-
Chương 826-830
Chương 826 Thần tốc
Chỉ thấy người này có thân hình cao lớn khôi ngô, trên người hiện ra một cỗ sát khí nồng đậm, lúc này đang ngồi ở trên tảng đá gần với tượng đài kia nhất, hơn nữa quanh thân được bảy đạo kiếm khí như ẩn như hiện vây quanh ở chính giữa...
Thiên Tàn cửu thức thật ra thì đại biểu cho chín loại kiếm ý!
Xung quanh thân thể người này có sáu đạo kiếm ý uốn lượn, hiển nhiên đã lĩnh ngộ được thức thứ bảy, ở bên trong mười mấy người trước mắt này cũng là người có ấp độ lĩnh ngộ cao nhất!
Mà người này cũng không phải là ai khác, bỗng nhiên chính là Tuyệt Vô Địch trước đó giao thủ với Diệp Trần!
Diệp Trần nhìn thấy người nọ, hai mắt không thể không khẽ híp lại một cái, sâu trong đôi mắt hiện lên một vệt sát ý:
"Không nghĩ tới, thế mà lại gặp phải tên này ở chỗ này! Không bằng ta thừa cơ giết hắn, chấm dứt hậu hoạn!"
Ngay vào lúc Diệp Trần đang chuẩn bị động thủ.
Oanh!
Trên người Tuyệt Vô Địch đột nhiên phát ra một đạo hào quang sáng chói!
Tính cả toàn bộ đỉnh núi cũng đi theo đó mà hơi lắc lư một trận.
Những người xung quanh vốn cũng đều đang chìm vào trong việc lĩnh hội kiếm pháp, lập tức thi nhau mở hai mắt ra, mặt mũi tất cả đều đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi hướng về phía Tuyệt Vô Địch nhìn lại, đồng thời bàn tán sôi nổi:
"Xem ra Tuyệt sư huynh dường như đã lĩnh hội đến thức thứ tám!"
"Tuyệt sư huynh không hổ là nhân vật thiên tài xếp hạng mười vị trí đầu trên bảng Thiên Kiêu, ta nhớ được pháp bảo binh khí của hắn là Hoàng Kim Thánh thươnga? Không nghĩ tới ở trên kiếm pháp vậy mà cũng có trình độ cao như thế a!"
"Ngắn ngủi thời gian nửa ngày thì đã lĩnh hội đến thức thứ tám, theo không kịp! Thật theo không kịp a!"
...
Ở bên trong tiếng bàn tán sợ hãi thán phục của mọi người, trên đỉnh đầu Tuyệt Vô Địch quả nhiên lại bắt đầu có thêm một đạo kiếm khí như ẩn như hiện chậm rãi dâng lên!
Chính như mọi người nói, tình trạng trước mắt của Tuyệt Vô Địch rõ ràng là đã lĩnh hội được thức thứ tám!
Hô!
Sau khi thành công lĩnh hội đến thức thứ tám, Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên mở hai mắt ra, gần như trong nháy mắt đã nhận ra được khí tức của Diệp Trần thì lập tức bỗng nhiên ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, sau khi đánh giá ở trên người hắn một phen thì lập tức cười lạnh, trên mặt hiện ra vẻ trào phúng:
"Tiểu tử, không nghĩ tới bây giờ ngươi mới đi đến một bước này! Xem ra là ta đánh giá cao ngươi!"
"Còn nhớ rõ lời ta nói trước đó sao? Ngươi tốt nhất cầu nguyện không nên gặp được ta ở bên trong a! Xem ra đây là ý trời a! Ha ha ha!"
Tuyệt Vô Địch cười lạnh một lúc, thấy vẻ mặt của Diệp Trần bình tĩnh, giống như không có bất kỳ vẻ bối rối gì thì không thể không nhướng mày:
"Tiểu tử, nhìn thấy bản công tử ở đây, ngươi còn không tranh thủ thời gian bóp nát ngọc giản truyền tống không gian nhanh chóng cút ra ngoài sao? Thật chẳng lẽ phải chờ ta động thủ hay sao?"
Diệp Trần cười lạnh, không để ý đến uy hiếp của Tuyệt Vô Địch, trực tiếp tìm một vị trí ở một bên, ngồi xếp bằng xuống.
Hắn có thể mơ hồ cảm nhận được, Tuyệt Vô Địch bây giờ cũng đã khôi phục tu vi tới cảnh giới Kim Đan, bởi vì hắn ở lại trong tầng tinh vực thứ tư quá lâu, ưu thế về tu vi của hắn bây giờ đã không còn tồn tại!
Lại thêm Tuyệt Vô Địch bây giờ đã lĩnh ngộc được thức thứ tám của Thiên Tàn kiếm phpá, nếu như hai người động thủ bây giờ hơn phân nửa là cục diện ngang nhau.
Đã không có cơ hội đáh lén, hắn bây giờ còn muốn giết chết Tuyệt Vô Địch thì chỉ sợ cũng có chút khó khăn, cho nên cũng không nóng nảy xuất thủ.
Tuyệt Vô Địch thấy Diệp Trần bình tĩnh như thế cũng lập tức hơi sững sờ, theo lý thuyết mà nói, Diệp Trần tiến vào tầng tinh vực thứ năm muộn như thế, tu vi có lẽ không quá cao mới đúng.
"Thứ không biết chết sống!"
Tuyệt Vô Địch ngồi ở trên mặt đá, thân thể không nhúc nhích chút nào, trực tiếp thuận tay bắn ra một chỉ:
"Thiên Tàn kiếm pháp thức thứ tám! Diệt Thương Khung!!"
Oanh!
Một đạo kiếm mang sáng chói lăng lệ lập tức từ trong đầu ngón tay của Tuyệt Vô Địch bay ra, thẳng đến phía sau lưng của Diệp Trần mà bắn tới! Ngay cả không gian xung quanh cũng bị xé nứt ra!
"Đây chính là uy lực của Thiên Tàn kiếm pháp thức thứ tám sao? Quả nhiên lợi hại a!"
Mọi người lại một trận kinh thán không thôi.
"Ừm?"
Diệp Trần thấy thế thì lông mày không thể không hơi nhíu, vậy mà cũng không có trốn tránh cũng không có ngăn cản, vẫn như cũ ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, như thể không nhìn thấy, lại hoặc là giống như không kịp phản ứng.
Tuy nhiên, ngay sau đó, trên người Diệp Trần đột nhiên mọc lên một vệt kim quang, trên người nhiều hơn một cái đồ vật giống như áo giáp.
"Khanh!"
Đạo kiếm mang sáng chói lăng lệ kia bị đạo giáp vàng kia ngăn cản, trong nháy mắt đã tiêu tán thành vô hình, vậy mà không thể làm Diệp Trần bị thương một chút nào!
"Cái gì!"
Chẳng những tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc một, ngay cả Tuyệt Vô Địch trong lúc nhất thời cũng choáng váng.
"Kim giáp trên người tiểu tử này làm sao giống với thiên phú thần thông của Băng Giáp Mãnh Tượng?"
Trong lúc nhất thời, Tuyệt Vô Địch lập tức phát hiện, chính mình dường như đã xem nhẹ tiểu tử trước mắt này, thận chí từ trên người Diệp Trần, cảm nhận được sự uy hiếp mạnh mẽ, làm hắn không còn dám tùy tiện ra tay.
"Thôi được! Thời gian bây giờ eo hẹp, không bằng chờ ta tìm hiểu ra thức thứ chín, sau đó lại một lần hành động giết chết tiểu tửu này cũng không muộn!"
Vừa nghĩ đến đây, Tuyệt Vô Địch lập tức thu hồi sát ý bắt đầu tiếp tục lĩnh hội thức thứ chín của Thiên Tàn kiếm pháp.
Tuy nhiên, Tuyệt Vô Địch vừa mới ổn định lại tâm thần, vị trí chỗ Diệp Trần bỗng nhiên truyền đến một trận xao động, đồng thời xung quanh vang lên từng tiếng kinh hô:
"Ồ! Tiểu tử này vậy mà nhanh như vậy thì lĩnh ngộ được thức thứ nhất của Thiên Tàn kiếm pháp!"
"Vậy mà nhanh hơn so với Tuyệt sư huynh nhiều lắm!"
"Quả thực chính là thần tốc a!"
...
Nghe được tiếng thán phục của mọi người, hai mắt Tuyệt Vô Địch lập tức mở ra, hướng Diệp Trần nhìn lại, lập tức ngẩn ngơ:
Chỉ thấy, lúc này trên đỉnh đầu của Diệp Trần đã xuất hiện một đạo kiếm khí uốn lượn vờn quanh!
Rất rõ ràng, Diệp Trần đã lĩnh ngộ được thức thứ nhất của Thiên Tàn kiếm pháp!
"Hừ! Chẳng qua là chỉ là thức thứ nhất chiêu thức đơn giản nhất mà thôi, căn bản không đáng giá nhắc tới!"
Tuyệt Vô Địch cũng không có quá để ở trong lòng, hai mắt chậm rãi nhắm lại, bắt đầu tiếp tục lĩnh hội thức thứ chín cho chính mình.
Tuy nhiên, lại qua một lát, xung quanh lại vang lên một trận âm thanh xao động.
"Đã là thức thứ hai! Thật nhanh!!"
"Hình như tốc độ còn nhanh hơn so với thức thứ nhất!"
"Đây cũng quá nghịch thiên a?"
"Quả thực không thể tưởng tượng nổi!"
...
Tuyệt Vô Địch không thể không mở hai mắt ra một lần nữa, quả nhiên thấy trên đỉnh đầu Diệp Trần đã xuất hiện đạo kiếm khí thứ hai!
"Điều này sao có thể!!"
Trên mặt Tuyệt Vô Địch không thể không hiện ra vẻ kinh ngạc, tâm thái cả người lập tức trở nên không ổn định.
"Không được! Ta tuyệt không thể vị hắn làm ảnh hướng! Nói không chừng lúc trước hắn đã từng tu luyện qua môn kiếm pháp này, cho nên mới có thể tìm hiểu nhanh như vậy, đúng! Chắc chắn là như vậy!!"
Tuyệt Vô Địch ở trong lòng đang không ngừng an ủi chính mình, hy vọng có thể để cho tâm thần của mình ổn định lại, sau đó tiếp tục dốc lòng lĩnh hội thức thứ chín của Thiên Tàn kiếm pháp.
Tuy nhiên chẳng mấy chốc hắn phát hiện, chính mình căn bản không làm được!
Bởi vì ở một bên khác, tốc độ lĩnh hội của Diệp Trần vậy mà càng lúc càng nhanh!
Thức thứ ba... Thức thứ tư... Thức thứ năm...
Không đến thời gian nửa giờ, Diệp Trần thế mà đã giống như ngồi trên tên lửa, một lần hành động lĩnh hội đến thức thứ bảy, mắt thấy ngay lập tức sẽ đuổi kịp Tuyệt Vô Địch.
Tuyệt Vô Địch rốt cuộc ngồi không yên!
"Tiểu tử đáng ghét! Ngươi hôm nay phải chết!!"
Chương 827 Kình Thương quyết
Tuyệt Vô Địch phát hiện chính mình đã sinh ra tâm ma, nếu như không thể giết chết Diệp Trần thì hắn sẽ rất khó lại tĩnh tâm đi lĩnh ngộ thức thứ chín của Thiên Tàn kiếm phpá, thế là quả quyết lực chọn ra tay với Diệp Trần.
"Tiểu tử! Vừa rồi ta chỉ dùng năm thành công lưc, lần này sẽ không lưu thủ!!"
Tuyệt Vô Địch hét lớn một tiếng, đột nhiên từ mặt đất mọc lên, giống như mãnh hổ nhào đến trước mặt Diệp Trần, sau đó hung hăng tung ra một quyền!
Oanh!
Không trung lập tức xuất hiện một đạo quyền ảnh to lớn, bắn thẳng về phía Diệp Trần mà tới.
Diệp Trần sớm đã có chỗ cảnh giác, thân thể lập tức nhoáng một cái đã từ bên trên tảng đá nhảy vọt xuống:
"Bành!"
Khối đá to lớn kia lập tức bị một quyền này của Tuyệt Vô Địch rõ ràng đánh vỡ nát.
Những người xung quanh tất cả lập tức đều bị dọa đến nhảy dựng lên, thi nhau né tránh sang một bên đồng thời kinh hộ lên:
"Lực lượng Kim Đan! Tuyệt sư huynh vậy mà đã khôi phục lại cảnh giới Kim Đan!"
"Không hổ là thập đại thiên kiêu a!"
"Xem ra tiểu tử kia gặp phải xui xẻo!"
...
Bên trong tiếng kinh hô của mọi người, Tuyệt Vô Địch đã lại tung ra một quyền nữa.
Oanh!
Một đạo quyền ảnh to lớn màu vàng kim lần nữa hung hăng đánh về phía Diệp Trần!
Tuy nhiên lần này, Diệp Trần cũng không có tiếp tục trốn tránh, mà là hai ngón làm kiếm bỗng nhiên bắn ra một chỉ:
"Thiên Tàn kiếm pháp thức chứ tám, Diệt Thương Khung!!"
Ầm ầm!
Vậy mà cũng chính kà chiêu thức giống y như chiêu thúc lúc trước mà Tuyệt Vô Địch dùng để công kích Diệp Trần!
"Bành!"
Cái quyền ảnh màu vàng kim kia và kiếm khí của Diệp Trần va chạm vào nhau, lập tức vỡ vụn ra, tiêu tán thành vô hình.
Bạch bạch bạch!
Diệp Trần lùi lại hai bước, Tuyệt Vô Địch cũng lùi lại hai bước, hai người vậy mà đánh đánh ngang nhau!
Mọi người ngay lập tức xôn xao lần nữa, Tuyệt Vô Địch cũng hơi ngẩn ngơ:
"Tiểu tử này vậy mà cũng khôi phục lại cảnh giới Kim Đan!"
"Hơn nữa chiêu thức hắn vừa mới dùng đó rõ ràng chính là thức thứ tám của Thiên Tàn kiếm pháp a!"
"Hắn thế mà nhanh như vậy đã lĩnh ngộ được thức thứ tám rồi? Chuyện này không có khả năng lắm a?"
...
Bên trong tiếng than thở kinh ngạc của mọi người:
Ông ~~
Trên đỉnh đầu Diệp Trần đột nhiên lại nhiều hơn một đạo kiếm ý, rõ ràng là dấu hiệu lĩnh ngộ được thức thứ tám.
Lần này, không chỉ tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, hai con mắt của Tuyệt Vô Địch cũng là trợn lên thật lớn, mặt mùi đầy vẻ khó tin.
Bản mệnh pháp bảo của hắn mặc dù là Hoang Kim Thánh Long thương thế nhưng là hắn tự hỏi, ở trên ngộ tính về kiếm pháp tuyệt đối không thể kém hơn những tên khác trong thập đại thiên kiêu.
Nhưng là bây giờ, Diệp Trần thế mà ở trong thời gian ngắn như vậy, một hơi lĩnh ngộ được thức thứ tám, hơn nữa tu vi cái tên này thế mà cũng khôi phục lại cảnh giới Kim Đan, hoàn toàn không kém hắn!
Kết quả này quả thực hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của hắn, đồng thời cũng khiến Tuyệt Vô Địch càng cảm thấy ghen ghét đối với Diệp Trần!
Nói thật, trước đó lúc Tuyệt Vô Địch giao thủ với Diệp Trần, tuy rằng đối với thực lực hắn cảm thấy kinh ngạc, thế nhưng lại cũng không có quá để hắn vào trong mắt, nhưng là bây giờ, hắn thật đã thật sự cảm nhận được uy hiếp to lớn trên người Diệp Trần!
"Kẻ này nếu như không chết, tương lai chắc chắn sẽ trờ thành họa lớn của ta!"
Vừa nghĩ đến đây, Tuyệt Vô Địch lập tức bắt đầu phát động công kích càng thêm mãnh liệt đối với Diệp Trần!
Rầm rầm rầm!
Trong nháy mắt, Tuyệt Vô Địch đã giao thủ với Diệp Trần được hơn mười chiêu, toàn bộ trên đỉnh núi cũng bị hai ngoài đánh thành một vùng phế tích.
Tu vi của hai người bây giờ là ngang nhau, hơn nữa bởi vì không cách nào sử dụng pháp bảo cho nên khả năng phát huy ra thực lực cũng rất có hạn, trên cơ bản ai cũng không làm được gì đối phương, đùng nói là giết chết đối phương, coi như muốn phân ra thắng bại cũng rất không dễ dàng!
"Tiểu tử! Đây là ngươi bức ta!!"
Sắc mặt của Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên trở nên vô cùng ngưng trọng, bỗng nhiên bây lên rất cao kéo dài khoảng cách với Diệp Trần, giống như là muốn thi triển ra con át chủ bài khó lường nào đó!
"Lấy linh hồn của ta, câu thông hỗn độn, kình thiên phong địa, duy ta vi tôn..."
Xa xa Tuyệt Vô Địch đứng ở phía trên cao, bỗng nhiên một trận thấp giọng ngâm xướng.
Mà nương theo lấy tiếng ngâm nga của hắn chậm rãi vang lên, lấy hắn làm trung tâm, lập tức bắt đầu xuất hiện một cỗ lực lượng khổng lồ bao khỏa vào trong đó.
Mà theo cỗ lực lượng khổng lồ này càng ngày càng mạnh, trên người Tuyệt Vô Địch vậy mà áp chế lực lượng quy tắc xung quanh kia, vậy mà bắt đầu nhanh chóng tăng vọt!
Kim Đan sơ kỳ...Kim Đan hậu kỳ...Kim Đan đỉnh phong...
Chẳng mấy chốc một lần hành động xông phá cảnh giới Kim Đan, đạt đến cảnh giới Nguyên Anh!
Thậm chí còn đang liên tục tăng lên!!
Thấy cảnh này, không chỉ mọi người xung quanh tất cả đều thấy choáng váng, mà ngay cả trên mặt Diệp Trần cũng không thể không hiện ra vẻ vô cùng chấn kinh, nhịn không được thất thanh nói:
"Kình Thương quyết! Không nghĩ tới hắn thế mà đã tu luyện Kình Thương quyết!"
Hóa ra, Tuyệt Vô Địch vừa rồi thi triển bí thuật quỷ dị, tên là Kình Thương quyết chính bí pháp nghịch thiên vô thượng của Kình Thương tông!
Nghe nói bí thuật này chính là một loại kỳ thuật nghịch thiên xuất hiện từ thế giới Hỗn Độn, một khi thi triển đi ra có thể phá diệt vạn pháp, trở về bản nguyên, là thuật có sức mạnh đối kháng với lực lượng quy tắc!
Nói lại hiểu rõ một chút, bây giờ trong tất cả mọi người tiến vào bên trong Mê La Tinh Hải, đều bị lực lượng quy tắc nơi này áp chế lại, chân nguyên bị phong ấn ở trong đan điền, không có một người nào ngoại lệ.
Thế nhưng là Tuyệt Vô Địch thi triển ra môn Kình Thương quyết này, lại đủ để ngăn chặn lực lượng quy tắc này, để hắn tạm thời thoát khỏi áp chế của lực lượng quy tắc này hoàn toàn khôi phục lại tu vi!
Tuy rằng lấy tu vi bây giờ của Tuyệt Vô Địch thi triển Kình Thương quyết có chút miễn cưỡng, đoán chừng cũng chỉ có thể kiên trì trong thời gian rất ngắn mà thôi, thế nhưng là để đối với Diệp Trần thì cũng đã thừa sức!
Oanh!
Sau khi Tuyệt Vô Địch thi triển ra Kình Thương quyết kia, lực lượng quy tắc áp chế lấy hắn kia cũng bắt đầu từ trên người của hắn từ từ mà biến mất, mà tu vi của hắn cũng bắt đầu nhanh chóng khôi phục lại!
Gần như chỉ trong một cái chớp mắt, trước đó tu vi của Tuyệt Vô Địch chỉ có cảnh giới Kim Đan sơ kỳ, vậy mà trong nháy mắt khôi phục được trạng thái cường thịnh:
Cảnh giới Hóa Thần trung kỳ!!
"A!!"
Những người ở phía dưới kia nhìn thấy cảnh tượng kinh người này, bị khí tức trên người Tuyệt Vô Địch làm cho kinh sợ, lập tức dọa đến thi nhau lùi lại, chạy trốn ra xa xa.
"Khặc khặc!! Loại cảm giác khôi phục lại lực lượng này, quả nhiên rất tuyệt!"
Tuyệt Vô Địch dang hai tay ra, đắc ý cười to một trận, trên mặt mang theo vẻ trêu tức nhìn qua Diệp Trần ở phía dưới, giống như nhìn xuống một con kiến hôi:
"Tiểu tử! Đây vốn một chiêu át chủ bài này là ta chuẩn bị vì mấy người Long Thần, đáng tiếc a! Không nghĩ tới cuối cùng vậy mà dùng ở trên người của ngươi!"
"Ngươi bây giờ quả thực yếu như một con kiến, một đầu ngón tay của ta cũng có thể bóp chết ngươi!"
"Tuy nhiên, có thể chết ở dưới bí thuật vô thượng của Kình Thương tông ta, ngươi cũng có thể cảm thấy tự hào!"
Đang khi nói chuyện, Tuyệt Vô Địch chậm rãi giơ bàn tay lên:
Oanh!
Một cái bóng hình bàn tay khổng lồ màu vàng óng dài hơn ngàn mét, đột nhiên xuất hiện ở trên không trung, sau đó thì hướng Diệp Trần phía dưới hung hăng đập xuống!
"Chết đi!!"
Tuyệt Vô Địch đầy vẻ tự tin, vừa nghĩ tới lập tức có thẻ giết đi tiểu tử đáng ghét trước mặt này, trong lòng cản thấy thống khoái nói không nên lời.
Tuy rằng môn bí thuật này hắn thi triển ra này tạm thời có thể hóa giải lực lượng quy tắc của Mê La Tinh Hải, để cho hắn trở lại trạng thái đỉnh phong, nhưng cũng có thể sẽ bị lực lượng quy tắc nơi này phản phệ, hơn nữa lấy tu vi bây giờ của hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể thi triển ra một lần mà thôi!
Tuy nhiên, chỉ cần có thể giết chết tiểu tử đáng ghét này, vậy thì cũng rất đáng giá.
Chương 828 Tầng tinh vực thứ sáu
Mà lúc này, Diệp Trần ở dưới sự áp chế cường đại của khí tức Tuyệt Vô Địch, toàn thân đã không thể động đậy!
Hắn bây giờ chỉ có khôi phục đến cảnh giới Kim Đan tầng hai mà Tuyệt Vô Địch lại là cảnh giới Hóa Thần trung kỳ!
Chênh lệch giữa hai người thực sự lớn đến khủng khiếp, đã đến tình trạng không cách nào bù đắp.
Hắn cho dù thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển, cũng xa xa không có khả năng chống cự một kích thuận tay này của đối phương.
Chính như Tuyệt Vô Địch nói, Diệp Trần bây giờ ở trước mặt Tuyệt Vô Địch quả thực giống như là con kiến hôi nhỏ yếu!
"Chỏ thể trở thành thập đại thiên kiêu của Tu Chân giới, quả nhiên cũng không phải là đền đã cạn dầu a! Kình Thương tông có thể trở thành bát đại tiên môn cũng hoàn toàn chính xác có nội tình phong phú!"
Diệp Trần không thể không âm thầm cảm khái một câu, tuy nhiên trên mặt cũng không có quá nhiều vẻ kinh hoàng, ngược lại khóe miệng hơi nhếch lên, hiện ra vẻ trêu tức:
"May mắn ta cũng sớm đã có chuẩn bị! Thiên Tàn kiếm pháp, thức thứ chín!"
Oanh!
Sau khi Diệp Trần quát khẽ một tiếng, ngay vào lúc một chưởng lớn kia của Tuyệt Vô Địch rơi xuống thì cùng lúc đó trên đỉnh đầu của Diệp Trần đột nhiên xuất hiện đạo kiếm ý thứ chín!
Ong ong ~~~~
Sau khi Diệp Trần lĩnh ngộ được đạo kiếm ý thứ chín này, trên dưới quanh người lập tức xuất hiện một đạo lực lượng quy tắc vây quanh hắn vào trong đó.
Ầm ầm!
Chưởng lớn của Tuyệt Vô Địch đập xuống lại vừa vặn bị lực lương quy tắc xung quanh Diệp Trần kia có chỗ ngăn cản, để không cách nào lại đánh trúng người Diệp Trần một chút nào.
Tuy rằng Tuyệt Vô Địch tạm thời khôi phục lại thực lực đỉnh phong nhưng vẫn còn xa xa không đủ để chống cự lại lực lượng quy tắc của thế giới này.
"Không!!"
Tuyệt Vô Địch đứng ở trên trời cao, vốn cũng đã chắc chắc phải được, nhìn thấy biến cố đột nhiên xảy ra này thì lập tức khó có thể tin rống lớn một tiếng, hai mắt trong nháy mắt vô cùng đỏ ngầu.
"Không có khả năng! Đây không có khả năng!!!"
Tuyệt Vô Địch thật sự choáng váng, hắn bỏ qua cái giá lớn là chịu sự phản phệ của lực lượng quy tắc nơi này thi triển ra Kình Thương quyết, vốn cho rằng có thể dễ dàng gạt bỏ Diệp Trần.
Thế nhưng hắn làm sao cũng không có nghĩ tới, Diệp Trần thế mà ở trong lúc giây phút cuối cùng lĩnh ngộ được thức thứ chín của Thiên Tàn kiếm pháp!
Lợi dụng lực lượng quy tắc nơi này chặn một kích tuyệt mệnh của hắn!
"Xem ra mệnh của ta thực sự là không có đi tới đường cùng! Tuyệt Vô Địch, vậy bản công tử trước hết đi trước một bước!"
Diệp Trần ha ha cười to một trận.
Sau đó, ở dưới sự bao bọc của lực lượng quy tắc kia, Diệp Trần đã được đưa ra khỏi tầng tinh vực thứ năm, ở nguyên tại chỗ hoàn toàn biến mất không thấy.
Mà cùng lúc đó, Kình Thương quyêt mà Tuyệt Vô Địch cũng đã chống đỡ tới cực hạn, sau khi lực lượng quy tắc một lần nữa bao phủ hắn vào trong đó, khí tức trên người của hắn cũng bắt đầu nhanh chóng hạ xuống trong nháy mắt một lần nữa bị áp chế đến cảnh giới Kim Đan sơ kỳ.
"Phốc!!"
Ở dưới lực lượng quy tắc phản phệ, Tuyệt Vô Địch lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt vô cùng trắng bệch, rõ ràng đã bị thương không nhẹ.
"Không!!!"
Tuyệt Vô Địch không có cam lòng, lập tức ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng, sau đó thì lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, sau đó từ trên không trung rơi thẳng xuống.
...
Cùng lúc đó, Diệp Trần đã thành công bước vào tầng tinh vực thứ sáu. Ông ~~
Sau khi Diệp Trần thành công vượt qua tầng tinh vực thứ năm hay còn gọi là cửa ải thứ năm, phong ấn chân nguyên trong cơ thể hắn cũng lần nữa buông lỏng một chút, tu vi lần nữa kéo lên, đã khôi phục được khoảng chừng cảnh giới Kim Đan tầng bảy.
Diệp Trần trước tiên quan sát hoàn cảnh xung quanh một phen, phát hiện phía trước là một ngọn núi cao nguy nga hùng vĩ, nhìn ra hẳn là là cao tới hơn năm vạn mét!
Mà vào lúc này, Diệp Trần chính là đang ở dưới chân ngọn núi khổng lồ này.
Chẳng mấy chốc, giọng nói lạnh lùng tuyên bố quy tắc vượt ải lại vang lên trong đầu Diệp Trần một lần nữa:
"Trên con đường mây xanh phía trước, người vượt quan chỉ cần đi tới đỉnh núi, coi như thông qua của ải này, của ải này rất hung hiểm, cửu tử nhất sinh, nhớ lấy nhớ lấy..."
Diệp Trần nghe xong giọng nói lạnh lùng này, không thể không hơi sững sờ.
Đứng ở góc độ của hắn tới xem, ngọn núi cao trước mắt này ngoại trừ độ cao so với mặt biển cao hơn một chút ra thì thực sự không nhìn ra chỗ kỳ lạ ở đâu.
Hống chi, hắn bây giờ đã có tu vi cảnh giới Kim Đan, đủ để ngự không phi hành, muốn đến đỉnh núi chẳng lẽ còn không đơn giản sao?
Nghĩ tới đây, Diệp Trần trực tiếp tung người này lên, ngảy đến đô cao trên trăm mét, sau đó thì hướng đỉnh núi lao tới.
Không nghĩ tới, hắn vừa mới tiến vào bên trong phạm vi ngọn núi khổng lồ này thì bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng cấm chế cường đại, giống như trọng lực ở trên người lập tức tăng lên không chỉ vạn lần!
"Ầm!"
Cả người Diệp Trần ngay lập tức nặng nề rơi xuống, hung hăng ngã xuống trên mặt đất.
Ầm ầm!
Trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố sâu, thân thể cả người Diệp Trần đều đã rơi vào trong đá.
"Hóa ra xung quanh ngọn núi khổng lồ này được bố trí cấm chế trọng lực, cao hơn gần năm vạn lần, e là cho dù thực lực của ta hoàn toàn khôi phục, muốn bay lên trên đỉnh núi cũng không quá dễ dàng!"
Diệp Trần âm thầm sợ hãi than một câu, đồng thời dùng cả hai tay, hai chân bỗng nhiên đạp một cái từ trong hố sâu nhảy ra ngoài.
Trọn vẹn trọng lực tăng thêm lên tới năm vạn lần!
Diệp Trần vào lúc này thì tương đương với kéo lấy một cái thân thể trăm vạn cân, vẻn vẹn đi vộ từ chân núi lên tới đỉnh núi thì chỉ sợ cũng không quá dễ dàng.
"Xem ra cửa ải trên tầng tinh vực thứ sáu này quả nhiên không có đơn giản như vậy!"
Diệp Trần lắc đầu, bắt đầu chậm rãi hướng lên trên mà đi:
Đông!
Đông!
Đông!
Chỉ thấy, mỗi khi Diệp Trần bước ra một bước, trên mặt đất sẽ xuất hiện một cái dấu chân thật sâu, nếu không phải dưới chân hắn là nham thạch, chính là có tồn tại có độ cứng có thể so với Linh khí, thì cũng căn bản không thể thừa nhận được áp lực cường đại như thế!
"Trong lực tăng lên năm vạn lần, mặc dù có chút biến thái, thế nhưng chắc là vẫn còn không có đạt tới tình trạng nguy nguy hiểm tới mức đáng sợ a?"
Suy nghĩ này vừa mới dâng lên trong đầu Diệp Trần:
Hô!!
Kèm theo một tiếng rít gào đột nhiên vang lên, một cỗ sức gió vô cùng cượng đại từ trên đỉnh núi thổi tới.
Cơn gió mạnh này nếu như đặt ở trên Trái Đất, sợ rằng cho dù là một tòa cao ốc chọc trời cũng lập tức bị hất bay!
Bạch bạch bạch!
Diệp Trần trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, lập tức liên tiếp lùi lại bảy tám bước mới miễn cưỡng đứng vững thân hình, hơn nữa suýt chút nữa thì cả người lăn xuống dưới.
"Móa nó!"
Sau khi Diệp Trần miễn cưỡng đứng vững thân hình lại thì lập tức cảm nhận được khung xương toàn thân đều nhanh muốn tan hết, nhịn không được chửi bậy một tiếng.
Hô hô hô!
Gió lớn mạnh mẽ vẫn hò hét như cũ, giống như lưỡi dao bình thường hung hăng cắt chém ở trên người Diệp Trần!
Đến lúc này, Diệp Trần cuối cũng cũng hiểu rõ chỗ nguy hiểm đáng sợ ở cửa ải này.
"Cửa ải thứ sáu trên tầng tinh vực thứ sáu này là khảo nghiệm kiên nhẫn và nghị lực của người vượt ải?"
Sau khi Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm một câu, điều chính khí tức của mình một chút, bắt đầu tiếp tục leo lên.
Chỉ là, sau khi bị lực cản của gió lớn, Diệp Trần lập tức cảm nhận được áp lực tăng lên gấp bội, tốc độ leo lên tự nhiên cũng chậm lại.
Chớp mắt một cái, thời gian hơn nửa ngày đã trôi qau, Diệp Trần mới chỉ leo đến độ cao khoảng chừng ngàn mét, cách đỉnh núi năm vạn mét này cón quá xa vời.
Tuy nhiên, sau khi Diệp Trần leo lên độ cao càng ngày càng cao, phong ấn trong đan điền dường như cũng bắt đầu buông lỏng, tu vi của Diệp Trần đang chậm rãi khôi phục lại.
Hơn nữa sau khi dần dần thích ứng, tốc độ leo lên của Diệp Trần cũng dần dần có chỗ tăng lên.
Nhưng, trọn vẹn dùng khoảng thời gian gần năm, ngày, Diệp Trần cũng mới chỉ khó khăn lắm đi tới vị trí giữa sườn núi.
Chương 829 Phong Hỏa lôi tam kiếp
Sau khi Diệp Trần đã dần dần thích ứng được hoàn cảnh trọng lực gấp năm vạn lần này, tốc độ leo lên cũng càng lúc càng nhanh.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần leo đến độ cao khoảng hơn hai vạn mét, cơn gió thổi từ trên núi bỗng nhiên ngừng lại, áp lực dành cho Diệp Trần lập tức giảm đi nhiều, chớp mắt một cái leo lên được hơn ngàn mét.
Tuy nhiên, không đợi Diệp Trần cao hứng trở lại, phía trước lại đột nhiên xuất hiện một cái biển lửa!
"Ta biết mà, khẳng định không có đơn giản như vậy!"
Sau khi Diệp Trần âm thầm cảm khái một tiếng, đành phải điều tức một lúc, vận khởi hộ thể chân nguyên, dứt khoát bước vào bên trong biển lửa.
"Thật nóng!"
Diệp Trần vưuà mới tiến vào biển lửa thì lập tức cảm giác được rất nóng, những hỏa diễm ở xung quanh này gần như đều đã có thể so với uy lực của Tam Muội chân hỏa!
Cũng may, Diệp Trần đã tu luyện tới cấp độ Ngũ Muội chân hỏa, lại thêm Cửu Thiên Phần Thân quyết, sức chống cự đối với hỏa diễm của bản thân vẫn là tương đối mạnh, cho nên đạo hỏa kiếp này tuy rằng uy lực so với Phong kiếp trước đó lớn hơn, nhưng thật ra đối với Diệp Trần mà nói, ngược lại còn nhẹ nhõm hơn một chút.
Nhưng dù là như thế, Diệp Trần cũng cần phải có tới tận thời gian hai ngày mới lại leo lên bên trên được hơn một vạn mét, cuối cùng từ trong biển lửa vô cùng cực nóng này đi ra.
Đến tận đây, khoảng cách giữa Diệp Trần với đỉnh núi chỉ còn lại có khoảng bảy, tám ngàn mét nữa.
"Cửa ải cuối cùng này không biết lại là cái gì?"
Sau khi chịu hành hạ dài đến mấy ngày, Diệp Trần lúc này mặc dù vẫn như cũ không cách nào bay lên nhưng đã có thể làm được tới tình trạng bước chân đi như bay.
Hơn nữa trải qua phân tích, hắn cơ bản có thể đoán được, chặng thứ nhất trước đó là Phong kiếp, chặng thứ hai là Hỏa kiếp, tiếp xuống chắc là còn có một chặng khó khăn đang chờ hắn.
Quả nhiên, Diệp Trần vừa mới từ trong biển lửa đi ra được không lâu, trên bầu trời bắt đầu có lôi vân cuồn cuộn, sau một lát:
Răng rắc!
Một con Lôi Long màu tím có đường kính hơn mười mét từ trên trời cao bổ xuống phía dưới với tốc độ nhanh vô cùng, Diệp Trần căn bản không kịp phản ứng, đạo lôi điện kinh khủng kia liền bổ vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần!
Mặc dù nhục thân của Diệp Trần bây giờ đã vô cùng cường hãn, lại có Thiên Tằm thánh ý đạt được trong tay của Nhạc Vô Kỵ và Hạo Thiên kinh pháp bảo phòng ngự tinh thần, cũng ngay lập tức bất bị một tia chớp bất thình lình xuất hiện đánh cho thất điên bát đảo, cảm giác đầu của mình giống như sắp bị bổ ra!
"Hóa ra, cửa thứ ba là Lôi kiếp! Hơn nữa cường độ lôi kiếp này chỉ sợ đã không hề kém một chút gì so với cường độ lôi kiếp mà lúc Phản Hư chân quân đột phá đến Hợp Đạo tiên quân đi?"
Diệp Trần nhịn không được lại cảm khái một lần nữa, lập tức điều động chân nguyên bắt đầu chữa trị thương thế bên trong cơ thể.
Cũng may ở lúc Diệp Trần ngừng chân chữa trị thương thế, thần lôi trên bầu trời cũng không có tiếp tục giáng xuống.
Trọn vẹn điều tức một lúc lâu, sau khi miễn cưỡng chữa trị được thương thế bên trong cơ thể thì lúc này Diệp Trần mới tiếp tục leo đi lên.
Vừa mới leo lên được khoảng trăm mét:
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi kinh thiên lần nữa đánh xuống trên người Diệp Trần.
Tuy nhiên lần này, Diệp Trần sớm đã có đề phòng, thương thế ngược lại cũng không có nghiêm trọng bằng lần trước, chỉ nghỉ ngơi một lát thì lại tiếp tục leo lên.
Cứ như vậy, Diệp Trần mỗi lần leo lên được khoảng trăm mét thì sẽ có một đạo thần lôi rơi xuống mà uy lực của thần lôi cũng càng ngày càng mạnh!
Sau khi đến cuối cùng trải qua mấy chục lần bị thần lôi đánh xuống, cả người Diệp Trần đã hoàn toàn đốt cháy khét, khắp toàn thân từu trên xuống dưới đã không còn một nơi nào hoàn chỉnh, gần như hoàn toàn biến thành một cây than củi biết di chuyển!
Hơn nữa, bởi vì không có Trúc Cơ đan bổ sung thể lực, trải qua gần mười ngày bị hành hạ, Diệp Trần đã vừa mệt vừa khát, ngay cả ý thức cũng bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.
Thậm chí còn có tới vài lần, Diệp Trần cũng không nhịn được mà muốn bóp nát ngọc giản truyền tống không gian, nhanh chóng rời khỏi nơi giống như địa ngục trần gian này.
Cũng may hắn làm người hai đời, ý chí đã đầy đủ kiên định, mỗi một lần suy nghĩ từ bỏ chỉ lóe lên ở trong đầu hắn thì ngay lập tức bị cứng rắn áp chế xuống.
Bảy tám ngàn mét cuối cùng này, Diệp Trần lại dùng tới khoảng thời gian năm ngày, trải qua trọn vẹn bảy mươi mốt lần lôi kiếp!
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi, sau khi đánh xuống trên người Diệp Trần thì lôi vân trên bầu trời cuối cùng bắt đầu dần dần tán đi.
Mà đợi đến khi lôi vân tan hết, đỉnh núi cũng đã thấy ở xa xa bây giờ gần ngay trước mắt.
"Cuối cùng là sống qua tới!"
Diệp Trần mừng rỡ không thôi, nếu lại tiếp tục bị hành hạ tiếp như thế, hắn thật không biết mình còn có thể chống đỡ được bao lâu.
Ngay vào lúc Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm:
Ầm ầm!
Trọng lực gia trì gấp năm vạn lần kia vào thời điểm này đột nhiên biến mất.
Diệp Trần bước ra một bước, thu lực không kịp cả người nhất thời giống như đạn pháo, trực tiếp bắn ra ngoài!
Trọn vẹn bắn bay đến vài trăm mét trên không trung, trong nháy mắt thì đã đi tới không trung trên đỉnh núi, sau đó thì nặng nề rơi xuống.
"Phù phù!"
Trên đỉnh núi lại là một mảnh hồ nước:
Trong hồ nước, óng ánh trong suốt, thậm chí tản ra ánh sáng rạng rỡ, hiển nhiên đây không phải là hồ nước bình thường.
Cả người Diệp Trần rơi vào bên trong hồ nước, trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu cuối cùng mới phản ứng lại, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại choáng váng, mặt mũi đầy vẻ chấn kinh:
"Lại là Cửu Thiên Tiên lộ! Hơn nữa cả một cái hồ a! Thủ bút này không khỏi cũng quá lớn đi!"
Phải biết, Cửu Thiên Tiên lộ này chính là thần vật chữa thương mà thiên hạ hiếm có, dù chỉ là một giọt cũng có công hiệu khởi tử hồi sinh!
Cho dù là nhóm cự phách đứng đầu nhất toàn bộ Tu Chân giới kia, nội tinh phong phú như bát đại tiên môn kia chỉ sợ cũng sẽ không có quá nhiều hàng tồn.
Mà bây giờ, ở chỗ này lại có trọn vẹn nguyên cả một cái hồ nước Cửu Thiên Tiên lộ a!
Dù là Diệp Trần ở kiếp trước là một đời Cuồng Đế, có cái cảnh tượng gì mà chưa từng gặp qua mà cũng cảm thấy vô cùng rung động.
"Chẳng lẽ Hạo Thiên đại đế khi còn sống này lại dùng Cửu Thiên Tiên lộ tới tắm rửa hay sao? Cũng quá trâu bò chút đi a!"
Xì xì xì ~~
Ngay vào lúc Diệp Trần khiếp sợ không gì sánh nổi, thần lực của Cửu Thiên Tiên lộ đã bắt đầu tự động tẩm bổ thân thể.
Gần như chủ dùng một lát công phu, cỗ thân thể tả tơi này của Diệp Trần đã lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khép lại!
Không đến mười phút, vốn Diệp Trần đã trở thành một cây than cốc hình người đã khôi phục lại diện mạo như cũ, chẳng những tóc mọc ra một lần nữa, làn da so với trước đó càng thêm trắng nõn, quả thực giống như mỹ ngọc!
Hơn nữa, Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, thương thế của mình chẳng những đã khỏi hoàn toàn mà ngay cả cường độ nhục thân cũng tiến bộ hơn rất nhiều so với trước đó!
Thậm chí không biết lúc nào, phong ấn trong đan điền cũng được giải trừ đi mấy phần.
Diệp Trần lúc này tu vi cũng đã khôi phục đến cảnh giới Nguyên Anh.
"Không hổ là Cửu Thiên Tiên lộ! Đáng tiếc ở chỗ này không thể sử dụng pháp bảo, bằng không ta nhất định phải mang đi toàn bộ những tiên lộ này!"
Diệp Trần âm thầm tiếc hận:
Ông ~~
Một đạo lực lượng quy tắc quen thuộc, xuất hiện lần nữa ở xung quanh Diệp Trần, bao khỏa hắn vào trong đó, sau đó thì mang hắn rời khỏi tầng tinh vực thứ sáu.
Rầm rầm!
Sau khi không gian dao động một trận:
Sau một khắc, Diệp Trần đã đi tới một nơi xa lạ mới:
"Đây chính là tầng tinh vực thứ bảy sao? Không biết cửa ải ở đây là khảo nghiệm cái gì?"
Chương 829 Phong Hỏa lôi tam kiếp
Sau khi Diệp Trần đã dần dần thích ứng được hoàn cảnh trọng lực gấp năm vạn lần này, tốc độ leo lên cũng càng lúc càng nhanh.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần leo đến độ cao khoảng hơn hai vạn mét, cơn gió thổi từ trên núi bỗng nhiên ngừng lại, áp lực dành cho Diệp Trần lập tức giảm đi nhiều, chớp mắt một cái leo lên được hơn ngàn mét.
Tuy nhiên, không đợi Diệp Trần cao hứng trở lại, phía trước lại đột nhiên xuất hiện một cái biển lửa!
"Ta biết mà, khẳng định không có đơn giản như vậy!"
Sau khi Diệp Trần âm thầm cảm khái một tiếng, đành phải điều tức một lúc, vận khởi hộ thể chân nguyên, dứt khoát bước vào bên trong biển lửa.
"Thật nóng!"
Diệp Trần vưuà mới tiến vào biển lửa thì lập tức cảm giác được rất nóng, những hỏa diễm ở xung quanh này gần như đều đã có thể so với uy lực của Tam Muội chân hỏa!
Cũng may, Diệp Trần đã tu luyện tới cấp độ Ngũ Muội chân hỏa, lại thêm Cửu Thiên Phần Thân quyết, sức chống cự đối với hỏa diễm của bản thân vẫn là tương đối mạnh, cho nên đạo hỏa kiếp này tuy rằng uy lực so với Phong kiếp trước đó lớn hơn, nhưng thật ra đối với Diệp Trần mà nói, ngược lại còn nhẹ nhõm hơn một chút.
Nhưng dù là như thế, Diệp Trần cũng cần phải có tới tận thời gian hai ngày mới lại leo lên bên trên được hơn một vạn mét, cuối cùng từ trong biển lửa vô cùng cực nóng này đi ra.
Đến tận đây, khoảng cách giữa Diệp Trần với đỉnh núi chỉ còn lại có khoảng bảy, tám ngàn mét nữa.
"Cửa ải cuối cùng này không biết lại là cái gì?"
Sau khi chịu hành hạ dài đến mấy ngày, Diệp Trần lúc này mặc dù vẫn như cũ không cách nào bay lên nhưng đã có thể làm được tới tình trạng bước chân đi như bay.
Hơn nữa trải qua phân tích, hắn cơ bản có thể đoán được, chặng thứ nhất trước đó là Phong kiếp, chặng thứ hai là Hỏa kiếp, tiếp xuống chắc là còn có một chặng khó khăn đang chờ hắn.
Quả nhiên, Diệp Trần vừa mới từ trong biển lửa đi ra được không lâu, trên bầu trời bắt đầu có lôi vân cuồn cuộn, sau một lát:
Răng rắc!
Một con Lôi Long màu tím có đường kính hơn mười mét từ trên trời cao bổ xuống phía dưới với tốc độ nhanh vô cùng, Diệp Trần căn bản không kịp phản ứng, đạo lôi điện kinh khủng kia liền bổ vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần!
Mặc dù nhục thân của Diệp Trần bây giờ đã vô cùng cường hãn, lại có Thiên Tằm thánh ý đạt được trong tay của Nhạc Vô Kỵ và Hạo Thiên kinh pháp bảo phòng ngự tinh thần, cũng ngay lập tức bất bị một tia chớp bất thình lình xuất hiện đánh cho thất điên bát đảo, cảm giác đầu của mình giống như sắp bị bổ ra!
"Hóa ra, cửa thứ ba là Lôi kiếp! Hơn nữa cường độ lôi kiếp này chỉ sợ đã không hề kém một chút gì so với cường độ lôi kiếp mà lúc Phản Hư chân quân đột phá đến Hợp Đạo tiên quân đi?"
Diệp Trần nhịn không được lại cảm khái một lần nữa, lập tức điều động chân nguyên bắt đầu chữa trị thương thế bên trong cơ thể.
Cũng may ở lúc Diệp Trần ngừng chân chữa trị thương thế, thần lôi trên bầu trời cũng không có tiếp tục giáng xuống.
Trọn vẹn điều tức một lúc lâu, sau khi miễn cưỡng chữa trị được thương thế bên trong cơ thể thì lúc này Diệp Trần mới tiếp tục leo đi lên.
Vừa mới leo lên được khoảng trăm mét:
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi kinh thiên lần nữa đánh xuống trên người Diệp Trần.
Tuy nhiên lần này, Diệp Trần sớm đã có đề phòng, thương thế ngược lại cũng không có nghiêm trọng bằng lần trước, chỉ nghỉ ngơi một lát thì lại tiếp tục leo lên.
Cứ như vậy, Diệp Trần mỗi lần leo lên được khoảng trăm mét thì sẽ có một đạo thần lôi rơi xuống mà uy lực của thần lôi cũng càng ngày càng mạnh!
Sau khi đến cuối cùng trải qua mấy chục lần bị thần lôi đánh xuống, cả người Diệp Trần đã hoàn toàn đốt cháy khét, khắp toàn thân từu trên xuống dưới đã không còn một nơi nào hoàn chỉnh, gần như hoàn toàn biến thành một cây than củi biết di chuyển!
Hơn nữa, bởi vì không có Trúc Cơ đan bổ sung thể lực, trải qua gần mười ngày bị hành hạ, Diệp Trần đã vừa mệt vừa khát, ngay cả ý thức cũng bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.
Thậm chí còn có tới vài lần, Diệp Trần cũng không nhịn được mà muốn bóp nát ngọc giản truyền tống không gian, nhanh chóng rời khỏi nơi giống như địa ngục trần gian này.
Cũng may hắn làm người hai đời, ý chí đã đầy đủ kiên định, mỗi một lần suy nghĩ từ bỏ chỉ lóe lên ở trong đầu hắn thì ngay lập tức bị cứng rắn áp chế xuống.
Bảy tám ngàn mét cuối cùng này, Diệp Trần lại dùng tới khoảng thời gian năm ngày, trải qua trọn vẹn bảy mươi mốt lần lôi kiếp!
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi, sau khi đánh xuống trên người Diệp Trần thì lôi vân trên bầu trời cuối cùng bắt đầu dần dần tán đi.
Mà đợi đến khi lôi vân tan hết, đỉnh núi cũng đã thấy ở xa xa bây giờ gần ngay trước mắt.
"Cuối cùng là sống qua tới!"
Diệp Trần mừng rỡ không thôi, nếu lại tiếp tục bị hành hạ tiếp như thế, hắn thật không biết mình còn có thể chống đỡ được bao lâu.
Ngay vào lúc Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm:
Ầm ầm!
Trọng lực gia trì gấp năm vạn lần kia vào thời điểm này đột nhiên biến mất.
Diệp Trần bước ra một bước, thu lực không kịp cả người nhất thời giống như đạn pháo, trực tiếp bắn ra ngoài!
Trọn vẹn bắn bay đến vài trăm mét trên không trung, trong nháy mắt thì đã đi tới không trung trên đỉnh núi, sau đó thì nặng nề rơi xuống.
"Phù phù!"
Trên đỉnh núi lại là một mảnh hồ nước:
Trong hồ nước, óng ánh trong suốt, thậm chí tản ra ánh sáng rạng rỡ, hiển nhiên đây không phải là hồ nước bình thường.
Cả người Diệp Trần rơi vào bên trong hồ nước, trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu cuối cùng mới phản ứng lại, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại choáng váng, mặt mũi đầy vẻ chấn kinh:
"Lại là Cửu Thiên Tiên lộ! Hơn nữa cả một cái hồ a! Thủ bút này không khỏi cũng quá lớn đi!"
Phải biết, Cửu Thiên Tiên lộ này chính là thần vật chữa thương mà thiên hạ hiếm có, dù chỉ là một giọt cũng có công hiệu khởi tử hồi sinh!
Cho dù là nhóm cự phách đứng đầu nhất toàn bộ Tu Chân giới kia, nội tinh phong phú như bát đại tiên môn kia chỉ sợ cũng sẽ không có quá nhiều hàng tồn.
Mà bây giờ, ở chỗ này lại có trọn vẹn nguyên cả một cái hồ nước Cửu Thiên Tiên lộ a!
Dù là Diệp Trần ở kiếp trước là một đời Cuồng Đế, có cái cảnh tượng gì mà chưa từng gặp qua mà cũng cảm thấy vô cùng rung động.
"Chẳng lẽ Hạo Thiên đại đế khi còn sống này lại dùng Cửu Thiên Tiên lộ tới tắm rửa hay sao? Cũng quá trâu bò chút đi a!"
Xì xì xì ~~
Ngay vào lúc Diệp Trần khiếp sợ không gì sánh nổi, thần lực của Cửu Thiên Tiên lộ đã bắt đầu tự động tẩm bổ thân thể.
Gần như chủ dùng một lát công phu, cỗ thân thể tả tơi này của Diệp Trần đã lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khép lại!
Không đến mười phút, vốn Diệp Trần đã trở thành một cây than cốc hình người đã khôi phục lại diện mạo như cũ, chẳng những tóc mọc ra một lần nữa, làn da so với trước đó càng thêm trắng nõn, quả thực giống như mỹ ngọc!
Hơn nữa, Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, thương thế của mình chẳng những đã khỏi hoàn toàn mà ngay cả cường độ nhục thân cũng tiến bộ hơn rất nhiều so với trước đó!
Thậm chí không biết lúc nào, phong ấn trong đan điền cũng được giải trừ đi mấy phần.
Diệp Trần lúc này tu vi cũng đã khôi phục đến cảnh giới Nguyên Anh.
"Không hổ là Cửu Thiên Tiên lộ! Đáng tiếc ở chỗ này không thể sử dụng pháp bảo, bằng không ta nhất định phải mang đi toàn bộ những tiên lộ này!"
Diệp Trần âm thầm tiếc hận:
Ông ~~
Một đạo lực lượng quy tắc quen thuộc, xuất hiện lần nữa ở xung quanh Diệp Trần, bao khỏa hắn vào trong đó, sau đó thì mang hắn rời khỏi tầng tinh vực thứ sáu.
Rầm rầm!
Sau khi không gian dao động một trận:
Sau một khắc, Diệp Trần đã đi tới một nơi xa lạ mới:
"Đây chính là tầng tinh vực thứ bảy sao? Không biết cửa ải ở đây là khảo nghiệm cái gì?"
Đang tải...
Chỉ thấy người này có thân hình cao lớn khôi ngô, trên người hiện ra một cỗ sát khí nồng đậm, lúc này đang ngồi ở trên tảng đá gần với tượng đài kia nhất, hơn nữa quanh thân được bảy đạo kiếm khí như ẩn như hiện vây quanh ở chính giữa...
Thiên Tàn cửu thức thật ra thì đại biểu cho chín loại kiếm ý!
Xung quanh thân thể người này có sáu đạo kiếm ý uốn lượn, hiển nhiên đã lĩnh ngộ được thức thứ bảy, ở bên trong mười mấy người trước mắt này cũng là người có ấp độ lĩnh ngộ cao nhất!
Mà người này cũng không phải là ai khác, bỗng nhiên chính là Tuyệt Vô Địch trước đó giao thủ với Diệp Trần!
Diệp Trần nhìn thấy người nọ, hai mắt không thể không khẽ híp lại một cái, sâu trong đôi mắt hiện lên một vệt sát ý:
"Không nghĩ tới, thế mà lại gặp phải tên này ở chỗ này! Không bằng ta thừa cơ giết hắn, chấm dứt hậu hoạn!"
Ngay vào lúc Diệp Trần đang chuẩn bị động thủ.
Oanh!
Trên người Tuyệt Vô Địch đột nhiên phát ra một đạo hào quang sáng chói!
Tính cả toàn bộ đỉnh núi cũng đi theo đó mà hơi lắc lư một trận.
Những người xung quanh vốn cũng đều đang chìm vào trong việc lĩnh hội kiếm pháp, lập tức thi nhau mở hai mắt ra, mặt mũi tất cả đều đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi hướng về phía Tuyệt Vô Địch nhìn lại, đồng thời bàn tán sôi nổi:
"Xem ra Tuyệt sư huynh dường như đã lĩnh hội đến thức thứ tám!"
"Tuyệt sư huynh không hổ là nhân vật thiên tài xếp hạng mười vị trí đầu trên bảng Thiên Kiêu, ta nhớ được pháp bảo binh khí của hắn là Hoàng Kim Thánh thươnga? Không nghĩ tới ở trên kiếm pháp vậy mà cũng có trình độ cao như thế a!"
"Ngắn ngủi thời gian nửa ngày thì đã lĩnh hội đến thức thứ tám, theo không kịp! Thật theo không kịp a!"
...
Ở bên trong tiếng bàn tán sợ hãi thán phục của mọi người, trên đỉnh đầu Tuyệt Vô Địch quả nhiên lại bắt đầu có thêm một đạo kiếm khí như ẩn như hiện chậm rãi dâng lên!
Chính như mọi người nói, tình trạng trước mắt của Tuyệt Vô Địch rõ ràng là đã lĩnh hội được thức thứ tám!
Hô!
Sau khi thành công lĩnh hội đến thức thứ tám, Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên mở hai mắt ra, gần như trong nháy mắt đã nhận ra được khí tức của Diệp Trần thì lập tức bỗng nhiên ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, sau khi đánh giá ở trên người hắn một phen thì lập tức cười lạnh, trên mặt hiện ra vẻ trào phúng:
"Tiểu tử, không nghĩ tới bây giờ ngươi mới đi đến một bước này! Xem ra là ta đánh giá cao ngươi!"
"Còn nhớ rõ lời ta nói trước đó sao? Ngươi tốt nhất cầu nguyện không nên gặp được ta ở bên trong a! Xem ra đây là ý trời a! Ha ha ha!"
Tuyệt Vô Địch cười lạnh một lúc, thấy vẻ mặt của Diệp Trần bình tĩnh, giống như không có bất kỳ vẻ bối rối gì thì không thể không nhướng mày:
"Tiểu tử, nhìn thấy bản công tử ở đây, ngươi còn không tranh thủ thời gian bóp nát ngọc giản truyền tống không gian nhanh chóng cút ra ngoài sao? Thật chẳng lẽ phải chờ ta động thủ hay sao?"
Diệp Trần cười lạnh, không để ý đến uy hiếp của Tuyệt Vô Địch, trực tiếp tìm một vị trí ở một bên, ngồi xếp bằng xuống.
Hắn có thể mơ hồ cảm nhận được, Tuyệt Vô Địch bây giờ cũng đã khôi phục tu vi tới cảnh giới Kim Đan, bởi vì hắn ở lại trong tầng tinh vực thứ tư quá lâu, ưu thế về tu vi của hắn bây giờ đã không còn tồn tại!
Lại thêm Tuyệt Vô Địch bây giờ đã lĩnh ngộc được thức thứ tám của Thiên Tàn kiếm phpá, nếu như hai người động thủ bây giờ hơn phân nửa là cục diện ngang nhau.
Đã không có cơ hội đáh lén, hắn bây giờ còn muốn giết chết Tuyệt Vô Địch thì chỉ sợ cũng có chút khó khăn, cho nên cũng không nóng nảy xuất thủ.
Tuyệt Vô Địch thấy Diệp Trần bình tĩnh như thế cũng lập tức hơi sững sờ, theo lý thuyết mà nói, Diệp Trần tiến vào tầng tinh vực thứ năm muộn như thế, tu vi có lẽ không quá cao mới đúng.
"Thứ không biết chết sống!"
Tuyệt Vô Địch ngồi ở trên mặt đá, thân thể không nhúc nhích chút nào, trực tiếp thuận tay bắn ra một chỉ:
"Thiên Tàn kiếm pháp thức thứ tám! Diệt Thương Khung!!"
Oanh!
Một đạo kiếm mang sáng chói lăng lệ lập tức từ trong đầu ngón tay của Tuyệt Vô Địch bay ra, thẳng đến phía sau lưng của Diệp Trần mà bắn tới! Ngay cả không gian xung quanh cũng bị xé nứt ra!
"Đây chính là uy lực của Thiên Tàn kiếm pháp thức thứ tám sao? Quả nhiên lợi hại a!"
Mọi người lại một trận kinh thán không thôi.
"Ừm?"
Diệp Trần thấy thế thì lông mày không thể không hơi nhíu, vậy mà cũng không có trốn tránh cũng không có ngăn cản, vẫn như cũ ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, như thể không nhìn thấy, lại hoặc là giống như không kịp phản ứng.
Tuy nhiên, ngay sau đó, trên người Diệp Trần đột nhiên mọc lên một vệt kim quang, trên người nhiều hơn một cái đồ vật giống như áo giáp.
"Khanh!"
Đạo kiếm mang sáng chói lăng lệ kia bị đạo giáp vàng kia ngăn cản, trong nháy mắt đã tiêu tán thành vô hình, vậy mà không thể làm Diệp Trần bị thương một chút nào!
"Cái gì!"
Chẳng những tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc một, ngay cả Tuyệt Vô Địch trong lúc nhất thời cũng choáng váng.
"Kim giáp trên người tiểu tử này làm sao giống với thiên phú thần thông của Băng Giáp Mãnh Tượng?"
Trong lúc nhất thời, Tuyệt Vô Địch lập tức phát hiện, chính mình dường như đã xem nhẹ tiểu tử trước mắt này, thận chí từ trên người Diệp Trần, cảm nhận được sự uy hiếp mạnh mẽ, làm hắn không còn dám tùy tiện ra tay.
"Thôi được! Thời gian bây giờ eo hẹp, không bằng chờ ta tìm hiểu ra thức thứ chín, sau đó lại một lần hành động giết chết tiểu tửu này cũng không muộn!"
Vừa nghĩ đến đây, Tuyệt Vô Địch lập tức thu hồi sát ý bắt đầu tiếp tục lĩnh hội thức thứ chín của Thiên Tàn kiếm pháp.
Tuy nhiên, Tuyệt Vô Địch vừa mới ổn định lại tâm thần, vị trí chỗ Diệp Trần bỗng nhiên truyền đến một trận xao động, đồng thời xung quanh vang lên từng tiếng kinh hô:
"Ồ! Tiểu tử này vậy mà nhanh như vậy thì lĩnh ngộ được thức thứ nhất của Thiên Tàn kiếm pháp!"
"Vậy mà nhanh hơn so với Tuyệt sư huynh nhiều lắm!"
"Quả thực chính là thần tốc a!"
...
Nghe được tiếng thán phục của mọi người, hai mắt Tuyệt Vô Địch lập tức mở ra, hướng Diệp Trần nhìn lại, lập tức ngẩn ngơ:
Chỉ thấy, lúc này trên đỉnh đầu của Diệp Trần đã xuất hiện một đạo kiếm khí uốn lượn vờn quanh!
Rất rõ ràng, Diệp Trần đã lĩnh ngộ được thức thứ nhất của Thiên Tàn kiếm pháp!
"Hừ! Chẳng qua là chỉ là thức thứ nhất chiêu thức đơn giản nhất mà thôi, căn bản không đáng giá nhắc tới!"
Tuyệt Vô Địch cũng không có quá để ở trong lòng, hai mắt chậm rãi nhắm lại, bắt đầu tiếp tục lĩnh hội thức thứ chín cho chính mình.
Tuy nhiên, lại qua một lát, xung quanh lại vang lên một trận âm thanh xao động.
"Đã là thức thứ hai! Thật nhanh!!"
"Hình như tốc độ còn nhanh hơn so với thức thứ nhất!"
"Đây cũng quá nghịch thiên a?"
"Quả thực không thể tưởng tượng nổi!"
...
Tuyệt Vô Địch không thể không mở hai mắt ra một lần nữa, quả nhiên thấy trên đỉnh đầu Diệp Trần đã xuất hiện đạo kiếm khí thứ hai!
"Điều này sao có thể!!"
Trên mặt Tuyệt Vô Địch không thể không hiện ra vẻ kinh ngạc, tâm thái cả người lập tức trở nên không ổn định.
"Không được! Ta tuyệt không thể vị hắn làm ảnh hướng! Nói không chừng lúc trước hắn đã từng tu luyện qua môn kiếm pháp này, cho nên mới có thể tìm hiểu nhanh như vậy, đúng! Chắc chắn là như vậy!!"
Tuyệt Vô Địch ở trong lòng đang không ngừng an ủi chính mình, hy vọng có thể để cho tâm thần của mình ổn định lại, sau đó tiếp tục dốc lòng lĩnh hội thức thứ chín của Thiên Tàn kiếm pháp.
Tuy nhiên chẳng mấy chốc hắn phát hiện, chính mình căn bản không làm được!
Bởi vì ở một bên khác, tốc độ lĩnh hội của Diệp Trần vậy mà càng lúc càng nhanh!
Thức thứ ba... Thức thứ tư... Thức thứ năm...
Không đến thời gian nửa giờ, Diệp Trần thế mà đã giống như ngồi trên tên lửa, một lần hành động lĩnh hội đến thức thứ bảy, mắt thấy ngay lập tức sẽ đuổi kịp Tuyệt Vô Địch.
Tuyệt Vô Địch rốt cuộc ngồi không yên!
"Tiểu tử đáng ghét! Ngươi hôm nay phải chết!!"
Chương 827 Kình Thương quyết
Tuyệt Vô Địch phát hiện chính mình đã sinh ra tâm ma, nếu như không thể giết chết Diệp Trần thì hắn sẽ rất khó lại tĩnh tâm đi lĩnh ngộ thức thứ chín của Thiên Tàn kiếm phpá, thế là quả quyết lực chọn ra tay với Diệp Trần.
"Tiểu tử! Vừa rồi ta chỉ dùng năm thành công lưc, lần này sẽ không lưu thủ!!"
Tuyệt Vô Địch hét lớn một tiếng, đột nhiên từ mặt đất mọc lên, giống như mãnh hổ nhào đến trước mặt Diệp Trần, sau đó hung hăng tung ra một quyền!
Oanh!
Không trung lập tức xuất hiện một đạo quyền ảnh to lớn, bắn thẳng về phía Diệp Trần mà tới.
Diệp Trần sớm đã có chỗ cảnh giác, thân thể lập tức nhoáng một cái đã từ bên trên tảng đá nhảy vọt xuống:
"Bành!"
Khối đá to lớn kia lập tức bị một quyền này của Tuyệt Vô Địch rõ ràng đánh vỡ nát.
Những người xung quanh tất cả lập tức đều bị dọa đến nhảy dựng lên, thi nhau né tránh sang một bên đồng thời kinh hộ lên:
"Lực lượng Kim Đan! Tuyệt sư huynh vậy mà đã khôi phục lại cảnh giới Kim Đan!"
"Không hổ là thập đại thiên kiêu a!"
"Xem ra tiểu tử kia gặp phải xui xẻo!"
...
Bên trong tiếng kinh hô của mọi người, Tuyệt Vô Địch đã lại tung ra một quyền nữa.
Oanh!
Một đạo quyền ảnh to lớn màu vàng kim lần nữa hung hăng đánh về phía Diệp Trần!
Tuy nhiên lần này, Diệp Trần cũng không có tiếp tục trốn tránh, mà là hai ngón làm kiếm bỗng nhiên bắn ra một chỉ:
"Thiên Tàn kiếm pháp thức chứ tám, Diệt Thương Khung!!"
Ầm ầm!
Vậy mà cũng chính kà chiêu thức giống y như chiêu thúc lúc trước mà Tuyệt Vô Địch dùng để công kích Diệp Trần!
"Bành!"
Cái quyền ảnh màu vàng kim kia và kiếm khí của Diệp Trần va chạm vào nhau, lập tức vỡ vụn ra, tiêu tán thành vô hình.
Bạch bạch bạch!
Diệp Trần lùi lại hai bước, Tuyệt Vô Địch cũng lùi lại hai bước, hai người vậy mà đánh đánh ngang nhau!
Mọi người ngay lập tức xôn xao lần nữa, Tuyệt Vô Địch cũng hơi ngẩn ngơ:
"Tiểu tử này vậy mà cũng khôi phục lại cảnh giới Kim Đan!"
"Hơn nữa chiêu thức hắn vừa mới dùng đó rõ ràng chính là thức thứ tám của Thiên Tàn kiếm pháp a!"
"Hắn thế mà nhanh như vậy đã lĩnh ngộ được thức thứ tám rồi? Chuyện này không có khả năng lắm a?"
...
Bên trong tiếng than thở kinh ngạc của mọi người:
Ông ~~
Trên đỉnh đầu Diệp Trần đột nhiên lại nhiều hơn một đạo kiếm ý, rõ ràng là dấu hiệu lĩnh ngộ được thức thứ tám.
Lần này, không chỉ tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, hai con mắt của Tuyệt Vô Địch cũng là trợn lên thật lớn, mặt mùi đầy vẻ khó tin.
Bản mệnh pháp bảo của hắn mặc dù là Hoang Kim Thánh Long thương thế nhưng là hắn tự hỏi, ở trên ngộ tính về kiếm pháp tuyệt đối không thể kém hơn những tên khác trong thập đại thiên kiêu.
Nhưng là bây giờ, Diệp Trần thế mà ở trong thời gian ngắn như vậy, một hơi lĩnh ngộ được thức thứ tám, hơn nữa tu vi cái tên này thế mà cũng khôi phục lại cảnh giới Kim Đan, hoàn toàn không kém hắn!
Kết quả này quả thực hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của hắn, đồng thời cũng khiến Tuyệt Vô Địch càng cảm thấy ghen ghét đối với Diệp Trần!
Nói thật, trước đó lúc Tuyệt Vô Địch giao thủ với Diệp Trần, tuy rằng đối với thực lực hắn cảm thấy kinh ngạc, thế nhưng lại cũng không có quá để hắn vào trong mắt, nhưng là bây giờ, hắn thật đã thật sự cảm nhận được uy hiếp to lớn trên người Diệp Trần!
"Kẻ này nếu như không chết, tương lai chắc chắn sẽ trờ thành họa lớn của ta!"
Vừa nghĩ đến đây, Tuyệt Vô Địch lập tức bắt đầu phát động công kích càng thêm mãnh liệt đối với Diệp Trần!
Rầm rầm rầm!
Trong nháy mắt, Tuyệt Vô Địch đã giao thủ với Diệp Trần được hơn mười chiêu, toàn bộ trên đỉnh núi cũng bị hai ngoài đánh thành một vùng phế tích.
Tu vi của hai người bây giờ là ngang nhau, hơn nữa bởi vì không cách nào sử dụng pháp bảo cho nên khả năng phát huy ra thực lực cũng rất có hạn, trên cơ bản ai cũng không làm được gì đối phương, đùng nói là giết chết đối phương, coi như muốn phân ra thắng bại cũng rất không dễ dàng!
"Tiểu tử! Đây là ngươi bức ta!!"
Sắc mặt của Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên trở nên vô cùng ngưng trọng, bỗng nhiên bây lên rất cao kéo dài khoảng cách với Diệp Trần, giống như là muốn thi triển ra con át chủ bài khó lường nào đó!
"Lấy linh hồn của ta, câu thông hỗn độn, kình thiên phong địa, duy ta vi tôn..."
Xa xa Tuyệt Vô Địch đứng ở phía trên cao, bỗng nhiên một trận thấp giọng ngâm xướng.
Mà nương theo lấy tiếng ngâm nga của hắn chậm rãi vang lên, lấy hắn làm trung tâm, lập tức bắt đầu xuất hiện một cỗ lực lượng khổng lồ bao khỏa vào trong đó.
Mà theo cỗ lực lượng khổng lồ này càng ngày càng mạnh, trên người Tuyệt Vô Địch vậy mà áp chế lực lượng quy tắc xung quanh kia, vậy mà bắt đầu nhanh chóng tăng vọt!
Kim Đan sơ kỳ...Kim Đan hậu kỳ...Kim Đan đỉnh phong...
Chẳng mấy chốc một lần hành động xông phá cảnh giới Kim Đan, đạt đến cảnh giới Nguyên Anh!
Thậm chí còn đang liên tục tăng lên!!
Thấy cảnh này, không chỉ mọi người xung quanh tất cả đều thấy choáng váng, mà ngay cả trên mặt Diệp Trần cũng không thể không hiện ra vẻ vô cùng chấn kinh, nhịn không được thất thanh nói:
"Kình Thương quyết! Không nghĩ tới hắn thế mà đã tu luyện Kình Thương quyết!"
Hóa ra, Tuyệt Vô Địch vừa rồi thi triển bí thuật quỷ dị, tên là Kình Thương quyết chính bí pháp nghịch thiên vô thượng của Kình Thương tông!
Nghe nói bí thuật này chính là một loại kỳ thuật nghịch thiên xuất hiện từ thế giới Hỗn Độn, một khi thi triển đi ra có thể phá diệt vạn pháp, trở về bản nguyên, là thuật có sức mạnh đối kháng với lực lượng quy tắc!
Nói lại hiểu rõ một chút, bây giờ trong tất cả mọi người tiến vào bên trong Mê La Tinh Hải, đều bị lực lượng quy tắc nơi này áp chế lại, chân nguyên bị phong ấn ở trong đan điền, không có một người nào ngoại lệ.
Thế nhưng là Tuyệt Vô Địch thi triển ra môn Kình Thương quyết này, lại đủ để ngăn chặn lực lượng quy tắc này, để hắn tạm thời thoát khỏi áp chế của lực lượng quy tắc này hoàn toàn khôi phục lại tu vi!
Tuy rằng lấy tu vi bây giờ của Tuyệt Vô Địch thi triển Kình Thương quyết có chút miễn cưỡng, đoán chừng cũng chỉ có thể kiên trì trong thời gian rất ngắn mà thôi, thế nhưng là để đối với Diệp Trần thì cũng đã thừa sức!
Oanh!
Sau khi Tuyệt Vô Địch thi triển ra Kình Thương quyết kia, lực lượng quy tắc áp chế lấy hắn kia cũng bắt đầu từ trên người của hắn từ từ mà biến mất, mà tu vi của hắn cũng bắt đầu nhanh chóng khôi phục lại!
Gần như chỉ trong một cái chớp mắt, trước đó tu vi của Tuyệt Vô Địch chỉ có cảnh giới Kim Đan sơ kỳ, vậy mà trong nháy mắt khôi phục được trạng thái cường thịnh:
Cảnh giới Hóa Thần trung kỳ!!
"A!!"
Những người ở phía dưới kia nhìn thấy cảnh tượng kinh người này, bị khí tức trên người Tuyệt Vô Địch làm cho kinh sợ, lập tức dọa đến thi nhau lùi lại, chạy trốn ra xa xa.
"Khặc khặc!! Loại cảm giác khôi phục lại lực lượng này, quả nhiên rất tuyệt!"
Tuyệt Vô Địch dang hai tay ra, đắc ý cười to một trận, trên mặt mang theo vẻ trêu tức nhìn qua Diệp Trần ở phía dưới, giống như nhìn xuống một con kiến hôi:
"Tiểu tử! Đây vốn một chiêu át chủ bài này là ta chuẩn bị vì mấy người Long Thần, đáng tiếc a! Không nghĩ tới cuối cùng vậy mà dùng ở trên người của ngươi!"
"Ngươi bây giờ quả thực yếu như một con kiến, một đầu ngón tay của ta cũng có thể bóp chết ngươi!"
"Tuy nhiên, có thể chết ở dưới bí thuật vô thượng của Kình Thương tông ta, ngươi cũng có thể cảm thấy tự hào!"
Đang khi nói chuyện, Tuyệt Vô Địch chậm rãi giơ bàn tay lên:
Oanh!
Một cái bóng hình bàn tay khổng lồ màu vàng óng dài hơn ngàn mét, đột nhiên xuất hiện ở trên không trung, sau đó thì hướng Diệp Trần phía dưới hung hăng đập xuống!
"Chết đi!!"
Tuyệt Vô Địch đầy vẻ tự tin, vừa nghĩ tới lập tức có thẻ giết đi tiểu tử đáng ghét trước mặt này, trong lòng cản thấy thống khoái nói không nên lời.
Tuy rằng môn bí thuật này hắn thi triển ra này tạm thời có thể hóa giải lực lượng quy tắc của Mê La Tinh Hải, để cho hắn trở lại trạng thái đỉnh phong, nhưng cũng có thể sẽ bị lực lượng quy tắc nơi này phản phệ, hơn nữa lấy tu vi bây giờ của hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể thi triển ra một lần mà thôi!
Tuy nhiên, chỉ cần có thể giết chết tiểu tử đáng ghét này, vậy thì cũng rất đáng giá.
Chương 828 Tầng tinh vực thứ sáu
Mà lúc này, Diệp Trần ở dưới sự áp chế cường đại của khí tức Tuyệt Vô Địch, toàn thân đã không thể động đậy!
Hắn bây giờ chỉ có khôi phục đến cảnh giới Kim Đan tầng hai mà Tuyệt Vô Địch lại là cảnh giới Hóa Thần trung kỳ!
Chênh lệch giữa hai người thực sự lớn đến khủng khiếp, đã đến tình trạng không cách nào bù đắp.
Hắn cho dù thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển, cũng xa xa không có khả năng chống cự một kích thuận tay này của đối phương.
Chính như Tuyệt Vô Địch nói, Diệp Trần bây giờ ở trước mặt Tuyệt Vô Địch quả thực giống như là con kiến hôi nhỏ yếu!
"Chỏ thể trở thành thập đại thiên kiêu của Tu Chân giới, quả nhiên cũng không phải là đền đã cạn dầu a! Kình Thương tông có thể trở thành bát đại tiên môn cũng hoàn toàn chính xác có nội tình phong phú!"
Diệp Trần không thể không âm thầm cảm khái một câu, tuy nhiên trên mặt cũng không có quá nhiều vẻ kinh hoàng, ngược lại khóe miệng hơi nhếch lên, hiện ra vẻ trêu tức:
"May mắn ta cũng sớm đã có chuẩn bị! Thiên Tàn kiếm pháp, thức thứ chín!"
Oanh!
Sau khi Diệp Trần quát khẽ một tiếng, ngay vào lúc một chưởng lớn kia của Tuyệt Vô Địch rơi xuống thì cùng lúc đó trên đỉnh đầu của Diệp Trần đột nhiên xuất hiện đạo kiếm ý thứ chín!
Ong ong ~~~~
Sau khi Diệp Trần lĩnh ngộ được đạo kiếm ý thứ chín này, trên dưới quanh người lập tức xuất hiện một đạo lực lượng quy tắc vây quanh hắn vào trong đó.
Ầm ầm!
Chưởng lớn của Tuyệt Vô Địch đập xuống lại vừa vặn bị lực lương quy tắc xung quanh Diệp Trần kia có chỗ ngăn cản, để không cách nào lại đánh trúng người Diệp Trần một chút nào.
Tuy rằng Tuyệt Vô Địch tạm thời khôi phục lại thực lực đỉnh phong nhưng vẫn còn xa xa không đủ để chống cự lại lực lượng quy tắc của thế giới này.
"Không!!"
Tuyệt Vô Địch đứng ở trên trời cao, vốn cũng đã chắc chắc phải được, nhìn thấy biến cố đột nhiên xảy ra này thì lập tức khó có thể tin rống lớn một tiếng, hai mắt trong nháy mắt vô cùng đỏ ngầu.
"Không có khả năng! Đây không có khả năng!!!"
Tuyệt Vô Địch thật sự choáng váng, hắn bỏ qua cái giá lớn là chịu sự phản phệ của lực lượng quy tắc nơi này thi triển ra Kình Thương quyết, vốn cho rằng có thể dễ dàng gạt bỏ Diệp Trần.
Thế nhưng hắn làm sao cũng không có nghĩ tới, Diệp Trần thế mà ở trong lúc giây phút cuối cùng lĩnh ngộ được thức thứ chín của Thiên Tàn kiếm pháp!
Lợi dụng lực lượng quy tắc nơi này chặn một kích tuyệt mệnh của hắn!
"Xem ra mệnh của ta thực sự là không có đi tới đường cùng! Tuyệt Vô Địch, vậy bản công tử trước hết đi trước một bước!"
Diệp Trần ha ha cười to một trận.
Sau đó, ở dưới sự bao bọc của lực lượng quy tắc kia, Diệp Trần đã được đưa ra khỏi tầng tinh vực thứ năm, ở nguyên tại chỗ hoàn toàn biến mất không thấy.
Mà cùng lúc đó, Kình Thương quyêt mà Tuyệt Vô Địch cũng đã chống đỡ tới cực hạn, sau khi lực lượng quy tắc một lần nữa bao phủ hắn vào trong đó, khí tức trên người của hắn cũng bắt đầu nhanh chóng hạ xuống trong nháy mắt một lần nữa bị áp chế đến cảnh giới Kim Đan sơ kỳ.
"Phốc!!"
Ở dưới lực lượng quy tắc phản phệ, Tuyệt Vô Địch lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt vô cùng trắng bệch, rõ ràng đã bị thương không nhẹ.
"Không!!!"
Tuyệt Vô Địch không có cam lòng, lập tức ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng, sau đó thì lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, sau đó từ trên không trung rơi thẳng xuống.
...
Cùng lúc đó, Diệp Trần đã thành công bước vào tầng tinh vực thứ sáu. Ông ~~
Sau khi Diệp Trần thành công vượt qua tầng tinh vực thứ năm hay còn gọi là cửa ải thứ năm, phong ấn chân nguyên trong cơ thể hắn cũng lần nữa buông lỏng một chút, tu vi lần nữa kéo lên, đã khôi phục được khoảng chừng cảnh giới Kim Đan tầng bảy.
Diệp Trần trước tiên quan sát hoàn cảnh xung quanh một phen, phát hiện phía trước là một ngọn núi cao nguy nga hùng vĩ, nhìn ra hẳn là là cao tới hơn năm vạn mét!
Mà vào lúc này, Diệp Trần chính là đang ở dưới chân ngọn núi khổng lồ này.
Chẳng mấy chốc, giọng nói lạnh lùng tuyên bố quy tắc vượt ải lại vang lên trong đầu Diệp Trần một lần nữa:
"Trên con đường mây xanh phía trước, người vượt quan chỉ cần đi tới đỉnh núi, coi như thông qua của ải này, của ải này rất hung hiểm, cửu tử nhất sinh, nhớ lấy nhớ lấy..."
Diệp Trần nghe xong giọng nói lạnh lùng này, không thể không hơi sững sờ.
Đứng ở góc độ của hắn tới xem, ngọn núi cao trước mắt này ngoại trừ độ cao so với mặt biển cao hơn một chút ra thì thực sự không nhìn ra chỗ kỳ lạ ở đâu.
Hống chi, hắn bây giờ đã có tu vi cảnh giới Kim Đan, đủ để ngự không phi hành, muốn đến đỉnh núi chẳng lẽ còn không đơn giản sao?
Nghĩ tới đây, Diệp Trần trực tiếp tung người này lên, ngảy đến đô cao trên trăm mét, sau đó thì hướng đỉnh núi lao tới.
Không nghĩ tới, hắn vừa mới tiến vào bên trong phạm vi ngọn núi khổng lồ này thì bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng cấm chế cường đại, giống như trọng lực ở trên người lập tức tăng lên không chỉ vạn lần!
"Ầm!"
Cả người Diệp Trần ngay lập tức nặng nề rơi xuống, hung hăng ngã xuống trên mặt đất.
Ầm ầm!
Trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố sâu, thân thể cả người Diệp Trần đều đã rơi vào trong đá.
"Hóa ra xung quanh ngọn núi khổng lồ này được bố trí cấm chế trọng lực, cao hơn gần năm vạn lần, e là cho dù thực lực của ta hoàn toàn khôi phục, muốn bay lên trên đỉnh núi cũng không quá dễ dàng!"
Diệp Trần âm thầm sợ hãi than một câu, đồng thời dùng cả hai tay, hai chân bỗng nhiên đạp một cái từ trong hố sâu nhảy ra ngoài.
Trọn vẹn trọng lực tăng thêm lên tới năm vạn lần!
Diệp Trần vào lúc này thì tương đương với kéo lấy một cái thân thể trăm vạn cân, vẻn vẹn đi vộ từ chân núi lên tới đỉnh núi thì chỉ sợ cũng không quá dễ dàng.
"Xem ra cửa ải trên tầng tinh vực thứ sáu này quả nhiên không có đơn giản như vậy!"
Diệp Trần lắc đầu, bắt đầu chậm rãi hướng lên trên mà đi:
Đông!
Đông!
Đông!
Chỉ thấy, mỗi khi Diệp Trần bước ra một bước, trên mặt đất sẽ xuất hiện một cái dấu chân thật sâu, nếu không phải dưới chân hắn là nham thạch, chính là có tồn tại có độ cứng có thể so với Linh khí, thì cũng căn bản không thể thừa nhận được áp lực cường đại như thế!
"Trong lực tăng lên năm vạn lần, mặc dù có chút biến thái, thế nhưng chắc là vẫn còn không có đạt tới tình trạng nguy nguy hiểm tới mức đáng sợ a?"
Suy nghĩ này vừa mới dâng lên trong đầu Diệp Trần:
Hô!!
Kèm theo một tiếng rít gào đột nhiên vang lên, một cỗ sức gió vô cùng cượng đại từ trên đỉnh núi thổi tới.
Cơn gió mạnh này nếu như đặt ở trên Trái Đất, sợ rằng cho dù là một tòa cao ốc chọc trời cũng lập tức bị hất bay!
Bạch bạch bạch!
Diệp Trần trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, lập tức liên tiếp lùi lại bảy tám bước mới miễn cưỡng đứng vững thân hình, hơn nữa suýt chút nữa thì cả người lăn xuống dưới.
"Móa nó!"
Sau khi Diệp Trần miễn cưỡng đứng vững thân hình lại thì lập tức cảm nhận được khung xương toàn thân đều nhanh muốn tan hết, nhịn không được chửi bậy một tiếng.
Hô hô hô!
Gió lớn mạnh mẽ vẫn hò hét như cũ, giống như lưỡi dao bình thường hung hăng cắt chém ở trên người Diệp Trần!
Đến lúc này, Diệp Trần cuối cũng cũng hiểu rõ chỗ nguy hiểm đáng sợ ở cửa ải này.
"Cửa ải thứ sáu trên tầng tinh vực thứ sáu này là khảo nghiệm kiên nhẫn và nghị lực của người vượt ải?"
Sau khi Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm một câu, điều chính khí tức của mình một chút, bắt đầu tiếp tục leo lên.
Chỉ là, sau khi bị lực cản của gió lớn, Diệp Trần lập tức cảm nhận được áp lực tăng lên gấp bội, tốc độ leo lên tự nhiên cũng chậm lại.
Chớp mắt một cái, thời gian hơn nửa ngày đã trôi qau, Diệp Trần mới chỉ leo đến độ cao khoảng chừng ngàn mét, cách đỉnh núi năm vạn mét này cón quá xa vời.
Tuy nhiên, sau khi Diệp Trần leo lên độ cao càng ngày càng cao, phong ấn trong đan điền dường như cũng bắt đầu buông lỏng, tu vi của Diệp Trần đang chậm rãi khôi phục lại.
Hơn nữa sau khi dần dần thích ứng, tốc độ leo lên của Diệp Trần cũng dần dần có chỗ tăng lên.
Nhưng, trọn vẹn dùng khoảng thời gian gần năm, ngày, Diệp Trần cũng mới chỉ khó khăn lắm đi tới vị trí giữa sườn núi.
Chương 829 Phong Hỏa lôi tam kiếp
Sau khi Diệp Trần đã dần dần thích ứng được hoàn cảnh trọng lực gấp năm vạn lần này, tốc độ leo lên cũng càng lúc càng nhanh.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần leo đến độ cao khoảng hơn hai vạn mét, cơn gió thổi từ trên núi bỗng nhiên ngừng lại, áp lực dành cho Diệp Trần lập tức giảm đi nhiều, chớp mắt một cái leo lên được hơn ngàn mét.
Tuy nhiên, không đợi Diệp Trần cao hứng trở lại, phía trước lại đột nhiên xuất hiện một cái biển lửa!
"Ta biết mà, khẳng định không có đơn giản như vậy!"
Sau khi Diệp Trần âm thầm cảm khái một tiếng, đành phải điều tức một lúc, vận khởi hộ thể chân nguyên, dứt khoát bước vào bên trong biển lửa.
"Thật nóng!"
Diệp Trần vưuà mới tiến vào biển lửa thì lập tức cảm giác được rất nóng, những hỏa diễm ở xung quanh này gần như đều đã có thể so với uy lực của Tam Muội chân hỏa!
Cũng may, Diệp Trần đã tu luyện tới cấp độ Ngũ Muội chân hỏa, lại thêm Cửu Thiên Phần Thân quyết, sức chống cự đối với hỏa diễm của bản thân vẫn là tương đối mạnh, cho nên đạo hỏa kiếp này tuy rằng uy lực so với Phong kiếp trước đó lớn hơn, nhưng thật ra đối với Diệp Trần mà nói, ngược lại còn nhẹ nhõm hơn một chút.
Nhưng dù là như thế, Diệp Trần cũng cần phải có tới tận thời gian hai ngày mới lại leo lên bên trên được hơn một vạn mét, cuối cùng từ trong biển lửa vô cùng cực nóng này đi ra.
Đến tận đây, khoảng cách giữa Diệp Trần với đỉnh núi chỉ còn lại có khoảng bảy, tám ngàn mét nữa.
"Cửa ải cuối cùng này không biết lại là cái gì?"
Sau khi chịu hành hạ dài đến mấy ngày, Diệp Trần lúc này mặc dù vẫn như cũ không cách nào bay lên nhưng đã có thể làm được tới tình trạng bước chân đi như bay.
Hơn nữa trải qua phân tích, hắn cơ bản có thể đoán được, chặng thứ nhất trước đó là Phong kiếp, chặng thứ hai là Hỏa kiếp, tiếp xuống chắc là còn có một chặng khó khăn đang chờ hắn.
Quả nhiên, Diệp Trần vừa mới từ trong biển lửa đi ra được không lâu, trên bầu trời bắt đầu có lôi vân cuồn cuộn, sau một lát:
Răng rắc!
Một con Lôi Long màu tím có đường kính hơn mười mét từ trên trời cao bổ xuống phía dưới với tốc độ nhanh vô cùng, Diệp Trần căn bản không kịp phản ứng, đạo lôi điện kinh khủng kia liền bổ vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần!
Mặc dù nhục thân của Diệp Trần bây giờ đã vô cùng cường hãn, lại có Thiên Tằm thánh ý đạt được trong tay của Nhạc Vô Kỵ và Hạo Thiên kinh pháp bảo phòng ngự tinh thần, cũng ngay lập tức bất bị một tia chớp bất thình lình xuất hiện đánh cho thất điên bát đảo, cảm giác đầu của mình giống như sắp bị bổ ra!
"Hóa ra, cửa thứ ba là Lôi kiếp! Hơn nữa cường độ lôi kiếp này chỉ sợ đã không hề kém một chút gì so với cường độ lôi kiếp mà lúc Phản Hư chân quân đột phá đến Hợp Đạo tiên quân đi?"
Diệp Trần nhịn không được lại cảm khái một lần nữa, lập tức điều động chân nguyên bắt đầu chữa trị thương thế bên trong cơ thể.
Cũng may ở lúc Diệp Trần ngừng chân chữa trị thương thế, thần lôi trên bầu trời cũng không có tiếp tục giáng xuống.
Trọn vẹn điều tức một lúc lâu, sau khi miễn cưỡng chữa trị được thương thế bên trong cơ thể thì lúc này Diệp Trần mới tiếp tục leo đi lên.
Vừa mới leo lên được khoảng trăm mét:
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi kinh thiên lần nữa đánh xuống trên người Diệp Trần.
Tuy nhiên lần này, Diệp Trần sớm đã có đề phòng, thương thế ngược lại cũng không có nghiêm trọng bằng lần trước, chỉ nghỉ ngơi một lát thì lại tiếp tục leo lên.
Cứ như vậy, Diệp Trần mỗi lần leo lên được khoảng trăm mét thì sẽ có một đạo thần lôi rơi xuống mà uy lực của thần lôi cũng càng ngày càng mạnh!
Sau khi đến cuối cùng trải qua mấy chục lần bị thần lôi đánh xuống, cả người Diệp Trần đã hoàn toàn đốt cháy khét, khắp toàn thân từu trên xuống dưới đã không còn một nơi nào hoàn chỉnh, gần như hoàn toàn biến thành một cây than củi biết di chuyển!
Hơn nữa, bởi vì không có Trúc Cơ đan bổ sung thể lực, trải qua gần mười ngày bị hành hạ, Diệp Trần đã vừa mệt vừa khát, ngay cả ý thức cũng bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.
Thậm chí còn có tới vài lần, Diệp Trần cũng không nhịn được mà muốn bóp nát ngọc giản truyền tống không gian, nhanh chóng rời khỏi nơi giống như địa ngục trần gian này.
Cũng may hắn làm người hai đời, ý chí đã đầy đủ kiên định, mỗi một lần suy nghĩ từ bỏ chỉ lóe lên ở trong đầu hắn thì ngay lập tức bị cứng rắn áp chế xuống.
Bảy tám ngàn mét cuối cùng này, Diệp Trần lại dùng tới khoảng thời gian năm ngày, trải qua trọn vẹn bảy mươi mốt lần lôi kiếp!
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi, sau khi đánh xuống trên người Diệp Trần thì lôi vân trên bầu trời cuối cùng bắt đầu dần dần tán đi.
Mà đợi đến khi lôi vân tan hết, đỉnh núi cũng đã thấy ở xa xa bây giờ gần ngay trước mắt.
"Cuối cùng là sống qua tới!"
Diệp Trần mừng rỡ không thôi, nếu lại tiếp tục bị hành hạ tiếp như thế, hắn thật không biết mình còn có thể chống đỡ được bao lâu.
Ngay vào lúc Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm:
Ầm ầm!
Trọng lực gia trì gấp năm vạn lần kia vào thời điểm này đột nhiên biến mất.
Diệp Trần bước ra một bước, thu lực không kịp cả người nhất thời giống như đạn pháo, trực tiếp bắn ra ngoài!
Trọn vẹn bắn bay đến vài trăm mét trên không trung, trong nháy mắt thì đã đi tới không trung trên đỉnh núi, sau đó thì nặng nề rơi xuống.
"Phù phù!"
Trên đỉnh núi lại là một mảnh hồ nước:
Trong hồ nước, óng ánh trong suốt, thậm chí tản ra ánh sáng rạng rỡ, hiển nhiên đây không phải là hồ nước bình thường.
Cả người Diệp Trần rơi vào bên trong hồ nước, trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu cuối cùng mới phản ứng lại, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại choáng váng, mặt mũi đầy vẻ chấn kinh:
"Lại là Cửu Thiên Tiên lộ! Hơn nữa cả một cái hồ a! Thủ bút này không khỏi cũng quá lớn đi!"
Phải biết, Cửu Thiên Tiên lộ này chính là thần vật chữa thương mà thiên hạ hiếm có, dù chỉ là một giọt cũng có công hiệu khởi tử hồi sinh!
Cho dù là nhóm cự phách đứng đầu nhất toàn bộ Tu Chân giới kia, nội tinh phong phú như bát đại tiên môn kia chỉ sợ cũng sẽ không có quá nhiều hàng tồn.
Mà bây giờ, ở chỗ này lại có trọn vẹn nguyên cả một cái hồ nước Cửu Thiên Tiên lộ a!
Dù là Diệp Trần ở kiếp trước là một đời Cuồng Đế, có cái cảnh tượng gì mà chưa từng gặp qua mà cũng cảm thấy vô cùng rung động.
"Chẳng lẽ Hạo Thiên đại đế khi còn sống này lại dùng Cửu Thiên Tiên lộ tới tắm rửa hay sao? Cũng quá trâu bò chút đi a!"
Xì xì xì ~~
Ngay vào lúc Diệp Trần khiếp sợ không gì sánh nổi, thần lực của Cửu Thiên Tiên lộ đã bắt đầu tự động tẩm bổ thân thể.
Gần như chủ dùng một lát công phu, cỗ thân thể tả tơi này của Diệp Trần đã lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khép lại!
Không đến mười phút, vốn Diệp Trần đã trở thành một cây than cốc hình người đã khôi phục lại diện mạo như cũ, chẳng những tóc mọc ra một lần nữa, làn da so với trước đó càng thêm trắng nõn, quả thực giống như mỹ ngọc!
Hơn nữa, Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, thương thế của mình chẳng những đã khỏi hoàn toàn mà ngay cả cường độ nhục thân cũng tiến bộ hơn rất nhiều so với trước đó!
Thậm chí không biết lúc nào, phong ấn trong đan điền cũng được giải trừ đi mấy phần.
Diệp Trần lúc này tu vi cũng đã khôi phục đến cảnh giới Nguyên Anh.
"Không hổ là Cửu Thiên Tiên lộ! Đáng tiếc ở chỗ này không thể sử dụng pháp bảo, bằng không ta nhất định phải mang đi toàn bộ những tiên lộ này!"
Diệp Trần âm thầm tiếc hận:
Ông ~~
Một đạo lực lượng quy tắc quen thuộc, xuất hiện lần nữa ở xung quanh Diệp Trần, bao khỏa hắn vào trong đó, sau đó thì mang hắn rời khỏi tầng tinh vực thứ sáu.
Rầm rầm!
Sau khi không gian dao động một trận:
Sau một khắc, Diệp Trần đã đi tới một nơi xa lạ mới:
"Đây chính là tầng tinh vực thứ bảy sao? Không biết cửa ải ở đây là khảo nghiệm cái gì?"
Chương 829 Phong Hỏa lôi tam kiếp
Sau khi Diệp Trần đã dần dần thích ứng được hoàn cảnh trọng lực gấp năm vạn lần này, tốc độ leo lên cũng càng lúc càng nhanh.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần leo đến độ cao khoảng hơn hai vạn mét, cơn gió thổi từ trên núi bỗng nhiên ngừng lại, áp lực dành cho Diệp Trần lập tức giảm đi nhiều, chớp mắt một cái leo lên được hơn ngàn mét.
Tuy nhiên, không đợi Diệp Trần cao hứng trở lại, phía trước lại đột nhiên xuất hiện một cái biển lửa!
"Ta biết mà, khẳng định không có đơn giản như vậy!"
Sau khi Diệp Trần âm thầm cảm khái một tiếng, đành phải điều tức một lúc, vận khởi hộ thể chân nguyên, dứt khoát bước vào bên trong biển lửa.
"Thật nóng!"
Diệp Trần vưuà mới tiến vào biển lửa thì lập tức cảm giác được rất nóng, những hỏa diễm ở xung quanh này gần như đều đã có thể so với uy lực của Tam Muội chân hỏa!
Cũng may, Diệp Trần đã tu luyện tới cấp độ Ngũ Muội chân hỏa, lại thêm Cửu Thiên Phần Thân quyết, sức chống cự đối với hỏa diễm của bản thân vẫn là tương đối mạnh, cho nên đạo hỏa kiếp này tuy rằng uy lực so với Phong kiếp trước đó lớn hơn, nhưng thật ra đối với Diệp Trần mà nói, ngược lại còn nhẹ nhõm hơn một chút.
Nhưng dù là như thế, Diệp Trần cũng cần phải có tới tận thời gian hai ngày mới lại leo lên bên trên được hơn một vạn mét, cuối cùng từ trong biển lửa vô cùng cực nóng này đi ra.
Đến tận đây, khoảng cách giữa Diệp Trần với đỉnh núi chỉ còn lại có khoảng bảy, tám ngàn mét nữa.
"Cửa ải cuối cùng này không biết lại là cái gì?"
Sau khi chịu hành hạ dài đến mấy ngày, Diệp Trần lúc này mặc dù vẫn như cũ không cách nào bay lên nhưng đã có thể làm được tới tình trạng bước chân đi như bay.
Hơn nữa trải qua phân tích, hắn cơ bản có thể đoán được, chặng thứ nhất trước đó là Phong kiếp, chặng thứ hai là Hỏa kiếp, tiếp xuống chắc là còn có một chặng khó khăn đang chờ hắn.
Quả nhiên, Diệp Trần vừa mới từ trong biển lửa đi ra được không lâu, trên bầu trời bắt đầu có lôi vân cuồn cuộn, sau một lát:
Răng rắc!
Một con Lôi Long màu tím có đường kính hơn mười mét từ trên trời cao bổ xuống phía dưới với tốc độ nhanh vô cùng, Diệp Trần căn bản không kịp phản ứng, đạo lôi điện kinh khủng kia liền bổ vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần!
Mặc dù nhục thân của Diệp Trần bây giờ đã vô cùng cường hãn, lại có Thiên Tằm thánh ý đạt được trong tay của Nhạc Vô Kỵ và Hạo Thiên kinh pháp bảo phòng ngự tinh thần, cũng ngay lập tức bất bị một tia chớp bất thình lình xuất hiện đánh cho thất điên bát đảo, cảm giác đầu của mình giống như sắp bị bổ ra!
"Hóa ra, cửa thứ ba là Lôi kiếp! Hơn nữa cường độ lôi kiếp này chỉ sợ đã không hề kém một chút gì so với cường độ lôi kiếp mà lúc Phản Hư chân quân đột phá đến Hợp Đạo tiên quân đi?"
Diệp Trần nhịn không được lại cảm khái một lần nữa, lập tức điều động chân nguyên bắt đầu chữa trị thương thế bên trong cơ thể.
Cũng may ở lúc Diệp Trần ngừng chân chữa trị thương thế, thần lôi trên bầu trời cũng không có tiếp tục giáng xuống.
Trọn vẹn điều tức một lúc lâu, sau khi miễn cưỡng chữa trị được thương thế bên trong cơ thể thì lúc này Diệp Trần mới tiếp tục leo đi lên.
Vừa mới leo lên được khoảng trăm mét:
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi kinh thiên lần nữa đánh xuống trên người Diệp Trần.
Tuy nhiên lần này, Diệp Trần sớm đã có đề phòng, thương thế ngược lại cũng không có nghiêm trọng bằng lần trước, chỉ nghỉ ngơi một lát thì lại tiếp tục leo lên.
Cứ như vậy, Diệp Trần mỗi lần leo lên được khoảng trăm mét thì sẽ có một đạo thần lôi rơi xuống mà uy lực của thần lôi cũng càng ngày càng mạnh!
Sau khi đến cuối cùng trải qua mấy chục lần bị thần lôi đánh xuống, cả người Diệp Trần đã hoàn toàn đốt cháy khét, khắp toàn thân từu trên xuống dưới đã không còn một nơi nào hoàn chỉnh, gần như hoàn toàn biến thành một cây than củi biết di chuyển!
Hơn nữa, bởi vì không có Trúc Cơ đan bổ sung thể lực, trải qua gần mười ngày bị hành hạ, Diệp Trần đã vừa mệt vừa khát, ngay cả ý thức cũng bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.
Thậm chí còn có tới vài lần, Diệp Trần cũng không nhịn được mà muốn bóp nát ngọc giản truyền tống không gian, nhanh chóng rời khỏi nơi giống như địa ngục trần gian này.
Cũng may hắn làm người hai đời, ý chí đã đầy đủ kiên định, mỗi một lần suy nghĩ từ bỏ chỉ lóe lên ở trong đầu hắn thì ngay lập tức bị cứng rắn áp chế xuống.
Bảy tám ngàn mét cuối cùng này, Diệp Trần lại dùng tới khoảng thời gian năm ngày, trải qua trọn vẹn bảy mươi mốt lần lôi kiếp!
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi, sau khi đánh xuống trên người Diệp Trần thì lôi vân trên bầu trời cuối cùng bắt đầu dần dần tán đi.
Mà đợi đến khi lôi vân tan hết, đỉnh núi cũng đã thấy ở xa xa bây giờ gần ngay trước mắt.
"Cuối cùng là sống qua tới!"
Diệp Trần mừng rỡ không thôi, nếu lại tiếp tục bị hành hạ tiếp như thế, hắn thật không biết mình còn có thể chống đỡ được bao lâu.
Ngay vào lúc Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm:
Ầm ầm!
Trọng lực gia trì gấp năm vạn lần kia vào thời điểm này đột nhiên biến mất.
Diệp Trần bước ra một bước, thu lực không kịp cả người nhất thời giống như đạn pháo, trực tiếp bắn ra ngoài!
Trọn vẹn bắn bay đến vài trăm mét trên không trung, trong nháy mắt thì đã đi tới không trung trên đỉnh núi, sau đó thì nặng nề rơi xuống.
"Phù phù!"
Trên đỉnh núi lại là một mảnh hồ nước:
Trong hồ nước, óng ánh trong suốt, thậm chí tản ra ánh sáng rạng rỡ, hiển nhiên đây không phải là hồ nước bình thường.
Cả người Diệp Trần rơi vào bên trong hồ nước, trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu cuối cùng mới phản ứng lại, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại choáng váng, mặt mũi đầy vẻ chấn kinh:
"Lại là Cửu Thiên Tiên lộ! Hơn nữa cả một cái hồ a! Thủ bút này không khỏi cũng quá lớn đi!"
Phải biết, Cửu Thiên Tiên lộ này chính là thần vật chữa thương mà thiên hạ hiếm có, dù chỉ là một giọt cũng có công hiệu khởi tử hồi sinh!
Cho dù là nhóm cự phách đứng đầu nhất toàn bộ Tu Chân giới kia, nội tinh phong phú như bát đại tiên môn kia chỉ sợ cũng sẽ không có quá nhiều hàng tồn.
Mà bây giờ, ở chỗ này lại có trọn vẹn nguyên cả một cái hồ nước Cửu Thiên Tiên lộ a!
Dù là Diệp Trần ở kiếp trước là một đời Cuồng Đế, có cái cảnh tượng gì mà chưa từng gặp qua mà cũng cảm thấy vô cùng rung động.
"Chẳng lẽ Hạo Thiên đại đế khi còn sống này lại dùng Cửu Thiên Tiên lộ tới tắm rửa hay sao? Cũng quá trâu bò chút đi a!"
Xì xì xì ~~
Ngay vào lúc Diệp Trần khiếp sợ không gì sánh nổi, thần lực của Cửu Thiên Tiên lộ đã bắt đầu tự động tẩm bổ thân thể.
Gần như chủ dùng một lát công phu, cỗ thân thể tả tơi này của Diệp Trần đã lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khép lại!
Không đến mười phút, vốn Diệp Trần đã trở thành một cây than cốc hình người đã khôi phục lại diện mạo như cũ, chẳng những tóc mọc ra một lần nữa, làn da so với trước đó càng thêm trắng nõn, quả thực giống như mỹ ngọc!
Hơn nữa, Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, thương thế của mình chẳng những đã khỏi hoàn toàn mà ngay cả cường độ nhục thân cũng tiến bộ hơn rất nhiều so với trước đó!
Thậm chí không biết lúc nào, phong ấn trong đan điền cũng được giải trừ đi mấy phần.
Diệp Trần lúc này tu vi cũng đã khôi phục đến cảnh giới Nguyên Anh.
"Không hổ là Cửu Thiên Tiên lộ! Đáng tiếc ở chỗ này không thể sử dụng pháp bảo, bằng không ta nhất định phải mang đi toàn bộ những tiên lộ này!"
Diệp Trần âm thầm tiếc hận:
Ông ~~
Một đạo lực lượng quy tắc quen thuộc, xuất hiện lần nữa ở xung quanh Diệp Trần, bao khỏa hắn vào trong đó, sau đó thì mang hắn rời khỏi tầng tinh vực thứ sáu.
Rầm rầm!
Sau khi không gian dao động một trận:
Sau một khắc, Diệp Trần đã đi tới một nơi xa lạ mới:
"Đây chính là tầng tinh vực thứ bảy sao? Không biết cửa ải ở đây là khảo nghiệm cái gì?"
Đang tải...
Bình luận facebook