• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (1 Viewer)

  • Chương 461-465

Chương 461 Truyền thuyết thượng cổ

"Cửa vào Yêu giới?"

Diệp Trần nghe được điều này thì lông mày không thể không nhíu lại, vội vàng nói:

"Chắc là ngươi đã từng đi vào?"

"Khụ khụ!"

Khoa Lạc Phu lập tức ho khan một hồi lộ ra vẻ mặt xấu hổ, lắc đầu nói:

"Còn chưa a! Ta cũng chỉ là phỏng đoán, tuy nhiên chắc là tám chín phần mười!"

Khoa Lạc Phu hít sâu một hơi, chậm rãi nói:

"Khoảng hơn mười năm trước, ta từng ở trong cổ mộ của một tiên nhân ở Hoa Hạ các ngươi, đạt được một quyển sách thượng cổ..."

Nói đến đây, Khoa Lạc Phu dường như nghĩ tới cái gì, dừng lại một chút, nói:

"Còn có phần bản đồ mà ngươi muốn kia cũng là đạt được ở trong cổ mộ tiên nhân kia!"

"Còn về phần ghi chép bên trong sách cổ, thì ghi lại thời kỳ cổ đại trên Trái Đát, những chuyện liên quan tới thần, tiên, ma một số lịch sử..."

"Ồ?"

Diệp Trần nghe đến đó cũng lập tức hứng thứ, vội vàng nói:

"Nói tiếp!"

Khoa Lạc Phu vuốt vuốt sợi râu, cười nói:

"Diệp Cuồng Tiên, việc này tra chưa từng kể cho bất luận kẻ nào, ngươi chính là người đầu tiên!"

Nói đến đây, Khoa Lạc Phu nghiêm sắc mặt, nói tiếp:

"Căn cứ theo ghi chép bên trong cuốn sách cổ kia thì thời kỳ Thượng Cổ ở trên Trái Đất này ngoại trừ có sự tồn tại của Nhân tộc ra còn có Tiên tộc, Thần tộc, Ma tộc và Yêu tộc, còn về tứ đại chủng tộc này từ đâu mà đến thì không biết được, dường như là đột nhiên xuất hiện ở trên Trái Đất..."

"Tuy nhiên có thể khẳng định là, tứ đại chủng tộc xuất hiện, làm gia tăng quá trình tiến hóa của nhân loại, từ thời đại nguyên thủy lập tức tiến vào thời đại văn minh!"

"Tại thời kỳ thượng cổ, bốn tộc Thần, Tiên, Yêu, Ma đều hùng cứ một phương khác nhau, Thần tộc ở phương Tây, Tiên tộc ở phương Đông, Ma tộc ở phương Nam, yêu tộc thì chiếm cứ phương Bắc!"

"Mà Nhân tộc bình thường thì phân biệt ở dưới sự thống trị của tứ đại chủng tộc!"

"Thần tộc và Tiên tộc đối với Nhân tộc có thái độ tương đối ôn hòa, bọn họ rất sẵn lòng tồn tại với Nhân tộc, thậm chí là thông hôn, hơn nữa còn lựa chọn tinh anh từ bên trong Nhân tộc thu vào trận doanh của họ, cho nên thực lực càng ngày càng cường đại!"

"Pháp môn thần bí tu đạo ở phía Đông các ngươi thật ra thì chính là được kế thừa từ Tiên tộc, mà Giáo Đình phương Tây thì chắc là kế thừa một mạch của Thần tộc, hai tên Thân Vương của Huyết tộc bị ngươi chém giết kia chính là hậu duệ của Ma tộc, còn có ta sau khi nuốt chửng huyết tinh của người sói thượng cổ, miễn cưỡng coi như là Yêu tộc đi!!"

"Mà so sánh với Thần tộc và Tiên tộc thì Ma tộc và Yêu tộc chưa từng thông hôn với ngoại tộc, hơn nữa hoàn toàn xem Nhân tộc như lương thực, hay là nô lệ để đối đãi, rất nhanh đã dẫn tới sự bất mãn của Nhân tộc..."

"Sau đó, dưới sự dẫn đầu của Thần tộc và Tiên tộc, tất cả Nhân tộc đều liên hợp với nhau chuẩn bị tiêu diệt Ma tộc và Yêu tộc..."

"Thực lực của Ma tộc và Yêu tộc vốn cũng không bằng Thần tộc và Tiên tộc, hơn nữa lại có Nhân tộc hỗ trợ, tự nhiên càng không phải là đối thủ."

"Quả nhiên, không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, Ma tộc gần như đã bị diệt tộc, chỉ có một số ít thế lực còn sót lại là chạy thoát được miễn cưỡng sống tạm, mà sau khi Yêu tộc thua cuộc thì bị buộc đến Bắc Cực Băng Nguyên này..."

"Sau đó, ở dưới sự uy hiếp của Thần tộc và Tiên tộc, Yêu tộc chỉ có thể nhận thua đầu hàng, hơn nữa mở ra một phương tiểu thế giới ở chỗ này, chính là Yêu giới!"

"Lại sau đó, toàn bộ Yêu tộc bị đi vào bên trong, đồng thời lập lời thề không bao giờ quay trở lại nhân gian, hơn nữa cường giả của hai tộc Thần, Tiên còn ở tại chỗ cửa ra vào này bày ra một không gian kết giới, chính là cái này mà ngươi thấy!"

Nghe xong câu chuyện này của Khoa Lạc Phu, Diệp Trần không thể không nhướng mày, nếu quả thật như lời nói của Khoa Lạc Phu, vậy Yêu giới trước mắt này, nhiều nhất chỉ có thể coi là một cái thế giới của không gian ngoài trái đất, chắc là còn phải cách rất xa Trái Đất và chắc chắn không phải là Tu Chân giới mà kiếp trước hắn xuyên qua.

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần lập tức rất thất vọng, tuy nhiên sau đó hắn lại nghĩ tới điều gì đó, "Ma tộc bị diệt, Yêu tộc bị phong ấn, vậy còn Thần tộc và Tiên tộc đâu? Bọn họ đi nơi nào? Trong sách cổ có ghi chép không?"

Bây giờ ở trên Trái Đất đã không có tung tích của Thần tộc và Tiên tộc, nói không chừng có lẽ họ đã tìm thấy lối vào của Tu Chân giới!

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần lập tức tràn ngập sự mong đợi.

Tuy nhiên, lời tiếp theo của Khoa Lạc Phu lại làm cho Diệp Trần vô cùng thất vọng, "Căn cứ ghi chép trong sách cổ, khoảng hơn một ngàn năm trước, Trái Đất tiến vào thời đại mạt pháp, thiên địa linh khí giảm mạnh, vì trì hoãn năng lương của Trái Đất không bị khô kiệt nhanh, Thần tộc và Tiên tộc cũng phân biệt mở ra một phương tiểu thế giới, dẫn thiên địa linh khí vào trong tiểu thế giới, phong tỏa rồi mới mang theo tộc nhân của bọn họ đi vào trong đó, hai cái tiểu thế giới này được phân biệt gọi là Thần giới và Tiên giới."

"Bồng Lai tiên đảo mà ngươi muốn tìm kia chính là lối tiến vào Tiên giới..."

"Tiên giới?"

Diệp Trần hơi kinh ngạc, chợt không thể không lắc đầu một hồi, căn cứ theo suy đoán của hắn, chỉ sợ nhiều nhất cũng chỉ có tu sĩ cấp Nguyên Anh mà thôi vậy mà cũng dám nói lung tung là Tiên giới?

Tuy nhiên, so với người bình thường mà nói, những tu chân giả kia cũng hoàn toàn chính xác được coi là tiên nhân.

Sau khi Khoa Lạc Phu thấy Diệp Trần nghe xong thì có vẻ mặt thất vọng thì ngay lập tức không hiểu, tuy nhiên hắn cũng không dám tùy tiện hỏi loạn.

Diệp Trần hơi thất lạc chỉ trong chốc lát mới chậm rãi nói:

"Nói nhiều như vậy, ngươi cũng nên nói điều kiện của ngươi ra một chút, ngươi muốn ta giúp ngươi làm điều gì?"

Khoa Lạc Phu nghe được điều này, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mặt kích động, nói:

"Rất đơn giản! Ta muốn nươi giúp ta tiến vào Yêu giới!"

Diệp Trần nghe vậy thì không thể không khẽ chau mày, "Ngươi muốn ta giúp ngươi mở không gian kết giới ra sao? Đây không có khả năng! Không gian kết giới cấp độ này ta cũng không phá nổi!"

Hắn vừa mới tới đã dùng thần niệm dò xét qua, tầng không gian kết giới này chắc là từ mấy cường giả cảnh giới Hóa Thần cùng nhau tạo ra, lấy tu vi bây giờ của hắn, đừng nói phá vỡ, chính là xé mở một vết nứt chỉ sợ cũng phải tới tám năm mười năm nữa!

Không nghĩ tới, Khoa Lạc Phu dường như sớm đoán được Diệp Trần sẽ nói như thế thì lập tức cười ha ha một tiếng, sao đó hai tay bỗng nhiên đặt ở trên bề mặt của không gian kết giới phía dưới, rồi dùng sức xé ra.

Xì xì xì ~

Phía trên đạo không gian kết giới kia lập tức xuất hiện một vết rách nhỏ xíu, "Thấy được chưa! Trên không gian kết giới này cũng không phải là không có kẽ hở, chắc là do tiền bối Yêu tộc khác gây nên!"

"Đáng tiếc cái khe hở này quá nhỏ, dựa vào thực lực của ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng mở ra, nhưng căn bản không có cách nào tiến vào, cho nên ta cần ngươi giúp đỡ, đây đối với ngươi mà nói chắc cũng không khó a?"

Nói xong lời này, Khoa Lạc Phu thu hồi công lực, rồi mới vỗ ở trên mặt nhẫn của tay trái, ngay sau đó, trong tay hắn xuất hiện một phần bản đồ, "Đây chính là một phần của bản đồ Bồng Lai tiên đảo mà ngươi muốn! Ngươi chắc là cũng muốn tiến vào Tiên giới nhìn một cái đi? Thật ra thì ta rất hiểu được tâm tình của ngươi, lấy thực lực của chúng ta bây giờ tiếp tục ở lại cái thế giới yếu đuối này đã không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa, chỉ có thể tiến vào thế giới cường giả mới có thể nhóm lên ý chí chiến đấu trong lòng chúng ta một lần nữa, không phải sao?"

Nói xong lời này, Khoa Lạc Phu vậy mà trực tiếp ném phần bản đồ cho Diệp Trần.

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không hơi sững sờ, đối với Khoa Lạc Phu này ngược lại là nhiều thêm mấy phần ấn tượng tốt, nhịn không được cười nói:

"Ngươi cứ cho ta như thế? Không sợ ta không đáp ứng ngươi sao?"

Khoa Lạc Phu cười ha ha một tiếng, "Sẽ không! Bởi vì mục đích của chúng ta đều giống nhau!"

Diệp Trần lại lắc đầu, "Không! Mục đích của chúng ta cũng không giống nhau, tuy nhiên chuyện này của ngươi ta sẽ giúp!"
Chương 462 Dẫn nổ bom nguyên tử

Thật ra thì đối với tâm cảnh của Khoa Lạc Phu, Diệp Trần nhiều ít vẫn có thể hiểu được.

Đạt tới loại cảnh giới như bọn họ thì người bình thường trong mắt hắn đã như là con kiến hôi, phóng tầm mắt toàn cầu là có thể được hắn coi là đối thủ cũng chỉ có rải rác mấy người mà thôi!

Thế giới như vậy thật sự quá nhàm chán, quá tịch mịch, đối với người đã sống hơn một trăm tuổi như Khoa Lạc Phu mà nói, chỉ sợ chỉ có tiến vào Yêu giới mới có thể nhóm lửa ý chí chiến đấu của hắn lên một lần nữa, cho dù là chết ở bên trong cũng còn hơn ở ngoại giới làm hao mòn sinh mệnh.

Khoa Lạc Phu nghe thấy Diệp Trần đáp ứng, cũng là hớn hở ra mặt, đồng thời có chút tiếc hận, nói:

"Đáng tiếc ngươi không thuộc về Yêu tộc, bằng không có thể cùng với ta tiến vào Yêu giới xông xáo một phen!"

Diệp Trần lại cười nhạt một tiếng, "Chỉ là một cái thế giới không gian ngoài Trái Đất mà thôi, ta còn không có để vào trong mắt!"

Khoa Lạc Phu nghe được điều này thì đầu tiên vì đó mà kinh ngạc, sau đó nghĩ đến điều gì đó thì yếu ớt thở dài:

"Hoàn toàn chính xác! Căn cứ theo ghi chép trong sách cổ kia, ở vùng vũ trụ này của chúng ta, chắc là còn có thế giới càng rộng lớn hơn, đáng tiếc đã không có người biết phương pháp tiến vào..."

Lông mày Diệp Trần hơi nhíu, "Bên trong sách cổ kia của ngươi còn có ghi chép về phương diện này sao? Có thể đưa cho ta nhìn một chút hay không?"

Khoa Lạc Phu cũng là người rộng rãi, trực tiếp từ trong không gian giới chỉ, lấy ra một quyển sách cổ bằng da ném cho Diệp Trần, nói:

"Dù sao ta sớm đã nhớ kỹ mọi thứ trong đó, hôm nay tặng cho ngươi đi! Ngay sau nếu như ngươi thật sự có thể tìm được lối vào thế giới kia thì xin nói cho ta biết một tiếng!"

Diệp Trần vui vẻ đáp ứng xuống, ném quyển sách cổ này vào bên trong Càn Khôn Trạc, chuẩn bị chờ làm xong chuyện ở chỗ này thì lại nghiên cứu cẩn thận.

Đúng lúc này,

Khoa Lạc Phu bỗng nhiên nhướng mày, bỗng nhiên ngẩng đầu hướng phía trên nhìn một cái.

"Ừm? Có người trộm Huyết Tinh thạch đi!"

Tuy nhiên sau đó, Khoa Lạc Phu lại lắc đầu, nói:

"Được rồi! Dù sao vật kia đối với ta sớm đã không có tác dụng gì, ai muốn sẽ để cho người đó lấy đi là được rồi!"

"Diệp Cuồng Tiên, chúng ta bắt đầu đi!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, tuy rằng trong lòng cảm thấy nguy cơ càng phát ra mãnh liệt, thế nhưng việc đã tới nước này, hắn chỉ có nhanh chóng trợ giúp Khoa Lạc Phu mở ra kết giới rồi lại nhanh chóng rời khỏi đảo Lang Vương.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Theo hai vị cường giả cấp Tiên Nhân là Diệp Trần và Khoa Lạc Phu cùng nhau ra tay, đạo khe hẹp bên trên hông gian kết giới kia lập tức bị hai người mạnh mẽ xé rách thành lớn, tuy tốc độ cực chậm, nhưng cũng đã để cho Khoa Lạc Phu mừng rỡ như điên, tự nhủ:

"Căn cứ ghi chép bên trên sách cổ, trong Yêu giới bị phong ấn ở thì không chỉ có một mạch người sói thượng cổ, còn có trăm loại tộc khác, thực lực mạnh nhất có thập đại Yêu tộc, bây giờ đã đi qua được hơn nghìn năm, cũng không biết bọn họ có còn tồn tại không? Thật rất mong chờ a!"

Xoẹt xẹt ~~

Xoẹt xẹt!!

Theo hai người thôi động công lực tới cực hạn, khe hở ở phía trên không gian kết giới kia rốt cục càng lúc càng lớn.

"Không Gian Phong Tỏa, định!"

Theo một tiếng quát lớn của Diệp Trần, hai tay liên tục điểm chỉ trên kết giới kia, cái khe đó lập tức tạm thời ổn định lại, đủ để cho người từ trong đó đi qua.

Hai người thu hồi công lực, Khoa Lạc Phu lập tức hết sức vui mừng, "Được rồi! Diệp Cuồng Tiên, ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi! Ngươi so với tưởng tượng của ta còn phải lợi hại hơn, không nghĩ tới thế mà còn tinh thông không gian chi thuật, nếu không phải ta lập tức muốn rời khỏi nơi này thì thật đúng muốn luận bàn với ngươi một phen!"

Không nghĩ tới, Diệp Trần trực tiếp thản nhiên nói:

"Ngươi không phải là đối thủ của ta!"

"Ngươi!..."

Khoa Lạc Phu lập tức tức giận đến không chịu được, nếu như không phải bởi vì thật vất vả mới mở ra được không gian kết giới, hắn thật muộ ngay lập tức đánh với gia hỏa này một trận.

Hít sâu một hơi, ép chiến ý trong lòng xuống, Khoa Lạc Phu lại từ trong giới chỉ lấy ra một cái răng soi sáng long lanh, ném cho Diệp Trần nói:

"Không cần biết nói như thế nào! Ngươi lần này giúp ta, sau này nếu có cái gì cần, có thể cầm vật này, đi tìm Phổ Hi Kim - Tổng tư lệnh quân đội phía Bắc của Tô quốc, hắn là đệ tử quan môn của ta, cũng là tân nhiệm đoàn trưởng Lang Quân đoàn hôm nay!"

"Thứ này vô dụng đối với ta!"

Diệp Trần lắc đầu, đang định trả răng sói lại cho Khoa Lạc Phu, thế nhưng cái tên này cũng đã không quy đầu lại, chui vào bên trong vết nứt không gian kia, hoàn toàn biến mất không thấy.

...

"Chuyện ở đây đã xong, phần bản đồ cũng đã tới tay, cũng là lúc nên rời khỏi!"

Diệp Trần thuận tay thu răng sói mà Khoa Lạc Phu cho hắn vào trong Càn Khôn Trạc, rồi mới phóng lên tận trời.

Lúc đi ra, tự nhiên không cố kỵ chút nào, gần như chỉ trong chớp mắt Diệp Trần cũng đã xông ra khỏi hầm ngầm, một lần nửa trở về trên mặt băng trên đảo.

Ngay vào lúc Diệp Trần đang định bay lên không trung thì vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi lớn, "Không tốt! Đây là...bom nguyên tử!"

Hoá ra, Tesla ở bên trên tàu chiến của Mỹ quốc, sau khi nhìn thấy Diệp Trần hiện thân thì lập tức hạ đạt mệnh lệnh dẫn nổ bom nguyên tử!

Mà Diệp Trần vẫn luôn vận dụng tinh thần niệm lực cảm ứng tới mọi thứ ở xung quanh, ở ngay vào lúc bom nguyên tử nổ tung thì hắn cuối cùng cũng phát giác ra được.

Ầm!

Ầm!

Một đám mây hình nấm vô cùng to lớn, từ bên ngoài mười dặm phóng lên tận trời, sau đó một cỗ năng lượng cường hãn đủ để hủy diệt hết thảy mọi thứ, hướng bốn phương tám hướng điên cuồng bắn ra!

Con ngươi Diệp Trần lập tức co rụt lại, "Năng lượng mãnh liệt như vậy, chỉ sợ trong nháy mắt là có thể bao trùm cả hòn đảo nhỏ, cho dù bằng vào tốc độ của ta, khẳng định né tránh không kịp, cho dù ta sử dụng Bát Chỉ Kính cùng với Lưu Ly Kim Thân chỉ sợ cũng vẫn không có cách nào ngăn cản được!"

Ở trong chớp mắt, Diệp Trần đã nhanh chóng có được phán đoán:

"Trở lại hầm ngầm!"

Kinh nghiệm chiến đấu tám trăm năm ở Tu Chân giới để Diệp Trần càng rơi vào thời khắc nguy cấp thì càng có thể suy nghĩ tỉnh táo.

Bây giờ xem ra, con đường sống duy nhất trước mắt hắn, chính là trốn vào bên trong hầm ngầm!

"Lớp băng vài trăm mét này, chắc là đủ để giúp ta triệt tiêu một bộ phận tổn thương, có lẽ còn có cơ hội..."

Những ý niệm này trong nháy mắt lóe lên trong đầu, đồng thời trong nháy mắt Diệp Trần đã trở về tới chỗ hầm ngầm trước đó, rồi mới đâm thẳng đầu vào!

Mà cùng lúc đó, năng lượng khổng lồ của đám mây hình nấm kia đã rạp trời kín đất kéo đến, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ sơn cốc vào trong đó!

Xì xì xì!

Xì xì xì!

Lớp băng gần như trong nháy mắt bị hòa tan!

Mà năng lượng tràn ngập khí tức hủy diệt gần như trong nhay mắt bao trùm toàn bộ đảo Lang Vương, đồng thời cũng hướng lớp băng phía dưới nhanh chóng lan ra!

Diệp Trần lúc này đã không kịp suy nghĩ, đến cũng là ai muốn dùng bom nguyên tử để nổ chết hắn, tuy rằng hắn ở thời khắc mấu chốt làm ra một cái quyêt định chính xác nhất, về tới bên trong hầm ngầm, nhưng lại vẫn có thể cảm nhận được một cỗ năng lượng hủy diệt to lớn cũng đã đuổi tới!

"Bát Chỉ Kính! Mở!"

"Lưu Ly Kim Thân! Mở!"

Diệp Trần không do dự một chút nào, lập tức sử dụng toàn bộ tất cả thủ đoạn phòng ngự của mình!

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Cỗ năng lương hủy diệt to lớn kia, lập tức hung hăng xung kích vào ánh sáng vàng quanh thân Diệp Trần!

Từ Bát Chỉ Kính và Lưu Ly Kim Thân tạo thành lồng năng lượng, trong nháy mắt đã xuất hiện từng đạo vết rách!

"Thật mạnh!"

Tuy rằng may mắn miễn cưỡng chặn lại năng lượng xung kích, thế nhưng Diệp Trần lại không có một chút cao hứng nào, bởi vì đợt năng lượng thứ hai đã lần nữa đánh thẳng tới!

Ầm!

Ầm!

...

Ngay sau đó, còn có đợt thứ ba, đợt thứ tư...
Chương 463 Uy lực của bom nguyên tử

"Ồ! Ở trên bầu trời này làm sao lại bỗng nhiên sáng như thế?"

"Các ngươi mau nhìn! Bên Thần Sơn kia xảy ra cái gì!"

Ở trên tàu phá băng ngoài ngàn dặm, không biết là ai bỗng nhiên hô một tiếng, mọi người vội vàng thi nhau nhìn lại, lập tức mỗi người đều trợ mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy, phương hướng đảo Lang Vương, vậy mà xuất hiện một đám mây hình nấm to lớn, ánh sáng trắng xông thẳng lên trời, tại bên trong cực địa không có ánh sáng mặt trời, phá lệ dễ thấy, trong nháy mắt lập tức chiếu sáng phạm vi ngàn dặm.

"Nếu như ta không có nhìn lầm, thì đây chính là...bom nguyên tử!"

Không biết đột nhiên có ai đó hô một tiếng, trên cả chiếc tàu phá băng lập tức sôi trào lên.

"Bom nguyên tử?!!"

"Chẳng lẽ là Tô quốc, đang thí nghiệm làm vụ nổ bom nguyên tử sao?"

"Đây là chuyện không có khả năng đi! Tô quốc kể từ sau khi tranh bá với Mỹ quốc thất bại, sức mạnh ở trên quân sự đã đã giảm bớt, hơn nữa, chỗ đó không phải là Thần Sơn của Tô quốc sao?"

"Nhưng đây không thể nghi ngờ chính xác là bom nguyên tử a!"

...

Một đám du khách ở bên trên tàu phá băng bắt đầu thi nhau nghị luận, thậm chí rất nhiều người đã hoảng sợ la to, nghĩ nhanh chóng để cho thuyền rút ra khỏi nơi này.

Tiết Mộng Kỳ nhìn qua phương hướng đảo Lang Vương, đôi mắt đẹp trợn lên thật lớn, không thể không dùng tay nhỏ che miệng lại, vẻ mặt kinh ngạc, trong lòng không hiểu mà cuồng loạn một lúc, "Cũng không biết hắn bây giờ thế nào? Nhưng tuyệt đối đừng..."

Nghĩ tới đây, Tiết Mộng Kỳ vội vàng hung hăng lắc đầu, chính là mạnh mẽ dứt bỏ đạo suy nghĩ này, "Sẽ không! Chắc chắn sẽ không!"

...

Ở trên đỉnh của một tảng băng trôi cách đảo Lang Vương hơn trăm dặm, nhóm bảy người Ngụy Vô Cực nhìn thấy cảnh tượng làm cho người ta phải sợ hãi kia thì mỗi người lập tức đều kinh ngạc ngây người tại chỗ.

"Là bom nguyên tử!"

"Hơn nữa tuyệt đối không phải loại bom nguyên tử cỡ nhỏ! Uy lực này, coi như so năm đó Mỹ quốc thả hai quả bào Đảo quốc kia chỉ sợ cũng gần như giống nhau đi!"

"Diệp tiên sinh còn ở trên đảo và chưa có đi ra, lần này sợ là..."

"Xong! Xong! Hoàn toàn xong!"

"Đây rốt cuộc là thế lực phương nào? Cũng dám công nhiên sử dụng bom nguyên tử!"

...

Bẩy người nhìn qua đám mây hình nấm khổng lồ trên bầu trời, vẫn đang nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng lan tràn đi, thậm chí ngay cả nơi này của bọn họ cũng bắng đầu lắc loạn một hồi, ngay lập tức từng người đều có vẻ mặt vô cùng trắng bệch.

"Bây giờ cũng không phải lúc cảm khái! Phóng xạ của Bom Nguyên tử cực mạnh, chúng ta ở chỗ này cũng chưa chắc đã an toàn, đi mau!"

Sau khi Ngụy Vô Cực phản ứng lại, đi thẳng tới sáu người vung tay lên rồi mới quay người hướng nơi xa chạy như điên, sau người còn lại cũng vội vàng đi theo.

"Việc đã đến nước này, đây cũng không phải là chuyện chúng ta có thể khống chế, chuyện chúng ta có thể làm bây giờ chính là lập tức trở về Hoa Hạ, nói cho chính phủ Hoa Hạ biết mọi chuyện xảy ra ở nơi này!"

Ngụy Vô Cực vừa phi như điên trên mặt biển, vừa tỉnh táo mở miệng nói.

Mạnh Trường Dương môn chủ Bát Cực môn nói:

"Không sai! Một khi Hoa Hạ không có Diệp tiên sinh, sợ rằng sẽ phải gặp rất nhiều rắc rối!"

"Hơn nữa Diệp tiên sinh còn sống đắc tội quá nhiều người, một khi ngài ấy không ở thì người nhà và bạn bè của ngài ấ chỉ sợ..."

Mọi người ngươi một lời ta một câu, dường như đã nhận định, Diệp Trần chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Duy chỉ có Ngư Hóa Long nhịn không được mở miệng nói:

"Các ông bây giờ nói có phần sớm hay không? Diệp tiên sinh còn chưa chắc sẽ chết đâu!"

Sáu người còn lại đầu tiên sững sờ, sau đó thi nhau thở dài lắc đầu, "Ngư minh chủ, Diệp tiên sinh coi như mạnh hơn nữa, nhưng cuối cùng chỉ là máu thịt a! Chỉ cần người khác còn ở trên đảo Lang Vương thì chắc chắn khó có thể sống sót được!"

"Đúng vậy! năm đó Mỹ quốc dùng bom nguyên tử oanh tạc hai vị tiên nhân kia của Đảo quốc, hai vị tiên nhân kia của Đảo quốc thế nhưng ngay cả xương cốt cũng không còn sao!"

"Thế nhưng là..."

Ngư Hóa Long đang còn muốn phản bác, chợt nghe đằng sau truyền tới một tiếng nổ vang!

Dưới chân bảy người bước không ngừng, không thể không thi nhau nhìn lại, lập tức mọi người kinh ngạc tới ngây người.

Chỉ thấy toàn bộ đảo Lang Vương có phạm vi hơn mười dặm ở dưới sự oanh tạc của bom nguyên tử đã hoàn toàn biến mất không thấy, mà ở trên mặt biển kia thế mà còn tạo thành một cái hố lớn rất sâu!

Vâng một hòn đảo băng lớn như vậy, phảng phất rống như đột nhiên bị quái thú thôn phệ.

Nhìn qua cảnh tượng kinh khủng đến cực điểm này, lời nói của Ngư Hóa Long đến bên miệng thì mạnh mẽ nuốt trở vào, cuối cùng hóa thành tiếng thở dài.

Uy lực của bom nguyên tử quả nhiên không phải sức người có khả năng ngăn cản a!

...

Cùng lúc đó trong phòng chỉ huy trên tàu chiến của Mỹ quốc, sau khi nhìn thấy dẫn nổ bom nguyên tử thành công, bóng dáng thiếu niên Hoa Hạ kia đã bao bị đám mây hình nấm to lớn kia hoàn toàn bị bao phủ vào trong, tiến sĩ điên Tesla lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Diệp Cuồng Tiên cuối cùng cũng bị trừ đi!"

Tần Trí ở một bên từ đầu tới cuối đều tỉnh táo, trên mặt cũng không thể không lộ ra vẻ mặt kích động, thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Cha! Mẹ! Cô! Lão tổ! Còn có các vị trưởng bối của Tần gia! Mọi người đều đã thấy được rồi chứ, hung thủ sát hại mọi người, Diệp Cuồng Tiên, hắn chết! Đại thù của mọi người, ta cuối cùng đã báo cho mọi người!"

Sau một lúc lâu, Tesla bỗng nhiên đứng dậy, hướng về phía một tên sĩ quan ở bên cạnh nói:

"Đúng rồi! La Y không phải đã thành công lấy được Bất Tử quả sao? Thế nào mà đến bây giờ cũng còn chưa có trở về?"

Sĩ quan kia cũng đang nghi hoặc không hiểu, vội vàng nói:

"Để tôi liên hệ với Thiếu tướng La Y!"

Nói xong, sĩ quan kia đang chuẩn bị cầm lấy bộ đàm ở một bên liên hệ với La Y.

Nhưng mà đúng vào lúc này, một giọng nói lạnh lùng bên trong còn mang theo vẻ đùa cợt, đột nhiên ở bên trong phòng chỉ huy vang lên, "Tiến sĩ, ngài là đang tìm hắn sao?"

Tesla nghe được giọng nói này thì lập tức con ngươi co rụt lại, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy, một người đàn ông hùng tráng đeo mặt nạ từ ngoài cửa chậm rãi đi tới, mà trong tay còn cầm một cái đầu người của một người đàn ông da trắng!

Mà đầu người kia bỗng nhiên chính là Hư Không Thần La Y một trong mười hai vị chủ thần!

Còn về người đàn ông đeo mặt nạ thì không phải là ai khác, tư nhiên chính là người sau khi cưỡng ép sử dụng gen thuốc nước mới hoàn toàn thay đổi trở nên như vậy vâng chính là Diệp Vô Thương!

"Diệp Vô Thương! Ngươi! Ngươi vậy mà giết La Y! Ngươi rất to gan!"

Tesla nhìn qua đầu người trong tay Diệp Vô Thương thì lập tức vừa sợ vừa giận, chỉ vào Diệp Vô Thương, toàn thân cũng không nhịn được mà run rẩy kịch liệt lên.

"Người tới! Nhanh tới..."

Tên sĩ quan của Mỹ quốc kia sau khi phản ứng lại thì vội vang lớn tiếng hô to.

Đáng tiếc hắn vừa mới hô ra miệng.

Bành!

Diệp Vô Thương tiện tay vỗ ra một chưởng, sĩ quan Mỹ quốc kia trong nháy mặt bị đánh bại, hóa thành một đám sương máu.

Tesla thấy cảnh này thì lập tức bị dọa đến liên tục lùi lại, "Ngươi ngươi... ngươi muốn làm cái gì? Diệp, ta thế nhưng là ân nhân cứu mạng của ngươi! Là ta cứu ngươi ra khỏi Hoa Hạ, là ta một tay bồi dưỡng ngươi, để ngươi trở thành cường giả như hiện nay, ngươi làm sao có thể vong ân phụ nghĩa....Ô!"

Tesla còn chưa nói xong thì bỗng nhiên cảm thấy cổ bị thắt chặt lại, ngay sau đó cả người bị một cỗ lực lượng vô hình xách lên!

"Lão già! Ta đã nhịn ngươi rất lâu! Ân nhân cứu mạng? Vong ân phụ nghĩa? Hừ! Ngươi thật coi là ta ngu sao? Ngươi chẳng qua chỉ coi ta là chuột bạch thí nghiệm thôi! nếu như không phải vì báo thù, ta đây há lại sẽ ẩn nhẫn tới bây giờ?"

"Bây giờ thằng con hoang kia như là đã chết rồi thì ngươi cũng không còn giá trị lợi dụng gì nữa, cho nên, ngươi chết đi cho ta!"

"Không!!"

Tesla lập tức phát ra mộng tiếng hét không cam lòng, tuy nhiên chẳng mấy chốc im bặt mà dừng.
Chương 464 Diệp Vô Thương ý nghĩ

Bành!

Sau khi bàn tay của Diệp Vô Thương bỗng nhiên nắm một cái, tiến sĩ điên Tesla, trong nháy mắt biến thành một đoàn sương máu.

Một đời khoa học quái tài cứ như vậy chết đi, hơn nữa còn là chết chính ở trong tay một con quái vật do chính tay mình bồi dưỡng...

Dễ dàng giết chết Tesla, trong tay Diệp Vô Thương cầm đầu La Y cũng tiện tay ném sang một bên, ngược lại nhìn về phía Tần Trí ở một bên, "Biểu đệ, bây giờ tiểu dã chủng kia đã chết, đại thù đã được báo, tiếp xuống, ngươi có dự định gì không?"

Tần Trí cười lạnh, trên mặt hiện ra vẻ tàn khốc, nói:

"Tuy Diệp Cuồng Tiên chết rồi, thế nhưng người thân và bạn bè của hắn còn ở!"

Diệp Vô Thương nghe được điều này thì hai con ngươi cũng lập tức phát lạnh, gật đầu nói:

"Không sai! Hắn giết mẹ ta, diệt tộc Tần thị, chúng ta cũng phải giết sạch toàn bộ người thân và bạn bè của hắn!"

"Phàm là người có quan hệ với thằng con hoang kia thì giết tất cả! Một tên cũng không để lại!"

Nói đến câu cuối cùng, hai mắt Diệp Vô Thương đỏ ngầu, trên thân lộ ra một cỗ sát khí nồng đậm, "Nói đến không thể tự tay giết chết cái thằng con hoang này, đây thật sự là nuối tiếc lớn nhất của đời ta!"

"Đã như vậy thì lấy người nhà và bạn bè của hắn đến làm đền bù đi!"

"Lần này ta phải huyết tẩy Hoa Hạ!"

"Ta muốn để cho tất cả mọi người biết, Diệp Vô Thương ta cũng không kém hơn so với thằng con hoang kia!"

"Ta phải để cho đám gia hỏa Thần Long vệ có mắt không tròng kia hiểu, lựa chọn cái thằng còn hoang kia đến kế thừa vị trí của cha ta là quyết định sai lầm cỡ nào!"

...

Diệp Vô Thương hung hăng phát tiết một lúc, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tần Trí ở một bên, trong đôi mắt lộ ra hưng phấn nói:

"Em họ, ta bây giờ đã có chút không thể đợi lâu! Không bằng chúng ta khởi hành tiến về Hoa Hạ đi!"

Không nghĩ tới, Tần Trí trầm ngâm một lát lại lắc đầu nói:

"Anh họ, việc này còn không thể nóng vội!"

"Theo em được biết, thế lực của Diệp Cuồng Tiên kia bây giờ ở Hoa Hạ thế nhưng là không thể khinh thường, hơn nữa ở quân đội Hoa Hạ hắn cũng có được địa vị cực cao!

"Lấy thực lực của anh bây giờ, nếu như đối cứng với quân đội của Hoa Hạ, anh tự nhận là mình có thể toàn thân trở ra không?"

"Cái này..."

Diệp Vô Thương nghe được những lời này của Tần Trí thì lập tức giống như đầu bị dội một gáo nước lạnh.

Lấy thực lực của hắn hôm nay, tuy rằng miễn cưỡng coi như là cường giả cấp Tiên Nhân, thế nhưng cùng ở bên trong cấp Tiên Nhân, hắn chỉ có thể coi là tồn tại hạng chót nhất.

Đối cứng với quân đội của một số nước nhỏ thì có lẽ hắn có thể làm được.

Nhưng nếu như đối thủ là quân đội Hoa Hạ, nhất là lục quân của Hoa Hạ, cho dù so với Mỹ quốc, Tô quốc cũng không kém quá nhiều.

Lấy thực lực của hắn bây giờ, đoán chừng nhiều nhất cũng chỉ có thể đối kháng một đoàn, nếu như Hoa Hạ vận dụng vũ khí sát thương quy mô lớn, hắn chắc chắn không gánh được!

"Em họ, vậy em có biện pháp gì tốt hơn không?"

Tần Trí cười nhạt một tiếng, "Theo như em thấy chúng ta không ngại cứ chờ một chút, chờ tin tức Diệp Cuồng Tiên chết bởi bom nguyên tử được tung ra ngoài, đến lúc đó Hoa Hạ nhất định sẽ rung động."

"Thì đến lúc này mới coi là thời cơ, thừa cơ bốc lên mâu thuẫn giữa Hoa Hạ và Mỹ quốc, tốt nhất có thể tạo ra một trận chiến tranh giữa các nước lớn!"

"Cho đến lúc đó, Thần Long vệ và quân đội của Hoa Hạ chắc chắn sẽ không có thời gian quan tâm nhiều, rồi chúng ta lại ra tay, một lần hành động diệt trừ đi thế lực của tiểu tử Hoa Hạ kia!"

Sau khi Diệp Vô Thương nghe xong thì nhẹ gật đầu, "Có đạo lý! Hơn nữa ta vừa mới đạt được Bất Tử quả trong tay La Y cũng cần phải nghiên cứu thật tốt một chút!"

Nói đến đây, Diệp Vô Thương lật bàn tay một cái, trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện ra bảy quả phát ra ánh sáng màu đỏ yêu dị.

Ngay cả Tần Trí ở một bên, nhìn thấy những quả yêu dị này cũng không thể không lộ ra vẻ cực nóng.

Tuy nhiên hắn cũng biết, chính biểu ca này của mình trời sinh tính lương bạc, nếu như mình đòi hỏi chỉ sợ sẽ làm cho hắn bất mãn, cho nên đành phải áp chế mơ ước trong lòng xuống.

Không nghĩ tới, Diệp Vô Thương giống như nhìn thấu ý nghĩ của Tần Trí, cánh tay hơi chấn động một chút, một quả trong đó tự động bay tới trước mặt Tần Trí, "Anh họ, anh đây là có ý gì?"

Tần Trí lập tức vừa mừng vừa sợ.

Diệp Vô Thương mỉm cười, "Em họ, chúng ta có thể báo thù rửa hận, ta có thể có thành tựu ngày hôm nay, cái này đều dựa vào em! Nếu là tiên quả, tự nhiên hai anh em chúng ta phải cùng hưởng mới đúng a!"

Tần Trí nghe được điều này thì lập tức sững sờ, lấy sự hiểu biết của hắn đối với người anh họ này của mình, cho dù đối với mình cũng không thể có ý tốt như vậy.

"Biểu đệ, em còn thất thần ra đó làm gì? Mau ăn nó đi a! Em không phải vẫn muốn tăng lên thực lực của mình sao? Sau khi ăn tiên quả này, em sẽ nhận được những gì mình mong ước!"

Diệp Vô Thương nói tới đây, trong đôi mắt lộ ra vẻ nhàn nhạt trêu tức.

Tần Trí thông minh cỡ nào, trong nháy mắt cũng đã hiểu được dụng ý của Diệp Vô Thương.

Cái tên này, hơn phân nửa là muốn để cho mình ăn thử giúp hắn!

Dù sao, Bất Tử quả này là tồn tại trong truyền thuyết, ai cũng không biết sau khi ăn nó sẽ có tác dụng phụ gì hay không.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng hiểu dụng ý của Diệp Vô Thương, trong lòng Tần Trí phát lạnh, tuy nhiên sau đó lại nghĩ lại, tuy rằng ăn thử cũng có chút mạo hiểu, tuy nhiên đồng dạng cũng là kỳ ngộ, nếu không phải như thế, Diệp Vô Thương làm sao có ý tốt phân tiên quả cho hắn sử dụng.

Vừa nghĩ đến đây, Tần Trí lập tức cầm lấy Bất Tử quả rồi một ngụm nuốt xuống.

Hai mắt Diệp Vô Thương lập tức nhìn chòng chọc vào Tần Trí, bắt đầu cẩn thận quan sát sự biến hóa của hắn.

"A!"

Sau khi Tần Trí nuốt Bất Tử quả vào thì lập tức hét thảm một tiếng, trực tiếp hôn mê đi, sau đó trong thân thể bỗng nhiên phát ra một đạo ánh sáng đỏ, trong nháy mắt trải rộng khắp toàn thân từ trên xuống dưới, ngay cả tóc, đôi mắt tất cả cũng đều biến thành màu đỏ như máu!

Lại qua một lát, "Rống!"

Tần Trí bỗng nhiên phát ra một tiếng gầm nhẹ giống như tiếng soi tru, cả người cũng đột nhiên cao hơn gấp đôi!

Tiếp theo, trong miệng vậy mà sinh ra răng nanh, lỗ tai cũng bỗng nhiên dài ra, tất cả trên thân đều mọc đầy lông sói...

Người sói!

Thiếu niên Tần Trí gầy yếu trước đó, chỉ trong chớp mắt đã biến thành một con soi hình người!

Qua một lúc lâu, Tần Trí rốt cuộc cũng không phục lại bộ dáng ban đầu, tuy nhiên khí tức cả người đã so với trước đó cường đại hơn không chỉ mười lần!

"Quả nhiên a! Sử dụng Bất Tử quả sẽ trở thành người sói, đây chính là bí mật của Thiên Lang quân đoàn Tô quốc sao?"

"Tuy nhiên, chỉ cần có thể tăng thực lực lên, biến thành người sói thì lại có làm sao?"

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Vô Thương nhìn qua mấy quả màu đỏ như máu trong tay mình, trong đôi mắt lập tức lộ ra vẻ nồng đậm cực nóng.

"Chờ ta luyện hóa toàn bộ những tiên quả này, thực lực khẳng định có thể đột nhiên tăng mạnh, đến lúc đó ngay cả cái thằng con hoang kia sống lại, ta cũng không sợ hắn!"

...

Chớp mắt một cái thời gian đã trôi qua được một ngày rưỡi.

Tin tức Đảo Lang Vương phía bắc của Tô quốc bị bom nguyên tử tập kích như một trận lốc trong nháy mắt truyền đi khắp toàn cầu!

Ngay từ đầu, các quốc gia lớn còn tưởng là Tô quốc tiến hành thử nổ bom nguyên tử trên lãnh thổ của mình, thế nhưng chẳng bao lâu, Tô quốc công khai tuyên bố, bom nguyên tử không phải Tô quốc đưa lên, hơn nữa trên Bắc Băng Dương phát hiện một chiếc tàu chiến của Mỹ quốc!

Trong lúc nhất thời, tất cả mũi tên đều trực chỉ hướng Mỹ quốc.

Tiếp theo, các quốc gia lớn như Tô quốc, Hoa Hạ quốc thi nhau chỉ trích Mỹ quốc đã làm trái với ước định, lạm dụng vũ khí hạt nhân.

Trong lúc nhất thời, thế cục trên trường quốc tế trở nên căng thẳng hơn.

Mà cùng lúc đó, trong Hoa Hạ quốc, cao tầng quân đội Hoa Hạ, Thần Long vệ, thậm chí giới võ đạo, tất cả đều bao phủ trong vẻ mặt lo lắng.
Chương 465 Chết rồi?

Kinh Đô, Hoa Hạ.

"Dịch lão tướng quân, còn chưa có tin tức gì bên đảo Lang Vương kia sao?

Đại thủ trưởng Quân lão cau mày, hướng về phía Dịch Sơn Hà ở một bên mở miệng hỏi.

Hai mắt Dịch Sơn Hà đỏ bừng, không biết nguyên nhân là bởi vì khóc hay là không có ngủ ngon, nặng nề thở dài một tiếng, lắc đầu nói:

"Không có! Theo như tiểu tử Âu Dương gia kia thì tin tức từ tiền tuyến truyền đến, toàn bộ đảo Lang Vương đã hoàn toàn bị nổ nát, đã không còn dấu vết nào để mà tìm kiếm! Mà khu vực biển đó bây giờ đã được hải quân Tô quốc khống chế, hành động của bọn họ cũng bị hạn chế rất nhiều, căn bản không có cách tra xét được rõ ràng..."

Quân lão nghe vậy, lông mày lập tức nhíu chặt hơn, cũng không thể không nặng nề thở dài một tiếng, rồi mới từ từ nói:

"Phía Tô quốc kia nói thế nào?"

Dịch Sơn Hà hít sâu một hơi, chậm rãi nói:

"Căn cứ theo tin tức mà bên Tô quốc thông báo thì cùng ngày với vụ nổ bom nguyên tử thì hoàn toàn chính xác là có rất nhiều cường giả đặt chân lên đảo Lang Vương!"

"Trước mắt đã biết được danh sách những người trong đó, hai vị Hồng y đại giáo chủ của Giáo Đình, hai vị Thân Vương của Huyết tộc phương Tây cùng với các cường giả đỉnh cấp của các quốc gia khác, tổng cộng có hơn một trăm người, mà trước mắt người sống sót tìm được thì còn không đủ mười người!"

"Trong đó Hoa Hạ chúng ta có bảy người may mắn còn sống, bọn họ chính là hai vị võ lâm minh chủ Ngụy Vô Cực và Ngư Hóa Long cùng với chưởng môn, môn chủ của ngũ đại phái võ đạo Hoa Hạ!"

"Theo như tình huống trước mắt đến xem, mấy người Ngụy Vô Cực nói gần như là thật, lúc bom nguyên tử nổ thì Diệp thượng tướng hoàn toàn chính xác là đang ở trên đảo Lang Vương!"

Oanh!

Dịch Sơn Hà vừa thốt ra lời kia thì Quân lão và mấy vị đại lão còn lại, gần như tất cả đều lập tức già yếu đi mấy tuổi, mọi người đều mang theo vẻ đau thương.

"Vậy...uy lực của quả bom nguyên tử này như thế nào? Diệp tướng quân có khả năng còn sống không?"

Quân lão lập tức lại truy vấn, mấy vị đại lão còn lại cũng thi nhau lộ ra vẻ mong chờ.

"Ai!"

Dịch Sơn Hà thì lại nằng nặng thở dài một tiếng, mới buồn bã nói:

"Căn cứ phán đoán bước đầu của chính phủ Tô quốc thì quả bom nguyên tử nổ ở trên đảo Lang Vương này ước chừng tương đương với 7000 tất TNT!"

Tê ~

Mọi người nghe được điều này thì lập tức thi nhau hút vào một ngụm khí lạnh.

Ba!

Bom nguyên tử cường đại như thế chính là một thành phó cũng có thể bị nổ san bằng huống chi là một người đây?

Trong đó có một tên đại lão quân đội, trong cơn giận dữ suýt chút nữa thì một chưởng vỡ nát bàn!

"Âm mưu! Đây tuyệt đối là Mỹ quốc, một hồi âm mưu nhằm vào Diệp thượng tướng!"

"Mỹ quốc này quả thực coi trời bằng vung! Tuy nói theo một cách nghiêm túc thì trên ý nghĩa đảo Lang Vương này cũng không tính là lãnh thổ của Tô quốc, tuy nhiên bọn họ làm như thế cũng vẫn quá không để Tô quốc vào trong mắt?"

"Cũng dám sử dụng vũ khí hạt nhân giết chiến thần Hoa Hạ chúng ta, việc này tuyết đối không thể để như thế được!"

...

Trong lúc nhất thời, các vị đại lão vẫn luôn vững như Thái Sơn cũng thi nhau kích động oán giận.

"Khụ khụ!"

Mắt thấy mọi người càng nói càng hung hăng, Quân lão ho nhẹ hai tiếng, toàn bộ phòng họp lúc này mới yên tĩnh trở lại một lần nữa.

"Dịch lão, ông nói tiếp đi, bên Mỹ quốc thì sao đây? Bọn họ bây giờ có thái độ gì đối với chuyện này?"

Nghe thấy câu hỏi này của Quân lão thì sắc mặt Dịch Sơn Hà hơi đổi một chút, lập tức càng phát ra âm trầm, nói:

"Lúc hải quân Tô quốc chạy tới hiện trường, ở gần Lang Vương đảo phát hiện một chiếc tàu chiến cỡ nhỏ của Mỹ quốc, nhưng kỳ quái là, người ở trên tàu chiến đều đã bị giết chết!"

"Tuy nhiên, ở trên tàu chiến cỡ nhỏ kia vẫn như cũ còn giữ lại ghi chép về việc bọn họ dẫn nổ bom nguyên tử, cho nên chuyện liên quan tới chuyện dẫn nhổ bom nguyên tử thì đây cũng có thể coi là bằng chứng xác thực!"

"Mà ngay tại vừa rồi, Mỹ quốc tự biết không cách nào để ngụy biện cũng đã tuyên bố chịu trách nhiệm về chuyện này, thừa nhận quả bom nguyên tử kia xác thực là do Mỹ quốc dẫn nổ, tuy nhiên..."

Dịch Sơn Hà nói đến đây thì dừng lại một chút, "Mỹ quốc thừa nhận bọn họ dẫn nổ bom nguyên tử ở đảo Lang Vương nhưng lại kiên quyết công bố, hơn trăm tên cường giả đỉnh cấp thế giới kia cũng không phải là chết dưới bom nguyên tử, mà là bị...bị một mình Diệp tướng quân chém giết!"

"Nói láo!"

Khi Dịch Sơn Hà nói xong thì ngay lập tức có đại lão trực tiếp tức giận tuôn ra một câu, "Hai vị Hồng y đại giáo chủ của Giáo Đình, hai vị Thân Vương của Huyết tộc đều là cường giả tiên nhân cấp một, mặt khác bên trong còn có hơn trăm tên cường giả, ít nhất cũng đều là Thánh Cảnh!"

"Diệp tướng quân coi như có lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng giết chết tất cả mọi ngươi chứ? Bọn họ đây chắc chắn là vu hãm! Dù sao Diệp tương quân cũng đã chết rồi, bọn họ muốn đẩy tất cả trách nhiệm lên cho người chết, cái này gọi là không đối chứng!"

"Không sai! Một chiêu này của Mỹ quốc chính là thủ đoạn trốn tránh trách nhiệm, thật sự là quá thấp kém đi? Ai sẽ tin tưởng a!"

...

Nhiều đại lão nghị luận ầm ĩ, hiển nhiên đều cảm thấy đây là đang nói bậy, Mỹ quốc đang muốn tẩy trắng tội ác của mình.

Tuy nhiên lúc này, Dịch Sơn Hà bỗng nhiên lạnh lùng nói ra một câu, "Cũng không phải là do Mỹ quốc trốn tránh trách nhiệm, hiện tại trên cơ bản là có thể xác định, hơn trăm tên cường giả đỉnh cấp thế giới kia đích thật là Diệp tướng quân giết chết!"

"Cái gì!"

Dịch Sơn Hà vừa mới thốt ra lời này thì nhiều đại lão mọi người lập tức trợn mắt há hốc mồm:

"Điều này làm sao có khả năng!"

"Lão Dịch, có phải ngươi hồ đồ rồi hay không? Nói như thê rõ ràng là nói dối mà ngươi cũng tin tưởng?"

"Vô duyên vô cớ thì tại sao Diệp tướng quân phải giết những người kia?"

...

Nhiều đại lão thi nhau biểu thị không tin.

Dịch Sơn Hà thở dài một tiếng nữa, "Việc này vốn ta cũng không tin, nhưng đây là mấy người Ngụy Vô Cực tận mắt nhìn thấy, hơn nữa nghe nói, Mỹ quốc còn lấy ra hình ảnh được thu lại từ vệ tinh! Những cường giả kia đích thật là bị Diệp tương quân giết chết trước, Mỹ quốc dẫn nổ bom nguyên tử sau!"

"Nói cách khác, bọn họ sử dụng bom nguyên tử chỉ giết Diệp tướng quân và vị Lang Vương Khoa Lạc Phu quân đoàn Thiên Lang của Tô quốc!"

"Kể từ đó, thế lực và các quốc gia khác cũng đã không có lời nào để nói, ngược lại thi nhau yêu cầu Hoa Hạ chúng ta cho bọn hắn một lời giải thích đây!"

Nghe xong lời giải thích của Dịch Sơn Hà, mọi người nhất thời trợn tròn mắt.

Lúc này, Quân lão khoát tay áo nói:

"Không có phức tạp như vậy! Theo ta thấy, hơn phân nửa là những cường giả các quốc gia kia muốn vây giết Diệp tướng quân nhưng không thành lại bị Diệp tướng quân giết chết, thái độ của các thế lực và các quốc gia kia chúng ta không cần phải để ý tới!"

"Thật ra thì nói cho cùng vẫn là ba nước lớn Mỹ quốc, Tô quốc và Hoa Hạ quốc chúng ta đánh cờ với nhau mà thôi!"

"Việc này nói không chừng sẽ trở thành một cái mồi dẫn lửa, xử lý không tốt một cái là rất có khả năng nhấc lên chiến tranh thế giới lần thứ ba!"

Mọi người thi nhau gật đầu, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ ngưng trọng.

Toàn bộ phòng họp im lặng một lát thì Dịch Sơn Hà thận trong mở miệng hỏi:

"Quân lão, bên Bắc Cực kia có còn cần tiếp tục điều tra hay không?"

Quân lão nói ngay:

"Tra! Đương nhiên phải tra! Tuy nói ở dưới bom nguyên tử cường đại như thế, thần tiên cũng không có khả năng còn mạng sống, thế nhưng không hiểu vì sao, ta vẫn có cảm giác cái tên này chắc là cũng không thể chết dễ dàng như vậy được đâu!"

Dịch Sơn Hà lập tức cảm thấy chấn động, vội vàng gật đầu nói:

"Không sai! Tôi cũng có loại cảm giác này!"

...

Tuy nhiên, theo khoảng thời gian cứ dần dần trôi qua, chớp mắt một cái đã cách sự kiên nổ bom nguyên tử đã qua hơn một tháng, Diệp Trần từ đầu tới cuối vẫn chưa thấy xuất hiện, Thần Long vệ đã mạo hiểm phóng xạ còn sót lại sau vụ nổ bom nguyên tử tìm đi tìm lại mấy lần gần đảo Lang Vương ở Bắc Cực, ngay cả đáy biển cũng không tìm thấy, thế nhưng từ đầu tới cuối không tìm thấy bất kỳ một cái manh mối nào.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom