Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-13
Chương 13: Hình bóng em
Uyển Sam căng mình lên chống chọi, sau cùng không tự chủ mà nước mắt cô lăn dài, chảy thấm xuống, giọng cô bứ lại ở cổ, khàn đặc lên tiếng:
- Dừng lại đi mà
Lời khẩn khoản cầu xin pha cả tiếng thút thít nhẹ, ngay lập tức tác động đến Vu Quân. Anh ngửng dậy, thấy hai hốc mắt Uyển Sam đỏ ậng lên, liền vội vã kéo cô ngộ dậy, áp vào trong lồng ngực mình, tay đưa lên xoa tóc cô yêu chiều, dỗ dành:
- Anh xin lỗi
Uyển Sam ẩn mạnh anh ra, kéo áo xuống ngồi thu lu cố tránh nam nhân trước mặt. Vu Quân đưa tay lên đập vào trán, hai mắt nhăn lại tức bản thân mình. Chói cùng lấy lại phong thái, anh nói:
- Mau xuống ăn sáng thôi
Uyển Sam nhíu mày, thỏ thẻ:
- Anh....xuống trước đi có được không?
Vu Quân không muốn gây khó dễ, đi ra ngoài rồi thẳng xuống phòng bếp, vừa đi vừa lẩm bẩm trách bản thân, nhưng hình bóng cơ thể Uyển Sam cuốn lấy tâm trí anh suốt thời gian qua, không tài nào làm mờ đi.
Uyển Sam sau cùng bình tĩnh lại, nhất thời cô bất ngờ đành sợ hãi, sau nếu tận dụng được cơ thể này khiến nam nhân kia mê luyến, chẳng phải việc báo thù sẽ dễ hơn? Cô tự trấn an mình rồi đi lấy một chiếc áo lót mỏng mặc vào. Hai cánh hoa đào hồng nhẹ vừa bị ngón tay anh se mạnh, chúng trở nên mềm oặt đỏ lừ lên
Sau cùng bước xuống, cô thong dong tiến lại bàn ăn. Liếc qua thấy vẻ mặt anh điềm tĩnh nhưng sâu đó rõ là vẻ đang căng thẳng nhẹ. Môi Uyển Sam cong lên cười nhẹ, cô trở lại khuôn mặt không biểu cảm. Thím Liên mang đồ ăn ra, cô đã biết rõ các quy tắc sử dụng các đồ dao thìa nĩa thành ra không còn lúng túng. Uyển Sam khéo léo liếc mắt lên cũng thấy Vu Quân anh đang nhìn chằm chằm mình. Uyển Sam lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt:
- Chút nữa...anh có bận gì không?
Vu Quân nhận được câu hỏi của cô như vớ được cục vàng. Nét mặt anh giãn ra, đáp:
- Không... Em muốn đi đâu hay làm gì sao?
Uyển Sam lạnh lùng trả lời:
- Em hỏi vậy thôi
Rồi cô cũng xong bữa ăn của mình, ngay sau đó đi lên phòng ngay. Uyển Sam toan đóng cửa lại, chợt bị cánh tay anh ẩn ra giữ lại. Khác với vẻ mặt còn ngại ngùng của Vu Quân ban nãy, giờ trông anh quyết đoán, ánh mắt hiện lên vẻ không khoan nhượng. Vậy mới đúng là Chương Vu Quân thường thấy. Nam nhân trầm mặc nói:
- Chuyện lúc nãy, anh xin lỗi... Thực tâm anh không kiềm chế được, anh xin lỗi
Uyển Sam bị cái nhìn thấu và cái giọng nói này đúng là dọa cho khiếp sợ, cô căng thẳng đáp lại:
- Vâng ạ
Lời cô đáp lại anh và nụ cười cô cố rặn ra trông rõ mất tự nhiên, gượng gạo vô cùng. Vu Quân dĩ nhiên không vui, anh ngay lập tức ẩn mạnh cửa, tiếng đập lớn vang lên. Ánh mắt chim ưng ấy hơi nheo lại nhìn cô, vẻ mặt anh đăm đăm khó coi, dáng người anh to lớn đứng che cả cửa, một bước Vu Quân tiến, Uyển Sam cô lại lùi, cho đến khi dồn cô xuống vật cản là chiếc ghế sofa đằng sau, Uyển Sam mất đà ngã ngửa ra nằm đó. Hai cánh tay nam nhân tạo thành thế vòng kiềng ép cô như chú chim trong lồng. Khuôn mặt anh áp sát xuống đối diện cô, ngắm nghía một lúc rồi nói:
- Tôi nay anh không về, em ở nhà muốn ăn món gì bảo thím Liên
Chỉ vậy, sau đó Vu Quân nhanh như cơn gió, rời khỏi phòng đi ngay. Anh gọi cho tâm phúc của mình là A Điền. Hắn chịu ơn lớn giờ chỉ biết là một kẻ tuyệt đối trung thành, được sự tín nhiệm của Vu Quân nhất. A Điền đỗ xe dưới sân nhà, thấy anh vội mở cửa rồi hỏi:
- Ngài muốn đi...
Vu Quân vào xe rồi ngắt lời, trước đến tập đoàn sau đến Túy Linh Hồng, bảo Lụy Lan đặt một phòng bao riêng, gọi Tiểu Thiết và Trình Cán, theo vài tên đàn em tới đi
Vu Quân được lệnh cha ở lại quản tập đoàn, dạo này có nhiều việc nhưng với Vu Quân anh không phải vấn đề lớn, chỉ một loáng là xong, mọi việc trơn tru. Duy là trong lòng Vu Quân lại có một thứ khác đè nặng.
Xẩm tối, Lụy Lan như chủ của Túy Linh Hồng, hay được gọi Chị Lan. Túy Linh Hồng là một nhánh dưới trướng của Chương Thị, nơi phục vụ hay giao dịch của tập đoàn Chương Thị với các mối làm ăn khác. Lúc Vu Quân tới, Tiểu Thiết và Trình Cán hai tay đã cắp hai em đào, liên tục được mời rượu. Cả căn phòng náo nhiệt cho tới lúc anh đến, kẻ say mèm cũng nhận ra liền chỉnh đốn tác phong, cả đám hô lớn:
- Dạ anh Quân mới tới
Tiểu Thiết và Trình Cán lại gần, đây là hai kẻ làm việc bàn giấy không hợp, duy cho mấy việc động chân động tay là hơn mức hoàn thành xuất sắc, bảo giết người lập tức khoog để lại dấu vết. Tiểu Thiết chân chọc:
- Anh cả lâu nay mới đến Túy Linh Hồng chơi với chúng em
Vu Quân liếc mắt nhìn cả hai,ngay sau đó chúng tự hiểu mà im bặt, cả gian phòng náo nhiệt ban nãy giờ chưa ai dám hó hé gì, Vu Quân thở dài, nói:
- Còn không mau rót rượu?
Tiểu Thiết và Trình Cán cười ồ lên, phòng bao khơi lại vẻ sôi động, Chị Lan dẫn một em đào mới, đến bên cạnh Vu Quân nịnh ngọt:
- Ngài Quân, anh thấy cô bé này như nào?
Khỏi nói thì Tiểu Thiết và Trình Cán tuy đã lăm lăm hai bên gái bên cạnh nhưng mắt vẫn thèm dòm ra. Trình Cán không thôi mắt nhìn, nói:
- Anh Quân xem xem, đây có phải đệ nhất mỹ nữ hay không?
Nói rồi hắn quay ra trách móc:
- Chị Lan, sao lại giấu chúng tôi... Chẳng lẽ chỉ mình anh Quân được hưởng....
Giọng hắn nhỏ dần, men rượu dần làm hắn không tỉnh táo rõ, nói mấy lời vớ vẩn. Trình Cán như kẻ cụp đuôi, quay ra ngó lơ.
Vu Quân liếc nhìn một lượt, chỉ dừng ở mức độ khá, trong đầu lại lóe lên sự so sánh với Uyển Sam ở nhà. Túp lều dưới đũng quần lại vì ý nghĩ đó mà dựng lên, nói:
- Đêm nay lên phòng VIP
Nói rồi anh rời lên trước, tắm rửa đợi người. Vốn dĩ không phải ham mê tửu sắc, tất cả chỉ là giải tỏa ham muốn. Trước đây Vu Quân lại lên cơn động dục liền có hứng tìm người thỏa mãn, duy là lần này lại không quá hứng dù lửa thiêu đốt trong thân
Cô gái đó được tắm rửa sạch sẽ, A Điền khuôn mặt không biểu cảm, dắt lên phòng VIP. Vu Quân vừa tắm rửa xong, châm một điếu thuốc rồi nói:
- Vào đi
Nhìn cô đào nhỏ trước mặt, không hiểu sao trí tưởng tượng anh đang cố nghĩ đến đó là Uyển Sam. Ngay lập tức vồ lấy cô ta, Vu Quân mạnh bạo ra vào, hai tay nắm eo, giương m*ng cô đào ấy vểnh cao, duy là anh đè một gối lên che mặt cô ta. Bên dưới luận động mạnh, không biết cô đào kia có kêu la van cầu gì nhưng đều bị bỏ ngoài tai. Vu Quân nắm eo cô đào, liền nhớ đến sáng nay được trực tiếp sờ nắn eo Uyển Sam. Dù giờ cô đào có eo thon đến đâu, sao cảm thấy với Uyển Sam, tất cả là không đủ
Vu Quân quay mặt cô ta lại, trực tiếp đưa c* v*t vào miệng dùng khẩu d*c. Duy chỉ là anh chưa nhìn lấy cô ta một lần, mặt ngửa lên trần nhà
Uyển Sam căng mình lên chống chọi, sau cùng không tự chủ mà nước mắt cô lăn dài, chảy thấm xuống, giọng cô bứ lại ở cổ, khàn đặc lên tiếng:
- Dừng lại đi mà
Lời khẩn khoản cầu xin pha cả tiếng thút thít nhẹ, ngay lập tức tác động đến Vu Quân. Anh ngửng dậy, thấy hai hốc mắt Uyển Sam đỏ ậng lên, liền vội vã kéo cô ngộ dậy, áp vào trong lồng ngực mình, tay đưa lên xoa tóc cô yêu chiều, dỗ dành:
- Anh xin lỗi
Uyển Sam ẩn mạnh anh ra, kéo áo xuống ngồi thu lu cố tránh nam nhân trước mặt. Vu Quân đưa tay lên đập vào trán, hai mắt nhăn lại tức bản thân mình. Chói cùng lấy lại phong thái, anh nói:
- Mau xuống ăn sáng thôi
Uyển Sam nhíu mày, thỏ thẻ:
- Anh....xuống trước đi có được không?
Vu Quân không muốn gây khó dễ, đi ra ngoài rồi thẳng xuống phòng bếp, vừa đi vừa lẩm bẩm trách bản thân, nhưng hình bóng cơ thể Uyển Sam cuốn lấy tâm trí anh suốt thời gian qua, không tài nào làm mờ đi.
Uyển Sam sau cùng bình tĩnh lại, nhất thời cô bất ngờ đành sợ hãi, sau nếu tận dụng được cơ thể này khiến nam nhân kia mê luyến, chẳng phải việc báo thù sẽ dễ hơn? Cô tự trấn an mình rồi đi lấy một chiếc áo lót mỏng mặc vào. Hai cánh hoa đào hồng nhẹ vừa bị ngón tay anh se mạnh, chúng trở nên mềm oặt đỏ lừ lên
Sau cùng bước xuống, cô thong dong tiến lại bàn ăn. Liếc qua thấy vẻ mặt anh điềm tĩnh nhưng sâu đó rõ là vẻ đang căng thẳng nhẹ. Môi Uyển Sam cong lên cười nhẹ, cô trở lại khuôn mặt không biểu cảm. Thím Liên mang đồ ăn ra, cô đã biết rõ các quy tắc sử dụng các đồ dao thìa nĩa thành ra không còn lúng túng. Uyển Sam khéo léo liếc mắt lên cũng thấy Vu Quân anh đang nhìn chằm chằm mình. Uyển Sam lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt:
- Chút nữa...anh có bận gì không?
Vu Quân nhận được câu hỏi của cô như vớ được cục vàng. Nét mặt anh giãn ra, đáp:
- Không... Em muốn đi đâu hay làm gì sao?
Uyển Sam lạnh lùng trả lời:
- Em hỏi vậy thôi
Rồi cô cũng xong bữa ăn của mình, ngay sau đó đi lên phòng ngay. Uyển Sam toan đóng cửa lại, chợt bị cánh tay anh ẩn ra giữ lại. Khác với vẻ mặt còn ngại ngùng của Vu Quân ban nãy, giờ trông anh quyết đoán, ánh mắt hiện lên vẻ không khoan nhượng. Vậy mới đúng là Chương Vu Quân thường thấy. Nam nhân trầm mặc nói:
- Chuyện lúc nãy, anh xin lỗi... Thực tâm anh không kiềm chế được, anh xin lỗi
Uyển Sam bị cái nhìn thấu và cái giọng nói này đúng là dọa cho khiếp sợ, cô căng thẳng đáp lại:
- Vâng ạ
Lời cô đáp lại anh và nụ cười cô cố rặn ra trông rõ mất tự nhiên, gượng gạo vô cùng. Vu Quân dĩ nhiên không vui, anh ngay lập tức ẩn mạnh cửa, tiếng đập lớn vang lên. Ánh mắt chim ưng ấy hơi nheo lại nhìn cô, vẻ mặt anh đăm đăm khó coi, dáng người anh to lớn đứng che cả cửa, một bước Vu Quân tiến, Uyển Sam cô lại lùi, cho đến khi dồn cô xuống vật cản là chiếc ghế sofa đằng sau, Uyển Sam mất đà ngã ngửa ra nằm đó. Hai cánh tay nam nhân tạo thành thế vòng kiềng ép cô như chú chim trong lồng. Khuôn mặt anh áp sát xuống đối diện cô, ngắm nghía một lúc rồi nói:
- Tôi nay anh không về, em ở nhà muốn ăn món gì bảo thím Liên
Chỉ vậy, sau đó Vu Quân nhanh như cơn gió, rời khỏi phòng đi ngay. Anh gọi cho tâm phúc của mình là A Điền. Hắn chịu ơn lớn giờ chỉ biết là một kẻ tuyệt đối trung thành, được sự tín nhiệm của Vu Quân nhất. A Điền đỗ xe dưới sân nhà, thấy anh vội mở cửa rồi hỏi:
- Ngài muốn đi...
Vu Quân vào xe rồi ngắt lời, trước đến tập đoàn sau đến Túy Linh Hồng, bảo Lụy Lan đặt một phòng bao riêng, gọi Tiểu Thiết và Trình Cán, theo vài tên đàn em tới đi
Vu Quân được lệnh cha ở lại quản tập đoàn, dạo này có nhiều việc nhưng với Vu Quân anh không phải vấn đề lớn, chỉ một loáng là xong, mọi việc trơn tru. Duy là trong lòng Vu Quân lại có một thứ khác đè nặng.
Xẩm tối, Lụy Lan như chủ của Túy Linh Hồng, hay được gọi Chị Lan. Túy Linh Hồng là một nhánh dưới trướng của Chương Thị, nơi phục vụ hay giao dịch của tập đoàn Chương Thị với các mối làm ăn khác. Lúc Vu Quân tới, Tiểu Thiết và Trình Cán hai tay đã cắp hai em đào, liên tục được mời rượu. Cả căn phòng náo nhiệt cho tới lúc anh đến, kẻ say mèm cũng nhận ra liền chỉnh đốn tác phong, cả đám hô lớn:
- Dạ anh Quân mới tới
Tiểu Thiết và Trình Cán lại gần, đây là hai kẻ làm việc bàn giấy không hợp, duy cho mấy việc động chân động tay là hơn mức hoàn thành xuất sắc, bảo giết người lập tức khoog để lại dấu vết. Tiểu Thiết chân chọc:
- Anh cả lâu nay mới đến Túy Linh Hồng chơi với chúng em
Vu Quân liếc mắt nhìn cả hai,ngay sau đó chúng tự hiểu mà im bặt, cả gian phòng náo nhiệt ban nãy giờ chưa ai dám hó hé gì, Vu Quân thở dài, nói:
- Còn không mau rót rượu?
Tiểu Thiết và Trình Cán cười ồ lên, phòng bao khơi lại vẻ sôi động, Chị Lan dẫn một em đào mới, đến bên cạnh Vu Quân nịnh ngọt:
- Ngài Quân, anh thấy cô bé này như nào?
Khỏi nói thì Tiểu Thiết và Trình Cán tuy đã lăm lăm hai bên gái bên cạnh nhưng mắt vẫn thèm dòm ra. Trình Cán không thôi mắt nhìn, nói:
- Anh Quân xem xem, đây có phải đệ nhất mỹ nữ hay không?
Nói rồi hắn quay ra trách móc:
- Chị Lan, sao lại giấu chúng tôi... Chẳng lẽ chỉ mình anh Quân được hưởng....
Giọng hắn nhỏ dần, men rượu dần làm hắn không tỉnh táo rõ, nói mấy lời vớ vẩn. Trình Cán như kẻ cụp đuôi, quay ra ngó lơ.
Vu Quân liếc nhìn một lượt, chỉ dừng ở mức độ khá, trong đầu lại lóe lên sự so sánh với Uyển Sam ở nhà. Túp lều dưới đũng quần lại vì ý nghĩ đó mà dựng lên, nói:
- Đêm nay lên phòng VIP
Nói rồi anh rời lên trước, tắm rửa đợi người. Vốn dĩ không phải ham mê tửu sắc, tất cả chỉ là giải tỏa ham muốn. Trước đây Vu Quân lại lên cơn động dục liền có hứng tìm người thỏa mãn, duy là lần này lại không quá hứng dù lửa thiêu đốt trong thân
Cô gái đó được tắm rửa sạch sẽ, A Điền khuôn mặt không biểu cảm, dắt lên phòng VIP. Vu Quân vừa tắm rửa xong, châm một điếu thuốc rồi nói:
- Vào đi
Nhìn cô đào nhỏ trước mặt, không hiểu sao trí tưởng tượng anh đang cố nghĩ đến đó là Uyển Sam. Ngay lập tức vồ lấy cô ta, Vu Quân mạnh bạo ra vào, hai tay nắm eo, giương m*ng cô đào ấy vểnh cao, duy là anh đè một gối lên che mặt cô ta. Bên dưới luận động mạnh, không biết cô đào kia có kêu la van cầu gì nhưng đều bị bỏ ngoài tai. Vu Quân nắm eo cô đào, liền nhớ đến sáng nay được trực tiếp sờ nắn eo Uyển Sam. Dù giờ cô đào có eo thon đến đâu, sao cảm thấy với Uyển Sam, tất cả là không đủ
Vu Quân quay mặt cô ta lại, trực tiếp đưa c* v*t vào miệng dùng khẩu d*c. Duy chỉ là anh chưa nhìn lấy cô ta một lần, mặt ngửa lên trần nhà
Bình luận facebook