• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (4 Viewers)

  • Chương 811-815

Chương 811 Lạc Huyền Băng

"Cái gì!!"

Tuyệt Vô Địch nhìn thấy Diệp Trần đột nhiên lao lên, hơn nữa khí tức hùng hâu, dường như hoàn toàn không có bị thương, hai mắt lập tức trợn lên thật lớn, mặt mũi đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi:

"Không! Đây không có khả năng!!"

Một chiêu Vạn Phật Thiên Ảnh vừa rồi của hắn chính là quyền pháp vô thượng của Kình Thương tông, dựa vào một chiêu này, hắn nhưng là đã từng giết chết một cường giả Phản Hư chân quân.

Mà bây giờ, vậy mà không thể làm tên tiểu tử trước mắt này bị thương một chút nào?

Hắn thật chỉ có cảnh giới Nguyên Anh thôi sao?

Không chỉ Tuyệt Vô Địch choáng váng, ngay cả những thiên kiêu khác, trong lúc nhất thời tất cả cũng đều sửng sốt bao quát cả Long Thần ở bên trong.

Tuy rằng hắn đã sớm đoán được Diệp Trần sẽ không bị Tuyệt Vô Địch giết chết dễ dàng như vậy, thế nhưng tu vi của hai người chênh lệch thực sự quá lớn!

Theo như hắn nghĩ, Diệp Trần cho dù không chết thì ít nhất cũng phải bị thương không nhẹ, làm thế nào cũng không nghĩ tới hắn chẳng những chống được một kích cường hãn của Tuyệt Vô Địch, hơn nữa còn giống như không có việc gì!

Cho dù đây cũng không phải là chiến lực mạnh nhất của Tuyệt Vô Địch, thế nhưng có thể làm được tới mức độ như vậy, người này chỉ sợ cũng là người có được thực lực xếp hạng trước hai mươi trên bảng Thiên Kiêu a?

Hơn nữa nhìn tuổi của hắn dường như chỏ có trên dưới hai mươi tuổi, hơn nữa tu vi cũng chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, Tu Chân giới từ khi nào xuất hiện một vị thiên kiêu như vậy? Vì sao trước đó chưa từng được nghe nói qua?

Ngay vào lúc Long Thần đang cúi đầu trầm tư, Tuyệt Vô Địch kia giống như nhận được kích động to lớn:

"Ta không tin! Ta tuyệt không tin được! Hôm nay ngươi nhất định phải chết đi cho ta!!"

Tuyệt Vô Địch không thể nào chấp nhận được sự thật này, lập tức rống lớn một tiếng, tay phải bỗng nhiên lật một cái, Hoàng Kim Thăng Long thương đã xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn một lần nữa:

Oanh!

Sát khí cường đại tuôn ra từ trên người Tuyệt Vô Địch, trong nháy mắt xông thẳng lên trời cao!

Tuyệt Vô Địch giơ Hoàng Kim Thánh Long thương lên cao, hướng Diệp Trần hung hăng đâm xuống tới!

Rất rõ ràng, lần này, Tuyệt Vô Địch thật sự đã động sát tâm đối với Diệp Trần!

"Không được!!"

Long Thần ở trên mặt đất, sau khi kịp phản ứng, muốn ngăn cản cũng đã có chút không kịp.

Diệp Trần thấy thế thì không thể không khẽ chau mày, Tuyệt Vô Địch sử dụng pháp bảo Tiên khí, hơn nữa còn ở dưới trạng thái nổi giận, đã đủ để uy hiếp được tính mạng của hắn!

"Xem ra chỉ có thể sử dụng Diệt Thế Ma đao..."

Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị sử dụng con át chủ bài mạnh nhất của chính mình.

Oanh!

Trên bầu trời, đột nhiên một đạo ánh kiếm màu băng lam, sau khi vạch phá trời xanh vậy mà thay Diệp Trần đỡ được trường thương màu vàng kim kia!

Khanh!

Ầm ầm!!

Trường kiếm màu băng lam và thanh trường thương màu vàng kim kia, sau khi ở trên không trung va chạm vào nhau thì không gian xung quanh đều bị chấn vỡ vụn ra.

Cảnh tượng tiếp theo ngay cả Diệp Trần hai mắt cũng không thể không trừng một cái, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.

Sau khi hai kiện pháp bảo va chạm vào nhau, bị đánh bay ra ngoài lại là trường thương màu vàng kim của Tuyệt Vô Địch!

Không chỉ như thế, tính cả bản thân Tuyệt Vô Địch cũng liên tục lùi lại đằng sau khoảng hơn trăm thước mới có thể miễn cưỡng đứng vững thân hình lại, đồng đạng mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc.

Cảnh tượng này, nói thì chậm, thật ra thì chẳng qua xảy ra ngay trong chớp mắt.

Đợi đến khi không gian xung quanh ổn định lại lần nữa, trên trời cao ở giữa Diệp Trần và Tuyệt Vô Địch, không biết từ khi nào lại có thêm một thân ảnh nữ tử vô cùng xinh đẹp.

Nữ tử này, toàn thân áo trắng, trên người dường như không nhìn thấy một chút trang sức nào, chỉ có mái tóc dài được một cái dây nhỏ buộc lại, khoác ở sau vai, cách ăn mặc rất bình thường, nhưng vì đó mà càng làm nổi bật phong thái tuyệt thế của nàng ta vượt xa người bình thường, tuy nhiên trên gương mặt tinh xảo đến cực điểm lại che kín sương lạnh, để cho người ta ở đằng xa liếc mắt nhìn cũng cảm thấy hàn khí bức người mà không dám nhìn thẳng.

"Là nàng ta!"

Diệp Trần nhìn thấy nữ tử này xuất hiện, đôi mắt không thể không hơi sáng lên.

"Là Tuyệt tình kiếm Lạc Huyền Băng!"

Trong đám người phía dưới lập tức đã có người nhận ra lập tức kinh hô lên.

Sau khi Tuyệt Vô Địch đứng vững thân hình lại, nhìn thấy Lạc Huyền Băng, trên mặt cũng không thể không hiện ra vẻ kiêng dè thật sâu.

Trong vị trí thập đại thiên kiêu, xếp hạng thứ nhất là Long Thần mà xếp hạng thứu hai chính là Lạc Huyền Băng, thực lực phải vượt xa tám người khác, đây gần như là một sự thật đã được công nhận.

Những năm vừa qua Tuyệt Vô Địch vẫn luôn khắc khổ tu luyện, tu vi tăng lên nhanh chóng, vốn cho rằng có thể rút ngắn khoảng cách với Lạc Huyền Băng, nhưng một chút giao thủ vừa rồi đã để cho hắn trong nháy mắt ý thức được, khoảng cách giữa mình và Lạc Băng Huyền trước đó chẳng những không có rút ngắn lại, chỉ sợ ngược lại càng kéo xa!

"Ha ha! Huyền Băng tiên tử luôn được biết đến với sự tuyệt tình, không nghĩ tới cũng sẽ có lúc phải xuất thủ cứu người, chẳng lẽ tiểu tử này là người của tiên tử ngươi? Đây thật là hiếm thấy a!"

Tuyệt Vô Địch tự biết không phải là đối thủ của Lạc Huyền Băng, không còn dám tiếp tục xuát thủ, thế là nhịn không được trêu đùa.

Lạc Huyền Băng lại ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Tuyệt Vô Địch, đương nhiên cũng tương tự không có nhìn Diệp Trần, giọng điệu vô cùng băng lãnh, nói:

"Ta cứu hắn là bởi vì hắn bây giờ còn không thể chết! Chờ tiến vào Mê La Tinh Hải, các ngươi ai sống ai chết ta lười quản!"

Tuyệt Vô Địch còn muốn nhiều lời, lúc này Long Thần ở phía dưới bỗng nhiên theo đó mà mở miệng, trong giọng nói hiện ra vẻ tức giận, "Tuyệt sư đệ, ba chiêu đã qua, chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý hay sao? Nếu ngươi không có đã nghiền, ta đến bồi ngươi chơi đùa có được không?"

Tuyệt Vô Địch tự nhiên cũng nghe ra trong giọng nói Long Thần có sự tức giận, sắc mặt lập tức hơi đổi một chút, không còn dám nói thêm gì nữa, ngoan ngoãn lui trở về trên đài cao kia.

Nói đùa, ngay cả Lạc Huyền Băng cũng có thực lực như thế, Long Thần xếp hạng thứ nhất kia, hắn tự nhiên càng không phải là đối thủ, nơi nào còn dám tiếp tục gây sự?

"Đa tạ Huyền Băng tiên tử cứu giúp!"

Thân thể Diệp Trần nhoáng một cái đi tới trước mặt Lạc Huyền Băng hướng về phía nàng ta chắp tay thi lễ một cái nói.

"Ngươi suy nghĩ nhiều! Ta ta chưa từng muốn tới cứu ngươi!"

Lạc Huyền Băng một mặt đạm mạc, vẫn không có nhìn vào Diệp Trần, quẳng xuống một câu, cũng phi thân hạ xuống trên đài cao.

Diệp Trần biết tính tình của Lạc Huyền Băng chính là như vậy, cũng không để ý lắm, tuy nhiên đã bắt đầu suy nghĩ, chuẩn bị tìm một cơ hội làm quen với nữ nhân này để hỏi thăm tình huống của Hi Nguyệt một chút.

Sau khi Lạc Huyền Băng đến, một trăm người có danh tự trên tượng đài, toàn bộ cũng đã đến đông đủ.

Ầm ầm!

Tượng đài to lớn kia dường như thật có thể cảm ứng được tất cả khí tức của người thông qua khảo hạch, sau khi lắc lư kịch liệt một trận, ở vị trí trung ương của tượng đài, đột nhiên đã nứt ra một cái khe hở, giống như một cánh cửa mà ở sau cánh cửa đó thì là không trung vô tận, đây cũng là một cái đồ vật giống như Truyền Tống trận.

Sưu sưu sưu!

Sau cánh cửa không gian đột nhiên từng tia ánh sáng lóe lên rồi bay tới trước mặt của mỗi người.

"Đây là ngọc giản truyền tống, mọi người nhất định phải giữ gìn vật này thật kỹ, một khi ở bên trong gặp được uy hiếp nguy hiểm đến tính mạng của mình thì chỉ cần bóp nát vật này thì sẽ được truyền tống trở về tinh cầu Sơ Thủy, là cứu sinh phù của các ngươi!"

Long Thần cao giọng giới thiệu với mọi người một phen, sau đó thu ngọc giản truyền tống vào bên trong Càn Khôn Trạc, sau đó thì ngẩng đầu dẫn đầu bước vào bên trong cửa truyền tống không gian kia.

Ngay sau đó chính là Lạc Huyền Băng, Vân Phá Thiên, Yến Cuồng Sinh, Phong Hoa Vũ, Tuyệt Vô Địch...

Ngay vào lúc Tuyệt Vô Địch bước vào cửa không gian truyền tống, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Trần trong đám người đằng sau lạnh lùng nói ra một câu:

"Tiểu tử, ngươi tốt nhất cầu nguyện ở bên trong không gặp được ta đi!"
Chương 812 Cự phách buông xuống

Diệp Trần bởi vì là người thứ nhất đếm ngược, cho nên là người cuối cùng tiến vào cánh cửa không gian.

Toàn bộ Mê La Tinh Hải, từ bên ngoài tới bên trong tổng cộng được chia là chín tầng tinh vực!

Mà càng là tinh vực ở rìa bên ngoài thì số lượng tinh cầu lại càng nhiều.

Diệp Trần nhớ rõ, tinh vực tầng thứ nhất có lẽ là 128 tinh cầu, sau đó mỗi khi đi vào thêm một tầng thì số lượng tinh cầu sẽ giảm xuống một nửa, đến tinh vực tầng thứ tám thì chỉ còn một quả tinh cầu.

Diệp Trần ở kiếp trước, lúc tiến vào Mê La Tinh Hải lần thứ ba, cuối cùng dừng bước ở tầng thứ tám, về phần tầng thứ chín có hình dạng gì thì có lã chẳng có ai biết.

Bởi vì căn cứ lời nói trước đó của Thôn Thiên Mãng thì chỉ cần có người tiến vào tầng thứ chín thì có thể đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế, Mê La Tinh Hải tự nhiên cũng không cần thiết phải tồn tại nữa!

Cho nên, vô luận là kiếp trước hay là kiếp này, có lẽ chưa có người nào chiếm được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế.

Ngay sau khi Diệp Trần bước vào cánh cửa không gian thì đạo vết nứt hình thành cánh cửa không gian này bắt đầu chậm rãi khép lại.

Mà lúc này, ở rất xa bên ngoài tinh cầu Sơ Thủy, trong hư không vô tận đột nhiên xuất hiện mấy đạo khí tức cường hoành đến cực điểm!

Dường như mấy đạo khí tức cường hoành trước mặt này, ngay cả những tinh cầu xung quanh cũng muốn bị bọn họ nghiền nát, không trung đều phải vì đó mà đứng im!

"Công Tôn tông chủ! Xem ra đồ đệ kia của ngươi gặp phải đối thủ! Tiểu tử kia làm nhục Kình Thương tông các ngươi như vậy, ngươi vẫn còn có thể ngồi vững được sao?"

Một giọng nói già nua tang thương bên trong tràn ngập uy nghiêm lại mang theo ngữ khí trêu chọc đột nhiên ở bên trong hư không vô tận vang lên, một số tinh cầu xung quanh cách gần đó lập tức run rẩy một trận, giống như không thể thừa nhận được uy áp của chủ nhân giọng nói này, lúc nào cũng có thể vỡ tung ra.

Người nói chuyện này là một người mặc một thân đạo bào màu lam nhạt, trên đạo bào này có một cái hình vẽ Thái Cực Ngư, nhìn qua cũng chỉ là một lão đạo sĩ bình thường nhưng lại ngang nhiên đứng ở trong hư không giống như giẫm trên đất bằng.

"Hắc! Ngọc không mài thì không nên thân! Đồ nhi này của ta cái gì cũng được, nhưng tính tình quá táo bạo, nếu như có thể lấy tiểu tử kia mài tính tình của hắn cũng chưa hẳn không phải là một chuyện tốt! Chỉ là một tên tiểu bối, chỗ nào đáng giá lão phu tự mình động thủ?"

Lại có một giọng nói già nua vang lên, mà chủ nhân của giọng nói này thì là một người đàn ông trung niên trên người mặc trường bào màu vàng kim, nhưng nếu bàn về khí tức thì lại không kém hơn so với ông lão trước đó!

Hóa ra, người đàn ông trung niên mặc trường bào màu vàng kim này chính là Công Tôn Vô Ngã tông chủ Kình Thương tông một trong bát đại tiên môn!

Còn về phần ông lão mặc đạo bào màu lam nhạt kia thì lại chính là Vân Thương Sinh tông chủ Vô Cực tông!

Ngoài ra còn có bốn đạo khí tức cường hãn khác, thì cũng là cường giả trong bát đại tiên môn khác.

Nếu để cho Diệp Trần biết những người kia, tông chủ bát đại tiên môn loại đại nhân vật cấp cự phách, vậy mà đang âm thầm để ý đến bọn họ thì không biết sẽ có cảm tưởng gì?

Sau khi Công Tôn Vô Ngã nói xong lời này thì đề tài câu chuyện bỗng nhiên xoay chuyển, lại nói tiếp:

"Vân tông chủ, ngược lại là ngươi, ta nghe nói Diệt Thế Ma đao kia ở ngay trong tay tiểu tử vừa rồi? Ngươi thế mà còn có thể đứng im được ở đây? Thật là làm cho ta bội phục a!"

"Ồ? Còn có chuyện như thế?"

"Diệt Thế Ma đao, vậy mà ở trong tay tiểu tử kia sao?"

"Dưới loại tình huống vừa rồi, hắn vậy mà có thể nhịn được không sử dụng?"

"Lại nói tiểu tử này đến cùng là đi theo con đường nào? Ta thấy khí tức của hắn giống như là chính mà không phải chính, giống như tà mà không phải tà, vậy mà hoàn toàn nhìn không ra lai lịch kẻ này!"

...

Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, Vân Thương Sinh cười ha ha một tiếng, đột nhiên nói:

"Không cần biết hắn có lại lịch gì, chẳng qua chỉ là một tên tiểu bối mà thôi! Chính như Công Tôn tông chủ nói, chỗ nào đáng giá chúng ta tự mình xuất thủ? Chuyện đồng lứa nhỏ tuổi sẽ để cho đồng lứa nhỏ tuổi đi giải quyết đi! Chúng ta cứ yên lặng theo dõi kỳ biến là được!"

...

Diệp Trần một cước bước vào cánh cửa không gian, chỉ cảm thấy không gian trước mặt lắc lư một trận:

Rầm rầm!

Ngay sau đó, hắn đã xuất hiện ở một nơi xa lạ, hơn nữa khắp toàn thân từ trên xuống dưới dường như đột nhiên có nhiều thêm một đạo gông xiềng vô hình, phong ấn lại toàn bộ tu vi của hắn!

Diệp Trần trong nháy mắt từ cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong trở thành một người bình thường không có bất kỳ một chút tu vi gì, ngay cả một chút xíu chân nguyên cũng không thi triển ra được.

Không những như thế, tính cảo các loại pháp bảo bên trong Càn Khôn Trạc cũng bị một cỗ lực lượng vô hình nào đó phong ấn lại toàn bộ, không cách nào sử dụng.

"Thủ đoạn thần thông của Hạo Thiên đại đến quả nhiên là cao thâm mạt trắc a!"

Diệp Trần không thể không âm thầm cảm khái một câu.

Phải biết cho dù là Độ Kiếp đế quân tới nơi này, tu vi toàn thân cũng sẽ bị phong ấn, căn bản không có bất kỳ một chút lực phản kháng nào!

Tuy nhiên cũng may, tuy rằng toàn bộ chân nguyên của Diệp Trần đều bị phong ấn nhưng là cường độ nhục thể của hắn sau khi tu luyện qua Cửu Thiên Phần Thân quyết đã cường đại hơn so với Phản Hư chân quân bình thường, so với những người khác thì ngược lại hắn có ưu thế rất lớn.

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ, trong óc đột nhiên nhiều hơn một chút tin tức:

"Lấy thời hạn một canh giờ, cứ mỗi lần giết chết một con yêu thú thì có thể khôi phục số lượng chân nguyên nhất định"

Diệp Trần đầu tiên là sững sờ, sau đó thì hết sức vui mừng, mỗi lần Mê La Tinh Hải mở ra thì quy tắc khảo nghiệm đều không giống nhau, căn bản không có bất luận một chút quy luật nào đáng nói.

Mà quy tắc của lần khảo nghiệm này rõ ràng rất có lợi đối với Diệp Trần!

Chỉ cần giết chết yêu thú thì có thể khôi phục chân nguyên, hơn nữa số lượng chém giết càng nhiều thì chân nguyên ngôi phục cũng càng nhiều.

Những người trước mắt này, chân ngyên chắc chắn cũng đã bị phong ấn toàn bộ mà người có nhục thân cường hãn, ở cửa này rõ ràng có được ưu thế rất lớn!

"Rống!"

Đạo suy nghĩ này vừa mới dâng lên trong đầu Diệp Trần, kèm theo đó thì ở một bên trong khu rừng có một tiếng gầm gừ, vậy mà xuất hiện một con yêu thú.

Yêu thú này có hình dạng giống như Lang, cao tới bốn năm mét, có một bộ lông màu xanh, từng chiếc dựng đứng lên, toàn thân giống như mọc đầy gai sắt!

Thanh Thứ Yêu Lang, yêu thú cấp hai!

"Đến hay lắm!"

Diệp Trần không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, chẳng những không có lùi bước, thay vào đó là chủ động nghenh tiếp đón lấy:

"Rống!!"

Con Thanh Thứ Yêu Lang kia há ra cái miệng to như chậu máu của nó hướng về phía Diệp Trần bổ nhào tới, muốn một ngụm nuốt Diệp Trần vào trong bụng.

Diệp Trần bỗng nhiên gia tăng tốc độ, đồng thời thân thể trùn xuống, trượt mấy mét dọc theo mặt đất, vừa vặn tránh thoát móng vuốt sắc bén và cái miệng to lớn của Thanh Thứ Yêu Lang, hơn nữa còn một lần hành động vót tới phần bụng của nó, sau đó là hướng về phía eo của nó tung ra một quyền hăng hăng đánh xuống!

Đầu cứng như đồng, xương cứng như sắt mà eo thì mềm như đậu hũ!

Bất luận là yêu thú thuộc gióng loài Lang nào thì nhược điểm lớn nhất của bọn chúng chính là phần eo!

Cho dù Diệp Trần có cường độ nhục thân không yếu, thế nhưng không có chân nguyên gia trì, muốn chính diệt giết chết một con yêu thú cấp hai vẫn là phải phí một chút công sức.

Bây giờ thời gian có hạn, không cho hắn thời gian từ từ săn giết, cho nên nhát định phải tìm tới nhược điểm của yêu thú, nhất kích tất sát!

Ầm!

Một quyền Diệp Trần tung ra này hung hăng đánh trúng điểm yếu của Thanh Thứ Yêu Lang.

"Ngao!!"

Thanh Thứ Yêu Lang lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể khổng lồ kia lại bị một quyền này của Diệp Trần đánh bay ra ngoài, sau đó thì nằm co quắp ở trên mặt đất, sau khi thở dốc một lúc thì hoàn toàn không còn khí tức.

Ông ~~

Sau khi Thanh Thứ Yêu Lang bị một chiêu của Diệp Trần giết chết thì lập tức hóa thành một đạo ánh sáng, bay vút vào trong cơ thể của Diệp Trần.
Chương 813 Liên tục vượt ải

Xì xì xì ~

Ngay sau đó, Diệp Tràn cảm nhận được rõ ràng chân nguyên bị phong ấn trong đan điền đã có thể chậm rãi phóng xuất ra một tia, mà tu vi của hắn cũng từ người bình thường, khôi phục lại cảnh giới Luyện Khí tầng một.

"Tiếp theo!!"

Biến hóa nhỏ bé này lập tức để Diệp Trần rất là phấn chấn, lập tức bắt đầu tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.

Chớp mắt một cái, hơn nửa giờ trôi qua, Diệp Trần đã giết chết được hơn ba mươi con yêu thú cấp hai và năm con yêu thú cấp ba, mà thực lực chân nguyên của hắn lúc này cũng đã khôi phục được Luyện Khí tầng sáu!

Mà sau khi lực lượng chân nguyên được khôi phục, Diệp Trần chém giết yêu thú cũng càng trở nên dễ dàng hơn, cho dù là yêu thú cấp ba cũng có thể chiến đấu ở trong một phút thì giải quyết.

Mà giết chết một con yêu thú cấp ba, lượng chân nguyên khôi phục lại trọn vẹn bè đắp được mười con yêu thú cấp hai!

Mà đây giống như ném tuyết, giết chết yêu thú càng nhanh thì chân nguyên khôi phục lại càng nhiều, sau đó tốc độ chém giết yêu thú sẽ càng nhanh hơn, ưu thế càng lúc càng lớn, chân nguyên khôi phục cũng càng lúc càng nhanh.

Không khó tưởng tượng, sau khi cửa thứ nhất này trôi qua, người tham gia khảo nghiệm có ưu thế về cường độ nhục thân thì nhất định có thể lấy được ưu thế lớn hơn!

Chẳng mấy chốc, một canh giờ đã qua, Diệp Trần tổng cộng giết chết được hơn một trăm con yêu thú cấp hai và gần ba mươi con yêu thú cấp ba, thực lực chân nguyên cũng khôi phục lại cảnh giới Luyện Khí đỉnh phong, chỉ cách xa cảnh giới Trúc Cơ một bước mà thôi.

Ầm ầm!

Ngay vào lúc Diệp Trần giết chết một con yêu thú cuối cùng, không gian xung quanh bỗng nhiên rung động một trận, một đạo ánh sáng trắng chói lòa từ trên trời cao chiếu xuống bao phủ ở trên người Diệp Trần.

Ngay sau đó, Diệp Trần chỉ cảm thấy không gian xung quanh dao động một trận, dừng như tiến vào bên trong một cái thông đạo không gian.

Ánh sáng trắng qua đi, Diệp Trần đã biến mất ở đây không thấy đâu nữa, rõ ràng đã rời khỏi tinh vực tầng thứ nhất tiến vào trong tinh vực tầng thứ hai.

Đợi đến khi không gian ở xung quanh ổn định lại một lần nữa thì Diệp Trần đã đi tới trên một tinh cầu mới, "Cũng không biết, khảo nghiệm của tầng thứ hai này lại là cái gì?"

Diệp Trần rất mong chờ, đồng thời bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Chỉ thấy, ở trước mắt xuất hiện một tòa cung điện to lớn bao la hùng vĩ cao vút trong mây, cửa lớn của cung điện mặc dù là mở rộng ra nhưng lại bị một đạo cấm chế vô hình ngăn cách lại, cho nên không cách nào nhìn thấy bên trong cung điện có cái gì.

Lúc này, trong đầu Diệp Trần lại nhận được một cái thông tin:

"Trong cung điện trước mắt, tổng cộng có mười đạo cấm chế, lấy hai canh giờ làm giới hạn, mỗi lần phá giải một đạo cấm chế thì có thể khôi phục lượng chân nguyên nhất định, nếu có thể phá giải toàn bộ, có khen thưởng thêm khác..."

Diệp Trần không đợi đọc xong đạo thông tin này, thân thể trực tiếp nhoáng một cái đi tới trước cửa lớn của cung điện, khảo nghiệm tầng thứ hai này rõ ràng có hình thức tương tự với khảo nghiệm ở tầng thứ nhất.

Chỉ có điều, khảo nghiệm ở tầng thứ nhất là khảo nghiệm về tu vi nhục thân mà khảo nghiệm ở tầng thứ hai này là khảo nghiệm về tu vi tinh thần!

Đương nhiên, phá giải trận pháp cấm chế thì ngoài tu vi tinh thần là quan trong nhất ra, đối với việc hiểu về trận pháp chi đạo cũng hết sức quan trọng.

Tuy nhiên, nói đi thì cũng phải nói lại, bình thường người tu hành theo con đường tâm lực thì gần như đều sẽ nghiên cứu trận pháp chi đạo thì phá giải trận pháp cấm chế chắc chắn sẽ có ưu thế rất lớn đối với người bình thường!

Nếu là Diệp Trần kiếp trước, ở phương diện này so với những thiên đại thiên tài khác thì chắc chắn không có bất kỳ ưu thế nào.

Thế nhưng là sau khi hắn trùng sinh, không chỉ có được ký ức tám trăm năm của kiếp trước, ở trên trình độ trận pháp chi đạo đã sớm đạt tới đỉnh cao.

Hơn nữa, lúc trước vì bảo vệ tàn hồn của Hi Nguyệt, Diệp Trần khổ tu lực lượng thần niệm, lực lượng tinh thần so với thập đại thiên kia chắc chắn không kém chút nào, thậm chí còn cao hơn!

Oanh!

Không đến năm phút, đạo cấm chế thứ nhất đã được Diệp Trần phá giải thành công.

Mà cùng lúc đó kèm theo đó là một đạo ánh sáng chui vào trong cơ thể Diệp Trần, lực lượng chân nguyên bị phong ấn cũng lập tức khôi phục lại một chút.

Ầm ầm!

Mà tu vi Diệp Trần lúc này cuối cùng trong lần hành động này mà đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ.

Tuy nhiên lúc này, Diệp Trần lại không lo được đi lĩnh hội loại khoái cảm khôi phục tu vi này mà thân thể nhoáng một cái đã vọt thẳng tới một đạo cấm chế tiếp theo.

Lực lượng của đạo cấm chế thứ hai này vậy mà so với đạo cấm chế thứ nhất cường đại hơn không chỉ mười lần!

Diệp Trần phải dùng tới gần hai mươi phút mới có thể phá vỡ hoàn toàn đạo cấm chế thứ hai này.

Mà đến trước đạo cấm chế thứ ba, Diệp Trần lập tức chau mày, cường độ của đạo cấm chế thứ ba vậy mà mạnh hơn đạo cấm chế thứ hai gấp mười lần!

Mà lần này, Diệp Trần dùng trọn vẹn hơn nửa giờ mới phá giải hoàn toàn!

Mặc dù loại đẳng cấp cấm trận pháp cấm chế này đối với Diệp Trần mà nói cũng không tính là rất khó khăn, phá giải ở trong hơn nửa giờ đã coi như là cực nhanh.

Thế nhưng là thời gian không đợi người a!

Mới chỉ tới trước ba đạo chấm chế Diệp Trần đã tiêu phí mất gần một giờ!

Hai canh giờ là bốn giờ cũng có thể thấy rõ, thời gian còn lại của Diệp Trần lúc này là ba giờ, mà đằng sau còn khoảng bảy đạo cấm chế nữa!

Hơn nữa càng quan trọng hơn là, cứ mỗi một đạo cấm chế tiếp theo thì đều có độ khó cường đại hơn đạo cấm chế trước gấp mười lần!

Nếu như dựa theo cái tốc đố này thì Diệp Trần chỉ sợ nhiều nhất chỉ có thể dừng bước ở đạo cấm chế thứ sáu mà thôi.

"Chẳng lẽ đây quả thật là một cái khảo nghiệm mà không có cách nào hoàn thành sao?"

Diệp Trần nhíu chặt lông mày, đi tới trước đạo cấm chế thứ tư, tuy rằng trong lòng buồn bực không thôi, thế nhưng động tác trên tay cũng không có ngừng lại.

Chẳng mấy chốc cũng đã phá giải được một góc của đạo cấm chế thứ tư.

Ngay lúc này, Diệp Trần giống như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, bỗng nhiên vỗ đầu của mình một cái, "Ta thật sự là quá ngu! Quy tắc cũng không có quy định nhất định phải hoàn toàn phá tan hết cấm chế, trước tiên ta chỉ cần phá tan một góc của trận pháp cấm chế, sau đó dựa vào tu vi bây giờ của ta, hoàn toàn có thể lấu lực pháp pháp, rõ ràng xé mở một vết nứt, chỉ cần ta đi xuyên qua chẳng nhẽ không được sao?"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức sáng tỏ thông suốt, lập tức rót toàn bộ chân nguyên vào trong hai tay của mình, sau đó dùng lực xé ra:

Xoẹt xẹt!!

Đạo màn sáng cấm chế đã đổ nát kia lập tức bị Diệp Trần mạnh mẽ xé ra một cái khe hở, sau đó hai chân của hắn đạp xuống đất một cái thì cả người cũng đã đi xuyên qua.

Mà lần này, trước sau chỉ dùng không đến mười phút là đã xông qua đạo cấm chế thứ tư!

Mà cùng lúc đó, chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần cũng đã lần nữa khôi phục lại một chút, lúc này tu vi chân nguyên của hắn cũng đã khôi phục tới cảnh giới Trúc Cơ tầng ba.

Đây cũng đủ để chứng minh, phán đoán của Diệp Trần là đúng, chỉ cần người đi qua được cấm chế thì coi như vượt ải thành công, căn bản không cần phải phá giải hoàn toàn đạo cấm chế trận pháp này!

Sau khi thay đổi cách thức vượt ải, tốc độ vượt ải của Diệp Trần cũng lập tức có bay vọt về chất.

Lại qua hơn một giờ, Diệp Trần đã xông qua đạo cấm chế thứ tám mà lúc này cách hai canh giờ giới hạn còn có khoảng thời gian một tiếng rưỡi nữa!

Chỉ có điều, khi Diệp Trần xông tới trước đạo cấm chế thứ chín thì lúc này độ khó của đạo trận pháp cấm chế trước mắt này đã đát tới mức độ cực kỳ biến thái!
Chương 814 Tiên khí xuất

Trận pháp chi đạo, dựa theo đẳng cấp tới phân chia thì tổng cộng được chia ra làm mười cái cấp bậc.

Cao nhất là cấm chế cấp mười, đủ để vây khốn Độ Kiếp đế quân!

Đạo cấm chế trước mắt này tuy rằng còn xa xa không đạt tới trình độ cấm chế cấp mười, nhưng cũng đã gần có dáng vẻ của cấp sáu.

Hóa Thần thiên quân bình thường, nếu như bị loại cấm chế cấp bậc này vây khốn, không mất khoảng thời gian nửa năm một năm thì căn bản không có cách nào từ đó thoát ra!

Nếu không phải ở kiếp trước Diệp Trần ngay cả cấm chế cấp mười cũng đã từng phá giải qua thì lấy tu vi một đời này của hắn, căn bản không có bất kỳ một chút khả năng nào có thể đi tới một bước như bây giờ.

Trời gian cứ trôi dần trôi dần, dùng tới gần nửa giờ, Diệp Trần cuối cùng ở một góc yếu nhất của cấm chế, mạnh mẽ xé mở ra một cái khe.

Bạch!

Diệp Trần từ trong cái khe lách mình mà qua, thành công phá giải đạo cấm chế thứ chín.

Lúc này đầu Diệp Trần đã đầy mồ hôi, phá giải cấp chế cần sử dụng lực lượng thần niệm cường đại, nhanh chóng suy diễn thử các loại khả năng, cho dù là lực lượng thần niệm của Diệp Trần bây giờ đã không kém gì những Phản Hư chân quân kia, trong thời gian ngắn như vậy phá giải cấm chế trận pháp có độ khó cao như thế thì vẫn cảm nhận được áp lực không nhỏ!

"Chỉ còn lại một đạo cuối cùng, còn có thời gian không đến một giờ, liều một phen!"

Diệp Trần cắn răng một cái sau đó tiếp tục hướng một đạo cấm chế vọt tới.

Căn cứ theo kiếp trước hắn tiến vào bên trong Mê La Tinh Hải, tổng kết ra được kinh nghiệm, nêu như hắn thật sự có thể đánh thông cửa ải, ban thưởng mà quy tắc trong thông tin nói ra trước đó, chắc chắn sẽ không kém!

Phải biết, món thần khí nghịch thiên Nguyệt Quang Bảo Giám trước đó chính là hắn thông qua loại phương thức này mà có được!

Đương nhiên, Nguyệt Quang Bảo Giám là Thần khí tuyệt thế mà hắn đạt được ở bên trong tinh vực tầng thứ tám, trước mắt này chỉ mới là tinh vực tầng thứ hai, cái gọi là ban thưởng đó chắc chắn còn kém Nguyệt Quang Bảo Giám rất xa, nhưng cũng đáng để cố gắng hết sức.

Thời gian cứ từng chút từng chút trôi qua.

Độ khó của đạo cấm chế thứ mười này vậy mà so với Diệp Trần tưởng tượng còn muốn khó hơn nhiều lắm!

Nửa giờ sau, Diệp Trần vẫn chưa thể tìm ra được sơ hở của đạo cấm chế thứ mười.

"Không được! Xem ra chỉ có thể sử dụng một chiêu kia!"

Hai con ngươi của Diệp Trần hơi ngưng tụ, giống như đã quyết định một loại quyết tâm nào đó.

Ở bên trong lượng lớn ký ức của hắn ở kiếp trước thì trong đó có một loại bí thuật chuyên môn dùng để tìm kiếm sơ hở của trận pháp, chỉ có điều thao tác có độ khó cực cao, hơn nữa yêu cầu đối với lực lượng thần hồn cũng rất khắt khe.

Lấy tu vi tinh thần của Diệp Trần bây giờ chắc là miễn cưỡng có thể thi triển, nhưng đối với thần niệm sẽ có tổn thương nhất định, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, Diệp Trần quả thực là không muốn động tới một chiêu này.

Nhưng là bây giờ đều đã tới mức độ này rồi, nếu mà cứ bỏ qua như vậy, nói cái gì hắn cũng không cam tâm.

Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần hít sâu một hơi, hai mắt chậm rãi nhắm lại điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất, đồng thời hội tụ toàn bộ lực lượng thần niệm vào một chỗ, thông qua bí pháp nào đó bắt đầu âm thầm vận chuyển.

Một lát sau:

Hô!

Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, đồng thời quát khẽ một tiếng:

"Thiên Đạo Chi Nhãn!"

Oanh!

Bên trong hai con ngươi của Diệp Trần lập tức bắn ra hai đạo ánh sáng trắng, chui vào bên trong đạo cấm chế phía trước.

Khoảng mười phút trôi qua:

"Tìm được! Ở chỗ này!"

Dưới sự hỗ trợ của Thiên Đạo Chi Nhãn, ở một nơi cực kỳ bí mật Diệp Trần cuối cùng tìm được sơ hở của đạo cấm chế này.

Sưu sưu sưu!

Sau khi hai tay Diệp Trần điểm chỉ trên không trung một lúc, đạo trận pháp cấm chế vững như thành đông này cuối cùng bắt đầu xuất hiện một chút xíu lỗ thủng, sau đó ở dưới sự nỗ lực không ngừng của Diệp Trần, bắt đầu từ từ lớn lên...

"Mở cho ta!"

Sau khi Diệp Trần quát khẽ một tiếng:

Xoẹt xẹt!!

Đạo cấm chế thứ mười này cuối cùng bị Diệp Trần mạnh mẽ xé ra một cái khe hở!!

Mà lúc này cách giới hạn hai canh giờ cũng chỉ còn có tầm mười phút.

"Hô!"

Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp lách mình xuyên thẳng qua cái khe này.

Nơi này là một cái đại điện có phong cách cổ xưa mà trống rông, mà ở một vị trí trong đại điện có một cột trụ tròn, ở trên cột trụ tròn có một cái hộp gỗ mang phong cách cổ xưa được đặt ở đó.

"Chẳng lẽ, đây chính là cái gọi là ban thưởng thông quan sao?"

Diệp Trần hít sâu một hơi đi đến trước cột trụ tròn, sau đó từ từ mở ra hộp gỗ mang phong cách cổ xưa kia.

Ầm ầm!

Hộp gỗ vừa mới mở ra, kéo theo đó là toàn bộ cung diện lắc lư một trận, một đạo ánh sáng màu trắng sáng chói từ bên trong cái hộ gỗ này nổ bắn mà ra!

Diệp Trần hơi kinh hãi, nhanh chóng nhìn vào, cái này là một chiếc gương.

Mà cùng lúc đó, ở trên quả tinh cầu mà Diệp Trần ở, đột nhiên có một tia sáng sáng chói từ trên tinh cầu này nổ bắn mà ra, chiếu thẳng ra khỏi tinh cầu này

Ở phía ngoài xa xa Mê La Tinh Hải, Công Tôn Vô Ngã và Vân Thương Sinh cùng các loại cự phách thấy cảnh này thì tất cả ngay lập tức đều giật mình.

"Đây chính là dấu hiệu của pháp bảo xuất thế a?"

"Khí tức này xem ra ít nhất cũng phải là một cái pháp bảo cấp bậc Tiên khí!"

"Không nghĩ tới nhanh như vậy mà đã có người đạt được pháp bảo Tiên khí! Xem ra người vượt quan lần này quả nhiên so với một trăm năm trước mạnh hơn không ít!"

"Cũng không biết là vị thiên kiêu nào có thể có được thực lực như thế!"

"Có thể ở trong thời gian ngắn như vậy lấy được pháp bảo Tiên khí, chỉ sợ cũng chỉ có tiểu tử Long tộc kia, hoặc chính là tiểu nha đầu của Tuyệt Tình cư kia!"

...

Các đại lão cự phách bàn tán một lúc, rõ ràng cũng không nghĩ tới người lấy được pháp bảo Tiên khí này thế mà lại là Diệp Trần.

Bỗng nhiên, một tên đại lão trong đó đột nhiên nói tới một câu, "Các ngươi nói xem, lần này sẽ có người thành công hay không?"

Lời nói của người này vừa ra, mấy vị cự phách Tu Chân giới lập tức thi nhau hiện ra vẻ mặt nghiêm túc, lập tức đều im lặng.

Qua một lúc lâu mới có người mở miệng nói ra:

"Mười vạn năm! Ngoại trừ bát đại tiên môn chúng ta ra, chỉ sợ đã không còn ai biết, Mê La Tinh Hải này chính là con đường dẫn tới truyền thừa của một vị năm đó thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, từ trăm vạn năm trước cho tới nay là người duy nhất vượt qua thiên kiếp, vị này chính là Hạo Thiên đại đế!"

"Đáng tiếc, mười vạn năm qua đi có rất nhiều thiên kiêu ra ra vào vào, nhưng vẫn không có một người nào có thể đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế..."

"Nếu như có người có thể đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế, nói không chừng có khả năng biết bí mật Hạo Thiên đại đế thành công vượt qua thiên kiếp!"

Lời này vừa nói ra, mấy vị cự đầu đứng ở đỉnh phong Tu Chân giới, tất cả đều thi nhau hiện ra vẻ cực nóng nồng đậm.

...

Mà lúc này, Diệp Trần đã nắm tấm gương mang phong cách cổ xưa kia vào trong tay, nhỏ máu của mình lên phía trên bắt đầu luyện hóa, "Hạo Thiên kính, Tiên khí trung phẩm, loại pháp khí phòng ngự tinh thần, có thể chống đỡ ngăn cản hơn tám thành công kích bằng tinh thần..."

Sau khi luyện hóa pháp bảo Tiên khí này, hiểu rõ ràng công dụng của nó, Diệp Trần lập tức mừng rỡ.

Công năng của cái Hạo Thiên kính này tuy rằng rất đơn gian thế nhưng lại rất có tác dụng!

Phải biết, loại pháp bảo phòng ngự tinh thần này, hơn nữa còn là loại pháp bảo phòng ngự tinh thần cấp bậc Tiên khí, thế nhưng là tồn tại cực kỳ hiếm thấy.

Ví du như lấy tu vi bây giờ của Diệp Trần, nếu gặp phải một cường giả đỉnh cấp như tông chủ của bát đại tiên, đối phương chỉ cần sử dụng một đạo công kích bằng tinh thần cũng đủ để cho hắn hồn phi phách tán!

Thế nhưng nếu như một khi có Hạo Thiên kính thì có thể ngăn cản hơn tám thành công kích bằng tinh thần, Diệp Trần tương đương với việc có được một con át chủ bài bảo mệnh, không đến mức sẽ bị một đạo thần niệm của đối phương trực tiếp giết trong nháy mắt.
Chương 815 Khảo nghiệm khó khăn

Sau khi Diệp Trần đạt được Hạo Thiên kính, lại qua một lát thì giới hạn hai canh giờ cũng đã đến.

Xoạt!

Diệp Trần chỉ cảm thấy hoa mắt, sau một khắc đã rời khỏi tầng tinh vực thứ hai đã đi tới trên một quả tinh cầu tầng tinh vực thứ ba.

Hô!

Một cỗ linh khí nồng nặc đập vào mặt!

"Linh khí thật là nồng nặc!"

Diệp Trần không thể không cảm thán một câu, đồng thời đạo thông tin tuyên bố quy tác lần nữa vang lên ở trong đầu Diệp Trần.

"Từ giờ trở đi, các ngươi có thể tiến hành tu luyện ở chỗ này, trong vòng ba ngày, chân nguyên tu luyện đạt được đều có thể cho các ngươi sử dụng!"

Diệp Trần hơi sững sờ, suy nghĩ cẩn thận một lát mới hiểu rõ hàm nghĩa đằng sau quy tắc này:

"Hóa ra khảo nghiệm của tầng tinh vực thứ ba này là khảo nghiệm đối với thiên phú tu luyện a!"

Suy nghĩ cẩn thận, tầng tinh vực thứ nhất là khảo nghiệm thiên phú về nhục thân, tầng tinh vực thứ hai là khảo nghiệm về thiên phú tinh thần, tầng tinh vực thứ ba là khảo nghiệm thiên phú tu luyện!

Không thể không nói bố trí khảo nghiệm của ba tầng tinh vực đầu tiên không chỉ tinh diệu hơn nữa còn toàn diện!

Chẳng khác nào ép tất cả mọi người về cùng một vạch xuất phát, mà ở trên năng lực ba phương diện nhục thân, tinh thần và tu luyện, người có thiên phú càng cao thì khả năng khôi phục tu vi càng cao, từ đó mà ở bên trong khảo nghiệm sẽ chiếm được ưu thế lớn nhất!

"Thật sự là trời cũng giúp ta!"

Sau khi hiểu rõ quy tắc trò chơi, Diệp Trần lập tức mừng rỡ, lập tức ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.

Thôn Thiên thần công mà hắn tu luyện thế nhưng là công pháp tu luyện Thần cấp và đặc biệt được biết đến với tốc độ tu luyện nhanh, khảo hạch này đối với hắn mà nói quả thực quá ưu thế!

Lập tức, Diệp Trần hoàn toàn thi triển Thôn Thiên thần công ra:

Hô!

Hô!

Hô!

Linh khí nồng nặc ở xung quanh lập tức giống như sóng thủy triều, thi nhau hội tụ vào bên trong thân thể.

Kèm theo Diệp Trần luyện hóa linh khí thành chân nguyên thật nhanh, hội tụ vào trong đan điền, tu vi của Diệp Trần cũng bắt đầu nhanh chóng tăng lên.

Từ vừa mới bắt đầu là Trúc Cơ tầng bốn, nhanh chóng tăng lên tới Trúc Cơ tầng năm, Trúc Cơ tầng sáu...

Thời gian một ngày vội vàng mà qua, tu vi Diệp Trần cũng một lần hành động khôi phục tới cảnh giới Trúc Cơ tầng chín đỉnh phong, cách cảnh giới Kim Đan vẻn vẹn chỉ một bước.

Hơn nữa phải biết, những chân nguyên này đều là Diệp Trần tu luyện từ đầu mà ra, cũng không phải là chân nguyên trước đó bị phong ấn, chờ đến phong ấn ở bên trong đan điền được giải khai, tu vi của hắn tất nhiên có thể tiến thêm một bước, cũng đã có đầy đủ nắm chắc đi xung kích cảnh giới Hóa Thần!

Chẳng mấy chốc, Diệp Trần lại một lần nữa được một cỗ lực lượng khổng lồ cưỡng ép rời khỏi tầng tinh vực thứ ba tiến vào tầng tinh vực thứ tư.

Hô!

Chờ đến khi Diệp Trần lại một lần nữa đặt chân lên tới một cái tinh cầu xa lạ, lập tức bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ hàn ý lăng liệt giống như tiến vào bên trong một cái chiến trường viễn cổ.

"Ba tầng trước chỉ là ba tầng khảo nghiệm tư chất đối với người tham gia khảo nghiệm, gần như không có bất kỳ nguy hiểm gì, khảo khiệm tiếp theo chỉ sợ cũng không có đơn giản như vậy!"

"Hơn nữa, ở tầng tinh vực thứ nhất có tới 128 tinh cầu, tầng tinh vực thứ hai có 64 tinh cầu, tầng tinh vực thứ ba có 32 tinh cầu, đến tầng tinh vực thứ tư thì chỉ còn lại 16 tinh cầu, lần này thì chắc là có xác suất cực lớn gặp được những người khác..."

Sau khi Diệp Trần tự lẩm bẩm một câu, giọng nói lạnh như băng tuyên bố ra quy tắc khảo nghiệm kia cũng lại đột nhiên vang lên lần nữa:

"Nhiệm vụ lần này là săn giết một con Băng Giáp Mãnh Tượng, đồng thời lấy yêu đan rồi luyện hóa mới có thể tiến vào tầng tiếp theo..."

Diệp Trần lập tức sững sờ, lông mày không thể không nhăn lại, Băng Giáp Mãnh Tượng chính là yêu thú tứ giai đỉnh phong, đặc biệt được biết đến với khả năng phòng ngự mạnh mẽ, so với yêu thú ngũ giai bình thường còn kinh khủng hơn.

Cho dù là trước khi tu vi không có bị phong ấn, Diệp Trần muốn giết chết một con Băng Giáp Mãnh Tượng sợ rằng cũng phải tốn nhiều sức lực.

Mà bây giờ, tu vi của hắn bị áp chế thật lớn, vẻn vẹn chỉ có cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong mà thôi, cũng khong có cách sử dụng pháp bảo, muốn săn giết một con yêu thú có lực phòng ngự mạnh như thế quả thực khó như lên trời a!

Duy nhất đáng được ăn mừng chính là khảo hạch tầng này dường như cũng không có hạn chế thời gian, ngược lại là có thể từ từ suy nghĩ biện pháp.

Diệp Trần vừa âm thầm suy nghĩ đồng thời vừa bắt đầu nhìn bốn phía tìm kiếm tung tích của Băng Giáp Mãnh Tượng.

Tuy nhiên, khỏa tinh cầu trước mắt này thực sự là quá lớn, ở trong những con sông băng này, yêu thú ngược lại là có rất nhiều, thế nhưng Diệp Trần tìm hơn nửa ngày lại ngay cả một con Băng Giáp Mãnh Tượng cũng không có gặp được.

Tuy nhiên, Diệp Trần phát hiện, theo thời gian trôi qua, đạo phong ấn trong đan điền kia của hắn cũng bắt đầu chậm rãi giải phong ấn ra một chút, chân nguyên đang chậm rãi khôi phục lại!

Oanh!

Theo như chân nguyên trong đan điền khôi phục lại càng ngày càng nhiều, rốt cuộc một lần hành động đột phá bình cảnh, tu vi của Diệp Trần lại khôi phục lại cảnh giới Kim Đan một lần nữa!

Diệp Trần lập tức mừng rỡ, nếu như trước đó nói, săn giết Băng Giáp Mãnh Tượng hắn còn không quá nắm chắc, thực lực bây giờ khôi phục tới cảnh giới Kim Đan có bay vọt về chất, trên cơ bản thì đã ổn.

Tuy nhiên, sau khi cao hứng, Diệp Trần lại có phần lo lắng:

Rất rõ ràng, cùng với việc hắn ở chỗ này nhiều thời gian hơn, tu vi tuy rằng đang khôi phục dần dần thế nhưng thời gian sẽ bị lãng phí!

Mà muốn hoàn thành nhiệm vụ sớm để tiến vào tầng tiếp theo, đối với tầng tiếp theo có lẽ sẽ càng có lợi hơn!

Cho nên, hắn bây giờ nhất định phải nắm chặt thời gian!

Vừa nghĩ đến đây:

Oanh!

Dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên đạp một cái, cả người bay lên, trước đó vẫn ở cảnh giới Trúc Cơ cho nên không có cách nào sử dụng pháp bảo, ngay cả ngự vật phi hành cũng không thể làm được, cho nên chỉ có thể dùng hai cái đùi để chạy đi.

Mà một khi bước vào cảnh giới Kim Đan thì có thể bay ở trên không, đạp không mà đi.

Diệp Trần tung người nhảy lên, bay thẳng lên tới độ cao mấy ngàn mét trên không trung, trong nháy mắt tầm mắt lập tức được mở rộng ra, có thể quan sát cảnh tượng ngoài vạn dặm.

"Ừm? Bên kia hình như có đánh nhau!"

Diệp Trần liếc mắt nhìn ở khoảng cách hơn bốn năm ngàn dặm, ở một mảnh sông băng trong rừng tuyết dường như có dấu hiệu đang đánh nhau, thế là thân thể lập tức nhoáng một cái bay thẳng về phía đó.

Nếu như có thể tìm được người vượt ải khác, cùng nhau đối phó với Băng Giáp Mãnh Tượng, cũng không hẳn không phải là một biện pháp tốt.

Ầm ầm!!

Lúc ở tại khu vực chỉ còn cách nơi đó khoảng mấy trăm dặm, tuy rằng còn không nhìn thấy rõ mặt người cho lắm, nhưng Diệp Trần đã có thể thấy rõ ràng cảnh tượng đánh nhau phía dưới.

Ở bên trong mảnh sông băng này, hoàn toàn chính xác là có một con Băng Giáp Mãnh Tượng có hình thể khổng lồ, tuy nhiên để cho người ta cảm thấy kinh ngạc là, lúc này con Băng Giáp Mãnh Tượng này hình như đã bị người đánh chết.

Về phần một bên khác thì là một đám người đang đánh nhau!

Không! Xác thực mà nói là một đám người đang vây công một người trong đó!

Hơn nữa người kia mặc váy trắng bồng bềnh hình như còn là một nữ tử.

Diệp Trần cũng không có vội vàng bại lộ chính mình, thân thể trực tiếp nhoáng một cái hạ xuống mặt đất, sau đó một đạo tàn ảnh xẹt qua trên không trung, đã lặng lẽ tới gần bên trong khoảng cách ngàn mét với những người kia.

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng bên trong xen lẫn sự tức giận đột nhiên truyền vào bên trong lỗ tai của Diệp Trần:

"Vân Phá Thiên! Chúng ta đã nói cùng nhau đối phó Băng Giáp Mãnh Tượng, ngươi vậy mà qua cầu rút ván! Hèn hạ vô sỉ!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom