trần một lát, dường như cũng đã nhìn ra hắn chỉ có tu vi cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn, vẻ mặt trong nháy mắt cũng thoải mái hơn rất nhiều, hướng về phía Diệp Trần khoát tay áo, một mặt lãnh đạm nói:
"Nếu là đi ngang qua, vậy thì ngươi rời khỏi đây đi!"
Diệp Trần còn chưa có làm quen được với Minh Thương Tầm thì sao có thể rời đi như vậy? Thế là mỉm cười lần nữa, nói:
"Các ngươi chắc là cũng đi tìm di tích của Diệt Thế tiên quân a? Ta ngược lại thật ra biết một chút tin tức liên quan tới Diệt Thế tiên quân, nói không chừng có thể giúp chút gì đó, không bằng chúng ta cùng nhau đồng hành có được không?"
Diệp Trần cũng không tính là ăn bậy nói bừa, tuy rằng hắn chưa từng đi di tích của Diệp Thế tiên quân, nhưng kiếp trước đối với câu chuyện cuộc đời của Diệt Thế tiên quân còn tính là khá hiểu rõ.
Minh Thương Tầm kia rõ ràng còn non và xanh, nghe được lời này của Diệp Trần thì trên gương mặt đáng yêu kia lập tức hiện ra vẻ vui mừng, suýt chút nữa thì muốn đáp ứng.
Không nghĩ tới, ông lão kia lại hừ lạnh một tiếng, nói chen vào:
"Không cần! Nếu như không rời khỏi đây, đừng trách lão phu không khách khí!"
Nói xong, khí tức trên người ông lão kia cũng theo đó mà dâng lên.
Diệp Trần cũng không nghĩ tới ông lão này tâm tư đề phong lại cao như vậy, trong lúc nhất thời cũng có chút do dự.
Lấy tu vi bây giờ của hắn một cái tay là có thể giết chết ông lão này, nhưng người này rõ ràng là trưởng bối của Minh Thương Tầm, hắn tự nhiên không thể làm như vậy.
Ngay vào lúc Diệp Trần muốn từ bỏ, chuẩn bị tìm thời cơ khác thì Minh Thương Tầm ở một bên mở miệng, "Kim lão, ta nhìn hắn chỉ có một người, đối với chúng ta cũng không có uy hiếp, không chừng hắn nói là sự thật thì sao? Hay là mang theo hắn đi!"
Kim lão chau mày, "Thế nhưng là lai lịch của người này không rõ, nếu như mà là gian tế của tam đại gia tộc thì sợ rằng sẽ gây bất lợi cho chúng ta a!"
Minh Thương Tầm nhỏ giọng nói:
"Nếu như hắn thật là gian tế của tam đại gia tộc khác, chỉ bằng tu vi cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn của hắn, căn bản không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với chúng ta, chúng ta cũng dễ dàng nhìn một chút, đối phương đến tột cùng muốn làm gì?"
Kim lão nghe xong thì lập tức cảm thấy có đạo lý, thế là gật một cái, "Tiểu thư đã mở miệng, vậy thì theo lời nói của ngài để tiểu tử này cùng đi với chúng ta đi!"
Diệp Trần nghe đối thoại của hai người vào trong tai, không thể không âm thầm gật đầu, "Nha đầu này bây giờ, tuy rằng kinh nghiệm sống còn chưa nhiều, nhưng cũng không phải là không có tâm cơ, chỉ là so sánh với về sau Minh Đế tâm ngoan thủ lạt thì vẫn là có cách biệt một trời a! Thật không biết đến cùng nàng ta trải qua chuyện gì vậy mà có thể từ một cô nàng đáng yêu tươi tắn như ánh nắng mặt trời này lại trở thành đại ma đầu tuyệt thế giết người không chớp mắt!"
Đạo suy nghĩ tò mò này ở trong lòng chợt lóe lên, Diệp Trần chậm rãi đi lên trước, hướng về phía Minh Thương Tầm mỉm cười, "Ta tên là Diệp Trần, đa tạ tiểu thư để cho ta đi cùng, nếu có bất luận việc gì cần, cứ việc nói thẳng!"
Minh Thương Tầm cũng hiện ra một nụ cười ngọt ngào, "Ta tên là Minh Thương Tầm, ngươi trực tiếp gọi tên của ta là được rồi!"
Chương 772 Minh Thương Tầm khủng hoảng!
Sau khi Diệp Trần gia nhập đội ngũ, mọi người cùng nhau bước vào bên trong kết giới.
Bên trong kết giới chẳng những lờ mờ không ánh sáng, hơn nữa còn âm u lạnh lẽo ẩm ướt, tuy nhiên đối với những tu chân giả này mà nói, tự nhiên không coi vào đâu.
Thỉnh thoảng xuất hiện một số yêu thú không biết tên cũng sẽ được mấy tên thị vệ của Minh Thương Tầm nhẹ nhõm diệt trừ, lại thêm còn có Kim lão cảnh giới Hóa Thần tọa trấn kia, một đường ngược lại là thông suốt không gặp trở ngại.
Tuy nhiên, tên nam tử thanh niên anh tuấn kia lại dẫn tới sự chú ý của Diệp Trần.
Diệp Trần phát hiện, cái tên này cách mỗi một đoạn thời gian sẽ lặng lẽ lưu lại một chút bột phấn ở trên đường, chắc là một loại dược vật dùng để truy tung nào đó!
Chỉ có điều, những người khác dường như đối với cái tên này rất là tín nhiệm, cho nên ngoại trừ Diệp Trần ra thì những người còn lại, kể cả vị Kim lão kia cũng đều không có phát hiện tình huống này.
"Xem ra người hầu này của Minh Thương Tầm không phải là thứ gì tốt a!"
Thông qua câu chuyện của đám người Minh Thương Tầm thì Diệp Trần bết, cái tên nam tử thanh niên anh tuấn này tên là Minh Thương Hải, gia gia của hắn là lão quản gia của Minh gia, bởi vì đã từng cứu thái gia gia của Minh Thương Tầm mà được ban cho họ Minh, địa vị ở Minh gia không thua gì những trưởng lão chân chính kia của Minh gia.
Bởi vậy, Minh Thương Hải này tuy rằng được gọi là gia thần của Minh gia, lại gần như được hưởng địa vị giống như với tiểu thư công tử khác, chỉ là hơi không bằng mà thôi.
Lại thêm Minh Thương Hải và Minh Thương Tầm, tuổi tác của hai người cũng tương đương, từ nhỏ lớn lên cùng nhau cũng được coi là thanh mai trúc mã.
Hơn nữa, Diệp Trần còn phát hiện, trong ánh mắt của Minh Thương Hải nhìn về phía Minh Thương Tầm dường như mơ hồ hiển lộ ra nồng đậm vẻ muốn chiếm lấy làm của riêng!
Sau khi Diệp Trần phát hiện động tác nhỏ này của Minh Thương Hải thì cũng không có lập tức vạch trần hắn, hắn ngược lại là muốn biết, Minh Thương Hải này đến tột cùng là muốn làm gì?
"Kim lão, chúng ta đều chạy đi đường lâu như vậy rồi, không bằng trước tiên dừng lại nghỉ ngơi một lát đi!"
Mọi người đi ngang qua một cái hồ thì Minh Thương Hải bỗng nhiên mở miệng đề nghị.
Kim lão nhẹ gật đầu, "Cũng được! Mọi người điều chỉnh trạng thá một chút, nhỡ đâu gặp phải người của tam đại gia tộc khác thì còn có thể ứng phó!"
Thế là mọi người thi nhau ngồi xếp bằng xuống bắt đầu điều tức.
Nửa giờ sau, mọi người nghỉ ngơi cũng gần đủ rồi, chuẩn bị tiếp tục lên đường.
Tuy nhiên, ngay vào lúc này, sa sa sa!!
Xung quanh vang lên một trận xao động, Kim lão lập tức trừng hai mắt một cái, khẽ quát một tiếng, "Có thể là người của tam đại gia tộc khác, mọi người đề phòng!"
Đồng thời thân thể nhoáng một cái ngăn ở trước mặt Minh Thương Tầm, những người còn lại cũng thi nhau nắm chặt binh khí trong tay, mọi người tạo ra trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Duy chỉ có trên mặt của Minh Thương Hải thì hiện ra vẻ vui mừng.
Chẳng mấy chốc, hơn mười đạo thân ảnh xuất hiện ở trước mắt, vây mọi người vào giữa, hơn mười đạo thân ảnh này có khí thế cường hãn, thậm chí trong đó có khí tức của một ông lão không kém Kim lão kia một chút nào, bỗng nhiên cũng là một vị cường giả Hóa Thần!
"Ngươi là Hỏa Vân thiên quân của Vạn Sát môn? Các ngươi là người của Vạn Sát môn?"
Kim lão liếc mắt là đã nhận ra thân phận của tên lão giả này, không thể không kinh hô lên.
Vạn Sát môn!
Chính là tổ chức sát thủ ở trong phạm vi mấy chục cái tinh vực khiến người nghe tin thôi cũng đã sợ mất mật.
Mà ông lão trước mắt gọi là Hỏa Vân thiên quân này thì là cao thủ đỉnh cấp của Vạn Sát môn.
"Khặc khặc!"
Hỏa Vân thiên quân đầu tiên là sững sờ, sau đó thì phát ra một tiếng cười tà khàn khàn, "Ánh mắt của các hạ! Vậy mà có thể liếc mắt là đã nhận ra được lai lịch của lão phu! Ngươi đã biết chúng ta đến từ Vạn Sát môn, vậy thì chắc là hiểu rõ, chúng ta làm chính là mua bán giết người!"
Nói đến đây, Hỏa Vân thiên quân chỉ chỉ Minh Thương Tầm lại nói tiếp, "Có người muốn tính mạng của nha đầu này, những người khác nếu như không muốn chết thì mời nhanh chóng rời đi đi!"
Oanh!
Lời này của Hỏa Vân thiên quân vừa ra khỏi miệng thì sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi lớn.
"Là ai muốn giết Thương Tầm tiểu thư? Chúng ta có thể giao cho các hạ gấp đôi giá cả!"
Kim lão hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói.
Đối mặt với Hỏa Vân thiên quân trước mắt này được biết dến với sự hung hãn, hắn cũng không có nắm chắc quá lớn.
Không nghĩ tới, Hỏa Vân thiên quân cười khặc khặc một tiếng, "Thật có lỗi! Kim chủ cho giá cả đã không thấp, hơn nữa Vạn Sát môn chúng ta cũng có phép tắc của chúng ta, nhiệm vụ đã tiếp nhận vậy thì phải hoàn thành!"
Kim lão nghe được điều này thì lông mày lập tức nhíu chặt hơn, trầm giọng nói:
"Đã như vậy, vậy thì lão phu đến lĩnh giáo cao chiêu của các hạ!"
Nói xong, Kim lão liền muốn động thủ.
Tuy nhiên, vào đúng lúc này, bỗng nhiên lại có một giọng nói vang lên, "Kim trưởng lão, ngươi chỉ la khách khanh trưởng lão của Minh gia ta mà thôi, cần gì phải vì tiểu nha đầu này, không công mà lấy tính mạng của mình ra đây?"
Giọng nói rơi xuống, một tên nam tử thanh niên mặc một bộ quần áo màu trắng, từ đám người đằng sau chậm rãi đi ra, bên cạnh còn đi theo một ông lão khí tức vậy mà không thua kém gì Kim lão và Hỏa Vân thiên quân, cũng là một tên Hóa Thần thiên quân!
"Đại công tử!"
"Đại trưởng lão!"
Nhìn thấy hai người kia xuất hiện, Kim lão, Minh Thương Tầm và một loại hộ vệ, tất cả lập tức đều sợ ngây người.
"Minh Thương Sơn! Hóa ra người muốn giết ta là ngươi!"
Minh Thương Tầm gắt gao nhìn chằm chằm vào thanh niên áo trắng kia, trong đôi mắt đẹp gần như muốn phun ra lửa.
Hóa ra, nam thanh niên kia lại là Địa công tử của Minh gia, hai người Minh Thương Tầm và Minh Thương Sơn là hai anh em cùng cha khác mẹ!
Mà ông lão kia thì luôn ủng hộ cho Minh Thương Sơn, đại trưởng lão của Minh gia!
Lúc này coi như thằng ngu cũng có thể hiểu được, những người của Vạn Sát môn này là Minh Thương Sơn mời đến để giết muội muội của mình!
"Khặc khặc! Muội muội tốt của ta, ngươi cũng đừng trách ca ca ta, Minh gia chỉ cần có ngươi ở một ngày thì ta mãi không có ngày nổi danh, ca ca ta cũng chỉ đành thừa cơ hội này giết ngươi đi!"
Hoá ra,
Minh Thương Sơn làm con trưởng trong nhà, vốn là nhân tuyển có một không hai cho vị trí gia chủ đời sau.
Cũng bởi vì thiên phú tu luyện của Minh Thương Tầm quá cao, rất được lão tổ Minh gia yêu thích cho nên Minh Thương Sơn vẫn luôn bị áp chế, thậm chí ngay cả chuyện lớn lần này đi tìm kiếm di tích Diệt Thế tiên quân cũng giao cho Minh Thương Tầm này.
Minh Thương Sơn đối với muội muội này của mình tự nhiên càng thêm ghen ghết.
Bạch bạch bạch!
Minh Thương Tầm nghe được điều này không thể không lùi lại mấy bước liên tiếp, trên gương mặt xinh đẹp vô cùng trắng bệch.
Tuy rằng hắn và Minh Thương Sơn vẫn luôn bất hòa, nhưng dù sao cũng là anh em, nàng ta bây giờ không có nghĩ đến, Minh Thương Sơn vì vị trí gia chủ lại muốn thuê sát thủ đến diệt trừ chính mình!
"Không đúng! Đoạn dường chúng ta đi tới này căn bản không có người biết, các ngươi làm sao lại dễ dàng tìm đến nơi này như vậy? Trừ khi có người mật báo..."
Minh Thương Tầm bỗng nhiên lại nghĩ đến một vấn đề không thể không nhìn về phía Diệp Trần ở bên cạnh một cái:
"Chẳng lẽ là hắn?"
Tuy nhiên, đạo suy nghĩ này vừa mới dâng lên thì Minh Thương Hải vẫn đứng ở bên cạnh Minh Thương Tầm bỗng nhiên từ trong đám người nhảy ra ngoài, nhanh chóng gia nhập vào bên trong trận doanh của Minh Thương Sơn, "Đại công tử, chuyện ngài phân phó, Thương Hải đã làm được, chuyện mà ngài đã đáp ứng ta, ngài không có quên a?"
Hai mắt Minh Thương Sơn khẽ híp một cái, vỗ vỗ bả vai Minh Thương Hải cười nói, "Yên tâm! Chờ bắt được con xú nha đầu này thì giao cho ngươi tùy ý xử trí!"
Oanh!
Thấy cảnh này, Minh Thương Tầm lập tức như bị sét đánh, vẻ mặt trắng bệch vô cùng.
Chương 773 Ta có thể giúp ngươi giết tất cả bọn họ!
Nàng ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, người bán chính mình kia vậy mà lại là Minh Thương Hải, người mà nàng ta vẫn luôn xem như ca ca ruột
"Tại sao? Minh Thương Hải! Ta vẫn luôn coi ngươi là ca ca ruột của ta mà đối đãi, ngươi tại sao phải bán đứng ta?"
Hai mắt Minh Thương Tầm đỏ bừng, không thể không lớn tiếng chất vấn lên.
Minh Thương Hải cười lạnh, "Tại sao? Ngươi còn hỏi ta tại sao? Tất cả mọi người của Minh gia đều biết ta thích ngươi, thế nhưng ngươi thì sao đây? Lại luôn đối với ta làm như không thấy, ta để gia gia thay ta hướng ngươi cầu hôn cũng bị ngươi mạnh mẽ hung ác từ chối!"
"Ta biết, ở trong mắt ngươi, Minh Thương Hải ta chẳng qua chỉ là người con của một hạ nhân, chỗ nào xứng với dạng thiên chi kiều nữ như ngươi?"
"Ta đã không có được ngươi vậy thì ta sẽ phá hủy ngươi!"
Minh Thương Hải giống như điên cuồng, giống như chó bị giẫm phải đuôi mà sủa loạn lên, sau khi phát tiết một trận lãi bỗng nhiên cười khặc khặc một tiếng, "Tuy nhiên, ngươi yên tâm! Đại công tử đã đáp ứng ta, sẽ không lập tức giết ngươi, chí ít trước khi ngươi chết, ta sẽ để cho ngươi trải nghiệm niềm vui thú khi làm nữ nhân, kiệt kiệt kiệt"
Ầm ầm!
Minh Thương Tầm nghe được lời nói này thì thân thể mềm mại lập tức rung động một trận, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.
Đúng lúc này, vị đại trưởng lão Minh gia kia cũng đột nhiên mở miệng, giống như cười mà không phải cười nhìn qua Kim lão, "Kim huynh, ta biết tu vi ngươi cao thâm, thế nhưng nếu như ta và Hỏa Vân thiên quân cùng nhau, ngươi tự tin có mấy phần chắc chắn đây?"
"Ta..."
Kim lão nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức vô cùng trắng bệch.
Hai người trước mắt kia, vô luận là đại trưởng lão Minh gia, hay là Hỏa Vân thiên quân của Vạn Sát môn, thực lực đều không kém hắn, nếu như người người này phối hợp với nhau thì một thành thắng hắn cũng không có, gần như chắc chắn sẽ bị đối phương oanh sát tại chỗ!
Đại trưởng lão nhìn thấy bộ biểu tình này của Kim lão, biết hắn đã dao động thì tiếp tục nói:
"Kim huynh, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt! Chỉ cần ngươi lập xuống lời thề, sau này ủng hộ đại công tử thượng vị, ngươi sau này vẫn là khách khanh trưởng lão của Minh gia, thậm chí ngay cả vị trí đại trưởng lão này của ta cũng có thể tặng cho ngươi, như thế nào?"
"Cái này..."
Kim lão nghe được điều này thì lập tức bắt đầu xoắn xuýt, như trước đó Minh Thương Sơn nói, hắn vốn cũng không phải người của Minh gia, chẳng qua chỉ là được Minh gia mời tới làm khách khanh trưởng lão, được lão gia chủ của Minh gia mệnh lệnh đến bảo vệ an toàn của Minh Thương Tầm.
Dưới thế cục trước mắt này, nếu như hắn tiếp tục kiên trì, chẳng những không cứu được Minh Thương Tầm, sẽ còn liên lụy vào cái mạng già này của hắn, thực sự quá uổng phí!
Vừa nghĩ đến đây, Kim lão quay đầu nhìn Minh Thương Tầm một cái, trên mặt hiện ra vẻ áy náy, "Thương Tầm tiểu thư, ta xin lỗi!"
Nói xong lời này, Kim lão giẫm chân xuống trực tiếp nhảy ra ngoài vòng chiến, "Chuyện hôm nay, lão phu coi như không nhìn thấy cái gì, các ngươi xin cứ tự nhiên đi!"
Minh Thương Sơn thấy thế thì lập tức cười ha ha một tiếng, "Được! Kim lão quả nhiên thức thời!"
Nói đến đây, Minh Thương Sơn lại nhìn về phía mấy tên hộ vệ kia, "Ngay cả Kim lão cũng phải lui ra khỏi, mấy người các ngươi còn muốn kiên trì sao?"
Rầm rầm!
Bốn tên hộ vệ cao thủ cảnh giới Nguyên Anh không thể không liếc nhau một cái, lập tức thi nhau vứt vũ khí trong tay xuống trên mặt đất, sau đó nhanh chóng đứng sang một bên.
Bạch bạch bạch!
Thấy cảnh này, Minh Thương Tầm lại lùi lại mấy bước nữa, mặt xám như tro, thân thể lung lay sắp đổ.
Rất rõ ràng, liện tiếp bị phản bội, đả kích, khiến Minh Thương Tầm đã đến bên bờ vực sụp đổ.
Mà ngay cả Diệp Trần, thấy được cảnh này cũng không thể không đến khẽ lắc đầu thở dài, khó trách Minh Thương Tầm kiếm trước về sau lại trở thành một đại ma đầu giết người không chớp mắt a!
Cho dù là ai, trải qua loại phản bội này thì trong lòng cũng sẽ không quá dễ chịu a?
Tuy rằng Diệp Trần cũng không biết, về sau Minh Thương Tầm sống sót được như thế nào, nhưng tất nhiên sẽ phỉa trải qua rất nhiều trắc trở, lúc này mới khiến nàng ta từ mội tiểu nữ hài đáng yêu tươi tắn trở thành Minh Đế mà làm cho cả Tu Chân giới nghe tin cũng đã sợ mất mật!
Tuy nhiên, Diệp Trần đã gặp được thì tự nhiên sẽ không để cho loại bi kịch này lại xảy ra.
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần đi lên trước, đưa tay vỗ vỗ đầu vai của Minh Thương Tầm, hướng về phía nàng ta nở nụ cười, "Yên tâm! Có ta ở đây, ta sẽ không để cho bọn họ tổn thương ngươi dù chỉ là một cọng lông tơ!"
Mọi người thấy Diệp Trần đột nhiên đứng ra, tất cả lâp tức đều sững sờ, sau đó thì cười to vang ầm lên:
"Ta không có nghe nhầm chứ? Một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn, vậy mà cũng dám mở miệng nói ra lời nói ngông cuồng như thế!"
"Cái tên này không phải là thằng điên đó chứ?"
"Thật sự là chết cười ta!"
...
Mọi người giống như nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời, thi nhau cười nhạo.
Cái này cũng khó trách, không nói trước là ở đây có ba vị Hóa Thần thiên quân, cho dù là những người khác, ngoại trừ Minh Thương Hải chỉ có cảnh giới Kim Đan đỉnh phong ra, những người khác tùy tiện đi ra một người đều có thực lực cảnh giới Nguyên Anh, cho dù mục tiêu công kích là Minh Thương Tầm cũng đã có Nguyên Anh tầng sáu a!
Đại công tử Minh Thương Sơn không thể không nhướng mày, hướng về phía Minh Thương Hải ở một bên nói:
"Tiểu tử này là ai? Hình như không phải người của Minh gia chúng ta?"
Minh Thương Hải liếc mắt nhìn Diệp Trần, cười khẩy, "Hắn a, chẳng qua chỉ là một người đi qua đường mà thôi! Không đáng giá nhắc tới!"
Minh Thương Tầm cũng không có nghĩ đến, ở dưới tính huống lúc chính mình bị mọi người xa lánh, tất cả mọi người phản bội, một người duy nhất đứng ra bảo vệ nàng lại là Diệp Trần này vừa mới quen biết được không lâu!
"Diệp công tử, cám ơn ý tốt của ngươi, tuy nhiên ngươi vẫn là đi nhanh một chút đi!"
Cảm động thì cảm động, nhưng Minh Thương Tầm cũng không cho rằng, Diệp Tràn có thể giúp được chính mình, thế là quả quyết từ chối.
Diệp Trần nhưng không có động, trên mặt vẫn như cũ treo lên nụ cười nhàn nhạt, nói:
"Này, Thương Tầm, thật ra thì thực lực của ta còn rất khá, nếu như ngươi bằng lòng, ta có thể giúp ngươi giết sạch toàn bộ những người này!"
Xoạt!
Diệp Trần vừa mới thốt ra lời này, sau khi xung quanh đầu tiên là trở nên yên tính, sau đó thì lại cười vang lên một lần nữa, hơn nữa lần này so với trước đó càng to hơn.
"Ha ha ha! Các ngươi đã nghe thấy chưa? Tiểu tử này nói có thể giết sạch tất cả chúng ta!"
"Oa, ta thật rất sợ hãi nha!"
"Xem ra thật đúng là một thằng ngu!"
...
Mọi người lại thi nhau cười nhạo, nhất là Minh Thương Hải thì cười lợi hại nhất, "Minh Thương Tầm! Có phải ngươi rất cảm động hay không? Tiểu tử này vì ngươi, thậm chí ngay cả chết cũng không sợ a!"
Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu, liếc qua Minh Thương Hải, trong đôi mắt hiện lên một vệt màu lạnh:
"Kẻ bội chủ! Nên giết!"
Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần vẫy tay một trảo:
Oanh!
Ngay sau đó, Minh Thương Hải bỗng nhiên cảm thân thân thể hoàn toàn mất đi sự không chế của hắn, dường như bị một cỗ lực lượng khổng lồ khó mà chống cự bắt được, cả người không tự chủ mà bay ra ngoài.
Minh Thương Hải lập tức hoảng hốt, vừa định muốn đứng lên, thì Diệp Trần vừa nhấc chân đã đạp ở trên lưng của hắn, làm hắn không thể động đậy.
"Đại công tử, cứu ta!!"
Minh Thương Hải vào lúc này đã không kịp đi suy nghĩ nhiều, đối phương vì sao có thể bắt được hắn dễ dàng như vậy, cảm giác nguy cơ cường đại, khiến hắn trước tiến hướng Minh Thương Sơn ở phía sau cầu cứu.
Minh Thương Sơn lập tức sững sờ, hiển nhiên cũng không chưa phản ứng lại là có chuyện gì đang xảy ra.
Thật ra thì không chỉ Minh Thương Sơn, ngay cả ba vị cường giả cảnh giới Hóa Thần thiên quân còn lại cũng chưa kịp phản ứng lại chưa kịp hiểu ra là Diệp Trần xuất thủ như thế nào?
Tuy nhiên, chờ khi ánh mắt của bọn hắn tập trung nhìn vào trên người Diệp Trần, phát hiện hắn thực sự chỉ có tu vi cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn thì trên mặt lại hiện ra vẻ mặt coi thường.
Chương 774 Diệp Trần đánh cầu lông!
"Tiểu tử! Thả hắn ra, bản công tử có thể tha cho ngươi khỏi chết! Bằng không..."
Minh Thương Sơn còn chưa có nói xong, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên dùng lực:
Bành!
Minh Thương Hải ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị một cước của Diệp Trần giẫm thành thịt nát!
"Ngươi!!"
Minh Thương Sơn lập tức trừng hai mắt một cái, trên mặt hiện lên vẻ vô cùng tức giận, sống chết của Minh Thương Hải hắn thật ra thì cũng không để ở trong lòng, tuy nhiên để hắn cảm thấy tức giận chính là, đối phương này chỉ là một tên tiểu tử Nguyên Anh cảnh tầng bốn cũng dám làm trái ý của hắn!
"Người đâu! Làm thịt tên tiểu tử trước mắt này cho bản công tử trước!"
"Rõ!"
Sau khi Minh Thương Sơn ra lệnh, sau lưng lập tức có hai người đàn ông trung niên cảnh giưới Nguyên Anh hậu kỳ bước ra trực tiếp đánh về phía Diệp Trần:
"Tiểu tử! Còn không thúc thủ chịu trói!"
Trong suy nghĩ của mọi người, Diệp Trần vừa rồi sở dĩ có thể bắt giết Minh Thương Hải, thuần túy là bời vì mọi người quá bất cẩn, lại thêm Minh Thương Hải chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, thực sự quá phế vật, như vậy mới khiến Diệp Trần may mắn đạt được.
Hai tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ trước mắt này, cùng ra tay bắt lấy hắn còn không phải dễ như trở bàn tay sao?
"Con kiến hôi!"
Đối mặt với hai người đàn ông trung niên cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, Diệp Trần ngay cả mí mắt đều không có nhấc lên được, trực tiếp thuận tay đánh ra hai chưởng:
Bành! Bành!
Hai người còn chưa kịp vọt tới trước mặt Diệp Trần, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hai đạo bóng mờ hình bàn tay khổng lồ màu vàng, ngay lập tức đấp hai người như đập hai còn ruồi thành thịt vụn.
"Cái gì!"
Lần này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, mới nhìn qua thì người trẻ tuổi này có tu vi không cao thế nhưng lại có thực lực kinh khủng như thế!
"Tiểu tử được lắm! Tu vi rất khá! Ngược lại là lão phu nhìn nhầm!"
Địa trưởng lão Minh gia kia chậm rãi đi ra, hai mắt đánh giá Diệp Trần thật sâu một phen, "Tiểu tử, nói cho ta biết ngươi rốt cuộc là ai?"
Diệp Trần vỗ tay một cái, nhàn nhạt liếc qua đại trưởng lão, "Ta là người mà ngươi không chọc nổi!"
Oanh!
Diệp Trần nói ra lời này thì tất cả mọi người ngay lập tức đều đứng ngồi không yên, cho dù là biểu hiện vừa rồi của hắn hoàn toàn vượt ra khỏi sự dự liệu của mọi người, thế nhưng ở trước mắt đại trưởng lão thì là như thế nào?
Đây đường đường chính là Hóa Thần thiên quân, cường giả cao cấp nhất của Minh gia, một trong tứ đại gia tộc của tinh vực Nam Đẩu!
"Tiểu tử này là điện rồi sao?"
"Cũng dám nói với đại trưởng lão Minh gia như vậy!"
"Được được được! Hôm nay lão phu cũng muốn xem thử xem, ngươi như thế nào khiến lão phu không chọc nổi!"
Vốn là đại trưởng lão thấy người trẻ tuổi trước mắt này, tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như thế, còn có chút kiệng kỵ với bối cảnh của hắn, bây giờ nghe được lời này thì làm sao còn quản được nhiều như vậy?
Oanh!
Đại trưởng lão trong cơn giận dữ, khí tức trên người hoàn toàn phóng thích ra ngoài:
Bạch bạch bạch!
Mọi người ở xung quanh, dưới khí thế áp bách của đại trưởng lão thì lập tức thi nhau lùi lại, mặt mũi của mọi người đều đầy vẻ chấn động, "Đây chính là thực lực của Hóa Thần thiên quân sao? Quang nhiên kinh khủng a!"
"Nghe nói vị đại trưởng lão Minh gia này thế nhưng có tu vi Hóa Thần trung kỳ, ở toàn bộ tinh vực Nam Đẩu, thực lực cũng đủ để đưa thân vào mười vị trí đầu a!"
"Tiểu tử này có thể chết dưới tay đại trưởng lão cũng coi không sống uổng phí cuộc đời này!"
...
Đại trưởng lão đứng lơ lửng giữa không trung, mái đầu bạc trắng tung bay, giống như chiến thần đứng ở trên trời nhìn xuống Diệp Trần ở trên trời như nhìn một con kiến hôi,
"Tiểu tử! Bản trưởng lão cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, nói cho ta lai lịch của ngươi, bản trưởng lão có lẽ có thể tha cho ngươi khỏi chết!"
Minh Thương Tầm thấy cảnh này thì vội vàng không thể không lôi kéo cánh tay của Diệp Trần, "Diệp tiên sinh, ngài vẫn là không nên cứu ta, sẽ liên lụy ngươi!"
Diệp Trần quay đầu lại hướng về phía Minh Thương Tầm mỉm cười, "Yên tâm! Chỉ bằng bọn rác rưởi này còn không làm gì được ta!"
Oanh!
Lời này của Diệp Trần không lớn thế nhưng lại truyền vào trong tai của mỗi người rất rõ ràng, tất cả mọi người lập tức đều bùng nổ.
Chỉ là một tên tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh cũng dám nói mấy người bọn họ là rác rưởi!
"Ngươi muốn chết!!"
Đại trưởng lão ở trên không trung kia càng là tức giận đến phổi cũng muốn nổ tung lên, trực tiếp vỗ xuống một chưởng:
Ầm ầm!
Một đạo bóng mờ hình cự chưởng dài đến vài trăm mét giống như một ngọn núi nhỏ hướng về phía Diệp Trần và Minh Thương Tầm hung hăng rơi xuống.
"A!!"
Minh Thương Tầm lập tức kinh hô một tiếng, dứt khoát trực tiếp nhắm hai mắt lại, nhìn cũng không dám nhìn lại.
Ở trong suy nghĩ của nàng ta, lấy hai người nàng và Diệp Trần căn bản không có lực đi ngăn cản công kích của đại trưởng lão, khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Tuy nhiên, chỉ trong giây lát, dường như chuyện gì cũng không có xảy ra, ở bên tai chỉ nghe được giọng nói tràn ngập trào phúng của Diệp Trần truyền đến:
"Ngươi chỉ có chút năng lực này thôi sao?"
Minh Thương Tầm lập tức mở hai mắt ra xem xét, lập tức trợn tròn mắt.
Chỉ thấy, một tay của Diệp Trần để sau lưng, một tay giơ lên, vậy mà rất dễ dàng đỡ được một kích tuyệt mệnh của đại trưởng lão.
"Chuyện này...ta không phải là đang nằm mơ chứ?"
Không chỉ Minh Thương Tầm choáng váng, đám người Minh Thương Sơn, tất cả cũng đều choáng váng.
Cái tên này thật chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn thôi sao?
Đại trưởng lão thế nhưng có tu vi Hóa Thần trung kỳ, tồn tại xếp hạng mười vị trí đầu của tinh vực Nam Đẩu!
Đại trưởng lão kia cũng trợn hai mắt lên thật lớn, mặt mũi đầy vẻ khó tin:
"Điều này, điều này sao có thể?"
Diệp Trần cười lạnh, "Ta nói rồi, ngươi không thể trêu vào ta!"
Cùng lúc giọng nói rơi xuống, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên đứng vững, đồng thời cánh tay đang để đằng sau lưng kia cũng chậm rãi giơ lên, vung nắm tay ra!
"Hư Không Thần Quyền!!"
Một quyền này của Diệp Trần nhìn rất nhẹ nhàng, dường như không có bất kỳ lực đạo nào.
Mà đại trưởng lão kia vẫn còn đang trong lúc khiếp sợ, chưa lấy lại được tinh thần, đợi đến khi khăn phản ứng lại thì một quyền này của Diệp Trần đã xuyên toa không gian đi tới trước mặt của hắn:
Ầm ầm!
Đại trưởng lão lập tức cảm thấy lồng ngực của mình giống như bị một cái búa khổng lồ đập mạnh vào, linh hồn của cả người đều sắp từ trong thân thể đánh bay ra ngoài.
"Phốc!!"
Sau khi điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi thì cả người giống như ngôi sao rơi xuống bay thẳng ra ngoài!
"Cái gì!!"
Những người khác ở xung quanh, căn bản đều không kịp phản ứng là chuyện gì vừa mới xảy ra.
Bọn họ chỉ thấy, đại trưởng lão lại bị tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn trước mắt này đánh cho miệng phun máu tươi!
Đại trưởng lão của Minh gia thế mà bị treo lên đánh rồi?
Chuyện vừa mới xảy ra, đối với mọi người mà nói quả thực giống như là đang nằm mơ.
Tuy nhiên, đây còn chưa hết!
Sau khi đại trưởng lão bị một quyền này của Diệp Trần đánh bay thì thân hình còn chưa có ổn định lại, Diệp Trần theo đó lại tung ra một quyền:
Ầm ầm!
Lại là một chiêu Hư Không Thần quyền, xuyên qua toa không gian xuất hiện ở sau lưng đại trưởng lão.
Ầm!
Đại trưởng lão vốn đã bay ra ngoài được vài trăm mét, còn chưa kịp rơi xuống đất thì lại bị một quyền này đánh bay ngược lại.
Theo ngay sau đó:
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Diệp Trần đắc thế không tha người, liên tiếp oanh ra mấy chục chiêu Hư Không Thần quyền, như kiểu chơi cầu lông, căn bản không cho đại trưởng lão có cơ hội thở dốc.
Đáng thương vị đại trưởng lão của Minh gia này, đường đường là cường giả Hóa Thần trung kỳ, vốn cũng không trở thành bất lực như vậy.
Chủ yếu là hắn căn bản không kịp phản ứng, cả người giống như quả cầu lông, bị Diệp Trần đánh liên tiếp mấy chục quyền, kinh mạch toàn thân đứt đoạn, cuối cùng giống như một con chó chết hung hăng ngã ngửa vào trên mặt đất.
Mà mọi người ở xung quanh thấy được cảnh này thì toàn trường yên tĩnh như chết!
Chương 775 Dụng ý của Diệp Trần
Bọn họ nghĩ tới rất nhiều loại khả năng, thế nhưng là làm sao cũng không nghĩ tới, đường đường là đại trưởng lão của Minh gia, thế mà được tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh này hành hạ thành chó chết!
Hơn nữa chuyện vừa xảy ra mới đây quả thực quá nhanh, ngay cả Kim lão và vị Hỏa Vân thiên quân của Vạn Sát môn kia trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng.
Chờ bọn hắn lấy lại tinh thần thì đại trưởng lão của Minh gia đã giống như con chó chết, xụi lơ trên mặt đất, hoàn toàn bị phế sạch.
Còn về đại công tử Minh Thương Sơn kia nhìn thấy chỗ dựa lớn nhất của mình bị Diệp Trần dễ dàng bạo ngược, cả người đều nhanh muốn sụp đổ, "Đây không có khả năng! Điều này sao có thể? Làm sao có thể?"
Sau khi Minh Thương Sơn thì thào một thôi một hồi, lúc này mới ý thức được tình cảnh của chính mình vào lúc này, vội vàng lộn nhào đi tới trước mặt Hỏa Vân thiên quân, "Hỏa Vân tiền bối! Ngài thế nhưng là đã thu tiền của ta, ngài phải cứu ta a!"
Nói đùa, đối phương ngay cả đại trưởng lão cũng có thể bạo ngược dễ dàng như vậy, giết hắn còn không phải chỉ là một bữa ăn sáng sao?
Hỏa Vân thiên quân nhìn qua Minh Thương Sơn đau khổ cầu khẩn trước mắt, lại nhìn liếc mắt về phía đại trưởng lão của Minh gia ở nơi xa giống như bùn nhão, còn có Diệp Trần kia một mặt nhẹ như mây gió, khóe miệng không thể không có chút co lại, trong đôi mắt hiện ra vẻ vô cùng kiêng dè.
Đến lúc này rồi, hắn nơi nào còn dám coi thường người trẻ tuổi mới chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn này nữa?
Thậm chí, hắn có một loại cảm giác, người trẻ tuổi lộ ra thần bí trước mắt này, thực lực còn mạnh hơn rất nhiều chứ không phải chỉ có như vậy!
Tuy rằng lý trí của hắn nói với bản thân, loại ý nghĩ này rất hoang đường, đối phương chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tứ trọng, lợi hại hơn nữa lại có thể lợi hại đến nơi nào?
Nhưng trực giác của hắn lại nói với chính mình rằng, người trẻ tuổi trước mặt này không thể trêu chọc!
Danh dự của Vạn Sát môn mặc dù rất quan trọng, nhưng cũng không quan trọng bằng cái mạng già này của mình.
Vừa nghĩ đến đây, Hỏa Vân thiên quân trực tiếp một cước đá văng Minh Thương Sơn sang một bên, cười lạnh, nói:
"Đại công tử, thực sự thật có lỗi! Tin tức mà ngươi cung cấp dường như không quá chuẩn xác, nhiệm vụ lần này độ khó quá lớn, Vạn Sát môn chúng ta quyết định hủy bỏ nhiệm vụ lần này! Rút lui!"
Quẳng xuống câu nói này, Hỏa Vân thiên quân quay người liền đi, đám sát thủ còn lại của Vạn Sát môn sớm đã bị cảnh tượng Diệp Trần trước đó lấy đại trưởng lão Minh gia làm quả cầu chơi trò chơi tâng cầu qua lại trước đó mà sợ tới mức choáng váng, bây giờ nhìn thấy lão đại nhà mình cũng đi, bọn họ nơi nào còn dám ở lại lâu, thế là tất cả đều vội vàng chạy theo.
Minh Thương Sơn lập tức trợn tròn mắt, sửng sốt sau một lát, quay người co cẳng liền muốn chạy trốn.
Đáng tiếc, Diệp Trần há lại sẽ dễ dàng buông tha hắn?
"Để ngươi đi rồi sao? Quay trở lại đây cho ta!"
Đám người Vạn Sát môn nghe thấy câu nói này của Diệp Trần thì tưởng nói với bọn họ cho nên sợ mất mật càng chạy nhanh hơn tạo thành một làn khói trên đường, những nơi đi qua giống như tung ra một quả lựu đạn khói trong game PUBG.
Diệp Trần thuận tay trảo một cái,
Hô!
Minh Thương Sơn chỉ có thực lực cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ, nơi nào có sức lực để mà chống lại, cả người hoàn toàn không theo sự điều khiển của chính mình mà bị Diệp Trần kéo trở lại.
"Thương Tầm, giết hắn!"
Diệp Trần bắt Minh Thương Sơn về, trực tiếp ném đến trước mặt Minh Thương Tầm, nhàn nhạt ra lệnh.
"Ta..."
Minh Thương Tầm lập tức có chút không biết làm sao, cho dù Minh Thương Tầm cực hận người ca ca này của chính mình, nhưng Minh Thương Tầm lúc này còn chưa có trưởng thành như Minh Đế ở kiếp trước, chỉ là một tiểu nữ hài đáng yêu tươi tắn, để nàng ta ra tay giết ca ca của mình, nàng ta thật là có chút làm không được.
Minh Thương Sơn kia dường như cũng nhìn ra điểm này, sâu trong đối mắt vốn đã hiện lên vẻ tuyệt vọng thì một lần nữa dấy lên hy vọng, lập tức nằm rạp trên mặt đất liều mạng dập đầu, "Muội muội tốt, ta sai rồi! Ta thật biết ta sai rồi! Van cầu ngươi, đừng có giết ta! Ta thề, sau này không tranh đoạt vị trí gia chủ với ngươi nữa, ta thế nhưng là ca ca của ngươi a! Ngươi tha cho ta lần này đi!..."
Minh Thương Tầm thấy cảnh này, trên gương mặt xinh đẹp vốn đã hiện ra vẻ không đành lòng thì lập tức càng thêm không đành lòng, không thể không nhìn về phía Diệp Trần ở một bên, thấp giọng nói:
"Diệp tiên sinh, tuy rằng hắn không phải người tốt lành gì, nhưng dù sao cũng là ca ca của ta, nếu không thì tha cho hắn một lần đi..."
Diệp Trần lập tức nhướng mày, vốn là muốn thuận tay một chưởng trực tiếp kết liễu Minh Thương Sơn, tuy nhiên hắn lại suy nghĩ kỹ lại một chút, lúc này nếu như chính mình giết Minh Thương Sơn, Minh Thương Tầm ngoài miệng không trách nhưng trong lòng chỉ sợ ít nhiều sẽ có chút oán khí, nha đầu này tuổi còn rất trẻ, căn bản không biết lòng người hiểm ác, chẳng bằng lợi dụng Minh Thương Sơn này cho nàng học một khóa thật tốt.
"Thôi được, ta tôn trọng lựa chọn của ngươi, chỉ là hy vọng ngươi không nên hối hận!"
Diệp Trần nhàn nhạt liếc qua Minh Thương Sơn ở trên mặt đất, không nói thêm gì nữa.
Minh Thương Sơn vốn cho rằng mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới Diệp Trần lại dễ nói chuyện như vậy, lập tức vô cùng vui mừng, vội vàng dập đầu, lại phát thề độc, thế nhưng sâu trong đôi mắt lại hiện ra vẻ vô cùng âm độc.
Minh Thương Tầm không phát giác được một chút nào, người ca ca này của mình căn bản chính là không hết lòng gian, còn tưởng rằng hắn thật sẽ sửa đổi, khoát tay áo nói:
"Minh Thương Sơn, chuyện ngày hôm nay, ta có thể coi như chưa từng xảy ra cái gì, sau này hai chúng ta nước giếng không phạm nước sông, hy vọng ngươi đừng tiếp tục tới trêu chọc ta, mang theo người của ngươi đi đi!"
"Vâng vâng vâng! Muội muội tốt, ngươi yên tâm, sau này ta cũng không dám nữa!"
Minh Thương Sơn như được đại xa, lập tức lộn nhào, mang theo đám thủ hạ kia của hán tè ra quần chạy vội đi.
Minh Thương Sơn vừa đi, thế là chỉ còn lại Kim lão và mấy tên hộ vệ cùng đi theo Minh Thương Tầm.
"Thương Tầm tiểu thư, thật xin lỗi!"
Kim lão và một đám hộ vệ, tất cả đều thi nhau cúi thấp đầu, trên mặt của mỗi người đều đầy vẻ xấu hổ.
Bọn họ thân là hộ vệ của Minh Thương Tầm, ở vừa rồi trong lúc nguy cấp vừa rồi vậy mà vứt chủ tử của mình xuống, thực sự có chút không thể nào nói nổi.
"Các ngươi đi đi thôi! Ta cũng không muốn tiếp tục nhìn thấy các ngươi!"
Minh Thương Tầm nhàn nhạt liếc qua mấy người, gương mặt xinh đẹp phát lạnh nói.
Nàng ta có thể tiếp nhận được chuyện Minh Thương Sơn muốn giết nàng, dù sao hai người vẫn luôn bất hòa với nhau, nhưng lại không thể chịu đựng được người một nhà phản bội.
"Tiểu thư, chuyện lúc trước xác thực chúng ta làm không đúng! Tuy nhiên người của tam đại gia tộc khác chắc chắn đều đã tiến tới, hãy để cho chúng ta ở lại, tiếp tục bảo vệ ngài đi!"
Kim lão có chút không cam tâm, tiếp tục mở miệng nói.
Hắn là khách khanh trưởng lão của Minh gia, nếu như không thể tranh thủ nhận được sự tha thứ của Minh Thương Tầm, sau này hắn không có cách nào tiếp tục ở lại Minh gia được nữa, chỉ có thể trở thành một tên tán tu đầu đường xó chợ không nơi nương tựa, kết quả này cũng không phải là kết quả mà hắn muốn nhìn thấy.
Tuy nhiên, Minh Thương Tầm không hề bị lay động một chút nào, "Ta nói, ta sau này cũng không muốn nhìn thấy các ngươi!"
Nói xong, Minh Thương Tầm trực tiếp hướng về sâu trong rừng cây đi đến, Diệp Trần cũng không thể không lắc đầu, cũng đi theo.
Theo suy nghĩ của Diệp Trần thì Kim lão và những người này tất nhiên không đáng tha thứ, nhưng cách làm của Minh Thương Tầm rõ ràng còn quá ngây thơ, rất có thể sẽ ép bọn họ chạy về phía bên trận doanh của Minh Thương Sơn.
Hơn nữa, thoát khỏi chuyện lần này, Minh Thương Tầm chắc là đầu tiên trở về Minh gia nói ra những chuyện vừa xảy ra cho phận trưởng bối của gia tộc biết, như vậy mới có thể lấy được quyền chủ động.
Nếu để cho ác nhân Minh Thương Sơn cáo trạng trước, nàng ta đến lúc đó coi như gặp rắc rối!
Tuy nhiên, kết quả này nhưng lại là kết quả mà Diệp Trần muốn xem nhất.
Hắn muốn lợi dụng những người này để cho Minh Thương Tầm thấy rõ ràng lòng người hiểm ác, cho nên không có mở miệng nhắc nhở nha đầu này.
Tới tinh cầu vô danh, Diệp Trần chạy tới một vùng hoang dã, bỗng nhiên phía trước đột nhiên xuất hiện một cái hẻm núi hẹp dài, vách đá hai bên cao tới vạn mét, mà lối vào hẻm núi cũng chỉ có rộng vài chục thước, bên trong tối thui đen như mực, giống như một đạo kết giới ngăn cản, làm cho không một ai có thể nhìn thấy rõ ràng tình trạng bên trong.
Dưới chân Diệp Trần dừng lại một chút, tự nhủ:
"Dựa theo bản đồ chỉ dẫn, nơi này chắc là Tuyệt Ảnh cốc, mà lối vào tiến vào di tích Diệt Thế tiên quân, nghe nói ở trong Tuyệt Ảnh cốc này..."
Lúc trước hắn thế nhưng là tốn không ít linh thạch, lúc này mới thăm dò được chỗ di tích của Diệt Thế tiên quân, tuy nhiên cũng chỉ là biết một số tin tức chung chung, tin tức chính xác thì nghe nói chỉ có tứ đại gia tộc của tinh vực Nam Đẩu biết, người bình thường căn bản không có biện pháp đạt được.
Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị tiến vào hẻm núi tìm tòi thật giả thì bất chợt ở phía xa đằng sau truyền đến tiếng âm thanh xao động.
Thần niệm Diệp Trần khẽ động đã quét nhìn khí tức người tới một lần, "Tổng cộng có bảy người, năm người có cảnh giới Nguyên Anh, một người chắc là cảnh giới Hóa Thần, còn có một người chỉ có thực lực cảnh giới Kim Đan đỉnh phong..."
Sau khi thần niệm hơi đảo một cái, Diệp Trần thu liễm khí tức của mình lại, thân thể nhoáng một cái trốn đến đằng sau một khối nham thạch.
Chỉ một lát sau, một đám người xuất hiện ở trước hẻm núi, quả nhiên là bảy người, một ông lão có khí tức hùng hậu, bốn người đàn ông trung niên ăn mặc quần áo hộ vệ, một tên nam thanh niên anh tuấn và một cô gái có bộ dáng đáng yêu.
Diệp Trần thông qua khe đá lặng lẽ quét ở trên thân chín người bảy người này một lần, chờ khi hắn nhìn vào nữ tử dáng yêu kia thì lập tức hai mắt trừng lên một cái, suýt nữa thì hét lên, "Nàng ta là...Minh Thương Tầm?"
Hóa ra cô gái có bộ dáng xinh đẹp đáng yêu này lại là bạn cũ của Diệp Trần ở kiếp trước.
Xác thực mà nói, người này ở kiếp trước được Diệp Trần thu nhập ở dưới trướng, là một trong tứ đại tướng dưới tay hắn!
Chỉ có điều để Diệp Trần cảm thấy kinh ngạc chính là, ở trong trí nhớ kiếp trước của hắn, Minh Thương Tâm thế nhưng là hỗn thế ma nữ làm cho cả Tu Chân giới đều chỉ nghe tin đã sợ mất mật, động một chút lại diệt cả nhà người ta được thế nhân xưng là Minh Đế, chỉ nói về hung danh thì thậm chí còn hơn cả Diệp Trần!
Hơn nữa nàng ta thích mặc mặc quần áo của nam nhân, hơn nữa mang theo một cái mặt nạ khô lâu, chưa bao giờ lấy bộ mặt thật ra đối với người đời, ngoại trừ Diệp Trần và một số ít người ra thì có rất ít người biết được Minh Đế danh chấn toàn bộ Tu Chân giới, nhưng thật ra là một nữ tử mà còn lại là một đại mỹ nhân.
Chỉ có điều, để Diệp Trần làm sao cũng không nghĩ ra chính là Minh Thương Tầm lúc này lại còn là một cô gái có bộ dáng ngọt ngào đáng yêu, tuy rằng nàng ta bây giờ còn chưa đầy hai mươi tuổi cũng đã có tu vi cảnh giới Nguyên Anh tầng sáu thì quả thật là thiên tài tu luyện ít có, nhưng so với vị Minh Đế kiếp trước kia giết người như ngóe thì thực sự không được phù hợp cho lắm.
"Chẳng lẽ là ta nhận nhầm? Nàng ta chỉ có bộ dáng tương đối giống với Minh Thương Tầm?"
Trong lúc nhất thời, Diệp Trần cũng có chút không xác định được.
Ngay tại lúc Diệp Trần đang âm thầm suy nghĩ, chỉ nghe được người nam tử thanh niên anh tuấn kia bỗng nhiên mở miệng, "Thương Tầm tiểu thư, Tuyệt Ảnh cốc chính là ở phía trước, lối vào tiến vào di tích Diệt Thế tiên quân là ở trong Tuyệt Ảnh cốc này, chúng ta phải đi nhanh hơn đi, nếu để cho tam đại gia tộc khác biết được, vượt lên tìm được di tích Diệt Thế tiên quân trước vậy coi như không ổn!"
Nghe được cách gọi của nam tử thanh niên kia, Diệp Trần lập tức đã có thể xác định, cô nàng đáng yêu trước mắt này có lẽ là Minh Đế, Minh Thương Tâm, về sau hung danh truyền khắp toàn bộ Tu Chân giới!
"Đã gặp được thì không bằng kết bạn với nha đầu này trước một chút!"
Kiếp trước, hai người tuy rằng có danh nghĩa là chủ tớ nhưng lại giống như huynh muội sư đồ, tình cảm có chút không cạn, bây giờ đã gặp được, Diệp Trần nói cái gì cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội quen biết này.
Nghĩ tới đây, Diệp Trần vốn đã thu liễm khí tức lại, thì bây giờ cố ý phóng xuất ra một tia.
"Người nào? Đi ra!"
Trong bảy người này thì chỉ có duy nhất ông lão cảnh giới Hóa Thần kia, trong nháy mắt đã nhận ra, khí tức mà Diệp Trần cố ý thả ra, lập tức quát lớn một tiếng, gắt gao nhìm chằm chằm chỗ khối nham thạch mà Diệp Trần đứng kia, mà năm người đàn ông trung niên mặc quần áo hộ vệ kia thì cũng lập tức thi nhau lấy vũ khí ra, mọi người tạo ra trận thế sẵn sàng đón quân địch.
"Đừng động thủ! Ta chỉ là đi ngang qua, cũng không có ác ý!"
Diệp Trần trực tiếp từ đằng sau nham thạch nhảy ra ngoài, hướng về phía mọi người khẽ mỉm cười nói.
Lão giả kia cẩn thận quan sát Diệp Trần một lát, dường như cũng đã nhìn ra hắn chỉ có tu vi cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn, vẻ mặt trong nháy mắt cũng thoải mái hơn rất nhiều, hướng về phía Diệp Trần khoát tay áo, một mặt lãnh đạm nói:
"Nếu là đi ngang qua, vậy thì ngươi rời khỏi đây đi!"
Diệp Trần còn chưa có làm quen được với Minh Thương Tầm thì sao có thể rời đi như vậy? Thế là mỉm cười lần nữa, nói:
"Các ngươi chắc là cũng đi tìm di tích của Diệt Thế tiên quân a? Ta ngược lại thật ra biết một chút tin tức liên quan tới Diệt Thế tiên quân, nói không chừng có thể giúp chút gì đó, không bằng chúng ta cùng nhau đồng hành có được không?"
Diệp Trần cũng không tính là ăn bậy nói bừa, tuy rằng hắn chưa từng đi di tích của Diệp Thế tiên quân, nhưng kiếp trước đối với câu chuyện cuộc đời của Diệt Thế tiên quân còn tính là khá hiểu rõ.
Minh Thương Tầm kia rõ ràng còn non và xanh, nghe được lời này của Diệp Trần thì trên gương mặt đáng yêu kia lập tức hiện ra vẻ vui mừng, suýt chút nữa thì muốn đáp ứng.
Không nghĩ tới, ông lão kia lại hừ lạnh một tiếng, nói chen vào:
"Không cần! Nếu như không rời khỏi đây, đừng trách lão phu không khách khí!"
Nói xong, khí tức trên người ông lão kia cũng theo đó mà dâng lên.
Diệp Trần cũng không nghĩ tới ông lão này tâm tư đề phong lại cao như vậy, trong lúc nhất thời cũng có chút do dự.
Lấy tu vi bây giờ của hắn một cái tay là có thể giết chết ông lão này, nhưng người này rõ ràng là trưởng bối của Minh Thương Tầm, hắn tự nhiên không thể làm như vậy.
Ngay vào lúc Diệp Trần muốn từ bỏ, chuẩn bị tìm thời cơ khác thì Minh Thương Tầm ở một bên mở miệng, "Kim lão, ta nhìn hắn chỉ có một người, đối với chúng ta cũng không có uy hiếp, không chừng hắn nói là sự thật thì sao? Hay là mang theo hắn đi!"
Kim lão chau mày, "Thế nhưng là lai lịch của người này không rõ, nếu như mà là gian tế của tam đại gia tộc thì sợ rằng sẽ gây bất lợi cho chúng ta a!"
Minh Thương Tầm nhỏ giọng nói:
"Nếu như hắn thật là gian tế của tam đại gia tộc khác, chỉ bằng tu vi cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn của hắn, căn bản không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với chúng ta, chúng ta cũng dễ dàng nhìn một chút, đối phương đến tột cùng muốn làm gì?"
Kim lão nghe xong thì lập tức cảm thấy có đạo lý, thế là gật một cái, "Tiểu thư đã mở miệng, vậy thì theo lời nói của ngài để tiểu tử này cùng đi với chúng ta đi!"
Diệp Trần nghe đối thoại của hai người vào trong tai, không thể không âm thầm gật đầu, "Nha đầu này bây giờ, tuy rằng kinh nghiệm sống còn chưa nhiều, nhưng cũng không phải là không có tâm cơ, chỉ là so sánh với về sau Minh Đế tâm ngoan thủ lạt thì vẫn là có cách biệt một trời a! Thật không biết đến cùng nàng ta trải qua chuyện gì vậy mà có thể từ một cô nàng đáng yêu tươi tắn như ánh nắng mặt trời này lại trở thành đại ma đầu tuyệt thế giết người không chớp mắt!"
Đạo suy nghĩ tò mò này ở trong lòng chợt lóe lên, Diệp Trần chậm rãi đi lên trước, hướng về phía Minh Thương Tầm mỉm cười, "Ta tên là Diệp Trần, đa tạ tiểu thư để cho ta đi cùng, nếu có bất luận việc gì cần, cứ việc nói thẳng!"
Minh Thương Tầm cũng hiện ra một nụ cười ngọt ngào, "Ta tên là Minh Thương Tầm, ngươi trực tiếp gọi tên của ta là được rồi!"
Chương 772 Minh Thương Tầm khủng hoảng!
Sau khi Diệp Trần gia nhập đội ngũ, mọi người cùng nhau bước vào bên trong kết giới.
Bên trong kết giới chẳng những lờ mờ không ánh sáng, hơn nữa còn âm u lạnh lẽo ẩm ướt, tuy nhiên đối với những tu chân giả này mà nói, tự nhiên không coi vào đâu.
Thỉnh thoảng xuất hiện một số yêu thú không biết tên cũng sẽ được mấy tên thị vệ của Minh Thương Tầm nhẹ nhõm diệt trừ, lại thêm còn có Kim lão cảnh giới Hóa Thần tọa trấn kia, một đường ngược lại là thông suốt không gặp trở ngại.
Tuy nhiên, tên nam tử thanh niên anh tuấn kia lại dẫn tới sự chú ý của Diệp Trần.
Diệp Trần phát hiện, cái tên này cách mỗi một đoạn thời gian sẽ lặng lẽ lưu lại một chút bột phấn ở trên đường, chắc là một loại dược vật dùng để truy tung nào đó!
Chỉ có điều, những người khác dường như đối với cái tên này rất là tín nhiệm, cho nên ngoại trừ Diệp Trần ra thì những người còn lại, kể cả vị Kim lão kia cũng đều không có phát hiện tình huống này.
"Xem ra người hầu này của Minh Thương Tầm không phải là thứ gì tốt a!"
Thông qua câu chuyện của đám người Minh Thương Tầm thì Diệp Trần bết, cái tên nam tử thanh niên anh tuấn này tên là Minh Thương Hải, gia gia của hắn là lão quản gia của Minh gia, bởi vì đã từng cứu thái gia gia của Minh Thương Tầm mà được ban cho họ Minh, địa vị ở Minh gia không thua gì những trưởng lão chân chính kia của Minh gia.
Bởi vậy, Minh Thương Hải này tuy rằng được gọi là gia thần của Minh gia, lại gần như được hưởng địa vị giống như với tiểu thư công tử khác, chỉ là hơi không bằng mà thôi.
Lại thêm Minh Thương Hải và Minh Thương Tầm, tuổi tác của hai người cũng tương đương, từ nhỏ lớn lên cùng nhau cũng được coi là thanh mai trúc mã.
Hơn nữa, Diệp Trần còn phát hiện, trong ánh mắt của Minh Thương Hải nhìn về phía Minh Thương Tầm dường như mơ hồ hiển lộ ra nồng đậm vẻ muốn chiếm lấy làm của riêng!
Sau khi Diệp Trần phát hiện động tác nhỏ này của Minh Thương Hải thì cũng không có lập tức vạch trần hắn, hắn ngược lại là muốn biết, Minh Thương Hải này đến tột cùng là muốn làm gì?
"Kim lão, chúng ta đều chạy đi đường lâu như vậy rồi, không bằng trước tiên dừng lại nghỉ ngơi một lát đi!"
Mọi người đi ngang qua một cái hồ thì Minh Thương Hải bỗng nhiên mở miệng đề nghị.
Kim lão nhẹ gật đầu, "Cũng được! Mọi người điều chỉnh trạng thá một chút, nhỡ đâu gặp phải người của tam đại gia tộc khác thì còn có thể ứng phó!"
Thế là mọi người thi nhau ngồi xếp bằng xuống bắt đầu điều tức.
Nửa giờ sau, mọi người nghỉ ngơi cũng gần đủ rồi, chuẩn bị tiếp tục lên đường.
Tuy nhiên, ngay vào lúc này, sa sa sa!!
Xung quanh vang lên một trận xao động, Kim lão lập tức trừng hai mắt một cái, khẽ quát một tiếng, "Có thể là người của tam đại gia tộc khác, mọi người đề phòng!"
Đồng thời thân thể nhoáng một cái ngăn ở trước mặt Minh Thương Tầm, những người còn lại cũng thi nhau nắm chặt binh khí trong tay, mọi người tạo ra trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Duy chỉ có trên mặt của Minh Thương Hải thì hiện ra vẻ vui mừng.
Chẳng mấy chốc, hơn mười đạo thân ảnh xuất hiện ở trước mắt, vây mọi người vào giữa, hơn mười đạo thân ảnh này có khí thế cường hãn, thậm chí trong đó có khí tức của một ông lão không kém Kim lão kia một chút nào, bỗng nhiên cũng là một vị cường giả Hóa Thần!
"Ngươi là Hỏa Vân thiên quân của Vạn Sát môn? Các ngươi là người của Vạn Sát môn?"
Kim lão liếc mắt là đã nhận ra thân phận của tên lão giả này, không thể không kinh hô lên.
Vạn Sát môn!
Chính là tổ chức sát thủ ở trong phạm vi mấy chục cái tinh vực khiến người nghe tin thôi cũng đã sợ mất mật.
Mà ông lão trước mắt gọi là Hỏa Vân thiên quân này thì là cao thủ đỉnh cấp của Vạn Sát môn.
"Khặc khặc!"
Hỏa Vân thiên quân đầu tiên là sững sờ, sau đó thì phát ra một tiếng cười tà khàn khàn, "Ánh mắt của các hạ! Vậy mà có thể liếc mắt là đã nhận ra được lai lịch của lão phu! Ngươi đã biết chúng ta đến từ Vạn Sát môn, vậy thì chắc là hiểu rõ, chúng ta làm chính là mua bán giết người!"
Nói đến đây, Hỏa Vân thiên quân chỉ chỉ Minh Thương Tầm lại nói tiếp, "Có người muốn tính mạng của nha đầu này, những người khác nếu như không muốn chết thì mời nhanh chóng rời đi đi!"
Oanh!
Lời này của Hỏa Vân thiên quân vừa ra khỏi miệng thì sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi lớn.
"Là ai muốn giết Thương Tầm tiểu thư? Chúng ta có thể giao cho các hạ gấp đôi giá cả!"
Kim lão hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói.
Đối mặt với Hỏa Vân thiên quân trước mắt này được biết dến với sự hung hãn, hắn cũng không có nắm chắc quá lớn.
Không nghĩ tới, Hỏa Vân thiên quân cười khặc khặc một tiếng, "Thật có lỗi! Kim chủ cho giá cả đã không thấp, hơn nữa Vạn Sát môn chúng ta cũng có phép tắc của chúng ta, nhiệm vụ đã tiếp nhận vậy thì phải hoàn thành!"
Kim lão nghe được điều này thì lông mày lập tức nhíu chặt hơn, trầm giọng nói:
"Đã như vậy, vậy thì lão phu đến lĩnh giáo cao chiêu của các hạ!"
Nói xong, Kim lão liền muốn động thủ.
Tuy nhiên, vào đúng lúc này, bỗng nhiên lại có một giọng nói vang lên, "Kim trưởng lão, ngươi chỉ la khách khanh trưởng lão của Minh gia ta mà thôi, cần gì phải vì tiểu nha đầu này, không công mà lấy tính mạng của mình ra đây?"
Giọng nói rơi xuống, một tên nam tử thanh niên mặc một bộ quần áo màu trắng, từ đám người đằng sau chậm rãi đi ra, bên cạnh còn đi theo một ông lão khí tức vậy mà không thua kém gì Kim lão và Hỏa Vân thiên quân, cũng là một tên Hóa Thần thiên quân!
"Đại công tử!"
"Đại trưởng lão!"
Nhìn thấy hai người kia xuất hiện, Kim lão, Minh Thương Tầm và một loại hộ vệ, tất cả lập tức đều sợ ngây người.
"Minh Thương Sơn! Hóa ra người muốn giết ta là ngươi!"
Minh Thương Tầm gắt gao nhìn chằm chằm vào thanh niên áo trắng kia, trong đôi mắt đẹp gần như muốn phun ra lửa.
Hóa ra, nam thanh niên kia lại là Địa công tử của Minh gia, hai người Minh Thương Tầm và Minh Thương Sơn là hai anh em cùng cha khác mẹ!
Mà ông lão kia thì luôn ủng hộ cho Minh Thương Sơn, đại trưởng lão của Minh gia!
Lúc này coi như thằng ngu cũng có thể hiểu được, những người của Vạn Sát môn này là Minh Thương Sơn mời đến để giết muội muội của mình!
"Khặc khặc! Muội muội tốt của ta, ngươi cũng đừng trách ca ca ta, Minh gia chỉ cần có ngươi ở một ngày thì ta mãi không có ngày nổi danh, ca ca ta cũng chỉ đành thừa cơ hội này giết ngươi đi!"
Hoá ra,
Minh Thương Sơn làm con trưởng trong nhà, vốn là nhân tuyển có một không hai cho vị trí gia chủ đời sau.
Cũng bởi vì thiên phú tu luyện của Minh Thương Tầm quá cao, rất được lão tổ Minh gia yêu thích cho nên Minh Thương Sơn vẫn luôn bị áp chế, thậm chí ngay cả chuyện lớn lần này đi tìm kiếm di tích Diệt Thế tiên quân cũng giao cho Minh Thương Tầm này.
Minh Thương Sơn đối với muội muội này của mình tự nhiên càng thêm ghen ghết.
Bạch bạch bạch!
Minh Thương Tầm nghe được điều này không thể không lùi lại mấy bước liên tiếp, trên gương mặt xinh đẹp vô cùng trắng bệch.
Tuy rằng hắn và Minh Thương Sơn vẫn luôn bất hòa, nhưng dù sao cũng là anh em, nàng ta bây giờ không có nghĩ đến, Minh Thương Sơn vì vị trí gia chủ lại muốn thuê sát thủ đến diệt trừ chính mình!
"Không đúng! Đoạn dường chúng ta đi tới này căn bản không có người biết, các ngươi làm sao lại dễ dàng tìm đến nơi này như vậy? Trừ khi có người mật báo..."
Minh Thương Tầm bỗng nhiên lại nghĩ đến một vấn đề không thể không nhìn về phía Diệp Trần ở bên cạnh một cái:
"Chẳng lẽ là hắn?"
Tuy nhiên, đạo suy nghĩ này vừa mới dâng lên thì Minh Thương Hải vẫn đứng ở bên cạnh Minh Thương Tầm bỗng nhiên từ trong đám người nhảy ra ngoài, nhanh chóng gia nhập vào bên trong trận doanh của Minh Thương Sơn, "Đại công tử, chuyện ngài phân phó, Thương Hải đã làm được, chuyện mà ngài đã đáp ứng ta, ngài không có quên a?"
Hai mắt Minh Thương Sơn khẽ híp một cái, vỗ vỗ bả vai Minh Thương Hải cười nói, "Yên tâm! Chờ bắt được con xú nha đầu này thì giao cho ngươi tùy ý xử trí!"
Oanh!
Thấy cảnh này, Minh Thương Tầm lập tức như bị sét đánh, vẻ mặt trắng bệch vô cùng.
Chương 773 Ta có thể giúp ngươi giết tất cả bọn họ!
Nàng ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, người bán chính mình kia vậy mà lại là Minh Thương Hải, người mà nàng ta vẫn luôn xem như ca ca ruột
"Tại sao? Minh Thương Hải! Ta vẫn luôn coi ngươi là ca ca ruột của ta mà đối đãi, ngươi tại sao phải bán đứng ta?"
Hai mắt Minh Thương Tầm đỏ bừng, không thể không lớn tiếng chất vấn lên.
Minh Thương Hải cười lạnh, "Tại sao? Ngươi còn hỏi ta tại sao? Tất cả mọi người của Minh gia đều biết ta thích ngươi, thế nhưng ngươi thì sao đây? Lại luôn đối với ta làm như không thấy, ta để gia gia thay ta hướng ngươi cầu hôn cũng bị ngươi mạnh mẽ hung ác từ chối!"
"Ta biết, ở trong mắt ngươi, Minh Thương Hải ta chẳng qua chỉ là người con của một hạ nhân, chỗ nào xứng với dạng thiên chi kiều nữ như ngươi?"
"Ta đã không có được ngươi vậy thì ta sẽ phá hủy ngươi!"
Minh Thương Hải giống như điên cuồng, giống như chó bị giẫm phải đuôi mà sủa loạn lên, sau khi phát tiết một trận lãi bỗng nhiên cười khặc khặc một tiếng, "Tuy nhiên, ngươi yên tâm! Đại công tử đã đáp ứng ta, sẽ không lập tức giết ngươi, chí ít trước khi ngươi chết, ta sẽ để cho ngươi trải nghiệm niềm vui thú khi làm nữ nhân, kiệt kiệt kiệt"
Ầm ầm!
Minh Thương Tầm nghe được lời nói này thì thân thể mềm mại lập tức rung động một trận, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.
Đúng lúc này, vị đại trưởng lão Minh gia kia cũng đột nhiên mở miệng, giống như cười mà không phải cười nhìn qua Kim lão, "Kim huynh, ta biết tu vi ngươi cao thâm, thế nhưng nếu như ta và Hỏa Vân thiên quân cùng nhau, ngươi tự tin có mấy phần chắc chắn đây?"
"Ta..."
Kim lão nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức vô cùng trắng bệch.
Hai người trước mắt kia, vô luận là đại trưởng lão Minh gia, hay là Hỏa Vân thiên quân của Vạn Sát môn, thực lực đều không kém hắn, nếu như người người này phối hợp với nhau thì một thành thắng hắn cũng không có, gần như chắc chắn sẽ bị đối phương oanh sát tại chỗ!
Đại trưởng lão nhìn thấy bộ biểu tình này của Kim lão, biết hắn đã dao động thì tiếp tục nói:
"Kim huynh, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt! Chỉ cần ngươi lập xuống lời thề, sau này ủng hộ đại công tử thượng vị, ngươi sau này vẫn là khách khanh trưởng lão của Minh gia, thậm chí ngay cả vị trí đại trưởng lão này của ta cũng có thể tặng cho ngươi, như thế nào?"
"Cái này..."
Kim lão nghe được điều này thì lập tức bắt đầu xoắn xuýt, như trước đó Minh Thương Sơn nói, hắn vốn cũng không phải người của Minh gia, chẳng qua chỉ là được Minh gia mời tới làm khách khanh trưởng lão, được lão gia chủ của Minh gia mệnh lệnh đến bảo vệ an toàn của Minh Thương Tầm.
Dưới thế cục trước mắt này, nếu như hắn tiếp tục kiên trì, chẳng những không cứu được Minh Thương Tầm, sẽ còn liên lụy vào cái mạng già này của hắn, thực sự quá uổng phí!
Vừa nghĩ đến đây, Kim lão quay đầu nhìn Minh Thương Tầm một cái, trên mặt hiện ra vẻ áy náy, "Thương Tầm tiểu thư, ta xin lỗi!"
Nói xong lời này, Kim lão giẫm chân xuống trực tiếp nhảy ra ngoài vòng chiến, "Chuyện hôm nay, lão phu coi như không nhìn thấy cái gì, các ngươi xin cứ tự nhiên đi!"
Minh Thương Sơn thấy thế thì lập tức cười ha ha một tiếng, "Được! Kim lão quả nhiên thức thời!"
Nói đến đây, Minh Thương Sơn lại nhìn về phía mấy tên hộ vệ kia, "Ngay cả Kim lão cũng phải lui ra khỏi, mấy người các ngươi còn muốn kiên trì sao?"
Rầm rầm!
Bốn tên hộ vệ cao thủ cảnh giới Nguyên Anh không thể không liếc nhau một cái, lập tức thi nhau vứt vũ khí trong tay xuống trên mặt đất, sau đó nhanh chóng đứng sang một bên.
Bạch bạch bạch!
Thấy cảnh này, Minh Thương Tầm lại lùi lại mấy bước nữa, mặt xám như tro, thân thể lung lay sắp đổ.
Rất rõ ràng, liện tiếp bị phản bội, đả kích, khiến Minh Thương Tầm đã đến bên bờ vực sụp đổ.
Mà ngay cả Diệp Trần, thấy được cảnh này cũng không thể không đến khẽ lắc đầu thở dài, khó trách Minh Thương Tầm kiếm trước về sau lại trở thành một đại ma đầu giết người không chớp mắt a!
Cho dù là ai, trải qua loại phản bội này thì trong lòng cũng sẽ không quá dễ chịu a?
Tuy rằng Diệp Trần cũng không biết, về sau Minh Thương Tầm sống sót được như thế nào, nhưng tất nhiên sẽ phỉa trải qua rất nhiều trắc trở, lúc này mới khiến nàng ta từ mội tiểu nữ hài đáng yêu tươi tắn trở thành Minh Đế mà làm cho cả Tu Chân giới nghe tin cũng đã sợ mất mật!
Tuy nhiên, Diệp Trần đã gặp được thì tự nhiên sẽ không để cho loại bi kịch này lại xảy ra.
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần đi lên trước, đưa tay vỗ vỗ đầu vai của Minh Thương Tầm, hướng về phía nàng ta nở nụ cười, "Yên tâm! Có ta ở đây, ta sẽ không để cho bọn họ tổn thương ngươi dù chỉ là một cọng lông tơ!"
Mọi người thấy Diệp Trần đột nhiên đứng ra, tất cả lâp tức đều sững sờ, sau đó thì cười to vang ầm lên:
"Ta không có nghe nhầm chứ? Một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn, vậy mà cũng dám mở miệng nói ra lời nói ngông cuồng như thế!"
"Cái tên này không phải là thằng điên đó chứ?"
"Thật sự là chết cười ta!"
...
Mọi người giống như nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời, thi nhau cười nhạo.
Cái này cũng khó trách, không nói trước là ở đây có ba vị Hóa Thần thiên quân, cho dù là những người khác, ngoại trừ Minh Thương Hải chỉ có cảnh giới Kim Đan đỉnh phong ra, những người khác tùy tiện đi ra một người đều có thực lực cảnh giới Nguyên Anh, cho dù mục tiêu công kích là Minh Thương Tầm cũng đã có Nguyên Anh tầng sáu a!
Đại công tử Minh Thương Sơn không thể không nhướng mày, hướng về phía Minh Thương Hải ở một bên nói:
"Tiểu tử này là ai? Hình như không phải người của Minh gia chúng ta?"
Minh Thương Hải liếc mắt nhìn Diệp Trần, cười khẩy, "Hắn a, chẳng qua chỉ là một người đi qua đường mà thôi! Không đáng giá nhắc tới!"
Minh Thương Tầm cũng không có nghĩ đến, ở dưới tính huống lúc chính mình bị mọi người xa lánh, tất cả mọi người phản bội, một người duy nhất đứng ra bảo vệ nàng lại là Diệp Trần này vừa mới quen biết được không lâu!
"Diệp công tử, cám ơn ý tốt của ngươi, tuy nhiên ngươi vẫn là đi nhanh một chút đi!"
Cảm động thì cảm động, nhưng Minh Thương Tầm cũng không cho rằng, Diệp Tràn có thể giúp được chính mình, thế là quả quyết từ chối.
Diệp Trần nhưng không có động, trên mặt vẫn như cũ treo lên nụ cười nhàn nhạt, nói:
"Này, Thương Tầm, thật ra thì thực lực của ta còn rất khá, nếu như ngươi bằng lòng, ta có thể giúp ngươi giết sạch toàn bộ những người này!"
Xoạt!
Diệp Trần vừa mới thốt ra lời này, sau khi xung quanh đầu tiên là trở nên yên tính, sau đó thì lại cười vang lên một lần nữa, hơn nữa lần này so với trước đó càng to hơn.
"Ha ha ha! Các ngươi đã nghe thấy chưa? Tiểu tử này nói có thể giết sạch tất cả chúng ta!"
"Oa, ta thật rất sợ hãi nha!"
"Xem ra thật đúng là một thằng ngu!"
...
Mọi người lại thi nhau cười nhạo, nhất là Minh Thương Hải thì cười lợi hại nhất, "Minh Thương Tầm! Có phải ngươi rất cảm động hay không? Tiểu tử này vì ngươi, thậm chí ngay cả chết cũng không sợ a!"
Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu, liếc qua Minh Thương Hải, trong đôi mắt hiện lên một vệt màu lạnh:
"Kẻ bội chủ! Nên giết!"
Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần vẫy tay một trảo:
Oanh!
Ngay sau đó, Minh Thương Hải bỗng nhiên cảm thân thân thể hoàn toàn mất đi sự không chế của hắn, dường như bị một cỗ lực lượng khổng lồ khó mà chống cự bắt được, cả người không tự chủ mà bay ra ngoài.
Minh Thương Hải lập tức hoảng hốt, vừa định muốn đứng lên, thì Diệp Trần vừa nhấc chân đã đạp ở trên lưng của hắn, làm hắn không thể động đậy.
"Đại công tử, cứu ta!!"
Minh Thương Hải vào lúc này đã không kịp đi suy nghĩ nhiều, đối phương vì sao có thể bắt được hắn dễ dàng như vậy, cảm giác nguy cơ cường đại, khiến hắn trước tiến hướng Minh Thương Sơn ở phía sau cầu cứu.
Minh Thương Sơn lập tức sững sờ, hiển nhiên cũng không chưa phản ứng lại là có chuyện gì đang xảy ra.
Thật ra thì không chỉ Minh Thương Sơn, ngay cả ba vị cường giả cảnh giới Hóa Thần thiên quân còn lại cũng chưa kịp phản ứng lại chưa kịp hiểu ra là Diệp Trần xuất thủ như thế nào?
Tuy nhiên, chờ khi ánh mắt của bọn hắn tập trung nhìn vào trên người Diệp Trần, phát hiện hắn thực sự chỉ có tu vi cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn thì trên mặt lại hiện ra vẻ mặt coi thường.
Chương 774 Diệp Trần đánh cầu lông!
"Tiểu tử! Thả hắn ra, bản công tử có thể tha cho ngươi khỏi chết! Bằng không..."
Minh Thương Sơn còn chưa có nói xong, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên dùng lực:
Bành!
Minh Thương Hải ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị một cước của Diệp Trần giẫm thành thịt nát!
"Ngươi!!"
Minh Thương Sơn lập tức trừng hai mắt một cái, trên mặt hiện lên vẻ vô cùng tức giận, sống chết của Minh Thương Hải hắn thật ra thì cũng không để ở trong lòng, tuy nhiên để hắn cảm thấy tức giận chính là, đối phương này chỉ là một tên tiểu tử Nguyên Anh cảnh tầng bốn cũng dám làm trái ý của hắn!
"Người đâu! Làm thịt tên tiểu tử trước mắt này cho bản công tử trước!"
"Rõ!"
Sau khi Minh Thương Sơn ra lệnh, sau lưng lập tức có hai người đàn ông trung niên cảnh giưới Nguyên Anh hậu kỳ bước ra trực tiếp đánh về phía Diệp Trần:
"Tiểu tử! Còn không thúc thủ chịu trói!"
Trong suy nghĩ của mọi người, Diệp Trần vừa rồi sở dĩ có thể bắt giết Minh Thương Hải, thuần túy là bời vì mọi người quá bất cẩn, lại thêm Minh Thương Hải chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, thực sự quá phế vật, như vậy mới khiến Diệp Trần may mắn đạt được.
Hai tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ trước mắt này, cùng ra tay bắt lấy hắn còn không phải dễ như trở bàn tay sao?
"Con kiến hôi!"
Đối mặt với hai người đàn ông trung niên cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, Diệp Trần ngay cả mí mắt đều không có nhấc lên được, trực tiếp thuận tay đánh ra hai chưởng:
Bành! Bành!
Hai người còn chưa kịp vọt tới trước mặt Diệp Trần, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hai đạo bóng mờ hình bàn tay khổng lồ màu vàng, ngay lập tức đấp hai người như đập hai còn ruồi thành thịt vụn.
"Cái gì!"
Lần này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, mới nhìn qua thì người trẻ tuổi này có tu vi không cao thế nhưng lại có thực lực kinh khủng như thế!
"Tiểu tử được lắm! Tu vi rất khá! Ngược lại là lão phu nhìn nhầm!"
Địa trưởng lão Minh gia kia chậm rãi đi ra, hai mắt đánh giá Diệp Trần thật sâu một phen, "Tiểu tử, nói cho ta biết ngươi rốt cuộc là ai?"
Diệp Trần vỗ tay một cái, nhàn nhạt liếc qua đại trưởng lão, "Ta là người mà ngươi không chọc nổi!"
Oanh!
Diệp Trần nói ra lời này thì tất cả mọi người ngay lập tức đều đứng ngồi không yên, cho dù là biểu hiện vừa rồi của hắn hoàn toàn vượt ra khỏi sự dự liệu của mọi người, thế nhưng ở trước mắt đại trưởng lão thì là như thế nào?
Đây đường đường chính là Hóa Thần thiên quân, cường giả cao cấp nhất của Minh gia, một trong tứ đại gia tộc của tinh vực Nam Đẩu!
"Tiểu tử này là điện rồi sao?"
"Cũng dám nói với đại trưởng lão Minh gia như vậy!"
"Được được được! Hôm nay lão phu cũng muốn xem thử xem, ngươi như thế nào khiến lão phu không chọc nổi!"
Vốn là đại trưởng lão thấy người trẻ tuổi trước mắt này, tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như thế, còn có chút kiệng kỵ với bối cảnh của hắn, bây giờ nghe được lời này thì làm sao còn quản được nhiều như vậy?
Oanh!
Đại trưởng lão trong cơn giận dữ, khí tức trên người hoàn toàn phóng thích ra ngoài:
Bạch bạch bạch!
Mọi người ở xung quanh, dưới khí thế áp bách của đại trưởng lão thì lập tức thi nhau lùi lại, mặt mũi của mọi người đều đầy vẻ chấn động, "Đây chính là thực lực của Hóa Thần thiên quân sao? Quang nhiên kinh khủng a!"
"Nghe nói vị đại trưởng lão Minh gia này thế nhưng có tu vi Hóa Thần trung kỳ, ở toàn bộ tinh vực Nam Đẩu, thực lực cũng đủ để đưa thân vào mười vị trí đầu a!"
"Tiểu tử này có thể chết dưới tay đại trưởng lão cũng coi không sống uổng phí cuộc đời này!"
...
Đại trưởng lão đứng lơ lửng giữa không trung, mái đầu bạc trắng tung bay, giống như chiến thần đứng ở trên trời nhìn xuống Diệp Trần ở trên trời như nhìn một con kiến hôi,
"Tiểu tử! Bản trưởng lão cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, nói cho ta lai lịch của ngươi, bản trưởng lão có lẽ có thể tha cho ngươi khỏi chết!"
Minh Thương Tầm thấy cảnh này thì vội vàng không thể không lôi kéo cánh tay của Diệp Trần, "Diệp tiên sinh, ngài vẫn là không nên cứu ta, sẽ liên lụy ngươi!"
Diệp Trần quay đầu lại hướng về phía Minh Thương Tầm mỉm cười, "Yên tâm! Chỉ bằng bọn rác rưởi này còn không làm gì được ta!"
Oanh!
Lời này của Diệp Trần không lớn thế nhưng lại truyền vào trong tai của mỗi người rất rõ ràng, tất cả mọi người lập tức đều bùng nổ.
Chỉ là một tên tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh cũng dám nói mấy người bọn họ là rác rưởi!
"Ngươi muốn chết!!"
Đại trưởng lão ở trên không trung kia càng là tức giận đến phổi cũng muốn nổ tung lên, trực tiếp vỗ xuống một chưởng:
Ầm ầm!
Một đạo bóng mờ hình cự chưởng dài đến vài trăm mét giống như một ngọn núi nhỏ hướng về phía Diệp Trần và Minh Thương Tầm hung hăng rơi xuống.
"A!!"
Minh Thương Tầm lập tức kinh hô một tiếng, dứt khoát trực tiếp nhắm hai mắt lại, nhìn cũng không dám nhìn lại.
Ở trong suy nghĩ của nàng ta, lấy hai người nàng và Diệp Trần căn bản không có lực đi ngăn cản công kích của đại trưởng lão, khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Tuy nhiên, chỉ trong giây lát, dường như chuyện gì cũng không có xảy ra, ở bên tai chỉ nghe được giọng nói tràn ngập trào phúng của Diệp Trần truyền đến:
"Ngươi chỉ có chút năng lực này thôi sao?"
Minh Thương Tầm lập tức mở hai mắt ra xem xét, lập tức trợn tròn mắt.
Chỉ thấy, một tay của Diệp Trần để sau lưng, một tay giơ lên, vậy mà rất dễ dàng đỡ được một kích tuyệt mệnh của đại trưởng lão.
"Chuyện này...ta không phải là đang nằm mơ chứ?"
Không chỉ Minh Thương Tầm choáng váng, đám người Minh Thương Sơn, tất cả cũng đều choáng váng.
Cái tên này thật chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn thôi sao?
Đại trưởng lão thế nhưng có tu vi Hóa Thần trung kỳ, tồn tại xếp hạng mười vị trí đầu của tinh vực Nam Đẩu!
Đại trưởng lão kia cũng trợn hai mắt lên thật lớn, mặt mũi đầy vẻ khó tin:
"Điều này, điều này sao có thể?"
Diệp Trần cười lạnh, "Ta nói rồi, ngươi không thể trêu vào ta!"
Cùng lúc giọng nói rơi xuống, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên đứng vững, đồng thời cánh tay đang để đằng sau lưng kia cũng chậm rãi giơ lên, vung nắm tay ra!
"Hư Không Thần Quyền!!"
Một quyền này của Diệp Trần nhìn rất nhẹ nhàng, dường như không có bất kỳ lực đạo nào.
Mà đại trưởng lão kia vẫn còn đang trong lúc khiếp sợ, chưa lấy lại được tinh thần, đợi đến khi khăn phản ứng lại thì một quyền này của Diệp Trần đã xuyên toa không gian đi tới trước mặt của hắn:
Ầm ầm!
Đại trưởng lão lập tức cảm thấy lồng ngực của mình giống như bị một cái búa khổng lồ đập mạnh vào, linh hồn của cả người đều sắp từ trong thân thể đánh bay ra ngoài.
"Phốc!!"
Sau khi điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi thì cả người giống như ngôi sao rơi xuống bay thẳng ra ngoài!
"Cái gì!!"
Những người khác ở xung quanh, căn bản đều không kịp phản ứng là chuyện gì vừa mới xảy ra.
Bọn họ chỉ thấy, đại trưởng lão lại bị tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn trước mắt này đánh cho miệng phun máu tươi!
Đại trưởng lão của Minh gia thế mà bị treo lên đánh rồi?
Chuyện vừa mới xảy ra, đối với mọi người mà nói quả thực giống như là đang nằm mơ.
Tuy nhiên, đây còn chưa hết!
Sau khi đại trưởng lão bị một quyền này của Diệp Trần đánh bay thì thân hình còn chưa có ổn định lại, Diệp Trần theo đó lại tung ra một quyền:
Ầm ầm!
Lại là một chiêu Hư Không Thần quyền, xuyên qua toa không gian xuất hiện ở sau lưng đại trưởng lão.
Ầm!
Đại trưởng lão vốn đã bay ra ngoài được vài trăm mét, còn chưa kịp rơi xuống đất thì lại bị một quyền này đánh bay ngược lại.
Theo ngay sau đó:
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Diệp Trần đắc thế không tha người, liên tiếp oanh ra mấy chục chiêu Hư Không Thần quyền, như kiểu chơi cầu lông, căn bản không cho đại trưởng lão có cơ hội thở dốc.
Đáng thương vị đại trưởng lão của Minh gia này, đường đường là cường giả Hóa Thần trung kỳ, vốn cũng không trở thành bất lực như vậy.
Chủ yếu là hắn căn bản không kịp phản ứng, cả người giống như quả cầu lông, bị Diệp Trần đánh liên tiếp mấy chục quyền, kinh mạch toàn thân đứt đoạn, cuối cùng giống như một con chó chết hung hăng ngã ngửa vào trên mặt đất.
Mà mọi người ở xung quanh thấy được cảnh này thì toàn trường yên tĩnh như chết!
Chương 775 Dụng ý của Diệp Trần
Bọn họ nghĩ tới rất nhiều loại khả năng, thế nhưng là làm sao cũng không nghĩ tới, đường đường là đại trưởng lão của Minh gia, thế mà được tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh này hành hạ thành chó chết!
Hơn nữa chuyện vừa xảy ra mới đây quả thực quá nhanh, ngay cả Kim lão và vị Hỏa Vân thiên quân của Vạn Sát môn kia trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng.
Chờ bọn hắn lấy lại tinh thần thì đại trưởng lão của Minh gia đã giống như con chó chết, xụi lơ trên mặt đất, hoàn toàn bị phế sạch.
Còn về đại công tử Minh Thương Sơn kia nhìn thấy chỗ dựa lớn nhất của mình bị Diệp Trần dễ dàng bạo ngược, cả người đều nhanh muốn sụp đổ, "Đây không có khả năng! Điều này sao có thể? Làm sao có thể?"
Sau khi Minh Thương Sơn thì thào một thôi một hồi, lúc này mới ý thức được tình cảnh của chính mình vào lúc này, vội vàng lộn nhào đi tới trước mặt Hỏa Vân thiên quân, "Hỏa Vân tiền bối! Ngài thế nhưng là đã thu tiền của ta, ngài phải cứu ta a!"
Nói đùa, đối phương ngay cả đại trưởng lão cũng có thể bạo ngược dễ dàng như vậy, giết hắn còn không phải chỉ là một bữa ăn sáng sao?
Hỏa Vân thiên quân nhìn qua Minh Thương Sơn đau khổ cầu khẩn trước mắt, lại nhìn liếc mắt về phía đại trưởng lão của Minh gia ở nơi xa giống như bùn nhão, còn có Diệp Trần kia một mặt nhẹ như mây gió, khóe miệng không thể không có chút co lại, trong đôi mắt hiện ra vẻ vô cùng kiêng dè.
Đến lúc này rồi, hắn nơi nào còn dám coi thường người trẻ tuổi mới chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn này nữa?
Thậm chí, hắn có một loại cảm giác, người trẻ tuổi lộ ra thần bí trước mắt này, thực lực còn mạnh hơn rất nhiều chứ không phải chỉ có như vậy!
Tuy rằng lý trí của hắn nói với bản thân, loại ý nghĩ này rất hoang đường, đối phương chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tứ trọng, lợi hại hơn nữa lại có thể lợi hại đến nơi nào?
Nhưng trực giác của hắn lại nói với chính mình rằng, người trẻ tuổi trước mặt này không thể trêu chọc!
Danh dự của Vạn Sát môn mặc dù rất quan trọng, nhưng cũng không quan trọng bằng cái mạng già này của mình.
Vừa nghĩ đến đây, Hỏa Vân thiên quân trực tiếp một cước đá văng Minh Thương Sơn sang một bên, cười lạnh, nói:
"Đại công tử, thực sự thật có lỗi! Tin tức mà ngươi cung cấp dường như không quá chuẩn xác, nhiệm vụ lần này độ khó quá lớn, Vạn Sát môn chúng ta quyết định hủy bỏ nhiệm vụ lần này! Rút lui!"
Quẳng xuống câu nói này, Hỏa Vân thiên quân quay người liền đi, đám sát thủ còn lại của Vạn Sát môn sớm đã bị cảnh tượng Diệp Trần trước đó lấy đại trưởng lão Minh gia làm quả cầu chơi trò chơi tâng cầu qua lại trước đó mà sợ tới mức choáng váng, bây giờ nhìn thấy lão đại nhà mình cũng đi, bọn họ nơi nào còn dám ở lại lâu, thế là tất cả đều vội vàng chạy theo.
Minh Thương Sơn lập tức trợn tròn mắt, sửng sốt sau một lát, quay người co cẳng liền muốn chạy trốn.
Đáng tiếc, Diệp Trần há lại sẽ dễ dàng buông tha hắn?
"Để ngươi đi rồi sao? Quay trở lại đây cho ta!"
Đám người Vạn Sát môn nghe thấy câu nói này của Diệp Trần thì tưởng nói với bọn họ cho nên sợ mất mật càng chạy nhanh hơn tạo thành một làn khói trên đường, những nơi đi qua giống như tung ra một quả lựu đạn khói trong game PUBG.
Diệp Trần thuận tay trảo một cái,
Hô!
Minh Thương Sơn chỉ có thực lực cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ, nơi nào có sức lực để mà chống lại, cả người hoàn toàn không theo sự điều khiển của chính mình mà bị Diệp Trần kéo trở lại.
"Thương Tầm, giết hắn!"
Diệp Trần bắt Minh Thương Sơn về, trực tiếp ném đến trước mặt Minh Thương Tầm, nhàn nhạt ra lệnh.
"Ta..."
Minh Thương Tầm lập tức có chút không biết làm sao, cho dù Minh Thương Tầm cực hận người ca ca này của chính mình, nhưng Minh Thương Tầm lúc này còn chưa có trưởng thành như Minh Đế ở kiếp trước, chỉ là một tiểu nữ hài đáng yêu tươi tắn, để nàng ta ra tay giết ca ca của mình, nàng ta thật là có chút làm không được.
Minh Thương Sơn kia dường như cũng nhìn ra điểm này, sâu trong đối mắt vốn đã hiện lên vẻ tuyệt vọng thì một lần nữa dấy lên hy vọng, lập tức nằm rạp trên mặt đất liều mạng dập đầu, "Muội muội tốt, ta sai rồi! Ta thật biết ta sai rồi! Van cầu ngươi, đừng có giết ta! Ta thề, sau này không tranh đoạt vị trí gia chủ với ngươi nữa, ta thế nhưng là ca ca của ngươi a! Ngươi tha cho ta lần này đi!..."
Minh Thương Tầm thấy cảnh này, trên gương mặt xinh đẹp vốn đã hiện ra vẻ không đành lòng thì lập tức càng thêm không đành lòng, không thể không nhìn về phía Diệp Trần ở một bên, thấp giọng nói:
"Diệp tiên sinh, tuy rằng hắn không phải người tốt lành gì, nhưng dù sao cũng là ca ca của ta, nếu không thì tha cho hắn một lần đi..."
Diệp Trần lập tức nhướng mày, vốn là muốn thuận tay một chưởng trực tiếp kết liễu Minh Thương Sơn, tuy nhiên hắn lại suy nghĩ kỹ lại một chút, lúc này nếu như chính mình giết Minh Thương Sơn, Minh Thương Tầm ngoài miệng không trách nhưng trong lòng chỉ sợ ít nhiều sẽ có chút oán khí, nha đầu này tuổi còn rất trẻ, căn bản không biết lòng người hiểm ác, chẳng bằng lợi dụng Minh Thương Sơn này cho nàng học một khóa thật tốt.
"Thôi được, ta tôn trọng lựa chọn của ngươi, chỉ là hy vọng ngươi không nên hối hận!"
Diệp Trần nhàn nhạt liếc qua Minh Thương Sơn ở trên mặt đất, không nói thêm gì nữa.
Minh Thương Sơn vốn cho rằng mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới Diệp Trần lại dễ nói chuyện như vậy, lập tức vô cùng vui mừng, vội vàng dập đầu, lại phát thề độc, thế nhưng sâu trong đôi mắt lại hiện ra vẻ vô cùng âm độc.
Minh Thương Tầm không phát giác được một chút nào, người ca ca này của mình căn bản chính là không hết lòng gian, còn tưởng rằng hắn thật sẽ sửa đổi, khoát tay áo nói:
"Minh Thương Sơn, chuyện ngày hôm nay, ta có thể coi như chưa từng xảy ra cái gì, sau này hai chúng ta nước giếng không phạm nước sông, hy vọng ngươi đừng tiếp tục tới trêu chọc ta, mang theo người của ngươi đi đi!"
"Vâng vâng vâng! Muội muội tốt, ngươi yên tâm, sau này ta cũng không dám nữa!"
Minh Thương Sơn như được đại xa, lập tức lộn nhào, mang theo đám thủ hạ kia của hán tè ra quần chạy vội đi.
Minh Thương Sơn vừa đi, thế là chỉ còn lại Kim lão và mấy tên hộ vệ cùng đi theo Minh Thương Tầm.
"Thương Tầm tiểu thư, thật xin lỗi!"
Kim lão và một đám hộ vệ, tất cả đều thi nhau cúi thấp đầu, trên mặt của mỗi người đều đầy vẻ xấu hổ.
Bọn họ thân là hộ vệ của Minh Thương Tầm, ở vừa rồi trong lúc nguy cấp vừa rồi vậy mà vứt chủ tử của mình xuống, thực sự có chút không thể nào nói nổi.
"Các ngươi đi đi thôi! Ta cũng không muốn tiếp tục nhìn thấy các ngươi!"
Minh Thương Tầm nhàn nhạt liếc qua mấy người, gương mặt xinh đẹp phát lạnh nói.
Nàng ta có thể tiếp nhận được chuyện Minh Thương Sơn muốn giết nàng, dù sao hai người vẫn luôn bất hòa với nhau, nhưng lại không thể chịu đựng được người một nhà phản bội.
"Tiểu thư, chuyện lúc trước xác thực chúng ta làm không đúng! Tuy nhiên người của tam đại gia tộc khác chắc chắn đều đã tiến tới, hãy để cho chúng ta ở lại, tiếp tục bảo vệ ngài đi!"
Kim lão có chút không cam tâm, tiếp tục mở miệng nói.
Hắn là khách khanh trưởng lão của Minh gia, nếu như không thể tranh thủ nhận được sự tha thứ của Minh Thương Tầm, sau này hắn không có cách nào tiếp tục ở lại Minh gia được nữa, chỉ có thể trở thành một tên tán tu đầu đường xó chợ không nơi nương tựa, kết quả này cũng không phải là kết quả mà hắn muốn nhìn thấy.
Tuy nhiên, Minh Thương Tầm không hề bị lay động một chút nào, "Ta nói, ta sau này cũng không muốn nhìn thấy các ngươi!"
Nói xong, Minh Thương Tầm trực tiếp hướng về sâu trong rừng cây đi đến, Diệp Trần cũng không thể không lắc đầu, cũng đi theo.
Theo suy nghĩ của Diệp Trần thì Kim lão và những người này tất nhiên không đáng tha thứ, nhưng cách làm của Minh Thương Tầm rõ ràng còn quá ngây thơ, rất có thể sẽ ép bọn họ chạy về phía bên trận doanh của Minh Thương Sơn.
Hơn nữa, thoát khỏi chuyện lần này, Minh Thương Tầm chắc là đầu tiên trở về Minh gia nói ra những chuyện vừa xảy ra cho phận trưởng bối của gia tộc biết, như vậy mới có thể lấy được quyền chủ động.
Nếu để cho ác nhân Minh Thương Sơn cáo trạng trước, nàng ta đến lúc đó coi như gặp rắc rối!
Tuy nhiên, kết quả này nhưng lại là kết quả mà Diệp Trần muốn xem nhất.
Hắn muốn lợi dụng những người này để cho Minh Thương Tầm thấy rõ ràng lòng người hiểm ác, cho nên không có mở miệng nhắc nhở nha đầu này.
Bình luận facebook