Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-85
Chương 85: Tìm được em rồi
Trong thư phòng của Chương gia, Vu Quân mặc chiếc áo vest dài, cổ quấn khăn ấm, cả cơ thể một tone đen huyền bí. Ánh mắt nhìn ra khung cảnh bên ngoài, trời có tuyết, sương mù vẫn còn quấn đặc quanh không khí khiến tầm nhìn giảm bớt. Tiếng cửa phòng mở ra, là Tiểu Thiết:
- Anh.... Chúng ta đã lục tung Đông Tây Nam rồi... Còn phía Bắc là bỏ ngỏ nhất...
Vu Quân nhăn mày lại, hỏi:
- Chuẩn bị kĩ chưa?
Tiểu Thiết gật đầu, hùng hồn đáp:
- Đã xong
Vu Quân quay ra ngồi xuống ghế, vẻ mặt giãn ra, ra lệnh:
- Vậy tìm kiếm phía Bắc kĩ một chút...
Sau hôm đó, người của Chương thị tiến về phía Bắc, theo tính toán dĩ nhiên Uyển Sam không thể bỏ trốn ra nước ngoài vì sẽ phải động đến các thủ tục hộ chiếu, nếu có đổi tên đổi mọi thứ về thông tin cá nhân chắc chắn mất thời gian và để lộ sơ hở. Nữa chi là Uyển Sam lại không quen biết rộng, cô chỉ như một con nai nhỏ trong cái xã hội rộng lớn, nhiều thế lực và... Chương thị đang bao trùm cả mọi thứ
Dựa theo lời thím Liên thì tập trung tìm kiếm ở ba phía, ròng rã như vậy nhưng không có tung tích gì, tuyệt nhiên còn địa điểm cuối là phía Bắc, lần này Chương thị tập trung toàn bộ tìm kiếm
... 1 tuần sau...
...Một buổi chiều tại chợ Tết, thành phố Hoa Châu...
Bà Xuân đang ở nhà dọn dẹp nốt vài thứ, Uyển Sam cùng cậu bé Gia Thành đang đi chợ Tết bên ngoài. Gia Thành được ra ngoài chơi, nơi đây trang hoàng những món đồ màu đỏ rực, kẹo bánh hoa quả,... Các món đồ la liệt bày ra, trong con mắt to tròn hiếu kì, cái miệng Gia Thành luôn ú ớ cười tươi, như muốn nói gì đó, Gia Thành được mẹ bế địu trước ngực. Uyển Sam nhìn con trai trong lòng mình cũng thấy vui, cô cười tươi cho con chơi đùa một số món. Bỗng dưng đang đi có người va vào cô, người đó nhanh quay lại cuống cuồng:
- Xin lỗi... Tôi vô ý quá
Cô chủ gật gù rồi người đó nhanh đi. Uyển Sam lại tiếp tục chọn mua đồ hay cho Gia Thành ngắm nghía một lúc mới về. Hôm nay bà Xuân lại nấu món canh chân giò nóng hổi, thêm vài món ăn nhẹ, trời mùa đông lạnh toát có thêm chút thức ăn này là ấm bụng. Gia Thành đã chuyển qua ăn bột ăn dặm, thi thoảng được mẹ cho ngấu nghiến miếng thịt nhỏ
... Chương gia...
- Cô ấy đây sao?
Vu Quân ngồi xem từng tấm ảnh một, ngón tay rờ lên khuôn mặt người trong ảnh. Không ai khác là Uyển Sam. Đối diện anh chính là kẻ đã va vào Uyển Sam chiều chợ Tết hôm nay, báo cáo:
- Vâng... Cô chủ có mặt ở chợ từ 16h đến 17h chiều với thiếu gia Gia Thành. Hai mẹ con cô chủ đi dạo quanh chợ rồi mua vài món đồ, sau trở về 1 căn nhà nhỏ
Vu Quân lật xem tấm ảnh con trai mình, vẻ mặt không giấu nổi sự xúc động, cười tươi mãn nguyện, lẩm bẩm:
- Thật giống...
Phủi tay ý chỉ người kia ra ngoài. Sau cùng còn mình anh trong phòng, mở hộc tủ lấy ra cả một album ảnh Uyển Sam, lật xem từng trang, anh khẽ nói:
- Sam Sam... Tìm được em rồi...
Gương mặt anh trầm mặc, sau lại cười phá lên trào phúng, vang cả căn phòng
...3 ngày sau...
Hôm nay bà Xuân ra ngoài từ sáng sớm, Gia Thành đang ngủ say trong cũi. Uyển Sam buộc gọn tóc lại, bắt đầu xem quanh nhà có cần trang hoàng gì lại không? Mái tóc dài thẳng trước đây giờ được cô cắt ngắn độ 3cm, làm xoăn nhẹ trông thật trẻ trung.
King coong....
Chuông nhà vang lên, Uyển Sam chạy xuống dưới, trước mặt là một người mặc bộ suit đen, cao hơn cô dĩ nhiên cũng khiến Uyển Sam hơi lép vế. Trái lại, anh ta hồ hởi:
- À xin chào... Cô là Uyển Sam phải không?
Uyển Sam đáp lại không mấy thiện cảm. Chỉ lặng lẽ gật đầu. Anh ta nói tiếp:
- Chúng tôi là tình nguyện viên của thành phố Hoa Châu. Nay gần Tết, thành phố phát động phong trào " Quà Xuân Yêu Thương ". Phiền cô nhận giúp...
Nói rồi anh ta bê ra một hộp quà nhỏ, Uyển Sam dè dặt cầm lấy, vẫn nghi ngờ hỏi lại:
- Cả thành phố đều được phát sao?
Anh ta cười tươi, nói:
- À không... Chỉ riêng khu phố nhỏ này được phát thôi, khu phố tiêu biểu của Thành phố...
Anh ta ra vẻ vội vàng, gấp rút:
- À thế nhé.. Chúc cô Uyển Sam một cái Tết vui vẻ... Giờ chúng tôi phải đi đến các nhà khác...
Chiếc xe ô tô đen đỗ bên đường, nhanh chóng vụt đi. Quan sát mới để ý, cô thầm thắc mắc trong đầu rằng Sao đi phát quà Tết lại đi bằng xe sang như vậy? Mà ở xe có logo con rắn? Uyển Sam thấy biểu tượng này quen quá, thực không nhớ nổi.
Lên phòng, Uyển Sam nhẹ nhàng mở cửa ra thấy Gia Thành chắc vẫn đang ngủ, nhưng phía cửa số lại mở toang ra. Rõ ràng sáng nay cô đâu mở, Uyển Sam đi lại đóng khép vào, gió lạnh lùa từ ngoài vào khiến cô cũng ho vài cơn. Quay ra nhìn cũi, Uyển Sam quay ra chỉnh chăn đắp cho con nhưng khi chạm vào lại thấy mềm mềm. Lòng cô bắt đầu nóng lên, vạch cả chăn ra đã không thấy Gia Thành đâu, bên dưới là con búp bê nhỏ. Cô thất kinh lùi ra xa, quay xung quanh nhìn rồi trong trạng thái hoảng loạn
Trong thư phòng của Chương gia, Vu Quân mặc chiếc áo vest dài, cổ quấn khăn ấm, cả cơ thể một tone đen huyền bí. Ánh mắt nhìn ra khung cảnh bên ngoài, trời có tuyết, sương mù vẫn còn quấn đặc quanh không khí khiến tầm nhìn giảm bớt. Tiếng cửa phòng mở ra, là Tiểu Thiết:
- Anh.... Chúng ta đã lục tung Đông Tây Nam rồi... Còn phía Bắc là bỏ ngỏ nhất...
Vu Quân nhăn mày lại, hỏi:
- Chuẩn bị kĩ chưa?
Tiểu Thiết gật đầu, hùng hồn đáp:
- Đã xong
Vu Quân quay ra ngồi xuống ghế, vẻ mặt giãn ra, ra lệnh:
- Vậy tìm kiếm phía Bắc kĩ một chút...
Sau hôm đó, người của Chương thị tiến về phía Bắc, theo tính toán dĩ nhiên Uyển Sam không thể bỏ trốn ra nước ngoài vì sẽ phải động đến các thủ tục hộ chiếu, nếu có đổi tên đổi mọi thứ về thông tin cá nhân chắc chắn mất thời gian và để lộ sơ hở. Nữa chi là Uyển Sam lại không quen biết rộng, cô chỉ như một con nai nhỏ trong cái xã hội rộng lớn, nhiều thế lực và... Chương thị đang bao trùm cả mọi thứ
Dựa theo lời thím Liên thì tập trung tìm kiếm ở ba phía, ròng rã như vậy nhưng không có tung tích gì, tuyệt nhiên còn địa điểm cuối là phía Bắc, lần này Chương thị tập trung toàn bộ tìm kiếm
... 1 tuần sau...
...Một buổi chiều tại chợ Tết, thành phố Hoa Châu...
Bà Xuân đang ở nhà dọn dẹp nốt vài thứ, Uyển Sam cùng cậu bé Gia Thành đang đi chợ Tết bên ngoài. Gia Thành được ra ngoài chơi, nơi đây trang hoàng những món đồ màu đỏ rực, kẹo bánh hoa quả,... Các món đồ la liệt bày ra, trong con mắt to tròn hiếu kì, cái miệng Gia Thành luôn ú ớ cười tươi, như muốn nói gì đó, Gia Thành được mẹ bế địu trước ngực. Uyển Sam nhìn con trai trong lòng mình cũng thấy vui, cô cười tươi cho con chơi đùa một số món. Bỗng dưng đang đi có người va vào cô, người đó nhanh quay lại cuống cuồng:
- Xin lỗi... Tôi vô ý quá
Cô chủ gật gù rồi người đó nhanh đi. Uyển Sam lại tiếp tục chọn mua đồ hay cho Gia Thành ngắm nghía một lúc mới về. Hôm nay bà Xuân lại nấu món canh chân giò nóng hổi, thêm vài món ăn nhẹ, trời mùa đông lạnh toát có thêm chút thức ăn này là ấm bụng. Gia Thành đã chuyển qua ăn bột ăn dặm, thi thoảng được mẹ cho ngấu nghiến miếng thịt nhỏ
... Chương gia...
- Cô ấy đây sao?
Vu Quân ngồi xem từng tấm ảnh một, ngón tay rờ lên khuôn mặt người trong ảnh. Không ai khác là Uyển Sam. Đối diện anh chính là kẻ đã va vào Uyển Sam chiều chợ Tết hôm nay, báo cáo:
- Vâng... Cô chủ có mặt ở chợ từ 16h đến 17h chiều với thiếu gia Gia Thành. Hai mẹ con cô chủ đi dạo quanh chợ rồi mua vài món đồ, sau trở về 1 căn nhà nhỏ
Vu Quân lật xem tấm ảnh con trai mình, vẻ mặt không giấu nổi sự xúc động, cười tươi mãn nguyện, lẩm bẩm:
- Thật giống...
Phủi tay ý chỉ người kia ra ngoài. Sau cùng còn mình anh trong phòng, mở hộc tủ lấy ra cả một album ảnh Uyển Sam, lật xem từng trang, anh khẽ nói:
- Sam Sam... Tìm được em rồi...
Gương mặt anh trầm mặc, sau lại cười phá lên trào phúng, vang cả căn phòng
...3 ngày sau...
Hôm nay bà Xuân ra ngoài từ sáng sớm, Gia Thành đang ngủ say trong cũi. Uyển Sam buộc gọn tóc lại, bắt đầu xem quanh nhà có cần trang hoàng gì lại không? Mái tóc dài thẳng trước đây giờ được cô cắt ngắn độ 3cm, làm xoăn nhẹ trông thật trẻ trung.
King coong....
Chuông nhà vang lên, Uyển Sam chạy xuống dưới, trước mặt là một người mặc bộ suit đen, cao hơn cô dĩ nhiên cũng khiến Uyển Sam hơi lép vế. Trái lại, anh ta hồ hởi:
- À xin chào... Cô là Uyển Sam phải không?
Uyển Sam đáp lại không mấy thiện cảm. Chỉ lặng lẽ gật đầu. Anh ta nói tiếp:
- Chúng tôi là tình nguyện viên của thành phố Hoa Châu. Nay gần Tết, thành phố phát động phong trào " Quà Xuân Yêu Thương ". Phiền cô nhận giúp...
Nói rồi anh ta bê ra một hộp quà nhỏ, Uyển Sam dè dặt cầm lấy, vẫn nghi ngờ hỏi lại:
- Cả thành phố đều được phát sao?
Anh ta cười tươi, nói:
- À không... Chỉ riêng khu phố nhỏ này được phát thôi, khu phố tiêu biểu của Thành phố...
Anh ta ra vẻ vội vàng, gấp rút:
- À thế nhé.. Chúc cô Uyển Sam một cái Tết vui vẻ... Giờ chúng tôi phải đi đến các nhà khác...
Chiếc xe ô tô đen đỗ bên đường, nhanh chóng vụt đi. Quan sát mới để ý, cô thầm thắc mắc trong đầu rằng Sao đi phát quà Tết lại đi bằng xe sang như vậy? Mà ở xe có logo con rắn? Uyển Sam thấy biểu tượng này quen quá, thực không nhớ nổi.
Lên phòng, Uyển Sam nhẹ nhàng mở cửa ra thấy Gia Thành chắc vẫn đang ngủ, nhưng phía cửa số lại mở toang ra. Rõ ràng sáng nay cô đâu mở, Uyển Sam đi lại đóng khép vào, gió lạnh lùa từ ngoài vào khiến cô cũng ho vài cơn. Quay ra nhìn cũi, Uyển Sam quay ra chỉnh chăn đắp cho con nhưng khi chạm vào lại thấy mềm mềm. Lòng cô bắt đầu nóng lên, vạch cả chăn ra đã không thấy Gia Thành đâu, bên dưới là con búp bê nhỏ. Cô thất kinh lùi ra xa, quay xung quanh nhìn rồi trong trạng thái hoảng loạn
Bình luận facebook