-
Chương 461-465
Chương 461 Điểm tinh thành hồn (1)
Khảo hạch lần thứ nhất này có trợ giúp hắn gia tăng thực lực rất lớn, chẳng những nhìn trộm trận pháp tuyệt diệu, càng lợi dụng hồn lực phong bạo cô đọng hồn lực tứ phẩm còn phù phiếm của bản thân mình, tuy đẳng cấp hồn lực không có biến hóa nhưng trên cường độ đã có tăng lên nghiêng trời lệch đất.
Cảm thụ được hồn lực tứ phẩm trong đầu cô đọng vững vàng, Diệp Huyền cũng âm thầm kinh hãi, hắn càng mơ ước phù quang bí cảnh nhiều hơn vài phần.
Như thế Diệp Huyền đạt được hai trăm điểm tích phân, đạt được quán quân khảo hạch đầu tiên.
Vô Thương quốc thanh niên áo bào trắng Loan Hồng đạt được một trăm tám mươi điểm gần với Diệp Huyền.
Thanh niên mũi ưng Dạ Phồn Tinh đạt được một trăm bảy mươi điểm đứng thứ ba.
Kế tiếp là Hạ Thất Hề, Chu Lương, Bạch Khởi.
Thứ sáu đến thứ mười tên theo thứ tự là Thạch Chân quốc Hứa Chính Thanh, Đông Thăng quốc Đinh Lam, Lưu Vân quốc Hà Từ Đình, Hỏa Ô quốc Trần Tước Minh và Thiên Kim quốc từ Bác Minh.
Nhưđaám người Vân Ngạo Tuyết, Tạ Kim Đường nằm ở vị trí mười một tới hai mươi.
Khảo hạch âầu tiên kết thúc, trong top mười, Thiên Kim quốc, Đông Thăng quốc và Lưu Vân quốc trở thành người thắng lớn nhất, phân biệt có hai người nhập bảng, trong đó Lưu Vân quốc biểu hiện tốt nhất, bởi vì Diệp Huyền là lực lượng mới xuất hiện đã vượt qua các vương quốc khác.
Trừ Diệp Huyền ra, trong lòng mọi người khiếp sợ chính là Mục Chấn quốc, Hắc Lâm quốc và Vô Thương quốc ba tiểu quốc quật khởi, ba tiểu quốc này không có tiếng tăm gì trong liên minh mười ba nước, hôm nay bởi vì ba người Loan Hồng xuất hiện nên quật khởi như sao chổi vạch phá bầu trời và hiện ra trước mặt tất cả mọi người.
- Xem ra phù quang đại hội lần này các quốc gia đều có chuẩn bị mà đến ah.
Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam hội trưởng nhìn các tuyển thủ, sắc mặt trầm thấp.
Cho tới nay Thiên Kim quốc vẫn là đứng đầu của liên minh mười ba nước, mà chính hắn cũng có danh xưng đệ nhất luyện hồn sư của liên minh mười ba nước, trong lúc tổ chức phù quang đại hội, Thiên Kim quốc lúc này cũng chiếm ngôi đầu, lần này đã vượt qua hắn dự đoán.
Hết lần này tới lần khác hắn không thể nói Thiên Kim quốc yếu, dù sao Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề có thể trước hai mươi lăm tuổi đột phá đến tam phẩm, nàng còn ưu tú hơn hắn rất nhiều, lần này chỉ có thể xếp thứ tư mà thôi, hắn cũng không ngờ lại có thành tích như vậy trong trước khi tham gia đại hội lần này.
Đồng thời lực chú ý của hắn cũng thỉnh thoảng nhìn lên đám người Loan Hồng.
Liên minh mười ba nước là địa phương nào, Chúc Thiên Lam không phải không biết rõ, thiên tài như Hạ Thất Hề đã là trăm năm khó gặp một lần.
Xuất hiện hai thiên tài như thế cũng không phải không có khả năng nhưng xác xuất rất nhỏ.
Nhưng lần này trong phù quang đại hội lại xuất hiện năm người không kém gì thiên tài luyện hồn sư Hạ Thất Hề, từ đó làm cho Chúc Thiên Lam cảm giác không đúng.
Đặc biệt là mấy người Loan Hồng, Chu Lương xuất hiện được quá mức ngoài ý muốn, ngoài ý muốn làm cho người ta không dám tin.
Trong lúc này nhất định có chuyện không muốn người ta biết.
Khảo hạch vòng thứ nhất kết thúc, mấy nhà vui mừng mấy nhà buồn.
Trận chiến này thay đổi bất ngờ cũng làm vô số người xem trợn mắt há hốc mồm.
Giữa vòng thứ nhất vòng thứ hai có thời gian nửa canh giờ để khôi phục, ba trăm tên tuyển thủ thông qua khảo hạch đều quay về khu vực nghỉ ngơi của mình.
Biểu lộ khi nhìn thấy đám người Diệp Huyền, Hà Từ Đình cũng khác nhau, cả đám không biết nói cái gì mới tốt, cũng có người âm thầm khinh thường, cho rằng Diệp Huyền chỉ dựa vào vận khí mà thôi, nếu không hiểu trận pháp thì hắn không thể kiên trì lâu như vậy.
Bất kể như thế nào, Diệp Huyền của Lưu Vân quốc cũng đã dành được quán quân vòng đầu tiên của phù quang đại hội..
- Diệp Huyền, thật không nghĩ tới trong thời gian hai năm ngắn ngủi ngươi lại phát triển đến tình trạng, như thế này, thậm chí ta muốn hoài nghi ngươi có phải là Diệp Huyền mà ta quen biết hay không.
Sắc mặt Vân Ngạo Tuyết cổ quái nhìn Diệp Huyền, trong lòng cũng cảm khái ngàn vạn.
Nàng tận mắt nhìn Diệp Huyền phát triển từng bước, cho nên trong nội tâm khiếp sợ cũng lớn hơn so với người khác rất nhiều.
Bản thân nàng cũng là thiên tài nhưng so sánh với Diệp Huyền lại có cảm giác dân chơi gặp thứ thiệt.
- Bất kể như thế nào, ta hi vọng ngươi có thể đoạt thứ tự thật tốt cho Lưu Vân quốc chúng ta, đạt được thêm tài nguyên.
Vân Ngạo Tuyết nói lời thấm thía.
Diệp Huyền cười cười:
- Vân Ngạo Tuyết lão sư, bản thân ngươi cũng là một tuyển thủ đấy, tại sao lại mang hi vọng ký thác lên người của ta ta, việc này không giống tính cách của ngươi đấy.
Vân Ngạo Tuyết mắt trợn trắng, nói:
- Ngươi cho rằng ta không muốn sao? Ta biết rõ thực lực của mình, Chưa hẳn có được bài danh top mười, ngược lại là ngươi, ta tin tưởng nhất định có thể đạt được trước top ba.
Vân Ngạo Tuyết cũng từ trận tỷ thí vừa rồi mà đoán biết được vị trí của mình nằm ở đâu, nàng biết rõ có vài tuyển thủ còn nhỏ tuổi hơn cả mình, mục tiêu của nàng cực hạn là vị trí thứ mười, nàng không dám nghĩ tới thứ tự rất cao.
- Như vậy chưa hẳn.
Đột nhiên Diệp Huyền mang Đoạn Hồn Quyết truyền vào trong đầu Vân Ngạo Tuyết.
- Đây là...
Vân Ngạo Tuyết há to miệng và vẻ mặt giật mình không thôi.
- Ta có một ít tin tức khi tìm hiểu trận pháp hồn lực phong bạo, bản chất của trận pháp hồn lực phong bạo kỳ thật cũng không phải dùng khảo hạch hồn lực của luyện hồn sư mạnh yếu, mà là dùng để cô đọng hồn lực, ngươi vừa kiên trì lâu như thế trong hồn lực phong bạo, kỳ thật hồn lực đã có một tia lột xác, kết hợp với khẩu quyết của ta, nói không chừng sẽ có kinh hỉ đấy.
Sau khi nói xong, Diệp Huyền cũng không đợi Vân Ngạo Tuyết mở miệng liền khoanh chân ngồi xuống bên cạnh.
Vân Ngạo Tuyết nhìn thân ảnh Diệp Huyền ngồi xuống, trong đôi mắt đẹp dịu dàng có tinh mang lập loè, mấy lần muốn hỏi cái gì nhưng không có hỏi, vội vàng đi tới cách Diệp Huyền không xa nghỉ ngơi, dựa theo khẩu quyết tâm pháp của Diệp Huyền đưa cho và cô đọng hồn lực của mình.
Vừa tu luyện thì nội tâm của nàng chấn động, vừa rồi bị hồn lực phong bạo trùng kích cho nên nàng thổ huyết bại lui, hồn lực đã có chút tan rả, không nghĩ tới Diệp Huyền cho khẩu quyết trợ giúp, hiện tại hồn lực của nàng lại ngưng tụ với tốc độ cực kỳ kinh người, chỉ qua một lúc sau, hồn lực của nàng đã khôi phục đến trạng thái trước khi bắt đầu trận đấu, không chỉ như thế, tốc độ ngưng tụ hồn lực cũng tăng lên.
Phát hiện này làm nội tâm của Vân Ngạo Tuyết mừng như điên, nội tâm cũng rung động không nhỏ.
Chương 462 Điểm tinh thành hồn (2)
Nếu như vừa rồi nàng có thể ngưng tụ hồn lực như thế thì thời gian kiên trì trên lôi đài cũng dài hơn không ít, tiến vào top mười cũng là chuyện dễ dàng.
Nhìn thấy Vân Ngạo Tuyết lão sư hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, nhắm mắt tập trung tâm thần tu hành.
Thời gian trôi qua, nửa canh giờ qua đi nhanh chóng, sau khi hơi nghỉ ngơi và khôi phục, khảo hạch thứ hai của phù quang đại hội cũng bắt đầu.
Trải qua vòng thứ nhất đào thải chỉ còn ba trăm tuyển thủ, lúc này các tuyển thủ còn lại lên lôi dài.
- Khảo hạch đợt thứ hai là khảo nghiệm năng lực điểm tinh thành hồn của mọi người.
- Trước mặt mỗi tên tuyển thủ có bảy bảy bốn mươi chín thuộc tính khác nhau, chủng loại hồn tinh khác nhau, phẩm giai của chúng đều là nhất phẩm, không có ngoại lệ, các ngươi cần trong thời gian một nén nhang lợi dụng thủ pháp của mình kích hoạt khí tức trong hồn tinh và kích hoạt càng nhiều thì điểm càng cao, số lượng kích hoạt ngang nhau, thời gian sử dụng càng ngắn thì điểm càng cao.
- Cũng giống như cửa đầu tiên, quán quân được hai trăm điểm, thứ tự sau đó giảm dần, trừ chuyện đó ra, nếu có tuyển thủ có thể trong thời gian quy định kích hoạt toàn bộ bảy bảy bốn mươi chín hồn tinh thì có thể thêm vào năm mươi điểm nữa.
- Cửa thứ hai cũng sẽ đào thải một trăm người, nói cách khác một trăm người hoàn thành ít nhất trong cửa ải sẽ bị đào thải, mất đi cơ hội tham gia cửa thứ ba.
- Hiện tại là đạo cụ.
Chỉ thấy một đoàn võ giả từ phía dưới đi vào lôi đài, trước mặt mỗi tuyển thủ là một cái bàn vuông, đồng thời trên bàn vuông còn mang theo một đám hồn tinh.
Những hồn tinh này tỏa ra hào quang bảy màu, khí tức khác nhau, hiển nhiên lấy ra từ trong thân thể của mỗi Huyền thú khác nhau, trước mặt mỗi tên tuyển thủ có gần năm mươi viên hồn tinh, ba trăm tên tuyển thủ chính là một vạn năm ngàn viên hồn tinh, tuy những hồn tinh này chỉ là nhất phẩm nhưng cùng bày ra và các loại hồn lực tán dật các nơi vẫn làm các luêện hồn sư vô cùng rung động.
Không ít tuyển thủ đưa mắt nhìn hồn tinh trơớc mặt, Diệp Huyền khẽ gật đầu.
Tuy địa vực liên minh mười ba nước vắng vẻ nhưng vẫn xử lý đại hội vô cùng tốt, hồn tinh trước mặt ba trăm tên tuyển thủ giống nhau như đúc, rất khó phân ra cao thấp, trận đấu như vậy càng thêm công bình.
Cái gọi là điểm tinh thành hồn kỳ thật rất đơn giản.
Một đầu Huyền thú bị đánh chết, một đán hồn tinh trong cơ thể của chúng sẽ dần dần tiến vào trạng thái ngủ say, mà luyện hồn sư muốn hấp thu hồn lực trong hồn tinh hoặc tăng vũ hồn của mình lên, đầu tiên cần phải làm chính là khích hoạt hồn tinh, làm hồn lực bên trong tràn ngập sức sống mới được.
Đây là thủ đoạn bất cứ một gã luyện hồn sư nào cũng phải biết làm.
Hồn tinh thuộc tính khác nhau, hồn lực bên trong cô đọng trình độ khác nhau, phương pháp điều động cũng khác nhau, khảo nghiệm bản lĩnh chính thức của một gã luyện hồn sư là như thế nào.
Trận đấu cửa ải thứ hai như thế, bọn họ phải trong thời gian quy định xem người dự thi có thể kích hoạt bao nhiêu viên hồn tinh.
Kích hoạt càng nhiều tự nhiên càng cường đại.
Hơn nữa tất cả đều là hồn tinh nhất tinh, đây cũng là cửa ải đơn giản nhất, luyện hồn sư nhất phẩm và luyện hồn sư nhị phẩm không có chênh lệch bao nhiêu.
Nếu như nói cửa thứ nhất là khảo nghiệm cường độ hồn lực của mỗi tuyển thủ, cấp bậc cao thấp rất khó nói rõ ràng sẽ như thế nào.
Như vậy cửa thứ hai khảo nghiệm chính là tạo nghệ luyện hồn học của mỗi tuyển thủ, khảo nghiệm bản lĩnh chân chính của mỗi tuyển thủ, chỉ cần kiến thức cơ bản vững chắc, luyện hồn sư nhất phẩm đỉnh phong cũng có thành tích không kém gì luyện hồn sư nhị phẩm.
- Tốt, tỷ thí cửa thứ hai, ta nhất định phải trình diễn tuyệt địa đại phản kích.
Rất nhiều luyện hồn sư xoa tay, tin tưởng tràn đầy.
Trên lôi đài, tuyển thủ các quốc gia đứng theo vị trí của mình.
Đột nhiên Diệp Huyền cảm giác có khí cơ mờ mịt, hắn quay đầu nhìn lại liền phát hiện thanh niên áo bào trắng Loan Hồng đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, hai đầu lông mày tỏa ra ý khiêu khích không nói thành lời.
Hiển nhiên trận đầu bại bởi Diệp Huyền làm nội tâm của hắn không cam lòng, muốn ở cửa thứ hai lấy lại danh dự, đoạt lại quán quân thuộc về mình.
Diệp Huyền chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái là thu hồi ánh mắt, cũng không có đáp lại.
Hắn tham gia phù quang đại hội cũng không phải vì tranh đoạt thứ tự, hắn chỉ vì bảo vật trong phù quang bí cảnh mà thôi, thuận tiện cũng giúp Lưu Vân quốc tăng lên một ít quốc lực, về phần chuyện khác, hắn không quan tâm tới.
Diệp Huyền dùng thái độ không đặt trong lòng chút nào lập tức chọc giận hắn, một tia sát ý bắn ra khỏi đáy mắt, sắc mặt âm trầm chảy ra nước.
Diệp Huyền cũng cảm giác được sát ý của hắn nhưng không quan tâm tới làm gì.
Đối phương lai lịch thần bí nhưng Diệp Huyền không muốn để ý tới, cũng chẳng muốn đi quản, nếu đối phương thích lải nhải và đi gây phiền toái cho hắn, như vậy Diệp Huyền không ngại giáo huấn đối phương thật hung ác, cho hắn biết Diệp Huyền cũng không phải người dễ chọc.
Hai bên giao phong với nhua chỉ trong nháy mắt, sau khi người chủ trì tuyên bố xong, cửa thứ hai cũng bắt đầu.
Ông ông ông ông...
Chỉ thấy trên lôi đài có từng đạo hồn lực cường đại liên tục phóng lên trời, khí tức hồn lực mênh mông như biển bao phủ không gian nơi đây, cũng liên tục rót vào trong hồn tinh và bắt đầu phân tích kết cấu bên trong cùng kích hoạt hồn lực.
Phía trước lôi đài có một nén nhang đang thiêu đốt, nén nhang cũng ngắn dần.
Kích hoạt hồn tinh, mỗi luyện hồn sư đều biết nhưng muốn trong một nén nhang ngắn ngủi kích hoạt bảy bảy bốn mươi chín viên hồn tinh, cũng không phải chuyện dễ dàng, huống chi bốn mươi chín viên hồn tinh còn có thuộc tính tùy cơ khác nhau, đối với tuyển thủ mà nói, mỗi một lần kích hoạt đều cần tiêu hao đại lượng tinh lực của bọn họ.
XÍU...UU!!
Trận đấu cũng bắt đầu, trên bàn vuông của Loan Hồng có một viên hồn tinh bắt đầu sáng lên.
- Thật nhanh, Loan Hồng lại có thể kích hoạt một viên hồn tinh nhanh như thế.
Mọi người chưa dứt lời.
XÍU...UU!!
Viên hồn tinh thứ hai trước mặt Loan Hồng tỏa ra hòa quang màu xanh vô cùng nồng đậm, tỏa ra hồn lực chấn động không nhỏ.
Này...
Mọi người đều bị khiếp sợ không nhỏ, tốc độ Loan Hồng kích hoạt cũng nhanh tới mức đáng sợ.
Kích hoạt một viên hồn tinh cũng không phải dùng hồn lực dị chủng kích hoạt đơn giản như thế, mà là phải phân tích kết cấu bên trong, cũng bảo trì tần suất hồn lực của mình trùng với hồn tinh và dần dần kích hoạt.
Chương 463 Rung động toàn trường (1)
Loan Hồng chỉ trong mấy giây ngắn ngủi kích hoạt vài viên hồn tinh, tốc độ như vậy quả thật làm mọi người không thể tiếp nhận được.
Ngay cả trọng tài và các luyện hồn sư đỉnh cấp thế hệ trước cũng khiếp sợ không nhỏ, đổi lại bọn họ đi lên cũng không dám nói kích hoạt sẽ nhanh hơn Loan Hồng đang làm.
- Thủ đoạn như vậy không phải luyện hồn sư bình thường có thể làm được.
- Thải Tín hội trưởng, Loan Hồng là luyện hồn sư Vô Thương quốc các ngươi, đổi lại là ngươi cũng chửa ăẳn có tốc độ kích hoạt nhanh như Loan Hồng ah?
- Vừa rồi ở cửa đầu tiên, Loan Hồng vẫn kiên trì tới khi hồn lực phong bọa tăng lên tứ phẩm, chẳng lẽ hắn là luyện hồn sư tứ phẩm?
- Nói đùa gì vậy, luyện hồn sư tứ phẩm, chẳng phải có tạo nghệ giống như hội trưởng năm quốc gia chúng ta hay sao? Loan Hồng có tuổi chừng hai mươi lăm, liên minh mười ba nước chúng ta có thể dựng dục ra thiên tài nghịch thiên như thế sao?
- Nói có đạo lý, nói không chừng hắn chọn dùng thủ pháp đặc thù nào đó kích hoạt.
Trong lúc nhất thời, mọi người nghị luận liên tục, tất cả mọi người, tất cả đều tập trung lực chú ý lên người của Loan Hồng, vẻ mặt sợ hãi thán phục.
Bởi vì so với những tuyển thủ khác, Loan Hồng vượt lên trước quá nhiều.
Chỉ hai phút ngắn ngủi, trước mặt hắn đã có mười ba viên hồn tinh bị kích hoạt, kế tiếp kích hoạt nhiều nhất là Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh là mười viên, xuống chút nữa là đám người Hạ Thất Hề, Chu Lương, bọn họ là chín viên.
Dựa theo xu thế như vậy, trong một nén nhang, nói không chừng Loan Hồng có thể kích hoạt bốn mươi chín viên hồn tinh trong thời gian quy định.
- Thủ pháp thật đáng sợ, sau lưng kẻ này chắc chắn là luyện hồn sư nghịch thiên dạy bảo, hơn nữa thực lực còn trên cả ta.
Chúc Thiên Lam hội trưởng từ khi bắt đầu trận đấu, lực chú ý của hắn đều tập trung lên người của Loan Hồng, vừa nhìn nội tâm của hắn chấn động, thủ pháp Loan Hồng kích hoạt hồn tinh thập phần xảo diệu. Thời điểm kích hoạt hồn lực tạo thành vòng xoáy, dùng hồn lực ít nhất, thủ pháp nhanh nhất kích hoạt tại chỗ.
Thủ pháp như thế, hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua, đã hoàn toàn vượt qua phạm trù kỹ thuật của liên minh mười ba nước có thể có.
Việc này làm nội tâm của hắn rung động rất mạnh.
Hiện tại có không ít người đều khiếp sợ với thủ pháp của Loan Hồng, ánh mắt một nhóm người không tự chủ nhìn lên người của Loan Hồng và Diệp Huyền.
Vào lúc xem xét, ánh mắt của mọi người khiếp sợ, bọn họ mở to mắt không dám tin tưởng, thần thái cứng ngắt trên gương mặt.
Chỉ thấy trên bàn vuông của Diệp Huyền chưa có viên hồn tinh nào được kích hoạt, Diệp Huyền làm như không phát hiện ra, thỉnh thoảng cầm lấy hồn tinh xem xét, hắn nhìn nhìn viên hồn tinh giống như không có ý định ra tay.
- Tiểu tử này không biết kích hoạt hồn tinh hay sao?
Có người không tự chủ thì thào một tiếng.
Trong thi đấu hiện tại, người yếu nhất trong ba trăm người cũng kích hoạt một viên hồn tinh, chỉ có Diệp Huyền là chưa từn kích hoạt viên hồn tinh nào, hơn nữa không có ý định ra tay làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt.
Hết lần này tới lần khác Diệp Huyền lại là quán quân của khảo hạch đầu tiên, đối lập mãnh liệt như vậy làm người ta không chịu nổi.
- Ta nói tiểu tử này lúc nãy đã ăn gian mà, các ngươi xem, quả nhiên đúng thế? Nếu như không phải ăn gian thì tại sao tới bây giờ hắn còn chưa kích hoạt bắt cứ viên hồn tinh nào.
- Tuyển thủ Lưu Vân quốc đúng là hiếm thấy.
- Hết lần này tới lần khác hắn lại là quán quân của vòng khảo hạch đầu tiên, cũng không biết hắn kiên trì như thế nào.
- Chẳng lẽ tiểu tử này có tạo nghệ trận pháp hết sức kinh người, phương diện luyện hồn chỉ là kẻ mới học?
Đám người xôn xao, nghị luận liên tục.
- Ha ha ha, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, đây là trình độ tuyển thủ Lưu Vân quốc các ngươi hay sao? Đã qua ba phút rồi, nén nhang cũng cháy một phần ba, Diệp Huyền còn chưa kích hoạt viên hồn tinh nào, quả thực là cực phẩm.
- Hừ, sở dĩ tên tiểu tử này có thể cầm chức quán quân của vòng đầu tiên tuyệt đối là vì am hiểu trận pháp mà thôi, phương diện luyện hồn học chân chính lại nát tới cực điểm, ta nói rồi, có lẽ nên hủy bỏ thành tích khảo hạch ban đầu của hắn, để cho hắn cầm quán quân của vòng đầu tiên thật mất mặt, truyền đi càng ném mặt mũi của liên minh mười ba nước chúng ta.
Hỏa Ô quốc và Đông Thăng quốc Hứa Tín Hoa hội trưởng, Tả Nhất Minh hội trưởng không ngừng châm chọc khiêu khích, ngữ khí khó nghe.
Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng chưa từng quan tâm lời kẻ khác nói, nội tâm của nàng lúc này cau mày thật sâu, ánh mắt nhìn lên người Diệp Huyền, nàng vô cùng nghi hoặc, nàng cũng không biết Diệp Huyền vẫn nhìn những hồn tinh kia là vì cái gì.
Nhưng nàng tin tưởng, Diệp Huyền làm như vậy là có mục đích của mình.
Về phần Khô Trần phó hội trưởng sẽ không có tính tình tốt như thế, hắn lúc này lạnh lùng cười cười, khinh thường nói:
- Gấp cái gì mà gấp, thật sự là hoàng đế không vội thái giám vội, hiện tại trận đấu còn không có chấm dứt, hai vị sớm định luận như vậy cũng quá sớm rồi, các ngươi có thể xác định Diệp Huyền đến cuối cùng sẽ không biểu diễn tuyệt địa phản kích hay không?
Khô Trần nói làm cho hai người Hứa Tín Hoa và Tả Nhất Minh thiếu chút nữa nghẹn lại, đến lúc này Khô Trần còn quật cường như thế.
Hai người mặt lạnh cười nói:
- Tốt, tốt, Khô Trần lão nhân, vậy chúng ta cứ chờ xem đi, thời gian của trận đấu đã qua một nửa, tiểu tử kia còn không kích hoạt viên hồn tinh nào, ta muốn xem hắn trình diễn tuyệt địa phản kích như thế nào.
Dứt lời hai người không hề để ý tới Khô Trần, lực chú ý của đám người đều nhìn lên người của Loan Hồng, bọn họ nhíu mày suy nghĩ sâu xa.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, trong nháy mắt đã qua ba pâần tư, chỉ còn thời gian hai phút là kết thúc.
Hiện tại Loan Hồng đã kích hoạt ba mươi tám viên hồn tinh, lúc này chỉ còn lại mười một viên chưa xong, về phần những tuyển thủ khác nhiều nhất chỉ kích hoạt ba mươi bốn viên, còn kém Loan Hồng không ít.
Thời gian còn thừa lại hai phút, tiểu tử này sẽ không kích hoạt viên hồn tinh nào sao?
Trong lúc nhất thời nội tâm của mọi người nơi đây đều hồi hộp, đều nhìn chằm chằm vào lôi đài, sắc mặt ửng hồng.
Trong lịch sử hơn trăm năm của phù quang đại hội còn chưa có một tuyển thủ nào có thể kích hoạt tất cả bốn mươi chín viên hồn tinh xuất hiện, nếu như Loan Hồng có thể làm được, như vậy tuyệt đối sẽ phá ghi chép của phù quang đại hội.
Chương 464 Rung động toàn trường (2)
Thời điểm này đã không có người chú ý tới Diệp Huyền, so sánh với Loan Hồng, lúc trước Loan Hồng chiến đấu với Diệp Huyền và thua chỉ là vì có chuyện xấu xảy ra, căn bản không đáng bọn họ lãng phí thời gian.
Chỉ có Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng và Khô Trần không nằm trong số đó.
Từ đầu đến cuối lực chú ý của bọn họ chưa từng rời khỏi người Diệp Huyền.
Loan Hồng cũng tốt, Dạ Phồn Tinh cũng tốt, Hạ Thất Hề cũng được, tuy bọn họ có quan sát nhưng lực chú ý chính yếu của hai người đều nằm trên người của Diệp Huyền.
Bọn họ cũng không tin Diệp Huyền thật sự không kích hoạt viên hồn tinh nào, Diệp Huyền lúc trước làm như vậy nhất định là có thâm ý của riêng mình.
Tiếp xúc với Diệp Huyền thời gian dài như vậy ngẫu nhiên lơ đãng trao đổi đã sớm làm bọn họ cực kỳ có lòng tin vào Diệp Huyền.
Quả nhiên, tại thời điểm trận đấu còn thừa lại hai phút, rốt cuộc Diệp Huyền đã động.
Hai tay của hắn kết ra pháp quyết quỷ dị và điểm từng cái lên những viên hồn tinh trước mặt.
XIU....XIU... XÍU...UU!...
Từng viên hồn tinh bị Diệp Huyền điểm qua giống như ảo thuật, ngón tay của Diệp Huyền chạm tới liền kích hoạt và tỏa ra hào quang bảy màu rực rỡ.
Chỉ qua mấy giây ngắn ngủi nhưng Diệp Huyền đã kích hoạt mười viên hồn tinh.
- Thủ pháp thật nhanh.
Diệp Huyền hành động làm hai người Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng và Khô Trần phó hội trưởng nhìn không nhìn rời mắt, kinh ngạc nghẹn họng nhìn trân trối, biểu lộ ngây ngốc.
- Khô Trần lão Nhị, hiện tại Loan Hồng đã kích hoạt bốn mươi viên, ngươi cảm thấy Lưu Vân quốc Diệp Huyền còn có thể tuyệt địa phản kích... Ân? Các ngươi đang nhìn cái gì?
Thời điểm này Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa hội trưởng vẫn không quên quay đầu trào phúng Khô Trần, vào lúc hắn nhìn thấy hai người ngây ngốc, hắn lập tức giật mình, quay đầu nhìn theo ánh mắt của bọn họ.
Hai người như thế cũng hấp dẫn các luyện hồn sư trọng tài còn lại chú ý tới, cũng đưa mắt nhìn theo.
Vừa xem xét, các luyện hồn đại sư cũng ngây người như tượng gỗ.
Cùng lúc đó Diệp Huyền hành động cũng hấp dẫn số ít người chú ý tới, trong đám người phía dưới có từng người kinh hô thành tiếng.
- Mau nhìn, mau nhìn tiểu tử kia.
- Trời ơi, tiểu tử kia ban đầu không có kích hoạt viên hồn tinh nào, như thế nào lại kích hoạt nhiều như thế?
- Động tác này, thủ pháp này...
Tiếng nói khiếp sợ liên tục vang lên, ánh mắt mọi hoàn toàn không thể rời khỏi động tác của Diệp Huyền.
Thủ pháp xuất chúng làm cho người ta hoa mắt, một khi thi triển quả nhiên như thần kỹ hàng lâm nhân gian.
Cảnh tượng như thế làm cho người nơi đây cả đời khó quên.
Từng viên hồn tinh không ngừng sáng lên, cả cái bàn hình vuông vô cùng rực rỡ, đám người cả kinh và trợn mắt há hốc mồm.
Diệp Huyền dùng thủ đoạn kích hoạt hồn tinh chẳng khác gì không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng sẽ nổi tiếng.
Chỉ qua nửa phú, hồn tinh bị kích hoạt đã đạt tới ba mươi viên, có thể nói một giây một viên.
- Quá không thể tưởng tượng nổi, tại sao trên đời này có thủ pháp kích hoạt hồn tinh như thế?
- Điểm tinh thành hồn, đây mới thực sự là điểm tinh thành hồn, thủ pháp của chúng ta quả nhiên là cặn bã.
- Thủ pháp của ngươi là cặn bã, chẳng phải nói thủ pháp của ta còn không bằng cặn bã?
Đám người lập tức nổ tung nồi, liên tục bàn tán với nhau.
Đám người nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, vẻ mặt của hắn bình tĩnh, thủ pháp vững vàng, không ngừng kích hoạt từng viên hồn tinh.
Kiếp trước thân là Hồn Tôn bát phẩm, Diệp Huyền có quá nhiều tâm đắc ở phương diện điểm tinh thành hồn, cho nên sau khi bắt đầu tâận đấu hắn không có vội vã động thủ, hắn cẩn thận quan sát một hồi.
Kỳ thật kích hoạt hồn tinh rất đơn giản, trong luyện hồn sư giới tối thiểu có hàng trăm hàng ngàn loại biện pháp, phương pháp rất nhiều, phần lớn đều là trăm sông đổ về một biển, trong đó trọng yếu nhất chính là tìm được tần suất hồn lực.
Mỗi một viên hồn tinh có tần suất đều là độc nhất vô nhị, đừng nói phẩm cấp không đồng nhất, Huyền thú thuộc tính khác nhau hình thành hồn tinh khác nhau, cho dù phẩm giai ngang nhau, thuộc tính giống như đúc nhưng sau khi Huyền thú chết hình thành hồn tinh kỳ thật cũng không giống nhau, tần suất hồn lực hai bên tuy thập phần tiếp cận nhưng cũng có biến hóa thật nhỏ.
Tìm kiếm tần suất là bước khó khăn nhất trong kích hoạt hồn tinh.
Luyện hồn sư đều dùng biện pháp phân biệt tần suất khác nhau của hồn lực, lợi dụng hồn lực của bản thân mình lần lượt nếm thử và kích hoạt.
Sau khi kích hoạt một viên lại đi phân tích một viên khác và kích hoạt.
Bởi như vậy tốc độ tự nhiên sẽ chậm đi rất nhiều.
Bởi vì quá trình không thể nối liền.
Mà Diệp Huyền thì khác, đầu tiên hắn phân biệt thuộc tính của bốn mươi chín viên hồn tinh, dựa vào thuộc tính của chúng và phân biệt tần suất, thô sơ giản lược xếp đặt tốt vị trí rồi sau đó lợi dụng thần linh đồng thị của mình phân biệt rõ tần suất chính xác của mỗi viên hồn tinh.
Sau đó hắn từ thấp đến cao, thông qua thủ pháp khác nhau và kết hợp hồn lực bản thân và hình thành cộng minh, từ đó kích hoạt hồn tinh.
Hơn nữa rất ít người biết rõ hồn tinh còn có thể cộng minh, lúc kích hoạt một viên hồn tinh, nó có thể kích thích tần suất hồn tinh bên cạnh biến hóa, từ đó hồn tinh bên cạnh dễ dàng được kích hoạt hơn trước.
Giống như quân bài domino, từ trước tới sau công tác liên tục.
Muốn làm được những chuyện này có tới ba điểm mấu chốt.
Điểm thứ nhất chính là phải phân rõ tần suất của hồn tinh cao hay thấp, vị trí có sai lầm hay không, một khi sai, hồn tinh sẽ bị cắt ngang cộng minh, loại cảm giác công tác liên tục này sẽ bêến mất.
Điểm thứ hai, chính là phải khống chế hồn lực cực kỳ tinh diệu, có thể làm được từ thấp đến cao, bất cứ tiết tấu nào bị loạn đều phải nằm trong dự liệu của mình.
Mà điểm thứ ba cũng là trọng yếu nhất, chính là phải chuyên chú, cả quá trình này, tinh thần luyện hồn sư phải tập trung cao độ, quyết không thể có nửa điểm sơ sẩy, một khi có nửa điểm sai lầm thì cả quá trình kích hoạt sẽ thất bại trong gang tấc.
Có thể nói đổi lại bất cứ luyện hồn sư nào ở nơi này, cho dù là Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam đại sư đến đây cũng không thể làm được ba điểm như thế.
Nhưng Diệp Huyền lại làm được.
XIU....XIU... XÍU...UU!...
Giống như pháo hoa nở rộ, từng viên hồn tinh không ngừng bị kích hoạt, từ viên thứ nhất tới viên thứ bốn mươi chín dùng thời không không tới một phút đã bị Diệp Huyền bày ở trước mặt, cả quá trình này vô cùng dễ dàng, hào quang tỏa sáng cả chiếc bàn.
Chương 465 Cao cư đệ nhất
Thủ pháp siêu tuyệt, biểu diễn thần hồ kỳ kỹ làm cho rất nhiều luyện hồn sư ngồi trên ghế trọng tài cũng trợn mắt há hốc mồm giống như lọt vào trong sương mù.
Thủ pháp của Diệp Huyền nhìn như đơn giản nhưng lại ẩn chứa đạo lý huyền diệu không nói thành lời, cho dù là bọn họ cũng có cái hiểu cái không, đạo lý giống nhau nhưng bảo bọn họ phục chế thì bọn họ không làm được.
Về phần luyện hồn sư bình thường càng nhìn càng cảm thấy hoa mắt, sau khi chấm dứt, thậm chí bọn họ còn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
- Ta biết rõ, Diệp Huyền hẳn không ngừng đề thăng tần suất của mình, tại trong nháy mắt kích hoạt tất cả tần suất của hồn tinh.
- Nói nhảm, ngươi nói ta cũng biết nhưng tiểu tử này làm cách nào làm được điểm này? Bốn mươi chín viên hồn tinh, bốn mươi chín loại tần suất, cho ta thời gian mười giây không thể phân biệt rõ, chỉ trong mười giây đã có tới bốn mươi chín loại tần suất, ngươi chưa chắc làm được đâu.
- Giống như ta không làm được!
- Cái gì gọi là giống như, lão tử làm không được thì sao ngươi có thể làm được?
- Tiểu tử này không ăn gian chứ?
Không rõ nguyên lý, một ít luyện hồn sư chỉ có thể tìm đáp án là ăn gian mà thôi.
Sau khi kích hoạt tất cả hồn tinh, Diệp Huyền vỗ vỗ tay và lui sang một bên.
Thời điểm này cách nén nhang đốt xong còn một đoạn, còn thừa một phút đồng hồ mà thôi, lúc này cho dù Loan Hồng đang dãn đầu lúc trước cũng chỉ kích hoạt được bốn mươi hai viên hồn tinh mà thôi.
Hơn nữa đến cuối cùng tốc độ Loan Hồng kích hoạt hồn tinh càng ngày càng chậm, càng ngày càng cố hết sức, rất rõ ràng có thể nhìn ra hồn lực của hắn đã tới mức âận cùng.
Trái lại Diệp Huyền thần thái tiêu sái, tư thái thong dong làm vô số nữ luyện hồn sư nhìn chằm chằm vào.
Cao thấp đã phân.
- Thật đẹp trai, quả thực quá đẹp trai!
- Ta tìm lão công muốn phải tìm luyện hồn sư như thế.
- Bác gái, ngươi đã hơn ba mươi, người ta mới mười mấy tuổi a.
- Như thế nào, lão nương trâu già gặm cỏ non không được sao?
Một ít nữ tính luyện hồn sư dùng hai tay che mặt, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, mỗi lần nhìn thấy phong thái mê người của Diệp Huyền đều không thể tự kiềm chế, hận không thể lập tức xông lên ôm lấy hắn.
Nhưng bên phía trọng tài lại im lặng không nói lời nào.
- Thần hồ kỳ kỹ.
Người thường xem náo nhiệt, người trong nghề xem môn đạo, những người này đều là hội trưởng hồn sư tháp các vương quốc, bọn họ sao có thể là người bình thường.
Các luyện hồn sư thiên tài khác mỗi khi kích hoạt một viên hồn tinh, tuy tốc độ cũng rất nhanh nhưng không có tính nối liền, đều là kích hoạt từng viên một, lại đi kích hoạt viên thứ hai sẽ khác với Diệp Huyền, động tác của hắn quả thực là công tác liên tục, không cần tận lực đi bắt lấy tần suất của hồn tinh, mà là bắt đầu từ tần suất thấp tới cao, không ngừng gia tăng tốc độ và hoàn thành liên tục.
Thuận tay phủi nhẹ, từng viên hồn tinh được kích hoạt, cầu vồng sáng lóng lánh, chẳng những hiệu suất vượt xa thủ pháp kích hoạt bình thường, động tác và tiết tấu của hắn cực kỳ ưu mỹ, dường như hạ bút thành văn, cử trọng nhược khinh, như hành vân lưu thủy.
Loại thủ pháp kích hoạt hồn tinh như vậy, ngay cả các hội trưởng như bọn họ cũng chưa thấy qua, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Không nói những thiên tài trên lôi đài, cho dù những hội trưởng hồn sư tháp như bọn họ đi lên, chỉ sợ cũng chưa hẳn có thể làm được như Diệp Huyền.
Sắc mặt Hứa Tín Hoa tái nhợt, buồn rười rượi nói:
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, Lưu Vân quốc các ngươi lúc nào có thể nuôi dưỡng được thiên tài như thế? Chúng ta chưa từng nghe hay nhìn thấy thủ pháp như thế, chẳng lẽ là bí pháp độc quyền của Lưu Vân quốc các ngươi?
Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cười nhạt một tiếng:
- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi không phục? Cho dù không phục cũng vô dụng, có bản lĩnh Hỏa Ô quốc các ngươi cũng bồi dưỡng một thiên tài như vậy đi.
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, ngươi nói như vậy là không đúng.
Đôi mắt Đông Thăng quốc Tả Nhất Minh hội trưởng đảo một vòng, hắn vuốt râu nói:
- Thủ pháp của kẻ này quá khoa trương, chúng ta cũng chỉ muốn cam đoan tính công chính của đại hội mà thoi, Hứa Tín Hoa hội trưởng cũng sợ hắn là người dụng tâm kính đáo, làm bộ thiên tài lẫn vào liên minh mười ba nước, kì thực muốn tranh lợi ích từ liên minh mười ba nước mà thôi.
- Chuyện của chúng ta không nhọc Tả Nhất Minh hội trưởng quan tâm, Diệp Huyền này tới từ gia tộc thành lập trong Lưu Vân quốc chúng ta, phụ mẫu, gia tộc, thậm chí gia phả đều có, không thể giả mạo ra được, ngược lại Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh của các ngươi, hắn thi triển thủ pháp cực kỳ lạ lẫm, chẳng lẽ có vấn đề gì?
- Ngươi...
Ngữ khí cả Tả Nhất Minh nghẹn lại.
- Hừ, Đông Phương Ngôn Ngữ, ngươi nói gì vậy, Tả Nhất Minh hội trưởng cũng chỉ suy nghĩ vì lợi ích của liên minh mười ba nước mà thôi.
- Thật không? Ta thấy chưa hẳn a, nói đến khoa trương, thủ pháp của đám người Loan Hồng chẳng phải thập phần khoa trương, vì sao mấy vị không hỏi bọn chúng, hết lần này tới lần khác nhắm vào đệ tử Lưu Vân quốc chúng ta? Là cảm thấy Đông Phương Ngôn Ngữ ta dễ khi dễ hay có tâm tư khác?
Thời điểm mấy người nói chuyện với nhau, thời gian thi đấu cũng kết thúc.
- Xem ra quán quân cửa thứ hai lại là Diệp Huyền.
Đám người sợ hãi thán phục không thôi, trận đấu chấm dứt, trừ Diệp Huyền đã hoàn toàn kích hoạt bốn mươi chín viên hồn tinh ra, Loan Hồng nhanh nhất cũng chưa kích hoạt được viên hồn tinh thứ bốn mươi tám.
Càng về sau hồn lực của hắn tiêu hao nghiêm trọng, tốc độ cũng càng ngày càng chậm, cuối cùng hắn không thể vượt qua.
Nhìn thấy kết quả như vậy, hiển nhiên Loan Hồng cũng vô cùng ảo não.
Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh và Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề đều là hoàn thành bốn mười hai viên, bởi vì Dạ Phồn Tinh hoàn thành nhanh hơn cho nên đứng thứ ba, Hạ Thất Hề bài danh thứ tư.
Kế tiếp là Bạch Khởi và Chu Lương có bốn mươi mốt viên.
Mấy người phía dưới tỷ như Thạch Chân quốc Hứa Chính Thanh, Hỏa Ô quốc Trần Tước Minh, Lưu Vân quốc Hà Từ Đình, Thiên Kim quốc Từ Bác Minh, Đông Thăng quốc Đinh Lam là những luyện hồn sư nhị phẩm đỉnh phong đều là ba mươi chín viên.
Vượt qua đám người Đông Phương Ngôn Ngữ dự đoán là, hôm nay Vân Ngạo Tuyết mới đạt tới luyện hồn sư nhị phẩm trung kỳ lại biểu hiện tốt nhất, hoàn thành ba mươi chín viên, hoàn toàn đặt song song với đám thiên tài nhị phẩm đỉnh phong, thậm chí thời gian của nàng còn trước Trần Tước Minh và Đinh Lam, khó khăn lắm mới xế thứ mười.
Khảo hạch lần thứ nhất này có trợ giúp hắn gia tăng thực lực rất lớn, chẳng những nhìn trộm trận pháp tuyệt diệu, càng lợi dụng hồn lực phong bạo cô đọng hồn lực tứ phẩm còn phù phiếm của bản thân mình, tuy đẳng cấp hồn lực không có biến hóa nhưng trên cường độ đã có tăng lên nghiêng trời lệch đất.
Cảm thụ được hồn lực tứ phẩm trong đầu cô đọng vững vàng, Diệp Huyền cũng âm thầm kinh hãi, hắn càng mơ ước phù quang bí cảnh nhiều hơn vài phần.
Như thế Diệp Huyền đạt được hai trăm điểm tích phân, đạt được quán quân khảo hạch đầu tiên.
Vô Thương quốc thanh niên áo bào trắng Loan Hồng đạt được một trăm tám mươi điểm gần với Diệp Huyền.
Thanh niên mũi ưng Dạ Phồn Tinh đạt được một trăm bảy mươi điểm đứng thứ ba.
Kế tiếp là Hạ Thất Hề, Chu Lương, Bạch Khởi.
Thứ sáu đến thứ mười tên theo thứ tự là Thạch Chân quốc Hứa Chính Thanh, Đông Thăng quốc Đinh Lam, Lưu Vân quốc Hà Từ Đình, Hỏa Ô quốc Trần Tước Minh và Thiên Kim quốc từ Bác Minh.
Nhưđaám người Vân Ngạo Tuyết, Tạ Kim Đường nằm ở vị trí mười một tới hai mươi.
Khảo hạch âầu tiên kết thúc, trong top mười, Thiên Kim quốc, Đông Thăng quốc và Lưu Vân quốc trở thành người thắng lớn nhất, phân biệt có hai người nhập bảng, trong đó Lưu Vân quốc biểu hiện tốt nhất, bởi vì Diệp Huyền là lực lượng mới xuất hiện đã vượt qua các vương quốc khác.
Trừ Diệp Huyền ra, trong lòng mọi người khiếp sợ chính là Mục Chấn quốc, Hắc Lâm quốc và Vô Thương quốc ba tiểu quốc quật khởi, ba tiểu quốc này không có tiếng tăm gì trong liên minh mười ba nước, hôm nay bởi vì ba người Loan Hồng xuất hiện nên quật khởi như sao chổi vạch phá bầu trời và hiện ra trước mặt tất cả mọi người.
- Xem ra phù quang đại hội lần này các quốc gia đều có chuẩn bị mà đến ah.
Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam hội trưởng nhìn các tuyển thủ, sắc mặt trầm thấp.
Cho tới nay Thiên Kim quốc vẫn là đứng đầu của liên minh mười ba nước, mà chính hắn cũng có danh xưng đệ nhất luyện hồn sư của liên minh mười ba nước, trong lúc tổ chức phù quang đại hội, Thiên Kim quốc lúc này cũng chiếm ngôi đầu, lần này đã vượt qua hắn dự đoán.
Hết lần này tới lần khác hắn không thể nói Thiên Kim quốc yếu, dù sao Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề có thể trước hai mươi lăm tuổi đột phá đến tam phẩm, nàng còn ưu tú hơn hắn rất nhiều, lần này chỉ có thể xếp thứ tư mà thôi, hắn cũng không ngờ lại có thành tích như vậy trong trước khi tham gia đại hội lần này.
Đồng thời lực chú ý của hắn cũng thỉnh thoảng nhìn lên đám người Loan Hồng.
Liên minh mười ba nước là địa phương nào, Chúc Thiên Lam không phải không biết rõ, thiên tài như Hạ Thất Hề đã là trăm năm khó gặp một lần.
Xuất hiện hai thiên tài như thế cũng không phải không có khả năng nhưng xác xuất rất nhỏ.
Nhưng lần này trong phù quang đại hội lại xuất hiện năm người không kém gì thiên tài luyện hồn sư Hạ Thất Hề, từ đó làm cho Chúc Thiên Lam cảm giác không đúng.
Đặc biệt là mấy người Loan Hồng, Chu Lương xuất hiện được quá mức ngoài ý muốn, ngoài ý muốn làm cho người ta không dám tin.
Trong lúc này nhất định có chuyện không muốn người ta biết.
Khảo hạch vòng thứ nhất kết thúc, mấy nhà vui mừng mấy nhà buồn.
Trận chiến này thay đổi bất ngờ cũng làm vô số người xem trợn mắt há hốc mồm.
Giữa vòng thứ nhất vòng thứ hai có thời gian nửa canh giờ để khôi phục, ba trăm tên tuyển thủ thông qua khảo hạch đều quay về khu vực nghỉ ngơi của mình.
Biểu lộ khi nhìn thấy đám người Diệp Huyền, Hà Từ Đình cũng khác nhau, cả đám không biết nói cái gì mới tốt, cũng có người âm thầm khinh thường, cho rằng Diệp Huyền chỉ dựa vào vận khí mà thôi, nếu không hiểu trận pháp thì hắn không thể kiên trì lâu như vậy.
Bất kể như thế nào, Diệp Huyền của Lưu Vân quốc cũng đã dành được quán quân vòng đầu tiên của phù quang đại hội..
- Diệp Huyền, thật không nghĩ tới trong thời gian hai năm ngắn ngủi ngươi lại phát triển đến tình trạng, như thế này, thậm chí ta muốn hoài nghi ngươi có phải là Diệp Huyền mà ta quen biết hay không.
Sắc mặt Vân Ngạo Tuyết cổ quái nhìn Diệp Huyền, trong lòng cũng cảm khái ngàn vạn.
Nàng tận mắt nhìn Diệp Huyền phát triển từng bước, cho nên trong nội tâm khiếp sợ cũng lớn hơn so với người khác rất nhiều.
Bản thân nàng cũng là thiên tài nhưng so sánh với Diệp Huyền lại có cảm giác dân chơi gặp thứ thiệt.
- Bất kể như thế nào, ta hi vọng ngươi có thể đoạt thứ tự thật tốt cho Lưu Vân quốc chúng ta, đạt được thêm tài nguyên.
Vân Ngạo Tuyết nói lời thấm thía.
Diệp Huyền cười cười:
- Vân Ngạo Tuyết lão sư, bản thân ngươi cũng là một tuyển thủ đấy, tại sao lại mang hi vọng ký thác lên người của ta ta, việc này không giống tính cách của ngươi đấy.
Vân Ngạo Tuyết mắt trợn trắng, nói:
- Ngươi cho rằng ta không muốn sao? Ta biết rõ thực lực của mình, Chưa hẳn có được bài danh top mười, ngược lại là ngươi, ta tin tưởng nhất định có thể đạt được trước top ba.
Vân Ngạo Tuyết cũng từ trận tỷ thí vừa rồi mà đoán biết được vị trí của mình nằm ở đâu, nàng biết rõ có vài tuyển thủ còn nhỏ tuổi hơn cả mình, mục tiêu của nàng cực hạn là vị trí thứ mười, nàng không dám nghĩ tới thứ tự rất cao.
- Như vậy chưa hẳn.
Đột nhiên Diệp Huyền mang Đoạn Hồn Quyết truyền vào trong đầu Vân Ngạo Tuyết.
- Đây là...
Vân Ngạo Tuyết há to miệng và vẻ mặt giật mình không thôi.
- Ta có một ít tin tức khi tìm hiểu trận pháp hồn lực phong bạo, bản chất của trận pháp hồn lực phong bạo kỳ thật cũng không phải dùng khảo hạch hồn lực của luyện hồn sư mạnh yếu, mà là dùng để cô đọng hồn lực, ngươi vừa kiên trì lâu như thế trong hồn lực phong bạo, kỳ thật hồn lực đã có một tia lột xác, kết hợp với khẩu quyết của ta, nói không chừng sẽ có kinh hỉ đấy.
Sau khi nói xong, Diệp Huyền cũng không đợi Vân Ngạo Tuyết mở miệng liền khoanh chân ngồi xuống bên cạnh.
Vân Ngạo Tuyết nhìn thân ảnh Diệp Huyền ngồi xuống, trong đôi mắt đẹp dịu dàng có tinh mang lập loè, mấy lần muốn hỏi cái gì nhưng không có hỏi, vội vàng đi tới cách Diệp Huyền không xa nghỉ ngơi, dựa theo khẩu quyết tâm pháp của Diệp Huyền đưa cho và cô đọng hồn lực của mình.
Vừa tu luyện thì nội tâm của nàng chấn động, vừa rồi bị hồn lực phong bạo trùng kích cho nên nàng thổ huyết bại lui, hồn lực đã có chút tan rả, không nghĩ tới Diệp Huyền cho khẩu quyết trợ giúp, hiện tại hồn lực của nàng lại ngưng tụ với tốc độ cực kỳ kinh người, chỉ qua một lúc sau, hồn lực của nàng đã khôi phục đến trạng thái trước khi bắt đầu trận đấu, không chỉ như thế, tốc độ ngưng tụ hồn lực cũng tăng lên.
Phát hiện này làm nội tâm của Vân Ngạo Tuyết mừng như điên, nội tâm cũng rung động không nhỏ.
Chương 462 Điểm tinh thành hồn (2)
Nếu như vừa rồi nàng có thể ngưng tụ hồn lực như thế thì thời gian kiên trì trên lôi đài cũng dài hơn không ít, tiến vào top mười cũng là chuyện dễ dàng.
Nhìn thấy Vân Ngạo Tuyết lão sư hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, nhắm mắt tập trung tâm thần tu hành.
Thời gian trôi qua, nửa canh giờ qua đi nhanh chóng, sau khi hơi nghỉ ngơi và khôi phục, khảo hạch thứ hai của phù quang đại hội cũng bắt đầu.
Trải qua vòng thứ nhất đào thải chỉ còn ba trăm tuyển thủ, lúc này các tuyển thủ còn lại lên lôi dài.
- Khảo hạch đợt thứ hai là khảo nghiệm năng lực điểm tinh thành hồn của mọi người.
- Trước mặt mỗi tên tuyển thủ có bảy bảy bốn mươi chín thuộc tính khác nhau, chủng loại hồn tinh khác nhau, phẩm giai của chúng đều là nhất phẩm, không có ngoại lệ, các ngươi cần trong thời gian một nén nhang lợi dụng thủ pháp của mình kích hoạt khí tức trong hồn tinh và kích hoạt càng nhiều thì điểm càng cao, số lượng kích hoạt ngang nhau, thời gian sử dụng càng ngắn thì điểm càng cao.
- Cũng giống như cửa đầu tiên, quán quân được hai trăm điểm, thứ tự sau đó giảm dần, trừ chuyện đó ra, nếu có tuyển thủ có thể trong thời gian quy định kích hoạt toàn bộ bảy bảy bốn mươi chín hồn tinh thì có thể thêm vào năm mươi điểm nữa.
- Cửa thứ hai cũng sẽ đào thải một trăm người, nói cách khác một trăm người hoàn thành ít nhất trong cửa ải sẽ bị đào thải, mất đi cơ hội tham gia cửa thứ ba.
- Hiện tại là đạo cụ.
Chỉ thấy một đoàn võ giả từ phía dưới đi vào lôi đài, trước mặt mỗi tuyển thủ là một cái bàn vuông, đồng thời trên bàn vuông còn mang theo một đám hồn tinh.
Những hồn tinh này tỏa ra hào quang bảy màu, khí tức khác nhau, hiển nhiên lấy ra từ trong thân thể của mỗi Huyền thú khác nhau, trước mặt mỗi tên tuyển thủ có gần năm mươi viên hồn tinh, ba trăm tên tuyển thủ chính là một vạn năm ngàn viên hồn tinh, tuy những hồn tinh này chỉ là nhất phẩm nhưng cùng bày ra và các loại hồn lực tán dật các nơi vẫn làm các luêện hồn sư vô cùng rung động.
Không ít tuyển thủ đưa mắt nhìn hồn tinh trơớc mặt, Diệp Huyền khẽ gật đầu.
Tuy địa vực liên minh mười ba nước vắng vẻ nhưng vẫn xử lý đại hội vô cùng tốt, hồn tinh trước mặt ba trăm tên tuyển thủ giống nhau như đúc, rất khó phân ra cao thấp, trận đấu như vậy càng thêm công bình.
Cái gọi là điểm tinh thành hồn kỳ thật rất đơn giản.
Một đầu Huyền thú bị đánh chết, một đán hồn tinh trong cơ thể của chúng sẽ dần dần tiến vào trạng thái ngủ say, mà luyện hồn sư muốn hấp thu hồn lực trong hồn tinh hoặc tăng vũ hồn của mình lên, đầu tiên cần phải làm chính là khích hoạt hồn tinh, làm hồn lực bên trong tràn ngập sức sống mới được.
Đây là thủ đoạn bất cứ một gã luyện hồn sư nào cũng phải biết làm.
Hồn tinh thuộc tính khác nhau, hồn lực bên trong cô đọng trình độ khác nhau, phương pháp điều động cũng khác nhau, khảo nghiệm bản lĩnh chính thức của một gã luyện hồn sư là như thế nào.
Trận đấu cửa ải thứ hai như thế, bọn họ phải trong thời gian quy định xem người dự thi có thể kích hoạt bao nhiêu viên hồn tinh.
Kích hoạt càng nhiều tự nhiên càng cường đại.
Hơn nữa tất cả đều là hồn tinh nhất tinh, đây cũng là cửa ải đơn giản nhất, luyện hồn sư nhất phẩm và luyện hồn sư nhị phẩm không có chênh lệch bao nhiêu.
Nếu như nói cửa thứ nhất là khảo nghiệm cường độ hồn lực của mỗi tuyển thủ, cấp bậc cao thấp rất khó nói rõ ràng sẽ như thế nào.
Như vậy cửa thứ hai khảo nghiệm chính là tạo nghệ luyện hồn học của mỗi tuyển thủ, khảo nghiệm bản lĩnh chân chính của mỗi tuyển thủ, chỉ cần kiến thức cơ bản vững chắc, luyện hồn sư nhất phẩm đỉnh phong cũng có thành tích không kém gì luyện hồn sư nhị phẩm.
- Tốt, tỷ thí cửa thứ hai, ta nhất định phải trình diễn tuyệt địa đại phản kích.
Rất nhiều luyện hồn sư xoa tay, tin tưởng tràn đầy.
Trên lôi đài, tuyển thủ các quốc gia đứng theo vị trí của mình.
Đột nhiên Diệp Huyền cảm giác có khí cơ mờ mịt, hắn quay đầu nhìn lại liền phát hiện thanh niên áo bào trắng Loan Hồng đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, hai đầu lông mày tỏa ra ý khiêu khích không nói thành lời.
Hiển nhiên trận đầu bại bởi Diệp Huyền làm nội tâm của hắn không cam lòng, muốn ở cửa thứ hai lấy lại danh dự, đoạt lại quán quân thuộc về mình.
Diệp Huyền chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái là thu hồi ánh mắt, cũng không có đáp lại.
Hắn tham gia phù quang đại hội cũng không phải vì tranh đoạt thứ tự, hắn chỉ vì bảo vật trong phù quang bí cảnh mà thôi, thuận tiện cũng giúp Lưu Vân quốc tăng lên một ít quốc lực, về phần chuyện khác, hắn không quan tâm tới.
Diệp Huyền dùng thái độ không đặt trong lòng chút nào lập tức chọc giận hắn, một tia sát ý bắn ra khỏi đáy mắt, sắc mặt âm trầm chảy ra nước.
Diệp Huyền cũng cảm giác được sát ý của hắn nhưng không quan tâm tới làm gì.
Đối phương lai lịch thần bí nhưng Diệp Huyền không muốn để ý tới, cũng chẳng muốn đi quản, nếu đối phương thích lải nhải và đi gây phiền toái cho hắn, như vậy Diệp Huyền không ngại giáo huấn đối phương thật hung ác, cho hắn biết Diệp Huyền cũng không phải người dễ chọc.
Hai bên giao phong với nhua chỉ trong nháy mắt, sau khi người chủ trì tuyên bố xong, cửa thứ hai cũng bắt đầu.
Ông ông ông ông...
Chỉ thấy trên lôi đài có từng đạo hồn lực cường đại liên tục phóng lên trời, khí tức hồn lực mênh mông như biển bao phủ không gian nơi đây, cũng liên tục rót vào trong hồn tinh và bắt đầu phân tích kết cấu bên trong cùng kích hoạt hồn lực.
Phía trước lôi đài có một nén nhang đang thiêu đốt, nén nhang cũng ngắn dần.
Kích hoạt hồn tinh, mỗi luyện hồn sư đều biết nhưng muốn trong một nén nhang ngắn ngủi kích hoạt bảy bảy bốn mươi chín viên hồn tinh, cũng không phải chuyện dễ dàng, huống chi bốn mươi chín viên hồn tinh còn có thuộc tính tùy cơ khác nhau, đối với tuyển thủ mà nói, mỗi một lần kích hoạt đều cần tiêu hao đại lượng tinh lực của bọn họ.
XÍU...UU!!
Trận đấu cũng bắt đầu, trên bàn vuông của Loan Hồng có một viên hồn tinh bắt đầu sáng lên.
- Thật nhanh, Loan Hồng lại có thể kích hoạt một viên hồn tinh nhanh như thế.
Mọi người chưa dứt lời.
XÍU...UU!!
Viên hồn tinh thứ hai trước mặt Loan Hồng tỏa ra hòa quang màu xanh vô cùng nồng đậm, tỏa ra hồn lực chấn động không nhỏ.
Này...
Mọi người đều bị khiếp sợ không nhỏ, tốc độ Loan Hồng kích hoạt cũng nhanh tới mức đáng sợ.
Kích hoạt một viên hồn tinh cũng không phải dùng hồn lực dị chủng kích hoạt đơn giản như thế, mà là phải phân tích kết cấu bên trong, cũng bảo trì tần suất hồn lực của mình trùng với hồn tinh và dần dần kích hoạt.
Chương 463 Rung động toàn trường (1)
Loan Hồng chỉ trong mấy giây ngắn ngủi kích hoạt vài viên hồn tinh, tốc độ như vậy quả thật làm mọi người không thể tiếp nhận được.
Ngay cả trọng tài và các luyện hồn sư đỉnh cấp thế hệ trước cũng khiếp sợ không nhỏ, đổi lại bọn họ đi lên cũng không dám nói kích hoạt sẽ nhanh hơn Loan Hồng đang làm.
- Thủ đoạn như vậy không phải luyện hồn sư bình thường có thể làm được.
- Thải Tín hội trưởng, Loan Hồng là luyện hồn sư Vô Thương quốc các ngươi, đổi lại là ngươi cũng chửa ăẳn có tốc độ kích hoạt nhanh như Loan Hồng ah?
- Vừa rồi ở cửa đầu tiên, Loan Hồng vẫn kiên trì tới khi hồn lực phong bọa tăng lên tứ phẩm, chẳng lẽ hắn là luyện hồn sư tứ phẩm?
- Nói đùa gì vậy, luyện hồn sư tứ phẩm, chẳng phải có tạo nghệ giống như hội trưởng năm quốc gia chúng ta hay sao? Loan Hồng có tuổi chừng hai mươi lăm, liên minh mười ba nước chúng ta có thể dựng dục ra thiên tài nghịch thiên như thế sao?
- Nói có đạo lý, nói không chừng hắn chọn dùng thủ pháp đặc thù nào đó kích hoạt.
Trong lúc nhất thời, mọi người nghị luận liên tục, tất cả mọi người, tất cả đều tập trung lực chú ý lên người của Loan Hồng, vẻ mặt sợ hãi thán phục.
Bởi vì so với những tuyển thủ khác, Loan Hồng vượt lên trước quá nhiều.
Chỉ hai phút ngắn ngủi, trước mặt hắn đã có mười ba viên hồn tinh bị kích hoạt, kế tiếp kích hoạt nhiều nhất là Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh là mười viên, xuống chút nữa là đám người Hạ Thất Hề, Chu Lương, bọn họ là chín viên.
Dựa theo xu thế như vậy, trong một nén nhang, nói không chừng Loan Hồng có thể kích hoạt bốn mươi chín viên hồn tinh trong thời gian quy định.
- Thủ pháp thật đáng sợ, sau lưng kẻ này chắc chắn là luyện hồn sư nghịch thiên dạy bảo, hơn nữa thực lực còn trên cả ta.
Chúc Thiên Lam hội trưởng từ khi bắt đầu trận đấu, lực chú ý của hắn đều tập trung lên người của Loan Hồng, vừa nhìn nội tâm của hắn chấn động, thủ pháp Loan Hồng kích hoạt hồn tinh thập phần xảo diệu. Thời điểm kích hoạt hồn lực tạo thành vòng xoáy, dùng hồn lực ít nhất, thủ pháp nhanh nhất kích hoạt tại chỗ.
Thủ pháp như thế, hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua, đã hoàn toàn vượt qua phạm trù kỹ thuật của liên minh mười ba nước có thể có.
Việc này làm nội tâm của hắn rung động rất mạnh.
Hiện tại có không ít người đều khiếp sợ với thủ pháp của Loan Hồng, ánh mắt một nhóm người không tự chủ nhìn lên người của Loan Hồng và Diệp Huyền.
Vào lúc xem xét, ánh mắt của mọi người khiếp sợ, bọn họ mở to mắt không dám tin tưởng, thần thái cứng ngắt trên gương mặt.
Chỉ thấy trên bàn vuông của Diệp Huyền chưa có viên hồn tinh nào được kích hoạt, Diệp Huyền làm như không phát hiện ra, thỉnh thoảng cầm lấy hồn tinh xem xét, hắn nhìn nhìn viên hồn tinh giống như không có ý định ra tay.
- Tiểu tử này không biết kích hoạt hồn tinh hay sao?
Có người không tự chủ thì thào một tiếng.
Trong thi đấu hiện tại, người yếu nhất trong ba trăm người cũng kích hoạt một viên hồn tinh, chỉ có Diệp Huyền là chưa từn kích hoạt viên hồn tinh nào, hơn nữa không có ý định ra tay làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt.
Hết lần này tới lần khác Diệp Huyền lại là quán quân của khảo hạch đầu tiên, đối lập mãnh liệt như vậy làm người ta không chịu nổi.
- Ta nói tiểu tử này lúc nãy đã ăn gian mà, các ngươi xem, quả nhiên đúng thế? Nếu như không phải ăn gian thì tại sao tới bây giờ hắn còn chưa kích hoạt bắt cứ viên hồn tinh nào.
- Tuyển thủ Lưu Vân quốc đúng là hiếm thấy.
- Hết lần này tới lần khác hắn lại là quán quân của vòng khảo hạch đầu tiên, cũng không biết hắn kiên trì như thế nào.
- Chẳng lẽ tiểu tử này có tạo nghệ trận pháp hết sức kinh người, phương diện luyện hồn chỉ là kẻ mới học?
Đám người xôn xao, nghị luận liên tục.
- Ha ha ha, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, đây là trình độ tuyển thủ Lưu Vân quốc các ngươi hay sao? Đã qua ba phút rồi, nén nhang cũng cháy một phần ba, Diệp Huyền còn chưa kích hoạt viên hồn tinh nào, quả thực là cực phẩm.
- Hừ, sở dĩ tên tiểu tử này có thể cầm chức quán quân của vòng đầu tiên tuyệt đối là vì am hiểu trận pháp mà thôi, phương diện luyện hồn học chân chính lại nát tới cực điểm, ta nói rồi, có lẽ nên hủy bỏ thành tích khảo hạch ban đầu của hắn, để cho hắn cầm quán quân của vòng đầu tiên thật mất mặt, truyền đi càng ném mặt mũi của liên minh mười ba nước chúng ta.
Hỏa Ô quốc và Đông Thăng quốc Hứa Tín Hoa hội trưởng, Tả Nhất Minh hội trưởng không ngừng châm chọc khiêu khích, ngữ khí khó nghe.
Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng chưa từng quan tâm lời kẻ khác nói, nội tâm của nàng lúc này cau mày thật sâu, ánh mắt nhìn lên người Diệp Huyền, nàng vô cùng nghi hoặc, nàng cũng không biết Diệp Huyền vẫn nhìn những hồn tinh kia là vì cái gì.
Nhưng nàng tin tưởng, Diệp Huyền làm như vậy là có mục đích của mình.
Về phần Khô Trần phó hội trưởng sẽ không có tính tình tốt như thế, hắn lúc này lạnh lùng cười cười, khinh thường nói:
- Gấp cái gì mà gấp, thật sự là hoàng đế không vội thái giám vội, hiện tại trận đấu còn không có chấm dứt, hai vị sớm định luận như vậy cũng quá sớm rồi, các ngươi có thể xác định Diệp Huyền đến cuối cùng sẽ không biểu diễn tuyệt địa phản kích hay không?
Khô Trần nói làm cho hai người Hứa Tín Hoa và Tả Nhất Minh thiếu chút nữa nghẹn lại, đến lúc này Khô Trần còn quật cường như thế.
Hai người mặt lạnh cười nói:
- Tốt, tốt, Khô Trần lão nhân, vậy chúng ta cứ chờ xem đi, thời gian của trận đấu đã qua một nửa, tiểu tử kia còn không kích hoạt viên hồn tinh nào, ta muốn xem hắn trình diễn tuyệt địa phản kích như thế nào.
Dứt lời hai người không hề để ý tới Khô Trần, lực chú ý của đám người đều nhìn lên người của Loan Hồng, bọn họ nhíu mày suy nghĩ sâu xa.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, trong nháy mắt đã qua ba pâần tư, chỉ còn thời gian hai phút là kết thúc.
Hiện tại Loan Hồng đã kích hoạt ba mươi tám viên hồn tinh, lúc này chỉ còn lại mười một viên chưa xong, về phần những tuyển thủ khác nhiều nhất chỉ kích hoạt ba mươi bốn viên, còn kém Loan Hồng không ít.
Thời gian còn thừa lại hai phút, tiểu tử này sẽ không kích hoạt viên hồn tinh nào sao?
Trong lúc nhất thời nội tâm của mọi người nơi đây đều hồi hộp, đều nhìn chằm chằm vào lôi đài, sắc mặt ửng hồng.
Trong lịch sử hơn trăm năm của phù quang đại hội còn chưa có một tuyển thủ nào có thể kích hoạt tất cả bốn mươi chín viên hồn tinh xuất hiện, nếu như Loan Hồng có thể làm được, như vậy tuyệt đối sẽ phá ghi chép của phù quang đại hội.
Chương 464 Rung động toàn trường (2)
Thời điểm này đã không có người chú ý tới Diệp Huyền, so sánh với Loan Hồng, lúc trước Loan Hồng chiến đấu với Diệp Huyền và thua chỉ là vì có chuyện xấu xảy ra, căn bản không đáng bọn họ lãng phí thời gian.
Chỉ có Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng và Khô Trần không nằm trong số đó.
Từ đầu đến cuối lực chú ý của bọn họ chưa từng rời khỏi người Diệp Huyền.
Loan Hồng cũng tốt, Dạ Phồn Tinh cũng tốt, Hạ Thất Hề cũng được, tuy bọn họ có quan sát nhưng lực chú ý chính yếu của hai người đều nằm trên người của Diệp Huyền.
Bọn họ cũng không tin Diệp Huyền thật sự không kích hoạt viên hồn tinh nào, Diệp Huyền lúc trước làm như vậy nhất định là có thâm ý của riêng mình.
Tiếp xúc với Diệp Huyền thời gian dài như vậy ngẫu nhiên lơ đãng trao đổi đã sớm làm bọn họ cực kỳ có lòng tin vào Diệp Huyền.
Quả nhiên, tại thời điểm trận đấu còn thừa lại hai phút, rốt cuộc Diệp Huyền đã động.
Hai tay của hắn kết ra pháp quyết quỷ dị và điểm từng cái lên những viên hồn tinh trước mặt.
XIU....XIU... XÍU...UU!...
Từng viên hồn tinh bị Diệp Huyền điểm qua giống như ảo thuật, ngón tay của Diệp Huyền chạm tới liền kích hoạt và tỏa ra hào quang bảy màu rực rỡ.
Chỉ qua mấy giây ngắn ngủi nhưng Diệp Huyền đã kích hoạt mười viên hồn tinh.
- Thủ pháp thật nhanh.
Diệp Huyền hành động làm hai người Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng và Khô Trần phó hội trưởng nhìn không nhìn rời mắt, kinh ngạc nghẹn họng nhìn trân trối, biểu lộ ngây ngốc.
- Khô Trần lão Nhị, hiện tại Loan Hồng đã kích hoạt bốn mươi viên, ngươi cảm thấy Lưu Vân quốc Diệp Huyền còn có thể tuyệt địa phản kích... Ân? Các ngươi đang nhìn cái gì?
Thời điểm này Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa hội trưởng vẫn không quên quay đầu trào phúng Khô Trần, vào lúc hắn nhìn thấy hai người ngây ngốc, hắn lập tức giật mình, quay đầu nhìn theo ánh mắt của bọn họ.
Hai người như thế cũng hấp dẫn các luyện hồn sư trọng tài còn lại chú ý tới, cũng đưa mắt nhìn theo.
Vừa xem xét, các luyện hồn đại sư cũng ngây người như tượng gỗ.
Cùng lúc đó Diệp Huyền hành động cũng hấp dẫn số ít người chú ý tới, trong đám người phía dưới có từng người kinh hô thành tiếng.
- Mau nhìn, mau nhìn tiểu tử kia.
- Trời ơi, tiểu tử kia ban đầu không có kích hoạt viên hồn tinh nào, như thế nào lại kích hoạt nhiều như thế?
- Động tác này, thủ pháp này...
Tiếng nói khiếp sợ liên tục vang lên, ánh mắt mọi hoàn toàn không thể rời khỏi động tác của Diệp Huyền.
Thủ pháp xuất chúng làm cho người ta hoa mắt, một khi thi triển quả nhiên như thần kỹ hàng lâm nhân gian.
Cảnh tượng như thế làm cho người nơi đây cả đời khó quên.
Từng viên hồn tinh không ngừng sáng lên, cả cái bàn hình vuông vô cùng rực rỡ, đám người cả kinh và trợn mắt há hốc mồm.
Diệp Huyền dùng thủ đoạn kích hoạt hồn tinh chẳng khác gì không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng sẽ nổi tiếng.
Chỉ qua nửa phú, hồn tinh bị kích hoạt đã đạt tới ba mươi viên, có thể nói một giây một viên.
- Quá không thể tưởng tượng nổi, tại sao trên đời này có thủ pháp kích hoạt hồn tinh như thế?
- Điểm tinh thành hồn, đây mới thực sự là điểm tinh thành hồn, thủ pháp của chúng ta quả nhiên là cặn bã.
- Thủ pháp của ngươi là cặn bã, chẳng phải nói thủ pháp của ta còn không bằng cặn bã?
Đám người lập tức nổ tung nồi, liên tục bàn tán với nhau.
Đám người nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, vẻ mặt của hắn bình tĩnh, thủ pháp vững vàng, không ngừng kích hoạt từng viên hồn tinh.
Kiếp trước thân là Hồn Tôn bát phẩm, Diệp Huyền có quá nhiều tâm đắc ở phương diện điểm tinh thành hồn, cho nên sau khi bắt đầu tâận đấu hắn không có vội vã động thủ, hắn cẩn thận quan sát một hồi.
Kỳ thật kích hoạt hồn tinh rất đơn giản, trong luyện hồn sư giới tối thiểu có hàng trăm hàng ngàn loại biện pháp, phương pháp rất nhiều, phần lớn đều là trăm sông đổ về một biển, trong đó trọng yếu nhất chính là tìm được tần suất hồn lực.
Mỗi một viên hồn tinh có tần suất đều là độc nhất vô nhị, đừng nói phẩm cấp không đồng nhất, Huyền thú thuộc tính khác nhau hình thành hồn tinh khác nhau, cho dù phẩm giai ngang nhau, thuộc tính giống như đúc nhưng sau khi Huyền thú chết hình thành hồn tinh kỳ thật cũng không giống nhau, tần suất hồn lực hai bên tuy thập phần tiếp cận nhưng cũng có biến hóa thật nhỏ.
Tìm kiếm tần suất là bước khó khăn nhất trong kích hoạt hồn tinh.
Luyện hồn sư đều dùng biện pháp phân biệt tần suất khác nhau của hồn lực, lợi dụng hồn lực của bản thân mình lần lượt nếm thử và kích hoạt.
Sau khi kích hoạt một viên lại đi phân tích một viên khác và kích hoạt.
Bởi như vậy tốc độ tự nhiên sẽ chậm đi rất nhiều.
Bởi vì quá trình không thể nối liền.
Mà Diệp Huyền thì khác, đầu tiên hắn phân biệt thuộc tính của bốn mươi chín viên hồn tinh, dựa vào thuộc tính của chúng và phân biệt tần suất, thô sơ giản lược xếp đặt tốt vị trí rồi sau đó lợi dụng thần linh đồng thị của mình phân biệt rõ tần suất chính xác của mỗi viên hồn tinh.
Sau đó hắn từ thấp đến cao, thông qua thủ pháp khác nhau và kết hợp hồn lực bản thân và hình thành cộng minh, từ đó kích hoạt hồn tinh.
Hơn nữa rất ít người biết rõ hồn tinh còn có thể cộng minh, lúc kích hoạt một viên hồn tinh, nó có thể kích thích tần suất hồn tinh bên cạnh biến hóa, từ đó hồn tinh bên cạnh dễ dàng được kích hoạt hơn trước.
Giống như quân bài domino, từ trước tới sau công tác liên tục.
Muốn làm được những chuyện này có tới ba điểm mấu chốt.
Điểm thứ nhất chính là phải phân rõ tần suất của hồn tinh cao hay thấp, vị trí có sai lầm hay không, một khi sai, hồn tinh sẽ bị cắt ngang cộng minh, loại cảm giác công tác liên tục này sẽ bêến mất.
Điểm thứ hai, chính là phải khống chế hồn lực cực kỳ tinh diệu, có thể làm được từ thấp đến cao, bất cứ tiết tấu nào bị loạn đều phải nằm trong dự liệu của mình.
Mà điểm thứ ba cũng là trọng yếu nhất, chính là phải chuyên chú, cả quá trình này, tinh thần luyện hồn sư phải tập trung cao độ, quyết không thể có nửa điểm sơ sẩy, một khi có nửa điểm sai lầm thì cả quá trình kích hoạt sẽ thất bại trong gang tấc.
Có thể nói đổi lại bất cứ luyện hồn sư nào ở nơi này, cho dù là Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam đại sư đến đây cũng không thể làm được ba điểm như thế.
Nhưng Diệp Huyền lại làm được.
XIU....XIU... XÍU...UU!...
Giống như pháo hoa nở rộ, từng viên hồn tinh không ngừng bị kích hoạt, từ viên thứ nhất tới viên thứ bốn mươi chín dùng thời không không tới một phút đã bị Diệp Huyền bày ở trước mặt, cả quá trình này vô cùng dễ dàng, hào quang tỏa sáng cả chiếc bàn.
Chương 465 Cao cư đệ nhất
Thủ pháp siêu tuyệt, biểu diễn thần hồ kỳ kỹ làm cho rất nhiều luyện hồn sư ngồi trên ghế trọng tài cũng trợn mắt há hốc mồm giống như lọt vào trong sương mù.
Thủ pháp của Diệp Huyền nhìn như đơn giản nhưng lại ẩn chứa đạo lý huyền diệu không nói thành lời, cho dù là bọn họ cũng có cái hiểu cái không, đạo lý giống nhau nhưng bảo bọn họ phục chế thì bọn họ không làm được.
Về phần luyện hồn sư bình thường càng nhìn càng cảm thấy hoa mắt, sau khi chấm dứt, thậm chí bọn họ còn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
- Ta biết rõ, Diệp Huyền hẳn không ngừng đề thăng tần suất của mình, tại trong nháy mắt kích hoạt tất cả tần suất của hồn tinh.
- Nói nhảm, ngươi nói ta cũng biết nhưng tiểu tử này làm cách nào làm được điểm này? Bốn mươi chín viên hồn tinh, bốn mươi chín loại tần suất, cho ta thời gian mười giây không thể phân biệt rõ, chỉ trong mười giây đã có tới bốn mươi chín loại tần suất, ngươi chưa chắc làm được đâu.
- Giống như ta không làm được!
- Cái gì gọi là giống như, lão tử làm không được thì sao ngươi có thể làm được?
- Tiểu tử này không ăn gian chứ?
Không rõ nguyên lý, một ít luyện hồn sư chỉ có thể tìm đáp án là ăn gian mà thôi.
Sau khi kích hoạt tất cả hồn tinh, Diệp Huyền vỗ vỗ tay và lui sang một bên.
Thời điểm này cách nén nhang đốt xong còn một đoạn, còn thừa một phút đồng hồ mà thôi, lúc này cho dù Loan Hồng đang dãn đầu lúc trước cũng chỉ kích hoạt được bốn mươi hai viên hồn tinh mà thôi.
Hơn nữa đến cuối cùng tốc độ Loan Hồng kích hoạt hồn tinh càng ngày càng chậm, càng ngày càng cố hết sức, rất rõ ràng có thể nhìn ra hồn lực của hắn đã tới mức âận cùng.
Trái lại Diệp Huyền thần thái tiêu sái, tư thái thong dong làm vô số nữ luyện hồn sư nhìn chằm chằm vào.
Cao thấp đã phân.
- Thật đẹp trai, quả thực quá đẹp trai!
- Ta tìm lão công muốn phải tìm luyện hồn sư như thế.
- Bác gái, ngươi đã hơn ba mươi, người ta mới mười mấy tuổi a.
- Như thế nào, lão nương trâu già gặm cỏ non không được sao?
Một ít nữ tính luyện hồn sư dùng hai tay che mặt, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, mỗi lần nhìn thấy phong thái mê người của Diệp Huyền đều không thể tự kiềm chế, hận không thể lập tức xông lên ôm lấy hắn.
Nhưng bên phía trọng tài lại im lặng không nói lời nào.
- Thần hồ kỳ kỹ.
Người thường xem náo nhiệt, người trong nghề xem môn đạo, những người này đều là hội trưởng hồn sư tháp các vương quốc, bọn họ sao có thể là người bình thường.
Các luyện hồn sư thiên tài khác mỗi khi kích hoạt một viên hồn tinh, tuy tốc độ cũng rất nhanh nhưng không có tính nối liền, đều là kích hoạt từng viên một, lại đi kích hoạt viên thứ hai sẽ khác với Diệp Huyền, động tác của hắn quả thực là công tác liên tục, không cần tận lực đi bắt lấy tần suất của hồn tinh, mà là bắt đầu từ tần suất thấp tới cao, không ngừng gia tăng tốc độ và hoàn thành liên tục.
Thuận tay phủi nhẹ, từng viên hồn tinh được kích hoạt, cầu vồng sáng lóng lánh, chẳng những hiệu suất vượt xa thủ pháp kích hoạt bình thường, động tác và tiết tấu của hắn cực kỳ ưu mỹ, dường như hạ bút thành văn, cử trọng nhược khinh, như hành vân lưu thủy.
Loại thủ pháp kích hoạt hồn tinh như vậy, ngay cả các hội trưởng như bọn họ cũng chưa thấy qua, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Không nói những thiên tài trên lôi đài, cho dù những hội trưởng hồn sư tháp như bọn họ đi lên, chỉ sợ cũng chưa hẳn có thể làm được như Diệp Huyền.
Sắc mặt Hứa Tín Hoa tái nhợt, buồn rười rượi nói:
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, Lưu Vân quốc các ngươi lúc nào có thể nuôi dưỡng được thiên tài như thế? Chúng ta chưa từng nghe hay nhìn thấy thủ pháp như thế, chẳng lẽ là bí pháp độc quyền của Lưu Vân quốc các ngươi?
Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cười nhạt một tiếng:
- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi không phục? Cho dù không phục cũng vô dụng, có bản lĩnh Hỏa Ô quốc các ngươi cũng bồi dưỡng một thiên tài như vậy đi.
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, ngươi nói như vậy là không đúng.
Đôi mắt Đông Thăng quốc Tả Nhất Minh hội trưởng đảo một vòng, hắn vuốt râu nói:
- Thủ pháp của kẻ này quá khoa trương, chúng ta cũng chỉ muốn cam đoan tính công chính của đại hội mà thoi, Hứa Tín Hoa hội trưởng cũng sợ hắn là người dụng tâm kính đáo, làm bộ thiên tài lẫn vào liên minh mười ba nước, kì thực muốn tranh lợi ích từ liên minh mười ba nước mà thôi.
- Chuyện của chúng ta không nhọc Tả Nhất Minh hội trưởng quan tâm, Diệp Huyền này tới từ gia tộc thành lập trong Lưu Vân quốc chúng ta, phụ mẫu, gia tộc, thậm chí gia phả đều có, không thể giả mạo ra được, ngược lại Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh của các ngươi, hắn thi triển thủ pháp cực kỳ lạ lẫm, chẳng lẽ có vấn đề gì?
- Ngươi...
Ngữ khí cả Tả Nhất Minh nghẹn lại.
- Hừ, Đông Phương Ngôn Ngữ, ngươi nói gì vậy, Tả Nhất Minh hội trưởng cũng chỉ suy nghĩ vì lợi ích của liên minh mười ba nước mà thôi.
- Thật không? Ta thấy chưa hẳn a, nói đến khoa trương, thủ pháp của đám người Loan Hồng chẳng phải thập phần khoa trương, vì sao mấy vị không hỏi bọn chúng, hết lần này tới lần khác nhắm vào đệ tử Lưu Vân quốc chúng ta? Là cảm thấy Đông Phương Ngôn Ngữ ta dễ khi dễ hay có tâm tư khác?
Thời điểm mấy người nói chuyện với nhau, thời gian thi đấu cũng kết thúc.
- Xem ra quán quân cửa thứ hai lại là Diệp Huyền.
Đám người sợ hãi thán phục không thôi, trận đấu chấm dứt, trừ Diệp Huyền đã hoàn toàn kích hoạt bốn mươi chín viên hồn tinh ra, Loan Hồng nhanh nhất cũng chưa kích hoạt được viên hồn tinh thứ bốn mươi tám.
Càng về sau hồn lực của hắn tiêu hao nghiêm trọng, tốc độ cũng càng ngày càng chậm, cuối cùng hắn không thể vượt qua.
Nhìn thấy kết quả như vậy, hiển nhiên Loan Hồng cũng vô cùng ảo não.
Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh và Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề đều là hoàn thành bốn mười hai viên, bởi vì Dạ Phồn Tinh hoàn thành nhanh hơn cho nên đứng thứ ba, Hạ Thất Hề bài danh thứ tư.
Kế tiếp là Bạch Khởi và Chu Lương có bốn mươi mốt viên.
Mấy người phía dưới tỷ như Thạch Chân quốc Hứa Chính Thanh, Hỏa Ô quốc Trần Tước Minh, Lưu Vân quốc Hà Từ Đình, Thiên Kim quốc Từ Bác Minh, Đông Thăng quốc Đinh Lam là những luyện hồn sư nhị phẩm đỉnh phong đều là ba mươi chín viên.
Vượt qua đám người Đông Phương Ngôn Ngữ dự đoán là, hôm nay Vân Ngạo Tuyết mới đạt tới luyện hồn sư nhị phẩm trung kỳ lại biểu hiện tốt nhất, hoàn thành ba mươi chín viên, hoàn toàn đặt song song với đám thiên tài nhị phẩm đỉnh phong, thậm chí thời gian của nàng còn trước Trần Tước Minh và Đinh Lam, khó khăn lắm mới xế thứ mười.