• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (6 Viewers)

  • Chương 1036-1040

Chương 1036

Sở dĩ, hắn tự làm hại căn nguyên thần hồn của mình, chính là để giúp tâm ma lớn lên, khiến tâm ma chính thức sinh ra linh trí.

Tâm ma là sự tồn tại kinh khủng đến cỡ nào? Điều mà bất kỳ người tu hành nào muốn làm cũng đều là tiêu diệt nó ngay lập tức, không có người nào sẽ nghĩ đến việc chủ động nuôi tâm ma, phát triển tâm ma.

Chuyện này dù ở bất kỳ thời điểm nào, cũng đều giống như chuyện muốn đâm đầu vào chỗ chết.

Ngoại trừ lúc này, nó lại là nước cờ đặc sắc không gì hay bằng.

Bởi vì sau khi tâm ma thai nghén linh trí, người nó muốn đối phó đầu tiên không phải Khương Vọng, mà là Khương Yểm vẫn luôn khống chế nó!

Bởi vì tâm ma sau khi thai nghén linh trí, cũng có một như cầu căn bản nhất, đó chính là chiếm cứ bộ thân xác đã sinh ra nó này.

Mà điều này này lại là giới hạn cuối cùng đều tuyệt đối không thể nhượng bộ của Khương Vọng và Khương Yểm.

Hay nói cách khác, Khương Vọng đã chủ động tự mình hại mình để dẫn quân địch mạnh vào, biến cuộc tranh giành nhục thân của hai người là hắn và Khương Yếm thành cuộc chém giết giữa ba bên là hắn, Khương Yểm và tâm ma.

Hắn đã biến hai quân đối chọi thành ba bên hỗn chiến.

Đối với bên đang ở trong thế yếu hơn thì đảo loạn thế cục là sự lựa chọn tốt nhất.

Đây chính là phải đẩy vào đường cùng thì mới có cơ may sống sót!

Đến cả Khương Yểm cũng chưa từng nghĩ đến bước này.

Lúc giao kiếm của hai bên lui về phía sau, không phải là gã không để ý đến việc vị trí của Khương Vọng đã hơi lệch đi.

Nhưng gã chỉ nghĩ rằng, có lẽ là Khương Vọng đang âm thầm tính toán đến chuyện đánh úp Tinh Mãng mắt đen, muốn giành lại quyền khống chế Đạo Mạch chân linh. Mà gã đã sớm chuẩn bị cho tính huống này, chính là muốn giáng cho Khương Vọng một đòn thật nặng.

Nhưng gã lại không ngờ rằng, Khương Vọng sẽ tự hủy hoại căn nguyên thần hồn của mình.

Một bước này lại dứt khoát và thông minh như thế!

“Quả nhiên quyết định của là đúng đắn, không thể để cho ngươi tiếp tục lớn lên nữa.”

Bên trong Minh Chúc bay dọc theo thanh gươm tạo thành từ ánh nến, âm thanh của Khương Yểm vang lên như vậy.

Mà ngay khi gã vừa nói, từ bên trong Tinh Mãng mắt đen, một thiếu niên khoác hắc bào cũng nhảy ra.

Khói đen vô tận đã tụ thành người này, hắn ta có diện mạo giống Khương Vọng, nhưng hắc bào trên người và sự điên cuồng trong con mắt của hắn ta vẫn giúp người khác có thể phân biệt hai người một cách dễ dàng.

Linh trí được sinh ra, tâm ma của Khương Vọng đã thành hình.

Tay hắn ta vừa rung một cái, khói đen đã biến thành kiếm, tụ trong tay.

Chân vừa bước chéo vào nhau, hắn ta đã lập tức chém ra một kiếm về phía Minh Chúc!

Vào lúc linh trí được sinh ra đó, hắn ta đã thoát được khỏi sự khống chế của Khương Yểm. Và vì làm một tâm ma hấp thụ căn nguyên thần hồn của Khương Vọng mà thành chân chính, nên hắn ta là mặt tối biểu tượng cho Khương Vọng một cách đúng nghĩa, chỉ cần đợi đến khi linh trí hoàn toàn thành thục thì hắn ta sẽ có thể thừa hưởng toàn bộ tài hoa và trí tuệ của Khương Vọng.

Hiện tại mới chỉ là trạng thái sơ sinh, nhưng nét quả quyết mạnh mẽ thừa hưởng từ Khương Vọng đã hiện rõ.

Tuy trên người hắn ta tập hợp và phóng đại những mặt tiêu cực của Khương Vọng như điên cuồng, hận thế, lạnh lùng, ích kỷ, nhưng lại không hề ngu xuẩn.

Trong ba người đang ở Thông Thiên Cung lúc này, hắn ta và Khương Vọng có thể nói là hiểu rõ nhau, mà Khương Yểm thì lại hoàn toàn thâm sâu khó lường, hơn nữa từ đầu đến giờ vẫn luôn khống chế thế cục, hiển nhiên là kẻ mạnh nhất.

Còn Khương Vọng phải tự hủy hoại căn nguyên thần hồn mới chém ra được một tâm ma đến phá vỡ thế cục.

Ba phương hỗn chiến, chắc chắn là kẻ yếu phải kết hợp với nhau để đánh lại kẻ mạnh.

Vì vậy hắn ta đã không do dự mà đánh về phía Minh Chúc, và theo như những gì hắn ta biết, Khương Vọng nhất định cũng sẽ làm như vậy!

Sau khi tâm ma hiện hóa, thế cục đã lập tức bị lật ngược.

Đối với Khương Vọng mà nói, ưu thế lớn nhất nằm ở bản thân Thông Thiên Cung.

Khương Vọng mới là căn nguyên của nhục thân, là trói buộc của mệnh hồn, Thông Thiên Cung của hắn bẩm sinh vốn do hắn chủ đạo.

Bản thân Khương Yểm không có tư cách tranh đoạt Thông Thiên Cung với Khương Vọng, cho nên gã đi giục sinh tâm ma, lại mượn tâm ma đồng nguyên với Khương Vọng để xâm chiếm khống chế Đạo Mạch chân linh, cho nên mới có địa vị ngang nhau với Khương Vọng trong Thông Thiên Cung.

Hiện tại Khương Vọng tự mình hại mình để tẩm bổ cho tâm ma, tâm ma dựng sinh linh trí, quyền hạn chủ đạo của Khương Yểm đối với Thông Thiên Cung đã lập tức bị cướp đoạt.

Giờ này khắc này, Khương Vọng đã thật sự là chủ nhân của Thông Thiên Cung, mà tâm ma chiếm cứ chặt chẽ Đạo Mạch chân linh, cũng đạt được một nửa quyền chủ đạo Thông Thiên Cung. Chỉ có Khương Yểm trở thành người ngoài không hơn không kém.

Thông Thiên Cung nơi này sẽ sinh ra áp chế bẩm sinh đối với gã.

Mà từ trước đến nay, áp chế của Thông Thiên Cung đối với người từ bên ngoài đến cũng là chỗ dựa quan trọng để Khương Vọng có thể chống lại Khương Yểm.

Trước khi chân tướng phơi bày, bố cục đầu tiên của Khương Yểm chính là dựa vào chuyện này để cướp đoạt ưu thế của Khương Vọng.

Mà hiện tại, dựa vào sự bình tĩnh, cứng cỏi và quả cảm, Khương Vọng đã tìm về chỗ dựa một lần nữa!

Trận đấu trí đấu dũng với Khương Yểm này đã kéo dài thật lâu, thẳng đến giờ phút này, mới coi như thấy được một tia cơ hội chiến thắng.

Chín đại Tinh Hà Đạo Toàn chuyển động, một nửa cho Khương Vọng sức mạnh, một nửa để tâm ma hắc y sử dụng.

Trong thế giới nho nhỏ xây dựng ở Thông Thiên Cung này, Khương Yểm gặp toàn là địch!

Lúc đó Khương Vọng lơ lửng trên khung trời của Thông Thiên Cung, Minh Chúc bay bổng ở giữa không trung, mà Tinh Mãng mắt đen chiếm cứ trên mặt đất, tâm ma hắc y nhảy ra từ trong cơ thể Tinh Mãng mắt đen.

Ba bên chia làm vị trí thượng trung hạ.

Tâm Ma hắc y vẫn luôn khống chế Tinh Mãng mắt đen, không cho Đạo Mạch chân linh có khả năng đổi chủ, hiển nhiên cực kỳ tỉnh táo mà biết căn cơ của mình ở nơi đâu. Bởi vậy có thể thấy được, tuy rằng nó mới sinh linh trí, nhưng cũng đã có nhận thức tương đối khắc sâu đối với chiến đấu, đối với thế giới.

Nếu nó thoát ly Khương Vọng mà tồn tại, cũng có thể tính là cường giả.

Nếu có đủ thời gian trưởng thành, nó có thể hấp thu tất cả của Khương Vọng. Đây cũng là điểm đáng sợ nhất của tâm ma.

Hết chương 1036.
Chương 1037

Kiếm của tâm ma hắc y đánh từ dưới lên trên, sắc bén ngoan tuyệt. Một kiếm cực kỳ âm u, kiếm quang cũng là đen nhánh, cứ như chôn vùi tất cả ánh sáng. Cứ như khiến màn đêm dâng lên, khiến toàn bộ bóng đêm quay cuồng đến đây, muốn bao trùm cả vòm trời.

Một kiếm Lão Tướng Trì Mộ bi tráng thảm thiết bị Ma khí nhuộm đẫm buông xuống chiều hôm, thiên địa như ảm đạm.

Uy lực của kiếm này phóng đại mãnh liệt dưới sự duy trì của Thông Thiên Cung, mà u quang Minh Chúc lại bị Thông Thiên Cung áp chế nên co rút lại mịt mờ.

Tâm Ma hắc y vừa sinh ra linh trí thì lập tức xuất kiếm, Khương Vọng cũng không hề do dự, một kiếm Lão Tướng Trì Mộ chém từ trên xuống dưới, như mặt trời ngã xuống núi, oanh liệt không trở lại.

Tâm Ma là một trong những tồn tại mà tất cả người tu hành sợ hãi nhất, là nhược điểm của bản thân, là thiếu sót của đạo đồ, cũng thường là kẻ địch cả đời của người tu hành.

Nhưng đối với Khương Vọng đạo tâm kiên định mà nói, thật ra tâm ma cũng không đáng sợ, cũng không có quá nhiều không gian ra đời. Là do Khương Yểm âm thầm thao túng nên nó mới có thể phá vỡ khe hở để thành hình.

Cho dù hôm nay nó đã sinh ra thần trí, đã biến thành trạng thái khó đối phó nhất, nhưng Khương Vọng vẫn có tự tin mình có thể giải quyết trong trường hợp một mình đối mặt.

Bởi vì trên con đường đi tới, hắn không thẹn với lương tâm. Ngay từ ở phế tích của Khô Vinh Viện, hắn cũng đã chịu qua khảo vấn đạo tâm dưới sự ảnh hưởng của thứ thần bí nào đó.

Đạo tâm của hắn kiên định.

Không thẹn, cho nên có thể không sợ.

Mà Khương Yểm là tồn tại làm hắn lo lắng đề phòng, đêm không dám ngủ.

Lần đầu tiên phát hiện sự tồn tại của Khương Yểm, là bởi vì Khương Yểm có ý đồ gây ảnh hưởng đến suy nghĩ của hắn, chi phối quyết định của hắn.

Ngay từ lúc bắt đầu, Khương Vọng chưa từng tin tưởng Khương Yểm!

Tu vi của hắn không ngừng tinh thâm, không ngừng cường đại, lại luôn không đoán ra được chi tiết của Khương Yểm.

Giống như Khương Yểm cũng vẫn nhanh chóng trưởng thành, luôn duy trì áp chế đối với thần hồn của hắn.

Điều này làm người ta đặc biệt sợ hãi!

Bởi vì trên con đường tu hành từ trước đến nay, Khương Vọng tự hỏi đã dùng hết tất cả nỗ lực, không lãng phí bất cứ thời gian nào, cũng không có khả năng tinh tiến càng nhanh hơn. Nhưng Khương Yểm có thể luôn duy trì dẫn đầu.

Nếu một ngày kia hắn tu hành hơi chậm lại, có phải sẽ lập tức bị Khương Yểm cắn nuốt hay không?

Bởi vậy hắn sinh ra sợ hãi đối với điều không biết ấy, không dám có ngày nào an tâm!

Không trảm Khương Yểm thì không được yên giấc.

Tâm Ma và Khương Vọng không nói gì với nhau, nhưng lại phối hợp ăn ý.

Tài năng chiến đấu cùng chung nguồn cội làm kiếm bọn họ hợp, đạo bọn họ gần.

Một người từ dưới lên trên, một người từ trên xuống dưới.

Đều là đêm tối cuốn tới, như hoàng hôn rơi thẳng xuống.

Một bên là tối, một bên là sáng.

Hai bên tương hợp.

Mà ở giữa giới hạn đêm tối và ánh sáng là một Minh Chúc phát ra u quang, nó đang lơ lửng giữa không trung. Khương Yểm không nói gì, ánh nến cũng yên lặng, cứ như chỉ đang chờ đợi tiêu vong, mà không còn kết cục nào khác để chọn.

Tâm Ma hắc y tới trước, hắc ám gần như muốn nuốt hết ánh nến.

Chỉ thấy phía trên Minh Chúc, bàn tay khói mỏng đang cầm Chúc Quang Chi Kiếm bỗng nhiên buông lỏng.

Chúc Quang Chi Kiếm rời tay mà rơi xuống, tiêu tán ở giữa không trung, lại quy về Minh Chúc.

Lâm chiến mà thả kiếm, đối với một kiếm khách mà nói, chuyện này không khác gì từ bỏ giãy giụa.

Nhưng trong lòng Khương Vọng lại trầm xuống, đề phòng cao độ.

Bởi vì cho dù nhìn từ góc độ nào thì Khương Yểm cũng không giống loại người nhu nhược sẽ vứt bỏ giãy giụa như vậy.

Thả kiếm càng giống như... Từ bỏ che giấu!

Vì thế ngay ở trước mắt, hắn nhìn thấy bàn tay khói mỏng trên Minh Chúc kia mở ra năm ngón tay như hoa sen nở.

Bàn tay như giam cả thiên địa, hấp thu tất cả vào trong đó.

Lật chưởng một cái!

Bàn tay đã nắm lấy chuôi kiếm khói đen trong tay tâm ma hắc y.

Kiếm thế của tâm ma hắc y đột nhiên dừng lại.

Làm tâm ma của Khương Vọng, nó cũng kế thừa tài năng chiến đấu của Khương Vọng, đứng trước mặt chênh lệch khổng lồ chợt bày ra này, nó trực tiếp quăng kiếm ấn quyết, Thần Hồn Hoa Hải lấy Thần Hồn Diễm Hoa màu đen làm cơ sở đột nhiên lan tràn.

Tâm Ma hắc y vừa bứt ra lui về phía sau, vừa dâng lại kiếm thế, chờ cơ hội phản công.

Bang!

Bàn tay khói nhẹ trên Minh Chúc trực tiếp nắm nát kiếm khói đen bị Ma khí nhuộm đẫm, sau đó chụp tới một cái tát.

Thần Hồn Hoa Hải màu đen tập trung sức mạnh tâm ma trực tiếp bị đánh xơ xác, một cái tát này tuân theo quỹ đạo thần bí nào đó, phá vỡ khoảng cách mang ý nghĩa không gian, nắm một cái thì đã bắt được cổ của tâm ma hắc y!

Gã đánh tan tác toàn bộ phản kháng kế tiếp của nó.

“Rống!”

Hai mắt tâm ma hắc y lập tức bốc cháy lên huyết sắc, điên cuồng gào rống lên, sức mạnh tâm ma tụ lại trên thân thể, bắt đầu dâng trào khói máu. Nó đang thiêu đốt căn nguyên, tiến vào trạng thái liều chết chống lại.

Sắc bén, quả quyết, dũng mãnh.

Làn khói máu kia tỏa ra cảm giác tà ác, khiến Khương Vọng cũng cảm thấy kiêng kị.

Nhưng chỉ thấy, bàn tay khói nhẹ thuộc về Khương Yểm kia đột nhiên siết chặt một cái!

Tâm Ma hắc y nổ tung hoàn toàn!

Tiếng gào rống đột nhiên im bặt.

Khói đen khói máu đều đã tiêu tán!

Mà lúc này, thậm chí kiếm của Khương Vọng còn chưa kịp hạ xuống!

Mọi chuyện xảy ra đột ngột như thế.

Lần bùng nổ này của Khương Yểm hoàn toàn mang thế bẻ gãy nghiền nát.

Giống hòn đá tảng nghiền qua con kiến, có lẽ con kiến đã làm ra chống cự kịch liệt nhất cuộc đời này, nhưng mà tảng đá lại không hề cảm nhận được.

Nó chỉ nhẹ nhàng mà nghiền qua.

Tâm Ma mà Khương Vọng cắt căn nguyên thần hồn để uẩn dưỡng ra, tâm ma đã sinh ra linh trí, tâm ma đáng sợ mà bất cứ người tu hành nào cũng phải thận trọng ứng phó, cuối cùng lại bị một cái bàn tay tiêu diệt!

Đây là chênh lệch khổng lồ đến mức nào, đáng sợ đến mức nào?

Tâm Ma hắc y đã phản ứng cực nhanh. Khương Vọng tự hỏi, nếu hắn đổi chỗ vào đó, cho dù hắn có thể làm tốt hơn tâm ma một chút, nhưng cũng cực kỳ hữu hạn.

Nói cách khác, nếu kiếm của hắn lại nhanh hơn một chút, nếu một cái tát kia là nhằm vào hắn thì rất có thể kẻ bị bóp chết ngay tại chỗ, chính là hắn!

Sức mạnh thật sự của Khương Yểm đã mạnh mẽ đến mức nào, dưới sự áp chế của Thông Thiên Cung, gã vẫn có được khả năng quét ngang tâm ma.

Điều này làm người ta quá tuyệt vọng!

Hết chương 1037.
Chương 1038

Khương Vọng lấy đại dũng khí đại quyết tâm, linh quang ngút trời, tự mình hại mình để dẫn động tâm ma trợ lực, đang muốn trình diễn một màn lật ngược ván cờ ở chốn tuyệt địa.

Khương Yểm lại lập tức xé xuống che giấu, bày ra thực lực đáng sợ, lật tay thôi đã tiêu diệt được tâm ma sản sinh linh trí.

Tựa như tia nắng sớm mờ mờ ở chân trời kia, mắt thấy sắp đâm thủng đêm dài, lại bị một bàn tay to khủng bố lau sạch đi mất!

Từ nay về sau chính là màn đêm vĩnh hằng, vĩnh viễn tuyệt vọng!

Thì ra Khương Yểm mạnh mẽ đến mức này, quả thực mang theo khí thế vô địch.

Dưới sự áp chế của Thông Thiên Cung và cùng bị Khương Vọng lẫn tâm ma vây công, gã chỉ dùng một cái tát đã thôi đã bóp chết tâm ma.

Nói cách khác, trước nay sự áp chế của Thông Thiên Cung với gã căn bản không phải vấn đề lớn nhất.

Như thế cũng có thể giải thích, vì sao tu vi của Khương Vọng tiến bộ nhanh như vậy, mà Khương Yểm trốn trong Minh Chúc, lại luôn có thể duy trì thần hồn áp chế ở mức độ nhất định. Bởi vì gã chỉ cần cường đại theo Khương Vọng, dần dần buông ra thực lực của mình là được.

Sức mạnh thần hồn thật sự của gã hơn xa Khương Vọng.

Cho nên gã vẫn luôn kiêng kị cái gì?

Vì sao mãi đến hôm nay mới động thủ?

Vì sao còn phải dựng sinh tâm ma, làm điều thừa như vậy?

Lấy thực lực mà gã biểu hiện ra hiện giờ thì hoàn toàn không cần tâm ma tương trợ mới đúng!

Khương Vọng lập tức nghĩ ra chút vấn đề, nhưng cũng không rõ nổi.

Hắn thiếu hụt quá nhiều manh mối.

Hắn chưa bao giờ thật sự hiểu biết Khương Yểm.

Lúc đánh chết Thôn Tâm Nhân Ma Hùng Vấn, lần đầu tiên Minh Chúc tiến vào Thông Thiên Cung.

Ở bên ngoài thành vực Phong Lâm, Diệu Ngọc cho rằng Minh Chúc là bị Bạch Cốt Đạo chủng hấp dẫn, cho nên mới rơi vào Thông Thiên Cung của Khương Vọng. Khương Vọng cũng nghĩ theo phán đoán kia.

Nhưng hiện tại ngẫm lại, chỉ sợ chân tướng chưa chắc đơn giản như vậy.

Lúc cứu Diệu Ngọc, lần đầu tiên Minh Chúc bày ra năng lực, truyền thụ Nhục Sinh Hồi Hồn Thuật. Tiếp đó lại giữ cho ký ức của Khương Vọng không bị phong ấn, rồi lại truyền Bạch Cốt Độn Pháp.

Dựa theo cách nói từ trước đến nay của Khương Yểm, sử dụng bí thuật Bạch Cốt Đạo thì sẽ bị Bạch Cốt Tôn Thần xâm nhiễm. Chính vì Khương Vọng sử dụng bí pháp Bạch Cốt, dẫn tới thần hồn của hắn bị Bạch Cốt Tôn Thần lây nhiễm một bộ phận, sau đó cho ra đời Khương Yểm. Lại vì sự tồn tại của Minh Chúc nên gã có thể sống nhờ ở đó, mà không cần lập tức tranh đoạt quyền chủ đạo thân thể của Khương Vọng.

Những chuyện này đều kín kẽ, thuận lý thành chương, nhưng toàn bộ đều nghe từ miệng của Khương Yểm.

Tất cả những điều Khương Vọng biết đều là do Khương Yểm báo cho.

Mà nhân sinh thật sự của gã thì hắn gần như không biết gì cả.

Cho nên hiện tại, Khương Vọng căn bản cũng không biết rốt cuộc Khương Yểm mạnh đến mức nào, trong trạng thái nào, mà tại sao gã mặc kệ cho hắn trưởng thành lâu như vậy, thẳng đến lúc hắn giết chết Đổng A thì gã mới thật sự ra tay.

Nhưng bất kể Khương Yểm có lý do gì, bất kể gã ở trạng thái nào, bất kể gã mạnh đến mức nào thì hắn vẫn phải làm tốt chuyện của mình, nỗ lực làm tốt bản thân, phấn đấu làm tất cả chuyện mình có thể làm đến mức cực hạn.

Dùng hết toàn bộ dũng khí, trí tuệ, sức mạnh, ý chí của mình để chiến đấu, đây là lựa chọn duy nhất mà Khương Vọng sẽ thực hiện.

Chưa đến đường cùng thì không chịu thua, tới đường cùng rồi cũng không chịu thua!

Ngã xuống tuyệt cảnh thì chiến đấu với tuyệt cảnh, tới đường cùng thì trảm đường cùng.

Phân tích từ tất cả tình huống đã biết, nhất định là đã tới một thời điểm nào đó, hoặc là có chuyện gì xảy ra nên khiến Khương Yểm cho rằng không thể chờ đợi tiếp nữa.

Từ một câu nói kia của Khương Yểm —— “Quả nhiên quyết định của ta là đúng, không thể tiếp tục để ngươi trưởng thành nữa.”

Chứng minh Khương Vọng đã trưởng thành đến một mức độ nào đó khiến Khương Yểm cảm nhận được uy hiếp.

Mà nhìn lại thu hoạch trong khoảng thời gian gần đây của mình, Khương Vọng cho rằng, thứ có tiền cảnh nhất, lai lịch lớn nhất, đứng đầu chính là Vân Đỉnh Tiên Cung.

Bởi vậy phân tích ngược lại, có phải Vân Đỉnh Tiên Cung có thể tạo thành uy hiếp đối với Khương Yểm hay không?

Tâm niệm vừa động, làm chủ nhân của Vân Đỉnh Tiên Cung, giọng nói của Khương Vọng vang lên ở phế tích của Vân Đỉnh Tiên Cung.

“Bạch Vân đồng tử, trợ ta!”

Trong phế tích Vân Đỉnh Tiên Cung đang lơ lửng giữa không trung Ngũ Phủ Hải, kiến trúc khôi phục lành lặn duy nhất từ trước đến nay là Linh Không Điện.

Tiểu đồng trắng trẻo mập mạp đang ngủ khò khò trong điện, nghe tiếng thì quay cuồng một cái, bò dậy. Hắn ta vẫn chưa tỉnh ngủ, ngây ngô mờ mịt, nhưng đã theo bản năng mà vâng lệnh, tay nhỏ ấn động ấn quyết.

Còn kém xa mới có thể hoàn thành sống lại Vân Đỉnh Tiên Cung, hiện tại có thể làm được cái gì?

Đáp án nhanh chóng xuất hiện.

Lúc này Khương Yểm tát một cái chụp chết tâm ma hắc y, khống chế Minh Chúc quay lại nhằm về phía Khương Vọng.

Nguyên khí mãnh liệt mênh mông lập tức thông qua Linh Không Điện, rơi vào Thiên Địa Cô Đảo, bao bọc lấy Thông Thiên Cung có vẻ ngoài là Đạo Mạch chân long.

Dưới sự cung ứng đầy đủ nguyên khí như thế, trong Thông Thiên Cung, chín Tinh Hà Đạo Toàn lập tức vận chuyển tới cực hạn, đạo nguyên tròn trịa no đủ trút xuống như mưa, cứ như mưa to dồn dập!

Thông Thiên Cung là sân nhà của sức mạnh thần hồn, đạo nguyên thì bình thường ứng dụng trong hiện thế.

Nhưng bản thân đạo nguyên là cơ sở tu hành. Đạo nguyên là sự dung hợp hoàn mỹ giữa ý và lực, là sự phản hồi chân thật của vạn vật chi linh đối với căn nguyên thiên địa.

Bản thân đạo nguyên cũng có tác dụng tẩm bổ đối với thần hồn.

Khi Linh Không Điện đưa tất cả nguyên khí duy trì Vân Đỉnh Tiên Cung sống lại trút xuống Thông Thiên Cung thì vô số đạo nguyên được sinh ra.

Thiên Địa Cô Đảo được số lượng lớn đạo nguyên duy trì nên càng thêm củng cố. Đạo Mạch Đằng Long cũng càng thêm khí tráng, tương ứng với điều đó, sự duy trì mà Thông Thiên Cung giao cho Khương Vọng càng mạnh, áp chế đối với Khương Yểm càng lớn hơn nữa.

Thần hồn Khương Vọng cũng được chống đỡ cực mạnh.

Hắn cảm thấy trạng thái thần hồn của mình cường đại xưa nay chưa từng có, vì thế nghênh đón đi về phía trước, trực diện với Khương Yểm!

Hết chương 1038.
Chương 1039

Ngay vào lúc này, trong ánh nến yếu ớt của Minh Chúc bỗng nhiên truyền ra âm thanh hỗn loạn.

Từ không đến có, từ yếu đến mạnh.

Tiếng rao hàng, tiếng ồn ào, tiếng hài tử khóc nỉ non, tiếng ăn uống linh đình, tiếng quân ngũ thao luyện... Tiếng động của nhân gian bách thái.

Hư ảnh một đại ấn hiện ra trong ánh nến, lập tức trấn áp lượng nguyên khí cuồn cuộn không ngừng ùa vào Thông Thiên Cung, làm gián đoạn quá trình truyền tải của Linh Không Điện.

Là sức mạnh của tướng quốc ấn Trang Quốc!

Lúc ấy khi Khương Yểm ngất thì có một lỗ hổng rất lớn, chỉ là Khương Vọng đang kịch liệt chém giết với Đổng A nên không thể phát hiện. Đó chính là —— Nếu Khương Yểm thật sự ngất, sao Minh Chúc còn có thể quay trở lại Thông Thiên Cung?

Trong đêm hôm đó ở thành Tân An kia.

Vì giữ được thân thể an toàn, Khương Yểm khống chế Minh Chúc trùng kích Đổng A, cũng thật sự sáng tạo cơ hội cho Khương Vọng.

Nhưng trong quá trình va chạm với tướng quốc ấn, gã căn bản không bị thương.

Ngược lại gã còn dùng bí pháp hấp thu sức mạnh tướng quốc ấn, đó cũng là nguyên nhân khiến tướng quốc ấn ảm đạm.

Một mặt giữ được thân thể an toàn, trợ giúp Khương Vọng giết chết Đổng A, hoàn thành phân đoạn cuối cùng khiến tâm ma ra đời. Mặt khác làm tướng quốc ấn ảm đạm đi, khiến Khương Vọng càng thêm tin tưởng về “Thương thế” của gã, do đó hạ thấp cảnh giác. Mà phương diện cuối cùng chính là vì dùng một phần sức mạnh này để đối phó Khương Vọng ngay bây giờ!

Cách thu hoạch và sử dụng Linh Không Điện đều bị Khương Yểm nhìn thấy rõ ràng. Mà gã cũng sớm chuẩn bị sẵn sàng, mượn ngoại lực mà nhẹ nhàng ngăn cách.

Cho nên thế cục hiện tại là ——

Khương Vọng dựa vào sức mạnh sung túc chính diện xung phong liều chết với Khương Yểm, vọt tới một nửa thì ngọn nguồn sức mạnh lại bị ngăn cách!

Vừa mới dấy lên hy vọng, trong khoảnh khắc lại rơi vào tuyệt cảnh.

Trừ một kiếm tự mình hại mình thúc giục thành tâm ma, tạo thành bất ngờ khiến Khương Yểm bại lộ thực lực chân thật ra thì gần như trong toàn bộ quá trình giao thủ còn lại, Khương Vọng đều bị tính kế sắp đặt quá triệt để.

Đây là sự nghiền áp toàn phương vị về tin tức, sức mạnh, bố cục.

Mà lúc này, hai bên đã áp sát đến gần nhau.

Ngọn nguồn sức mạnh bị ngăn cách, đạo thuật thần hồn mà Khương Vọng ngưng tụ ra được một nửa thì tan đi, bàn tay khói nhẹ của Khương Yểm đã chụp tới.

Có thể đoán được cảnh tượng tâm ma hắc y bị tát một cái bóp chết sắp tái hiện lần nữa.

Giống như cho dù Khương Vọng dùng biện pháp gì, cho dù ra sức thế nào, cũng không nhìn thấy hy vọng.

Đây là đối thủ khiến người ta tuyệt vọng, đây là cục diện làm người ta hỏng mất.

Nhưng Khương Vọng vẫn nghênh đón chính diện.

Hắn vẫn nắm kiếm của mình, hắn vẫn tung ra một kiếm.

Xa vời nhất, mỏng manh nhất, vô lực nhất, nhưng cũng kiên cường nhất.

Mệnh như ánh nến le lói, nhưng vẫn soi chiếu ánh hắt hiu.

Thân như bèo trôi, nhưng không quên tranh đấu!

Trong nháy mắt Linh Không Điện bị cắt ngang quá trình truyền nguyên khí, Khương Vọng cũng đã hiểu ra mình đã phán đoán sai lầm.

Vân Đỉnh Tiên Cung cũng không phải uy hiếp của Khương Yểm, ít nhất hiện tại không phải.

Ở Trì Vân Sơn, Khương Yểm bảo hắn cướp đoạt Vân Đỉnh Tiên Cung, đương nhiên không phải suy nghĩ cho hắn... Nếu nghiên cứu sâu nguyên nhân thì đại khái chỉ là vì bản thân Khương Yểm muốn có nó! Sau khi chiếm cứ hoàn chỉnh khối thân thể này thì tất nhiên tất cả tất cả thu hoạch mà một đường hắn có được cũng sẽ thuộc về Khương Yểm.

Cho nên Khương Yểm cũng không can thiệp thu hoạch của Khương Vọng, thậm chí thường xuyên chủ động cung cấp trợ giúp.

Vào thời khắc quyết chiến như thế này, cái giá cho phán đoán sai lầm có lẽ là tử vong.

Có lẽ đã chôn vùi cơ hội phản kích cuối cùng.

Có lẽ đã là tuyệt cảnh.

Nhưng Khương Vọng vẫn muốn xuất kiếm.

Trong tất cả Nhân Đạo Kiếm Thức của hắn thì Thân Bất Do Kỷ là kiếm tuyệt vọng nhất, cũng là kiên cường nhất.

Vĩnh viễn không buông tay chống cự, vĩnh viễn không quên đấu tranh.

Một kiếm kiên cường nhất này chém ra trong thời điểm tuyệt vọng nhất.

Lâng lâng, chậm rãi mà đến.

Bàn tay khói nhẹ thò tới, bắt lấy!

Khương Yểm đều nhìn thấy tất cả những lần giao thủ của Khương Vọng trong hiện thế.

Nhân Đạo Kiếm Thức của hắn cũng bị Khương Yểm ghi tạc hết trong lòng.

Trên đời này trừ Khương Vọng ra thì người hiểu biết Nhân Đạo Kiếm Thức nhất chính là Khương Yểm.

Mà gã đã bắt được kiếm của Khương Vọng.

Đấu tranh tuyệt vọng nhất, kiên cường nhất, bị cưỡng ép ngừng lại.

Kiếm linh Trường Tương Tư phát ra một tiếng rít kịch liệt.

Đó là một loại tiếng vang thống khổ.

Chỉ một trảo này, kiếm linh dựng sinh chưa lâu của Trường Tương Tư đã gần như bị hủy diệt.

Thậm chí toàn bộ căn nguyên thần hồn của Khương Vọng cũng theo đó mà chấn động!

Vào thời điểm thống khổ như vậy, Khương Vọng bỗng giương mắt căm tức nhìn gã, cắn răng hô: “Khương Yểm! Lại động một cái thì ta lập tức giết nàng!”

U quang Minh Chúc hơi rung động một chút, bàn tay khói nhẹ nắm chặt kiếm linh kia bỗng ngừng ở đó bất động.

Ở bên ngoài Thông Thiên Cung đang tranh đấu kịch liệt, nơi ma quật đáy nước trống rỗng không có người nào khác.

Không biết khi nào, thân thể của Khương Vọng đã nghiêng ngả lảo đảo, đi vào cái hang bên trái, ngừng ở trước quan tài lưu ly kia.

Mà tay của Khương Vọng đang nắm Trường Tương Tư. Mũi kiếm Trường Tương Tư thì nằm ngay giữa mày Tống Uyển Khê!

Lúc này Khương Yểm còn chưa kết thúc tranh đấu trong Thông Thiên Cung, cũng chưa hoàn thành chiếm hữu cả nhục thân này. Quyền khống chế thân thể còn ở trong tay Khương Vọng, tuy rằng lúc này thần hồn của hắn đã tràn ngập nguy cơ.

Khương Yểm vừa tiêu diệt tâm ma, lại vừa ngăn cách Linh Không Điện, còn phải phòng bị Khương Vọng phản kích, tất cả sự chú ý của gã đều tập trung ở Thông Thiên Cung, cho nên không phát hiện hành động của thân thể này.

Theo cái nhìn của gã, Khương Vọng làm bên nhược thế tuyệt đối, càng không thể có thừa lực chú ý ở ngoài Thông Thiên Cung mới đúng.

Nhưng Khương Vọng lại mang đến cho gã một bất ngờ khác nữa.

Vào giờ này khắc này, Khương Yểm lập tức nhớ tới, trong nháy mắt Khương Vọng cắt căn nguyên thần hồn, đau nhức lan tràn từ trong ra ngoài.

Hẳn là vào lúc ấy, Khương Vọng nương theo thống khổ phân ra một phần tâm lực, thao túng thân thể này hành động.

Đây là ý chí lực đáng sợ đến mức nào!

Hết chương 1039.
Chương 1040

“Làm giao dịch, thế nào?”

Gã nghe Khương Vọng đứng trước mặt nói như vậy.

Căn nguyên thần hồn xem như cường đại nhưng hoàn toàn không đủ nhìn trước mặt gã, giờ phút này lại mang đến chút cảm giác lóa mắt.

“Ngươi nói cái gì vậy?” Khương Yểm cực kỳ khó được mà bật cười, tiếng cười xuyên qua Minh Chúc mà truyền ra, mang theo cảm giác thật lạnh lẽo: “Không nên dùng thủ đoạn bắt giữ kẻ yếu để bảo toàn bản thân? Nhớ rõ sao?”

Khương Vọng yên lặng nhìn chăm chú vào Minh Chúc, không dám cũng không chịu có chút thả lỏng: “Nàng cũng không yếu. Có dáng dấp của Chân Ma, ngươi đã nói đó, ngươi nhớ không?”

“Chúng ta vốn là một thể, Khương Vọng, hỏi bản thân ngươi một chút xem, chẳng lẽ ngươi sẽ để ý một con Ma? Ngươi dùng Ma để uy hiếp ta, có phải có chút buồn cười hay không?”

“Bỏ những lời vô nghĩa nhàm chán đó đi, được không?” Khương Vọng lạnh lùng nói: “Nếu thật buồn cười thì ngươi đã giết ta, không phải sao?”

“Có lẽ ta chỉ muốn nghe xem ngươi nói cái gì. Chung quy thì chúng ta cũng ở chung lâu như vậy. Khó tránh khỏi có tình cảm. Hơn nữa chúng ta cũng cùng chung nguồn cội, ta cũng đồng cảm đối với thống khổ bi thương của ngươi, cứ như bản thân mình cũng bị.” Khương Yểm chậm rãi nói: “Thật ra ngươi không cần kháng cự như vậy, đến lượt ta tới chủ đạo thân thể này, chỉ là một loại tân sinh của chúng ta. Một tân sinh càng cường đại, càng hoàn mỹ mà thôi.”

“Cái gì mà vốn là một thể, ngươi chính là ta? Đừng nói như thế nữa!”

Khương Vọng giật giật trường kiếm, ý bảo Khương Yểm buông tay: “Nhưng có một điều ngươi nói không sai, chúng ta ở chung lâu như vậy. Cho nên ngươi hiểu biết ta, đúng không? Ngươi biết là trước khi ngươi tiêu diệt căn nguyên thần hồn của ta thì kiếm nhất định có thể đâm thủng giữa mày của nàng.”

Khương Yểm trầm mặc một trận, bàn tay khói nhẹ lại thật sự buông lỏng ra: “Xem ra ngươi đã đoán được cái gì. Ta xem nhẹ trí tuệ của ngươi sao, Khương Vọng?”

“Ta thừa nhận ngươi rất có trí tuệ, sau khi bị ta phát hiện ở trấn Thanh Dương thì có thể lập tức bịa ra một loạt nói dối gần như hoàn mỹ. Trong một đoạn thời gian rất dài, ta cũng thật sự cho rằng, ngươi chính là ta, là mặt trái sau khi ta bị lây nhiễm. Nhưng chúng ta ở chung lâu như vậy, đã trải qua quá nhiều, cho dù ngươi che giấu hoàn mỹ đến mức nào, cũng không có khả năng né qua tất cả chi tiết.”

Đương nhiên Khương Yểm biết điểm này, đây cũng là nguyên nhân mà sau này gã tận lực tránh giao lưu với Khương Vọng. Nhưng đại khái là bệnh chung của người thông minh, gã nhịn không được vẫn hỏi: “Ví dụ như?”

“Ví dụ như khi nhìn thấy chiến trường trùng sát của Thu Sát Quân, ngươi cảm thán một tiếng ‘Đây là Cửu Tốt của Tề Quốc’, lúc ấy ta hỏi ngươi, tại sao Bạch Cốt Tôn Thần cũng biết cả Cửu Tốt của Tề Quốc, ngươi nói ‘Muốn trở thành thần linh hiện thế, mở ra thời đại Bạch Cốt, sao có thể không chú ý cường quốc đương thời?’”

Khương Vọng nói: “Nhưng trên thực tế là, Bạch Cốt Tà Thần hoàn toàn không hiểu biết gì về Tề Quốc. Thậm chí hắn ta còn cũng không biết Hung Đồ, nên mới bị trảm nát ở trước trận hai quân. Cho nên, ngươi đang nói dối. Hiểu biết của ngươi đối với Tề Quốc căn bản không phải thông qua Bạch Cốt Tôn Thần, ngươi cũng không phải ta. Vậy ngươi... Là ai đây?”

Khương Yểm lục soát ký ức, tìm về hình ảnh lúc ấy, không khỏi thở dài một hơi: “Ngươi thuật lại không kém một chữ lời nói của ta, xem ra ngươi đề phòng ta cũng không phải chuyện một sớm một chiều.”

Tâm Ma hắc y đã bị tiêu diệt, Triền Tinh Mãng uể oải trên mặt đất một lần nữa. Đây đại khái là tâm ma đáng thương nhất trong lịch sử người tu hành, từ ra đời đến trưởng thành rồi đến lúc tiêu vong, nó luôn là quân cờ của người khác. Từ đầu tới đuôi, nó không có một chút cơ hội nào.

Khương Vọng nghiêm túc nói: “Ta tự hỏi mình không thể có trí tuệ hơn ngươi nên chỉ có thể cố gắng dày công cực khổ. Chỉ có thể càng cẩn thận, càng cảnh giác.”

“Cho nên ngươi cảm thấy ta là ai?” Khương Yểm lại hỏi.

“Ta luôn không biết ngươi là ai, thẳng đến lúc này...”

Khương Vọng nắm trường kiếm do kiếm linh hiện hóa, vừa chậm rãi kéo ra khoảng cách, vừa nói: “Ngươi quá hiểu biết Thanh Giang Thủy Phủ. Hiểu biết đến mức... Tựa như từng sinh hoạt ở chỗ này. Ta nghĩ, nơi như ma quật dưới đáy nước này thì cho dù là thủy tộc Thanh Giang cũng không có mấy ai hay biết mới đúng.”

“Ta biết rất có khả năng chuyện này sẽ khiến ta bại lộ. Nhưng vì cứu ngươi, đây cũng là hành động bất đắc dĩ mà thôi.” Khương Yểm trả lời: “Ta cho rằng tinh thần của ngươi bị áp chế, có lẽ sẽ xem nhẹ bỏ qua, nhưng cuối cùng vẫn lơ là.”

Có lẽ không phải lơ là, chỉ là đã không còn cần giấu giếm nữa - Khương Vọng nghĩ như vậy trong lòng.

Nhưng hắn chỉ tiếp tục nói: “Quan trọng nhất chính là...”

“Là cái gì?” Khương Yểm cũng rất phối hợp.

“Lúc nhìn thấy Tống Uyển Khê, trong lòng ta xuất hiện một loại bi thương cùng cực. Ta lại không quen biết nàng, bi thương kia chỉ có thể đến từ chính ngươi. Loại bi thương đau đớn kịch liệt này khiến cả Minh Chúc cũng không thể che chắn, nó cảm nhiễm đến ta.”

“Ha hả ha hả a.” Khương Yểm cười khẽ một trận, trong giọng nói loáng thoáng mang theo một loại thê lương châm chọc: “Kẻ như ta lại biết bi thương sao?”



Vòm trời càng cao hơn biển mây, trận gió phần phật như đao.

Một lão tăng mặt vàng quần áo rách nát đang cấp tốc phi hành, ngoài thân không có che chắn không có bảo hộ, những trận gió đó nghênh diện đánh tới rồi lại trực tiếp tự động tán loạn, nhưng cũng không giảm bớt chút nào.

Nếu có người đến gần trước người lão, có thể nghe thấy miệng lão còn không ngừng lẩm bẩm.

“Tặc lão thiên, số phận lão hòa thượng này là cái quỷ gì thế này?”

“Chẳng lẽ thật sự muốn thu đứa nào thì chết đứa đó hay sao?”

“Ta còn cố ý chọn mệnh cứng kia mà...”

“Lão tử chính là phương trượng Huyền Không Tự đời tiếp theo, Phật Đà tịnh thổ tương lai. Phật Tổ cũng không phù hộ một chút hay sao?”

“Tịnh Thâm, ngươi phải chống đỡ, đừng bước lên vết xe đổ của Tịnh Nga!”

Lão đang bay nhanh trên trời cao.

Mà phía trên đại địa, thỉnh thoảng có thần niệm mạnh mẽ bay vút lên không trung.

Mỗi khi xuất hiện, một cái chuông nhỏ bên hông lão tăng mặt vàng sẽ nhẹ nhàng lay động ——

“Huyền Không Tự có chuyện đặc thù phải lên đường, xin thiện chủ chư phương hãy cho phép qua!”

Vì thế cường giả chặn đường đều biết, đây là thánh địa Phật tông phía Đông - Huyền Không Tự có chuyện đặc thù phải hành tẩu, đi vì Phật sự, chỉ muốn quá cảnh mà không có ý quấy rầy nhau.

Có người thiện cảm với Huyền Không Tự nên tùy tiện bỏ qua, có kẻ bất mãn với Huyền Không Tự, nhưng ngẫm lại thực lực của Huyền Không Tự, cũng im miệng không nói mà đi xuống. Nếu không phải sinh tử đại địch thì không ai tùy tiện làm khó xử.

Đương nhiên, cho dù là Huyền Không Tự hành tẩu vì chuyện đặc thù, cũng không có khả năng nghênh ngang bay nhanh trên không cường quốc thiên hạ như Cảnh Quốc. Lão đi thẳng một mạch về hướng Tây, trong lúc đó cũng đi vòng qua một vài nơi, tránh đi một ít cấm địa.

...

Hết chương 1040.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom