Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 254-260
Nhìn thấy con gái dường như thật lòng, ánh mắt của Ngũ Nhã Phân lóe lên.
Bà biết Ngũ Vận Uyển không dễ dàng gì, vì vậy bà chỉ mong cô tìm được một người đàn ông đáng tin cậy, hiểu cô, yêu cô và chiều chuộng cô.
Nhưng, Nam Ngự này có thể mang lại hạnh phúc thật sự cho cô sao?
Thế giới của người giàu không phải là thứ mà những người như họ có thể hòa nhập vào.
Liệu Nam Ngự này có chỉ nhiệt tình trong chốc lát không, tình cảm của anh dành cho Ngũ Vận Uyển thực sự có thể chịu đựng được tất cả thử thách sao?
Ngũ Vận Uyển biết nỗi lo của Ngũ Nhã Phân, thấp giọng: "Được rồi, mẹ yêu của con ơi. Nam Ngự đã nhiều lần bất chấp nguy hiểm bảo vệ con, con thích anh ấy và cũng tin tưởng anh ấy nữa, mẹ đừng lo lắng nữa."
Khi Ngũ Nhã Phân nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Ngũ Vận Uyển, cuối cùng bà đã thỏa hiệp.
Bà nói: "Thôi được rồi, bây giờ cuộc hôn nhân của con đã quyết định. rồi thì hãy sống thật tốt với người ta, chỉ cần con hạnh phúc thì mẹ sẽ vui vẻ!
Ngũ Vận Uyển ôm Ngũ Nhã Phân và làm nũng, "Mẹ ơi, con biết mẹ thương con mà, hai mẹ con chúng ta sống nương tựa vào nhau, mẹ yên tâm đi, con biết cách chăm sóc bản thân."
“Con bé ngốc này.” Mắt Ngũ Nhã Phân hơi ướt.
Nam Ngự mua một chút thức ăn nóng đi vào, thấy cảnh tượng này của hai mẹ con, anh chỉ ngồi cạnh cửa mà không quấy rầy.
Nhìn thấy anh như vậy, vẻ mặt lạnh lùng của Ngũ Nhã Phân trở nên đỡ hơn rất nhiều, bà vươn tay về phía Nam Ngự nói: "Nam Ngự, lại đây một chút, dì có chuyện muốn nói với cháu."
“Nam Ngự” Ngũ Nhã Phân từng câu từng chữ nghiêm nghị nói: “Dì chỉ có một đứa con gái duy nhất này thôi, con bé đã cùng dì chịu rất
nhiều khổ cực, cho nên dù giàu sang hay nghèo khó, dì cũng chỉ mong con bé có thể tìm được một người tốt cùng chung sống. Nếu con bé nói là thích cháu thì tôi cũng chỉ có thể giao con bé cho cháu thôi."
Nam Ngự bất ngờ nhìn Ngũ Vận Uyển.
Thái độ của Ngũ Nhã Phân đột nhiên thay đổi, chắc chắn là Ngũ Vận Uyển đã nói gì đó với bà rồi.
Anh vẫn nhớ trước đây Ngũ Vận Uyển đã từng nói với Ngũ Nhã Phân rằng cô không thích mình, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi.
Thái độ của Ngũ Nhã Phân thay đổi là bởi vì Ngũ Vận Uyển nói với bà, cô muốn ở bên mình sao?
Nghĩ đến khả năng này, khuôn mặt lạnh lùng của Nam Ngự không khỏi dịu đi.
Thật tốt.
Người phụ nữ nhỏ này cuối cùng cũng đồng ý thừa nhận mình với những người bên cạnh rồi sao?
Nghĩ đến đây, Nam Ngự ngẩng đầu nhìn Ngũ Nhã Phân, tuy giọng điệu vẫn bình thường nhưng có thêm vài phần thận trọng, "DÌ, dì yên tâm đi, cháu sẽ chăm sóc cho Ngũ Vận Uyển"
Anh không phải là người giỏi biểu đạt, nhưng những gì anh nói ra chắc chắn sẽ làm được.
Ngũ Nhã Phân cũng nhìn ra sự chân thành của anh, gật đầu.
Ba người cuối cùng cũng hòa dịu, nhưng Ngũ Vận Uyển biết mẹ cô thích yên tĩnh, vì vậy ăn xong liền rời đi.
Ngũ Nhã Phân ngồi trên giường một mình nhìn bóng lưng của Ngũ Vận Uyển, nụ cười trên khóe miệng chậm rãi cứng lại.
Bà thực sự rất may mắn khi có một cô con gái hiếu thảo như Ngũ Vận Uyển.
Nhưng, bà lại không phải là một người mẹ tốt...
Bà cảm thấy mình có lỗi với Ngũ Vận Uyển, sau bao nhiêu năm, cảm giác tội lỗi này ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Nếu Ngũ Vận Uyển biết được đầu đuôi mọi chuyện, liệu cô có còn nhận bà là mẹ nữa không, liệu có hận bà cả đời không?
Ngũ Nhã Phân chắp tay lại, cầu trời phù hộ cho Ngũ Vận Uyển nhất định phải có một cuộc sống hạnh phúc, đồng thời cầu xin ông trời có thể tha thứ cho mình, cho bà một cơ hội bù đắp lại tội lỗi mà bà đã phạm phải.
Vận Uyển, mẹ có lỗi với con, nhưng mẹ thực sự mong con được hạnh phúc.
Sau khi rời khỏi căn hộ, Nam Ngự đưa Ngũ Vận Uyển đến tầng dưới của tòa soan.
Ngũ Vận Uyển vừa định xuống xe, nhưng không ngờ Nam Ngự đột nhiên nói: "Ngũ Vận Uyển."
Cô vừa định quay đầu lại để hỏi có chuyện gì, nhưng không ngờ bị Nam Ngự nắm lấy cổ tay, cả người ngã vào lòng anh.
Bị bao trùm trong hơi thở của Nam Ngự, tim Ngũ Vận Uyển không khỏi đập loạn xạ.
Dương Tá ở đằng trước vùi đầu vào trong áo, càng thấp càng tốt.
Cậu Nam càng ngày càng không theo lẽ thường rồi, dù gì mình cũng là người mà, coi Dương Tá mình là không khí sao?
Ngũ Vận Uyển cảm thấy rất xấu hổ vì có người thứ ba ở đó, nhưng cô lại không thể thoát ra được, chỉ có thể đỏ mặt, "Mau buông em ra, có chuyện gì về nhà rồi nói"
Lưu luyến bịn rịn nói tạm biệt với Nam Ngự, vừa vào đến văn phòng của tòa soạn, Ngũ Vận Uyển chưa kịp thở hay ngồi yên thì Hiểu Mai đã vội vàng chạy đến ồn ào trước mặt cô.
“Chị Vận Uyển chị Vận Uyển, chị quay lại rồi, xảy ra chuyện lớn!”
Ngũ Vận Uyển nhìn bộ dạng phô trương của Hiểu Mai, nhíu mày hỏi: “Chuyện lớn gì?”
Ngũ Vận Uyển sửng sốt, không ngờ là chuyện liên quan đến chồng mình, cô tò mò hỏi: “
Nam Ngự làm sao?”
“Là chuyện liên quan đến Nam Ngự và Tả Dao đấy! Trên mạng đồn ầm lên, nói là ngôi sao nữ đang nổi Tả Dao dính lấy Nam Ngự, chắc chắn là có ý muốn tranh giành với VỢ cả! Chị Vận Uyển, chị nói xem cái cô Tả Dao này đúng là trơ trẽn, sao sếp Nam có thể bị cám dỗ bởi người phụ nữ có vẻ đẹp như cô ta chứ? Hừ, cô ta hoàn toàn không xứng
Hiểu Mai nói đến nỗi kích động, Ngũ Vận Uyển thì đơ ra.
Tả Dao?
À, cô nhớ rồi, là nữ ngôi sao triển vọng nhất trong giới truyền hình điện ảnh hiện này, nghe nói là nữ thần trong lòng của tất cả đàn ông.
Thân hình hoàn hảo xinh đẹp quyến rũ, đôi môi gợi cảm nóng bỏng, đôi mắt lúng liếng, giọng nói ngọt ngào đến tê dại, không người đàn ông nào có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của người phụ nữ như vậy.
Những ngôi sao nổi tiếng với cấp độ nữ thần quốc dân như vậy sao lại có liên quan đến Nam Ngự?
Phần bình luận dưới weibo lại càng xôn xao.
“Trai đẹp xứng với gái xinh, tôi mãi mãi ủng hộ nữ thần của tôi, muah!"
“Cặp với đại gia mà còn gióng trống khua chiêng như vậy, đúng là trơ trẽn, phỉ nhổ cô!”
“Không cho phép các người sỉ nhục Tiểu Dao Dao của tôi, tình yêu là tự do, Tiểu Dao Dao, chúng tôi là chỗ dựa của cô”
Ngũ Vận Uyển đọc hơn trăm bình luận, cô dở khóc dở cười. Cô mừng vì không công khai mình là vợ của Nam Ngự, nếu không chắc là đi ăn cơm cũng sẽ bị nhận ra mất.
Người nổi tiếng như Tả Dao lại gây ra cơn sóng người thứ ba trên mạng, sức mạnh của tin tức đúng là có thể giết người mà.
Lúc này, chủ biên Tưởng Lệ Lệ ra khỏi phòng làm việc của Nam Bá, đến trước bàn của Ngũ Vận Uyển, đúng lúc nhìn thấy cô đang xem weibo của Tả Dao.
Cô ta sáng mắt lên, nói với cô:
“Ngũ Vận Uyển, tính nhạy bén về tin. tức của cô luôn tốt nhất, tôi biết ngay cô cũng quan tâm đến tin này mà. Tôi vừa bàn bạc với tổng biên tập Nam, quyết định đào sâu vào manh mối này. Một người là nữ ngôi sao đang nổi, một người là chủ tịch ung dung cao quý, chắc chắn tin tức về hai người này đủ hot! Cho nên chúng tôi quyết định giao nhiệm vụ theo dõi lần này cho cô hoàn thành”.
Ngũ Vận Uyển há miệng đơ ra.
Chuyện lạ trên đời!
Vợ cả đi phỏng vấn về tin đồn của chồng mình với người nổi tiếng... Còn công bố với công chúng, trở thành tin tức bùng nổ trong nước hay thậm chí là cả thế giới đều biết đến.
Thật đúng là hấp dẫn đến không thể hấp dẫn hơn!
Hiểu Mai đứng ra xung phong muốn giúp đỡ Ngũ Vận Uyển hoàn thành nhiệm vụ, Ngũ Vận Uyển nhìn cô ấy với vẻ cảm kích.
Khoan đã, vợ cả phỏng vấn tin đồn của chồng với người nổi tiếng, liệu có kỳ cục quá không?
Nhưng chủ biên Tưởng Lệ Lệ đã vỗ vai cô, nói:
Khâu Duyệt ở bên cạnh nói mát: "Ha ha, Ngũ Vận Uyển thì giỏi nhất rồi, cô từng phỏng vấn Nam Ngự của tập đoàn Ngự Diệu, hai người còn có cả nhẫn cùng kiểu, nhiệm vụ này đúng là không ai thích hợp hơn cô”.
Ngũ Vận Uyển vốn muốn từ chối nhiệm vụ lần này nhưng ánh mắt hung hăng hăm dọa của chủ biên nói với cô không được phản kháng.
Vẫn cần phải có tiền thuốc men và tiền sinh hoạt cho mẹ, dù sao thì cô không thể để Nam Ngự nuôi được. Hơn nữa cô đã nhiều lần ứng lương bên phòng kế toán rồi, cũng đến lúc phải trả nợ.
Xem ra lần này không tránh được.
Ngũ Vận Uyển không rảnh để quan tâm đến lời châm chọc của Khâu Duyệt, chuyện quan trọng nhất bây giờ là phải nghĩ cách để lấy được dữ liệu sơ cấp.
Đã nhận nhiệm vụ rồi thì phải nghĩ cách để hoàn thành, đây là tổ chất nghề nghiệp mà Ngũ Vận Uyển đã trau dồi trong nhiều năm.
Nghĩ về mặt tốt thì ít nhất mình vẫn quen biết với người trong cuộc là Nam Ngự mà đúng không?
Nghĩ vậy, cô cắn răng, lấy điện thoại gửi tin nhắn wechat cho Nam Ngư.
Nam Ngự đang đọc tài liệu một dự án đầu tư nước ngoài, điện thoại rung lên, hiển thị có tin nhắn wechat, thấy tin nhắn do Ngũ Vận Uyển gửi đến, anh không khỏi ngước mắt.
Cô chủ động gửi tin nhắn wechat cho anh, đây đúng là chuyện hiếm thấy.
Anh cầm điện thoại lên, mở ra.
“Theo tin tức, anh với người đẹp Tả Dao đang có tin đồn?”
Hửm?
Nam Ngự cau mày, nhưng ngay sau đó khóe miệng bỗng lộ ra nụ cười.
Anh trả lời cô.
Hình như cũng không tồi nhỉ?
Về nữ ngôi sao Tả Dao kia, thực ra Nam Ngự luôn cảm thấy rất phiền.
Từ nhỏ đến lớn, cũng không phải lần đầu tiên gặp nợ đào hoa như
vậy, trước đây anh chẳng bận tâm.
Nhưng bây giờ...
Anh đột nhiên hơi tò mò, người phụ nữ Ngũ Vận Uyển này mà ghen thì không biết sẽ thế nào?
Nghĩ vậy, anh soạn tin nhắn.
“Anh có thể giúp em giải quyết tin tức, nhưng điều kiện là em phải giúp anh có được em. Thế nào?”
Ngũ Vận Uyển đọc tin nhắn này, bỗng chốc đầu đầy vạch đen.
Buổi tối, em giúp anh có được em.
Lúc này còn ra điều kiện với mình.
Ngũ Vận Uyển cắn môi, trả lời lại.
“Bớt nói nhảm đi, có phải anh có tật giật mình nên mới không dám để em theo lấy tin tức không?”
Ngũ Vận Uyển phát hiện lá gan mình ngày càng lớn, còn dám thách thức cả Nam Ngự.
Chỉ tiếc là chiêu khích tướng này không dùng với Nam Ngự được.
Có điều anh thật sự tò mò thái độ của Ngũ Vận Uyển với chuyện này, thế nên kiểm tra lịch trình làm việc rồi gửi địa chỉ qua wechat cho Ngũ Vận Uyển.
Ngũ Vận Uyển chỉ có thể ậm ờ trả lời họ: “Thực ra... thực ra là chồng tôi làm việc ở tập đoàn Ngự Diệu, cho nên...”
À, thì ra là vậy! Mọi người bừng tỉnh, không nghi ngờ nữa.
Theo địa chỉ mà Nam Ngự gửi, Ngũ Vận Uyển tranh thủ thời gian đưa nhiếp ảnh gia Tiểu Lý với Hiểu Mai đến đó.
Địa chỉ mà Nam Ngự đưa là một trung tâm nghệ thuật của thành phố S, tập trung rất nhiều thanh viên văn nghệ và bậc thầy văn hóa. Hôm nay Tả Dao đến đây để quay quảng cáo thường niên cho tập đoàn Ngự Diệu.
Vì hôm nay tập đoàn Ngự Diệu đặc biệt xem trọng quảng cáo này, có liên quan đến một dự án khởi động góp vốn đầu tư với nước Pháp sang năm, thế nên Nam Ngự đích thân đến giám sát.
Trong trung tâm, tiếng nhạc nhịp nhàng, vừa khéo hợp với khung cảnh bận rộn là căng thẳng trong trường quay.
Bà biết Ngũ Vận Uyển không dễ dàng gì, vì vậy bà chỉ mong cô tìm được một người đàn ông đáng tin cậy, hiểu cô, yêu cô và chiều chuộng cô.
Nhưng, Nam Ngự này có thể mang lại hạnh phúc thật sự cho cô sao?
Thế giới của người giàu không phải là thứ mà những người như họ có thể hòa nhập vào.
Liệu Nam Ngự này có chỉ nhiệt tình trong chốc lát không, tình cảm của anh dành cho Ngũ Vận Uyển thực sự có thể chịu đựng được tất cả thử thách sao?
Ngũ Vận Uyển biết nỗi lo của Ngũ Nhã Phân, thấp giọng: "Được rồi, mẹ yêu của con ơi. Nam Ngự đã nhiều lần bất chấp nguy hiểm bảo vệ con, con thích anh ấy và cũng tin tưởng anh ấy nữa, mẹ đừng lo lắng nữa."
Khi Ngũ Nhã Phân nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Ngũ Vận Uyển, cuối cùng bà đã thỏa hiệp.
Bà nói: "Thôi được rồi, bây giờ cuộc hôn nhân của con đã quyết định. rồi thì hãy sống thật tốt với người ta, chỉ cần con hạnh phúc thì mẹ sẽ vui vẻ!
Ngũ Vận Uyển ôm Ngũ Nhã Phân và làm nũng, "Mẹ ơi, con biết mẹ thương con mà, hai mẹ con chúng ta sống nương tựa vào nhau, mẹ yên tâm đi, con biết cách chăm sóc bản thân."
“Con bé ngốc này.” Mắt Ngũ Nhã Phân hơi ướt.
Nam Ngự mua một chút thức ăn nóng đi vào, thấy cảnh tượng này của hai mẹ con, anh chỉ ngồi cạnh cửa mà không quấy rầy.
Nhìn thấy anh như vậy, vẻ mặt lạnh lùng của Ngũ Nhã Phân trở nên đỡ hơn rất nhiều, bà vươn tay về phía Nam Ngự nói: "Nam Ngự, lại đây một chút, dì có chuyện muốn nói với cháu."
“Nam Ngự” Ngũ Nhã Phân từng câu từng chữ nghiêm nghị nói: “Dì chỉ có một đứa con gái duy nhất này thôi, con bé đã cùng dì chịu rất
nhiều khổ cực, cho nên dù giàu sang hay nghèo khó, dì cũng chỉ mong con bé có thể tìm được một người tốt cùng chung sống. Nếu con bé nói là thích cháu thì tôi cũng chỉ có thể giao con bé cho cháu thôi."
Nam Ngự bất ngờ nhìn Ngũ Vận Uyển.
Thái độ của Ngũ Nhã Phân đột nhiên thay đổi, chắc chắn là Ngũ Vận Uyển đã nói gì đó với bà rồi.
Anh vẫn nhớ trước đây Ngũ Vận Uyển đã từng nói với Ngũ Nhã Phân rằng cô không thích mình, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi.
Thái độ của Ngũ Nhã Phân thay đổi là bởi vì Ngũ Vận Uyển nói với bà, cô muốn ở bên mình sao?
Nghĩ đến khả năng này, khuôn mặt lạnh lùng của Nam Ngự không khỏi dịu đi.
Thật tốt.
Người phụ nữ nhỏ này cuối cùng cũng đồng ý thừa nhận mình với những người bên cạnh rồi sao?
Nghĩ đến đây, Nam Ngự ngẩng đầu nhìn Ngũ Nhã Phân, tuy giọng điệu vẫn bình thường nhưng có thêm vài phần thận trọng, "DÌ, dì yên tâm đi, cháu sẽ chăm sóc cho Ngũ Vận Uyển"
Anh không phải là người giỏi biểu đạt, nhưng những gì anh nói ra chắc chắn sẽ làm được.
Ngũ Nhã Phân cũng nhìn ra sự chân thành của anh, gật đầu.
Ba người cuối cùng cũng hòa dịu, nhưng Ngũ Vận Uyển biết mẹ cô thích yên tĩnh, vì vậy ăn xong liền rời đi.
Ngũ Nhã Phân ngồi trên giường một mình nhìn bóng lưng của Ngũ Vận Uyển, nụ cười trên khóe miệng chậm rãi cứng lại.
Bà thực sự rất may mắn khi có một cô con gái hiếu thảo như Ngũ Vận Uyển.
Nhưng, bà lại không phải là một người mẹ tốt...
Bà cảm thấy mình có lỗi với Ngũ Vận Uyển, sau bao nhiêu năm, cảm giác tội lỗi này ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Nếu Ngũ Vận Uyển biết được đầu đuôi mọi chuyện, liệu cô có còn nhận bà là mẹ nữa không, liệu có hận bà cả đời không?
Ngũ Nhã Phân chắp tay lại, cầu trời phù hộ cho Ngũ Vận Uyển nhất định phải có một cuộc sống hạnh phúc, đồng thời cầu xin ông trời có thể tha thứ cho mình, cho bà một cơ hội bù đắp lại tội lỗi mà bà đã phạm phải.
Vận Uyển, mẹ có lỗi với con, nhưng mẹ thực sự mong con được hạnh phúc.
Sau khi rời khỏi căn hộ, Nam Ngự đưa Ngũ Vận Uyển đến tầng dưới của tòa soan.
Ngũ Vận Uyển vừa định xuống xe, nhưng không ngờ Nam Ngự đột nhiên nói: "Ngũ Vận Uyển."
Cô vừa định quay đầu lại để hỏi có chuyện gì, nhưng không ngờ bị Nam Ngự nắm lấy cổ tay, cả người ngã vào lòng anh.
Bị bao trùm trong hơi thở của Nam Ngự, tim Ngũ Vận Uyển không khỏi đập loạn xạ.
Dương Tá ở đằng trước vùi đầu vào trong áo, càng thấp càng tốt.
Cậu Nam càng ngày càng không theo lẽ thường rồi, dù gì mình cũng là người mà, coi Dương Tá mình là không khí sao?
Ngũ Vận Uyển cảm thấy rất xấu hổ vì có người thứ ba ở đó, nhưng cô lại không thể thoát ra được, chỉ có thể đỏ mặt, "Mau buông em ra, có chuyện gì về nhà rồi nói"
Lưu luyến bịn rịn nói tạm biệt với Nam Ngự, vừa vào đến văn phòng của tòa soạn, Ngũ Vận Uyển chưa kịp thở hay ngồi yên thì Hiểu Mai đã vội vàng chạy đến ồn ào trước mặt cô.
“Chị Vận Uyển chị Vận Uyển, chị quay lại rồi, xảy ra chuyện lớn!”
Ngũ Vận Uyển nhìn bộ dạng phô trương của Hiểu Mai, nhíu mày hỏi: “Chuyện lớn gì?”
Ngũ Vận Uyển sửng sốt, không ngờ là chuyện liên quan đến chồng mình, cô tò mò hỏi: “
Nam Ngự làm sao?”
“Là chuyện liên quan đến Nam Ngự và Tả Dao đấy! Trên mạng đồn ầm lên, nói là ngôi sao nữ đang nổi Tả Dao dính lấy Nam Ngự, chắc chắn là có ý muốn tranh giành với VỢ cả! Chị Vận Uyển, chị nói xem cái cô Tả Dao này đúng là trơ trẽn, sao sếp Nam có thể bị cám dỗ bởi người phụ nữ có vẻ đẹp như cô ta chứ? Hừ, cô ta hoàn toàn không xứng
Hiểu Mai nói đến nỗi kích động, Ngũ Vận Uyển thì đơ ra.
Tả Dao?
À, cô nhớ rồi, là nữ ngôi sao triển vọng nhất trong giới truyền hình điện ảnh hiện này, nghe nói là nữ thần trong lòng của tất cả đàn ông.
Thân hình hoàn hảo xinh đẹp quyến rũ, đôi môi gợi cảm nóng bỏng, đôi mắt lúng liếng, giọng nói ngọt ngào đến tê dại, không người đàn ông nào có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của người phụ nữ như vậy.
Những ngôi sao nổi tiếng với cấp độ nữ thần quốc dân như vậy sao lại có liên quan đến Nam Ngự?
Phần bình luận dưới weibo lại càng xôn xao.
“Trai đẹp xứng với gái xinh, tôi mãi mãi ủng hộ nữ thần của tôi, muah!"
“Cặp với đại gia mà còn gióng trống khua chiêng như vậy, đúng là trơ trẽn, phỉ nhổ cô!”
“Không cho phép các người sỉ nhục Tiểu Dao Dao của tôi, tình yêu là tự do, Tiểu Dao Dao, chúng tôi là chỗ dựa của cô”
Ngũ Vận Uyển đọc hơn trăm bình luận, cô dở khóc dở cười. Cô mừng vì không công khai mình là vợ của Nam Ngự, nếu không chắc là đi ăn cơm cũng sẽ bị nhận ra mất.
Người nổi tiếng như Tả Dao lại gây ra cơn sóng người thứ ba trên mạng, sức mạnh của tin tức đúng là có thể giết người mà.
Lúc này, chủ biên Tưởng Lệ Lệ ra khỏi phòng làm việc của Nam Bá, đến trước bàn của Ngũ Vận Uyển, đúng lúc nhìn thấy cô đang xem weibo của Tả Dao.
Cô ta sáng mắt lên, nói với cô:
“Ngũ Vận Uyển, tính nhạy bén về tin. tức của cô luôn tốt nhất, tôi biết ngay cô cũng quan tâm đến tin này mà. Tôi vừa bàn bạc với tổng biên tập Nam, quyết định đào sâu vào manh mối này. Một người là nữ ngôi sao đang nổi, một người là chủ tịch ung dung cao quý, chắc chắn tin tức về hai người này đủ hot! Cho nên chúng tôi quyết định giao nhiệm vụ theo dõi lần này cho cô hoàn thành”.
Ngũ Vận Uyển há miệng đơ ra.
Chuyện lạ trên đời!
Vợ cả đi phỏng vấn về tin đồn của chồng mình với người nổi tiếng... Còn công bố với công chúng, trở thành tin tức bùng nổ trong nước hay thậm chí là cả thế giới đều biết đến.
Thật đúng là hấp dẫn đến không thể hấp dẫn hơn!
Hiểu Mai đứng ra xung phong muốn giúp đỡ Ngũ Vận Uyển hoàn thành nhiệm vụ, Ngũ Vận Uyển nhìn cô ấy với vẻ cảm kích.
Khoan đã, vợ cả phỏng vấn tin đồn của chồng với người nổi tiếng, liệu có kỳ cục quá không?
Nhưng chủ biên Tưởng Lệ Lệ đã vỗ vai cô, nói:
Khâu Duyệt ở bên cạnh nói mát: "Ha ha, Ngũ Vận Uyển thì giỏi nhất rồi, cô từng phỏng vấn Nam Ngự của tập đoàn Ngự Diệu, hai người còn có cả nhẫn cùng kiểu, nhiệm vụ này đúng là không ai thích hợp hơn cô”.
Ngũ Vận Uyển vốn muốn từ chối nhiệm vụ lần này nhưng ánh mắt hung hăng hăm dọa của chủ biên nói với cô không được phản kháng.
Vẫn cần phải có tiền thuốc men và tiền sinh hoạt cho mẹ, dù sao thì cô không thể để Nam Ngự nuôi được. Hơn nữa cô đã nhiều lần ứng lương bên phòng kế toán rồi, cũng đến lúc phải trả nợ.
Xem ra lần này không tránh được.
Ngũ Vận Uyển không rảnh để quan tâm đến lời châm chọc của Khâu Duyệt, chuyện quan trọng nhất bây giờ là phải nghĩ cách để lấy được dữ liệu sơ cấp.
Đã nhận nhiệm vụ rồi thì phải nghĩ cách để hoàn thành, đây là tổ chất nghề nghiệp mà Ngũ Vận Uyển đã trau dồi trong nhiều năm.
Nghĩ về mặt tốt thì ít nhất mình vẫn quen biết với người trong cuộc là Nam Ngự mà đúng không?
Nghĩ vậy, cô cắn răng, lấy điện thoại gửi tin nhắn wechat cho Nam Ngư.
Nam Ngự đang đọc tài liệu một dự án đầu tư nước ngoài, điện thoại rung lên, hiển thị có tin nhắn wechat, thấy tin nhắn do Ngũ Vận Uyển gửi đến, anh không khỏi ngước mắt.
Cô chủ động gửi tin nhắn wechat cho anh, đây đúng là chuyện hiếm thấy.
Anh cầm điện thoại lên, mở ra.
“Theo tin tức, anh với người đẹp Tả Dao đang có tin đồn?”
Hửm?
Nam Ngự cau mày, nhưng ngay sau đó khóe miệng bỗng lộ ra nụ cười.
Anh trả lời cô.
Hình như cũng không tồi nhỉ?
Về nữ ngôi sao Tả Dao kia, thực ra Nam Ngự luôn cảm thấy rất phiền.
Từ nhỏ đến lớn, cũng không phải lần đầu tiên gặp nợ đào hoa như
vậy, trước đây anh chẳng bận tâm.
Nhưng bây giờ...
Anh đột nhiên hơi tò mò, người phụ nữ Ngũ Vận Uyển này mà ghen thì không biết sẽ thế nào?
Nghĩ vậy, anh soạn tin nhắn.
“Anh có thể giúp em giải quyết tin tức, nhưng điều kiện là em phải giúp anh có được em. Thế nào?”
Ngũ Vận Uyển đọc tin nhắn này, bỗng chốc đầu đầy vạch đen.
Buổi tối, em giúp anh có được em.
Lúc này còn ra điều kiện với mình.
Ngũ Vận Uyển cắn môi, trả lời lại.
“Bớt nói nhảm đi, có phải anh có tật giật mình nên mới không dám để em theo lấy tin tức không?”
Ngũ Vận Uyển phát hiện lá gan mình ngày càng lớn, còn dám thách thức cả Nam Ngự.
Chỉ tiếc là chiêu khích tướng này không dùng với Nam Ngự được.
Có điều anh thật sự tò mò thái độ của Ngũ Vận Uyển với chuyện này, thế nên kiểm tra lịch trình làm việc rồi gửi địa chỉ qua wechat cho Ngũ Vận Uyển.
Ngũ Vận Uyển chỉ có thể ậm ờ trả lời họ: “Thực ra... thực ra là chồng tôi làm việc ở tập đoàn Ngự Diệu, cho nên...”
À, thì ra là vậy! Mọi người bừng tỉnh, không nghi ngờ nữa.
Theo địa chỉ mà Nam Ngự gửi, Ngũ Vận Uyển tranh thủ thời gian đưa nhiếp ảnh gia Tiểu Lý với Hiểu Mai đến đó.
Địa chỉ mà Nam Ngự đưa là một trung tâm nghệ thuật của thành phố S, tập trung rất nhiều thanh viên văn nghệ và bậc thầy văn hóa. Hôm nay Tả Dao đến đây để quay quảng cáo thường niên cho tập đoàn Ngự Diệu.
Vì hôm nay tập đoàn Ngự Diệu đặc biệt xem trọng quảng cáo này, có liên quan đến một dự án khởi động góp vốn đầu tư với nước Pháp sang năm, thế nên Nam Ngự đích thân đến giám sát.
Trong trung tâm, tiếng nhạc nhịp nhàng, vừa khéo hợp với khung cảnh bận rộn là căng thẳng trong trường quay.
Bình luận facebook