-
Chương 801-805
Chương 801 Thái Thượng trưởng lão
Diệp Trần lúc này mới chậm rãi thu hồi khí tức trên thân lại, Mã phó bang chủ một mặt không cam lòng té ngã trên đất, dựa theo Diệp Trần nói, lập xuống bản mệnh lời thề, thề từ nay về sau nhận Hổ Tử làm chủ nhân, phải dùng sinh mạng của mình bảo vệ sự an nguy của Hổ Tử.
Những tên đệ tử của Ác Lang bang xung quanh kia thấy cảnh này thì lập tức từng tên đều sợ tới ngây cả người, không có ai từng nghĩ tới sau thiếu niên kinh khủng kia lại còn có một vị có tồn tại cường đại như thế, dễ dàng như thế đã thu phục được Mã phó bang chủ mà trong lòng bọn họ coi giống như chiến thần.
"Mã phó bang chủ, ngươi không cần có vẻ mặt đưa đám như vậy! Đồ đệ của ta tương lai chắc chắn là nhân vật đứng đầu Tu Chân giới, ngươi có thể nhận hắn làm chủ thì đây chính là phúc khí của ngươi!"
Diệp Trần thấy Mã phó bang chủ một mặt không tình nguyện, thế là lại nhàn nhạt mở miệng nói:
"Ngoài đó ra, để báo đáp lại, ta có thể hoàn thành ngươi một cái tâm nguyện!"
Đạo dùng người không ở ngoài đồng thời sử dụng ân huệ và uy nghiêm, đã có uy nghiêm thì cũng phải cho tên này một chỗ tốt thích hợp, như vậy hắn mới có thể để tâm hơn đi làm việc.
Mã phó bang chủ nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức hơi sững sờ, sau khi kịp phản ứng lại thì trên mặt không thể không hiện ra vẻ mừng như điên: "Tiền bối, chuyện này là thật sao?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Ngươi cảm thấy ta có tâm tư đi nói đùa với ngươi sao? Nói một chút đi, công pháp tu luyện Thiên cấp trở xuống, đan dược ngũ phẩm trở xuống, hay là tài phú? Hay là quyền thế? Chỉ cần ta có thể làm được đều có thể tận lực thỏa mãn ngươi!"
Mã phó bang chủ bây giờ đã nhận Hổ Tử làm chủ, bằng hắn chút thực lực ấy, còn xa xa không đủ để đối kháng lại trói buộc của bản mệnh lời thế, lấy tính cách tham sống sợ chết như hắn, càng thêm không dám chống lại bản mệnh lời thề của chính mình.
Diệp Trần sở dĩ cho hắn một cái cơ hội như vậy, ngoại trừ để hắn có thể cam tâm tình nguyện nhận Hổ Tử làm chủ, đồng thời cũng có thể gián tiếp tăng thế lực của Hổ Tử lên.
Mã phó bang chủ nghe xong lời này của Diệp Trần thì cả người lập tức đều kích động tới run rẩy lên, cái loại không cam tâm trước đó, trong nháy mắt bị niềm vui to lớn này thay thế:
"Hồi bẩm tiền bối, tâm nguyện của vãn bối là muốn...là muốn trở thành bá chủ tinh cầu Mộc Lang!!"
Mã phó bang chủ sau khi suy nghĩ một lát, bỗng nhiên cắn răng một cái, hai mắt bốc lên tỏa sáng, mở miệng nói.
Diệp Trần nghe được lời này của Mã phó bang chủ thì hai mắt không thể không híp một cái:
"Nói như vậy là ngươi muốn quyền thế đi?"
Mã phó bang chủ vội vàng khom người nói:
"Đúng vậy! Xin tiền bối thành toàn!"
Diệp Trần trong lòng âm thầm lắc đầu một trận, một người tham luyến quyền thế thì đã định sẵn đời này đều khó có khả năng đi quá xa trên con đương tu chân.
Tuy nhiên hắn cũng không cảm thấy có gì đáng tiếc cả, Mã phó bang chủ này vốn là vệ sĩ tạm thời mà hắn tìm cho Hổ Tử, nếu như hắn có thể trở thành bá chủ tinh cầu Mộc Lang vừa đúng có thể cam đoan Hổ Tử vượt qua giai đoạn này mà trưởng thành.
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần nhẹ gật đầu:
"Được! Ta đáp ứng ngươi! Trong vòng ba ngày, để ngươi trở thành bá chủ tinh cầu Mộc Lang!"
Mã phó bang chủ lập tức cuồng hỉ không thôi, nằm rạp trên mặt đất liên tiếp dập đầu như giã tỏi, nói:
"Đa tạ tiền bối thành toàn! Mã Tam Giang ta sau này chắc chắn bảo vệ chủ nhân thật tốt để báo đáp đại ân đại đức của tiền bối!"
...
Diệp Trần trước tiên dàn xếp Hổ Tử ở trong nhà, sau đó thì theo Mã Tam Giang này một đường đi tới Ác Lang thành, đại bản doanh của Ác Lang bang.
Dựa theo Mã Tam Giang này nói, trên toàn bộ tinh cầu Mộc Lang này thì tổng cộng có tam đại thế lực, theo thứ tự là:
Ác Lang Bang, Thất Sát môn và Độc Long cốc.
Có thể nói tam đại thế lực này hiện lên thế chân vạc, loại tình huống này đã kéo dài trên trăm năm, ai cũng chưa thể áp đảo hai thế lực lớn chân chính khác còn lại.
Hơn nữa, tinh cầu Mộc Lang chỉ là một cái tinh cầu xa xôi trong tinh vực Thiên Hoang, chẳng những linh khí không cao, vật chất cũng rất thiếu thốn, cho nên cũng không để những thế lực lớn kia để vào trong mắt.
Bởi vậy, muốn để Mã Tam Giang trở thành bá chủ của tinh cầu Mộc Lang này thì bước đầu tiên chính là phải để cho hắn trước tiên trở thành Bang chủ của Ác Lang bang, sau đó diệt đi hai cái thế lực lớn khác. Căn cứ vào những gì Mã Tam Giang nói thì hắn và Âu Dương Phương bang chủ Ác Lang bang vẫn luôn không hợp nhau, hắn sớm đã muốn thay vào vị trí bang chủ đó.
"Mã Tam Giang, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, giết Âu Dương Phương rất đơn giản, nhưng là ngươi xác định Âu Dương Phương chết rồi, ngươi đã có thể ổn thỏa ngồi lên vị trí bang chủ của Ác Lang bang chưa?"
Hai người chậm rãi bước vào trong thành, Diệp Trần nhàn nhạt mở miệng nói.
Mã Tam Giang lập tức vỗ ngực một cái, "Chuyện này thì Diệp tiền bối cứ việc yên tâm! Ta và Âu Dương Phương đấu với nhau cũng rất lâu rồi, thật ra thì bên trong Ác Lang bang cũng có rất nhiều người ủng hộ ta, chỉ có điều thế lực lượng thế lực của hai chúng ta là ngang nhau, vẫn luôn trong tình trạng người này không thể làm gì được người kia, bây giờ ta có Diệp tiền bối ủng hộ, tin tưởng bọn họ ai cũng không dám nói nửa chữ không!"
Chẳng mấy chốc, hai người đi tới đại điện tổng đàn Ác Lang bang, nơi này là nơi mà nhóm thủ lĩnh của Ác Lang bang thường hay nghị sự.
Mã Tam Giang sớm đã để cho người mời Âu Dương Phương bang chủ Ác Lang bang và tất cả các trưởng lão cùng thành viên cốt cán đều mời tới.
Hai người đi tới trước đại điện, chỗ ngồi trên đại điện gần như đã ngồi đầy người, hiển nhiên người tới cũng đã đông đủ.
"Mã Tam Giang! Ngươi để cho người mời tất cả thành viên cốt cán của Ác Lang bang chúng ta đều mời tới đây, thế mà chính ngươi lại là người đến cuối cùng, ngươi bộ giá đỡ này cũng không thể không bày ra quá lớn a? Ngươi có còn để người bang chủ như ta đây để vào trong mắt hay không?"
Người nói chuyện là người đàn ông trung niên ngồi ở vị trí cao nhất trên đại điện, hẳn là Âu Dương Phương bang chủ Ác Lang bang.
Mã Tam Giang cười ha ha một tiếng, hướng về phía mọi người trong đại điện chắp tay cười ha hả nói:
"Để các vị đợi lâu, thực sự không có ý tứ!"
Nói xong lời này, Mã Tam Giang vội vàng lui sang một bên, khom người mời Diệp Trần ở phía sau vào bên trong đại điện.
"Ba!"
Âu Dương Phương bang chủ Ác Lang bang ngồi ở chủ vị lập tức vỗ ghế một cái, đột nhiên đứng dậy, chỉ vào Mã Tam Giang, tức giận nói:
"Họ Mã! Ngươi đây là có ý gì? Nơi này là đại điện nghị sự của Ác Lang bang chúng ta, ngươi vậy mà để cho một người ngoài tiến vào, ngươi muốn làm gì?"
Đám cốt cán còn lại của Ác Lang bang cũng lập tức thi nhau bàn tán.
Mã Tam Giang lại cười ha ha một tiếng nữa:
"Chư vị mời an tâm chớ vội! Ta giới thiệu cho mọi người một chút, vị này là Diệp tiên sinh, từ hôm nay trở đi, hắn chính là Thái Thượng trưởng lão của Ác Lang bang chúng ta!"
Oanh!
Mã Tam Giang vừa mới thốt ra lời này thì toàn bộ thành viên cốt cán của Ác Lang bang, tất cả đều thi nhau ngây ngẩn cả người, ngay cả những thành viên bình thường ủng hộ Mã Tam Giang, tất cả cũng đều một mặt mờ mịt.
Về phần người ủng hộ cho Âu Dương Phương thì càng là giận quá mà cười.
"Mã Tam Giang! Ngươi là nói chuyện hoang đường gì đó? Ác Lang bang chúng ta, lúc nào có vị trí Thái Thượng trưởng lão này? Coi như thật sự có, cũng đều phải từ tất cả các trưởng lão cộng đồng biểu quyết mà có, ngươi nói hắn thì là hắn sao? Hắn là cái thá gì!"
Âu Dương Phương nói xong lời này, hắn và nhóm những người ủng hộ hắn kia lập tức cũng thi nhau hùa nói theo.
Ngay cả những người ủng hộ Mã Tam Giang kia, tất cả cũng đều im lặng không nói, hiển nhiên cảm thấy cử động lần này của Mã Tam Giang thực sự có chút hoang đường.
Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu, liếc qua Âu Dương Phương ở phía trên, thản nhiên hỏi:
"Vừa rồi ngươi là nói ta sao?"
Chương 802 Mê La Tinh Hải, mở ra!
Âu Dương Phương lập tức sững sờ, bỗng nhiên cảm thấy trên thân người trẻ tuổi trước mắt này dường như mơ hồ hiện ra một cỗ cảm giác nguy hiểm khó mà hình dung.
Tuy nhiên, nói thì cũng đã nói ra rồi, lúc này ở ngay trước mặt một đám cốt cán của Ác Lang bang, hắn tự nhiên cũng không thể nhận sợ:
"Bản bang chủ nói chính là ngươi! Tiểu tử, ta không cần biets người từ đâu mà xuất hiện, nơi này là đại điện nghị sự của Ác Lang bang chúng ta, người không có phận sự không được đi vào, nhanh chóng rời khỏi đây cho ta, bằng không..."
"Ồn ào!"
Âu Dương Phương nói còn chưa có nói xong thì Diệp Trần đã thuận tay cong ngón búng ra.
Sưu!
Một đạo chân nguyên ngưng tụ thành kiếm khí, từ đầu ngón tay của hắn nổ bắn mà ra!
Bành!
Tốc độ quá nhanh, Âu Dương Phương kia căn bản ngày cả thời gian phản ứng cũng không có thì đã bị đạo kiếm khí đáng sợ này trực tiếp đánh nổ đầu!
Ác Lang Bang từ trước tới nay làm xằng làm bậy, ức hiếp kẻ yếu, Diệp Trần thuận tay giết Âu Dương Phương cũng không có bất luận gánh nặng gì trong lòng.
"Cái gì!!"
Trong lúc nhất thời, toàn bộ người trong đại điện lập tức tất cả đều đứng dậy, mặt mũi mọi người đều đầy vẻ kinh ngạc.
Bang chủ của bọn hắn lại bị một người trẻ tuổi không rõ lai lịch cứ như vậy một chiêu trong nháy mắt giết chết!
"Ngươi ngươi... Ngươi lớn mật!!"
Mấy tên thân tín của Âu Dương Phương lập tức nhảy ra ngoài chỉ vào Diệp Trần giận dữ hét:
"Ngươi dám ám sát bang chủ chúng ta, chính là địch của toàn bộ Ác Lang bang chúng ta!"
"Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi muốn làm gì!"
"Mọi người cùng nhau xông lên, giết hắn báo chù cho bang chủ!"
...
Mắt thấy những người này đã hiện lên xu thế vây kín, đang muốn ra tay với Diệp Trần, Diệp Trần ngay cả mí mắt cũng không nhấc lên một chút, thuận tay một bàn tay đánh ra:
Bành! Bành! Bành!
Trước một khắc còn có mấy người kêu gào, lập tức tất cả đều bị một chưởng của Diệp Trần vỗ cho thành không khí.
"Tê ~~ "
Những thành viên cốt cán còn lại của Ác Lang bang vốn còn muốn ngo ngoe muốn động, nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này thì lập tức thi nhau hít vòa một ngụm khí lạnh.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện yên tĩnh như chết!
Lúc này, mọi người mới hiểu rõ được, người trẻ tuổi mới nhìn qua khoảng hai mươi tuổi trước mắt này vậy mà có thực lực cường đại như vậy!
Ngay cả Mã Tam Giang ở một bên cũng không thể không sợ mất mật một trận.
Tuy rằng hắn sớm đã biết, người trẻ tuổi trước mắt này không đơn giản, thế nhưng cũng không nghĩ tới vậy mà mạnh đến tình trạng như thế!
Mấy vị vừa rồi đều là cao thủ cảnh giới Kim Đan hậu kỳ, vậy mà đều bị một chưởng thuận tay của hắn giết toàn bộ, thực lực của người này đến tột cùng đã cường đại đến mức nào?
Chỉ sợ không phải cảnh giới Nguyên Anh, có thể là Hóa Thần thiên quân!
Hai mươi tuổi Hóa Thần thiên quân, đây là khái niệm gì?
Sau khi Mã Tam Giang hết khiếp sợ, ngay sau đó chính là vô cùng vui sướng, chỉ cần sau này có thể tóm chặt lấy chỗ dựa này, đừng nói chỉ là một cái tinh cầu Mộc Lang, coi như tương lai ở toàn bộ tinh vực Thiên Hoang này nói không chừng cũng có một chỗ cắm dùi cho hắn!
Nghĩ tới đây, trước đó cảm giác nhận Hổ Tử làm chủ thật nhục nhã thì bây giờ đã biến mất không thấy dấu vết đâu nữa, thậm chí bắt đầu âm thầm may mắn với lựa chọn trước đó của chính mình.
Mà kết quả này cũng chính là kết quả mà Diệp Trần mong muốn, tin tương qua hôm nay, căn bản không cần hắn phải nhiều lời, Mã Tam Giang cũng sẽ coi Hổ Tử như bảo bối mà nâng niu ở trong lòng bàn tay.
"Từ giờ trở đi, Mã Tam Giang chính là bang chủ mới nhậm chức của Ác Lang bang các ngươi, có ai còn không phục không?"
Diệp Trần vừa ra tay, sau khi làm chấn động tất cả thành viên cốt cán của Ác Lang bang, lần nữa nhìn mọi người ở xung quanh một lượt, nhàn nhạt mở miệng hỏi.
Mọi người bị ánh mắt của Diệp Trần đảo qua, lập tức thi nhau cúi đầu xuống, ngay cả con mắt cũng không dám nhìn Diệp Trần, thế này còn có ai dám nói nửa chữ chứ?
"Thái Thượng trưởng lão anh minh! Chúng ta nguyện ý ủng hộ Mã bang chủ!"
"Âu Dương Phương phạm thượng làm loạn, may mắn có Thái Thượng trưởng lão và Mã bang chủ diệt hắn đi, quả thật là may mắn cho Ác Lang bang chúng ta!"
"Không sai! Sau này dưới sự dẫn dắt của Thái Thượng trưởng lão và Mã bang chủ, Ác Lang Bang chắc chắn có thể thống nhất toàn bộ tinh cầu Mộc Lang!"
...
Mã Tam Giang ở bên trong Ác Lang bang, vốn là có không ít thân tín của mình, chẳng mấy chốc đã có người bắt đầu cao giọng hoan hô lên.
Mà những thành viên cốt cán của Ác Lang bang này, vốn đều là hạng người gió thổi chiều nào thì theo chiều đó, mắt thấy Âu Dương Phương đã chết mà Diệp Trần lại khủng bố như thế, từng tên sợ mình khó giữ được cái mạng nhỏ này thì thi nhau bắt đầu tâng bốc nịnh nọt ân cần vang lên bên tai không dứt.
Mã Tam Giang thuận lợi trở thành bang chủ Ác Lang bang tự nhiên là vui không kể xiết, thái độ đối với Diệp Trần cũng trở nên cung kính hơn rất nhiều.
"Diệp tiền bối, trong phủ của ta có tiên tửu cực phẩm, trong Ác Lang thành cũng có không ít mỹ nữ tuyệt sắc, không bằng ngài trước tiên ở trong thành nghỉ ngơi hai ngày..."
Không đợi Mã Tam Giang nói xong, Diệp Trần khoát tay á, trực tiếp từ chối:
"Không cần! Nói vị trí của Thất Sát môn và Độc Long cốc nói cho ta! Tiếp theo ngươi chỉ cần phát ngươi đi tiếp quản địa bàn của hai thế lực lớn này là được rồi!"
"Vâng vâng vâng! Làm phiền Diệp tiền bối!!"
Mã Tam Giang vội vàng gật đầu như gà mổ thóc, miệng cười đều nhanh muốn rác tới tận mang tai.
Lúc này mới chỉ có một ngày ngắn ngủi, hắn chẳng những thực hiện tâm nguyện của chính mình, thậm chí lập tức muốn một lần thống nhất toàn bộ tinh cầu Mộc Lang, đây quả thực giống như là đang nằm mơ
Chỉ chốc lát sau, Mã Tam Giang mang một chút tư liệu sơ lược về Thất Sát môn và Độc Long cốc giao cho Diệp Trần.
Diệp Trần tùy tiện nhìn qua, sau khi hiểu rõ đại khái một chút đối với hai thế lực lớn này thì ngay lập tức rời khỏi Ác Lang thành.
Một giờ sau, Diệp Trần tới trước Độc Long cốc, thành trì của bọn họ xây dựng ở trên một mảnh khói độc chồng chất sâu bên trong cốc.
Độc Long cốc là một môn phái tu độc, môn hạ đệ tửu am hiểu chế độc, dùng độc, theo như Mã Tam Giang nói thì Độc Long cốc đã từng dùng thi độc khống chế mấy chục vạn tử sĩ, suýt chút nữa một lần hành động xưng bá toàn bộ tinh cầu Mộc Lang.
Cuối cùng ở dưới sự phối hợp vây công của Ác Lang bang và Thất Sát bang lúc này mới bất đắc dĩ trốn vào trong khí độc.
Nhưng những độc chướng này đối với Diệp Trần mà nói, tự nhiên không có bất kỳ một chút uy hiếp gì.
Dễ dàng đi qua khói độc bước vào thành trì trong cốc, Diệp Trần sử dụng thần niệm quét qua, thì đã bao phủ toàn bộ Độc Long cốc vào đó, "Tổng cộng có hai mươi ba tên tu sĩ Kim Đan, cũng đều là cao tầng hạch tâm của Độc Long cốc!"
So với Ác Lang bang có tội ác chồng chất thì Độc Long cốc còn ác hơn nữa, gần như mỗi ngày đều sẽ bắt lấy người bình thường đến nghiên cứu chế tạo độc dược, thậm chí ngay cả Ác Lang bang cũng sắp không chịu nổi.
Mấy phút sau, hai mươi ba tên tu sĩ Kim Đan của Độc Long cốc, toàn bộ đã bị Diệp Trần giết chết, sau đó lại thuận tay thả ra một đạo Ngũ Muội chân hỏa, rồi mới trực tiếp nghênh ngang rời đi.
Qua hôm nay, Độc Long cốc coi như hoàn toàn xong.
Ngay sau đó, lại một giờ sau, Diệp Trần cũng biện pháp cũ, tiêu diệt hết tất cả cao tầng của Thất Sát môn.
Sau ba ngày, Ác Lang bang dùng thủ đoạn lôi đình, dọn sạch thế lực còn sót lại của Thất Sát môn và Độc Long cốc.
Tinh cầu Mộc Lang, tam đại thế lực tạo thành thế cái kiềng ba chân đã tồn tại tới ngàn năm, cuối cùng lấy sự thắng lợi của Ác Lang bang mà kết thúc.
Diệp Trần nói được thì làm được, chỉ cần thời gian ba ngày sẽ để cho Mã Tam Giang trở thành bá chủ tinh cầu Mộc Lang.
Sau đó thì Diệp Trần ở lại tinh cầu Mộc Lang mấy ngày, truyền thụ Hổ Tử mấy môn bí thuật dùng để chạy trốn.
Ngày hôm nay, phương hướng Mê La Tinh Hải bỗng nhiên có ánh sáng vạn trượng mọc lên, ở bên trong mảnh hư không hắc ám này, từng khỏa tinh cầu từ từ bay lên giống như trong đêm tối được nhóm lên hàng ngàn hàng vạn cái đèn lồng, sáng chói mà hoa lệ.
Mê La Tinh Hải, rốt cục mở ra!
Chương 803 Tinh cầu Sơ Thủy
Mê La Tinh Hải, là một trong thập đại tuyệt địa của Tu Chân giới, nó khả năng cũng không phải là một tuyệt địa hung hiểm nhất, nhưng tuyệt đối là quỷ dị nhất!
Mê La Tinh Hải từ bên ngoài tới bên trong, tổng cộng chia làm chín tầng tinh vực, mà chín tầng tinh vực này, tất cả đều bị một cỗ cấm chế có lực lượng cường đại bao bọc, vô luận là bất luận kẻ nào bước vào trong đó, ở bên trong cùng một tinh vực, tu vi đều sẽ bị áp chế xuống cùng một cái cảnh giới!
Hơn nữa, quỷ dị nhất chính là, tầng tinh vực càng ở bên ngoài thì lực lượng cấm chế càng cường đại, ngược lại càng đi sâu vào bên trong thì lực lượng loại cấm này lại càng yếu.
Ví dụ như, tầng tinh vực thứ nhất là ở bên ngoài cùng nhất, tất cả mọi người một khi tiến vào bên trong, tu vi trong nháy mắt sẽ bị áp súc đến cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ!
Cho dù là Độ Kiếp đế quân cũng tuyệt đối sẽ không ngoại lệ!
Đây chính là bởi vì cái nguyên nhân này, những nhân vật cấp bá chủ đỉnh cấp của Tu Chân giới kia sẽ có rất ít người tiến vào thám hiểm trong Mê La Tinh Hải, bởi vì hơi không cẩn thận, nói không chừng rất có thể chết ở trong đó! Thậm chí có khả năng chết ở trong tay một số nhân vật nhỏ, vậy coi như thật sự quá oan uổng!
Bởi vậy mà theo thời gian trôi qua, mỗi lần Mê La Tinh Hải mở ra trên cơ bản cũng đã trở thành bữa tiệc của những nhân vật thiên tài thế hệ trẻ tuổi, những nhân vật cự phách kia cũng đã có rất ít người tham gia.
Tuy nhiên, Diệp Trần kiếp trước vẫn luôn rất tò mò với Mê La Tinh Hải, đã từng ba lần bước vào trong đó, Lúc một lần cuối cùng tiến vào bên trong đã có cảnh giới Hợp Đạo tiên quân, thế nhưng vẫn như cũ không thể đi tới tầng tinh vực thứ chín, cho nên không thể khám phá được ảo diệu của Mê La Tinh Hải.
Nhưng ở một đời này, hắn may mắn gặp được Thôn Thiên Mãng trước đó, bây giờ đã hoàn toàn hiểu.
Nơi này là năm đó Hạo Thiên đại đế tự tay bố trí một nơi khảo nghiệm, mục đích chính là tìm người truyền thừa của hắn.
Hạo Thiên đại đế là người như thế nào?
Đây chính là người có sự tồn tại vĩ đại, đã thành công vượt qua thiên kiếp, thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, thậm chí ở trong hỗn độn còn mở ra một phương vũ trụ!
Có thể bố trí ra được nơi quỷ dị tinh diệu như vậy, Diệp Trần cũng không cảm thấy kỳ quái.
Hơn nữa, Diệp Trần nhớ rõ, lúc trước hắn từ Thông Thiên lộ trên Trái Đất bước vào Tu Chân giới, trong đầu của hắn xuất hiện hình ảnh của một người khổng lồ màu vàng kim, hơn nữa cái chân dung màu vàng kim kia từng ở trong đầu của hắn lưu lại một đạo ấn ký thần bí, mà đạo ấn ký thần bí này có sự tồn tại liên quan nào đó đối với truyền thừa trong Mê La Tinh Hải.
Thậm chí, Diệp Trần đã từng một lần nghi ngờ, người khổng lồ màu vàng kim kia có lẽ là vị kia, đã từng thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, Hạo Thiên đại đế!
...
Sau khi rời khỏi tinh cầu Mộc Lang, Diệp Trần vượt qua hư không, hao phí khoảng thời gian một ngày, đi tới trước một viên tinh cầu nhìn qua bình thường không có gì lạ.
Mê La Tinh Hải tuy rằng đã mở ra, nhưng là cấm chế trong đó rất mạnh, vẫn như cũ không được tùy ý xông loạn, nhất định phải tìm được phương pháp chính xác đi vào mới có thể hạ độ nguy hiểm xuống tới mức nhỏ nhất!
Mà viên tinh cầu trước mắt này có tên là tinh cầu Sơ Thủy, có thể nói là lối vào duy nhất của Mê La Tinh Hải.
Ở trên một ngọn núi cao của tinh cầu Sơ Thủy, có một tượng đài khổng lồ cao lớn tới tám vạn mét, cho dù người ở ngoài tinh cầu cũng có thể nhìn thấy tượng đài khổng lồ kia.
Mà chỉ có lúc khi tượng đài khổng lồ kia sáng lên, cũng liền mang ý nghĩa Mê La Tinh Hải chân chính mở ra, mà ở trên cái tượng đài kia sẽ xuất hiện quy tắc của trò chơi khi tiến vào Mê La Tinh Hải.
Căn cứ theo kinh nghiệm kiếp trước của Diệp Trần, mỗi lần tiến vào quy tắc đều sẽ có chỗ khác biệt, quy tắc thay đổi không lần nào giống với lần nào, căn bản là không có cách đoán trước.
Không thể không nói, cái này có chút giống với game online trên Trái Đất mà cái tinh cầu Sơ Thủy trước mắt này chính là giao diện đăng nhập tiến vào trò chơi, chỉ có người nhập vào chính xác tên đăng nhập và mật mã mới có thể đăng nhập vào trong trò chơi.
Sưu!
Diệp Trần hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt cũng đã đi qua tầng khí quyển, hạ xuống trên một ngọn núi của tinh cầu Sơ Thủy, có thể thấy vô cùng rõ ràng, cái tượng đài khổng lồ cao tới tám vạn mét ở xa ngoài mấy ngàn dặm kia.
Chỉ có điều, lúc này tượng đài khổng lồ đó vẫn là u ám, mang ý nghĩa còn chưa có chính thức mở ra.
Cùng lúc đó, Diệp Trần cũng nhìn thấy từng đạo lưu quang lấp lóe ở chân trời, hiển nhiên cũng đã có rất nhiều người đến đây!
"Mỗi một lần Mê La Tinh Hải mở ra, đều sẽ thu hút rất nhiều nhân vật thiên kiêu đến đây, lần này cũng không biết cùng tới là những nhân vật thiên tài nào?"
Sau khi Diệp Trần tự lẩm bẩm một câu, trong đầu đột nhiên hiện lên một bóng hình xinh đẹp làm cho hắn vô cùng kích động và tưởng nhớ, "Hi Nguyệt có đến không? Nàng lúc này chắc cũng đã là Thánh nữ của Lạc Hà tông rồi đi? Đáng tiếc, nàng ta có lẽ chưa biết, có tồn tại một người như ta, chờ ta tìm được Nguyệt Quang Bảo Giám..."
Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ bay tán loạn lên:
"Tiểu tử! Tránh ra!"
Một đạo khí tức vô cùng bá đạo đột nhiên từ không trung nổ bắn mà xuống tới, vậy mà không nói hai lời đã đưa tay chính là một chưởng đập xuống trên mặt đá dưới chân Diệp Trần.
Oanh!
Trên mặt đá trước Diệp Trần lập tức xuất hiện một cái dấu tay to lớn, sâu khoảng chừng gần mười mét!
Quan trọng nhất là một chưởng cường hãi này vỗ xuống, toàn bộ ngọn núi đều chỉ hơi chao đảo một cái cũng không có sụp đổ, đây so với đánh nổ một ngọn núi còn muốn khó khăn hơn rất nhiều!
Nói rõ người này đối với lực lượng chân nguyên rất nắm chắc, đã tới mức cực kỳ tinh chuẩn đến đáng sợ!
Tuy nhiên, Diệp Trần từ đầu đến cuối lại ngay cả mí mắt cũng không có nhấc lên một chút, dưới chân cũng không nhúc nhích chút nào, vẻ mặt bình tĩnh như nước.
"Ừm?"
Lúc này người trước đó đánh ra một chưởng kia cũng đã bay thấp xuống dưới, hiển nhiên không nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà bình tĩnh như thế.
Đây là một nam thanh niên có độ tuổi ước chừng trên dưới ba mươi, khí tức trên người hùng hậu bá đạo, quanh thân còn có một đạo bóng mờ màu vàng kim cao tới trăm mét, hiển nhiên là một tên nhân vật thiên tài cảnh giới Hóa Thần thiên quân!
"Tiểu tử! Bản công tử bảo ngươi tránh ra, chẳng lẽ ngươi không có nghe được sao?"
Thanh niên bá khí lơ lửng giữa không trung, nhìn xuống Diệp Trần phía dưới giống như nhìn xuống một con kiến hôi.
Hắn vừa mới từ trên tinh không lao xuống, nhìn thấy chỗ ngọn núi chỗ Diệp Trần có tầm mắt không tệ, thế là trực tiếp lao tới, muốn đuổi Diệp Trần đi, nhưng không có nghĩ đến, đối phương vậy mà không nhúc nhích chút nào, giống như căn bản không có để hắn vào trong mắt.
Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu, liếc qua người thanh niên bá khí trên không trung kia, thản nhiên nói:
"Nghe được, thế nhưng ta nghe được cũng không nhất định phải nghe ngươi chứ?"
"Ừm?"
Hai mắt của thanh niên bá khí lập tức trừng một cái, trên người lập tức dâng lên một cỗ sát khí cường đại.
Hắn có thể cảm ứng được khí tức của người trẻ tuổi trước mắt này, có lẽ chỉ là cảnh giới Nguyên Anh mà thôi, cũng dám làm trái lời hắn, điều này làm cho hắn làm sao không giận?
"Tiểu tử, nếu như ta nói, nếu như ngươi không nghe ta, ngươi sẽ chết thì sao!"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Thật sao? Kẻ muốn giết ta có rất nhiều, đáng tiếc, cho tới bây giờ ta vẫn sống rất tốt! Đương nhiên, ngươi cũng có thể thử một chút!"
"Ngươi! Muốn chết!"
Thanh niên bá khí kia nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức không thể nhịn được nữa, trực tiếp quát lớn một tiếng, hung hăng một chưởng hướng Diệp Trần đập xuống dưới.
Ầm ầm!
Một đạo bóng mờ khổng lồ màu vàng óng hình bàn tay, mang theo khí tức vô cùng bá khí, giống như một ngọn núi lớn, hướng Diệp Trần phía dưới hung hăng đập xuống.
Chương 804 Hùng Cuồng Tâm
Lúc này ở nơi xa cũng có không ít người đang chú ý tới tình huống bên này, lập tức thi nhau bàn tán:
"Không nghĩ tới Mê La Tinh Hải còn chưa có mở ra thì đã có người đánh nhau!"
"Chưởng lực thật là bá đạo! đây dường như là chưởng pháp của Bá Đao môn ở dải tinh vực phía tây đi!"
"Ừm, trong thế hệ tuổi trẻ của Bá Đao môn có thể có được chưởng lực như thế thì chỉ sợ cũng chỉ có vị Hùng Cuồng Tâm, Thiếu môn chủ của Bá Đao môn?"
"Hùng Cuồng Tâm thế nhưng là nổi danh ngang ngược, mà Bá Đao môn lại là nổi danh bao che khuyết điểm, ở toàn bộ tinh vực phía tây từ trước đến nay không ai dám trêu chọc, tiểu tử kia sợ là phải xui xẻo!"
"Như vậy cũng tốt, tiểu tử kia chết đi thì chúng ta cũng ít đi một người cạnh tranh!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, chưởng lực báo đạo cô cùng kia đã hung hăng đập xuống.
Diệp Trần vẫn như cũ đứng im ở đó không có xê dịch bước chân, thuận tay vỗ ra một chưởng:
Ầm ầm!
Chưởng lực của hai người ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau.
"Cái gì!!"
Ngay sau đó, chẳng những những người xem náo nhiệt xung quanh thi nhau kinh hô lên mà ngay cả Hùng Cuồng Tâm kia sắc mặt cũng không thể không thay đổi lớn.
Một chưởng nhẹ nhàng của Diệp Trần vậy mà hóa giải chưởng lực của hắn dễ như trở bàn tay!
Cho dù vừa rồi hắn chỉ dùng năm sáu phần mười lực đạo, thế nhưng xa xa không phải một tên tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh có thể ngăn cản được a!
Sau khi hết khiếp sợ, những người xung quanh kia lập tức lại thi nhau bàn tán:
"Tiểu tử này, là ai? Xem ra thật không đơn giản a!"
"Hùng Cuồng Tâm này tuy rằng ở trên bảng Bách Niên thiên kiêu, xếp hạng ngoài năm mươi nhưng dù sau cũng là cảnh giới Hóa Thần thực sự, hơn nữa thế mạnh lại là chưởng lực, lại bị tiểu tử kia dễ dàng ngăn cản xuống như vậy?"
"Nhìn khí tức của hắn giống như cũng chỉ có cảnh giới Nguyên Anh a? Sao lại có được thực lực như thế! Chẳng lẽ trên người của tên này có loại pháp bảo phòng ngự nghịch thiên nào sao?"
"Chắc là như vậy!"
...
Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, sắc mặt của Hùng Cuồng Tâm kia lúc này mới hơi chuyển biến tốt một chtus, sau đó trong đôi mắt lộ ra vẻ cực nóng, cười hắc hắc, nói:
"Được a! Tiểu tử, có thể đón được một chưởng của bản công tử, trên người ngươi khẳng định cất giấu pháp bảo phòng ngự đúng không? Ngoan ngoan giao nó ra, bản công tử sẽ không so đo với ngươi!"
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức cười, thế nhưng lại là cười lạnh:
"Trên người của ta xác thực có pháp bảo phòng ngự, xem ngươi có năng lực cướp đi từ trên tay của ta hay không!"
"Thật đúng là như vậy!"
Mọi người nghe được lời này của Diệp Trần lập tức thi nhau lắc đầu thở dài:
"Tiểu tử này thật sự là không biết trời cao đất rộng!"
"Ỷ vào pháp bảo phòng ngự của chính mình cũng dám khiêu chiến với Hùng Cuồng Tâm, chẳng lẽ hắn không biết, sự lợi hại nhất của Bá Đao môn không phải là chưởng pháp mà là đao pháp Bá Đao sao?"
"Đao pháp Bá Đao, được biết đến với khả năng phá phòng, lấy tu vi của tiểu tử này, cho dù là trên người mang pháp bảo phòng ngự cấp Tiên khí thì chỉ sợ cũng khó mà ngăn cản!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Hùng Cuồng Tâm lẫn nữa cười khặc khặc một tiếng:
"Tiểu tửu! Đây chính là ngươi muốn chết, nhưng không trách được bản công tử!"
Nói xong lời này, Hùng Cuồng Tâm lấy tay làm đao lần nữa hướng Diệp Trần hung hăng bổ xuống!
"Bá Đao quyết! Thiên Địa trảm!"
Theo một tiếng quán lớn của Hùng Cuồng Tâm:
Oanh!
Trên bầu trời lập tức đột nhiên xuất hiện một đạo đao mang to lớn vô cùng sáng chói, giống như muốn toàn bộ trời xanh cũng phải vỡ ra!
"Đây chính là Bá Đao đao pháp của Bá Đao môn sao?"
"Vẻn vẹn chỉ là một đạo đao khí mà đã có đực uy lực cường hãn như thế, quả nhiên danh bất hư truyền!"
"Ai, tiểu tử kia lần này sợ là mất mạng rầu!"
...
Bên trong tiếng bàn tán tiếng thở dài của mọi người, Diệp Trần vẫn như cũng đứng ở nơi đó không nhúc nhích chút nào, khóe miệng lại hơi nhếch lên:
"So đao pháp sao? Vừa vặn ta gần đây cũng học được một chút!"
Diệp Trần nhàn nhạt nói một câu, đồng thời bàn tay phải hơi nắm một cái, một đạo đao mag nhìn qua bình thường không có vẻ đặc sắc gì cả cũng đột nhiên từ trên người hắn dâng lên, hướng về phía đạo đao mang bá đạo kia của Hùng Cuồng Tâm va chạm tới.
Theo như suy nghĩ của mọi người đạo đao mang vô cùng lóa mắt kia của Hùng Cuồng Tâm so với đao mang phát ra trên người Diệp Trần quả thực là đao mang của Diệp Trần thực sự quá yếu, giống như ánh nến so đấu với nhật nguyệt, căn bản không thể so sánh nổi!
Hùng Cuồng Tâm thấy cảnh này thì càng là kém chút nhịn không được mà cười ha ha:
"Ha! Chỉ bằng đao pháp bất nhập lưu này của ngươi cũng muốn đối nghịch với bản công tử, ngươi thật đúng là không biết...cái gì!"
Hùng Cuồng Tâm đối với đao pháp của mình là lòng tin tuyệt đối, vốn lòng tin còn tràn đầy, thế nhưng khi đao mang hai người va chạm vào nhau, sau đó cảnh tượng xảy ra kém chút nữa đã làm cho hắn phải nghi ngờ vào cuộc sống!
Răng rắc!
Đạo đao mang bá khí sáng chói kia của hắn lại bị đao mang màu xám không có một chút hấp dẫn nào trực tiếp chém thành vỡ nhát!
Thậm chí, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức hủy diệt khó mà hình dung đang bay thẳng về phía hắn, dường như muốn thôn phệ hết toàn bộ hắn "Lui!"
Cảm thấy nguy cơ cường đại khiến cho Hùng Cuồng Tâm bị dọa đến suýt nữa thì hồn phi phách tán, lập tức nhanh chóng lùi lại mấy ngàn mét, lúc này mới hiểm mà lại hiểm tránh thoát công kích của đao mang không có một chút hấp dẫn kia, sau đó vẻ mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch.
Hắn thế mà thua!
Chẳng những thua bởi một tên tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh, hơn nữa còn thua ở dưới đao pháp mà hắn vốn lấy đó làm tự hào!
Sỉ nhục!
Đây tuyệt đối là lần bị sỉ nhục lớn nhất từ khi hắn ra đời cho tới nay!
Mà những người vây xem ở nơi này, tất cả cũng lập tức lấy đều lấy làm kinh ngạc.
Vốn là, theo suy nghĩ của bọn hắn, Hùng Cuồng Tâm làm nhân vật thiên tài trong top một trăn trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu của đại tinh vực trung tâm, đối phó một người trẻ tuổi chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, có lẽ là dễ dàng nghiền ép treo lên mà đánh mới đúng a!
Nhưng mà bây giờ người thu lại là Hùng Cuồng Tâm!
Chẳng lẽ người trẻ tuổi nhìn qua không có một chút sức thu hút nào này vậy mà có thực lực top một trăm trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu hay sao?
Phải biết, bảng Bách Niên Thiên Kiêu chỉ là nhân vật thiên kiêu trong vòng trăm năm, bảng danh sách một trăm người đứng đầu này, gần như bao hàm cả toàn bộ thiên tài Tu Chân giới.
Mà chỉ có cực kỳ ít số thiên tài yêu nghiệt ngàn năm mới có mới có thể ở trước khi chưa có đạt tới cảnh giới Hóa Thần đưa thân vào một trăm người đứng đầu.
Chẳng lẽ tiểu tử trước mắt này lại chính là dạng thiên tài tuyệt thế cấp độ yêu nghiệt như vậy sao?
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Diệp Trần lập tức bắt đầu xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, không có có người nào dám can đảm mở miệng trào phúng chế nhạo, thậm chí trong lòng còn âm thâm ghi lại dung mạo của Diệp Tràn, sau khi vào bên trong Mê La Tinh Hải thì tuyệt đối không thể trêu chọc!
Mà một bên khác, Hùng Cuồng Tâm bị một đao của Diệp Trần bức lui, sau khi ngẩn ngơ được một lát thì lập tức hô to gọi nhỏ:
"Tiểu tử! Bản công tử thừa nhận vừa rồi địch thật là ta có quá bất cẩn, tuy nhiên, tiếp theo bản công tử sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút thực lực chân chính của ta lần này!"
Hiển nhiên Hùng Cuồng Tâm đã bị Diệp Trậc kích động ra lửa giận, thực sự không thể nào tiếp nhận sự thật bị Diệp Trần đánh bại, trực tiếp rống lớn một tiếng, khí tức trên người cũng lập tức hoàn toàn triệt để bay lên:
Oanh!
Một cỗ khí tức bá đạo kinh người xông thẳng lên trời cao:
"Bá Vương đao!"
Hùng Cuồng Tâm quát lớn một tiếng, một cái phi đao màu vàng kim sáng chói từ bên trong đan điền của hắn bay ra, trong nháy mắt tăng vọt đến đến độ cao kinh khủng mấy ngàn mét, khí tức bá đạo kinh khủng khiến người sợ kia, dường như thiên địa đều phải vì đó mà cúi đầu!
Chương 805 Thiên kiêu hội tụ
Mọi người xung quanh thấy cảnh này thì lập tức thi nhau kinh hô lên lần nữa, "Đây chẳng lẽ là...Bá Vương đao, bảo vật trấn tông của Bá Đao môn sao?"
"Đây chính là một kiện Tiên khí chân chính a!"
"Không nghĩ tới Bá Đao môn vậy mà đã giao vào trong tay Hùng Cuồng Tâm chí bảo như thế!"
"Có Tiên khí trong tay, chiến lực của Hùng Cuồng Tâm chỉ sợ ít nhất có thể tăng lên không chỉ gấp đôi!"
...
Trong lúc nhất thời, mọi người bàn tán sôi nổi.
Diệp Trần thấy thế cũng không thể không khẽ chau mày, nói thật thì thực lực của Hùng Cuồng Tâm này rất không yếu, dù sao cũng là tồn tại có thể đứng vào top một trăm trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, chắc chắn sẽ không phải một tên yếu kém, nhưng vẫn còn không đủ để cấu thành uy hiếp đối với Diệp Trần.
Chỉ cần Diệp Trần sử dụng bí thuật Ngịch Sinh Bách Chuyển lại hoặc là sử dụng Diệt Thế Ma đao, muốn giết hắn mà nói, không có gì là khó cả!
Nhưng, Mê La Tinh Hải mở ra lần này, chắc chắn thiên kiêu sẽ tập trung, nhất là loại nhân vật thiên kiêu cấp bậc đỉnh cấp như Tuyệt Vô Địch, cho dù là Diệp Trần bây giờ cũng không có niềm tin tuyệt đối có thể chiến thắng.
Cho nên, hắn cũng không muốn sử dụng những át chủ bài này quá sớm.
Chỉ là hắn nghìn tính vạn tính cũng không nghĩ tới, hấn vừa mới bước vào tinh cầu Sơ Thủy thì đụng phải Hùng Cuồng Tâm.
Đương nhiên, tuy rằng hắn không muốn lộ át chủ bài quá sớm nhưng cũng sẽ không vì đó mà lùi bước.
"Ngươi đã muốn chết vậy ta thành toàn ngươi!"
Sát tâm của Diệp Trần vừa lên, Diệt Thế Ma đao trong đan điền đã bắt đầu hưng phần rục rịch ngóc đầu dậy, dù sao Bá Vương đao chính là Tiên khí, đối với Diệt Thế Ma đao mà nói, tự nhiên là mỹ vị vô thượng.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị sử dụng Diệt Thế Ma đao, tốc chiến tốc thắng diệt Hùng Cuồng Tâm đi.
Ầm ầm!
Nơi xa bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ rung trời, giống như cả toàn bộ cái tinh cầu này cũng bắt đầu đung đưa kịch liệt!
"Mọi người mau nhìn! Tượng đài khổng lồ sáng lên!"
Không biết ai bỗng nhiên kinh hô một tiếng, mọi người thi nhau nhìn về phương hướng tượng đài khổng lồ nhìn lại.
Ngay cả hai người Diệp Trần và Hùng Cuồng Tâm, trong lúc nhất thời cũng quên đi đánh nhau.
Nơi xa kia phía trên tượng đài cao tới tám vạn mét, vô cùng khổng lồ, quả nhiên bắt đầu chậm rãi sáng lên, tia sáng càng ngày càng sáng, càng ngày càng sáng, thậm chí đã bắt đầu có chút chói mắt.
Ầm ầm ~~
Sau đó, kèm theo từng đợt tiếng nổ vang như sấm, trên đỉnh tượng đài to lớn cao ngạo kia bắt đầu xuất hiện một loạt các chữ vàng to lớn rực rỡ chói mắt:
"Lục Thú Bách Đầu, Phương Nhập Thử Môn!" (Giết trăm con thú, mới vào cửa này!)
Diệp Trần nhìn thấy tám chữ to kia, chẳng mấy chốc liền hiểu được hàm nghĩa trong đó:
"Chỉ cần săn giết một trăm con yêu thú thì có thể tiến vào Mê La Tinh Hải sao? Khảo nghiệm vào cửa lần này, ngược lại rất đơn giản!"
Thế là đồng thời, tất cả mọi người trên toàn bộ tinh cầu tự nhiên cũng đều thấy được tám cái chữ to này:
"Còn thất thần ra đó làm gì! Nhanh săn giết yêu thú a!"
Mọi người vốn còn đang ở xung quanh vây xem đánh nhau, lập tức giải tán ngay lập tức, thi nhau chui vào trong khu rừng phía dưới, bắt đầu đi săn giết yêu thú.
Lúc này tay Hùng Cuồng Tâm còn đang nâng Bá Vương đao, sau khi do dự một lát thì, hung hăng trừng mắt với Diệp Trần:
"Tiểu tử! Hôm nay coi như số ngươi gặp may! Đừng để ta gặp lại người, bằng không, hừ hừ!"
Quẳng xuống câu nói này, Hùng Cuồng Tâm cũng đâm đầu thằng vào trong khu rừng phía dưới.
Diệp Trần lắc đầu, cũng không có chậm trễ, quay đầu bay về phía một phương hướng khác.
Việc quan trọng trước mắt đó là tiến vào Mê La Tinh Hải, ân oán giữa hắn và Hùng Cuồng Tâm sau này sẽ từ từ tính lại cũng không muộn.
Chẳng mấy chốc, Diệp Trần xông vào trong một khu rừng rậm rạp, từng cái cây cap tới hơn ngàn mét.
"Rống!!"
Diệp Trần vừa mới hạ xuống đất, chẳng mấy chốc có một con yêu thú đánh tới.
Chỉ thấy con yêu thú này có bộ dáng giống như trâu nước, nhưng so với trâu nước ở Trái Đất muốn khổng lồ hơn nhiều, trọn ven cao gần tới hai mươi mét, hơn nữa trên đầu còn có tám cái sừng, trong miệng mọc răng nanh, lông toàn thân màu đỏ, đây rõ ràng là một con yêu thú cấp ba, Xích Diễm Tọa Sơn Ngưu!
"Đến hay lắm!"
Diệp Trần không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, đối mặt với con Xích Diễm Tọa Sơn Ngưu bay nhào mà tới này, trực tiếp tung ra một quyền.
"Bành!!"
Xích Diễm Tọa Sơn Ngưu giống như một ngọn núi nhỏ lập tức bị một quyền này của Diệp Trần đánh bay ra ngoài, sau khi trượt hơn trăm mét trong rừng thì mềm nhũn ngã trên mặt đất, sau đó thì trong thân thể của nó bay ra một đạo hào quang nhỏ yếu, bay vụt tiến vào trong thân thể của Diệp Trần.
"Giải quyết một con, còn thiếu chín mươi chín con nữa!
Một quyền oanh sát con yêu thú cấp ba này, Diệp Trần không có dừng lại, thân thể nhoáng một cái hướng con yêu thú tiếp theo vọt tới.
Yêu thú nơi này đại đa số đều chỉ là yêu thú cấp ba, thậm chí còn có một con yêu thú cấp hai, đối với Diệp Trần mà nói, trên cơ bản không có một chút áp lực đáng kể nào.
Oanh! Oanh! Oanh!
Chớp mắt một cái, Diệp Trần đã săn giết hơn năm mươi con yêu thú!
Thế nhưng sau khi Diệp Trần săn giết yêu thú càng ngày càng nhiều thì số lượng yêu thú xung quanh giảm đi nhanh chóng, thậm chí phải truy tìm hơn mười dặm mới có thể gặp được một con yêu thú.
Ngay vào lúc Diệp Trần săn giết được sáu mươi chín con yêu thú:
Ầm ầm!
Phía tượng đài to lớn cao ngạo kia bỗng nhiên lại truyền tới một tiếng nổ vang rền.
"Ừm? Tình huống như thế nào?"
Diệp Trần lập tức phi thân nhảy vọt lên không trung, nhìn về phía tượng đài khổng lồ kia một cái, chỉ thấy, khoảng trống trên đỉnh tượng đài khổng lồ kia có hai chữ vàng lớn đột nhiên xuất hiện:
"Long Thần!"
Diệp Trần đâì tiên là hơi sững sờ, chợt đã hiểu rõ ra, trên tượng đài khổng lồ kia đột nhiên xuất hiện cái tên này, hẳn là danh tự người đã hoàn thành khảo nghiệm vào cửa!
Mà Long Thần này, nếu như Diệp Trần không có nhớ nhầm thì chắc là người đứng đầu bảng Bách Niên Thiên Kiêu!
Kiếp trước Diệp Trần bước vào Tu Chân giới, trước mấy trăm năm vẫn luôn ẩn danh mà Long Thần này thì coi như là ở trong một thời kỳ với hắn, một trong những tuyệt thế thiên kiêu chói mắt nhất!
Ngang với Tuyệt Vô Địch kia, đã từng là tồn tại để Diệp Trần phải ngưỡng vọng!
Không! Chuẩn xác mà nói, Long Thần này so với Tuyệt Vô Địch còn cường hãn hơn!
Nghe nói hắn là hậu duệ của Long tộc, chẳng những có thiên phú nghịch thiên càng là có huyết mạch thần thông của Long tộc, từng một lần hùng dũng ngồi lên trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu lâu đến tám mươi năm, thẳng đến tuổi của hắn vượt qua trăm tuổi, lúc này mới bị xóa tên trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu.
Đương nhiên, nếu mà so sánh thì Diệp Trần kiếp trước thuộc về có tài nhưng thành đạt muộn, nhất là ở sau năm trăm tuổi, Diệp Trần đều bỏ tất cả những người gọi là thiên kiêu này lại đằng sau.
Ngay vào lúc những dòng suy nghĩ này xuất hiện lóe lên trong đầu của Diệp Trần đồng thời:
Ầm ầm!
Trên tượng đài kia lại nổ một tiếng vang rền nữa, ở phía dưới Long Thần lại xuất hiện thêm một cái tên:
"Lạc Băng Huyền!"
"Ngay cả nàng ta cũng tới! Vậy Hi Nguyệt..."
Diệp Trần nhìn thấy cái tên này lập tức có hơi kích động, hóa ra Lạc Băng Huyền này là truyền nhân của tiên môn ẩn thế Tuyệt Tình cư, ở trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu xếp hạng thứ hai, đồng thời cũng là bạn thân của Hi Nguyệt, hoặc có thể nói là tỷ tỷ!
Kiếp trước, Diệp Trần và Hi Nguyệt đi cùng nhau, nữ nhân này cũng không biết đầu óc có bị làm sao không mà luôn luôn bắt bẻ đối với hắn, cũng có không ít lần phá hư chuyện tốt của hắn, hai người gần như vừa gặp mặt là sẽ đánh nhau như chó với mèo.
Vào thời gian đầu thì Diệp Trần tự nhiên mỗi lần đều bị đối phương hành hạ thảm hại, càng về sau, tu vi của Diệp Trần tiến nhanh, lúc này mới dần dần chiếm thượng phuong.
Chỉ có điều Lạc Băng Huyền này về sau không có kết cục tốt, nghe nói bị trục xuất sư môn, sau đó thì bặt vô âm tín, hắn và Hi Nguyệt vẫn luôn tìm kiếm không hề từ bỏ thế nhưng cuối cùng vẫn không thể tìm được nàng ta cho nên đành bỏ qua...
Diệp Trần lúc này mới chậm rãi thu hồi khí tức trên thân lại, Mã phó bang chủ một mặt không cam lòng té ngã trên đất, dựa theo Diệp Trần nói, lập xuống bản mệnh lời thề, thề từ nay về sau nhận Hổ Tử làm chủ nhân, phải dùng sinh mạng của mình bảo vệ sự an nguy của Hổ Tử.
Những tên đệ tử của Ác Lang bang xung quanh kia thấy cảnh này thì lập tức từng tên đều sợ tới ngây cả người, không có ai từng nghĩ tới sau thiếu niên kinh khủng kia lại còn có một vị có tồn tại cường đại như thế, dễ dàng như thế đã thu phục được Mã phó bang chủ mà trong lòng bọn họ coi giống như chiến thần.
"Mã phó bang chủ, ngươi không cần có vẻ mặt đưa đám như vậy! Đồ đệ của ta tương lai chắc chắn là nhân vật đứng đầu Tu Chân giới, ngươi có thể nhận hắn làm chủ thì đây chính là phúc khí của ngươi!"
Diệp Trần thấy Mã phó bang chủ một mặt không tình nguyện, thế là lại nhàn nhạt mở miệng nói:
"Ngoài đó ra, để báo đáp lại, ta có thể hoàn thành ngươi một cái tâm nguyện!"
Đạo dùng người không ở ngoài đồng thời sử dụng ân huệ và uy nghiêm, đã có uy nghiêm thì cũng phải cho tên này một chỗ tốt thích hợp, như vậy hắn mới có thể để tâm hơn đi làm việc.
Mã phó bang chủ nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức hơi sững sờ, sau khi kịp phản ứng lại thì trên mặt không thể không hiện ra vẻ mừng như điên: "Tiền bối, chuyện này là thật sao?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Ngươi cảm thấy ta có tâm tư đi nói đùa với ngươi sao? Nói một chút đi, công pháp tu luyện Thiên cấp trở xuống, đan dược ngũ phẩm trở xuống, hay là tài phú? Hay là quyền thế? Chỉ cần ta có thể làm được đều có thể tận lực thỏa mãn ngươi!"
Mã phó bang chủ bây giờ đã nhận Hổ Tử làm chủ, bằng hắn chút thực lực ấy, còn xa xa không đủ để đối kháng lại trói buộc của bản mệnh lời thế, lấy tính cách tham sống sợ chết như hắn, càng thêm không dám chống lại bản mệnh lời thề của chính mình.
Diệp Trần sở dĩ cho hắn một cái cơ hội như vậy, ngoại trừ để hắn có thể cam tâm tình nguyện nhận Hổ Tử làm chủ, đồng thời cũng có thể gián tiếp tăng thế lực của Hổ Tử lên.
Mã phó bang chủ nghe xong lời này của Diệp Trần thì cả người lập tức đều kích động tới run rẩy lên, cái loại không cam tâm trước đó, trong nháy mắt bị niềm vui to lớn này thay thế:
"Hồi bẩm tiền bối, tâm nguyện của vãn bối là muốn...là muốn trở thành bá chủ tinh cầu Mộc Lang!!"
Mã phó bang chủ sau khi suy nghĩ một lát, bỗng nhiên cắn răng một cái, hai mắt bốc lên tỏa sáng, mở miệng nói.
Diệp Trần nghe được lời này của Mã phó bang chủ thì hai mắt không thể không híp một cái:
"Nói như vậy là ngươi muốn quyền thế đi?"
Mã phó bang chủ vội vàng khom người nói:
"Đúng vậy! Xin tiền bối thành toàn!"
Diệp Trần trong lòng âm thầm lắc đầu một trận, một người tham luyến quyền thế thì đã định sẵn đời này đều khó có khả năng đi quá xa trên con đương tu chân.
Tuy nhiên hắn cũng không cảm thấy có gì đáng tiếc cả, Mã phó bang chủ này vốn là vệ sĩ tạm thời mà hắn tìm cho Hổ Tử, nếu như hắn có thể trở thành bá chủ tinh cầu Mộc Lang vừa đúng có thể cam đoan Hổ Tử vượt qua giai đoạn này mà trưởng thành.
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần nhẹ gật đầu:
"Được! Ta đáp ứng ngươi! Trong vòng ba ngày, để ngươi trở thành bá chủ tinh cầu Mộc Lang!"
Mã phó bang chủ lập tức cuồng hỉ không thôi, nằm rạp trên mặt đất liên tiếp dập đầu như giã tỏi, nói:
"Đa tạ tiền bối thành toàn! Mã Tam Giang ta sau này chắc chắn bảo vệ chủ nhân thật tốt để báo đáp đại ân đại đức của tiền bối!"
...
Diệp Trần trước tiên dàn xếp Hổ Tử ở trong nhà, sau đó thì theo Mã Tam Giang này một đường đi tới Ác Lang thành, đại bản doanh của Ác Lang bang.
Dựa theo Mã Tam Giang này nói, trên toàn bộ tinh cầu Mộc Lang này thì tổng cộng có tam đại thế lực, theo thứ tự là:
Ác Lang Bang, Thất Sát môn và Độc Long cốc.
Có thể nói tam đại thế lực này hiện lên thế chân vạc, loại tình huống này đã kéo dài trên trăm năm, ai cũng chưa thể áp đảo hai thế lực lớn chân chính khác còn lại.
Hơn nữa, tinh cầu Mộc Lang chỉ là một cái tinh cầu xa xôi trong tinh vực Thiên Hoang, chẳng những linh khí không cao, vật chất cũng rất thiếu thốn, cho nên cũng không để những thế lực lớn kia để vào trong mắt.
Bởi vậy, muốn để Mã Tam Giang trở thành bá chủ của tinh cầu Mộc Lang này thì bước đầu tiên chính là phải để cho hắn trước tiên trở thành Bang chủ của Ác Lang bang, sau đó diệt đi hai cái thế lực lớn khác. Căn cứ vào những gì Mã Tam Giang nói thì hắn và Âu Dương Phương bang chủ Ác Lang bang vẫn luôn không hợp nhau, hắn sớm đã muốn thay vào vị trí bang chủ đó.
"Mã Tam Giang, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, giết Âu Dương Phương rất đơn giản, nhưng là ngươi xác định Âu Dương Phương chết rồi, ngươi đã có thể ổn thỏa ngồi lên vị trí bang chủ của Ác Lang bang chưa?"
Hai người chậm rãi bước vào trong thành, Diệp Trần nhàn nhạt mở miệng nói.
Mã Tam Giang lập tức vỗ ngực một cái, "Chuyện này thì Diệp tiền bối cứ việc yên tâm! Ta và Âu Dương Phương đấu với nhau cũng rất lâu rồi, thật ra thì bên trong Ác Lang bang cũng có rất nhiều người ủng hộ ta, chỉ có điều thế lực lượng thế lực của hai chúng ta là ngang nhau, vẫn luôn trong tình trạng người này không thể làm gì được người kia, bây giờ ta có Diệp tiền bối ủng hộ, tin tưởng bọn họ ai cũng không dám nói nửa chữ không!"
Chẳng mấy chốc, hai người đi tới đại điện tổng đàn Ác Lang bang, nơi này là nơi mà nhóm thủ lĩnh của Ác Lang bang thường hay nghị sự.
Mã Tam Giang sớm đã để cho người mời Âu Dương Phương bang chủ Ác Lang bang và tất cả các trưởng lão cùng thành viên cốt cán đều mời tới.
Hai người đi tới trước đại điện, chỗ ngồi trên đại điện gần như đã ngồi đầy người, hiển nhiên người tới cũng đã đông đủ.
"Mã Tam Giang! Ngươi để cho người mời tất cả thành viên cốt cán của Ác Lang bang chúng ta đều mời tới đây, thế mà chính ngươi lại là người đến cuối cùng, ngươi bộ giá đỡ này cũng không thể không bày ra quá lớn a? Ngươi có còn để người bang chủ như ta đây để vào trong mắt hay không?"
Người nói chuyện là người đàn ông trung niên ngồi ở vị trí cao nhất trên đại điện, hẳn là Âu Dương Phương bang chủ Ác Lang bang.
Mã Tam Giang cười ha ha một tiếng, hướng về phía mọi người trong đại điện chắp tay cười ha hả nói:
"Để các vị đợi lâu, thực sự không có ý tứ!"
Nói xong lời này, Mã Tam Giang vội vàng lui sang một bên, khom người mời Diệp Trần ở phía sau vào bên trong đại điện.
"Ba!"
Âu Dương Phương bang chủ Ác Lang bang ngồi ở chủ vị lập tức vỗ ghế một cái, đột nhiên đứng dậy, chỉ vào Mã Tam Giang, tức giận nói:
"Họ Mã! Ngươi đây là có ý gì? Nơi này là đại điện nghị sự của Ác Lang bang chúng ta, ngươi vậy mà để cho một người ngoài tiến vào, ngươi muốn làm gì?"
Đám cốt cán còn lại của Ác Lang bang cũng lập tức thi nhau bàn tán.
Mã Tam Giang lại cười ha ha một tiếng nữa:
"Chư vị mời an tâm chớ vội! Ta giới thiệu cho mọi người một chút, vị này là Diệp tiên sinh, từ hôm nay trở đi, hắn chính là Thái Thượng trưởng lão của Ác Lang bang chúng ta!"
Oanh!
Mã Tam Giang vừa mới thốt ra lời này thì toàn bộ thành viên cốt cán của Ác Lang bang, tất cả đều thi nhau ngây ngẩn cả người, ngay cả những thành viên bình thường ủng hộ Mã Tam Giang, tất cả cũng đều một mặt mờ mịt.
Về phần người ủng hộ cho Âu Dương Phương thì càng là giận quá mà cười.
"Mã Tam Giang! Ngươi là nói chuyện hoang đường gì đó? Ác Lang bang chúng ta, lúc nào có vị trí Thái Thượng trưởng lão này? Coi như thật sự có, cũng đều phải từ tất cả các trưởng lão cộng đồng biểu quyết mà có, ngươi nói hắn thì là hắn sao? Hắn là cái thá gì!"
Âu Dương Phương nói xong lời này, hắn và nhóm những người ủng hộ hắn kia lập tức cũng thi nhau hùa nói theo.
Ngay cả những người ủng hộ Mã Tam Giang kia, tất cả cũng đều im lặng không nói, hiển nhiên cảm thấy cử động lần này của Mã Tam Giang thực sự có chút hoang đường.
Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu, liếc qua Âu Dương Phương ở phía trên, thản nhiên hỏi:
"Vừa rồi ngươi là nói ta sao?"
Chương 802 Mê La Tinh Hải, mở ra!
Âu Dương Phương lập tức sững sờ, bỗng nhiên cảm thấy trên thân người trẻ tuổi trước mắt này dường như mơ hồ hiện ra một cỗ cảm giác nguy hiểm khó mà hình dung.
Tuy nhiên, nói thì cũng đã nói ra rồi, lúc này ở ngay trước mặt một đám cốt cán của Ác Lang bang, hắn tự nhiên cũng không thể nhận sợ:
"Bản bang chủ nói chính là ngươi! Tiểu tử, ta không cần biets người từ đâu mà xuất hiện, nơi này là đại điện nghị sự của Ác Lang bang chúng ta, người không có phận sự không được đi vào, nhanh chóng rời khỏi đây cho ta, bằng không..."
"Ồn ào!"
Âu Dương Phương nói còn chưa có nói xong thì Diệp Trần đã thuận tay cong ngón búng ra.
Sưu!
Một đạo chân nguyên ngưng tụ thành kiếm khí, từ đầu ngón tay của hắn nổ bắn mà ra!
Bành!
Tốc độ quá nhanh, Âu Dương Phương kia căn bản ngày cả thời gian phản ứng cũng không có thì đã bị đạo kiếm khí đáng sợ này trực tiếp đánh nổ đầu!
Ác Lang Bang từ trước tới nay làm xằng làm bậy, ức hiếp kẻ yếu, Diệp Trần thuận tay giết Âu Dương Phương cũng không có bất luận gánh nặng gì trong lòng.
"Cái gì!!"
Trong lúc nhất thời, toàn bộ người trong đại điện lập tức tất cả đều đứng dậy, mặt mũi mọi người đều đầy vẻ kinh ngạc.
Bang chủ của bọn hắn lại bị một người trẻ tuổi không rõ lai lịch cứ như vậy một chiêu trong nháy mắt giết chết!
"Ngươi ngươi... Ngươi lớn mật!!"
Mấy tên thân tín của Âu Dương Phương lập tức nhảy ra ngoài chỉ vào Diệp Trần giận dữ hét:
"Ngươi dám ám sát bang chủ chúng ta, chính là địch của toàn bộ Ác Lang bang chúng ta!"
"Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi muốn làm gì!"
"Mọi người cùng nhau xông lên, giết hắn báo chù cho bang chủ!"
...
Mắt thấy những người này đã hiện lên xu thế vây kín, đang muốn ra tay với Diệp Trần, Diệp Trần ngay cả mí mắt cũng không nhấc lên một chút, thuận tay một bàn tay đánh ra:
Bành! Bành! Bành!
Trước một khắc còn có mấy người kêu gào, lập tức tất cả đều bị một chưởng của Diệp Trần vỗ cho thành không khí.
"Tê ~~ "
Những thành viên cốt cán còn lại của Ác Lang bang vốn còn muốn ngo ngoe muốn động, nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này thì lập tức thi nhau hít vòa một ngụm khí lạnh.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện yên tĩnh như chết!
Lúc này, mọi người mới hiểu rõ được, người trẻ tuổi mới nhìn qua khoảng hai mươi tuổi trước mắt này vậy mà có thực lực cường đại như vậy!
Ngay cả Mã Tam Giang ở một bên cũng không thể không sợ mất mật một trận.
Tuy rằng hắn sớm đã biết, người trẻ tuổi trước mắt này không đơn giản, thế nhưng cũng không nghĩ tới vậy mà mạnh đến tình trạng như thế!
Mấy vị vừa rồi đều là cao thủ cảnh giới Kim Đan hậu kỳ, vậy mà đều bị một chưởng thuận tay của hắn giết toàn bộ, thực lực của người này đến tột cùng đã cường đại đến mức nào?
Chỉ sợ không phải cảnh giới Nguyên Anh, có thể là Hóa Thần thiên quân!
Hai mươi tuổi Hóa Thần thiên quân, đây là khái niệm gì?
Sau khi Mã Tam Giang hết khiếp sợ, ngay sau đó chính là vô cùng vui sướng, chỉ cần sau này có thể tóm chặt lấy chỗ dựa này, đừng nói chỉ là một cái tinh cầu Mộc Lang, coi như tương lai ở toàn bộ tinh vực Thiên Hoang này nói không chừng cũng có một chỗ cắm dùi cho hắn!
Nghĩ tới đây, trước đó cảm giác nhận Hổ Tử làm chủ thật nhục nhã thì bây giờ đã biến mất không thấy dấu vết đâu nữa, thậm chí bắt đầu âm thầm may mắn với lựa chọn trước đó của chính mình.
Mà kết quả này cũng chính là kết quả mà Diệp Trần mong muốn, tin tương qua hôm nay, căn bản không cần hắn phải nhiều lời, Mã Tam Giang cũng sẽ coi Hổ Tử như bảo bối mà nâng niu ở trong lòng bàn tay.
"Từ giờ trở đi, Mã Tam Giang chính là bang chủ mới nhậm chức của Ác Lang bang các ngươi, có ai còn không phục không?"
Diệp Trần vừa ra tay, sau khi làm chấn động tất cả thành viên cốt cán của Ác Lang bang, lần nữa nhìn mọi người ở xung quanh một lượt, nhàn nhạt mở miệng hỏi.
Mọi người bị ánh mắt của Diệp Trần đảo qua, lập tức thi nhau cúi đầu xuống, ngay cả con mắt cũng không dám nhìn Diệp Trần, thế này còn có ai dám nói nửa chữ chứ?
"Thái Thượng trưởng lão anh minh! Chúng ta nguyện ý ủng hộ Mã bang chủ!"
"Âu Dương Phương phạm thượng làm loạn, may mắn có Thái Thượng trưởng lão và Mã bang chủ diệt hắn đi, quả thật là may mắn cho Ác Lang bang chúng ta!"
"Không sai! Sau này dưới sự dẫn dắt của Thái Thượng trưởng lão và Mã bang chủ, Ác Lang Bang chắc chắn có thể thống nhất toàn bộ tinh cầu Mộc Lang!"
...
Mã Tam Giang ở bên trong Ác Lang bang, vốn là có không ít thân tín của mình, chẳng mấy chốc đã có người bắt đầu cao giọng hoan hô lên.
Mà những thành viên cốt cán của Ác Lang bang này, vốn đều là hạng người gió thổi chiều nào thì theo chiều đó, mắt thấy Âu Dương Phương đã chết mà Diệp Trần lại khủng bố như thế, từng tên sợ mình khó giữ được cái mạng nhỏ này thì thi nhau bắt đầu tâng bốc nịnh nọt ân cần vang lên bên tai không dứt.
Mã Tam Giang thuận lợi trở thành bang chủ Ác Lang bang tự nhiên là vui không kể xiết, thái độ đối với Diệp Trần cũng trở nên cung kính hơn rất nhiều.
"Diệp tiền bối, trong phủ của ta có tiên tửu cực phẩm, trong Ác Lang thành cũng có không ít mỹ nữ tuyệt sắc, không bằng ngài trước tiên ở trong thành nghỉ ngơi hai ngày..."
Không đợi Mã Tam Giang nói xong, Diệp Trần khoát tay á, trực tiếp từ chối:
"Không cần! Nói vị trí của Thất Sát môn và Độc Long cốc nói cho ta! Tiếp theo ngươi chỉ cần phát ngươi đi tiếp quản địa bàn của hai thế lực lớn này là được rồi!"
"Vâng vâng vâng! Làm phiền Diệp tiền bối!!"
Mã Tam Giang vội vàng gật đầu như gà mổ thóc, miệng cười đều nhanh muốn rác tới tận mang tai.
Lúc này mới chỉ có một ngày ngắn ngủi, hắn chẳng những thực hiện tâm nguyện của chính mình, thậm chí lập tức muốn một lần thống nhất toàn bộ tinh cầu Mộc Lang, đây quả thực giống như là đang nằm mơ
Chỉ chốc lát sau, Mã Tam Giang mang một chút tư liệu sơ lược về Thất Sát môn và Độc Long cốc giao cho Diệp Trần.
Diệp Trần tùy tiện nhìn qua, sau khi hiểu rõ đại khái một chút đối với hai thế lực lớn này thì ngay lập tức rời khỏi Ác Lang thành.
Một giờ sau, Diệp Trần tới trước Độc Long cốc, thành trì của bọn họ xây dựng ở trên một mảnh khói độc chồng chất sâu bên trong cốc.
Độc Long cốc là một môn phái tu độc, môn hạ đệ tửu am hiểu chế độc, dùng độc, theo như Mã Tam Giang nói thì Độc Long cốc đã từng dùng thi độc khống chế mấy chục vạn tử sĩ, suýt chút nữa một lần hành động xưng bá toàn bộ tinh cầu Mộc Lang.
Cuối cùng ở dưới sự phối hợp vây công của Ác Lang bang và Thất Sát bang lúc này mới bất đắc dĩ trốn vào trong khí độc.
Nhưng những độc chướng này đối với Diệp Trần mà nói, tự nhiên không có bất kỳ một chút uy hiếp gì.
Dễ dàng đi qua khói độc bước vào thành trì trong cốc, Diệp Trần sử dụng thần niệm quét qua, thì đã bao phủ toàn bộ Độc Long cốc vào đó, "Tổng cộng có hai mươi ba tên tu sĩ Kim Đan, cũng đều là cao tầng hạch tâm của Độc Long cốc!"
So với Ác Lang bang có tội ác chồng chất thì Độc Long cốc còn ác hơn nữa, gần như mỗi ngày đều sẽ bắt lấy người bình thường đến nghiên cứu chế tạo độc dược, thậm chí ngay cả Ác Lang bang cũng sắp không chịu nổi.
Mấy phút sau, hai mươi ba tên tu sĩ Kim Đan của Độc Long cốc, toàn bộ đã bị Diệp Trần giết chết, sau đó lại thuận tay thả ra một đạo Ngũ Muội chân hỏa, rồi mới trực tiếp nghênh ngang rời đi.
Qua hôm nay, Độc Long cốc coi như hoàn toàn xong.
Ngay sau đó, lại một giờ sau, Diệp Trần cũng biện pháp cũ, tiêu diệt hết tất cả cao tầng của Thất Sát môn.
Sau ba ngày, Ác Lang bang dùng thủ đoạn lôi đình, dọn sạch thế lực còn sót lại của Thất Sát môn và Độc Long cốc.
Tinh cầu Mộc Lang, tam đại thế lực tạo thành thế cái kiềng ba chân đã tồn tại tới ngàn năm, cuối cùng lấy sự thắng lợi của Ác Lang bang mà kết thúc.
Diệp Trần nói được thì làm được, chỉ cần thời gian ba ngày sẽ để cho Mã Tam Giang trở thành bá chủ tinh cầu Mộc Lang.
Sau đó thì Diệp Trần ở lại tinh cầu Mộc Lang mấy ngày, truyền thụ Hổ Tử mấy môn bí thuật dùng để chạy trốn.
Ngày hôm nay, phương hướng Mê La Tinh Hải bỗng nhiên có ánh sáng vạn trượng mọc lên, ở bên trong mảnh hư không hắc ám này, từng khỏa tinh cầu từ từ bay lên giống như trong đêm tối được nhóm lên hàng ngàn hàng vạn cái đèn lồng, sáng chói mà hoa lệ.
Mê La Tinh Hải, rốt cục mở ra!
Chương 803 Tinh cầu Sơ Thủy
Mê La Tinh Hải, là một trong thập đại tuyệt địa của Tu Chân giới, nó khả năng cũng không phải là một tuyệt địa hung hiểm nhất, nhưng tuyệt đối là quỷ dị nhất!
Mê La Tinh Hải từ bên ngoài tới bên trong, tổng cộng chia làm chín tầng tinh vực, mà chín tầng tinh vực này, tất cả đều bị một cỗ cấm chế có lực lượng cường đại bao bọc, vô luận là bất luận kẻ nào bước vào trong đó, ở bên trong cùng một tinh vực, tu vi đều sẽ bị áp chế xuống cùng một cái cảnh giới!
Hơn nữa, quỷ dị nhất chính là, tầng tinh vực càng ở bên ngoài thì lực lượng cấm chế càng cường đại, ngược lại càng đi sâu vào bên trong thì lực lượng loại cấm này lại càng yếu.
Ví dụ như, tầng tinh vực thứ nhất là ở bên ngoài cùng nhất, tất cả mọi người một khi tiến vào bên trong, tu vi trong nháy mắt sẽ bị áp súc đến cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ!
Cho dù là Độ Kiếp đế quân cũng tuyệt đối sẽ không ngoại lệ!
Đây chính là bởi vì cái nguyên nhân này, những nhân vật cấp bá chủ đỉnh cấp của Tu Chân giới kia sẽ có rất ít người tiến vào thám hiểm trong Mê La Tinh Hải, bởi vì hơi không cẩn thận, nói không chừng rất có thể chết ở trong đó! Thậm chí có khả năng chết ở trong tay một số nhân vật nhỏ, vậy coi như thật sự quá oan uổng!
Bởi vậy mà theo thời gian trôi qua, mỗi lần Mê La Tinh Hải mở ra trên cơ bản cũng đã trở thành bữa tiệc của những nhân vật thiên tài thế hệ trẻ tuổi, những nhân vật cự phách kia cũng đã có rất ít người tham gia.
Tuy nhiên, Diệp Trần kiếp trước vẫn luôn rất tò mò với Mê La Tinh Hải, đã từng ba lần bước vào trong đó, Lúc một lần cuối cùng tiến vào bên trong đã có cảnh giới Hợp Đạo tiên quân, thế nhưng vẫn như cũ không thể đi tới tầng tinh vực thứ chín, cho nên không thể khám phá được ảo diệu của Mê La Tinh Hải.
Nhưng ở một đời này, hắn may mắn gặp được Thôn Thiên Mãng trước đó, bây giờ đã hoàn toàn hiểu.
Nơi này là năm đó Hạo Thiên đại đế tự tay bố trí một nơi khảo nghiệm, mục đích chính là tìm người truyền thừa của hắn.
Hạo Thiên đại đế là người như thế nào?
Đây chính là người có sự tồn tại vĩ đại, đã thành công vượt qua thiên kiếp, thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, thậm chí ở trong hỗn độn còn mở ra một phương vũ trụ!
Có thể bố trí ra được nơi quỷ dị tinh diệu như vậy, Diệp Trần cũng không cảm thấy kỳ quái.
Hơn nữa, Diệp Trần nhớ rõ, lúc trước hắn từ Thông Thiên lộ trên Trái Đất bước vào Tu Chân giới, trong đầu của hắn xuất hiện hình ảnh của một người khổng lồ màu vàng kim, hơn nữa cái chân dung màu vàng kim kia từng ở trong đầu của hắn lưu lại một đạo ấn ký thần bí, mà đạo ấn ký thần bí này có sự tồn tại liên quan nào đó đối với truyền thừa trong Mê La Tinh Hải.
Thậm chí, Diệp Trần đã từng một lần nghi ngờ, người khổng lồ màu vàng kim kia có lẽ là vị kia, đã từng thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, Hạo Thiên đại đế!
...
Sau khi rời khỏi tinh cầu Mộc Lang, Diệp Trần vượt qua hư không, hao phí khoảng thời gian một ngày, đi tới trước một viên tinh cầu nhìn qua bình thường không có gì lạ.
Mê La Tinh Hải tuy rằng đã mở ra, nhưng là cấm chế trong đó rất mạnh, vẫn như cũ không được tùy ý xông loạn, nhất định phải tìm được phương pháp chính xác đi vào mới có thể hạ độ nguy hiểm xuống tới mức nhỏ nhất!
Mà viên tinh cầu trước mắt này có tên là tinh cầu Sơ Thủy, có thể nói là lối vào duy nhất của Mê La Tinh Hải.
Ở trên một ngọn núi cao của tinh cầu Sơ Thủy, có một tượng đài khổng lồ cao lớn tới tám vạn mét, cho dù người ở ngoài tinh cầu cũng có thể nhìn thấy tượng đài khổng lồ kia.
Mà chỉ có lúc khi tượng đài khổng lồ kia sáng lên, cũng liền mang ý nghĩa Mê La Tinh Hải chân chính mở ra, mà ở trên cái tượng đài kia sẽ xuất hiện quy tắc của trò chơi khi tiến vào Mê La Tinh Hải.
Căn cứ theo kinh nghiệm kiếp trước của Diệp Trần, mỗi lần tiến vào quy tắc đều sẽ có chỗ khác biệt, quy tắc thay đổi không lần nào giống với lần nào, căn bản là không có cách đoán trước.
Không thể không nói, cái này có chút giống với game online trên Trái Đất mà cái tinh cầu Sơ Thủy trước mắt này chính là giao diện đăng nhập tiến vào trò chơi, chỉ có người nhập vào chính xác tên đăng nhập và mật mã mới có thể đăng nhập vào trong trò chơi.
Sưu!
Diệp Trần hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt cũng đã đi qua tầng khí quyển, hạ xuống trên một ngọn núi của tinh cầu Sơ Thủy, có thể thấy vô cùng rõ ràng, cái tượng đài khổng lồ cao tới tám vạn mét ở xa ngoài mấy ngàn dặm kia.
Chỉ có điều, lúc này tượng đài khổng lồ đó vẫn là u ám, mang ý nghĩa còn chưa có chính thức mở ra.
Cùng lúc đó, Diệp Trần cũng nhìn thấy từng đạo lưu quang lấp lóe ở chân trời, hiển nhiên cũng đã có rất nhiều người đến đây!
"Mỗi một lần Mê La Tinh Hải mở ra, đều sẽ thu hút rất nhiều nhân vật thiên kiêu đến đây, lần này cũng không biết cùng tới là những nhân vật thiên tài nào?"
Sau khi Diệp Trần tự lẩm bẩm một câu, trong đầu đột nhiên hiện lên một bóng hình xinh đẹp làm cho hắn vô cùng kích động và tưởng nhớ, "Hi Nguyệt có đến không? Nàng lúc này chắc cũng đã là Thánh nữ của Lạc Hà tông rồi đi? Đáng tiếc, nàng ta có lẽ chưa biết, có tồn tại một người như ta, chờ ta tìm được Nguyệt Quang Bảo Giám..."
Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ bay tán loạn lên:
"Tiểu tử! Tránh ra!"
Một đạo khí tức vô cùng bá đạo đột nhiên từ không trung nổ bắn mà xuống tới, vậy mà không nói hai lời đã đưa tay chính là một chưởng đập xuống trên mặt đá dưới chân Diệp Trần.
Oanh!
Trên mặt đá trước Diệp Trần lập tức xuất hiện một cái dấu tay to lớn, sâu khoảng chừng gần mười mét!
Quan trọng nhất là một chưởng cường hãi này vỗ xuống, toàn bộ ngọn núi đều chỉ hơi chao đảo một cái cũng không có sụp đổ, đây so với đánh nổ một ngọn núi còn muốn khó khăn hơn rất nhiều!
Nói rõ người này đối với lực lượng chân nguyên rất nắm chắc, đã tới mức cực kỳ tinh chuẩn đến đáng sợ!
Tuy nhiên, Diệp Trần từ đầu đến cuối lại ngay cả mí mắt cũng không có nhấc lên một chút, dưới chân cũng không nhúc nhích chút nào, vẻ mặt bình tĩnh như nước.
"Ừm?"
Lúc này người trước đó đánh ra một chưởng kia cũng đã bay thấp xuống dưới, hiển nhiên không nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà bình tĩnh như thế.
Đây là một nam thanh niên có độ tuổi ước chừng trên dưới ba mươi, khí tức trên người hùng hậu bá đạo, quanh thân còn có một đạo bóng mờ màu vàng kim cao tới trăm mét, hiển nhiên là một tên nhân vật thiên tài cảnh giới Hóa Thần thiên quân!
"Tiểu tử! Bản công tử bảo ngươi tránh ra, chẳng lẽ ngươi không có nghe được sao?"
Thanh niên bá khí lơ lửng giữa không trung, nhìn xuống Diệp Trần phía dưới giống như nhìn xuống một con kiến hôi.
Hắn vừa mới từ trên tinh không lao xuống, nhìn thấy chỗ ngọn núi chỗ Diệp Trần có tầm mắt không tệ, thế là trực tiếp lao tới, muốn đuổi Diệp Trần đi, nhưng không có nghĩ đến, đối phương vậy mà không nhúc nhích chút nào, giống như căn bản không có để hắn vào trong mắt.
Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu, liếc qua người thanh niên bá khí trên không trung kia, thản nhiên nói:
"Nghe được, thế nhưng ta nghe được cũng không nhất định phải nghe ngươi chứ?"
"Ừm?"
Hai mắt của thanh niên bá khí lập tức trừng một cái, trên người lập tức dâng lên một cỗ sát khí cường đại.
Hắn có thể cảm ứng được khí tức của người trẻ tuổi trước mắt này, có lẽ chỉ là cảnh giới Nguyên Anh mà thôi, cũng dám làm trái lời hắn, điều này làm cho hắn làm sao không giận?
"Tiểu tử, nếu như ta nói, nếu như ngươi không nghe ta, ngươi sẽ chết thì sao!"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Thật sao? Kẻ muốn giết ta có rất nhiều, đáng tiếc, cho tới bây giờ ta vẫn sống rất tốt! Đương nhiên, ngươi cũng có thể thử một chút!"
"Ngươi! Muốn chết!"
Thanh niên bá khí kia nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức không thể nhịn được nữa, trực tiếp quát lớn một tiếng, hung hăng một chưởng hướng Diệp Trần đập xuống dưới.
Ầm ầm!
Một đạo bóng mờ khổng lồ màu vàng óng hình bàn tay, mang theo khí tức vô cùng bá khí, giống như một ngọn núi lớn, hướng Diệp Trần phía dưới hung hăng đập xuống.
Chương 804 Hùng Cuồng Tâm
Lúc này ở nơi xa cũng có không ít người đang chú ý tới tình huống bên này, lập tức thi nhau bàn tán:
"Không nghĩ tới Mê La Tinh Hải còn chưa có mở ra thì đã có người đánh nhau!"
"Chưởng lực thật là bá đạo! đây dường như là chưởng pháp của Bá Đao môn ở dải tinh vực phía tây đi!"
"Ừm, trong thế hệ tuổi trẻ của Bá Đao môn có thể có được chưởng lực như thế thì chỉ sợ cũng chỉ có vị Hùng Cuồng Tâm, Thiếu môn chủ của Bá Đao môn?"
"Hùng Cuồng Tâm thế nhưng là nổi danh ngang ngược, mà Bá Đao môn lại là nổi danh bao che khuyết điểm, ở toàn bộ tinh vực phía tây từ trước đến nay không ai dám trêu chọc, tiểu tử kia sợ là phải xui xẻo!"
"Như vậy cũng tốt, tiểu tử kia chết đi thì chúng ta cũng ít đi một người cạnh tranh!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, chưởng lực báo đạo cô cùng kia đã hung hăng đập xuống.
Diệp Trần vẫn như cũ đứng im ở đó không có xê dịch bước chân, thuận tay vỗ ra một chưởng:
Ầm ầm!
Chưởng lực của hai người ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau.
"Cái gì!!"
Ngay sau đó, chẳng những những người xem náo nhiệt xung quanh thi nhau kinh hô lên mà ngay cả Hùng Cuồng Tâm kia sắc mặt cũng không thể không thay đổi lớn.
Một chưởng nhẹ nhàng của Diệp Trần vậy mà hóa giải chưởng lực của hắn dễ như trở bàn tay!
Cho dù vừa rồi hắn chỉ dùng năm sáu phần mười lực đạo, thế nhưng xa xa không phải một tên tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh có thể ngăn cản được a!
Sau khi hết khiếp sợ, những người xung quanh kia lập tức lại thi nhau bàn tán:
"Tiểu tử này, là ai? Xem ra thật không đơn giản a!"
"Hùng Cuồng Tâm này tuy rằng ở trên bảng Bách Niên thiên kiêu, xếp hạng ngoài năm mươi nhưng dù sau cũng là cảnh giới Hóa Thần thực sự, hơn nữa thế mạnh lại là chưởng lực, lại bị tiểu tử kia dễ dàng ngăn cản xuống như vậy?"
"Nhìn khí tức của hắn giống như cũng chỉ có cảnh giới Nguyên Anh a? Sao lại có được thực lực như thế! Chẳng lẽ trên người của tên này có loại pháp bảo phòng ngự nghịch thiên nào sao?"
"Chắc là như vậy!"
...
Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, sắc mặt của Hùng Cuồng Tâm kia lúc này mới hơi chuyển biến tốt một chtus, sau đó trong đôi mắt lộ ra vẻ cực nóng, cười hắc hắc, nói:
"Được a! Tiểu tử, có thể đón được một chưởng của bản công tử, trên người ngươi khẳng định cất giấu pháp bảo phòng ngự đúng không? Ngoan ngoan giao nó ra, bản công tử sẽ không so đo với ngươi!"
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức cười, thế nhưng lại là cười lạnh:
"Trên người của ta xác thực có pháp bảo phòng ngự, xem ngươi có năng lực cướp đi từ trên tay của ta hay không!"
"Thật đúng là như vậy!"
Mọi người nghe được lời này của Diệp Trần lập tức thi nhau lắc đầu thở dài:
"Tiểu tử này thật sự là không biết trời cao đất rộng!"
"Ỷ vào pháp bảo phòng ngự của chính mình cũng dám khiêu chiến với Hùng Cuồng Tâm, chẳng lẽ hắn không biết, sự lợi hại nhất của Bá Đao môn không phải là chưởng pháp mà là đao pháp Bá Đao sao?"
"Đao pháp Bá Đao, được biết đến với khả năng phá phòng, lấy tu vi của tiểu tử này, cho dù là trên người mang pháp bảo phòng ngự cấp Tiên khí thì chỉ sợ cũng khó mà ngăn cản!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Hùng Cuồng Tâm lẫn nữa cười khặc khặc một tiếng:
"Tiểu tửu! Đây chính là ngươi muốn chết, nhưng không trách được bản công tử!"
Nói xong lời này, Hùng Cuồng Tâm lấy tay làm đao lần nữa hướng Diệp Trần hung hăng bổ xuống!
"Bá Đao quyết! Thiên Địa trảm!"
Theo một tiếng quán lớn của Hùng Cuồng Tâm:
Oanh!
Trên bầu trời lập tức đột nhiên xuất hiện một đạo đao mang to lớn vô cùng sáng chói, giống như muốn toàn bộ trời xanh cũng phải vỡ ra!
"Đây chính là Bá Đao đao pháp của Bá Đao môn sao?"
"Vẻn vẹn chỉ là một đạo đao khí mà đã có đực uy lực cường hãn như thế, quả nhiên danh bất hư truyền!"
"Ai, tiểu tử kia lần này sợ là mất mạng rầu!"
...
Bên trong tiếng bàn tán tiếng thở dài của mọi người, Diệp Trần vẫn như cũng đứng ở nơi đó không nhúc nhích chút nào, khóe miệng lại hơi nhếch lên:
"So đao pháp sao? Vừa vặn ta gần đây cũng học được một chút!"
Diệp Trần nhàn nhạt nói một câu, đồng thời bàn tay phải hơi nắm một cái, một đạo đao mag nhìn qua bình thường không có vẻ đặc sắc gì cả cũng đột nhiên từ trên người hắn dâng lên, hướng về phía đạo đao mang bá đạo kia của Hùng Cuồng Tâm va chạm tới.
Theo như suy nghĩ của mọi người đạo đao mang vô cùng lóa mắt kia của Hùng Cuồng Tâm so với đao mang phát ra trên người Diệp Trần quả thực là đao mang của Diệp Trần thực sự quá yếu, giống như ánh nến so đấu với nhật nguyệt, căn bản không thể so sánh nổi!
Hùng Cuồng Tâm thấy cảnh này thì càng là kém chút nhịn không được mà cười ha ha:
"Ha! Chỉ bằng đao pháp bất nhập lưu này của ngươi cũng muốn đối nghịch với bản công tử, ngươi thật đúng là không biết...cái gì!"
Hùng Cuồng Tâm đối với đao pháp của mình là lòng tin tuyệt đối, vốn lòng tin còn tràn đầy, thế nhưng khi đao mang hai người va chạm vào nhau, sau đó cảnh tượng xảy ra kém chút nữa đã làm cho hắn phải nghi ngờ vào cuộc sống!
Răng rắc!
Đạo đao mang bá khí sáng chói kia của hắn lại bị đao mang màu xám không có một chút hấp dẫn nào trực tiếp chém thành vỡ nhát!
Thậm chí, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức hủy diệt khó mà hình dung đang bay thẳng về phía hắn, dường như muốn thôn phệ hết toàn bộ hắn "Lui!"
Cảm thấy nguy cơ cường đại khiến cho Hùng Cuồng Tâm bị dọa đến suýt nữa thì hồn phi phách tán, lập tức nhanh chóng lùi lại mấy ngàn mét, lúc này mới hiểm mà lại hiểm tránh thoát công kích của đao mang không có một chút hấp dẫn kia, sau đó vẻ mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch.
Hắn thế mà thua!
Chẳng những thua bởi một tên tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh, hơn nữa còn thua ở dưới đao pháp mà hắn vốn lấy đó làm tự hào!
Sỉ nhục!
Đây tuyệt đối là lần bị sỉ nhục lớn nhất từ khi hắn ra đời cho tới nay!
Mà những người vây xem ở nơi này, tất cả cũng lập tức lấy đều lấy làm kinh ngạc.
Vốn là, theo suy nghĩ của bọn hắn, Hùng Cuồng Tâm làm nhân vật thiên tài trong top một trăn trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu của đại tinh vực trung tâm, đối phó một người trẻ tuổi chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, có lẽ là dễ dàng nghiền ép treo lên mà đánh mới đúng a!
Nhưng mà bây giờ người thu lại là Hùng Cuồng Tâm!
Chẳng lẽ người trẻ tuổi nhìn qua không có một chút sức thu hút nào này vậy mà có thực lực top một trăm trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu hay sao?
Phải biết, bảng Bách Niên Thiên Kiêu chỉ là nhân vật thiên kiêu trong vòng trăm năm, bảng danh sách một trăm người đứng đầu này, gần như bao hàm cả toàn bộ thiên tài Tu Chân giới.
Mà chỉ có cực kỳ ít số thiên tài yêu nghiệt ngàn năm mới có mới có thể ở trước khi chưa có đạt tới cảnh giới Hóa Thần đưa thân vào một trăm người đứng đầu.
Chẳng lẽ tiểu tử trước mắt này lại chính là dạng thiên tài tuyệt thế cấp độ yêu nghiệt như vậy sao?
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Diệp Trần lập tức bắt đầu xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, không có có người nào dám can đảm mở miệng trào phúng chế nhạo, thậm chí trong lòng còn âm thâm ghi lại dung mạo của Diệp Tràn, sau khi vào bên trong Mê La Tinh Hải thì tuyệt đối không thể trêu chọc!
Mà một bên khác, Hùng Cuồng Tâm bị một đao của Diệp Trần bức lui, sau khi ngẩn ngơ được một lát thì lập tức hô to gọi nhỏ:
"Tiểu tử! Bản công tử thừa nhận vừa rồi địch thật là ta có quá bất cẩn, tuy nhiên, tiếp theo bản công tử sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút thực lực chân chính của ta lần này!"
Hiển nhiên Hùng Cuồng Tâm đã bị Diệp Trậc kích động ra lửa giận, thực sự không thể nào tiếp nhận sự thật bị Diệp Trần đánh bại, trực tiếp rống lớn một tiếng, khí tức trên người cũng lập tức hoàn toàn triệt để bay lên:
Oanh!
Một cỗ khí tức bá đạo kinh người xông thẳng lên trời cao:
"Bá Vương đao!"
Hùng Cuồng Tâm quát lớn một tiếng, một cái phi đao màu vàng kim sáng chói từ bên trong đan điền của hắn bay ra, trong nháy mắt tăng vọt đến đến độ cao kinh khủng mấy ngàn mét, khí tức bá đạo kinh khủng khiến người sợ kia, dường như thiên địa đều phải vì đó mà cúi đầu!
Chương 805 Thiên kiêu hội tụ
Mọi người xung quanh thấy cảnh này thì lập tức thi nhau kinh hô lên lần nữa, "Đây chẳng lẽ là...Bá Vương đao, bảo vật trấn tông của Bá Đao môn sao?"
"Đây chính là một kiện Tiên khí chân chính a!"
"Không nghĩ tới Bá Đao môn vậy mà đã giao vào trong tay Hùng Cuồng Tâm chí bảo như thế!"
"Có Tiên khí trong tay, chiến lực của Hùng Cuồng Tâm chỉ sợ ít nhất có thể tăng lên không chỉ gấp đôi!"
...
Trong lúc nhất thời, mọi người bàn tán sôi nổi.
Diệp Trần thấy thế cũng không thể không khẽ chau mày, nói thật thì thực lực của Hùng Cuồng Tâm này rất không yếu, dù sao cũng là tồn tại có thể đứng vào top một trăm trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, chắc chắn sẽ không phải một tên yếu kém, nhưng vẫn còn không đủ để cấu thành uy hiếp đối với Diệp Trần.
Chỉ cần Diệp Trần sử dụng bí thuật Ngịch Sinh Bách Chuyển lại hoặc là sử dụng Diệt Thế Ma đao, muốn giết hắn mà nói, không có gì là khó cả!
Nhưng, Mê La Tinh Hải mở ra lần này, chắc chắn thiên kiêu sẽ tập trung, nhất là loại nhân vật thiên kiêu cấp bậc đỉnh cấp như Tuyệt Vô Địch, cho dù là Diệp Trần bây giờ cũng không có niềm tin tuyệt đối có thể chiến thắng.
Cho nên, hắn cũng không muốn sử dụng những át chủ bài này quá sớm.
Chỉ là hắn nghìn tính vạn tính cũng không nghĩ tới, hấn vừa mới bước vào tinh cầu Sơ Thủy thì đụng phải Hùng Cuồng Tâm.
Đương nhiên, tuy rằng hắn không muốn lộ át chủ bài quá sớm nhưng cũng sẽ không vì đó mà lùi bước.
"Ngươi đã muốn chết vậy ta thành toàn ngươi!"
Sát tâm của Diệp Trần vừa lên, Diệt Thế Ma đao trong đan điền đã bắt đầu hưng phần rục rịch ngóc đầu dậy, dù sao Bá Vương đao chính là Tiên khí, đối với Diệt Thế Ma đao mà nói, tự nhiên là mỹ vị vô thượng.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị sử dụng Diệt Thế Ma đao, tốc chiến tốc thắng diệt Hùng Cuồng Tâm đi.
Ầm ầm!
Nơi xa bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ rung trời, giống như cả toàn bộ cái tinh cầu này cũng bắt đầu đung đưa kịch liệt!
"Mọi người mau nhìn! Tượng đài khổng lồ sáng lên!"
Không biết ai bỗng nhiên kinh hô một tiếng, mọi người thi nhau nhìn về phương hướng tượng đài khổng lồ nhìn lại.
Ngay cả hai người Diệp Trần và Hùng Cuồng Tâm, trong lúc nhất thời cũng quên đi đánh nhau.
Nơi xa kia phía trên tượng đài cao tới tám vạn mét, vô cùng khổng lồ, quả nhiên bắt đầu chậm rãi sáng lên, tia sáng càng ngày càng sáng, càng ngày càng sáng, thậm chí đã bắt đầu có chút chói mắt.
Ầm ầm ~~
Sau đó, kèm theo từng đợt tiếng nổ vang như sấm, trên đỉnh tượng đài to lớn cao ngạo kia bắt đầu xuất hiện một loạt các chữ vàng to lớn rực rỡ chói mắt:
"Lục Thú Bách Đầu, Phương Nhập Thử Môn!" (Giết trăm con thú, mới vào cửa này!)
Diệp Trần nhìn thấy tám chữ to kia, chẳng mấy chốc liền hiểu được hàm nghĩa trong đó:
"Chỉ cần săn giết một trăm con yêu thú thì có thể tiến vào Mê La Tinh Hải sao? Khảo nghiệm vào cửa lần này, ngược lại rất đơn giản!"
Thế là đồng thời, tất cả mọi người trên toàn bộ tinh cầu tự nhiên cũng đều thấy được tám cái chữ to này:
"Còn thất thần ra đó làm gì! Nhanh săn giết yêu thú a!"
Mọi người vốn còn đang ở xung quanh vây xem đánh nhau, lập tức giải tán ngay lập tức, thi nhau chui vào trong khu rừng phía dưới, bắt đầu đi săn giết yêu thú.
Lúc này tay Hùng Cuồng Tâm còn đang nâng Bá Vương đao, sau khi do dự một lát thì, hung hăng trừng mắt với Diệp Trần:
"Tiểu tử! Hôm nay coi như số ngươi gặp may! Đừng để ta gặp lại người, bằng không, hừ hừ!"
Quẳng xuống câu nói này, Hùng Cuồng Tâm cũng đâm đầu thằng vào trong khu rừng phía dưới.
Diệp Trần lắc đầu, cũng không có chậm trễ, quay đầu bay về phía một phương hướng khác.
Việc quan trọng trước mắt đó là tiến vào Mê La Tinh Hải, ân oán giữa hắn và Hùng Cuồng Tâm sau này sẽ từ từ tính lại cũng không muộn.
Chẳng mấy chốc, Diệp Trần xông vào trong một khu rừng rậm rạp, từng cái cây cap tới hơn ngàn mét.
"Rống!!"
Diệp Trần vừa mới hạ xuống đất, chẳng mấy chốc có một con yêu thú đánh tới.
Chỉ thấy con yêu thú này có bộ dáng giống như trâu nước, nhưng so với trâu nước ở Trái Đất muốn khổng lồ hơn nhiều, trọn ven cao gần tới hai mươi mét, hơn nữa trên đầu còn có tám cái sừng, trong miệng mọc răng nanh, lông toàn thân màu đỏ, đây rõ ràng là một con yêu thú cấp ba, Xích Diễm Tọa Sơn Ngưu!
"Đến hay lắm!"
Diệp Trần không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, đối mặt với con Xích Diễm Tọa Sơn Ngưu bay nhào mà tới này, trực tiếp tung ra một quyền.
"Bành!!"
Xích Diễm Tọa Sơn Ngưu giống như một ngọn núi nhỏ lập tức bị một quyền này của Diệp Trần đánh bay ra ngoài, sau khi trượt hơn trăm mét trong rừng thì mềm nhũn ngã trên mặt đất, sau đó thì trong thân thể của nó bay ra một đạo hào quang nhỏ yếu, bay vụt tiến vào trong thân thể của Diệp Trần.
"Giải quyết một con, còn thiếu chín mươi chín con nữa!
Một quyền oanh sát con yêu thú cấp ba này, Diệp Trần không có dừng lại, thân thể nhoáng một cái hướng con yêu thú tiếp theo vọt tới.
Yêu thú nơi này đại đa số đều chỉ là yêu thú cấp ba, thậm chí còn có một con yêu thú cấp hai, đối với Diệp Trần mà nói, trên cơ bản không có một chút áp lực đáng kể nào.
Oanh! Oanh! Oanh!
Chớp mắt một cái, Diệp Trần đã săn giết hơn năm mươi con yêu thú!
Thế nhưng sau khi Diệp Trần săn giết yêu thú càng ngày càng nhiều thì số lượng yêu thú xung quanh giảm đi nhanh chóng, thậm chí phải truy tìm hơn mười dặm mới có thể gặp được một con yêu thú.
Ngay vào lúc Diệp Trần săn giết được sáu mươi chín con yêu thú:
Ầm ầm!
Phía tượng đài to lớn cao ngạo kia bỗng nhiên lại truyền tới một tiếng nổ vang rền.
"Ừm? Tình huống như thế nào?"
Diệp Trần lập tức phi thân nhảy vọt lên không trung, nhìn về phía tượng đài khổng lồ kia một cái, chỉ thấy, khoảng trống trên đỉnh tượng đài khổng lồ kia có hai chữ vàng lớn đột nhiên xuất hiện:
"Long Thần!"
Diệp Trần đâì tiên là hơi sững sờ, chợt đã hiểu rõ ra, trên tượng đài khổng lồ kia đột nhiên xuất hiện cái tên này, hẳn là danh tự người đã hoàn thành khảo nghiệm vào cửa!
Mà Long Thần này, nếu như Diệp Trần không có nhớ nhầm thì chắc là người đứng đầu bảng Bách Niên Thiên Kiêu!
Kiếp trước Diệp Trần bước vào Tu Chân giới, trước mấy trăm năm vẫn luôn ẩn danh mà Long Thần này thì coi như là ở trong một thời kỳ với hắn, một trong những tuyệt thế thiên kiêu chói mắt nhất!
Ngang với Tuyệt Vô Địch kia, đã từng là tồn tại để Diệp Trần phải ngưỡng vọng!
Không! Chuẩn xác mà nói, Long Thần này so với Tuyệt Vô Địch còn cường hãn hơn!
Nghe nói hắn là hậu duệ của Long tộc, chẳng những có thiên phú nghịch thiên càng là có huyết mạch thần thông của Long tộc, từng một lần hùng dũng ngồi lên trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu lâu đến tám mươi năm, thẳng đến tuổi của hắn vượt qua trăm tuổi, lúc này mới bị xóa tên trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu.
Đương nhiên, nếu mà so sánh thì Diệp Trần kiếp trước thuộc về có tài nhưng thành đạt muộn, nhất là ở sau năm trăm tuổi, Diệp Trần đều bỏ tất cả những người gọi là thiên kiêu này lại đằng sau.
Ngay vào lúc những dòng suy nghĩ này xuất hiện lóe lên trong đầu của Diệp Trần đồng thời:
Ầm ầm!
Trên tượng đài kia lại nổ một tiếng vang rền nữa, ở phía dưới Long Thần lại xuất hiện thêm một cái tên:
"Lạc Băng Huyền!"
"Ngay cả nàng ta cũng tới! Vậy Hi Nguyệt..."
Diệp Trần nhìn thấy cái tên này lập tức có hơi kích động, hóa ra Lạc Băng Huyền này là truyền nhân của tiên môn ẩn thế Tuyệt Tình cư, ở trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu xếp hạng thứ hai, đồng thời cũng là bạn thân của Hi Nguyệt, hoặc có thể nói là tỷ tỷ!
Kiếp trước, Diệp Trần và Hi Nguyệt đi cùng nhau, nữ nhân này cũng không biết đầu óc có bị làm sao không mà luôn luôn bắt bẻ đối với hắn, cũng có không ít lần phá hư chuyện tốt của hắn, hai người gần như vừa gặp mặt là sẽ đánh nhau như chó với mèo.
Vào thời gian đầu thì Diệp Trần tự nhiên mỗi lần đều bị đối phương hành hạ thảm hại, càng về sau, tu vi của Diệp Trần tiến nhanh, lúc này mới dần dần chiếm thượng phuong.
Chỉ có điều Lạc Băng Huyền này về sau không có kết cục tốt, nghe nói bị trục xuất sư môn, sau đó thì bặt vô âm tín, hắn và Hi Nguyệt vẫn luôn tìm kiếm không hề từ bỏ thế nhưng cuối cùng vẫn không thể tìm được nàng ta cho nên đành bỏ qua...
Bình luận facebook