Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-495
Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 131 - 9: Tư Cảnh Hàn vẫn cao tay hơn.
Chương 131 - 9: Tư Cảnh Hàn vẫn cao tay hơn.
Bị Hoắc Duật Hy buộc tội một cách bất ngờ, bản thân Tư Cảnh Hàn vừa rồi cũng không nghĩ mình lại có thể thiếu lý trí như vậy. Vội vàng đâu phải là tính cách của hắn, đặc biệt là cách nói thiếu kiểm soát nói còn nhanh hơn nghĩ để người ta bắt thóp.
Cho cùng thì hắn vừa làm mất đi một phần phẩm giá của mình, hắn không nên như vậy trước mặt cô nữa, không thể để cô được nước lấn tới.
Khi quay người lại đối diện với Hoắc Duật Hy, trên biểu cảm của Tư Cảnh Hàn hoàn toàn là vẻ thản nhiên, hắn hơi đẩy cô ra: "Hoắc Duật Hy, em là người Hoắc gia sao?"
"Đương nhiên, anh hỏi làm gì?"
"Tôi nghĩ không phải, vì Hoắc gia có cao ngạo nhưng chẳng đến nổi tự luyến như em."
Hoắc Duật Hy thoáng đứng hình, Tư Cảnh Hàn cũng im lặng nhìn cô không lên tiếng, ước chừng một lát nữa cô sẽ nhảy dựng lên để mắng hắn hoặc bắt hắn không được chê bai cô như vậy.
Nhưng đợi một lúc cô vẫn chưa phản ứng, đừng nói nhảy dựng lên, ngay cả giãy giụa cũng không có khiến hắn ngạc nhiên vô cô.
"Ha ha..." Rốt cuộc Hoắc Duật Hy cũng có chút biểu hiện, nhưng là cười nắc nẻ như kiểu khoái chí một việc gì đó rồi đưa tay vỗ vỗ lên má của hắn: "Tiểu Cảnh Hàn yêu dấu của em, anh đừng giả vờ mặt lạnh nữa, không đánh lừa được em đâu. Vừa rồi là anh đang ghen đấy nhé, bây giờ cũng thế."
"Hoắc Duật Hy, trò đùa của em không vui chút nào đâu." Tư Cảnh Hàn càng thêm lạnh nhạt, muốn cắt đứt triệt để hy vọng của cô.
Hoắc Duật Hy nhìn đôi môi mỏng bạc tình của hắn như một đường thẳng không chút sinh động thì thoáng qua một chút hụt hẫng, nhưng vẫn tranh thủ dán người vào cánh tay của hắn: "Vậy lúc nãy sao anh khi nghe em nói muốn đi tìm học trưởng lại quay sang hành hạ bát đĩa hả, nó thì có lỗi gì với anh, trừ phi là anh giận cá chém thớt!"
Đôi môi của cô chu lên sắp đụng được luôn tới trần nhà, học theo dáng vẻ đáng yêu của Đại Bạch bình thường khua tay múa chân lý sự.
Không biết Tư Cảnh Hàn có cảm thấy cô đáng yêu hay không lại nghiêng đầu né tránh sự tấn công đó, đột nhiên hắn cũng vô lý đùng đùng: "Căn biệt thự này là của tôi, tôi muốn dùng đồ bên trong thế nào cũng chờ em ý kiến?"
"Này, nhưng em hỏi anh tại sao phải làm như vậy mà?"
"Vậy tại sao tôi phải trả lời em?" Hắn vừa nói vừa cố gắng đẩy cô ra, bắt đầu khó tính lên.
Hoắc Duật Hy biết đã chọc đến sợi lông mẫn cảm trong tâm hồn thanh cao của hắn, cho dù cô vui cũng không dám chọc thêm. Bởi vì vui thôi, đừng nên vui quá, nếu không từ chuyện đùa hắn lại quay sang tức giận thật cũng nên.
Tư Cảnh Hàn cố gắng giũ Hoắc Duật Hy ra khỏi cánh tay của mình như giũ bụi nhưng cô tay chân dẻo như keo, dính khắng vào người hắn.
Kết quả, lúc Đại Bạch ăn xong kem đi vào thấy đúng cảnh tượng này còn tưởng mommy và Tiểu Bạch chơi trò đu quay ở công viên giải trí, nhóc con phấn khích lăn tăn chạy đến, câu vào chân Tư Cảnh Hàn: "Tiểu Bạch, Đại Bạch cũng muốn chơi, đưa tay cho Đại Bạch đi nào..."
___________
23/10/2019
#5
Chương 131 - 9: Tư Cảnh Hàn vẫn cao tay hơn.
Bị Hoắc Duật Hy buộc tội một cách bất ngờ, bản thân Tư Cảnh Hàn vừa rồi cũng không nghĩ mình lại có thể thiếu lý trí như vậy. Vội vàng đâu phải là tính cách của hắn, đặc biệt là cách nói thiếu kiểm soát nói còn nhanh hơn nghĩ để người ta bắt thóp.
Cho cùng thì hắn vừa làm mất đi một phần phẩm giá của mình, hắn không nên như vậy trước mặt cô nữa, không thể để cô được nước lấn tới.
Khi quay người lại đối diện với Hoắc Duật Hy, trên biểu cảm của Tư Cảnh Hàn hoàn toàn là vẻ thản nhiên, hắn hơi đẩy cô ra: "Hoắc Duật Hy, em là người Hoắc gia sao?"
"Đương nhiên, anh hỏi làm gì?"
"Tôi nghĩ không phải, vì Hoắc gia có cao ngạo nhưng chẳng đến nổi tự luyến như em."
Hoắc Duật Hy thoáng đứng hình, Tư Cảnh Hàn cũng im lặng nhìn cô không lên tiếng, ước chừng một lát nữa cô sẽ nhảy dựng lên để mắng hắn hoặc bắt hắn không được chê bai cô như vậy.
Nhưng đợi một lúc cô vẫn chưa phản ứng, đừng nói nhảy dựng lên, ngay cả giãy giụa cũng không có khiến hắn ngạc nhiên vô cô.
"Ha ha..." Rốt cuộc Hoắc Duật Hy cũng có chút biểu hiện, nhưng là cười nắc nẻ như kiểu khoái chí một việc gì đó rồi đưa tay vỗ vỗ lên má của hắn: "Tiểu Cảnh Hàn yêu dấu của em, anh đừng giả vờ mặt lạnh nữa, không đánh lừa được em đâu. Vừa rồi là anh đang ghen đấy nhé, bây giờ cũng thế."
"Hoắc Duật Hy, trò đùa của em không vui chút nào đâu." Tư Cảnh Hàn càng thêm lạnh nhạt, muốn cắt đứt triệt để hy vọng của cô.
Hoắc Duật Hy nhìn đôi môi mỏng bạc tình của hắn như một đường thẳng không chút sinh động thì thoáng qua một chút hụt hẫng, nhưng vẫn tranh thủ dán người vào cánh tay của hắn: "Vậy lúc nãy sao anh khi nghe em nói muốn đi tìm học trưởng lại quay sang hành hạ bát đĩa hả, nó thì có lỗi gì với anh, trừ phi là anh giận cá chém thớt!"
Đôi môi của cô chu lên sắp đụng được luôn tới trần nhà, học theo dáng vẻ đáng yêu của Đại Bạch bình thường khua tay múa chân lý sự.
Không biết Tư Cảnh Hàn có cảm thấy cô đáng yêu hay không lại nghiêng đầu né tránh sự tấn công đó, đột nhiên hắn cũng vô lý đùng đùng: "Căn biệt thự này là của tôi, tôi muốn dùng đồ bên trong thế nào cũng chờ em ý kiến?"
"Này, nhưng em hỏi anh tại sao phải làm như vậy mà?"
"Vậy tại sao tôi phải trả lời em?" Hắn vừa nói vừa cố gắng đẩy cô ra, bắt đầu khó tính lên.
Hoắc Duật Hy biết đã chọc đến sợi lông mẫn cảm trong tâm hồn thanh cao của hắn, cho dù cô vui cũng không dám chọc thêm. Bởi vì vui thôi, đừng nên vui quá, nếu không từ chuyện đùa hắn lại quay sang tức giận thật cũng nên.
Tư Cảnh Hàn cố gắng giũ Hoắc Duật Hy ra khỏi cánh tay của mình như giũ bụi nhưng cô tay chân dẻo như keo, dính khắng vào người hắn.
Kết quả, lúc Đại Bạch ăn xong kem đi vào thấy đúng cảnh tượng này còn tưởng mommy và Tiểu Bạch chơi trò đu quay ở công viên giải trí, nhóc con phấn khích lăn tăn chạy đến, câu vào chân Tư Cảnh Hàn: "Tiểu Bạch, Đại Bạch cũng muốn chơi, đưa tay cho Đại Bạch đi nào..."
___________
23/10/2019
#5
Bình luận facebook