• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tôi phất lên nhờ bán chồng (1 Viewer)

  • Phần 4

7.

Ngọn đèn đường ban đêm treo lơ lửng như mặt trời nhỏ trên đầu, lung linh đến mức tôi không thể mở mắt ra được.

Môi cậu ấy vừa ấm vừa lạnh mát, giữa đôi môi có mùi thuốc lá thoang thoảng.

Ngay khi cậu ấy hôn tôi, tôi đã đầu hàng và không thể thốt ra bất cứ điều gì.

Cậu ấy đưa tôi về nhà.

Đây là lần cãi nhau đầu tiên của chúng tôi, và sau cuộc tranh cãi lại trở nên ngọt như kẹo đường.
----
Lý Duật đưa tôi đến studio làm việc của cậu ấy, nơi có rất nhiều bạn cùng lớp, và một số trong số họ thậm chí còn là những chàng trai tôi đã gặp trong quán bar ngày hôm đó.

"Lần này gặp lại phải kêu bằng chị dâu biết không?"

Lý Duật thoải mái giới thiệu tôi với các bạn cùng lớp của mình làm tôi đỏ hết mặt.

Cậu ấy thực sự có tài năng về máy tính, những trò chơi mà tiểu Duật nghiên cứu & phát triển đều rất thành công. Hiện tại chỉ cần một ít vốn khởi nghiệp liền có khả năng đưa chúng ra thị trường niêm yết.

Tôi thử chơi một hồi, là trò chơi chiến lược tiến công NPC, sau khi hạ được NPC có thể nhận được rất nhiều phần thưởng quý hiếm, nếu thất bại, sẽ mất tất cả và phải bắt đầu lại.

Càng chơi càng cuốn, luôn dấy một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu, giống như đã từng chơi ở đâu đó, nhưng không phải lúc nào cũng chơi qua màn được...

Cho đến khi hệ thống phát ra tiếng ting ting.

"Trân trọng nhắc nhở, nhiệm vụ thứ hai đến nay vẫn chưa có tiến triển gì, nếu đến thời hạn mà tình iu còn chưa hoàn thành, nhất định phải chịu phạt đấy nhé."

Âm thanh thông báo giống hệt như trong trò chơi tôi đang chơi.

Tôi nghĩ mình nghe nhầm nên vội vàng tháo tai nghe ra và nghe lại.

Nhưng, đấy thực sự là âm thanh của hệ thống.

Khi tôi hỏi hình phạt là gì, hệ thống im lặng không trả lời tôi nữa.

Tôi theo bản năng vô thức liếc nhìn Lý Duật đang chăm chỉ làm việc bên bàn máy tính.

Chắc hẳn sẽ có rất nhiều cô gái thích chàng trai anh tuấn lại năng động như vậy, và cô bé váy trắng là một trong số đó.

Tôi không thể để bị vẻ bề ngoài che mờ đôi mắt được nữa, cậu ấy có thể kích hoạt hệ thống và trở thành nhiệm vụ thứ hai của tôi, hẳn là phải làm gì đó dính liền với chữ “tra” rồi.

Nếu để thêm thời gian nhiệm vụ trôi qua, tôi lại bị cậu ta lừa, chỉ còn kết cục một nghèo hai trắng.

Không được, tôi phải thoát khỏi cậu ta trước đó.

Nghĩ đến đây, tôi ngừng chơi game, lặng lẽ đi tìm cô bé váy trắng đó.

Váy trắng quả nhiên họ Bạch, tên Thu Thuỷ, nghe đồn trong nhà có tới mấy cái quặng mỏ.

8.

Tôi nói cho cô nàng nghe tình trạng studio làm việc của Lý Duật hiện giờ, hy vọng cô nàng có thể rót vốn đầu tư, không chỉ kiếm một khoản lợi nhuận nhỏ mà còn giải quyết trường hợp cấp thiết của Lý Duật và đến gần anh ấy hơn.

"Mối quan hệ giữa chị và đàn anh là gì? Tôi dựa vào cái gì phải nghe lời chị?" Bạch Thu Thuỷ hỏi ngược lại.

"Đây là địa chỉ studio của cậu ấy, em có thể tra xem cậu ấy có đang tìm nhà đầu tư hay không. Với năng lực của tiểu Duật, cậu ấy nhất định sẽ thành công, không để em bị lỗ vốn đâu. Về phần chị là ai, em không cần biết, chỉ cần nghe chị là được."

“Nếu em đồng ý lời chị nói, chị giúp em. Giúp em theo đuổi tiểu Duật."

Bạch Thu Thuỷ sửng sốt mội hồi, đại khác ngẩn ngơ nghĩ xem lời tôi nói có bao nhiêu là sự thật.

"Đương nhiên đều sẽ có thù lao, mà Bạch tiểu thư đây chắc không thiều tiền đúng không?"

Tôi nói xong liền rời đi.

Hai ngày sau tôi nhận được cuộc gọi của cô bé ấy.

Thu Thuỷ nói rằng Lý duật cự tuyệt số vốn đầu tư của cô ấy, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng không thèm gặp. Cô bé lại nghĩ đến lời của tôi từng nói, bảo tôi trực tiếp ra giá tiền, nhà cô ấy tiền vàn bạc muôn chả thiếu.

Tôi không nghĩ sự tình tiến hành thuận lợi đến thế, liền gửi ngay định vị qua cho cô ấy.

Trong lòng tôi đang tính toán xem cái giá nào là thích hợp.

Lý Duật vừa có nhan sắc vừa tính tình tốt, tự kinh doanh khi còn đang ngồi ghế nhà trường, là một cổ phiếu tiềm năng.

Đáng giá hơn so với tên khốn Đàm Tử Hạo.

Đang suy nghĩ, đột nhiên sân ngoài vang lên tiếng đập cửa liên hồi.

Là tên khốn Đàm Tử Hạo mấy tháng nay không thấy tăm dạng.

Khi vừa nhìn thấy tôi, hắn đã oà khóc thảm thương :"Sanh Sanh cuối cùng anh cũng tìm thấy em, anh hối hận, thật sự hối hận....."

"Sanh Sanh đến giờ anh mới hiểu được, tiền tài địa vị đều là hư ảo, chỉ có em mới là thật, anh sai rồi, em tha thứ cho anh, anh bị m a q u ỷ ám, không biết trân trọng em."

"Sau khi rời xa em, anh rất hối hận, anh vẫn luôn đi tìm em, thật tốt, anh đã tìm được rồi, Sanh Sanh, anh nhớ em nhiều lắm, tha thứ cho anh nhé?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom