Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chapter 10 Lừa em gái
“Ôi! Anh biết xem bói toán sao?”
Ba nữ sinh lập tức tò mò, không nói trước là tin hay không tin chiêu trò này, tối thiểu cũng là nhàm chán nói chuyện đồng thời có thứ tò mò có thể giải khuây.
Tống Tịnh Di phản ứng lại, lúc này cô ấy mới nhớ đến Trương Hạo là trẻ mồ côi được một thầy lang cô độc nhận nuôi dưỡng, cho nên học được những thứ như bói toán xem tướng cũng là chuyện rất bình thường.
Mà Tống Tịnh Di là một tiến sĩ, thái độ đối với huyền học cũng không phải là phủ nhận như những người bình thường, cô ấy cho rằng đó là hãm hại lừa gạt, mà lĩnh vực chuyên ngành học thuật của cô ấy lại dính dáng đến văn hóa truyền thống nên cũng có chút hiểu biết về huyền học, thấy Trương Hạo nói về xem bói như vậy khiến Tống Tịnh Di cũng nổi hứng.
“Trương Hạo, sao anh có thể xem được vậy?” Tống Tịnh Di hỏi: “Tôi nghĩ mọi thứ đều có cơ sở của nó, không thể đưa ra kết luận không có cơ sở được, kể cả thầy bói cũng không ngoại lệ.”
Trương Hạo ngây ra, không ngờ cô Tống lại hỏi anh như vậy, còn có dáng vẻ nghiên cứu học thuật nghiêm túc đó nữa, đấu sĩ Hoàng Kim Thánh chòm sao sư tử quả nhiên là lợi hại, lại tích cực như thế chẳng phải sẽ làm hỏng chuyện tốt của anh sao, cho nên anh lập tức nói: “Đây là thiên cơ, không thể nói bừa.”
“Nhưng cô gái xinh đẹp cô phải cẩn thận đó, tôi nhìn tướng mặt cô chỉ sợ…” Trương Hạo kéo chủ đề lại, nhưng nói được một nữa lại cố tình giả vờ như bị ép buộc không được nói ra.
Quả nhiên cô gái đó đã bị lừa, vội vàng hỏi: “Chỉ sợ cái gì? Cao nhân anh cứ nói đi, đừng thừa nước đục thả câu.”
Hai bạn nữ bên cạnh cũng không hài lòng, gã này là cố tình khiến cho bọn họ tò mò.
“Ba người hiểu lầm rồi, không phải là tôi không nói mà là trong nhà tôi có tập tục, xem tướng bói toán cho người ta là chuyện xem trộm thiên cơ có nhân quả báo ứng đó.”
Giọng điệu Trương Hạo đùa giỡn nhưng trong lòng lại suy nghĩ, ba cô em gái trẻ tuổi này không hiểu chuyện, bên cạnh còn có cô giáo Tống Tịnh Di nên anh cũng không thể mở miệng đòi tiền trực tiếp nếu không sẽ bị lộ, mà cảnh giới cao nhất trong nghề này chính là người khác chủ động xin anh nhận tiền.
“Thực ra tôi cũng không tin chiêu trò này, nhưng tập tục trong nhà là quy tắc được truyền lại từ tổ tiên, xem bói phải nhận tiền, hai bên không nợ nhau, thật sự là quá lừa gạt, rõ ràng chính là biến luật để đòi tiền.”
Dáng vẻ Trương Hạo rất tệ, giả vờ rất buồn chán, đùa một tay lấy lùi làm tiến.
“Hì hì! Nhà anh đúng là có hố đấy.”
Ba cô nữ sinh bị dáng vẻ của Trương Hạo chọc cho vui vẻ, họ cười một trận nhưng vẫn không buông lỏng đề phòng.
Mà nữ sinh ở giữa quan tâm sẽ bị loạn, thà tin rằng là có, không thể tin là không, thấy Trương Hạo xem cũng khá đúng, không giống nói bậy nên nói: “Vậy tôi đưa tiền cho anh, anh xem giúp tôi được không.”
“Cái này...” Trương Hạo giả vờ do dự: “Thu tiền không được hay cho lắm, tôi không phải là thuật sĩ giang hồ.”
“Con người anh thật phiền phức, bảo anh xem anh lại nói quy tắc phải thu tiền, đưa tiền cho anh anh lại không lấy.” Nữ sinh đó móc ví ra, hỏi rất dứt khoát: “Nhà anh xem bói một người bao nhiêu tiền?”
Trương Hạo cười thầm, vẫn là mấy em gái học sinh này đơn thuần, mở miệng nói đại vài câu đã ngoan ngoãn dâng tiền đến trước mặt.
Anh lướt nhẹ qua bên trong ví tiền của nữ sinh đó nhìn thấy đều là mệnh giá lớn, học sinh bây giờ thật sự rất có tiền, Trương Hạo biết rõ nên hành sự theo hoàn cảnh, cười rất chi là này nọ: “Ha ha, nhận tiền thì thôi, hay là như vậy đi, cô cứ đưa tùy một tờ là được, năm hào một đồng gì đó tùy ý tùy ý là được.”
“Vậy được, tôi đưa tùy ý đó.”
Nữ sinh đó cũng không quan tâm, chuẩn bị cầm tiền lòng lại thầm nghĩ, trước đây chưa từng xem bói nên không biết giá cả như thế nào, có lẽ là không rẻ, đưa quá ít thì ngại mà đưa nhiều thì có chút xót, do dự một lúc rồi rút một tờ năm mươi tệ ở giữa ra.
Trương Hạo nhìn thấy tờ năm mươi tệ, đôi mắt thẳng tắp, anh lừa năm người ở Phố Cổ rất đáng, lúc này anh nhanh chóng thu lại nhưng cũng không nói nhiều hay ít tiền bởi vì bên cạnh còn hai nữ sinh khác, anh cũng chuẩn bị lừa cùng nhau luôn.
Ổn một tay trước rồi hai bạn học bên cạnh cũng sẽ không thoát được, đợi chút nữa đưa tiền chắc chắn cũng sẽ dựa theo cái giá này.
“Bây giờ đã nhận tiền, hai bên không nợ nhau, có thể nói được chưa.” Nữ sinh đó thúc giục.
“Ừm, cái này à.” Trương Hạo bắt đầu nói: “Bởi vì cái gọi là m Dương luân chuyển mà biến hóa, lâu mà cực, cực mà chuyển, chuyển mà dễ, dễ mà sinh ra biến hóa.”
Trương Hạo nói một tràn ngôn ngữ huyền học, biết ba nữ sinh này nghe không hiểu, đúng vậy, lừa dối chính là nghiên cứu cách làm loạn, tạm không nói đến đầu óc người nghe choáng váng không có nhận thức, không có chuyện cũng có thể làm ra cho có chuyện.
“Hai người ở nơi xa nhau, xa thì gấp, một khi gấp thì sẽ xảy ra chuyện.” Trương Hạo khựng lại rồi tiếp tục nói: “Nam thuộc dương, nữ thuộc âm, dương là cương, âm là nhu, người dương dễ dàng đi đến cực đoan, kẻ âm không có chủ kiến, đây chính là vấn đề.”
“Vấn đề gì?”
Nữ sinh đó chau mày, anh nói lui nói tới khiến cô ấy càng nghe càng hồ đồ.
Ba nữ sinh lập tức tò mò, không nói trước là tin hay không tin chiêu trò này, tối thiểu cũng là nhàm chán nói chuyện đồng thời có thứ tò mò có thể giải khuây.
Tống Tịnh Di phản ứng lại, lúc này cô ấy mới nhớ đến Trương Hạo là trẻ mồ côi được một thầy lang cô độc nhận nuôi dưỡng, cho nên học được những thứ như bói toán xem tướng cũng là chuyện rất bình thường.
Mà Tống Tịnh Di là một tiến sĩ, thái độ đối với huyền học cũng không phải là phủ nhận như những người bình thường, cô ấy cho rằng đó là hãm hại lừa gạt, mà lĩnh vực chuyên ngành học thuật của cô ấy lại dính dáng đến văn hóa truyền thống nên cũng có chút hiểu biết về huyền học, thấy Trương Hạo nói về xem bói như vậy khiến Tống Tịnh Di cũng nổi hứng.
“Trương Hạo, sao anh có thể xem được vậy?” Tống Tịnh Di hỏi: “Tôi nghĩ mọi thứ đều có cơ sở của nó, không thể đưa ra kết luận không có cơ sở được, kể cả thầy bói cũng không ngoại lệ.”
Trương Hạo ngây ra, không ngờ cô Tống lại hỏi anh như vậy, còn có dáng vẻ nghiên cứu học thuật nghiêm túc đó nữa, đấu sĩ Hoàng Kim Thánh chòm sao sư tử quả nhiên là lợi hại, lại tích cực như thế chẳng phải sẽ làm hỏng chuyện tốt của anh sao, cho nên anh lập tức nói: “Đây là thiên cơ, không thể nói bừa.”
“Nhưng cô gái xinh đẹp cô phải cẩn thận đó, tôi nhìn tướng mặt cô chỉ sợ…” Trương Hạo kéo chủ đề lại, nhưng nói được một nữa lại cố tình giả vờ như bị ép buộc không được nói ra.
Quả nhiên cô gái đó đã bị lừa, vội vàng hỏi: “Chỉ sợ cái gì? Cao nhân anh cứ nói đi, đừng thừa nước đục thả câu.”
Hai bạn nữ bên cạnh cũng không hài lòng, gã này là cố tình khiến cho bọn họ tò mò.
“Ba người hiểu lầm rồi, không phải là tôi không nói mà là trong nhà tôi có tập tục, xem tướng bói toán cho người ta là chuyện xem trộm thiên cơ có nhân quả báo ứng đó.”
Giọng điệu Trương Hạo đùa giỡn nhưng trong lòng lại suy nghĩ, ba cô em gái trẻ tuổi này không hiểu chuyện, bên cạnh còn có cô giáo Tống Tịnh Di nên anh cũng không thể mở miệng đòi tiền trực tiếp nếu không sẽ bị lộ, mà cảnh giới cao nhất trong nghề này chính là người khác chủ động xin anh nhận tiền.
“Thực ra tôi cũng không tin chiêu trò này, nhưng tập tục trong nhà là quy tắc được truyền lại từ tổ tiên, xem bói phải nhận tiền, hai bên không nợ nhau, thật sự là quá lừa gạt, rõ ràng chính là biến luật để đòi tiền.”
Dáng vẻ Trương Hạo rất tệ, giả vờ rất buồn chán, đùa một tay lấy lùi làm tiến.
“Hì hì! Nhà anh đúng là có hố đấy.”
Ba cô nữ sinh bị dáng vẻ của Trương Hạo chọc cho vui vẻ, họ cười một trận nhưng vẫn không buông lỏng đề phòng.
Mà nữ sinh ở giữa quan tâm sẽ bị loạn, thà tin rằng là có, không thể tin là không, thấy Trương Hạo xem cũng khá đúng, không giống nói bậy nên nói: “Vậy tôi đưa tiền cho anh, anh xem giúp tôi được không.”
“Cái này...” Trương Hạo giả vờ do dự: “Thu tiền không được hay cho lắm, tôi không phải là thuật sĩ giang hồ.”
“Con người anh thật phiền phức, bảo anh xem anh lại nói quy tắc phải thu tiền, đưa tiền cho anh anh lại không lấy.” Nữ sinh đó móc ví ra, hỏi rất dứt khoát: “Nhà anh xem bói một người bao nhiêu tiền?”
Trương Hạo cười thầm, vẫn là mấy em gái học sinh này đơn thuần, mở miệng nói đại vài câu đã ngoan ngoãn dâng tiền đến trước mặt.
Anh lướt nhẹ qua bên trong ví tiền của nữ sinh đó nhìn thấy đều là mệnh giá lớn, học sinh bây giờ thật sự rất có tiền, Trương Hạo biết rõ nên hành sự theo hoàn cảnh, cười rất chi là này nọ: “Ha ha, nhận tiền thì thôi, hay là như vậy đi, cô cứ đưa tùy một tờ là được, năm hào một đồng gì đó tùy ý tùy ý là được.”
“Vậy được, tôi đưa tùy ý đó.”
Nữ sinh đó cũng không quan tâm, chuẩn bị cầm tiền lòng lại thầm nghĩ, trước đây chưa từng xem bói nên không biết giá cả như thế nào, có lẽ là không rẻ, đưa quá ít thì ngại mà đưa nhiều thì có chút xót, do dự một lúc rồi rút một tờ năm mươi tệ ở giữa ra.
Trương Hạo nhìn thấy tờ năm mươi tệ, đôi mắt thẳng tắp, anh lừa năm người ở Phố Cổ rất đáng, lúc này anh nhanh chóng thu lại nhưng cũng không nói nhiều hay ít tiền bởi vì bên cạnh còn hai nữ sinh khác, anh cũng chuẩn bị lừa cùng nhau luôn.
Ổn một tay trước rồi hai bạn học bên cạnh cũng sẽ không thoát được, đợi chút nữa đưa tiền chắc chắn cũng sẽ dựa theo cái giá này.
“Bây giờ đã nhận tiền, hai bên không nợ nhau, có thể nói được chưa.” Nữ sinh đó thúc giục.
“Ừm, cái này à.” Trương Hạo bắt đầu nói: “Bởi vì cái gọi là m Dương luân chuyển mà biến hóa, lâu mà cực, cực mà chuyển, chuyển mà dễ, dễ mà sinh ra biến hóa.”
Trương Hạo nói một tràn ngôn ngữ huyền học, biết ba nữ sinh này nghe không hiểu, đúng vậy, lừa dối chính là nghiên cứu cách làm loạn, tạm không nói đến đầu óc người nghe choáng váng không có nhận thức, không có chuyện cũng có thể làm ra cho có chuyện.
“Hai người ở nơi xa nhau, xa thì gấp, một khi gấp thì sẽ xảy ra chuyện.” Trương Hạo khựng lại rồi tiếp tục nói: “Nam thuộc dương, nữ thuộc âm, dương là cương, âm là nhu, người dương dễ dàng đi đến cực đoan, kẻ âm không có chủ kiến, đây chính là vấn đề.”
“Vấn đề gì?”
Nữ sinh đó chau mày, anh nói lui nói tới khiến cô ấy càng nghe càng hồ đồ.
Bình luận facebook