Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 643: Giao phó ý trời
Hạ Lăng nhìn tờ báo chí, cười thành tiếng: “ Thật tự tin. ”
Lâm Úc Nam vẫn tư thái nhàn nhã nhưng trong mắt lại mơ hồ lóe lên một tia sắc bén: “ Cô có thực sự nắm chắc phần thắng hay không? Đàn ông quỳ xuống trước phụ nữ hát chinh phục còn có thể tạo ra một câu chuyện đặc sắc. Nhưng là phụ nữ? Nếu như quỳ xuống trước đàn ông hát chinh phục, còn ra thể thống gì nữa?”
Hạ Lăng kiêu ngạo nâng đầu lên: “ Tôi làm sao có thể thua được?”
“ Thua cũng không ai cứu cô. ” Lâm Úc Nam ném tờ báo qua một bên. Thực ra, anh đã có một kế hoạch dự phòng, cho dù Hạ Lăng thua cũng có biện pháp ứng phó và còn có hãnh diện đi xuống. Nhưng anh cũng không có ý định muốn nói cho cô, phải cho cô biết thế giới này gian nan mức nào, cho cô một chút ý thức phòng bị.
Hạ Lăng cũng không ngại có người cứu cô hay không, thắng Bạch Mộ Dung thôi mà, quá dễ dàng.
Lần đối chiến này thật sự rất lớn, không chỉ có Fans của cả hai người mà còn rất nhiều người qua đường cũng chú ý, mỏi mắt mong chờ cuộc đối đấu của hai cao thủ này. Truyền thông cũng nhao nhao đưa tin, phỏng vẫn độc quyền và theo dõi sát lịch trình của hai người, cố gắng phỏng đoán người thắng cuộc từ những hành động nhỏ hằng ngày.
Lúc trước Bạch Mộ Dung nói rất đúng, nếu như Hạ Lăng thắng, kế tiếp chính là một trận chiến phong hậu ( phong làm Thiên Hậu).
Bởi vì, người cùng cô so tài là Thiên Vương đang nổi tiếng nhất hiện tại, nếu cô chiến thắng thì chắc chắn có thể trở thành Thiên Hậu.
Các cuộc thảo luận đều ca ngợi công ty Phượng Ngàn Thương có chiến lược tốt và dễ dàng lôi Thiên Vương xuống nước, biến anh thành bàn đạp trên con đường vươn tới đỉnh cao của cô. Mặc dù, bước đệm này không dễ dàng để leo lên.
Đàm Anh rất tức giận vì điều này.
Làm thế nào mà Diệp Tinh Lăng có thể xảo quyệt đến như vậy?
Thực ra anh ta không biết, lần này hoàn toàn không phải do cô xảo quyệt. Cô chỉ cố ý khiêu khích để đáp lại lời cầu xin của Lục Đào, điều này sẽ kích thích Thiên Nghệ thay thế họ bằng một đối thủ mạnh hơn.
Bằng cách này, Lục Đào không cần phải quỳ gối trước cô hát chinh phục.
Không ngờ, chuyện này lại biến thành một sự kiện giật gân lớn.
Đàm Anh bực bội, dặn đi dặn lại với Bạch Mộ Dung rằng anh ta nhất định phải thắng, không được làm Thiên Nghệ mất mặt. Bạch Mộ Dung ung dung nói, "Đừng lo lắng, tôi là Thiên Vương, tôi còn có thể thua được sao?"
Anh ta cũng không để tâm đến sự lo lắng của Đàm Anh lắm.
Đàm Anh đang ráo riết chuẩn bị, cố gắng đảm bảo rằng Bạch Mộ Dung có thể hoàn hảo từ những việc nhỏ nhất. Ánh sáng và thiết bị âm thanh của địa điểm đều chuẩn bị tốt nhất. Công ty bán vé và trung tâm quảng cáo cũng hoạt động hết công suất, ưu tiên triệt để cho Bạch Mộ Dung.
Thời gian chuẩn bị rất dài.
Địa điểm tổ chức buổi hòa nhạc này là Cung điện Ngôi sao ở Thành phố J, là một địa điểm rất nổi tiếng. Theo cách thức của lần trước, Hạ Lăng đến thuê sân khấu vào ngày hôm sau - tức là vào tối Chủ nhật. Nhưng lại không thuê được, nơi đó đã được thuê cho một sự kiện thử giọng violin khác.
Hạ Lăng cũng bất lực và thông báo tin này trên trang web chính thức.
Có một số người chế giễu cô chưa gì đã rút lui, nhưng phần lớn đều hiểu, biết rằng những vị trí đắt đỏ đó rất khó thuê. Thấy cô không thuê được địa điểm, người hâm mộ đã chung góp sức, nhiều người trực tiếp kêu gọi Bạch Mộ Dung lùi thời gian concert để phù hợp với địa điểm của Hạ Lăng.
Đàm Anh chế nhạo, không quan tâm đến.
“Buổi biểu diễn của Bạch Mộ Dung vẫn tổ chức theo lịch trình.” Anh nói. Dựa vào cái gì mà một Thiên Nghệ to lớn như họ lại phải phải thay đổi lịch trình chỉ vì một ca sĩ nhỏ nhoi kia chứ.
Bạch Mộ Dung gác chân thon ở trong phòng họp, không có ý kiến gì.
Tuy nhiên, chỉ trong vài ngày, dư luận lại đổ dồn về phía Hạ Lăng, cho rằng Bạch Mộ Dung sợ cô nên không dám thi đấu, để tránh so tài vì lý do địa điểm.
Đàm Anh cười lạnh nhìn những bình luận: "Vớ vẩn!"
Bạch Mộ Dung vẫn gác đôi chân thon dài, ưu nhã nói: "Đổi thời gian."
Đàm Anh lạnh lùng nhìn anh.
Bạch Mộ Dung không vội mà nói: "Đổi thời thời để sở tài với Diệp Tinh Lăng. Nếu đã muốn so tài thì cứ làm để họ ngậm miệng lại. Muốn chiến thắng cũng phải thắng đẹp một chút."
Đàm Anh vạn phần không tình nguyện, nhưng tin đồn càng ngày càng lan rộng, càng ngày càng bất lợi cho Thiên Nghệ, anh chỉ có thể nghe theo ý của Bạch Mộ Dung mà thay đổi thời gian concert.
Lịch được đặt vào thứ bảy hai tháng sau.
Buổi biểu diễn của Hạ Lăng diễn ra cùng lúc vào buổi Chủ nhật.
Công chúng và giới truyền thông đều rất vui mừng và ngừng công kích Thiên Nghệ. Hai tháng đã đủ để hai bên chuẩn bị, nhưng thật ra, dù là Hạ Lăng hay Bạch Mộ Dung đều như nhau, gần như chẳng quan tâm chuẩn bị cái gì, hai người này ăn xong rồi nghỉ, ngày ngày đi chơi, tóm lại là làm không đúng công việc của mình.
Thậm chí, các phương tiện truyền thông lớn còn cho rằng Bạch Thiên Vương và Diệp Tiểu Thiên Hậu có ý định lấn át ánh hào quang của nhau trước khi hát?
"Chỉ là một cô gái nhỏ thôi mà. Không cần chuẩn bị nhiều." Bạch Mộ Dung nói.
“Bạch Thiên Vương a, tôi có tự tin rằng bản thân hơn hẳn anh ta, cần phải chuẩn bị cái gì?” Hạ Lăng nói.
Concert chưa chính thức khai mạc mà mùi thuốc súng đã nổ tứ phía, trên các diễn đàn, blog, nơi tụ tập của các nhóm fan đông đảo, nơi nào cũng có fan hâm mộ hai bên tranh luận nhau không ngớt.
Khoảng thời gian hai tháng đã tạo cho sự kiện này rất nhiều cơ hội để lên men và phát triển thành sự kiện quan trọng nhất trong năm của ngành giải trí. Ngay cả những người hâm mộ âm nhạc bình thường và người ngoài cuộc cũng phải hoảng hốt và chú ý.
Trong bầu không khí cuồng nhiệt này, hai buổi hòa nhạc đã bắt đầu.
Đầu tiên là buổi biểu diễn thứ bảy của Bạch Mộ Dung.
Trong ngày biểu diễn, Bạch Thiên Vương như một hoàng tử giá lâm, phong lưu tuấn tú khiến các khán giả hò hét hết mình. Vé của anh lên tới 20.000 NDT mỗi chiếc trong thị trường chợ đen, cho dù vậy thì số lượng vé vẫn không đủ dùng.
Trong không khí vô cùng náo nhiệt, buổi biểu diễn của Bạch Mộ Dung đã kết thúc.
Ngay cả những nhà phê bình âm nhạc chuyên nghiệp nhất cũng cho rằng buổi biểu diễn này không chê vào đâu được về sức hút phòng vé, khả năng kiểm soát hiện trường, kỹ năng ca hát, âm thanh sân khấu, ánh sáng, trình tự tổ chức, v.v.
Một số phương tiện truyền thông và các nhà phê bình đã bắt đầu lo lắng về buổi biểu diễn sau của Hạ Lăng.
Bản thân Hạ Lăng vẫn không quan tâm lắm, tối muộn thứ bảy cô còn gọi điện thoại chúc mừng Bạch Mộ Dung, nói hát live của anh đã có bước đột phá lớn, so với màn biểu diễn ở lễ hội âm nhạc hơn nửa năm trước thì anh ta giống như hai người khác nhau vậy.
Bạch Mộ Dung hơi nghiêng đầu, dùng vai giữ điện thoại, thân người dựa lưng vào tường nở nụ cười: "Cô bình tĩnh như vậy? Tin rằng sẽ đánh bại được tôi?"
Hạ Lăng cũng cười: “Ừ" Cô nhẹ đáp.
Bài hát của Bạch Mộ Dung có thể đột phá, nhưng nói cho cùng thì cũng là được cô từ buổi biểu diễn lần trước khiêu khích và hướng dẫn anh. Cô có thể xem là một nửa sư phụ của anh, có lý do gì mà cô còn không giỏi bằng học trò của mình?
Bạch Mộ Dung nửa đùa nửa thật: "Vậy thì tôi nên nghĩ nghĩ xem phải chuẩn bị tư thế nào để hát chinh phục rồi."
"Bây giờ đã quá muộn để nghĩ về chuyện đó rồi, cứ để nhiếp ảnh gia chụp cho anh vài bức ảnh cận cảnh thật đẹp vào."
Hai người vừa cười vừa đùa, một lúc sau mới cúp điện thoại.
Trong mắt người ngoài, họ cạnh tranh rất khốc liệt, như trận sinh tử một mất một còn. Tuy nhiên, có câu nói, anh hùng quý mến anh hùng, những người đạt đến đẳng cấp trong sự nghiệp ca hát, đứng trên đỉnh cao bất khả chiến bại này rất ít, ngược lại họ có thiện cảm với nhau và từ đó trở thành bạn bè.
Không phải là Bạch Mộ Dung không ngại chuyện thắng thua.
Nhưng vì cậu đã phát huy hết sức mình nên phần còn lại đành phải giao phó cho ý trời.
Tiếp theo, còn phải xem cô ấy
- --------------
Dịch: @Ân Vĩnh
Chỉnh sửa: @Trần Duyên
- --------------
Không up liên tục thì mấy bà hối =(( mà up liên tục thì mấy bà tương tác hông nhiều =((( pùn quá =(((
Lâm Úc Nam vẫn tư thái nhàn nhã nhưng trong mắt lại mơ hồ lóe lên một tia sắc bén: “ Cô có thực sự nắm chắc phần thắng hay không? Đàn ông quỳ xuống trước phụ nữ hát chinh phục còn có thể tạo ra một câu chuyện đặc sắc. Nhưng là phụ nữ? Nếu như quỳ xuống trước đàn ông hát chinh phục, còn ra thể thống gì nữa?”
Hạ Lăng kiêu ngạo nâng đầu lên: “ Tôi làm sao có thể thua được?”
“ Thua cũng không ai cứu cô. ” Lâm Úc Nam ném tờ báo qua một bên. Thực ra, anh đã có một kế hoạch dự phòng, cho dù Hạ Lăng thua cũng có biện pháp ứng phó và còn có hãnh diện đi xuống. Nhưng anh cũng không có ý định muốn nói cho cô, phải cho cô biết thế giới này gian nan mức nào, cho cô một chút ý thức phòng bị.
Hạ Lăng cũng không ngại có người cứu cô hay không, thắng Bạch Mộ Dung thôi mà, quá dễ dàng.
Lần đối chiến này thật sự rất lớn, không chỉ có Fans của cả hai người mà còn rất nhiều người qua đường cũng chú ý, mỏi mắt mong chờ cuộc đối đấu của hai cao thủ này. Truyền thông cũng nhao nhao đưa tin, phỏng vẫn độc quyền và theo dõi sát lịch trình của hai người, cố gắng phỏng đoán người thắng cuộc từ những hành động nhỏ hằng ngày.
Lúc trước Bạch Mộ Dung nói rất đúng, nếu như Hạ Lăng thắng, kế tiếp chính là một trận chiến phong hậu ( phong làm Thiên Hậu).
Bởi vì, người cùng cô so tài là Thiên Vương đang nổi tiếng nhất hiện tại, nếu cô chiến thắng thì chắc chắn có thể trở thành Thiên Hậu.
Các cuộc thảo luận đều ca ngợi công ty Phượng Ngàn Thương có chiến lược tốt và dễ dàng lôi Thiên Vương xuống nước, biến anh thành bàn đạp trên con đường vươn tới đỉnh cao của cô. Mặc dù, bước đệm này không dễ dàng để leo lên.
Đàm Anh rất tức giận vì điều này.
Làm thế nào mà Diệp Tinh Lăng có thể xảo quyệt đến như vậy?
Thực ra anh ta không biết, lần này hoàn toàn không phải do cô xảo quyệt. Cô chỉ cố ý khiêu khích để đáp lại lời cầu xin của Lục Đào, điều này sẽ kích thích Thiên Nghệ thay thế họ bằng một đối thủ mạnh hơn.
Bằng cách này, Lục Đào không cần phải quỳ gối trước cô hát chinh phục.
Không ngờ, chuyện này lại biến thành một sự kiện giật gân lớn.
Đàm Anh bực bội, dặn đi dặn lại với Bạch Mộ Dung rằng anh ta nhất định phải thắng, không được làm Thiên Nghệ mất mặt. Bạch Mộ Dung ung dung nói, "Đừng lo lắng, tôi là Thiên Vương, tôi còn có thể thua được sao?"
Anh ta cũng không để tâm đến sự lo lắng của Đàm Anh lắm.
Đàm Anh đang ráo riết chuẩn bị, cố gắng đảm bảo rằng Bạch Mộ Dung có thể hoàn hảo từ những việc nhỏ nhất. Ánh sáng và thiết bị âm thanh của địa điểm đều chuẩn bị tốt nhất. Công ty bán vé và trung tâm quảng cáo cũng hoạt động hết công suất, ưu tiên triệt để cho Bạch Mộ Dung.
Thời gian chuẩn bị rất dài.
Địa điểm tổ chức buổi hòa nhạc này là Cung điện Ngôi sao ở Thành phố J, là một địa điểm rất nổi tiếng. Theo cách thức của lần trước, Hạ Lăng đến thuê sân khấu vào ngày hôm sau - tức là vào tối Chủ nhật. Nhưng lại không thuê được, nơi đó đã được thuê cho một sự kiện thử giọng violin khác.
Hạ Lăng cũng bất lực và thông báo tin này trên trang web chính thức.
Có một số người chế giễu cô chưa gì đã rút lui, nhưng phần lớn đều hiểu, biết rằng những vị trí đắt đỏ đó rất khó thuê. Thấy cô không thuê được địa điểm, người hâm mộ đã chung góp sức, nhiều người trực tiếp kêu gọi Bạch Mộ Dung lùi thời gian concert để phù hợp với địa điểm của Hạ Lăng.
Đàm Anh chế nhạo, không quan tâm đến.
“Buổi biểu diễn của Bạch Mộ Dung vẫn tổ chức theo lịch trình.” Anh nói. Dựa vào cái gì mà một Thiên Nghệ to lớn như họ lại phải phải thay đổi lịch trình chỉ vì một ca sĩ nhỏ nhoi kia chứ.
Bạch Mộ Dung gác chân thon ở trong phòng họp, không có ý kiến gì.
Tuy nhiên, chỉ trong vài ngày, dư luận lại đổ dồn về phía Hạ Lăng, cho rằng Bạch Mộ Dung sợ cô nên không dám thi đấu, để tránh so tài vì lý do địa điểm.
Đàm Anh cười lạnh nhìn những bình luận: "Vớ vẩn!"
Bạch Mộ Dung vẫn gác đôi chân thon dài, ưu nhã nói: "Đổi thời gian."
Đàm Anh lạnh lùng nhìn anh.
Bạch Mộ Dung không vội mà nói: "Đổi thời thời để sở tài với Diệp Tinh Lăng. Nếu đã muốn so tài thì cứ làm để họ ngậm miệng lại. Muốn chiến thắng cũng phải thắng đẹp một chút."
Đàm Anh vạn phần không tình nguyện, nhưng tin đồn càng ngày càng lan rộng, càng ngày càng bất lợi cho Thiên Nghệ, anh chỉ có thể nghe theo ý của Bạch Mộ Dung mà thay đổi thời gian concert.
Lịch được đặt vào thứ bảy hai tháng sau.
Buổi biểu diễn của Hạ Lăng diễn ra cùng lúc vào buổi Chủ nhật.
Công chúng và giới truyền thông đều rất vui mừng và ngừng công kích Thiên Nghệ. Hai tháng đã đủ để hai bên chuẩn bị, nhưng thật ra, dù là Hạ Lăng hay Bạch Mộ Dung đều như nhau, gần như chẳng quan tâm chuẩn bị cái gì, hai người này ăn xong rồi nghỉ, ngày ngày đi chơi, tóm lại là làm không đúng công việc của mình.
Thậm chí, các phương tiện truyền thông lớn còn cho rằng Bạch Thiên Vương và Diệp Tiểu Thiên Hậu có ý định lấn át ánh hào quang của nhau trước khi hát?
"Chỉ là một cô gái nhỏ thôi mà. Không cần chuẩn bị nhiều." Bạch Mộ Dung nói.
“Bạch Thiên Vương a, tôi có tự tin rằng bản thân hơn hẳn anh ta, cần phải chuẩn bị cái gì?” Hạ Lăng nói.
Concert chưa chính thức khai mạc mà mùi thuốc súng đã nổ tứ phía, trên các diễn đàn, blog, nơi tụ tập của các nhóm fan đông đảo, nơi nào cũng có fan hâm mộ hai bên tranh luận nhau không ngớt.
Khoảng thời gian hai tháng đã tạo cho sự kiện này rất nhiều cơ hội để lên men và phát triển thành sự kiện quan trọng nhất trong năm của ngành giải trí. Ngay cả những người hâm mộ âm nhạc bình thường và người ngoài cuộc cũng phải hoảng hốt và chú ý.
Trong bầu không khí cuồng nhiệt này, hai buổi hòa nhạc đã bắt đầu.
Đầu tiên là buổi biểu diễn thứ bảy của Bạch Mộ Dung.
Trong ngày biểu diễn, Bạch Thiên Vương như một hoàng tử giá lâm, phong lưu tuấn tú khiến các khán giả hò hét hết mình. Vé của anh lên tới 20.000 NDT mỗi chiếc trong thị trường chợ đen, cho dù vậy thì số lượng vé vẫn không đủ dùng.
Trong không khí vô cùng náo nhiệt, buổi biểu diễn của Bạch Mộ Dung đã kết thúc.
Ngay cả những nhà phê bình âm nhạc chuyên nghiệp nhất cũng cho rằng buổi biểu diễn này không chê vào đâu được về sức hút phòng vé, khả năng kiểm soát hiện trường, kỹ năng ca hát, âm thanh sân khấu, ánh sáng, trình tự tổ chức, v.v.
Một số phương tiện truyền thông và các nhà phê bình đã bắt đầu lo lắng về buổi biểu diễn sau của Hạ Lăng.
Bản thân Hạ Lăng vẫn không quan tâm lắm, tối muộn thứ bảy cô còn gọi điện thoại chúc mừng Bạch Mộ Dung, nói hát live của anh đã có bước đột phá lớn, so với màn biểu diễn ở lễ hội âm nhạc hơn nửa năm trước thì anh ta giống như hai người khác nhau vậy.
Bạch Mộ Dung hơi nghiêng đầu, dùng vai giữ điện thoại, thân người dựa lưng vào tường nở nụ cười: "Cô bình tĩnh như vậy? Tin rằng sẽ đánh bại được tôi?"
Hạ Lăng cũng cười: “Ừ" Cô nhẹ đáp.
Bài hát của Bạch Mộ Dung có thể đột phá, nhưng nói cho cùng thì cũng là được cô từ buổi biểu diễn lần trước khiêu khích và hướng dẫn anh. Cô có thể xem là một nửa sư phụ của anh, có lý do gì mà cô còn không giỏi bằng học trò của mình?
Bạch Mộ Dung nửa đùa nửa thật: "Vậy thì tôi nên nghĩ nghĩ xem phải chuẩn bị tư thế nào để hát chinh phục rồi."
"Bây giờ đã quá muộn để nghĩ về chuyện đó rồi, cứ để nhiếp ảnh gia chụp cho anh vài bức ảnh cận cảnh thật đẹp vào."
Hai người vừa cười vừa đùa, một lúc sau mới cúp điện thoại.
Trong mắt người ngoài, họ cạnh tranh rất khốc liệt, như trận sinh tử một mất một còn. Tuy nhiên, có câu nói, anh hùng quý mến anh hùng, những người đạt đến đẳng cấp trong sự nghiệp ca hát, đứng trên đỉnh cao bất khả chiến bại này rất ít, ngược lại họ có thiện cảm với nhau và từ đó trở thành bạn bè.
Không phải là Bạch Mộ Dung không ngại chuyện thắng thua.
Nhưng vì cậu đã phát huy hết sức mình nên phần còn lại đành phải giao phó cho ý trời.
Tiếp theo, còn phải xem cô ấy
- --------------
Dịch: @Ân Vĩnh
Chỉnh sửa: @Trần Duyên
- --------------
Không up liên tục thì mấy bà hối =(( mà up liên tục thì mấy bà tương tác hông nhiều =((( pùn quá =(((
Bình luận facebook