• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Thiên Tôn Bất Bại - Quân Tường (1 Viewer)

  • Thiên Tôn Bất Bại (Full) - Chương 164

Doanh Tiêu lắc đầu với vẻ mặt khó chịu: “Ăn bữa cơm cũng không xuôi nữa”.
Còn Tô Diệc Viên lùi về sau, vẫn không quên gắp miếng thịt cừu trong nồi ra nhét vào mồm.
Cô nhóc này đúng là giỏi ăn thật…
Tô Diệc Viên nuốt miếng thịt ực một cái, sau đó trầm giọng nói: “Lần này bọn chúng đông người quá!”
Quân Tường nhìn kỹ, lần này đúng là bọn chúng có thêm nhiều người thật, cũng phải hơn chục tên.
Quân Tường nhìn Tô Diệc Viên với ánh mắt trấn an, sau đó nói: “Có đến nhiều người nữa thì cũng không đủ cho một mình Doanh Tiêu đánh”.
Tô Diệc Viên chớp chớp mắt, hỏi lại: “Thật sao?”
Quân Tường gật đầu.
Thật không ngờ lúc này Tô Diệc Viên đứng bật dậy, đập bàn nói: “Này tên tóc đỏ kia! Hôm nay tôi ở đây, có giỏi thì đến đánh tôi đi!”
“Tên tóc xanh! Hình như chưa tỉnh ngủ ý nhỉ?”
“Tên tóc vàng, mặt to quá, trông như cái mâm ý!”
“Tên tóc hoe kia, trông xấu trai quá. Con chó nhà tôi nhìn thấy anh khéo cũng buồn nôn”.
Cô nhóc nói xong những lời chế giễu này mà đám côn đồ tóc xanh đỏ tím vàng kia đều phẫn nộ.
Tất cả bọn chúng đều nghiến răng nghiến lợi nhìn Tô Diệc Viên.
Cô nhóc lùi về sau một bước, sau đó chỉ về Doanh Tiêu ớ phía trước: “Đều là anh ta bảo tôi nói thế”.
II
Doanh Tiêu:”
• •• • •
“Muốn chết à?”, tên mũ đỏ nghiến răng nghiến lợi khoát tay noi: “Lên het!”
Chưa đến mười giây, đám côn đồ ở trước mặt đều bị Doanh Tiêu đánh bay ra ngoài.
Lần này Doanh Tiêu không nể tình nữa.
Vì vậy, đám côn đồ sau khi bị đánh bay ra ngoài thì đều mất đi năng lực chiến đấu, nằm trên đất ngất lên ngất xuống, còn nôn ra máu. Còn những tên khác đều tái nhơt măt.
Doanh Tiêu khoát tay, nói: “Lên tiếp đi!”
“Đi thôi, đi thôi…”, tên tóc đỏ khóc lóc, nói.
“Ai cho các người đi?”, Doanh Tiêu cầm đũa bên cạnh lên, nói.
Anh ta vung cánh tay một cái, đôi đũa như bóng đen bay thẳng ra ngoài rồi cắm lên bản lề cửa inox.
Đám côn đồ đều run lẩy bẩy.
Chúng quay đầu lại nhìn Doanh Tiêu, run rẩy không dám nói gì.
“Người anh em, có thể nể mặt tôi chút được không?”, tên đại ca trong đám côn đồ lau mồ hôi trên trán, nói với Doanh Tiêu.
“Mày có xứng không?”, Doanh Tiêu lấy súng dắt ở hông, nói.
Tất cả đám côn đồ đều kinh hãi, hai mắt nhắm chặt, toàn thân run rẩy.
Người ta từng làm binh sĩ cơ mà!
Doanh Tiêu bĩu môi, hỏi: “Có phải muốn đi không?”
Đám côn đồ đều run rẩy gật
đầu.
“Vậy thì quỳ thành một hàng!”
Doanh Tiêu cười nói: “Quỳ thành một hàng rồi hát một bài đi!”
“Hát xong rồi sẽ cho các người đi!”
Đám côn đồ lập tức quỳ thành hàng rồi cất giọng hát: “Đừng thấy tôi là con cừu nhỏ…”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thần Võ Thiên Tôn
Chương 216-220
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương
Thiên Mệnh Chí Tôn
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom