Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6
Tư Khảm Hàn cau mày lần nữa tỏ vẻ khó chịu với thái độ ăn nói tùy tiện của cô, lần đầu tiên có người dám coi thường lời của anh, lên tiếng nhắc nhớ: "Nhớ, tôi tên Tư Khảm Hàn, về phần tại sao cô ở chỗ này, tôi cũng rất muốn biết."
Bất chợt hiện ra một cái tên, anh tiếp tục giở giọng châm chọc: "Cô nên về hỏi người bạn tốt Phong Hàm Niệm của cô đó, mà không phải giống như người đàn bà chanh chua ở đây la hét với đàn ông."
Lần này tới lượt Hạ Ngưng Âm mơ hồ, suy nghĩ chợt lóe lên, cho là Tư Khảm Hàn né tránh, "Hàm Niệm? Tại sao phải hỏi cô ấy? Anh đừng có đánh trống lãng."
Tư Khảm Hàn lườm cô, anh mất kiên nhẫn đôi co với cô, mắng một câu: "Cô ngốc đến không có thuốc chữa."
Không nhịn được đem chuyện nói ra: "Thật ra thì tối ngày hôm qua người tới chỗ này, không phải là cô, ban dang doc truyen dien dan le quy don mà là Phong Hàm Niệm, về phần tại sao cô lại ở chỗ này, muốn biết đi hỏi Phong Hàm Niệm là hợp lí nhất, không hổ là bạn bè, rắn chuột một nồi!"
Dĩ nhiên, Tư Khảm Hàn không hề nói láo, anh chỉ ám chỉ vài điều.
"Anh, anh nói Phong Hàm Niệm tình nguyện tới đây làm cùng anh sao? Không thể nào! Anh tưởng mình là ai? Chủ tịch nước?"
Tư Khảm Hàn híp đôi mắt thâm thúy, nhận ra vẻ mặt hoài nghi của Hạ Ngưng Âm, trong lòng hơi tức giận, lần đầu tiên có người dám chất vấn anh, đúng là không biết sống chết, nếu không vì cô có điểm thú vị hơn nữa anh hơi nhớ nhung mùi vị của cô, anh thề sẽ không cho cô nhìn thấy mặt trời mọc ngày mai, dám chọc tới anh đừng nghĩ có kết quả tốt đẹp !
Tư Khảm Hàn cảm thấy cô rất nhàm chán, thản nhiên nói: "Tin hay không tùy cô, nếu không tin, cứ đi tìm bạn cô hỏi cho rõ, đừng ở chỗ này làm chuyện mất mặt, nhưng tôi có ý tốt nhắc cô rằng cô đã bị lừa rồi, lên giường cùng con vịt xấu xí như cô, nhớ tới đã cảm thấy bẩn thỉu."
Hạ Ngưng Âm tức nổi đóa, anh đây là thái độ gì, "Là sao hả ? Con người anh thật không thể nói lý mà! Con mẹ nó chính anh làm sai trước! Chính anh lừa tôi thì có! Tôi có ép anh làm với tôi à?"
"Chê tôi không tốt thì câm miệng đi, tôi chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn, cô cho rằng tôi dễ dàng buông tha miếng thịt đến miệng sao? Tôi cho cô mười phút sửa soạn, rồi cút khỏi phòng, tôi không muốn thấy cô nữa! dien dan le quy don Gặp lại cô làm tôi cảm thấy ghê tởm!" Tư Khảm Hàn bỏ lại câu cuối rồi thu hồi sát khí trong mắt, xoay người rời khỏi phòng, không đợi Hạ Ngưng Âm phản ứng, thuận tay đóng cửa lại, tuyên bố kết thúc cuộc trò chuyện.
Rốt cuộc cô đã chọc ai, chẳng nói chẳng rằng bị người đàn ông này ăn sạch sẽ, mất đi lần đầu tiên chưa nói, còn bị người ta vũ nhục, đây là tình huống gì? Thiên Lý ở chỗ nào?
"Tên Khốn Khiếp! Mẹ Kiếp!" Hạ Ngưng Âm rống giận về phía cánh cửa, tâm trạng rất buồn, nước mắt kìm nén rốt cuộc cũng phải tuôn trào.
Khóc một lát, Hạ Ngưng Âm lau sạch nước mắt, bọc chăn kín người rồi xuống giường khóa trái cửa, cầm quần áo vào nhà tắm, sững sờ nhìn thân thể bầm tím trong gương, chỉ có thể cười gượng gạo, tắm qua loa mặc quần áo chỉnh tề để đi ra ngoài.
Thấy cô đi ra, Tư Khảm Hàn nhìn đồng hồ đeo tay, lạnh lùng nói: "Đã quá 30 phút, xem ra cô không để lời tôi nói vào tai."
Hạ Ngưng Âm thấy vẻ mặt cao ngạo của Tư Khảm Hàn cơn tức giận đè nén trong lòng, ngay tức khắc phun trào như núi lửa, đưa ánh mắt hận thù, "Chát" cái tát thanh thúy hướng đến khuôn mặt tuấn tú của anh.
"Cô!" Tư Khảm Hàn trơ mắt nhìn cô, sau đó mạnh bạo đẩy cô xuống nền đất
Bất chợt hiện ra một cái tên, anh tiếp tục giở giọng châm chọc: "Cô nên về hỏi người bạn tốt Phong Hàm Niệm của cô đó, mà không phải giống như người đàn bà chanh chua ở đây la hét với đàn ông."
Lần này tới lượt Hạ Ngưng Âm mơ hồ, suy nghĩ chợt lóe lên, cho là Tư Khảm Hàn né tránh, "Hàm Niệm? Tại sao phải hỏi cô ấy? Anh đừng có đánh trống lãng."
Tư Khảm Hàn lườm cô, anh mất kiên nhẫn đôi co với cô, mắng một câu: "Cô ngốc đến không có thuốc chữa."
Không nhịn được đem chuyện nói ra: "Thật ra thì tối ngày hôm qua người tới chỗ này, không phải là cô, ban dang doc truyen dien dan le quy don mà là Phong Hàm Niệm, về phần tại sao cô lại ở chỗ này, muốn biết đi hỏi Phong Hàm Niệm là hợp lí nhất, không hổ là bạn bè, rắn chuột một nồi!"
Dĩ nhiên, Tư Khảm Hàn không hề nói láo, anh chỉ ám chỉ vài điều.
"Anh, anh nói Phong Hàm Niệm tình nguyện tới đây làm cùng anh sao? Không thể nào! Anh tưởng mình là ai? Chủ tịch nước?"
Tư Khảm Hàn híp đôi mắt thâm thúy, nhận ra vẻ mặt hoài nghi của Hạ Ngưng Âm, trong lòng hơi tức giận, lần đầu tiên có người dám chất vấn anh, đúng là không biết sống chết, nếu không vì cô có điểm thú vị hơn nữa anh hơi nhớ nhung mùi vị của cô, anh thề sẽ không cho cô nhìn thấy mặt trời mọc ngày mai, dám chọc tới anh đừng nghĩ có kết quả tốt đẹp !
Tư Khảm Hàn cảm thấy cô rất nhàm chán, thản nhiên nói: "Tin hay không tùy cô, nếu không tin, cứ đi tìm bạn cô hỏi cho rõ, đừng ở chỗ này làm chuyện mất mặt, nhưng tôi có ý tốt nhắc cô rằng cô đã bị lừa rồi, lên giường cùng con vịt xấu xí như cô, nhớ tới đã cảm thấy bẩn thỉu."
Hạ Ngưng Âm tức nổi đóa, anh đây là thái độ gì, "Là sao hả ? Con người anh thật không thể nói lý mà! Con mẹ nó chính anh làm sai trước! Chính anh lừa tôi thì có! Tôi có ép anh làm với tôi à?"
"Chê tôi không tốt thì câm miệng đi, tôi chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn, cô cho rằng tôi dễ dàng buông tha miếng thịt đến miệng sao? Tôi cho cô mười phút sửa soạn, rồi cút khỏi phòng, tôi không muốn thấy cô nữa! dien dan le quy don Gặp lại cô làm tôi cảm thấy ghê tởm!" Tư Khảm Hàn bỏ lại câu cuối rồi thu hồi sát khí trong mắt, xoay người rời khỏi phòng, không đợi Hạ Ngưng Âm phản ứng, thuận tay đóng cửa lại, tuyên bố kết thúc cuộc trò chuyện.
Rốt cuộc cô đã chọc ai, chẳng nói chẳng rằng bị người đàn ông này ăn sạch sẽ, mất đi lần đầu tiên chưa nói, còn bị người ta vũ nhục, đây là tình huống gì? Thiên Lý ở chỗ nào?
"Tên Khốn Khiếp! Mẹ Kiếp!" Hạ Ngưng Âm rống giận về phía cánh cửa, tâm trạng rất buồn, nước mắt kìm nén rốt cuộc cũng phải tuôn trào.
Khóc một lát, Hạ Ngưng Âm lau sạch nước mắt, bọc chăn kín người rồi xuống giường khóa trái cửa, cầm quần áo vào nhà tắm, sững sờ nhìn thân thể bầm tím trong gương, chỉ có thể cười gượng gạo, tắm qua loa mặc quần áo chỉnh tề để đi ra ngoài.
Thấy cô đi ra, Tư Khảm Hàn nhìn đồng hồ đeo tay, lạnh lùng nói: "Đã quá 30 phút, xem ra cô không để lời tôi nói vào tai."
Hạ Ngưng Âm thấy vẻ mặt cao ngạo của Tư Khảm Hàn cơn tức giận đè nén trong lòng, ngay tức khắc phun trào như núi lửa, đưa ánh mắt hận thù, "Chát" cái tát thanh thúy hướng đến khuôn mặt tuấn tú của anh.
"Cô!" Tư Khảm Hàn trơ mắt nhìn cô, sau đó mạnh bạo đẩy cô xuống nền đất
Bình luận facebook