-
Chương 456-460
Chương 456 Đồ Sát
"Các ngươi đã muốn chết, vậy hôm nay ta sẽ để cho các ngươi vĩnh viễn ở lại nơi này đi!"
Nương theo một giọng nói lạnh lùng vang vọng đất trời, Diệp Trần đã giết vào bên trong đám cường giả này, đồng thời Thảo Trĩ Kiếm trong tay bỗng nhiên tăng vọt!
"Thiên Địa Nhất Kiếm!"
Diệp Trần đã hoàn toàn bị trọc giận, cũng lười lãng phí thêm thời gian nữa, trực tiếp vừa ra tay chính là kiếm chiêu mạnh nhất!
Oanh!
Một đạo kiếm quang này đen yêu dị dài trên vào trăm mắt trực tiếp quét ngang hướng đám cường giả kia mà đi!
Rầm rầm rầm!
Xì xì xì ~
Những nơi kiếm mang màu đi đi qua giống như có thể thôn phệ không gian, phàm là người bị kiếm mang đảo qua thì trong nháy mắt sẽ bị chém thành hai đoạn!
"A a a a!"
Nương theo từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, một kiếm này của Diệp Trần chém ra trong nháy mắt đã có hơn mười tên cường giả Thần Cảnh bị chết! Mười mấy tên cao thủ Thánh Cảnh!
Phải biết, mỗi một vị cường giả Thần Cảnh đó cũng đều là tồn tại xưng bá một phương, thậm chí ở một số quốc gia cỡ nhỏ cũng đủ để trở thành thủ hộ thần của một nước!
Bây giờ lại bị Diệp Trần tùy ý chém giết như cắt dưa hấu.
"Cái gì!!"
Cường giả của các quốc gia còn lại vốn còn muốn hung hăng lao tới, thấy được cảnh tượng này thì ngay lập tức trợn mắt há hốc mồm thật lớn, thi nhau kinh hô lên, "Chẳng lẽ lúc trước hắn cũng không có bị thương?"
"Đây mới là hắn thực lực chân chính sao?"
"Một kiếm vừa rồi kia...sao lại mạnh tới như thế!"
"Đây còn là lực lượng của con người sao?"
"Hắn không phải là người! Hắn là Satan! Là ma quỷ!"
...
Vốn mọi người còn tưởng rằng, thừa dịp cái tên này bị thương, tất cả mọi người cùng tiên lên thì chắc chắn có thể giết chết hắn.
Thế nhưng, bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới, cái tên này trước đó lại còn có chỗ bảo lưu!
Chém giết cường giả Thần Cảnh thế mà dễ dàng như thái thịt!
"Mọi người đừng sợ! Chiêu thức cường đạ như thế, khẳng định hắn thi triển ra cũng không được mấy lần! Mọi người tản ra, không được tiến lên quá gần nhau, chờ thực lực của hắn hao hết thì thắng lợi chắc chắn sẽ là của chúng ta!"
Ở ngoài mấy ngàn mét, Ngải Bối Nhũ đứng ở trên một đỉnh băng, hướng về phía cường giả của các quốc gia bước chân đã đại loạn mở miệng nhắc nhở.
"Không sai! hôm nay nếu như chúng ta không giết người này thì ngày sau chắc chắn sẽ bị hắn điên cuồng trả thù, cho nên hắn phải chết!"
Một bên khác, Khải Đặc thân vương của Huyết tộc cũng đi theo mở miệng nói.
Mọi người nghe được lời nói của hai người này, lúc này mới dần dần lấy lại bình tĩnh, tuy nhiên nhưng cũng né tránh ra xa, không còn dám hành động thiếu suy nghĩ.
Diệp Trần cười lạnh, sát khí trên người ngay lập tức hoàn toàn phóng thích ra ngoài, "Không sai! Hôm nay nếu như các ngươi không giết được ta thì ta ngày sau chắc chắn sẽ hoàn trả tới trên người các ngươi gấp mười gấp trăm lần!"
"Giáo Đình! Huyết tộc! Chỉ cần Diệp Cuồng Tiên ta hôm nay không chết, ngày sau ta chắc chắn sẽ san bằng các ngươi!"
Giọng nói rơi xuống, thân thể Diệp Trần nhoáng một cái người ở trên không trung lấp lóe liên hồi, trong nháy mắt đã giết tới trước mặt Ngải Bối Nhĩ Hồng y đại giáo chủ.
"Ừm? Cái gì!"
Ngải Bối Nhĩ lập tức giật mình kêu lên, ánh trắng trắng trên thấn trong nháy mắt nổ lên, "Quang Chi Ảnh!"
Xoát xoát!
Ngải Bối Nhĩ thôi đọng công pháp Quang Hệ tới mức cực hạn, thân hình gần như hóa thành một vệt ánh sáng, trong nháy mắt thối lui ra ngoài tới vài trăm mét.
Tuy nhiên, không đợi hắn thở phào nhẹ nhõm thì bên tai bỗng nhiên truyền tới một giọng nói lạnh như băng giống như lời tuyên án của thượng thiên.
"Chết!"
Ngải Bối Nhĩ giật mình trong lòng, sau đó thấy hoa mắt, một bóng ngươi như trống rỗng mà xuất hiện ở trước mặt của hắn!
Sau đó, một đạo kiếm mang màu đen xẹt qua trên không trung!
"Thánh Quang Hộ thể!"
Ngải Bối Nhĩ căn bản không kịp nghĩ nhiều, hơn nữa không gian xung quanh giống như bị khóa chặt, để hắn không thể nhúc nhích một chút nào, đành phải xuất ra toàn bộ công lực rót vào bên trong Thánh khí phòng ngự.
Trước đó hắn chính là dúng thứ này để chặn một kiếm của Diệp Trần.
Đáng tiếc là, lần trước Diệp Trần là lấy kiếm khí để mà công kích, mà lần này lại là dùng Thánh khí Trảo Trĩ Kiếm!
Oanh!
Kiếm mang màu đen chém xuống, Thánh Quang Hộ thể nhìn như không có kẽ hở nào, thế mà trong nhá mắt vỡ vụn ra!
Đáng thương vị Hồng y đại giáo chủ có tiếng tăm lừng lẫy ở Âu châu này, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra thì đã bị một kiếm này của Diệp Trần chém làm hai khúc!
"A!!"
Mọi người thế Diệp Trần chém Ngãi Bối Nhĩ chết dễ dàng tời như thế thì ngay lập tức từng tên bị dọa đến vẻ mặt trắng bệch, có ít người đã bắt đầu thoái ý.
Một kiếm trảm Tiên Nhân!
Cái này cũng... Mạnh a?
Mà sau khi Diệp Trần dùng một kiếm giết chết vị người thừa kế chức vị Giáo Hoàng đời sau này, ngược lại đưa ánh mắt khóa chặt ở trên người hai vị Thân Vương của Huyết tộc kia, trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn, "Tiếp theo đến lượt các ngươi đi!"
Bạch!
Cùng lúc giọng nói rơi xuống, Diệp Trầ lần nữa thi triển ra thần thông Súc Địa Thành Thốn, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn mét!
"Không ổn! Tách ra trốn!"
Sau khi hai vị Thân Vương của Huyết tộc phản ứng lại thì ngay lập tức từng vị theo hai hướng khác nhau hốt hoảng mà chạy trốn.
Cái tên này, quả thực thật sự rất đáng sợ!
Thực lực biến thái!
Quá biến thái!
Thậm chí ngay cả tốc độ cũng biến thái tới như vậy!
Gần như không có bất kỳ nhược điểm nào, thế này thì còn muốn đánh như thế nào?
Nếu như mọi chuyện đều có thể làm lại, hai người bọn họ nói cái gì cũng không lựa chọn ra tay với cái tên đáng sợ này.
Đáng tiếc, trên đời này không có nếu như!
Diệp Trần chỉ hơi cân nhắc một lát, thì trực tiếp rút kiếm đuổi về phía Khải Đặc thân vương, đồng thời tay trái điểm ra một chỉ hướng phương hướng mà Lai Đức thân vương đang chạy trốn.
"Xích Diễm! Đi!"
Xích Diễm Kiếm trực tiếp phá thể mà ra, cùng bản thể Diệp Trần chia làm hai đường, truy sát thẳng tới một tên Thân Vương của Huyết tộc khác.
"Ngăn lại hắn! Nhanh ngăn hắn lại cho ta!"
Mắt thấy cái tên đáng sợ đằng sau kia càng ngày cách hắn càng gần thì Khải Đặc thân vương vừa điên cuồng chạy trốn vừa hướng về phía các cao thủ ở xung quanh la lên.
Đáng tiếc mọi người sớm đã bị Diệp Trần dọa cho sợ mất mật rồi thì còn lơi nào có cái lá gan để đứng ra, ngay cả những tên thủ hạ Huyết tộc kia, từng tên cũng thi nhau tứ tán bỏ trốn.
"Nhận lấy cái chết!"
Không tới mười giây đồng hồ, Diệp Trần cũng đã đuổi kịp bước chân của Khải Đặc thân vương, trực tiếp chém ra một kiếm.
"Không!!"
Khải Đặc thân vương lập tức rống lớn một tiếng, thân hình bỗng nhiên tăng vọt, trong nháy mắt hóa thành một người to lớn toàn thân đỏ lòm cao tới ba mét!
Đáng tiếc, ở trước mặt luồng kiếm mang màu đen kia thì người to lớn toàn thân đỏ lòm lộ ra khí tức khủng bố kia thế mà lại yếu ớt đến như vậy!
Oanh!
Khải Đặc thân vương hóa thân thành conong nhưng vẫn bị một kiếm của Diệp Trần chém thành hai nửa, thậm chí ngay cả nguyên thần cũng bị đánh nát luôn, không có bất kỳ một chút cơ hội nào ngưng tụ thành hình.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Xích Diễm kiếm cũng đã một kiếm chém trúng đầu của Lai Đức thân vương.
Oanh!
Đầu của vị Thân Vương của Huyết tộc kia trong nháy mắt nổ tung, biến thành một cỗ thi thể không đầu.
Trước sau không tới hai phút, lại có ba tên cường giả cảnh giới Nhân Tiên tức Tiên Nhân cấp một bị Diệp Trần chém chết!
"Cái này..."
Những người còn lại kia cuối cùng mới phản ứng lại, "Má ơi! Chạy mau!"
Đối phương ngay cả Tiên Nhân đều có thể trong nháy mắt giết chết một cách dễ dàng như thế thì bọn họ những người này tính là thứ gì chứ!
Buồn cười, bọn họ vồn còn tưởng rằng có thể dùng chiến thuật biển người để mài chết đối phương, thế nhưng tuyệt đối không ngờ tới sẽ có một cái kết quả như thế!
Lần này, sự sợ hãi của bọn họ đã phát ra từ nội tâm, không còn ai có dũng khí tiếp tục ở lại.
Đáng tiếc, Diệp Trần đã giết tới thì há sẽ dễ dàng buông tha cho bọn họ?
"Bây giờ muốn chạy, muộn!"
Chương 457 Lang Vương Khoa Lạc Phu
"A!"
"A!"
"A!"
Theo từng tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên ở trên đảo băng.
Đảo băng vốn là sạch sẽ trắng noãn thì nay đã là máu chảy thành sông, rỗ ràng biến thành một hòn đảo máu!
Mà lúc này, mấy người Ngụy Vô Cực sớm đã chạy trốn tới đảo bên cạnh, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này thì lập tức từng người đều há thật to cái miệng của mình ra, giống như có thể nuốt vào một quả trứng gà.
"Thế mà dễ dàng như vậy đã chém chết bốn vị cường giả cấp bậc Tiên Nhân?"
"Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì thật không thể tin được, những người này đều là một nhóm cường giả cấp cao nhất trên thế giới!"
"Quá cường đại!"
...
Mấy người sợ hãn than một lát, Ngư Hóa Long bỗng nhiên nhịn không được mở miệng nói:
"Có vẻ như Diệp tiên sinh thật có thể giết sạch những cường giả này! Hay là chúng ta trở lại nhìn xem?"
Mấy người còn lại cũng thi nhau có chút động thâm.
Không nghĩ tới, Ngụy Vô Cực lắc đầu nói:
"Tuyệt đối không nên! Ta thấy Diệp tiên sinh bây giờ, dường như đã có chút dấu hiệu nhập ma, chúng ta đi qua lúc này, nói không chừng ngay cả chúng ta ngài ấy cũng giết hết!"
"Hơn nữa trước đó Diệp tiên sinh cũng đã nói, bảo chúng ta nhanh chóng rời khỏi đảo Lang Vương, chúng ta vẫn nên dựa theo lời nói của ngài ấy mà làm đi!"
Trong lòng mọi người nhất thời vẫn còn sợ hãi nhìn về phía trước, đó giống như cảnh tượng địa ngục nhân gian, không thể không hít vào một ngụm khí lạnh, mắt thấy những người đang chạy trốn về phía bọn họ, thế là thi nhau nhảy xuống mặt nước biển, liên tiếp vọt ra ngoài hơn mười dặm, lúc này mới ngừng lại.
Mà lúc này, ở trên đảo Lang Vương cũng đã khôi phục sự yên tĩnh, dường như giết chóc đã kết thúc.
...
Ở trên tàu chiến đấu của Mỹ quốc, tất cả mọi người đều đang nhìn vào hình ảnh được vệ tinh truyền về thì ngay lập tức từng người đều trợn mắt há hốc mồm.
Mọi người sững sờ một lúc lâu thì bỗng nhiên có một tên sĩ quan hướng về phía Tesla nói:
"Tiến sĩ! Có muốn dẫn nổ bom nguyên tử hay không? Người này thật đáng sợ! Tuyệt đối không thể để cho hắn còn sống mà rời khỏi đảo Lang Vương!"
Tesla hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
"Không được! Bây giờ còn chưa phải là thời cơ tốt nhất!"
"Thế nhừng là, Diệp Cuồng Tiên này một hơi giết chết bốn vị cường giả cấp Tiên Nhân, hơn mai mươi tên cường giả Thần Cấp, mấy chục tên cao thủ Thánh Cảnh, còn có ai có thể ngăn được hắn? Nếu như lúc này không dẫn nổ bom nguyên tử, nhỡ đâu hắn rời khỏi đảo Lang Vương thì làm sao đây?"
Trên mặt tên sĩ quan kia đều tràn đầy vẻ lo lắng nói.
Không nghĩ tới, Tesla vẫn quả quyết lắc đầu, "Không được! Thực lực của tiểu tử này lại mạnh hơn trước đó rất nhiều, ngay cả ta hiện tại cũng không nhìn thấu được thực lực chân chính của hắn, bây giờ hắn không ở dải đất trung tâm của đảo Lang Vương, coi như dẫn nổ bom nguyên tử, ta cũng không dám chắc có thể giết chết được người này hay không!"
"Hơn nữa, tiểu tử này nếu như tới để tìm Lang Vương Khoa Lạc Phu thì há lại sẽ rời đi dễ dàng như thế? Chúng ta không ngại đợi thêm một chút!"
"Huống chi, Bất Tử quả chúng ta còn chưa có lấy được! Lần này chúng ta tổn thất hai vị cường giả là Trụ Tư và An Na, nhất định phải đạt được Bất Tử quả mới có thể sáng tạo ra gen chiến sĩ mạnh hơn!"
Tesla nói tới đây thì dừng lại một chút, trên mặt bỗng nhiên hiện ra vẻ lạnh lùng, lại nói tiếp:
"Nghĩ biện pháp truyền sự việc xảy ra trên đảo ra ngoài, chuyện Diệp Cuồng Tiên đồ sát cao thủ của các quốc gia thì trước tiên cần phải để cho cao tầng của các quốc gia đó biết được!"
"Kể từ đó, chúng ta lại sử dụng bom nguyên tử tru sát người này, cũng sẽ không bị quốc tế đưa tới chỉ trích quá lớn!"
"Diệp Cuồng Tiên, có nhiều người chôn cùng với ngươi như thế, cũng coi là ngươi chết đáng giá! Khặc khặc!"
...
Hô hô hô!
Sau khi Diệp Trần một hơi tru sát cường giả của các quốc gia hầu như không còn, lập tức nhịn không được mà bắt đầu thở dốc, hai mắt đỏ ngầu, qua một lúc lâu mới từ từ khôi phục lại.
"Kỳ lạ! Từ khi bước vào đảo Lang Vương thì toàn thân ta đã cảm thấy không thoải mái, vôn ta còn tưởng bởi vì những người này, thế nhưng vì sao ta giết sạch những người này thì loại cảm giác không thoải mái này chẳng những không có yếu bớt, ngược lại càng tăng thêm mãnh liệt đây?"
Ngay tại Diệp Trần nghĩ mãi mà không hiểu thì bỗng nhiên ở phía xa truyền tới một giọng nói du dương, "Diệp Cuồng Tiên! Đã tới, vậy thì tới đây gặp một lần đi!"
Giọng nói vô cùng hùng hâu, giống như thần lôi ở trên chín tầng trời cuồn cuồn mà tới, người nói chuyện hiển nhiên có công lực cực kỳ thâm hậu.
"Lang Vương Khoa Lạc Phu sao? Chẳng lẽ loại cảm giác không thoải mái này là bởi vì hắn? Mặc kệ! Nếu đã tới, vậy thì phần bản đồ cuối cùng cũng nhất định phải lấy cho bằng được!"
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần dứt bỏ tạp niệm trong lòng, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái, trực tiếp tung người nhảy lên, hướng theo nơi phát ra giọng nói kia tăng hết tốc lực mà chạy tới.
Chỉ chốc lát, Diệp Trần đã đi tới khi vực trung tâm của đảo Lang Vương, ở trên một chỗ đỉnh băng phía trước, lúc này đang có một bóng người có thân hình cao lớn đang đứng hiên ngang ở đó.
"Ngươi chính là Lang Vương Khoa Lạc Phu?"
Diệp Trần đạp không mà đi, chậm rãi đi về phía trước, cũng thấy rõ ràng dung mạo của người này.
Đây là một người đàn ông trung niên da trắng có thân hình cao lớn, mặt mũi đầy râu quai nón, rất đúng bộ dáng kiểu người Tô quốc.
Từ trên khí tức mà phán đoán thì thực lực của người này chắc là so với mấy người Ngải Bỗi Nhĩ trước đó mạnh hơn một chút, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Diệp Trần tính toán, nếu như hai người giao thủ với nhau thì hắn có tự tin một trăm phần trăm có thể giết chết người ở trước mắt này.
"Khụ khụ!"
Ông lão ho nhẹ hai tiếng mới chậm rãi mở miệng nói:
"Không sai, ta chính là Khoa Lạc Phu! Ngươi chắc là Diệp Cuồng Tiên vị tiên nhân mới xuất thế kia của Họa Hạ quốc? Quả nhiên là danh bất hư truyền! Trận chiến vừa rồi thật sự là đặc sắc tuyệt luân!"
Khoa Lạc Phu này lại có thể nói được tiếng Hoa Hạ, hơn nữa rất chuẩn, thậm chí so với rất nhiều người Hoa Hạ nói còn tốt hơn!
Tuy nhiên để Diệp Trần càng thêm ngạc nhiên đó là đối phương nhìn thấy hắn, dường như không có bất kỳ địch ý nào, hơn nữa rất bình tĩnh.
Khoa Lạc Phu này dường như cũng nhìn ra được nghi hoặc của Diệp Trần, mỉm cười nói:
"Thế nào? Ngươi chắc chắn đang cảm thấy rất kỳ quái đúng không? Cho là ta đang đánh cái chủ ý gì xấu đối với ngươi đúng hay không?"
"Nếu là như vậy thì ngươi đại khái là có thể yên tâm!"
Nói đến đây, Khoa Lạc Phu hướng chỉ về trong sơn cốc đằng sau, cười nói:
"Đó chính là Bất Tử quả! Diệp tiên nhân nếu như muốn, ta có thể dẫn ngươi đi lấy!"
Diệp Trần thuận theo hướng mà Khoa Lạc Phu chỉ mà nhìn lại, quả nhiên thấy ở trong sơn cốc đằng sau có một gốc cây già cỗi nhăn nheo, thế nhưng ở trên cây vậy mà không có một chiếc lá nào, xem ra giống như đã bị khô héo mà chết đi, thế nhưng mà ở trên đầu cành lại mọc ra mấy quả màu đỏ vô cùng mê người, lộ ra ánh sáng đỏ yêu dị, chắc là Bất Tử quả trong lời đồn.
Nhìn thấy Khoa Lạc phu hào phóng như thế, Diệp Trần lập tức càng thêm ngạc nhiên, "Đây chính là tiên quả mà người người đều muốn lấy được, ngươi vậy mà dễ dàng cho ta như vậy sao?"
Khoa Lạc Phu nhún vai, cười nói:
"Dù sao thì bộ xương già này của ta khẳng định không phải đối thủ của Diệp tiên nhân ngươi, đã không đánh lại vậy thì tại sao không sớm làm đầu hàng thì tốt hơn!"
"Huống chi, ta còn phải cảm tạ ngươi giúp ta giết những người xâm lấn trước đó đây, những quả này coi như làm quà tỏ rõ sự biến ơn của ta đi!"
DIệp Trần nghe được điều này thì lông mày không thể không hơi nhíu lại, không thể không đối với thân phận của người trước mắt này mà sinh ra nghi ngờ.
Căn cứ theo ghi chép trên tư liệu thì Lang Vương Khoa Lạc Phu này thế nhưng là có tiếng thích giết chóc, bây giờ thế nào lại nói chuyện dễ như thế? Chính mình còn chưa có mở lời, đối phương thế mà đã chủ động dâng bảo bối đưa lên.
Chương 458 Chiến Lang Vương
Cho dù mục tiêu cảu hắn lần này cũng không phải là Bất Tử quả, tuy nhiên tiện nghi đưa tới cửa không cần thì phí, Diệp Trần tự nhiên cũng sẽ không từ chối.
Nhưng, việc này chắc là không có đơn giản như thế!
"Thế nào? Diệp tiên sinh nếu như là lo lắng có cạm bẫy gì, ta có thể hái Bất Tử quả, tự tay đưa tới trước mặt của ngươi! Như thế nào?"
Khoa Lạc Phu thấy Diệp Trần chậm chạp không có động thủ thế là mở miệng nói thêm lần nữa.
Diệp Trần vẫn không có lên tiếng, hai mắt khẽ híp lại một cái, nhìn chằm chằm vào Bất Tử quả kia một lúc bỗng nhiên cười lạnh, "Bất Tử quả gì! Hóa ra là sau khi Yêu Tộc chết, huyết mạch biến thành Huyết Tinh thạch a! Khoa Lạc Phu, ta suýt chút nữa thì thật sự bị ngươi lừa rồi!"
Cái gọi là Huyết Tinh thạch, ở bên trong Yêu Tộc tại Tu chân giới là một loại đồ vật rất hay gặp.
Những Yêu Tộc cường đại kia ở trước khi chết sẽ dùng một phần lực lượng cuối cùng của mình lưu lại lực lượng huyết mạch và lực lượng linh hồn của mình trong cơ thể, thông qua pháp môn đặc thù ngưng tụ thành hạt giống, trồng vào trên linh mộc, đợi hạt giống nảy mầm kết quả mà quả thì chính là Huyết Tinh thạch.
Mà Huyết Tinh thạch này, nếu như để Yêu Tộc hậu bối sử dụng thì tự nhiên công lực tăng cao, lực lượng huyết mạch tăng vọt!
Nhưng nếu để cho người ngoài huyết mạch ăn, thì lực lượng huyết mạch sẽ xảy ra xung đột, thậm chí lực lượng tàn hồn bên trong Huyết Tinh thạch cũng sẽ công kích người ăn, ảnh hưởng tới tâm chí của bọn họ.
Nếu như có thể xua tan lực lượng của Huyết Tinh thạch hay hoặc là cưỡng ép luyện hóa thì còn được, nếu như không có cách nào luyện hóa, ngược lại để lực lượng huyết mạch bên trong Huyết Tinh thạch chiếm cứ thượng phong, vậy sẽ bị đồng hóa huyết mạch Yêu Tộc biến thành Yêu Tộc!
Ở Tu Chân giới có rất nhiều tu tiên giả, sau khi lỡ sử dụng Huyết Tinh thạch, cuối cùng bị yêu hoám trở thành một thành viên của Yêu Tộc.
Thậm chí, một số tu tiên giả có thực lực không đủ vì nóng lòng đạt được lực lượng cũng sẽ lựa chọn chủ động yêu hóa.
Khó trách! Khoa Lạc Phu sẽ chủ động dâng ra Huyết Tinh thạch, bởi vì một khi Diệp Trần sử dụng, huyết mạch của người sói hay gọi là lang nhân bên trong Huyết Tinh thạch, tất nhiên sẽ sảy ra xung đột với huyết mạch trong cơ thể hắn, cho đến lúc đó, hắn hoặc là lựa chọn đồng hóa huyết mạch Yêu Tộc hoặc là khu trừ nó.
Tuy rằng, nếu như tiếp thu thứ này, hoàn toàn chính xác có thể để công lực đại tăng, khí huyết tăng vọt, thế nhưng huyết mạch cũng sẽ bị ô nhiễm, biến thành tồn tại nửa người nửa yêu, đây cũng không phải là kết quả mà Diệp Trần mong muốn.
"Cái gì! Thậm chí ngay cả Huyết Tinh thạch mà ngươi cũng biết! Ngươi đến cùng là người nào?"
Khoa Lạc Phu nghe được một câu nói toẹt ra huyền cơ ở trong đó thì lập tức hai mắt trừng một cái, không còn giữ được bình tĩnh như trước đó, nhịn không được lớn tiếng kêu lên.
Diệp Trần cười lạnh,
"Khoa Lạc Phu, khó trách ở trăm năm trước đó, duy chỉ có ngươi thành công thu được huyết mạch lang nhân, hóa ra căn bản không phải bởi vì huyết thanh gì đó của người sói thời thượng cổ mà là bởi vì ngươi sử dụng Huyết Tinh thạch cho nên ngươi bị Huyết Tinh thạch yêu hóa, trở thanh một thành viên của Lang Nhân tộc, ta nói có đúng không?"
"Ngươi!..."
Khoa Lạc Phu lập tức thay đổi sắc mặt, nếu như nói, Diệp Trần nhận ra được Huyết Tinh thạch trước đó thì hắn vẫn chỉ cảm thấy kinh ngạc, nhưng bây giờ, ngay cả cái cách mà hắn trở thành người sói như thế nào, đối phương vậy mà có thể đoán được rõ rõ ràng ràng như thế, vậy thì thực sự quá không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi Khoa Lạc Phu kinh ngạc thì bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, "Ta đã biết! Khó trách tuổi ngươi còn trẻ như vậy mà đã có tu vi cường đại như thế, Diệp Cuồng Tiên! Ngươi chắc hẳn không phải là người của thế giới này? Hoặc là ngươi không hoàn toàn thuộc về thế giới này!"
"Ừm?"
Diệp Trần nghe được điều này thì lông mày cũng không thể không nhíu lại, rất rõ ràng, Khoa Lạc Phu này chắc là biết được không ít chuyện bí ẩn ở trên cái tinh cầu này.
Tuy nhiên, mặc cho hắn suy nghĩ nát óc, cũng không có khả năng biết được lai lịch chân chính của Diệp Trần, "Ta là ai, ngươi không cần quản! Ta đối với Huyết Tinh thạch của Yêu Tộc cũng không cảm thấy hứng thú một chút nào!"
"Ta tới đây lần này là muốn hướng ngươi mượn một vật!"
Diệp Trần cũng lời nói nhảm tiếp với hắn, trực tiếp nói ngay vào điểm chính.
Khoa Lạc Phu thì lập tức chau mày, cảm thấy thiếu niên Hoa Hạ trước mắt này càng thêm thần bí khó lường, "Đồ vật gì?"
Diệp Trần thản nhiên nói:
"Một phần của bản đồ Bồng Lai tiên đảo!"
Khoa Lạc Phu trừng hai mắt một cái, sau đó lộ ra vẻ chợt hiểu, "Quả nhiên! Ta đoán không sai, ngươi quả nhiên biết sự tồn tại của tiên giới, chẳng lẽ ngươi cũng là người của Tiên giới"
Nói đến đây, Khoa Lạc Phu lại lắc đầu, "Không đúng! Ngươi nếu như là người của Tiên giới thì há lại sẽ không biết lối vào Tiên giới còn muốn bản đồ làm gì chứ?"
Hai tay Diệp Trần thả lỏng về phía sau, thản nhiên nói:
"Ta nói rồi, lai lịch của ta ngươi không cần hỏi, cho dù ta có nói thì ngươi cũng sẽ không hiểu!"
"Ngươi bây giờ chỉ cần giao tàn quyển cho ta, chúng ta bình an vô sự, bằng không..."
Nói đến đây, Diệp Trần không có nói tiếp, tuy nhiên khí thế trên người đã phóng thích ra ngoài không giữ lại chút nào.
Hắn với Khoa Lạc Phu này cũng không có ân oán gì, tuy nhiên cái tên này trước đó vậy mà muốn lợi dụng Huyết Tinh thạch có ý muốn làm hại chính mình, cho nên hắn cũng không cần khách khí với người ta.
Tuy nhiên, đứng trước khí thế áp bách cường đại đó của Diệp Trần, Khoa Lạc Phu chỉ hơi lùi lại hai bước, thì rất nhanh đã đứng vững thân hình, cười lạnh nói:
"Một phần của bản đồ Bồng Lai tiên đảo sao? Thứ này hoàn toàn chính xác ở trong tay của ta! Hơn nữa thứ này đối với ta cũng không có tác dụng gì, cho ngươi cũng không sao! Tuy nhiên..."
Khoa Lạc Phu nói tới đây thì lại xoay chuyển đề tài câu chuyện, cười lạnh nói:
"Nếu cứ cho ngươi như thế ta chẳng phải sẽ rất mất mặt sao?"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, khí thế trên người lại kéo lên lần nữa, rất bá khí nói:
"Ta không có thời gian nói nhảm với ngươi, hoặc là giao phần bản đồ đó ra hoặc là chết!"
Khoa Lạc Phu lập tức nổi giận đùng đùng, "Tiểu tử! Ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi sao? Thiên phú và tu vi của ngươi hoàn toàn chính xác là rất đáng gờm, nhưng lão phu cũng không phải dễ chọc như vậy!"
"Lão phu vốn không muốn chấp nhặt với tiểu bối như ngươi, ngươi đã muốn chết thì không thể trách lão phu được!"
Oanh!
Theo giọng nói này rơi xuống thì trên người Lang Vương Khoa Lạc Phu lập tức bộc phát ra một mùi máu tanh làm cho người sợ hãi kinh khủng.
"Tiểu tử! Vừa rồi ngươi giét nhiều cao thủ như vậy, bây giờ cũng đã là nỏ mạnh hết đà đi? Bây giờ ngươi cảm thấy ngươi sẽ còn là đối thủ của lão phu sao?"
Diệp Trần cười lạnh,
"Chính ngươi thử một chút chẳng phải sẽ biết!"
Nói xong, Diệp Trần đã trực tiếp nhào tới.
Oanh!
Diệp Trần trực tiếp vỗ xuống một trưởng, một đạo chưởng ấn to lớn, trong nháy mắt rơi vào đỉnh đầu của Khoa Lạc Phu.
"Hừ!"
Khoa Lạc Phu nắm lại song quyền, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái, trực tiếp xuất ra một quyền nghênh đón tiếp lấy!
Ầm ầm!
Một quyền một chưởng va chạm vào nhau, ngay lập tức không gian xung quanh đều lắc lư một lúc.
Bành!
Tảng băng trôi ở dưới chân Khoa Lạc Phu kia vậy mà trong nháy mắt nổ tung lên!
Nhưng bản thân Khoa Lạc Phu lại đứng lơ lửng giữa không trung, căn bản không chịu đến bất kỳ ảnh hưởng gì, "Ha ha ha! Diệp Cuồng Tiên, không thể không nói ngươi thật sự rất mạnh, nếu như không có trận chiến vừa rồi kia, cho dù là lão phu chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của ngươi!"
"Đáng tiếc a, ta có thể cảm nhận được rõ ràng, trải qua trận chiến vừa rồi kia, ngươi đã tiêu hao rất nhiều thực lực, ngươi bây giờ sớm đã là nỏ mạnh hết đà, mà ta thì đang ở trạng thái đỉnh phong!"
Nói xong lời này, Khoa Lạc Phu bỗng nhiên ngửa đầu lên trời hét dài một tiếng!
Chương 459 Khoa Lạc Phu thỉnh cầu
"Ngao!!!"
Theo một tiếng sói tru kinh khủng vang lên, thân thể Khoa Lạc Phu kia thế mà ngay lập tức bành trướng.
Không chỉ thân thể đột nhiên đạt tới độ cao kinh khủng gần năm mét, trên thân thế mà bắt đầu xuất hiện lông dài, đầu cũng dàn biến thành hình sói, mọc ra răng nanh thật dài, hai mắt đỏ ngầu, như một con sói khổng lồ đứng thẳng!
Mà sau khi Khoa Lạc Phu biến thân thành công, khí tức cả người hắn trong nháy mắt cũng kéo lên gấp năm lần không ngừng, đạt tới một cái cấp độ cực kỳ khủng bố, vượt xa đám người Ngải Bối Nhĩ trước đó.
"Khặc khặc!"
Sau khi Khoa Lạc Phu hóa thân thành người sói, trong miệng phát ra một tiếng cười chói tai, âm thanh nhie kiểu kim loại bị xé rách, để cho người ta cảm thấy khó chịu không nói nên lời, "Tiểu tử Hoa Hạ! Nhìn thấy không? Đây mới là trạng thái đỉnh cao nhất của ta!"
"Lão phu đã sống hơn một trăm năm rồi, sớm đã coi nhẹ thế sự, vốn không muốn giao thủ với tiểu bối như ngươi, nếu như bây giờ ngươi rời đi, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết, bằng không..."
"Nói nhảm nhiều quá!"
Còn chưa đợi Khoa Lạc Phu chém gió xong, Diệp Trần đã đấm ra một quyền!
"Ừm?"
Khoa Lạc Phu cũng không nghĩ tới, cái tên này nói ra tay liền ra tay, ngay lập tức tức giận đến không chịu nổi, lập tức quơ nắm đấm lên nghênh đón tiếp lấy.
Phanh phanh phanh!
Thời gian chỉ trong nháy mắt, nắm đấm của hai người đã va chạm vào nhau hơn mười lần!
Ầm ầm!
Không gian lắc lư một hồi!
Các sông băng ở xung quanh kia cũng bị lực quyền của hai người bao phủ, lập tức thi nhau lay động kịch liệt, thậm chí trực tiếp vỡ vụn ra, hóa thành một đống vụn băng, mà lớp băng phía dưới cũng bắt đầu xuất hiện từng vết rạn nứt, dường như cả hòn đảo băng này lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Ầm!
Nắm đấm của hai người lần nữa hung hăng chạm vào nhau!
Bạch bạch bạch!
Lang Vương Khoa Lạc Phu cao gần năm mét, lập tức liên tiếp lùi lại bảy tám bước.
Mà Diệp Trần thì lại không hề động một chút nào!
"Cái gì!"
"Lực lượng của ngươi...làm sao lại mạnh như thế!
Sau khi hai người giao thủ hơn mười chiêu, Khoa Lạc Phu lập tức rống lớn một tiếng, quả thực không thể tin được đây là sự thật.
Sau khi hắn hóa thân thành người sói, cường độ nhục thể đã vượt xa hai vị Thân Vương của Huyết tộc kia, hơn nữa lại ở vào trạng thái đỉnh phong, vốn cho rằng địch đã đuối có thể chiến thắng một cách dễ dàng, thế nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, hắn thế mà còn bị đối phương áp chế!
Hơn nữa, đối phương còn lấy lực lượng nhục thể là sở trường của hắn để gắt gao áp chế hắn!
"Rống!"
Khoa Lac Phu lập tức hét dài một tiếng lần nữa, toàn thân trên dưới thế mà biến thành màu đỏ yêu dị, kinh mạch trên người từng chiếc cũng nổi lên, dường như muốn nổ tung.
"Tiểu tử Hoa Hạ! Ngươi thật sự lợi hại hơn so với ta dự đoán nhiều lắm!"
Khoa Lạc Phu dường như thi triển một loại bí thuật nào đó nên giọng nói cũng trở nên khàn khàn, "Tuy nhiên tiếp theo, lão phu sẽ thi triển ra lực lượng mạnh nhất của ta!"
Oanh!
Theo lời nói của Khoa Lạc Phu rơi xuống, thân thể kia vốn đã cao tới gần năm mét, thế mà lại tăng vọt một lần nữa, vậy mà đạt tới độ cao vô cùng kinh khủng mười mét!
"Tiểu tử Hoa Hạ! Bây giờ ngươi có dám đón thêm một quyền của ta để thử một chút không?"
Đông đông đông!
Hóa thân thành một con sói khổng lồ, cứ mỗi lần Khoa Lạc Phu bước ra một bước, mặt đất liền ầm ầm rung động giống như động đất!
Mà những nơi hắn đi qua, trên mặt đất lập tức lưu lại một cái hố sâu rất lớn.
Diệp Trần thấy thế, hai mắt cũng không thể không khẽ híp lại một cái, "Không hổ là yêu tộc! Khí huyết chính là tràn đầy, xem ra ta muốn giết chết được hắn, sợ rằng cũng phải phí không ít khí lực!"
"Đã như vậy, vậy hôm nay ta dùng lực lượng mà ngươi am hiểu nhất đánh bại ngươi, cho ngươi thua tâm phục khẩu phục!"
Nói xong lời này, Diệp Trần cũng không có sử dụng hai kiện Thánh khí Thảo Trĩ Kiếm và Bát Chỉ Kính, mà hai chân bỗng nhiên đứng im, trong miệng quát lớn một tiếng:
"Pháp Tướng Thiên Địa, mở!"
Oanh!
Sau một khắc,
Ánh sáng vàng trên người Diệp Trần chợt hiện, cả người cũng giống như Khoa Lạc Phu, thân thể lập tức bành trướng, trong nháy mắt biến thành một người khổng lồ cao tới hơn mười mét!
Tuy rằng cho tới nay, Diệp Trần cũng không có tiêu hao quá nhiều tâm tư ở trên luyện thể, thế nhưng theo thực lực của hắn tăng lên, uy lực của Pháp Tướng Thiên Địa cũng theo nước lên thì thuyền lên, chỉ có điều mỗi lần sử dụng, Diệp Trần phải tổn thất một bộ y phục, cho nên hắn rất ít khi sử dụng một chiêu này.
"Cái gì!!"
Khoa Lạc Phu nhìn qua thân hình to lớn cao ngạo so với mình còn cao hơn ở trước mắt này thì lập tức hai mắt trừng một cái:
"Ngươi đây là... pháp môn gì?"
Tuy rằng Khoa Lạc Phu vô cùng chấn động, tuy nhiên cũng không có lùi bước, lúc này đã hung hăng đánh ra một quyền, "Tiểu tử Hoa Hạ! Ta không cần biết ngươi sử dụng yêu pháp gì, nếu như ngươi có thể đón đỡ một quyền này, ngươi muốn phần bản đồ kia, ta sẽ dâng lên bằng hai tay!"
Bạch!
Lúc Khoa Lạc Phu sử xuất ra một chiêu này, người vẫn còn đang ở bên ngoài mười mét, chờ hắn tung ra một quyền này thì cũng đã vọt tới trước mắt Diệp Trần:
"Dã Tính Khu Sử!"
Oanh!
Một quả đấm to lớn xen lẫn ánh sáng đỏ máu yêu dị, hung hăng đánh về phía Diệp Trần.
Không có bất kỳ màu sắc rực rỡ nào, đây tuyệt đối là lực lượng của nhục thể đã phá vỡ rào cản âm thanh!
Cũng chỉ có Yêu tộc mới có thể có được nhục thân mạnh mẽ tới như vậy!
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không ở trong lòng hít một hơi thật sâu, tuy nhiên hắn cũng không có ý định lui bước một chút nào, ngay lập tức đi theo cũng tung ra một quyền:
"Hư Không Thần Quyền!"
Dưới sự so sánh, một quyền này của Diệp Trần, nhìn qua nhẹ nhàng giống như vô cùng yếu đuối, cảm giác như không có một chút lực đạo nào.
Ầm ầm!
Hai quả đấm lớn va chạm vào nhau, ngay cả không gian xung quanh dường như cũng bị cỗ lực lượng va chậm cường đại này ảnh hưởng mà xảy ra vặn vẹo.
Oanh!
Lấy hai người làm trung tâm, các lớp băng trong phạm vi trăm mét, trong nháy mắt sụ đổ xuống dưới, tạo thành một cái hố sâu hơn mười mét.
Sông băng xung quanh lập tức sụp đổ, băng phiến tuyết động bị thổi bay, giống như một trận tuyết rơi lớn.
Đợi sau khi tuyết bay rơi xuống, Diệp Trần đã thu hồi thần thông Pháp Tướng Thiên Địa, vẻ mặt lạnh nhạt.
Mà bên Lang Vương Khoa Lạc Phu cũng đã khôi phục lại diện mạo con người, tuy nhiên lùi lại mấy chục mét, bộ mặt lúc này là vẻ mặt khó có thể tin.
"So đấu thuần túy là lực lượng nhục thân, ta vậy mà thua? Ngươi làm được như thế nào?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, cũng không có trả lời nghi vấn của hắn, "Khoa Lạc Phu, có chơi có chịu! Giao phần bản đồ kia ra đi!"
Thông qua phen giao thủ vừa rồi, Diệp Trần đối với thực lực của Lang Vương Khoa Lạc Phu cũng đã hiểu rõ.
Nếu như tiếp tục đánh tiếp, hắn tự nhiên có niềm tin tuyệt đối có thể giết chết cái tên này, thế nhưng đặc điểm lớn nhất của Yêu tộc chính là khí huyết hùng hậu nên rất khó đánh!
Hắn muốn hoàn toàn giết chết Khoa Lạc Phu tất nhiên cũng phải tốn rất nhiều sức lực.
Huống chi, nếu như hắn giết Khoa Lạc Phu cũng chưa chắc có thể tìm được nơi cất giấu phần bản đồ kia, chỉ cần có thể bức bách cái tên này nhận thua, giao phần bản đồ kia ra, mục đích của hắn tự nhiên cũng đã đạt được.
Không nghĩ tới, hai mắt Khoa Lạc Phu hơi đảo một cái, chậm rãi nói:
"Phần bản đồ này ta có thể cho ngươi, tuy nhiên trước đó ngươi nhất định phải giúp ta một chuyện!"
Diệp Trần lập tức nhướng mày, trên thân không tự chủ dâng lên một luống sát ý mạnh mẽ, "Lão đầu, ngươi cho là ta sẽ không giết ngươi sao?"
Khoa Lạc Phu khẽ run lên, sau khi chứng kiến thực lực cường đại của Diệp Trần, vào lúc này hắn sớm đã không còn kiêu ngạo như trước đó, vội vàng cười nói:
"Diệp tiên sinh, ngươi không nên hiểu lầm, chuyện ta muốn nhờ ngươi giúp, đối với ngươi mà nói, chẳng qua chỉ là thuận tay mà thôi!"
Chương 460 Cửa vào Yêu giới
Diệp Trần khẽ chau mày, "Ngươi nói thử xem!"
Khoa Lạc Phu trầm ngâm một lát mới nói:
"Từ ba mươi năm trước, sau khi Tô quốc xảy ra chính biến, ta đối với chính trị đã nản lòng thoái chí, vẫn luôn ở lại trên hòn đảo này, sau đó một lần vô tình, ta ở dưới cây cổ thụ này phát hiện một cái bí mật động trời!"
"Bí mật gì?"
Diệp Trần thuận miệng hỏi tới một câu.
Khoa Lạc Phu lại trực tiếp khoát tay áo với hắn, "Ngươi đi theo ta, ta có thể dẫn ngươi đi xem, có lẽ kiến thức của ngươi hẳn là so với ta nhiều hơn nên có thể hiểu rõ đây là cái gì!"
Khoa Lạc Phu nói xong lời này thì trực tiếp quay người nhảy lên, nhảy ra khoảng cách mấy trăm mét, tiến vào bên trong sơn cốc kia.
Diệp Trần hơi do dự một lúc, thông qua thần niệm, trong sơn cốc này cũng không có dị trạng gì xảy ra, thế là thân thể nhoáng một cái cũng đã đi theo tiến vào trong sơn cốc.
...
Một bên khác mấy người Tesla ở trên tàu chiến của Mỹ, chỉ có thể thông qua vệ tinh quay chụp mà nhìn thấy hình ảnh mơ hồ, căn bản không có cách nghe được đối thoại của hai người, nhìn thấy Diệp Trần và Khoa Lạc Phu đột nhiên dừng tay thì ngay lập tức rất lo lắng.
"Hai người này đến cùng là làm cái trò quỷ gì vậy? Thế nào mà đang đánh nhau lại dừng?"
Tesla sốt ruột đập vào bàn một cái, vốn hắn dự định ở lúc Diệp Trần và Khoa Lạc Phu đánh nhau, để cho Hư Vô Thần La Y một trong mười hai vị chủ thần, thừa cơ trộm lấy Bất Tử quả.
Thế nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, hai người này vừa mới giao thủ được một lúc thì lại dừng tay không đánh nữa, hơn nữa dường như đang bí mật mưu đồ gì đó.
Điều này làm cho Tesla rất là căm tức đồng thời cũng cảm thấy rất tò mò, "Tiến sĩ, vì để đề phòng vạn nhất, nếu khong hay là báo tin cho thiếu tướng La Y quay trở lại đi, nhỡ đâu bị hai tên gia hỏa kia phát hiện, coi như không dễ làm!"
Một tên sĩ quan của Mỹ quốc nhịn không được mở miệng nói.
Bọn họ trước đó đã tổn thất hai vị Chủ Thần là Trụ Tư và An Na, nếu như ngay cả Hư Vô Thần La Y này cũng theo gót chân vậy thì tổn thật của bọn hắn thực sự quá lớn!
Không nghĩ tới, Tesla lại quả quyết khoát tay áo, "Không vội! Bất Tử quả đối với nghiên cứu sau này của ta rất quan trọng, hôm này cần phải lấy được!"
"Thế nhưng mà, nếu như thiếu tướng La Y mà bị bại lộ hành tung, vậy chúng ta..."
Tesla khoát tay áo lần nữa, trực tiếp lạnh lùng nói:
"Truyền mệnh lệnh của ta xuống, nếu như một khi La Y bị bại lộ, thì ngay lập tức dẫn nổ bom nguyên tử cho ta!"
Sĩ quan kia lập tức trừng hai mắt một cái, "Thiếu tướng La Y thế nhưng là một trong mười hai vị Chủ Thần của chúng ta, chúng ta làm như thế có phải có chút không ổn hay không?"
Tesla lập tức hừ lạnh một tiếng, giọng điệu kiên quyết nói:
"Nếu như Roy một khi bị bại lộ, vậy hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của hai tên gia hỏa kia, khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ! Vì phòng ngừa hắn tiết lộ tin tức bom nguyên tử ra ngoài, nhất định phải rời khỏi và dẫn nổ bom nguyên tử, bằng không chúng ta thật sự sẽ thất bại trong gang tấc!"
Sĩ quan kia suy nghĩ một chút, quả thật là đúng như vậy, thế là không nói thêm lời gì nữa.
Hai người đang trong lúc nói chuyện thì Tần Trí ở một bên bỗng nhiên chỉ vào màn hình và nói:
"Tiến sĩ, ngươi mau nhìn! Hai người này thế nào mà đột nhiên lại biến mất?"
"Cái gì!"
Tesla lập tức giật nảy mình, vội vàng đột nhiên đứng dậy, nhìn lại vào màn hình.
Chỉ thấy quả như Tần Trí nói, sau khi Diệp Trần và Khoa Lạc Phu tiến vào sơn cốc, vậy mà đột nhiên đã không thấy tăm hơi bóng dáng đâu nữa!
"Dưới cây tiên thụ kia giống như có một cái hầm ngầm!"
Trong phòng chỉ huy không biết là ai đột nhiên nói ra câu này, sau khi nhân viên kỹ thuật thay đổi góc độ hình ảnh, mọi người vội vàng nhìn vào, quả nhiên như người kia nói, dưới cây tiên thụ trong sơn cốc kia không biết vào lúc nào lại xuất hiện một cái hầm ngầm, mà Diệp Trần và Khoa Lạc Phu hình như tiến vào trong sơn động kia.
"Thế nào đột nhiên lại lòi đi ra một cái hầm ngầm? Chẳng lẽ bên trong ẩn giấu bí mất gì sao?"
Sau khi Tesla nói một mình một câu, lại bỗng nhiên lắc đầu, "Bây giờ không quản được nhiều như vậy, lập tức báo tin cho La Y, thừa cơ hội này, nhanh chóng trộm lấy Bất Tử quả! Chờ khi La Y an toàn rời khỏi đảo Lang Vương thì lập tức dẫn nổ đạn hạt nhân!"
"Tuân mệnh!"
...
Lại nói Diệp Trần đi theo Khoa Lạc Phu tiến vào sơn cốc, đi tới trước mặt cây huyết tinh Yêu tộc kia, Khoa Lạc Phu tiện tay đập bên trên tiên thụ kia mấy lần, dưới cây tiên thụ lập tức xuất hiện một cái hầm ngầm.
"Bí mật mà ta nói, ngay tại đây!"
Khoa Lạc Phu quẳng xuống một câu nói như thế rồi trực tiếp tiến vào trong hầm ngầm, Diệp Trần ở lúc xuất hiện cái hầm ngầm này thì trước tiên đã vận dụng thần niệm dò xét qua, xung quanh hắn không có cạm bẫy nào, thế là liền đi theo xuống.
Hang động rất sâu mà lại nghiêng xuống dưới mặt đất, góc độ nghiêng rất dốc gần như là một cái hố sâu.
Cũng may hai người đều là cường giả hạng nhất đương thời, tự nhiên như giẫm trên đất bằng, không đáng kể.
Tuy nhiên, khi hai người xâm nhập xuống phía dưới được gần trăm mét, nhưng vẫn như cũ chưa tới điểm tận cùng.
"Khoa Lạc Phu! Ta cảnh cáo ngươi không được đùa nghịch cái mánh khóe gì, bằng không ngươi sẽ chết rất khó coi!"
Diệp Trần càng đi xuống thì càng cảm thấy có chút không thích hợp, luôn cảm thấy phía dưới dường như có đồ vật khó lường gì đó, thế là mở miệng nói ra lời cảnh cáo.
Khóe miệng Khoa Lạc Phu có chút co lại, nghĩ Lang Vương hắn thân là thủ hộ thần của Tổ quốc, kể từ Chiến tranh thế giới thứ nhất, anh đã trở nên nổi tiếng, tung hoành thế giới trăm năm, người dám nói chuyện với hắn như thế chỉ sợ Diệp Trần là người đầu tiên.
Tuy nhiên, hắn cũng hiểu rõ, thiếu niên Hoa Hạ trước mắt này lợi hại như thế nào, hơn nữa mình còn có việc muốn nhờ đối phương, tự nhiên không dám sĩ diện, thế là mạnh mẽ nhịn xuống sự khó chịu trong lòng xuống, cười theo nói:
"Diệp tiên sinh không nên sốt ruột, lập tức tới ngay! Lập tức tới ngay!"
Hai phút sau, hai người đã xâm nhập xuống dưới mặt đất được vài trăm mét, hơn nữa xung quanh hầm ngầm cũng trở nên rộng mở trong sáng hơn, giống như một cái hang động rộng rãi dưới mặt đất, thậm chí phía dưới còn truyền tới tiếng nước chảy, rõ ràng là cả hai đã vượt qua toàn bộ đảo băng!
"Đây chính là bí mật mà ngươi nói?"
Diệp Trần ngoài miệng thì nói như thế, xong thật ra thì đã mơ hồ cảm giác được nơi này dường như cũng không có đơn giản.
Quả nhiên, Khoa Lạc Phu cười nhạt một tiếng, bỗng nhiên giơ song chưởng lên, hướng mặt nước phía dưới bỗng nhiên vỗ!
Ầm ầm!
Một cái hố lớn xuất hiện ở trên mặt nước, nước bên dưới toàn bộ hang động rộng rãi đột nhiên lao qua những tảng đá xung quanh.
Oanh!
Tiếp theo, dưới mặt nước kia bỗng nhiên nổi lên ánh sáng chói mắt, thế mà xuất hiện một màn ánh sáng.
Diệp Trần thấy thế thì lập tức trừng lớn hai mắt một cái, thất thanh nói:
"Đây là... Không gian kết giới!"
Cái gọi là không gian kết giới, là tồn tại so với không gian cấm chế càng cao hơn một cấp, bình thường là tiết điểm ở giữa dùng để ngăn cách hai thế giới.
Sau khi Diệp Trần kinh ngạc, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng, phía sau không gian kết giới chính là một cái không gian khác, chẳng lẽ nơi này chính là lối vào Tu Chân giới?
Khoa Lạc Phu ở một bên nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức mặt cũng đầy biểu cảm kích động, nói:
"Quả nhiên ta không có đoán sai, ngươi thế mà ngay cả không gian kết giới cũng biết!" "Diệp Cuồng Tiên, ta nói thật cho ngươi biết di, căn cứ theo tư liệu mà mấy năm nay ta sưu tầm, cơ bản có thể xác định, nơi này chắc là lối vào đi về Yêu giới!"
"Các ngươi đã muốn chết, vậy hôm nay ta sẽ để cho các ngươi vĩnh viễn ở lại nơi này đi!"
Nương theo một giọng nói lạnh lùng vang vọng đất trời, Diệp Trần đã giết vào bên trong đám cường giả này, đồng thời Thảo Trĩ Kiếm trong tay bỗng nhiên tăng vọt!
"Thiên Địa Nhất Kiếm!"
Diệp Trần đã hoàn toàn bị trọc giận, cũng lười lãng phí thêm thời gian nữa, trực tiếp vừa ra tay chính là kiếm chiêu mạnh nhất!
Oanh!
Một đạo kiếm quang này đen yêu dị dài trên vào trăm mắt trực tiếp quét ngang hướng đám cường giả kia mà đi!
Rầm rầm rầm!
Xì xì xì ~
Những nơi kiếm mang màu đi đi qua giống như có thể thôn phệ không gian, phàm là người bị kiếm mang đảo qua thì trong nháy mắt sẽ bị chém thành hai đoạn!
"A a a a!"
Nương theo từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, một kiếm này của Diệp Trần chém ra trong nháy mắt đã có hơn mười tên cường giả Thần Cảnh bị chết! Mười mấy tên cao thủ Thánh Cảnh!
Phải biết, mỗi một vị cường giả Thần Cảnh đó cũng đều là tồn tại xưng bá một phương, thậm chí ở một số quốc gia cỡ nhỏ cũng đủ để trở thành thủ hộ thần của một nước!
Bây giờ lại bị Diệp Trần tùy ý chém giết như cắt dưa hấu.
"Cái gì!!"
Cường giả của các quốc gia còn lại vốn còn muốn hung hăng lao tới, thấy được cảnh tượng này thì ngay lập tức trợn mắt há hốc mồm thật lớn, thi nhau kinh hô lên, "Chẳng lẽ lúc trước hắn cũng không có bị thương?"
"Đây mới là hắn thực lực chân chính sao?"
"Một kiếm vừa rồi kia...sao lại mạnh tới như thế!"
"Đây còn là lực lượng của con người sao?"
"Hắn không phải là người! Hắn là Satan! Là ma quỷ!"
...
Vốn mọi người còn tưởng rằng, thừa dịp cái tên này bị thương, tất cả mọi người cùng tiên lên thì chắc chắn có thể giết chết hắn.
Thế nhưng, bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới, cái tên này trước đó lại còn có chỗ bảo lưu!
Chém giết cường giả Thần Cảnh thế mà dễ dàng như thái thịt!
"Mọi người đừng sợ! Chiêu thức cường đạ như thế, khẳng định hắn thi triển ra cũng không được mấy lần! Mọi người tản ra, không được tiến lên quá gần nhau, chờ thực lực của hắn hao hết thì thắng lợi chắc chắn sẽ là của chúng ta!"
Ở ngoài mấy ngàn mét, Ngải Bối Nhũ đứng ở trên một đỉnh băng, hướng về phía cường giả của các quốc gia bước chân đã đại loạn mở miệng nhắc nhở.
"Không sai! hôm nay nếu như chúng ta không giết người này thì ngày sau chắc chắn sẽ bị hắn điên cuồng trả thù, cho nên hắn phải chết!"
Một bên khác, Khải Đặc thân vương của Huyết tộc cũng đi theo mở miệng nói.
Mọi người nghe được lời nói của hai người này, lúc này mới dần dần lấy lại bình tĩnh, tuy nhiên nhưng cũng né tránh ra xa, không còn dám hành động thiếu suy nghĩ.
Diệp Trần cười lạnh, sát khí trên người ngay lập tức hoàn toàn phóng thích ra ngoài, "Không sai! Hôm nay nếu như các ngươi không giết được ta thì ta ngày sau chắc chắn sẽ hoàn trả tới trên người các ngươi gấp mười gấp trăm lần!"
"Giáo Đình! Huyết tộc! Chỉ cần Diệp Cuồng Tiên ta hôm nay không chết, ngày sau ta chắc chắn sẽ san bằng các ngươi!"
Giọng nói rơi xuống, thân thể Diệp Trần nhoáng một cái người ở trên không trung lấp lóe liên hồi, trong nháy mắt đã giết tới trước mặt Ngải Bối Nhĩ Hồng y đại giáo chủ.
"Ừm? Cái gì!"
Ngải Bối Nhĩ lập tức giật mình kêu lên, ánh trắng trắng trên thấn trong nháy mắt nổ lên, "Quang Chi Ảnh!"
Xoát xoát!
Ngải Bối Nhĩ thôi đọng công pháp Quang Hệ tới mức cực hạn, thân hình gần như hóa thành một vệt ánh sáng, trong nháy mắt thối lui ra ngoài tới vài trăm mét.
Tuy nhiên, không đợi hắn thở phào nhẹ nhõm thì bên tai bỗng nhiên truyền tới một giọng nói lạnh như băng giống như lời tuyên án của thượng thiên.
"Chết!"
Ngải Bối Nhĩ giật mình trong lòng, sau đó thấy hoa mắt, một bóng ngươi như trống rỗng mà xuất hiện ở trước mặt của hắn!
Sau đó, một đạo kiếm mang màu đen xẹt qua trên không trung!
"Thánh Quang Hộ thể!"
Ngải Bối Nhĩ căn bản không kịp nghĩ nhiều, hơn nữa không gian xung quanh giống như bị khóa chặt, để hắn không thể nhúc nhích một chút nào, đành phải xuất ra toàn bộ công lực rót vào bên trong Thánh khí phòng ngự.
Trước đó hắn chính là dúng thứ này để chặn một kiếm của Diệp Trần.
Đáng tiếc là, lần trước Diệp Trần là lấy kiếm khí để mà công kích, mà lần này lại là dùng Thánh khí Trảo Trĩ Kiếm!
Oanh!
Kiếm mang màu đen chém xuống, Thánh Quang Hộ thể nhìn như không có kẽ hở nào, thế mà trong nhá mắt vỡ vụn ra!
Đáng thương vị Hồng y đại giáo chủ có tiếng tăm lừng lẫy ở Âu châu này, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra thì đã bị một kiếm này của Diệp Trần chém làm hai khúc!
"A!!"
Mọi người thế Diệp Trần chém Ngãi Bối Nhĩ chết dễ dàng tời như thế thì ngay lập tức từng tên bị dọa đến vẻ mặt trắng bệch, có ít người đã bắt đầu thoái ý.
Một kiếm trảm Tiên Nhân!
Cái này cũng... Mạnh a?
Mà sau khi Diệp Trần dùng một kiếm giết chết vị người thừa kế chức vị Giáo Hoàng đời sau này, ngược lại đưa ánh mắt khóa chặt ở trên người hai vị Thân Vương của Huyết tộc kia, trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn, "Tiếp theo đến lượt các ngươi đi!"
Bạch!
Cùng lúc giọng nói rơi xuống, Diệp Trầ lần nữa thi triển ra thần thông Súc Địa Thành Thốn, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn mét!
"Không ổn! Tách ra trốn!"
Sau khi hai vị Thân Vương của Huyết tộc phản ứng lại thì ngay lập tức từng vị theo hai hướng khác nhau hốt hoảng mà chạy trốn.
Cái tên này, quả thực thật sự rất đáng sợ!
Thực lực biến thái!
Quá biến thái!
Thậm chí ngay cả tốc độ cũng biến thái tới như vậy!
Gần như không có bất kỳ nhược điểm nào, thế này thì còn muốn đánh như thế nào?
Nếu như mọi chuyện đều có thể làm lại, hai người bọn họ nói cái gì cũng không lựa chọn ra tay với cái tên đáng sợ này.
Đáng tiếc, trên đời này không có nếu như!
Diệp Trần chỉ hơi cân nhắc một lát, thì trực tiếp rút kiếm đuổi về phía Khải Đặc thân vương, đồng thời tay trái điểm ra một chỉ hướng phương hướng mà Lai Đức thân vương đang chạy trốn.
"Xích Diễm! Đi!"
Xích Diễm Kiếm trực tiếp phá thể mà ra, cùng bản thể Diệp Trần chia làm hai đường, truy sát thẳng tới một tên Thân Vương của Huyết tộc khác.
"Ngăn lại hắn! Nhanh ngăn hắn lại cho ta!"
Mắt thấy cái tên đáng sợ đằng sau kia càng ngày cách hắn càng gần thì Khải Đặc thân vương vừa điên cuồng chạy trốn vừa hướng về phía các cao thủ ở xung quanh la lên.
Đáng tiếc mọi người sớm đã bị Diệp Trần dọa cho sợ mất mật rồi thì còn lơi nào có cái lá gan để đứng ra, ngay cả những tên thủ hạ Huyết tộc kia, từng tên cũng thi nhau tứ tán bỏ trốn.
"Nhận lấy cái chết!"
Không tới mười giây đồng hồ, Diệp Trần cũng đã đuổi kịp bước chân của Khải Đặc thân vương, trực tiếp chém ra một kiếm.
"Không!!"
Khải Đặc thân vương lập tức rống lớn một tiếng, thân hình bỗng nhiên tăng vọt, trong nháy mắt hóa thành một người to lớn toàn thân đỏ lòm cao tới ba mét!
Đáng tiếc, ở trước mặt luồng kiếm mang màu đen kia thì người to lớn toàn thân đỏ lòm lộ ra khí tức khủng bố kia thế mà lại yếu ớt đến như vậy!
Oanh!
Khải Đặc thân vương hóa thân thành conong nhưng vẫn bị một kiếm của Diệp Trần chém thành hai nửa, thậm chí ngay cả nguyên thần cũng bị đánh nát luôn, không có bất kỳ một chút cơ hội nào ngưng tụ thành hình.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Xích Diễm kiếm cũng đã một kiếm chém trúng đầu của Lai Đức thân vương.
Oanh!
Đầu của vị Thân Vương của Huyết tộc kia trong nháy mắt nổ tung, biến thành một cỗ thi thể không đầu.
Trước sau không tới hai phút, lại có ba tên cường giả cảnh giới Nhân Tiên tức Tiên Nhân cấp một bị Diệp Trần chém chết!
"Cái này..."
Những người còn lại kia cuối cùng mới phản ứng lại, "Má ơi! Chạy mau!"
Đối phương ngay cả Tiên Nhân đều có thể trong nháy mắt giết chết một cách dễ dàng như thế thì bọn họ những người này tính là thứ gì chứ!
Buồn cười, bọn họ vồn còn tưởng rằng có thể dùng chiến thuật biển người để mài chết đối phương, thế nhưng tuyệt đối không ngờ tới sẽ có một cái kết quả như thế!
Lần này, sự sợ hãi của bọn họ đã phát ra từ nội tâm, không còn ai có dũng khí tiếp tục ở lại.
Đáng tiếc, Diệp Trần đã giết tới thì há sẽ dễ dàng buông tha cho bọn họ?
"Bây giờ muốn chạy, muộn!"
Chương 457 Lang Vương Khoa Lạc Phu
"A!"
"A!"
"A!"
Theo từng tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên ở trên đảo băng.
Đảo băng vốn là sạch sẽ trắng noãn thì nay đã là máu chảy thành sông, rỗ ràng biến thành một hòn đảo máu!
Mà lúc này, mấy người Ngụy Vô Cực sớm đã chạy trốn tới đảo bên cạnh, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này thì lập tức từng người đều há thật to cái miệng của mình ra, giống như có thể nuốt vào một quả trứng gà.
"Thế mà dễ dàng như vậy đã chém chết bốn vị cường giả cấp bậc Tiên Nhân?"
"Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì thật không thể tin được, những người này đều là một nhóm cường giả cấp cao nhất trên thế giới!"
"Quá cường đại!"
...
Mấy người sợ hãn than một lát, Ngư Hóa Long bỗng nhiên nhịn không được mở miệng nói:
"Có vẻ như Diệp tiên sinh thật có thể giết sạch những cường giả này! Hay là chúng ta trở lại nhìn xem?"
Mấy người còn lại cũng thi nhau có chút động thâm.
Không nghĩ tới, Ngụy Vô Cực lắc đầu nói:
"Tuyệt đối không nên! Ta thấy Diệp tiên sinh bây giờ, dường như đã có chút dấu hiệu nhập ma, chúng ta đi qua lúc này, nói không chừng ngay cả chúng ta ngài ấy cũng giết hết!"
"Hơn nữa trước đó Diệp tiên sinh cũng đã nói, bảo chúng ta nhanh chóng rời khỏi đảo Lang Vương, chúng ta vẫn nên dựa theo lời nói của ngài ấy mà làm đi!"
Trong lòng mọi người nhất thời vẫn còn sợ hãi nhìn về phía trước, đó giống như cảnh tượng địa ngục nhân gian, không thể không hít vào một ngụm khí lạnh, mắt thấy những người đang chạy trốn về phía bọn họ, thế là thi nhau nhảy xuống mặt nước biển, liên tiếp vọt ra ngoài hơn mười dặm, lúc này mới ngừng lại.
Mà lúc này, ở trên đảo Lang Vương cũng đã khôi phục sự yên tĩnh, dường như giết chóc đã kết thúc.
...
Ở trên tàu chiến đấu của Mỹ quốc, tất cả mọi người đều đang nhìn vào hình ảnh được vệ tinh truyền về thì ngay lập tức từng người đều trợn mắt há hốc mồm.
Mọi người sững sờ một lúc lâu thì bỗng nhiên có một tên sĩ quan hướng về phía Tesla nói:
"Tiến sĩ! Có muốn dẫn nổ bom nguyên tử hay không? Người này thật đáng sợ! Tuyệt đối không thể để cho hắn còn sống mà rời khỏi đảo Lang Vương!"
Tesla hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
"Không được! Bây giờ còn chưa phải là thời cơ tốt nhất!"
"Thế nhừng là, Diệp Cuồng Tiên này một hơi giết chết bốn vị cường giả cấp Tiên Nhân, hơn mai mươi tên cường giả Thần Cấp, mấy chục tên cao thủ Thánh Cảnh, còn có ai có thể ngăn được hắn? Nếu như lúc này không dẫn nổ bom nguyên tử, nhỡ đâu hắn rời khỏi đảo Lang Vương thì làm sao đây?"
Trên mặt tên sĩ quan kia đều tràn đầy vẻ lo lắng nói.
Không nghĩ tới, Tesla vẫn quả quyết lắc đầu, "Không được! Thực lực của tiểu tử này lại mạnh hơn trước đó rất nhiều, ngay cả ta hiện tại cũng không nhìn thấu được thực lực chân chính của hắn, bây giờ hắn không ở dải đất trung tâm của đảo Lang Vương, coi như dẫn nổ bom nguyên tử, ta cũng không dám chắc có thể giết chết được người này hay không!"
"Hơn nữa, tiểu tử này nếu như tới để tìm Lang Vương Khoa Lạc Phu thì há lại sẽ rời đi dễ dàng như thế? Chúng ta không ngại đợi thêm một chút!"
"Huống chi, Bất Tử quả chúng ta còn chưa có lấy được! Lần này chúng ta tổn thất hai vị cường giả là Trụ Tư và An Na, nhất định phải đạt được Bất Tử quả mới có thể sáng tạo ra gen chiến sĩ mạnh hơn!"
Tesla nói tới đây thì dừng lại một chút, trên mặt bỗng nhiên hiện ra vẻ lạnh lùng, lại nói tiếp:
"Nghĩ biện pháp truyền sự việc xảy ra trên đảo ra ngoài, chuyện Diệp Cuồng Tiên đồ sát cao thủ của các quốc gia thì trước tiên cần phải để cho cao tầng của các quốc gia đó biết được!"
"Kể từ đó, chúng ta lại sử dụng bom nguyên tử tru sát người này, cũng sẽ không bị quốc tế đưa tới chỉ trích quá lớn!"
"Diệp Cuồng Tiên, có nhiều người chôn cùng với ngươi như thế, cũng coi là ngươi chết đáng giá! Khặc khặc!"
...
Hô hô hô!
Sau khi Diệp Trần một hơi tru sát cường giả của các quốc gia hầu như không còn, lập tức nhịn không được mà bắt đầu thở dốc, hai mắt đỏ ngầu, qua một lúc lâu mới từ từ khôi phục lại.
"Kỳ lạ! Từ khi bước vào đảo Lang Vương thì toàn thân ta đã cảm thấy không thoải mái, vôn ta còn tưởng bởi vì những người này, thế nhưng vì sao ta giết sạch những người này thì loại cảm giác không thoải mái này chẳng những không có yếu bớt, ngược lại càng tăng thêm mãnh liệt đây?"
Ngay tại Diệp Trần nghĩ mãi mà không hiểu thì bỗng nhiên ở phía xa truyền tới một giọng nói du dương, "Diệp Cuồng Tiên! Đã tới, vậy thì tới đây gặp một lần đi!"
Giọng nói vô cùng hùng hâu, giống như thần lôi ở trên chín tầng trời cuồn cuồn mà tới, người nói chuyện hiển nhiên có công lực cực kỳ thâm hậu.
"Lang Vương Khoa Lạc Phu sao? Chẳng lẽ loại cảm giác không thoải mái này là bởi vì hắn? Mặc kệ! Nếu đã tới, vậy thì phần bản đồ cuối cùng cũng nhất định phải lấy cho bằng được!"
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần dứt bỏ tạp niệm trong lòng, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái, trực tiếp tung người nhảy lên, hướng theo nơi phát ra giọng nói kia tăng hết tốc lực mà chạy tới.
Chỉ chốc lát, Diệp Trần đã đi tới khi vực trung tâm của đảo Lang Vương, ở trên một chỗ đỉnh băng phía trước, lúc này đang có một bóng người có thân hình cao lớn đang đứng hiên ngang ở đó.
"Ngươi chính là Lang Vương Khoa Lạc Phu?"
Diệp Trần đạp không mà đi, chậm rãi đi về phía trước, cũng thấy rõ ràng dung mạo của người này.
Đây là một người đàn ông trung niên da trắng có thân hình cao lớn, mặt mũi đầy râu quai nón, rất đúng bộ dáng kiểu người Tô quốc.
Từ trên khí tức mà phán đoán thì thực lực của người này chắc là so với mấy người Ngải Bỗi Nhĩ trước đó mạnh hơn một chút, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Diệp Trần tính toán, nếu như hai người giao thủ với nhau thì hắn có tự tin một trăm phần trăm có thể giết chết người ở trước mắt này.
"Khụ khụ!"
Ông lão ho nhẹ hai tiếng mới chậm rãi mở miệng nói:
"Không sai, ta chính là Khoa Lạc Phu! Ngươi chắc là Diệp Cuồng Tiên vị tiên nhân mới xuất thế kia của Họa Hạ quốc? Quả nhiên là danh bất hư truyền! Trận chiến vừa rồi thật sự là đặc sắc tuyệt luân!"
Khoa Lạc Phu này lại có thể nói được tiếng Hoa Hạ, hơn nữa rất chuẩn, thậm chí so với rất nhiều người Hoa Hạ nói còn tốt hơn!
Tuy nhiên để Diệp Trần càng thêm ngạc nhiên đó là đối phương nhìn thấy hắn, dường như không có bất kỳ địch ý nào, hơn nữa rất bình tĩnh.
Khoa Lạc Phu này dường như cũng nhìn ra được nghi hoặc của Diệp Trần, mỉm cười nói:
"Thế nào? Ngươi chắc chắn đang cảm thấy rất kỳ quái đúng không? Cho là ta đang đánh cái chủ ý gì xấu đối với ngươi đúng hay không?"
"Nếu là như vậy thì ngươi đại khái là có thể yên tâm!"
Nói đến đây, Khoa Lạc Phu hướng chỉ về trong sơn cốc đằng sau, cười nói:
"Đó chính là Bất Tử quả! Diệp tiên nhân nếu như muốn, ta có thể dẫn ngươi đi lấy!"
Diệp Trần thuận theo hướng mà Khoa Lạc Phu chỉ mà nhìn lại, quả nhiên thấy ở trong sơn cốc đằng sau có một gốc cây già cỗi nhăn nheo, thế nhưng ở trên cây vậy mà không có một chiếc lá nào, xem ra giống như đã bị khô héo mà chết đi, thế nhưng mà ở trên đầu cành lại mọc ra mấy quả màu đỏ vô cùng mê người, lộ ra ánh sáng đỏ yêu dị, chắc là Bất Tử quả trong lời đồn.
Nhìn thấy Khoa Lạc phu hào phóng như thế, Diệp Trần lập tức càng thêm ngạc nhiên, "Đây chính là tiên quả mà người người đều muốn lấy được, ngươi vậy mà dễ dàng cho ta như vậy sao?"
Khoa Lạc Phu nhún vai, cười nói:
"Dù sao thì bộ xương già này của ta khẳng định không phải đối thủ của Diệp tiên nhân ngươi, đã không đánh lại vậy thì tại sao không sớm làm đầu hàng thì tốt hơn!"
"Huống chi, ta còn phải cảm tạ ngươi giúp ta giết những người xâm lấn trước đó đây, những quả này coi như làm quà tỏ rõ sự biến ơn của ta đi!"
DIệp Trần nghe được điều này thì lông mày không thể không hơi nhíu lại, không thể không đối với thân phận của người trước mắt này mà sinh ra nghi ngờ.
Căn cứ theo ghi chép trên tư liệu thì Lang Vương Khoa Lạc Phu này thế nhưng là có tiếng thích giết chóc, bây giờ thế nào lại nói chuyện dễ như thế? Chính mình còn chưa có mở lời, đối phương thế mà đã chủ động dâng bảo bối đưa lên.
Chương 458 Chiến Lang Vương
Cho dù mục tiêu cảu hắn lần này cũng không phải là Bất Tử quả, tuy nhiên tiện nghi đưa tới cửa không cần thì phí, Diệp Trần tự nhiên cũng sẽ không từ chối.
Nhưng, việc này chắc là không có đơn giản như thế!
"Thế nào? Diệp tiên sinh nếu như là lo lắng có cạm bẫy gì, ta có thể hái Bất Tử quả, tự tay đưa tới trước mặt của ngươi! Như thế nào?"
Khoa Lạc Phu thấy Diệp Trần chậm chạp không có động thủ thế là mở miệng nói thêm lần nữa.
Diệp Trần vẫn không có lên tiếng, hai mắt khẽ híp lại một cái, nhìn chằm chằm vào Bất Tử quả kia một lúc bỗng nhiên cười lạnh, "Bất Tử quả gì! Hóa ra là sau khi Yêu Tộc chết, huyết mạch biến thành Huyết Tinh thạch a! Khoa Lạc Phu, ta suýt chút nữa thì thật sự bị ngươi lừa rồi!"
Cái gọi là Huyết Tinh thạch, ở bên trong Yêu Tộc tại Tu chân giới là một loại đồ vật rất hay gặp.
Những Yêu Tộc cường đại kia ở trước khi chết sẽ dùng một phần lực lượng cuối cùng của mình lưu lại lực lượng huyết mạch và lực lượng linh hồn của mình trong cơ thể, thông qua pháp môn đặc thù ngưng tụ thành hạt giống, trồng vào trên linh mộc, đợi hạt giống nảy mầm kết quả mà quả thì chính là Huyết Tinh thạch.
Mà Huyết Tinh thạch này, nếu như để Yêu Tộc hậu bối sử dụng thì tự nhiên công lực tăng cao, lực lượng huyết mạch tăng vọt!
Nhưng nếu để cho người ngoài huyết mạch ăn, thì lực lượng huyết mạch sẽ xảy ra xung đột, thậm chí lực lượng tàn hồn bên trong Huyết Tinh thạch cũng sẽ công kích người ăn, ảnh hưởng tới tâm chí của bọn họ.
Nếu như có thể xua tan lực lượng của Huyết Tinh thạch hay hoặc là cưỡng ép luyện hóa thì còn được, nếu như không có cách nào luyện hóa, ngược lại để lực lượng huyết mạch bên trong Huyết Tinh thạch chiếm cứ thượng phong, vậy sẽ bị đồng hóa huyết mạch Yêu Tộc biến thành Yêu Tộc!
Ở Tu Chân giới có rất nhiều tu tiên giả, sau khi lỡ sử dụng Huyết Tinh thạch, cuối cùng bị yêu hoám trở thành một thành viên của Yêu Tộc.
Thậm chí, một số tu tiên giả có thực lực không đủ vì nóng lòng đạt được lực lượng cũng sẽ lựa chọn chủ động yêu hóa.
Khó trách! Khoa Lạc Phu sẽ chủ động dâng ra Huyết Tinh thạch, bởi vì một khi Diệp Trần sử dụng, huyết mạch của người sói hay gọi là lang nhân bên trong Huyết Tinh thạch, tất nhiên sẽ sảy ra xung đột với huyết mạch trong cơ thể hắn, cho đến lúc đó, hắn hoặc là lựa chọn đồng hóa huyết mạch Yêu Tộc hoặc là khu trừ nó.
Tuy rằng, nếu như tiếp thu thứ này, hoàn toàn chính xác có thể để công lực đại tăng, khí huyết tăng vọt, thế nhưng huyết mạch cũng sẽ bị ô nhiễm, biến thành tồn tại nửa người nửa yêu, đây cũng không phải là kết quả mà Diệp Trần mong muốn.
"Cái gì! Thậm chí ngay cả Huyết Tinh thạch mà ngươi cũng biết! Ngươi đến cùng là người nào?"
Khoa Lạc Phu nghe được một câu nói toẹt ra huyền cơ ở trong đó thì lập tức hai mắt trừng một cái, không còn giữ được bình tĩnh như trước đó, nhịn không được lớn tiếng kêu lên.
Diệp Trần cười lạnh,
"Khoa Lạc Phu, khó trách ở trăm năm trước đó, duy chỉ có ngươi thành công thu được huyết mạch lang nhân, hóa ra căn bản không phải bởi vì huyết thanh gì đó của người sói thời thượng cổ mà là bởi vì ngươi sử dụng Huyết Tinh thạch cho nên ngươi bị Huyết Tinh thạch yêu hóa, trở thanh một thành viên của Lang Nhân tộc, ta nói có đúng không?"
"Ngươi!..."
Khoa Lạc Phu lập tức thay đổi sắc mặt, nếu như nói, Diệp Trần nhận ra được Huyết Tinh thạch trước đó thì hắn vẫn chỉ cảm thấy kinh ngạc, nhưng bây giờ, ngay cả cái cách mà hắn trở thành người sói như thế nào, đối phương vậy mà có thể đoán được rõ rõ ràng ràng như thế, vậy thì thực sự quá không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi Khoa Lạc Phu kinh ngạc thì bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, "Ta đã biết! Khó trách tuổi ngươi còn trẻ như vậy mà đã có tu vi cường đại như thế, Diệp Cuồng Tiên! Ngươi chắc hẳn không phải là người của thế giới này? Hoặc là ngươi không hoàn toàn thuộc về thế giới này!"
"Ừm?"
Diệp Trần nghe được điều này thì lông mày cũng không thể không nhíu lại, rất rõ ràng, Khoa Lạc Phu này chắc là biết được không ít chuyện bí ẩn ở trên cái tinh cầu này.
Tuy nhiên, mặc cho hắn suy nghĩ nát óc, cũng không có khả năng biết được lai lịch chân chính của Diệp Trần, "Ta là ai, ngươi không cần quản! Ta đối với Huyết Tinh thạch của Yêu Tộc cũng không cảm thấy hứng thú một chút nào!"
"Ta tới đây lần này là muốn hướng ngươi mượn một vật!"
Diệp Trần cũng lời nói nhảm tiếp với hắn, trực tiếp nói ngay vào điểm chính.
Khoa Lạc Phu thì lập tức chau mày, cảm thấy thiếu niên Hoa Hạ trước mắt này càng thêm thần bí khó lường, "Đồ vật gì?"
Diệp Trần thản nhiên nói:
"Một phần của bản đồ Bồng Lai tiên đảo!"
Khoa Lạc Phu trừng hai mắt một cái, sau đó lộ ra vẻ chợt hiểu, "Quả nhiên! Ta đoán không sai, ngươi quả nhiên biết sự tồn tại của tiên giới, chẳng lẽ ngươi cũng là người của Tiên giới"
Nói đến đây, Khoa Lạc Phu lại lắc đầu, "Không đúng! Ngươi nếu như là người của Tiên giới thì há lại sẽ không biết lối vào Tiên giới còn muốn bản đồ làm gì chứ?"
Hai tay Diệp Trần thả lỏng về phía sau, thản nhiên nói:
"Ta nói rồi, lai lịch của ta ngươi không cần hỏi, cho dù ta có nói thì ngươi cũng sẽ không hiểu!"
"Ngươi bây giờ chỉ cần giao tàn quyển cho ta, chúng ta bình an vô sự, bằng không..."
Nói đến đây, Diệp Trần không có nói tiếp, tuy nhiên khí thế trên người đã phóng thích ra ngoài không giữ lại chút nào.
Hắn với Khoa Lạc Phu này cũng không có ân oán gì, tuy nhiên cái tên này trước đó vậy mà muốn lợi dụng Huyết Tinh thạch có ý muốn làm hại chính mình, cho nên hắn cũng không cần khách khí với người ta.
Tuy nhiên, đứng trước khí thế áp bách cường đại đó của Diệp Trần, Khoa Lạc Phu chỉ hơi lùi lại hai bước, thì rất nhanh đã đứng vững thân hình, cười lạnh nói:
"Một phần của bản đồ Bồng Lai tiên đảo sao? Thứ này hoàn toàn chính xác ở trong tay của ta! Hơn nữa thứ này đối với ta cũng không có tác dụng gì, cho ngươi cũng không sao! Tuy nhiên..."
Khoa Lạc Phu nói tới đây thì lại xoay chuyển đề tài câu chuyện, cười lạnh nói:
"Nếu cứ cho ngươi như thế ta chẳng phải sẽ rất mất mặt sao?"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, khí thế trên người lại kéo lên lần nữa, rất bá khí nói:
"Ta không có thời gian nói nhảm với ngươi, hoặc là giao phần bản đồ đó ra hoặc là chết!"
Khoa Lạc Phu lập tức nổi giận đùng đùng, "Tiểu tử! Ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi sao? Thiên phú và tu vi của ngươi hoàn toàn chính xác là rất đáng gờm, nhưng lão phu cũng không phải dễ chọc như vậy!"
"Lão phu vốn không muốn chấp nhặt với tiểu bối như ngươi, ngươi đã muốn chết thì không thể trách lão phu được!"
Oanh!
Theo giọng nói này rơi xuống thì trên người Lang Vương Khoa Lạc Phu lập tức bộc phát ra một mùi máu tanh làm cho người sợ hãi kinh khủng.
"Tiểu tử! Vừa rồi ngươi giét nhiều cao thủ như vậy, bây giờ cũng đã là nỏ mạnh hết đà đi? Bây giờ ngươi cảm thấy ngươi sẽ còn là đối thủ của lão phu sao?"
Diệp Trần cười lạnh,
"Chính ngươi thử một chút chẳng phải sẽ biết!"
Nói xong, Diệp Trần đã trực tiếp nhào tới.
Oanh!
Diệp Trần trực tiếp vỗ xuống một trưởng, một đạo chưởng ấn to lớn, trong nháy mắt rơi vào đỉnh đầu của Khoa Lạc Phu.
"Hừ!"
Khoa Lạc Phu nắm lại song quyền, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái, trực tiếp xuất ra một quyền nghênh đón tiếp lấy!
Ầm ầm!
Một quyền một chưởng va chạm vào nhau, ngay lập tức không gian xung quanh đều lắc lư một lúc.
Bành!
Tảng băng trôi ở dưới chân Khoa Lạc Phu kia vậy mà trong nháy mắt nổ tung lên!
Nhưng bản thân Khoa Lạc Phu lại đứng lơ lửng giữa không trung, căn bản không chịu đến bất kỳ ảnh hưởng gì, "Ha ha ha! Diệp Cuồng Tiên, không thể không nói ngươi thật sự rất mạnh, nếu như không có trận chiến vừa rồi kia, cho dù là lão phu chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của ngươi!"
"Đáng tiếc a, ta có thể cảm nhận được rõ ràng, trải qua trận chiến vừa rồi kia, ngươi đã tiêu hao rất nhiều thực lực, ngươi bây giờ sớm đã là nỏ mạnh hết đà, mà ta thì đang ở trạng thái đỉnh phong!"
Nói xong lời này, Khoa Lạc Phu bỗng nhiên ngửa đầu lên trời hét dài một tiếng!
Chương 459 Khoa Lạc Phu thỉnh cầu
"Ngao!!!"
Theo một tiếng sói tru kinh khủng vang lên, thân thể Khoa Lạc Phu kia thế mà ngay lập tức bành trướng.
Không chỉ thân thể đột nhiên đạt tới độ cao kinh khủng gần năm mét, trên thân thế mà bắt đầu xuất hiện lông dài, đầu cũng dàn biến thành hình sói, mọc ra răng nanh thật dài, hai mắt đỏ ngầu, như một con sói khổng lồ đứng thẳng!
Mà sau khi Khoa Lạc Phu biến thân thành công, khí tức cả người hắn trong nháy mắt cũng kéo lên gấp năm lần không ngừng, đạt tới một cái cấp độ cực kỳ khủng bố, vượt xa đám người Ngải Bối Nhĩ trước đó.
"Khặc khặc!"
Sau khi Khoa Lạc Phu hóa thân thành người sói, trong miệng phát ra một tiếng cười chói tai, âm thanh nhie kiểu kim loại bị xé rách, để cho người ta cảm thấy khó chịu không nói nên lời, "Tiểu tử Hoa Hạ! Nhìn thấy không? Đây mới là trạng thái đỉnh cao nhất của ta!"
"Lão phu đã sống hơn một trăm năm rồi, sớm đã coi nhẹ thế sự, vốn không muốn giao thủ với tiểu bối như ngươi, nếu như bây giờ ngươi rời đi, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết, bằng không..."
"Nói nhảm nhiều quá!"
Còn chưa đợi Khoa Lạc Phu chém gió xong, Diệp Trần đã đấm ra một quyền!
"Ừm?"
Khoa Lạc Phu cũng không nghĩ tới, cái tên này nói ra tay liền ra tay, ngay lập tức tức giận đến không chịu nổi, lập tức quơ nắm đấm lên nghênh đón tiếp lấy.
Phanh phanh phanh!
Thời gian chỉ trong nháy mắt, nắm đấm của hai người đã va chạm vào nhau hơn mười lần!
Ầm ầm!
Không gian lắc lư một hồi!
Các sông băng ở xung quanh kia cũng bị lực quyền của hai người bao phủ, lập tức thi nhau lay động kịch liệt, thậm chí trực tiếp vỡ vụn ra, hóa thành một đống vụn băng, mà lớp băng phía dưới cũng bắt đầu xuất hiện từng vết rạn nứt, dường như cả hòn đảo băng này lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Ầm!
Nắm đấm của hai người lần nữa hung hăng chạm vào nhau!
Bạch bạch bạch!
Lang Vương Khoa Lạc Phu cao gần năm mét, lập tức liên tiếp lùi lại bảy tám bước.
Mà Diệp Trần thì lại không hề động một chút nào!
"Cái gì!"
"Lực lượng của ngươi...làm sao lại mạnh như thế!
Sau khi hai người giao thủ hơn mười chiêu, Khoa Lạc Phu lập tức rống lớn một tiếng, quả thực không thể tin được đây là sự thật.
Sau khi hắn hóa thân thành người sói, cường độ nhục thể đã vượt xa hai vị Thân Vương của Huyết tộc kia, hơn nữa lại ở vào trạng thái đỉnh phong, vốn cho rằng địch đã đuối có thể chiến thắng một cách dễ dàng, thế nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, hắn thế mà còn bị đối phương áp chế!
Hơn nữa, đối phương còn lấy lực lượng nhục thể là sở trường của hắn để gắt gao áp chế hắn!
"Rống!"
Khoa Lac Phu lập tức hét dài một tiếng lần nữa, toàn thân trên dưới thế mà biến thành màu đỏ yêu dị, kinh mạch trên người từng chiếc cũng nổi lên, dường như muốn nổ tung.
"Tiểu tử Hoa Hạ! Ngươi thật sự lợi hại hơn so với ta dự đoán nhiều lắm!"
Khoa Lạc Phu dường như thi triển một loại bí thuật nào đó nên giọng nói cũng trở nên khàn khàn, "Tuy nhiên tiếp theo, lão phu sẽ thi triển ra lực lượng mạnh nhất của ta!"
Oanh!
Theo lời nói của Khoa Lạc Phu rơi xuống, thân thể kia vốn đã cao tới gần năm mét, thế mà lại tăng vọt một lần nữa, vậy mà đạt tới độ cao vô cùng kinh khủng mười mét!
"Tiểu tử Hoa Hạ! Bây giờ ngươi có dám đón thêm một quyền của ta để thử một chút không?"
Đông đông đông!
Hóa thân thành một con sói khổng lồ, cứ mỗi lần Khoa Lạc Phu bước ra một bước, mặt đất liền ầm ầm rung động giống như động đất!
Mà những nơi hắn đi qua, trên mặt đất lập tức lưu lại một cái hố sâu rất lớn.
Diệp Trần thấy thế, hai mắt cũng không thể không khẽ híp lại một cái, "Không hổ là yêu tộc! Khí huyết chính là tràn đầy, xem ra ta muốn giết chết được hắn, sợ rằng cũng phải phí không ít khí lực!"
"Đã như vậy, vậy hôm nay ta dùng lực lượng mà ngươi am hiểu nhất đánh bại ngươi, cho ngươi thua tâm phục khẩu phục!"
Nói xong lời này, Diệp Trần cũng không có sử dụng hai kiện Thánh khí Thảo Trĩ Kiếm và Bát Chỉ Kính, mà hai chân bỗng nhiên đứng im, trong miệng quát lớn một tiếng:
"Pháp Tướng Thiên Địa, mở!"
Oanh!
Sau một khắc,
Ánh sáng vàng trên người Diệp Trần chợt hiện, cả người cũng giống như Khoa Lạc Phu, thân thể lập tức bành trướng, trong nháy mắt biến thành một người khổng lồ cao tới hơn mười mét!
Tuy rằng cho tới nay, Diệp Trần cũng không có tiêu hao quá nhiều tâm tư ở trên luyện thể, thế nhưng theo thực lực của hắn tăng lên, uy lực của Pháp Tướng Thiên Địa cũng theo nước lên thì thuyền lên, chỉ có điều mỗi lần sử dụng, Diệp Trần phải tổn thất một bộ y phục, cho nên hắn rất ít khi sử dụng một chiêu này.
"Cái gì!!"
Khoa Lạc Phu nhìn qua thân hình to lớn cao ngạo so với mình còn cao hơn ở trước mắt này thì lập tức hai mắt trừng một cái:
"Ngươi đây là... pháp môn gì?"
Tuy rằng Khoa Lạc Phu vô cùng chấn động, tuy nhiên cũng không có lùi bước, lúc này đã hung hăng đánh ra một quyền, "Tiểu tử Hoa Hạ! Ta không cần biết ngươi sử dụng yêu pháp gì, nếu như ngươi có thể đón đỡ một quyền này, ngươi muốn phần bản đồ kia, ta sẽ dâng lên bằng hai tay!"
Bạch!
Lúc Khoa Lạc Phu sử xuất ra một chiêu này, người vẫn còn đang ở bên ngoài mười mét, chờ hắn tung ra một quyền này thì cũng đã vọt tới trước mắt Diệp Trần:
"Dã Tính Khu Sử!"
Oanh!
Một quả đấm to lớn xen lẫn ánh sáng đỏ máu yêu dị, hung hăng đánh về phía Diệp Trần.
Không có bất kỳ màu sắc rực rỡ nào, đây tuyệt đối là lực lượng của nhục thể đã phá vỡ rào cản âm thanh!
Cũng chỉ có Yêu tộc mới có thể có được nhục thân mạnh mẽ tới như vậy!
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không ở trong lòng hít một hơi thật sâu, tuy nhiên hắn cũng không có ý định lui bước một chút nào, ngay lập tức đi theo cũng tung ra một quyền:
"Hư Không Thần Quyền!"
Dưới sự so sánh, một quyền này của Diệp Trần, nhìn qua nhẹ nhàng giống như vô cùng yếu đuối, cảm giác như không có một chút lực đạo nào.
Ầm ầm!
Hai quả đấm lớn va chạm vào nhau, ngay cả không gian xung quanh dường như cũng bị cỗ lực lượng va chậm cường đại này ảnh hưởng mà xảy ra vặn vẹo.
Oanh!
Lấy hai người làm trung tâm, các lớp băng trong phạm vi trăm mét, trong nháy mắt sụ đổ xuống dưới, tạo thành một cái hố sâu hơn mười mét.
Sông băng xung quanh lập tức sụp đổ, băng phiến tuyết động bị thổi bay, giống như một trận tuyết rơi lớn.
Đợi sau khi tuyết bay rơi xuống, Diệp Trần đã thu hồi thần thông Pháp Tướng Thiên Địa, vẻ mặt lạnh nhạt.
Mà bên Lang Vương Khoa Lạc Phu cũng đã khôi phục lại diện mạo con người, tuy nhiên lùi lại mấy chục mét, bộ mặt lúc này là vẻ mặt khó có thể tin.
"So đấu thuần túy là lực lượng nhục thân, ta vậy mà thua? Ngươi làm được như thế nào?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, cũng không có trả lời nghi vấn của hắn, "Khoa Lạc Phu, có chơi có chịu! Giao phần bản đồ kia ra đi!"
Thông qua phen giao thủ vừa rồi, Diệp Trần đối với thực lực của Lang Vương Khoa Lạc Phu cũng đã hiểu rõ.
Nếu như tiếp tục đánh tiếp, hắn tự nhiên có niềm tin tuyệt đối có thể giết chết cái tên này, thế nhưng đặc điểm lớn nhất của Yêu tộc chính là khí huyết hùng hậu nên rất khó đánh!
Hắn muốn hoàn toàn giết chết Khoa Lạc Phu tất nhiên cũng phải tốn rất nhiều sức lực.
Huống chi, nếu như hắn giết Khoa Lạc Phu cũng chưa chắc có thể tìm được nơi cất giấu phần bản đồ kia, chỉ cần có thể bức bách cái tên này nhận thua, giao phần bản đồ kia ra, mục đích của hắn tự nhiên cũng đã đạt được.
Không nghĩ tới, hai mắt Khoa Lạc Phu hơi đảo một cái, chậm rãi nói:
"Phần bản đồ này ta có thể cho ngươi, tuy nhiên trước đó ngươi nhất định phải giúp ta một chuyện!"
Diệp Trần lập tức nhướng mày, trên thân không tự chủ dâng lên một luống sát ý mạnh mẽ, "Lão đầu, ngươi cho là ta sẽ không giết ngươi sao?"
Khoa Lạc Phu khẽ run lên, sau khi chứng kiến thực lực cường đại của Diệp Trần, vào lúc này hắn sớm đã không còn kiêu ngạo như trước đó, vội vàng cười nói:
"Diệp tiên sinh, ngươi không nên hiểu lầm, chuyện ta muốn nhờ ngươi giúp, đối với ngươi mà nói, chẳng qua chỉ là thuận tay mà thôi!"
Chương 460 Cửa vào Yêu giới
Diệp Trần khẽ chau mày, "Ngươi nói thử xem!"
Khoa Lạc Phu trầm ngâm một lát mới nói:
"Từ ba mươi năm trước, sau khi Tô quốc xảy ra chính biến, ta đối với chính trị đã nản lòng thoái chí, vẫn luôn ở lại trên hòn đảo này, sau đó một lần vô tình, ta ở dưới cây cổ thụ này phát hiện một cái bí mật động trời!"
"Bí mật gì?"
Diệp Trần thuận miệng hỏi tới một câu.
Khoa Lạc Phu lại trực tiếp khoát tay áo với hắn, "Ngươi đi theo ta, ta có thể dẫn ngươi đi xem, có lẽ kiến thức của ngươi hẳn là so với ta nhiều hơn nên có thể hiểu rõ đây là cái gì!"
Khoa Lạc Phu nói xong lời này thì trực tiếp quay người nhảy lên, nhảy ra khoảng cách mấy trăm mét, tiến vào bên trong sơn cốc kia.
Diệp Trần hơi do dự một lúc, thông qua thần niệm, trong sơn cốc này cũng không có dị trạng gì xảy ra, thế là thân thể nhoáng một cái cũng đã đi theo tiến vào trong sơn cốc.
...
Một bên khác mấy người Tesla ở trên tàu chiến của Mỹ, chỉ có thể thông qua vệ tinh quay chụp mà nhìn thấy hình ảnh mơ hồ, căn bản không có cách nghe được đối thoại của hai người, nhìn thấy Diệp Trần và Khoa Lạc Phu đột nhiên dừng tay thì ngay lập tức rất lo lắng.
"Hai người này đến cùng là làm cái trò quỷ gì vậy? Thế nào mà đang đánh nhau lại dừng?"
Tesla sốt ruột đập vào bàn một cái, vốn hắn dự định ở lúc Diệp Trần và Khoa Lạc Phu đánh nhau, để cho Hư Vô Thần La Y một trong mười hai vị chủ thần, thừa cơ trộm lấy Bất Tử quả.
Thế nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, hai người này vừa mới giao thủ được một lúc thì lại dừng tay không đánh nữa, hơn nữa dường như đang bí mật mưu đồ gì đó.
Điều này làm cho Tesla rất là căm tức đồng thời cũng cảm thấy rất tò mò, "Tiến sĩ, vì để đề phòng vạn nhất, nếu khong hay là báo tin cho thiếu tướng La Y quay trở lại đi, nhỡ đâu bị hai tên gia hỏa kia phát hiện, coi như không dễ làm!"
Một tên sĩ quan của Mỹ quốc nhịn không được mở miệng nói.
Bọn họ trước đó đã tổn thất hai vị Chủ Thần là Trụ Tư và An Na, nếu như ngay cả Hư Vô Thần La Y này cũng theo gót chân vậy thì tổn thật của bọn hắn thực sự quá lớn!
Không nghĩ tới, Tesla lại quả quyết khoát tay áo, "Không vội! Bất Tử quả đối với nghiên cứu sau này của ta rất quan trọng, hôm này cần phải lấy được!"
"Thế nhưng mà, nếu như thiếu tướng La Y mà bị bại lộ hành tung, vậy chúng ta..."
Tesla khoát tay áo lần nữa, trực tiếp lạnh lùng nói:
"Truyền mệnh lệnh của ta xuống, nếu như một khi La Y bị bại lộ, thì ngay lập tức dẫn nổ bom nguyên tử cho ta!"
Sĩ quan kia lập tức trừng hai mắt một cái, "Thiếu tướng La Y thế nhưng là một trong mười hai vị Chủ Thần của chúng ta, chúng ta làm như thế có phải có chút không ổn hay không?"
Tesla lập tức hừ lạnh một tiếng, giọng điệu kiên quyết nói:
"Nếu như Roy một khi bị bại lộ, vậy hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của hai tên gia hỏa kia, khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ! Vì phòng ngừa hắn tiết lộ tin tức bom nguyên tử ra ngoài, nhất định phải rời khỏi và dẫn nổ bom nguyên tử, bằng không chúng ta thật sự sẽ thất bại trong gang tấc!"
Sĩ quan kia suy nghĩ một chút, quả thật là đúng như vậy, thế là không nói thêm lời gì nữa.
Hai người đang trong lúc nói chuyện thì Tần Trí ở một bên bỗng nhiên chỉ vào màn hình và nói:
"Tiến sĩ, ngươi mau nhìn! Hai người này thế nào mà đột nhiên lại biến mất?"
"Cái gì!"
Tesla lập tức giật nảy mình, vội vàng đột nhiên đứng dậy, nhìn lại vào màn hình.
Chỉ thấy quả như Tần Trí nói, sau khi Diệp Trần và Khoa Lạc Phu tiến vào sơn cốc, vậy mà đột nhiên đã không thấy tăm hơi bóng dáng đâu nữa!
"Dưới cây tiên thụ kia giống như có một cái hầm ngầm!"
Trong phòng chỉ huy không biết là ai đột nhiên nói ra câu này, sau khi nhân viên kỹ thuật thay đổi góc độ hình ảnh, mọi người vội vàng nhìn vào, quả nhiên như người kia nói, dưới cây tiên thụ trong sơn cốc kia không biết vào lúc nào lại xuất hiện một cái hầm ngầm, mà Diệp Trần và Khoa Lạc Phu hình như tiến vào trong sơn động kia.
"Thế nào đột nhiên lại lòi đi ra một cái hầm ngầm? Chẳng lẽ bên trong ẩn giấu bí mất gì sao?"
Sau khi Tesla nói một mình một câu, lại bỗng nhiên lắc đầu, "Bây giờ không quản được nhiều như vậy, lập tức báo tin cho La Y, thừa cơ hội này, nhanh chóng trộm lấy Bất Tử quả! Chờ khi La Y an toàn rời khỏi đảo Lang Vương thì lập tức dẫn nổ đạn hạt nhân!"
"Tuân mệnh!"
...
Lại nói Diệp Trần đi theo Khoa Lạc Phu tiến vào sơn cốc, đi tới trước mặt cây huyết tinh Yêu tộc kia, Khoa Lạc Phu tiện tay đập bên trên tiên thụ kia mấy lần, dưới cây tiên thụ lập tức xuất hiện một cái hầm ngầm.
"Bí mật mà ta nói, ngay tại đây!"
Khoa Lạc Phu quẳng xuống một câu nói như thế rồi trực tiếp tiến vào trong hầm ngầm, Diệp Trần ở lúc xuất hiện cái hầm ngầm này thì trước tiên đã vận dụng thần niệm dò xét qua, xung quanh hắn không có cạm bẫy nào, thế là liền đi theo xuống.
Hang động rất sâu mà lại nghiêng xuống dưới mặt đất, góc độ nghiêng rất dốc gần như là một cái hố sâu.
Cũng may hai người đều là cường giả hạng nhất đương thời, tự nhiên như giẫm trên đất bằng, không đáng kể.
Tuy nhiên, khi hai người xâm nhập xuống phía dưới được gần trăm mét, nhưng vẫn như cũ chưa tới điểm tận cùng.
"Khoa Lạc Phu! Ta cảnh cáo ngươi không được đùa nghịch cái mánh khóe gì, bằng không ngươi sẽ chết rất khó coi!"
Diệp Trần càng đi xuống thì càng cảm thấy có chút không thích hợp, luôn cảm thấy phía dưới dường như có đồ vật khó lường gì đó, thế là mở miệng nói ra lời cảnh cáo.
Khóe miệng Khoa Lạc Phu có chút co lại, nghĩ Lang Vương hắn thân là thủ hộ thần của Tổ quốc, kể từ Chiến tranh thế giới thứ nhất, anh đã trở nên nổi tiếng, tung hoành thế giới trăm năm, người dám nói chuyện với hắn như thế chỉ sợ Diệp Trần là người đầu tiên.
Tuy nhiên, hắn cũng hiểu rõ, thiếu niên Hoa Hạ trước mắt này lợi hại như thế nào, hơn nữa mình còn có việc muốn nhờ đối phương, tự nhiên không dám sĩ diện, thế là mạnh mẽ nhịn xuống sự khó chịu trong lòng xuống, cười theo nói:
"Diệp tiên sinh không nên sốt ruột, lập tức tới ngay! Lập tức tới ngay!"
Hai phút sau, hai người đã xâm nhập xuống dưới mặt đất được vài trăm mét, hơn nữa xung quanh hầm ngầm cũng trở nên rộng mở trong sáng hơn, giống như một cái hang động rộng rãi dưới mặt đất, thậm chí phía dưới còn truyền tới tiếng nước chảy, rõ ràng là cả hai đã vượt qua toàn bộ đảo băng!
"Đây chính là bí mật mà ngươi nói?"
Diệp Trần ngoài miệng thì nói như thế, xong thật ra thì đã mơ hồ cảm giác được nơi này dường như cũng không có đơn giản.
Quả nhiên, Khoa Lạc Phu cười nhạt một tiếng, bỗng nhiên giơ song chưởng lên, hướng mặt nước phía dưới bỗng nhiên vỗ!
Ầm ầm!
Một cái hố lớn xuất hiện ở trên mặt nước, nước bên dưới toàn bộ hang động rộng rãi đột nhiên lao qua những tảng đá xung quanh.
Oanh!
Tiếp theo, dưới mặt nước kia bỗng nhiên nổi lên ánh sáng chói mắt, thế mà xuất hiện một màn ánh sáng.
Diệp Trần thấy thế thì lập tức trừng lớn hai mắt một cái, thất thanh nói:
"Đây là... Không gian kết giới!"
Cái gọi là không gian kết giới, là tồn tại so với không gian cấm chế càng cao hơn một cấp, bình thường là tiết điểm ở giữa dùng để ngăn cách hai thế giới.
Sau khi Diệp Trần kinh ngạc, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng, phía sau không gian kết giới chính là một cái không gian khác, chẳng lẽ nơi này chính là lối vào Tu Chân giới?
Khoa Lạc Phu ở một bên nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức mặt cũng đầy biểu cảm kích động, nói:
"Quả nhiên ta không có đoán sai, ngươi thế mà ngay cả không gian kết giới cũng biết!" "Diệp Cuồng Tiên, ta nói thật cho ngươi biết di, căn cứ theo tư liệu mà mấy năm nay ta sưu tầm, cơ bản có thể xác định, nơi này chắc là lối vào đi về Yêu giới!"
Bình luận facebook