Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 640: Nữ thần giọng cá heo
Công ty của Hạ Lăng nhanh chóng đi vào quỹ đạo.
Tất cả đều là nhờ có Lâm Úc Nam, người đàn ông xuất thân từ gia đình kinh doanh, đem hết thảy xử lý gọn gàng.
Còn về Hạ Lăng? Cô chỉ cần chuyên tâm ca hát và chú ý đến các thông báo lịch trình công việc. Trong phòng họp, Hạ Lăng tay nâng một tách trà, hơi nghiêng đầu nói: “Việc đầu tiên chúng ta cần giải quyết, đó là sự cố chuyến lưu diễn lần trước. Hôm đó người mua vé nhiều đến vậy, phía Thiên Nghệ lại tự ý chủ trương đứng một bên hủy bỏ, mặc dù sau đó họ đã hoàn lại giá vé nhưng vẫn gây nên sự bất mãn ở hầu hết các fan hâm mộ. Tôi không thích cái cách xử lý của họ chút nào.”
Lâm Úc Nam gật đầu: “Cách làm này quả thật rất tổn hại đến danh tiếng của cô, mọi người có chủ ý gì hay không?”
Đại diện từ các bộ phận khác nhau thảo luận trao đổi ý kiến, sau một hồi, bọn họ liền quyết định tiếp tục chuyến lưu diễn đang dang dở. Hạ Lăng sau đó đã thông báo việc này lên trang web chính thức của mình, một lần nữa bán vé vào cửa, đồng thời hứa rằng mỗi một chuyến lưu diễn của cô trong những lần tới đều sẽ so với kế hoạch ban đầu kéo dài thêm một tiếng đồng hồ.
Lâm Úc Nam có chút không an tâm, thấp giọng nói: “Cường độ cao như vậy, cô chịu được sao?”
Cô cười tao nhã, khóe mắt chân mày đều mơ hồ mang theo vẻ ngạo mạn: “Cái gì không chịu nổi? Không phải chỉ là từ hai giờ biến thành ba thôi sao? Còn xa mới tới giới hạn của tôi.”
Lâm Úc Nam nhớ tới khả năng thống trị sân khấu kinh người của cô, mỗi lần xuất hiện trên sân khấu đều tựa như tôn chủ đáng kính nhất của một giáo phái với thanh âm phi thường kỳ diệu khiến cho tất cả đều phải nằm rạp xuống tôn sùng, tuyệt nhiên không nói lấy nửa lời thừa thãi. Cũng như cô tin tưởng vào khả năng quản lý cùng kinh doanh của anh, anh cũng tin tưởng vào thiên phú âm nhạc tuyệt vời của cô. Sự tồn tại của cô gái nhỏ này, tự thân nó đã là một điều kỳ diệu.
Những người hâm mộ ban đầu vô cùng thất vọng và phẫn nộ vì việc buổi biểu diễn lần trước bị hủy bỏ, sau khi nghe được thông tin chính thức từ phía Hạ Lăng liền trở nên tràn ngập mong chờ. Bọn họ hết sức nhiệt tình ủng hộ sự tái xuất của cô và cùng nhau hô vang khẩu hiệu “Đả đảo Thiên Nghệ”.
Dư luận xem ra đều cho rằng...
Không, phải nói rằng thực tế chính là như vậy...
Rằng cô đã bị Thiên Nghệ đào thải.
Rất nhiều fan hâm mộ trung thành cảm thấy bất bình thay cho cô, sau khi nghe nói Thiên Nghệ đã sớm đem địa điểm chuyến lưu diễn ban đầu dùng cho mục đích khác thì càng trở nên khó chịu. Họ đua nhau thúc giục cô cùng Thiên Nghệ so tài, đem đối phương đánh bại thật thê thảm.
“Đấu lôi đài sao…” Hạ Lăng trầm ngâm đọc phản hồi của các fan, lâm vào suy tư.
Lâm Úc Nam nghiêng người quan sát: “Đây là một chủ ý hay, Thiên Nghệ ức hiếp cô như thế, không hung hăng trả đũa một phen thì nói cái gì nữ minh tinh nữa, hơn nữa với độ nổi tiếng của cô, cô chắc chắn sẽ không thua bất kỳ sao nữ nào của Thiên Nghệ. Nếu cô thắng, đó là vinh quang của cô, còn nếu thua, vậy thì cũng không bị mất thể diện.”
Hạ Lăng trong lòng âm thầm bốc hỏa, lúc trước là Đàm Anh khinh người quá đáng.
Cô đẩy cuốn sổ ghi chép, ngả người ra sau, khinh miêu đạm tả* (nhẹ nhàng bâng quơ) nói: “Tốt, vậy thì đấu lôi đài.”
Lâm Úc Nam mỉm cười hài lòng, sở dĩ anh nhìn trúng cô gái này và tìm mọi cách để hỗ trợ cô là vì anh thích tư thái hiên ngang cao cao tại thượng của cô, không sợ trời cũng chẳng sợ đất.
Anh đã hỏi thăm qua rõ ràng, Thiên Nghệ đã sớm chuyển giao địa điểm tổ chức buổi lưu diễn ban đầu cho Tạ Lâm Lang để mở một buổi concert cá nhân.
Anh phân phó cho bộ phận tổ chức sự kiện thuê cùng một địa điểm vào ngày kế tiếp buổi concert của Tạ Lâm Lang, cùng một thời gian, cùng một loại thiết bị âm nhạc, cùng một giá vé…
Anh thật muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai có nhân khí tốt hơn?
Ngay sau đó, những người hâm mộ đã tinh ý phát hiện ra chi tiết này, dư luận sôi trào, ai cũng đều đàm luận về trận so tài này. Tạ Lâm Lang từ trước đến nay chính là tiểu thiên hậu tương lai của Thiên Nghệ, mà Diệp Tinh Lăng cũng từng được Thiên Nghệ nâng đỡ vô cùng vẻ vang, sau đó lại vứt bỏ tiểu thiên hậu này, trong hai tiểu thiên hậu, sức hút phòng vé của ai sẽ cao hơn?
Fandom hai bên cũng bắt đầu phân cao thấp, rất nhiều người nguyên bản là không tính đến buổi hòa nhạc, vì để ủng hộ cho thần tượng của mình cũng đã thi nhau mua vé tới xem.
Cánh truyền thông cũng bắt đầu náo loạn thành một đoàn, vội vàng tập trung đến hai buổi biểu diễn này, chú ý từng nhất cử nhất động của hai nghệ sĩ để bắt được tin tức đắt giá.
Ngày diễn ra buổi hòa nhạc, trong phòng thay đồ.
Hạ Lăng ngồi trước gương để chuyên gia trang điểm dặm phấn.
Lâm Úc Nam ngồi cùng cô, bên ngoài thoáng có tiếng của người hâm mộ bàn ra tán vào.Trên mặt anh tràn ngập ý cười, cực kỳ thoải mái: “Vẫn là cô lợi hại, tôi vừa mới ra ngoài nhìn xem, toàn bộ hội trường từ trên xuống dưới đều chật kín chỗ, bên ngoài còn có rất nhiều người không mua được vé muốn vào bên trong. Còn buổi concert của Tạ Lâm Lang hôm qua thì sao? Tuy rằng cũng cháy vé như cô, nhưng vị trí khán giả có vẻ vẫn còn trống và những kẻ lang thang gần đó cũng không nâng giá vé lên cao như ngày hôm nay.”
Trong cuộc so tài này, cô đã được định sẵn là người thắng cuộc.
Hạ Lăng hơi cụp mắt, cẩn thận sắp xếp bộ móng tay sáng bóng của mình, chiến thắng đã sớm nằm trong dự liệu của cô, cô chẳng qua là thuận lý thành chương, đem chân lý hiển nhiên này phơi bày ra trước bàn dân thiên hạ. Công bằng mà nói, cô thực tế không hề ghét Tạ Lâm Lang, ngược lại còn có ấn tượng tốt về cô ấy, sai là ở chỗ công ty bất đồng, họ đã được định sẵn để đối nghịch với nhau.
Sau đêm nay, giới giải trí sẽ không còn bàn tán nhiều lời về hai tiểu thiên hậu nữa.
Cô sẽ trở thành thiên hậu độc nhất.
Ở bên ngoài, tiếng hò reo ngày càng vang dội.
Một nhân viên bước tới mời cô lên sân khấu.
Khoác trên mình bộ trang phục biểu diễn lộng lẫy, phong thái kiêu kỳ, bình tĩnh bước lên đài cao.
Đêm nay, sân khấu chính là của cô, trời đất cũng thuộc về cô.
Cô đem chính mình phát huy giọng cá heo đến mức cao nhất, kiều diễm khung quốc khuynh thành.
Ba giờ trôi qua trong nháy mắt.
Toàn bộ khán giả đều bị giọng hát của cô mê hoặc. Phải thật lâu sau mới hồi thần.
“Trời…” Có người nắm lấy tay người bạn đồng hành của mình nói: “Đây là ảo giác sao? Không… Không phải ảo giác, giọng ca của Tiểu Lăng so với trước kia hay hơn rất nhiều, tôi dám khẳng định, toàn bộ giới ca sĩ, trừ bỏ thiên hậu Hạ Lăng quá cố thì không còn ai có thể so với cô ấy!”
“Đúng thế!”, Người bạn đó kích động tự hào: “Tôi yêu Tiểu Lăng!”
Sự si mê cuồng nhiệt lan rộng khắp hội trường.
Việc Thiên Nghệ hủy bỏ chuyến lưu diễn và hoàn tiền vé, ở thời điểm Hạ Lăng cất lên giọng ca mê hoặc lòng người đã sớm tàn thành mây khói, mọi người đều cảm thấy sự hi sinh của mình là hoàn toàn đáng giá, để được nghe một giọng ca hoàn mỹ như vậy, không có điều gì không làm được.
Đêm đó, những fan hâm mộ như phát cuồng, miêu tả giọng hát của Tiểu Lăng mỹ miều như thế nào, nhiếp kinh hồn phách ra sao.
Toàn bộ Internet đều bị kinh động.
Nhiều năm sau sự ra đi của thiên hậu Hạ Lăng, một nữ thần giọng cá heo khác đã xuất hiện trên sân khấu âm nhạc!
Ngày hôm sau, cơ hồ tất cả các hạng mục âm nhạc đều bị fandom của Hạ Lăng chiếm giữ, nhiều người qua đường cũng sôi nổi tham gia thảo luận. Còn về phần Tạ Lâm Lang? Cô ấy gần như đã chìm trong làn sóng dữ dội của thủy quân, gần như không thấy bóng dáng.
Trận so tài này của hai tiểu thiên hậu, thắng bại đã rõ như ban ngày.
Đàm Anh tức giận đến mức lật đổ bàn làm việc và lớn tiếng quát mắng các giám đốc của một số bộ phận phòng ban: “Các người làm ăn kiểu gì vậy? Không biết thuê những thời điểm khác của nơi đó sao?! Lâm Lang biểu diễn vào thứ bảy và Diệp Tinh Lăng vào ngay chủ nhật, như vậy chắc chắn sẽ bị người ta lôi chuyện cũ ra bàn luận! Đây rõ ràng là ức hiếp người quá đáng! Là ức hiếp! Ngay cả lấy cớ nào đi chăng nữa thì vẫn chính là nghiền ép toàn phần!”
Lịch trình này thật sự là đã chệch khỏi quỹ đạo và đổ vỡ tan tành.
Lý do là vì thứ bảy chính là khung giờ vàng, chủ nhật chỉ có thể được coi là giờ bạc, hiệu ứng phòng vé so ra không thể tốt bằng hôm trước đó. Nhưng dù là giờ đồng hay giờ sắt đi chăng nữa, Hạ Lăng vẫn sẽ như cũ chèn ép Tạ Lâm Lang đến thảm thương, tương phản quá sắc bén, thật sự như một cái tát vào mặt Thiên Nghệ.
- --------------
Dịch: @vân Nhung
Chỉnh sửa: @Nguyễn minh Châu
- --------------
Hiện tại chưa biết 2 chap sau có up kịp trong hôm nay không nữa, nếu không kịp mai tui up bù nha mng!!
Tất cả đều là nhờ có Lâm Úc Nam, người đàn ông xuất thân từ gia đình kinh doanh, đem hết thảy xử lý gọn gàng.
Còn về Hạ Lăng? Cô chỉ cần chuyên tâm ca hát và chú ý đến các thông báo lịch trình công việc. Trong phòng họp, Hạ Lăng tay nâng một tách trà, hơi nghiêng đầu nói: “Việc đầu tiên chúng ta cần giải quyết, đó là sự cố chuyến lưu diễn lần trước. Hôm đó người mua vé nhiều đến vậy, phía Thiên Nghệ lại tự ý chủ trương đứng một bên hủy bỏ, mặc dù sau đó họ đã hoàn lại giá vé nhưng vẫn gây nên sự bất mãn ở hầu hết các fan hâm mộ. Tôi không thích cái cách xử lý của họ chút nào.”
Lâm Úc Nam gật đầu: “Cách làm này quả thật rất tổn hại đến danh tiếng của cô, mọi người có chủ ý gì hay không?”
Đại diện từ các bộ phận khác nhau thảo luận trao đổi ý kiến, sau một hồi, bọn họ liền quyết định tiếp tục chuyến lưu diễn đang dang dở. Hạ Lăng sau đó đã thông báo việc này lên trang web chính thức của mình, một lần nữa bán vé vào cửa, đồng thời hứa rằng mỗi một chuyến lưu diễn của cô trong những lần tới đều sẽ so với kế hoạch ban đầu kéo dài thêm một tiếng đồng hồ.
Lâm Úc Nam có chút không an tâm, thấp giọng nói: “Cường độ cao như vậy, cô chịu được sao?”
Cô cười tao nhã, khóe mắt chân mày đều mơ hồ mang theo vẻ ngạo mạn: “Cái gì không chịu nổi? Không phải chỉ là từ hai giờ biến thành ba thôi sao? Còn xa mới tới giới hạn của tôi.”
Lâm Úc Nam nhớ tới khả năng thống trị sân khấu kinh người của cô, mỗi lần xuất hiện trên sân khấu đều tựa như tôn chủ đáng kính nhất của một giáo phái với thanh âm phi thường kỳ diệu khiến cho tất cả đều phải nằm rạp xuống tôn sùng, tuyệt nhiên không nói lấy nửa lời thừa thãi. Cũng như cô tin tưởng vào khả năng quản lý cùng kinh doanh của anh, anh cũng tin tưởng vào thiên phú âm nhạc tuyệt vời của cô. Sự tồn tại của cô gái nhỏ này, tự thân nó đã là một điều kỳ diệu.
Những người hâm mộ ban đầu vô cùng thất vọng và phẫn nộ vì việc buổi biểu diễn lần trước bị hủy bỏ, sau khi nghe được thông tin chính thức từ phía Hạ Lăng liền trở nên tràn ngập mong chờ. Bọn họ hết sức nhiệt tình ủng hộ sự tái xuất của cô và cùng nhau hô vang khẩu hiệu “Đả đảo Thiên Nghệ”.
Dư luận xem ra đều cho rằng...
Không, phải nói rằng thực tế chính là như vậy...
Rằng cô đã bị Thiên Nghệ đào thải.
Rất nhiều fan hâm mộ trung thành cảm thấy bất bình thay cho cô, sau khi nghe nói Thiên Nghệ đã sớm đem địa điểm chuyến lưu diễn ban đầu dùng cho mục đích khác thì càng trở nên khó chịu. Họ đua nhau thúc giục cô cùng Thiên Nghệ so tài, đem đối phương đánh bại thật thê thảm.
“Đấu lôi đài sao…” Hạ Lăng trầm ngâm đọc phản hồi của các fan, lâm vào suy tư.
Lâm Úc Nam nghiêng người quan sát: “Đây là một chủ ý hay, Thiên Nghệ ức hiếp cô như thế, không hung hăng trả đũa một phen thì nói cái gì nữ minh tinh nữa, hơn nữa với độ nổi tiếng của cô, cô chắc chắn sẽ không thua bất kỳ sao nữ nào của Thiên Nghệ. Nếu cô thắng, đó là vinh quang của cô, còn nếu thua, vậy thì cũng không bị mất thể diện.”
Hạ Lăng trong lòng âm thầm bốc hỏa, lúc trước là Đàm Anh khinh người quá đáng.
Cô đẩy cuốn sổ ghi chép, ngả người ra sau, khinh miêu đạm tả* (nhẹ nhàng bâng quơ) nói: “Tốt, vậy thì đấu lôi đài.”
Lâm Úc Nam mỉm cười hài lòng, sở dĩ anh nhìn trúng cô gái này và tìm mọi cách để hỗ trợ cô là vì anh thích tư thái hiên ngang cao cao tại thượng của cô, không sợ trời cũng chẳng sợ đất.
Anh đã hỏi thăm qua rõ ràng, Thiên Nghệ đã sớm chuyển giao địa điểm tổ chức buổi lưu diễn ban đầu cho Tạ Lâm Lang để mở một buổi concert cá nhân.
Anh phân phó cho bộ phận tổ chức sự kiện thuê cùng một địa điểm vào ngày kế tiếp buổi concert của Tạ Lâm Lang, cùng một thời gian, cùng một loại thiết bị âm nhạc, cùng một giá vé…
Anh thật muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai có nhân khí tốt hơn?
Ngay sau đó, những người hâm mộ đã tinh ý phát hiện ra chi tiết này, dư luận sôi trào, ai cũng đều đàm luận về trận so tài này. Tạ Lâm Lang từ trước đến nay chính là tiểu thiên hậu tương lai của Thiên Nghệ, mà Diệp Tinh Lăng cũng từng được Thiên Nghệ nâng đỡ vô cùng vẻ vang, sau đó lại vứt bỏ tiểu thiên hậu này, trong hai tiểu thiên hậu, sức hút phòng vé của ai sẽ cao hơn?
Fandom hai bên cũng bắt đầu phân cao thấp, rất nhiều người nguyên bản là không tính đến buổi hòa nhạc, vì để ủng hộ cho thần tượng của mình cũng đã thi nhau mua vé tới xem.
Cánh truyền thông cũng bắt đầu náo loạn thành một đoàn, vội vàng tập trung đến hai buổi biểu diễn này, chú ý từng nhất cử nhất động của hai nghệ sĩ để bắt được tin tức đắt giá.
Ngày diễn ra buổi hòa nhạc, trong phòng thay đồ.
Hạ Lăng ngồi trước gương để chuyên gia trang điểm dặm phấn.
Lâm Úc Nam ngồi cùng cô, bên ngoài thoáng có tiếng của người hâm mộ bàn ra tán vào.Trên mặt anh tràn ngập ý cười, cực kỳ thoải mái: “Vẫn là cô lợi hại, tôi vừa mới ra ngoài nhìn xem, toàn bộ hội trường từ trên xuống dưới đều chật kín chỗ, bên ngoài còn có rất nhiều người không mua được vé muốn vào bên trong. Còn buổi concert của Tạ Lâm Lang hôm qua thì sao? Tuy rằng cũng cháy vé như cô, nhưng vị trí khán giả có vẻ vẫn còn trống và những kẻ lang thang gần đó cũng không nâng giá vé lên cao như ngày hôm nay.”
Trong cuộc so tài này, cô đã được định sẵn là người thắng cuộc.
Hạ Lăng hơi cụp mắt, cẩn thận sắp xếp bộ móng tay sáng bóng của mình, chiến thắng đã sớm nằm trong dự liệu của cô, cô chẳng qua là thuận lý thành chương, đem chân lý hiển nhiên này phơi bày ra trước bàn dân thiên hạ. Công bằng mà nói, cô thực tế không hề ghét Tạ Lâm Lang, ngược lại còn có ấn tượng tốt về cô ấy, sai là ở chỗ công ty bất đồng, họ đã được định sẵn để đối nghịch với nhau.
Sau đêm nay, giới giải trí sẽ không còn bàn tán nhiều lời về hai tiểu thiên hậu nữa.
Cô sẽ trở thành thiên hậu độc nhất.
Ở bên ngoài, tiếng hò reo ngày càng vang dội.
Một nhân viên bước tới mời cô lên sân khấu.
Khoác trên mình bộ trang phục biểu diễn lộng lẫy, phong thái kiêu kỳ, bình tĩnh bước lên đài cao.
Đêm nay, sân khấu chính là của cô, trời đất cũng thuộc về cô.
Cô đem chính mình phát huy giọng cá heo đến mức cao nhất, kiều diễm khung quốc khuynh thành.
Ba giờ trôi qua trong nháy mắt.
Toàn bộ khán giả đều bị giọng hát của cô mê hoặc. Phải thật lâu sau mới hồi thần.
“Trời…” Có người nắm lấy tay người bạn đồng hành của mình nói: “Đây là ảo giác sao? Không… Không phải ảo giác, giọng ca của Tiểu Lăng so với trước kia hay hơn rất nhiều, tôi dám khẳng định, toàn bộ giới ca sĩ, trừ bỏ thiên hậu Hạ Lăng quá cố thì không còn ai có thể so với cô ấy!”
“Đúng thế!”, Người bạn đó kích động tự hào: “Tôi yêu Tiểu Lăng!”
Sự si mê cuồng nhiệt lan rộng khắp hội trường.
Việc Thiên Nghệ hủy bỏ chuyến lưu diễn và hoàn tiền vé, ở thời điểm Hạ Lăng cất lên giọng ca mê hoặc lòng người đã sớm tàn thành mây khói, mọi người đều cảm thấy sự hi sinh của mình là hoàn toàn đáng giá, để được nghe một giọng ca hoàn mỹ như vậy, không có điều gì không làm được.
Đêm đó, những fan hâm mộ như phát cuồng, miêu tả giọng hát của Tiểu Lăng mỹ miều như thế nào, nhiếp kinh hồn phách ra sao.
Toàn bộ Internet đều bị kinh động.
Nhiều năm sau sự ra đi của thiên hậu Hạ Lăng, một nữ thần giọng cá heo khác đã xuất hiện trên sân khấu âm nhạc!
Ngày hôm sau, cơ hồ tất cả các hạng mục âm nhạc đều bị fandom của Hạ Lăng chiếm giữ, nhiều người qua đường cũng sôi nổi tham gia thảo luận. Còn về phần Tạ Lâm Lang? Cô ấy gần như đã chìm trong làn sóng dữ dội của thủy quân, gần như không thấy bóng dáng.
Trận so tài này của hai tiểu thiên hậu, thắng bại đã rõ như ban ngày.
Đàm Anh tức giận đến mức lật đổ bàn làm việc và lớn tiếng quát mắng các giám đốc của một số bộ phận phòng ban: “Các người làm ăn kiểu gì vậy? Không biết thuê những thời điểm khác của nơi đó sao?! Lâm Lang biểu diễn vào thứ bảy và Diệp Tinh Lăng vào ngay chủ nhật, như vậy chắc chắn sẽ bị người ta lôi chuyện cũ ra bàn luận! Đây rõ ràng là ức hiếp người quá đáng! Là ức hiếp! Ngay cả lấy cớ nào đi chăng nữa thì vẫn chính là nghiền ép toàn phần!”
Lịch trình này thật sự là đã chệch khỏi quỹ đạo và đổ vỡ tan tành.
Lý do là vì thứ bảy chính là khung giờ vàng, chủ nhật chỉ có thể được coi là giờ bạc, hiệu ứng phòng vé so ra không thể tốt bằng hôm trước đó. Nhưng dù là giờ đồng hay giờ sắt đi chăng nữa, Hạ Lăng vẫn sẽ như cũ chèn ép Tạ Lâm Lang đến thảm thương, tương phản quá sắc bén, thật sự như một cái tát vào mặt Thiên Nghệ.
- --------------
Dịch: @vân Nhung
Chỉnh sửa: @Nguyễn minh Châu
- --------------
Hiện tại chưa biết 2 chap sau có up kịp trong hôm nay không nữa, nếu không kịp mai tui up bù nha mng!!
Bình luận facebook