Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 83
“Có chuyện gì à?” Bùi Hạo Hiên hai tay khoanh trước ngực lạnh lùng nhìn cô ta, trong lòng có chút tò mò không biết cô ta muốn làm gì.
Bạch Phi Phi nhẹ lắc lắc chất lỏng màu đủ của ly rượu trong tay, sau đó ngẩng đầu cười nham hiểm đưa ly rượu cho hắn: “Tôi muốn thương lượng một hợp đồng với anh, có hứng thú không?”
Vừa ngay thấy thế, khuôn mặt Bùi Hạo Hiên nở một nụ cười ranh ma, vẻ hứng thú đón lấy ly rượu trong tay của cô ta, ngẩng đầu uống một hơi, sau đó gẩy gẩy điếu thuốc trong tay: “Nói đi, hợp đồng gì?”
“Tôi muốn anh giúp tôi theo đuổi được An Tử Thành.” Bạch Phi Phi nói thẳng luôn.
Bùi Hạo Hiên cười khẩy vài tiếng, cố tình nhún nhún vai với cô ta: “Tại sao tôi phải giúp cô, cô lấy được đá hồng huyết chưa?”
Bạch Phi Phi nhìn vào đôi mắt đẹp của hắn, khóe miệng cười càng thêm kiên định.
“Tôi chưa lấy được đá hồng huyết. Có điều kể cả không có đá hồng huyết, lát nữa thôi anh cũng phải đồng ý với tôi.” Cô ta ung dung cười với hắn.
Bùi Hạo Hiên nheo mắt lại, vẻ mặt nghi ngờ nhìn cô ta: “Ý cô là gì?” Sau đó ánh mắt nhìn vào ly rượu đó.
Bạch Phi Phi không nói gì, nụ cười trên mặt càng hiện rõ hơn, từ từ đi vào trong phòng, quay người khóa cửa lại.
“Rất nhanh, anh sẽ hiểu, người mà tôi muốn, tôi sẽ không từ bỏ thủ đoạn nào mà có được.”
Bùi Hạo Hiên đang nghĩ ý mà cô ta nói, đúng lúc này, hắn ta đột nhiên cảm thấy đầu óc quay cuồng, chuyện gì thế này? Hắn ta ra sức lắc lắc đầu chống tay lên bàn.
Nhìn không rõ khuôn mặt trước mắt, hắn đưa tay day day thái dương, rất nhanh, cơ thể bắt đầu nóng rực...
Hắn đột nhiên cảm giác có gì đó, ngẩng đầu quắc đôi mắt sắc lạnh như chim ưng trừng trừng nhìn cô ta.
“Cô cho gì vào trong rượu?” Cơ thể hắn càng ngày càng nón, hắn khí chịu nhìn cô ta, toàn thân nóng rực khiến hắn kéo chiếc cà vạt thắt trên cổ áo xuống.
Bạch Phi Phi từ từ tiến lại gần hắn, đưa ngón tay đặt dưới cằm hắn, nháy mắt nhìn hắn nói: “Yên tâm đi, đó chỉ là**, sẽ không chết đâu.”
Vừa nghe thấy lời cô ta, cơ thể Bùi Hạo Hiên bất giác lùi về sau mấy bước, nhìn người phụ nữ có khuôn mặt thâm độc trước mặt, hắn thật sự đã tính toán không chu đáo rồi: “Cô, muốn thế nào?” Nhìn cô ta, hắn cố gắng để giọng nói của mình bình tĩnh.
Bạch Phi Phi không nói gì, đứng trước mặt hắn cười đầy cám dỗ, sau đó lùi lại cởi bỏ quần áo trên người mình, cho đến khi không còn mảnh vai trên người.
Hơi thở của Bùi Hạo Hiên càng lúc càng gấp, nhìn cơ thể hấp dẫn của Bạch Phi Phi trước mặt, lí trí ngay lập tức tan rã.
Bạch Phi Phi đi đến trước mặt hắn, dang tay ôm chặt hắn: “Tôi biết anh bây giờ rất muốn, cho nên, làm với tôi đi.” Nõi xong, ngẩng đầu kiễng chân lên, ôm cổ hắn mà chủ động hôn lên môi.
Cơ thể Bùi Hạo Hiên dường như bị đốt nóng đến cực điểm, đối diện với người phụ nữ trước mặt hắn cũng không nghĩ nhiều, ôm lấy cô ta mà ném lên giường.
Không phải chỉ là một con đàn bà sao? Đối với hắn mà nói ngủ với một người phụ nữ cũng chỉ như thay một bộ quần áo mà thôi.
Nhìn hắn trong mắt đầy dục vọng, Bạch Phi Phi cũng bị truyền lây, đưa tay vội vàng cởi cúc áo sơ mi của hắn.
Bùi Hạo Hiên nóng vội cởi bỏ quần dài, bổ nhào lên giường quấn chặt lấy người Bạch Phi Phi, hai cơ thể trần truồng hòa lẫn vào nhau.
“Uhm...” Cô ta kích động hôn lên má hắn, Bùi Hạo Hiên háo hức mơn trớn hai bầu ngực mềm mại của cô ta.
Cô ta bị hắn vuốt ve kích thích, tay cũng mân mê trên bộ lưng rắn chắc của hắn. Nhẹ nhàng, đầy cám dỗ...
Bùi Hạo Hiên lật người đè lên người cô ta, tay phải luồn vào nơi thần bí phía dưới của cô ta, hai ngón tay dài đưa ra đưa vào, không ngừng trêu đùa bên trong cơ thể cô ta.
“A... Đừng...” Mặt cô ta đỏ bừng, cơ thể coi lại, ưỡn người mà ôm chặt lấy cơ thể hắn.
Bùi Hạo Hiên đẩy mạnh cô ta nằm lên giường, thô bạo tách hai chân cô ta ra, để thứ đó to lớn phía dưới mình cho vào trong người cô ta.
“A...” Bạch Phi Phi kêu lên một tiếng, thoải mái hưởng thụ hắn lên xuống trong cơ thể cô ta.
Cảnh xuân sắc dục vọng trên giường, tại vì tác dụng của thuốc khiến cả đêm Bùi Hạo Hiên như phát điện mà lên xuống trên người cô ta, khiến cơ thể cô ta co lên từng hồi.
Cô ta để hắn làm đủ các tư thế, Bạch Phi Phi gần như bị hắn giày vò cho ê ẩm, về sau dường như hối hận mình đã làm như thế.
Cho đến khi thuốc từ từ hết, hai cơ thể trên giường cuối cùng cũng tỉnh táo hơn rất nhiều.
“Cô làm như thế, muốn uy hiếp tôi sao?” Bùi Hạo Hiên không nhìn cô ta, lạnh lùng hỏi.
Bạch Phi Phi vẫn thở hổn hền: “Thật là thông minh... Sau này, tôi muốn anh nghe lời tôi, nếu không, tôi sẽ bảo với anh Tử Thành, anh cưỡng hiếp tôi.”
Bùi Hạo Hiên cười càng to hơn: “Quả nhiên là uy hiếp tôi, có điều... Giống như là cô cưỡng hiếp tôi thì phải?”
Bạch Phi Phi nghiêng đầu cau mày lại với hắn: “Anh cảm thấy, anh Tử Thành sẽ tin lời ai hơn? Tôi cưỡng hiếp anh sao?” Nõi xong, cười một cách lạnh lùng.
Bùi Hạo Hiên không chút sợ sệt, cười càng điên cuồng hơn, người phụ nữ này thật sự quá xem thường hắn, Bùi Hạo Hiên tôi làm sao có thể để một người phụ nữ uy hiếp chứ: “Cô cảm thấy, tôi sẽ nghe cô? Cô cảm thấy quan hệ giữa tôi và Tử Thành lại dễ dàng bị người khác chia rẽ thế sao? Cô cảm thấy Tử Thành sẽ vì một con đĩ như cô mà lật mặt với tôi? Không! Cô đánh giá cao mình quá rồi đấy.” Hắn phẩy phẩy tay với cô ta, trên mặt là vẻ khinh bỉ.
Nghe thấy những lời này của hắn, nét mặt Bạch Phi Phi hơi cau có: “Anh im đi, tôi không tin anh Tử Thành sẽ đối xử với tôi như thế.”
“Ha... Tôi dám cá với cô, trong mắt Tử Thành, đến Mã Phi cũng còn quan trọng hơn cô nhiều.” Nói xong, cười gian xảo, đứng dậy mặc lại áo sơmi trên cơ thể hoàn hảo.
Vừa nghe hắn nói thế, Bạch Phi Phi tức giận nắm chặt hai bàn tay lại, nghển người căm giận nhìn bóng sau lưng hắn: “Đừng dọa tôi, anh có tin tôi sẽ đi bảo với anh ấy, anh dám động vào người phụ nữ của anh ấy, anh ấy sẽ giết anh!” Bạch Phi Phi bây giờ mới hiểu, người đàn ông trước mặt lòng dạ quá đen tối, cô ta mãi mãi không phải đối thủ của hắn.
Nghe thấy cô ta nói thế, Bùi Hạo Hiên dừng lại, trên mặt điềm nhiên như không, chầm chậm quay đầu nhìn, hắn cười khẩy nói: “Người phụ nữ của cậu ta? Cô chắc chắn là cô à? Nói cho cô biết một sự thật tàn nhẫn, nếu như tối nay người tôi ngủ cùng là Hàn Gia Lệ, thế thì An Tử Thành thật sự sẽ lật mặt với tôi, nhưng cô... Ha ha... Hắn còn lâu mới thèm để tâm, đừng làm như mặt mình dính vàng nữa, cô còn lâu mới được như Hàn Gia Lệ, quan trọng nhất trong lòng hắn ta.”
Bạch Phi Phi tức giận mặt mày tối sầm, khuôn mặt thanh tú giờ cau có đến mức khó coi.
“Hàn Gia Lệ...” Cô ta đau khổ nghiến răng, ngũ quan nhăn nhó lai với nhau, nắm chặt lấy ga giường.
Bùi Hạo Hiên nhún nhún vai, sau đó lấy điện thoại trên bàn chẳng buồn quay đầu mà đi thẳng.
Hắn cảm thấy con đàn bà này quá bẩn, một giây cũng không muốn ở lại nữa.
...
Ngày hôm sau, khi Hàn Gia Lệ tỉnh dậy đã không còn thấy bóng dáng của An Tử Thành, chỉ còn Bùi Hạo Hiên ngồi bên cạnh giường đang chăm chú xem một quyển sách.
Bạch Phi Phi nhẹ lắc lắc chất lỏng màu đủ của ly rượu trong tay, sau đó ngẩng đầu cười nham hiểm đưa ly rượu cho hắn: “Tôi muốn thương lượng một hợp đồng với anh, có hứng thú không?”
Vừa ngay thấy thế, khuôn mặt Bùi Hạo Hiên nở một nụ cười ranh ma, vẻ hứng thú đón lấy ly rượu trong tay của cô ta, ngẩng đầu uống một hơi, sau đó gẩy gẩy điếu thuốc trong tay: “Nói đi, hợp đồng gì?”
“Tôi muốn anh giúp tôi theo đuổi được An Tử Thành.” Bạch Phi Phi nói thẳng luôn.
Bùi Hạo Hiên cười khẩy vài tiếng, cố tình nhún nhún vai với cô ta: “Tại sao tôi phải giúp cô, cô lấy được đá hồng huyết chưa?”
Bạch Phi Phi nhìn vào đôi mắt đẹp của hắn, khóe miệng cười càng thêm kiên định.
“Tôi chưa lấy được đá hồng huyết. Có điều kể cả không có đá hồng huyết, lát nữa thôi anh cũng phải đồng ý với tôi.” Cô ta ung dung cười với hắn.
Bùi Hạo Hiên nheo mắt lại, vẻ mặt nghi ngờ nhìn cô ta: “Ý cô là gì?” Sau đó ánh mắt nhìn vào ly rượu đó.
Bạch Phi Phi không nói gì, nụ cười trên mặt càng hiện rõ hơn, từ từ đi vào trong phòng, quay người khóa cửa lại.
“Rất nhanh, anh sẽ hiểu, người mà tôi muốn, tôi sẽ không từ bỏ thủ đoạn nào mà có được.”
Bùi Hạo Hiên đang nghĩ ý mà cô ta nói, đúng lúc này, hắn ta đột nhiên cảm thấy đầu óc quay cuồng, chuyện gì thế này? Hắn ta ra sức lắc lắc đầu chống tay lên bàn.
Nhìn không rõ khuôn mặt trước mắt, hắn đưa tay day day thái dương, rất nhanh, cơ thể bắt đầu nóng rực...
Hắn đột nhiên cảm giác có gì đó, ngẩng đầu quắc đôi mắt sắc lạnh như chim ưng trừng trừng nhìn cô ta.
“Cô cho gì vào trong rượu?” Cơ thể hắn càng ngày càng nón, hắn khí chịu nhìn cô ta, toàn thân nóng rực khiến hắn kéo chiếc cà vạt thắt trên cổ áo xuống.
Bạch Phi Phi từ từ tiến lại gần hắn, đưa ngón tay đặt dưới cằm hắn, nháy mắt nhìn hắn nói: “Yên tâm đi, đó chỉ là**, sẽ không chết đâu.”
Vừa nghe thấy lời cô ta, cơ thể Bùi Hạo Hiên bất giác lùi về sau mấy bước, nhìn người phụ nữ có khuôn mặt thâm độc trước mặt, hắn thật sự đã tính toán không chu đáo rồi: “Cô, muốn thế nào?” Nhìn cô ta, hắn cố gắng để giọng nói của mình bình tĩnh.
Bạch Phi Phi không nói gì, đứng trước mặt hắn cười đầy cám dỗ, sau đó lùi lại cởi bỏ quần áo trên người mình, cho đến khi không còn mảnh vai trên người.
Hơi thở của Bùi Hạo Hiên càng lúc càng gấp, nhìn cơ thể hấp dẫn của Bạch Phi Phi trước mặt, lí trí ngay lập tức tan rã.
Bạch Phi Phi đi đến trước mặt hắn, dang tay ôm chặt hắn: “Tôi biết anh bây giờ rất muốn, cho nên, làm với tôi đi.” Nõi xong, ngẩng đầu kiễng chân lên, ôm cổ hắn mà chủ động hôn lên môi.
Cơ thể Bùi Hạo Hiên dường như bị đốt nóng đến cực điểm, đối diện với người phụ nữ trước mặt hắn cũng không nghĩ nhiều, ôm lấy cô ta mà ném lên giường.
Không phải chỉ là một con đàn bà sao? Đối với hắn mà nói ngủ với một người phụ nữ cũng chỉ như thay một bộ quần áo mà thôi.
Nhìn hắn trong mắt đầy dục vọng, Bạch Phi Phi cũng bị truyền lây, đưa tay vội vàng cởi cúc áo sơ mi của hắn.
Bùi Hạo Hiên nóng vội cởi bỏ quần dài, bổ nhào lên giường quấn chặt lấy người Bạch Phi Phi, hai cơ thể trần truồng hòa lẫn vào nhau.
“Uhm...” Cô ta kích động hôn lên má hắn, Bùi Hạo Hiên háo hức mơn trớn hai bầu ngực mềm mại của cô ta.
Cô ta bị hắn vuốt ve kích thích, tay cũng mân mê trên bộ lưng rắn chắc của hắn. Nhẹ nhàng, đầy cám dỗ...
Bùi Hạo Hiên lật người đè lên người cô ta, tay phải luồn vào nơi thần bí phía dưới của cô ta, hai ngón tay dài đưa ra đưa vào, không ngừng trêu đùa bên trong cơ thể cô ta.
“A... Đừng...” Mặt cô ta đỏ bừng, cơ thể coi lại, ưỡn người mà ôm chặt lấy cơ thể hắn.
Bùi Hạo Hiên đẩy mạnh cô ta nằm lên giường, thô bạo tách hai chân cô ta ra, để thứ đó to lớn phía dưới mình cho vào trong người cô ta.
“A...” Bạch Phi Phi kêu lên một tiếng, thoải mái hưởng thụ hắn lên xuống trong cơ thể cô ta.
Cảnh xuân sắc dục vọng trên giường, tại vì tác dụng của thuốc khiến cả đêm Bùi Hạo Hiên như phát điện mà lên xuống trên người cô ta, khiến cơ thể cô ta co lên từng hồi.
Cô ta để hắn làm đủ các tư thế, Bạch Phi Phi gần như bị hắn giày vò cho ê ẩm, về sau dường như hối hận mình đã làm như thế.
Cho đến khi thuốc từ từ hết, hai cơ thể trên giường cuối cùng cũng tỉnh táo hơn rất nhiều.
“Cô làm như thế, muốn uy hiếp tôi sao?” Bùi Hạo Hiên không nhìn cô ta, lạnh lùng hỏi.
Bạch Phi Phi vẫn thở hổn hền: “Thật là thông minh... Sau này, tôi muốn anh nghe lời tôi, nếu không, tôi sẽ bảo với anh Tử Thành, anh cưỡng hiếp tôi.”
Bùi Hạo Hiên cười càng to hơn: “Quả nhiên là uy hiếp tôi, có điều... Giống như là cô cưỡng hiếp tôi thì phải?”
Bạch Phi Phi nghiêng đầu cau mày lại với hắn: “Anh cảm thấy, anh Tử Thành sẽ tin lời ai hơn? Tôi cưỡng hiếp anh sao?” Nõi xong, cười một cách lạnh lùng.
Bùi Hạo Hiên không chút sợ sệt, cười càng điên cuồng hơn, người phụ nữ này thật sự quá xem thường hắn, Bùi Hạo Hiên tôi làm sao có thể để một người phụ nữ uy hiếp chứ: “Cô cảm thấy, tôi sẽ nghe cô? Cô cảm thấy quan hệ giữa tôi và Tử Thành lại dễ dàng bị người khác chia rẽ thế sao? Cô cảm thấy Tử Thành sẽ vì một con đĩ như cô mà lật mặt với tôi? Không! Cô đánh giá cao mình quá rồi đấy.” Hắn phẩy phẩy tay với cô ta, trên mặt là vẻ khinh bỉ.
Nghe thấy những lời này của hắn, nét mặt Bạch Phi Phi hơi cau có: “Anh im đi, tôi không tin anh Tử Thành sẽ đối xử với tôi như thế.”
“Ha... Tôi dám cá với cô, trong mắt Tử Thành, đến Mã Phi cũng còn quan trọng hơn cô nhiều.” Nói xong, cười gian xảo, đứng dậy mặc lại áo sơmi trên cơ thể hoàn hảo.
Vừa nghe hắn nói thế, Bạch Phi Phi tức giận nắm chặt hai bàn tay lại, nghển người căm giận nhìn bóng sau lưng hắn: “Đừng dọa tôi, anh có tin tôi sẽ đi bảo với anh ấy, anh dám động vào người phụ nữ của anh ấy, anh ấy sẽ giết anh!” Bạch Phi Phi bây giờ mới hiểu, người đàn ông trước mặt lòng dạ quá đen tối, cô ta mãi mãi không phải đối thủ của hắn.
Nghe thấy cô ta nói thế, Bùi Hạo Hiên dừng lại, trên mặt điềm nhiên như không, chầm chậm quay đầu nhìn, hắn cười khẩy nói: “Người phụ nữ của cậu ta? Cô chắc chắn là cô à? Nói cho cô biết một sự thật tàn nhẫn, nếu như tối nay người tôi ngủ cùng là Hàn Gia Lệ, thế thì An Tử Thành thật sự sẽ lật mặt với tôi, nhưng cô... Ha ha... Hắn còn lâu mới thèm để tâm, đừng làm như mặt mình dính vàng nữa, cô còn lâu mới được như Hàn Gia Lệ, quan trọng nhất trong lòng hắn ta.”
Bạch Phi Phi tức giận mặt mày tối sầm, khuôn mặt thanh tú giờ cau có đến mức khó coi.
“Hàn Gia Lệ...” Cô ta đau khổ nghiến răng, ngũ quan nhăn nhó lai với nhau, nắm chặt lấy ga giường.
Bùi Hạo Hiên nhún nhún vai, sau đó lấy điện thoại trên bàn chẳng buồn quay đầu mà đi thẳng.
Hắn cảm thấy con đàn bà này quá bẩn, một giây cũng không muốn ở lại nữa.
...
Ngày hôm sau, khi Hàn Gia Lệ tỉnh dậy đã không còn thấy bóng dáng của An Tử Thành, chỉ còn Bùi Hạo Hiên ngồi bên cạnh giường đang chăm chú xem một quyển sách.
Bình luận facebook