-
Chương 2
Cúp điện thoại với thư ký Lý, Viên Thái Bách liền quay đầu nhìn Chân Mạt. Thấy gương mặt cô ửng đỏ trông rất đáng yêu, nhìn chỉ muốn cúi xuống hôn thật sâu nhưng nghĩ kỹ Viên Thái Bách vẫn kiềm chế cái khát vọng này.
“ Cuộc đối thoại này tôi nghĩ em đã nghe rõ ràng rồi. Tôi có thể cho em thay đổi quyết định “.
Trái tim đập rộn ràng như đang nhảy nhót trong lồng ngực, Chân Mạt cũng không hiểu vì sao cô lại có cảm giác vui sướng này.
“ Tổng thống, tôi không từ chối anh mà là cự tuyệt anh “.
Viên Thái Bách mặt không biến dạng, bộ dạng như một thầy giáo bắt đầu giảng bài cho Chân Mạt.
“ Mạt Mạt, từ chối và cự tuyệt trong trường hợp này nghĩa không khác gì nhau. Cả hai từ này đều có nghĩa là em không muốn làm người phụ nữ của tôi không phải sao ? “.
Lúc này Chân Mạt quả thực không biết đáp thế nào, đầu óc không ngừng xoay chuyển nghĩ đối sách nhưng thật tiếc não cô bây giờ hoàn toàn như một cô robot đồ chơi hết pin, không thể sử dụng được.
Chân Mạt cảm thấy bản thân mình quá mức vô dụng. Khi còn học đại học năm nào cô cũng giành học bổng hạng nhất nhưng đến khi làm viên dịch viên bên cạnh Viên Thái Bách thì giống hệt như người mất não.
Cũng may cô vẫn được cái ăn ở tốt, vào tình thế cấp bách ngàn cân treo sợi tóc này vị quan chức bên nước Anh cuối cùng đến. Viên Thái cùng vị quan chức kia nói chuyện còn Chân Mạt thì ở bên cạnh hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Kết thúc cuộc trò chuyện chính trị cũng là bảy giờ tối, sau khi tiễn vị quan chức nước Anh lên xe, Viên Thái Bách liền xoay người đi tìm Chân Mạt nhưng không thấy cô đâu, đằng sau anh cũng chỉ có thư ký Lý.
“ Chân Mạt đâu ? “.
“ Cô ấy xin phép tối nay không cùng anh đến đại xứ quán “.
“ Lý do ? “.
“ Cô ấy có hẹn với bạn “.
“ Nam hay nữ “.
“ Chân tiểu thư không nói “.
Viên Thái Bách nhíu mày, sắc mặt không mấy vui vẻ. Thư ký Lý đứng đối diện anh chân tay đã run rẩy không ngừng, sợ anh cáu gắt liền nghĩ đối sách với tốc độ ánh sáng.
“ Hay là tôi sai người đi theo dõi Chân tiểu thư như thế mọi hành động của cô ấy tổng thống đều có thể nắm rõ trong lòng bàn tay “.
Viên Thái Bách nâng mắt nhìn thư ký Lý, giọng nói lạnh đi mấy phần.
“ Chưa có lệnh từ cảnh sát mà lại theo dõi người khác là phạm tội. Tôi thân là tổng thống sao cậu lại có thể nghĩ được cái cách này ? “.
Thư ký Lý đã sợ nay lại bị câu nói kia của Viên Thái Bách doạ cho sợ hơn, sắc mặt đã trắng bệch không một tia máu.
” Nhưng không sao, tôi là tổng thống chức lớn quyền cao ai dám bắt tội tôi. Cậu đi nhanh một chút, cô ấy gặp ấy liền báo lại cho tôi “.
Thư ký Lý vui như cá gặp nước, vội vàng chạy đi làm nhiệm vụ được giao. Lúc nãy, đúng là doạ chết cậu rồi !
Tốc độ làm việc của thư ký Lý tương đối nhanh, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà đến bây giờ cậu vẫn làm việc bên cạnh Viên Thái Bách. Mấy phút sau điện thoại của Viên Thái Bách liền đổ chuông.
“ Tổng thống, cô ấy đi với nam nhân “.
Giọng nói lạnh nhạt của Viên Thái Bách nhanh chóng truyền lại.
“ Gửi tài liệu của cậu ta cho tôi “.
Tài liền rất nhanh đã được gửi đến email của Viên Thái Bách. Sau khi xem qua một lượt tài liệu nỗi lo trong lòng anh cũng thuyên giảm đôi chút.
“ Yên tâm, hắn ta xấu trai như này tuyệt đối không thể làm cô ấy ‘rụng trứng’. Bên cạnh cô ấy còn có người đàn ông ưu tú là tôi, hắn ta tuyệt đối không xứng làm đối thủ của tôi “.
Nhưng chung quy nhìn Chân Mạt ở bên cạnh nam nhân khác vẫn khiến lòng Viên Thái Bách nóng như lửa đốt, anh lập tức gọi điện thoại cho cô.
“ Chân Mạt “.
“ Tổng thống có chuyện gì “.
“ Về văn phòng của tôi nhanh “.
“ Có chuyện gấp sao ? “.
“ Rất gấp, tôi nhớ em rồi ! “.
Chân Mạt: “ ... “.
“ Cuộc đối thoại này tôi nghĩ em đã nghe rõ ràng rồi. Tôi có thể cho em thay đổi quyết định “.
Trái tim đập rộn ràng như đang nhảy nhót trong lồng ngực, Chân Mạt cũng không hiểu vì sao cô lại có cảm giác vui sướng này.
“ Tổng thống, tôi không từ chối anh mà là cự tuyệt anh “.
Viên Thái Bách mặt không biến dạng, bộ dạng như một thầy giáo bắt đầu giảng bài cho Chân Mạt.
“ Mạt Mạt, từ chối và cự tuyệt trong trường hợp này nghĩa không khác gì nhau. Cả hai từ này đều có nghĩa là em không muốn làm người phụ nữ của tôi không phải sao ? “.
Lúc này Chân Mạt quả thực không biết đáp thế nào, đầu óc không ngừng xoay chuyển nghĩ đối sách nhưng thật tiếc não cô bây giờ hoàn toàn như một cô robot đồ chơi hết pin, không thể sử dụng được.
Chân Mạt cảm thấy bản thân mình quá mức vô dụng. Khi còn học đại học năm nào cô cũng giành học bổng hạng nhất nhưng đến khi làm viên dịch viên bên cạnh Viên Thái Bách thì giống hệt như người mất não.
Cũng may cô vẫn được cái ăn ở tốt, vào tình thế cấp bách ngàn cân treo sợi tóc này vị quan chức bên nước Anh cuối cùng đến. Viên Thái cùng vị quan chức kia nói chuyện còn Chân Mạt thì ở bên cạnh hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Kết thúc cuộc trò chuyện chính trị cũng là bảy giờ tối, sau khi tiễn vị quan chức nước Anh lên xe, Viên Thái Bách liền xoay người đi tìm Chân Mạt nhưng không thấy cô đâu, đằng sau anh cũng chỉ có thư ký Lý.
“ Chân Mạt đâu ? “.
“ Cô ấy xin phép tối nay không cùng anh đến đại xứ quán “.
“ Lý do ? “.
“ Cô ấy có hẹn với bạn “.
“ Nam hay nữ “.
“ Chân tiểu thư không nói “.
Viên Thái Bách nhíu mày, sắc mặt không mấy vui vẻ. Thư ký Lý đứng đối diện anh chân tay đã run rẩy không ngừng, sợ anh cáu gắt liền nghĩ đối sách với tốc độ ánh sáng.
“ Hay là tôi sai người đi theo dõi Chân tiểu thư như thế mọi hành động của cô ấy tổng thống đều có thể nắm rõ trong lòng bàn tay “.
Viên Thái Bách nâng mắt nhìn thư ký Lý, giọng nói lạnh đi mấy phần.
“ Chưa có lệnh từ cảnh sát mà lại theo dõi người khác là phạm tội. Tôi thân là tổng thống sao cậu lại có thể nghĩ được cái cách này ? “.
Thư ký Lý đã sợ nay lại bị câu nói kia của Viên Thái Bách doạ cho sợ hơn, sắc mặt đã trắng bệch không một tia máu.
” Nhưng không sao, tôi là tổng thống chức lớn quyền cao ai dám bắt tội tôi. Cậu đi nhanh một chút, cô ấy gặp ấy liền báo lại cho tôi “.
Thư ký Lý vui như cá gặp nước, vội vàng chạy đi làm nhiệm vụ được giao. Lúc nãy, đúng là doạ chết cậu rồi !
Tốc độ làm việc của thư ký Lý tương đối nhanh, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà đến bây giờ cậu vẫn làm việc bên cạnh Viên Thái Bách. Mấy phút sau điện thoại của Viên Thái Bách liền đổ chuông.
“ Tổng thống, cô ấy đi với nam nhân “.
Giọng nói lạnh nhạt của Viên Thái Bách nhanh chóng truyền lại.
“ Gửi tài liệu của cậu ta cho tôi “.
Tài liền rất nhanh đã được gửi đến email của Viên Thái Bách. Sau khi xem qua một lượt tài liệu nỗi lo trong lòng anh cũng thuyên giảm đôi chút.
“ Yên tâm, hắn ta xấu trai như này tuyệt đối không thể làm cô ấy ‘rụng trứng’. Bên cạnh cô ấy còn có người đàn ông ưu tú là tôi, hắn ta tuyệt đối không xứng làm đối thủ của tôi “.
Nhưng chung quy nhìn Chân Mạt ở bên cạnh nam nhân khác vẫn khiến lòng Viên Thái Bách nóng như lửa đốt, anh lập tức gọi điện thoại cho cô.
“ Chân Mạt “.
“ Tổng thống có chuyện gì “.
“ Về văn phòng của tôi nhanh “.
“ Có chuyện gấp sao ? “.
“ Rất gấp, tôi nhớ em rồi ! “.
Chân Mạt: “ ... “.
Bình luận facebook