Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-51
Trái Tim Anh Chỉ Có Em - Chương 50
Trời tối, mọi người ai cũng đã chìm vào giấc ngủ Y Trân lấy điện thoại gọi cho Hân Vy, Hân Vy đang nằm ngủ ngon trong chăn nghe tiếng đổ chuông điện thoại, cô cầm lên nhìn thấy số lạ Hân Vy bực mình bắt máy:" Alo! Ai vậy? Rãnh rỗi giờ này đi phá giấc ngủ của người khác, biết mấy giờ không hả?"
Y Trân khẽ bật cười với cái giọng ngáy ngủ của Hân Vy:" Là tớ cậu không còn nhận ra tớ nữa sao?"
Hân Vy ngồi bật dậy, mắt nhắm mắt mở vắt óc suy nghĩ, mắt cô bỗng sáng lên, miệng không kìm được nở nụ cười, phấn khởi nói:" Y Trân! Là cậu sao?"
Y Trân giọng nói có chút vui vẻ đáp:" Không phải tớ chứ còn là ai nữa Ngoài tớ ra đâu có ai dám phá giấc ngủ của cậu"
" Cậu về từ khi nào vậy?" Hân Vy tỉnh ngủ hẳn đôi mắt vui vẻ, sáng ngời
Giọng nói của Y Trân dần trở nên nghiêm túc:" Tớ về lâu rồi, tớ muốn gặp cậu hẹn gặp cậu ở quán Meteor"
Hân Vy gật đầu, cực kỳ vui vẻ:" Được tớ đến đó ngay"
Hân Vy vội vàng đi thay quần áo, cầm điện thoại lên gọi cho Yên Nhi và Khả Hân:" Y Trân về rồi, mau đến quán Metor cậu ấy đang đợi ở đó"
Khả Hân cùng Yên Nhi đang trong chăn ngủ nghe Hân Vy nói thế liền lập tức phóng xuống giường đi thay quần áo Yên Nhi gọi điện cho Thiên Tuyết, Thiên Tuyết đang nằm trong lòng của Lạc Hi ngủ nghe điện thoại reo, cô cầm lên nghe, Yên Nhi giọng nói vui mừng báo cho cô biết:
" Dì Tuyết ơi! Y Trân về rồi, cậu ấy hẹn bọn con đến Meteor tụi con đang chuẩn bị đến đó"
Thiên Tuyết mở to mắt, tỉnh ngủ vui mừng ngồi bật dậy:" Thật sao? Dì sẽ đến đó ngay"
Thiên Tuyết bước xuống giường, vội vã đi thay đồ, Lạc Hi thấy cô nét mặt hớn hở, vui vẻ định đi đâu đó liền cau mày hỏi:" Giờ này đã tối rồi em định đi đâu nữa vậy? Để anh đưa em đi"
Thiên Tuyết thay đồ rất nhanh đi ra ngoài miệng không thể ngậm được cứ cười tít mắt:" Không cần đâu em tự đi một mình được, anh cứ tiếp tục ngủ đi"
Nói xong, cô đặt lên trên Lạc Hi một nụ hôn rồi rời đi
Đến quán Meteor bốn người bước vào trong với tâm trạng hồi hộp, vui mừng, phấn khởi, bước vào nhìn thấy cô Thiên Tuyết vội chạy đến ôm chặt lấy cô, Y Trân người cứng đờ, ngơ ngác rồi run rẩy lên nước mắt không ngừng tuông ra cô ôm chặt lấy mẹ mình bật khóc, mọi người cùng nhau ngồi xuống, Y Trân lập tức vào chuyện chính hỏi:" Mẹ! Có phải ông ngoại đang nằm viện nguy kịch không?"
Thiên Tuyết vẻ mặt buồn bã gật đầu:" Nhưng đã không sao nữa rồi Con không cần lo lắng đâu"
Yên Nhi lo lắng cho Y Trân liền hỏi:" Dạo này cậu sống như thế nào? Bọn chúng có bắt nạt, ức hiếp gì cậu không?"
Y Trân lắc đầu, ánh mắt trở nên sắc lạnh:" Bọn chúng thì dám làm gì tớ, hiện tại tớ là cánh tay đắc lực của Ngao Thiết"
Thiên Tuyết cau mày, nắm lấy tay của Y Trân vẻ mặt lo lắng:" Con hãy coi chừng Ngao Thiết hắn không phải là một người dễ đối phó đâu Hay là con hãy bỏ ý định trả thù đi nó quá nguy hiểm mẹ không muốn con gặp bất cứ bất trắc gì"
Y Trân nắm chặt lấy tay mẹ mình cười nhẹ:" Mẹ yên tâm con không sao đâu"
Mọi người cùng nhau nói chuyện được một lúc rồi quay trở về
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Trời tối, mọi người ai cũng đã chìm vào giấc ngủ Y Trân lấy điện thoại gọi cho Hân Vy, Hân Vy đang nằm ngủ ngon trong chăn nghe tiếng đổ chuông điện thoại, cô cầm lên nhìn thấy số lạ Hân Vy bực mình bắt máy:" Alo! Ai vậy? Rãnh rỗi giờ này đi phá giấc ngủ của người khác, biết mấy giờ không hả?"
Y Trân khẽ bật cười với cái giọng ngáy ngủ của Hân Vy:" Là tớ cậu không còn nhận ra tớ nữa sao?"
Hân Vy ngồi bật dậy, mắt nhắm mắt mở vắt óc suy nghĩ, mắt cô bỗng sáng lên, miệng không kìm được nở nụ cười, phấn khởi nói:" Y Trân! Là cậu sao?"
Y Trân giọng nói có chút vui vẻ đáp:" Không phải tớ chứ còn là ai nữa Ngoài tớ ra đâu có ai dám phá giấc ngủ của cậu"
" Cậu về từ khi nào vậy?" Hân Vy tỉnh ngủ hẳn đôi mắt vui vẻ, sáng ngời
Giọng nói của Y Trân dần trở nên nghiêm túc:" Tớ về lâu rồi, tớ muốn gặp cậu hẹn gặp cậu ở quán Meteor"
Hân Vy gật đầu, cực kỳ vui vẻ:" Được tớ đến đó ngay"
Hân Vy vội vàng đi thay quần áo, cầm điện thoại lên gọi cho Yên Nhi và Khả Hân:" Y Trân về rồi, mau đến quán Metor cậu ấy đang đợi ở đó"
Khả Hân cùng Yên Nhi đang trong chăn ngủ nghe Hân Vy nói thế liền lập tức phóng xuống giường đi thay quần áo Yên Nhi gọi điện cho Thiên Tuyết, Thiên Tuyết đang nằm trong lòng của Lạc Hi ngủ nghe điện thoại reo, cô cầm lên nghe, Yên Nhi giọng nói vui mừng báo cho cô biết:
" Dì Tuyết ơi! Y Trân về rồi, cậu ấy hẹn bọn con đến Meteor tụi con đang chuẩn bị đến đó"
Thiên Tuyết mở to mắt, tỉnh ngủ vui mừng ngồi bật dậy:" Thật sao? Dì sẽ đến đó ngay"
Thiên Tuyết bước xuống giường, vội vã đi thay đồ, Lạc Hi thấy cô nét mặt hớn hở, vui vẻ định đi đâu đó liền cau mày hỏi:" Giờ này đã tối rồi em định đi đâu nữa vậy? Để anh đưa em đi"
Thiên Tuyết thay đồ rất nhanh đi ra ngoài miệng không thể ngậm được cứ cười tít mắt:" Không cần đâu em tự đi một mình được, anh cứ tiếp tục ngủ đi"
Nói xong, cô đặt lên trên Lạc Hi một nụ hôn rồi rời đi
Đến quán Meteor bốn người bước vào trong với tâm trạng hồi hộp, vui mừng, phấn khởi, bước vào nhìn thấy cô Thiên Tuyết vội chạy đến ôm chặt lấy cô, Y Trân người cứng đờ, ngơ ngác rồi run rẩy lên nước mắt không ngừng tuông ra cô ôm chặt lấy mẹ mình bật khóc, mọi người cùng nhau ngồi xuống, Y Trân lập tức vào chuyện chính hỏi:" Mẹ! Có phải ông ngoại đang nằm viện nguy kịch không?"
Thiên Tuyết vẻ mặt buồn bã gật đầu:" Nhưng đã không sao nữa rồi Con không cần lo lắng đâu"
Yên Nhi lo lắng cho Y Trân liền hỏi:" Dạo này cậu sống như thế nào? Bọn chúng có bắt nạt, ức hiếp gì cậu không?"
Y Trân lắc đầu, ánh mắt trở nên sắc lạnh:" Bọn chúng thì dám làm gì tớ, hiện tại tớ là cánh tay đắc lực của Ngao Thiết"
Thiên Tuyết cau mày, nắm lấy tay của Y Trân vẻ mặt lo lắng:" Con hãy coi chừng Ngao Thiết hắn không phải là một người dễ đối phó đâu Hay là con hãy bỏ ý định trả thù đi nó quá nguy hiểm mẹ không muốn con gặp bất cứ bất trắc gì"
Y Trân nắm chặt lấy tay mẹ mình cười nhẹ:" Mẹ yên tâm con không sao đâu"
Mọi người cùng nhau nói chuyện được một lúc rồi quay trở về
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook