• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Thực tập sinh thần tượng full dịch 2024 (1 Viewer)

  • thuc-tap-sinh-than-tuong-259.html

Chương 259: TRANG ĐIỂM LÊN SÂN KHẤU




D&D mượn cơ hội lần này, tiết lộ tin Dream Girl sắp sửa phát hành album mới.



OK, chi phí quảng bá album cũng tiết kiệm được luôn. Đúng là chẳng có đầu đề của trang nào có tác dụng tuyên truyền tốt hơn so2với drama hiện tại.



Ngay lúc này, Trương Tuyền đơn phương đăng tải một văn kiện ủy thác cho luật sự kiện D&D và Chẩm Khê tội vu khống bản thân. Chẩm Khê vừa nhìn thấy cái tin này, giật mình tới mức thiếu chút9nữa đã phun thẳng trà sữa ở trong miệng ra. Cô không khỏi nghĩ thầm, liệu Trương Tuyền có phải là cái loại đối thủ ngu như heo mà Vân Tụ thích nhất không nhỉ. Nếu như Vân Tưởng có thể bị Trương Tuyền6lây nhiễm mà chỉ số thông minh bị hao hụt đi một nửa thì chưa biết chừng, Vân Tụ đã lên làm chủ tịch Vân Thị từ lâu rồi.



[Chúng tôi chưa bao giờ tỏ thái độ rõ ràng đối với cô Trương Tuyền. Chúng0tôi tin tưởng và sẽ luôn luôn tin tưởng vào kết quả điều tra của cảnh sát.]



Đây là lời đáp lại của D&D. Thế là lại có chuyện hay ho rồi. Lời thanh minh này vừa xuất hiện, cũng tương đương với việc xác7nhận một cách gián tiếp rằng, Trương Tuyền cũng nằm trong phạm vi điều tra của cảnh sát. Cô ta chính là người bị tình nghi số một trong vụ việc cố ý gây thương tích cho người khác lần này. Fan của Chẩm Khê nhìn thấy tin này đều giật đùng đùng cả lên. Bọn họ cũng không thèm tốn công tốn sức ngồi chửi bởi Trương Tuyền nữa. Bọn họ hiểu rõ một việc rằng, nếu muốn phá hủy triệt để tương lai của một người như Trương Tuyền, vậy cần phải tập trung vào ông bố mà cô ta vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo.



Vì vậy, một loạt những hành động khiến cho những người trong giới phải há hốc mồm được tiến hành.



Fan của Chẩm Khê đã tự tổ chức một nhóm điều tra nhỏ, điều tra về quá trình hoạt động kinh doanh của ông bố Trương Tuyền xem có xuất hiện hành vi vi phạm pháp luật nào không. Chỉ tốn mất mấy ngày, bọn họ đã giao nộp cho các cơ quan có chức năng một loạt những chứng cứ về việc bố của Trương Tuyền có liên quan tới việc trốn thuế, dùng hoạt động từ thiện để rửa tiền, thao túng cổ phiếu và thực hiện hành vi lừa đảo kinh tế.



Dưới áp lực của dư luận, các cơ quan ban ngành có liên quan cũng thành lập một tổ chuyên án trong thời gian cực nhanh, đồng thời bắt tay vào điều tra.



Không ai biết làm thế nào mà bọn họ tìm ra được những chứng cứ này. Mọi người chỉ có thể suy đoán rằng, qua nhiều ngày đêm không ngủ không nghỉ, bọn họ vùi đầu trước màn hình máy tính, thông qua những số liệu ít ỏi có thể tìm được trên mạng, từng chút, từng chút một mà phân tích, từ đó tìm ra lỗ hổng của đối phương.



Mà nguyên nhân bọn họ làm như vậy là gì?



Chẳng lẽ chỉ là vì tinh thần chính nghĩa thôi sao? Vì cái gì, mọi người đều tự hiểu ở trong lòng.



Gậy ông đập lưng ông, vẫn luôn là nguyên tắc sống mà Hạc Đỉnh Hồng tuân theo. Suốt một thời gian sau khi chuyện này kết thúc, nếu cư dân mạng có đấu đá với nhau đều thích nói: [Chúc ngươi sớm ngày được có tên trong quyển sổ tử thần của các chị Dòi Độc.] Đắc tội với ai cũng đừng đắc tội với Chẩm Khê, lại càng không thể đắc tội với fan của Chẩm Khê.



Câu nói này đã trở thành một câu châm ngôn thường gặp suốt một thời gian sau đó. Mấy tháng sau, bố của Trương Tuyền bị xác nhận là đã có hành vi vi phạm pháp luật trong lĩnh vực kinh tế, đồng thời đạt tới mức độ có thể tiến hành định tội. Rơi vào bước đường cùng, Trương Tuyền đã đứng ra thừa nhận hành vi cố ý gây thương tổn người khác. Rốt cuộc thi vụ án khiến cảnh sát vẫn chưa thể đưa ra kết luận cuối cùng vì không có chứng cứ xác thực này cũng đã có thể tuyên bố kết thúc.



Trương Tuyền đăng lên weibo một bài xin lỗi Chẩm Khê, đồng thời thừa nhận, bởi vì bản thân trẻ người non dạ, trong lúc không kìm nén được cảm xúc của bản thân đã làm ra hành vi trái với pháp luật. Cô ta đã nhận được rõ sai lầm của bản thân, về sau chắc chắn sẽ thay đổi vân vân và mây mây...



Cả một bài văn dài tới hai nghìn chữ, ngôn từ vô cùng cảm động, Nhưng fan của Chẩm Khê và cư dân mạng đều không chấp nhận. Sau khi thấy phản ứng của mọi người như vậy, Trương Tuyền lại tiếp tục đăng thêm một tin khác. [Có cái gì thì nói cái đó. Lúc ấy, cửa phòng nghỉ là cửa trang bị khóa tự động, nếu không có mật mã thì không thể nào mở ra được. Tôi đi đến đó mấy lần đều vì không mở được cửa nên đành thôi. Cho nên, tôi đã đi vào phòng bằng cách nào à? Mọi người cảm thấy, chuyện này chỉ có liên quan tới một mình tôi sao? Lẽ nào tôi không có đồng lõa sao? Chẳng qua tôi không biết đồng lõa của mình là ai thôi.]



Ngay lập tức, fan của Chẩm Khê và cư dân mạng lại bắt đầu sôi sục thảo luận về vấn đề kẻ đồng lõa. Đương nhiên là Chẩm Khê không thể nào ngồi chờ mọi người tìm ra kẻ đồng lõa cho mình rồi. Nếu cô đã biết kẻ đồng lõa là ai, vậy tất nhiên là không thể nào coi như không có gì xảy ra mà để chuyện này kết thúc một cách đơn giản như vậy được. Ngày thứ ba kể từ sau khi Trương Tuyền đăng tin lên, cũng là thời điểm mà trên mạng thảo luận dữ dội nhất, Chẩm Khê nói với Triệu Thanh Lam:



“Tôi cam đoan, kết cục của cô sẽ còn thảm hơn cả cô ta.” “Bố tôi cũng không phải nhân vật nổi tiếng hay có máu mặt gì cả, sự uy hiếp của cô chả xi nhê gì với tôi đâu.” “Thế à?” Chẩm Khê nhìn chằm chằm vào cô ta, “Có thật là cái gì cô cũng không sợ à?”



“Nếu tôi sợ chết, chẳng nhẽ cô định giết tôi chắc?”



“Cũng không đến nỗi vậy.” Chẩm Khê cười đáp, “Nếu cố gắng một chút, cũng có thể khiến cho cô sống không bằng chết.”



Thời thế tạo nhân tài. Chẩm Khê có cảm giác, hiện giờ bản thân sống quá an nhàn, cho nên mới cất giấu sự ác độc có sẵn trong máu của mình.



Bây giờ, chỉ cần cô có thể có được một chút cảnh giác cùng dã tâm như hồi sống chung với Lâm Tuệ và thẩm Hàm thì đã không có khả năng để cho Triệu Thanh Lam và những kẻ khác có cơ hội trèo lên đầu, lên cổ cô rồi.



Món nợ của Triệu Thanh Lam. Món nợ của vợ chồng Vân Tưởng.



Không tính là không thể nào. Từ từ rồi sẽ đến lượt, cứ xử lý từng bước một. Trước khi hợp đồng hết hạn, chắc chắn cô sẽ tính toán xong xuôi hết mấy món nợ này. Vân Tụ phải suy tính tới quá nhiều yếu tố nên không dám ra tay, vậy cứ để cho cô thực hiện là được rồi.



***



Thời gian ra mắt album mới bắt đầu đếm ngược từng ngày.



Vết thương ở chân vừa khỏi, Chẩm Khê lại vùi đầu vào việc chuẩn bị cho album mới. Ghi âm, quay MV, chụp ảnh quảng bá... Mỗi ngày, cô đều phải hít chung một bầu không khí với Triệu Thanh Lam trên mười tiếng đồng hồ. Hoàn toàn đúng với câu, ngẩng đầu không thấy, cúi đầu liền gặp.



Tất cả nhân viên đều cho rằng, trải qua chuyện lần trước, Chẩm Khê sẽ trở nên mẫn cảm và cẩn thận một cách quá mức. Nhưng trên thực tế, người mà ngày ngày phải sống trong sự sợ hãi lại là Triệu Thanh Lam.



Cô ta không chỉ một lần tới oán thán với quản lý, thậm chí còn gọi điện thoại cho cả Lý Hà, nói rằng sự quấy rối của Chẩm Khê đã ảnh hưởng tới cuộc sống bình thường cũng như công việc của cô ta.



Lý Hà hết cách, đành nói chuyện với Chẩm Khê. “ n oán cá nhân giữa em và Triệu Thanh Lam có thể tiến hành một cách riêng tư được không? Đừng có để ảnh hưởng tới công việc của cả hai bên.”



Chẩm Khê đồng ý rất nhanh và gọn, nhưng vừa quay người, đã nói thẳng với Triệu Thanh Lam ngay trước mặt tất cả các thành viên và nhân viên như sau:



“Bao nhiêu tuổi rồi mà còn đi mách lẻo với lãnh đạo vậy, học sinh tiểu học chắc?”



Rất khó để tưởng tượng nổi, thế mà lại có thể nghe thấy mấy câu nói ấu trĩ như vậy từ miệng Chẩm Khê.



Cô đã suy nghĩ một cách rất nhiêm túc, vì sao trước đây, mỗi lần cãi nhau với Triệu Thanh Lam thì người tức giận đều là cô. Nguyên nhân chủ yếu là, cô đã coi cô ta là một người bạn cùng lứa tuổi với mình, sử dụng tâm thái của một người có kinh nghiệm sống hai kiếp để đối xử với cô ta. Nhưng Triệu Thanh Lam chỉ là một đứa trẻ vừa mới đủ tuổi trưởng thành. Cái kiểu thuyết giáo đầy lý trí của người trưởng thành căn bản là không có tác dụng gì với cô ta.



Cô sử dụng những chuyện mà phải là người đã đến tuổi ba mươi mới có thể sợ để hù dọa cô ta, nhưng thực tế cô ta chỉ là một đứa con gái mới có mười tám tuổi, đương nhiên là không sợ rồi.



Cho nên, hãy cùng nhau trẻ con hóa thôi.



“Cô nói ai mách lẻo!”



“Ai bà tám thì chính là người đó.”



“Thế cô nhìn lại những chuyện mà mình đã làm đi.”



Rốt cuộc thì gần đây Chẩm Khê đã làm chuyện gì mà có thể khiến Triệu Thanh Lam bực bội tới mức phải đi tìm lãnh đạo để oán thán?



Nếu so sánh với việc mà Triệu Thanh Lam làm - những việc gây ra sự thương tổn thực sự về thể xác thì những việc mà Chẩm Khê làm, quả thực không khác gì với mấy trò đùa của đám học sinh tiểu học. Cô cố tình lại gần lúc Triệu Thanh Lam đang thay đồ để nói một câu: “Không biết là nên giấu đinh trong giày hay là ghim kim vào quần áo nữa đây. Mà cũng có thể là cắt chỉ trên quần áo, đợi lát nữa quần áo của cô sẽ bị rách tung tóe ngay trước mặt bao người cho xem.”



Triệu Thanh Lam cực kỳ tin vào mấy lời này, cho nên lúc nào cũng tốn một đồng thời gian và công sức để kiểm tra quần áo và giày dép một lượt.



Hoặc là, khi cô ta định ăn hay uống cái gì đó thì Chẩm Khê lại bước tới, nói: “Bây giờ đặt mua online thật là tiện lợi, thứ quái quỷ gì cũng có thể mua được. Cô nói thử xem, cái chỗ này không có camera giám sát, ai có thể đảm bảo được rằng, trong thức ăn nước uống không có thêm cái gì.”



Vì vậy, Triệu Thanh Lam cũng không dám ăn hay uống cái gì nữa. Mà nhóm bạn có một khi làm việc, thường sẽ kéo dài suốt khoảng mười tiếng đồng hồ. Nếu như cô ta không có đồ ăn vặt dự trữ, vậy sẽ bị bỏ đói, chịu khát cả một ngày. Thông thường, vào những lúc này, Chẩm Khê sẽ đi đến chỗ nhân viên chịu trách nhiệm chuẩn bị thức ăn nói một câu: “Thanh Lam chẳng thích món nào mà mọi người chuẩn bị cả. Cô ấy không ăn một miếng nào, có phải mọi người chuẩn bị quá qua loa rồi không?” Cô còn nói ngay trước mặt Triệu Thanh Lam, khiến cho cô ta tức giận muốn nổi khùng lên, nhưng lại không có cách nào phản bác được. Nếu như Chẩm Khê không có mặt ở hiện trường, thì nhiệm vụ đổ dầu vào lửa này sẽ do chị Phan phụ trách. Đương nhiên, chị Phan nói chuyện càng chanh chua, ngoa ngoắt hơn Chẩm Khê gấp mấy vạn lần. Lâu dần, Triệu Thanh Lam đã bắt đầu suy sụp về cả tinh thần lẫn sức khỏe.



Đương nhiên, Chẩm Khê còn tốn khá nhiều tiền để “dạy dỗ” cô ta. Cô bỏ tiền ra thuê người, cứ đến đêm khuya là lại gửi đủ thứ hình ảnh máu me be bét rất khủng bố hoặc là các tin nặc danh đe dọa tới tài khoản của Triệu Thanh Lam trong các app được cài trên điện thoại. Kể cả có tắt nguồn cũng không ăn thua. Thậm chí, cô còn kiếm người hack máy tính của cô ta. Chỉ cần cô ta mà quên tắt máy tính đi thì sẽ đột nhiên nghe thấy được tiếng phụ nữ cười cực kỳ man rợ ngay lúc nửa đêm khuya khoắt. Triệu Thanh Lam không thể nào có được một giấc ngủ yên ổn, đã vậy ban ngày lại sống trong sự lo lắng, hãi



hùng.



Chẳng được mấy ngày, cả người đã gầy sọp xuống, da dẻ xanh xao, thiếu sức sống, bộ dạng hoàn toàn chẳng liên quan gì đến hai chữ thần tượng.



“Cô làm như vậy là đang đe dọa người khác đấy cô có biết không?” Triệu Thanh Lam quát thẳng vào mặt cô. “Tôi đe dọa cô cái gì?” “Nhưng hình ảnh với tin tức đáng sợ mà tôi nhận được trên điện thoại, chẳng lẽ không phải là do cô gửi?”



“Sao tôi lại phải gửi mấy thứ đó? Nhỡ đâu là antifan hoặc là fan cuồng của cô gửi thì sao? Cũng đâu thể nói là vì cô không nổi tiếng nên không hấp dẫn được sự chú ý của những kẻ biến thái chứ”



Triệu Thanh Lam tức đến nỗi mặt mày tái xanh.



Chẩm Khê cũng không sợ cô ta sẽ báo cảnh sát. Với những hành vi quấy rối mà không thể nào tra được nguồn gốc thì vẫn luôn được quy trách nhiệm cho nhóm fan cuồng. Một khi sự việc dính dáng tới fan của nghệ sĩ thì cho dù có cảnh sát đứng ra thì cũng rất khó mà xử lý triệt để được.



Triệu Thanh Lam lại một lần nữa chạy đi tố cáo với Lý Hà, ngay sau đó Lý Hà lại gọi cô lên trao đổi.



“Không biết. Tôi chưa từng làm. Không liên quan tới tôi. Đừng có mà chụp bừa tội danh lên đầu tôi. Có thời gian quan tâm chuyện cãi nhau giữa mấy đứa con gái thì ông hãy quan tâm nhiều tới hiệu quả kinh doanh của công ty thì hơn.”



Quả thực là Triệu Thanh Lam nghĩ hơi nhiều. Địa vị và tầm quan trọng của cô ta chưa đáng để Chẩm Khê phải tự mình ra tay gửi tin nhắn đe dọa để quấy rối.



Đúng là Chẩm Khê có mua một chiếc điện thoại di động đã được xử lý để không có cách nào tra ra được vị trí. Nhưng đó là thứ cô chuẩn bị cho những đối tượng gạo cội, và cô dành riêng nó cho Đỗ Nhược Thu. Muốn quấy rối Triệu Thanh Lam thì chỉ cần tốn chút tiền là được. Còn muốn quấy rối Đỗ Nhược Thu, vậy phải do đích thân cô ra tay mới xong. Trong lịch trình bận rộn của mình, cô vẫn còn dành được ra chút thời gian rảnh rỗi để gửi tin nhắn cho Đỗ Nhược Thu.



Ngày đầu tiên, cô nhắn:[Cô nghĩ chồng cô yêu cô thật sao?]



Đỗ Nhược Thu trả lời: [Cô là ai?] Sau đó, sau khi đã hoàn toàn lịch trình buổi tối, mặc kệ thời gian muộn như thế nào, Chẩm Khê cũng sẽ dành thời gian đi vào nhà vệ sinh để gọi một cú điện thoại tới máy của Đỗ Nhược Thu. Sau khi điện thoại được nhận, Chẩm Khê cũng không nói câu nào, chỉ đặt điện thoại ở trước mặt, để mặc nó truyền những tiếng cô đánh răng, rửa mặt qua đầu bên kia. Đợi đến lúc đối phương chất vấn thì cô sẽ cho bên kia nghe một đoạn ghi âm tiếng trẻ con cười cực kỳ quái dị. Ngay ngày hôm sau, số của cô đã được cho vào danh sách đen.



Cho vào danh sách đen cũng không sao, cô lại đổi số điện thoại khác, sau đó lại lặp lại những bước y như cũ. [Cô và Vân Tưởng lấy nhau nhiều năm như vậy rồi, vì sao còn chưa có con?] [Liên quan gì tới cô.] Nửa đêm, Chẩm Khê lại gọi điện thoại cho cô ta. Cô ta không nghe, cô vẫn tiếp tục gọi. Nếu như cô ta tắt nguồn điện thoại, cô liền đăng số điện thoại của cô ta lên mấy trang web có nội dung không lành mạnh, khiến cô ta phải đổi số. Sau đó, cô lại lặp lại các bước y như cũ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom