• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tôi phất lên nhờ bán chồng (1 Viewer)

  • Phần 3

6,
Là Lý Duật.

"Anh Duật."

"Chào anh Duật."

"Anh duật, anh đến rồi".

Bọn nhỏ đang ngồi trên sô-pha đều đứng dậy tiếp đón.

Thì ra là người quen cả thảy, đúng là lông bông thường đi đông, người cũng chia thành đoàn nhóm.

Lý Duật không để ý đến nhóm người của cậu ta, ánh mắt vẫn nhìn tôi chằm chằm.

Dưới ánh đèn quán bar nhập nhoè, Lý Duật mím môi mỏng, cực kì giống chú mèo đang xù lông.

Đi theo phía sau lưng còn có cả cô bé bận váy trắng hồi sáng, người ta tò mò nhìn tôi rồi lại mở to đôi mắt nai chớp chớp nhìn về hắn.

Tôi đột nhiên cảm thấy chuyện này chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

"Bạn học nhỏ, chúng ta có quen biết nhau sao?" Tôi chớp mắt nhìn Lý Duật.

Tôi biết cậu ấy sẽ không tiết lộ mối quan hệ của chúng tôi trước mặt các bạn cùng lớp.

Tôi lớn hơn cậu ta, bên người lại có tiền, đương nhiên người ngoài nhìn vào đều rõ ràng cậu ta ở bên tôi là vì tiền, tuy rằng tối nay tôi chả tốn xu nào cho cậu ta.

Cho nên không đợi Lý Duật trả lời tôi liền quay đầu đi.

"Giang Sanh, chị dám đi sao?"

Cậu ta đuổi theo.

Tôi không quay đầu lại, bước nhanh ra khỏi quán bar hướng về bãi đỗ xe.

"Không phải chị đã đồng ý sau này sẽ không đến quán bar một mình sao?” Lý Duật đuổi theo, một phen nắm lấy cổ tay tôi.

"Như thế nào, cậu giám sát tôi đó à?" Tôi vặn ngược lại.

Cậu ta sửng sốt.
"Chị biết rồi mà, gần đây tôi đang bận phát triển trò chơi."

"Chúng ta ở bên nhau bao lâu?"

"Một tháng".

"Cậu đã bận bao lâu rồi?"

"Nửa tháng". Cậu ta thành thật trả lời, lại nói thêm một câu "Nếu không thì ngày mai tôi cùng Quản lý khoa xin phép, chuyên tâm ở bên chị..."

"Cậu xem tôi thành cái gì? Kẻ đáng thương không ai cạnh bên sao? Lý Duật, tôi nói cho cậu biết, không phải cậu cũng không phải không thể, cậu cho rằng cậu có gì đặc biệt hơn những kẻ khác? Cũng không phải vẻ ngoài trắng trẻo, dáng người ngon nghẻ, cũng chẳng phải cười lên đẹp mắt..."

Tôi cùng cậu ấy to tiếng trên đường.

Nói là cãi nhau, kỳ thật phần lớn đều là tôi đang mắng cậu ấy.

Cậu ấy còn thành thành thật thật nghe, hàng lông mày khí khái thi thoảng chau lại,y như đang suy nghĩ xem mình có thật sự tội ác tày trời như lời tôi nói hay không.

Ồn ào với nhau đến cuối cùng. Cậu ấy thở dài một tiếng, đột nhiên kéo tôi vào trong lòng, cuối đầu xuống hôn tôi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom