• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu! (4 Viewers)

  • chap-546

Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 137 - 5: Chính thức hẹn hò.




Chương 137 - 5: Chính thức hẹn hò.





Tư Cảnh Hàn ngồi ở phòng làm việc của công ty, sau khi cuộc họp kết thúc hắn đã ngồi một mạch mấy tiếng liền ở đây không đi đâu cả, cốt yếu là chờ tin nhắn của Hoắc Duật Hy.





Vậy mà người phụ nữ vô tâm chẳng gửi cho hắn được tin nhắn nào cả làm hắn buồn bực không thôi.





Đang lúc không vui, Mao Lập Tát chẳng biết từ đâu sà đến, ngồi đối diện trước bàn làm việc của hắn, hai tay chống cằm nhìn hắn bằng ánh mắt "to tròn" giống Đại Bạch.





Tư Cảnh Hàn chịu không nổi thái độ này của anh, cau mày gắt: "Không có chuyện gì thì cút đi!"





"Ây da, tổng tài đại nhân, à không ngài chủ tịch đáng mến của tôi, làm sao không có chuyện gì mà tôi lại ngồi ở đây được." Anh cong cơn đôi mày khiến người ta phát ghét.





"Nếu không nói ra được chuyện hay ho thì cậu bị sa thải rồi đó." Tư Cảnh Hàn lạnh lùng quăng điện thoại lên bàn, mở một tập tài liệu bực dọc xem.





Mao Lập Tát cười hì hì, búng tay một cái bên ngoài hai thư ký lập tức đẩy cửa đi vào, một người ôm hoa một người cầm hộp bánh ngọt.





Thấy Tư Cảnh Hàn ngồi ở ghế làm việc mặt mày tối tâm, bọn họ có chút rụt rè nói: "Tổng tài, có người gửi hoa và bánh tặng anh."





Làm sao đây, trước giờ chưa từng có trường hợp trêu người như thế, lúc nhận được hoa ban thư kí trăm bề đắn đo không biết có nên thông báo đến phòng tổng tài hay không, bởi làm gì có chuyện một người đàn ông cao ngạo đầy quyền lực như tổng tài của bọn họ lại được tặng hoa và bánh ngọt từ một người phụ nữ nào đó. Chuyện này đồn ra chẳng phải người khác sẽ cười cho thối mũi sao?





Càng không biết người phụ nữ kia có ý tứ gì, làm vậy chẳng khác nào hạ thấp phong độ của tổng tài chứ. Bao đời toàn là đàn ông tặng hoa cho phụ nữ, bây giờ người này lại khí phách đòi chiếm thế thượng phong.





Đó đã là một chuyện, chuyện thứ hai chính là tổng tài bọn họ nổi tiếng khó tính, nhỡ như người này là người mà tổng tài cực kỳ chán ghét, bọn họ lại còn mang quà lên, chẳng khác nào chọc vào chỗ đau của tổng tài. Với cả đâu phải ai muốn tặng quà cho tổng tài đều được tùy tiện đem lên cho hắn xem, nếu như vậy thì há chẳng phải làm phiền hắn suốt ngày sao?





Cuối cùng sẽ quy ra tội ban thư ký không xử lý tốt công việc, chỉ có việc vặt vảnh này làm cũng không xong.





Cho nên nếu Mao Lập Tát không vô tình nhìn thấy thì bọn họ đã đem chuyện này không thông báo lên rồi.





Còn bây giờ, đem thì cũng đã đem tới nơi, Mao Lập Tát đích thân đứng ra bảo lãnh, cùng lắm bị ăn mắng một trận sẽ xong chuyện thôi.





Phải không?





Nhìn biểu hiện của tổng tài bọn họ kìa, khuôn mặt lúc trắng lúc đỏ dường như sắp bạo nộ rồi.





Mao Lập Tát cũng biết hắn sắp nổi điên với mình, nhưng anh rất bình thản đón lấy bó hoa từ thư kí, đưa cho hắn, nói: "Người phụ nữ theo đuổi anh gửi hoa tới, nếu không muốn nhận thì tôi vứt đi hộ cho."





Nói rồi anh liền thu lại bó hoa Tư Cảnh Hàn chưa kịp chạm tay vào. Quả thật cảm giác sắp có được trong lòng bàn tay còn để vuột mất khiến người ta bứt rứt không thôi, huống hồ hắn còn biết được hoa và bánh là Hoắc Duật Hy gửi đến đương nhiên là muốn nhận rồi, tên Mao Lập Tát hiểu ý còn muốn bày trò làm hắn khó xử trước mặt hai thư ký, đúng là muốn chết.





Hắn dùng ánh mắt đe dọa, nói cho anh biết: Nếu còn không đưa hoa cho tôi, cậu chết chắc.





__________





8/11/2019
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom