-
Chương 481-485
Chương 481
Lôi Minh Viễn nghe vậy thì trong mắt bắn ra ánh sao, vội vàng mở miệng nói: “Lôi Minh Viễn nguyện ý đi theo làm tùy tùng cho Thần Tử!”
Lôi Minh Viễn lộ ra vẻ mặt kích động.
Cho dù không làm nổi người theo đuổi của Quân Tiêu Dao, nhưng làm thủ hạ chạy chân cũng tốt.
“Hừm, được, bản Thần Tử sẽ không bạc đãi ngươi, tuy rằng đại thần thông Lôi Đế không tồi, nhưng cũng không phải không thể truyền cho ngươi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt gật đầu.
Nghe thấy lời này, Lôi Minh Viễn càng kích động đến sắc mặt đỏ ửng.
Không hổ là Thần Tử Quân Gia, ra tay thật quá hào sảng.
Đây chính là thần thông đỉnh cấp có thể so với đại thần thông Chân Long, đại thần thông Thần Hoàng, cũng chỉ có Quân Tiêu Dao quyết đoán nói ra lời nói.
Sở dĩ Quân Tiêu Dao bằng lòng cho Lôi Minh Viễn một cơ hội, thật ra cũng đang mượn sức một minh hữu vì Quân gia.
Tuy rằng Lôi Đế Sơn xuống dốc, nhưng dù sao cũng là thế lực bất hủ, nội tình còn đó, cũng có tư cách làm minh hữu với Quân gia.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao không có khả năng lập tức giao đại thần thông Lôi Đế cho Lôi Minh Viễn, còn phải xem biểu hiện của hắn ta.
“Đúng rồi, Thần Tử đại nhân, có phải Yến Thanh Ảnh là người theo đuổi của ngài không?” Lôi Minh Viễn đột nhiên hỏi.
“Đúng vậy, trước đó ta cũng nghe nói nàng đang gặp khốn cảnh.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn cũng không quá sốt ruột, Yến Thanh Ảnh là người mang đại khí vận, không dễ dàng ngã xuống như vậy.
Đây vừa vặn cũng là một khảo nghiệm cho Yến Thanh Ảnh.
“Thuộc hạ cũng nghe nói, hình như Thánh Nữ Ti Di Hô của Thánh Giáo liên hợp với Phật nữ Diệu Vô Tâm của Tiểu Tây Thiên, muốn hoàn toàn vây sát Yến Thanh Ảnh.” Lôi Minh Viễn nói.
“Còn có việc này?” Quân Tiêu Dao nhíu mày lại.
Nếu chỉ có Thánh Giáo Thánh Nữ thủ hạ đuổi giết Yến Thanh Ảnh thì Quân Tiêu Dao cũng không cần quá mức lo lắng. Dù sao Yến Thanh Ảnh cũng là truyền nhân ma công, vẫn có thể ứng phó cục diện này.
Nhưng nếu có thêm Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên, vậy tình huống không giống thế nữa.
Thân là giáo phái bất hủ truyền thừa từ cổ đến nay, Tiểu Tây Thiên cực kỳ kín tiếng, nhưng hết sức cực kỳ thần bí.
Quan trọng nhất chính là, Tiểu Tây Thiên và Quân Tiêu Dao là có thù oán.
Phật Tử Pháp Hải của Tiểu Tây Thiên bị Quân Tiêu Dao giết chết ở hạ giới.
Tuy sau đó Tiểu Tây Thiên cũng không phát biểu ý kiến gì với chuyện này, nhưng hiển nhiên, Tiểu Tây Thiên sẽ không coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Chỉ là e ngại thân phận bối cảnh của Quân Tiêu Dao, hơn nữa cũng là Pháp Hải tự tìm đường chết, Tiểu Tây Thiên mới không đến gây chuyện với Quân Tiêu Dao.
Mà hiện giờ, Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên cũng bắt đầu nhằm vào Yến Thanh Ảnh.
Chỉ sợ không đơn giản chỉ vì Yến Thanh Ảnh có được Thôn Thần Ma Công, càng giống như quan báo tư thù.
“Bọn họ đang tìm đường chết.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao lãnh khốc.
“Mấy ngày trước ta từng nghe nói một ít tin tức, những người ủng hộ Thánh Nữ muốn ép Yến Thanh Ảnh đến một chỗ tên là Đoạn Hồn Nhai.” Lôi Minh Viễn tiếp tục nói.
Dù sao hắn ta cũng ở thế giới Tiên Cổ này lâu hơn Quân Tiêu Dao, tất nhiên cũng biết được nhiều nguồn tin tức hơn Quân Tiêu Dao.
Có Lôi Minh Viễn ở đây, Quân Tiêu Dao làm gì cũng tiện hơn rất nhiều.
“Đi, đi xem.” Quân Tiêu Dao vung tay áo lên.
Hắn không chỉ muốn đi giải trừ khốn cảnh cho Yến Thanh Ảnh, càng muốn bày ra thủ đoạn của mình một chút, nói cho những địch thủ đó rằng Quân Tiêu Dao này đã trở lại!
Nhìn khí thế khủng bố không giận đã uy của Quân Tiêu Dao, Lôi Minh Viễn kinh ngạc cảm thán, đồng thời cũng rất vui sướng.
Quả nhiên lựa chọn của hắn ta không sai!
...
Đoạn Hồn Nhai, là nơi rất có tiếng tăm trong thế giới Tiên Cổ.
Đoạn Hồn Nhai sâu không thấy đáy, mà trên không trung có một loại tràng vực đặc thù. Bất cứ tu sĩ nào vọng tưởng bay ngang qua Đoạn Hồn Nhai, cuối cùng đều sẽ bị sức mạnh tràng vực áp chế, cuối cùng rơi vào vực sâu không đáy.
“Muốn đẩy ta xuống Đoạn Hồn Nhai, không đơn giản như vậy đâu.”
Trong hư không, một bóng hình xinh đẹp bay qua ngang trời, Đọa Thiên Chi Dực sau lưng chấn động, đó chính là Yến Thanh Ảnh.
Da thịt nàng vốn rất trắng, lúc này màu da càng tái nhợt như tuyết, hiển nhiên tiêu hao rất nhiều tinh lực.
Nhưng khí tức của nàng còn rất vững vàng.
Hơn nữa trên đường chạy đến nay đây, nàng vừa đánh vừa lui, cũng giết không ít thiên kiêu.
Nhưng dù vậy, vẫn có số lượng thiên kiêu cuồn cuộn không dứt gia nhập đội ngũ đuổi giết Yến Thanh Ảnh.
Nguyên nhân rất đơn giản, sức ảnh hưởng của Thánh Giáo Thánh Nữ Ti Di Hô quá lớn.
Nàng được gọi là Thánh Nữ từ ái, từ bi tế thế, vốn có uy vọng rất lớn ở Tiên Vực, khiến thiên kiêu tứ phương đi theo.
Hơn nữa ở thế giới Tiên Cổ, Yến Thanh Ảnh từng lấy Thôn Thần Ma Công, cắn nuốt luyện hóa không ít thiên kiêu.
Thánh Nữ Ti Di Hô vừa hô lên một tiếng thì tất nhiên có rất nhiều thiên kiêu hưởng ứng, tiến đến vây sát nàng ta, mấy trăm thiên kiêu phía sau đều là người ủng hộ Ti Di Hô.
Nhưng Yến Thanh Ảnh cũng không cho rằng mình làm sai cái gì.
Khôn sống mống chết, người thích ứng được thì sống sót, vốn chính là pháp tắc thiên địa.
Nàng ta từ hạ giới đi lên Tiên Vực, cậy vào duy nhất cũng chỉ có Thôn Thần Ma Công mà thôi.
Muốn nàng vứt bỏ Thôn Thần Ma Công, căn bản không có khả năng.
“Chỉ khi nào luôn tu luyện Thôn Thần Ma Công thì ta mới có tư cách tiếp tục làm người theo đuổi của công tử.” Trong lòng Yến Thanh Ảnh không có chút hối hận nào.
Đọa Thiên Chi Dực sau lưng nàng ta chấn động, chuẩn bị chuyển về một hướng khác.
Yến Thanh Ảnh không ngốc, tất nhiên nàng cũng biết các thiên kiêu kia muốn ép nàng đến Đoạn Hồn Nhai. Đến lúc đó, Yến Thanh Ảnh muốn chạy trốn cũng khó.
Nhưng ngay vào lúc Yến Thanh Ảnh chuẩn bị chuyển hướng , ở một phương hướng khác lại bỗng có phật quang vàng kim chiếu khắp.
Một bóng hình xinh đẹp ngồi xếp bằng trong hư không.
Đó là một nữ tử mặc tăng y trắng ngần, da thịt như tuyết, giống như mỹ nhân được làm từ ngọc.
Làm người ta chú ý chính là, trên đầu nữ tử không có sợi tóc nào, nhưng nhìn cũng không kỳ quái, ngược lại mang đến cho người ta một mỹ cảm kỳ dị.
Quanh thân nữ ni kia bao phủ phật quang, sau đầu có một vòng Phật hoàn màu vàng kim, nhìn có vẻ vô cùng thần thánh, bảo tướng trang nghiêm.
Khi nhìn thấy nữ ni này, sắc mặt Yến Thanh Ảnh lập tức biến đổi.
Hết chương 481.
Chương 482
“Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên!”
Tiểu Tây Thiên có Phật Tử Phật Nữ.
Phật Tử Pháp Hải đã bị Quân Tiêu Dao đánh chết, mà hiện giờ Phật Nữ cũng xuất hiện và nhập thế trong thế giới Tiên Cổ.
“Yến Thanh Ảnh, ngươi tu luyện ma công, tạo nên giết chóc vô biên, dừng tay đi.” Phật Nữ Diệu Vô Tâm của Tiểu Tây Thiên lạnh nhạt nói.
“Chỉ sợ ngươi hiện thân là bởi vì công tử đã từng giết Phật Tử của Tiểu Tây Thiên thôi.” trong đôi mắt hắc diệu thạch của Yến Thanh Ảnh bắn ra ánh sáng lạnh lùng.
Nàng chán ghét nhất hạng người ra vẻ đạo mạo dối trá này, báo thù thì báo thù, cố tình còn nói đường hoàng như vậy.
“Sinh tử có định số, Pháp Hải chết là hắn gieo gió gặt bão, nhưng Thôn Thần Ma Công mà ngươi tu luyện quá mức bá đạo, vi phạm lẽ trời.”
“Nếu ngươi tự phế ma công thì bần ni có thể khuyên bảo Ti Di Hô đừng đuổi giết ngươi nữa.” Diệu Vô Tâm chắp tay trước ngực, bảo tướng trang nghiêm mà nói.
“Không có khả năng!” Trong đôi mắt xinh đẹp của Yến Thanh Ảnh hiện ra chút lạnh nhạt.
Mà lúc này, mấy trăm thiên kiêu ở phía sau giống như đàn châu chấu, lại đuổi giết đến.
Yến Thanh Ảnh cắn răng, Đọa Thiên Chi Dực sau lưng chấn động, vẫn muốn trốn đi.
Có Diệu Vô Tâm ở đây, nàng cũng không thể thay đổi phương hướng.
“Ai, chấp mê bất ngộ, kẻ nào học Thôn Thần Ma Công thì ai cũng có thể giết chết.” Diệu Vô Tâm khẽ lắc đầu.
Mà lúc này, trên bầu trời phương xa, ở một dãy núi.
Một nữ tử mặc váy bào thánh khiết đang đứng sừng sững trên đó đón gió.
Nàng có dung mạo mỹ lệ, trong mắt mang đầy thương xót, nhìn giống như thánh mẫu từ bi tế thế.
Nàng chính là Thánh Nữ của Thánh Giáo, Ti Di Hô.
Nhưng lúc này, trong mắt nàng lại mang theo một tia lạnh lẽo.
Nếu những tùy tùng của nàng nhìn thấy thì nhất định sẽ kinh ngạc, Thánh Nữ từ bi tế thế còn có ánh mắt như vậy.
“Năm đó Thôn Thiên Ma tổ cắn nuốt giết hại rất nhiều thành viên của Thánh Giáo ta, hiện giờ đã có truyền nhân hiện thế, nhất định muốn bóp chết trong lúc nảy sinh.” Ti Di Hô lạnh nhạt nói.
Thế nhân đều cho rằng, nàng là vì Yến Thanh Ảnh tạo ra giết chóc huyết tinh mới đuổi giết nàng ta.
Thật ra là vì ngày xưa Thôn Thiên Ma tổ từng tạo nên tổn thương rất lớn đối với Thánh Giáo. Thậm chí vài vị tiền nhân huyết mạch nhất mạch của nàng cũng ngã xuống vì Thôn Thiên Ma tổ.
Ti Di Hô làm vậy hoàn toàn là vì trả thù, trong đó không có bất cứ nhân tố nào khác.
Những người ủng hộ bất tri bất giác đaã biến thành chịu công cụ bị nàng lợi dụng.
“Hiện giờ Thánh Giáo Tử đang tìm kiếm cơ duyên lột xác, thực lực của hắn sẽ không yếu hơn đám người Long Ngạo Thiên, Vương Đằng bao nhiêu, mà điều hiện tại ta phải làm là hoàn toàn diệt sát Yến Thanh Ảnh.”
“Ả cũng sắp bị buộc đến Đoạn Hồn Nhai rồi, là lúc nên ra tay.”
Ti Di Hô nói dưới đáy lòng, nàng bước ra một bước, sau đó lao vút về hướng Đoạn Hồn Nhai.
...
phóng mắt nhìn lại Đoạn Hồn Nhai thì nơi này như một mảnh thâm cốc bị vỡ ra, kéo dài ngàn dặm.
Hơn nữa trên không Đoạn Hồn Nhai có tràng vực cấm chế, cho nên cũng không có khả năng bay vọt qua.
Yến Thanh Ảnh đến chỗ này thì sắc mặt đã đanh lại.
Nàng xoay người, mấy trăm thiên kiêu đã đuổi theo, bao quanh nàng lại.
Diệu Vô Tâm cũng tới, ngồi xếp bằng trong hư không, bảo tướng trang nghiêm.
Ở chung quanh cũng có không ít thiên kiêu đang vây xem náo nhiệt.
“Vị kia chính là tùy tùng của Thần Tử Quân Gia - Yến Thanh Ảnh, hiện giờ cũng thật thảm.”
“Rốt cuộc Thôn Thần Ma Công đã xú danh rõ ràng, dù cho ai cũng không muốn ma công này được truyền lưu tiếp, mọi người đòi đánh cũng thật bình thường.”
“Ai, đáng tiếc Thần Tử Quân Gia không tới thế giới Tiên Cổ, nếu không xui xẻo chính là Ti Di Hô các nàng.”
“Vậy cũng chưa chắc, Thần Tử Quân Gia có thực lực thế nào còn chưa rõ ràng lắm.”
Khắp bốn phương tám hướng có rất nhiều tiếng nghị luận vang lên.
Mà lúc này, trong hư không có thánh quang kích động.
Một nữ tử mặc váy bào thánh khiết, đạp ánh sáng điềm lành đi đến, tựa như thánh mẫu từ bi tế thế.
“Yến Thanh Ảnh, thân là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, ngươi có biết tội hay không?” Người tới chính là Ti Di Hô.
Nàng ta mang thái độ từ trên cao nhìn xuống, giọng điệu giống như đang thẩm phán tội nhân.
“Giết một là tội, đồ vạn là hùng, đứng có nói lời vô nghĩa, muốn chiến thì chiến!” Mái tóc đen của Yến Thanh Ảnh bay múa, khí thế dâng trào.
Khí chất của nàng ta giống như nữ hoàng giết chóc trong bóng đêm, lại như thiên sứ sa đọa, mang theo một luồng sát ý vô biên.
Yến Thanh Ảnh thà chết không làm mất uy danh của tùy tùng Quân Tiêu Dao!
Một trận tử đấu đã đến!
Bầu không khí này vô cùng túc sát.
Trong khoảng thời gian thế giới Tiên Cổ mở ra, Yến Thanh Ảnh tạo ra giết chóc không ít.
Thân là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, giết chóc sẽ luôn song hành với Yến Thanh Ảnh, thậm chí nàng ta còn có được danh hiệu nữ ma đầu.
Nhưng Yến Thanh Ảnh cũng không để ý thế nhân chê khen thế nào, nàng ta chỉ quan tâm đến Quân Tiêu Dao.
Chỉ cần nàng có thể thông qua Thôn Thần Ma Công tiếp tục mạnh lên thì sẽ có tư cách tiếp tục trở thành tùy tùng của Quân Tiêu Dao.
Thực lực của nàng càng mạnh thì càng trợ giúp được cho Quân Tiêu Dao.
Yến Thanh Ảnh không muốn trở thành trói buộc hoặc là bình hoa, nàng ta muốn trở thành phụ tá đắc lực của Quân Tiêu Dao.
Bởi vậy, Yến Thanh Ảnh mới vẫn luôn lấy giết chóc để gia tăng thực lực của mình lên.
Đương nhiên, Yến Thanh Ảnh cũng không phải kẻ điên gặp người là giết, địch thủ từng có tranh chấp với Yến Thanh Ảnh thì nàng mới hạ sát thủ.
Nhưng dù vậy, trong tay Yến Thanh Ảnh cũng dính đầy huyết tinh, nhưng nàng cũng không hối hận.
“Yến Thanh Ảnh, bần ni cho ngươi cơ hội cuối cùng, tự phế Thôn Thần Ma Công thì chuyện này còn đường cứu vớt.” Diệu Vô Tâm nói.
Giọng nói của nàng vô cùng bình tĩnh, làm người ta không đoán ra là thật hay giả mù sa mưa.
“Tự phế ma công, sau đó thúc thủ chịu trói à?” Yến Thanh Ảnh lạnh như băng mà nói.
“Không cần nhiều lời với ả, người này ma tính đã sâu, tạo ra giết chóc vô biên, giết một mình ả chẳng khác nào cứu vớt vô số sinh linh, cớ sao không làm?” Ti Di Hô vờ vịt nói.
“Không sai, Thánh Nữ nói đúng!”
“Đúng vậy, vẫn là Thánh Nữ từ bi, Yến Thanh Ảnh này ỷ mình là tùy tùng của Thần Tử Quân Gia nên tạo ra đủ loại giết chóc, ông trời cũng sẽ không bỏ qua cho ả!”
Mấy trăm thiên kiêu đều là người ủng hộ của Ti Di Hô, lúc này trong mắt tràn đầy sùng kính ca ngợi.
Hết chương 482.
Chương 483
Ngay sau đó, đại chiến bùng nổ.
Dưới sự ra hiệu của Ti Di Hô, những thiên kiêu đó ra tay.
Tuy thực lực của mỗi người trong bọn họ không tính quá mạnh, nhưng mấy trăm người cộng lại thì gia tăng số lượng cũng khiến chất lượng tăng vọt.
Trừ phi là những người có thực lực tuyệt đối như Quân Tiêu Dao, Vương Đằng, Long Ngạo Thiên mới có thể làm lơ số lượng, bất cứ thiên kiêu nào còn lại, dù là truyền nhân ma công Yến Thanh Ảnh cũng không có khả năng tùy ý tiêu diệt nhiều thiên kiêu như vậy.
“Giết!”
Mái tóc đen của Yến Thanh Ảnh bay loạn, khí chất cả người giống như nữ hoàng giết chóc hắc ám.
Nàng ta thi triển ra Thôn Thần Ma Công, rất nhiều lốc xoáy cắn nuốt hiện lên.
Vừa ra tay thì đã bày ra tu vi Hư Thần Cảnh đại viên mãn mạnh mẽ của mình. Với tu vi này, chỉ cần không gặp phải những thiên kiêu Chân Thần Cảnh yêu nghiệt kia thì sẽ luôn bình yên vô sự.
Nhưng đáng tiếc, Yến Thanh Ảnh lại đối mặt với mấy trăm thiên kiêu. Trong đó yếu nhất cũng có tu vi Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn, Hư Thần Cảnh cũng không phải số ít.
Vèo vèo!
Máu tươi văng khắp.
Thôn Thần Ma Công của Yến Thanh Ảnh có thể thoải mái xé hơn mười thiên kiêu thành mảnh nhỏ rồi luyện hóa.
Nhưng càng nhiều thiên kiêu ra tay, dao động pháp lực hùng hồn giống như dòng lũ làm chấn động thiên địa.
Nhìn Yến Thanh Ảnh bị vây giết, gương mặt mỹ lệ của Ti Di Hô là một mảnh lạnh nhạt.
“Nhất mạch Thôn Thiên lão tổ nên hoàn toàn bị giết hết, chờ diệt sát Yến Thanh Ảnh xong, cũng chỉ còn lại Thần Tử Quân Gia có Thôn Thần Ma Công mà thôi.” Ti Di Hô suy tư dưới đáy lòng.
Thậm chí nàng ta bắt đầu nghĩ xem có cách nào nhằm vào Quân Tiêu Dao hay không.
“Thánh Giáo của ta truyền thừa nhiều Tiên Vực, nội tình khủng bố vô biên, tuy Quân gia mạnh, nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể trêu chọc.” Ti Di Hô thầm nghĩ.
Còn nữa, ở thế giới Tiên Cổ không kiêng kỵ giết chóc.
Đến lúc đó nếu Quân Tiêu Dao thật sự bước vào thế giới Tiên Cổ, nói không chừng Ti Di Hô thật sự sẽ thực hiện.
Ngay vào lúc Ti Di Hô thầm suy nghĩ về kế hoạch kế tiếp, Diệu Vô Tâm lại mở miệng: “Ti Di Hô, chúng ta không ra tay thì không thể bắt lấy Yến Thanh Ảnh.”
Nghe Diệu Vô Tâm nói thế, Ti Di Hô lập tức nhìn lại.
Phát hiện Yến Thanh Ảnh tuy rơi vào tuyệt cảnh bị bao vây, nhưng dựa vào năng lực cắn nuốt luyện hóa cường đại của Thôn Thần Ma Công, nàng vẫn kiên trì tiếp được.
Trên người Yến Thanh Ảnh vừa xuất hiện thương thế thì đã dùng Thôn Thần Ma Công cắn nuốt khí huyết của kẻ địch để giúp bản thân khôi phục.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủn mà đã có gần trăm thiên kiêu ngã xuống.
“Ngoan cố chống cự!” Ti Di Hô lạnh lùng, nàng ta ra tay.
“Thánh Thiên Ngọc Ngân!”
Ti Di Hô phất ngọc chưởng ra, ánh hào quang lưu chuyển, đánh hư không nứt ra vô số vết ánh sáng, mơ hồ mang theo dao động pháp lực cường đại, thổi quét về hướng Yến Thanh Ảnh.
“Rốt cuộc Thánh Nữ cũng ra tay!” Thiên kiêu xung quanh vô cùng phấn chấn.
Bên kia, Diệu Vô Tâm cũng ra tay.
“Diệu Pháp Liên Hoa Ấn!”
Diệu Vô Tâm tung ra ấn liên hoa, hư không lập tức sinh ra nhiều đóa sen trắng vô cùng thánh khiết, mang theo phật quang.
Thân là Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên, thủ đoạn của Diệu Vô Tâm cũng rất kinh người.
Tu vi của các nàng đều không kém gì Yến Thanh Ảnh, lúc này họ cùng ra tay, cho dù là Yến Thanh Ảnh cũng phải biến sắc.
“Hắc Thiên Ngự Ma Chỉ!”
Yến Thanh Ảnh thi triển ra tuyệt học cường đại trong Thôn Thần Ma Công.
Nàng điểm ra ngón tay ngọc, ma khí cắn nuốt màu đen hội tụ lại, hóa thành một ngón tay đen nhánh, dao động vô cùng kinh người.
“Thật là khủng khiếp, không hổ là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, khó trách nàng lại được Thần Tử Quân Gia coi trọng!”
Cảm nhận được thủ đoạn mạnh mẽ tuyệt đối của Yến Thanh Ảnh, những thiên kiêu xem náo nhiệt xung quanh cũng vô cùng kinh hãi.
Quả nhiên ánh mắt của Quân Tiêu Dao không giống bình thường, người hắn lựa chọn đều có chỗ hơn người.
Ầm ầm ầm!
Hư không nổ đùng, gợn sóng pháp lực khuếch tán ra tứ phương.
Yến Thanh Ảnh phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lùi lại phía sau, khí tức cũng trở nên hỗn loạn.
Yến Thanh Ảnh thật sự rất mạnh, sau khi cắn nuốt đám người Đọa Thần Tử và Thiên Yêu Thái Tử thì nàng đã đạt được thiên phú càng mạnh.
Nhưng Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm cũng không phải quả hồng mềm. Một người là Thánh Nữ Thánh Giáo, một người là Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên. Hai người họ cùng liên thủ, đủ để áp chế thậm chí đánh chết Yến Thanh Ảnh.
“Đáng giận, nếu ta có thể mạnh lênmột chút, đột phá đến Chân Thần Cảnh...” Yến Thanh Ảnh cáu giận trong lòng.
Nàng hận chính mình quá yếu!
“Yến Thanh Ảnh, chết đi!” Ti Di Hô tung ra cực chiêu, muốn hoàn toàn diệt sát Yến Thanh Ảnh.
Trong mắt nàng ta hiện ra một chút sảng khoái.
Rốt cuộc truyền nhân nhất mạch Thôn Thiên Ma tổ cũng phải chết trong tay nàng.
Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông.
“Ai, chấp mê bất ngộ, vậy chớ trách bần ni vô tình.” Diệu Vô Tâm cũng muốn thi triển ra cực chiêu, giết chết Yến Thanh Ảnh.
Đồng thời, nàng ta thầm nói dưới đáy lòng: “Pháp Hải, ta cũng coi như giúp ngươi chấm dứt một phần của đoạn nhân quả này, còn về Quân Tiêu Dao, tốt quá hóa lốp, chung quy sẽ có báo ứng.”
Nhìn thấy hai nàng muốn tung đòn sát thủ, một đám thiên kiêu chung quanh cũng lắc đầu.
“Xem ra Thần Tử Quân Gia sẽ thiếu đi một tùy tùng.”
“Muốn ta chết, các ngươi nằm mơ sớm quá!” Mái tóc đen của Yến Thanh Ảnh lây dính một chút máu tươi, khiến khí chất của nàng càng tăng thêm vài phần thê diễm.
Nói thật, nếu không phải khí chất giết chóc của Yến Thanh Ảnh quá nặng, nói không chừng còn có thể trở thành nữ thần trong cảm nhận của một đám thiên kiêu.
Yến Thanh Ảnh cũng thúc giục ma công công thể của mình, chuẩn bị liều chết một phen.
Đương nhiên, nàng cũng biết lần này mình dữ nhiều lành ít.
“Cuộc đời này có thể gặp được công tử, là may mắn lớn nhất của Thanh Ảnh, đáng tiếc, Thanh Ảnh không thể đuổi kịp bước chân của công tử...” Yến Thanh Ảnh nỉ non dưới đáy lòng.
Sóng triều pháp lực khủng bố sắp va chạm nhau.
Yến Thanh Ảnh chậm rãi nhắm đôi mắt xinh đẹp lại, không phải là nàng không muốn phản kháng, mà căn bản là bất lực.
Nhưng cơn đau thân thể bị xé rách trong dự đoán cũng không đánh úp lại.
Bên tai Yến Thanh Ảnh truyền đến rất nhiều tiếng kinh hô, như có chuyện gì không thể tưởng tượng xảy ra.
Sau đó, một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên: “Dám động vào người của bản Thần Tử, các ngươi biết chữ chết viết như thế nào không?”
Hết chương 483.
Chương 484
Mí mắt Yến Thanh Ảnh run rẩy, chậm rãi mở.
Một bóng người ngày đêm mong nhớ xuất hiện ở trước mắt, vẫn mặc một bộ bạch y trắng hơn cả tuyết, khoanh tay mà đứng.
Bóng dáng này cao lớn nhưng hơi gầy gò, nhưng trong mắt Yến Thanh Ảnh lại như núi cao chỉ có thể nhìn lên, giống như tín ngưỡng, bất động không bị gì làm rung chuyển.
“Công... Công tử...” Tiếng nói của Yến Thanh Ảnh run lên nhè nhẹ, cảm thấy không tin được, cứ như đang nằm mộng.
“Không có việc gì chứ, công tử trút giận giúp ngươi.” Quân Tiêu Dao không quay đầu lại, chỉ thản nhiên nói.
Hắn vốn có tính cách bênh vực người mình, chỉ cần là người có liên quan đến hắn thì dù phạm phải tội lỗi ngập trời, Quân Tiêu Dao cũng sẽ bảo vệ đến cùng.
Huống chi, trong mắt Quân Tiêu Dao, thủ đoạn giết chóc của Yến Thanh Ảnh hết sức bình thường.
Giết thì giết thôi, đã sao nào?
“Công tử...”
Nghe thấy lời nói của Quân Tiêu Dao, đôi mắt Yến Thanh Ảnh trở nên hơi mơ hồ.
Nàng biết rõ tuy rằng nhìn Quân Tiêu Dao thật lãnh đạm hờ hững, cực kỳ cao lãnh, nhưng lại rất bênh vực người chung quanh mình.
Điều này khiến trong lòng Yến Thanh Ảnh sinh ra cảm động, trái tim thiếu nữ cũng tê dại.
Nhưng bên kia, cảm xúc của đám người Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm không tốt như vậy.
Trên mặt các nàng đều hiện ra chút kinh ngạc, bởi vì vừa rồi Quân Tiêu Dao đã trực tiếp hiện thân ngay giữa ba người, cho nên cực chiêu của Ti Di Hô, Diệu Vô Tâm và Yến Thanh Ảnh đều giáng thẳng lên người Quân Tiêu Dao.
Nhưng sóng triều pháp lực khủng bố kia lại trực tiếp biến mất, không còn tung tích, không làm một góc áo của Quân Tiêu Dao bay lên nổi.
“Là... Thần Tử Quân Gia!”
“Thần Tử Quân Gia hiện thân!”
Đám thiên kiêu xem náo nhiệt xung quanh đầu tiên hơi đanh mặt lại, sau đó nhịn không được phát ra tiếng kinh hô.
Kinh ngạc!
Cực độ kinh ngạc!
Không ai ngờ, sau mấy tháng thế giới Tiên Cổ mở ra thì Quân Tiêu Dao lại bước vào. Nhưng điều khiến người ta chấn động vẫn là tu vi của Quân Tiêu Dao.
Bọn thiên kiêu xem náo nhiệt như họ cũng đã nhìn không thấu, chỉ có thể cảm nhận được một loại uy áp mơ hồ, giống như núi lớn đè lên trái tim bọn họ.
“Không có khả năng, trước đó khi Thần Tử Quân Gia bước vào Táng thổ thì mới chỉ đến Thông Thiên Cảnh, sao lấy tu vi Hư Thần Cảnh hiện tại của ta cũng nhìn không thấu?”
Đám thiên kiêu bốn phía đều đang hoài nghi nhân sinh.
Nhưng lúc này Quân Tiêu Dao lại đang lạnh nhạt đánh giá Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm.
Lôi Minh Viễn vừa tới nhìn thấy đám người Ti Di Hô thì cũng âm thầm lắc đầu.
Hắn ta biết, lấy tính cách của Quân Tiêu Dao thì sợ là hôm nay Đoạn Hồn Nhai này sẽ nhiễm huyết.
“Thánh Giáo, Tiểu Tây Thiên...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm một tiếng.
Tiểu Tây Thiên vô cùng kín tiếng, lại cực kỳ thần bí.
Mà Thánh Giáo thế nào thì Quân Tiêu Dao cũng không hiểu lắm, nhưng từng nghe lão nhân trong tộc nói đó là một giáo có nội tình rất sâu, thậm chí kéo dài qua nhiều Tiên Vực. Giáo phái của bọn họ tín ngưỡng Thánh A La Cổ Lan trong truyền thuyết.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao không tin những điều thần thần quỷ quỷ đó.
Cái gọi là thần chỉ là người cường đại một chút mà thôi.
Chỉ cần cho Quân Tiêu Dao đủ thời gian để trưởng thành, cái gì mà Thần a Phật a Thánh A La a, Quân Tiêu Dao muốn giết thì giết!
“Quân Tiêu Dao...”
Lúc này sắc mặt Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm trở nên nặng nề xưa nay chưa từng có, không chỉ vì Quân Tiêu Dao đột nhiên hiện thân. Còn bởi vì, khí tức lúc này của Quân Tiêu Dao khiến các nàng đều có cảm giác áp lực.
Chỉ cần Quân Tiêu Dao không chủ động phóng ra khí tức thì những người tu vi thấp cũng không thể hoàn toàn cảm ứng được.
Các nàng chỉ có thể cảm nhận ra, khí tức của Quân Tiêu Dao sâu không lường được, mang đến cho các nàng áp lực thật lớn.
“Bản Thần Tử hỏi các ngươi, biết chữ chết viết như thế nào không?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, lạnh nhạt nói.
“Quân Tiêu Dao, không ngờ ngươi cũng hiện thân, nhưng tùy tùng của ngươi tu luyện Thôn Thần Ma Công, tạo ra giết chóc vô biên, trên người ả mang đầy tội nghiệt.” Ti Di Hô lạnh lùng mở miệng.
Dù sao nàng ta cũng là Thánh Nữ Thánh Giáo, cũng có thân phận địa vị, không có khả năng trực tiếp bị Quân Tiêu Dao dọa quỳ xuống.
Ngoài ra còn có một vị Thánh Giáo Tử ở thế giới Tiên Cổ. Thực lực của Thánh Giáo Tử đã đạt tới Chân Thần Cảnh, áp sát với các thiên kiêu yêu nghiệt Vương Đằng và Long Ngạo Thiên.
Ti Di Hô không tin, Quân Tiêu Dao không kiêng kị.
“Tội nghiệt?” Quân Tiêu Dao cười.
Hắn cảm thấy thực buồn cười.
“Quân Tiêu Dao, bần ni từng khuyên răn, bảo nàng tự phế Thôn Thần Ma Công, nhưng nàng không chịu, cho nên chỉ có thể như thế.” Diệu Vô Tâm chắp tay trước ngực, lắc đầu và nói.
“Tự phế ma công? Ngươi là thứ gì, có tư cách bảo người của bản Thần Tử tự phế ma công?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Ngươi...” Vẻ mặt Diệu Vô Tâm hơi cứng lại, cực kỳ xấu hổ.
Thân là Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên, đây là lần đầu tiên nàng bị người ta đối đãi với thái độ như vậy.
“Quân Tiêu Dao, tốt xấu gì ngươi cũng là Thần Tử của Hoang Cổ thế gia, chẳng lẽ không nói đạo lý một chút sao?” Ti Di Hô hiên ngang lẫm liệt mà nói.
Cái gọi là thánh mẫu chính là như thế, đứng ở điểm cao đạo đức mà tùy ý công kích, làm thấp đi, phán xét người khác.
Hơn nữa còn vì thế mà đắc chí, cho rằng mình quá cao thượng, thánh khiết, ghê gớm.
Nhưng ngặt nổi dạng thánh mẫu như vậy có rất nhiều tên ngốc đi thổi phồng phụ họa theo.
“Không sai, cho dù ngươi là Thần Tử Quân Gia, cũng không thể không nói đạo lý!”
“Thôn Thần Ma Công không nên tái hiện hậu thế, Thánh Nữ cũng không nói sai!”
Mấy trăm người ủng hộ Ti Di Hô xung quanh cùng mở miệng, cùng lúc tấn công Quân Tiêu Dao.
Trên mặt Quân Tiêu Dao không có chút biểu cảm nào, hình như cũng chẳng tức giận.
Nhưng người quen thuộc với Quân Tiêu Dao sẽ biết, Quân Tiêu Dao mặt không cảm xúc mới là khủng bố nhất.
“À, một khi đã vậy, bản Thần Tử cũng có tu luyện Thôn Thần Ma Công, có phải chư vị cũng muốn giết bản Thần Tử hay không?” Quân Tiêu Dao nói.
Câu hỏi này vừa vang lên đã làm bốn phía lặng ngắt như tờ.
Giết Quân Tiêu Dao?
Điên rồi hả!
Hết chương 484.
Chương 485
Tạm thời đừng nói có năng lực giết Quân Tiêu Dao hay không, chi dù có thể giết, cũng không có mấy ai có lá gan dám động thủ với Quân Tiêu Dao, trừ phi là kẻ điên.
Ở đây không có thiên kiêu nào cho rằng mình điên, cho nên cũng không thiên kiêu nào làm ra hành động ngu xuẩn này.
“Thần Tử không dùng Thôn Thần Ma Công giết chóc, tất nhiên có thể khoan dung đối đãi.” Vẻ mặt của Ti Di Hô có chút mất tự nhiên, nhưng vẫn mở miệng nói.
Rõ ràng là kiêng kị thực lực và thân phận của Quân Tiêu Dao, lại còn cố tình tìm một lý do đường hoàng cho mình.
“Ha hả, vậy ngươi nói sai rồi...” Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một ánh sáng khó hiểu.
Không biết vì sao, dưới đáy lòng đám người Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm bỗng lộp bộp một tiếng.
“Ai nói với các ngươi, bản Thần Tử sẽ không giết chóc, hiện tại ta sẽ cho các ngươi nhìn thấy cái gì là giết chóc thật sự!”
Quân Tiêu Dao vừa dứt lời thì bỗng nâng tay phải lên, một luồng gió lốc pháp lực khủng bố thổi quét ra, u minh chi khí cuồn cuộn đi kèm đang kích động!
“Cánh cửa địa ngục, mở!” Quân Tiêu Dao quát lạnh một tiếng, như Ma Vương tức giận càn quét khắp ba ngàn thế giới!
U minh chi khí cuồn cuộn bốc lên, biến thành một cánh cửa địa ngục cao tới ngàn trượng trên hư không.
Tuyệt học này chính là cực chiêu trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính. Lấy sức mạnh vô thượng để mở ra cánh cửa địa ngục, triệu hoán vô số quần ma địa ngục!
Nhưng hiện tại trong cơ thể Quân Tiêu Dao chỉ có ba vạn long tượng vi lạp chuyển hóa thành nguyên tượng vi lạp, cho nên không có khả năng hoàn toàn mở ra cánh cửa địa ngục.
Nhưng dù chỉ mở ra một khe hở, cũng có trên ca ngàn vạn ác quỷ La Sát chen chúc lao ra!
Giống như một hắc triều cuồn cuộn thổi quét về hướng Ti Di Hô, Diệu Vô Tâm và mấy trăm thiên kiêu kia.
“Không, đây là cái gì!”
“Đừng tới gần ta... A!”
Một mảnh huyết tinh, một mảnh giết chóc!
Mấy trăm thiên kiêu bị xé thành mảnh nhỏ trong làn sóng của hàng ngàn hàng vạn ác quỷ La Sát!
Mưa máu đầy trời, những tứ chi bị cắt cụt và ngũ tạng lục phủ văng ra, cảnh tượng vô cùng huyết tinh!
Tất cả giống như diễn ra dưới mười tám tầng địa ngục!
Sắc mặt những thiên kiêu đứng đằng xa xem náo nhiệt đều trắng bệch, run lên bần bật.
Lúc này, trong mắt bọn họ thì Quân Tiêu Dao bạch y trắng hơn cả tuyết đã không còn là Thần Tử siêu nhiên như tiên, mà biến thành một đại ma vương chân chính!
Nếu chỉ đơn thuần nhìn bề ngoài thì Quân Tiêu Dao tuyệt đối là nhân vật trích tiên, tỏa ra một luồng tiên khí.
Nhưng lúc này, thủ đoạn của Quân Tiêu Dao lại vô cùng tàn nhẫn máu me, hắn chỉ giơ tay nhấc chân đã triệu hoán ra quần ma địa ngục, ngược sát mấy trăm thiên kiêu.
Đây không phải là giao chiến, mà hoàn toàn là tàn sát.
Đối mặt với tiếng kêu gào thê lương xin tha của mấy trăm thiên kiêu, tuấn nhan của Quân Tiêu Dao lạnh nhạt như sương, không mang theo chút tình cảm nào.
Thiên địa bất nhân, vạn vật như sô cẩu.
Trong mắt Quân Tiêu Dao, các thiên kiêu kia giống như một đàn kiến ngu xuẩn, không đáng để thương hại.
Yến Thanh Ảnh đứng phía sau nhìn cảnh tượng này, trong mắt cũng không có chút thương hại nào, ngược lại trong lòng còn mang theo chút sảng khoái.
Những thiên kiêu kia bị Thánh Nữ Ti Di Hô mê hoặc, tiến đến vây sát nàng, lúc này lại trở thành heo chó bị làm thịt.
Nói thật, các thiên kiêu kia cũng không phải hạng người tội không thể thứ, chỉ tiếc dám trêu chọc Yến Thanh Ảnh.
Quân Tiêu Dao không để bụng những người này là người tốt hay kẻ ác, chỉ biết kẻ dám trêu chọc người của hắn thì đều phải chết.
Cuối cùng ánh mắt của Yến Thanh Ảnh dừng lại trên bóng lưng của Quân Tiêu Dao. Tuy Yến Thanh Ảnh háo thắng, nhưng chỉ cần đứng bên cạnh Quân Tiêu Dao thì nàng luôn có cảm giác an toàn đến lạ, như biến thành một cô bé.
Đôi mắt như hắc diệu thạch cũng hiện ra chút quyến luyến, có lẽ chỉ có Quân Tiêu Dao mới có thể khiến Yến Thanh Ảnh lộ ra ánh mắt như vậy.
Mà bên kia, một tên thiên kiêu ngã xuống.
Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm cũng đang đấu tranh, rốt cuộc thực lực của các nàng cũng bất phàm, không phải nhân vật pháo hôi gì.
“Quân Tiêu Dao, ngươi là Thần Tử Quân Gia mà lại sử dụng tà công như thế!” Ti Di Hô cắn chặt răng, môi đã tái nhợt.
Nàng ta đã bắt đầu sợ hãi, trong cục diện này, nàng ta căn bản chạy thể không thoát.
Lúc này Diệu Vô Tâm cũng dùng hết sức để phản kháng, đã không còn vẻ bình thản như nước và bảo tướng trang nghiêm như trước đó, thì ra trước mặt sinh tử, Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên này cũng không khác gì phàm nhân.
Quân Tiêu Dao không đáp lại, chỉ dùng ánh mắt như nhìn thiểu năng trí tuệ mà ngó xuống đám người Ti Di Hô.
Trên đời này thật sự có kẻ giữ đạo ngu ngốc đến vậy sao?
Quân Tiêu Dao không nói gì, bước chân chợt lóe, thân thể như nhảy vọt mà trực tiếp xuất hiện trước người Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm.
Lúc này trừ hai người họ vẫn đang đau khổ giãy giụa thì mấy trăm thiên kiêu còn lại đều đã ngã xuống, hơn nữa cái chết cực kỳ thê thảm.
“Không ổn rồi!” Ti Di Hô lập tức biến sắc, vội vàng dồn hết pháp lực toàn thân, liều chết một lần.
“Thiên Hàng Thánh Tài!”
Vòm trời kích động, thánh quang buông xuống, tô điểm cho Ti Di Hô giống như Thánh Nữ giáng thế, pháp lực hóa thành vô số tia sáng bắn về phía Quân Tiêu Dao.
Diệu Vô Tâm cũng toàn lực ra tay, không mong có thể đánh bại Quân Tiêu Dao, nhưng ít nhất cũng muốn tìm được một kế thoát thân.
“Niêm Hoa Phật Thủ!”
Diệu Vô Tâm đưa tay ngọc ra làm động tác như đang cầm hoa, tung ra một Phật ấn, đây là thần thông chí cường của Tiểu Tây Thiên.
Đối mặt với cực chiêu phản kháng của hai nàng, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra một tia trào phúng lạnh nhạt.
Hắn tùy tiện vươn một ngón tay ra, sức mạnh lôi đình khủng bố hội tụ, biến thành một cây ngón tay khổng lồ trải rộng lôi văn trên không trung, giống như ngón tay của Lôi Đế nghiền áp đến.
Đó là pháp môn đỉnh cấp trong đại thần thông Lôi Đế, Lôi Đế Chỉ!
Một ngón tay vươn ra, lôi đình nổ tung, khiến hư không sôi trào.
Lôi Minh Viễn đứng quan sát lập tức kích động đến mặt đỏ lên, quả thực muốn xoay tròn bay lên trời xanh.
“Lôi Đế Chỉ, thủ đoạn đỉnh cấp trong đại thần thông Lôi Đế, không ngờ sinh thời Lôi Minh Viễn có thể nhìn thấy tuyệt học này!” Lôi Minh Viễn kích động đến cả người run rẩy.
Quả thật Lôi Đế Chỉ chính là thiết kế dành riêng cho Thiên Lôi Chi Thể hắn ta.
Hết chương 485.
Lôi Minh Viễn nghe vậy thì trong mắt bắn ra ánh sao, vội vàng mở miệng nói: “Lôi Minh Viễn nguyện ý đi theo làm tùy tùng cho Thần Tử!”
Lôi Minh Viễn lộ ra vẻ mặt kích động.
Cho dù không làm nổi người theo đuổi của Quân Tiêu Dao, nhưng làm thủ hạ chạy chân cũng tốt.
“Hừm, được, bản Thần Tử sẽ không bạc đãi ngươi, tuy rằng đại thần thông Lôi Đế không tồi, nhưng cũng không phải không thể truyền cho ngươi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt gật đầu.
Nghe thấy lời này, Lôi Minh Viễn càng kích động đến sắc mặt đỏ ửng.
Không hổ là Thần Tử Quân Gia, ra tay thật quá hào sảng.
Đây chính là thần thông đỉnh cấp có thể so với đại thần thông Chân Long, đại thần thông Thần Hoàng, cũng chỉ có Quân Tiêu Dao quyết đoán nói ra lời nói.
Sở dĩ Quân Tiêu Dao bằng lòng cho Lôi Minh Viễn một cơ hội, thật ra cũng đang mượn sức một minh hữu vì Quân gia.
Tuy rằng Lôi Đế Sơn xuống dốc, nhưng dù sao cũng là thế lực bất hủ, nội tình còn đó, cũng có tư cách làm minh hữu với Quân gia.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao không có khả năng lập tức giao đại thần thông Lôi Đế cho Lôi Minh Viễn, còn phải xem biểu hiện của hắn ta.
“Đúng rồi, Thần Tử đại nhân, có phải Yến Thanh Ảnh là người theo đuổi của ngài không?” Lôi Minh Viễn đột nhiên hỏi.
“Đúng vậy, trước đó ta cũng nghe nói nàng đang gặp khốn cảnh.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn cũng không quá sốt ruột, Yến Thanh Ảnh là người mang đại khí vận, không dễ dàng ngã xuống như vậy.
Đây vừa vặn cũng là một khảo nghiệm cho Yến Thanh Ảnh.
“Thuộc hạ cũng nghe nói, hình như Thánh Nữ Ti Di Hô của Thánh Giáo liên hợp với Phật nữ Diệu Vô Tâm của Tiểu Tây Thiên, muốn hoàn toàn vây sát Yến Thanh Ảnh.” Lôi Minh Viễn nói.
“Còn có việc này?” Quân Tiêu Dao nhíu mày lại.
Nếu chỉ có Thánh Giáo Thánh Nữ thủ hạ đuổi giết Yến Thanh Ảnh thì Quân Tiêu Dao cũng không cần quá mức lo lắng. Dù sao Yến Thanh Ảnh cũng là truyền nhân ma công, vẫn có thể ứng phó cục diện này.
Nhưng nếu có thêm Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên, vậy tình huống không giống thế nữa.
Thân là giáo phái bất hủ truyền thừa từ cổ đến nay, Tiểu Tây Thiên cực kỳ kín tiếng, nhưng hết sức cực kỳ thần bí.
Quan trọng nhất chính là, Tiểu Tây Thiên và Quân Tiêu Dao là có thù oán.
Phật Tử Pháp Hải của Tiểu Tây Thiên bị Quân Tiêu Dao giết chết ở hạ giới.
Tuy sau đó Tiểu Tây Thiên cũng không phát biểu ý kiến gì với chuyện này, nhưng hiển nhiên, Tiểu Tây Thiên sẽ không coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Chỉ là e ngại thân phận bối cảnh của Quân Tiêu Dao, hơn nữa cũng là Pháp Hải tự tìm đường chết, Tiểu Tây Thiên mới không đến gây chuyện với Quân Tiêu Dao.
Mà hiện giờ, Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên cũng bắt đầu nhằm vào Yến Thanh Ảnh.
Chỉ sợ không đơn giản chỉ vì Yến Thanh Ảnh có được Thôn Thần Ma Công, càng giống như quan báo tư thù.
“Bọn họ đang tìm đường chết.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao lãnh khốc.
“Mấy ngày trước ta từng nghe nói một ít tin tức, những người ủng hộ Thánh Nữ muốn ép Yến Thanh Ảnh đến một chỗ tên là Đoạn Hồn Nhai.” Lôi Minh Viễn tiếp tục nói.
Dù sao hắn ta cũng ở thế giới Tiên Cổ này lâu hơn Quân Tiêu Dao, tất nhiên cũng biết được nhiều nguồn tin tức hơn Quân Tiêu Dao.
Có Lôi Minh Viễn ở đây, Quân Tiêu Dao làm gì cũng tiện hơn rất nhiều.
“Đi, đi xem.” Quân Tiêu Dao vung tay áo lên.
Hắn không chỉ muốn đi giải trừ khốn cảnh cho Yến Thanh Ảnh, càng muốn bày ra thủ đoạn của mình một chút, nói cho những địch thủ đó rằng Quân Tiêu Dao này đã trở lại!
Nhìn khí thế khủng bố không giận đã uy của Quân Tiêu Dao, Lôi Minh Viễn kinh ngạc cảm thán, đồng thời cũng rất vui sướng.
Quả nhiên lựa chọn của hắn ta không sai!
...
Đoạn Hồn Nhai, là nơi rất có tiếng tăm trong thế giới Tiên Cổ.
Đoạn Hồn Nhai sâu không thấy đáy, mà trên không trung có một loại tràng vực đặc thù. Bất cứ tu sĩ nào vọng tưởng bay ngang qua Đoạn Hồn Nhai, cuối cùng đều sẽ bị sức mạnh tràng vực áp chế, cuối cùng rơi vào vực sâu không đáy.
“Muốn đẩy ta xuống Đoạn Hồn Nhai, không đơn giản như vậy đâu.”
Trong hư không, một bóng hình xinh đẹp bay qua ngang trời, Đọa Thiên Chi Dực sau lưng chấn động, đó chính là Yến Thanh Ảnh.
Da thịt nàng vốn rất trắng, lúc này màu da càng tái nhợt như tuyết, hiển nhiên tiêu hao rất nhiều tinh lực.
Nhưng khí tức của nàng còn rất vững vàng.
Hơn nữa trên đường chạy đến nay đây, nàng vừa đánh vừa lui, cũng giết không ít thiên kiêu.
Nhưng dù vậy, vẫn có số lượng thiên kiêu cuồn cuộn không dứt gia nhập đội ngũ đuổi giết Yến Thanh Ảnh.
Nguyên nhân rất đơn giản, sức ảnh hưởng của Thánh Giáo Thánh Nữ Ti Di Hô quá lớn.
Nàng được gọi là Thánh Nữ từ ái, từ bi tế thế, vốn có uy vọng rất lớn ở Tiên Vực, khiến thiên kiêu tứ phương đi theo.
Hơn nữa ở thế giới Tiên Cổ, Yến Thanh Ảnh từng lấy Thôn Thần Ma Công, cắn nuốt luyện hóa không ít thiên kiêu.
Thánh Nữ Ti Di Hô vừa hô lên một tiếng thì tất nhiên có rất nhiều thiên kiêu hưởng ứng, tiến đến vây sát nàng ta, mấy trăm thiên kiêu phía sau đều là người ủng hộ Ti Di Hô.
Nhưng Yến Thanh Ảnh cũng không cho rằng mình làm sai cái gì.
Khôn sống mống chết, người thích ứng được thì sống sót, vốn chính là pháp tắc thiên địa.
Nàng ta từ hạ giới đi lên Tiên Vực, cậy vào duy nhất cũng chỉ có Thôn Thần Ma Công mà thôi.
Muốn nàng vứt bỏ Thôn Thần Ma Công, căn bản không có khả năng.
“Chỉ khi nào luôn tu luyện Thôn Thần Ma Công thì ta mới có tư cách tiếp tục làm người theo đuổi của công tử.” Trong lòng Yến Thanh Ảnh không có chút hối hận nào.
Đọa Thiên Chi Dực sau lưng nàng ta chấn động, chuẩn bị chuyển về một hướng khác.
Yến Thanh Ảnh không ngốc, tất nhiên nàng cũng biết các thiên kiêu kia muốn ép nàng đến Đoạn Hồn Nhai. Đến lúc đó, Yến Thanh Ảnh muốn chạy trốn cũng khó.
Nhưng ngay vào lúc Yến Thanh Ảnh chuẩn bị chuyển hướng , ở một phương hướng khác lại bỗng có phật quang vàng kim chiếu khắp.
Một bóng hình xinh đẹp ngồi xếp bằng trong hư không.
Đó là một nữ tử mặc tăng y trắng ngần, da thịt như tuyết, giống như mỹ nhân được làm từ ngọc.
Làm người ta chú ý chính là, trên đầu nữ tử không có sợi tóc nào, nhưng nhìn cũng không kỳ quái, ngược lại mang đến cho người ta một mỹ cảm kỳ dị.
Quanh thân nữ ni kia bao phủ phật quang, sau đầu có một vòng Phật hoàn màu vàng kim, nhìn có vẻ vô cùng thần thánh, bảo tướng trang nghiêm.
Khi nhìn thấy nữ ni này, sắc mặt Yến Thanh Ảnh lập tức biến đổi.
Hết chương 481.
Chương 482
“Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên!”
Tiểu Tây Thiên có Phật Tử Phật Nữ.
Phật Tử Pháp Hải đã bị Quân Tiêu Dao đánh chết, mà hiện giờ Phật Nữ cũng xuất hiện và nhập thế trong thế giới Tiên Cổ.
“Yến Thanh Ảnh, ngươi tu luyện ma công, tạo nên giết chóc vô biên, dừng tay đi.” Phật Nữ Diệu Vô Tâm của Tiểu Tây Thiên lạnh nhạt nói.
“Chỉ sợ ngươi hiện thân là bởi vì công tử đã từng giết Phật Tử của Tiểu Tây Thiên thôi.” trong đôi mắt hắc diệu thạch của Yến Thanh Ảnh bắn ra ánh sáng lạnh lùng.
Nàng chán ghét nhất hạng người ra vẻ đạo mạo dối trá này, báo thù thì báo thù, cố tình còn nói đường hoàng như vậy.
“Sinh tử có định số, Pháp Hải chết là hắn gieo gió gặt bão, nhưng Thôn Thần Ma Công mà ngươi tu luyện quá mức bá đạo, vi phạm lẽ trời.”
“Nếu ngươi tự phế ma công thì bần ni có thể khuyên bảo Ti Di Hô đừng đuổi giết ngươi nữa.” Diệu Vô Tâm chắp tay trước ngực, bảo tướng trang nghiêm mà nói.
“Không có khả năng!” Trong đôi mắt xinh đẹp của Yến Thanh Ảnh hiện ra chút lạnh nhạt.
Mà lúc này, mấy trăm thiên kiêu ở phía sau giống như đàn châu chấu, lại đuổi giết đến.
Yến Thanh Ảnh cắn răng, Đọa Thiên Chi Dực sau lưng chấn động, vẫn muốn trốn đi.
Có Diệu Vô Tâm ở đây, nàng cũng không thể thay đổi phương hướng.
“Ai, chấp mê bất ngộ, kẻ nào học Thôn Thần Ma Công thì ai cũng có thể giết chết.” Diệu Vô Tâm khẽ lắc đầu.
Mà lúc này, trên bầu trời phương xa, ở một dãy núi.
Một nữ tử mặc váy bào thánh khiết đang đứng sừng sững trên đó đón gió.
Nàng có dung mạo mỹ lệ, trong mắt mang đầy thương xót, nhìn giống như thánh mẫu từ bi tế thế.
Nàng chính là Thánh Nữ của Thánh Giáo, Ti Di Hô.
Nhưng lúc này, trong mắt nàng lại mang theo một tia lạnh lẽo.
Nếu những tùy tùng của nàng nhìn thấy thì nhất định sẽ kinh ngạc, Thánh Nữ từ bi tế thế còn có ánh mắt như vậy.
“Năm đó Thôn Thiên Ma tổ cắn nuốt giết hại rất nhiều thành viên của Thánh Giáo ta, hiện giờ đã có truyền nhân hiện thế, nhất định muốn bóp chết trong lúc nảy sinh.” Ti Di Hô lạnh nhạt nói.
Thế nhân đều cho rằng, nàng là vì Yến Thanh Ảnh tạo ra giết chóc huyết tinh mới đuổi giết nàng ta.
Thật ra là vì ngày xưa Thôn Thiên Ma tổ từng tạo nên tổn thương rất lớn đối với Thánh Giáo. Thậm chí vài vị tiền nhân huyết mạch nhất mạch của nàng cũng ngã xuống vì Thôn Thiên Ma tổ.
Ti Di Hô làm vậy hoàn toàn là vì trả thù, trong đó không có bất cứ nhân tố nào khác.
Những người ủng hộ bất tri bất giác đaã biến thành chịu công cụ bị nàng lợi dụng.
“Hiện giờ Thánh Giáo Tử đang tìm kiếm cơ duyên lột xác, thực lực của hắn sẽ không yếu hơn đám người Long Ngạo Thiên, Vương Đằng bao nhiêu, mà điều hiện tại ta phải làm là hoàn toàn diệt sát Yến Thanh Ảnh.”
“Ả cũng sắp bị buộc đến Đoạn Hồn Nhai rồi, là lúc nên ra tay.”
Ti Di Hô nói dưới đáy lòng, nàng bước ra một bước, sau đó lao vút về hướng Đoạn Hồn Nhai.
...
phóng mắt nhìn lại Đoạn Hồn Nhai thì nơi này như một mảnh thâm cốc bị vỡ ra, kéo dài ngàn dặm.
Hơn nữa trên không Đoạn Hồn Nhai có tràng vực cấm chế, cho nên cũng không có khả năng bay vọt qua.
Yến Thanh Ảnh đến chỗ này thì sắc mặt đã đanh lại.
Nàng xoay người, mấy trăm thiên kiêu đã đuổi theo, bao quanh nàng lại.
Diệu Vô Tâm cũng tới, ngồi xếp bằng trong hư không, bảo tướng trang nghiêm.
Ở chung quanh cũng có không ít thiên kiêu đang vây xem náo nhiệt.
“Vị kia chính là tùy tùng của Thần Tử Quân Gia - Yến Thanh Ảnh, hiện giờ cũng thật thảm.”
“Rốt cuộc Thôn Thần Ma Công đã xú danh rõ ràng, dù cho ai cũng không muốn ma công này được truyền lưu tiếp, mọi người đòi đánh cũng thật bình thường.”
“Ai, đáng tiếc Thần Tử Quân Gia không tới thế giới Tiên Cổ, nếu không xui xẻo chính là Ti Di Hô các nàng.”
“Vậy cũng chưa chắc, Thần Tử Quân Gia có thực lực thế nào còn chưa rõ ràng lắm.”
Khắp bốn phương tám hướng có rất nhiều tiếng nghị luận vang lên.
Mà lúc này, trong hư không có thánh quang kích động.
Một nữ tử mặc váy bào thánh khiết, đạp ánh sáng điềm lành đi đến, tựa như thánh mẫu từ bi tế thế.
“Yến Thanh Ảnh, thân là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, ngươi có biết tội hay không?” Người tới chính là Ti Di Hô.
Nàng ta mang thái độ từ trên cao nhìn xuống, giọng điệu giống như đang thẩm phán tội nhân.
“Giết một là tội, đồ vạn là hùng, đứng có nói lời vô nghĩa, muốn chiến thì chiến!” Mái tóc đen của Yến Thanh Ảnh bay múa, khí thế dâng trào.
Khí chất của nàng ta giống như nữ hoàng giết chóc trong bóng đêm, lại như thiên sứ sa đọa, mang theo một luồng sát ý vô biên.
Yến Thanh Ảnh thà chết không làm mất uy danh của tùy tùng Quân Tiêu Dao!
Một trận tử đấu đã đến!
Bầu không khí này vô cùng túc sát.
Trong khoảng thời gian thế giới Tiên Cổ mở ra, Yến Thanh Ảnh tạo ra giết chóc không ít.
Thân là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, giết chóc sẽ luôn song hành với Yến Thanh Ảnh, thậm chí nàng ta còn có được danh hiệu nữ ma đầu.
Nhưng Yến Thanh Ảnh cũng không để ý thế nhân chê khen thế nào, nàng ta chỉ quan tâm đến Quân Tiêu Dao.
Chỉ cần nàng có thể thông qua Thôn Thần Ma Công tiếp tục mạnh lên thì sẽ có tư cách tiếp tục trở thành tùy tùng của Quân Tiêu Dao.
Thực lực của nàng càng mạnh thì càng trợ giúp được cho Quân Tiêu Dao.
Yến Thanh Ảnh không muốn trở thành trói buộc hoặc là bình hoa, nàng ta muốn trở thành phụ tá đắc lực của Quân Tiêu Dao.
Bởi vậy, Yến Thanh Ảnh mới vẫn luôn lấy giết chóc để gia tăng thực lực của mình lên.
Đương nhiên, Yến Thanh Ảnh cũng không phải kẻ điên gặp người là giết, địch thủ từng có tranh chấp với Yến Thanh Ảnh thì nàng mới hạ sát thủ.
Nhưng dù vậy, trong tay Yến Thanh Ảnh cũng dính đầy huyết tinh, nhưng nàng cũng không hối hận.
“Yến Thanh Ảnh, bần ni cho ngươi cơ hội cuối cùng, tự phế Thôn Thần Ma Công thì chuyện này còn đường cứu vớt.” Diệu Vô Tâm nói.
Giọng nói của nàng vô cùng bình tĩnh, làm người ta không đoán ra là thật hay giả mù sa mưa.
“Tự phế ma công, sau đó thúc thủ chịu trói à?” Yến Thanh Ảnh lạnh như băng mà nói.
“Không cần nhiều lời với ả, người này ma tính đã sâu, tạo ra giết chóc vô biên, giết một mình ả chẳng khác nào cứu vớt vô số sinh linh, cớ sao không làm?” Ti Di Hô vờ vịt nói.
“Không sai, Thánh Nữ nói đúng!”
“Đúng vậy, vẫn là Thánh Nữ từ bi, Yến Thanh Ảnh này ỷ mình là tùy tùng của Thần Tử Quân Gia nên tạo ra đủ loại giết chóc, ông trời cũng sẽ không bỏ qua cho ả!”
Mấy trăm thiên kiêu đều là người ủng hộ của Ti Di Hô, lúc này trong mắt tràn đầy sùng kính ca ngợi.
Hết chương 482.
Chương 483
Ngay sau đó, đại chiến bùng nổ.
Dưới sự ra hiệu của Ti Di Hô, những thiên kiêu đó ra tay.
Tuy thực lực của mỗi người trong bọn họ không tính quá mạnh, nhưng mấy trăm người cộng lại thì gia tăng số lượng cũng khiến chất lượng tăng vọt.
Trừ phi là những người có thực lực tuyệt đối như Quân Tiêu Dao, Vương Đằng, Long Ngạo Thiên mới có thể làm lơ số lượng, bất cứ thiên kiêu nào còn lại, dù là truyền nhân ma công Yến Thanh Ảnh cũng không có khả năng tùy ý tiêu diệt nhiều thiên kiêu như vậy.
“Giết!”
Mái tóc đen của Yến Thanh Ảnh bay loạn, khí chất cả người giống như nữ hoàng giết chóc hắc ám.
Nàng ta thi triển ra Thôn Thần Ma Công, rất nhiều lốc xoáy cắn nuốt hiện lên.
Vừa ra tay thì đã bày ra tu vi Hư Thần Cảnh đại viên mãn mạnh mẽ của mình. Với tu vi này, chỉ cần không gặp phải những thiên kiêu Chân Thần Cảnh yêu nghiệt kia thì sẽ luôn bình yên vô sự.
Nhưng đáng tiếc, Yến Thanh Ảnh lại đối mặt với mấy trăm thiên kiêu. Trong đó yếu nhất cũng có tu vi Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn, Hư Thần Cảnh cũng không phải số ít.
Vèo vèo!
Máu tươi văng khắp.
Thôn Thần Ma Công của Yến Thanh Ảnh có thể thoải mái xé hơn mười thiên kiêu thành mảnh nhỏ rồi luyện hóa.
Nhưng càng nhiều thiên kiêu ra tay, dao động pháp lực hùng hồn giống như dòng lũ làm chấn động thiên địa.
Nhìn Yến Thanh Ảnh bị vây giết, gương mặt mỹ lệ của Ti Di Hô là một mảnh lạnh nhạt.
“Nhất mạch Thôn Thiên lão tổ nên hoàn toàn bị giết hết, chờ diệt sát Yến Thanh Ảnh xong, cũng chỉ còn lại Thần Tử Quân Gia có Thôn Thần Ma Công mà thôi.” Ti Di Hô suy tư dưới đáy lòng.
Thậm chí nàng ta bắt đầu nghĩ xem có cách nào nhằm vào Quân Tiêu Dao hay không.
“Thánh Giáo của ta truyền thừa nhiều Tiên Vực, nội tình khủng bố vô biên, tuy Quân gia mạnh, nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể trêu chọc.” Ti Di Hô thầm nghĩ.
Còn nữa, ở thế giới Tiên Cổ không kiêng kỵ giết chóc.
Đến lúc đó nếu Quân Tiêu Dao thật sự bước vào thế giới Tiên Cổ, nói không chừng Ti Di Hô thật sự sẽ thực hiện.
Ngay vào lúc Ti Di Hô thầm suy nghĩ về kế hoạch kế tiếp, Diệu Vô Tâm lại mở miệng: “Ti Di Hô, chúng ta không ra tay thì không thể bắt lấy Yến Thanh Ảnh.”
Nghe Diệu Vô Tâm nói thế, Ti Di Hô lập tức nhìn lại.
Phát hiện Yến Thanh Ảnh tuy rơi vào tuyệt cảnh bị bao vây, nhưng dựa vào năng lực cắn nuốt luyện hóa cường đại của Thôn Thần Ma Công, nàng vẫn kiên trì tiếp được.
Trên người Yến Thanh Ảnh vừa xuất hiện thương thế thì đã dùng Thôn Thần Ma Công cắn nuốt khí huyết của kẻ địch để giúp bản thân khôi phục.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủn mà đã có gần trăm thiên kiêu ngã xuống.
“Ngoan cố chống cự!” Ti Di Hô lạnh lùng, nàng ta ra tay.
“Thánh Thiên Ngọc Ngân!”
Ti Di Hô phất ngọc chưởng ra, ánh hào quang lưu chuyển, đánh hư không nứt ra vô số vết ánh sáng, mơ hồ mang theo dao động pháp lực cường đại, thổi quét về hướng Yến Thanh Ảnh.
“Rốt cuộc Thánh Nữ cũng ra tay!” Thiên kiêu xung quanh vô cùng phấn chấn.
Bên kia, Diệu Vô Tâm cũng ra tay.
“Diệu Pháp Liên Hoa Ấn!”
Diệu Vô Tâm tung ra ấn liên hoa, hư không lập tức sinh ra nhiều đóa sen trắng vô cùng thánh khiết, mang theo phật quang.
Thân là Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên, thủ đoạn của Diệu Vô Tâm cũng rất kinh người.
Tu vi của các nàng đều không kém gì Yến Thanh Ảnh, lúc này họ cùng ra tay, cho dù là Yến Thanh Ảnh cũng phải biến sắc.
“Hắc Thiên Ngự Ma Chỉ!”
Yến Thanh Ảnh thi triển ra tuyệt học cường đại trong Thôn Thần Ma Công.
Nàng điểm ra ngón tay ngọc, ma khí cắn nuốt màu đen hội tụ lại, hóa thành một ngón tay đen nhánh, dao động vô cùng kinh người.
“Thật là khủng khiếp, không hổ là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, khó trách nàng lại được Thần Tử Quân Gia coi trọng!”
Cảm nhận được thủ đoạn mạnh mẽ tuyệt đối của Yến Thanh Ảnh, những thiên kiêu xem náo nhiệt xung quanh cũng vô cùng kinh hãi.
Quả nhiên ánh mắt của Quân Tiêu Dao không giống bình thường, người hắn lựa chọn đều có chỗ hơn người.
Ầm ầm ầm!
Hư không nổ đùng, gợn sóng pháp lực khuếch tán ra tứ phương.
Yến Thanh Ảnh phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lùi lại phía sau, khí tức cũng trở nên hỗn loạn.
Yến Thanh Ảnh thật sự rất mạnh, sau khi cắn nuốt đám người Đọa Thần Tử và Thiên Yêu Thái Tử thì nàng đã đạt được thiên phú càng mạnh.
Nhưng Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm cũng không phải quả hồng mềm. Một người là Thánh Nữ Thánh Giáo, một người là Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên. Hai người họ cùng liên thủ, đủ để áp chế thậm chí đánh chết Yến Thanh Ảnh.
“Đáng giận, nếu ta có thể mạnh lênmột chút, đột phá đến Chân Thần Cảnh...” Yến Thanh Ảnh cáu giận trong lòng.
Nàng hận chính mình quá yếu!
“Yến Thanh Ảnh, chết đi!” Ti Di Hô tung ra cực chiêu, muốn hoàn toàn diệt sát Yến Thanh Ảnh.
Trong mắt nàng ta hiện ra một chút sảng khoái.
Rốt cuộc truyền nhân nhất mạch Thôn Thiên Ma tổ cũng phải chết trong tay nàng.
Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông.
“Ai, chấp mê bất ngộ, vậy chớ trách bần ni vô tình.” Diệu Vô Tâm cũng muốn thi triển ra cực chiêu, giết chết Yến Thanh Ảnh.
Đồng thời, nàng ta thầm nói dưới đáy lòng: “Pháp Hải, ta cũng coi như giúp ngươi chấm dứt một phần của đoạn nhân quả này, còn về Quân Tiêu Dao, tốt quá hóa lốp, chung quy sẽ có báo ứng.”
Nhìn thấy hai nàng muốn tung đòn sát thủ, một đám thiên kiêu chung quanh cũng lắc đầu.
“Xem ra Thần Tử Quân Gia sẽ thiếu đi một tùy tùng.”
“Muốn ta chết, các ngươi nằm mơ sớm quá!” Mái tóc đen của Yến Thanh Ảnh lây dính một chút máu tươi, khiến khí chất của nàng càng tăng thêm vài phần thê diễm.
Nói thật, nếu không phải khí chất giết chóc của Yến Thanh Ảnh quá nặng, nói không chừng còn có thể trở thành nữ thần trong cảm nhận của một đám thiên kiêu.
Yến Thanh Ảnh cũng thúc giục ma công công thể của mình, chuẩn bị liều chết một phen.
Đương nhiên, nàng cũng biết lần này mình dữ nhiều lành ít.
“Cuộc đời này có thể gặp được công tử, là may mắn lớn nhất của Thanh Ảnh, đáng tiếc, Thanh Ảnh không thể đuổi kịp bước chân của công tử...” Yến Thanh Ảnh nỉ non dưới đáy lòng.
Sóng triều pháp lực khủng bố sắp va chạm nhau.
Yến Thanh Ảnh chậm rãi nhắm đôi mắt xinh đẹp lại, không phải là nàng không muốn phản kháng, mà căn bản là bất lực.
Nhưng cơn đau thân thể bị xé rách trong dự đoán cũng không đánh úp lại.
Bên tai Yến Thanh Ảnh truyền đến rất nhiều tiếng kinh hô, như có chuyện gì không thể tưởng tượng xảy ra.
Sau đó, một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên: “Dám động vào người của bản Thần Tử, các ngươi biết chữ chết viết như thế nào không?”
Hết chương 483.
Chương 484
Mí mắt Yến Thanh Ảnh run rẩy, chậm rãi mở.
Một bóng người ngày đêm mong nhớ xuất hiện ở trước mắt, vẫn mặc một bộ bạch y trắng hơn cả tuyết, khoanh tay mà đứng.
Bóng dáng này cao lớn nhưng hơi gầy gò, nhưng trong mắt Yến Thanh Ảnh lại như núi cao chỉ có thể nhìn lên, giống như tín ngưỡng, bất động không bị gì làm rung chuyển.
“Công... Công tử...” Tiếng nói của Yến Thanh Ảnh run lên nhè nhẹ, cảm thấy không tin được, cứ như đang nằm mộng.
“Không có việc gì chứ, công tử trút giận giúp ngươi.” Quân Tiêu Dao không quay đầu lại, chỉ thản nhiên nói.
Hắn vốn có tính cách bênh vực người mình, chỉ cần là người có liên quan đến hắn thì dù phạm phải tội lỗi ngập trời, Quân Tiêu Dao cũng sẽ bảo vệ đến cùng.
Huống chi, trong mắt Quân Tiêu Dao, thủ đoạn giết chóc của Yến Thanh Ảnh hết sức bình thường.
Giết thì giết thôi, đã sao nào?
“Công tử...”
Nghe thấy lời nói của Quân Tiêu Dao, đôi mắt Yến Thanh Ảnh trở nên hơi mơ hồ.
Nàng biết rõ tuy rằng nhìn Quân Tiêu Dao thật lãnh đạm hờ hững, cực kỳ cao lãnh, nhưng lại rất bênh vực người chung quanh mình.
Điều này khiến trong lòng Yến Thanh Ảnh sinh ra cảm động, trái tim thiếu nữ cũng tê dại.
Nhưng bên kia, cảm xúc của đám người Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm không tốt như vậy.
Trên mặt các nàng đều hiện ra chút kinh ngạc, bởi vì vừa rồi Quân Tiêu Dao đã trực tiếp hiện thân ngay giữa ba người, cho nên cực chiêu của Ti Di Hô, Diệu Vô Tâm và Yến Thanh Ảnh đều giáng thẳng lên người Quân Tiêu Dao.
Nhưng sóng triều pháp lực khủng bố kia lại trực tiếp biến mất, không còn tung tích, không làm một góc áo của Quân Tiêu Dao bay lên nổi.
“Là... Thần Tử Quân Gia!”
“Thần Tử Quân Gia hiện thân!”
Đám thiên kiêu xem náo nhiệt xung quanh đầu tiên hơi đanh mặt lại, sau đó nhịn không được phát ra tiếng kinh hô.
Kinh ngạc!
Cực độ kinh ngạc!
Không ai ngờ, sau mấy tháng thế giới Tiên Cổ mở ra thì Quân Tiêu Dao lại bước vào. Nhưng điều khiến người ta chấn động vẫn là tu vi của Quân Tiêu Dao.
Bọn thiên kiêu xem náo nhiệt như họ cũng đã nhìn không thấu, chỉ có thể cảm nhận được một loại uy áp mơ hồ, giống như núi lớn đè lên trái tim bọn họ.
“Không có khả năng, trước đó khi Thần Tử Quân Gia bước vào Táng thổ thì mới chỉ đến Thông Thiên Cảnh, sao lấy tu vi Hư Thần Cảnh hiện tại của ta cũng nhìn không thấu?”
Đám thiên kiêu bốn phía đều đang hoài nghi nhân sinh.
Nhưng lúc này Quân Tiêu Dao lại đang lạnh nhạt đánh giá Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm.
Lôi Minh Viễn vừa tới nhìn thấy đám người Ti Di Hô thì cũng âm thầm lắc đầu.
Hắn ta biết, lấy tính cách của Quân Tiêu Dao thì sợ là hôm nay Đoạn Hồn Nhai này sẽ nhiễm huyết.
“Thánh Giáo, Tiểu Tây Thiên...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm một tiếng.
Tiểu Tây Thiên vô cùng kín tiếng, lại cực kỳ thần bí.
Mà Thánh Giáo thế nào thì Quân Tiêu Dao cũng không hiểu lắm, nhưng từng nghe lão nhân trong tộc nói đó là một giáo có nội tình rất sâu, thậm chí kéo dài qua nhiều Tiên Vực. Giáo phái của bọn họ tín ngưỡng Thánh A La Cổ Lan trong truyền thuyết.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao không tin những điều thần thần quỷ quỷ đó.
Cái gọi là thần chỉ là người cường đại một chút mà thôi.
Chỉ cần cho Quân Tiêu Dao đủ thời gian để trưởng thành, cái gì mà Thần a Phật a Thánh A La a, Quân Tiêu Dao muốn giết thì giết!
“Quân Tiêu Dao...”
Lúc này sắc mặt Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm trở nên nặng nề xưa nay chưa từng có, không chỉ vì Quân Tiêu Dao đột nhiên hiện thân. Còn bởi vì, khí tức lúc này của Quân Tiêu Dao khiến các nàng đều có cảm giác áp lực.
Chỉ cần Quân Tiêu Dao không chủ động phóng ra khí tức thì những người tu vi thấp cũng không thể hoàn toàn cảm ứng được.
Các nàng chỉ có thể cảm nhận ra, khí tức của Quân Tiêu Dao sâu không lường được, mang đến cho các nàng áp lực thật lớn.
“Bản Thần Tử hỏi các ngươi, biết chữ chết viết như thế nào không?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, lạnh nhạt nói.
“Quân Tiêu Dao, không ngờ ngươi cũng hiện thân, nhưng tùy tùng của ngươi tu luyện Thôn Thần Ma Công, tạo ra giết chóc vô biên, trên người ả mang đầy tội nghiệt.” Ti Di Hô lạnh lùng mở miệng.
Dù sao nàng ta cũng là Thánh Nữ Thánh Giáo, cũng có thân phận địa vị, không có khả năng trực tiếp bị Quân Tiêu Dao dọa quỳ xuống.
Ngoài ra còn có một vị Thánh Giáo Tử ở thế giới Tiên Cổ. Thực lực của Thánh Giáo Tử đã đạt tới Chân Thần Cảnh, áp sát với các thiên kiêu yêu nghiệt Vương Đằng và Long Ngạo Thiên.
Ti Di Hô không tin, Quân Tiêu Dao không kiêng kị.
“Tội nghiệt?” Quân Tiêu Dao cười.
Hắn cảm thấy thực buồn cười.
“Quân Tiêu Dao, bần ni từng khuyên răn, bảo nàng tự phế Thôn Thần Ma Công, nhưng nàng không chịu, cho nên chỉ có thể như thế.” Diệu Vô Tâm chắp tay trước ngực, lắc đầu và nói.
“Tự phế ma công? Ngươi là thứ gì, có tư cách bảo người của bản Thần Tử tự phế ma công?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Ngươi...” Vẻ mặt Diệu Vô Tâm hơi cứng lại, cực kỳ xấu hổ.
Thân là Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên, đây là lần đầu tiên nàng bị người ta đối đãi với thái độ như vậy.
“Quân Tiêu Dao, tốt xấu gì ngươi cũng là Thần Tử của Hoang Cổ thế gia, chẳng lẽ không nói đạo lý một chút sao?” Ti Di Hô hiên ngang lẫm liệt mà nói.
Cái gọi là thánh mẫu chính là như thế, đứng ở điểm cao đạo đức mà tùy ý công kích, làm thấp đi, phán xét người khác.
Hơn nữa còn vì thế mà đắc chí, cho rằng mình quá cao thượng, thánh khiết, ghê gớm.
Nhưng ngặt nổi dạng thánh mẫu như vậy có rất nhiều tên ngốc đi thổi phồng phụ họa theo.
“Không sai, cho dù ngươi là Thần Tử Quân Gia, cũng không thể không nói đạo lý!”
“Thôn Thần Ma Công không nên tái hiện hậu thế, Thánh Nữ cũng không nói sai!”
Mấy trăm người ủng hộ Ti Di Hô xung quanh cùng mở miệng, cùng lúc tấn công Quân Tiêu Dao.
Trên mặt Quân Tiêu Dao không có chút biểu cảm nào, hình như cũng chẳng tức giận.
Nhưng người quen thuộc với Quân Tiêu Dao sẽ biết, Quân Tiêu Dao mặt không cảm xúc mới là khủng bố nhất.
“À, một khi đã vậy, bản Thần Tử cũng có tu luyện Thôn Thần Ma Công, có phải chư vị cũng muốn giết bản Thần Tử hay không?” Quân Tiêu Dao nói.
Câu hỏi này vừa vang lên đã làm bốn phía lặng ngắt như tờ.
Giết Quân Tiêu Dao?
Điên rồi hả!
Hết chương 484.
Chương 485
Tạm thời đừng nói có năng lực giết Quân Tiêu Dao hay không, chi dù có thể giết, cũng không có mấy ai có lá gan dám động thủ với Quân Tiêu Dao, trừ phi là kẻ điên.
Ở đây không có thiên kiêu nào cho rằng mình điên, cho nên cũng không thiên kiêu nào làm ra hành động ngu xuẩn này.
“Thần Tử không dùng Thôn Thần Ma Công giết chóc, tất nhiên có thể khoan dung đối đãi.” Vẻ mặt của Ti Di Hô có chút mất tự nhiên, nhưng vẫn mở miệng nói.
Rõ ràng là kiêng kị thực lực và thân phận của Quân Tiêu Dao, lại còn cố tình tìm một lý do đường hoàng cho mình.
“Ha hả, vậy ngươi nói sai rồi...” Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một ánh sáng khó hiểu.
Không biết vì sao, dưới đáy lòng đám người Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm bỗng lộp bộp một tiếng.
“Ai nói với các ngươi, bản Thần Tử sẽ không giết chóc, hiện tại ta sẽ cho các ngươi nhìn thấy cái gì là giết chóc thật sự!”
Quân Tiêu Dao vừa dứt lời thì bỗng nâng tay phải lên, một luồng gió lốc pháp lực khủng bố thổi quét ra, u minh chi khí cuồn cuộn đi kèm đang kích động!
“Cánh cửa địa ngục, mở!” Quân Tiêu Dao quát lạnh một tiếng, như Ma Vương tức giận càn quét khắp ba ngàn thế giới!
U minh chi khí cuồn cuộn bốc lên, biến thành một cánh cửa địa ngục cao tới ngàn trượng trên hư không.
Tuyệt học này chính là cực chiêu trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính. Lấy sức mạnh vô thượng để mở ra cánh cửa địa ngục, triệu hoán vô số quần ma địa ngục!
Nhưng hiện tại trong cơ thể Quân Tiêu Dao chỉ có ba vạn long tượng vi lạp chuyển hóa thành nguyên tượng vi lạp, cho nên không có khả năng hoàn toàn mở ra cánh cửa địa ngục.
Nhưng dù chỉ mở ra một khe hở, cũng có trên ca ngàn vạn ác quỷ La Sát chen chúc lao ra!
Giống như một hắc triều cuồn cuộn thổi quét về hướng Ti Di Hô, Diệu Vô Tâm và mấy trăm thiên kiêu kia.
“Không, đây là cái gì!”
“Đừng tới gần ta... A!”
Một mảnh huyết tinh, một mảnh giết chóc!
Mấy trăm thiên kiêu bị xé thành mảnh nhỏ trong làn sóng của hàng ngàn hàng vạn ác quỷ La Sát!
Mưa máu đầy trời, những tứ chi bị cắt cụt và ngũ tạng lục phủ văng ra, cảnh tượng vô cùng huyết tinh!
Tất cả giống như diễn ra dưới mười tám tầng địa ngục!
Sắc mặt những thiên kiêu đứng đằng xa xem náo nhiệt đều trắng bệch, run lên bần bật.
Lúc này, trong mắt bọn họ thì Quân Tiêu Dao bạch y trắng hơn cả tuyết đã không còn là Thần Tử siêu nhiên như tiên, mà biến thành một đại ma vương chân chính!
Nếu chỉ đơn thuần nhìn bề ngoài thì Quân Tiêu Dao tuyệt đối là nhân vật trích tiên, tỏa ra một luồng tiên khí.
Nhưng lúc này, thủ đoạn của Quân Tiêu Dao lại vô cùng tàn nhẫn máu me, hắn chỉ giơ tay nhấc chân đã triệu hoán ra quần ma địa ngục, ngược sát mấy trăm thiên kiêu.
Đây không phải là giao chiến, mà hoàn toàn là tàn sát.
Đối mặt với tiếng kêu gào thê lương xin tha của mấy trăm thiên kiêu, tuấn nhan của Quân Tiêu Dao lạnh nhạt như sương, không mang theo chút tình cảm nào.
Thiên địa bất nhân, vạn vật như sô cẩu.
Trong mắt Quân Tiêu Dao, các thiên kiêu kia giống như một đàn kiến ngu xuẩn, không đáng để thương hại.
Yến Thanh Ảnh đứng phía sau nhìn cảnh tượng này, trong mắt cũng không có chút thương hại nào, ngược lại trong lòng còn mang theo chút sảng khoái.
Những thiên kiêu kia bị Thánh Nữ Ti Di Hô mê hoặc, tiến đến vây sát nàng, lúc này lại trở thành heo chó bị làm thịt.
Nói thật, các thiên kiêu kia cũng không phải hạng người tội không thể thứ, chỉ tiếc dám trêu chọc Yến Thanh Ảnh.
Quân Tiêu Dao không để bụng những người này là người tốt hay kẻ ác, chỉ biết kẻ dám trêu chọc người của hắn thì đều phải chết.
Cuối cùng ánh mắt của Yến Thanh Ảnh dừng lại trên bóng lưng của Quân Tiêu Dao. Tuy Yến Thanh Ảnh háo thắng, nhưng chỉ cần đứng bên cạnh Quân Tiêu Dao thì nàng luôn có cảm giác an toàn đến lạ, như biến thành một cô bé.
Đôi mắt như hắc diệu thạch cũng hiện ra chút quyến luyến, có lẽ chỉ có Quân Tiêu Dao mới có thể khiến Yến Thanh Ảnh lộ ra ánh mắt như vậy.
Mà bên kia, một tên thiên kiêu ngã xuống.
Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm cũng đang đấu tranh, rốt cuộc thực lực của các nàng cũng bất phàm, không phải nhân vật pháo hôi gì.
“Quân Tiêu Dao, ngươi là Thần Tử Quân Gia mà lại sử dụng tà công như thế!” Ti Di Hô cắn chặt răng, môi đã tái nhợt.
Nàng ta đã bắt đầu sợ hãi, trong cục diện này, nàng ta căn bản chạy thể không thoát.
Lúc này Diệu Vô Tâm cũng dùng hết sức để phản kháng, đã không còn vẻ bình thản như nước và bảo tướng trang nghiêm như trước đó, thì ra trước mặt sinh tử, Phật Nữ của Tiểu Tây Thiên này cũng không khác gì phàm nhân.
Quân Tiêu Dao không đáp lại, chỉ dùng ánh mắt như nhìn thiểu năng trí tuệ mà ngó xuống đám người Ti Di Hô.
Trên đời này thật sự có kẻ giữ đạo ngu ngốc đến vậy sao?
Quân Tiêu Dao không nói gì, bước chân chợt lóe, thân thể như nhảy vọt mà trực tiếp xuất hiện trước người Ti Di Hô và Diệu Vô Tâm.
Lúc này trừ hai người họ vẫn đang đau khổ giãy giụa thì mấy trăm thiên kiêu còn lại đều đã ngã xuống, hơn nữa cái chết cực kỳ thê thảm.
“Không ổn rồi!” Ti Di Hô lập tức biến sắc, vội vàng dồn hết pháp lực toàn thân, liều chết một lần.
“Thiên Hàng Thánh Tài!”
Vòm trời kích động, thánh quang buông xuống, tô điểm cho Ti Di Hô giống như Thánh Nữ giáng thế, pháp lực hóa thành vô số tia sáng bắn về phía Quân Tiêu Dao.
Diệu Vô Tâm cũng toàn lực ra tay, không mong có thể đánh bại Quân Tiêu Dao, nhưng ít nhất cũng muốn tìm được một kế thoát thân.
“Niêm Hoa Phật Thủ!”
Diệu Vô Tâm đưa tay ngọc ra làm động tác như đang cầm hoa, tung ra một Phật ấn, đây là thần thông chí cường của Tiểu Tây Thiên.
Đối mặt với cực chiêu phản kháng của hai nàng, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra một tia trào phúng lạnh nhạt.
Hắn tùy tiện vươn một ngón tay ra, sức mạnh lôi đình khủng bố hội tụ, biến thành một cây ngón tay khổng lồ trải rộng lôi văn trên không trung, giống như ngón tay của Lôi Đế nghiền áp đến.
Đó là pháp môn đỉnh cấp trong đại thần thông Lôi Đế, Lôi Đế Chỉ!
Một ngón tay vươn ra, lôi đình nổ tung, khiến hư không sôi trào.
Lôi Minh Viễn đứng quan sát lập tức kích động đến mặt đỏ lên, quả thực muốn xoay tròn bay lên trời xanh.
“Lôi Đế Chỉ, thủ đoạn đỉnh cấp trong đại thần thông Lôi Đế, không ngờ sinh thời Lôi Minh Viễn có thể nhìn thấy tuyệt học này!” Lôi Minh Viễn kích động đến cả người run rẩy.
Quả thật Lôi Đế Chỉ chính là thiết kế dành riêng cho Thiên Lôi Chi Thể hắn ta.
Hết chương 485.
Bình luận facebook