• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (8 Viewers)

  • Chương 831-835

Chương 831 Đoạt vị

Chỉ thấy người đến này, toàn thân áo trắng như tuyết, khí tức băng lãnh như sương, không phải Lạc Huyền Băng thì lại là ai?

Nếu như trước đó Diệp Trần không có gặp được Lạc Huyền Băng, lúc này thấy được nàng thì tự nhiên không cảm thấy có cái gì kỳ quái.

Thế nhưng là hắn rõ ràng nhớ kỹ, trước đó ở tầng tinh vực thứ tư, Lạc Huyền Băng thế nhưng là bản thân bị trọng thương, mất rất nhiều thời gian, bây giờ thế mà còn có thể trở thành người thứ ba đi tới tầng tinh vực thứ bảy!

Không thể không nói, điều này thực có chút vượt quá ngoài ý liệu của Diệp Trần.

"Quả nhiên là Huyền Băng tiên tử! Như thế nào? Diệp huynh đệ, ngươi lần này nhưng là nhìn lầm a?"

Long Thần thấy là Lạc Huyền Băng thì lập tức một mặt đắc ý cười nói.

Diệp Trần mỉm cười không nói thêm gì, hắn chợt phát hiện cõ lẽ là bởi vì nguyên nhân trước đó đã cứu Lạc Huyền Băng, hắn dường như có vẻ hơi sững sờ trước người nữ nhân này, thiên phú của nàng rất cao, hiển nhiên so với hắn tưởng tượng còn phải lợi hại hơn!

Chỉ chốc lát công phu, Lạc Huyền Băng đã bay tới trước mặt, nhìn thấy Long Thần, nàng ta cũng không có cảm thấy quá kỳ quái, tuy nhiên nhìn thấy Diệp Trần ở một bên thì ngay lập tức hơi sững sờ, sau đó thì trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ vô cùng ngạc nhiên.

Thậm chí, phải so với Diệp Trần khi thấy được nàng còn có chấn kinh hơn nữa!

Phải biết, lúc trước Diệp Trần không chỉ chữa thương cho nàng, ở tầng tinh vực thứ tư mất rất nhiều thời gian, hơn nữa cuối cùng còn tặng yêu đan cho nàng ta.

Lại thêm ở tầng tinh vực thứ năm thứ sáu, vận khí của nàng coi như không tệ giúp đền bù lại khoảng thời gian đã mất đi, vốn cho rằng tốc độ của mình đã rất nhanh, lại tuyệt đối không ngờ rằng, Diệp Trần thế mà lại còn đến tầng tinh vực thứ bảy trước cả nàng!

Long Thần ở một bên lại làm sao biết được chuyện lúc trước của Lạc Huyền Băng và Diệp Trần, nhìn thấy Lạc Huyền Băng một bộ trợn mắt há hốc mồm còn tưởng rằng là bởi vì Diệp Trần đoạt mất vị trí thứ hai của nàng ta, nhịn không được trêu chọc nói:

"Huyền Băng tiên tử, có người đoạt vị trí thứ hai của ngươi, ngươi đã không còn gì muốn nói sao?"

Nghe được lời này của Long Thần, Lạc Huyền Băng lúc này mới từ trong khiếp sợ trước đó khôi phục lại, thản nhiên nói:

"Thật sự là hắn lợi hại hơn ta, ta thua tâm phục khẩu phục!"

Nói xong lời này, thân thể Lạc Huyền Băng nhoáng một cái đi thẳng tới đạo tràng tu luyện ở trên đài cao cuối cùng kia, một mặt bình tĩnh ngồi xếp bằng xuống.

Long Thần lập tức trừng hai mắt một cái, giống như nghe được chuyện khó có thể tin, nhịn không được thất thanh nói:

"Không phải chứ! Huyền Băng tiên tử vẫn luôn tâm cao khí ngạo, thế mà lại nhận thua dễ dàng như vậy? Quả thực không thể tưởng tượng nổi a!"

Sau khi Lạc Huyền Băng đến, ba khu đạo tràng tu luyện trên đỉnh cao nhất đã được chiếm hết toàn bộ.

Lại qua một lát:

Ầm ầm!

Sau khi ở nơi xa có một tiếng rung động mạnh vang lên, lại có người bước vào tầng tinh vực thứ bảy.

Long Thần lại nhìn về phía Diệp Trần một lần nữa, cười nói:

"Diệp huynh đệ, lần này, ngươi còn cảm thấy là Yến Cuồng Sinh sao?"

Diệp Trần suy nghĩ một chút, gật đầu một cái:

"Đúng!"

Long Thần không thể không lắc đầu một trận, cười nói:

"Diệp huynh đệ, tuy rằng ta không biết vì sao ngươi coi trọng Yến Cuồng Sinh như thế? Tuy nhiên ta cần phải nói cho ngươi, Yến Cuồng Sinh này và Vân Phá Thiên tuy rằng ở trên bảng Thiên Kiêu vẻn vẹn chỉ thua kém một cái thứ tự nhưng chính là một cái thứ tự này, có lúc lại là một cái khoảng cách mà vĩnh viễn không cách nào vượt qua!"

Long Thần vừa mới nói ra lời này thì Lạc Huyền Băng ở một bên bỗng nhiên lạnh lùng nói:

"Lời này của Long sư huynh là nói ta sao? Dựa theo ý tứ của ngươi, Lạc Huyền Băng ta đời này mãi mãi cũng không cách nào vượt qua được ngươi rồi?"

Long Thần hơi khựng lại, sao đó thì lập tức cực kỳ lúng túng, vội vàng cười nói:

"Băng Huyền tiên tử hiểu lầm! Ta không phải có ý tứ đó! Ta chẳng qua là cảm thấy lấy tu vi của Yến Cuồng Sinh bây giờ có lẽ còn chưa đủ vượt qua Vân Phá... cái gì!"

Long Thần còn chưa nói xong thì cái bóng người ở đằng xa kia đã xuất hiện vào trong tầm mắt của ba người.

Chờ khi nhìn thấy rõ ràng dung mạo của người này thì Long Thần lập tức ngây ngẩn cả người.

Không nghĩ tới, người thứ tư đến tầng tinh vực thứ bẩy bỗng nhiên chính là Yến Cuồng Sinh!

"Cái này..."

Long Thần lập tức trợn tròn mắt.

Trong nháy mắt, Yến Cuồng Sinh kia đã chạy tới trước mặt ba người, quét mắt qua trên thân ba người một cái, cuối cùng ánh mắt gắt gao rơi vào trên người Diệp Trần, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vô cùng kinh ngạc, hắn ở đằng xa nhìn thấy ba người, vốn cho rằng chính mình lại rơi xuống vị trí thứ tư lại tuyệt đối không ngờ rằng, ngoại trừ Long Thần và Lạc Huyền Băng ra, người thứ ba này thế mà không phải là Vân Phá Thiên!

"Ồ! Ngươi không phải là tiểu tử họ Diệp kia sao? Ngươi thế mà còn tới trước so với ta? Điều này sao có thể!"

Trước đó hắn từng tận mắt nhìn thấy tình cảnh giao thủ giữa Diệp Trần và Tuyệt Vô Địch, cũng không có để hắn vào trong mắt, làm sao cũng không nghĩ tới, bây giờ thế mà lại có thể ép chính mình!

Diệp Trần nghe khẩu khí vô lễ của hắn cũng lười đi để ý tới hắn, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không có nhấc một chút.

Yến Cuồng Sinh thấy thế thì ngay lập tức nổi giận:

"Tiểu tử! Lão tử nói chuyện với ngươi đó! Ngươi là không nghe thấy sao? Nếu như thức thời thì ngoan ngoan lăn xuống dưới đi, vị trí này không phải ngươi có thể được!"

Sau khi Yến Cuồng Sinh khẳng định Diệp Trần là gặp vận may cho nên mới có thể đi tới tầng tinh vực thứ bảy này trước hắn một bước, để hắn ta phải chịu thua một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, bất kể như thế nào thì hắn cũng không chịu đựng được.

Không đợi Diệp Trần mở miệng, Lạc Huyền Băng ở một bên bỗng nhiên lạnh giọng nói:

"Yến Cuồng Sinh! Nếu như ngươi dám động hắn, hỏi trước Tuyệt Tình kiếm của ta một chút xem có đáp ứng hay không!"

Oanh!

Lạc Huyền Băng vừa mới thốt ra lời này thì ba người còn lại lập tức tất cả đều ngây ngẩn cả người, nhất là Long Thần và Yến Cuồng Sinh, thậm chí cũng có chút hoài nghi vào lỗ tai của mình có phải là đã xảy ra vấn đề rồi hay không?

Huyền Băng tiên tử vẫn luôn lãnh khốc tuyệt tình, thế mà cũng ra mặt thay người? Hơn nữa còn là một nam nhân!

Ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, phản ứng của Lạc Huyền Băng vậy mà lại kịch liệt như thế!

Thật ra thì, ngay cả chính Lạc Huyền Băng cũng không nghĩ tới, lúc nàng ta vừa mới nói ra lời nói đó, gần như là thốt ra, hoàn toàn không có dùng tới đầu óc, loại tình huống này còn chưa bao giờ xảy ra ở trên người nàng!

"Ta, ý của ta là...Yến Cuồng Sinh, ngươi chớ có cố tình gây sự!"

Lạc Huyền Băng không giải thích còn tốt, cái giải thích này ngược lại càng tô càng đen.

Yến Cuồng Sinh trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu, bỗng nhiên cười lạnh, nói:

"Trước đó ở tinh cầu Sơ Thủy, ta đã cảm thấy không thích hợp!"

"Người người đều nói, nữ đệ tử Tuyền Tình cư, ai cũng thuần khiết như ngọc, Huyền Băng tiên tử càng là nhìn nam nhân thiên tài như không nhìn, bây giờ xem ra tin đồn có sai a!"

"Thế nào? Chẳng lẽ tiểu tử này là nhân tình của ngươi? Bằng không vì sao mà ngươi hết lần này đến lần khác che chở cho hắn?"

Hoắc!

Lạc Huyền Băng nghe được điều này thì lập tức tức giận đến lồng ngực đều muốn nổ tung, đột nhiên đứng dậy:

"Ngươi! Ngươi nói bậy bạ!!"

Yến Cuồng Sinh nhìn thấy Lạc Huyền Băng nổi giận, khóe miệng không thể không có chút co lại, đối với nữ nhân này, hắn vẫn tương đối kiêng kỵ, vội vàng lại cười làm lành nói:

"Đúng đúng đúng! Ta nói bậy bạ, Huyền Băng tiên tử với tiểu tử này không có quan hệ gì, vậy thì không nên nhúng tay vào chuyện giữa chúng ta, bằng không khó tránh khỏi khiến người hoài nghi a!"

"Ngươi!"

Lạc Huyền Băng lập tức có chút không phản bác được.
Chương 832 Đao thế!

Yến Cuồng Sinh dùng lời nói này ép Lạc Huyền Băng không còn lời nào để nói, lúc này mới nhìn về phía Diệp Trần ở một bên, một mặt giễu cợt nói:

"Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi chỉ biết trốn ở sau lưng nữ nhân vẫy đuôi mừng chủ thôi sao?"

"Vị trí này, vốn chính là của cường giả, coi như ta không đoạt với ngươi, đợi chút nữa chắc chắn cũng sẽ có những người khác tới đoạt với ngươi!"

"Tuy nhiên xem ở trên thể diện của Băng Huyền tiên tử ngươi cũng đừng có nói bản công tử không cho ngươi cơ hội!"

"Mười chiêu! Chỉ cần ngươi có thể đỡ được mười chiêu của ta! Bản công tử sẽ tặng vị trí này cho ngươi, ngươi có dám ứng chiến không?"

Yến Cuồng Sinh tuy rằng không hiểu rõ lắm, Diệp Trần và Lạc Huyền Băng là có quan hệ như thế nào, thế nhưng có thể để cho Lạc Huyền Băng ra mặt thì hiển nhiên quan hệ của hai người không cạn.

Hóa ra dựa theo bản ý của hắn là muốn trực tiếp diệt tiểu tử này đi, lại hoặc là bức bách hắn bóp nát ngọc giản, cho tiểu tử này lắn ra khỏi Mê La Tinh Hải, cũng loại bỏ một mối nguy hiểm tiềm ẩn.

Thế nhưng là bây giờ, biết quan hệ giữa Diệp Trần và Lạc Huyền Băng, hắn tự nhiên không còn dám làm như vậy, cho nên mới đưa ra mười chiêu ước hẹn này.

Chỉ cần hắn thắng tiểu tử này một cách quang minh chính đại thì coi như Lạc Huyền Băng cũng không thể nói gì hơn.

Diệp Trần tự nhiên hiểu rõ ý đồ của Yến Cuồng Sinh, khóe miệng không thể không hơi nhếch lên, đồng thời bàn tay vỗ trên mặt đất một cái, cả người ngay lập tức bay lên trời cao tới đứng ở trên không trung đối mặt với Yến Cuồng Sinh ở dưới đất, nhàn nhạt mở miệng nói:

"Ngươi muốn chiến, vậy thì chiến!"

Yến Cuồng Sinh thấy Diệp Trần đáp ứng dứt khoát như thế thì hai mắt lập tức khẽ híp một cái:

"Hảo tiểu tử! Bản công tử thật đúng là càng ngày càng thích ngươi!"

"Đã như vậy, vậy thì tới đón chiêu thứ nhất của ta đi!"

Giọng nói rơi xuống, dưới chân Yến Cuồng Sinh giẫm một cái, cả người bay lên cao hơn trăm mét, sau đó lấy chưởng làm đao hướng Diệp Trần hung hăng bổ xuống:

"Cuồng Đao quyết thức thứ nhất, Toái Sơn Hà!"

Ầm ầm!

Tu vi của Yến Cuồng Sinh này cũng đã ngôi phục tới cảnh giới Nguyên Anh, tuy rằng so với Diệp Trần thì kém hơn một chút, nhưng là uy lực một đao này của hắn cho dù là cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong bình thường, thậm chí là cao thủ Hóa Thần sơ kỳ, chỉ sợ cũng không thể coi như không quan trọng!

Lạc Huyền Băng quan chiến ở một bên nhìn thấy cảnh này thì trong lòng lập tức xiết chặt, trên gương mặt lãnh đạm xinh đẹp hiện ra vẻ khẩn trương.

Tuy rằng Diệp Trần trước đó ở tầng tinh vực thứ tư đã từng hành hung Vân Phá Thiên để cho Lạc Huyền Băng lưu lại một cái ấn tượng khắc sâu.

Tuy nhiên lúc đó, Vân Phá Thiên chỉ có tu vi cảnh giới Trúc Cơ tầng năm mà Diệp Trần xác thực là cảnh giới Kim Đan, ở trên tu vi có ưu thế tuyệt đối!

Mà bây giờ, sau khi đến tầng tinh vực thứ bảy, tu vi của mọi người đều đã sàn sàn nhau, ưu thế về tu vi của Diệp Trần tự nhiên là không còn sót lại chút nào.

Mà ở loại tình huống này, Diệp Trần sẽ còn là đối thủ của Yến Cuồng Sinh sao?

Dù sao, đối phương thế nhưng là tồn tại xếp hạng thứ tư trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu! Cho dù chỉ có cảnh giới Nguyên Anh nhưng cũng đủ để chống lại với cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ, hơn nữa không rơi vào thế hạn phong!

Nếu mà so sánh, Long Thần ở một bên thì lại một mặt lạnh nhạt, thay vào đó đối với biểu hiện căng thẳng của Lạc Huyền Băng càng ngày càng cảm thấy tò mò, ung dung mở miệng nói:

"Yên tâm đi! Tiểu tử kia không có thua dễ dàng như vậy đâu!"

Trong khi nói chuyện, một đao bá khí kia của Yến Cuồng Sinh đủ để bổ trời xanh, vỡ vụn núi sông, đã hướng đỉnh đầu của Diệp Trần bổ xuống.

Vẻ mặt Diệp Trần tỏ ra lạnh nhạt, vẻ mặt không buồn không vui, chỉ có khóe miệng hơi nhếch lên, thấp giọng lẩm bẩm nói:

"So đao pháp sao? Vậy thì như ngươi mong muốn!"

Ngay vào lúc một đao bá khí kia sắp rơi vào trên đỉnh đầu của hắn, Diệp Trần cũng như vậy lấy chưởng làm đao, trực tiếp bổ ngang ra ngoài!

Ầm ầm!

Hại đạo đao mang kinh người hung hăng va chạm vào nhau phát ra một tiếng nổ vang rung trời, ngay cả không gian xung quanh cũng lập tức bị bóp méo.

Bạch bạch bạch!

Hai đạo đao mang kinh người sau khi va chạm vào nhau, chẳng mấy chốc thì tiêu tán thành vô hình, tuy nhiên Yến Cuồng Sinh kia lập tức cảm nhận được một cỗ lực phản chấn cường đại, cả người ở trên không trung không thể không lùi lại liên tiếp bảy tám bước mới đứng vững lại thân hình.

Mà đổi thành Diệp Trần ở một bên lại không hề động một chút nào!

"Cái gì!!"

Hai mắt của Yến Cuồng Sinh lập tức trợn lên thật lớn, quả thực không thể tin được kết quả này.

Hai người giao thủ lần đầu, hắn thế mà rơi vào hạ phong, hơn nữa đối phương dùng thế mà còn là đao pháp mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo!

Ngay cả hai người Long Thần và Lạc Huyền Băng ở đằng sau cũng đều cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

"Yến Cuồng Sinh vừa rồi thi triển Cuồng Đao quyết, thế nhưng là đao pháp Thần cấp danh chấn toàn bộ Tu Chân giới, tuy rằng hắn lấy chưởng làm đao, uy lực suy giảm đi nhiều, thế nhưng cỗ đao ý kia lại là thực sự! Không nghĩ tới Diệp huynh đệ này trình độ ở trên đao pháp thế mà một chút cũng không kém Yến Cuồng Sinh!"

Long Thần cảm thán một câu từ đáy lòng.

Lạc Huyền Băng ở một bên đầu tiên là một mặt vẻ mừng rỡ, sau đó long mày lại hơi nhíu lại, nói khẽ:

"Vừa rồi Yến Cuồng Sinh rõ ràng là khinh địch! Thực lực của người này, nhưng xa xa không phải chỉ có như vậy!"

Long Thần nghẹ gật đầu, có chtú tán đồng nói:

"Không sai! Vẻn vẹn lấy đao pháp mà nói, Yến Cuồng Sinh ở trong mười người chúng ta, khẳng định là mạnh nhất, không ai có thể vượt qua hắn, Diệp huynh đệ nếu như tiếp tục so đấu đao pháp với hắn mà nói thì chỉ sợ phải ăn thiệt thòi!"

Trong khi hai người đang nói chuyên, Yến Cuồng Sinh thì đang xấu hổ giận dữ đan xen, đã lần nữa giơ lên chưởng đao, sử xuất chiêu thứ hai.

"Cuồng Đao quyết thức thứ hai, Vẫn Tinh Thần!"

Yến Cuồng Sinh lấy chưởng làm đao, bổ xuống một lần nữa:

Rầm rầm rầm!

Ngay lập tức ở trên trời cao giống như lập tức xuất hiện vạn đạo đao mang, một đao tiếp nối một đao hướng về phía Diệp Trần ở phía dưới mà bổ xuống:

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, cũng lấy chưởng làm đao, ở trên khoảng không trên đầu của mình vẽ một vòng tròn.

Phanh phanh phanh!

Trên dưới quanh người Diệp Trần lập tức cũng hiện ra từng đạo đao mang, giống như một cái tấm chắn rất lớn vừa vặn cản lại một kích cường đại kia của đối phương.

"Ừm?"

Yến Cuồng Sinh rõ ràng cũng không nghĩ tới, Diệp Trần chẳng những đỡ được tiến công sắc bén của hắn, hơn nữa lại lấy đao pháp đối đao pháp, hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong!

"Lại đến!!"

Yến Cuồng Sinh hét lớn một tiếng, lập tức lại liên tiếp mấy đao hạ xuống.

Mà Diệp Trần thì lại một mặt bình tĩnh, toàn bộ đều là gặp chiêu phá chiêu, thế mà đều cản lại được, đừng nói là bị thương, thậm chí từ đầu đến cuối, thân thể cũng không có nhúc nhích một chút nào, vẫn vững vàng đứng ở trên không trung, giống như một cây Định Hải Thần Châm, mặc cho Yến Cuồng Sinh công kích như thế nào, hắn đều lù lù bất động.

Đến lúc này, Yến Cuồng Sinh đã công liền một hơi bảy chiêu, trên mặt cuối cùng cũng dần dần thu hồi vẻ coi thường, bắt đầu trở nên vô cùng nghiêm túc:

"Hảo tiểu tử! Ta thừa nhận là ra coi nhẹ ngươi! Dám so đấu đao pháp với ta? Vậy bản công tử sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì mới thật sự là đao pháp tuyệt thế!!"

"Cuồng Đao quyết thức thứ sáu, Tung Quan Thiên Địa!"

Ầm ầm!

Sau khi giọng nói này của Yến Cuồng sinh rơi xuống, phía trên bàn tay của hắn giống như đột nhiên xuất hiện một cái đao lớn sáng chói, dài tới mấy ngàn mét, dường như nối liền trời và đất lại với nhau!

Phảng phất vào đúng lúc này, ở giữa thiên địa, chỉ có một đao này!

"Đây là...Đao thế! Không nghĩ tới a, đao pháp của Yến Cuồng Sinh thế mà đã đạt tới trình độ như thế rồi! Trước đó ta thật đúng là xem nhẹ người này!"

Long Thần ở đằng xa sau khi thấy cảnh này thì vẻ mặt lập tức trở nên kinh ngạc, không thể không nghẹn ngào lẩm bẩm nói.
Chương 833 Át chủ bài của Yến Cuồng Sinh

Mà Lạc Huyền Băng càng là ngay lập tức đột nhiên đứng dậy, một khi phát hiện tình huống không đúng thì chuẩn bị tùy thời đi lên cứu Diệp Trần.

Đao thế!

Đây cảnh giới đao pháp cao hơn một tầng so với đao ý!

Yếu Cuồng Sinh thi triển ra đao pháp trước đó, vẻn vẹn chỉ là bao hàm một đạo đao ý, mà bây giờ một đao này lại đã bao hàm đao thế, một đạo đao khí giống vậy, uy lực chỉ sợ tăng lên không chỉ mười lần!

Vô luận là đao pháp, kiếm pháp hay là thương pháp, các loại binh khí chi đạo, đại thể đều bao quát ba tầng cảnh giới theo thứ tự là ý, thế và vực!

Người bình thường, cố gắng cả đời ngay cả cánh cửa cảnh giới đao ý chỉ sợ cũng không chạm tới chứ đừng nói gì tới cảnh giới còn cao thâm hơn cả đao ý là đao thế và đao vực!

Tuổi Yến Cuồng Sinh còn trẻ mà đã lĩnh ngộ được cảnh giới đao thế, hoàn toàn chính xác không phụ danh tiếng thiên kiêu.

"Tiểu tử! Bây giờ nếu như ngươi nhận thua thì còn kịp! Bằng không bản công tử hạ một đao kia xuống, ngươi chỉ sợ khó giữ được cái mạng nhỏ này!"

Yến Cuồng Sinh tay cầm đao khổng lồ sáng chói, vẻ mặt treo lên một nụ cười tự tin, giống như chiến thần ở trên trời cao nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới, như thể nhìn xuống con kiến hôi.

Hắn vốn không muốn lộ lá bài tẩy này của chính mình sớm như vậy, thế nhưng trước đó bị một đao của Diệp Trần bức lui, để hắn cảm nhận được vô cùng nhục nhã, thế là bất chấp tất cả.

Không nghĩ tới, Diệp Trần cười lạnh, ngẩng đầu nhìn Yến Cuồng Sinh ở trên không trung một cái, trên mặt mang một vệt vẻ đùa cợt nhàn nhạt:

"Chẳng qua chỉ là đao thế mà thôi, rất lợi hại phải không?"

Nói xong lời này, Diệp Trần bỗng nhiên chậm rãi nhắm hai con ngươi lại, không nói thêm gì nữa.

Yến Cuồng Sinh lập tức sững sờ, ngay cả Long Thần và Lạc Huyền Băng đang quan chiến ở đằng xa, cả hai cũng đều vô cùng ngạc nhiên.

Hiển nhiên cũng nghĩ mãi mà không hiểu, Diệp Trần đang làm cái trò gì?

Yến Cuồng Sinh chờ giây lát, lập tức bắt đầu có chút không kiên nhẫn:

"Tiểu tử! Ngươi đến cùng có nhận thua hay không?"

Diệp Trần vẫn như cũ nhắm chặt hai mắt lại, hơn nữa không nói lời nào, giống như là ngu ngốc.

"Ngươi đã muốn chết, vậy thì bản công tử thành toàn cho ngươi!!"

Thấy Diệp Trần mặc xác chính mình, Yến Cuồng Sinh dưới cơn tức giận cũng không kịp nhớ tới Lạc Huyền Băng còn đang ở một bên, trực tiếp thao túng đao khổng lồ sáng chói trong tay hướng Diệp Trần ở phía dưới hung hăng chém xuống!

"Không được!"

Hai con ngươi của Lạc Huyền Băng lập tức trừng một cái, nhịn không được muốn tiến lên cứu, không nghĩ tới lại bị Long Thần ở một bên ngăn lại:

"Đừng nóng vội! Tin tưởng ra, Diệp huynh đệ không có chết dễ dàng như vậy đâu!"

"Tránh ra!"

Lạc Huyền Băng khẩn trương, thế nhưng sau khi Long Thần cản lại, một đao không lò sáng chói trong tay của Yến Cuồng Sinh kia cũng đã rơi xuống.

Ngay vào lúc này:

Ầm ầm!

Trên người Diệp Trần đột nhiên dâng lên một đạo đao mang sáng chói, xông lên tới tận trời cao!

Chỉ nói về khí thế vậy mà tuyệt không kém hơn Yến Cuồng Sinh bao nhiêu!

"Cái gì!!"

Nhìn thấy cảnh tượng bất ngờ này, Long Thần và Lạc Huyền băng, cả hai lập tức đều trợn mắt há hốc mồm.

"Đao thế! Hắn thế mà cũng lĩnh ngộ được đao thế? Chẳng lẽ là mới vừa rồi..."

Yến Cuồng Sinh càng là mặt mui đầy vẻ khó tin:

"Không có khả năng! Đây không có khả năng!!"

Hắn vì lĩnh ngộ đao thế, thế nhưng là hao phí thời gian tới tận mười năm gần đây!

Tiểu tử này chỉ là nhắm mắt một lúc vậy mà ở trên cảnh giới đao pháp liền đã đuổi kịp hắn, điều này làm cho hắn làm sao có thể chấp nhận? Ầm ầm!

Hai đạo đao mang sáng chói ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau.

Bành!

Không gian xung quanh lập tức bị hai đạo đao mang kinh khủng va chạm vào nhau này mà rõ ràng vỡ ra.

Bạch bạch bạch!

Diệp Trần liên tiếp lùi lại mấy bước mà Yến Cuồng Sinh cũng lùi lại hai ba bước bởi vì Yến Cuồng Sinh là bên tấn công, Diệp Trần cuối cùng vội vàng xuất thủ cho nên hai chiêu này của hai người không sai biệt lắm coi như là lực lượng ngang nhau.

"Không có khả năng! Đây không có khả năng!!"

Sau khi Yến Cuồng Sinh đứng vững thân hình thì lại lập tức hô to lên.

Hắn vẫn luôn tự nhân trình độ trên đao pháp của mình ở bên trong thế hệ tuổi trẻ là chưa từng có đối thủ, cho dù là Long Thần đứng đầu bảng Thiên Kiêu chỉ nói về đao pháp cũng không có cách nào đánh đồng với hắn.

Nhưng là bây giờ, Diệp Trần thể hiện ra trình độ đao pháp thế mà hoàn toàn không kém gì hắn!

Hơn nữa, nếu như cân nhắc đến tu vi và tuổi tác của Diệp Trần, thậm chí thiên phú ở trên đao pháp còn xa xa vượt qua hắn!

Thứ mà chính mình vẫn luôn đáng tự hào nhất, bỗng nhiên bị người lập tức nghiền ép, điều này làm cho Yến Cuồng Sinh thực sự không thể nào tiếp thu được.

Hắn lại làm sao biết được rằng, Diệp Trần kiếp trước từng là tồn tại đứng ở trên đỉnh cao của Tu Chân giới, tuy rằng chủ tu không phải là đao pháp chi đạo thế nhưng trình độ ở trên đao pháp cũng không kém, thậm chí cũng đã vượt qua cảnh giới đao vực, đạt đến cảnh giới càng cao hơn!

Chỉ có điều, tu vi bây giờ của hắn có hạn, cảnh giới cao hơn căn bản là không có cách nào thi triển ra mà thôi.

Mà chỉ là cảnh giới đao thế mà thôi, hắn chỉ cần tìm lại loại cảm giác này thì tự nhiên có thể dễ dàng thi triển đi ra.

"Không!!"

Yến Cuồng Sinh lần nữa rống lớn một tiếng, bên trong hai con ngươi hiện ra thần sắc khó có thể tin nổi:

"Ta không tin! Ta tuyệt không tin tưởng!!"

Ầm ầm!

Trên người Yến Cuồng Sinh đột nhiên sinh ra một cỗ sát khí cường đại:

"Cuồng Đao quyết thức thứ bảy, Quỷ Khốc Lang Hào!!"

Ầm ầm!

Không biết có phải là bị khí tức của Yến Cuồng Sinh biến hóa mà ảnh hưởng hay không, đao mang chói sáng kia trong tay của Yến Cuồng Sinh đột nhiên biến thành màu đỏ thắm quỷ dị, thậm chí hiện ra một cỗ khí tức tà ác.

Hơn nữa, một tiếng giống như quỷ khóc sói gào từ bên trong đạo đao mang quỷ dị này phát ra, truyền ra xa xa bên ngoài, vang vọng thật lâu không thôi.

"Không được!!"

Long Thần ở đằng xa thấy cảnh này thì lập tức nghẹn ngào mở miệng nói:

"Nghe nói Cuồng Đoa quyết này từ trăm vạn năm trước xuất ra dưới tay một vị đại năng ma đạo, sau kho được cao nhân tiền bối của Thái Huyền tông cải thiện, quy nạp về chín chiêu, trở thành một loại đao pháp Thần cấp! Chỉ có điều, nghe nói, sáu thức đầu coi như bình thường mà ba thức cuối cùng, một chiêu so một chiêu quỷ dị tà môn, Thái Huyền tông vẫn luôn cấm chế môn hạ đệ tử tự ý tu luyện, không nghĩ tới Yến Cuồng Sinh này, hắn thế mà lại học được..."

Nghe được lời giản thích của Long Thần, Lạc Huyền Băng cũng đã biến sắc, mắt thấy một đao kia rơi xuống, lúc này nàng muốn xuất thủ cứu giúp hiển nhiên đã không tới kịp!

Ầm ầm!

Đao mang của hai người lại hung hăng va chạm vào nhau một lần nữa!

Răng rắc!

Đạo đao mang kia trong lòng bàn tay của Diệp Trần lại bị một đao của Yến Cuồng Sinh chém làm hai nửa, tuy nhiên thế đi cũng không giảm, hướng Diệp Trần ở phía dưới hung hăng bổ xuống.

"Chết đi!!"

Hai mắt Yến Cuồng Sinh đỏ ngầu, như là tẩu hỏa nhập ma, mặt mùi đầy vẻ dữ tợn.

"Diệp Trần!!"

Lạc Huyền Băng thấy cảnh này thì lập tức kinh hô một tiếng, lập tức phi thân vọt tới, chỉ tiếc rõ ràng là có chút không còn kịp nữa rồi.

Oanh!

Đạo đao mang kia lộ ra khí tức tà ác hung hăng chém rụng xuống tới!

Mà Diệp Trần vậy mà không có động chút nào, thay vào đó lại giơ hai tay lên, hai tay giao thoa với nhau ngăn cản đi lên.

"Ngu ngốc!!"

Thấy cảnh này, Long Thần lập tức âm thầm lắc đầu.

Yến Cuồng Sinh sử xuất ra một đao tà ác này, cho dù là hắn cũng không dám coi như không quan trọng, Diệp Trần thế mà định dùng hai tay ngăn cản, hắn chẳng lẽ là muốn tìm cái chết hay sao?

Oanh!

Đao mang tà ác màu đỏ thắm, hung hăng chém xuống ở trên cánh tay Diệp Trần!
Chương 834 Hủy diệt quy tắc

Mà cùng lúc đao mang rơi xuống, khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Diệp Trần đột nhiên bộc phát ra một đạo ánh vàng sáng chói!

"Kim Giáp Hộ Thân!"

"Thiên Tằm thánh y!"

"Lưu Ly Kim Thân!"

Ở trong chớp mắt, Diệp Trần vậy mà lấy tất cả thuật phòng ngự của chính mình ra, tất cả đều một mạch xuất đi ra.

Oanh!

Trên người Diệp Trần đột nhiên dâng lên một cái lồng phòng ngự hình màu vàng kim.

Trên cánh tay xuất hiện một đôi giống như một bộ giáp màu vàng kim bảo vệ cánh tay.

Thiên Tằm thánh y ở bên trong Mê La Tinh Hải tuy rằng không cách nào sử dụng, nhưng cũng từ bên trong y phục của hắn hiện lên đi ra, ít nhất có thể giúp hắn ngăn cản một số tổn thương vật lý.

Oanh!

Đạo đao mang hiện ra khí tức tà ác kia cuối cùng vẫn là chém xuống trên cánh tay của Diệp Trần.

Dưới một cỗ lực trùng kích cường đai, Diệp Trần lập tức bay ngượ ra ngoài, huyết khí trong thể nội sôi trào, suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi!

Tuy nhiên cũng may, thương thế cũng không tính quá nặng, cánh tay mặc dù có chút lâm râm tê dại nhưng cũng không có gì đáng lo ngại.

"Cái gì? Hắn thế mà... cứng rắn chống đỡ được?"

Chẳng những Yến Cuồng Sinh thấy cảnh này, mặt mũi cũng đầy vẻ khó tin, ngay cả Long Thần ở đằng sau cũng là trợn mắt há hốc mồm.

Một đao vừa rồi của Yến Cuồng Sinh, nếu như hắn sử dụng thần thông huyết mạch Long tộc thì tự nhiên cũng có thể ngăn cản, thế nhưng Diệp Trần là một phàm nhân, vậy mà cũng có thể dùng nhục thân đối cứng, cái này có chút khó tin!

"Chờ một chút! Trên người hắn vừa rồi xuất hiện giáp vàng kim, hình như giống như là huyết mạch thần thông của Hoàng Kim Băng Giám Mãnh Tượng a? Làm sao lại xuất hiện ở trên người hắn? Quả nhiên là kỳ quái!"

Cùng lúc đó, thân hình của Diệp Trần mới vừa vặn đứng vững thân hình, Lạc Huyền Băng đã vọt tới trước mặt của hắn, mặt mũi đầy vẻ lo lắng:

"Diệp Trần, ngươi không sao chứ? Hắn có làm ngươi bị thương ở chỗ nào hay không?"

Diệp Trần mỉm cười, "Huyền Băng, ta không sao, hắn còn chưa thể gây tổn thương được cho ta!"

Oanh!

Yến Cuồng Sinh ở trên trời cao nghe được điều này thì trên khuôn mặt vốn là tràn ngập khiếp sợ lập tức dâng lên một cỗ sát ý nồng đậm:

"Tiểu tử! Đây là ngươi bức ta!"

"Cuồng Đao quyết thức thứ tám, Sát Thần Nhất Đao!!"

Yến Cuồng Sinh đang trong quá trình thi triển ra thức thứ bảy, cả người đã có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, dường như thần trí đã bắt đầu trở nên không quá bình thường, trên người đằng đằng sát khí.

Oanh!

Sau khi Yến Cuồng Sinh hét lớn một tiếng, một đạo đao mang sáng chói lần nữa xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn, hơn nữa lần này vậy mà biến thành màu đỏ tươi, so với một đao trước đó dường như càng tà ác hơn, càng sắc bén hơn!

Mà trường bào của Yến Cuồng Sinh không gió mà bay, tóc dài cũng đều biến thành màu đỏ, ngay cả hai con ngươi cũng hoàn toàn trở nên đỏ ngầu, gióng như sát thần hàng thế.

Mà ngay cả Lạc Huyền Băng nhìn thấy bộng dáng này của Yến Cuồng Sinh cũng không thể không hơi sững sờ, lập tức lách mình ngăn ở trước mặt Diệp Trần:

"Ngươi lui ra đằng sau! Ta tới đối phó hắn!"

Theo suy nghĩ của Lạc Huyền Băng, Yến Cuồng Sinh bây giờ rơi vào bên trong loại trạng thái này, cho dù là nàng cũng không có niềm tin tuyệt đối có thể đạp tan hoàn toàn, Diệp Trần chỉ sợ cũng càng không được.

Tuy rằng, trong nội tâm nàng cũng rất tò mò, trước đó Diệp Trần vì sao có thể dùng nhục thân chống lại thức thứ bảy của Yến Cuồng Sinh.

Thế nhưng là thức thứ tám trước mắt này, hiển nhiên so với thức thứ bảy trước đó càng tà ác hơn, càng cường đại hơn!

Coi như ngục thân của Diệp Trần cường hãn, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể chống đỡ được.

Không nghĩ tới, ngay vào lúc Lạc Huyền Băng chuẩn bị ra tay, Diệp Trần thế mà đã vọt ra ngoài, ngược lại hướng Yến Cuồng Sinh đón đầu xông tới.

"Ngươi bị điên rồi sao? Nhanh trở lại!"

Lạc Huyền Băng gấp đến không được, nhịn không được khẽ quát một tiếng.

Tuy nhiên, Diệp Trần giống như không có nghe được, lúc này đã vọt tới bên trong phạm vi ngàn mét của Yến Cuồng Sinh, bàn tay hơi nắm một cái, một đạo đao mang sáng chói lại xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn:

"Không biết tự lượng sức mình!!"

Hai mắt Yến Cuồng Sinh đã càng ngày càng đỏ ngầu, nhìn thấy Diệp Trần lại dám đi lên chịu chết, trên mặt lập tức hiện ra nụ cười tà ác dữ tợn, đồng thời còn mang thoe một chút đắc ý và kiêu ngạo:

"Không có ngươi có thể có thiên phú trên đao pháp chi đạo vượt qua ta! Tuyệt đối không có!!"

Trong khi nói chuyện, theo cánh tay của Yến Cuồng Sinh bỗng nhiên hạ xuống, đạo đao mang to lớn sáng chói màu đỏ tươi kia cũng hướng về phía Diệp Trần hung hăng chém đi xuống!

"Diệp Trần! Mau tránh ra!"

Lạc Huyền Băng ở đằng sau lập tức quát lớn một tiếng, đồng thời chuẩn bị tiến lên nghĩ cách cứu viện.

Tuy nhiên, ngay cào lúc này:

Ầm ầm!

Trên người Diệp Trần đột nhiên dâng lên một cỗ khí tức hủy diệt làm người sợ hãi!

Sau đó:

Ông ~~

Trên đỉnh đầu Diệp Trần đột nhiên xuất hiện một đạo đao mang màu xám vô cùng quỷ dị!

So sánh với đạo đao mang của Yến Cuồng Sinh kia thì đạo đao mang màu xám này dường như rất không đáng chú ý, vô luận là khí thế hay là hình thái đều rất bình thường, thậm chí cho người ta một loại cảm giác rất yếu đuối.

Tuy nhiên:

Chờ hai đạo đao mang ở trên không trung va chạm vào nhau:

Xì xì xì ~~

Đạo đao mang màu đỏ tươi mà Yến Cuồng Sinh sử xuất ra vậy mà giống như chuột gặp mèo, trong nháy mắt vỡ vụn ra!

Oanh!

Ở dưới tác dụng của lực lượng phản phệ, cả người Yến Cuồng Sinh trực tiếp ngã bay ra ngoài, đồng thời điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn.

Thấy cảnh này, lạc Huyền Băng lập tức ngây dại, Long Thần cũng sững sờ tại đương trường.

Yến Cuồng Sinh thì mặt mũi càng là đầy vẻ khó có thể tin, thậm chí cũng bắt đầu muốn nghi ngờ vào cuộc sống!

Cuồng Đao quyết thức thứ tám gần như đã là cấm thuật mạnh nhất của Thái Huyền tông, không phải vạn bất đắc dĩ, Yếu Cuồng Sinh nói cái gì cũng sẽ không tùy ý thi triển ra.

Vốn cho rằng đối phó một tên tiểu tử không có danh tiếng có lẽ dễ như trở bàn tay, thế nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, người bại lại chính là hắn!

Hơn nữa còn thua ở trên đao pháp mà chính mình cảm thấy tự hào nhất.

Thậm chí đáng buồn nhất chính là hắn vậy mà đều không biết, chính mình là bại như thế nào?

"Khí tức này...chẳng lẽ là hủy diệt quy tắc? Hắn thế mà...đã bắn giữ được lực lượng quy tắc?!!"

Ở đằng xa, Long Thần sửng sốt một lát bỗng nhiên nghẹn ngào một câu, hai mắt trợn lên thật lớn, lần đầu tiên hiện ra vẻ vô cùng vô cùng chấn kinh.

Lực lượng quy tắc!

Chính là lực lượng bản nguyên của thế giới này!

Đó là lực lượng duy nhất chỉ có Độ Kiếp đế quân mới có thể nắm giữ được a!

Tu vi thật sự của hắn, ngay cả cảnh giới Hóa Thần cũng không có đạt tới, thế mà đã nắm giữ lực lượng quy tắc?

"Chẳng lẽ...hắn là một vị siêu cấp đại năng nào đó truyền thế hay sao?"

Long Thần càng nghĩ càng cảm thấy buồn bực, trong đầu độ nhiên tung ra một đao ý nghĩ kinh người, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ chấn kinh lập tức càng ngày càng nồng đậm.

Lạc Huyền Băng tuy rằng cũng không có nhìn ra, bên trong đạo đao mang này của Diệp Trần vậy mà bao hàm lực lượng quy tắc, thế nhưng là nàng ta có một loại trực giác, một đoa kia của Diệp Trần nếu như đổi lại là nàng ta chỉ sợ cũng không tiếp nổi!

Bởi vì, nàng ta có thể từ bên trong một đao kia cảm nhận được một cỗ cảm giác uy hiếp mạnh mẽ.

Còn về Yến Cuồng Sinh, tuy rằng cũng có loại cảm giác này, thế nhưng là bây giờ đển hắn nhận thua hoặc là đầu hàng, hắn đều có chút khó mà mở miệng.

Lúc trước hắn còn thề son sắt, muốn ở trong vòng mươi chiêu giải quyết được đối phương, kết qua bây giờ mới thi triển đến chiêu thứ tám, hắn gần như đã lấy ra thủ đoạn cuối cùng, hơn nữa thế mà còn thua ở trong tay của đối phương, điều này làm sao làm cho hắn có thể chịu đựng?

"Không có khả năng! Ta không tin ta sẽ thua bởi ngươi!!"

Sau khi Yến Cuồng Sinh thở dốc một trận, bỗng nhiên rống lớn một tiếng
Chương 835 Tuyệt tình chi đạo

Mắt thấy Yến Cuồng Sinh muốn ra tay với Diệp Trần lần nữa, ngay lúc này:

Bạch!

Một bóng người bỗng nhiên ngăn ở trước mặt hắn, bỗng nhiên chính là Long Thần.

"Yến sư đệ, ngươi không phải là đối thủ của Diệp huynh đệ, hay là đến đây thì dừng tay đi! Nếu ngươi thật muốn vị trí kia, ta tặng vị trí của ta cho ngươi, như thế nào?"

Yến Cuồng Sinh nghe được điều này, lập tức hơi sững sờ, chợt lại liếc mắt nhìn nơi xa, trên đỉnh đầu Diệp Trần, đạo đao mang tràn ngập khí tức hủy diệt kia, cuối cùng nặng nề thở dài một hơi:

"Thôi! Ta nhận thua là được!"

Nói xong lời này, thân thể của Yến Cuồng Sinh nhoáng một cái, bay thẳng thân tới chính giữa vách núi cheo leo kia, ở nơi có mười đài cao kia, tùy ý chọn một vị trí, ngồi xuống ở trong đó.

"Ha ha, Diệp huynh đệ, ngươi thật đúng là để cho ta phải lau mắt mà nhìn nha!"

Ba người trở lại trên đài cao, Long Thần hướng về phía Diệp Trần mở miệng cười ha hả nói, sâu trong đôi mắt lại lóe ra ánh mắt kỳ dị.

Diệp Trần cười nhạt một tiếng, biết Long Thần đã có chỗ nghi ngờ với nội tình của mình, cũng không nói thêm gì.

Lại qua một lúc, nơi xa truyền đến một tiếng vang nữa, hiển nhiên đã lại có người mới tiền vào tầng tinh vực thứ bảy này.

Chỉ chốc lát, cái bóng người kia đi tới trước mắt mọi người, bỗng nhiên chính là người mà trước đó ở tầng tinh vực thứ tư đã từng giao thủ với Diệp Trần, Vân Phá Thiên!

Vân Phá Thiên nhìn thấy Long Thần và Lạc Huyền Băng cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, thậm chí nhìn thấy Yến Cuồng Sinh xếp hạng ở phía dưới hắn cũng cảm thấy hợp tình hợp lý, dù sao lúc trước hắn bị Diệp Trần đánh thành trọng thương, bởi vậy mới mất không ít thời gian, bị Yến Cuồng Sinh vượt qua tự nhiên cũng là hợp tình hợp lý.

Tuy nhiên, chờ khi hắn nhìn thấy Diệp Trần thì cả người ngay lập tức cảm thấy rất tệ:

"Hắn thế mà còn tới trước cả ta! Điều này sao có thể?"

Tuy rằng trước đó ở tầng tinh vực thứ tư, Vân Phá Thiên từng bị Diệp Trần đánh bại, nhưng hắn cũng không cho là mình phải kém hơn so với Diệp Trần.

Hắn thấy, Diệp Trần chẳng qua chỉ có vận khí tốt, tu vi khôi phục nhanh hơn hắn, lợi dụng áp chế bên trên cảnh giới cho nên mới có thể đánh bại hắn.

Nhưng khi đó, rõ ràng là hắn rời khỏi tầng tinh vực thứ tư trước, Diệp Trần còn mang theo Lạc Huyền Băng cả người bị thương nặng, thế mà vẫn có thể chạy tới tầng tinh vực thứ bảy trước hắn một bước!

Điều này lập tức để Vân Phá Thiên cảm nhận được uy hiếp cực lớn!

Nếu như nói Yến Cuồng Sinh có thể vượt qua hắn, hắn còn miễn cưỡng có thể tiếp nhận, Diệp Trần chẳng qua chỉ là một tên tiểu tử không có danh tiếng, chỉ có tu vi cảnh giới Nguyên Anh, thế mà cũng vượt qua hắn, dựa vào cái gì!!!

Không phải là Lạc Huyền Băng ra tay giúp hắn chứ?

Đúng! Chắc chắn là như vậy! Bằng không lấy thực lực của hắn làm sao lại đến tầng tinh vực thứ bảy nhanh tới như vậy?

Vân Phá Thiên càng nghĩ càng không cam lòng, cuối cùng thân thể nhoáng một cái, đã tới trước chỗ đài cao của Diệp Trần:

"Tiểu tử! Vị trí này, ngươi còn chưa có tư cách để sử dụng! Cút xuống phía dưới đi thôi!"

Khẩu khí cùng với Yến Cuồng Sinh trước đó, không khác nhau là mấy.

Ở trong suy nghĩ của Vân Phá Thiên, trước đó ở tầng tinh vực thứ tư, hắn sở dĩ sẽ thua bởi Diệp Trần đó là bởi vì tu vi của mình khôi phục chưa đủ, ở trên cảnh giới bị Diệp Trần áp chế, nhưng bây giờ đến tầng tinh vực thứ bảy, tu vi của mọi người đều là cảnh giới Nguyên Anh, hắn lại có cái gì mà phải sợ?

Diệp Trần nhìn qua Vân Phá Thiên vênh váo tự đắc trước mặt, lập tức cười, tuy nhiên lại là cười lạnh.

"Ngươi muốn ngồi vào vị trí này, vậy phải xem xem ngươi có bản lãnh đó hay không!"

Trước đó đối với Yến Cuồng Sinh, Diệp Trần không nhiều thì ít vẫn còn lưu lại mấy phần lực, nhưng đối mặt với tên Vân Phá Thiên trước mắt này, Diệp Trần cũng không có ý định lưu thủ một chút nào, đá chính hắn muốn đụng vào họng súng thì trực tiếp bóp cò bắn chết hắn đi hoặc là đuổi ra khỏi Mê La Tinh Hải là tốt nhất!

Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị đứng dậy động thủ, Lạc Huyền Băng ở một bên lại đứng dậy trước Diệp Trần:

"Vân Phá Thiên! Trước đó ở tầng tinh vực thứ tư, ngươi đầu tiên là lừa ta và ngươi phối hợp săn giết Băng Giáp Mãnh Tượng, sau đó thì lại qua cầu rút ván, ra tay đánh lén ta, món nợ này, chúng ta có phải cũng nên tính toán thật tốt hay không?"

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, Lạc Huyền Băng đã trực tiếp ngang nhiên xuất thủ!

Oanh!

Hai ngón Lạc Huyền Băng làm kiếm, trực tiếp một chỉ đâm ra, một đạo kiếm mang sáng chói màu băng lam trong nháy mắt bắn về phía Vân Phá Thiên!

Vân Phá Thiên hiển nhiên cũng không nghĩ tới, Lạc Huyền Băng lại nói ra tay liền ra tay, con ngươi lập tức hơi co rụt lại, thân hình lập tức nhanh chóng lùi lại, trọn vẹn thối lui đến hơn mấy ngàn mét, mới tránh đi đạo kiếm khí lăng lệ kia của Lạc Huyền Băng.

Tuy nhiên, Lạc Huyền Băng đắc thế không tha người, thân thể mềm mại ở trên không trung sau khi lấp lóe một lúc, trong nháy mắt đã đuổi theo:

Rầm rầm rầm!

Liên tiếp mấy đạo kiếm khí công ra, Vân Phá Thiên lập tức có chút luống cuống tay chân.

Thực lực của hắn vốn không bằng Lạc Huyền Băng, bằng không cũng sẽ không đành hải đứng ở vị trí thứ ba, bây giờ lại bị Lạc Huyền Băng đoạt tiên cơ, tự nhiên càng không thể địch nổi, trong nháy mắt cũng đã rơi xuống hạ phong.

Tuy nhiên Vân Phá Thiên này đến cùng cũng là nhân vật thiên tài hiếm có, kinh nghiệm chiến đấu cũng cực kỳ phong phú, tuy rằng bị Lạc Huyền Băng chiếm trước tiên cơ, nhưng ở dưới một phen đề phòng cố thủ, cũng dần dần đứng vững bước chân, miễn cưỡng đã có thể đối phó.

Lạc Huyền Băng muốn hoàn toàn đánh bại Vân Phá Thiên, hiển nhiên cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

"Kỳ quái! Thật sự là kỳ quái!"

Long Thần quan chiến ở nơi xa bỗng nhiên lắc đầu, thở dài một trận nói.

Diệp Trần hết sức hiếu kỳ, nhịn không được hỏi:

"Cái gì kỳ quái?"

Long Thần nhìn qua bên trong chiến đấu của hai người ở nơi xa, không thể không lắc đầu lần nữa, chậm rãi nói:

"Huyền Băng tiên tử tu luyện chính là Tuyệt Tình chi đạo, kiếm pháp vẫn luôn được biết đến là tuyệt tình và lãnh khốc!"

"Nói thật, cho dù là ta cũng không nguyện ý tùy tiện giao thủ với nàng, bởi vì bên trong kiếm ý của nàng không trôn lẫn một chút tình cảm nào, gần như có thể nói là mất hết tình người!"

"Nhưng là bây giờ, kiếm pháp của Băng Huyền tiên tử dường như không có lăng lệ như trước đó vậy, có nhiều hơn một phần lo lắng và do dự..."

"Nếu không phải như thế, Vân Phá Thiên kia lúc này chỉ sợ sớm đã thua!"

Long Thần nói xong lời này, không thể không quay đầu, nhìn thật sâu vào Diệp Trần, giống như cười mà không phải cười, nói:

"Băng Huyền tiên tử có biến hóa như thế, sẽ không phải là có quan hệ gì với Diệp huynh đệ chứ?"

Diệp Trần lập tức ngạc nhiên một lúc, sau đó sắc mặt thay đổi lớn, trong miệng không thể không lẩm bẩm nói:

"Tuyệt Tình chi đạo...Tuyệt Tình chi đạo...Chẳng lẽ tu luyện đạo này thì không thể động tình? Chẳng lẽ kiếp trước..."

Nhớ lại kiếp trước, Sau khi tu vi của Lạc Huyền Băng giảm mạnh, bị Tuyệt Tình cư trục xuất khỏi sư môn, về sau thì hoàn toàn biến mất vô tung, chẳng lẽ cũng là bởi vì động tình hay sao?

Chỉ là không biết, nàng ta động tình đối với người nào?

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ bay tán loạn, một bên khác, chiến đấu của hai người kia đã đến tình trạng gay cấn, tuy rằng Lạc Huyền Băng vẫn như cũ có thể chiếm thượng phong, thế nhưng là muốn đánh bại Vân Phá Thiên thì lại có độ khó không nhỏ.

Mà sau khi tâm lý của Vân Phá Thiên dần dần ổn định lại thì lập tức nhịn không được cười lên ha hả:

"Lạc Huyền Băng! Hóa ra ngươi chẳng qua cũng chỉ có thể như thế! Xem ra trước đó, ta còn thực sự là đánh giá cao ngươi! Ha ha ha!"

Nghe được tiếng trào phúng không chút kiêng kỵ nào của Vân Phá Thiên, đôi mi thanh tú của Lạc Huyền Băng nhíu chặt lại, vẻ mặt trở nên có chút khó coi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom