-
Chương 451-455
Chương 451 Võ tôn lục giai (1)
Lời lão nói ra cũng khiến tất cả tuyển thủ của những vương quốc khác quay sang nhìn.
Đúng như lời Tương Chính đã nói, mấy tuyển thủ dự thi năm nay trong đám Diệp Huyền đều đứng ở bên cạnh Đông Phương Ngôn Ngữ, còn những luyện hồn sư tới đây xem thì đứng ở một bên, bởi vậy cho nên khi nhìn thấy Vân Ngạo Tuyết và Diệp Huyền đang đứng bên cạnh Khô Trần thì không ít tuyển thủ của các vương quốc khác đều xì xào bàn tán.
- A, trong số tuyển thủ dự thi của Lưu Vân Quốc thật sự có một thiếu niên à? Thoạt nhìn chắc tuổi còn chưa tròn hai mươi đúng không?
- Thiếu niên kia thật sự là tuyển thủ dự thi của Lưu Vân Quốc à? Không giống chút nào, mặc dù Phù Quang Đại Hội có thi đấu của tổ thiên tài, yêu cầu cũng dưới hai mươi lăm tuổi, không hạn chế số tuổi thấp nhất, nhưng tuyển thủ bình thường tham gia đại hội ít nhất cũng phải hơn hai mươi tuổi, người trẻ tuổi như vậy trước kia chúng ta thật đúng là chưa hề nhìn thấy qua bao giờ.
- Có lẽ là chúng ta lầm rồi, thiếu niên này là vãn bối của vị trưởng lão nào đó trong Hồn Sư Tháp của Lưu Vân Quốc, cho nên mới đứng ở phía trước.
Trong lúc nhất thời, không ít tuyển thủ dự thi của các vương quốc khác đều bàn tán xôn xao.
Vân Ngạo Tuyết thì còn đỡ, dù rằng mọi năm có khá ít nữ tuyển thủ tham gia Phù Quang Đại Hội, nhưng cũng vẫn có, đâu phải tất cả luyện hồn sư vĩ đại đều là nam giới đâu, nhưng tuổi tác của Diệp Huyền lại khiến cho tất cả mọi người cảm thấy chấn kinh, tuyển thủ dự thi mười mấy tuổi, lần đầu tiên bọn họ mới được nhìn thấy, trong lòng đều có chút không tin.
- Ta thấy ngươi vẫn nên quản đội ngũ của mình cho tốt thì hơn, không biết lần trước là đội ngũ của vương quốc nào giành được thứ tự không tệ ở Phù Quang Đại Hội, kết quả sau khi tiến vào trong Phù Quang bí cảnh thì tuyển thủ lại tử thương thảm trọng, cuối cùng chẳng những chỉ có hai tên thiên tài sống sót đi ra được, ngay cả trưởng lão cũng chết hết một người, chậc chậc, đúng là thê thảm mà.
Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cũng cười lạnh nói.
- Được, được lắm, cứ chờ đó đi.
Sắc mặt của Tương Chính kia trầm xuống, trong mắt lóe ra lục quang, hừ lạnh một tiếng, dẫn theo những luyện hồn sư khác đi tới một khu vực khác.
- Các ngươi nhớ kỹ mặt của đối phương đi, đặc biệt là luyện hồn sư lớn tuổi của đối phương đó, bọn họ đều là luyện hồn sư của Hỏa Ô Quốc, nếu như ở trong Phù Quang bí cảnh các ngươi gặp phải đối phương thì phải chú ý một chút.
Khô Trần nghiêm mặt dặn dò mấy người Diệp Huyền.
Hỏa Ô Quốc và Lưu Vân Quốc tiếp giáp với nhau, mấy trăm năm qua vẫn luôn đánh nhau không ngừng, số lượng binh sĩ bỏ mạng trên chiến trường của hai bên mỗi năm nhiều vô số kể, cao tầng hai bên cũng tranh đấu vô cùng nghiêm trọng, hai đại vương quốc đều ước gì chiếm đoạt được đối phương, một khi gặp phải ở bên trong Phù Quang bí cảnh thì tuyệt đối sẽ rơi vào kết cục đánh tới chết mới thôi.
Mấy người Vân Ngạo Tuyết đều gật đầu, ghi nhớ bộ dạng của đối phương ở trong lòng, Diệp Huyền đương nhiên cũng không ngoại lệ.
- A?
Đột nhiên, Diệp Huyền nhạy cảm phát giác vài cỗ sát khí bắn tới từ các nơi khác nhau, hắn nhíu mày, quay đầu nhìn lại, lập tức khẽ ngẩn ra.
Những nơi phóng tới sát khí này cũng là đội ngũ dự thi của vương quốc khác, bộ dạng của mấy người kia, Diệp Huyền cũng hết sức quen thuộc, chính là mấy người vài hôm trước gây sự với Diệp Huyền vì Huyền Minh Thạch.
Chỉ là khiến Diệp Huyền khiếp sợ và nghi hoặc chính là mấy người kia cư nhiên lại không đứng cùng một chỗ, chỗ đội ngũ của bọn họ đứng rõ ràng là nhiều vương quốc khác nhau, khiến cho trong lòng hắn lập tức nổi lên chút nghi hoặc.
Tên thanh niên mũi ưng ở lại sau cùng ngày hôm đó, đứng ở một nơi cách Diệp Huyền không xa, đội ngũ gã đứng vô cùng cường đại, không phân cao thấp so với đội ngũ của Diệp Huyền, thậm chí còn hơi nhỉnh hơn một chút, trong lúc đối mắt với Diệp Huyền, khóe miệng của đối phương nhếch lên cười lạnh, đầy sát khí và vẻ âm hàn.
Trong lòng Diệp Huyền chợt động:
- Khô Trần phó hội trưởng, đội ngũ kia ngươi có biết hay không?
Khô Trần nhìn sang chỗ mà Diệp Huyền chỉ, nói:
- Đội ngũ ngươi nói chính là của Đông Thăng Quốc, Đông Thăng Quốc này cũng là một trong ngũ đại cường quốc, tổng thực lực so với Lưu Vân Quốc chúng ta thì chỉ mạnh hơn chứ không yếu, quan hệ cùng với Lưu Vân Quốc chúng ta không mặn không nhạt, nhưng lại có chút xung đột biên cảnh với Thạch Chân Quốc.
Diệp Huyền thầm ghi tạc trong lòng, đồng thời lại hỏi thêm về đội ngũ mà những kẻ còn lại đang đứng, đúng như hắn đã đoán, bốn người phe đối phương, cư nhiên chia ra đứng ở trong bốn vương quốc khác nhau, ngoại trừ tên thanh niên mũi ưng kia đứng ở bên trong đội ngũ của Đông Thăng Quốc thuộc hàng ngũ đại vương quốc ra thì vương quốc chỗ ba người còn lại đứng lại thuộc về bát đại vương quốc khác.
Bốn người này sao lại đi cùng với nhau chứ?
Trong lòng Diệp Huyền lập tức cảm thấy không đúng, lần trước hắn rõ ràng nhìn thấy bốn người bọn họ đi cùng với nhau, vô cùng thân mật khắng khít, loại quan hệ này, bình thường chỉ có những đệ tử đồng tộc khác mới có được, Diệp Huyền vốn còn cho rằng cả bốn người đều là thiên tài của một vương quốc nào đó, bây giờ xem ra, rõ ràng là không phải, lập tức liền khiến hắn có chút bất ngờ.
Đặc biệt là tên thanh niên mặc áo bào trắng dẫn đầu lần trước, thịnh khí dọa người, trên người có một loại cảm giác cao cao tại thượng, đứng trên tất cả, nay cũng đứng trong đội ngũ dự thi của một vương quốc khác, tuy rằng khí thế bất phàm, nhưng loại miệt thị tất cả, cao cao tại thượng lúc trước lại biến mất không còn một mảnh, khiến cho Diệp Huyền có một loại cảm giác không chân thực.
Loại cảm giác này thật giống như một con phượng hoàng chui vào trong ổ gà, cố ý trút bỏ tất cả lông vũ của mình, như muốn che giấu thứ gì đó.
Bốn người này, rõ ràng quan hệ vô cùng tốt, tại sao lại chia ra ở trong bốn vương quốc khác nhau? Nếu như nói gần đây bọn họ mới vừa làm quen với nhau, sau đó tâm tâm tương tích thì kiểu gì Diệp Huyền cũng không tin.
Bởi vì quan hệ của bọn họ ngày hôm đó thật sự rất khắng khít, cứ như thể…
Diệp Huyền đột nhiên chấn động tinh thần, ánh mắt sáng ngời, hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ, bốn người đối phương giống cái gì rồi.
Chính là giống với những sư huynh đệ đồng môn trong một số đại tông môn trên đại lục, luôn vô cùng tin tưởng và khắng khít với nhau, loại cảm giác này tuyệt đối không sai đi đâu được.
Chẳng lẽ bốn người này đến từ tông môn nào đó trong liên minh thập tam quốc?
Nhưng như vậy cũng không đúng, không nói ở trong liên minh thập tam quốc không có tông môn nào có thể đào tạo ra được thiên tài cỡ này, cho dù là thật đi nữa, biểu hiện bề ngoài của bốn người này bây giờ cũng không đúng, ánh mắt của họ thi thoảng đối diện với nhau nhưng vẫn cố gắng giấu giấu giếm giếm, cũng không phải loại cảm giác bình thản nên có.
Hơn nữa Diệp Huyền cũng không tin, trong liên minh thập tam quốc này có tông môn nào đã bồi dưỡng ra được những thiên tài này rồi mà lại còn đưa tới bốn vương quốc khác nhau được.
Nhìn thấy Diệp Huyền không ngừng dò xét mình, thanh niên áo trắng kia giống như cũng đã nhận ra điểm này, ánh mắt thản nhiên nhìn qua, sau đó đột nhiên bắn ra một đạo tinh quang sắc bén, cũng có một tia sát ý chợt lóe lên.
Tia sát ý này rất mỏng manh, nhưng lại bị Diệp Huyền nhạy cảm nhìn ra được.
- Lai lịch của đám người kia đúng là kỳ lạ, bất quá ta cũng không cần quản bọn họ, chỉ cần tới lúc đó bọn họ chớ có nên chọc tới ta, bằng không thì đừng trách ta không khách khí.
Diệp Huyền thản nhiên quay đầu, trong lòng vô cùng hờ hững.
Chương 452 Võ tôn lục giai (2)
Tuy rằng hắn cảm giác không đúng, nhưng cũng không nói ra, cũng không đặc biệt ghi để ở trong lòng, mặc kệ đối phương có mục đích gì, hắn chỉ muốn tiến vào Phù Quang bí cảnh tìm kiếm một phen, cũng không phải vì trả thù gì, nên lười xung đột với người xung quanh, bất quá nếu như người khác cảm thấy hắn dễ bắt nạt, muốn làm gì hắn thì cũng đừng có trách hắn không nể mặt.
Thời gian dần dần trôi qua, từng luyện hồn sư lục tục đi tới.
Những đại vương quốc trong liên minh thập tam quốc, bao gồm một số tiểu công quốc, khoảng chừng mấy ngàn người tụ tập ở trong này.
Tất cả những người này có thể nói chính là chiến lực cao nhất của liên minh thập tam quốc, đại biểu cho thế lực mạnh nhất liên minh thập tam quốc.
Theo từng vị cường giả tiến tới, rất nhiều luyện hồn sư ở đây liền trở nên kích động hơn.
- Mau nhìn đi, vị kia chính là Tả Nhất Minh hội trưởng của Đông Thăng Quốc, quả nhiên khí thế bất phàm.
- Vị mặc huyền bào này chính là Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng của Lưu Vân Quốc, cũng là luyện hồn sư tứ phẩm lâu năm, tạo nghệ ở phương diện luyện hồn học đã tới trình độ đăng phong tạo cực rồi.
- Vệ Quang hội trưởng của Thạch Chân Quốc cũng tới rồi.
- Khí tức trên người của Hứa Tín Hoa hội trưởng của Hỏa Ô Quốc so với lần trước thì lại càng thêm nồng đậm.
Gần như ánh mắt của tất cả luyện hồn sư ở đây đều tập trung trên người của các vị hội trưởng Hồn Sư Tháp của ngũ đại cường quốc, bọn họ chính là tổng đại biểu của luyện hồn sư khắp liên minh thập tam quốc, cũng là người thể hiện tạo nghệ cao nhất của luyện hồn sư trong liên minh thập tam quốc.
Đột nhiên, theo một đám luyện hồn sư khí thế rợp trời tiến vào, tất cả người ở đây đều sôi trào lên.
- Nhìn kia, đội ngũ của Thiên Kim Quốc tới rồi.
- Đi ở phía trước nhất chính là Chúc Thiên Lam hội trưởng của Thiên Kim Quốc, nghe nói mười năm trước ngài ấy đã đạt tới tứ phẩm đỉnh phong, bây giờ đang tiến hành trùng kích luyện hồn sư tông cấp ngũ phẩm, là người có hy vọng trở thành luyện hồn tông sư ngũ phẩm của liên minh thập tam quốc chúng ta.
- Vị đi bên cạnh ngài ấy chẳng lẽ chính là võ tôn Tề Hiền sao.
- Ồ!
- Người đó chính là cường giả võ tôn lục giai duy nhất trong liên minh thập tam quốc chúng ta sao? Bá đạo uy mãnh, khí vũ hiên ngang, quả nhiên là nhân trung chi long, nếu như ta có con gái nhất định sẽ gả cho hắn.
- Hừ, ngươi có con gái không? Nếu như ngươi có con gái thì nhất định cũng là một kẻ quái dị, nếu như ta mà là nữ nhân thì chỉ yêu nam nhân như vậy mà thôi.
- Ọe, khẩu vị của ngươi nặng quá!
Mọi người đều ồn ào bàn tán, Diệp Huyền cũng chú ý tới đội ngũ này, tinh thần và khí thế của đội ngũ này rõ ràng đều cường đại hơn so với các vương quốc khác nhiều, đặc biệt là người dẫn đầu, khí tràng quanh người hình thành một cỗ bình chướng vô hình, ngăn chặn bất kỳ huyền lực nào xâm nhập, đây là bức tường do huyền lực ngưng kết tạo thành, chỉ có võ tôn lục giai mới có thể làm được.
- Đây là đội hình của đệ nhất cường quốc trong liên minh thập tam quốc sao, quả nhiên là đáng sợ, khí thế như vậy, chỉ có Thiên Kim Quốc mới có được.
Mấy người Vân Ngạo Tuyết đứng một bên cũng thì thào nói.
Võ tôn lục giai, toàn bộ liên minh thập tam quốc này chỉ có một mình Tề Hiền của Thiên Kim Quốc, ở trong lòng dân chúng của liên minh thập tam quốc, Tề Hiền này chính là thần của liên minh thập tam quốc, có được danh khí rất lớn.
Diệp Huyền vô thức nhìn đám thanh niên áo trắng và thanh niên mũi ưng, chỉ thấy bốn người kia rũ mắt xuống, không cuồng nhiệt như những võ giả khác, khóe miệng nhếch lên một nụ cười ý tứ sâu xa, giống như theo bọn họ thấy thì võ tôn lục giai cũng không phải thứ gì xa vời tới mức không thể chạm tới vậy.
Loại cảm giác siêu nhiên hơn người này, cho dù là ở trước mặt Tề Hiền cũng không hề giảm bớt.
Sau nửa ngày, tất cả đội ngũ tham dự của các đại vương quốc đều đến đông đủ, lúc này cả đám người mới rồng rắn kéo nhau đi vào bên trong Thủy Vụ Sơn Mạch.
Bên trong Thủy Vụ Sơn Mạch, nguy nga hùng tráng, núi non trùng trùng điệp điệp, khắp nơi đều là quần sơn kéo dài không dứt, cây cối xanh tươi um tùm chỉ thẳng lên trời cao, được mây mù bao phủ giống như tiên cảnh nhân gian, vô cùng xinh đẹp.
Tại bên dưới cảnh sắc xinh đẹp thế này, cất dấu sát khí vô tận, yêu thú hoành hành, huyền thú ẩn nấp, mỗi năm có vô số võ giả bỏ mạng ở nơi này.
Phù Quang Đại Hội diễn ra bao nhiêu năm nay, các đại vương quốc cũng đã tổng kết ra được một con đường tương đối an toàn, dưới sự hộ tống của cường giả các quốc gia, mọi người hữu kinh vô hiểm, ngày hôm sau liền đi tới chỗ Phù Quang bí cảnh.
Đây là một sơn cốc trống trãi, ở bên trong sơn cốc đã sớm bố trí một cái lôi đài, lôi đài này cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, dấu vết loang lỗ, tang thương cũ kỹ, phủ đầy rêu xanh, rõ ràng có lịch sự không ngắn.
Xung quanh lôi đài, võ giả của Thiên Kim Quốc đã sớm tiến hành quét dọn sửa sang lại, tạo thành một khoảng đất trống thật lớn, ở bên ngoài khoảng đất trống kia thậm chí còn xây thêm một số đình viện bằng gỗ, sau khi mọi người tới nơi đều dựa theo địa vị của các vương quốc mà vào ở, Thiên Lam hội trưởng của Thiên Kim Quốc đại biểu cho liên minh thập tam quốc, tuyên bố quy tắc so tài luyện hồn của Phù Quang Đại Hội này.
Phù Quang Đại Hội lần này cũng sẽ giống như trước kia, đều chia ra hai cấp bậc là tổ thiên tài và tổ cường giả.
Nội dung tỷ thí của hai tổ này cũng có chỗ khác nhau trong đó tổ cường giả so tài cũng không công khai, thuộc về thi đấu nội bộ.
Đây cũng không phải hội trưởng các nước có quy luật ngầm hay ăn gian gì, mà là thân là những luyện hồn sư hàng đầu của liên minh thập tam quốc, bọn họ có rất nhiều thủ pháp và kỹ xảo độc môn do chính bản thân sáng tạo ra, rất khó mà để lộ ra công khai được.
Thực tế thì trận so tài của tổ cường giả, lại giống như là đại hội giao lưu trao đổi giữa các cường giả luyện hồn sư của liên minh thập tam quốc hơn, đơn giản phân chia cao thấp, cạnh tranh cũng không kịch liệt gì.
Tiêu điểm của Phù Quang Đại Hội chính là ở tổ thiên tài.
Thiên tài của một quốc gia đại biểu cho tương lai của một quốc gia đó, bởi vậy cho nên một quốc gia có càng nhiều thiên tài thì lực ảnh hưởng trong liên minh thập tam quốc lại càng lớn.
Hơn nữa, danh ngạch các quốc gia có thể tiến vào Phù Quang bí cảnh cũng là định ra từ kết quả quyết đấu của tổ thiên tài.
Căn cứ nhiều năm thử nghiệm, ngũ đại cường quốc liền tổng kết ra, số người cao nhất mà Phù Quang bí cảnh có khả năng thừa nhận là hai trăm người.
Trong đó năm đại cường quốc đều có được danh ngạch của riêng mình
Mỗi vương quốc có mười danh ngạch, theo thứ tự là năm thiên tài, ngũ cường sẽ có được tư cách trực tiếp đi vào phù quang bí cảnh, không cần tỷ thí.
Diệp Huyền cũng là một trong số đó, đây cũng vì cái gì danh ngạch năm thiên tài lại dẫn phát nhiều thiên tài của Lưu Vân quốc ngấp nghé như thế, đây chính là nguyên nhân chủ yếu.
Kể từ đó năm đại vương quốc ngay từ đầu đã phân đi năm mươi danh ngạch.
Còn lại một trăm danh ngạch sẽ do các thiên tài quyết đấu ra.
Chương 453 Đại hội mở ra (1)
Tất cả luyện hồn sư thiên tài của vương quốc cùng nhau thi đấu quyết ra top năm mươi, người top năm mươi trừ có được danh ngạch vào phù quang bí cảnh của mình ra, còn có thể mang theo một cường giả của vương quốc tiến vào, nếu như bản thân đã có danh ngạch, có thể mang hai cường giả của vương quốc đi vào.
Bình thường mà nói, năm đại vương quốc ưu tiên chọn ra hai mươi lăm thiên tài cũng sẽ có năm mươi danh ngạch, qua nhiều năm như vậy, đây chính là đầu tiên năm đại vương quốc tuyển ra thiên tài, thành tích sẽ xếp hạng sau top năm mươi.
Nói cách khác kể từ đó sẽ có một trăm danh ngạch đi vào phù quang bí cảnh.
Hơn nữa năm mươi người ngay từ đầu, tổng cộng đã có một trmaw năm mươi người, năm mươi người cuối cùng sẽ căn cứ vào bài danh mà định ra.
Người đứng đầu tổ thiên tài đầu tiên của phù quang đại hội sẽ có mười lăm danh ngạch, thứ hai, thứ ba, là bảy, thứ tư đến thứ mười là ba, tổng cộng năm mươi.
Bởi vậy top mười của phù quang đại hội vô cùng trọng yếu, mỗi khi có thêm một danh ngạch sẽ có thêm một cường giả của vương quốc mình đi vào, cuối cùng sẽ đạtthêm nhiều ưu thế trong phù quang bí cảnh, đạt được thêm tài nguyên tu luyện.
Cho nên thiên tài quyết đấu mới được là phần đáng xem nhất trong phù quang đại hội, cũng là nơi đấu tranh kịch liệt nhất.
Sau khi tất cả vương quốc tuyên thệ tỷ thí công bình thì mọi người hơi nghỉ ngơi, một giờ sau bắt đầu tỷ thí phù quang đại hội.
- Diệp Huyền, phù quang đại hội lần này, ta hi vọng ngươi không cần giữ lại cái gì, tranh thủ mang lại thứ tự tốt cho Lưu Vân quốc chúng ta.
Khô Trần trưởng lão đi tới bên cạnh Diệp Huyền và nói lời thấm thía.
Tuy hắn không biết thực lực chân chính của Diệp Huyền mạnh bao nhiêu, nhưng trong nhiều tuyển thủ như thế, hắn xem trọng nhất cũng chỉ có một mình Diệp Huyền mà thôi đây là cảm giác của hắn khi tiếp xúc lâu với Diệp Huyền, thậm chí hắn ẩn ẩn còn có loại cảm giác, một khi Diệp Huyền nghiêm túc, thậm chí phó hội trưởng hồn sư tháp như hắn còn chưa chắc vượt qua Diệp Huyền.
Hắn cũng không biết loại cảm giác này tới từ đâu nhưng với tư cách một gã luyện hồn sư, hắn tin tưởng vào giác quan thứ sáu của mình thật sâu.
Khô Trần lo lắng duy nhất là Diệp Huyền không nghiêm túc.
- Diệp Huyền, tuy ta không biết thực lực chân thật của ngươi mạnh bao nhiêu nhưng ta tin tưởng, chỉ cần ngươi nghiêm túc sẽ dễ dàng đạt được top mười, nếu như có thể, tận lực đạt được thứ tự tốt, phải biết rằng Lưu Vân quốc chúng ta là một trong năm đại cường quốc nhưng lại là xếp cuối cùng trong năm cường quốc. Trên thực tế những năm qua cạnh tranh với Hỏa Ô quốc cũng làm quốc lực Lưu Vân quốc chúng ta tổn thương rất lớn, nếu như bài danh Lưu Vân quốc chúng ta lần này không vào được top năm sẽ rớt khỏi vị trí năm cường quốc.
- Mặc dù phù quang đại hội là nơi luyện hồn sư thi đấu nhưng có thể từ trong đó phản ánh thực lực của quốc gia, bởi vậy thiên tài mỗi vương quốc đều phải toàn lực ứng phó, ta hi vọng ngươi cũng có thể không ngoại lệ.
Khô Trần nói chuyện thành khẩn, ẩn ẩn mang theo một tia thỉnh cầu.
Nếu như không phải Khô Trần phó hội trưởng nhắc nhở, Diệp Huyền cũng không có ý định tranh đoạt thứ tự tốt làm gì, hắn cũng không muốn tranh quá nhiều danh tiếng trong tỷ thí.
Nói trắng ra hắn hướng tới các loại tài liệu và bảo vật trong phù quang bí cảnh.
- Diệp Huyền đại sư, nếu như ngươi không xuất ra chút thực lực, dựa vào trình độ các thiên tài khác của Lưu Vân quốc chúng ta khó có thể đạt được top mười, theo ta được biết, lúc các quốc gia ngoài năm đại cường quốc đang vận sức chờ phát động, đều cố gắng đạt được bài danh thật tốt, tranh thủ giết vào thứ tự của năm đại cường quốc, tình têế lúc này rất nghiêm trọng ah.
Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cũng truyền âm nói một câu.
Diệp Huyền vô ý thức nhìn sang đám thiếu niên áo bào trắng, trong nội tâm như có điều suy nghĩ, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cũng không phải ngu ngốc, có thể nhìn ra tất cả vương quốc đều có chuẩn bị cực kỳ kỹ càng
Rất nhanh, tất cả vương quốc liên minh mười ba nước phái cường giả đỉnh cấp và luyện hồn sư tới nơi này, bọn họ đều an vị trên ghế, hiện tại trọng tài giải thi đấu là phó hội trưởng hồn sư tháp của năm đại vương quốc, tổng cộng mười lăm người.
Phó hội trưởng như Khô Trần trưởng lão chỉ chủ trì tuyến hai của năm đại vương quốc mà thôi, trong đó có thiên tài đệ nhất của các tiểu vương quốc.
Thiên Kim quốc đệ nhất luyện hồn sư Chúc Thiên Lam đại sư đứng lên và cười nói:
- Hoan nghênh các vị đi vào Thủy Vụ sơn mạch tham gia phù quang đại hội mười năm một lần, ở chỗ này ta đại biểu tất cả luyện hồn sư tuyên bố, liên minh mười ba nước tổ chức phù quang đại hội lần thứ mười, hiện tại, bắt đầu!
Xoạt!
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng hư không, kéo dài thật lâu không dứt.
- Hiện tại, cho mời đại biểu tuyển thủ thiên tài liên minh mười ba nước chúng ta lên sân thi đấu.
Chúc Thiên Lam vừa dứt lời, nhiều đội luyện hồn sư đến từ các quốc gia lúc này bước ra khỏi khu vực nghỉ ngơi của mình.
Mỗi một vương quốc căn cứ địa vị cao thấp, có thể phái ra tuyển thủ dự thi cũng khác nhau.
Đi trước hết chính là hai mươi lăm người có danh ngạch tấn cấp trực tiếp như Diệp Huyền đi lên, bọn họ không cần tham gia đấu vòng loại, có thể trực tiếp tham gia thi đấu chính thức, đại biểu luyện hồn sư thiên tài đỉnh âấp nhất của năm đại cường quốc.
Trước mắt bao người, hai mươi lăm tên thiên tài xếp hàng theo thứ tự khu vực của mình.
Lúc đám người Diệp Huyền đi ra và tòa trường đều sôi trào, tất cả mọi người mở to hai mắt và đứng thẳng thân thể và nhón chân quan sát bọn họ, bởi vì mỗi người cũng biết hai mươi lăm người này có thể nói là luyện hồn sư thiên tài ưu tú nhất liên minh mười ba nước, hội trưởng hồn sư tháp tương lai của năm cường quốc sẽ được lựa chọn ra trong bọn họ, được xưng tụng là hào quang sáng ngời.
- Nhìn kìa, đây là đệ nhất luyện hồn sư thiên tài Hạ Thất Hề của Thiên Kim quốc chúng ta, từ lúc hai năm trước cũng đã đột phá luyện hồn sư tam phẩm, thực lực bây giờ tuyệt đối thập phần đáng sợ, có khả năng đat được quán quân phù quang đại hội đệ lần này.
- Cái gì, đệ nhất luyện hồn sư Thiên Kim quốc chính là mỹ nữ xinh đẹp như vậy?
- Thật sự là xinh đẹp ah, chẳng những xinh đẹp, hơn nữa thực lực cường đại như thế, ta nhớ năm đó Chúc Thiên Lam đại sư cũng lớn như thế này nhưng mới vừa đột phá tam phẩm mà thôi.
- Quả nhiên là xinh đẹp tuyệt luân ah, chậc chậc, nếu như ta có thê tử như thế là tốt rồi, năm nay ta cũng mới bốn mươi tám, được tụng trẻ tuổi giàu có, phong lưu phóng khoáng, anh hùng phối mỹ nhân, đúng là giai thoại một đời.
- Ngươi cút xa một chút, ngươi dám khinh nhờn Hạ Thất Hề nữ thần Thiên Kim quốc chúng ta, đi chết đi.
Chương 454 Đại hội mở ra (2)
- Ai nha, đừng đánh mặt, ta phải dựa vào gương mặt này kiếm cơm đấy.
Trong lúc nhất thời cả sơn cốc vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều là tiếng nghị luận liên tục.
Trong suy nghĩ đại đa số luyện hồn sư, Thiên Kim quốc với tư cách đệ nhất cường quốc có được luyện hồn sư thiên tài cũng là mạnh nhất, là người đạt quán quân của phù quang đại hội, tuyệt đại đa số những lần trước đều là Thiên Kim quốc đạt được quán quân, Hạ Thất Hề có khả năng trở thành quán quân phù quang đại hồi lần này.
Cùng lúc đó, ở đây có không ít ánh mắt đều tập trung vào thân ảnh Diệp Huyền, vẻ mặt bọn họ ngạc nhiên không nhỏ.
- Nói đùa gì vậy, thiếu niên này thật sự là tuyển thủ Lưu Vân quốc sao, còn là lĩnh đội?
Nhìn thấy Diệp Huyền đứng ở vị trí đầu tiên trong năm tên thiên tài Lưu Vân quốc, tất cả luyện hồn sư nơi này vô cùng ngạc nhiên, cả đám còn không dám tin vào mắt của mình.
- Lưu Vân quốc đang làm cái gì thế, không ngờ cho một tên thiếu niên trẻ tuổi như vậy làm lĩnh đội, bọn chúng có bị điên hay không?
- Bọn họ thật sự cho rằng thiếu niên này có thể tiến vào top năm mươi sao?
- Không phải là hậu nhân quyền quý nào đó trong Lưu Vân quốc đi cửa sau đấy chứ? Phải biết rằng năm tuyển thủ dự thi có thể trực tiếp tiến vào phù quang bí cảnh, cũng có khả năng quyền quý mở cửa sau cho hậu nhân của mình đấy.
- Thiếu niên này tên gọi là gì? Mọi người nhanh ghi nhớ, nếu như hắn không thể tiến vào top năm mươi thì có trò hay xem rồi.
- Hắc hắc, Lưu Vân quốc đang đùa giỡn với thể diện của mình đấy.
Cả sơn cốc lúc này xôn xao, từ thời điểm ở bên ngoài thành bọn họ cũng đã chú ý tới Diệp Huyền, với tư cách thành viên trẻ tuổi nhất, Diệp Huyền mới mười sáu tuổi đứng trong một đám thanh niên hơn hai mươi tuổi liền lộ ra dáng vẻ thập phần non nớt, cho rằng là hậu duệ của quyền quý trong Lưu Vân quốc.
Mọi người không ngờ Diệp Huyền thật sự là một trong năm tên thiên tài của Lưu Vân quốc, không chỉ như thế, hơn nữa còn là lĩnh đội của năm người.
Lĩnh đội, đó là khái niệm gì?
Nói chung chỉ có thiên tài đỉnh cấp trong vương quốc mới có tư cách này, đại biểu là hình tượng và thể diện của vương quốc.
Mà Diệp Huyền xuất hiện lập tức làm cho mọi người nơi này có cái nhìn đặc biệt về cao tầng Lưu Vân quốc.
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, lần này Lưu Vân quốc các ngươi bán thuốc gì thế? Thiếu niên này... Thật sự là... Nói đùa gì vậy?
- Ha ha, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, không phải nói Lưu Vân quốc các ngươi không có người đấy chứ? Nếu không Hỏa Ô quốc ta cho các ngươi mượn vài người? Ha ha ha ha...
Chẳng những các luyện hồn sư bình thường đang xem thi đấu giật mình không thôi, ngay cả luyện hồn sư cường giả làm trọng tài lôi đài cũng biểu lộ ngạc nhiên, thần sắc buồn bực nhìn Đông Phương Ngôn Ngữ, Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa càng không cố kỵ mở miệng trào phúng, cũng không lưu mặt mũi cho đám Đông Phương Ngôn Ngữ làm gì.
Đông Phương Ngôn Ngữ chỉ cười to nhìn mọi người nơi đây, nàng nâng chén trà lên chậm rãi uống một ngụm, không nói gì, trên mặt lại mang theo nụ cười tự đắc sâu xa.
Đối với Diệp Huyền nàng có lòng tin rất lớn, cho dù không lấy được quán quân cũng là top mười, hiện tại các ngươi cười đi, lúc đó các ngươi sẽ giật mình bao nhiêu.
Diệp Huyền cùng hai mươi bốn tuyển thủ thiên tài khác lên đài, lúc này đứng ở nơi hẻo lánh trên lôi đài, ngay sau đó là các tuyển thủ vương quốc khác lên đài.
Khoảng chừng hơn một ngàn tên tuyển thủ đi vào trên lôi đài, đội hình mênh mông cũng làm tất cả mọi người rung động không thôi.
Diệp Huyền cũng thoáng giật mình, không nghĩ tới tiểu tiểu liên minh mười ba nước lại có thể tìm ra nhiều luyện hồn sư như thế này.
Dựa theo quy định giải thi đấu, cho dù là sơ thí cũng phải là luyện hồn sư dưới hai mươi lăm tuổi mới có tư cách tham dự.
Sau khi thành viên đến đông đủ, phù quang đại hội sơ thí lập tức mở ra.
Một người chủ trì đi vào lôi đài, nói:
- Nội dung sơ thí phù quang đại hội lần này là khống thú.
Khống thú?
Rất nhiều tuyển thủ liên tục nghị luận.
Khống thú là kỹ năng hạng nhất của luyện hồn sư cần phải biết, kỳ hật rất đơn giản, chính là lợi dụng hồn lực tiến hành trao đổi với Huyền thú sau đó trấn an cảm xúc của bọn chúng.
Khảo hạch như vậy là trụ cột nhất trong luyện hồn sư, thời điểm mỗi một gã luyện hồn sư tấn cấp sẽ phải thông qua khảo hạch như thế, lúc trước Diệp Huyền kiểm tra luyện hồn sư nhất phẩm cũng là trấn an Huyền thú nhất giai Thanh Mộng Lang mới thành công thông qua khảo hạch, đạt được huy chương luyện hồn sư nhất phẩm.
Trước mắt bao người, tất cả Huyền thú đã chuẩn bị tốt được dẫn ra.
- Là Ác Mộng Thú nhất giai.
- Độ khó của lần sơ thí này hơi cao một chút, Ác Mộng Thú là Huyền thú nhất giai có hồn lực mạnh nhất trong vài loại Huyền thú, trấn an chúng khó hơn các Huyền thú nhất giai khác nhiều.
- Ha ha, bởi như vậy mới càng có cảm giác chờ mong chứ.
Cả sơn cốc lập tức có tiếng ầm ĩ xôn xao vang lên, không ít tuyển thủ đứng trên lôi đài sau khi nhìn thấy là Ác Mộng Thú, sắc mặt của bọn họ biến hóa và lo lắng không nhỏ.
- Xem ra phù quang đại hội lần này đúng là có khác, an bài như thế cũng hợp lý.
Trong nội tâm Diệp Huyền âm thầm gật đầu, có thể tiến hành sơ thí đề là luyện hồn sư nhất phẩm trở nên được hồn sư tháp kiểm tra tại các quốc gia, nếu cho bọn họ trấn an Huyền thú nhất giai bình thường thì đó là chuyện không có độ khó gì, mà Ác Mộng Thú lại có thể biết được mỗi người khống chế hồn lực có tốt hay không, từ đó sẽ có hiệu quả đào thải rất tốt.
Quả nhiên sau khi trận đấu bắt đầu, gần như tất cả tuyển thủ đối mặt với Ác Mộng Thú đều có vẻ mặt nhân nhó khó nhìn, mặc cho bọn họ dùng hồn lực câu thông với Ác Mộng Thú như thế nào, Ác Mộng Thú trước mặt bọn họ vẫn gào thét không thôi, không thể trấn an.
Nhưng có một bộ phận luyện hồn sư bắt đầu không ngừng nếm thử thi triển hồn lực của mình câu thông với Ác Mộng Thú trơớc mặt mình.
Với tư cách tuyển thủ dự thi, Diệp Huyền cũng không cần tham gia trận đấu như thế, lực chú ý của hắn vô ý thức tập trung lên người ba tên thiếu niên áo trắng, sau khi nhìn sang, bỗng nhiên đồng tử Diệp Huyền co rút.
Chỉ thấy tên thủ lĩnh áo bào trắng đi tới trước mặt Ác Mộng Thú, đột nhiên ánh mắt của hắn bắn ra một đạo hào quang màu xanh, Ác Mộng Thú trước mặt hắn chấn động như muốn quỳ rạp trên đất, đồng tử của nó co rút lại, ngay sau đó nó không ngừng gào thét, dường như đang dùng hồn lực đấu tranh với tên thanh niên áo trắng.
Chương 455 Hồn lực phong bạo
Tên thanh niên áo trắng kia cũng không ngừng phóng xuất hồn lực chấn động giống như áp chế hồn lực của Ác Mộng Thú.
Nếu như có luyện hồn sư nhìn thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng thanh niên áo bào trắng đang tiến hành giao phong hồn lực với Ác Mộng Thú, những chuyện này trong mắt Diệp Huyền lại khác, hắn có thể nhìn thấy rất nhiều thứ mà người khác không thấy.
Kỳ thật thanh niên áo bào trắng thanh niên trong lần đối mặt đầu tiên đã khuất phục Ác Mộng Thú, những chuyện hắn làm kế tiếp giống như giao phong kịch liệt chỉ là vì che mắt người khác mà thôi.
Không để ý đến thanh niên áo bào trắng biểu diễn, Diệp nhìn lên người hai tên thanh niên khác, hắn cũng nhìn ra mánh khóe của bọn chúng, rõ ràng hai tên thanh niên kia có thể trong vài giây đã khuất phục Ác Mộng Thú trước mặt của mình nhưng không có dừng lại, mà là giả vờ giả vịt tiếp tục tại giao phong.
Hiển nhiên không làm náo động.
Nếu như nói ngay từ đầu Diệp Huyền chỉ hoài nghi thân phận của đám người này, như vậy trải qua chuyện hiện tại, trong nội tâm Diệp Huyền đã dám khẳng định, đám người thanh niên áo bào trắng tuyệt đối không phải luyện hồn sư bản thổ liên minh mười ba nước.
Một giây phục tùng Ác Mộng Thú, nghe thập phần khoa trương, nhưng trên thực tế cũng không tính là như thế nào, đổi lại bất cứ tên luyện hồn sư nào cũng có thể làm được như thế.
Diệp Huyền chú ý chính là thủ pháp đối phương dùng phục tung Ác Mộng Thú, loại kỹ xảo này thập phần cao siêu, tuyệt đối không phải liên minh mười ba nước có khả năng đạt tới tình trạng, như vậy được hơn nữa chẳng những kỹ xảo cao siêu, loại thủ pháp luyện hồn này có tính ẩn nấp cực cao, cái khác không nói, ngay cả đám người Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cũng không nhận ra những con Ác Mộng Thú này đã sớm bị bọn chúng phục tùng qua.
- Đám người này có lai lịch gì? Tới tham gia phù quang đại hội là có âm mưu gì?
Trong nội tâm Diệp Huyền đang âm thầm suy nghĩ.
Sau khi trận đấu tiếp tục, lục tục ngo ngoe có luyện hồn sư hoàn thành phục tùng Ác Mộng Thú, trong đó có ba người như thanh niên áo bào trắng, bọn chúng không nhanh không chậm hoàn thành, đã không xếp phía sau, cũng không quá nhanh, biểu hiện thập phần ít xuất hiện.
Nửa canh giờ sau sơ thí chấm dứt, gần ngàn tên tuyển thủ ở bị loại đi còn bốn thành, chỉ còn lại hơn bốn trăm.
- Các vị, kế tiếp chúng ta chính thức tuyên bố phù quang đại hội sẽ bắt đầu.
Người chủ trì đi vào lôi đài, vẻ mặt hưng phấn.
- Lần tổ chức phù quang đại hội này chúng ta sẽ phân thành ba tràng, mỗi tràng đào thải nhân số nhất định, lần khảo hạch này là khảo hạch hồn lực phong bạo của hồn sư.
Hồn lực phong bạo?
Vẻ mặt mọi người nghi hoặc.
Dưới ánh mắt của mọi người, tên người chủ trì không nói gì, ngay sau đó âm thanh XIU....XIU... XÍU...UU! vang lên thật dài truyền khắp bốn phía, bỗng nhiên có vô số hào quang màu trắng hồng xuất hiện, những hào quang trắng hồng này bay thẳng lên trời cao, hồn lực chấn động bành trướng bao phủ tất cả, nó giống như nhược thủy vô hình, hồn lực vô hình tạo thành uy áp bao phủ toàn bộ thiên địa vào trong.
- Khí tức hồn lực uy hiếp cực kỳ đáng sợ, khảo nghiệm này là khảo hạch cường độ hồn lực của mỗi tuyển thủ.
Luyện hồn sư có thâm niêm lên tiếng.
- Chỉ sợ có không ít người đã đoán được, đúng vậy, khảo hạch hồn lực phong bạo chính là kiểm tra cường độ hồn lực của luyện hồn sư.
Người chủ trì lúc này cao giọng nói:
- Hồn lực là trụ cột của mỗi luyện hồn sư, mặc kệ ngươi là luyện hồn sư thực lực mạnh bao nhiêu, thiên phú cao bao nhiêu, cường độ hồn lực là biểu hiện thực lực mạnh yếu của mỗi luyện hồn sư trực quan nhất, cho nên trận đấu phù quang đại hội ủa chúng ta lần này tỷ thí cường độ hồn lực.
- Các vị cũng nhìn thấy, trong mội người lên lồi đìa có một viễn cổ đại trận, mắt của đại trận là trung tâm lôi đài, một khi đại trận này bị kích thích sẽ phóng xuất ra hồn lực trùng kích, càng đến gần mắt trận thì cường độ càng mạnh.
- Cường độ trùng kích phân thành sáu tầng, một tầng thấp nhất tương với hồn lực luyện hồn sư nhất phẩm trùng kích, tầng thứ cao nhất tương đương với luyện hồn sư lục phẩm trùng kích.
- Nói cách khác, cường độ hồn lực nơi này là cường độ của Hồn Tôn lục phẩm.
Xoạt!
Lời này vừa ra đã làm toàn trường xôn xao.
Cường độ hồn lực của Hồn Tôn lục phẩm ah, thật sự làm người ta không thể tưởng tượng nổi, luyện hồn sư mạnh nhất trong liên minh mười ba nước là Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam đại sư cũng chỉ là luyện hồn sư tứ phẩm, khoảng cách Ngũ phẩm còn kém một bước ngắn, không nghĩ tới hồn lực phong bạo này cao nhất lại có thể sánh bằng Hồn Tôn
Người chủ trì mỉm cười, hiển nhiên hắn hết sức hài lòng với vẻ mặt khiếp sợ của mọi người.
- Cửa ải khảo hạch này sẽ khảo nghiệm năng lực thừa nhận cường độ hồn lực của các vị, quy tắc khảo hạch có hai điểm, thừa nhận cấp độ càng cao, dưới trình độ cấp độ ngang nhau mà kiên trì thời gian càng dài thì đạt được cũng càng cao.
- Đại hội lần này áp dụng quy tắc tích lũy điểm tổng hợp điểm ba lần thi đấu mà quyết định bai danh, trong hồn lực phong bạo, khảo hạch kiên trì thời gian dài nhất, cấp độ cao nhất là hai trăm điểm, sau đó căn cứ vào biểu hiện khác nhau, điểm sẽ giảm dần theo thứ tự, bài danh ngoài ba trăm không có điểm tích lũy, đào thải khỏi thi đấu.
- Tốt, hiện tại mời các vị tuyển thủ chuẩn bị, trận đầu tỷ thí khảo hạch, bắt đầu!
Người chủ trì vừa dứt lời, hắn nhảy xuống lôi đài, cùng lúc đó một đạo hồn lực vô hình trùng kích tỏa ra từ trung ương của lôi đài, dường như có thủy triều hư vô trùng kích thân ảnh mỗi góc lôi đài.
Một ít tuyển thủ tu vi hồn lực yếu kém bị trùng kích bất ngờ nên sắc mặt tái nhợt, thân thể lay động, thiếu chút nữa không chịu được và bị đào thải.
Cũng may có thể tiến vào vòng thứ hai, tất cả mọi người chính là tồn tại nổi bật trong những người dự thi, rất nhiều người liên tục khoanh chân ngồi xuống giống như ngồi bên bờ lôi đài, nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ, lợi dụng các loại thủ đoạn làm bớt cường độ trùng kích thân thể, tranh thủ kiên trì thời gian càng dài.
- Rốt cục đến phiên chúng ta lên sân khấu, ha ha ha.
- Chậc chậc, thật sự là quá yếu, chút hồn lực cường độ như thế trùng kích đã làm các ngươi không chịu nổi rồi kìa.
- Nghe nói hồn lực phong bạo đại trận là trận bàn bay ra khỏi phù quang bí cảnh hơn trăm năm trước ra ngoài, ẩn chứa ảo diệu của thượng cổ luyện hồn sư, kiên trì thời gian càng dài, đạt được chỗ tốt càng nhiều, ta ngược lại muốn biết hồn lực phong bạo có ẩn chứa ảo diệu như thế nào.
Lời lão nói ra cũng khiến tất cả tuyển thủ của những vương quốc khác quay sang nhìn.
Đúng như lời Tương Chính đã nói, mấy tuyển thủ dự thi năm nay trong đám Diệp Huyền đều đứng ở bên cạnh Đông Phương Ngôn Ngữ, còn những luyện hồn sư tới đây xem thì đứng ở một bên, bởi vậy cho nên khi nhìn thấy Vân Ngạo Tuyết và Diệp Huyền đang đứng bên cạnh Khô Trần thì không ít tuyển thủ của các vương quốc khác đều xì xào bàn tán.
- A, trong số tuyển thủ dự thi của Lưu Vân Quốc thật sự có một thiếu niên à? Thoạt nhìn chắc tuổi còn chưa tròn hai mươi đúng không?
- Thiếu niên kia thật sự là tuyển thủ dự thi của Lưu Vân Quốc à? Không giống chút nào, mặc dù Phù Quang Đại Hội có thi đấu của tổ thiên tài, yêu cầu cũng dưới hai mươi lăm tuổi, không hạn chế số tuổi thấp nhất, nhưng tuyển thủ bình thường tham gia đại hội ít nhất cũng phải hơn hai mươi tuổi, người trẻ tuổi như vậy trước kia chúng ta thật đúng là chưa hề nhìn thấy qua bao giờ.
- Có lẽ là chúng ta lầm rồi, thiếu niên này là vãn bối của vị trưởng lão nào đó trong Hồn Sư Tháp của Lưu Vân Quốc, cho nên mới đứng ở phía trước.
Trong lúc nhất thời, không ít tuyển thủ dự thi của các vương quốc khác đều bàn tán xôn xao.
Vân Ngạo Tuyết thì còn đỡ, dù rằng mọi năm có khá ít nữ tuyển thủ tham gia Phù Quang Đại Hội, nhưng cũng vẫn có, đâu phải tất cả luyện hồn sư vĩ đại đều là nam giới đâu, nhưng tuổi tác của Diệp Huyền lại khiến cho tất cả mọi người cảm thấy chấn kinh, tuyển thủ dự thi mười mấy tuổi, lần đầu tiên bọn họ mới được nhìn thấy, trong lòng đều có chút không tin.
- Ta thấy ngươi vẫn nên quản đội ngũ của mình cho tốt thì hơn, không biết lần trước là đội ngũ của vương quốc nào giành được thứ tự không tệ ở Phù Quang Đại Hội, kết quả sau khi tiến vào trong Phù Quang bí cảnh thì tuyển thủ lại tử thương thảm trọng, cuối cùng chẳng những chỉ có hai tên thiên tài sống sót đi ra được, ngay cả trưởng lão cũng chết hết một người, chậc chậc, đúng là thê thảm mà.
Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cũng cười lạnh nói.
- Được, được lắm, cứ chờ đó đi.
Sắc mặt của Tương Chính kia trầm xuống, trong mắt lóe ra lục quang, hừ lạnh một tiếng, dẫn theo những luyện hồn sư khác đi tới một khu vực khác.
- Các ngươi nhớ kỹ mặt của đối phương đi, đặc biệt là luyện hồn sư lớn tuổi của đối phương đó, bọn họ đều là luyện hồn sư của Hỏa Ô Quốc, nếu như ở trong Phù Quang bí cảnh các ngươi gặp phải đối phương thì phải chú ý một chút.
Khô Trần nghiêm mặt dặn dò mấy người Diệp Huyền.
Hỏa Ô Quốc và Lưu Vân Quốc tiếp giáp với nhau, mấy trăm năm qua vẫn luôn đánh nhau không ngừng, số lượng binh sĩ bỏ mạng trên chiến trường của hai bên mỗi năm nhiều vô số kể, cao tầng hai bên cũng tranh đấu vô cùng nghiêm trọng, hai đại vương quốc đều ước gì chiếm đoạt được đối phương, một khi gặp phải ở bên trong Phù Quang bí cảnh thì tuyệt đối sẽ rơi vào kết cục đánh tới chết mới thôi.
Mấy người Vân Ngạo Tuyết đều gật đầu, ghi nhớ bộ dạng của đối phương ở trong lòng, Diệp Huyền đương nhiên cũng không ngoại lệ.
- A?
Đột nhiên, Diệp Huyền nhạy cảm phát giác vài cỗ sát khí bắn tới từ các nơi khác nhau, hắn nhíu mày, quay đầu nhìn lại, lập tức khẽ ngẩn ra.
Những nơi phóng tới sát khí này cũng là đội ngũ dự thi của vương quốc khác, bộ dạng của mấy người kia, Diệp Huyền cũng hết sức quen thuộc, chính là mấy người vài hôm trước gây sự với Diệp Huyền vì Huyền Minh Thạch.
Chỉ là khiến Diệp Huyền khiếp sợ và nghi hoặc chính là mấy người kia cư nhiên lại không đứng cùng một chỗ, chỗ đội ngũ của bọn họ đứng rõ ràng là nhiều vương quốc khác nhau, khiến cho trong lòng hắn lập tức nổi lên chút nghi hoặc.
Tên thanh niên mũi ưng ở lại sau cùng ngày hôm đó, đứng ở một nơi cách Diệp Huyền không xa, đội ngũ gã đứng vô cùng cường đại, không phân cao thấp so với đội ngũ của Diệp Huyền, thậm chí còn hơi nhỉnh hơn một chút, trong lúc đối mắt với Diệp Huyền, khóe miệng của đối phương nhếch lên cười lạnh, đầy sát khí và vẻ âm hàn.
Trong lòng Diệp Huyền chợt động:
- Khô Trần phó hội trưởng, đội ngũ kia ngươi có biết hay không?
Khô Trần nhìn sang chỗ mà Diệp Huyền chỉ, nói:
- Đội ngũ ngươi nói chính là của Đông Thăng Quốc, Đông Thăng Quốc này cũng là một trong ngũ đại cường quốc, tổng thực lực so với Lưu Vân Quốc chúng ta thì chỉ mạnh hơn chứ không yếu, quan hệ cùng với Lưu Vân Quốc chúng ta không mặn không nhạt, nhưng lại có chút xung đột biên cảnh với Thạch Chân Quốc.
Diệp Huyền thầm ghi tạc trong lòng, đồng thời lại hỏi thêm về đội ngũ mà những kẻ còn lại đang đứng, đúng như hắn đã đoán, bốn người phe đối phương, cư nhiên chia ra đứng ở trong bốn vương quốc khác nhau, ngoại trừ tên thanh niên mũi ưng kia đứng ở bên trong đội ngũ của Đông Thăng Quốc thuộc hàng ngũ đại vương quốc ra thì vương quốc chỗ ba người còn lại đứng lại thuộc về bát đại vương quốc khác.
Bốn người này sao lại đi cùng với nhau chứ?
Trong lòng Diệp Huyền lập tức cảm thấy không đúng, lần trước hắn rõ ràng nhìn thấy bốn người bọn họ đi cùng với nhau, vô cùng thân mật khắng khít, loại quan hệ này, bình thường chỉ có những đệ tử đồng tộc khác mới có được, Diệp Huyền vốn còn cho rằng cả bốn người đều là thiên tài của một vương quốc nào đó, bây giờ xem ra, rõ ràng là không phải, lập tức liền khiến hắn có chút bất ngờ.
Đặc biệt là tên thanh niên mặc áo bào trắng dẫn đầu lần trước, thịnh khí dọa người, trên người có một loại cảm giác cao cao tại thượng, đứng trên tất cả, nay cũng đứng trong đội ngũ dự thi của một vương quốc khác, tuy rằng khí thế bất phàm, nhưng loại miệt thị tất cả, cao cao tại thượng lúc trước lại biến mất không còn một mảnh, khiến cho Diệp Huyền có một loại cảm giác không chân thực.
Loại cảm giác này thật giống như một con phượng hoàng chui vào trong ổ gà, cố ý trút bỏ tất cả lông vũ của mình, như muốn che giấu thứ gì đó.
Bốn người này, rõ ràng quan hệ vô cùng tốt, tại sao lại chia ra ở trong bốn vương quốc khác nhau? Nếu như nói gần đây bọn họ mới vừa làm quen với nhau, sau đó tâm tâm tương tích thì kiểu gì Diệp Huyền cũng không tin.
Bởi vì quan hệ của bọn họ ngày hôm đó thật sự rất khắng khít, cứ như thể…
Diệp Huyền đột nhiên chấn động tinh thần, ánh mắt sáng ngời, hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ, bốn người đối phương giống cái gì rồi.
Chính là giống với những sư huynh đệ đồng môn trong một số đại tông môn trên đại lục, luôn vô cùng tin tưởng và khắng khít với nhau, loại cảm giác này tuyệt đối không sai đi đâu được.
Chẳng lẽ bốn người này đến từ tông môn nào đó trong liên minh thập tam quốc?
Nhưng như vậy cũng không đúng, không nói ở trong liên minh thập tam quốc không có tông môn nào có thể đào tạo ra được thiên tài cỡ này, cho dù là thật đi nữa, biểu hiện bề ngoài của bốn người này bây giờ cũng không đúng, ánh mắt của họ thi thoảng đối diện với nhau nhưng vẫn cố gắng giấu giấu giếm giếm, cũng không phải loại cảm giác bình thản nên có.
Hơn nữa Diệp Huyền cũng không tin, trong liên minh thập tam quốc này có tông môn nào đã bồi dưỡng ra được những thiên tài này rồi mà lại còn đưa tới bốn vương quốc khác nhau được.
Nhìn thấy Diệp Huyền không ngừng dò xét mình, thanh niên áo trắng kia giống như cũng đã nhận ra điểm này, ánh mắt thản nhiên nhìn qua, sau đó đột nhiên bắn ra một đạo tinh quang sắc bén, cũng có một tia sát ý chợt lóe lên.
Tia sát ý này rất mỏng manh, nhưng lại bị Diệp Huyền nhạy cảm nhìn ra được.
- Lai lịch của đám người kia đúng là kỳ lạ, bất quá ta cũng không cần quản bọn họ, chỉ cần tới lúc đó bọn họ chớ có nên chọc tới ta, bằng không thì đừng trách ta không khách khí.
Diệp Huyền thản nhiên quay đầu, trong lòng vô cùng hờ hững.
Chương 452 Võ tôn lục giai (2)
Tuy rằng hắn cảm giác không đúng, nhưng cũng không nói ra, cũng không đặc biệt ghi để ở trong lòng, mặc kệ đối phương có mục đích gì, hắn chỉ muốn tiến vào Phù Quang bí cảnh tìm kiếm một phen, cũng không phải vì trả thù gì, nên lười xung đột với người xung quanh, bất quá nếu như người khác cảm thấy hắn dễ bắt nạt, muốn làm gì hắn thì cũng đừng có trách hắn không nể mặt.
Thời gian dần dần trôi qua, từng luyện hồn sư lục tục đi tới.
Những đại vương quốc trong liên minh thập tam quốc, bao gồm một số tiểu công quốc, khoảng chừng mấy ngàn người tụ tập ở trong này.
Tất cả những người này có thể nói chính là chiến lực cao nhất của liên minh thập tam quốc, đại biểu cho thế lực mạnh nhất liên minh thập tam quốc.
Theo từng vị cường giả tiến tới, rất nhiều luyện hồn sư ở đây liền trở nên kích động hơn.
- Mau nhìn đi, vị kia chính là Tả Nhất Minh hội trưởng của Đông Thăng Quốc, quả nhiên khí thế bất phàm.
- Vị mặc huyền bào này chính là Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng của Lưu Vân Quốc, cũng là luyện hồn sư tứ phẩm lâu năm, tạo nghệ ở phương diện luyện hồn học đã tới trình độ đăng phong tạo cực rồi.
- Vệ Quang hội trưởng của Thạch Chân Quốc cũng tới rồi.
- Khí tức trên người của Hứa Tín Hoa hội trưởng của Hỏa Ô Quốc so với lần trước thì lại càng thêm nồng đậm.
Gần như ánh mắt của tất cả luyện hồn sư ở đây đều tập trung trên người của các vị hội trưởng Hồn Sư Tháp của ngũ đại cường quốc, bọn họ chính là tổng đại biểu của luyện hồn sư khắp liên minh thập tam quốc, cũng là người thể hiện tạo nghệ cao nhất của luyện hồn sư trong liên minh thập tam quốc.
Đột nhiên, theo một đám luyện hồn sư khí thế rợp trời tiến vào, tất cả người ở đây đều sôi trào lên.
- Nhìn kia, đội ngũ của Thiên Kim Quốc tới rồi.
- Đi ở phía trước nhất chính là Chúc Thiên Lam hội trưởng của Thiên Kim Quốc, nghe nói mười năm trước ngài ấy đã đạt tới tứ phẩm đỉnh phong, bây giờ đang tiến hành trùng kích luyện hồn sư tông cấp ngũ phẩm, là người có hy vọng trở thành luyện hồn tông sư ngũ phẩm của liên minh thập tam quốc chúng ta.
- Vị đi bên cạnh ngài ấy chẳng lẽ chính là võ tôn Tề Hiền sao.
- Ồ!
- Người đó chính là cường giả võ tôn lục giai duy nhất trong liên minh thập tam quốc chúng ta sao? Bá đạo uy mãnh, khí vũ hiên ngang, quả nhiên là nhân trung chi long, nếu như ta có con gái nhất định sẽ gả cho hắn.
- Hừ, ngươi có con gái không? Nếu như ngươi có con gái thì nhất định cũng là một kẻ quái dị, nếu như ta mà là nữ nhân thì chỉ yêu nam nhân như vậy mà thôi.
- Ọe, khẩu vị của ngươi nặng quá!
Mọi người đều ồn ào bàn tán, Diệp Huyền cũng chú ý tới đội ngũ này, tinh thần và khí thế của đội ngũ này rõ ràng đều cường đại hơn so với các vương quốc khác nhiều, đặc biệt là người dẫn đầu, khí tràng quanh người hình thành một cỗ bình chướng vô hình, ngăn chặn bất kỳ huyền lực nào xâm nhập, đây là bức tường do huyền lực ngưng kết tạo thành, chỉ có võ tôn lục giai mới có thể làm được.
- Đây là đội hình của đệ nhất cường quốc trong liên minh thập tam quốc sao, quả nhiên là đáng sợ, khí thế như vậy, chỉ có Thiên Kim Quốc mới có được.
Mấy người Vân Ngạo Tuyết đứng một bên cũng thì thào nói.
Võ tôn lục giai, toàn bộ liên minh thập tam quốc này chỉ có một mình Tề Hiền của Thiên Kim Quốc, ở trong lòng dân chúng của liên minh thập tam quốc, Tề Hiền này chính là thần của liên minh thập tam quốc, có được danh khí rất lớn.
Diệp Huyền vô thức nhìn đám thanh niên áo trắng và thanh niên mũi ưng, chỉ thấy bốn người kia rũ mắt xuống, không cuồng nhiệt như những võ giả khác, khóe miệng nhếch lên một nụ cười ý tứ sâu xa, giống như theo bọn họ thấy thì võ tôn lục giai cũng không phải thứ gì xa vời tới mức không thể chạm tới vậy.
Loại cảm giác siêu nhiên hơn người này, cho dù là ở trước mặt Tề Hiền cũng không hề giảm bớt.
Sau nửa ngày, tất cả đội ngũ tham dự của các đại vương quốc đều đến đông đủ, lúc này cả đám người mới rồng rắn kéo nhau đi vào bên trong Thủy Vụ Sơn Mạch.
Bên trong Thủy Vụ Sơn Mạch, nguy nga hùng tráng, núi non trùng trùng điệp điệp, khắp nơi đều là quần sơn kéo dài không dứt, cây cối xanh tươi um tùm chỉ thẳng lên trời cao, được mây mù bao phủ giống như tiên cảnh nhân gian, vô cùng xinh đẹp.
Tại bên dưới cảnh sắc xinh đẹp thế này, cất dấu sát khí vô tận, yêu thú hoành hành, huyền thú ẩn nấp, mỗi năm có vô số võ giả bỏ mạng ở nơi này.
Phù Quang Đại Hội diễn ra bao nhiêu năm nay, các đại vương quốc cũng đã tổng kết ra được một con đường tương đối an toàn, dưới sự hộ tống của cường giả các quốc gia, mọi người hữu kinh vô hiểm, ngày hôm sau liền đi tới chỗ Phù Quang bí cảnh.
Đây là một sơn cốc trống trãi, ở bên trong sơn cốc đã sớm bố trí một cái lôi đài, lôi đài này cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, dấu vết loang lỗ, tang thương cũ kỹ, phủ đầy rêu xanh, rõ ràng có lịch sự không ngắn.
Xung quanh lôi đài, võ giả của Thiên Kim Quốc đã sớm tiến hành quét dọn sửa sang lại, tạo thành một khoảng đất trống thật lớn, ở bên ngoài khoảng đất trống kia thậm chí còn xây thêm một số đình viện bằng gỗ, sau khi mọi người tới nơi đều dựa theo địa vị của các vương quốc mà vào ở, Thiên Lam hội trưởng của Thiên Kim Quốc đại biểu cho liên minh thập tam quốc, tuyên bố quy tắc so tài luyện hồn của Phù Quang Đại Hội này.
Phù Quang Đại Hội lần này cũng sẽ giống như trước kia, đều chia ra hai cấp bậc là tổ thiên tài và tổ cường giả.
Nội dung tỷ thí của hai tổ này cũng có chỗ khác nhau trong đó tổ cường giả so tài cũng không công khai, thuộc về thi đấu nội bộ.
Đây cũng không phải hội trưởng các nước có quy luật ngầm hay ăn gian gì, mà là thân là những luyện hồn sư hàng đầu của liên minh thập tam quốc, bọn họ có rất nhiều thủ pháp và kỹ xảo độc môn do chính bản thân sáng tạo ra, rất khó mà để lộ ra công khai được.
Thực tế thì trận so tài của tổ cường giả, lại giống như là đại hội giao lưu trao đổi giữa các cường giả luyện hồn sư của liên minh thập tam quốc hơn, đơn giản phân chia cao thấp, cạnh tranh cũng không kịch liệt gì.
Tiêu điểm của Phù Quang Đại Hội chính là ở tổ thiên tài.
Thiên tài của một quốc gia đại biểu cho tương lai của một quốc gia đó, bởi vậy cho nên một quốc gia có càng nhiều thiên tài thì lực ảnh hưởng trong liên minh thập tam quốc lại càng lớn.
Hơn nữa, danh ngạch các quốc gia có thể tiến vào Phù Quang bí cảnh cũng là định ra từ kết quả quyết đấu của tổ thiên tài.
Căn cứ nhiều năm thử nghiệm, ngũ đại cường quốc liền tổng kết ra, số người cao nhất mà Phù Quang bí cảnh có khả năng thừa nhận là hai trăm người.
Trong đó năm đại cường quốc đều có được danh ngạch của riêng mình
Mỗi vương quốc có mười danh ngạch, theo thứ tự là năm thiên tài, ngũ cường sẽ có được tư cách trực tiếp đi vào phù quang bí cảnh, không cần tỷ thí.
Diệp Huyền cũng là một trong số đó, đây cũng vì cái gì danh ngạch năm thiên tài lại dẫn phát nhiều thiên tài của Lưu Vân quốc ngấp nghé như thế, đây chính là nguyên nhân chủ yếu.
Kể từ đó năm đại vương quốc ngay từ đầu đã phân đi năm mươi danh ngạch.
Còn lại một trăm danh ngạch sẽ do các thiên tài quyết đấu ra.
Chương 453 Đại hội mở ra (1)
Tất cả luyện hồn sư thiên tài của vương quốc cùng nhau thi đấu quyết ra top năm mươi, người top năm mươi trừ có được danh ngạch vào phù quang bí cảnh của mình ra, còn có thể mang theo một cường giả của vương quốc tiến vào, nếu như bản thân đã có danh ngạch, có thể mang hai cường giả của vương quốc đi vào.
Bình thường mà nói, năm đại vương quốc ưu tiên chọn ra hai mươi lăm thiên tài cũng sẽ có năm mươi danh ngạch, qua nhiều năm như vậy, đây chính là đầu tiên năm đại vương quốc tuyển ra thiên tài, thành tích sẽ xếp hạng sau top năm mươi.
Nói cách khác kể từ đó sẽ có một trăm danh ngạch đi vào phù quang bí cảnh.
Hơn nữa năm mươi người ngay từ đầu, tổng cộng đã có một trmaw năm mươi người, năm mươi người cuối cùng sẽ căn cứ vào bài danh mà định ra.
Người đứng đầu tổ thiên tài đầu tiên của phù quang đại hội sẽ có mười lăm danh ngạch, thứ hai, thứ ba, là bảy, thứ tư đến thứ mười là ba, tổng cộng năm mươi.
Bởi vậy top mười của phù quang đại hội vô cùng trọng yếu, mỗi khi có thêm một danh ngạch sẽ có thêm một cường giả của vương quốc mình đi vào, cuối cùng sẽ đạtthêm nhiều ưu thế trong phù quang bí cảnh, đạt được thêm tài nguyên tu luyện.
Cho nên thiên tài quyết đấu mới được là phần đáng xem nhất trong phù quang đại hội, cũng là nơi đấu tranh kịch liệt nhất.
Sau khi tất cả vương quốc tuyên thệ tỷ thí công bình thì mọi người hơi nghỉ ngơi, một giờ sau bắt đầu tỷ thí phù quang đại hội.
- Diệp Huyền, phù quang đại hội lần này, ta hi vọng ngươi không cần giữ lại cái gì, tranh thủ mang lại thứ tự tốt cho Lưu Vân quốc chúng ta.
Khô Trần trưởng lão đi tới bên cạnh Diệp Huyền và nói lời thấm thía.
Tuy hắn không biết thực lực chân chính của Diệp Huyền mạnh bao nhiêu, nhưng trong nhiều tuyển thủ như thế, hắn xem trọng nhất cũng chỉ có một mình Diệp Huyền mà thôi đây là cảm giác của hắn khi tiếp xúc lâu với Diệp Huyền, thậm chí hắn ẩn ẩn còn có loại cảm giác, một khi Diệp Huyền nghiêm túc, thậm chí phó hội trưởng hồn sư tháp như hắn còn chưa chắc vượt qua Diệp Huyền.
Hắn cũng không biết loại cảm giác này tới từ đâu nhưng với tư cách một gã luyện hồn sư, hắn tin tưởng vào giác quan thứ sáu của mình thật sâu.
Khô Trần lo lắng duy nhất là Diệp Huyền không nghiêm túc.
- Diệp Huyền, tuy ta không biết thực lực chân thật của ngươi mạnh bao nhiêu nhưng ta tin tưởng, chỉ cần ngươi nghiêm túc sẽ dễ dàng đạt được top mười, nếu như có thể, tận lực đạt được thứ tự tốt, phải biết rằng Lưu Vân quốc chúng ta là một trong năm đại cường quốc nhưng lại là xếp cuối cùng trong năm cường quốc. Trên thực tế những năm qua cạnh tranh với Hỏa Ô quốc cũng làm quốc lực Lưu Vân quốc chúng ta tổn thương rất lớn, nếu như bài danh Lưu Vân quốc chúng ta lần này không vào được top năm sẽ rớt khỏi vị trí năm cường quốc.
- Mặc dù phù quang đại hội là nơi luyện hồn sư thi đấu nhưng có thể từ trong đó phản ánh thực lực của quốc gia, bởi vậy thiên tài mỗi vương quốc đều phải toàn lực ứng phó, ta hi vọng ngươi cũng có thể không ngoại lệ.
Khô Trần nói chuyện thành khẩn, ẩn ẩn mang theo một tia thỉnh cầu.
Nếu như không phải Khô Trần phó hội trưởng nhắc nhở, Diệp Huyền cũng không có ý định tranh đoạt thứ tự tốt làm gì, hắn cũng không muốn tranh quá nhiều danh tiếng trong tỷ thí.
Nói trắng ra hắn hướng tới các loại tài liệu và bảo vật trong phù quang bí cảnh.
- Diệp Huyền đại sư, nếu như ngươi không xuất ra chút thực lực, dựa vào trình độ các thiên tài khác của Lưu Vân quốc chúng ta khó có thể đạt được top mười, theo ta được biết, lúc các quốc gia ngoài năm đại cường quốc đang vận sức chờ phát động, đều cố gắng đạt được bài danh thật tốt, tranh thủ giết vào thứ tự của năm đại cường quốc, tình têế lúc này rất nghiêm trọng ah.
Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cũng truyền âm nói một câu.
Diệp Huyền vô ý thức nhìn sang đám thiếu niên áo bào trắng, trong nội tâm như có điều suy nghĩ, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cũng không phải ngu ngốc, có thể nhìn ra tất cả vương quốc đều có chuẩn bị cực kỳ kỹ càng
Rất nhanh, tất cả vương quốc liên minh mười ba nước phái cường giả đỉnh cấp và luyện hồn sư tới nơi này, bọn họ đều an vị trên ghế, hiện tại trọng tài giải thi đấu là phó hội trưởng hồn sư tháp của năm đại vương quốc, tổng cộng mười lăm người.
Phó hội trưởng như Khô Trần trưởng lão chỉ chủ trì tuyến hai của năm đại vương quốc mà thôi, trong đó có thiên tài đệ nhất của các tiểu vương quốc.
Thiên Kim quốc đệ nhất luyện hồn sư Chúc Thiên Lam đại sư đứng lên và cười nói:
- Hoan nghênh các vị đi vào Thủy Vụ sơn mạch tham gia phù quang đại hội mười năm một lần, ở chỗ này ta đại biểu tất cả luyện hồn sư tuyên bố, liên minh mười ba nước tổ chức phù quang đại hội lần thứ mười, hiện tại, bắt đầu!
Xoạt!
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng hư không, kéo dài thật lâu không dứt.
- Hiện tại, cho mời đại biểu tuyển thủ thiên tài liên minh mười ba nước chúng ta lên sân thi đấu.
Chúc Thiên Lam vừa dứt lời, nhiều đội luyện hồn sư đến từ các quốc gia lúc này bước ra khỏi khu vực nghỉ ngơi của mình.
Mỗi một vương quốc căn cứ địa vị cao thấp, có thể phái ra tuyển thủ dự thi cũng khác nhau.
Đi trước hết chính là hai mươi lăm người có danh ngạch tấn cấp trực tiếp như Diệp Huyền đi lên, bọn họ không cần tham gia đấu vòng loại, có thể trực tiếp tham gia thi đấu chính thức, đại biểu luyện hồn sư thiên tài đỉnh âấp nhất của năm đại cường quốc.
Trước mắt bao người, hai mươi lăm tên thiên tài xếp hàng theo thứ tự khu vực của mình.
Lúc đám người Diệp Huyền đi ra và tòa trường đều sôi trào, tất cả mọi người mở to hai mắt và đứng thẳng thân thể và nhón chân quan sát bọn họ, bởi vì mỗi người cũng biết hai mươi lăm người này có thể nói là luyện hồn sư thiên tài ưu tú nhất liên minh mười ba nước, hội trưởng hồn sư tháp tương lai của năm cường quốc sẽ được lựa chọn ra trong bọn họ, được xưng tụng là hào quang sáng ngời.
- Nhìn kìa, đây là đệ nhất luyện hồn sư thiên tài Hạ Thất Hề của Thiên Kim quốc chúng ta, từ lúc hai năm trước cũng đã đột phá luyện hồn sư tam phẩm, thực lực bây giờ tuyệt đối thập phần đáng sợ, có khả năng đat được quán quân phù quang đại hội đệ lần này.
- Cái gì, đệ nhất luyện hồn sư Thiên Kim quốc chính là mỹ nữ xinh đẹp như vậy?
- Thật sự là xinh đẹp ah, chẳng những xinh đẹp, hơn nữa thực lực cường đại như thế, ta nhớ năm đó Chúc Thiên Lam đại sư cũng lớn như thế này nhưng mới vừa đột phá tam phẩm mà thôi.
- Quả nhiên là xinh đẹp tuyệt luân ah, chậc chậc, nếu như ta có thê tử như thế là tốt rồi, năm nay ta cũng mới bốn mươi tám, được tụng trẻ tuổi giàu có, phong lưu phóng khoáng, anh hùng phối mỹ nhân, đúng là giai thoại một đời.
- Ngươi cút xa một chút, ngươi dám khinh nhờn Hạ Thất Hề nữ thần Thiên Kim quốc chúng ta, đi chết đi.
Chương 454 Đại hội mở ra (2)
- Ai nha, đừng đánh mặt, ta phải dựa vào gương mặt này kiếm cơm đấy.
Trong lúc nhất thời cả sơn cốc vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều là tiếng nghị luận liên tục.
Trong suy nghĩ đại đa số luyện hồn sư, Thiên Kim quốc với tư cách đệ nhất cường quốc có được luyện hồn sư thiên tài cũng là mạnh nhất, là người đạt quán quân của phù quang đại hội, tuyệt đại đa số những lần trước đều là Thiên Kim quốc đạt được quán quân, Hạ Thất Hề có khả năng trở thành quán quân phù quang đại hồi lần này.
Cùng lúc đó, ở đây có không ít ánh mắt đều tập trung vào thân ảnh Diệp Huyền, vẻ mặt bọn họ ngạc nhiên không nhỏ.
- Nói đùa gì vậy, thiếu niên này thật sự là tuyển thủ Lưu Vân quốc sao, còn là lĩnh đội?
Nhìn thấy Diệp Huyền đứng ở vị trí đầu tiên trong năm tên thiên tài Lưu Vân quốc, tất cả luyện hồn sư nơi này vô cùng ngạc nhiên, cả đám còn không dám tin vào mắt của mình.
- Lưu Vân quốc đang làm cái gì thế, không ngờ cho một tên thiếu niên trẻ tuổi như vậy làm lĩnh đội, bọn chúng có bị điên hay không?
- Bọn họ thật sự cho rằng thiếu niên này có thể tiến vào top năm mươi sao?
- Không phải là hậu nhân quyền quý nào đó trong Lưu Vân quốc đi cửa sau đấy chứ? Phải biết rằng năm tuyển thủ dự thi có thể trực tiếp tiến vào phù quang bí cảnh, cũng có khả năng quyền quý mở cửa sau cho hậu nhân của mình đấy.
- Thiếu niên này tên gọi là gì? Mọi người nhanh ghi nhớ, nếu như hắn không thể tiến vào top năm mươi thì có trò hay xem rồi.
- Hắc hắc, Lưu Vân quốc đang đùa giỡn với thể diện của mình đấy.
Cả sơn cốc lúc này xôn xao, từ thời điểm ở bên ngoài thành bọn họ cũng đã chú ý tới Diệp Huyền, với tư cách thành viên trẻ tuổi nhất, Diệp Huyền mới mười sáu tuổi đứng trong một đám thanh niên hơn hai mươi tuổi liền lộ ra dáng vẻ thập phần non nớt, cho rằng là hậu duệ của quyền quý trong Lưu Vân quốc.
Mọi người không ngờ Diệp Huyền thật sự là một trong năm tên thiên tài của Lưu Vân quốc, không chỉ như thế, hơn nữa còn là lĩnh đội của năm người.
Lĩnh đội, đó là khái niệm gì?
Nói chung chỉ có thiên tài đỉnh cấp trong vương quốc mới có tư cách này, đại biểu là hình tượng và thể diện của vương quốc.
Mà Diệp Huyền xuất hiện lập tức làm cho mọi người nơi này có cái nhìn đặc biệt về cao tầng Lưu Vân quốc.
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, lần này Lưu Vân quốc các ngươi bán thuốc gì thế? Thiếu niên này... Thật sự là... Nói đùa gì vậy?
- Ha ha, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, không phải nói Lưu Vân quốc các ngươi không có người đấy chứ? Nếu không Hỏa Ô quốc ta cho các ngươi mượn vài người? Ha ha ha ha...
Chẳng những các luyện hồn sư bình thường đang xem thi đấu giật mình không thôi, ngay cả luyện hồn sư cường giả làm trọng tài lôi đài cũng biểu lộ ngạc nhiên, thần sắc buồn bực nhìn Đông Phương Ngôn Ngữ, Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa càng không cố kỵ mở miệng trào phúng, cũng không lưu mặt mũi cho đám Đông Phương Ngôn Ngữ làm gì.
Đông Phương Ngôn Ngữ chỉ cười to nhìn mọi người nơi đây, nàng nâng chén trà lên chậm rãi uống một ngụm, không nói gì, trên mặt lại mang theo nụ cười tự đắc sâu xa.
Đối với Diệp Huyền nàng có lòng tin rất lớn, cho dù không lấy được quán quân cũng là top mười, hiện tại các ngươi cười đi, lúc đó các ngươi sẽ giật mình bao nhiêu.
Diệp Huyền cùng hai mươi bốn tuyển thủ thiên tài khác lên đài, lúc này đứng ở nơi hẻo lánh trên lôi đài, ngay sau đó là các tuyển thủ vương quốc khác lên đài.
Khoảng chừng hơn một ngàn tên tuyển thủ đi vào trên lôi đài, đội hình mênh mông cũng làm tất cả mọi người rung động không thôi.
Diệp Huyền cũng thoáng giật mình, không nghĩ tới tiểu tiểu liên minh mười ba nước lại có thể tìm ra nhiều luyện hồn sư như thế này.
Dựa theo quy định giải thi đấu, cho dù là sơ thí cũng phải là luyện hồn sư dưới hai mươi lăm tuổi mới có tư cách tham dự.
Sau khi thành viên đến đông đủ, phù quang đại hội sơ thí lập tức mở ra.
Một người chủ trì đi vào lôi đài, nói:
- Nội dung sơ thí phù quang đại hội lần này là khống thú.
Khống thú?
Rất nhiều tuyển thủ liên tục nghị luận.
Khống thú là kỹ năng hạng nhất của luyện hồn sư cần phải biết, kỳ hật rất đơn giản, chính là lợi dụng hồn lực tiến hành trao đổi với Huyền thú sau đó trấn an cảm xúc của bọn chúng.
Khảo hạch như vậy là trụ cột nhất trong luyện hồn sư, thời điểm mỗi một gã luyện hồn sư tấn cấp sẽ phải thông qua khảo hạch như thế, lúc trước Diệp Huyền kiểm tra luyện hồn sư nhất phẩm cũng là trấn an Huyền thú nhất giai Thanh Mộng Lang mới thành công thông qua khảo hạch, đạt được huy chương luyện hồn sư nhất phẩm.
Trước mắt bao người, tất cả Huyền thú đã chuẩn bị tốt được dẫn ra.
- Là Ác Mộng Thú nhất giai.
- Độ khó của lần sơ thí này hơi cao một chút, Ác Mộng Thú là Huyền thú nhất giai có hồn lực mạnh nhất trong vài loại Huyền thú, trấn an chúng khó hơn các Huyền thú nhất giai khác nhiều.
- Ha ha, bởi như vậy mới càng có cảm giác chờ mong chứ.
Cả sơn cốc lập tức có tiếng ầm ĩ xôn xao vang lên, không ít tuyển thủ đứng trên lôi đài sau khi nhìn thấy là Ác Mộng Thú, sắc mặt của bọn họ biến hóa và lo lắng không nhỏ.
- Xem ra phù quang đại hội lần này đúng là có khác, an bài như thế cũng hợp lý.
Trong nội tâm Diệp Huyền âm thầm gật đầu, có thể tiến hành sơ thí đề là luyện hồn sư nhất phẩm trở nên được hồn sư tháp kiểm tra tại các quốc gia, nếu cho bọn họ trấn an Huyền thú nhất giai bình thường thì đó là chuyện không có độ khó gì, mà Ác Mộng Thú lại có thể biết được mỗi người khống chế hồn lực có tốt hay không, từ đó sẽ có hiệu quả đào thải rất tốt.
Quả nhiên sau khi trận đấu bắt đầu, gần như tất cả tuyển thủ đối mặt với Ác Mộng Thú đều có vẻ mặt nhân nhó khó nhìn, mặc cho bọn họ dùng hồn lực câu thông với Ác Mộng Thú như thế nào, Ác Mộng Thú trước mặt bọn họ vẫn gào thét không thôi, không thể trấn an.
Nhưng có một bộ phận luyện hồn sư bắt đầu không ngừng nếm thử thi triển hồn lực của mình câu thông với Ác Mộng Thú trơớc mặt mình.
Với tư cách tuyển thủ dự thi, Diệp Huyền cũng không cần tham gia trận đấu như thế, lực chú ý của hắn vô ý thức tập trung lên người ba tên thiếu niên áo trắng, sau khi nhìn sang, bỗng nhiên đồng tử Diệp Huyền co rút.
Chỉ thấy tên thủ lĩnh áo bào trắng đi tới trước mặt Ác Mộng Thú, đột nhiên ánh mắt của hắn bắn ra một đạo hào quang màu xanh, Ác Mộng Thú trước mặt hắn chấn động như muốn quỳ rạp trên đất, đồng tử của nó co rút lại, ngay sau đó nó không ngừng gào thét, dường như đang dùng hồn lực đấu tranh với tên thanh niên áo trắng.
Chương 455 Hồn lực phong bạo
Tên thanh niên áo trắng kia cũng không ngừng phóng xuất hồn lực chấn động giống như áp chế hồn lực của Ác Mộng Thú.
Nếu như có luyện hồn sư nhìn thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng thanh niên áo bào trắng đang tiến hành giao phong hồn lực với Ác Mộng Thú, những chuyện này trong mắt Diệp Huyền lại khác, hắn có thể nhìn thấy rất nhiều thứ mà người khác không thấy.
Kỳ thật thanh niên áo bào trắng thanh niên trong lần đối mặt đầu tiên đã khuất phục Ác Mộng Thú, những chuyện hắn làm kế tiếp giống như giao phong kịch liệt chỉ là vì che mắt người khác mà thôi.
Không để ý đến thanh niên áo bào trắng biểu diễn, Diệp nhìn lên người hai tên thanh niên khác, hắn cũng nhìn ra mánh khóe của bọn chúng, rõ ràng hai tên thanh niên kia có thể trong vài giây đã khuất phục Ác Mộng Thú trước mặt của mình nhưng không có dừng lại, mà là giả vờ giả vịt tiếp tục tại giao phong.
Hiển nhiên không làm náo động.
Nếu như nói ngay từ đầu Diệp Huyền chỉ hoài nghi thân phận của đám người này, như vậy trải qua chuyện hiện tại, trong nội tâm Diệp Huyền đã dám khẳng định, đám người thanh niên áo bào trắng tuyệt đối không phải luyện hồn sư bản thổ liên minh mười ba nước.
Một giây phục tùng Ác Mộng Thú, nghe thập phần khoa trương, nhưng trên thực tế cũng không tính là như thế nào, đổi lại bất cứ tên luyện hồn sư nào cũng có thể làm được như thế.
Diệp Huyền chú ý chính là thủ pháp đối phương dùng phục tung Ác Mộng Thú, loại kỹ xảo này thập phần cao siêu, tuyệt đối không phải liên minh mười ba nước có khả năng đạt tới tình trạng, như vậy được hơn nữa chẳng những kỹ xảo cao siêu, loại thủ pháp luyện hồn này có tính ẩn nấp cực cao, cái khác không nói, ngay cả đám người Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng cũng không nhận ra những con Ác Mộng Thú này đã sớm bị bọn chúng phục tùng qua.
- Đám người này có lai lịch gì? Tới tham gia phù quang đại hội là có âm mưu gì?
Trong nội tâm Diệp Huyền đang âm thầm suy nghĩ.
Sau khi trận đấu tiếp tục, lục tục ngo ngoe có luyện hồn sư hoàn thành phục tùng Ác Mộng Thú, trong đó có ba người như thanh niên áo bào trắng, bọn chúng không nhanh không chậm hoàn thành, đã không xếp phía sau, cũng không quá nhanh, biểu hiện thập phần ít xuất hiện.
Nửa canh giờ sau sơ thí chấm dứt, gần ngàn tên tuyển thủ ở bị loại đi còn bốn thành, chỉ còn lại hơn bốn trăm.
- Các vị, kế tiếp chúng ta chính thức tuyên bố phù quang đại hội sẽ bắt đầu.
Người chủ trì đi vào lôi đài, vẻ mặt hưng phấn.
- Lần tổ chức phù quang đại hội này chúng ta sẽ phân thành ba tràng, mỗi tràng đào thải nhân số nhất định, lần khảo hạch này là khảo hạch hồn lực phong bạo của hồn sư.
Hồn lực phong bạo?
Vẻ mặt mọi người nghi hoặc.
Dưới ánh mắt của mọi người, tên người chủ trì không nói gì, ngay sau đó âm thanh XIU....XIU... XÍU...UU! vang lên thật dài truyền khắp bốn phía, bỗng nhiên có vô số hào quang màu trắng hồng xuất hiện, những hào quang trắng hồng này bay thẳng lên trời cao, hồn lực chấn động bành trướng bao phủ tất cả, nó giống như nhược thủy vô hình, hồn lực vô hình tạo thành uy áp bao phủ toàn bộ thiên địa vào trong.
- Khí tức hồn lực uy hiếp cực kỳ đáng sợ, khảo nghiệm này là khảo hạch cường độ hồn lực của mỗi tuyển thủ.
Luyện hồn sư có thâm niêm lên tiếng.
- Chỉ sợ có không ít người đã đoán được, đúng vậy, khảo hạch hồn lực phong bạo chính là kiểm tra cường độ hồn lực của luyện hồn sư.
Người chủ trì lúc này cao giọng nói:
- Hồn lực là trụ cột của mỗi luyện hồn sư, mặc kệ ngươi là luyện hồn sư thực lực mạnh bao nhiêu, thiên phú cao bao nhiêu, cường độ hồn lực là biểu hiện thực lực mạnh yếu của mỗi luyện hồn sư trực quan nhất, cho nên trận đấu phù quang đại hội ủa chúng ta lần này tỷ thí cường độ hồn lực.
- Các vị cũng nhìn thấy, trong mội người lên lồi đìa có một viễn cổ đại trận, mắt của đại trận là trung tâm lôi đài, một khi đại trận này bị kích thích sẽ phóng xuất ra hồn lực trùng kích, càng đến gần mắt trận thì cường độ càng mạnh.
- Cường độ trùng kích phân thành sáu tầng, một tầng thấp nhất tương với hồn lực luyện hồn sư nhất phẩm trùng kích, tầng thứ cao nhất tương đương với luyện hồn sư lục phẩm trùng kích.
- Nói cách khác, cường độ hồn lực nơi này là cường độ của Hồn Tôn lục phẩm.
Xoạt!
Lời này vừa ra đã làm toàn trường xôn xao.
Cường độ hồn lực của Hồn Tôn lục phẩm ah, thật sự làm người ta không thể tưởng tượng nổi, luyện hồn sư mạnh nhất trong liên minh mười ba nước là Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam đại sư cũng chỉ là luyện hồn sư tứ phẩm, khoảng cách Ngũ phẩm còn kém một bước ngắn, không nghĩ tới hồn lực phong bạo này cao nhất lại có thể sánh bằng Hồn Tôn
Người chủ trì mỉm cười, hiển nhiên hắn hết sức hài lòng với vẻ mặt khiếp sợ của mọi người.
- Cửa ải khảo hạch này sẽ khảo nghiệm năng lực thừa nhận cường độ hồn lực của các vị, quy tắc khảo hạch có hai điểm, thừa nhận cấp độ càng cao, dưới trình độ cấp độ ngang nhau mà kiên trì thời gian càng dài thì đạt được cũng càng cao.
- Đại hội lần này áp dụng quy tắc tích lũy điểm tổng hợp điểm ba lần thi đấu mà quyết định bai danh, trong hồn lực phong bạo, khảo hạch kiên trì thời gian dài nhất, cấp độ cao nhất là hai trăm điểm, sau đó căn cứ vào biểu hiện khác nhau, điểm sẽ giảm dần theo thứ tự, bài danh ngoài ba trăm không có điểm tích lũy, đào thải khỏi thi đấu.
- Tốt, hiện tại mời các vị tuyển thủ chuẩn bị, trận đầu tỷ thí khảo hạch, bắt đầu!
Người chủ trì vừa dứt lời, hắn nhảy xuống lôi đài, cùng lúc đó một đạo hồn lực vô hình trùng kích tỏa ra từ trung ương của lôi đài, dường như có thủy triều hư vô trùng kích thân ảnh mỗi góc lôi đài.
Một ít tuyển thủ tu vi hồn lực yếu kém bị trùng kích bất ngờ nên sắc mặt tái nhợt, thân thể lay động, thiếu chút nữa không chịu được và bị đào thải.
Cũng may có thể tiến vào vòng thứ hai, tất cả mọi người chính là tồn tại nổi bật trong những người dự thi, rất nhiều người liên tục khoanh chân ngồi xuống giống như ngồi bên bờ lôi đài, nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ, lợi dụng các loại thủ đoạn làm bớt cường độ trùng kích thân thể, tranh thủ kiên trì thời gian càng dài.
- Rốt cục đến phiên chúng ta lên sân khấu, ha ha ha.
- Chậc chậc, thật sự là quá yếu, chút hồn lực cường độ như thế trùng kích đã làm các ngươi không chịu nổi rồi kìa.
- Nghe nói hồn lực phong bạo đại trận là trận bàn bay ra khỏi phù quang bí cảnh hơn trăm năm trước ra ngoài, ẩn chứa ảo diệu của thượng cổ luyện hồn sư, kiên trì thời gian càng dài, đạt được chỗ tốt càng nhiều, ta ngược lại muốn biết hồn lực phong bạo có ẩn chứa ảo diệu như thế nào.
Bình luận facebook