-
Chương 44
Thiệu Cẩm Noãn đương nhiên không ngờ Viên Thái Bách lại thẳng thừng đáp, lời nói chẳng chút nể tình khiến gương mặt cô ta vì giận mà đỏ ửng lên.
“ Viên Thái Bách, anh đối xử nhẫn tâm với tôi anh sẽ hối hận “.
Thiệu Cẩm Noãn hét lớn, giọng nói đầy phẫn nộ. Người đàn ông này vì sao lại đối xử với cô ta tuyệt tình như thế ? Cô ta yêu anh là sai sao ? Dù cho anh có nhẫn tâm khiến nước M biến mất trên bản đồ thế giới, cô ta vẫn một lòng yêu anh, nhưng đổi lại cô ta được thứ gì ? Được sự lạnh nhạt, vô tâm từ anh !
Viên Thái Bách, anh dám coi thường tình yêu của tôi, tôi nhất định sẽ khiến anh cảm thấy hối hận, sẽ khiến anh nhận ra ngoài Thiệu Cẩm Noãn này không ai thích hợp với anh !
Rời khỏi biệt thự của Viên Thái Bách, Thiệu Cẩm Noãn liền lấy điện thoại, nhanh chóng ấn một dãy số.
“ Muốn hợp tác không ? “.
“ Cô là ai ? “.
“ Không cần biết tôi là anh, anh chỉ cần biết người giúp anh trả thù Chân Mạt và Viên Thái Bách, chỉ có thể là tôi, nếu anh muốn hợp tác, trước 10 giờ tối nay gọi điện vào số này “.
Thiệu Cẩm Noãn nói xong thì cúp máy, tầm mắt rơi trên ngôi biệt thự trước mặt. Cô ta cuộn chặt tay, ánh mắt không giấu nổi thù hận.
Viên Thái Bách, Chân Mạt có trách thì nên trách hai người đã đắc tội quá nhiều người, tuỳ tiện tìm một người để hợp tác cũng không quá khó khăn.
[ ... ]
Một ngày của Viên Thái Bách và Chân Mạt trôi qua như bao ngày bình thường khác. Viên Thái Bách như một thói quen, cứ đến khi đi ngủ sẽ tự giác bôi nguyên một lọ keo lên người rồi mới lên giường ôm lấy Chân Mạt, đối với hành động này Chân Mạt đã không ít lần phàn nàn nhưng người kia không hể có ý sửa đổi.
Sáng sớm, Viên Thái Bách đã rời khỏi biệt thự vì phải đến văn phòng giải quyết chuyện của Bắc Triệt và một số các văn kiện quan trọng của ngày hôm nay. Còn về phía Chân Mạt, cô còn chưa làm xong vệ sinh cá nhân đã nhận được điện thoại của Thiệu Cẩm Noãn, cô ta nói muốn hẹn cô ra ngoài nói chuyện.
Chân Mạt đương nhiên nhận lời. Mấy ngày hôm nay vì chuyện của Bắc Triệt mà tâm trạng cô rất căng thẳng, Thiệu Cẩm Noãn hẹn cô ra ngoài không phải muốn cô xem tấu hài miễn phí sao ?
Đúng chín giờ sáng, Chân Mạt đang ngồi trong quán cà phê.
“ Cô hẹn ra đây không phải là lại muốn mua Viên Thái Bách chứ ? “.
Chân Mạt không ngẩng đầu nhìn cô ta, ánh mắt rơi trên menu, cực kỳ khinh bỉ lên tiếng.
“ Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng cô có rời xa anh ấy hay không ? “.
Chân Mạt đưa menu cho nhân viên phục vụ, thấp giọng nói.
“ Một bánh ngọt, một cà phê sữa “.
Nhân viên phục vụ rời đi, Chân Mạt mới xoay người nhìn Thiệu Cẩm Noãn, nhìn chú chăm cực kỳ như thể đang muốn quan sát não bộ cô ta rốt cuộc vận hành như thế nào ?
“ Cô cảm thấy tôi đồng ý à ? Thiệu Cẩm Noãn, cô nói chuyện với ai cũng đều để não trong túi xách sao ? “.
“ Cô ... “.
Thiệu Cẩm Noãn tức giận, hôm qua cô ta bị Viên Thái Bách nói xoáy là ngu ngốc, nay lại bị
Chân Mạt chửi, hai người đã như thế đừng trách cô ta vô tình.
Thiệu Cẩm Noãn ra hiệu cho nhân viên phục vụ, người kia hiểu chuyện, đem cà phê cùng bánh ngọt của Chân Mạt đến, nhưng đến khi đặt tách cà phê lên mặt bàn không cẩn thận làm đổ lên người Chân Mạt.
“ Xin lỗi xin lỗi, tiểu thư thật xin lỗi cô “.
Nhân viên kia cuống quýt xin lỗi, vội lấy giấy lau sạch cà phê rớt trên người Chân Mạt.
“ Không sao, tôi vào nhà vệ sinh đã “.
Thiệu Cẩm Noãn nhìn bóng lưng Chân Mạt rời đi, khoé môi cong lên nụ cười hứng phấn.
Chân Mạt vừa đến trước cửa nhà vệ sinh đã bị một lực kéo mạnh, áp sát cô lên tường.
“ Đã lâu không gặp “.
“ Bắc Triệt, anh ... “.
Ngũ quan của người đàn ông trước mặt trở nên rõ rệt, Chân Mạt hoảng sợ, theo phản xạ ra sức vùng vẫy.
“ Nhớ tôi không ? Còn tôi thì nhớ cô đến chết rồi “.
“ Cô nói xem Viên Thái Bách tại sao lại yêu cô nhỉ ? Vỉ gương mặt xinh đẹp này ư ? “.
Bắc Triệt lấy trong túi một con dao nhỏ, một tay giữ chặt lấy mặt Chân Mạt, nhìn biểu hiện sợ hãi của cô tâm trạng hắn cực kỳ hứng phấn.
Người phụ nữ này hắn hận đến mức chỉ muốn lọt da róc xương cô. Hắn vốn còn đang tìm cơ hội trả thù, ai ngờ hôm qua Thiệu Cẩm Noãn gọi điện muốn hắn hợp tác, hắn nhờ người tra rõ mới biết Thiệu Cẩm Noãn là công chúa của nước M, mà nước M lại bị chính tay Viên Thái Bách huỷ hoại.
“ Anh muốn làm gì ? “.
“ Muốn cô đau khổ “.
Bắc Triệt tàn nhẫn bóp mạnh cằm Chân Mạt, dùng con dao đang cầm trên tay rạch một đường lớn trên gương mặt cô.
“ Viên Thái Bách, anh đối xử nhẫn tâm với tôi anh sẽ hối hận “.
Thiệu Cẩm Noãn hét lớn, giọng nói đầy phẫn nộ. Người đàn ông này vì sao lại đối xử với cô ta tuyệt tình như thế ? Cô ta yêu anh là sai sao ? Dù cho anh có nhẫn tâm khiến nước M biến mất trên bản đồ thế giới, cô ta vẫn một lòng yêu anh, nhưng đổi lại cô ta được thứ gì ? Được sự lạnh nhạt, vô tâm từ anh !
Viên Thái Bách, anh dám coi thường tình yêu của tôi, tôi nhất định sẽ khiến anh cảm thấy hối hận, sẽ khiến anh nhận ra ngoài Thiệu Cẩm Noãn này không ai thích hợp với anh !
Rời khỏi biệt thự của Viên Thái Bách, Thiệu Cẩm Noãn liền lấy điện thoại, nhanh chóng ấn một dãy số.
“ Muốn hợp tác không ? “.
“ Cô là ai ? “.
“ Không cần biết tôi là anh, anh chỉ cần biết người giúp anh trả thù Chân Mạt và Viên Thái Bách, chỉ có thể là tôi, nếu anh muốn hợp tác, trước 10 giờ tối nay gọi điện vào số này “.
Thiệu Cẩm Noãn nói xong thì cúp máy, tầm mắt rơi trên ngôi biệt thự trước mặt. Cô ta cuộn chặt tay, ánh mắt không giấu nổi thù hận.
Viên Thái Bách, Chân Mạt có trách thì nên trách hai người đã đắc tội quá nhiều người, tuỳ tiện tìm một người để hợp tác cũng không quá khó khăn.
[ ... ]
Một ngày của Viên Thái Bách và Chân Mạt trôi qua như bao ngày bình thường khác. Viên Thái Bách như một thói quen, cứ đến khi đi ngủ sẽ tự giác bôi nguyên một lọ keo lên người rồi mới lên giường ôm lấy Chân Mạt, đối với hành động này Chân Mạt đã không ít lần phàn nàn nhưng người kia không hể có ý sửa đổi.
Sáng sớm, Viên Thái Bách đã rời khỏi biệt thự vì phải đến văn phòng giải quyết chuyện của Bắc Triệt và một số các văn kiện quan trọng của ngày hôm nay. Còn về phía Chân Mạt, cô còn chưa làm xong vệ sinh cá nhân đã nhận được điện thoại của Thiệu Cẩm Noãn, cô ta nói muốn hẹn cô ra ngoài nói chuyện.
Chân Mạt đương nhiên nhận lời. Mấy ngày hôm nay vì chuyện của Bắc Triệt mà tâm trạng cô rất căng thẳng, Thiệu Cẩm Noãn hẹn cô ra ngoài không phải muốn cô xem tấu hài miễn phí sao ?
Đúng chín giờ sáng, Chân Mạt đang ngồi trong quán cà phê.
“ Cô hẹn ra đây không phải là lại muốn mua Viên Thái Bách chứ ? “.
Chân Mạt không ngẩng đầu nhìn cô ta, ánh mắt rơi trên menu, cực kỳ khinh bỉ lên tiếng.
“ Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng cô có rời xa anh ấy hay không ? “.
Chân Mạt đưa menu cho nhân viên phục vụ, thấp giọng nói.
“ Một bánh ngọt, một cà phê sữa “.
Nhân viên phục vụ rời đi, Chân Mạt mới xoay người nhìn Thiệu Cẩm Noãn, nhìn chú chăm cực kỳ như thể đang muốn quan sát não bộ cô ta rốt cuộc vận hành như thế nào ?
“ Cô cảm thấy tôi đồng ý à ? Thiệu Cẩm Noãn, cô nói chuyện với ai cũng đều để não trong túi xách sao ? “.
“ Cô ... “.
Thiệu Cẩm Noãn tức giận, hôm qua cô ta bị Viên Thái Bách nói xoáy là ngu ngốc, nay lại bị
Chân Mạt chửi, hai người đã như thế đừng trách cô ta vô tình.
Thiệu Cẩm Noãn ra hiệu cho nhân viên phục vụ, người kia hiểu chuyện, đem cà phê cùng bánh ngọt của Chân Mạt đến, nhưng đến khi đặt tách cà phê lên mặt bàn không cẩn thận làm đổ lên người Chân Mạt.
“ Xin lỗi xin lỗi, tiểu thư thật xin lỗi cô “.
Nhân viên kia cuống quýt xin lỗi, vội lấy giấy lau sạch cà phê rớt trên người Chân Mạt.
“ Không sao, tôi vào nhà vệ sinh đã “.
Thiệu Cẩm Noãn nhìn bóng lưng Chân Mạt rời đi, khoé môi cong lên nụ cười hứng phấn.
Chân Mạt vừa đến trước cửa nhà vệ sinh đã bị một lực kéo mạnh, áp sát cô lên tường.
“ Đã lâu không gặp “.
“ Bắc Triệt, anh ... “.
Ngũ quan của người đàn ông trước mặt trở nên rõ rệt, Chân Mạt hoảng sợ, theo phản xạ ra sức vùng vẫy.
“ Nhớ tôi không ? Còn tôi thì nhớ cô đến chết rồi “.
“ Cô nói xem Viên Thái Bách tại sao lại yêu cô nhỉ ? Vỉ gương mặt xinh đẹp này ư ? “.
Bắc Triệt lấy trong túi một con dao nhỏ, một tay giữ chặt lấy mặt Chân Mạt, nhìn biểu hiện sợ hãi của cô tâm trạng hắn cực kỳ hứng phấn.
Người phụ nữ này hắn hận đến mức chỉ muốn lọt da róc xương cô. Hắn vốn còn đang tìm cơ hội trả thù, ai ngờ hôm qua Thiệu Cẩm Noãn gọi điện muốn hắn hợp tác, hắn nhờ người tra rõ mới biết Thiệu Cẩm Noãn là công chúa của nước M, mà nước M lại bị chính tay Viên Thái Bách huỷ hoại.
“ Anh muốn làm gì ? “.
“ Muốn cô đau khổ “.
Bắc Triệt tàn nhẫn bóp mạnh cằm Chân Mạt, dùng con dao đang cầm trên tay rạch một đường lớn trên gương mặt cô.
Bình luận facebook