Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Thiên Tôn Bất Bại (Full) - Chương 176
“Tên anh em năm đó của tôi khiến bạn gái tôi có bầu, còn giựt dây tôi kết hôn với cô ta, đế tôi đổ vỏ”, Trần Nộ cười gượng.
“Cậu làm sao phát hiện ra?”, Quân Tường hỏi.
“Tôi đi tìm giáo viên xin nghỉ cho về nhà đi đăng ký kết hôn, lúc về thì thấy hai kẻ đó đang…”
Trần Nộ nhếch môi cười, ánh mắt lộ vẻ hung ác: “Tôi giết hai kẻ đó luôn”.
“Đều là người số khổ”, Quân Tường lẳc đầu, không nói gì nữa.
“Các người định làm gì?”, một tiếng kêu truyền đến từ phía trước.
Quân Tường ngẩng đầu, nhìn sân vận động ớ trước mặt thì thấy mấy người đang lôi kéo một nữ sinh.
“Làm gì nữa! Cậu cô nợ nhà chúng tôi tiền! Lấy cô ra để gán nợ!”
Một người mặc chiếc áo gió màu đen, ngậm thuốc lá nói.
Quân Tường híp mắt, nhìn cô gái bị lôi đi, cảm thấy hơi quen.
Chính là dì út của Quân Tường.
Là người nhà họ Lâm duy nhất chào đón anh lúc trước.
Dì út Lâm Tiêu lúc này đang giãy dụa, xung quanh là một đám học sinh đứng hóng chuyện.
“Đây là trường đại học, các người không thể như vậy!”, có nam sinh chính nghĩa đứng ra.
Cậu ta chỉ vào người đàn ông mặc áo gió đen nói.
“Hừ”, người đàn ông híp mắt, khua tay.
Vệ sĩ đứng bẽn cạnh lập tức xông qua.
Cho nam sinh chính nghĩa kia một phát tát.
Sau đó ấn xuống đất mà đánh.
Những nam sinh khác vốn muốn xông lên lập tức co rúm lại, sợ bị đánh nên không dám ra mặt.
Quân Tường thở ra một hơi, nhìn Lâm Tiêu đang giãy dụa, nói.
“Cứu người đi”.
Trần Nộ gật đầu, cơ thể như con gấu tách đám người ra.
Anh ta đứng sang bên cạnh Lâm Tiêu, dùng một tay tóm lấy một tên vệ sĩ rồi ném gã ta đi như ném một món đồ chơi, sau đó lại đánh bay hai tên vệ sĩ khác.
Gã đàn ông mặc áo gió đen sầm mặt: “Ai dám ngăn cản nhà họ Lý bọn tao làm việc? Chán sống rồi phải không?”
Lý Uy vuốt chiếc kính râm của mình, ngãng đầu nhìn Trần Nộ và nói.
Trần Nộ cao ngạo, nhìn Lý Uy mỉm cười toe toét.
“Tao cảnh cáo mày! Đừng có chọc vào nhà họ Lý, không là mày sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!”
Lý Uy chỉ vào mặt Trần Nộ và nói.
“Trần Nộ, tiếp tục chọc hắn đi, tôi muốn coi rốt cuộc không có kết thúc tốt đẹp là như thế nào”, Quân Tường cũng đứng ra.
Nét mặt bình thản, liếc nhìn Lý Uy một cái và nói.
Trần Nộ gật đầu, trực tiếp bước thẳng về phía Lý Uy.
“Cậu làm sao phát hiện ra?”, Quân Tường hỏi.
“Tôi đi tìm giáo viên xin nghỉ cho về nhà đi đăng ký kết hôn, lúc về thì thấy hai kẻ đó đang…”
Trần Nộ nhếch môi cười, ánh mắt lộ vẻ hung ác: “Tôi giết hai kẻ đó luôn”.
“Đều là người số khổ”, Quân Tường lẳc đầu, không nói gì nữa.
“Các người định làm gì?”, một tiếng kêu truyền đến từ phía trước.
Quân Tường ngẩng đầu, nhìn sân vận động ớ trước mặt thì thấy mấy người đang lôi kéo một nữ sinh.
“Làm gì nữa! Cậu cô nợ nhà chúng tôi tiền! Lấy cô ra để gán nợ!”
Một người mặc chiếc áo gió màu đen, ngậm thuốc lá nói.
Quân Tường híp mắt, nhìn cô gái bị lôi đi, cảm thấy hơi quen.
Chính là dì út của Quân Tường.
Là người nhà họ Lâm duy nhất chào đón anh lúc trước.
Dì út Lâm Tiêu lúc này đang giãy dụa, xung quanh là một đám học sinh đứng hóng chuyện.
“Đây là trường đại học, các người không thể như vậy!”, có nam sinh chính nghĩa đứng ra.
Cậu ta chỉ vào người đàn ông mặc áo gió đen nói.
“Hừ”, người đàn ông híp mắt, khua tay.
Vệ sĩ đứng bẽn cạnh lập tức xông qua.
Cho nam sinh chính nghĩa kia một phát tát.
Sau đó ấn xuống đất mà đánh.
Những nam sinh khác vốn muốn xông lên lập tức co rúm lại, sợ bị đánh nên không dám ra mặt.
Quân Tường thở ra một hơi, nhìn Lâm Tiêu đang giãy dụa, nói.
“Cứu người đi”.
Trần Nộ gật đầu, cơ thể như con gấu tách đám người ra.
Anh ta đứng sang bên cạnh Lâm Tiêu, dùng một tay tóm lấy một tên vệ sĩ rồi ném gã ta đi như ném một món đồ chơi, sau đó lại đánh bay hai tên vệ sĩ khác.
Gã đàn ông mặc áo gió đen sầm mặt: “Ai dám ngăn cản nhà họ Lý bọn tao làm việc? Chán sống rồi phải không?”
Lý Uy vuốt chiếc kính râm của mình, ngãng đầu nhìn Trần Nộ và nói.
Trần Nộ cao ngạo, nhìn Lý Uy mỉm cười toe toét.
“Tao cảnh cáo mày! Đừng có chọc vào nhà họ Lý, không là mày sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!”
Lý Uy chỉ vào mặt Trần Nộ và nói.
“Trần Nộ, tiếp tục chọc hắn đi, tôi muốn coi rốt cuộc không có kết thúc tốt đẹp là như thế nào”, Quân Tường cũng đứng ra.
Nét mặt bình thản, liếc nhìn Lý Uy một cái và nói.
Trần Nộ gật đầu, trực tiếp bước thẳng về phía Lý Uy.
Bình luận facebook