• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (8 Viewers)

  • Chương 681-685

Chương 681 Hãm hại (2)

- Lột da hay không là chuyện của ngươi, hiện tại ta đang chấp hành nhiệm vụ, ngươi dám động tới ta thử xem?

Thiệu Quân cũng tức giận, Vũ Tôn lục giai bộc phát khí thế vô cùng sâm lãnh.

Hắn là đại đội trưởng Thiên Long vệ, đại biểu uy nghiêm hoàng gia đế quốc, tuy Tần gia là hào phú nhưng trong phường thị không cho hắn mặt mũi, sau này hắn làm sao lăn lộn trong Long vệ nữa chứ?

- Thiệu Quân, chỉ bằng thực lực của ngươi cũng dám hăng hăng càn quấy trước mặt Tần gia hay sao?

Sắc mặt Tần Vũ tái nhợt, hắn quát lớn một tiếng, lúc này từ xa có một đám võ giả lao tới, Tần thị dược các là sản nghiệp quan trọng của Tần gia, số lượng võ giả thủ hộ rất đông, trong khoảnh khắc gần như có hơn trăm người bao vây đám người Thiệu Quân vào trong.

- Quả thật lật trời rồi.

Thiệu Quân tức giận đến mức sắc mặt tái nhợt, từ khi hắn đảm nhiệm chức đội trưởng Thiên Long vệ tới nay, đây là lần đầu tiên có người dám không nể tình như thế.

- Huyền Diệp đại sư, xảy ra chuyện gì, là ai dám đả thương ngươi?

Đúng lúc này tiếng huyên náo lớn vang lên, Hủ Lịch đại sư bước nhanh về bên này.

Hắn vừa rồi ở trong lầu các Luyện Khí Phường nghe được động tĩnh lớn nên mới tới đây xem, không nghĩ tới lại nhìn thấy cảnh này.

Lúc này La Mẫn vội vàng nói chuyện xảy ra cho hắn nghe.

- Tần Vũ, ngươi thật lớn mật, dám động tới Huyền Diệp đại sư.

Hủ Lịch lập tức giận dữ toàn thân phát run:

- Thiệu Quân đội trưởng, ngươi đang làm gì đó, vì sao không mang hung thủ giết người trở về.

Hủ Lịch biết rõ địa vị của Diệp Huyền trong suy nghĩ của sư tôn, hiện tại hắn bị tổn thương nghiêm trọng tại nơi này, nếu như sư tôn biết rõ chắc chắn sẽ tức giận không nhỏ.

Thiệu Quân nghe Hủ Lịch nói như vậy, lúc này cắn răng một cái, lạnh lùng đi ra phía trước.

- Thiệu Quân, ngươi dám tiến lên một bước thử xem.

Đại quản sự Tần gia dược các cũng nổi giận đùng đùng nói ra.

Hào khí giữa song phương lúc này biến thành khẩn trương.

- Xem ra có ít người hung hăng càn quấy vô độ, cũng dám mặc kệ luật pháp của đế quốc.

Hủ Lịch nhìn thấy đại lượng hộ vệ Tần gia thì ánh mắt bắn ra hàn quang, nói:

- Thiệu đội trưởng, có người dám cải lại mệnh lệnh của Thiên Long vệ thì làm sao? Ngươi yên tâm, Luyện Khí Phường ta thân là thế lực đế quốc cho nên không cho phép xảy ra chuyện này, người đâu, lập tức hiệp trợ Thiên Long vệ bắt tội phạm quan trọng.

- Vâng!

Hủ Lịch vừa dứt lời, trong lầu các Luyện Khí Phường có từng đám hộ vệ xông ra, cũng bao vây Tần gia dược các vào bên trong.

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều hộ vệ nổi giận đùng đùng, tùy thời đều sẽ bộc phát đại chiến một hồi.

Nhìn thấy gương mặt Hủ Lịch giận dữ như thế, vô số dân chúng ở nơi này xôn xao.

Xem ra Luyện Khí Phường chuẩn bị động thủ với Tần gia, thiếu niên kia có địa vị gì, không ngờ có thể làm Hủ Lịch đại sư Luyện Khí Phường xuất đầu vì hắn.

Hai thế lực lớn va chạm với nhau làm dân chúng tại nơi này tránh xa.

- Dừng tay cho ta.

Thời điểm song phương sắp xảy ra xung đột, đột nhiên có một tiếng gầm từ xa vang lên.

Ngay sau đó có một đám Thiên Long vệ mặc áo giáp nhanh đi vào khu phố và tách mọi người ra hai bên.

Thủ lĩnh chính là Cố thống lĩnh.

Sau khi hắn nhận được tin tức liền chạy tới nơi này ngay.

Sau khi Cố Phương tới, chuyện thứ nhất chính là hỏi thăm tình huống cụ thể.

Sau khi biết được chân tướng của sự việc, Cố thống lĩnh lập tức đi tới trước mặt Tần Vũ, ánh mắt của hắn tỏa ra hào quang lạnh lùng, nói:

- Tần Vũ thiếu niên, mặc kệ chuyện này có phải do ngươi làm hay không, kính xin phối hợp Thiên Long vệ chúng ta làm việc, Thiên Long vệ chúng ta sẽ không oan uổng một người tốt, cũng sẽ không bỏ qua một người xấu, nếu như các hạ còn muốn chống cự như vậy, ta dám cam đoan không ai có thể giữ được ngươi.

Chuyện đã náo tới mức này, đã không phải sự kiện tập kích đơn giản nữa rồi, mà là mấy thế lực lớn đánh cờ với nhau.

Hôm nay Thiên Long vệ không mang Tần Vũ về, như vậy ngày mai sẽ truyền lưu tin đồn Thiên Long vệ sợ hãi quyền thế của Tần gia, lùi bước vô năng, Cố Phương hắn không gánh nổi trách nhiệm này, cũng tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện này.

Nhìn thấy sát khí trong mắt Cố thống lĩnh, sắc mặt Tần Vũ tái nhợt, hắn biết rõ chuyện này không phải do hắn làm chủ.

- Lập tức báo cho phụ thân biết việc này.

Hắn nói với quản sự một câu sau đó lạnh lùng nói:

- Tốt, Cố thống lĩnh, Tần Vũ ta cho ngươi mặt mũi, sẽ theo ngươi trở về, ta cũng phải nói với Hủ Lịch một câu, chuyện hôm nay Tần gia chúng ta sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Vừa mới dứt lời, Tần Vũ lập tức bước ra khỏi đám người rồi sau đó bị một đám Thiên Long vệ bao vây.

- Tốt cho một câu không dễ dàng bỏ qua.

Hủ Lịch đại sư đứng bên cạnh cười cười, nụ cười đầy băng hàn, chợt hắn nhìn về phía Diệp Huyền, trịnh trọng hứa hẹn:

- Huyền Diệp đại sư ngươi yên tâm, bất kể là ai, chỉ cần đả thương đến đại sư ngươi thì Luyện Khí Phường chúng ta cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ đấu tranh tới cùng. Lão phu đúng là muốn xem đế quốc có còn vương pháp hay không, có còn công đạo hay không?

- La Mẫn gia chủ, chờ ngươi xử lý xong chuyện Huyền Diệp đại sư, kính xin đến Thiên Long vệ chúng ta, chúng ta cần các hạ phối hợp điều tra một lúc.

Trước mặt nhiều người ngoài như thế, Cố thống lĩnh cũng không tiện biểu hiện cảm xúc.

Một trường phong ba kết thúc nhanh chóng.

Bị Thiên Long vệ áp giải đi, Tần Vũ bị mang về Thiên Long vệ, thậm chí Tần thị dược các cũng bị phong tỏa tạm thời.

Thiên Long vệ toàn thành đều hành động đi khắp nơi bắt hung thủ.

Một hồi mưa gió quét qua tòa thành.

Nói tới Diệp Huyền và La Thành bị thương, sau khi bọn họ được mang về phủ đệ La gia, được sự trợ giúp của Luyện Khí Phường, một trưởng lão của luyện dược sư hiệp hội tại đế đô nhanh chóng đi tới La gia, cũng chẩn đoán bệnh cho Diệp Huyền và La Thành.

- Như thế nào? Huyền Diệp đại sư hắn không có sao chứ?

Hủ Lịch đại sư đứng bên cạnh khẩn trương nói một câu.

- Thanh niên La Thành thiếu niên không có gì trở ngại, hắn chỉ bị huyền lực trùng kích mà thôi, cần điều trị một thời gian, về phần Huyền Diệp thương thế rất nặng, nội tạng cũng bị tổn thương nội tạng nghiêm trọng, rất khó xử lý ah.

- Cái gì?

Hủ Lịch cảm thấy như trời sập.

- Ha ha, Hủ Lịch đại sư, ngươi yên tâm đi, tuy Huyền Diệp thương thế rất nặng nhưng lão phu may mắn tới kịp, hiện tại đã không có nguy hiểm tánh mạng, khá tốt lão phu cứu chữa kịp thời

Tên trưởng lão vuốt chòm râu.
Chương 682 Bình yên vô sự

Hủ Lịch đại sư hận không thể bổ tên trưởng lão này một cái, nói chuyện nói một nửa chẳng phải hù chết người hay sao?

Tên trưởng lão cũng nói một ít việc cần chú ý tới liền cáo từ rời đi.

Biết rõ Diệp Huyền không có việc gì, Hủ Lịch thả lỏng một hơi, nói vài câu với Diệp Huyền sau đó hắn rời đi, lúc này đi bẩm báo Lục Ly đại sư.

Chuyện hôm nay nhất định phải nói với sư tôn.

Tần gia với tư cách hào phú đế quốc, nếu thật phát sinh xung đột gì cũng không phải đệ tử Luyện Khí Phường có thể ứng phó.

- Diệp thiếu, chuyện hôm nay là thuộc hạ sơ sẩy, không có kịp thời ngăn cản đối phương.

Diệp Huyền nằm trên giường, La Mẫn vẻ mặt xấu hổ nói ra.

Nếu như không phải hắn cách xa Diệp Huyền như vậy, Diệp Huyền cũng không trọng thương như thế.

Nội tam của hắn cũng có nghi hoặc, căn cứ La Thành nói chuyện lúc trước, thực lực của Diệp thiếu cực kỳ đáng sợ ah, bằng không cũng không có khả năng đánh chết Khúc gia Khúc Như Phong, nhưng biểu hiện trên phường thị hôm nay hoàn toàn không có dáng vẻ gì giống cao thủ.

- Ha ha, La Mẫn gia chủ, chuyện hôm nay không quan hệ với ngươi.

Vốn Diệp Huyền trọng thương nằm trên giường, đột nhiên xoay người ngồi dậy, hắn cười nói một câu.

- Diệp thiếu, ngươi đây là...

La Mẫn mở to mắt nhìn, này tình huống như thế nào? Vừa rồi Diệp thiếu hay đang bị trọng thương, vì sao trong nháy mắt hắn hồn nhiên như không có việc gì, hoàn toàn không có biểu hiện bị thương.

- Ngươi không có việc gì?

Hắn dùng sức dụi mắt giống như hoa mắt.

- Được rồi, ta vốn không có việc gì, mang ta đi xem La Thành a.

Diệp Huyền vỗ vỗ vai La Mẫn, đôi mắt bắn ra hào quang và nói một câu.

Diệp Huyền cùng với La Mẫn đi tới gian phòng của La Thành.

- Diệp thiếu, ngươi không có việc gì, quá tốt.

La Thành thấy đến Diệp Huyền bình yên vô sự lập tức kinh hỉ kêu lên, lúc hắn vừa động thì ảnh hưởng thương thế toàn thân, lập tức đau đớn nhe răng trợn mắt.

- Chỉ là Vũ Tôn cũng có thể làm ta tổn thương?

Diệp Huyền mỉm cười, huyền thức của hắn rót vào thân thể La Thành, quan sát một lần sau đó xuất ra một viên thuốc:

- Ngươi ăn xong đan dược này, đến ngày mai ngươi sẽ sinh long hoạt hổ.

La Thành cười hắc hắc, hắn nuốt viên đan dược Diệp Huyền đưa tới.

- Diệp thiếu, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

La Mẫn không hiểu ra sao.

- Không có gì, ta chỉ diễn tuồng kịch mà thôi.

- Diễn một tuồng kịch? Chẳng lẽ sát thủ kia là Diệp thiếu mời tới? Không phải Tần Vũ mời đến sao?

La Mẫn mở to mắt như hạt châu.

- Cũng không phải, sát thủ có lai lịch khác, nếu như không có đoán sai là Khúc gia mời tới.

Ánh mắt Diệp Huyền thâm thúy nói ra.

- Khúc gia mời đến?

La Mẫn càng hồ đồ, nếu như là sát thủ Khúc gia mời tới cũng phải ra tay với La gia chủ như hắn ah? Vì sao đi tìm Diệp Huyền.

- Ngươi không cần biết rõ, dù sao lát nữa ngươi đi Thiên Long vệ phải khẳng định là Tần Vũ mời tới cho ta.

Diệp Huyền nhạt cười nhạt nói,

- Không phải Tần Vũ hung hăng càn quấy hay sao, lần này để hắn cõng oan ức này, xem hắn về sau có thể hung hăng càn quấy nữa hay không.

Nói xong lời này, sâu trong mắt Diệp Huyền bắn ra một tia hào quang vô cùng âm trầm, âm thầm nói:

- Không biết tuồng kịch hôm nay vừa ra, Cuồng Chiến còn có hoài nghi ta hay không, dám động thủ trong phường thị, quả nhiên thủ đoạn độc ác, ngày khác nếu ta không đi Huyền Cơ Tông đòi lại công đạo thì không thể an tâm.

Trước khi hắn tiến vào Tần thị dược các đã cảm nhận có sát thủ tồn tại, sở dĩ hắn tách ra khỏi La Mẫn xa như thế là cố ý làm ra, chính là vì cho đối phương cơ hội ra tay.

Hắn biết rõ bằng vào khí tức trên người của mình rất khó làm cho Cuồng Chiến bài trừ ra khỏi danh sách hoài nghi, dùng tính cách của Cuồng Chiến nhất định sẽ nghĩ biện pháp.

Muốn nghiệm chứng mình có phải hung thủ đánh chết Cuồng Phong hay không, biện pháp nghiệm chứng đơn giản nhất là đánh giết.

Cho nên thời điểm cảm ứng có sát thủ tới gần, Diệp Huyền biết rõ hai người kia chính là Cuồng Chiến phái tới.

Hắn cũng thuận thế diễn một tuồng kịch như vừa rồi.

Nhưng hiện tại không biết Cuồng Chiến có mắc lừa hay không.

Hiện tại trong một khu rừng rậm bên ngoài đế đô.

Sưu sưu!

Hai đạo nhân ảnh bay vút đi thật nhanh, ngay sau đó tiến vào trong một khe núi và dừng bước.

Hai người này chính là đại hán khôi ngô và võ giả gầy yếu tập sát Diệp Huyền.

Sau khi hai người dừng bước, trong khe núi có hai người đi ra, một người trong đó khí thế phi phàm, khí tức của hắn làm người ta không dám nhìn thẳng, đúng như Diệp Huyền suy đoán, Cuồng Chiến và một người đứng cung kính bên cạnh Cuồng Chiến chính là Khúc Ngạo Vân gia chủ Khúc gia.

- Khúc Ngạo Vân gia chủ, các ngươi bảo huynh đệ Vi gia chúng ta làm, chúng ta đã làm, có nên giao thù lao cho chúng ta hay không?

Đại hán khôi ngô nhìn chằm chằm vào Khúc Ngạo Vân, hắn như cười mà không phải cười nhìn đối phương.

- Nói như vậy các ngươi đánh chết tiểu tử kia?

Khúc Ngạo Vân cau mày, hai mắt sáng lên nói.

- Thật không có nhưng cũng không sai biệt lắm, tiểu tử kia ăn một chưởng của lão phu, lại chịu một cước của huynh đệ ta, cho dù không chết thì hăn cũng tổn thương không nhẹ.

Đại hán khôi ngô cười hắc hắc.

- Hai người các ngươi nói rõ chuyện xảy ra từ đầu tới cuối cho ta nghe,

Cuồng Chiến đi tới trước mặt huynh đệ Vi gia, đạm mạc nói ra.

- Là như thế này, lúc ấy...

Đại hán khôi ngô lập tức giảng thuật kỹ càng chuyện xảy ra lúc đó.

- Thời điểm các ngươi tìm chúng ta cũng không nói nhất định phải lấy mạng tiểu tử kia, chỉ cần ra tay với hắn là có thể, cho nên Thiên Long vệ vừa tới, chúng ta sợ bại lộ hành tung cho nên rời đi trước.

Đại hán khôi ngô giải thích một câu.

Hai người bọn họ là huynh đệ Vi gia, đại hán khôi ngô là Vi Đại, võ giả gầy yếu là Vi Nhị, bọn họ là hai sát thủ nổi danh trong đế đô, có thể làm mọi chuyện vì tiền.

Sở dĩ bọn họ động thủ vớidiệp Huyền chính là làm thuê cho Khúc Ngạo Vân.

Lúc ấy Khúc Ngạo Vân tìm được bọn họ, bảo bọn họ tìm cơ hội ra tay với Diệp Huyền.

Huynh đệ Vi gia vốn không muốn, dù sao quy củ trong đế đô nghiêm khắc, huynh đệ Vi gia dám công nhiên động thủ, một khi bị điều tra ra, như vậy bọn họ sẽ đối mặt với lửa giận của Thiên Long vệ.

Chỉ có điều Khúc Ngạo Vân cho bọn họ thù lao không cách nào cự tuyệt, hơn nữa hứa hẹn chỉ cần hai người toàn lực động thủ, mặc kệ Diệp Huyền sống hay chết cũng tính là hoàn thành nhiệm vụ, hai người lúc này mới tiếp nhận nhiệm vụ.
Chương 683 Đế đô chấn động (1)

- Nói như vậy thực lực tiểu tử kia không mạnh? So với Vũ Tôn lục giai nhị trọng thì như thế nào?

Nghe xong huynh đệ Vi gia giảng thuật, Cuồng Chiến cau mày thật sâu.

- Nói ra cũng không phải, ít nhất kẻ này là thiên tài mạnh nhất mà lão phu gặp được, tuyệt đối không kém gì Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong, thậm chí tiếp tiêp cận Vũ Tôn lục giai nhất trọng nhưng so với Vũ Tôn lục giai nhị trọng thì còn kém không ít.

Đại hán khôi ngô cẩn thận suy nghĩ sau đó trả lời nghiêm túc.

- Các ngươi xác định tiểu tử kia không có giữ lại thực lực?

Cuồng Chiến lại hỏi.

- Các hạ nói giỡn, Vi Đại ta cũng không phải ngày đầu tiên lăn lộn giang hồ, chỉ là một thiếu niên, có bảo tồn thực lực hay không lão phu vẫn nhìn ra, nói thật, nếu lúc ấy không có La Mẫn ra tay, tiểu tử kia có mười cái mạng cũng chết.

Vi Đại hừ lạnh nói.

- Cho dù có La Mẫn, tiểu tử kia cũng ném nửa cái mạng, một cước của ta đủ chấn vỡ ngũ tạng lục phủ của hắn, luyện dược sư bình thường khó cứu hắn.

Võ giả gầy yếu nói chuyện tự tin.

Cuồng Chiến suy nghĩ một lát, hắn lại hỏi:

- Lúc ấy bên cạnh tiểu tử kia có cao thủ âm thầm bảo hộ hay không?

- Cao thủ khác?

Đại hán khôi ngô và võ giả gầy yếu lắc đầu.

- Có lẽ không có, nếu có thì cao thủ kia chẳng những phản ứng chậm, hơn nữa còn quá ngu ngốc, dù sao nếu không phải Thiên Long vệ kịp thời đuổi tới, chúng ta sợ hãi bạo lộ thân phận thì tiểu tử kia đã chết cả trăm lần.

Kế tiếp Cuồng Chiến lại hỏi mấy vấn đề, huynh đệ Vi gia cũng giải đáp tứng cái.

Đồng thời trong lòng hai người cũng rất là hiếu kỳ, người Khúc gia rõ ràng thuê mình đánh chết thiếu niên nhưng chú ý vấn đề căn bản không phải an nguy tính mạng của người ta, mà là thực lực và cao thủ ấn nấp bên cạnh của thiếu niên kia.

Hai người làm sát thủ lâu như thế nhưng chưa gặp qua cố chủ như vậy.

Sau một lát đã hỏi xong mấy vấn đề còn lại.

- Hai vị, hiện tại vấn đề hỏi cũng không sai biệt lắm, thù lao các ngươi hứa hẹn lúc trước cũng nên thực hiện ah?

Lúc trước Khúc gia chỉ đưa cho bọn họ một phần thù lao, đại bộ phận thù lao còn chưa có thu đấy.

- Yên tâm đi, thù lao đáp ứng các ngươi sẽ cho các ngươi, các ngươi đi tới địa ngục lãnh đi.

Khúc Ngạo Vân nhìn sang Cuồng Chiến, trên mặt hắn tươi cười quỷ dị.

Hô!

Bàn tay của hắn hóa thành trảo đánh tới, huyền lực lăng lệ ác liệt hóa thành vòi rồng bao phủ Vi Đại.

- Khúc gia chủ, chẳng lẽ ngươi định xé bỏ hiệp nghị sao, có tin chúng ta quay về đế đô nói chuyện của các ngươi, Khúc gia các ngươi sẽ tan thành mây khói hay không?

Vi Đại quanh năm sống trên đầu đao lưỡi kiếm tự nhiên thập phần cảnh giác, lúc Khúc Ngạo Vân ra tay đã kịp phản ứng, đôi bàn tay đỏ như lửa ngăn cản công kích và quát lớn.

Ầm ầm!

Hai đạo lực lượng va chạm lẫn nhau, Vi Đại ngăn cản nhưng ngực khó chịu, thân thể lập tức bay ra sau.

- Nhị đệ, ngươi đi mau, Khúc Ngạo Vân lão thất phu muốn giết người diệt khẩu, chúng ta lát nữa lại tụ hợp.

Vi Đại nhanh chóng hét to, đồng thời Vi Nhị nhanh chóng bay đi hướng khác.

- Chạy đi đâu.

Khúc Ngạo Vân cười lạnh một tiếng, thân thể hắn lướt nhanh giao phong với Vi Đại, rầm rầm rầm, song phương giao thủ mấy chiêu không phân trên dưới.

Vi Nhị thừa dịp này nhanh chóng biến mất trong rừng rậm.

- Chỉ việc nhỏ như thế còn không giải quyết xong, thật sự là phế vật.

Cuồng Chiến cau mày một lúc.

Vèo!

Sau một khắc thân ảnh Cuồng Chiến hành động, hắn lật tay đánh một chưởng vào đầu Vi Đại.

- Cao thủ từ nơi nào? Thật nhanh.

Vi Đại đang giao thủ với Khúc Ngạo Vân nhưng thời khắc chú ý tới Cuồng Chiến hành động, nhìn thấy Cuồng Chiến ra tay liền giật mình, hắn lập tức vận chuyển huyền lực trong cơ thể và ngăn cản công kích của Khúc Ngạo Vân, rồi sau đó muốn ngăn cản bàn tay của Cuồng Chiến.

Thời điểm này hắn kinh hãi phát hiện thân thể của mình không thể nhúc nhích, tốc độ vận chuyển huyền lực trong người cũng lập tức chậm lại, toàn thân như lâm vào trong vũng bùn.

- Ngươi là.. Thất giai...

Trong ánh mắt kinh hãi của Vi Đại, hắn há miêng hét lớn nhưng còn chưa nói xong lời nào chợt nghe phanh một tiếng, đầu của hắn nổ tung hóa thành vô số bọt máu và rơi vãi trên không trung.

Phanh!

Một cổ thi thể không đầu nện xuống đất.

- Thái Thượng trưởng lão, còn có một người chạy thoát.

Nhìn thấy Vi Đại thực lực ngang với mình trong nháy mắt đầu thân chỗ khác biệt, Khúc Ngạo Vân đứng yên lặng một bên cũng sợ hãi nói một câu.

- Trốn, hắn chạy thoát sao?

Cuồng Chiến đạm mạc cười cười, sau một khắc thân ảnh hắn biến mất.

Trong rừng rậm, Vi Nhị đang chạy trốn thật nhanh.

- Khúc gia cũng dám xé bỏ hiệp nghị, đáng chết, thật là đáng chết, chờ ta chạy đi nhất định sẽ làm Khúc gia thân bại danh liệt.

Vi Nhị vừa chạy trốn vừa lo lắng cho an nguy của đại ca.

Khúc gia đã dám động thủ phải có nắm chắc.

Đột nhiên hắn có cảm giác tim đập chân run, lúc này lập tức ngẩng đầu nhìn lên.

Một đạo thân ảnh đứng trên không trung mỉm cười nhìn hắn, khóe môi cười lạnh như như mèo vờn chuột, khinh miệt và lạnh lùng.

Vi Nhị lập tức trợn mắt há hốc mồm.

- Lăng không phi hành... Ngươi là Vũ Vương thất giai, làm sao có thể, tại sao Khúc gia có Vũ Vương... Không đúng, ngươi là Huyền Cơ Tông...

Hắn chưa nói hết câu, Vi Nhị nhìn thấy đối phương nâng bàn tay lên sau đó lực lượng bộc phát cực kỳ đáng sợ giống như biển gầm và giáng thẳng xuống.

Vi Nhị vận dụng huyền lực trong người như điên, lực lượng huyền lực khủng bố đánh vào trong thân thể của hắn, xé rách ngũ tạng lục phủ.

Ầm ầm ầm ầm, máu tươi bắn tung tóe, đôi mắt Vi Nhị tối sầm không còn chút tri giác.

Thu hồi trữ vật giới chỉ của Vi Nhị, Cuồng Chiến cười cười lạnh lùng:

- Thù lao Huyền Cơ Tông ta dễ cầm như vậy sao?

Vừa mới dứt lời, hắn lập tức biến mất trong rừng rậm.

Hiện tại trong đế đô, tin tức Diệp Huyền bị tập kích sinh ra phong bạo không ngừng.

Thậm chí tất cả thế lực lớn trong dế đô đều cảm nhận được mạch nước ngầm ẩn nấp.

Nguyên nhân chỉ có một, chính là Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư nổi giận, nửa canh giờ sau khi thiếu niên Huyền Diệp bị tập kích đã tự mình đi tới phủ đệ La gia.

Tin tức này vừa ra, toàn thành xôn xao.

Lục Ly đại sư là ai? Luyện khí sư Vương cấp thất giai, người cầm quyền Luyện Khí Phường, đế quốc đệ nhất luyện khí đại sư.

Hắn trời sinh tính đạm bạc, gần vài năm nay rất ít lộ diện, rất nhiều cường giả trong đế đô vài năm nay tìm hắn luyện khí đều nghĩ tất cả biện pháp nhưng cầu mà không được.
Chương 684 Đế đô chấn động (2)

Thậm chí cho dù hoàng thất đế quốc muốn tìm Lục Ly đại sư cũng không tùy tiện tới gặp, mà là đưa bái thiếp lên trước.

Mà thiếu niên Huyền Diệp vừa mới bị thương, Lục Ly đại sư lại trong nửa canh giờ tự mình chạy tới phủ đệ La gia, việc này với các thế lực lớn là tin tức cực kỳ rung động.

Bọn họ hiểu rõ thiếu niên gọi là Huyền Diệp có địa vực cực cao trong lòng Lục Ly đại sư, căn bản không đo lường được.

Trong khoảng thời gian ngắn tất cả thế lực đế đô đều hiếu kỳ với thân pâận của Diệp Huyền.

Trong phủ đệ La gia.

- Tiểu tử vô liêm sỉ không bớt lo, ta đã sớm bảo hắn ở lại Luyện Khí Phường, hắn không phải không nghe, hiện tại được rồi, lọt vào ám sát, thật sự là khổ thân...

Lục Ly đại sư đi vào La gia sau đó lầm bầm mắng chửi, hắn vội vã đi tới gian phòng của Diệp Huyền.

- Lão già kia, ngươi đang mắng ai đó?

Đẩy cửa ra, Lục Ly nhìn thấy Diệp Huyền đang thoải mái nhàn nhã bắt chéo chân, vẻ mặt khó chịu nói ra.

- Ngươi...

Lục Ly nhìn thấy bộ dạng Diệp Huyền, tròng mắt mở to.

- Huyền khí ổn định, tánh mạng sức sống dồi dào, tiểu tử ngươi không có bị thương ah?

Huyền thức Lục Ly quét qua, lập tức ngạc nhiên nói ra.

Trước kia hắn nhận được tin tức—— mặc dù Diệp Huyền không có nguy hiểm tánh mạng nhưng thương thế nghiêm trọng, cần điều dưỡng thật tốt.

- Xem ra ngươi ước gì ta có việc gì.

Diệp Huyền cười nhạt nói một câu.

Cũng không phải là, ngươi chết ai truyền thụ Bách Chuyển Thối Luyện Thuật cho ta, muốn gặp chuyện không may cũng phải truyền thụ xong mới được.

Lục Ly đại sư lầm bầm một câu, sâu trong mắt mang theo lo lắng và cười nói.

Diệp Huyền nhẹ nhàng cười cười, hắn nhìn ra Lục Ly đại sư ngoài miệng nói chuyện thập phần khó nghe nhưng trên thực tế vẫn rất quan tâm mình.

- Nói như vậy ngươi tao ngộ ám sát là giả? Không phải là chính ngươi tự làm đấy chứ?

Lục Ly đại sư nhíu mày.

Hắn từ trong lời Hủ Lịch biết được tin tức Diệp Huyền bị thương, không nói hai lời liền chạy tới, vốn nghe nói Diệp Huyền thương thế nghiêm trọng, hiện tại trên người Diệp Huyền không có chút tổn thương nào, lập tức có điểm khả nghi.

Chẳng lẽ Huyền Diệp đại sư tao ngộ ám sát là chính hắn an bài ra? Chỉ vì đối phó Tần gia?

Nếu thật là như vậy, Huyền Diệp đại sư cho rằng đó là nước cờ dở, trắng trợn động thủ trong phường thị sẽ chọc giận Thiên Long vệ và hoàng thất đế quốc.

Một khi Thiên Long vệ tìm được hung thủ, tra ra chân tướng, cho dù Luyện Khí Phường muốn bảo trụ Huyền Diệp đại sư cũng khó khăn.

Hình như biết rõ Lục Ly đại sư lo lắng cái gì, Diệp Huyền nói:

- Lục Ly đại sư, ta tao ngộ ám sát là thật, mà không phải ta tự đạo tự diễn, sở dĩ ta không bị thương bởi vì sát thủ là rác rưởi mà thôi, chuyện này Lục Ly đại sư kính không nên truyền ra ngoài.

- Ngươi thấy ta giống cái loại người lắm miệng hay sao?

Lục Ly bĩu môi nói ra, đồng thời trong nội tâm cũng âm thầm khiếp sợ, hắn đã nghe nói ám sát Huyền Diệp đại sư là hai Vũ Tôn lục giai, những kẻ như vậy không là gì với hắn nhưng không mang tới bao nhiêu tổn thương cho Huyền Diệp đại sư, đây là việc làm hắn giật mình không thôi.

- Đúng rồi, chẳng lẽ hung thủ kia thật sự là người Tần gia sao?

Lục Ly nhíu mày và nói:

- Nếu thật là người Tần gia, lão phu ngược lại có thể nói mấy câu vì ngươi, tin tưởng thế lực Tần gia lớn hơn nữa, cho dù làm ra chuyện này đế quốc cũng tuyệt không cho phép hắn làm càn.

- Hẳn không phải.

Diệp Huyền lắc đầu.

Nghe được Diệp Huyền nói khẳng định như vậy, Lục Ly cau mày nói:

- Chẳng lẽ Huyền Diệp đại sư ngươi biết lai lịch hung thủ?

- Chỉ là một suy đoán nhưng cụ thể ta bất tiện nói.

Diệp Huyền lắc đầu, hắn không định nói ra xung đột với Khúc gia cùng với Huyền Cơ Tông.

Ánh mắt Diệp Huyền ngưng tụ, nói:

- Ta cũng không bỏ qua Tần gia.

Tần Vũ năm lần bảy lượt gây phiền toái cho mình, Diệp Huyền tự nhiên không có khả năng nhịn nữa.

- Nếu như hung thủ không phải người Tần gia, ngươi muốn đối phó Tần gia cũng khó khăn.

Lục Ly đại sư giải thích với Diệp Huyền:

- Tần gia với tư cách là hào phú đế quốc, nội tình không tầm thường, ngươi phải biết rằng mấy đại hào phú của đế đô kỳ thật có một ít liên hệ với đế quốc, Tần gia có quan hệ nhân mạch với tam hoàng tử.

- Ta nghe nói ngươi có mâu thuẫn với Tần gia cũng không phải đặc biệt to lớn, nếu như có thể, không cần phải huyên náo rất lớn, đương nhiên là ta đề nghị, về phần làm như thế nào phải xem chính ngươi.

Nói đến đây Lục Ly lộ ra nụ cười cáo già, hắn cười hắc hắc và nói:

- Đương nhiên, nếu như ngươi cần Luyện Khí Phường ta hỗ trợ, cứ mở miệng, chỉ là Tần gia, Luyện Khí Phường chúng ta dám chọc vào, ta và ngươi không cần nói thù lao, tùy tiện dạy ta mười tám luyện khí thủ quyết là được, ta là người rất tùy ý.

Nhìn thấy Lục Ly hèn mọn bỉ ổi như thế, Diệp Huyền cũng im lặng, chỉ sợ trong đế đô không ai biết đệ nhất luyện khí sư chí cao vô thượng trong lòng bọn họ lại có sắc mặt như thế.

Diệp Huyền cười nói:

- Vậy thì đa tạ hảo ý của Lục Ly đại sư, nếu như cần Luyện Khí Phường hỗ trợ, ta chắc chắn sẽ không khiêm tốn, nhưng trong nội tâm ta đã có chủ ý đối phó Tần gia.

- Ah? Nói nghe một chút.

Lục Ly đại sư lập tức sinh ra hào hứng.

Tần gia chính là hào phú đế quốc, trong đế quốc quan hệ rắc rối phức tạp, cho dù là Luyện Khí Phường của hắn tối đa chỉ có thể áp chế mà thôi.

Mà Huyền Diệp đại sư là người bên ngoài, không ngờ hắn có chủ ý đối phó Tần gia, hắn không thể không sinh ra hiếu kỳ.

Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:

- Biện pháp của ta rất đơn giản, Tần gia không phải có chủ nghiệp là đan dược sao, nếu là như vậy, ta cũng hạ thủ từ chủ nghiệp của bọn chúng, ta chuẩn bị mở một dược các trong phường thị.

Cái gì?

Lục Ly đại sư nghe xong lập tức trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt bắn ra hào quang khiếp sợ, thần sắc ngu ngơ.

- Tiểu tử, không phải ta nói ngươi, ngươi cũng đã biết đế đô có mấy chục trên cả trăm gia tộc có chủ nghiệp là gia tộc, vì sao Tần gia có thể đứng vững không ngã và độc bá một phương hay không?

Lục Ly đại sư lúc này si ngốc nói:

- Tần gia tại đế đô chiếm cứ chừng hai thành định mức đan dược, hai thành thị trường này làm không biết bao nhiêu gia tộc thèm nhỏ dãi, bao nhiêu thế lực đỏ mắt hâm mộ, nhưng mấy trăm năm qua, Tần gia vẫn có thể đứng vững ở phương diện này mà không ngã, bởi vì Tần gia bọn họ có một gã trưởng lão chính là trưởng lão của luyện dược sư hiệp hội của đế quốc, là luyện dược sư lục phẩm.
Chương 685 Ba loại đan dược

- Trừ nguyên nhân này ra, Tần gia bọn họ có được rất nhiều cao thủ luyện dược sư, hơn nữa nắm giữ vài loại đan dược độc nhất vô nhị, lúc này mới giúp cho Tần gia có thể trở thành bá chủ một phương.

- Đan dược với tư cách là thứ võ giả tiêu hao nhiều nhất, cũng là thứ cạnh tranh lớn nhất, hạng mục đan dược truyền thống không có bao nhiêu lợi nhuận, muốn từ đó mở một đường máu, biện pháp duy nhất phải ra tay với đan dược độc nhất vô nhị.

Nói đến đây Lục Ly đại sư lập tức sững sờ, hắn cau mày nhìn Diệp Huyền:

- Chẳng lẽ ngươi muốn dùng Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan nhắm vào Tần gia đấy chứ? Nếu là như vậy, ta khuyên ngươi nên chết tâm này đi.

- Ta đã thấy Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan của La gia, nó đúng là đặc thù, chiếm cứ doanh số nhất định trong đế quốc nhưng ít dược lưu ý, không phải là đan dược thường dùng. Huống chi lĩnh vực hai chủng đan dược này không hợp với lĩnh vực đan dược hạch tâm của Tần gia, ngươi làm lớn ở hai chủng đan dược này cũng không có khả năng ảnh hưởng đến sinh ý và lợi nhuận của Tần gia.

Lục Ly đại sư chậm rãi nói ra, tuy hắn chính là luyện khí sư nhưng cũng hiểu một ít phương diện của đan dược.

Nhưng mà Lục Ly đại sư còn chưa dứt lời, Diệp Huyền đã lắc đầu nói:

- Lục Ly đại sư, hiện tại Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan không còn là đan dược độc quyền của La gia, trong Tần gia dược có bán Hồi Quang Đan và Trừ Chướng Đan, nó có công hiệu giống hai loại đan dược của La gia nhưng giá bán thấp hơn một ít.

- Có chuyện này?

Lục Ly đại sư vốn sững sờ, chợt gật đầu nói:

- Ta nghe nói Mộ Dung gia đã khu trục La gia, nói như vậy cũng bình thường. Nghe nói năm đó Mộ Dung gia sở dĩ tiếp nhận La gia là bởi vì thị trường đan dược của La gia, hiện tại Mộ Dung gia đã dám buông tha La gia, khẳng định đã nắm giữ bí phương hai loại đan dược này.

Lục Ly đại sư là người thông minh cỡ nào, căn bản không cần suy nghĩ đã một câu điểm phá quan hệ lợi hại trong đó.

-

- Nếu hai loại đan dược này không còn là độc nhất vô nhị, vậy ngươi còn lấy cái gì đối kháng Tần gia? Biện pháp của ngươi căn bản không thể thực hiện được.

Lục Ly đại sư nói rất nhiều, phân tích tất cả góc độ, từ đó bỏ đi ý định của Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhẹ nhàng cười nói:

- Lục Ly đại sư, ngươi yên tâm đi, ta làm như vậy là có nắm chắc của mình.

Vừa nói trong mắt hắn bắn ra hào quang như đã tính trước.

- Ta vẫn tự tin vào lĩnh vực đan dược của mình.

Nghe được Diệp Huyền tự tin như vậy, Lục Ly đại sư ăn kinh ngạc, hiển nhiên không rõ Diệp Huyền tự tin là tới từ nơi nào.

- Nếu có gì cần cứ mở miệng, về phần kết cục cuối cùng thế nào cứ mặc cho số phận.

Lục Ly đại sư lắc đầu, vẫn chưa tin Diệp Huyền có thể rung chuyển thị trường đan dược của Tần gia, nếu Diệp Huyền cần hỗ trợ gì thì hắn cũng không có keo kiệt.

- Đúng thế, phụ liệu linh bảo phi hành của ngươi đã tập hợp đại đa số nhưng là còn có một loại phụ liệu thập phần thưa thớt, ta đã bảo với một thương hội trong đế quốc, nửa tháng sau mới có thể mang tới, lúc đó có thể bắt đầu chế tạo, ngươi cũng đừng quên Bách Chuyển Thối Luyện Thuật.

Đối với linh bảo phi hành của Diệp Huyền và Bách Chuyển Thối Luyện Thuậ với hắnt, Lục Ly đại sư một vẫn nhớ mãi không quên, vẫn lưu ý trong lòng.

- Ngươi cứ yên tâm đi, thù lao của ta sẽ không quên ngươi đâu.

Diệp Huyền im lặng nói ra, Lục Ly đại sư, chẳng lẻ còn sợ mình không thực hiện được?

Nói chuyện với nhau một lát, lúc này Lục Ly đại sư mới rời đi.

Sau khi Lục Ly rời đi, Diệp Huyền cũng mời Thiên Long vệ và La Mẫn đến.

Nghe nói Diệp Huyền chuẩn bị mở một dược các, La Mẫn cũng kinh ngạc.

- Diệp thiếu, ngươi thực chuẩn bị dùng sinh ý đan dược đánh Tần gia sao?

Trên mặt hắn mang theo khó tin.

Bản thân là thế gia đan dược, La Mẫn hiểu rõ thị trường đan dược của đế đô.

Nếu như thị trường đan dược của La gia giống như con sông nhỏ, là thị trường đan dược của Tần gia giống như con sông lớn, dùng con sông nhỏ trùng kích con sông lớn, kết quả không cần nói cũng biết rõ.

Đặc biệt làlà La gia đã mất đi thị trường Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, có thể nói đã nguyên khí đại thương, căn bản không thể va chạm với quái vật khổng lồ như Tần gia.

- La gia chủ, Tần gia ăn cướp bí phương tổ truyền của La gia các ngươi, chẳng lẽ ngươi chuẩn bị như vậy hay sao?

Diệp Huyền nhìn hắn và nói:

- Đương nhiên không phải, nhưng thị trường đan dược...

La Mẫn thở dài, trong nội tâm căn bản không có chút lòng tin nào.

Diệp Huyền cũng biết rõ La Mẫn gần đây không được tốt.

- Ta đã dám làm như thế đương nhiên có nắm chắc, La gia ngươi mang tư liệu thị trường đan dược đế đô ra đây, ta muốn xem một chút.

Cái gọi là biết người biết mình mới có thể trăm trận trăm thắng.

Lúc này La Mẫn gia chủ cũng mang tư liệu thị trường đan dược tới.

Tư liệu này đầy đủ hết, chẳng những kể cả rất nhiều thế lực làm sinh ý đan dược, đồng thời còn có tỉ lệ sinh ý của thế lực, hơn nữa còn có chủ nghiệp kinh doanh, tất cả ghi lại kỹ càng nên trợ giúp Diệp Huyền rất lớn.

Trên tư liệu ghi lại thế lực làm sinh ý đan dược trong đế đô, khoảng chừng hơn trăm nhà.

Trong đó có bốn nhà lớn nhất.

Theo thứ tự là hào phú Tần gia, luyện dược sư hiệp hội, hoàng thất đan các, cùng với hạo quang thương hội.

Bốn nhà này, mỗi nhà chiếm cứ hai thành định mức đan dược của đế đô.

Kế tiếp là thế lực đan dược chiếm một thành, ước chừng có một hai chục nhà, trong đó có La gia, kể cả Khúc gia đều thuộc về một thành này, bọn họ chiếm cứ một thành trong định mức hai thành còn lại.

Cuối cùng trên trăm nhà phụ thuộc ba thế lực, bọn họ chỉ chiếm được một thành.

Về phần những thế lực bất nhập lưu không có liệt kê.

Đây là phân chia thế lực, về phần nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu trừ một ít đan dược trụ cột ra, còn có đan dược hạch tâm cũng không cùng loại, đặc biệt là thế lực cấp một, nghiệp vụ của bọn họ khác nhau rất lớn.

Có chủ công đan dược chữa thương, có chủ công đan dược tu luyện, còn có chủ công đan dược tấn cấp, cũng có chủ công đan dược phụ trợ, không ai giống ai.

Trong đó Tần gia chủ công chính là đan dược tấn cấp.

Tần gia có ba loại đan dược tốt nhất thị trường.

Theo thứ tự là Trùng Huyền Đan tam phẩm, Phá Huyền đan tứ phẩm, cùng với Ngưng Huyền Đan ngũ phẩm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom