Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
thuc-tap-sinh-than-tuong-353.html
Chương 353: THÁI ĐỘ BÌNH THƯỜNG TRONG GIỚI SHOWBIZ
Nụ cười trên mặt Chẩm Khê cứng lại. Giống như trong nháy mắt, cô mơ thấy mình trở lại lúc mười sáu tuổi thi đấu năm đó.
Nhưng lúc đó được người khác gọi là bảo bối, là cục cưng, là con gái rượu, cô còn có thể thuyết phục bản thân rằng mình vừa nhỏ tuổi mặt lại trẻ con nên mới có thể khơi gợi2tình mẫu tử của hầu hết fan hâm mộ.
Nhưng hiện giờ cô đã hai mươi hai tuổi rồi. Các thành viên khác đứng cạnh cô, ngoại trừ Aimee ra, tất cả mọi người đều không hiểu ý nghĩa của câu này là gì. Họ liếc thấy Chẩm Khê biến sắc, còn tưởng người đang kêu gào kia là anti-fan đang nói những lời gì quá đáng9với cô, còn vội vàng an ủi:
“Coi như không nghe thấy đi, mau lên, cánh báo chí đang chụp ảnh rồi, cười lên đi.”
Quản lý ở sau lưng nói: “Bình thường cũng có phóng viên đến chụp ảnh, nhưng không nhiều như hôm nay.” Đó là bởi vì báo chí Trung Quốc hôm nay cũng đến không ít, OK?
Trong đó, có rất nhiều logo của các6đài truyền hình quen thuộc, ví dụ như đài KS đã giúp cô debut. Suốt dọc đường tiến vào trong trường quay, Chẩm Khê đều mỉm cười, sau đó bắt đầu diễn tập. Lúc tập dượt, trên quần áo phải đeo một tấm bảng ghi tên rất lớn, để tiện cho đạo diễn và người quay phim dễ nhận biết.
Chẩm Khê nhìn hai chữ “RV” to0đùng trước ngực, lại một lần nữa cảm thấy bản thân như đang quay trở lại cuộc thi năm nào.
Lúc đó đứng trước máy quay, sợ khán giả không nhớ tên mình, còn hận không thể dán bảng tên lên trên đầu. Sau này debut rồi, đi tham gia hoạt động ở đâu đó cô đều rất ít khi giới thiệu với mọi người cô là7ai. Bởi vì lúc đó, trên khắp cả nước, người không biết cô quả thật rất ít.
Tập dượt tổng cộng bốn lần, cũng rất thuận lợi, sau đó là đến phòng chờ để đợi đến lượt ghi hình của mình.
Dựa theo quy củ của Hàn Quốc, nghệ sĩ mới debut không có phòng chờ riêng, thậm chí những nghệ sĩ không nổi, không có cảm giác tồn tại cũng chẳng có phòng chờ riêng, mọi người đều phải cùng nhau sử dụng một phòng giống như phòng họp vậy.
Trước đó quản lý đã nhắc nhở, bọn cô là nghệ sĩ có tuổi đời và kinh nghiệm ít nhất trong các nghệ sĩ tham gia chương trình ngày hôm nay. Vì vậy, cho dù là gặp ai thì cũng phải cúi người chào hỏi trước. Gõ cửa phòng chờ, được trưởng nhóm dẫn đầu, bọn cô đi vào chào hỏi người bên trong trước.
Chỉ có mấy người đáp lại, Chẩm Khê ngẩng đầu lên mới nhìn thấy tình hình phức tạp bên trong. Trong phòng chật kín người và đồ đạc, ngay cả chỗ để ngồi cũng không có.
Quản lý liếc mắt nhìn một cái, liền để cho bọn cô đi ra chỗ ghế dài bên ngoài hành lang ngồi đợi, còn về việc thay quần áo thì phải đến phòng vệ sinh để thay.
Nghệ sĩ của CL debut cũng không có đặc quyền. Cũng bởi vì chuyện này mà trưởng nhóm phải dẫn bọn cô đi chào hỏi tất cả các nghệ sĩ tham gia ghi hình ngày hôm nay. Gõ từng cửa phòng chờ một, cúi người chào hỏi từng người một, sau đó đem tặng album đã ký tên của mình cho họ. Đến lúc này Chẩm Khê mới phát giác ra rằng, một trưởng nhóm tốt có thể có tác dụng lớn đến mức nào. Trước đây tâm tư Đường Nhân không tinh tế, lại không hay quản việc, những chuyện như thế này đều bắt Center là cô phải ra mặt, mặc dù không gặp phải đãi ngộ nào không tốt, nhưng thực tế cũng khá lúng túng.
Hiện giờ có Tzuyu dẫn đầu, cô chỉ cần đứng sau đội ngũ, bảo cúi người thì cúi người, bảo chào hỏi thì chào hỏi. Những lời thừa thãi khác, một câu cũng không cần cô phải nói.
Bao gồm cả những câu đại loại như “Cô ta là Chẩm Khê ở Trung Quốc đó hả?” “Nhìn qua cũng chẳng ra làm sao cả.” “Không hiểu sao lại muốn đến Hàn Quốc” vân vân, cô đều kiếm cớ vì mình là người Trung Quốc, nghe không hiểu để lấp liếm cho qua.
Mãi cho đến khi cô nghe thấy có tiền bồi hỏi: “Trong các nghệ sĩ tham gia ghi hình ngày hôm nay không có tiền bối cùng công ty bọn cô, thế lát nữa bọn cô ghi hình thì đào đầu ra khán giả đây?” Ý của câu này chính là nghệ sĩ cùng công ty không đến, tức là fan của nghệ sĩ cùng công ty cũng không đến, đến lúc đó, sẽ chẳng có khán giả nào đến ủng hộ bọn cô cả. Nói không phải chứ, showcase debut của bọn cô đều kín chỗ, mấy hôm nay lượng album bán ra mỗi ngày đều được hơn mười nghìn bản, tại sao những người này lại cho rằng bọn cô không có fan chứ.
Càng nực cười hơn là lúc bọn cô đi toilet phát hiện ra album mà vừa nãy bọn cô cung kính tặng cho các tiền bối, giờ đã bị người ta vứt vào thùng rác trong nhà vệ sinh, bên trên còn có chữ ký của bọn cô, viết tặng cho tiền bối nào đó.
“Làm nhục người khác quá đấy.” Chẩm Khê không nhịn được nói một câu. Ngược lại, Tzuyu ngược lại nghĩ rất thoáng, cô ta nói: “Hàn Quốc chính là như vậy, người không nổi tiếng thì không có quyền phát ngôn. Khi mà nghệ sĩ sắp sửa còn nhiều hơn cả fan hâm mộ thì thân phận ngôi sao này sẽ chẳng còn đáng giá nữa. Cho nên mỗi năm, Hàn Quốc mới có nhiều người debut như thế, nhưng người có thể khiến cho mọi người nhớ kỹ thì lại ít ỏi đến đáng thương.” Chẩm Khê lẳng lặng nhặt album lên, lau sạch, cất vào túi của mình. Lúc sắp sửa ghi hình, nhân viên công tác đi tới nói rằng, bảo công ty bọn cô phải một người biết tiếng Trung qua đó.
“Sao vậy?” Quản lý hỏi. “Fan hâm mộ của mấy người hơn một nửa là người Trung Quốc, hoàn toàn không nghe hiểu lời dặn dò của chúng tôi.”
“Còn chưa đi à.” Quản lý ngay lập tức quay mặt sang nhìn Chẩm Khê, “Bọn họ là nhóm mới tới hay là nhóm cũ chưa đi vậy.”
“Không biết.”
Chuyện tham gia show âm nhạc của đài truyền hình Hàn Quốc này, đối với Chẩm Khê là lần đầu tiên, với những người từng là fan của cô cũng là lần đầu tiên.
Đãi ngộ khác hoàn toàn với trong nước, lúc bọn họ tiến vào sảnh đã ngây ngẩn cả người, vừa mới nhìn sân khấu đã thấy nó ở ngay trước mặt mình, không khác gì lắm so với màn hình lớn trong rạp chiếu phim, khoảng cách gần như vậy, gần đến mức nghẹt thở.
Điều quan trọng là, còn không thu tiền, chỉ cần đăng ký trên trang web chính thức của CL là đã được chọn vào rồi.
Nếu như là ở trong nước, muốn ở vị trí này mà nhìn thấy Chẩm Khê thì đừng nói đến chuyện bỏ tiền ra mua, căn bản đây là chuyện không thể nào. Lát nữa Chẩm Khê thật sự sẽ biểu diễn trên sân khấu này sao? Tất cả mọi người đều không tin. Nhưng mà Chẩm Khê thật sự đã bước lên từ phía bên mép sân khấu, ngay trước mặt bọn họ, trước khi ghi hình biểu diễn chính thức còn chào hỏi và nói chuyện mấy câu với bọn họ nữa.
Những câu như có vất vả không, có một không, mọi người cùng nhau cố gắng nhé, vân vân.
Giống như ảo mộng vậy, năm đó nếu như muốn tận tai nghe thấy những lời này, thật sự phải tiêu không ít tiền đâu.
Sân khấu của trường quay chỉ có quy mô như vậy, Chẩm Khê gần như đang nhảy đối diện ngay trước mặt. Khoảng cách kia gần đến nỗi, bọn họ có thể thấy rõ giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô.
Vậy là lại không nhịn được mà hét to lên. Dựa theo quy củ ghi hình của Hàn Quốc, những âm thanh hò hét phá hoại bầu không khí không thể phát sóng được, vậy là lại phải quay lại. Vậy là bọn họ nhìn thấy Chẩm Khê nhảy ròng rã bảy lần liền, một màn biểu diễn có trình độ cực cao ấy vậy mà không hề mắc lỗi nào.
Cuối cùng cũng quay xong được một lần có thể dùng để phát sóng. Vốn đây là chuyện có thể giải quyết trong vòng ba lần quay, nhưng bọn họ lại làm trễ quá nhiều thời gian. Thế là, những nghệ sĩ phía sau bọn cô cực kỳ không vui. Cho dù có cúi người xin lỗi cũng không được bọn họ tha thứ.
Có một nhóm nhạc thần tượng nữ debut sớm hơn bọn cô hơn hai năm, trong nhóm đó có một thành viên nói một câu rất quá đáng.
Đại loại có ý là, các người tưởng mình là cái thá gì chứ. Nói ngay trước mặt quản lý của bọn cô, quản lý nghe được, cũng chỉ có thể luôn miệng xin lỗi. Chuyện ghi hình vốn đã tồn tại rất nhiều yếu tố không thể khống chế, người khác đợi bọn cô, bọn cô cũng phải đợi người khác, đây đều là có qua có lại mà thôi.
Chẩm Khê nhẫn nhịn không kích động trợn mắt lên, cái trật tự tôn ti già trẻ lớn bé này của Hàn Quốc này cũng thật là....
Tất cả các màn biểu diễn đều đã quay hình xong, chỉ còn phải chờ công bố cuối cùng xem hạng nhất của tuần này rơi vào nhà nào.
Khoảng thời gian giữa chừng này phải đợi khá lâu, bọn cô ngồi trên ghế dài ở ngoài hành lang, mỗi một người đi qua thì bọn cô đều phải đứng dậy, cúi mình chào hỏi.
Vậy là những kẻ muốn kiếm cớ gây chuyện bắt đầu tìm cơ hội đến để bới lông tìm vết.
Điển hình nhất là có một nữ nghệ sĩ soi mói việc lúc chào hỏi cô ta, biểu cảm trên mặt Chẩm Khê vừa khó coi vừa không lễ phép.
Đây rõ ràng là kiếm cớ, Chẩm Khê đã tập ở trước gương nụ cười chào hỏi này cả ngàn lần rồi, mỗi lần khóe miệng đều có độ cong giống nhau y xì đúc, tuy nói là hơi giả tạo, nhưng tuyệt đối không đến nỗi vừa khó coi vừa không lễ phép.
Có thể làm sao được đây, chỉ có thể xin lỗi trước thôi. Xin lỗi xong rồi, đối phương vẫn còn đang không chịu buông tha, lúc này lại có một nghệ sĩ nam khác đi qua, khuyên đối phương mấy câu, giải vây cho Chẩm Khê. Sau đó, bước kế tiếp là hỏi xin phương thức liên lạc của cô.
Nếu như không phải trước khi debut có tiền bối cùng công ty đến nhắc nhở, dạy bảo những tình huống như thế này thì khéo Chẩm Khê cũng coi là thật luôn rồi. “Xin phương thức liên lạc của em, tỏ vẻ có thiện cảm với em không có nghĩa là thích em. ở một góc độ rất lớn, là do em xinh đẹp hoặc là có phương diện nào đó hấp dẫn anh ta, cho nên mới trở thành mục tiêu theo đuổi của đối phương trong lúc rảnh rỗi. Đương nhiên, trong lúc theo đuổi em thì anh ta cũng sẽ đồng thời theo đuổi ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám nghệ sĩ khác. Người mới rất dễ phạm phải tật xấu này, coi việc tán gẫu tùy tiện của đối phương thành thiện cảm, sau đó bị người ta lừa tiền, lừa sắc, lừa tình cảm.” “Trong giới thần tượng Hàn Quốc, về bản chất thì phương diện tình cảm gần như là thế giới động vật, hầu như không có người mới nào là không bị tiền bối đến gạ gẫm. Có lúc, nghệ sĩ nam được yêu thích nào đó còn có thể một chân đạp mấy thuyền nữa, mấy đứa phải cẩn thận đấy.”
Lúc đó Chẩm Khê nghe thấy lời dặn dò này còn không để trong lòng, nghĩ thầm bây giờ mình đã là phụ nữ có chồng rồi, sao còn có thể bị cậu trai nào quyến rũ nữa.
Bây giờ xem ra, chiêu trò của người ta đúng là đa dạng, linh hoạt. Cái trò gạ gẫm, motip anh hùng cứu mỹ nhân cổ lỗ sĩ này bất cứ năm nào, bất cứ lúc nào cũng vẫn được ưa thích.
ngay trước mặt các thành viên trong nhóm cô, đổi phương mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh nói linh tinh với cô cái gì đó, nếu như không trả lời thì tình huống này ai cũng sẽ lúng túng.
Cũng may mà Chẩm Khê là người nước ngoài, có thể giả bộ như nghe không hiểu. Đối phương lại ngại không dám để bạn bè cô phiên dịch giúp cô mấy lời linh tinh đó, thế là chỉ có thể cáo từ. Tình huống như thế này lại không chỉ xảy ra một lần, có lần, cô vẫn còn đang ngồi ở đó, có người mượn cớ giẫm phải giày cô liền nói xin lỗi và sẽ mua đền cho cô đôi giày mới, rồi mượn cớ muốn hiểu biết văn hóa Trung Quốc, đủ các chiêu trò thân cận gạ gẫm khiến Chẩm Khê mở rộng tầm mắt.
“Tại sao chỉ có mình chị là bị như vậy?”
Chẩm Khê buồn bực, cô cũng không phải là người có vẻ ngoài đẹp nhất trong nhóm mà.
“Chị cảm thấy bọn họ dám đi trêu chọc bạn gái mà Huy Dương công khai thừa nhận sao?”
“Vậy cũng không thể chỉ hướng về một mình chị chứ, chị đã đắc tội ai vậy chứ.”
“Ai bảo chỉ là người có ưu thế tốt nhất trong dàn tân binh debut năm nay đâu. Em nghe nói, có một vài nghệ sĩ còn âm thầm đánh cược, đánh cược xem ai sẽ theo đuổi được người mới nổi tiếng nhất năm đó.”
Chẩm Khê xụ mặt xuống, thật sự rất muốn gọi điện thoại cho người đó của cô. “Giờ ở trên mạng, độ buôn dưa lê bán dưa chuột về chị cao như thế, nếu như ai theo đuổi được chị, đoán chừng có thể tạo lên một làn sóng lớn trong giới rồi.”
“Vô vị.”
“Cho nên chị thấy đấy, chỉ có nghệ sĩ không mấy nổi tiếng mới có thời gian đi làm những chuyện này. Chứ nếu như nổi tiếng tận trời rồi thì sẽ phải bận rộn chạy show, chạy concert trên khắp thế giới, ai mà còn có thời gian đi dụ dỗ mấy cô bé nữa đâu.”
Nụ cười trên mặt Chẩm Khê cứng lại. Giống như trong nháy mắt, cô mơ thấy mình trở lại lúc mười sáu tuổi thi đấu năm đó.
Nhưng lúc đó được người khác gọi là bảo bối, là cục cưng, là con gái rượu, cô còn có thể thuyết phục bản thân rằng mình vừa nhỏ tuổi mặt lại trẻ con nên mới có thể khơi gợi2tình mẫu tử của hầu hết fan hâm mộ.
Nhưng hiện giờ cô đã hai mươi hai tuổi rồi. Các thành viên khác đứng cạnh cô, ngoại trừ Aimee ra, tất cả mọi người đều không hiểu ý nghĩa của câu này là gì. Họ liếc thấy Chẩm Khê biến sắc, còn tưởng người đang kêu gào kia là anti-fan đang nói những lời gì quá đáng9với cô, còn vội vàng an ủi:
“Coi như không nghe thấy đi, mau lên, cánh báo chí đang chụp ảnh rồi, cười lên đi.”
Quản lý ở sau lưng nói: “Bình thường cũng có phóng viên đến chụp ảnh, nhưng không nhiều như hôm nay.” Đó là bởi vì báo chí Trung Quốc hôm nay cũng đến không ít, OK?
Trong đó, có rất nhiều logo của các6đài truyền hình quen thuộc, ví dụ như đài KS đã giúp cô debut. Suốt dọc đường tiến vào trong trường quay, Chẩm Khê đều mỉm cười, sau đó bắt đầu diễn tập. Lúc tập dượt, trên quần áo phải đeo một tấm bảng ghi tên rất lớn, để tiện cho đạo diễn và người quay phim dễ nhận biết.
Chẩm Khê nhìn hai chữ “RV” to0đùng trước ngực, lại một lần nữa cảm thấy bản thân như đang quay trở lại cuộc thi năm nào.
Lúc đó đứng trước máy quay, sợ khán giả không nhớ tên mình, còn hận không thể dán bảng tên lên trên đầu. Sau này debut rồi, đi tham gia hoạt động ở đâu đó cô đều rất ít khi giới thiệu với mọi người cô là7ai. Bởi vì lúc đó, trên khắp cả nước, người không biết cô quả thật rất ít.
Tập dượt tổng cộng bốn lần, cũng rất thuận lợi, sau đó là đến phòng chờ để đợi đến lượt ghi hình của mình.
Dựa theo quy củ của Hàn Quốc, nghệ sĩ mới debut không có phòng chờ riêng, thậm chí những nghệ sĩ không nổi, không có cảm giác tồn tại cũng chẳng có phòng chờ riêng, mọi người đều phải cùng nhau sử dụng một phòng giống như phòng họp vậy.
Trước đó quản lý đã nhắc nhở, bọn cô là nghệ sĩ có tuổi đời và kinh nghiệm ít nhất trong các nghệ sĩ tham gia chương trình ngày hôm nay. Vì vậy, cho dù là gặp ai thì cũng phải cúi người chào hỏi trước. Gõ cửa phòng chờ, được trưởng nhóm dẫn đầu, bọn cô đi vào chào hỏi người bên trong trước.
Chỉ có mấy người đáp lại, Chẩm Khê ngẩng đầu lên mới nhìn thấy tình hình phức tạp bên trong. Trong phòng chật kín người và đồ đạc, ngay cả chỗ để ngồi cũng không có.
Quản lý liếc mắt nhìn một cái, liền để cho bọn cô đi ra chỗ ghế dài bên ngoài hành lang ngồi đợi, còn về việc thay quần áo thì phải đến phòng vệ sinh để thay.
Nghệ sĩ của CL debut cũng không có đặc quyền. Cũng bởi vì chuyện này mà trưởng nhóm phải dẫn bọn cô đi chào hỏi tất cả các nghệ sĩ tham gia ghi hình ngày hôm nay. Gõ từng cửa phòng chờ một, cúi người chào hỏi từng người một, sau đó đem tặng album đã ký tên của mình cho họ. Đến lúc này Chẩm Khê mới phát giác ra rằng, một trưởng nhóm tốt có thể có tác dụng lớn đến mức nào. Trước đây tâm tư Đường Nhân không tinh tế, lại không hay quản việc, những chuyện như thế này đều bắt Center là cô phải ra mặt, mặc dù không gặp phải đãi ngộ nào không tốt, nhưng thực tế cũng khá lúng túng.
Hiện giờ có Tzuyu dẫn đầu, cô chỉ cần đứng sau đội ngũ, bảo cúi người thì cúi người, bảo chào hỏi thì chào hỏi. Những lời thừa thãi khác, một câu cũng không cần cô phải nói.
Bao gồm cả những câu đại loại như “Cô ta là Chẩm Khê ở Trung Quốc đó hả?” “Nhìn qua cũng chẳng ra làm sao cả.” “Không hiểu sao lại muốn đến Hàn Quốc” vân vân, cô đều kiếm cớ vì mình là người Trung Quốc, nghe không hiểu để lấp liếm cho qua.
Mãi cho đến khi cô nghe thấy có tiền bồi hỏi: “Trong các nghệ sĩ tham gia ghi hình ngày hôm nay không có tiền bối cùng công ty bọn cô, thế lát nữa bọn cô ghi hình thì đào đầu ra khán giả đây?” Ý của câu này chính là nghệ sĩ cùng công ty không đến, tức là fan của nghệ sĩ cùng công ty cũng không đến, đến lúc đó, sẽ chẳng có khán giả nào đến ủng hộ bọn cô cả. Nói không phải chứ, showcase debut của bọn cô đều kín chỗ, mấy hôm nay lượng album bán ra mỗi ngày đều được hơn mười nghìn bản, tại sao những người này lại cho rằng bọn cô không có fan chứ.
Càng nực cười hơn là lúc bọn cô đi toilet phát hiện ra album mà vừa nãy bọn cô cung kính tặng cho các tiền bối, giờ đã bị người ta vứt vào thùng rác trong nhà vệ sinh, bên trên còn có chữ ký của bọn cô, viết tặng cho tiền bối nào đó.
“Làm nhục người khác quá đấy.” Chẩm Khê không nhịn được nói một câu. Ngược lại, Tzuyu ngược lại nghĩ rất thoáng, cô ta nói: “Hàn Quốc chính là như vậy, người không nổi tiếng thì không có quyền phát ngôn. Khi mà nghệ sĩ sắp sửa còn nhiều hơn cả fan hâm mộ thì thân phận ngôi sao này sẽ chẳng còn đáng giá nữa. Cho nên mỗi năm, Hàn Quốc mới có nhiều người debut như thế, nhưng người có thể khiến cho mọi người nhớ kỹ thì lại ít ỏi đến đáng thương.” Chẩm Khê lẳng lặng nhặt album lên, lau sạch, cất vào túi của mình. Lúc sắp sửa ghi hình, nhân viên công tác đi tới nói rằng, bảo công ty bọn cô phải một người biết tiếng Trung qua đó.
“Sao vậy?” Quản lý hỏi. “Fan hâm mộ của mấy người hơn một nửa là người Trung Quốc, hoàn toàn không nghe hiểu lời dặn dò của chúng tôi.”
“Còn chưa đi à.” Quản lý ngay lập tức quay mặt sang nhìn Chẩm Khê, “Bọn họ là nhóm mới tới hay là nhóm cũ chưa đi vậy.”
“Không biết.”
Chuyện tham gia show âm nhạc của đài truyền hình Hàn Quốc này, đối với Chẩm Khê là lần đầu tiên, với những người từng là fan của cô cũng là lần đầu tiên.
Đãi ngộ khác hoàn toàn với trong nước, lúc bọn họ tiến vào sảnh đã ngây ngẩn cả người, vừa mới nhìn sân khấu đã thấy nó ở ngay trước mặt mình, không khác gì lắm so với màn hình lớn trong rạp chiếu phim, khoảng cách gần như vậy, gần đến mức nghẹt thở.
Điều quan trọng là, còn không thu tiền, chỉ cần đăng ký trên trang web chính thức của CL là đã được chọn vào rồi.
Nếu như là ở trong nước, muốn ở vị trí này mà nhìn thấy Chẩm Khê thì đừng nói đến chuyện bỏ tiền ra mua, căn bản đây là chuyện không thể nào. Lát nữa Chẩm Khê thật sự sẽ biểu diễn trên sân khấu này sao? Tất cả mọi người đều không tin. Nhưng mà Chẩm Khê thật sự đã bước lên từ phía bên mép sân khấu, ngay trước mặt bọn họ, trước khi ghi hình biểu diễn chính thức còn chào hỏi và nói chuyện mấy câu với bọn họ nữa.
Những câu như có vất vả không, có một không, mọi người cùng nhau cố gắng nhé, vân vân.
Giống như ảo mộng vậy, năm đó nếu như muốn tận tai nghe thấy những lời này, thật sự phải tiêu không ít tiền đâu.
Sân khấu của trường quay chỉ có quy mô như vậy, Chẩm Khê gần như đang nhảy đối diện ngay trước mặt. Khoảng cách kia gần đến nỗi, bọn họ có thể thấy rõ giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô.
Vậy là lại không nhịn được mà hét to lên. Dựa theo quy củ ghi hình của Hàn Quốc, những âm thanh hò hét phá hoại bầu không khí không thể phát sóng được, vậy là lại phải quay lại. Vậy là bọn họ nhìn thấy Chẩm Khê nhảy ròng rã bảy lần liền, một màn biểu diễn có trình độ cực cao ấy vậy mà không hề mắc lỗi nào.
Cuối cùng cũng quay xong được một lần có thể dùng để phát sóng. Vốn đây là chuyện có thể giải quyết trong vòng ba lần quay, nhưng bọn họ lại làm trễ quá nhiều thời gian. Thế là, những nghệ sĩ phía sau bọn cô cực kỳ không vui. Cho dù có cúi người xin lỗi cũng không được bọn họ tha thứ.
Có một nhóm nhạc thần tượng nữ debut sớm hơn bọn cô hơn hai năm, trong nhóm đó có một thành viên nói một câu rất quá đáng.
Đại loại có ý là, các người tưởng mình là cái thá gì chứ. Nói ngay trước mặt quản lý của bọn cô, quản lý nghe được, cũng chỉ có thể luôn miệng xin lỗi. Chuyện ghi hình vốn đã tồn tại rất nhiều yếu tố không thể khống chế, người khác đợi bọn cô, bọn cô cũng phải đợi người khác, đây đều là có qua có lại mà thôi.
Chẩm Khê nhẫn nhịn không kích động trợn mắt lên, cái trật tự tôn ti già trẻ lớn bé này của Hàn Quốc này cũng thật là....
Tất cả các màn biểu diễn đều đã quay hình xong, chỉ còn phải chờ công bố cuối cùng xem hạng nhất của tuần này rơi vào nhà nào.
Khoảng thời gian giữa chừng này phải đợi khá lâu, bọn cô ngồi trên ghế dài ở ngoài hành lang, mỗi một người đi qua thì bọn cô đều phải đứng dậy, cúi mình chào hỏi.
Vậy là những kẻ muốn kiếm cớ gây chuyện bắt đầu tìm cơ hội đến để bới lông tìm vết.
Điển hình nhất là có một nữ nghệ sĩ soi mói việc lúc chào hỏi cô ta, biểu cảm trên mặt Chẩm Khê vừa khó coi vừa không lễ phép.
Đây rõ ràng là kiếm cớ, Chẩm Khê đã tập ở trước gương nụ cười chào hỏi này cả ngàn lần rồi, mỗi lần khóe miệng đều có độ cong giống nhau y xì đúc, tuy nói là hơi giả tạo, nhưng tuyệt đối không đến nỗi vừa khó coi vừa không lễ phép.
Có thể làm sao được đây, chỉ có thể xin lỗi trước thôi. Xin lỗi xong rồi, đối phương vẫn còn đang không chịu buông tha, lúc này lại có một nghệ sĩ nam khác đi qua, khuyên đối phương mấy câu, giải vây cho Chẩm Khê. Sau đó, bước kế tiếp là hỏi xin phương thức liên lạc của cô.
Nếu như không phải trước khi debut có tiền bối cùng công ty đến nhắc nhở, dạy bảo những tình huống như thế này thì khéo Chẩm Khê cũng coi là thật luôn rồi. “Xin phương thức liên lạc của em, tỏ vẻ có thiện cảm với em không có nghĩa là thích em. ở một góc độ rất lớn, là do em xinh đẹp hoặc là có phương diện nào đó hấp dẫn anh ta, cho nên mới trở thành mục tiêu theo đuổi của đối phương trong lúc rảnh rỗi. Đương nhiên, trong lúc theo đuổi em thì anh ta cũng sẽ đồng thời theo đuổi ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám nghệ sĩ khác. Người mới rất dễ phạm phải tật xấu này, coi việc tán gẫu tùy tiện của đối phương thành thiện cảm, sau đó bị người ta lừa tiền, lừa sắc, lừa tình cảm.” “Trong giới thần tượng Hàn Quốc, về bản chất thì phương diện tình cảm gần như là thế giới động vật, hầu như không có người mới nào là không bị tiền bối đến gạ gẫm. Có lúc, nghệ sĩ nam được yêu thích nào đó còn có thể một chân đạp mấy thuyền nữa, mấy đứa phải cẩn thận đấy.”
Lúc đó Chẩm Khê nghe thấy lời dặn dò này còn không để trong lòng, nghĩ thầm bây giờ mình đã là phụ nữ có chồng rồi, sao còn có thể bị cậu trai nào quyến rũ nữa.
Bây giờ xem ra, chiêu trò của người ta đúng là đa dạng, linh hoạt. Cái trò gạ gẫm, motip anh hùng cứu mỹ nhân cổ lỗ sĩ này bất cứ năm nào, bất cứ lúc nào cũng vẫn được ưa thích.
ngay trước mặt các thành viên trong nhóm cô, đổi phương mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh nói linh tinh với cô cái gì đó, nếu như không trả lời thì tình huống này ai cũng sẽ lúng túng.
Cũng may mà Chẩm Khê là người nước ngoài, có thể giả bộ như nghe không hiểu. Đối phương lại ngại không dám để bạn bè cô phiên dịch giúp cô mấy lời linh tinh đó, thế là chỉ có thể cáo từ. Tình huống như thế này lại không chỉ xảy ra một lần, có lần, cô vẫn còn đang ngồi ở đó, có người mượn cớ giẫm phải giày cô liền nói xin lỗi và sẽ mua đền cho cô đôi giày mới, rồi mượn cớ muốn hiểu biết văn hóa Trung Quốc, đủ các chiêu trò thân cận gạ gẫm khiến Chẩm Khê mở rộng tầm mắt.
“Tại sao chỉ có mình chị là bị như vậy?”
Chẩm Khê buồn bực, cô cũng không phải là người có vẻ ngoài đẹp nhất trong nhóm mà.
“Chị cảm thấy bọn họ dám đi trêu chọc bạn gái mà Huy Dương công khai thừa nhận sao?”
“Vậy cũng không thể chỉ hướng về một mình chị chứ, chị đã đắc tội ai vậy chứ.”
“Ai bảo chỉ là người có ưu thế tốt nhất trong dàn tân binh debut năm nay đâu. Em nghe nói, có một vài nghệ sĩ còn âm thầm đánh cược, đánh cược xem ai sẽ theo đuổi được người mới nổi tiếng nhất năm đó.”
Chẩm Khê xụ mặt xuống, thật sự rất muốn gọi điện thoại cho người đó của cô. “Giờ ở trên mạng, độ buôn dưa lê bán dưa chuột về chị cao như thế, nếu như ai theo đuổi được chị, đoán chừng có thể tạo lên một làn sóng lớn trong giới rồi.”
“Vô vị.”
“Cho nên chị thấy đấy, chỉ có nghệ sĩ không mấy nổi tiếng mới có thời gian đi làm những chuyện này. Chứ nếu như nổi tiếng tận trời rồi thì sẽ phải bận rộn chạy show, chạy concert trên khắp thế giới, ai mà còn có thời gian đi dụ dỗ mấy cô bé nữa đâu.”
Bình luận facebook