-
Chương 476-480
Chương 476
“Thiếu chủ uy vũ!”
“Không hổ là thiếu chủ của Khương gia ta!”
Sau một khoảnh khắc tĩnh mịch ngắn ngủi qua đi là một loạt tiếng kinh hô cuồng nhiệt.
Quân Tiêu Dao triệt triệt để để dùng hành động của mình để chứng minh thực lực.
Hắn thật sự không thẹn với thân phân thiếu chủ Khương gia!
Sau đó, Quân Tiêu Dao trực tiếp cùng đám người Khương Nhu đi đến tiểu thế giới mà Khương Đạo Hư đang bế quan.
Gần một năm không gặp, Khương Đạo Hư lại già nua đi rất nhiều.
Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao bình yên trở về, trên gương mặt già nua của Khương Đạo Hư cũng lộ ra một nụ cười.
Tuy lão biết Quân Tiêu Dao không có việc gì, nhưng thật sự nhìn thấy Quân Tiêu Dao lành lặn trở về thì vẫn hết sức vui mừng.
“Ông ngoại, nếu không có một ít cổ khí mà người ban cho, có lẽ tôn nhi thật sự sẽ gặp nguy hiểm, xin ông ngoại luyện hóa cây Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo này đi.” Quân Tiêu Dao đưa Bất Tử Thảo ra.
“Giỏi, giỏi, giỏi, Khương Đạo Hư ta có một tôn nhi như vậy thật là quá may mắn!” Khương Đạo Hư cười ha ha, nói liên tục ba chữ giỏi, hiển nhiên tâm tình đã vui sướng tới cực điểm, cảm thấy tự hào vì Quân Tiêu Dao.
Lúc sau, Khương Đạo Hư cũng bắt đầu bế quan luyện hóa Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.
Có cây Bất Tử Thảo này, không nói đến chuyện khôi phục được trạng thái đỉnh cao trước đó, nhưng ít ra tánh mạng của Khương Đạo Hư không còn đáng lo nữa.
Sau khi giải quyết chuyện quan trọng nhất, Quân Tiêu Dao mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc này, Khương Nhu tiến lên và nói: “Tiêu Dao, Thánh Y và Lạc Ly đều đã ở thế giới Tiên Cổ, con cũng nên xuất phát.”
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Cơ duyên trong thế giới Tiên Cổ quan trọng nhất, Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly đi trước một bước cũng thực bình thường.
Khương Nhu lập tức nói: “Nhưng trước khi đi, các nàng đều rất lo lắng cho con, cả ngày không màn cơm nước, tu luyện cũng không có tinh thần.”
“Phải không?” Quân Tiêu Dao im lặng.
“Thành thật nói cho nương, con và Thánh Y có quan hệ gì?” Khương Nhu đột nhiên hỏi, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao.
“A này...”
Bị ánh mắt sắc bén của Khương Nhu nhìn chằm chằm, Quân Tiêu Dao không lời gì để nói.
Sau đó Khương Nhu bật cười và nói: “Con thật là, cả Thánh Y cũng luân hãm sao, nhưng cũng không sao, vừa vặn có thể sinh ra một Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.”
Lời Khương Nhu nói không kinh người chết thì không ngừng, cả Quân Tiêu Dao cũng bị làm cho hoảng sợ.
“Nương, tư tưởng của mọi người đều cởi mở như vậy sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Hắn thân là người xuyên qua mà cũng cảm thấy không biết phải trả lời thế nào.
“Cái này có là gì, cũng không phải chuyện gì ghê gớm, phiền phức duy nhất chính là Lạc Ly, không sao, nương đi giải thích một phen là được.” Khương Nhu cười nói.
Hiện tại tâm nguyện duy nhất của bà chính là sớm ngày bế được tôn tử béo.
Dù là Khương Thánh Y hay Khương Lạc Ly cũng không sao cả. Mà là người khác, chỉ cần Quân Tiêu Dao thích thì Khương Nhu cũng sẽ đồng ý.
Nói ngắn gọn, Khương Nhu không khó tính, Quân Tiêu Dao có càng nhiều nữ nhân càng tốt, cũng có thể giúp nhất mạch khai chi tán diệp.
“Thôi, nương, hài nhi đi đến tham gia thế giới Tiên Cổ.”
Quân Tiêu Dao trực tiếp cáo lui, không muốn nán lại nữa.
Sau khi rời khỏi Khương gia, Quân Tiêu Dao trực tiếp đi đến không gian chi hoa.
Ba ngàn đạo châu, mỗi một châu đều có một đóa, tất nhiên Thanh Châu của Khương gia cũng có.
Quân Tiêu Dao trực tiếp đi tới chỗ không gian chi hoa trên không Thanh Châu, lắc mình một cái đã trực tiếp lao vào.
Chung quanh cũng có một ít tu sĩ dừng lại tại đây. Bọn họ chỉ nhìn thấy một bóng người bạch y mơ hồ, tiên quang bao phủ lập tức bước vào không gian chi hoa.
“Đó là ai, đã trễ thế này mới tiến vào thế giới Tiên Cổ?”
“Không đúng, một bộ bạch y, tiên quang bao phủ, sao cảm thấy giống vị kia quá vậy?”
“Ngươi ám chỉ là... Không có khả năng, không phải vị kia ở Táng thổ sao, sao có thể là hắn?”
“Không sai, tuyệt đối là hắn, quá khủng bố, hơn nữa các ngươi có chú ý tới thực lực của hắn hay không?”
“Nếu thật là hắn, chỉ sợ thế giới Tiên Cổ sẽ lật cả trời...”
Các tu sĩ chung quanh không gian chi hoa đều lộ ra kinh hãi. Bọn họ như thấy được không lâu sau, trong thế giới Tiên Cổ sẽ truyền ra một rồi lại một tin tức chấn động lòng người.
...
Trong thế giới Tiên Cổ, ở một nơi sương mù mờ mịt.
Không gian lập tức được tẩy rửa, bóng dáng Quân Tiêu Dao thoáng hiện.
Vừa tiến vào thế giới Tiên Cổ thì Quân Tiêu Dao đã cảm nhận được, khí cơ thiên địa chung quanh khác với Tiên Vực.
Loại linh khí này quá nồng đậm, cứ như linh khí sống lại.
Dưới hoàn cảnh này, cho dù là một con heo cũng có thể tu luyện thành tinh.
“Khó trách thế giới Tiên Cổ là một đại cơ duyên, cho dù không có bất cứ thu hoạch nào trong đó, chỉ chui vào một chỗ tu luyện thì tốc độ cũng nhanh hơn o ngoại giới không chỉ mấy lần.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Khó trách những thiên kiêu đó biết rõ thế giới Tiên Cổ có đại nguy cơ, nhưng vẫn muốn đi vào. Sức quyến rũ tu vi đột phá này hấp dẫn người ta hơn bất cứ cái gì.
“Tuy ta tiến vào thế giới Tiên Cổ trễ mấy tháng, nhưng ở phương diện tu vi cảnh giới thì hẳn không có mấy ai có thể vượt qua ta, hiện giờ điều phải làm đầu tiên là tìm vài người để tìm hiểu thế cục hiện giờ của thế giới Tiên Cổ.” Quân Tiêu Dao suy nghĩ.
Ngay vào lúc hắn suy tư trong lòng, trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đã tới địa điểm đánh dấu, thế giới Tiên Cổ, có đánh dấu hay không?”
“Đánh dấu.” Quân Tiêu Dao không chút do dự.
Hắn cũng muốn biết lần này lại có thể đánh dấu được thứ tốt gì.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đạt được khen thưởng tám sao hiếm có, một phần ba Tam Thế Tiên Kinh, Hiện Thế Như Lai Kinh!”
“Hả? Hệ thống, ngươi không thích hợp.”
Quân Tiêu Dao nghe thấy nửa câu khen thưởng tám sao đầu thì trong lòng còn hơi vui sướng.
Đó chính là khen thưởng tám sao.
Từ trước đến nay, Quân Tiêu Dao cũng chỉ mới đánh dấu được một lần khen thưởng tám sao từ lúc sinh ra, khi đánh vỡ gông xiềng thánh thể đại thành.
Cho nên khi nghe thấy khen thưởng tám sao, trong lòng Quân Tiêu Dao cũng dâng lên một ít gợn sóng.
Chẳng lẽ hắn cũng biến thành Âu hoàng sao?
Hết chương 476.
Chương 477
Nhưng nửa câu sau lại làm Quân Tiêu Dao ngây ngẩn cả người.
Một phần ba là có ý gì?
“Hồi ký chủ, Tam Thế Tiên Kinh là khen thưởng tám sao hi hữu, tồng cộng có ba phần, Quá Khứ Di Đà Kinh, Hiện Thế Như Lai Kinh, Vị Lai Vô Sinh Kinh.”
“Ký chủ chỉ rút được một phần ba, xin hãy tiếp tục nỗ lực đổi mới địa điểm đánh dấu, có xác suất rút trúng hai bộ phận còn lại.”
Nghe hệ thống giải thích, Quân Tiêu Dao cảm thấy hết chỗ nói.
“Hệ thống, ngươi học hư.” Quân Tiêu Dao lắc lắc đầu.
Đây là học từ hiệu buôn vô lương tâm nào, còn làm trò xác suất rút thăm trúng thưởng gì đấy.
Hơi lầm bầm một lúc, Quân Tiêu Dao cũng bắt đầu lĩnh ngộ Hiện Thế Như Lai Kinh.
Thoáng lĩnh ngộ một phen thì Quân Tiêu Dao lập tức lộ ra vẻ mặt kinh dị.
Tam Thế Tiên Kinh này quả thực như chuyên chế tạo vì Tam Thế Nguyên Thần.
“Trước đó ta cứ suy nghĩ, có phải nên tìm một môn công pháp tu luyện linh hồn thích hợp với Tam Thế Nguyên Thần hay không, hiện tại không cần tìm nữa.” Quân Tiêu Dao nói.
Quá Khứ Di Đà Kinh, Hiện Thế Như Lai Kinh, Vị Lai Vô Sinh Kinh trong Tam Thế Tiên Kinh lần lượt tu luyện ba loại nguyên thần quá khứ, hiện tại và tương lai của Quân Tiêu Dao.
Đương nhiên, hiện tại thần cung trong đầu Quân Tiêu Dao chỉ có nguyên thần hiện tại là đã ngưng tụ thành công.
Nguyên thần quá khứ chỉ mơ hồ xuất hiện một hình thức ban đầu mông lung.
Nguyên thần tương lai còn chưa hiện hóa ra.
Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không cần vội vàng gom đủ Tam Thế Tiên Kinh.
“Tam Thế Tiên Kinh, hay thật sự là công pháp tu luyện linh hồn của Tiên?” Quân Tiêu Dao suy tư mà nói.
Đến bây giờ, pháp môn linh hồn hắn tu luyện cũng chỉ có Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp mà thôi.
Hiện tại rốt cuộc cũng có một môn công pháp hồn tu chân chính, hơn nữa còn là loại cao cấp nhất, ghê gớm nhất.
“Hiện Thế Như Lai Kinh, tu luyện đến cao cấp nhất thì nguyên thần giống như Như Lai ổ Phật, bất động bất diêu, bất sinh bất diệt, bất tăng bất giảm.”
“Một ý niệm cũng có thể đi khắp ba ngàn thế giới vô biên, đây là sức mạnh kiểu gì?”
Sau khi tìm hiểu sơ giản một hồi, Quân Tiêu Dao cũng phải cảm thán.
Hiện Thế Như Lai Kinh này nghịch thiên!
Ngày sau nếu có thể gom đủ Tam Thế Tiên Kinh thì không nói cái gì khác, chỉ bàn về nguyên thần linh hồn, có lẽ không ai có thể sánh bằng Quân Tiêu Dao.
Thậm chí dù thân thể Quân Tiêu Dao bị hủy diệt, nguyên thần cũng trường tồn, không thể dễ dàng bị tiêu diệt.
Tam Thế Tiên Kinh thật sự rất nghịch thiên, không thẹn với cái tên tiên kinh này. Nhưng tuy Hiện Thế Như Lai Kinh cường đại, có điều muốn tu luyện cũng thực phức tạp.
Tuy rằng là đánh dấu khen thưởng, Quân Tiêu Dao có thể trực tiếp hoàn toàn lĩnh ngộ, nhưng lĩnh ngộ là một chuyện, tu luyện lại là một chuyện, vẫn phải hao phí thời gian.
Hiện tại Quân Tiêu Dao mới vào thế giới Tiên Cổ, cần phải tra xét tình hình, cho nên cũng tạm thời không có thời gian lĩnh ngộ Hiện Thế Như Lai Kinh.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao bắt đầu tìm kiếm ở thế giới Tiên Cổ, trong pháp khí không gian của hắn, một vật để đó đã lâu lại hơi rung động lên.
“Hả, là La Bàn Thanh Đồng!” Trong mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe tia sáng.
La Bàn Thanh Đồng này là sau khi hắn thu phục Tứ Tượng Cổ Quốc, để sáp nhập bốn bốn khối la bàn lại để tạo thành.
La Bàn Thanh Đồng có liên quan đến một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị - Thanh Đồng Tiên Điện.
“Hay là Thanh Đồng Tiên Điện sẽ hiện thế ở thế giới Tiên Cổ này?” Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên ánh sao.
Hắn không quên mình còn một cơ hội đánh dấu ở Thanh Đồng Tiên Điện.
Thân là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, xưa nay Thanh Đồng Tiên Điện luôn cực kỳ thần bí.
Hơn nữa cũng không thể xác định thời gian, địa điểm xuất hiện, nói không chừng thực sự có khả năng hiện thế ở thế giới Tiên Cổ.
Quân Tiêu Dao lưu ý việc này, sau đó tiếp tục tiến vào thế giới Tiên Cổ.
Không thể không nói, thế giới Tiên Cổ thật sự rất lớn, lớn hơn cả một đạo châu.
Thiên kiêu tầm thường muốn thăm dò toàn bộ thế giới Tiên Cổ gần như là điều không có khả năng.
Tới thời điểm nhất định, thế giới Tiên Cổ sẽ đóng lại, cho nên hoàn toàn không có thời gian dư thừa để lãng phí.
Trên đường Quân Tiêu Dao cũng gặp một ít hung thú của thế giới Tiên Cổ nội, hầu như đều cường hãn hơn ngoại giới, huyết mạch cũng cổ xưa hơn.
Nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao thực lực tăng vọt hiện giờ thì cũng chỉ búng tay một cái là giết sạch mà thôi.
Quân Tiêu Dao cũng phát hiện, bởi vì quy tắc đặc thù của thế giới Tiên Cổ nên không thể vận dụng một ít thủ đoạn át chủ bài trong pháp khí không gian của hắn.
Ví dụ như con rối Đồ Thần đều không thể sử dụng, sẽ rơi vào quy tắc hạn chế của thiên địa trong thế giới Tiên Cổ.
Vậy các thiên kiêu khác cũng không thể vận dụng các loại át chủ bài để gian lận.
“Phía trước có dao động pháp lực, hơn nữa... Còn có một sức mạnh quen thuộc...”
Quân Tiêu Dao đang tiến lên thì bỗng dừng bước.
Cảm quan thần hồn của hắn cực kỳ nhạy bén, đã nhận ra dao động chiến đấu ở địa giới ngàn dặm phía trước, hơn nữa còn có một sức mạnh hắn quá quen thuộc.
Lúc này, ở cách đó ngàn dặm có một sơn cốc.
Bên trong sơn cốc, linh khí dạt dào, chính giữa có một hồ nước.
Phía trên nước ao, năm quang đoàn tản ra đạo vận đang lơ lửng. Mỗi một quang đoàn đều to bằng nắm tay, đạo vận mênh mông, khiến người ta như có cảm ngộ.
Mà trong sơn cốc, một trận đại chiến đã giằng co một khoảng thời gian.
Một thanh niên mặc ngân giáp, đôi tay đeo găng tay lôi đình đang tranh phong với những thiên kiêu còn lại.
Cả người thanh niên quấn quanh sức mạnh lôi đình, hai mắt như hai lôi trì, phụt ra ba thước lôi quang.
Trong lúc quyền phong tung ra, đi kèm với lôi đình cuồn cuộn có dao động mạnh mẽ tuyệt đối.
Rõ ràng thực lực của thanh niên đã đạt tới Hư Thần Cảnh hậu kỳ.
Trong những thiên kiêu tiến vào thế giới Tiên Cổ thì hắn ta đã xem như tầng lớp cao nhất.
Còn tu vi Chân Thần Cảnh thì chỉ có truyền nhân của thế lực bất hủ tuyệt đỉnh mới có thể đạt tới.
“Lôi Minh Viễn, ngươi muốn độc chiếm năm Đạo chi Nguyên này là không có khả năng, ngoan ngoãn buông tay, nói không chừng ta còn có thể bố thí cho ngươi một viên.” Một hoàng tử tuổi trẻ cả người quấn quanh hoàng đạo long khí cười lạnh và nói.
Hết chương 477.
Chương 478
Người này chính là hoàng tử hoàng tộc Thiên Lan Cổ Quốc, tuy rằng Thiên Lan Cổ Quốc không phải thế lực bất hủ, nhưng cũng là nhất lưu.
“Thiên Lan hoàng tử, chẳng lẽ ngươi thật sự dám trêu chọc Lôi Đế Sơn ta?” Thanh niên tên là Lôi Minh Viễn lạnh lùng nói.
“Ha ha, buồn cười, sau khi Lôi Đế biến mất, Lôi Đế Sơn các ngươi đã không còn là thế lực bất hủ cao cao tại thượng, thậm chí cả đại thần thông Lôi Đế tổ truyền cũng bị thất lạc.” Thiên Lan hoàng tử nghe vậy thì lại cười ha ha, trong lời nói mang theo khinh thường cực độ.
Vị cường giả tuyệt đỉnh Lôi Đế sáng lập ra đại thần thông Lôi Đế cũng đã từng gầy dựng nên một thế lực ở Hoang Thiên Tiên Vực, tên là Lôi Đế Sơn.
Ngày xưa Lôi Đế Sơn cũng được xem là thế lực bất hủ, nhưng sau khi Lôi Đế biến mất, toàn bộ Lôi Đế Sơn cũng dần dần xuống dốc.
Đến sau đó thì thậm chí đại thần thông Lôi Đế cũng bị thiếu hụt một ít, khó có thể truyền thừa hoàn chỉnh xuống, nhất mạch này cũng dần dần xuống dốc.
Thẳng đến khoảng thời gian gần đây, Lôi Minh Viễn xuất thế, người mang Thiên Lôi Chi Thể, lĩnh ngộ đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh, vì thế mới hơi vực dậy Lôi Đế Sơn một chút.
Nhìn thấy khinh thường trong mắt Thiên Lan hoàng tử, Lôi Minh Viễn âm thầm cắn răng, sắc mặt cực kỳ lạnh lẽo.
“Dám sỉ nhục Lôi Đế Sơn ta, tìm đường chết!” Lôi Minh Viễn ra tay.
Sức mạnh lôi đình ngưng tụ chung quanh hắn ta, hóa thành từng ngôi sao trời, nghiền áp qua đó.
Các thiên kiêu Thiên Lan hoàng tử cũng ra tay, cảnh giới của bọn họ cũng nằm ở Hư Thần Cảnh trung kỳ đến hậu kỳ, khác biệt không phải quá lớn.
Trận chiến đấu này không có bất ngờ gì xảy ra.
Do không có chênh lệch cảnh giới quá lớn, Lôi Minh Viễn chỉ có thể bị đuổi đánh.
“Nếu ngươi muốn tìm đường chết, vậy thành toàn cho ngươi!” Trong mắt Thiên Lan hoàng tử chợt lóe lãnh quang.
Bọn họ bắt đầu tung đòn sát thủ.
Mà cùng lúc đó, bên ngoài thế giới Tiên Cổ, bên cạnh tấm kính tiên cổ.
Sắc mặt một ít trưởng lão Lôi Đế Sơn khó coi đến cực điểm.
Bên kia, quốc chủ Thiên Lan Cổ Quốc cũng có mặt, thấy tình cảnh này thì nhịn không được lắc đầu cười, nói với trưởng lão Lôi Đế Sơn: “Thiên kiêu Lôi Đế Sơn các ngươi thật là quật cường, đáng tiếc, cả mệnh cũng muốn dâng lên.”
Nghe thấy Thiên Lan quốc chủ nói thế, sắc mặt đám trưởng lão Lôi Đế Sơn đều đen như đáy nồi.
“Chắc thiên kiêu Lôi Đế Sơn kia sắp mất mạng rồi.”
“Ngã xuống không phải quá bình thường sao, trong thời gian này thiên kiêu thế lực bất hủ ngã xuống ở thế giới Tiên Cổ cũng không phải ít.”
Một ít tộc lão thế lực xung quanh nghị luận.
Mà lúc này, cách mấy trăm dặm nơi đám người Lôi Minh Viễn bùng nổ đại chiến, bóng người mông lung của Quân Tiêu Dao hiện lên từ hư không.
Nhìn thấy dao động trong sơn cốc phía trước, vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn rất lạnh nhạt.
Lôi Minh Viễn kia làm hắn hơi chú ý một chút.
“Quả nhiên là đại thần thông Lôi Đế.” Quân Tiêu Dao nói.
Trước đó hắn đã cảm ứng được một sức mạnh quen thuộc, quả nhiên, đó là đại thần thông Lôi Đế, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không thích làm người tốt.
Tuy thanh niên kia có được đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh, nhưng chả có liên quan gì đến Quân Tiêu Dao, hắn cũng lười ra tay.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn rời đi, ánh mắt hắn bỗng thấy được năm quang đoàn lơ lửng trong hồ nước phía sau Lôi Minh Viễn.
“Hả... Đó chẳng lẽ là...” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Nếu đoán không sai thì đó chính là Đạo chi Nguyên hi hữu.
Đạo chi Nguyên là một loại năng lượng có thể sánh ngang với tiên nguyên tuyệt phẩm. Không chỉ như thế, đạo vận ẩn chứa trong Đạo chi Nguyên còn trợ giúp cảnh giới đột phá.
Nếu Quân Tiêu Dao muốn đột phá đến Thiên Thần, Đạo Thần Cảnh thì có càng nhiều loại Đạo chi Nguyên này càng tốt.
Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao không chần chờ mà trực tiếp đạp không đi đến.
Bên này, trong sơn cốc, cuộc đại chiến đã tới hồi gay cấn.
Không thể không nói, thân là thiên kiêu có uy thế mạnh nhất của Lôi Đế Sơn, thực lực của Lôi Minh Viễn thật sự không tầm thường.
Thiên Lôi Chi Thể cộng thêm đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh khiến sức chiến đấu của hắn ta rất mạnh.
Nhưng các thiên kiêu nhóm Thiên Lan hoàng tử cũng không yếu hơn hắn ta bao nhiêu, hơn nữa lấy nhiều địch ít, tất nhiên là chiếm ưu thế tuyệt đối.
“Lôi Minh Viễn, chết đi!”
Đám người Thiên Lan hoàng tử đồng loạt ra tay, dao động pháp lực khủng bố thổi quét đến.
Lúc này, một bóng người lại lao nhanh vào sơn cốc.
“Là ai!” Ánh mắt đám người Thiên Lan hoàng tử chợt lóe.
Nhưng kế tiếp, tình cảnh làm cho bọn họ vô cùng ngạc nhiên xuất hiện.
Chỉ thấy khi dao động pháp lực khủng bố kia tới gần bóng người thì giống như trâu đất xuống biển, trực tiếp biến mất không còn tung tích.
Điều này không hợp lẽ thường!
Phải biết rằng, phía bọn họ có tổng cộng năm thiên kiêu Hư Thần Cảnh. Năm thiên kiêu này đồng loạt ra tay thì thậm chí cả thiên kiêu Hư Thần Cảnh đại viên mãn cũng chỉ chống lại được một chút mà thôi.
Nhưng hiện tại, bọn họ liên thủ ra chiêu mà lại không đụng được vào góc áo của bóng người kia.
Điều này quá quỷ dị!
“Không sai, bản Thần Tử muốn Đạo chi Nguyên này.”
Quân Tiêu Dao đưa lưng về phía đám người Thiên Lan hoàng tử, ánh mắt nhìn về phía Đạo chi Nguyên phía trên hồ nước, vừa lòng gật gật đầu.
Nghe thấy lời này, sắc mặt đám người Thiên Lan hoàng tử lập tức biến đổi.
Bọn họ và Lôi Minh Viễn đánh lâu như vậy vì năm Đạo chi Nguyên này.
Kết quả hiện tại lại có người muốn chặn ngang giữa đường?
Thế này thì sao nhịn được?
“Ta là hoàng tử của Thiên Lan Cổ Quốc, vị huynh đệ này, ngươi không khỏi quá bá đạo đấy.” Thiên Lan hoàng tử âm trầm nói.
“Xưng huynh gọi đệ với bản Thần Tử, ngươi xứng sao?”
Quân Tiêu Dao lười phản ứng đám người Thiên Lan hoàng tử, hắn trực tiếp tiến lên, muốn thu lấy năm Đạo chi Nguyên kia.
Lôi Minh Viễn thì vẫn đứng thẳng bất động tại chỗ, không có động tĩnh, bởi vì hắn đã thấy được dung nhan của Quân Tiêu Dao.
Tuy rằng bị tiên quang mơ hồ bao phủ, nhưng Lôi Minh Viễn vẫn lập tức phản ứng lại.
“Quân... Quân... Quân...” Lôi Minh Viễn đột nhiên ú a ú ớ, bởi vì trong lòng quá kinh ngạc.
Cảm giác này giống như một nhân vật chỉ tồn tại với trong truyền thuyết lại bỗng xuất hiện trước mắt, đổi lại là ai cũng sẽ hơi dại ra.
Hết chương 478.
Chương 479
Cho dù Lôi Minh Viễn là thiên kiêu của Lôi Đế Sơn, nhưng đứng trước mặt nhân vật truyền kỳ như Quân Tiêu Dao thì cũng chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao muốn tiến lên giành lấy Đạo chi Nguyên, trong lòng đám người Thiên Lan hoàng tử dâng trào sát ý.
Họ không nói hai lời, năm thiên kiêu Hư Thần Cảnh lại ra tay.
“Hoàng Đạo Long Khí Quyết!”
Cả người Thiên Lan hoàng tử bùng lên long khí màu vàng kim, hóa thành một hư ảnh kim long, lao thẳng về hướng Quân Tiêu Dao. Bốn thiên kiêu còn lại cũng thi triển hết thủ đoạn, dao động cường đại thổi quét khắp sơn cốc.
“Cẩn thận!” Lôi Minh Viễn nhịn không được kêu lên thất thanh.
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhíu mày.
Hắn xoay người, tu vi Chân Thần Cảnh đại viên mãn bùng nổ.
Khí tức giống như núi lửa phun trào làm lay động cả sơn cốc.
“Đây... khí tức này, Chân Thần Cảnh, ngươi là...”
Khi cảm nhận được khí tức kinh khủng đó, Thiên Lan hoàng tử choáng váng.
Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao xoay người lại, dung nhan lạnh nhạt tiên quang mờ mịt kia khiến Thiên Lan hoàng tử như bị sét đánh, cả người đều ngơ ra.
“Không... Không có khả năng, ta nhất định đang nằm mơ, Quân... Thần Tử Quân Gia...”
Thiên Lan hoàng tử và bốn thiên kiêu còn lại đều trợn tròn mắt.
Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới Quân Tiêu Dao sẽ xuất hiện.
“Không phải Thần Tử Quân Gia không có tới thế giới Tiên Cổ sao, hơn nữa tu vi của hắn cũng không đúng...” Một thiên kiêu khác run bần bật mà nói.
Không nhắc đến vì sao Quân Tiêu Dao đột nhiên hiện thân trong thế giới Tiên Cổ, nhưng tu vi của hắn không thích hợp.
Rõ ràng trước đó trong mắt thế nhân, hắn chỉ mới là vương hầu Thông Thiên Cảnh.
Hơn nữa khoảng thời gian trước Quân Tiêu Dao đi đến Táng thổ, có thể tồn tại trong hoàn cảnh đã không tồi, gần như không có khả năng tu luyện tiến bộ.
Bọn họ ở thế giới Tiên Cổ lâu như vậy, dựa theo tu vi thì đáng lẽ có thể vững vàng vượt qua Quân Tiêu Dao mới đúng. Nhưng khí tức Chân Thần Cảnh đại viên mãn này là cái quỷ gì?
Cực chiêu bọn họ thi triển ra còn chưa rơi vào người Quân Tiêu Dao thì đã bị Pháp Lực Miễn Dịch hóa giải.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
Con kiến luôn phiền chán như vậy.
Thấy trong mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe qua sát ý, đám người Thiên Lan hoàng tử sởn gai óc, vội vàng mở miệng nói: “Xin Thần Tử thứ tội, chúng ta không biết là Thần Tử giá lâm, xin...”
Nhưng đám người Thiên Lan hoàng tử còn chưa nói xong lời xin tha thì Quân Tiêu Dao đã giơ tay.
Trong năm ngón tay quấn quanh lôi đình, phụt ra ánh lửa.
Sức mạnh lôi đình phát ra, hội tụ thành từng ngôi sao trời lôi đình, nhằm về phía đám người Thiên Lan hoàng tử.
Năm thiên kiêu Hư Thần Cảnh bọn người Thiên Lan hoàng tử trực tiếp bị giáng trúng, biến thành năm cái xác bị thiêu rụi, rơi xuống mặt đất.
Cả sơn cốc lập tức khôi phục tĩnh mịch.
Chỉ có tiếng hít thở của Lôi Minh Viễn cực kỳ dồn dập, trong mắt hắn ta hiện ra sự chấn động không gì sánh kịp.
Không chỉ vì, Quân Tiêu Dao chỉ giơ tay đã trấn sát được đám người Thiên Lan hoàng tử.
Mà là vì chiêu thức hắn thi triển ra!
“Đại thần thông Lôi Đế, hơn nữa uy lực cường đại hơn ta thi triển ra quá nhiều...” Lôi Minh Viễn hít sâu một hơi.
Nếu không biết thân phận của Quân Tiêu Dao, thậm chí hắn ta còn cho rằng là lão tổ tông của Lôi Đế Sơn trà trộn vào.
Không!
Thậm chí cho dù là lão tổ tông của Lôi Đế Sơn, cũng không thể tu luyện đại thần thông Lôi Đế đến mức thuần thục như thế.
Lôi Minh Viễn kích động đến tâm thần run rẩy.
Hắn ta không biết tại sao Quân Tiêu Dao có thể thi triển đại thần thông Lôi Đế. Nhưng hắn ta có trực giác, Quân Tiêu Dao có khả năng khống chế đại thần thông Lôi Đế hoàn chỉnh!
Điều này vô cùng quan trọng với Lôi Đế Sơn!
Mà lúc này, bên cạnh tấm kính tiên cổ.
Cường giả tất cả các thế lực đều trợn tròn mắt.
Thiên Lan quốc chủ trước đó còn mang theo ý cười trên mặt, lúc này đã choáng váng, giống như mất hồn.
Sắc mặt vốn ảm đạm của trưởng lão Lôi Đế Sơn giờ lại lộ ra kinh ngạc.
“Ta không nhìn lầm đó chứ, vị kia là... Thần Tử Quân Gia?”
“Không sai, chính là Thần Tử Quân Gia, sao hắn lại xuất hiện ở thế giới Tiên Cổ?”
“Không đúng, các ngươi không nên chú ý tu vi của hắn sao, sao lại tới Chân Thần Cảnh?”
Khi nhìn thấy bóng người bạch y tuyệt thế kia, vô số thế lực chung quanh tấm kính tiên cổ ồ lên.
Giống như nhìn thấy kỳ cảnh không thể tưởng tượng nào đó.
Phía Quân gia, ánh mắt các tộc lão Quân Chiến Thiên đầu tiên là hơi tụ lại, sau đó đột nhiên phá lên cười.
“Ha ha, quả nhiên Tiêu Dao không phụ kỳ vọng, các ngươi còn có lời gì muốn nói không!” Quân Chiến Thiên cười to, vô cùng thoải mái, sau đó nói lời chế nhạo, nhìn về phía Thái Cổ hoàng tộc.
Các trưởng lão của Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động đều đã mặt đen như đáy nồi. Bọn họ không nghĩ tới Quân Tiêu Dao thật sự đã trở lại.
Hơn nữa tu vi của hắn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
“Chân Thần Cảnh, sao có thể, Thần Tử Quân Gia có thể tồn tại trở về từ Táng thổ đã không tồi, sao còn tiến bộ như vậy được?” Rất nhiều người đều cảm thấy không thể tưởng tượng.
Bởi vì Vạn Cổ Táng Thổ và Tiên Vực ngăn cách với nhau, cho nên tin tức ở Vạn Cổ Táng Thổ không thể nhanh chóng truyền tới Hoang Thiên Tiên Vực.
Nguyên nhân là vì thế nên không ai biết Quân Tiêu Dao đã trải qua cái gì ở Vạn Cổ Táng Thổ.
“Thật tốt quá, có Tiêu Dao ở đây, hắn có thể báo thù cho Quân gia chúng ta.” Trong mắt một ít tộc lão Quân gia hiện ra lãnh quang.
Trước đó Quân gia đã ngã xuống ba vị Tự Liệt, đều do các thế lực đối địch Thái Cổ hoàng tộc và Đọa Thần Cung ra tay.
Đương nhiên, các Tự Liệt Quân Lăng Thương cũng có trả thù, giết không ít người của Thái Cổ hoàng tộc và Đọa Thần Cung.
Nhưng dù vậy, Quân gia vẫn bị nhắm vào trong thế giới Tiên Cổ, Quân gia cần một nhân vật trấn áp càn khôn xuất hiện.
Không nghi ngờ gì nữa, Quân Tiêu Dao chính là người được chọn thích hợp nhất.
“Ta như thấy được, cảnh tượng mưa máu bay đầy trời trong thế giới Tiên Cổ...” Một ít danh túc tộc lão thế lực lớn cảm thán.
Lấy tính cách bá đạo của Quân Tiêu Dao, sau khi biết tình hình của Quân gia thì nhất định sẽ đại khai sát giới.
Đến lúc này, thế giới Tiên Cổ mới bắt đầu trở nên thú vị thật.
Hết chương 479.
Chương 480
Trong sơn cốc, sau khi đám người Thiên Lan hoàng tử ngã xuống, Quân Tiêu Dao cũng bình yên đi đến bên cạnh ao, thu lấy năm Đạo chi Nguyên kia.
Lôi Minh Viễn bên cạnh thấy tình cảnh này cũng không dám dị nghị gì, không phát ra chút âm thanh nào.
Nếu là đám người Thiên Lan hoàng tử tranh đoạt, tất nhiên Lôi Minh Viễn muốn dồn hết sức lực phản kháng.
Nhưng Quân Tiêu Dao muốn Đạo chi Nguyên, trong lòng Lôi Minh Viễn không sinh ra được chút ý niệm phản kháng nào cả.
Nhân tính chính là như vậy, dưới tình huống trình độ mọi người tương đương nhau, ai cũng không phục ai, sẽ tranh giành đến vỡ đầu chảy máu.
Nhưng khi một người đối mặt với đại nhân vật vượt xa chính mình, trong lòng hắn chỉ có kính sợ và thần phục, sẽ không có cảm xúc tranh đấu gì.
Tâm lý lúc này của Lôi Minh Viễn chính là như thế.
Tuy hắn là thiên kiêu của Lôi Đế Sơn, cũng có thiên tư siêu phàm, danh dương một phương.
Nhưng so sánh với đại nhân vật trẻ tuổi đã được gọi là vô địch, uy chấn Tiên Vực như Quân Tiêu Dao thì hắn ta vẫn còn kém quá xa.
Xét về cả thân phận, địa vị, thực lực đều căn bản không phải cùng một thế giới.
Bởi vậy, trong lòng Lôi Minh Viễn cũng không có gì nghẹn khuất phẫn nộ, ngược lại còn cam tâm tình nguyện.
“Không tồi, Đạo chi Nguyên này khó tìm được một cái ở ngoại giới, nhưng lại xuất hiện ở thế giới Tiên Cổ nội.” Quân Tiêu Dao thưởng thức Đạo chi Nguyên trong tay, hơi tán thưởng.
Lúc này vừa tiến vào thế giới Tiên Cổ không bao lâu mà đã có được năm đoàn Đạo chi Nguyên hiếm thấy. Sau đó Quân Tiêu Dao có khả năng tìm được càng nhiều Đạo chi Nguyên ở những nơi khác của thế giới Tiên Cổ.
Có đủ Đạo chi Nguyên, Đại La Bất Hủ Tiên Thân của Quân Tiêu Dao sẽ nhanh chóng được tu luyện thành công.
Đến lúc đó, nhục thân vốn yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao nhất định sẽ nâng cao một bước.
Quân Tiêu Dao không chần chờ mà trực tiếp thuận tay bắt đầu luyện hóa năm Đạo chi Nguyên này.
Hắn giơ tay dựng lên, thi triển ra Thôn Thần Ma Công, lốc xoáy cắn nuốt đen nhánh hiện lên, bắt đầu luyện hóa năm Đạo chi Nguyên.
Lôi Minh Viễn lại lui ra một bên, nhìn thấy lốc xoáy cắn nuốt kia, trong mắt hắn cũng hiện lên một tia kinh dị.
“Quả nhiên, truyền nhân ma công Yến Thanh Ảnh gần đây bị Thánh Giáo Thánh Nữ Ti Di Hô đuổi giết chính là người theo đuổi của Thần Tử Quân Gia.”
Sau khi nhìn thấy Thôn Thần Ma Công, Lôi Minh Viễn mới hoàn toàn xác định.
Trong mắt hắn ta cũng lập loè ánh sáng, sau đó hạ quyết tâm.
Nếu hô mưa gọi gió trong thế giới Tiên Cổ này, chỉ dựa vào thực lực của bản thân Lôi Minh Viễn thì hoàn toàn không có khả năng.
Hắn cần ôm chặt một cái đùi thô nhất. Mà Quân Tiêu Dao chính là người được chọn tốt nhất.
Muốn tiêu hóa năm Đạo chi Nguyên thì thiên kiêu tầm thường cần hao phí dăm ba bữa mới được, nhưng Quân Tiêu Dao chỉ cần không đến mấy canh giờ là đã hoàn toàn luyện hóa xong.
Số lượng Đại La Tiên Cốt trong thân thể hắn cũng gia tăng mười khối, đạt tới con sô một trăm bảy mươi.
Hiệu quả này làm Quân Tiêu Dao có chút bất ngờ.
Bởi vì càng tu luyện Đại La Tiên Cốt thì càng cần hao phí nhiều năng lượng. Đến bây giờ, có khả năng trên trăm khối tiên nguyên hạ phẩm cũng khó có thể luyện ra một khối Đại La Tiên Cốt.
Nhưng một Đạo chi Nguyên lại có thể luyện ra hai khối.
Quân Tiêu Dao chỉ cần tìm thêm một ít Đạo chi Nguyên thì có thể rèn luyện hai trăm linh sáu khối xương toàn thân thành Đại La Tiên Cốt.
Đến lúc đó Đại La Bất Hủ Tiên Thân đại thành, không ai trong thế giới Tiên Cổ có thể ngăn cản được Quân Tiêu Dao!
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao dừng lại trên người Lôi Minh Viễn.
Trong khoảng thời gian hắn luyện hóa Đạo chi Nguyên, Lôi Minh Viễn cũng không làm ra động tác nhỏ gì, ngược lại còn canh giữ ở bên ngoài như đang giúp hắn hộ đạo.
Nhìn thấy ánh mắt của Quân Tiêu Dao, Lôi Minh Viễn đột nhiên thấy áp lực.
Dù sao tu vi hiện giờ của Quân Tiêu Dao chính là Chân Thần Cảnh đại viên mãn, búng tay một cái có thể tiêu diệt cả thiên kiêu Hư Thần Cảnh.
Trong lòng Lôi Minh Viễn cũng thật hơi e sợ, nhưng hắn ta thầm cắn răng, bỗng quỳ một gối xuống trước Quân Tiêu Dao.
“Tại hạ là truyền nhân của Lôi Đế Sơn, Lôi Minh Viễn, nguyện ý đi theo Thần Tử Quân Gia!”
“Lôi Đế Sơn...” Quân Tiêu Dao thầm nói.
Lôi Đế Sơn cũng là một thế lực bất hủ trên Tiên Vực, đáng tiếc đã xuống dốc.
Quân Tiêu Dao cũng không biết gì nhiều về Lôi Đế Sơn, nhưng hắn cũng mơ hồ biết Lôi Đế Sơn có liên quan đến Lôi Đế.
Nói vậy thì cũng có chút quan hệ với Quân Tiêu Dao, dù sao Quân Tiêu Dao được truyền thừa đại thần thông Lôi Đế hoàn chỉnh.
Nhìn thấy hành động của Lôi Minh Viễn, Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Đổi vị trí mà suy nghĩ, nếu hắn là Lôi Minh Viễn, nhìn thấy một cái đùi to như vậy, phỏng chừng cũng sẽ lập tức nhào qua ôm.
“Ngươi làm vậy là vì đại thần thông Lôi Đế đúng không?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Đáy lòng Lôi Minh Viễn lộp bộp một cái, trên trán chảy ròng mồ hôi lạnh.
Khó tin được là một thiên kiêu thế lực bất hủ danh chấn một phương lại chột dạ sợ hãi vì một câu của Quân Tiêu Dao. Nhưng Lôi Minh Viễn vẫn cắn chặt răng mà nói: “Lôi Minh Viễn không dám, chỉ là luôn nghe nói đến đại danh của Thần Tử nên lòng sinh sùng kính, nguyện ý đi theo!”
“A, đừng khẩn trương, Quân mỗ cũng không phải hạng người hiếu chiến thích giết chóc.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt cười cười.
Lôi Minh Viễn nghe thấy lời này thì trong lòng nhịn không được chửi thầm. Quân Tiêu Dao có tiếng về hành vi đối đãi kẻ địch rất tàn bạo.
“Nhưng ngươi thật sự không có tư cách làm người theo đuổi của bản Thần Tử.” Quân Tiêu Dao nói trắng ra.
Hắn nói là sự thật.
Tuy Lôi Minh Viễn là truyền nhân của Lôi Đế Sơn, mang trên người Thiên Lôi Chi Thể, nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao, hắn ta muốn làm người theo đuổi của mình thì còn chưa đủ tư cách.
Dù là Nghệ Vũ hay Yến Thanh Ảnh, họ đều là người có đại thiên phú, đại cơ duyên. Thậm chí Vong Xuyên còn là quái thai cổ đại, cũng có tư cách làm người theo đuổi của hắn.
So ra thì Lôi Minh Viễn thua kém quá nhiều.
Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, trên mặt Lôi Minh Viễn lộ ra một tia cười khổ. Thật ra hắn ta cũng tự mình hiểu lấy, chẳng qua muốn thử một lần mà thôi.
“Nhưng, bản Thần Tử mới tới thế giới Tiên Cổ, còn thiếu một thám tử và dẫn đường.” Quân Tiêu Dao lại nói.
Hết chương 480.
“Thiếu chủ uy vũ!”
“Không hổ là thiếu chủ của Khương gia ta!”
Sau một khoảnh khắc tĩnh mịch ngắn ngủi qua đi là một loạt tiếng kinh hô cuồng nhiệt.
Quân Tiêu Dao triệt triệt để để dùng hành động của mình để chứng minh thực lực.
Hắn thật sự không thẹn với thân phân thiếu chủ Khương gia!
Sau đó, Quân Tiêu Dao trực tiếp cùng đám người Khương Nhu đi đến tiểu thế giới mà Khương Đạo Hư đang bế quan.
Gần một năm không gặp, Khương Đạo Hư lại già nua đi rất nhiều.
Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao bình yên trở về, trên gương mặt già nua của Khương Đạo Hư cũng lộ ra một nụ cười.
Tuy lão biết Quân Tiêu Dao không có việc gì, nhưng thật sự nhìn thấy Quân Tiêu Dao lành lặn trở về thì vẫn hết sức vui mừng.
“Ông ngoại, nếu không có một ít cổ khí mà người ban cho, có lẽ tôn nhi thật sự sẽ gặp nguy hiểm, xin ông ngoại luyện hóa cây Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo này đi.” Quân Tiêu Dao đưa Bất Tử Thảo ra.
“Giỏi, giỏi, giỏi, Khương Đạo Hư ta có một tôn nhi như vậy thật là quá may mắn!” Khương Đạo Hư cười ha ha, nói liên tục ba chữ giỏi, hiển nhiên tâm tình đã vui sướng tới cực điểm, cảm thấy tự hào vì Quân Tiêu Dao.
Lúc sau, Khương Đạo Hư cũng bắt đầu bế quan luyện hóa Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.
Có cây Bất Tử Thảo này, không nói đến chuyện khôi phục được trạng thái đỉnh cao trước đó, nhưng ít ra tánh mạng của Khương Đạo Hư không còn đáng lo nữa.
Sau khi giải quyết chuyện quan trọng nhất, Quân Tiêu Dao mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc này, Khương Nhu tiến lên và nói: “Tiêu Dao, Thánh Y và Lạc Ly đều đã ở thế giới Tiên Cổ, con cũng nên xuất phát.”
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Cơ duyên trong thế giới Tiên Cổ quan trọng nhất, Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly đi trước một bước cũng thực bình thường.
Khương Nhu lập tức nói: “Nhưng trước khi đi, các nàng đều rất lo lắng cho con, cả ngày không màn cơm nước, tu luyện cũng không có tinh thần.”
“Phải không?” Quân Tiêu Dao im lặng.
“Thành thật nói cho nương, con và Thánh Y có quan hệ gì?” Khương Nhu đột nhiên hỏi, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao.
“A này...”
Bị ánh mắt sắc bén của Khương Nhu nhìn chằm chằm, Quân Tiêu Dao không lời gì để nói.
Sau đó Khương Nhu bật cười và nói: “Con thật là, cả Thánh Y cũng luân hãm sao, nhưng cũng không sao, vừa vặn có thể sinh ra một Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.”
Lời Khương Nhu nói không kinh người chết thì không ngừng, cả Quân Tiêu Dao cũng bị làm cho hoảng sợ.
“Nương, tư tưởng của mọi người đều cởi mở như vậy sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Hắn thân là người xuyên qua mà cũng cảm thấy không biết phải trả lời thế nào.
“Cái này có là gì, cũng không phải chuyện gì ghê gớm, phiền phức duy nhất chính là Lạc Ly, không sao, nương đi giải thích một phen là được.” Khương Nhu cười nói.
Hiện tại tâm nguyện duy nhất của bà chính là sớm ngày bế được tôn tử béo.
Dù là Khương Thánh Y hay Khương Lạc Ly cũng không sao cả. Mà là người khác, chỉ cần Quân Tiêu Dao thích thì Khương Nhu cũng sẽ đồng ý.
Nói ngắn gọn, Khương Nhu không khó tính, Quân Tiêu Dao có càng nhiều nữ nhân càng tốt, cũng có thể giúp nhất mạch khai chi tán diệp.
“Thôi, nương, hài nhi đi đến tham gia thế giới Tiên Cổ.”
Quân Tiêu Dao trực tiếp cáo lui, không muốn nán lại nữa.
Sau khi rời khỏi Khương gia, Quân Tiêu Dao trực tiếp đi đến không gian chi hoa.
Ba ngàn đạo châu, mỗi một châu đều có một đóa, tất nhiên Thanh Châu của Khương gia cũng có.
Quân Tiêu Dao trực tiếp đi tới chỗ không gian chi hoa trên không Thanh Châu, lắc mình một cái đã trực tiếp lao vào.
Chung quanh cũng có một ít tu sĩ dừng lại tại đây. Bọn họ chỉ nhìn thấy một bóng người bạch y mơ hồ, tiên quang bao phủ lập tức bước vào không gian chi hoa.
“Đó là ai, đã trễ thế này mới tiến vào thế giới Tiên Cổ?”
“Không đúng, một bộ bạch y, tiên quang bao phủ, sao cảm thấy giống vị kia quá vậy?”
“Ngươi ám chỉ là... Không có khả năng, không phải vị kia ở Táng thổ sao, sao có thể là hắn?”
“Không sai, tuyệt đối là hắn, quá khủng bố, hơn nữa các ngươi có chú ý tới thực lực của hắn hay không?”
“Nếu thật là hắn, chỉ sợ thế giới Tiên Cổ sẽ lật cả trời...”
Các tu sĩ chung quanh không gian chi hoa đều lộ ra kinh hãi. Bọn họ như thấy được không lâu sau, trong thế giới Tiên Cổ sẽ truyền ra một rồi lại một tin tức chấn động lòng người.
...
Trong thế giới Tiên Cổ, ở một nơi sương mù mờ mịt.
Không gian lập tức được tẩy rửa, bóng dáng Quân Tiêu Dao thoáng hiện.
Vừa tiến vào thế giới Tiên Cổ thì Quân Tiêu Dao đã cảm nhận được, khí cơ thiên địa chung quanh khác với Tiên Vực.
Loại linh khí này quá nồng đậm, cứ như linh khí sống lại.
Dưới hoàn cảnh này, cho dù là một con heo cũng có thể tu luyện thành tinh.
“Khó trách thế giới Tiên Cổ là một đại cơ duyên, cho dù không có bất cứ thu hoạch nào trong đó, chỉ chui vào một chỗ tu luyện thì tốc độ cũng nhanh hơn o ngoại giới không chỉ mấy lần.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Khó trách những thiên kiêu đó biết rõ thế giới Tiên Cổ có đại nguy cơ, nhưng vẫn muốn đi vào. Sức quyến rũ tu vi đột phá này hấp dẫn người ta hơn bất cứ cái gì.
“Tuy ta tiến vào thế giới Tiên Cổ trễ mấy tháng, nhưng ở phương diện tu vi cảnh giới thì hẳn không có mấy ai có thể vượt qua ta, hiện giờ điều phải làm đầu tiên là tìm vài người để tìm hiểu thế cục hiện giờ của thế giới Tiên Cổ.” Quân Tiêu Dao suy nghĩ.
Ngay vào lúc hắn suy tư trong lòng, trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đã tới địa điểm đánh dấu, thế giới Tiên Cổ, có đánh dấu hay không?”
“Đánh dấu.” Quân Tiêu Dao không chút do dự.
Hắn cũng muốn biết lần này lại có thể đánh dấu được thứ tốt gì.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đạt được khen thưởng tám sao hiếm có, một phần ba Tam Thế Tiên Kinh, Hiện Thế Như Lai Kinh!”
“Hả? Hệ thống, ngươi không thích hợp.”
Quân Tiêu Dao nghe thấy nửa câu khen thưởng tám sao đầu thì trong lòng còn hơi vui sướng.
Đó chính là khen thưởng tám sao.
Từ trước đến nay, Quân Tiêu Dao cũng chỉ mới đánh dấu được một lần khen thưởng tám sao từ lúc sinh ra, khi đánh vỡ gông xiềng thánh thể đại thành.
Cho nên khi nghe thấy khen thưởng tám sao, trong lòng Quân Tiêu Dao cũng dâng lên một ít gợn sóng.
Chẳng lẽ hắn cũng biến thành Âu hoàng sao?
Hết chương 476.
Chương 477
Nhưng nửa câu sau lại làm Quân Tiêu Dao ngây ngẩn cả người.
Một phần ba là có ý gì?
“Hồi ký chủ, Tam Thế Tiên Kinh là khen thưởng tám sao hi hữu, tồng cộng có ba phần, Quá Khứ Di Đà Kinh, Hiện Thế Như Lai Kinh, Vị Lai Vô Sinh Kinh.”
“Ký chủ chỉ rút được một phần ba, xin hãy tiếp tục nỗ lực đổi mới địa điểm đánh dấu, có xác suất rút trúng hai bộ phận còn lại.”
Nghe hệ thống giải thích, Quân Tiêu Dao cảm thấy hết chỗ nói.
“Hệ thống, ngươi học hư.” Quân Tiêu Dao lắc lắc đầu.
Đây là học từ hiệu buôn vô lương tâm nào, còn làm trò xác suất rút thăm trúng thưởng gì đấy.
Hơi lầm bầm một lúc, Quân Tiêu Dao cũng bắt đầu lĩnh ngộ Hiện Thế Như Lai Kinh.
Thoáng lĩnh ngộ một phen thì Quân Tiêu Dao lập tức lộ ra vẻ mặt kinh dị.
Tam Thế Tiên Kinh này quả thực như chuyên chế tạo vì Tam Thế Nguyên Thần.
“Trước đó ta cứ suy nghĩ, có phải nên tìm một môn công pháp tu luyện linh hồn thích hợp với Tam Thế Nguyên Thần hay không, hiện tại không cần tìm nữa.” Quân Tiêu Dao nói.
Quá Khứ Di Đà Kinh, Hiện Thế Như Lai Kinh, Vị Lai Vô Sinh Kinh trong Tam Thế Tiên Kinh lần lượt tu luyện ba loại nguyên thần quá khứ, hiện tại và tương lai của Quân Tiêu Dao.
Đương nhiên, hiện tại thần cung trong đầu Quân Tiêu Dao chỉ có nguyên thần hiện tại là đã ngưng tụ thành công.
Nguyên thần quá khứ chỉ mơ hồ xuất hiện một hình thức ban đầu mông lung.
Nguyên thần tương lai còn chưa hiện hóa ra.
Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không cần vội vàng gom đủ Tam Thế Tiên Kinh.
“Tam Thế Tiên Kinh, hay thật sự là công pháp tu luyện linh hồn của Tiên?” Quân Tiêu Dao suy tư mà nói.
Đến bây giờ, pháp môn linh hồn hắn tu luyện cũng chỉ có Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp mà thôi.
Hiện tại rốt cuộc cũng có một môn công pháp hồn tu chân chính, hơn nữa còn là loại cao cấp nhất, ghê gớm nhất.
“Hiện Thế Như Lai Kinh, tu luyện đến cao cấp nhất thì nguyên thần giống như Như Lai ổ Phật, bất động bất diêu, bất sinh bất diệt, bất tăng bất giảm.”
“Một ý niệm cũng có thể đi khắp ba ngàn thế giới vô biên, đây là sức mạnh kiểu gì?”
Sau khi tìm hiểu sơ giản một hồi, Quân Tiêu Dao cũng phải cảm thán.
Hiện Thế Như Lai Kinh này nghịch thiên!
Ngày sau nếu có thể gom đủ Tam Thế Tiên Kinh thì không nói cái gì khác, chỉ bàn về nguyên thần linh hồn, có lẽ không ai có thể sánh bằng Quân Tiêu Dao.
Thậm chí dù thân thể Quân Tiêu Dao bị hủy diệt, nguyên thần cũng trường tồn, không thể dễ dàng bị tiêu diệt.
Tam Thế Tiên Kinh thật sự rất nghịch thiên, không thẹn với cái tên tiên kinh này. Nhưng tuy Hiện Thế Như Lai Kinh cường đại, có điều muốn tu luyện cũng thực phức tạp.
Tuy rằng là đánh dấu khen thưởng, Quân Tiêu Dao có thể trực tiếp hoàn toàn lĩnh ngộ, nhưng lĩnh ngộ là một chuyện, tu luyện lại là một chuyện, vẫn phải hao phí thời gian.
Hiện tại Quân Tiêu Dao mới vào thế giới Tiên Cổ, cần phải tra xét tình hình, cho nên cũng tạm thời không có thời gian lĩnh ngộ Hiện Thế Như Lai Kinh.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao bắt đầu tìm kiếm ở thế giới Tiên Cổ, trong pháp khí không gian của hắn, một vật để đó đã lâu lại hơi rung động lên.
“Hả, là La Bàn Thanh Đồng!” Trong mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe tia sáng.
La Bàn Thanh Đồng này là sau khi hắn thu phục Tứ Tượng Cổ Quốc, để sáp nhập bốn bốn khối la bàn lại để tạo thành.
La Bàn Thanh Đồng có liên quan đến một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị - Thanh Đồng Tiên Điện.
“Hay là Thanh Đồng Tiên Điện sẽ hiện thế ở thế giới Tiên Cổ này?” Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên ánh sao.
Hắn không quên mình còn một cơ hội đánh dấu ở Thanh Đồng Tiên Điện.
Thân là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, xưa nay Thanh Đồng Tiên Điện luôn cực kỳ thần bí.
Hơn nữa cũng không thể xác định thời gian, địa điểm xuất hiện, nói không chừng thực sự có khả năng hiện thế ở thế giới Tiên Cổ.
Quân Tiêu Dao lưu ý việc này, sau đó tiếp tục tiến vào thế giới Tiên Cổ.
Không thể không nói, thế giới Tiên Cổ thật sự rất lớn, lớn hơn cả một đạo châu.
Thiên kiêu tầm thường muốn thăm dò toàn bộ thế giới Tiên Cổ gần như là điều không có khả năng.
Tới thời điểm nhất định, thế giới Tiên Cổ sẽ đóng lại, cho nên hoàn toàn không có thời gian dư thừa để lãng phí.
Trên đường Quân Tiêu Dao cũng gặp một ít hung thú của thế giới Tiên Cổ nội, hầu như đều cường hãn hơn ngoại giới, huyết mạch cũng cổ xưa hơn.
Nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao thực lực tăng vọt hiện giờ thì cũng chỉ búng tay một cái là giết sạch mà thôi.
Quân Tiêu Dao cũng phát hiện, bởi vì quy tắc đặc thù của thế giới Tiên Cổ nên không thể vận dụng một ít thủ đoạn át chủ bài trong pháp khí không gian của hắn.
Ví dụ như con rối Đồ Thần đều không thể sử dụng, sẽ rơi vào quy tắc hạn chế của thiên địa trong thế giới Tiên Cổ.
Vậy các thiên kiêu khác cũng không thể vận dụng các loại át chủ bài để gian lận.
“Phía trước có dao động pháp lực, hơn nữa... Còn có một sức mạnh quen thuộc...”
Quân Tiêu Dao đang tiến lên thì bỗng dừng bước.
Cảm quan thần hồn của hắn cực kỳ nhạy bén, đã nhận ra dao động chiến đấu ở địa giới ngàn dặm phía trước, hơn nữa còn có một sức mạnh hắn quá quen thuộc.
Lúc này, ở cách đó ngàn dặm có một sơn cốc.
Bên trong sơn cốc, linh khí dạt dào, chính giữa có một hồ nước.
Phía trên nước ao, năm quang đoàn tản ra đạo vận đang lơ lửng. Mỗi một quang đoàn đều to bằng nắm tay, đạo vận mênh mông, khiến người ta như có cảm ngộ.
Mà trong sơn cốc, một trận đại chiến đã giằng co một khoảng thời gian.
Một thanh niên mặc ngân giáp, đôi tay đeo găng tay lôi đình đang tranh phong với những thiên kiêu còn lại.
Cả người thanh niên quấn quanh sức mạnh lôi đình, hai mắt như hai lôi trì, phụt ra ba thước lôi quang.
Trong lúc quyền phong tung ra, đi kèm với lôi đình cuồn cuộn có dao động mạnh mẽ tuyệt đối.
Rõ ràng thực lực của thanh niên đã đạt tới Hư Thần Cảnh hậu kỳ.
Trong những thiên kiêu tiến vào thế giới Tiên Cổ thì hắn ta đã xem như tầng lớp cao nhất.
Còn tu vi Chân Thần Cảnh thì chỉ có truyền nhân của thế lực bất hủ tuyệt đỉnh mới có thể đạt tới.
“Lôi Minh Viễn, ngươi muốn độc chiếm năm Đạo chi Nguyên này là không có khả năng, ngoan ngoãn buông tay, nói không chừng ta còn có thể bố thí cho ngươi một viên.” Một hoàng tử tuổi trẻ cả người quấn quanh hoàng đạo long khí cười lạnh và nói.
Hết chương 477.
Chương 478
Người này chính là hoàng tử hoàng tộc Thiên Lan Cổ Quốc, tuy rằng Thiên Lan Cổ Quốc không phải thế lực bất hủ, nhưng cũng là nhất lưu.
“Thiên Lan hoàng tử, chẳng lẽ ngươi thật sự dám trêu chọc Lôi Đế Sơn ta?” Thanh niên tên là Lôi Minh Viễn lạnh lùng nói.
“Ha ha, buồn cười, sau khi Lôi Đế biến mất, Lôi Đế Sơn các ngươi đã không còn là thế lực bất hủ cao cao tại thượng, thậm chí cả đại thần thông Lôi Đế tổ truyền cũng bị thất lạc.” Thiên Lan hoàng tử nghe vậy thì lại cười ha ha, trong lời nói mang theo khinh thường cực độ.
Vị cường giả tuyệt đỉnh Lôi Đế sáng lập ra đại thần thông Lôi Đế cũng đã từng gầy dựng nên một thế lực ở Hoang Thiên Tiên Vực, tên là Lôi Đế Sơn.
Ngày xưa Lôi Đế Sơn cũng được xem là thế lực bất hủ, nhưng sau khi Lôi Đế biến mất, toàn bộ Lôi Đế Sơn cũng dần dần xuống dốc.
Đến sau đó thì thậm chí đại thần thông Lôi Đế cũng bị thiếu hụt một ít, khó có thể truyền thừa hoàn chỉnh xuống, nhất mạch này cũng dần dần xuống dốc.
Thẳng đến khoảng thời gian gần đây, Lôi Minh Viễn xuất thế, người mang Thiên Lôi Chi Thể, lĩnh ngộ đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh, vì thế mới hơi vực dậy Lôi Đế Sơn một chút.
Nhìn thấy khinh thường trong mắt Thiên Lan hoàng tử, Lôi Minh Viễn âm thầm cắn răng, sắc mặt cực kỳ lạnh lẽo.
“Dám sỉ nhục Lôi Đế Sơn ta, tìm đường chết!” Lôi Minh Viễn ra tay.
Sức mạnh lôi đình ngưng tụ chung quanh hắn ta, hóa thành từng ngôi sao trời, nghiền áp qua đó.
Các thiên kiêu Thiên Lan hoàng tử cũng ra tay, cảnh giới của bọn họ cũng nằm ở Hư Thần Cảnh trung kỳ đến hậu kỳ, khác biệt không phải quá lớn.
Trận chiến đấu này không có bất ngờ gì xảy ra.
Do không có chênh lệch cảnh giới quá lớn, Lôi Minh Viễn chỉ có thể bị đuổi đánh.
“Nếu ngươi muốn tìm đường chết, vậy thành toàn cho ngươi!” Trong mắt Thiên Lan hoàng tử chợt lóe lãnh quang.
Bọn họ bắt đầu tung đòn sát thủ.
Mà cùng lúc đó, bên ngoài thế giới Tiên Cổ, bên cạnh tấm kính tiên cổ.
Sắc mặt một ít trưởng lão Lôi Đế Sơn khó coi đến cực điểm.
Bên kia, quốc chủ Thiên Lan Cổ Quốc cũng có mặt, thấy tình cảnh này thì nhịn không được lắc đầu cười, nói với trưởng lão Lôi Đế Sơn: “Thiên kiêu Lôi Đế Sơn các ngươi thật là quật cường, đáng tiếc, cả mệnh cũng muốn dâng lên.”
Nghe thấy Thiên Lan quốc chủ nói thế, sắc mặt đám trưởng lão Lôi Đế Sơn đều đen như đáy nồi.
“Chắc thiên kiêu Lôi Đế Sơn kia sắp mất mạng rồi.”
“Ngã xuống không phải quá bình thường sao, trong thời gian này thiên kiêu thế lực bất hủ ngã xuống ở thế giới Tiên Cổ cũng không phải ít.”
Một ít tộc lão thế lực xung quanh nghị luận.
Mà lúc này, cách mấy trăm dặm nơi đám người Lôi Minh Viễn bùng nổ đại chiến, bóng người mông lung của Quân Tiêu Dao hiện lên từ hư không.
Nhìn thấy dao động trong sơn cốc phía trước, vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn rất lạnh nhạt.
Lôi Minh Viễn kia làm hắn hơi chú ý một chút.
“Quả nhiên là đại thần thông Lôi Đế.” Quân Tiêu Dao nói.
Trước đó hắn đã cảm ứng được một sức mạnh quen thuộc, quả nhiên, đó là đại thần thông Lôi Đế, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không thích làm người tốt.
Tuy thanh niên kia có được đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh, nhưng chả có liên quan gì đến Quân Tiêu Dao, hắn cũng lười ra tay.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn rời đi, ánh mắt hắn bỗng thấy được năm quang đoàn lơ lửng trong hồ nước phía sau Lôi Minh Viễn.
“Hả... Đó chẳng lẽ là...” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Nếu đoán không sai thì đó chính là Đạo chi Nguyên hi hữu.
Đạo chi Nguyên là một loại năng lượng có thể sánh ngang với tiên nguyên tuyệt phẩm. Không chỉ như thế, đạo vận ẩn chứa trong Đạo chi Nguyên còn trợ giúp cảnh giới đột phá.
Nếu Quân Tiêu Dao muốn đột phá đến Thiên Thần, Đạo Thần Cảnh thì có càng nhiều loại Đạo chi Nguyên này càng tốt.
Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao không chần chờ mà trực tiếp đạp không đi đến.
Bên này, trong sơn cốc, cuộc đại chiến đã tới hồi gay cấn.
Không thể không nói, thân là thiên kiêu có uy thế mạnh nhất của Lôi Đế Sơn, thực lực của Lôi Minh Viễn thật sự không tầm thường.
Thiên Lôi Chi Thể cộng thêm đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh khiến sức chiến đấu của hắn ta rất mạnh.
Nhưng các thiên kiêu nhóm Thiên Lan hoàng tử cũng không yếu hơn hắn ta bao nhiêu, hơn nữa lấy nhiều địch ít, tất nhiên là chiếm ưu thế tuyệt đối.
“Lôi Minh Viễn, chết đi!”
Đám người Thiên Lan hoàng tử đồng loạt ra tay, dao động pháp lực khủng bố thổi quét đến.
Lúc này, một bóng người lại lao nhanh vào sơn cốc.
“Là ai!” Ánh mắt đám người Thiên Lan hoàng tử chợt lóe.
Nhưng kế tiếp, tình cảnh làm cho bọn họ vô cùng ngạc nhiên xuất hiện.
Chỉ thấy khi dao động pháp lực khủng bố kia tới gần bóng người thì giống như trâu đất xuống biển, trực tiếp biến mất không còn tung tích.
Điều này không hợp lẽ thường!
Phải biết rằng, phía bọn họ có tổng cộng năm thiên kiêu Hư Thần Cảnh. Năm thiên kiêu này đồng loạt ra tay thì thậm chí cả thiên kiêu Hư Thần Cảnh đại viên mãn cũng chỉ chống lại được một chút mà thôi.
Nhưng hiện tại, bọn họ liên thủ ra chiêu mà lại không đụng được vào góc áo của bóng người kia.
Điều này quá quỷ dị!
“Không sai, bản Thần Tử muốn Đạo chi Nguyên này.”
Quân Tiêu Dao đưa lưng về phía đám người Thiên Lan hoàng tử, ánh mắt nhìn về phía Đạo chi Nguyên phía trên hồ nước, vừa lòng gật gật đầu.
Nghe thấy lời này, sắc mặt đám người Thiên Lan hoàng tử lập tức biến đổi.
Bọn họ và Lôi Minh Viễn đánh lâu như vậy vì năm Đạo chi Nguyên này.
Kết quả hiện tại lại có người muốn chặn ngang giữa đường?
Thế này thì sao nhịn được?
“Ta là hoàng tử của Thiên Lan Cổ Quốc, vị huynh đệ này, ngươi không khỏi quá bá đạo đấy.” Thiên Lan hoàng tử âm trầm nói.
“Xưng huynh gọi đệ với bản Thần Tử, ngươi xứng sao?”
Quân Tiêu Dao lười phản ứng đám người Thiên Lan hoàng tử, hắn trực tiếp tiến lên, muốn thu lấy năm Đạo chi Nguyên kia.
Lôi Minh Viễn thì vẫn đứng thẳng bất động tại chỗ, không có động tĩnh, bởi vì hắn đã thấy được dung nhan của Quân Tiêu Dao.
Tuy rằng bị tiên quang mơ hồ bao phủ, nhưng Lôi Minh Viễn vẫn lập tức phản ứng lại.
“Quân... Quân... Quân...” Lôi Minh Viễn đột nhiên ú a ú ớ, bởi vì trong lòng quá kinh ngạc.
Cảm giác này giống như một nhân vật chỉ tồn tại với trong truyền thuyết lại bỗng xuất hiện trước mắt, đổi lại là ai cũng sẽ hơi dại ra.
Hết chương 478.
Chương 479
Cho dù Lôi Minh Viễn là thiên kiêu của Lôi Đế Sơn, nhưng đứng trước mặt nhân vật truyền kỳ như Quân Tiêu Dao thì cũng chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao muốn tiến lên giành lấy Đạo chi Nguyên, trong lòng đám người Thiên Lan hoàng tử dâng trào sát ý.
Họ không nói hai lời, năm thiên kiêu Hư Thần Cảnh lại ra tay.
“Hoàng Đạo Long Khí Quyết!”
Cả người Thiên Lan hoàng tử bùng lên long khí màu vàng kim, hóa thành một hư ảnh kim long, lao thẳng về hướng Quân Tiêu Dao. Bốn thiên kiêu còn lại cũng thi triển hết thủ đoạn, dao động cường đại thổi quét khắp sơn cốc.
“Cẩn thận!” Lôi Minh Viễn nhịn không được kêu lên thất thanh.
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhíu mày.
Hắn xoay người, tu vi Chân Thần Cảnh đại viên mãn bùng nổ.
Khí tức giống như núi lửa phun trào làm lay động cả sơn cốc.
“Đây... khí tức này, Chân Thần Cảnh, ngươi là...”
Khi cảm nhận được khí tức kinh khủng đó, Thiên Lan hoàng tử choáng váng.
Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao xoay người lại, dung nhan lạnh nhạt tiên quang mờ mịt kia khiến Thiên Lan hoàng tử như bị sét đánh, cả người đều ngơ ra.
“Không... Không có khả năng, ta nhất định đang nằm mơ, Quân... Thần Tử Quân Gia...”
Thiên Lan hoàng tử và bốn thiên kiêu còn lại đều trợn tròn mắt.
Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới Quân Tiêu Dao sẽ xuất hiện.
“Không phải Thần Tử Quân Gia không có tới thế giới Tiên Cổ sao, hơn nữa tu vi của hắn cũng không đúng...” Một thiên kiêu khác run bần bật mà nói.
Không nhắc đến vì sao Quân Tiêu Dao đột nhiên hiện thân trong thế giới Tiên Cổ, nhưng tu vi của hắn không thích hợp.
Rõ ràng trước đó trong mắt thế nhân, hắn chỉ mới là vương hầu Thông Thiên Cảnh.
Hơn nữa khoảng thời gian trước Quân Tiêu Dao đi đến Táng thổ, có thể tồn tại trong hoàn cảnh đã không tồi, gần như không có khả năng tu luyện tiến bộ.
Bọn họ ở thế giới Tiên Cổ lâu như vậy, dựa theo tu vi thì đáng lẽ có thể vững vàng vượt qua Quân Tiêu Dao mới đúng. Nhưng khí tức Chân Thần Cảnh đại viên mãn này là cái quỷ gì?
Cực chiêu bọn họ thi triển ra còn chưa rơi vào người Quân Tiêu Dao thì đã bị Pháp Lực Miễn Dịch hóa giải.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
Con kiến luôn phiền chán như vậy.
Thấy trong mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe qua sát ý, đám người Thiên Lan hoàng tử sởn gai óc, vội vàng mở miệng nói: “Xin Thần Tử thứ tội, chúng ta không biết là Thần Tử giá lâm, xin...”
Nhưng đám người Thiên Lan hoàng tử còn chưa nói xong lời xin tha thì Quân Tiêu Dao đã giơ tay.
Trong năm ngón tay quấn quanh lôi đình, phụt ra ánh lửa.
Sức mạnh lôi đình phát ra, hội tụ thành từng ngôi sao trời lôi đình, nhằm về phía đám người Thiên Lan hoàng tử.
Năm thiên kiêu Hư Thần Cảnh bọn người Thiên Lan hoàng tử trực tiếp bị giáng trúng, biến thành năm cái xác bị thiêu rụi, rơi xuống mặt đất.
Cả sơn cốc lập tức khôi phục tĩnh mịch.
Chỉ có tiếng hít thở của Lôi Minh Viễn cực kỳ dồn dập, trong mắt hắn ta hiện ra sự chấn động không gì sánh kịp.
Không chỉ vì, Quân Tiêu Dao chỉ giơ tay đã trấn sát được đám người Thiên Lan hoàng tử.
Mà là vì chiêu thức hắn thi triển ra!
“Đại thần thông Lôi Đế, hơn nữa uy lực cường đại hơn ta thi triển ra quá nhiều...” Lôi Minh Viễn hít sâu một hơi.
Nếu không biết thân phận của Quân Tiêu Dao, thậm chí hắn ta còn cho rằng là lão tổ tông của Lôi Đế Sơn trà trộn vào.
Không!
Thậm chí cho dù là lão tổ tông của Lôi Đế Sơn, cũng không thể tu luyện đại thần thông Lôi Đế đến mức thuần thục như thế.
Lôi Minh Viễn kích động đến tâm thần run rẩy.
Hắn ta không biết tại sao Quân Tiêu Dao có thể thi triển đại thần thông Lôi Đế. Nhưng hắn ta có trực giác, Quân Tiêu Dao có khả năng khống chế đại thần thông Lôi Đế hoàn chỉnh!
Điều này vô cùng quan trọng với Lôi Đế Sơn!
Mà lúc này, bên cạnh tấm kính tiên cổ.
Cường giả tất cả các thế lực đều trợn tròn mắt.
Thiên Lan quốc chủ trước đó còn mang theo ý cười trên mặt, lúc này đã choáng váng, giống như mất hồn.
Sắc mặt vốn ảm đạm của trưởng lão Lôi Đế Sơn giờ lại lộ ra kinh ngạc.
“Ta không nhìn lầm đó chứ, vị kia là... Thần Tử Quân Gia?”
“Không sai, chính là Thần Tử Quân Gia, sao hắn lại xuất hiện ở thế giới Tiên Cổ?”
“Không đúng, các ngươi không nên chú ý tu vi của hắn sao, sao lại tới Chân Thần Cảnh?”
Khi nhìn thấy bóng người bạch y tuyệt thế kia, vô số thế lực chung quanh tấm kính tiên cổ ồ lên.
Giống như nhìn thấy kỳ cảnh không thể tưởng tượng nào đó.
Phía Quân gia, ánh mắt các tộc lão Quân Chiến Thiên đầu tiên là hơi tụ lại, sau đó đột nhiên phá lên cười.
“Ha ha, quả nhiên Tiêu Dao không phụ kỳ vọng, các ngươi còn có lời gì muốn nói không!” Quân Chiến Thiên cười to, vô cùng thoải mái, sau đó nói lời chế nhạo, nhìn về phía Thái Cổ hoàng tộc.
Các trưởng lão của Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động đều đã mặt đen như đáy nồi. Bọn họ không nghĩ tới Quân Tiêu Dao thật sự đã trở lại.
Hơn nữa tu vi của hắn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
“Chân Thần Cảnh, sao có thể, Thần Tử Quân Gia có thể tồn tại trở về từ Táng thổ đã không tồi, sao còn tiến bộ như vậy được?” Rất nhiều người đều cảm thấy không thể tưởng tượng.
Bởi vì Vạn Cổ Táng Thổ và Tiên Vực ngăn cách với nhau, cho nên tin tức ở Vạn Cổ Táng Thổ không thể nhanh chóng truyền tới Hoang Thiên Tiên Vực.
Nguyên nhân là vì thế nên không ai biết Quân Tiêu Dao đã trải qua cái gì ở Vạn Cổ Táng Thổ.
“Thật tốt quá, có Tiêu Dao ở đây, hắn có thể báo thù cho Quân gia chúng ta.” Trong mắt một ít tộc lão Quân gia hiện ra lãnh quang.
Trước đó Quân gia đã ngã xuống ba vị Tự Liệt, đều do các thế lực đối địch Thái Cổ hoàng tộc và Đọa Thần Cung ra tay.
Đương nhiên, các Tự Liệt Quân Lăng Thương cũng có trả thù, giết không ít người của Thái Cổ hoàng tộc và Đọa Thần Cung.
Nhưng dù vậy, Quân gia vẫn bị nhắm vào trong thế giới Tiên Cổ, Quân gia cần một nhân vật trấn áp càn khôn xuất hiện.
Không nghi ngờ gì nữa, Quân Tiêu Dao chính là người được chọn thích hợp nhất.
“Ta như thấy được, cảnh tượng mưa máu bay đầy trời trong thế giới Tiên Cổ...” Một ít danh túc tộc lão thế lực lớn cảm thán.
Lấy tính cách bá đạo của Quân Tiêu Dao, sau khi biết tình hình của Quân gia thì nhất định sẽ đại khai sát giới.
Đến lúc này, thế giới Tiên Cổ mới bắt đầu trở nên thú vị thật.
Hết chương 479.
Chương 480
Trong sơn cốc, sau khi đám người Thiên Lan hoàng tử ngã xuống, Quân Tiêu Dao cũng bình yên đi đến bên cạnh ao, thu lấy năm Đạo chi Nguyên kia.
Lôi Minh Viễn bên cạnh thấy tình cảnh này cũng không dám dị nghị gì, không phát ra chút âm thanh nào.
Nếu là đám người Thiên Lan hoàng tử tranh đoạt, tất nhiên Lôi Minh Viễn muốn dồn hết sức lực phản kháng.
Nhưng Quân Tiêu Dao muốn Đạo chi Nguyên, trong lòng Lôi Minh Viễn không sinh ra được chút ý niệm phản kháng nào cả.
Nhân tính chính là như vậy, dưới tình huống trình độ mọi người tương đương nhau, ai cũng không phục ai, sẽ tranh giành đến vỡ đầu chảy máu.
Nhưng khi một người đối mặt với đại nhân vật vượt xa chính mình, trong lòng hắn chỉ có kính sợ và thần phục, sẽ không có cảm xúc tranh đấu gì.
Tâm lý lúc này của Lôi Minh Viễn chính là như thế.
Tuy hắn là thiên kiêu của Lôi Đế Sơn, cũng có thiên tư siêu phàm, danh dương một phương.
Nhưng so sánh với đại nhân vật trẻ tuổi đã được gọi là vô địch, uy chấn Tiên Vực như Quân Tiêu Dao thì hắn ta vẫn còn kém quá xa.
Xét về cả thân phận, địa vị, thực lực đều căn bản không phải cùng một thế giới.
Bởi vậy, trong lòng Lôi Minh Viễn cũng không có gì nghẹn khuất phẫn nộ, ngược lại còn cam tâm tình nguyện.
“Không tồi, Đạo chi Nguyên này khó tìm được một cái ở ngoại giới, nhưng lại xuất hiện ở thế giới Tiên Cổ nội.” Quân Tiêu Dao thưởng thức Đạo chi Nguyên trong tay, hơi tán thưởng.
Lúc này vừa tiến vào thế giới Tiên Cổ không bao lâu mà đã có được năm đoàn Đạo chi Nguyên hiếm thấy. Sau đó Quân Tiêu Dao có khả năng tìm được càng nhiều Đạo chi Nguyên ở những nơi khác của thế giới Tiên Cổ.
Có đủ Đạo chi Nguyên, Đại La Bất Hủ Tiên Thân của Quân Tiêu Dao sẽ nhanh chóng được tu luyện thành công.
Đến lúc đó, nhục thân vốn yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao nhất định sẽ nâng cao một bước.
Quân Tiêu Dao không chần chờ mà trực tiếp thuận tay bắt đầu luyện hóa năm Đạo chi Nguyên này.
Hắn giơ tay dựng lên, thi triển ra Thôn Thần Ma Công, lốc xoáy cắn nuốt đen nhánh hiện lên, bắt đầu luyện hóa năm Đạo chi Nguyên.
Lôi Minh Viễn lại lui ra một bên, nhìn thấy lốc xoáy cắn nuốt kia, trong mắt hắn cũng hiện lên một tia kinh dị.
“Quả nhiên, truyền nhân ma công Yến Thanh Ảnh gần đây bị Thánh Giáo Thánh Nữ Ti Di Hô đuổi giết chính là người theo đuổi của Thần Tử Quân Gia.”
Sau khi nhìn thấy Thôn Thần Ma Công, Lôi Minh Viễn mới hoàn toàn xác định.
Trong mắt hắn ta cũng lập loè ánh sáng, sau đó hạ quyết tâm.
Nếu hô mưa gọi gió trong thế giới Tiên Cổ này, chỉ dựa vào thực lực của bản thân Lôi Minh Viễn thì hoàn toàn không có khả năng.
Hắn cần ôm chặt một cái đùi thô nhất. Mà Quân Tiêu Dao chính là người được chọn tốt nhất.
Muốn tiêu hóa năm Đạo chi Nguyên thì thiên kiêu tầm thường cần hao phí dăm ba bữa mới được, nhưng Quân Tiêu Dao chỉ cần không đến mấy canh giờ là đã hoàn toàn luyện hóa xong.
Số lượng Đại La Tiên Cốt trong thân thể hắn cũng gia tăng mười khối, đạt tới con sô một trăm bảy mươi.
Hiệu quả này làm Quân Tiêu Dao có chút bất ngờ.
Bởi vì càng tu luyện Đại La Tiên Cốt thì càng cần hao phí nhiều năng lượng. Đến bây giờ, có khả năng trên trăm khối tiên nguyên hạ phẩm cũng khó có thể luyện ra một khối Đại La Tiên Cốt.
Nhưng một Đạo chi Nguyên lại có thể luyện ra hai khối.
Quân Tiêu Dao chỉ cần tìm thêm một ít Đạo chi Nguyên thì có thể rèn luyện hai trăm linh sáu khối xương toàn thân thành Đại La Tiên Cốt.
Đến lúc đó Đại La Bất Hủ Tiên Thân đại thành, không ai trong thế giới Tiên Cổ có thể ngăn cản được Quân Tiêu Dao!
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao dừng lại trên người Lôi Minh Viễn.
Trong khoảng thời gian hắn luyện hóa Đạo chi Nguyên, Lôi Minh Viễn cũng không làm ra động tác nhỏ gì, ngược lại còn canh giữ ở bên ngoài như đang giúp hắn hộ đạo.
Nhìn thấy ánh mắt của Quân Tiêu Dao, Lôi Minh Viễn đột nhiên thấy áp lực.
Dù sao tu vi hiện giờ của Quân Tiêu Dao chính là Chân Thần Cảnh đại viên mãn, búng tay một cái có thể tiêu diệt cả thiên kiêu Hư Thần Cảnh.
Trong lòng Lôi Minh Viễn cũng thật hơi e sợ, nhưng hắn ta thầm cắn răng, bỗng quỳ một gối xuống trước Quân Tiêu Dao.
“Tại hạ là truyền nhân của Lôi Đế Sơn, Lôi Minh Viễn, nguyện ý đi theo Thần Tử Quân Gia!”
“Lôi Đế Sơn...” Quân Tiêu Dao thầm nói.
Lôi Đế Sơn cũng là một thế lực bất hủ trên Tiên Vực, đáng tiếc đã xuống dốc.
Quân Tiêu Dao cũng không biết gì nhiều về Lôi Đế Sơn, nhưng hắn cũng mơ hồ biết Lôi Đế Sơn có liên quan đến Lôi Đế.
Nói vậy thì cũng có chút quan hệ với Quân Tiêu Dao, dù sao Quân Tiêu Dao được truyền thừa đại thần thông Lôi Đế hoàn chỉnh.
Nhìn thấy hành động của Lôi Minh Viễn, Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Đổi vị trí mà suy nghĩ, nếu hắn là Lôi Minh Viễn, nhìn thấy một cái đùi to như vậy, phỏng chừng cũng sẽ lập tức nhào qua ôm.
“Ngươi làm vậy là vì đại thần thông Lôi Đế đúng không?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Đáy lòng Lôi Minh Viễn lộp bộp một cái, trên trán chảy ròng mồ hôi lạnh.
Khó tin được là một thiên kiêu thế lực bất hủ danh chấn một phương lại chột dạ sợ hãi vì một câu của Quân Tiêu Dao. Nhưng Lôi Minh Viễn vẫn cắn chặt răng mà nói: “Lôi Minh Viễn không dám, chỉ là luôn nghe nói đến đại danh của Thần Tử nên lòng sinh sùng kính, nguyện ý đi theo!”
“A, đừng khẩn trương, Quân mỗ cũng không phải hạng người hiếu chiến thích giết chóc.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt cười cười.
Lôi Minh Viễn nghe thấy lời này thì trong lòng nhịn không được chửi thầm. Quân Tiêu Dao có tiếng về hành vi đối đãi kẻ địch rất tàn bạo.
“Nhưng ngươi thật sự không có tư cách làm người theo đuổi của bản Thần Tử.” Quân Tiêu Dao nói trắng ra.
Hắn nói là sự thật.
Tuy Lôi Minh Viễn là truyền nhân của Lôi Đế Sơn, mang trên người Thiên Lôi Chi Thể, nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao, hắn ta muốn làm người theo đuổi của mình thì còn chưa đủ tư cách.
Dù là Nghệ Vũ hay Yến Thanh Ảnh, họ đều là người có đại thiên phú, đại cơ duyên. Thậm chí Vong Xuyên còn là quái thai cổ đại, cũng có tư cách làm người theo đuổi của hắn.
So ra thì Lôi Minh Viễn thua kém quá nhiều.
Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, trên mặt Lôi Minh Viễn lộ ra một tia cười khổ. Thật ra hắn ta cũng tự mình hiểu lấy, chẳng qua muốn thử một lần mà thôi.
“Nhưng, bản Thần Tử mới tới thế giới Tiên Cổ, còn thiếu một thám tử và dẫn đường.” Quân Tiêu Dao lại nói.
Hết chương 480.
Bình luận facebook