• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Tiên Đế Trùng Sinh - Diệp Thành (86 Viewers)

  • Chương 997: Trên cả Hợp Đạo!

Lúc này cảm giác của Lăng Tiêu Chân Tiên giống như tu đạo chưa trưởng thành đối mặt với sư phụ cao cao tại thượng, pháp lực cao thâm không lường được, căn bản không cách nào phản kháng, cũng không thể phản kháng.

“Nhưng sao có thể được, ta đường đường là Chân Tiên, Hợp Đạo Chân Tiên, Quân Lâm tồn tại cả vạn năm ở tinh vực, loại người gì mà sau khi lộ mặt cũng không thi triển pháp lực mà chỉ dựa vào khí thế có thể hù dọa được tôi chứ, tôi không phục!”

Lăng Tiêu trong lòng điên cuồng thét gào, xung quanh hắn là khí thế thần thánh vô cùng điên cuồng đang dâng trào, bên ngoài toàn thân giống như nước sôi sùng sục dâng trào mạnh mẽ.

Chín dòng sông lớn Hoàng Tuyền mãnh liệt dâng lên trong vòng trăm mét xung quanh Lăng Tiêu hoá thành chín sợi dây xích màu vàng, tạo ra tiếng kêu leng keng, phá vỡ hư không. m thanh khiến không gian xung quanh vỡ vụn. Nhưng cho dù có như vậy thì trước mặt Diệp Thành vẫn nhỏ bé như hạt bụi.

So sánh với bên dưới, những tu sĩ khác trong hệ Thái Dương, cũng giống như những Tán Tu của Tinh Hải đang quan sát, nhiều tu sĩ ngoại vực đi theo nhiều ngôi sao đến tụ tập, cùng với những người bản địa trên Địa Cầu và đệ tử Sương Diệp Phái lúc này đã không còn kinh ngạc mà là kinh sợ!

Bọn họ cũng giống như Lăng Tiêu Chân Tiên, đều không chút đề phòng đã bị vị mạnh nhất này đột nhiên xuất hiện trong không trung làm cho khiếp sợ.

Tiên nhân được bao phủ trong Hỗn Độn đó, khí thế quanh người chấn động cả trời trăng, quét hết cả hệ Thái Dương, trong khi anh hít vào một hơi thôi cũng đã hấp thụ rất nhiều tinh nguyên của ngôi sao, giống như có thể nuốt cả ngôi sao vào trong, khiến hào quang của hệ Thái Dương cũng tối mờ đi đôi chút.

“Đây, đây là ai? Huyền Thành… Tiên Đế? Trước giờ chưa từng nghe nói đến bao giờ!”

“Đúng vậy, sao anh ấy lại xuất hiện? Tại sao vẻ ngoài lại giống với Diệp Thành như vậy? Chẳng phải Diệp Chân Tiên thua rồi sao? Sao đột nhiên lại xuất hiện một người mạnh như vậy. Nó là pháp tướng hay là người thật đây!”

“Huyền Thành Tiên Đế, chẳng lẽ đây mới là lai lịch thân phận thật sự của Diệp Chân Tiên sao?”

Rất nhiều người kinh sợ trong lòng, thời không trong cả hệ Thái Dương giống như bị ngưng đọng thành một bức tranh. Huyền Thành Tiên Đế ngạo nghễ đứng ngay chính giữa bức tranh, sức lực của anh dù chỉ đơn giản là đứng đó nhưng đều khiến cả thời không đều ngưng đọng.

Mặc dù rất nhiều người không thể động đậy, ngay cả một ngón tay cũng không thể nhấc nổi, con ngươi cũng chỉ có thể chuyển động nhẹ, trong lòng lại càng bị áp lực kinh khủng đến cực điểm, gần như là tối thượng này đè áp mạnh mẽ, nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi suy nghĩ trong lòng.

Nhất là một vài người hiểu biết nhiều, trong lòng lại càng run sợ hơn.

Danh hiệu của Diệp Thành mặc dù bọn họ chưa từng nghe đến.

Nhưng chỉ cần thấy anh với cái tên Tiên Đế thì đã biết vị Huyền Thành Tiên Đế này kinh khủng đến thế nào. Tuy bọn họ không biết rốt cuộc Tiên Đế là ám chỉ gì, nhưng ngay cả Hợp Đạo cũng chỉ có thể xưng là Chân Tiên thì có thể thấy được trong Hợp Đạo, vị Huyền Thành Tiên Đế này cũng là người mạnh nhất.

“Mặc dù pháp tướng to lớn, nhưng cũng không thể thật sự đánh giá được pháp lực và phép thần thông của một người tu tiên. Nhưng pháp tướng của Lăng Tiêu Chân Tiên cũng đã đến tỉ mét, ngang bằng với mặt trăng rồi”.

“Vị tự xưng là “Huyền Thành Tiên Đế” này, vậy mà lại khiến Lăng Tiêu Chân Tiên như hoá thành con kiến dưới chân vậy, thậm chí còn to lớn hơn nhiều so với Địa Cầu, thiếu chút nữa là có thể sánh với cả mặt trời rồi. Thật kinh khủng, người lớn mạnh như vậy chắc chắn là nhân vật đỉnh cao nhất trong Hợp Đạo, thậm chí có thể là… trên cả Hợp Đạo!”

Trùng Lâu chỉ cần nghĩ đến là cả người đã run rẩy.

Đó là trên cả Hợp Đạo đấy!

Đối với tinh vực lãng quên hay thậm chí là ngoại vực tinh hà mà nói, Hợp Đạo đã là sự tồn tại cao nhất rồi. Một người có thể tiêu diệt cả một tông môn như Lăng Tiêu Chân Tiên chẳng hạn, cho dù là một vị Hợp Đạo thì vẫn vô địch càn quét như vậy, tuổi thọ cả chục vạn năm. Nếu trên cả Hợp Đạo thì căn bản không thể nào tưởng tượng được.

Mà trong năm đại Tiên Tông mới có được Lão Tổ hoặc là Thái Thượng Trưởng Lão.

Trùng Lâu đã sống lâu như vậy cũng chỉ mới nghe nói, ở sâu trong Tinh Hà cổ xưa, trong những thánh địa Tiên Tông đó mới có người trên cả Hợp Đạo trấn giữ.

“Trên cả Hợp Đạo… Hình như là… Tiên Tôn cảnh giới Phi Thăng?”

Có thể tưởng tượng được, nhân vật trấn áp cả Tinh Hà như vậy, trấn giáo chống đỡ cả một thánh địa Tiên Tông cổ xưa như vậy thì phải mạnh đến thế nào, phải quyền cao đến thế nào, vậy mà lúc này lại xuất hiện ở Địa Cầu, xuất hiện ở trên người Diệp Thành chỉ mới đạt cảnh giới Nguyên Anh.

“Điên rồi, thật sự điên mất thôi!”

Lúc này Trùng Lâu chỉ có một suy nghĩ.

Anh lờ mờ hiểu ra, lai lịch của Diệp Thành chắc chắn không thể hình dung chỉ là đệ tử của một Tiên Tông, mà tuyệt đối là chuyển thế của Tiên Tông Chân Tiên. Hơn nữa, lai lịch của vị Chân Tiên này cũng không phải là Hợp Đạo bình thường gì, nói không chừng chính là một vị tầng lớp cao nào đó trong Chân Vũ Tiên Tông không biết rơi xuống từ lúc nào.

Lai lịch thân phận đó, nói không chừng còn cao hơn cả một Chân Tiên bình thường, là Tiên Tôn Phi Thăng!

Thậm chí là Tiên Đế độ kiếp trên cả Phi Thăng, đó là sự tồn tại mà hắn nghĩ cũng không dám nghĩ đến, nghe cũng chưa từng được nghe qua!

Không chỉ có hắn mà Kháo Sơn Vương Vân Cực vẻ mặt tươi cười lúc này cũng đã cứng đờ. Vừa nãy ông ta còn cười lớn ha ha, chuẩn bị xem trò cười của Diệp Thành, nhưng bây giờ, nụ cười giống như được tô nặn khắc sâu vào gương mặt ông ta. Mà trong lòng Vân Cực lại sôi trào như biển dâng.

“Sao có thể được, sao đột nhiên hắn lại trở nên lớn mạnh như vậy, chuyện này không hợp lý chút nào. Không có một loại pháp thuật nào có thể biến một tu sĩ Nguyên Anh bỗng chốc trở nên mạnh mẽ như Hợp Đạo, thậm chí là mạnh hơn cả Hợp Đạo”.

“Trừ phi…”

“Hắn là chuyển thế của Chân Tiên?”

Nghĩ đến đây, ánh mắt Vân Cực vô cùng phức tạp, ba phần kinh sợ, ba phần căm giận, ba phần sợ sệt, cùng với một chút hối hận, nhìn Diệp Thành đứng sừng sững giữa tinh hà.

Nếu như biết được Diệp Thành là một vị Chân Tiên chuyển thế, lai lịch kinh người như vậy thì có lẽ ông ta hay là Kim Ô Môn sao lại kiêu căng ngạo mạn, khởi binh xông vào Địa Cầu chém giết như vậy được?

Phải biết là, bất kỳ một vị Chân Tiên nào có thể chuyển thế thì đều không thể so sánh được với Chân Tiên bình thường, ngay cả bố của ông ta, Kim Ô Chân Tiên của Kim Ô Môn, so với Chân Tiên như thế cũng có phần khiêm nhường.

Mà trên người Diệp Thành lộ rõ uy lực mạnh mẽ, Kim Ô Chân Tiên cũng còn kém rất xa. Cả đời này hơn bảy vạn năm của Vân Cực, đã từng đọc qua rất nhiều vị Hợp Đạo trên toàn bộ ngoại vực tinh hà, thậm chí còn từng đi ngao du khắp tinh hà, rời khỏi ngoại vực tinh hà đi ngao du khắp các tinh vực khác xung quanh, xa nhất là đến cả khu vực bên ngoài thế giới tinh hà trung tâm.

Mà ông ta cũng chưa từng thấy sự tồn tại nào lớn mạnh như Diệp Thành lúc này.

Hiện tại, trong lòng Vân Cực gần như tràn ngập sự hối, càng lúc càng hận, thậm chí còn rơi cả nước mắt. Ông ta biết, nước cờ này của mình và bố ông ta rốt cuộc đã đi sai rồi, Kim Ô Môn đã đá trúng tấm sắt rồi.

Ngược lại với những kẻ địch của Diệp Thành.

Mọi người thuộc Sương Diệp Phái, nhóm người Phong Linh, Thẩm Minh Nhan, Tần Sương thậm chí là cả thần hồn Aokawa Sakura đang nằm trong tay Lăng Tiêu Chân Tiên lúc này vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Bọn họ ngẩng đầu, xác định nhanh chóng vị Huyền Thành Tiên Đế cả người cao đến cả tỉ mét lớn hơn Địa Cầu không biết bao nhiêu lần, cả ngôi sao trong tay anh cũng giống như viên đạn nhỏ bé này chắc chắn chính là Diệp Thành, bởi vì ngoại hình của bọn họ quá giống nhau.

Vẻ mặt Huyền Thành Tiên Đế mặc dù được che phủ trong Hỗn Độn chỉ mơ hồ hiện ra khoảng ba phần, nhưng bọn họ hiểu rõ Diệp Thành như vậy, gần như so sánh một chút là có thể suy đoán được quan hệ hai người.

Chẳng qua là so với Diệp Thành hiện tại có chút non trẻ thì Huyền Thành Tiên Đế rõ ràng già dặn hơn, sâu sắc hơn, như thể đã trải qua vô số thăng trầm thử thách Hải Hoàng Quân Lâm, đôi mắt không buồn không vui, tựa như trời trăng ở nơi cao đã trải qua rất nhiều thời không.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom