• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tôi phất lên nhờ bán chồng (1 Viewer)

  • Phần 5

9.
"Không có cửa đâu, nằm mơ đi nhá". Tôi thẳng thừng trả lời.

"Sanh Sanh, em không thể đối xử với anh như thế, trong lòng anh vẫn còn có em mà, anh không thể buông tay em được, anh biết sai rồi, thật sự biết sai lầm rồi...." Tên khốn này khóc rống lên, bán thảm càng lúc càng lớn tiếng.

"Đàm Tử Hạo, không phải là anh bị phú bà đó vứt bỏ rồi đó chứ, không còn chỗ ở nên mới tìm đến chỗ của tôi, nghĩ có thể lựa gạt tiền của tôi hả?"

Hắn nghe vậy liền biếc sắc, liên tục lắc đầu như trống bỏi.
"Không có, không phải đâu Sanh Sanh... em hiểu lầm anh. Anh thực sự hối hận. Em à, giờ anh mới nhận ra em tốt đến chừng nào, anh đến để xin em tha thứ, van cầu em... cho anh thêm một cơ hội nữa được không? Anh cam đoan tuyệt đối sẽ không bao giờ có lần sau nữa, anh hứa anh xin thề...."

Tên tra nam này ôm chân tôi khóc nước mắt mước mũi nhoe nhoét dính vào quần tôi, tôi gớm phát ói, muốn đi lấy cây chổi trong góc nhà đuổi hắn, hắn lại dính như keo dán chó thật không dứt người ra được.

Đang vướng tay vướng chân thì Bạch Thu Thuỷ xuất hiện như một vị thần ngay cửa.

"Chị à, chị đang bận hả?"

Tôi dùng mắt nháy nháy mấy cái hướng về phía cây chổi, cô nàng thật thông minh, nhanh tay vớ lấy đưa qua cho tôi.

Đàm Tử Hạo lúc này ngẩng đầu lên,khuôn mặt đang tùm lum nước mắt của hắn tái lét như tàu chuối khi nhìn thấy cô bé.

"Thu . . . Thu . . . Thu Thuỷ . . . sao cô lại ở chỗ này?"

Cô ấy cũng bất ngờ đến sững sờ, kinh ngạc hiện lên hết trên mặt, giây tiếp theo đột nhiên giơ cây chổi vụt liên tiếp lên người tên khốn kiếp ấy.

"Tên c h ó ă n p h â n này, cũng tại mày mà ra, tên của bà đây để cho mày gọi hả. Tên khốn này, mày dụ dỗ mẹ của tao, cho mày dụ dỗ này, xem tao hôm này có đánh chết thứ k.h.ố.n k.i.ế.p như mày không, đồ thứ t i ệ n n h â n không lên được mặt bàn...."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom