-
Chương 2810: Cửu Cung Bát Quái
Lý Nhu Phi rất kinh ngạc: “Đây là?”
Ngô Bình cười nói: “Bát Môn Kim Thủy Đan cực phẩm, đan này có tiền cũng không mua được. Dùng đan này, cô Lý chắc chắn có thể thoát thai hoán cốt, sẽ càng tiến xa hơn trên con đường tu tiên”.
Lý Nhu Phi vô cùng cảm kích, vội vàng cúi lạy: “Cảm ơn cậu Ngô!”
Ngô Bình: “Cô Lý không cần khách sáo. Bây giờ có lẽ cô không có chỗ nào khác để đi, sau này cứ ở sơn trang Hoàng Long đi. Nơi này có không ít phòng, sân viện, cô thích căn nào thì cứ ở đó”.
Lý Nhu Phi quả thực không có nơi nào để đi, lúc trước cô ta vẫn ở ẩn trong rừng núi. Thấy thái độ Ngô Bình chân thành, cô ta dùng sức gật đầu: “Vậy làm phiền cậu Ngô vậy”.
Ngô Bình cười nói: “Nếu cô không ngại thì cứ gọi tôi một tiếng anh Ngô là được”.
Lý Nhu Phi mỉm cười: “Vâng, anh Ngô”.
Ngô Bình: “Cô Nhu Phi, tôi đưa cô đi dạo quanh sơn trang”.
Cậu đích thân dẫn Lý Nhu Phi đi dạo quanh khắp nơi, sau đó sắp xếp cho cô ta một sân viện yên tĩnh, còn cử thêm hai người giúp việc trẻ đi theo hầu hạ cô ta.
Hơn nửa ngày cậu đều ở bên cạnh Lý Nhu Phi trò chuyện, cũng khiến cô ta bớt đau buồn.
Buổi tối, cậu quay về sân viện luyện công, Phương Lập và mèo đen đều ở đó.
Ngô Bình nói: “Mộc Băng Thiền đưa cho tôi Tiên Thiên Bát Quái Đồ, chỉ là bức vẽ này chưa từng có ai tu luyện. Trong tay tôi có mai rùa khắc ấn bát quái, nghĩ đã có được thì tu luyện Tiên Thiên Bát Đồ, hai người cảm thấy thế nào?”
Phương Lập xoa cằm, chậm rãi nói: “Tiên Thiên Bát Quái Đồ là ý tưởng của các bậc hiền triết, chắc chắn vẫn có thiếu sót. Nhưng nếu chủ nhân có thể lĩnh ngộ được điểm kỳ ảo bát quái trên mai rùa thì tôi nghĩ có thể thử xem. Cửu Cung Thiên Cơ Đồ và Tiên Thiên Bát Quái Đồ hỗ trợ lẫn nhau rất mạnh, nếu tu luyện thêm Tiên Thiên Bát Quái Đồ, thì có thể nâng cao uy lực Cửu Thiên Cơ Đồ lên gấp mười lần. Đồng thời, uy lực của Tiên Thiên Bát Quái Đồ cũng có thể nâng cao gấp mười lần! Đây là chưa tính đến Thất Tinh Trảm Đạo Đồ hỗ trợ”.
Nói đến đây, Phương Lập chợt rùng mình: “Từ xưa đến nay, chưa có ai có thể đồng thời tu luyện cả Cửu Cung lẫn Bát Quái!”
Mèo đen: “Không sai. Cửu Cung Bát Quái huyền diệu vô cùng, nghe đồn chỉ có Thánh Hoàng và Cổ Thần mới có tư cách lĩnh ngộ”.
Phương Lập: “Nhưng nếu tu vi đạt đến Thánh Hoàng Cảnh thì Cửu Cung Bát Quái cũng không giúp gì được nhiều”.
Mèo đen: “Nhưng nếu có thể lĩnh ngộ trước lúc đó thì thân thể và tinh thần người tu luyện sẽ có sự thay đổi”.
Ngô Bình: “Hơn một tháng nữa, tôi phải đến Vạn Kiếm Tiên Giới tranh giành Vương toạ Kiếm Đạo rồi, nếu không nâng cao thực lực thì tôi không chắc chắn sẽ đánh bại được cậu Linh Hư, là chuyển thế của tả Lăng Hư”.
Mèo đen: “Cậu Ngô không cần do dự, chỉ cần làm thử, nếu gặp nguy hiểm tôi sẽ ra tay giúp đỡ”.
Thanh Ngưu cũng xuất hiện lúc này, nói: “Còn có tôi nữa, vì vậy cậu Ngô không cần lo lắng, dùng hết sức ứng phó là được. Một khi thành công, tôi không dám nói cậu Ngô có thể trở thành Thánh Cổ đứng đầu, nhưng trong ba vị trí đầu tiên thì vẫn có cơ hội”.
Ngô Bình cười nói: “Vậy cứ thử xem!”
Sau đó, Ngô Bình lấy mai rùa ra, thử vận dụng chân phù Cửu Cung Thiên Cơ, tìm hiểu bí ẩn của Bát Quái.
Ngay khi cậu chuẩn bị nghiên cứu thì trong đầu bỗng xuất hiện một lượng lớn thông tin về Bát Quái, thậm chí còn có nhiều thứ hơn.
Sau đó, Cửu Cung Thiên Cơ của Ngô Bình bắt đầu vận chuyển, cậu cũng rơi vào trạng thái trầm tư.
Thời gian trôi qua nhanh như gió thổi, Ngô Bình bế quan khổ luyện, chớp mắt đã được nửa tháng.
Hôm nay, cậu bỗng mở bừng mắt, mai rùa để trên đầu gối bỗng nổ tung, một ấn ký bát quái phát sáng bay ra, xuyên thẳng vào giữa trán cậu.
Sau đó, cậu bắt đầu định vị Bá Đại Bí Khiếu dựa theo tiên Thiên Bát Quái Đồ!
Bát Đại Bí Khiếu này bao gồm năm bí khiếu trọng tâm, ba bí khiếu truyền thừa. Trong đó, một bí khiếu trọng tâm và bí khiếu trọng tâm của Thất Tinh Trảm Đạo Đồ chung với nhau, hai bí khiếu trọng tâm chung với Cửu Cung Thiên Cơ Đồ, trong ba bí khiếu truyền thừa thì có một bí cùng chung với Cửu Cung Thiên Cơ Đồ.
Vì vậy, sau đó Ngô Bình lại đả thông thêm hai bí khiếu trọng tâm và hai bí khiếu truyền thừa, có đủ tám lại bí khiếu!
Ngô Bình đã có kinh nghiệm đả thông bí khiếu, hơn nữa Cửu Cung Thiên Cơ Đồ và Thất Tinh Trảm Đạo rõ ràng đã giảm bớt độ khó mở bí khiếu. Vì thế, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, cậu đã bắt đầu mở được bốn bí khiếu.
Khi toàn bộ tám loại bí khiếu của Tiên Thiên Bát Quái Đồ được mở ra, một tiếng sấm kỳ lạ bỗng vang vọng sâu trong linh hồn Ngô Bình. Sau đó, quay người cậu phát sáng, sau lưng xuất hiện một hình vẽ vô cùng phức tạp, đó là do Cửu Cung Đồ và Tiên Thiên Bát Quái tổ hợp tạo thành, tạo ra thần quan đủ màu, chiếu sáng khắp đất trời!
Thế nhưng, vầng sáng này chỉ lóe sáng chốc lát, sau đó đã bị Ngô Bình thu về.
Lúc này, tám loại bí lực dao động trong Tiên Thiên Bát Quái Đồ, tiếng động vang vọng, mở ra một pháp khiếu! Pháp khiếu Tiên Thiên Bát Quái!
Trong pháp khiếu, địa hỏa phong thủy, bốn luồng khí quay cuồng, lại thuận lợi mở ra thần cung thứ ba. Đây là vì Ngô Bình đã có được thần cung thứ nhất và thứ hai, tương đương với tầng một và tầng hai của một tòa lầu, có nền tảng bên dưới rồi thì việc xây dựng tầng thứ ba cũng không khó khăn gì.
Lại trôi qua một ngày, thần cung thứ ba mở ra. Lúc này, Ngô Bình cầm món đồ kỳ lạ hai màu đen đỏ kia, đặt vào bên trong, dùng cho thần cung! Vật cấm kỵ này có năng lực nghịch chuyển thời quang!
Tiên Thiên Bát Quái Đồ và Cửu Cung Thiên Cơ Đồ hỗ trợ lẫn nhau, sức mạnh của Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, Cửu Dương Hóa Cấm Đồ cũng có tác dụng trong đó. Nhưng sức mạnh này khiến cậu có thể nhanh chóng luyện hóa được năng lực nghịch chuyển thời quang, luyện thành một lá bùa, lá bùa Thời Quang!
Lá bùa vừa xuất hiện, Ngô Bình thuận thế ngưng tụ được bí thai.
Mấy loại bùa cấm kỵ, mỗi loại đều có điểm đặc biệt, giúp cậu đồng thời nắm giữ được những bí ẩn không gian lẫn thời gian, mà khi thời gian và không gian kết hợp thì chính là thời không!
Nhưng, đã gần đến thời điểm Vương toạ Kiếm Đạo xuất hiện, sau khi đã thích ứng dần với những thay đổi từ thân thể thì cậu lập tức xuất quan.
Dặn dò chuyện trong nhà, cậu để lại Tiểu Tuấn và Phương Lập trông nhà, chỉ dẫn theo mèo đen quay về Thái Hoàng Giáo.
Gặp được ba vị sư tôn, Thẩm Huyền Tông cười nói: “Con mà không quay lại nữa, vi sư cũng phải đến thế tục tìm con rồi”.
Ngô Bình nói: “Đệ tử bế quan tu luyện, trễ nãi mấy ngày. Nếu con nhớ không nhầm thì Vương toạ Kiếm Đạo đã sắp xuất hiện rồi đúng chứ?”
“Ừ, ngày kia vương tọa xuất hiện, con chuẩn bị đi, lát nữa vi sư đưa con đến Vạn Kiếm Tiên Giới”.
Ngô Bình chớp mắt, hỏi: “Sư phụ, đến sớm vậy sao?”
La Vô Phi: “Ba chúng ta bị thương nặng vào năm đó, phải rời khỏi Vạn Kiếm Tiên Giới, căn cơ tông môn chúng ta cũng bị kẻ địch phá hủy. Bây giờ tu vi con cũng không yếu, tu vi chúng ta cũng đã khôi phục được tám chín phần, đến lúc quay về rồi!”
Ngô Bình: “Sư phụ muốn mở lại sơn môn sao?”
La Vô Phi gật đầu: “Năm đó, ba người chúng ta tâm đầu ý hợp, kết hợp truyền thừa của nhau, thành lập Thiên Nguyên Tông. Thiên Nguyên Tông phát triển rất mạnh, tu vi ba chúng ta cũng tăng mạnh, trở thành Kiếm Tôn, nhưng ngay lúc đố, Vô Thượng Kiếm Khúc xuất hiện, ba chúng ta tuy dùng kế đoạt lấy Kiếm Khúc, nhưng cũng bị thương không chữa trị được, chỉ đành thoát trốn khỏi Vạn Kiếm Tiên Giới, ẩn nấp ở Thái Hoàng Giáo sống tạm qua ngày”.
Âu Dương Thiên Tê: “Bây giờ chúng ta dựa vào Vô Thượng Kiếm Khúc, cùng với những gì con lĩnh ngộ được, có thể liên thủ đánh ra đòn chí mạng. Chúng ta liên thủ tấn công cũng đủ để uy hiếp được bất kỳ cao thủ đỉnh cao nào ở Vạn Kiếm Tiên Giới!”
Ngô Bình: “Muốn đi tìm kẻ thù sao?”
Âu Dương Thiên Tế cười nói: “Mấy tháng trước, Kiếm Bảng đổi chủ, con chưa thể tham gia. Nhưng không sao, người trên Kiếm Bảng có thể bị thách đấu, hơn nữa chỉ cần thách đấu thành công thì con có thể giành được vị trí của đối phương”.
Ngô Bình: “Thách đấu với ai cũng được sao?”
Thẩm Huyền Tông: “Thách đấu thì phải trả giá, con phải bỏ ra một món bảo bối. Nếu con thua, không chỉ mất mạng, mà bảo bối kia cũng là của người ta”.
Ngô Bình xoa mũi: “Vậy thì không sao, dù sao con cũng sẽ không thua!”
Ngô Bình cười nói: “Bát Môn Kim Thủy Đan cực phẩm, đan này có tiền cũng không mua được. Dùng đan này, cô Lý chắc chắn có thể thoát thai hoán cốt, sẽ càng tiến xa hơn trên con đường tu tiên”.
Lý Nhu Phi vô cùng cảm kích, vội vàng cúi lạy: “Cảm ơn cậu Ngô!”
Ngô Bình: “Cô Lý không cần khách sáo. Bây giờ có lẽ cô không có chỗ nào khác để đi, sau này cứ ở sơn trang Hoàng Long đi. Nơi này có không ít phòng, sân viện, cô thích căn nào thì cứ ở đó”.
Lý Nhu Phi quả thực không có nơi nào để đi, lúc trước cô ta vẫn ở ẩn trong rừng núi. Thấy thái độ Ngô Bình chân thành, cô ta dùng sức gật đầu: “Vậy làm phiền cậu Ngô vậy”.
Ngô Bình cười nói: “Nếu cô không ngại thì cứ gọi tôi một tiếng anh Ngô là được”.
Lý Nhu Phi mỉm cười: “Vâng, anh Ngô”.
Ngô Bình: “Cô Nhu Phi, tôi đưa cô đi dạo quanh sơn trang”.
Cậu đích thân dẫn Lý Nhu Phi đi dạo quanh khắp nơi, sau đó sắp xếp cho cô ta một sân viện yên tĩnh, còn cử thêm hai người giúp việc trẻ đi theo hầu hạ cô ta.
Hơn nửa ngày cậu đều ở bên cạnh Lý Nhu Phi trò chuyện, cũng khiến cô ta bớt đau buồn.
Buổi tối, cậu quay về sân viện luyện công, Phương Lập và mèo đen đều ở đó.
Ngô Bình nói: “Mộc Băng Thiền đưa cho tôi Tiên Thiên Bát Quái Đồ, chỉ là bức vẽ này chưa từng có ai tu luyện. Trong tay tôi có mai rùa khắc ấn bát quái, nghĩ đã có được thì tu luyện Tiên Thiên Bát Đồ, hai người cảm thấy thế nào?”
Phương Lập xoa cằm, chậm rãi nói: “Tiên Thiên Bát Quái Đồ là ý tưởng của các bậc hiền triết, chắc chắn vẫn có thiếu sót. Nhưng nếu chủ nhân có thể lĩnh ngộ được điểm kỳ ảo bát quái trên mai rùa thì tôi nghĩ có thể thử xem. Cửu Cung Thiên Cơ Đồ và Tiên Thiên Bát Quái Đồ hỗ trợ lẫn nhau rất mạnh, nếu tu luyện thêm Tiên Thiên Bát Quái Đồ, thì có thể nâng cao uy lực Cửu Thiên Cơ Đồ lên gấp mười lần. Đồng thời, uy lực của Tiên Thiên Bát Quái Đồ cũng có thể nâng cao gấp mười lần! Đây là chưa tính đến Thất Tinh Trảm Đạo Đồ hỗ trợ”.
Nói đến đây, Phương Lập chợt rùng mình: “Từ xưa đến nay, chưa có ai có thể đồng thời tu luyện cả Cửu Cung lẫn Bát Quái!”
Mèo đen: “Không sai. Cửu Cung Bát Quái huyền diệu vô cùng, nghe đồn chỉ có Thánh Hoàng và Cổ Thần mới có tư cách lĩnh ngộ”.
Phương Lập: “Nhưng nếu tu vi đạt đến Thánh Hoàng Cảnh thì Cửu Cung Bát Quái cũng không giúp gì được nhiều”.
Mèo đen: “Nhưng nếu có thể lĩnh ngộ trước lúc đó thì thân thể và tinh thần người tu luyện sẽ có sự thay đổi”.
Ngô Bình: “Hơn một tháng nữa, tôi phải đến Vạn Kiếm Tiên Giới tranh giành Vương toạ Kiếm Đạo rồi, nếu không nâng cao thực lực thì tôi không chắc chắn sẽ đánh bại được cậu Linh Hư, là chuyển thế của tả Lăng Hư”.
Mèo đen: “Cậu Ngô không cần do dự, chỉ cần làm thử, nếu gặp nguy hiểm tôi sẽ ra tay giúp đỡ”.
Thanh Ngưu cũng xuất hiện lúc này, nói: “Còn có tôi nữa, vì vậy cậu Ngô không cần lo lắng, dùng hết sức ứng phó là được. Một khi thành công, tôi không dám nói cậu Ngô có thể trở thành Thánh Cổ đứng đầu, nhưng trong ba vị trí đầu tiên thì vẫn có cơ hội”.
Ngô Bình cười nói: “Vậy cứ thử xem!”
Sau đó, Ngô Bình lấy mai rùa ra, thử vận dụng chân phù Cửu Cung Thiên Cơ, tìm hiểu bí ẩn của Bát Quái.
Ngay khi cậu chuẩn bị nghiên cứu thì trong đầu bỗng xuất hiện một lượng lớn thông tin về Bát Quái, thậm chí còn có nhiều thứ hơn.
Sau đó, Cửu Cung Thiên Cơ của Ngô Bình bắt đầu vận chuyển, cậu cũng rơi vào trạng thái trầm tư.
Thời gian trôi qua nhanh như gió thổi, Ngô Bình bế quan khổ luyện, chớp mắt đã được nửa tháng.
Hôm nay, cậu bỗng mở bừng mắt, mai rùa để trên đầu gối bỗng nổ tung, một ấn ký bát quái phát sáng bay ra, xuyên thẳng vào giữa trán cậu.
Sau đó, cậu bắt đầu định vị Bá Đại Bí Khiếu dựa theo tiên Thiên Bát Quái Đồ!
Bát Đại Bí Khiếu này bao gồm năm bí khiếu trọng tâm, ba bí khiếu truyền thừa. Trong đó, một bí khiếu trọng tâm và bí khiếu trọng tâm của Thất Tinh Trảm Đạo Đồ chung với nhau, hai bí khiếu trọng tâm chung với Cửu Cung Thiên Cơ Đồ, trong ba bí khiếu truyền thừa thì có một bí cùng chung với Cửu Cung Thiên Cơ Đồ.
Vì vậy, sau đó Ngô Bình lại đả thông thêm hai bí khiếu trọng tâm và hai bí khiếu truyền thừa, có đủ tám lại bí khiếu!
Ngô Bình đã có kinh nghiệm đả thông bí khiếu, hơn nữa Cửu Cung Thiên Cơ Đồ và Thất Tinh Trảm Đạo rõ ràng đã giảm bớt độ khó mở bí khiếu. Vì thế, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, cậu đã bắt đầu mở được bốn bí khiếu.
Khi toàn bộ tám loại bí khiếu của Tiên Thiên Bát Quái Đồ được mở ra, một tiếng sấm kỳ lạ bỗng vang vọng sâu trong linh hồn Ngô Bình. Sau đó, quay người cậu phát sáng, sau lưng xuất hiện một hình vẽ vô cùng phức tạp, đó là do Cửu Cung Đồ và Tiên Thiên Bát Quái tổ hợp tạo thành, tạo ra thần quan đủ màu, chiếu sáng khắp đất trời!
Thế nhưng, vầng sáng này chỉ lóe sáng chốc lát, sau đó đã bị Ngô Bình thu về.
Lúc này, tám loại bí lực dao động trong Tiên Thiên Bát Quái Đồ, tiếng động vang vọng, mở ra một pháp khiếu! Pháp khiếu Tiên Thiên Bát Quái!
Trong pháp khiếu, địa hỏa phong thủy, bốn luồng khí quay cuồng, lại thuận lợi mở ra thần cung thứ ba. Đây là vì Ngô Bình đã có được thần cung thứ nhất và thứ hai, tương đương với tầng một và tầng hai của một tòa lầu, có nền tảng bên dưới rồi thì việc xây dựng tầng thứ ba cũng không khó khăn gì.
Lại trôi qua một ngày, thần cung thứ ba mở ra. Lúc này, Ngô Bình cầm món đồ kỳ lạ hai màu đen đỏ kia, đặt vào bên trong, dùng cho thần cung! Vật cấm kỵ này có năng lực nghịch chuyển thời quang!
Tiên Thiên Bát Quái Đồ và Cửu Cung Thiên Cơ Đồ hỗ trợ lẫn nhau, sức mạnh của Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, Cửu Dương Hóa Cấm Đồ cũng có tác dụng trong đó. Nhưng sức mạnh này khiến cậu có thể nhanh chóng luyện hóa được năng lực nghịch chuyển thời quang, luyện thành một lá bùa, lá bùa Thời Quang!
Lá bùa vừa xuất hiện, Ngô Bình thuận thế ngưng tụ được bí thai.
Mấy loại bùa cấm kỵ, mỗi loại đều có điểm đặc biệt, giúp cậu đồng thời nắm giữ được những bí ẩn không gian lẫn thời gian, mà khi thời gian và không gian kết hợp thì chính là thời không!
Nhưng, đã gần đến thời điểm Vương toạ Kiếm Đạo xuất hiện, sau khi đã thích ứng dần với những thay đổi từ thân thể thì cậu lập tức xuất quan.
Dặn dò chuyện trong nhà, cậu để lại Tiểu Tuấn và Phương Lập trông nhà, chỉ dẫn theo mèo đen quay về Thái Hoàng Giáo.
Gặp được ba vị sư tôn, Thẩm Huyền Tông cười nói: “Con mà không quay lại nữa, vi sư cũng phải đến thế tục tìm con rồi”.
Ngô Bình nói: “Đệ tử bế quan tu luyện, trễ nãi mấy ngày. Nếu con nhớ không nhầm thì Vương toạ Kiếm Đạo đã sắp xuất hiện rồi đúng chứ?”
“Ừ, ngày kia vương tọa xuất hiện, con chuẩn bị đi, lát nữa vi sư đưa con đến Vạn Kiếm Tiên Giới”.
Ngô Bình chớp mắt, hỏi: “Sư phụ, đến sớm vậy sao?”
La Vô Phi: “Ba chúng ta bị thương nặng vào năm đó, phải rời khỏi Vạn Kiếm Tiên Giới, căn cơ tông môn chúng ta cũng bị kẻ địch phá hủy. Bây giờ tu vi con cũng không yếu, tu vi chúng ta cũng đã khôi phục được tám chín phần, đến lúc quay về rồi!”
Ngô Bình: “Sư phụ muốn mở lại sơn môn sao?”
La Vô Phi gật đầu: “Năm đó, ba người chúng ta tâm đầu ý hợp, kết hợp truyền thừa của nhau, thành lập Thiên Nguyên Tông. Thiên Nguyên Tông phát triển rất mạnh, tu vi ba chúng ta cũng tăng mạnh, trở thành Kiếm Tôn, nhưng ngay lúc đố, Vô Thượng Kiếm Khúc xuất hiện, ba chúng ta tuy dùng kế đoạt lấy Kiếm Khúc, nhưng cũng bị thương không chữa trị được, chỉ đành thoát trốn khỏi Vạn Kiếm Tiên Giới, ẩn nấp ở Thái Hoàng Giáo sống tạm qua ngày”.
Âu Dương Thiên Tê: “Bây giờ chúng ta dựa vào Vô Thượng Kiếm Khúc, cùng với những gì con lĩnh ngộ được, có thể liên thủ đánh ra đòn chí mạng. Chúng ta liên thủ tấn công cũng đủ để uy hiếp được bất kỳ cao thủ đỉnh cao nào ở Vạn Kiếm Tiên Giới!”
Ngô Bình: “Muốn đi tìm kẻ thù sao?”
Âu Dương Thiên Tế cười nói: “Mấy tháng trước, Kiếm Bảng đổi chủ, con chưa thể tham gia. Nhưng không sao, người trên Kiếm Bảng có thể bị thách đấu, hơn nữa chỉ cần thách đấu thành công thì con có thể giành được vị trí của đối phương”.
Ngô Bình: “Thách đấu với ai cũng được sao?”
Thẩm Huyền Tông: “Thách đấu thì phải trả giá, con phải bỏ ra một món bảo bối. Nếu con thua, không chỉ mất mạng, mà bảo bối kia cũng là của người ta”.
Ngô Bình xoa mũi: “Vậy thì không sao, dù sao con cũng sẽ không thua!”
Bình luận facebook