-
Chương 8
Học được bao nhiêu cách thì bấy nhiêu cách thất bại. Viên Thái Bách chống tay đứng nhìn Chân Mạt nằm ngủ, hận không thể bóp chết cái tướng ngủ xấu xa này của cô.
Anh chỉ muốn ôm cô một cái, khó khăn đến thế sao ?
Nghĩ ngợi một lúc, Viên tổng thống của chúng ta đã quyết định gọi cho thư ký Lý.
“ Alo “.
“ Tổng thống, anh gọi muộn thế này là có việc gì ? “.
Thư ký Lý gật gà gật gù đáp lại, cậu ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, suýt chút nữa ngất đi ! Bây giờ mới có mười hai giờ đêm nha !
“ Thư ký Lý bình thường cậu ôm vợ ngủ kiểu gì ? “.
“ Tổng thống, tôi không có vợ “.
Thư ký Lý gãi đầu, bất đắc dĩ đáp. Cậu thật sự muốn nói với Viên Thái Bách, nếu muốn tôi có vợ thì tổng thống anh có thể đừng làm phiền tôi bất chấp ngày đêm không ?
Viên Thái Bách vốn định cúp máy nhưng lại nhớ đến thư ký Lý là người rất thông minh, bình thường giúp anh làm việc cũng tương đối ổn.
“ Ừ ... Vậy cậu có cách gì không ? “.
Thư ký Lý không nghĩ ngợi, buột miệng đáp rất nhanh.
“ Muốn ôm được cô ấy cũng khá đơn giản, trực tiếp bôi keo dính lên người sau đó nhảy lên giường ôm chặt lấy cô ấy, đảm bảo có làm gì cũng không gỡ được ra “.
Viên Thái Bách ngẫm nghĩ, cảm thấy ý tưởng của thư ký Lý không tồi.
“ Rất tốt, tháng này tăng lương cho cậu ! “.
Cúp máy, Viên Thái Bách liền lục tung cả biệt thự mới kiếm được hai lọ keo. Viên Thái Bách như một tên ngốc, vui vẻ đổ hai lọ keo lên chiếc áo thun đang mặc sau đó nhảy lên giường ôm lấy Chân Mạt.
Đêm hôm ấy cuối cùng cũng trôi qua, mà Viên Thái Bách cuối cùng cũng được ôm Chân Mạt.
[ ... ]
Sáng sớm Chân Mạt tỉnh lại, cả người đau nhức muốn quay sang bên kia cho đỡ mỏi thì phát hiện mình và Viên Thái Bách bị dính chặt lại với nhau, không sau động đậy nổi.
“ Viên Thái Bách ! Viên Thái Bách ! “.
Chân Mạt hét toáng lên khiến Viên Thái Bách nằm bên cạnh cô tỉnh dậy. Anh mơ màng.
“ Bảo bối, sao thế ? “.
“ Anh làm cái gì thế này ? Sao tôi với anh lại dính chặt vào với nhau ? “.
Viên Thái Bách ngáp ngắn ngáp dài, vùi đầu vào mái tóc cô, tham lam hít hương thơm trên cổ cô, lưu manh cắn Chân Mạt một cái.
“ Đêm qua em ngủ hay đạp anh, muốn ôm em cũng chỉ có cách này “.
“ ... “.
Chân Mạt quả thực không hiểu nổi người đàn ông này sao có thể làm tổng thống cơ chứ, hơn nữa còn đắc cử với số phiếu cao nhất từ trước đến nay !
“ Anh mau gỡ ra cho tôi “.
Viên Thái Bách vươn tay, thẳng thừng xé rách chiếc áo Chân Mạt đang mặc trên người, cả áo lót cũng bị anh xét nát. Bộ ngực đầy đặn cùng làn da trắng ngần cứ thế phơi bày trước mắt anh.
Viên Thái Bách liếm môi, còn chưa kịp động vào người Chân Mạt đã bị cô tát cho một cái.
“ Biến thái ! “.
Vị tổng thống nào đó ngơ ngát lập tức lên mạng tra cứu.
“ Vợ tát là yêu hay ghét ? “.
Anh chỉ muốn ôm cô một cái, khó khăn đến thế sao ?
Nghĩ ngợi một lúc, Viên tổng thống của chúng ta đã quyết định gọi cho thư ký Lý.
“ Alo “.
“ Tổng thống, anh gọi muộn thế này là có việc gì ? “.
Thư ký Lý gật gà gật gù đáp lại, cậu ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, suýt chút nữa ngất đi ! Bây giờ mới có mười hai giờ đêm nha !
“ Thư ký Lý bình thường cậu ôm vợ ngủ kiểu gì ? “.
“ Tổng thống, tôi không có vợ “.
Thư ký Lý gãi đầu, bất đắc dĩ đáp. Cậu thật sự muốn nói với Viên Thái Bách, nếu muốn tôi có vợ thì tổng thống anh có thể đừng làm phiền tôi bất chấp ngày đêm không ?
Viên Thái Bách vốn định cúp máy nhưng lại nhớ đến thư ký Lý là người rất thông minh, bình thường giúp anh làm việc cũng tương đối ổn.
“ Ừ ... Vậy cậu có cách gì không ? “.
Thư ký Lý không nghĩ ngợi, buột miệng đáp rất nhanh.
“ Muốn ôm được cô ấy cũng khá đơn giản, trực tiếp bôi keo dính lên người sau đó nhảy lên giường ôm chặt lấy cô ấy, đảm bảo có làm gì cũng không gỡ được ra “.
Viên Thái Bách ngẫm nghĩ, cảm thấy ý tưởng của thư ký Lý không tồi.
“ Rất tốt, tháng này tăng lương cho cậu ! “.
Cúp máy, Viên Thái Bách liền lục tung cả biệt thự mới kiếm được hai lọ keo. Viên Thái Bách như một tên ngốc, vui vẻ đổ hai lọ keo lên chiếc áo thun đang mặc sau đó nhảy lên giường ôm lấy Chân Mạt.
Đêm hôm ấy cuối cùng cũng trôi qua, mà Viên Thái Bách cuối cùng cũng được ôm Chân Mạt.
[ ... ]
Sáng sớm Chân Mạt tỉnh lại, cả người đau nhức muốn quay sang bên kia cho đỡ mỏi thì phát hiện mình và Viên Thái Bách bị dính chặt lại với nhau, không sau động đậy nổi.
“ Viên Thái Bách ! Viên Thái Bách ! “.
Chân Mạt hét toáng lên khiến Viên Thái Bách nằm bên cạnh cô tỉnh dậy. Anh mơ màng.
“ Bảo bối, sao thế ? “.
“ Anh làm cái gì thế này ? Sao tôi với anh lại dính chặt vào với nhau ? “.
Viên Thái Bách ngáp ngắn ngáp dài, vùi đầu vào mái tóc cô, tham lam hít hương thơm trên cổ cô, lưu manh cắn Chân Mạt một cái.
“ Đêm qua em ngủ hay đạp anh, muốn ôm em cũng chỉ có cách này “.
“ ... “.
Chân Mạt quả thực không hiểu nổi người đàn ông này sao có thể làm tổng thống cơ chứ, hơn nữa còn đắc cử với số phiếu cao nhất từ trước đến nay !
“ Anh mau gỡ ra cho tôi “.
Viên Thái Bách vươn tay, thẳng thừng xé rách chiếc áo Chân Mạt đang mặc trên người, cả áo lót cũng bị anh xét nát. Bộ ngực đầy đặn cùng làn da trắng ngần cứ thế phơi bày trước mắt anh.
Viên Thái Bách liếm môi, còn chưa kịp động vào người Chân Mạt đã bị cô tát cho một cái.
“ Biến thái ! “.
Vị tổng thống nào đó ngơ ngát lập tức lên mạng tra cứu.
“ Vợ tát là yêu hay ghét ? “.
Bình luận facebook