• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thiên Tài Cuồng Phi- Phế Vật Tam Tiểu Thư (3 Viewers)

  • chap-155

Thiên Tài Cuồng Phi- Phế Vật Tam Tiểu Thư - Chương 155: Chương 151








Lạc Vân Hi nhẹ thu ý cười lại, cao giọng kêu lên: "Đỗ phu nhân, hai nhà Nhan Đỗ là đại thế gia, Lạc gia chúng ta chỉ là thần tử bình thường, bàn về thân phận, Tứ muội nhà ta thực sự không trèo cao lên Nhan thiếu gia được."





Lời nói này, Nhan Dung Kiều nghe rất thoải mái, chỉ là, nàng ta cũng không cho rằng, Lạc Vân Hi sẽ nói chỉ vài câu này.





Lạc Vân Hi cười nhạt một tiếng, chuyển đề tài rất nhanh: "Nhưng nhân phẩm của Nhan thiếu gia trong lòng mọi người đều biết, lễ cập kê của Đại tỷ ta, có rất nhiều khách, cũng không ai biết Nhan thiếu gia trốn vào hậu viện, trộm quần áo của Tứ muội ta, cử chỉ như vậy, là vũ nhục cực lớn với Lạc gia chúng ta, Nhan thiếu gia tuy tốt, nhưng Tứ muội ta chưa chắc thích, phát sinh chuyện như vậy, coi như gả Tứ muội ta cho Nhan thiếu gia, đối với nàng ta mà nói, cũng không phải hôn sự tốt."





Thấy Nhan Dung Kiều có ý mở miệng, Lạc Vân Hi tiếp tục nói: "Lạc gia tuy không bằng Nhan gia, nhưng cũng không thể nói, Lạc gia vì vậy mà muốn trèo cao lên Nhan gia, việc này, còn mong Nhan phủ doãn và Đỗ phu nhân cho chúng ta một câu trả lời."





Nàng nói êm tai, khẩu khí không mềm không cứng, không đắc tội người, cũng không thiếu lý lẽ, cũng làm cho Nhan Thiếu Khanh nhìn với cặp mắt khác xưa, trong lòng Lạc Kính Văn cũng chấn động, mất người tâm phúc, chỉ lấy mắt nhìn về phía Lạc Vân Hi và Nhan Dung Kiều.





Nhan Dung Kiều hít sâu một hơi, cười nói: "Lạc đại nhân, không ngờ tam tiểu thư của quý phủ mồm miệng lanh lợi vậy, nói đúng lắm, ý của ta, cũng không phải nhất định để Trình nhi cưới tứ tiểu thư, nhưng sự việc đã xảy ra, đây là biện pháp tốt nhất, có lẽ nên nói, Lạc đại nhân muốn bồi thường cái gì khác, cứ việc nói!"





Ngạo khí của nàng ta trước sau như một, dường như Lạc Kính Văn muốn cái gì, nàng ta đều có thể đưa ra được.





Thái độ như vậy, nếu như Lạc gia nói muốn Nhan Trình cưới Lạc Băng Linh, trái lại phải ăn nói khép nép. Tuy Nhan Trình làm việc sai, nhưng thái độ cứng rắn của Nhan gia, hiển nhiên là để Lạc Băng Linh kém người một bậc.





Lạc Băng Linh dù cho gả vào, nhưng cũng tuyệt đối không có tiệc cưới.





Hôm nay Lạc Vân Hi tới, cũng không phải vì chuyện của Lạc Băng Linh, nàng là muốn đến thám thính bệnh tình của Đỗ Tình Yên.





Trước đây trong kinh có đồn đại, Đỗ Tình Yên đến kinh thành dưỡng bệnh, bệnh tình khởi sắc rất nhiều, nàng liền muốn tận mắt đến nhìn, Đỗ Tình Yên đã khôi phục tới mức nào. Thấy Nhan Dung Kiều thô bạo vô lý, trong lòng nàng tức giận, mới có thể nói mấy câu nói này.





Đối mặt với Nhan Dung Kiều hùng hổ doạ người, Lạc Kính Văn theo bản năng đưa mắt về hướng Lạc Vân Hi.





Thân phận của hắn, thực sự không thích hợp tranh luận chuyện như vậy. Mà Đại phu nhân không nguyện ý thay Lạc Băng Linh đòi công đạo, dựa vào lý do thân thể không khỏe mà từ chối.





Lạc Vân Hi nhẹ nhàng chậm chạp cười: "Đỗ phu nhân cho rằng, hủy danh dự và sinh mạng của một cô gái, bồi thường như thế nào mới công bằng đây?"





Nàng đá quả bóng về cho Nhan Dung Kiều.





Nhan Dung Kiều cũng là nữ tử, nàng cũng không tin, nàng ta không hề có cảm giác hổ thẹn với Lạc Băng Linh.





Nhan Dung Kiều dừng một chút, sự việc đến cùng cũng không phải phát sinh ở trên người nàng ta, cháu trai mình yêu thương nhất lại là đầu sỏ gây nên, vì vậy lòng thương hại, cũng biến mất rất nhanh không còn chút gì.





Nàng ta lạnh lùng nói: "Lạc đại nhân và phu quân ta làm quan cùng triều, ta vẫn lưu lại cho các ngươi tình cảm, nói đi nói lại, các ngươi đều khẳng định là Trình nhi không đúng như vậy sao? Tứ tiểu thư và Trình nhi lén lút trao thân, đây cũng không phải không có khả năng! Dù sao, gia thế Trình nhi vẫn ở đây."





Lạc Kính Văn tức giận đến chòm râu cũng dựng lên, không nhịn được nói: "Không phải ta làm khó hắn, Nhan thiếu gia có phẩm hạnh làm sao, trong lòng ai cũng đều hiểu."





"Dù vậy, cũng không phải không có người như thiêu thân lao đầu vào lửa." Nhan Dung Kiều hừ một tiếng.





"Nếu nói Nhan thiếu gia cùng Tứ muội là lén lút trao nhận, vậy thừa dịp Tông nhân phủ phủ doãn cũng ở nơi đây, gọi hai người bọn hắn tới đối chất là đượ!" Lạc Vân Hi thản nhiên liếc mắt nhìn Nhan Thiếu Khanh: "Vốn dĩ, việc này chúng ta cũng phải bẩm báo Tông nhân phủ, tuy Nhan phủ doãn là người nhà họ Nhan, nhưng ta tin tưởng hắn sẽ giúp người có lý chứ không giúp người thân."





Sắc mặt Nhan Dung Kiều trong nháy mắt khó coi, nhưng nàng ta không có cách nào phản bác, lúc này quát lên: "Gọi hai người đến đối chất!"





Nhan Thiếu Khanh khẽ nhíu mày, liếc nhìn ngoài cửa, Băng Cốc đưa đầu vào, đến bên cạnh hắn thấp giọng nói: "Lão gia nói, hắn không rảnh."





Trong nháy mắt Nhan Thiếu Khanh đã rõ ý Nhan Quốc Công.





Lúc ấy, Nhan Quốc Công nghe nói Lạc gia tam tiểu thư làm chuyện đại nghịch bất đạo, từng cảm thán, nhưng rốt cuộc là người ngoài, cho nên cho dù hắn để Băng Cốc đi nói, vị tam tiểu thư kia tới phủ, Nhan Quốc Công cũng không muốn thấy.





Lúc này, Nhan Trình đang bên trong phòng bệnh Đỗ Tình Yên, vò đầu bứt tai không biết làm sao.





Đỗ Tình Yên ngồi trên giường bật cười, nói: "Tiểu biểu ca, ngươi đi đi, ngươi cũng đã lớn, nếu Lạc tứ tiểu thư được, ngươi cưới đi!"





Nhan Trình hơi đỏ mặt, đứng dậy cáo từ.





Lúc này, đứng bóng dáng cao lớn cạnh cửa sổ kia xoay người lại, áo màu tím nổi bật lên gương mặt khí khái anh hùng hừng hực đó, Quân Lan Phong trầm giọng nói: "Ta cũng đi nhìn thử."





Đỗ Tình Yên để mái tóc dài rối tung trên giường, so với nửa tháng trước, tóc đen rõ ràng có độ sáng bóng hơn, gương mặt gầy như hạt dưa cũng có chút thịt, da thịt cũng trắng nõn hơn nhiều.





Lúc mắt nam nhân sâu thẳm phượng nhìn về phía nàng ta, tim Đỗ Tình Yên khẽ run, hai gò má ửng hồng lên, giọng nói cũng mềm vài phần: "Ừm, đi thôi, biểu ca, ta có cái chuyện muốn cầu xin ngươi."





Mày Quân Lan Phong hơi nhíu, thấy nàng ta muốn thẳng lưng lên,

Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom