Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 538 “Khiến ông Triệu thoái vị?”
Tô Mạnh, một nhân vật nổi tiếng trong thế giới ngầm ở thành phố Giang Lăng, là một trong Tứ Đại Kim Cang dưới trướng ông Triệu, từng khiến vô số xã hội đen phải ngước nhìn.
Bọn xã hội đen này lấy Tô Mạnh làm mục tiêu và muốn trở nên giống Tô Mạnh, có thể hiện ngang đi lại trong thế giới ngầm ở thành phố Giang Lăng...
- Nhưng hôm nay Tô Mạnh bị một nắm đấm ở khu nhà ổ chuột đánh đến hôn mê bất tỉnh, cơ 3 thể bị thương nặng, khóe miệng chảy ra máu... Rất nhiều tên côn đồ không khỏi lộ ra vẻ đau khổ...
Advertisement
Loại cảm giác ngưỡng mộ trong lòng hoàn toàn tan biến.
Đồng thời, khi những tên côn đồ này rời đi, chúng nhìn về phía Tiêu Sách với ánh mắt đầy sự sợ hãi.
Với một bản lĩnh đáng sợ như vậy, ngay cả Tô Mạnh, một trong Tứ Đại Kim Cang cũng không phải là đối thủ. Là một thành viên cấp thấp nhất của băng nhóm Triệu Quân, bọn họ càng không có đủ tư cách để thách thức người đàn ông trước mặt.
Nhất thời, mọi người rút đi như thủy triều, phút chốc đã không còn một tiếng động nào.
Tại hiện trường chỉ còn lại một đống hỗn độn, mùi máu tanh nồng nặc dường như chứng minh cho một vụ đánh nhau lớn vừa xảy ra.
Còn Tiêu Sách, người đang đứng trước văn phòng khu ổ chuột, nhìn mặt đất lộn xộn, vết máu loang lổ khắp nơi, anh khẽ cau mày.
Advertisement
Tiêu Sách không có ý định can thiệp vào thế giới ngầm của thành phố Giang Lăng, nhưng vì Tô Mạnh, một trong Tứ Đại Kim Cang dưới quyền của ông Triệu, đã khiêu khích anh trước, nên anh không ngại thay đổi cấu trúc ngầm của thành phố Giang Lăng.
Tuy rằng nguyên nhân ban đầu là vì một anh Pháo Hỏa nhỏ bé, không đáng kể, nhưng lần này Tiêu Sách đã đánh Tô Mạnh đến mức bại liệt.
Anh cũng không nghĩ rằng sau khi đánh bại Tô Mạnh, ông vua ngầm của thành phố Giang Lăng, ông Triệu, lại có thể thờ ơ, suy cho cùng thì đây là điều làm tổn hại đến danh tiếng của băng nhóm Triệu Quân.
"Hai người các cậu, trong hai ngày này hãy chú ý đừng để người khác đánh lén, nhân tiện xem lại trận đấu hôm nay một chút, đối với các cậu rất có lợi. Chúng ta hãy chờ Thủy Oa, nếu Thủy Da trở lại, chúng ta sẽ đến băng nhóm Triệu Quân nói chuyện một chút, nhân tiện để cho ông Triệu thoái vị và thay thế bằng đội ngũ của chúng ta..."
Tiêu Sách suy nghĩ một chút, sau đó nhướng mày, thản nhiên nói với Phương Bác và Cố Minh.
“Khiến ông Triệu thoái vị?”
Nghe những gì Tiêu Sách nói, hai mắt Phương Bác đầy vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã gật đầu Với Tiêu Sách.
Nếu là trước đây, nhất định anh ấy sẽ nghĩ Tiêu Sách đang nằm mơ.
Nhưng hiện giờ, bản thân Phương Bác và Cổ Minh đã tăng lên đến tầng ba Tiên Thiên Công, thực lực của bọn họ cũng đã được nâng lên rất nhiều, tuy hai người còn chưa thể phát huy thực lực ra ngoài, nhưng đã có thể chống lại Tô Mạnh.
Nếu hai người thực sự phát huy được thực lực của mình, thì cả hai người có thể tùy ý ngang ngược trong băng nhóm Triệu Quân rồi...
Hơn nữa bọn họ còn có Thủy Da và Tiêu Sách, người mà hai người bọn họ vẫn chưa biết rõ được thực lực.
Nhưng bọn họ có thể chắc chắn rằng thực lực hiện giờ của Tiêu Sách đã đạt đến mức cực hạn, không ai có thể địch lại Tiêu Sách.
Sau khi Tiêu Sách đến băng nhóm Triệu Quân, nhất định không ai có thể đánh lại anh.
Khi hai người càng ngày càng mạnh, sự hiểu biết của họ về sức mạnh của Tiêu Sách càng ngày càng rõ ràng.
Nhất thời, trong mắt Phương Bác và Cố Minh hiện lên tinh thần chiến đấu rực lửa.
Sau khi Tiêu Sách dặn dò Phương Bác và CỔ Minh, anh đi đến Tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang.
Kể từ lần trước Tiêu Sách muốn vào phòng thí nghiệm ngầm của Cao Cấn Băng, lại phát hiện mình không có có quyền đó, Tiêu Sách cũng đã không đến đây nữa.
Và khi nghĩ đến việc anh nhận nhầm Cao Cấn Băng là Thiên Diệp, nên đã xảy ra chuyện như vậy trên ghế sofa ở phòng làm việc, Tiêu Sách không khỏi cảm thấy da đầu có chút tê dại.
Tiêu Sách hoàn toàn không biết phải làm thế nào để giải quyết vấn đề này.
Nhưng Tiêu Sách cũng cảm thấy may mắn vì Cao Cấn Băng đã đổi mật khẩu vào phòng thí nghiệm, nếu không hai người gặp nhau chỉ sợ là sẽ rất xấu hổ, anh nên trực tiếp xin lỗi, hay giải thích trước rồi lòng vòng một hồi đây?
Cho dù xử lý thế nào, anh cũng cảm thấy không được!
Hiện giờ không gặp nhau là cách tốt nhất, nhưng bọn họ vĩnh viễn không gặp nhau cũng không được.
Trên danh nghĩa, Tiêu Sách vẫn là vệ sĩ của Cao Cấn Băng, đồng thời là cổ đông lớn thứ hai của Dược phẩm Tinh Quang, với hai điểm này, anh rất khó tránh khỏi việc phải gặp mặt Cao Cẩn Băng.
Và ngay cả khi Tiêu Sách từ chức vệ sĩ của Cao Cấn Băng, không quan tâm đến cổ phần của Dược phẩm Tinh Quang...
Anh vẫn có mối liên hệ chặt chẽ với Thiên Diệp.
Thiên Diệp là người phụ nữ của anh.
Về phần Thiên Diệp, chắc chắn cô ta không thể rời khỏi Cao Cẩn Băng, trừ khi sau này Tiêu Sách sẽ không bao giờ gặp Thiên Diệp nữa, nếu không nhất định anh sẽ phải gặp Cao Cấn Bằng...
Nhưng muốn Tiêu Sách không gặp Thiên Diệp nữa, anh không thể làm được...
Có lẽ Tiêu Sách không thể cho Thiên Diệp một lời hứa hẹn, nhưng cái kiểu tra nam chơi xong rồi để lại vài tờ giấy vệ sinh thì anh không thể làm được.
Bọn xã hội đen này lấy Tô Mạnh làm mục tiêu và muốn trở nên giống Tô Mạnh, có thể hiện ngang đi lại trong thế giới ngầm ở thành phố Giang Lăng...
- Nhưng hôm nay Tô Mạnh bị một nắm đấm ở khu nhà ổ chuột đánh đến hôn mê bất tỉnh, cơ 3 thể bị thương nặng, khóe miệng chảy ra máu... Rất nhiều tên côn đồ không khỏi lộ ra vẻ đau khổ...
Advertisement
Loại cảm giác ngưỡng mộ trong lòng hoàn toàn tan biến.
Đồng thời, khi những tên côn đồ này rời đi, chúng nhìn về phía Tiêu Sách với ánh mắt đầy sự sợ hãi.
Với một bản lĩnh đáng sợ như vậy, ngay cả Tô Mạnh, một trong Tứ Đại Kim Cang cũng không phải là đối thủ. Là một thành viên cấp thấp nhất của băng nhóm Triệu Quân, bọn họ càng không có đủ tư cách để thách thức người đàn ông trước mặt.
Nhất thời, mọi người rút đi như thủy triều, phút chốc đã không còn một tiếng động nào.
Tại hiện trường chỉ còn lại một đống hỗn độn, mùi máu tanh nồng nặc dường như chứng minh cho một vụ đánh nhau lớn vừa xảy ra.
Còn Tiêu Sách, người đang đứng trước văn phòng khu ổ chuột, nhìn mặt đất lộn xộn, vết máu loang lổ khắp nơi, anh khẽ cau mày.
Advertisement
Tiêu Sách không có ý định can thiệp vào thế giới ngầm của thành phố Giang Lăng, nhưng vì Tô Mạnh, một trong Tứ Đại Kim Cang dưới quyền của ông Triệu, đã khiêu khích anh trước, nên anh không ngại thay đổi cấu trúc ngầm của thành phố Giang Lăng.
Tuy rằng nguyên nhân ban đầu là vì một anh Pháo Hỏa nhỏ bé, không đáng kể, nhưng lần này Tiêu Sách đã đánh Tô Mạnh đến mức bại liệt.
Anh cũng không nghĩ rằng sau khi đánh bại Tô Mạnh, ông vua ngầm của thành phố Giang Lăng, ông Triệu, lại có thể thờ ơ, suy cho cùng thì đây là điều làm tổn hại đến danh tiếng của băng nhóm Triệu Quân.
"Hai người các cậu, trong hai ngày này hãy chú ý đừng để người khác đánh lén, nhân tiện xem lại trận đấu hôm nay một chút, đối với các cậu rất có lợi. Chúng ta hãy chờ Thủy Oa, nếu Thủy Da trở lại, chúng ta sẽ đến băng nhóm Triệu Quân nói chuyện một chút, nhân tiện để cho ông Triệu thoái vị và thay thế bằng đội ngũ của chúng ta..."
Tiêu Sách suy nghĩ một chút, sau đó nhướng mày, thản nhiên nói với Phương Bác và Cố Minh.
“Khiến ông Triệu thoái vị?”
Nghe những gì Tiêu Sách nói, hai mắt Phương Bác đầy vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã gật đầu Với Tiêu Sách.
Nếu là trước đây, nhất định anh ấy sẽ nghĩ Tiêu Sách đang nằm mơ.
Nhưng hiện giờ, bản thân Phương Bác và Cổ Minh đã tăng lên đến tầng ba Tiên Thiên Công, thực lực của bọn họ cũng đã được nâng lên rất nhiều, tuy hai người còn chưa thể phát huy thực lực ra ngoài, nhưng đã có thể chống lại Tô Mạnh.
Nếu hai người thực sự phát huy được thực lực của mình, thì cả hai người có thể tùy ý ngang ngược trong băng nhóm Triệu Quân rồi...
Hơn nữa bọn họ còn có Thủy Da và Tiêu Sách, người mà hai người bọn họ vẫn chưa biết rõ được thực lực.
Nhưng bọn họ có thể chắc chắn rằng thực lực hiện giờ của Tiêu Sách đã đạt đến mức cực hạn, không ai có thể địch lại Tiêu Sách.
Sau khi Tiêu Sách đến băng nhóm Triệu Quân, nhất định không ai có thể đánh lại anh.
Khi hai người càng ngày càng mạnh, sự hiểu biết của họ về sức mạnh của Tiêu Sách càng ngày càng rõ ràng.
Nhất thời, trong mắt Phương Bác và Cố Minh hiện lên tinh thần chiến đấu rực lửa.
Sau khi Tiêu Sách dặn dò Phương Bác và CỔ Minh, anh đi đến Tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang.
Kể từ lần trước Tiêu Sách muốn vào phòng thí nghiệm ngầm của Cao Cấn Băng, lại phát hiện mình không có có quyền đó, Tiêu Sách cũng đã không đến đây nữa.
Và khi nghĩ đến việc anh nhận nhầm Cao Cấn Băng là Thiên Diệp, nên đã xảy ra chuyện như vậy trên ghế sofa ở phòng làm việc, Tiêu Sách không khỏi cảm thấy da đầu có chút tê dại.
Tiêu Sách hoàn toàn không biết phải làm thế nào để giải quyết vấn đề này.
Nhưng Tiêu Sách cũng cảm thấy may mắn vì Cao Cấn Băng đã đổi mật khẩu vào phòng thí nghiệm, nếu không hai người gặp nhau chỉ sợ là sẽ rất xấu hổ, anh nên trực tiếp xin lỗi, hay giải thích trước rồi lòng vòng một hồi đây?
Cho dù xử lý thế nào, anh cũng cảm thấy không được!
Hiện giờ không gặp nhau là cách tốt nhất, nhưng bọn họ vĩnh viễn không gặp nhau cũng không được.
Trên danh nghĩa, Tiêu Sách vẫn là vệ sĩ của Cao Cấn Băng, đồng thời là cổ đông lớn thứ hai của Dược phẩm Tinh Quang, với hai điểm này, anh rất khó tránh khỏi việc phải gặp mặt Cao Cẩn Băng.
Và ngay cả khi Tiêu Sách từ chức vệ sĩ của Cao Cấn Băng, không quan tâm đến cổ phần của Dược phẩm Tinh Quang...
Anh vẫn có mối liên hệ chặt chẽ với Thiên Diệp.
Thiên Diệp là người phụ nữ của anh.
Về phần Thiên Diệp, chắc chắn cô ta không thể rời khỏi Cao Cẩn Băng, trừ khi sau này Tiêu Sách sẽ không bao giờ gặp Thiên Diệp nữa, nếu không nhất định anh sẽ phải gặp Cao Cấn Bằng...
Nhưng muốn Tiêu Sách không gặp Thiên Diệp nữa, anh không thể làm được...
Có lẽ Tiêu Sách không thể cho Thiên Diệp một lời hứa hẹn, nhưng cái kiểu tra nam chơi xong rồi để lại vài tờ giấy vệ sinh thì anh không thể làm được.
Bình luận facebook